#thu nhỏ đầu mũi là gì
Explore tagged Tumblr posts
Text
Nhà Văn Nam Cao & Những Trích Dẫn Hiện Thực Cuộc Sống.
1. “Yên thân như vậy để làm gì? Làm để có ăn, ăn để sống, sống để đợi chết.. cả cuộc đời chỉ thu gọn vào bằng ấy việc thôi ư? Và có sung sướng gì cái kẻ suốt đời chỉ biết chúi mũi vào cái cối xay bột, chẳng bao giờ dám nhìn xa hơn một chút, thu hẹp cuộc sống và sự hiểu biết của mình vào trong cái phạm vi nhỏ hẹp của mảnh đất con con của mình!...”
(Sống mòn)
2. “Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ gì đến ai được nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau ích kỷ che lấp mất...”
(Lão Hạc)
3. Nghệ thuật không cần là ánh trăng lừa dối, nghệ thuật không nên là ánh trăng lừa dối; nghệ thuật có thể chỉ là tiếng đau khổ kia, thoát ra từ những kiếp lầm than, vang dội lên mạnh mẽ trong lòng..."
(Trăng sáng)
4. “Kẻ mạnh không phải là kẻ giẫm lên vai kẻ khác để thỏa mãn lòng ích kỉ. Kẻ mạnh chính là kẻ giúp đỡ kẻ khác trên đôi vai mình.”
(Đời Thừa)
5. “Chao ôi! Ðối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ối... toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương; không bao giờ ta thương..."
(Lão Hạc)
6. "Sự đời không thể mù mịt mãi thế này đâu. Tương lai phải sáng sủa hơn. Một rạng đông đã báo rồi. Một mặt trời mới sẽ mọc lên bên trên nấm mồ anh và bên trên đầu hai đứa con côi anh để lại. Một bàn tay bạn bè sẽ nắm lấy bàn tay chúng và dắt chúng cùng đi tới một cuộc đời đẹp hơn..."
(Điếu văn)
7. “Thứ nhất sợ kẻ anh hùng, thứ hai sợ kẻ cố cùng liều thân.”
(Chí Phèo)
8. “Những kẻ chỉ suốt đời tính toán là những kẻ tự làm khổ thân suốt đời..."
(Giăng sáng)
9. "Thì ra lòng khinh, trọng của chúng ta có ảnh hưởng đến cái nhân cách của người khác nhiều lắm; nhiều người không biết gì là tự trọng, chỉ vì không được ai trọng cả; làm nhục người là một cách rất diệu để khiến người sinh đê tiện…"
(Tư cách mõ)
10. “Không được! Ai cho tao lương thiện?”
(Chí Phèo)
11. “Sự thật ở bên ngoài to lớn quá, mạnh mẽ quá, ăn hiếp hẳn cuộc đời tưởng tượng, hiện hình bằng giấy trắng mực đen..."
(Sống mòn)
12. "Trên những bãi sông kia, có biết bao người sống như y, nhưng không bao giờ cưỡng lại đời mình. Đời họ là một đời tù đày. Nhưng cũng như một con trâu, họ vẫn cắm cúi kéo cày, ăn cỏ, chịu roi. Ở bên kia những cánh đồng bùn lầy, là rừng xanh, cuộc sống tự do, cỏ ngập sừng. Con trâu có lẽ cũng biết vậy, nhưng chẳng bao giờ dám đi, chẳng bao giờ nó dám dứt đứt sợi dây thừng. Cái gì giữ con trâu lại đồng bằng và ngăn người ta đến một cuộc đời rộng rãi hơn, đẹp đẽ hơn? Ấy là thói quen, lòng sợ hãi sự đổi thay, sợ hãi những cái gì chưa tới. Ấy thế mà trên đời này lại chẳng có cái gì tới hai lần. Sống tức là thay đổi..."
(Sống mòn)
#nam cao#sống mòn#chí phèo#lão hạc#giăng sáng#trăng sáng#tư cách mõ#đời thừa#điếu văn#những cuốn sách hay#trích dẫn#quotes#suutam#trichdanhay
34 notes
·
View notes
Text
CHÁNH NIỆM VỀ TRI THIÊN MỆNH Thái Thanh Nguyên Cổ nhân thường nói “ngũ thập tri thiên mệnh”. Trong chuỗi lịch sử phát triển nhân văn lại có đức ông Khổng Tử nước Lỗ thời Xuân Thu đã kết tập nên sách Luận Ngữ, trong đó cũng có nêu vấn đề “ngũ thập nhi tri thiên mệnh”. Thiên mệnh là gì? Thiên mệnh có quyết định gì cho một con người và thật sự ảnh hưởng đến toàn cục xã hội hay không? Mỗi chúng ta hãy tự hệ thống những tư liệu đã từng đọc qua xem sao nhé.
Tuy Khổng Tử chỉ là một triết gia, nhưng vào thời thế giới chưa có nhiều triết gia thì triết luận của Ông đã kịp ảnh hưởng một phần địa cầu. Rất nhiều người từ thời đó cho đến bây giờ đã xem Ông như một giáo chủ lừng lẫy không kém đức Thích Ca hay đức Jésus Christ. Như vậy, ta cũng nên mượn bố cục bảy mươi năm đời người của Khổng Tử kết hợp với lẽ nhân sinh tứ khổ của đức Thích Ca để làm cơ sở cho việc phân tích được xuyên suốt.
Con người lúc trong bào thai cho đến khi sinh ra vốn là một hành trình khó khăn chứ không phải đơn giản như nhiều loài sinh vật khác. Tuy nhiên, chưa chắc các loài sinh vật khác sinh sản dễ dàng như ta tưởng, bởi lớn có cái khó của lớn, nhỏ có cái khó của nhỏ. Hơn nữa, cái khó đó, không chỉ ở bản thân chính người ra đời mà là cái khó cộng chung của rất nhiều nhân tố khác như mẹ, cha, bà đỡ, anh chị, ông bà, họ hàng… Tương tự, ai cũng phải trải qua một thời kỳ khó khăn của chính bản thân cùng với một số người khác. Lại thêm hoàn cảnh ra đời của đứa trẻ nữa! Sinh vào nhà giàu hay nghèo? Có truyền thống hiếu học hay thất học? Sinh quán là trung tâm thị thành hay một miền sơn dã quạnh hiu? Qua đó, bước đầu ta đã thấy chỉ là chuyện từ sinh đến trưởng của một con người thôi mà đã khéo sắp đặt thành một nhóm nhân vật liên quan, âu không phải do hên xui hay ngẫu nhiên mà có chứ?
Tiếp đến là quãng đời thập hữu ngũ nhi chí vu học. Thời xưa, Khổng Tử quan sát rằng trẻ em dưới mười tuổi cần được ép hay khuyến khích đi học, học được vài năm sau thì may ra mới tự ham học tiếp. Nếu chuyên học, mười lăm tuổi khả dĩ đã thông suốt chữ nghĩa của dân tộc mình, hiểu đủ nghĩa vụ cơ bản với gia đình, biết cư xử giao tiếp trong xã hội theo giáo trình hiện hành và thông thạo các thao tác hoạt động cần có của một con người. Tuy nhiên, nếu sự học và nhận thức của ai ai cũng tiến triển đồng đều y như một thì ta công nhận Vũ Trụ sinh diệt hoàn toàn do bởi công thức định luật của Tạo Hóa. Sự thật là mỗi con người tiến triển hoàn toàn khác biệt, không hề có ai giống hệt nhau kể cả sinh đôi. Như vậy, ta thấy ra thêm một vấn đề là Vũ Trụ tuy vận động bởi Tạo Hóa nhưng vẫn còn sự tham gia xoay chuyển của một thế lực khác.
Quãng đời tiếp nối là tam thập nhi lập mỗi người cũng mỗi khác. Có người không chỉ học bấy nhiêu mà còn tìm tòi nghiên cứu thêm bao nhiêu sự cao rộng nữa. Có người học một hiểu mười, có kẻ học lại hoài vẫn không thấu một. Có người nhờ vào trình độ học vấn ít nhiều mà tạo dựng được cơ ngơi gia thất tương ứng với sở học của mình. Lại có người vô học nhưng giàu có, cũng có người bác học mà luôn thất bại. Như vậy, do Tạo Hóa chăng hay do may rủi chăng?
Thế rồi, đến tứ thập nhi bất hoặc thì thật sự có bất hoặc chăng? Nếu ai có học thức khá đủ, dù là học trường lớp hay học trường đời mà đều được thông suốt, không bị trắng đen điên đảo, không bị thị phi mê hoặc… thì quả là hoàn toàn do công thức của Tạo Hóa rồi. Rõ ràng, rất nhiều người đã học hết đại học, làm việc hơn mười năm t��� vị trí này đến số má nọ mà vẫn bị dắt mũi trong ăn uống thuốc men trang phục, thậm chí đến cả tầm nhìn và tư tưởng. Đa số, bị rơi vào tình trạng không chủ kiến mà chỉ nghe người khác du thuyết, khích tướng rồi chấp nhận nối đuôi. Họ tự an ủi hay ảo tưởng đó là chính kiến. Trong thẳm sâu, họ vẫn biết đó không phải là chính kiến, cũng không khái niệm được thế nào là chính kiến rồi cứ sống khuất lấp tạm thời, mãi rồi hình thành tập tính cố hữu.
Trạng thái đó nếu kéo dài đến năm mươi tuổi thì có thể ngũ thập nhi tri thiên mệnh được chăng? Nếu lúc đó vẫn chưa tri thiên mệnh nghĩa là sẽ vẫn tiếp tục trạng thái sống mơ hồ như vậy cho đến s��u mươi bảy mươi. Do sống không chính kiến, do tưởng nhầm mình có chính kiến, do giả vờ có chính kiến… mà con người phải xung đột nhau ở nhiều mức độ, xung đột với nhiều đối tượng kể cả người thân nhất, say mê xung đột dai dẳng suốt mấy mươi năm thì sao đạt được trạng thái an nhiên tương tự như lục thập nhi nhĩ thuận! Từ quá trình đó cơ thể hao mòn bệnh tật, ý chí suy nhục, bản thiện lệch lạc, bướng bỉnh khôn nguôi… dĩ nhiên là thấy sống khổ, bệnh khổ, già khổ. Đến lúc nhắm mắt xuôi tay, họ vẫn đang nghe tâm thức toàn khổ. Có ai muốn lăn trải cả một đời người mà bị khổ nhiều hơn được vui chăng?Như thế là một kiếp sống thất bại, chớ mong chi có ngày đắc được thất thập nhi tùng tâm sở dục bất du củ. Đến bảy mươi chưa được tự tại, nói ra thì con cháu bất tuân, mang kinh nghiệm trao truyền thì mọi người bất phục… Có ai muốn như vậy chăng! Thật ra cũng có một tỷ lệ nào đó sớm hay muộn cũng được thành đạt trong chân thiện đồng thời cũng thật sự được an nhiên tự tại và thông tuệ; còn đại đa số vẫn rơi vào tình trạng bi hài như trên. Vì sao Tạo Hóa sinh Vũ Trụ, không khiến Vạn Vật luôn tươi đẹp mà lại có Tứ Khổ? như Châu Du xưa đã thống thiết kêu gào: “Trời đã sinh Du sao lại còn sinh Lượng!”
(Vui lòng nghe tiếp)
5 notes
·
View notes
Text
trans
(Không phải tiệc cho trai thẳng)
Vào một đêm của nhiều năm trước, ở một bữa tiệc đêm được tổ chức quy mô lớn tại một căn biệt thự đồng quê bang California. Gần như mọi quốc gia trên thế giới đều được mời tham dự. Sau tiệc chiêu đãi, mọi người tự do hoạt động giải trí và xã giao. Đêm đó, căn phòng tràn ngập tiếng nhạc rap Gangster ầm ĩ, kèm theo tiếng trống dồn dập của loa trầm khiến đám đông dường thêm náo nhiệt, nhiều người khác rầm rộ trong phòng hát.
Máy hát Karaoke Nhật Bản mang đến đã trở nên rất nổi tiếng trong bữa tiệc, Mỹ ca hát vui vẻ làm Nhật Bản cũng hùa theo vỗ tay, thi thoảng cậu ta cũng trình một vài bài. Cậu và Hàn Quốc có vẻ biết nhiều bài hát tiếng Anh, dù phát âm không được lưu loát cậu ta vẫn làm mọi người cảm thấy thích thú. Trong góc tối của căn phòng một người đang lẩm bẩm một mình, bình thường anh chàng người Nhật này trông rất lạnh lùng, hào hoa, nhưng vậy không ngờ khi dự tiệc tính cách cậu ta thay đổi hoàn toàn, vẻ e dè thường ngày biến mất, thậm chí còn chủ động bắt chuyện trước khi trả lời một cách lịch sự. Ngược lại, thái độ của anh ta tại buổi giao lưu này đối lập với của Nhật. Trong một bữa tiệc anh ta luôn mong rằng sẽ không có ai tới hỏi chuyện với mình, vì vậy nên lủi thủi ngồi trong góc thật im ắng mà không quan tâm đến xung quanh, và nếu ai có hỏi gì anh ta cũng sẽ chỉ đáp lại một cách ngắn ngọn cho qua chuyện.
Trung Quốc vốn không thích tiệc do người Tây tổ chức, nhiều lần tìm đủ lý do viện cớ để không phải tham dự, nhưng luôn từ chối những lời mời như thế cũng không tốt, người khác sẽ cho rằng anh đang tự cô lập, lạc nhịp với xu thế chung của thế giới. Đặc biệt với tư cách là một trong năm thành viên thường trực của Liên Hợp Quốc, sự vắng mặt của Cộng Hoà Nhân dân Trung Hoa là không thể chấp nhận được. Cho dù có thể ở nơi đông người như vậy không chắc sẽ có ai để ý điều đó, anh vẫn phải gượng ép bản thân tới để giữ thể diện.
