vekhoi
Nhạt Phai
123 posts
Trong cơn mơ anh mong chờ em với nỗi nhớ đọa đầy
Don't wanna be here? Send us removal request.
vekhoi · 2 years ago
Text
Dạo này a đang đọc 1 truyện dài trên mạng. Nội dung quay quanh những mối tình thời sinh viên. Không biết có phải ham đọc quá không mà đêm qua a lại mơ thấy em. Anh ngồi hút thuốc ở cổng siêu thị với bạn thì em đi qua. Mới nhìn nhau cười thôi thì đã bị cu con nhà a khóc làm tỉnh mất. Kì lạ thật
2 notes · View notes
vekhoi · 2 years ago
Text
2022.10.18
phòng anh có nhân viên mới. Cô ấy giống em. Giống từ gương mặt, nụ cười đến cả dáng đi. Sinh ngày 4.7 luôn. Tự dưng anh thấy nhớ em. Mà không, chắc anh nhớ chuyện chúng mình. Anh nhớ những ngày đầu đông của Hà Nội. Những ngày thu qua, nắng hanh hao. Anh nhớ quán cafe khu Chiến Thắng, phòng trọ ngõ Triều Khúc, cả khu chợ sinh viên mình vẫn hay đi. Nhớ cảm giác cuối tuần được lên với nhau. Có lẽ cảm giác bên nhau vui đến nỗi, ngày ấy anh chưa bao giờ cảm thấy Hà Nội đẹp. Anh nhớ cả những ngày mình chia tay. Nhớ bức ảnh em chụp giữa vườn qua cải. Những cảm xúc lúc này đáng nhẽ ra không nên xuất hiện trong anh. Nhưng anh nhớ em thật đấy. Hải Phòng ngày gió lạnh.
0 notes
vekhoi · 2 years ago
Text
9 năm trước, 1 gã trai mới lớn mang tâm lí chinh phục, một cô gái bé nhỏ mang một tâm hồn rạn vỡ, gặp nhau lần thứ 2 vào ngày giải phóng Hải Phòng. Cùng nhau đi qua những góc phố đầu hạ, cùng nhau uống trà cúc. Cùng nhau nằm dài trên bãi cỏ xem pháo hoa. Những ngày hạnh phúc bên nhau để bắt đầu 1 mối quan hệ. Những cái ôm ghì, những cái thơm má bất chợt. 
9 năm sau, cũng ngày giải phóng Hải Phòng, cũng pháo hoa, cũng góc phố. Nhưng ai cũng có gia đình của mình, có con đường riêng của mình. Chỉ có tình cảm vẫn vương vấn không nguôi. 
0 notes
vekhoi · 3 years ago
Text
16/4/2022
Tháng 4 luôn là cái gì đó đầy kỉ niệm. Nhiều tâm sự nhưng không biết phải nói như nào.
0 notes
vekhoi · 4 years ago
Photo
Tumblr media
Nếu một ngày bọn mình chẳng cưới nhau Anh vẫn thế thôi, lấy một cô vợ khác Gom những mảnh tình yêu vỡ nát Anh cất vào lòng, ở một góc xa xăm Cô vợ của anh chẳng biết chuyện bọn mình Sẽ sinh những đứa con không gọi em là mẹ Anh vẫn cười vui, anh nghĩ anh nên thế Người vợ nào cũng đáng được yêu thương Em sẽ cũng thế thôi, khi mỗi đứa một đường Chọn cho mình một người đàn ông khác Pháo nổ rợp đường, ồn ào tiếng nhạc Đám cưới rộn ràng, em xúng xính váy hoa Em có những đứa con, anh chẳng phải là cha Ngày vẫn nấu ăn, những món chồng em thích Em vẫn đi chơi, xem phim, du lịch.. Cuộc sống vẫn êm đềm, như chưa biết đến anh Nhưng giữa bộn bề tất tả chậm nhanh Còn có đau thương cho tình yêu đã lỡ? Mơ ước giản đơn, đã trở thành dang dở Ta sống nửa hồn, nửa đã chết từ lâu Một nửa hồn đã mất lúc xa nhau Ta đem chôn cùng những niềm hy vọng Còn thân xác, vì đời, nên vẫn sống Vẫn nói cười, vẫn cố tỏ yêu thương Rồi gặp nhau giữa tấp nập phố phường Liệu ta có thản nhiên quay mặt Hay ôm chặt lấy nhau, tủi hờn nước mắt Bọn mình sẽ thế nào? Nếu ta chẳng cưới nhau.
