Tumgik
#thơ lớp mầm
halyyhpa · 1 month
Text
Tui đang rất bí ideas viết blog😓 những post trước tui cũng có nói rồi. Bỗng dưng hôm trước nằm ngủ, tui nảy ra ý tưởng, hay mình viết hồi kí về quá trình tình cảm dành cho crush nảy mầm như thế nào, mình yêu thầm nàng ấy ra sao nhỉ.
Thực ra thời gian đầu nhận ra tình cảm của mình với nàng, tui đã viết hồi kí trên Word rồi nhưng tính lười lấn át lên viết được “những” một chương và bỏ dở từ đó🥰
Sau này có những lúc ngồi buồn chân buồn tay ở lớp học, lại lấy ra tờ giấy trắng viết về thời gian còn ở gần nàng, vẻ đẹp của nàng. Vâng, chưa bao giờ tui viết hoàn chỉnh cả. Thứ nhất là tui bị “ngựa”, đã viết ở giấy là phải nắn nót từng chữ, rất chi là mỏi tay. Thứ hai là hết tiết, đi về, nhưng về nhà cũng quên luôn, không nhớ để copy thành văn bản hay viết tiếp, mặc dù lúc ngồi học ý tưởng vẫn dào dạt, câu chữ vẫn bay hoa bướm lượn nhưng chưa được chắp bút.
Tháng trước còn viết năng xuất nên đặt mục tiêu từ nay đến cuối năm blog sở hữu 100 posts. Mục tiêu vẫn muốn phấn đấu nhưng ý tưởng không đào đâu ra được. Mấy nay lại bỗng nảy ra ý tưởng này đây.
Ý tưởng này thực ra cũng rất hay. Bởi vì sau này tui sẽ có cái để đọc lại, có cái để hồi tưởng về một mối tình đầu thơ ngây, một thời mộng mơ đã đi qua.
Nhưng có một điều cản trở tui, nói thẳng ra là tự tui tạo ra☺️. Đó là viết về crush thì tui thích viết văn vẻ, hoa mĩ hết mức, bao nhiêu từ xinh đẹp, cách hành văn mượt mà cũng phải được tuôn ra. Tui đúng là có chút khả năng viết lách (trong tâm t tự cao lắm nhưng ở đây phải tém tém lại tí, tại nhiều lúc t viết ngu thật) nhưng để đạt được đến giọng văn trữ tình, yểu điệu, dào dạt cảm xúc thì tui vẫn chưa đạt được. Vậy nên là viết sẽ rất oải và khó ra chữ. Điều đó khiến tui sì trét nên vẫn hơi dè chừng🥰 Nhưng một ngày nào đó tui phải viết về mối tình này, vì nó vẫn luôn đẹp mà. Ngày nào thì chưa biếc
Tumblr media
2 notes · View notes
thptngothinham · 3 days
Text
[Văn mẫu 9] Thuyết minh về cây tre bằng phương pháp tự thuật, hóa thân vào cây tre để tự kể chuyện về mình, dùng phương pháp tự thuật để thuyết minh về cây tre Đề bài Em hãy viết một bài văn mẫu lớp 9 thuyết minh về cây tre bằng phương pháp tự thuật Những bài văn mẫu thuyết minh về cây tre bằng phương pháp tự thuật Bài văn mẫu 1 Thuyết minh về cây tre bằng phương pháp tự thuật lớp 9 Ngày xửa ngày xưa,tôi chỉ là một mầm măng nhỏ được sinh ra tại một làng quê nghèo chất phác và mộc mạc.Từ lâu tôi đã thắc mắc không biết tổ tiên mình là ai và có từ khi nào.Chỉ biết rằng: "Tre xanh xanh tự bao giờ  Chuyện ngày xưa đã có bờ tre xanh". Thật đúng như vậy,họ hàng nhà tre chúng tôi đã có từ lâu đời,gắn bó với người dân Việt Nam qua hàng nghìn năm lịch sử. Thuở ấu thơ,tôi chỉ là một mầm măng yếu ớt với  cái thân hình bé nhỏ hình nón,trên