Hoạt động KTV vẫn đang diễn ra, thỉnh thoảng có vài tên đàn ông say khướt mà tùy tiện khoác tay lên vai anh, hành động thân mật này khiến anh hơi khó chịu nhưng vẫn cố im lặng mà chịu đựng. Sau một hồi đa số người dự tiệc đã chán việc hát hò và bắt đầu tản ra làm việc riêng, mỗi anh chàng người Philippines vẫn tiếp tục hát say sưa. Nhiều người ra ban công và trò chuyện với nhau. Một số kẻ như Hoa Kỳ, Anh Quốc và Hà Lan sẽ cùng vào một căn phòng nhỏ, khoá cửa lại và bắt đầu cắt các mảnh pha lê trắng bằng thẻ ngân hàng cho thật mịn và chia thành các hàng, rồi hít lên mũi thật thoả thuê. Mỗi khi hai tên Anglo đó giở trò, đám đàn em Ngũ Nhãn lần lượt nối gót anh chúng tham gia. Chỉ những người không có tốt đẹp gì mới tụ tập với nhau như vậy. Trung Quốc cảm thấy kinh tởm khi anh được mời thử, tế nhị mà từ chối rồi lảng tránh họ.
Anh ta chỉ định tự mình lặng lẽ mà rót thêm rượu vào ly cocktail trong tay, ngồi với bóng mình ở quầy bar rồi từ từ mà nhấm nháp, nhưng ý muốn được yên tĩnh và một mình của anh mãi bị dập tắt, bởi luôn có ai đó nháy mắt với anh- khốn nạn hơn nữa, luôn luôn là một tên đực rựa say mèm tự nhiên mò đến mà tán tỉnh với anh, toàn đàn ông, không bao giờ một người phụ nữ. Mặc dù anh tự cố trấn an bản thân rằng có thể những người này chỉ đang tỏ ra thân thiện với anh và mọi chuyện là hiều nhầm, chuyện này vẫn làm anh thấy rợn cả người. Anh đã thay chỗ ngồi nhiều lần nhưng việc những người này cứ lấn tới lật đổ mọi hoài nghi trước đó. Không biết liệu là do cồn làm mờ mắt hay những kẻ này từ đầu đã muốn tiếp cận anh rồi.
Thu mình lại không nói gì với hi vọng rằng người đó sẽ mất hứng rồi bỏ đi, nhưng sự thiếu phản kháng của anh chỉ làm họ thêm táo bạo mà sờ soạng một nam nhân không biết xấu hổ.
Lúc này Trung Quốc bắt đầu thấy ngứa tay, tức tối nổi ý tưởng để dụ mấy tên khốn này vào một căn phòng kín hoặc bụi cây nào đó bên ngoài nhà rồi đánh cho sướng tay. Trước đây anh ta đã từng làm việc đó một lần, và suýt biến người đó thành tàn phế, nhưng lúc đó vì hắn ta say quá mà trượt chân ngã xuống cái mương nào đó và thoát cơn thịnh nộ chưa tan hẳn. Hiện tại anh không nắm chắc người ngồi trước anh tỉnh táo cỡ nào, nếu lặp lại chuyện đó bây giờ, thế nào cũng có tai hoạ tầm cỡ quốc tế giáng đầu anh. Vì vậy anh đành nén giận rồi hít thở thật sâu, lịch sự đẩy kẻ quấy rối sang một bên và tìm đến một góc ban công yên lắng rồi dựa vào lan can châm điếu thuốc. Phía trong nhà vang ra tiếng cổ vũ và reo hò, báo hiệu rằng sự kiến chính của bữa tiệc, cuộc thi vật tay đã bắt đầu. Trong một cuộc thi như thế thường thì quán quân sẽ là Hoa Kỳ, tranh giành vị trí thứ nhất với hắn có Nga hoặc Vương quốc Anh, những người còn lại coi như tiết mục phụ. Trong trận đấu tập của Nga và Anh, Nga không xem Anh là đối thủ nghiêm túc và thậm chí nhẹ tay với anh ta, mặt khác, Anh Quốc thua không chịu được, cái tính xấu khi say xỉn lộ ra và rủa địa ngục đẫm máu lên tất cả. Lúc này một số người xem nhân cơ hội để đặt cược với nhau ai sẽ thắng ván sau, dù chỉ là trò chơi giết thời gian cho khán giả, số tiền hấp dẫn được đặt ra để cược làm cảnh cờ bạc sôi động không kém.
Tất nhiên, những chuyện này đều không liên can gì đến Trung Quốc, hắn vốn dĩ không muốn tham gia, may mắn thay Mỹ chưa bao giờ chủ động mời hắn tham gia những chuyện này. Hắn như điếc với tiếng người, mắt men theo làn khói bay thẳng, chỉ ngước mắt lên nhìn trăng mặc đi âm thanh huyên náo của bữa tiệc.
"Sao vậy? Anh ghét ở đây à?"
Bên cạnh anh ta xuất hiện một người, anh không biết bóng người này đột nhiên xuất hiện ở đâu, liếc mắt liền phát hiện đó là Việt Nam. Cô ta thản nhiên dựa người lại lan can gần anh, từ khi nào không biết, và đang bắt chuyện với anh.
Anh hơi ngạc nhiên là có người để ý tới sự hiện diện mờ loà của anh ở trong một bữa tiệc đông người như vậy, nhưng không có vẻ thấy phiền về sự tĩnh lặng bị phá vỡ.
"Không hề, từ đầu tôi đã muốn đi."
Trung Quốc nhìn trăng, nhàn nhạt mà đáp. "Thỉnh thoảng tham gia các hoạt động xã hội như này không có gì sai, đặc biệt nếu điều đó là để làm giàu và thúc đẩy giao lưu quốc tế."
"Vậy tại sao anh ra đây một mình?"
“Muộn rồi nên tôi thấy hơi buồn ngủ, đi ra ngoài để lấy lại tỉnh táo, lát nữa vào lại.” Hắn thở một vòng khói từ điếu thuốc lá.
"Tôi có nhớ lần trước anh không tới."
Anh quay sang nhìn Việt Nam, thái độ mơ hồ có chút cảnh giác trước cô, nhưng bình tĩnh mà đáp lại.
“Ồ, hôm đó có việc bận nên không đến được.” Thật sự không có bí mật gì nhất định phải giấu diếm nhưng vẫn nên tránh lộ ra sơ hở, anh nghĩ thầm, rồi cầm ly rượu lên đưa lên miệng.
“Anh biết không?” Cô tiến lại gần hơn, trong lời có ẩn ý.
"Phụ nữ chúng tôi khi trò chuyện với nhau, bọn tôi thích so sánh người đàn ông nào hấp dẫn hơn… Anh biết họ đã đánh giá anh thế nào không?"
"…"
Biểu cảm của Trung Quốc có vẻ bình thường và không hứng thú với chủ đề này lắm, anh vờ như không lắng nghe những gì cô nói nhưng câu đó đã làm tai anh vảnh lên, nó đụng đến anh một cách khiến động tác uống rượu khựng lại. Đúng thật, anh không được lòng phụ nữ cho lắm, rất hiếm khi có cô nàng nào đó chủ động bắt chuyện với anh, một nữ gián đi��p từng lợi dụng điều đó và dùng mỹ nhân kế để tiếp cận anh.
"Họ nói khuôn mặt anh nhìn quá non nớt, và mái tóc dài làm anh trong thật nữ tính, ẻo lả…"
Nhấn mạnh của từ "ẻo lả" làm giáng một đòn nặng nề lên cái tôi của Trung Quốc.
"Cái gì?! Cô gọi ai ẻo lả… Ặc-"
Rõ ràng lời nói đó đã chạm sâu đến thâm tâm của anh, tóc trên người dựng đứng lên, thậm chí vô ý sặc rượu mà phun ra thứ nước mình vừa uống. Kẻ mặt lạnh này, người mới một giây trước đang còn tỉnh táo lại mất bình tĩnh vì một câu nói. Cho dù có là thật hay bịa, Trung Quốc thì thầm dưới hơi thở của mình, thề rằng sau này nếu nhất định phải chấn chỉnh ngay trong chính nước của mình, nhất định phải xoá sạch dấu vết của hình ảnh người đàn ông Châu Á ẻo lả, cho dù hai từ này đủ để diễn tả anh một cách cực kỳ khiêu gợi, khốn kiếp!
Thấy vẻ mặt đắc ý như bắt thóp được hắn của người con gái trước mặt, hắn nhận ra mình vô tình cư xử một cách xấu hổ trước mặt cô và lập tức chấn làm dịu cảm xúc lại, ít nhất là trên bề ngoài, và lấy khăn tay từ trong túi áo khoác ra lau khóe miệng có dính rượu bị phun ra, giọng cũng trở lại bình tĩnh như trước và tiếp tục, hơi vội vã.
"Ta tu luyện đạo Gia Tiên qua mấy ngàn năm nên mới được như bây giờ, hiếm có ai làm được. Hơn nữa, thân thể da thịt đều từ tổ tiên truyền lại, mái tóc dài để tượng trưng cho sự trường tồn văn hóa, ngươi hỏi xem để thế này cắt đi làm gì, rồi thấy tiếc. Ta như thế này, người ngoài muốn nghĩ gì thì nghĩ."
Dù có thể lập tức lấy lại sự điềm tĩnh cũng vô ích. Cô ta biết mình đã chạm vào tim đen của anh và có ý định tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa.
"Vâng, anh nói không sai, vậy nên tôi đã giải thích với họ rằng bởi vì anh khác người bình thường, có thể nói là… một người vô tính, tự thiến, sống như đi tu… Hẳn anh ta chỉ muốn thăng thiên càng sớm càng tốt, tránh rượu chè, ăn mặn. Không tham gia những thú vui cuộc sống. Còn hứng thú với đàn bà, lại càng không thể."
"Tôi-"
Trung Quốc quay mặt với Việt Nam.
Đúng là một trò đùa, hắn ta có đầy rẫy kinh nghiệm trong việc giường chiếu, nhưng giờ lại bị nhầm là trai tân? bị thiến?
"Cô thực sự nghĩ về tôi như thế sao? Như thể chúng ta chưa từng quen biết nhau vậy…Đừng nói cô thực sự tin vào những lời tự bịa đặt đó thật.
“Tôi không biết mình có tin không. Nhưng họ thì có, và-”
Cô hạ giọng.
"Thực ra tôi cũng có chút nghi ngờ, trước giờ chỉ thấy anh âu yếm với đàn ông… Anh thật sự không có hứng thú với phụ nữ sao?"
"…ai ở đây cũng từng được âu yếm."
"Nhưng anh là người duy nhất chưa bao giờ ôm ấp một người phụ nữ."
"…"
"Còn nữa, tôi chưa nói hết, tôi biết anh thích may mấy bộ y phục của nữ ở nhà- à, không, phải là trang phục cosplay anime Nhật mới đ��ng? Thật kì lạ khi anh mặc chúng lên, bộ dạng anh như trở nên đáng yêu, yếu đuối hơn nữ nhi, như thể anh muốn những ai nhìn vào muốn tàn phá và chiếm lấy, tôi luôn tự hỏi… Có thực sự anh đang tăng cường cái gọi là sức hút và ảnh hưởng quốc tế bằng cách này? Chỉ chờ người khác xông vào, và từ bỏ phẩm giá của mình để đổi lấy chút lợi tức thời? Trung Quốc, thực sự anh muốn gì vậy? Anh đang giả vờ sao- Nhìn đây."
Việt Nam kéo tay áo cô lên và giơ cổ tay trước mặt anh ta, có vết thương đỏ trên cánh tay hình như mới bắt đầu lành lại.
"Một kẻ trông yếu đuối, ngốc nghếch như anh lại có thể… Năm đó anh đã bắn tôi không thương tiếc. Tôi không hề nghĩ mình thua, mà còn thắng trận đó một cách mỹ mãn, nhưng vết thương này mãi không đi… Hỡ cứ nâng vật nặng gì nó lại mở ra và bắt đầu chảy máu. Anh đã thua, nhưng lại có thể ngơ ngác như thể chẳng có gì xảy ra, sao anh bình thường được như vậy, hay đó chỉ là giả vờ, anh…"
"Đừng nói nữa."
Thấy tâm trạng và giọng điệu của cô ta dần càng dao động, anh phải ngắt lời cô, trong lòng cảm thấy bất an, chuyện cũ sao cô có thể nhắc lại khi họ ở tiệc, với lại anh ta không muốn tỏ ra quan tâm đến cô chút nào.
"Tôi biết cô không hài lòng gì với việc tôi làm, cũng không ưa tôi, nhưng để tôi nói điều này: Thứ nhất, tôi làm mấy điều đó không phải để kiếm tiền, mà là để giải trí mua vui cho lũ trẻ trong nước, còn cosplay thì sao? Tôi được khen là múa diễn Thôi Anh Anh và Đỗ Lệ Nương rất hay.
Thứ hai, có lẽ đúng thật không có người phụ nữ nào trên thế gian này có nửa sự quyến rũ so với phong thái của tôi khi diễn kịch côn khúc trong vai nữ. Nhưng không có nghĩa là tên biến thái nào có thể tùy tiện đụng vào, ai dám đặt một ngón tay lên ta, gãy hai ngón"
"……Tôi không tin."
"Cô không tin và tôi cũng không thể thay đổi được điều đó."
"Có một cách để làm tôi tin."
Việt Nam chỉ vào đám đông xì xào bên trong và nói:
"Nếu ngươi thực sự là nam nhân, cùng anh ta đi so một trận, dù không thắng nổi, đối với tôi vẫn coi như anh đã chứng tỏ bản thân, thấy sao?"