0 notes
vekhoi · 5 years ago
Text
youtube
Tuyết rơi mùa hè.
không biết làm cách nào để tháng tư của a trôi qua 1 cách thầm lặng , cũng không biết làm thế nào để tháng tư của a thôi nhớ về em.
7 năm trôi qua như chớp mắt. Sáng nay ngồi văn phòng đọc một câu chuyện trên fb, về 1 anh kĩ sư mới lập nghiệp chọn cách chia tay bạn gái mình vì cô ấy giàu có, thành công hơn, vì sợ 1 ngày cô gái ấy bỏ chàng trai, nên quyết định chia tay để giữ kỉ niệm đẹp cho nhau. A nghĩ rằng, thật hèn nhát. Rồi a lại nhớ chuyện của mình , sống mũi a lại cay cay như tháng 4 của 5 năm về trước. A còn hèn nhát hơn cả a kĩ sư đấy.
Lòng bộn bề suy nghĩ muốn viết ra cho khuây mà chả biết viết như nào nữa
chán thật 
0 notes
vekhoi · 5 years ago
Text
"Trong cuộc đời này, ai cũng có lúc được may mắn làm một thời của nhau. Một thời gói bằng những nâng niu, những yêu thương ngọt ngào và trong trẻo nhất. Một thời mà có sống thêm bao nhiêu lần cũng không thể khiến trái tim dịu dàng như thế nữa." Vậy nên lúc nào cũng trân trọng tình cảm của mình, trân trọng tình cảm của người khác. Đặc biệt khi mình có người để thích và cũng có người thích mình. Khi quyết định bắt đầu một mqh, khi chưa có tình cảm nhiều có thể tính toán thiệt hơn người này có hợp không, hai đứa có tương lai không. Nhưng khi yêu vào rồi thì đâu có để tâm nhiều những chuyện như đó nữa. Những người thực sự yêu nhau thì người ta sẽ cố gắng vì nhau cho đến cùng. Yêu xa 2 năm chưa bao giờ có một suy nghĩ bỏ ngang giữa chừng hết, nghĩ đến thời gian đã qua công sức đã bỏ ra tình cảm đã cho đi thì sẽ luôn có động lực để tiếp tục thôi cho dù nhiều lúc mệt mỏi, chán nản chỉ muốn ngủ một giấc và không làm gì cả. Ai cũng nói yêu xa chỉ có mấy đứa điên. Nhưng khi đặt niềm tin vào đúng người đúng thời điểm thì không có gì là quá khó khăn cả. Nhân duyên do người định chứ không phải do trời định. Bản thân không cố gắng nhiều sẽ khó có được tình cảm chân thành nhất.
0 notes
vekhoi · 6 years ago
Text
https://www.facebook.com/neuconfessions/videos/2182540825292039/?__xts__[0]=68.ARCAGrezDzdep9PlQzhXE6fu6HygcrgyqDTbbg-JlfjjU3fKcy8aw5hL4gs9EYCsQ6wQVeqx3HpRKMcHmIgwGef_jjy_X1tSNSdVaMeN5kk36dmAX16rQXTEnlFpOf45Z8WbbJYKgSEiog9SVRS1XQA-jWsscRMXTQu3Oj9QvXCY6w6Abi-eBnBdBBp-QOCMgdyXY6YYDKuHdvbhdPchfn9smJni28hIjYU_YRj0gyTwwzZAsKOkpFV4LlWz0Z0yA51WNj7LzhZ3CLFBoAWWFyHtADEhXLT4LL8o2GOYC0OGkY3BkjuNTS-7v-NedgQdnviV-BSpkbIDWApcjG4hgfS0AIEGnYXXKg&__tn__=C-R
Thường thì nối buồn nó sẽ đến vào một buổi chiều mưa phùn lạnh lẽo nằm lười biếng trong chăn nghĩ về chuyện cũ, như 1 motip quen thuộc. 