đầu nhọn hoắc và khoác ngoài nhiều lớp áo xếp chồng lên nhau bao lấy tấm thân nhỏ bé.Rồi tôi trưởng thành theo thời gian và trở thành một chàng tre đích thực.Thân tôi gầy guộc hình ống rỗng bên trong,màu xanh lục,đậm dần xuống gốc .Tôi bền bỉ hiên ngang chẳng dễ gì bị ngã dưới các anh mưa chị gió.Vả lại trên thân tôi có rất nhiều rất nhiều gai nhọn như những chiếc kim giúp tôi tự vệ ,bảo vệ cuộc sống của mình trước những bàn tay ác qủy dám chặt phá tôi một cách vô lí. Lá của tôi mỏng manh một màu xanh non mơn mởn với những hình gân song song trên lá như những chiếc thuyền nan rung rinh theo những cơn gió thoảng. Rễ tôi thuộc loại rễ chùm, gầy guộc và cằn cỗi nhưng bám rất chắc chắn vào đất giúp giữ mình không bị đổ trước những cơn gió dữ . Vào những ngày khô hạn nóng nực vô cùng.Cả nhà chúng tôi đung đưa tạo gió, dang những cành tre che mát cho đàn con-những đàn con thân yêu. Đến thời kì mưa gió bão bùng,chúng tôi kết thành lũy dày kiên cố ra sức chống gió cản mưa .Chính nhờ đặc điểm này mà chúng tôi sống được ở nhiều vùng khí hậu khác nhau, ở những nơi gần nước hay những nơi xa nước. Vì thế mà câu thơ này ra đời: "Ở đâu tre cũng xanh tươi Cho dù đất sỏi đá vôi bạc màu"... Trong lịch sử chống giặc ngoại xâm của dân tộc ta, vai trò của tôi được nêu cao trong việc làm vũ khí đánh giặc như gậy , trông, mũi tên.cung tên,...góp phần mang lại hòa bình cho dân tộc Việt Nam hôm nay. Trong cuộc sống của con người ngày hôm nay, tôi được xây dựng thành những ngôi nhà tre vững chãi che nắng che mưa, nuôi sống con người và đàn con thơ của họ. Trong bữa cơm hằng ngày của con người, tôi dược dùng để gắp thức ăn và con người gọi tên tôi là đũa, Dùng tôi để gắp thức ăn không trơn trượt như đũa nhựa mà rất nhẹ và dùng gắp thức ăn rất dễ, lại rẻ tiền nữa! Sau mỗi bữa ăn. những ng lớn dùng tăm để xỉa răng được làm từ tôi. mỗi sáng các chị em phụ nữ trên tay xách chiếc giỏ mây đi chợ, hay các ông các bà  nhâm nhi tách trà nóng trên bộ bàn ghế được đan bằng mây. Vì vậy, ở quê hương tôi có nhiều người làm tăm tre,đũa tre, đan giường hay đan giỏ mây,bàn ghế mây. Các chị tre ngà có ngoại hình khá đẹp và ấn tượng thì được trồng làm cảnh . Ngoài ra, khi cuộc đời tôi đã chấm hết ,thân hình chỉ còn là một cây tre gầy còm,xơ xác và khô héo lụi tàn , tôi vẫn được mọi ng sử dụng để làm chất đốt vì dễ cháy và ngọn lửa mạnh. Các bạn đã nghe câu:"Tre già măng mọc" chưa?Đó là chu kỳ sống của họ nhà tôi đấy! Dòng họ nhà tre chúng tôi sẽ duy trì nòi giống cho đến tận mai sau để gắn bó với con ng nhiều hơn, để dần đi vào tiềm thức của loài người, để được người đời nhớ mãi. Nhớ rằng tre như 1 ng nông dân chất phác và mộc mạc , chịu thương chịu khó. Tre còn như một biểu tượng thiêng liêng cho một sức mạnh hùng hồn, sự bền bỉ và chịu đựng ngoan cường , tinh thần bất khuất trước kẻ thù của đất nước ta, dân tộc ta trong lịch sử chông giặc ngoại xâm.Thân hình yếu ốm của loài tre chúng tôi như nước Nam ta thời xưa chưa hùng mạnh nhưng lại tiềm ẩn một sức mạnh phi thường , đánh đổ được tất cả những bão tố, khó khăn để đi đến một thắng lợi vẻ vang và chính nghĩa. "Mai sau, mai sau, mai sau      Đất xanh xanh mãi xanh màu tre xanh"... Gợi ý thêm cho