Đám đông lại hò reo khi Hoa Kỳ đánh bại Liên Bang Nga một lần nữa và giành danh hiệu quán quân. Trung Quốc lờ đi âm thanh đó và đáp lại đầy mỉa mai.
"Ôi, đã lâu lắm rồi em mới nhiều lời như vậy, em cố tình để khiêu khích tôi à. Em đùa tôi à? Em muốn chứng minh điều gì trong trò chơi cho trẻ con này? Để anh chơi với chúng rồi về nhà mệt lử nhìn em hả hê bên cạnh?"
"Anh thấy sợ."
"Không, không hề…"
"Chẳng lẽ một trong năm thành viên thường trực của Liên Hợp Quốc không có cảm xúc khi danh dự bị lăng mạ?"
"Tôi không muốn phí hơi mà ganh đua với đám người trẻ này, sức phải để lại mà sử dụng cho việc này việc kia, có nhiều thứ quan trọng hơn…"
"…đồ hèn nhát, quá hèn nhát."
"Cô muốn nói sao cũng được."
Anh quay lưng lại với cô, coi bộ không quan tâm.
Việt Nam lại nhìn vào căn phòng, nhìn đám đông, rồi quay lại phía gã người Trung Quốc, hít một hơi thật sâu rồi nói.
"Không biết anh thật sự thờ ơ hay giả vờ? Anh không thấy bọn họ còn cá cược với nhau sao? Trong đó có một hàng nam nhân đang đợi đến lượt để thể hiện bản thân."
"Tôi biết, và tôi cũng không muốn làm dễ cho cô." Hắn lại liếc nhìn cô, một lúc sau lại nhìn khói thuốc, nói tiếp: " Cô muốn đi cổ vũ hay làm gì thì cứ tự nhiên, đừng vì tôi mà cảm thấy ép buộc. Ngưng xúi giục tôi tham gia mấy trò trẻ con này, tôi không muốn cho cô toại nguyện."
"….Được lắm."
Việt Nam không muốn chỉ thế mà bỏ đi, tiếp tục nâng mức dằn mặt anh ta: "Một tên đàn ông thiếu ý chí, sức hút cũng không có, so với các thành viên châu Á khác thì không lãng mạn như Hàn Quốc, lịch lãm như Nhật Bản. Hắn ta chẳng có gì ngoài một vẻ cổ hủ và cổ hủ. Chẳng trách đến cả cô em gái Đài Loan cũng coi thường hắn…"
"…Cô bé này thì biết gì về việc làm trai?"
Anh lườm cô.
"Nam nhi phải có hoài bão lớn và tập trung vào việc xây dựng một sự nghiệp lớn. Đàn bà giống như quần áo, không đáng để tâm. Và để tôi nói cô điều này- Tiểu Việt, không, đồng chí Việt Nam, hãy kiên định trên con đường xây dựng xã hội chủ nghĩa, hãy vững vàng ý chí, đừng vì những thứ tầm thường hạ đẳng này mà làm cho lóa mắt mà mất phương hướng, không đi lệch đường và càng ngày càng tiến xa!"
Việt Nam khịt mũi một cách khó chịu và cũng không trả lời gì. Trung Quốc thấy thế không nói thêm nữa và nhìn đồng hồ trên tay, đã đến giờ về thường lệ của anh. Anh liền quay người lại và chuẩn bị trở lại phòng khách, định không để ý thêm nữa đến Việt Nam, nhưng chưa đi đầy một bước thì sững lại, nhìn cô từ trên xuống dưới. Thấy cô ta mặc một bộ âu phục của nam trong không khác mấy so với bộ bản thân anh đang mặc, như thể nó được may lại để vừa người cô ấy.
"Lần sau đến bắt chuyện với tôi, đừng ăn mang như đàn ông, trong nhà tôi không thiếu gương soi, tôi không muốn khi ra khỏi nhà phải mang chúng theo vì cô."
4 notes
·
View notes
Text
Dạo gần đây tôi bắt đầu nghĩ về ý nghĩa của cuộc sống này. Mỗi ngày thức dậy, sửa soạn đi làm, tôi bỗng tự hỏi mình, đây có phải là cuộc sống mình mong muốn? Mình có đang thực sự hạnh phúc với những gì mình đang làm?
Tôi không biết hạnh phúc với những gì mình đang làm là như thế nào. Vì cũng dễ hiểu, từ lúc còn rất trẻ, đã mải mê kiếm tiền vì không có lựa chọn nào khác. Vòng xoáy cơm áo gạo tiền cùng nhiệt huyết của tuổi trẻ khiến tôi cứ lao về một phía trước như một mũi tên mà chưa một lúc nào kịp dừng lại để tự hỏi rằng, mình có đang thực sự hạnh phúc hay không? Cuối cùng thì cuộc sống này có ý nghĩa gì?
Một người chưa từng biết được hạnh phúc thật khó để định nghĩa hạnh phúc. Nhưng không có nghĩa là người đó không thể biết mình không hạnh phúc. Cảm giác mệt mỏi, kiệt quệ rõ ràng chồng chất mỗi ngày khi công việc chỉ là công cụ để kiếm tiền. Sự toxic của môi trường làm việc, sự gay gắt sân si của bản thân như đang nhấn chìm tôi trong vũng bùn lạc lối mỗi ngày. Tiền nhà, tiền cơm, tiền điện, tiền nước cùng những thói quen tiêu xài của bản thân là sợi dây vô hình nhưng đầy mãnh lực trói tôi lại với công việc này. Tôi không hạnh phúc, ngay lúc này tôi biết rõ là như vậy. Tôi phải làm gì để hạnh phúc hơn, đâu mới là công việc hạnh phúc? Thu nhập 8 con số VNĐ hàng tháng rõ ràng không làm tôi hạnh phúc. Nhưng nếu rời bỏ nó tôi sẽ trở nên bất hạnh mà khả năng cao lên đến 90%. Không có tiền có thể hạnh phúc được sao? Không có tiền tức là không có quyền chọn lựa. Nhưng đó mới là bản chất của cuộc đời, tôi không thể làm gì khác hơn ngoài việc:
- Tập biết ơn với những gì mình đang có. Sự vô ơn có khi lại là nguồn cơn của việc khiến cho tôi cảm thân bất hạnh? Biết ơn vì tôi có một thân thể lành lặn, có đủ tiền để có quyền lựa chọn một dung mạo khác đẹp hơn, hoàn hảo hơn. Biết ơn vì tôi có một đầu óc vừa đủ, có thể lao động kiếm tiền ở một vị trí tương đối. Biết ơn vì sếp, vì những đồng nghiệp dù rằng đôi lúc thật đáng ghét, nhưng chính họ là những người phần nào đã giúp tôi có được vị trí này cộng với sự nỗ lực tự thân. Đây không phải là công việc tôi thực sự yêu thích nhưng nó là một công việc tốt, giúp cho gia đình tôi có cuộc sống đủ đầy, con của tôi có thể đến trường và sống thoải mái. Đúng, sự vô ơn chính là nguồn cơn của nỗi bất hạnh. Chỉ cần nhún nhường một chút trong cuộc đời, bỏ bớt đi cái tôi, sẽ cảm thấy nỗi bất hạnh không còn nhiều như trước nữa. Trên đời này, ngoài chuyện sinh tử, còn lại những câu chuyện khác hay những giận dữ ganh đua đố kị nhất thời rồi một ngày sẽ trở thành một câu chuyện tầm phào mà ta sẽ nhìn lại và bật cười lúc trà dư tửu hậu.
- Phát triển bản thân để có cơ hội công việc tốt hơn, thu nhập tốt hơn. Rồi một ngày có thể làm được việc mình thích. Việc mình thích có khi là việc không làm gì cả. Hoặc có quyền lựa chọn một công việc nào đó ý nghĩa hơn, vui vẻ hơn.
Cảm ơn sự xuất hiện của người chồng tương lai của tôi, một người đàn ông tuy nhỏ hơn tôi một tuổi, nhưng lại thông tuệ hơn tôi rất nhiều. Chính anh ấy là người đã dạy cho tôi việc phải biết ơn những thứ mình không thể mua được bằng tiền. Chính anh ấy đã ảnh hưởng tốt đến tôi, giúp tôi nhìn nhận cuộc đời này bằng sự bao dung hơn tôi đã từng.
6 notes
·
View notes
Text
2022 và cô bé đang tập lớn.
Đầu năm,
Sài Gòn luôn đông đúc và ồn ào. Mình chán ghét sự náo nhiệt ấy đơn giản vì tại thời điểm đó bản thân chỉ có một mình, mà Sài Gòn nếu chỉ có một mình thì cô đơn và lạc lõng biết bao nhiêu.
Dịch vừa được kiểm soát, các hàng quán dịch vụ cũng hoạt động trở lại, tiếng còi xe inh ỏi mỗi giờ cao điểm, xe cộ lấn lướt nhau làn đường,... Hơn một lần mình cảm thấy chắc cả đời cũng không thể hoà nhập được với nơi này.
Xuân sang,
Là những ngày tấp nập viết tiểu luận. May thay vẫn kịp hoàn thành trước deadline tận 2 ngày rồi khăn gói về nhà ăn Tết. Tết năm đó rất vui. Chí ít mình nhớ rằng mình đã đón nhận năm mới một cách sẵn sàng và rất nôn nao. Mùa tết đó gia đình mình tấp nập, có lẽ vì dịch đã dần ổn định nên ai ai cũng vui.
Cuối xuân,
Mình ngồi sau xe Ngọc, tụi mình đi Vũng Tàu, chuyến đi phượt đầu tiên của tụi mình. Tụi mình đã nói với nhau rất nhiều về cuộc đời, nói về ước mơ hai đứa.
Tại thời điểm đó mình đã bảo "Tao cũng chưa biết sau này tao sẽ làm gì, chắc tao sẽ làm HR hoặc là một Marketer, chắc vậy, giờ thì tao chỉ nghĩ ra được hai cái đó thôi".
Rồi mình cười hà hà, học trái ngành mà nói như đúng rồi vậy đó.
Hạ sang,
Thời tiết mùa hạ đúng thật là không dễ chịu, nhất là ở Sài Gòn.
Mấy bữa liền chạy sự kiện ở Q7, cũng là job event đầu tiên mình làm (ngoài những event của CLB), chiều nào cũng mưa dai dẳng không ngớt. Trước khi tan làm tụi mình hay tụm ba tụm bảy lại ngồi nói chuyện với nhau. Tụi mình nói nhiều, những câu chuyện tình cảm, mình nhớ anh Linh, chị Ngọc còn nói với mình rằng đừng quá lo xa khi yêu, tình yêu đơn giản là hạnh phúc ở hiện tại.
Cuối hạ,
Là những ngày lân la khắp các quán cà phê ở Sài Gòn để làm project. Là những ngày áp lực đến điên đầu khi mình chẳng thể nảy ra thêm một idea nào.
Đêm bán kết, đội mình đã thua, nhưng mình không khóc. Chị Nhi là người đã vỗ vai mình và nói "Không sao em, em giỏi nhưng phải chấp nhận là còn rất nhiều người giỏi hơn em ngoài kia, cố gắng tiếp thôi".
Đêm chung kết, tụi mình thắng, mình khóc rất nhiều. Cảm giác những gì mình nhận lại xứng đáng với những gì đã bỏ ra, rất tuyệt.
Một mùa hè đáng nhớ biết bao.
Thu sang,
Cái lạnh và mưa rả rích của mùa thu Đà Lạt cũng không cản được mình đi trốn. Xuống xe lúc 4g sáng, mình ngồi thẫn thờ giữa phòng chờ ở bến xe, phần vì say xe nên mệt, phần vì chưa biết phải làm gì tiếp theo. Rồi mình gọi điện cho Nhật Anh. Nhật Anh chạy xe ra bến đón mình lúc chập choạng sáng. Mình ngủ một giấc dài ở nhà Nhật Anh rồi tận hưởng những ngày đi trốn của mình ở Đà Lạt.
Một buổi sớm lạnh có mưa rơi lất phất. Một mình chạy xe qua những cung đường đèo dốc, thu hết cảnh đẹp lại trong đôi mắt.
Một buổi tối nào đó mình ngồi bên cạnh Nhật Anh, trên tay mỗi đứa là một ly matcha nóng, rồi tụi mình tâm sự. Nhật Anh nói, "mày vẫn là nên ở một mình, cuộc sống của mày chưa cần thêm ai nữa lúc này".
Cuối thu,
Vào học trở lại, áp lực chồng áp lực, những môn chuyên ngành nặng quá nặng, peer pressure vì học không giỏi, cũng không chăm chỉ và không hứng thú mấy với nó. Điều duy nhất khiến mình tự hào là lúc này mình đã lờ mờ xác định được con đường nên đi. Rồi dạn dĩ nói với ai đó rằng, "tao muốn theo event".
Đầu đông,
Những ngày bận tối mắt tối mũi khi tối 3 5 học tiếng Trung, tối 2 4 6 học ở lớp Sự kiện và đi dạy, còn lại t7 và CN thì về nhà. Không còn một chút thời gian nào cho bản thân, cũng dần dà quên luôn việc đi xem phim một mình như trước kia vẫn hay thường tự thưởng cho bản thân. May thay vẫn có những người yêu thương bên cạnh, thi thoảng Mina vẫn hay rủ mình đi ăn cá viên rồi tâm sự đủ thứ chuyện trên đời.
Rồi cũng vô vàn những ngày ngồi quán cà phê chạy project cùng các anh chị. Lần nào cũng là cô bé nhỏ nhất team và luôn được các anh chị yêu quý, cưng chiều. Những ngáy áp lực với project mới, cộng với áp lực với midterm cả chục môn chuyên ngành, không thể đặt bên nào xuống, cán cân mình gồng cũng tới lúc đứt gánh, lúc đó mình chọn nghiêng về project của tụi mình nhiều hơn, vậy là điểm midterm của mình không cao, nếu không phải nói là rất thấp.