Hình ảnh quá sức quen thuộc làm anh ngẩn ngơ nhớ về những buổi chiều ngồi bến xe bus trên đường Nguyễn Trãi bắt xe 02 để về Hải Phòng, những buổi chiều ảm đạm nhìn e khuất xa dần trong ô cửa kính xe bus, những buổi chiều mưa thật buồn.
Em giờ đã về nơi nhiều nắng , cả nhiều những cơn mưa nữa. Có lẽ em cũng chẳng có thể cảm nhận được những buổi chiều mưa buồn như a. Hoặc e cũng chẳng còn bận tâm gì nữa cả. 
Nhưng sao đi qua bao mối tình, a vẫn buồn trong những chiều mưa phùn.
0 notes
vekhoi · 6 years ago
Text
Nhìn Bơ lại nhớ đến Trần Nhã Nghi . Một chút mất mát vô hình khó hiểu xẹt qua trong tim .
0 notes
vekhoi · 6 years ago
Text
Chung kết wc 2014 , Đức - Argentina 
Có lẽ là chung kết wc đáng nhớ nhất của a . Không phải vì a mê bóng đá , mà là trận đó a bỏ k xem , để đi Hn đón e vè HP chơi . 250km chỉ để thấy người yêu vui .
Cũng năm đó , bà mất . Rồi người thì suy nghĩ nóng giận , người thì tự ái cao , tình cảm rạn nứt . Chia tay nhau , rồi lại quay lại . Tình cảm k còn như trước . Rồi thì biến cố , dẫn đến chia tay . 
4 năm kể từ trận chung kết ấy . Thời gian có thể chữa lành tất cả, hoặc cũng có thể là làm ta quên nó đi 
Ngày hôm nay , nói chyện với e , cảm giác của a không như như trước . Có thể vì e đã là vợ cả người khác , đã là mẹ của đứa con không phải con a . Hoặc cũng có thể a đang vui bên tình mới . Nhưng cũng đủ để a biết rằng , duyên nợ chúng mình cũng sắp tàn rồi .
Nếu có thể , hẹn gặp e ở một cuộc đời khác .
Tumblr media
2 notes · View notes
vekhoi · 7 years ago
Text
Anh ngủ thêm đi anh Em phải dậy lấy chồng Mùa thu vừa rụng lá Lòng em đã sang đông Đừng cười và đừng khóc Đùng tin và đừng nghi Hãy bình thường mà sống Em lấy...kẻo lỡ thì Anh bảo rằng rất yêu Rất thương và rất nhớ Rất cần nhưng không thể Cưới em? Chuyện trong mơ Chẳng cần phải lý do Giải thích và phân bua Chỉ cần anh im lặng Em đã hiểu: Mình thừa Ừ! Thôi em lấy chồng Chẳng còn gì luyến tiếc Ừ! Thôi lên xe hoa Bên chồng mà câm điếc Anh cứ ngủ say thôi Em dậy đeo nhẫn cưới Kẻ mắt môi cô dâu Tím ngực buồn rười rượi Yêu mà sao lại thế Thương mà sao vậy anh Em - đàn bà yếu đuối ...Muốn đời mình duyên lành Nhưng anh đã không thể Mạnh mẽ để làm chồng Cởi áo mà không dám Mặc cho em váy hồng? Thì thôi anh ngủ đi Nhắm mắt và câm điếc Em cười nụ cuối cùng Giễu đời này quá nghiệt.
Thế là Trang của a lấy chồng thật rồi . Bài thơ đúng tâm trạng của a thật . Anh tệ , nhỉ Trang nhỉ .
Anh cũng k nghĩ là a còn có thể buồn nhiều như thế , khi sáng dọn nhà còn mở kỉ niệm tình yêu ra xem , thì chiều thấy ảnh em đi lấy chồng . Anh koong nghĩ là ngày ấy đến sớm vậy . ANh biết là kiểu gì mình cũng sẽ buồn , chỉ k ngờ là nỗi buồn đến sớm vậy thôi .