Cuối đông,
Mình bước vào kì thi cuối kì, cũng là khoảng thời gian mình tuột mood nhất. Mình cúp học tiếng Trung, cúp học cả Sự kiện, liên miên, chỉ để tìm lại chút hứng thú trong mình.
Có một thời gian mình bị ốm kéo dài, nhớ hoài những lúc sốt cao, lạnh run mà vẫn phải ráng ngồi cày bài vì sợ rớt môn. Chưa bao giờ mình sợ như vậy luôn. Rồi lại có một vài chuyện không vui xảy đến với mình, lần nữa mình nghi ngờ chính mình hơn bao giờ hết, overthinking, mình lo lắng đủ điều.
Thành tựu duy nhất mình đạt được ở khoảng cuối đông chính là những vấp ngã, rất đau. Và rồi phải tự mình đứng dậy, để tiếp tục cố gắng. Giây phút nào đó mình đã rất nản, và suy nghĩ tới việc bỏ cuộc, nhưng may thay mình đã không làm thế. Mình tỉ mỉ gói ghém những cú ngã ấy, làm hành trang để bước tiếp trên đoạn đường không mấy dễ đi mà mình đã chọn này.
Vượt qua hết tất thảy, mình nhận ra mình đã yêu chính mình được hơn một chút.
30 Tết,
Mình ngồi nhìn lại một năm vừa khép lại. Mình quyết định dùng câu chữ để nói lại vắn tắt hành trình của mình.
Có một vài thành tựu nhỏ để nhắc mình nhớ rằng mình có năng lực. Cũng không ít lần ngã đau để nhắc mình cần phải nỗ lực để giỏi giang hơn.
Nhưng nói chung, mình hài lòng về hành trình này.
Cảm ơn những người đã đến và ở lại với mình đến hôm nay.
Tạm biệt những người không còn đồng hành cùng mình nữa. Và chào đón những mối quan hệ mới sẽ đồng hành với mình trên đoạn đường mới.
19 notes
·
View notes
Text
【Thư tín số 04】❝ Anh đừng đi đâu nữa nhé - เธออย่าไปไหนอีกนะ ❞
Anh có biết ở anh điều gì là đẹp nhất không ?
Đôi mắt lấp lánh ngọt ngào tựa thanh chocolate ngày hè, hay chiếc mũi thon gọn thẳng tắp. Có phải là đôi mày sắc sảo cá tính, hay nốt ruồi nhỏ trên khóe miệng của anh ?
Với em, thứ đẹp nhất ở anh chính là “nụ cười”.
Vì chàng trai của em cười lên vô cùng đẹp, vô cùng tự nhiên.
Nụ cười ấy đẹp như hoa nở mùa xuân, như ánh nắng và làn gió khiến mọi thứ trở nên nhiệm màu hơn. Đôi lúc tươi mát tựa dòng suối xua tan cái nắng oi ả mùa hè. Dịu dàng và xao xuyến mang cảm xúc của mùa thu lá vàng. Như ánh mặt trời sưởi ấm cho trái tim những ngày đông lạnh giá.
Ngay khoảnh khắc em bắt gặp anh cười, mọi bức tường trong em chốc lát đã vỡ tan. Em bắt đầu ước mộng những ngày tháng hạnh phúc, em ước mỗi sớm mai thức dậy đều có thể thấy anh cười. Khóe miệng cong cong ấy vậy mà khiến trái tim em khi nhớ đến lại vô thức đập liên hồi.
Và…
Em biết nhớ nhung một người.
Vì…
“Nụ cười duyên ấy khóa tim em không yêu một người thứ hai. Em đã rất nhớ anh, rất nhớ anh.”
Chúc ngủ ngon, mặt trời nhỏ của em.
____
❥ Photo by MoieWithBN
❥ Written by 생선
#BossNoeul#BoNoh#Bosschaikamon#Noeulnuttarat#MagentaBoy#ShawtyBoss#anhdungdidaunuanhe
3 notes
·
View notes
Text
Tiếng đục gỗ của một con mọt nghiến lên từng hồi đứt quãng phát ra từ chiếc kệ gỗ thông dùng để gác chén đĩa; nó là đứa bạn ồn ào dễ chịu duy nhất của em vào lúc này.. một buổi tối thứ Sáu trước Giáng Sinh..
Ngoài đường xe cộ nhộn nhịp, tiếng còi xe rộn rã, dòng người qua lại ngược xuôi, đèn đường sáng loáng, bảng điện xanh đỏ vàng chạy từng chữ cái nhấp nháy thu hút ánh nhìn từ mọi phía.. thành phố của người, của xe, của những tòa nhà cao thấp, của mọi tiếng ồn ào..
Em nghĩ đến em không ở đây mà ở một nơi khác, một nơi có những ngọn cây cao vút chĩa lên bầu trời đầy ánh sao đêm. Một khu rừng già đã bị lãng quên có ngôi nhà của em ở đó, căn nhà gỗ nhỏ nhắn và vững chãi nằm bên cạnh một khe suối nhỏ. Em ngồi trên chiếc ghế sofa có đủ chỗ cho em, con mèo với bộ lông màu cam và con chó vện bên cạnh chiếc lò sưởi bằng củi đang cháy rực nổ lên những tiếng tanh tách. Hơi ấm lan tỏa khắp căn phòng, tụi em đã ngồi như vậy hơn một giờ đồng hồ, tiếng thở đều đặn của hai con vật bé nhỏ gác những chiếc mũi nhỏ xinh phập phồng lên đùi em, đủ để em biết chúng nó đang trong giấc ngủ say.
Ở đây em đã quên đi ngày tháng bởi có lẽ chúng không còn quan trọng, em có thể gọi nó là nơi không có ngày, tháng, năm nếu giả như một ngày nào đó em muốn viết một bức thư. Sự liên quan đến thời gian duy nhất mà em có lúc này là chiếc đồng hồ đeo tay, nó là một chiếc đồng hồ cơ, chạy bằng pin vĩnh viễn, một chiếc đồng hồ kiểu dáng cổ điển, mặt đồng hồ tròn màu hồng ngọc được gắn những viên đá trắng nhỏ nhắn một cách tỉ mỉ và sắc nét. Món quà em đã mua tặng chính mình chẳng vì dịp gì cả, chẳng vì điều gì nên nó có ý nghĩa hơn hẳn những món đồ khác đối với em. Có lẽ bởi vậy mà nó là món vật có giá trị duy nhất mà em đã không do dự hay suy nghĩ mang theo khi đến khu rừng này. Đã gần nửa đêm, lâu rồi em mới thức khuya đến vậy, vì ở đây cơn buồn ngủ sẽ kéo đến rất nhanh sau tách trà bữa tối. Ban ngày luôn có đủ thứ việc để làm, thời gian rảnh rỗi chút ít cũng được dành toàn bộ để chơi đùa và đi dạo với Vện và Cam dù rằng cả ngày chúng đã luôn quấn quanh em; hoạt động ban ngày dường như luôn là vô tận, không bao giờ kết thúc, chỉ dừng lại và lại tiếp tục vào ngày hôm sau nhưng nó không bao giờ làm em kiệt sức, cơ thể em thích nghi với mọi thứ xung quanh đây một cách hoàn hảo như em đã luôn thuộc về nơi này, nơi mà trái tim đã luôn thúc giục em tìm đến.
Em vỗ nhẹ tay lên hai con vật bé nhỏ, chiếc đuôi của con Vện hơi ngọ nguẩy trong khi đôi mắt vẫn lim dim không muốn tỉnh giấc. Con mèo Cam vẫn nằm im không nhúc nhích; "đi ngủ thôi nào hai đứa". Con Vện nghe thấy thì mắt mở hẳn. Em bế con mèo Cam lên tay, đứng dậy và tiến về phía chiếc giường. Con Vện nhảy xuống khỏi chiếc sofa, hai chân duỗi ra thẳng tắp, cái đuôi dài ngoe nguậy mạnh hơn, nó đã ngủ một giấc ngon lành, nó chạy lại bát đựng nước, liếm láp một chút đủ làm ướt hai bên mép nó, miệng nó hơi khô nó cảm thấy thế. Em đặt cái cục lông màu Cam lên chiếc giường đã trải sẵn chăn ga. Con mèo Cam bây giờ mới bắt đầu cựa quậy đôi chút, có lẽ tấm ga trải hơi lạnh, nó khẽ xù lông nhưng đôi mắt vẫn nhắm nghiền, nó còn chẳng buồn thay đổi cả tư thế giấc ngủ từ ban đầu của nó. Con Vện đã nhảy phốc lên giường, vào đúng vị trí của nó. Nó nằm ở bên trái, con mèo Cam nằm ở giữa. Nó đã luôn nằm ở vị trí mà nó có thể nhìn thấy mọi thứ bên ngoài qua chiếc cửa sổ hai lớp kính phía trên đầu giường. Em thay quần áo sang chiếc đầm đi ngủ tay dài, leo lên giường, nằm kế bên con mèo Cam, với tay vặn nhỏ chiếc đèn ngủ đến mức thấp nhất có thể, nó là món đồ hiếm hoi duy nhất sử dụng nguồn điện từ những tấm pin năng lượng mặt trời đã được lắp đặt ban đầu.
Hơi ấm dần lên dưới lớp chăn, em chìm vào giấc ngủ cùng tiếng thở đều đặn cùng một nhịp của cả ba..
3 notes
·
View notes
Text
Tấm thương yêu của mẹ ơi,
Mùa đông đã đến thật rồi. Hôm nay trời đổ tuyết, làm mẹ nhớ đến những mùa đông Paris thời còn trẻ, thời vẫn háo hức đến ngày tuyết đầu mùa. Dạo này mấy sợi tóc con của mẹ bắt đầu mọc lên tua tủa, sau khi đám tóc cũ rụng tá lả lúc sinh con xong. Nhiều khi mẹ cảm thấy đám tóc mới này thật giống như Tấm, chúng dài nhanh không ngờ, và vì còn nhỏ nên cứ mọc loạn xạ tứ tung chẳng theo một trật tự nào hết. Làm mẹ nhiều lúc cũng nhức đầu, nhưng cũng thật vui. Có sáng mở mắt thức dậy, thấy chúng đã dài hơn hẳn hôm qua, bắt đầu theo những sợi tóc dài khác dần theo nếp.
Sau một tuổi mẹ cứ nín thở hồi hộp chờ đợi xem Tấm phát triển vượt bậc thế nào (tvia), có đúng như sách nói và các bà mẹ khác cũng bảo không. Nhưng ở tháng thứ 12 Tấm vẫn giống em bé như cũ, mẹ quan sát mãi vẫn chưa thấy em có gì nổi trội so với lúc trước. Rồi mẹ lại giật mình nhận ra, ồ, hình như mẹ hơi kỳ vọng nhiều quá rồi. Em mới chỉ là em bé một tuổi, em còn phải học hỏi và bỡ ngỡ với nhiều thứ. Quả nhiên là từ lúc mẹ hạ tiêu chuẩn thấp xuống đúng với một em bé, cứ vài ngày mẹ lại nhận ra, hình như em lớn hơn một chút rồi nhỉ. 12 tháng em tò mò với đủ mọi chuyện, chỉ hết thứ này đến thứ kia để hỏi mọi người đó là gì, hỏi rồi lại hỏi đi hỏi lại vài lượt nữa. Bà và bố mẹ đều kiên nhẫn trả lời em từng thứ một. Nhờ thế em tvia học rất nhanh, đến giờ là 2 tháng trôi qua em đã hiểu phần lớn những gì mọi người nói. Tvia mẹ tranh thủ sai vặt em được rất nhiều việc, và mẹ con mình cũng chơi được khá nhiều trò chơi vui. Tuổi này em biết chơi Chi chi chành chành, chơi Nu na nu nống, chơi Kéo cưa lừa xẻ, chơi Tập tầm vông, chơi tìm đồ vật được giấu đi trong phòng. Mẹ rất thích mỗi lúc tìm ra đồ vật mẹ đố, em lại “Àaaa” lên rõ to và cười tít chun cả mũi.
Hôm trước mẹ ngồi ghi lại trong sổ những kỹ năng em đã thực hiện được theo từng độ tuổi, thấy xúc động vô cùng. Thời gian của em trôi đi nhanh quá. Hôm nay, ngày mai đã trở nên rất khác. Giờ thì mẹ hiểu vì sao người ta bảo trẻ em lúc 3 tuổi não bộ đã hình thành đến 80%. Mẹ muốn được đồng hành cùng em trong từng bước trưởng thành, dù nhỏ nhất, đến tận khi em trở thành người lớn không cần đến mẹ chỉ bảo nữa. Dạo gần đây trộm vía em rất ra dáng một em bé lớn. Em bắt đầu thích tự làm đủ thứ. Tự lấy áo mặc, tự cố gắng đi giày, đi tất, tự lấy sách Coucou ra đọc cho mẹ, còn chỉ cho mẹ phải đọc như thế nào cơ. Mẹ ngồi vừa buồn cười, vừa gật gù. “Đúng là em có chính kiến quá nhỉ”, “ồ, vậy đó hả, con vật trong tranh tự nhiên biến mất hả ?”, “A, nó xuất hiện lại rồi hả ?”, “Ổ, có hình bạn chó nhỏ xíu đang nằm ngủ đằng xa hả ?”… Từng chi tiết nhỏ em t�� phát hiện ra, hoặc vận dụng cùng quy tắc giống như lúc được mẹ gợi ý vài chỗ, hình như khiến em tự tin khẳng định bản thân mình hơn. Hôm qua papa và bà lắp bộ bàn ghế mới, thu dọn một góc nhỏ riêng cho em, làm em thích thú lắm. Lúc mẹ đi làm về, em chạy ào ra đón rồi khoe mẹ, chỉ cho mẹ một cách vô cùng hào hứng. Mẹ nhận ra có nhiều thứ mẹ chưa kịp dạy, mà em đã tự mình học được rồi. Lúc em 12 tháng mẹ dạy ngôn ngữ kí hiệu, nhiều lúc hơi nản vì thấy em chẳng phản ứng gì. Nhưng giờ thì em còn tự nghĩ ra ngôn ngữ cử chỉ của riêng mình, em biết ra dấu “ăn, măm măm” bằng cách đưa tay lên miệng rồi còn nhai chẹp chẹp (haha), “đi tắm, gội đầu” bằng cách xoa xoa ngực và bụng, và đưa tay lên đầu, lúc khát nước em chạy ra lấy bình nước hoặc chai nước trong nhà đưa cho mọi người. Và mới đây mẹ dạy “thêm, nữa” bằng cách đưa hai tay chụm vào rồi chạm vào nhau, tvia em học được ngay lập tức. Mẹ thầm bất ngờ, y như lúc mẹ nhận ra em nhận diện đúng hết các quả có trong trang sách vào một ngày đẹp trời. Hay nhận diện đúng các bộ phận trên cơ thể, các con vật trong sách, còn biết giả tiếng kêu của chúng như thế nào cơ. Đúng là em có những nhịp phát triển của riêng mình, theo nhu cầu của bản thân em.
Chẳng mấy chốc em lại sắp tròn 15 tháng. Mẹ mong em cứ mãi tích cực như thế trong mọi việc. Có rất nhiều điều mẹ muốn viết về em, nhiều quá nên câu chữ dài đến lê thê. Nên chắc mẹ sẽ tóm gọn lại bằng những điều mẹ nhớ được lúc này thôi nhé. Những lúc mẹ kỳ vọng quá nhiều về em, như việc em chưa nói gì nhiều (dù em đã nói được vài từ ghép), hay em tương tác nhanh hơn khi nghe tiếng Việt hơn là tiếng Pháp, mẹ đều tự dặn lòng mình một lần nữa : Em vẫn còn là một em bé, và em tự có bước tiến của chính mình, chứ không theo như bất kỳ ai trông đợi ở em.
Sắp đến Giáng Sinh, một năm nữa lại sắp hết. Nhìn thấy em lớn lên từng ngày, mẹ hình như đã quên hết những khó khăn thuở ban đầu lúc mình mới gặp nhau, bỡ ngỡ làm quen với nhau. Mẹ cám ơn em đã cho mẹ những trải nghiệm làm phụ huynh hết sức tuyệt vời, những cung bậc cảm xúc như cầu vồng muôn sắc tô điểm thêm cho sắc màu cuộc sống giản dị của mẹ. Mỗi lúc nhìn ánh mắt quyết tâm của em khi cố gắng tự làm bất cứ việc gì, ngã rồi lại đứng dậy, tập nói từ ghép đến hết cả hơi, mẹ lại thấy mình cũng nhỏ xíu giống như em thôi, cố gắng từng bước trên con đường của bản thân mình.
Giáng Sinh năm nay bố mẹ có thêm một chân phụ tá trang trí cây thông, em không còn là em bé nhỏ xíu xiu nữa. Mẹ chỉ mong em bé mãi thế này, rồi cũng lại mong em lớn nhanh để chúng mình được cùng chơi đủ trò với nhau. Bởi vì được ở bên nhau chính là hạnh phúc lớn nhất rồi.
Có phải không, Tấm ơi ?
2022.12.14 - Trăng Tròn (mẹ Tấm).
5 notes
·
View notes
Text
Hướng dẫn viết bài tập làm văn số 1 lớp 8 đề 3 chi tiết với dàn ý chi tiết, sơ đồ tư duy và các bài văn mẫu hay chủ đề tôi thấy mình đã khôn lớn. Trong bài viết số 1 lớp 8 về văn tự sự làm trên lớp thì đề tài số 3: Tôi thấy mình đã khôn lớn cũng là một trong các lựa chọn mà thầy cô có thể ra đề trong tiết tập làm văn đó, dưới đây THPT Ngô Thì Nhậm xin gửi tới các em một số bài văn mẫu của các bạn học sinh giỏi làm nhé: Hướng dẫn làm bài viết tập làm văn số 1 lớp 8 đề 3: Tôi thấy mình đã khôn lớn 1. Phân tích đề - Yêu cầu đề bài: miêu tả bản thân khi đã lớn đồng thời thể hiện cảm xúc, suy nghĩ của em về sự thay đổi này của mình - Phương pháp làm bài: miêu tả, biểu cảm 2. Các luận điểm chính cần triển khai Luận điểm 1: Miêu tả những thay đổi của bản thân khi khôn lớn Luận điểm 2: Tính cách bản thân khi khôn lớn Luận điểm 3: Cảm nhận bản thân về sự thay đổi ấy 3. Lập dàn ý I. Mở bài Dẫn dắt, giới thiệu về sự thay đổi của bản thân: tôi đã khôn lớn. II. Thân bài 1. Miêu tả bản thân khi khôn lớn - Vóc dáng, giọng nói, ngoại hình: Tôi thấy bản thân cao lên rất nhanh, lớp 7 tôi còn đứng đầu lớp thế mà mới hết học kì một lớp 8 tôi đã được cô giáo xếp đứng vị trí giữa của lớp. Cũng nhờ tăng chiều cao lên. Tôi có thể giúp đỡ mẹ được nhiều hơn như phơi đồ, lấy đồ trên cao, mà trước nay tôi toàn phải dùng ghế đứng lên. - Trí tuệ: Không chỉ có thay đổi về ngoại hình, tôi còn cảm thấy mình nắm rõ vấn đề nhanh hơn, hiểu chuyện hơn, giải quyết vấn đề tốt hơn. Đặc biệt trong tiếp thu các kiến thức được học trên lớp. +) Đối với nam: + Giọng nói khàn hơn, trầm hơn + Cơ thể phát triển tốt, cân nặng tăng rõ rệt, quần áo năm ngoái năm nay đã phải cho em vì không thể mặc vừa. Tôi cũng có cơ bắp rồi và rắn chắc. +) Đối với nữ + Giọng nói thánh thót, trong trẻo hơn và hay hơn + Cơ thể phát triển tốt, trông dịu dàng, mềm mại, nữ tính hơn. 2. Tính cách bản thân khi khôn lớn - Chín chắn và cẩn thận hơn, bớt hấp tấp, vội vàng hơn trước, làm việc gì cũng đều đắn đo, suy nghĩ kĩ lưỡng hơn, biết đặt mình vào vị trí của người khác để suy nghĩ. - Trước đây tôi chơi với các bạn cả nam và nữ đều rất thoải mái, hòa đồng, không phân biệt giới tính. Nhưng giờ tôi cảm thấy mình hay mắc cỡ, ngại ngùng trước các bạn khác giới, đặc biệt là các bạn mới quen - Biết quan tâm đến mọi người xung quanh mình hơn, biết nhường nhịn em hơn, biết giúp đỡ công việc nhà với bố mẹ, tự phấn đấu trong học tập để bố mẹ vui lòng. - Đối với nam: Quan tâm, chăm sóc bản thân mình nhiều hơn. - Đối với nữ: Chải chuốt, chăm lo cho bề ngoài nhiều hơn trước khi đứng trước người khác. 3. Kỉ niệm khó quên lúc nhỏ - Tranh giành đồ chơi với em bị mẹ mắng vì không biết nhường nhịn. Nhưng giờ đây, tôi sẵn sàng chia sẻ cho e đồ chơi, đồ ăn của mình một cách vui vẻ và thoải mái - Tôi giúp mẹ lấy đồ ở trên cao, nhưng không với tới nên bắc ghế trèo lên, Nào ngờ nên nhà bị trơn, ghế bị lệch đi và tôi bị ngã, khâu mất mấy mũi - Ngày đi học, nũng nịu mẹ mua đồ ăn, đồ chơi rồi mới chịu đi học. Nhiều hôm, không đi học bị mẹ phát nhẹ vào mông và đi mách bố. 4. Cảm nhận bản thân Khôn lớn là một quá trình dài mà ai cũng phải trải qua. Quá trình này sẽ quyết định ta sẽ trở thành người như thế nào cho xã hội, Do vậy, tôi sẽ cố gắng hoàn thiện bản thân hơn để trở thành người có ích cho xã hội, để bố mẹ luôn tự hào về tôi. III. Kết bài Nêu cảm nghĩ về quá trình khôn lớn của bản thân và sự cố gắng hoàn thiện bản thân trong tương lai. >> Xem thêm dàn ý bài viết số 1 lớp 8 đề 3: Tôi thấy mình đã khôn lớn chi tiết 4. Sơ đồ tư duy Để hiểu rõ thêm về cách làm bài làm văn số 1 lớp 8 đề 3: Tôi thấy mình đã khôn lớn, các em hãy tham khảo thêm một số bài văn mẫu dưới đây nhé! Viết tập làm văn số 1 lớp 8 đề 3 Tôi thấy mình đã khôn lớn Bài văn mẫu số 1 Năm tháng dần qua, mỗi ngày tôi lại có thêm một sự thay đổi mới. Mỗi tối trước khi ngủ tôi cứ suy nghĩ rằng: “Sáng mai, khi nhìn trước gương mình sẽ có gì thay đổi” như ngoại hình, vóc dáng, cân nặng, suy nghĩ và hành động của mình. Cứ như thế cho đến khi tôi khôn lớn. Quả đúng
như vậy, mỗi con người chúng ta đều biết rằng, trẻ em khi còn nhỏ luôn có một điều là mong muốn mình ngày càng lớn khôn, chững chạc hơn như bao người xung quanh khác. Cả tôi cũng vậy, từ khi còn nhỏ luôn ba mẹ bồng bế trên tay, cưng chiều như quả trứng còn non dại. Luôn được mọi người trong gia đình chăm sóc, lo lắng, yêu thương hết mực. Nhắc đến chuyện quá khứ, tôi nhớ lúc tôi được một tuổi thì bị sốt. Ba mẹ đã rất lo lắng, chăm sóc cho tôi từng chút một không phút ngơi nghỉ. Nhưng đổi ngược lại bây giờ, khi mắc bệnh thì phải tự chăm sóc cho bản thân mình. Không chỉ vậy, năm tôi lên sáu tuổi, chập chững bước vào lớp một, trong lòng tôi luôn thấy khó chịu, bồi hồi và lo sợ. Khi bước vào lớp, mẹ buông tay tôi và sau đó đi về. Lúc đó tôi cứ khóc suốt nhưng rồi tôi cùng nín khóc và làm quen với các bạn xung quanh mình. Từ đó đến nay tôi đã xóa sạch những giọt nước mắt mỗi khi vào lớp đầu năm học. Cứ nghĩ đến những chuyện đó, tôi lại thấy mình rất trẻ con, ngây thơ, hồn nhiên. Không phải lúc nhỏ mà mãi đến nay tôi mới thấy có sự thay đổi về chính mình. Không chỉ ngoại hình, mà tính nết cùng có nhiều phần thay đổi. Trong lời nói có sự thay đổi rất lớn là luôn cẩn trọng và lịch sự hơn chứ không cụt ngủn nữa. Thái độ và cử chỉ với mọi người có sự thay đổi là không còn cộc cằn như trước, hay nóng giận vô cớ, dễ giận dỗi nữa. Còn nhớ lúc trước, tôi hở một tí là hờn giận còn bây giờ thì không còn điều đó nữa. Vóc dáng tôi trở nên cao ráo hơn, thon gọn hơn và còn điệu đà trong cách ăn mặc nữa. Tóc tai được chải chuốt gọn gàng. Điều đặc biệt hơn nữa là khi thầy, cô giảng bài trên lớp thì tôi thấy mình tiếp thu bài giảng của thầy cô rất dễ dàng. Trong khi ngày trước, mỗi khi thầy cô giảng bài là tôi đều ngủ gật. Đọc câu chuyện Thánh Gióng, có lần tôi về nhà và ăn cơm rất nhiều đến nỗi tức bụng quá ngủ không được, thế là bị mẹ la cho một trận. Ôi! Nghĩ đến những kí ức xa xưa, sao tôi thấy mình ngốc nghếch và hồn nhiên quá. Và bây giờ, tôi mới ngẫm nghĩ kĩ rằng mình bây giờ đã thật sự khôn lớn. Qua những kỉ niệm ấu thơ, qua những lần vụng về, hậu đậu, tôi thấy mình tuy khôn lớn phần nào trong con người của mình nhưng tôi luôn tâm niệm một điều rằng sẽ luôn cố gắng phấn đấu học tập tốt để tương lai xây dựng nước nhà ngày càng giàu đẹp và vững mạnh. Bài văn tham khảo số 2 Tôi đã thấy mình khôn lớn - Bài viết số 1 lớp 8 đề 3 Trong gia đình, tôi là người nhỏ nhất nên luôn được mọi người bên ngoại yêu chiều. Hầu như mỗi lần về ngoại chơi, tôi không phải làm gì hết, chỉ ngồi đó chơi là được rồi. Trái lại với sự yêu chiều ở bên ngoại, bên nhà nội hình như không mấy ai ưa tôi cả. Tôi không biết vì sao nhưng chắc là tại cái sự yêu chiều đã được nhằm vào em trai họ của tôi. Cứ mồi lần có gì hay, tôi định chơi thì mấy cô lại không cho tôi chơi. Họ nói là tôi hậu đậu mất công chơi lại hư. Họ luôn nói tôi thụ động, hậu đậu, học không giỏi bằng em họ tôi. Dù hay bị la mắng, bị chê này nọ nhưng tôi không để điều đó làm cho tôi buồn, vì cha mẹ tôi luôn luôn ủng hộ tôi, yêu thương tôi. Tôi lấy điều đó làm động lực để tôi chứng minh cho mọi người thấy tôi không hậu đậu, thụ động, học kém. Thời gian trôi qua thật nhanh, cái tên gọi “con bé hậu đậu” giờ cũng không còn nữa. Thay vào đó là những lời khen. Tôi không còn là con bé hậu đậu hay bị chê cười nữa mà bây giờ tôi đã là một học sinh lớp tám rồi đấy! Cha từng nói với tôi: “Con người có ước mơ và có nghị lực kiên trì biến ước mơ thành hiện thực thì mới là một con người thành công”. Cũng chính sau khi nghe nói những lời ấy, tôi đã tự lập ra cho mình những mục tiêu cần phải hoàn thành trong tương lai. Tôi đem cho cha xem, cha cười và bảo tôi: “Giỏi lắm con yêu. Mục đích bây giờ đã có, con hãy cố gắng kiên trì thực hiện nhé!". Những lời nói ấy cũng là động lực cho tôi tiếp tục cố gẳng. Tôi còn nhớ tám năm trước, tôi chỉ là một con bé rụt rè., thụ động, hậu đậu và học không giỏi. Thế mà tám năm sau, tôi bây giờ đã trưởng thành hơn, tự tin hơn, mạnh mẽ hơn, có ý chí hơn. Tôi đã hoàn toàn lột xác bỏ lại cái vỏ bọc của con bé hậu đậu năm xưa.