Anh từng vào fb của CƯờng đọc , rất ấn tượng về một bài viết  : “  Có một điều mình chắc chắn là khi yêu, con gái đều toàn tâm toàn ý yêu hết lòng, hết mình và hết sức. Nếu bạn ko được yêu và đối xử như vậy có nghĩa là bạn chỉ là một Station, một trạm dừng chứ chưa phải ga cuối. có duyên nhưng đ* có phận là câu nói của mấy đứa cam chịu, còn nếu muốn mình trở thành ga cuối, thì chứng tỏ bản lĩnh đi. Đơn giản vậy thôi ! “ 
Là a cam chịu , a k có bản lĩnh , nên a vẫn ngồi đây , nhìn em đi lấy chồng . Không biết chồng em là người như nào , có yêu e nhiều không , có tốt với e không .
Lâu lắm a mới cho phép bản thân mình say như hôm nay , vì lâu lắm rồi a mới buồn như hôm nay . Lâu lắm a mới có cảm xúc hát nhiều như vậy , hát đến xé lòng .
Vì Trang của a lấy chồng thật rồi .
Cho a buồn nốt một lần cuối này thôi , để mai thức dậy , a sẽ quên Trang , a sẽ cố gắng trở thành ga cuối của một người khác .
Yêu em .
2 notes · View notes
vekhoi · 7 years ago
Text
Chia tay nhau lần đầu tiên cũng được 4 năm rồi . 
Nhanh thật 
0 notes
vekhoi · 7 years ago
Text
Tumblr media
Phân vân cả tối k biết làm sao
0 notes
vekhoi · 7 years ago
Photo
Tumblr media
Hôm nay , a say rượu quá . Chả hiểu sao trong cơn say , a lại lạc đường , từ Xã Đàn về Nhật Tảo mà a lại lạc xuống tận Hà Đông . Đường thay đổi , ngõ thay đổi , chỉ có tình a vẫn vậy . Thứ tình cảm đeo bám , k có dũng cảm để a bước ti��p , cũng không có đủ lạnh lùng để a rũ bỏ , cứ theo a trong mỗi cơn say . Hà Nội với a giờ cô đơn quá . Anh muốn rút đt ra gọi em , nhưng vẫn như mọi khi , a k đủ can đảm . Anh ngồi hút thuốc như ngày xưa a đã từng ngồi đợi em . Nhưng em k còn ở đó nữa . Anh vẫn là gã đàn ông cô đơn với mối tình đã cũ ..
0 notes
vekhoi · 7 years ago
Text
Em thường hay đánh dấu bằng một vết mút trên cổ. Nó sẽ đỏ tấy lên vài hôm. Người ta nhìn là biết anh đã bị chiếm đoạt. Nhưng giờ em thôi không làm vậy nữa. Anh chỉ là của em khi bên nhau . Còn sau đó, em không giữ anh lại . Những dấu vết rồi sẽ mất thôi. Anh biết không đến một ngày chúng ta còn chẳng nhớ lại được những chuyện thế này nữa. Đến một ngày, chẳng ai bảo ai, không một ràng buộc, em mặc áo, anh cài lại thắt lưng. Em vứt bao thuốc này đi, dúi những que diêm vào nước. Anh đổ gạt tàn, dựng lại cuốn sách. Chúng ta rồi tiếp tục công việc của mình, lãng quên người kia. Bởi thế người ta vẫn nói. Thời gian, vốn không biết đến mùi vị của nỗi buồn. Master
1 note · View note
vekhoi · 7 years ago
Text
Sinh nhật tuổi 25 thật buồn . Không biết làm gì , ở đâu , với ai nữa . Cô đơn từ trong ra ngoài . Haiz
Tumblr media
0 notes
vekhoi · 7 years ago
Text
lại sắp đến ngày kỉ niệm , chắc cũng sực quên đi nếu k có on this day
Mạng xã hội làm ta đau lòng quá 
1 note · View note