Cha mẹ luôn hỏi tôi những câu hỏi:” Lớn lên con định làm gì?”. Câu trả lời của tôi luôn khác nhau theo năm tháng. Hồi học lớp một, tôi ước mơ được trở thành một nàng tiên trong truyện cổ tích. Lớp ba và lớp năm thì tôi l��i ước mơ được làm nhà khoa học. Nhưng đến lớp tám, tôi chắc chắn ước mơ của mình chính là trở thành nhà thiết kế thời trang nổi tiếng. Lúc ấy, tôi cảm thấy tôi rất cần trả lời chính xác cho ước mơ, dự định của tôi trong tương lai. Tôi cảm thấy, mình đã lớn khôn. Không chỉ lớn khôn về mặt thể xác mà tôi còn thấy mình lớn khôn về mặt suy nghĩ. Tôi không còn thích những nơi ồn ào, không còn hứng thú những trò chơi điện tử mà tôi từng dành thời gian suốt ngày để chơi với chúng, tôi không còn thích xem những bộ phim hoạt hình, đọc những cuốn truyện vô bổ nữa mà bây giờ tôi thích những nơi yên tĩnh, trầm lắng hơn. Tôi bắt đầu thích việc viết nhật kí, đọc những quyển tiểu thuyết, vẽ tranh khi vui cũng như khi buồn. Tôi có thể dành thời gian hàng giờ chỉ để ngắm một vật hay một cơn mưa. Trước đây, tôi làm nhiều điều mà không nghĩ đến hậu quả nhưng bây giờ trước khi nói một lời nói, làm một việc gì đó, tôi đều suy nghĩ thật kĩ trước khi làm. Trước đây, tôi từng làm cha mẹ phải buồn, phải lo lắng và thất vọng. Tôi lúc đó không hề biết những việc mình làm sẽ ảnh hưởng hay tổn thương cha mẹ ra sao. Cứ thích cái gì là làm thôi. Còn lúc này đây, nếu cho tôi một điều ước, tôi sẽ ước : thời gian quay trở lại để tôi sửa chữa mọi lỗi lầm mình đã gây ra. Tôi đã thực sự ý thức được việc mình làm có thể gây tổn thương cho những người yêu thương tôi nhiều như thế nào. Phải chăng, tôi đã lớn? Tôi cảm thấy mình đã khôn lớn về mọi mặt: Thể xác lẫn tâm hồn. Lớn khôn không chỉ trong suy nghĩ mà còn về từng lời nói, cử chỉ hay cả suy nghĩ về tương lai và cuộc sống của mình. Tôi cũng đã học được rất nhiều bài học, suy nghĩ thận trọng hơn và có ý chí cho tương lai sau này. Có lẽ tôi đã lớn thật rồi. Đừng quên còn các bài tập làm văn số 1 lớp 8 khác mà các em có thể tham khảo thêm! Bài văn mẫu số 3 Văn mẫu viết bài viết số 1 lớp 8 đề 3 ngắn gọn Cứ mỗi ngày trôi qua, tôi lại lớn thêm một chút. Năm nay tôi đã mười ba tuổi. Lúc trước còn nhỏ, tôi thường hay suy nghĩ cho riêng mình, nhưng năm nay tôi đã biết suy nghĩ chín chắn hơn, biết suy nghĩ cho mọi người vì tôi thấy mình đã khôn lớn. Mấy năm trước, tôi hay suy nghĩ một cách rất bồng bột, thiếu suy nghĩ nhiều chiều nên hay làm tổn thương đến người khác. Lúc ở nhà, tôi chỉ biết ru rú trong căn phòng của mình bấm điện thoại, không biết phụ giúp gia đình công việc nhà. Nhiều lúc tôi còn nóng giận, hành xử không phải với người thân trong gia đình. Khi ở ngoài đường, tôi chỉ muốn thể hiện bản thân mình một cách nổi bật nhất nên quên hết những người ở xung quanh mình. Có thể nói là tôi cực kì "hổ báo" (theo cách gọi của giới trẻ bây giờ). Còn bây giờ, khi về đến nhà tôi đã luôn có mặt ở dưới phòng khách xem ti vi chờ mẹ sai việc hay trông em bé phụ mẹ. Tôi đã suy nghĩ chín chắn hơn, nghĩ đến cả hậu quả để không còn hành động sai trái làm người khác phải buồn vì mình nữa. Lúc ngoài đường thì tôi đã biết kiềm chế bản thân cái cảm giác muốn nổ tung để thể hiện mình với người khác. Tôi lịch sự và đổi xử lễ phép hơn. Và giờ đây, tôi cảm thấy mình không còn "hổ báo" nữa. Có thể lí do khiến tôi thay đổi như vậy là vì tôi nhìn thấy và cảm nhận được những ánh mắt ganh ghét lẫn đau buồn, tổn thương sau những gì tôi làm. Lúc trước và bây giờ, tuy chỉ cách nhau một, hai năm nhưng tôi đã thay đổi khá nhiều để người thân sẽ luôn tự hào về tôi hơn, người ngoài sẽ có một cái nhìn khác thân thiện về bản thân tôi hơn. Tôi sẽ cố gắng sửa đổi bản thân mình hơn cả bây giờ và trong tương lai. Tôi không còn muốn mọi người xem tôi là một đứa con nít bướng bỉnh chưa hiểu chuyện nữa mà hãy xem tôi là một con người trường thành và chín chắn hơn trong mọi việc. Vì tôi thấy mình đã thật sự khôn lớn. Tham khảo: Kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học ----------------- Trên đây là trọn bộ văn mẫu viết bài viết số 1 lớp
8 đề số 3 tôi thấy mình đã khôn lớn hay nhất mà THPT Ngô Thì Nhậm tổng hợp, ngoài ra các em có thể tham khảo thêm tuyển chọn văn mẫu lớp 8 theo đúng chương trình học nữa em nhé!
0 notes
Text
Phẫu thuật thu gọn cánh mũi là một phương pháp thẩm mỹ được ưa chuộng giúp điều chỉnh kích thước và hình dáng của mũi. Thủ thuật này không chỉ thay đổi kích cỡ mũi mà còn có thể cải thiện hình dáng đầu mũi, sống mũi và lỗ mũi, thậm chí điều chỉnh góc giữa mũi và môi trên. Vậy liệu thu gọn cánh mũi có giúp mũi trở nên cao hơn hay không?
1. Thu gọn cánh mũi là gì?
Thu gọn cánh mũi, còn được gọi là chỉnh hình mũi, là một ca phẫu thuật nhằm tái tạo hình dáng cho mũi. Đây là một trong những dịch vụ thẩm mỹ phổ biến nhất hiện nay.
Phẫu thuật thu gọn cánh mũi có thể mang đến những thay đổi như:
🔰Tăng hoặc giảm kích thước tổng thể của mũi;
🔰Cải thiện hình dáng đầu mũi, sống mũi và lỗ mũi;
🔰Điều chỉnh góc giữa mũi và môi trên.
Kết quả sau phẫu thuật sẽ phụ thuộc nhiều vào kích thước ban đầu của mũi, tình trạng da và tuổi tác của bạn. Do đó, điều quan trọng nhất là bạn cần thảo luận kỹ lưỡng với bác sĩ phẫu thuật để đảm bảo đạt được mong muốn của mình.
2. Tại sao nên thực hiện thu gọn cánh mũi?
🔰Nhiều người cảm thấy tự ti về dáng mũi và mong muốn cải thiện nó để có vẻ ngoài cân đối hơn. Phẫu thuật thu nhỏ cánh mũi giúp mũi trở nên hài hòa với khuôn mặt, từ đó tăng sự tự tin. Đây là giải pháp thẩm mỹ lý tưởng cho những ai muốn khắc phục nhược điểm mũi rộng và nâng cao vẻ đẹp tổng thể.
3. Khi nào nên thực hiện thu gọn cánh mũi?
Có nhiều trường hợp cần tiến hành thu gọn cánh mũi, đặc biệt khi mũi có những khuyết điểm sau:
🔰Đầu mũi lớn, cánh mũi rộng và bè sang hai bên.
🔰Lỗ mũi to, mũi hếch lên cao gây mất thẩm mỹ.
🔰Cánh mũi không đồng đều, bên to bên nhỏ khiến khuôn mặt mất cân xứng.
Những tình huống này đều là lý do hợp lý để tiến hành phẫu thuật thu nhỏ cánh mũi, nhằm khắc phục các khuyết điểm và mang lại một dáng mũi tự nhiên, hài hòa với gương mặt.
#thugoncanhmui #cuoncanhmui #thunhocanhmui #thugoncanhmuideptunhien #xuhuong #viralvideo #videoshort #bslevanvinh #thammykhangvinh #lamdep ☎️Thông Tin Liên Hệ : ✍🏻Địa Chỉ : 29A Trần Quang Diệu , Phường 13 , Quận 3 , Thành Phố Hồ Chí Minh ✍🏻Điện Thoại : 0945.020.707 - 0847.020.707 ✍🏻Website : https://levanvinh.com
0 notes
Text
Có đôi lúc tớ nghĩ về chuyện xuyên không😗
Tớ rất muốn về một vài thời điểm trong quá khứ. Nhưng trong hiện tại, nếu có cơ hội xuyên không, chữ “nếu” mà không bao giờ xảy ra được đâu, tớ muốn về đúng thời gian này của một năm về trước. Vì đó là lúc tớ bắt đầu bước vào quá trình ôn thi vào 10, là lúc đất trời bước vào thu cũng như bây giờ nhưng lại mang một nét gì đó khang khác hơn, là lúc tớ còn một năm nữa để đồng hành cùng A7, là lúc tớ quyết định sẽ tiếp tục theo đuổi đội tuyển Văn, là lúc tớ biết mình có sự yêu quý với cô Yến, là lúc tình cảm của tớ bắt đầu nảy mầm với nhà Nhã, là lúc sẵn lòng tạm xa những ngày hè dù còn nhiều điều vương vấn quá, là lúc mong ngóng từng ngày để bước vào năm học mới…
Tháng năm ấy vẫn còn khiến tớ lưu luyến nhiều quá. Nếu hiện tại tớ vẫn thầm nhớ nhung thời gian ấy thì ở quá khứ, khi ấy tớ cũng đã đặt ra rất nhiều câu hỏi về tương lai, liệu mùa thu năm sau mình sẽ đứng dưới mái trường nào nhỉ, liệu mình sẽ ôn thi thế nào, ngày thi mình sẽ ra sao, điểm số của mình là bao nhiêu nhỉ, mình có đạt đúng kì vọng không, mà kì vọng của mình là gì nhỉ, phải đợi đợt khảo sát đầu tiên thôi, không biết sẽ được bao nhiêu điểm nhỉ, những đợt khảo sát sau liệu mình có làm tốt hơn không,… Và ở hiện tại, những câu trả lời cho các câu hỏi ấy cũng đã thuộc về thời gian trong quá khứ rồi😊 Nhanh thật đấy… Ừm, nói là nhanh nhưng giai đoạn đầu ôn thi ấy, mình thấy thời gian dài lê thê, cũng ước ngày mai thi luôn cho rồi. Thế mà ngày thi c���p 3 của tớ cũng qua rồi đấy.
Nhưng ngày đó thực ra ôn thi vẫn chưa áp lực lắm, vì giai đoạn nửa đầu mà, nên mỗi ngày tớ vẫn vui cười, tích cực. Mỗi sáng thức dậy, dưới ánh bình minh dịu dàng bước qua ô cửa đánh thức cả căn phòng, tớ cảm thấy sảng khoái lắm, có lúc ngồi ngẩn ngơ mà ngắm mãi. Tự dưng có động lực để đến trường, ngày ấy tớ cũng hóng đi học lắm, tự nhiên tâm hồn vui vẻ nó vậy à. Phải nói là ngày nào đi học tớ cũng được gặp cô Yến nên cảm thấy rất phấn khích, có đợt xếp lại thời khoá biểu có hôm không có tiết của cô nên tớ chán học hẳn. Ừ nói cô là động lực đến trường của tớ thì cũng không sai nhưng chưa đủ, tớ còn những người bạn của tớ cơ mà, tớ có nhóm bạn thân 5 người (ở thời điểm đó là 5, bây giờ là 6 gòi): Vy, Trúc Linh, Yến Linh, Mai và tớ, tớ còn có Quyên ngồi ở phía trên nữa, và nhiều bạn có m��y trò tấu hài:). Nói là đi học có ngày cười không xong đi về tớ cũng dám cãi mà gật đầu lia lịa.
Gọi là ôn thi đấy nhưng trong giai đoạn đầu, cái gọi là áp lực chỉ lững lờ bay bay thôi, không rõ hình dạng, mặt mũi thế nào. Vì nếu là Văn, tớ học chưa đến 1 tuần là xong tài liệu của cô, nếu là Toán, chủ yếu là luyện tập, cũng nhuần nhuyễn rồi nên không việc gì, có khi bài tập cô giao cũng không thèm làm, đằng nào cô có kiểm tra đâu (“con xin lỗi cô Mĩ nhiều”), còn tiếng Anh, ôi 3 môn chính thì môn này tớ kém nhất, đây nói là áp lực thì chỉ ở đây thôi (may sao lúc thi thật, ông bà tổ tiên độ, trời thương được tận 9đ, nếu ông bà tổ tiên, trời cao có thiêng, con xin được cảm ơn rất nhiều). Còn trong những tiết khác tớ ôn bài 3 môn chính (cái này hình như không xảy ra nhiều) hoặc chủ yếu là ngồi viết văn thơ, lời bài hát, tô vẽ chữ bằng bút highlights, sợ người bên cạnh đọc được thì lật tiểu thuyết để he hé dưới ngăn bàn mang ra đọc, thầy cô trên bảng viết gì thì mới chép vào, để đủ bài lấy điểm, chứ thầy cô dừng phấn là lại lật tiểu thuyết, hì (có người bàn trên giống mình đấy).
Đến giờ ra chơi thì một là ngồi ôm khư khư quyển sách, hai là ra chỗ mấy nhỏ bạn thân nói chuyện trên trời dưới biển này kia (may không như lớp 8 giờ ra chơi sang tận lớp ai, người ta đi đâu cũng bám theo như gián điệp theo dõi🤦♀️). Vì ngồi xa mấy đứa bạn mà nên giờ ra chơi cũng quý báu lắm, nói mãi mà không hết ấy.
Ca học sáng xong, tớ không ăn bán trú mà đi về nhà. Nếu sáng hôm đó, tiết cuối là tiết của cô Yến, tớ thường cố tình đi cùng đường với cô và kiếm một cơ hội để trò chuyện với cô, điều ấy khiến tớ vui lắm nhưng có hôm cô bận họp hoặc là tự dưng đi khác đường khiến không nói chuyện được, tớ cũng hơi buồn. Khi ra đến ngoài đường, tớ đứng đợi bố tớ dưới một bóng cây, trước một quán ăn. Tớ còn nhớ quán ăn đó là được cho thuê, chủ đầu thuê có một em mèo vàng rất cuốn người, sẵn sàng để người ta vuốt ve, chạm vào mình, dễ thương lắm, thấy tớ vuốt nên em cũng nũng nịu. Đến chủ thứ hai thuê cũng có một em mèo mướp, em này có phần lạnh lùng hơn em trước nhưng vẫn thích để người ta vuốt ve mình, em mèo này xinh lắm ấy. Tớ thích mèo mà nên ngày nào đứng chờ bố ở đó, tớ cũng mong được gặp em mèo. Có hôm mải sờ mèo mà không để ý bố đón, phải để bộ đợi ở chỗ khác một lúc lâu=)))
Buổi chiều học ở trường thì tớ tập trung hơn buổi sáng vì hầu hết là tiết chính mà, lấy đâu ra thì giờ để lơ mơ. Có hôm tớ thích nhất là hôm thứ năm, vì hôm đó rất nhiều tiết văn, có hôm tận 8 tiết (trung bình 9 tiết/ngày), đã vậy chiều tối thứ năm, cô Yến còn thêm thời gian bổ trợ đến 6h30. Kì 1 thì cô cho nhiều bạn ở lại theo kiểu tự nguyện ấy nhưng sang kì 2 cô chỉ giữ những bạn yếu văn thôi.
Khi ấy chiều thứ 4 và thứ 7, tớ còn lê quận học đội tuyển văn nữa. Ở đó rất nhiều bạn giỏi nên tớ cảm thấy hơi e dè, nhưng tớ lại có Quỳnh Anh và Hà Minh nên cũng cảm thấy vui. Thực ra đã phần thời gian của chúng tớ ở trên đó là cười☺️. Và tớ là người hay bày trò nhất.
Đến tối thì có khi tớ đi học thêm cô Hải Anh, thầy Nghinh. Ở lớp học thêm tớ không kết bạn nên cũng chẳng có gì để nói nhiều. Và khi trở về nhà, có đêm tớ cũng thức học văn hoặc đơn giản là lướt tiktok và khi lên giường không có mẹ ngủ cạnh sẽ lại trùm chăn mang đèn và sách ra để đọc (lúc đó thì qua mặt được nhưng mà đến đợt 30/4-1/5 gì đó bị bắt một lằn, tự dưng thấy hơi lạnh sống lưng vì cũng đang trùm chăn viết bài này).
Một ngày trong thời gian ấy của tớ như vậy đấy, nhắc lại mà sống dậy trong lòng bao cảm xúc. Thực ra mỗi ngày cùng chu trình ấy nhưng lại có điều thú vị khác nhau nhưng ở đây tớ không thể đi sâu nói hết được🥹.
Điều khiến tớ viết bài này chính là những story trên ig của tớ. Hồi ấy tớ đăng rất nhiều về idol, vài khoảng khắc đời sống. Mấy hôm nay tớ xem lại nên trong lòng bỗng trỗi dậy những kỉ niệm ấy. Người ta nói rằng đừng sống mãi trong quá khứ, kỉ niệm sẽ là thứ giết chết chúng ta nhưng thật sự những ngày ấy quá đẹp, tớ muốn về lại lắm…
1 note
·
View note
Text
Khi còn trẻ, tất cả chúng ta đều tận lực đánh đổi thanh xuân và sức khoẻ để thu gom những giá trị kinh tế.
Lúc bạc đầu, lại tất tả bất chấp bằng mọi giá phải mua lại được sức khoẻ và thanh xuân.
Buồn cười, nhỉ?
Chúng ta đều được giáo dục hệ tư tưởng vật chất, phải thành công, phải thành ông này bà nọ, phải thế lọ thế chai thì mới là vững chãi.
Chẳng ai nói với chúng ta rằng chỉ cần hạnh phúc là đủ.
Cái áo cái quần, bản thân thấy hợp là được.
Xe sang xe cũ, về nhà an toàn là ổn.
Nhà to nhà nhỏ, có người yêu thương là tốt.
Làm gì cũng được, vui khoẻ mỗi ngày là mừng.
Không ai dạy nên chẳng ai biết.
Không bao giờ thấy đủ nên cứ tối mặt tối mũi, bận lòng toan tính so đo.
Đếm tới đếm lui, rốt cuộc cái gì cũng có, chỉ hạnh phúc là không tìm được.
- Kbeekhanh
0 notes
Text
Nâng mũi Hàn Quốc là gì
Nâng mũi Hàn Quốc là gì
Nâng mũi Hàn Quốc là một phương pháp thẩm mỹ giúp cải thiện hình dạng và kích thước của mũi, mang lại sự hài hòa cho khuôn mặt.
Những đối tượng nào nên nâng mũi Hàn Quốc
Người có dáng mũi thấp, tẹt, bè, lệch, hoặc có đầu mũi to, cánh mũi rộng.
Người mong muốn cải thiện dáng mũi để cân đối với các đường nét khác trên khuôn mặt.
Người có sức khỏe tốt, không mắc các bệnh lý về tim mạch, tiểu đường, máu khó đông.
Ưu điểm của nâng mũi Hàn Quốc
Mang lại dáng mũi đẹp tự nhiên: Nâng mũi Hàn Quốc sử dụng các kỹ thuật tiên tiến, kết hợp với sụn nhân tạo cao cấp giúp tạo dáng mũi hài hòa, cân đối với khuôn mặt.
An toàn và ít xâm lấn: Nâng mũi Hàn Quốc là một thủ thuật tương đối đơn giản, ít xâm lấn, ít gây đau đớn và thời gian hồi phục nhanh chóng.
Kết quả lâu dài: Dáng mũi sau khi nâng có thể duy trì được lâu dài, từ 10 đến 20 năm.
Quy trình nâng mũi Hàn Quốc diễn ra như thế nào
Quy trình nâng mũi Hàn Quốc thường bao gồm các bước sau:
Tư vấn: Bác sĩ sẽ thăm khám, kiểm tra sức khỏe và tư vấn cho khách hàng về dáng mũi phù hợp.
Sát khuẩn và gây mê: Bác sĩ sẽ sát khuẩn vùng mũi và gây mê cho khách hàng.
Tạo đường rạch: Bác sĩ sẽ tạo đường rạch nhỏ bên trong hoặc ngoài mũi để tiến hành thao tác.
Sửa cấu trúc mũi: Bác sĩ sẽ chỉnh sửa, nâng cao hoặc thu gọn sống mũi, tạo hình đầu mũi, cánh mũi theo dáng mũi đã được thiết kế.
Đặt sụn nhân tạo: Bác sĩ sẽ đặt sụn nhân tạo vào vị trí thích hợp để tạo dáng mũi mới.
Đóng vết rạch: Bác sĩ sẽ khâu lại vết rạch và băng bó cẩn thận.
Cách chăm sóc hiệu quả sau khi nâng mũi Hàn Quốc
Chườm đá lạnh: Chườm đá lạnh trong 2-3 ngày đầu sau khi nâng mũi để giảm sưng và bầm tím.
Uống thuốc theo chỉ định: Uống thuốc theo chỉ định của bác sĩ để giảm đau, chống viêm và ngăn ngừa nhiễm trùng.
Tránh vận động mạnh: Tránh vận động mạnh, tác động mạnh vào vùng mũi trong ít nhất 1 tháng đầu sau khi nâng mũi.
Kiêng ăn một số thực phẩm: Kiêng ăn một số thực phẩm như hải sản, đồ nếp, rau muống,... trong tuần đầu sau khi nâng mũi.
Tái khám theo lịch hẹn: Tái khám theo lịch hẹn của bác sĩ để kiểm tra tình trạng hồi phục của mũi.
0 notes
Text
Bác sĩ Lê Viết Trí: “Một người được tái sinh mũi môi dị tật là một cuộc đời mới được vẽ nên”
Trò chuyện cùng ThS.BS Lê Viết Trí – Giám đốc Bệnh viện Thẩm mỹ JK Nhật Hàn, chuyên gia đã có 8 năm đồng hành cùng người sứt môi hở hàm ếch.
Bác sĩ Trí động viên tinh thần một bệnh nhân trước khi phẫu thuật
Người sứt môi hở hàm ếch khi trưởng thành thì vấn đề khó khăn lớn nhất họ gặp phải là gì thưa bác sĩ?
Điều này tôi nghĩ không phải khi lớn lên thì người sứt môi hở hàm ếch mới gặp phải, mà nó đã đeo bám họ từ khi nhận thức được hình thành.
Một đứa trẻ bị dị tật khi sinh ra, có thể sẽ trải qua hàng chục ca phẫu thuật vá môi và vòm họng. Những ca mổ đó, bằng mọi cách phải giải quyết được phần khuyết để giúp trẻ ăn uống và đề phòng bệnh lý tai mũi họng khi chúng lớn nên.
Môi khuyết lõm, cánh mũi lệch vẹo do biến chứng sứt môi hở hàm ếch
Khi lớn hơn, nhận thức được hình thành, thì cũng chính là lúc trẻ nhận ra bản thân có sự khác biệt so với cộng đồng. Hầu hết các trường hợp được tôi điều trị đều có chung một nỗi tự ti về hình thể. Họ cho rằng mình có khiếm khuyết và luôn bị người khác chú ý. Có người thì bị dè bỉu công khai, có người thì khó khăn trong giao tiếp và không thể phát triển được bản thân như họ mong đợi.
Tựu trung lại, vấn đề khó khăn lớn nhất họ gặp phải chính là khuyết điểm trên gương mặt. Từ đó mà phát sinh ra nhiều thứ liên quan đến đời sống, giao tiếp, công việc. Họ sống thu mình lại và từ bỏ những ước mơ khát vọng của bản thân.
Thưa bác sĩ, vậy việc phẫu thuật tạo hình mũi môi cho các trường hợp dị tật có gì khác biệt, so với người bình thường?
Đối với người bình thường, mũi hầu hết đã cân đối sẵn, chỉ tập trung chỉnh sửa tạo hình để họ đẹp hơn. Còn với người dị tật sứt môi hở hàm ếch là tạo hình rất phức tạp liên quan đến trường hợp nền mũi dị tật kéo theo nhiều khuyết điểm khác. Một người được tái sinh mũi môi dị tật là một cuộc đời mới được vẽ nên.
Phẫu thuật tái tạo dáng mũi và chỉnh sửa môi dị tật cho một trường hợp khuyết nặng
Phẫu thuật tạo hình mũi môi dị tật đòi hỏi nhiều kỹ thuật trong cùng một cuộc mổ. Trụ mũi và vách ngăn vẹo phức tạp nên cần phải chỉnh sửa sâu từ trong nền móng. Nhìn bên ngoài ta thấy biểu hiện rõ nhất của mũi dị tật là tình trạng lệch vẹo và co kéo mô rất nặng. Khi mổ ra sâu bên trong có rất nhiều thứ cần can thiệp mới trở về bình thường được. Ngoài ra, sụn cánh mũi của người bị dị tật thường có cấu trúc bất cân xứng và nó còn liên quan đến độ hở xương hàm ở nền mũi bên dị tật. Mũi của người bình thường thì sẽ kh��ng gặp phải các vấn đề phức tạp như trên.
Ở độ tuổi nào thì có thể phẫu thuật cải thiện mũi môi dị tật thưa bác sĩ?
Tại Bệnh viện Thẩm mỹ JK Nhật Hàn chuyên sâu nâng mũi, chúng tôi nhận điều trị những trường hợp từ 15, 16 tuổi. Độ tuổi này vùng xương mũi và các cơ quan đã tương đối ổn định và có thể tiến hành can thiệp được.
Tuy nhiên, phẫu thuật tạo hình mũi môi dị tật có thể can thiệp chỉnh sửa nhiều lần nếu muốn đạt kết quả tối ưu. Lần phẫu thuật đầu tiên là quan trọng nhất, bác sĩ cần can thiệp chuyên sâu để tái tạo toàn bộ cấu trúc mũi, chỉnh sửa phần xương trụ mũi và can thiệp đến sụn cánh mũi, kết hợp các mô. Tạo hình môi toàn diện từ lòng môi đến viền môi.
Bạn trẻ 16 tuổi được can thiệp chỉnh hình mũi môi dị tật thành công
Sau khi phẫu thuật lần đầu xong, cần theo dõi tiến triển kết quả, sự lành thương của các mô, rồi chỉnh sửa thêm những phần nhỏ hơn liên quan đến sẹo hoặc cánh mũi. Lúc này chỉ là tiểu phẫu nhẹ nhàng.
0 notes
Text
Móc Khăn Len Đơn Giản Cho Người Mới Bắt Đầu
Móc Khăn Len Đơn Giản Cho Người Mới Bắt Đầu
Móc khăn len không chỉ là một hoạt động thủ công mà còn là một liệu pháp thư giãn tuyệt vời. Cảm giác sợi len mềm mại dưới đầu ngón tay, từng mũi kim được lặp đi lặp lại sẽ giúp bạn xua tan mọi căng thẳng và lo âu.
Khăn len là một phụ kiện thời trang được làm từ sợi len, thường được sử dụng để giữ ấm cổ và phần trên cơ thể trong những ngày thời tiết lạnh. Khăn len không chỉ có tác dụng giữ ấm mà còn là một phụ kiện thời trang giúp bạn thể hiện phong cách cá nhân.
Đặc điểm của khăn len:
Chất liệu: Chủ yếu được làm từ sợi len tự nhiên như len cừu, len alpaca hoặc len tổng hợp như acrylic. Mỗi loại len sẽ có những đặc điểm khác nhau về độ mềm mại, độ ấm và độ bền.
Kiểu dáng: Khăn len có rất nhiều kiểu dáng đa dạng như khăn quàng cổ dài, khăn choàng vuông, khăn tam giác, khăn trùm đầu...
Màu sắc: Khăn len có đủ các màu sắc khác nhau, từ những màu đơn sắc đến những họa tiết sặc sỡ, giúp bạn dễ dàng phối đồ.
Kích thước: Kích thước của khăn len cũng rất đa dạng, từ những chiếc khăn nhỏ gọn đến những chiếc khăn lớn và dài.
Công dụng của khăn len:
Giữ ấm: Khăn len giúp bảo vệ cổ và phần trên cơ thể khỏi sự lạnh giá của mùa đông.
Phối đồ: Khăn len là một phụ kiện thời trang giúp bạn hoàn thiện phong cách và tạo điểm nhấn cho trang phục.
Che chắn: Khăn len có thể được sử dụng để che chắn bụi bẩn, gió và ánh nắng mặt trời.
Các loại khăn len phổ biến:
Khăn quàng cổ: Là loại khăn len phổ biến nhất, có thể quấn quanh cổ nhiều vòng.
Khăn choàng vuông: Có hình vuông, thường được gấp đôi và quấn quanh cổ.
Khăn tam giác: Có hình tam giác, thường được quấn một đầu quanh cổ và để đầu còn lại buông tự nhiên.
Khăn trùm đầu: Loại khăn lớn, có thể trùm kín đầu và cổ.
Hướng dẫn móc khăn len đơn giản
Những dụng cụ cần chuẩn bị để móc khăn len:
Len: Chọn loại len phù hợp với độ dày và màu sắc mong muốn. Len sợi tự nhiên như len cừu thường được ưa chuộng vì mềm mại và ấm áp.
Kim móc: Kích cỡ kim móc sẽ phụ thuộc vào độ dày của sợi len. Bạn có thể tham khảo hướng dẫn trên bao bì len để chọn kích thước phù hợp.
Kéo: Dùng để cắt chỉ.
Kim khâu: Dùng để khâu các đầu chỉ.
Mẫu móc: Nếu bạn muốn móc theo một mẫu nhất định, hãy tìm một mẫu móc phù hợp.
Các bước cơ bản để móc khăn len:
Làm vòng tròn khởi đầu:
Tạo một vòng trượt (slip knot).
Móc thêm 6 mũi đơn vào vòng trượt.
Kéo chặt vòng tròn lại.
Tăng mũi:
Ở hàng tiếp theo, bạn sẽ tăng số mũi để làm khăn rộng ra. Mỗi mũi đơn, bạn móc thêm 1 mũi đơn nữa.
Cứ tiếp tục tăng mũi cho đến khi khăn đạt được độ rộng mong muốn.
Móc thẳng:
Khi khăn đạt được độ rộng mong muốn, bạn sẽ móc thẳng hàng cho đến khi khăn đạt được độ dài mong muốn.
Giảm mũi:
Khi khăn đạt được độ dài mong muốn, bạn sẽ giảm số mũi để thu hẹp khăn lại. Mỗi mũi đơn, bạn móc 2 mũi đơn lại thành 1 mũi.
Tiếp tục giảm mũi cho đến khi chỉ còn lại 1 mũi.
Hoàn thành:
Cắt chỉ và khâu đầu chỉ vào bên trong khăn.
Lưu ý trong móc khăn len:
Đọc kỹ hướng dẫn: Trước khi bắt đầu móc khăn len, hãy đọc kỹ hướng dẫn đi kèm với mẫu móc hoặc tìm kiếm các video hướng dẫn trên YouTube.
Thực hành: Móc len đòi hỏi sự kiên nhẫn và luyện tập. Hãy bắt đầu với những mẫu đơn giản và dần dần tăng độ khó.
Tham gia cộng đồng: Có rất nhiều cộng đồng đan móc trên mạng xã hội, bạn có thể tham gia để được hỗ trợ và chia sẻ kinh nghiệm.
Tự tay móc len không chỉ là một món quà dành tặng cho bản thân mà còn là một món quà ý nghĩa dành tặng cho người thân yêu. Cảm giác được trao đi những gì mình tự làm ra thật ấm áp và hạnh phúc biết bao!
Móc khăn len là một kỹ năng hữu ích giúp bạn tiết kiệm chi phí và tạo ra những món đồ độc đáo. Bạn có thể tự thiết kế và làm nên những chiếc khăn len theo ý thích của mình.
Móc khăn len không chỉ là một sở thích mà còn là một nghệ thuật. Qua từng mũi kim, bạn không chỉ tạo ra những chiếc khăn ấm áp mà còn thể hiện tâm hồn và cá tính của mình. Hãy cùng nhau khám phá thế giới đầy màu sắc của việc móc len và tạo nên những tác phẩm độc đáo nhé!
0 notes
Text
Nâng mũi S Line 3D: Công nghệ đột phá cho dáng mũi hoàn hảo
Nâng mũi S Line 3D đang trở thành xu hướng thẩm mỹ hot nhất hiện nay, được nhiều người ưa chuộng bởi khả năng mang lại dáng mũi hoàn hảo, tự nhiên và phù hợp với từng đường nét khuôn mặt. Vậy nâng mũi S Line 3D là gì? Công nghệ này có gì đặc biệt mà lại được đánh giá cao đến vậy? Hãy cùng tìm hiểu chi tiết trong bài viết dưới đây.
Nâng mũi S Line 3D là gì?
Nâng mũi S Line 3D là phương pháp nâng mũi tiên tiến, kết hợp giữa phương pháp nâng mũi S Line truyền thống và công nghệ 3D để mô phỏng và thiết kế dáng mũi trước khi phẫu thuật. Khác với các phương pháp nâng mũi truyền thống chỉ tập trung vào sống mũi, nâng mũi S Line 3D chỉnh sửa toàn diện cấu trúc mũi, bao gồm sống mũi, đầu mũi, cánh mũi và trụ mũi, tạo nên dáng mũi chữ S mềm mại, tự nhiên và hài hòa với khuôn mặt.
Ưu điểm vượt trội của nâng mũi S Line 3D
Dáng mũi hoàn hảo: Nâng mũi S Line không chỉ giải quyết triệt để các khuyết điểm của mũi mà còn mang lại dáng mũi tự nhiên và hài hòa với khuôn mặt. Phương pháp này cải tiến nhiều so với các kỹ thuật nâng mũi trước đây đáp ứng nhu cầu thẩm mỹ cao của khách hàng. Đặc biệt với công nghệ 3D giúp bác sĩ thiết kế dáng mũi phù hợp với từng khuôn mặt, đảm bảo kết quả thẩm mỹ tự nhiên, hài hòa và không gây cảm giác "giả".
An toàn, hiệu quả: Sử dụng sụn tự thân (sụn tai, sụn sườn) để nâng cao đầu mũi và sụn nhân tạo để nâng sống mũi, đảm bảo an toàn, hạn chế biến chứng và duy trì kết quả lâu dài.
Ít xâm lấn, nhanh hồi phục: Phẫu thuật được thực hiện bằng kỹ thuật nội soi, ít xâm lấn, hạn chế sưng đau và rút ngắn thời gian hồi phục.
Xem trước kết quả: Công nghệ 3D cho phép bạn xem trước hình ảnh dáng mũi sau phẫu thuật, giúp bạn dễ dàng đưa ra quyết định và yên tâm hơn khi thực hiện.
Quy trình nâng mũi S Line 3D
Thăm khám và tư vấn: Bác sĩ sẽ thăm khám, đánh giá tình trạng mũi hiện tại và tư vấn phương pháp phù hợp.
Mô phỏng 3D: Sử dụng hệ thống Vectra 3D, bác sĩ mô phỏng dáng mũi trước và sau phẫu thuật theo mong muốn của bạn giúp lập kế hoạch can thiệp chính xác nhất.
Kiểm tra tổng quát: Khách hàng trải qua các xét nghiệm cần thiết như máu, huyết áp, nhịp tim để xác nhận tình trạng sức khỏe phù hợp với phẫu thuật.
Gây tê: Bác sĩ đo đạc và đánh dấu các khu vực cần phẫu thuật trên mũi, sau đó tiến hành gây tê cục bộ để giảm đau, khó chịu trong quá trình phẫu thuật.
Tiến hành phẫu thuật: Bác sĩ sẽ thực hiện cắt nhỏ trên mũi, điều chỉnh sụn và cấu trúc xương mũi theo mô phỏng của công nghệ Vectra 3D. Sụn tự thân từ vành tai hoặc vách ngăn được sử dụng để cải thiện phần đầu mũi, sụn nhân tạo được dùng để tạo dáng mũi S Line 3D.
Chăm sóc hậu phẫu: Khách hàng được chăm sóc và hướng dẫn chi tiết về cách chăm sóc mũi tại nhà để đảm bảo quá trình phục hồi diễn ra suôn sẻ và đạt kết quả tốt nhất.
Những ai phù hợp với nâng mũi S Line 3D?
Người có mũi thấp, tẹt: Nếu bạn sở hữu dáng mũi thấp, không nổi bật trên khuôn mặt, nâng mũi S Line 3D sẽ giúp cải thiện đáng kể chiều cao sống mũi, tạo điểm nhấn và sự cân đối cho gương mặt.
Người có mũi gồ, lệch: Mũi gồ, lệch không chỉ ảnh hưởng đến thẩm mỹ mà còn có thể gây khó khăn trong việc thở. Nâng mũi S Line 3D sẽ giúp chỉnh sửa lại dáng mũi, tạo sự hài hòa và cân đối cho khuôn mặt, đồng thời cải thiện chức năng hô hấp.
Người có đầu mũi ngắn, hếch: Đầu mũi ngắn, hếch khiến khuôn mặt trông kém duyên và thiếu cân đối. Nâng mũi S Line 3D sẽ kéo dài đầu mũi, tạo độ cong tự nhiên và hài hòa với sống mũi, mang đến vẻ đẹp thanh tú và cuốn hút.
Người có cánh mũi rộng, dày: Cánh mũi rộng, dày khiến mũi trông to bè và kém thon gọn. Nâng mũi S Line 3D sẽ thu gọn cánh mũi, tạo hình dáng mũi thon gọn, thanh mảnh và hài hòa với tổng thể khuôn mặt.
Người muốn cải thiện dáng mũi, tạo vẻ đẹp tự nhiên, hài hòa: Nếu bạn không hài lòng với dáng mũi hiện tại và mong muốn sở hữu một chiếc mũi đẹp tự nhiên, hài hòa với khuôn mặt, nâng mũi S Line 3D là lựa chọn lý tưởng. Phương pháp này không chỉ cải thiện khuyết điểm mà còn tạo nên dáng mũi phù hợp với từng đường nét khuôn mặt, mang lại vẻ đẹp tự nhiên và cuốn hút.
Trang web: https://thammynhuhoa.vn/nang-mui-s-line/
Điện thoại: 097.406.2222
Địa chỉ: 24 Trung Hòa, Cầu Giấy, Hà Nội.
0 notes