các bạn một số bài văn mẫu thuyết minh về cây tre ngắn gọn lớp 9 để các bạn tham khảo, qua đó bổ sung thêm nội dung cho bài viết của mình được tốt hơn. Bài văn mẫu 2 Văn mẫu 9 thuyết minh về cây tre bằng phương pháp tự thuật Có lẽ đối với mỗi người Việt Nam, cây tre đã trở thành một phần của cuộc sống, đặc biệt với mỗi con người ra đi từ làng quê thì hình ảnh những luỹ tre xanh đã ăn sâu vào tiềm thức, do vậy dù có đi đâu đến nơi đâu họ cũng đều nhớ về luỹ tre xanh như nhớ về kỉ niệm gắn bó, thân thương nhất. Và đó chính là niềm tự hào của họ hàng nhà tre chúng tôi. Sự gắn bó, gần gũi của họ hàng nhà tre chúng tôi được thể hiện ở chỗ đi bất cứ nơi đâu, đồng bằng hay miền núi thì bạn cũng đều thấy chúng tôi nghiêng mình trên những con đường hay trong những cánh rừng bát ngát. Họ nhà tre chúng tôi rất đông đúc, nào là: Tre Đồng Nai, nứa, mai, vầu Việt Bắc, trúc Lam Sơn, tre ngút ngàn rừng cả Điện Biên, rồi dang, rồi hóp và cả luỹ tre thân thuộc đầu làng… Khác với các loài cây khác, từ khi mới bắt đầu sinh ra, chúng tôi ��ã thể hiện sự ngay thẳng, điều đó các bạn có thể thấy ngay khi nhìn những mầm tre mọc thẳng tắp và dù trong bất cứ môi trường nào chúng tôi cũng vẫn vươn lên để sống mạnh mẽ và xanh tốt. Thân của chúng tôi thường dài nghêu nhưng mộc mạc, giản dị, thân quen. Và mỗi loại lại khoác một màu khác nhau có loài áo màu xanh, có loại màu tro, có loại lại màu vàng, nhưng tựu chung đều giản dị, dễ nhớ. Một điểm tiếp theo cho thấy sự gần gũi của chúng tôi đối với tất cả mọi người đó là chúng tôi luôn cùng con người đấu tranh cho độc lập, tự do. Chẳng thế mà từ lâu, người Việt đã ví chúng tôi với phẩm chất quật khởi của dân tộc ngàn đời. Những ngày đất nước Việt Nam còn sơ khai, chúng tôi đã giúp ông Gióng diệt lũ giặc  n bạo tàn, đem lại hạnh phúc cho muôn dân. Rồi trong cuộc chiến chống quân Nam Hán trên sông Bạch Đằng, chính chúng tôi đã dìm chết bao tàu chiến của địch khiến cho chúng khiếp sợ phải thua cuộc. Thủa đất nước còn chưa có vũ khí hiện đại như bây giờ, chúng tôi là vũ khí mạnh nhất được dùng để tiêu diệt quân thù. Và trong hai cuộc chiến tranh chống Pháp và chống Mĩ, chúng tôi cũng tích cực tham gia kháng chiến bằng cách góp một phần bé nhỏ cơ thể mình để làm ra những cây chông nhọn hoắt sẵn sàng tiêu diệt kẻ thù. Bởi vững vàng trong chiến đấu mà họ mà tre tôi đã được phong danh hiệu anh hùng bất khuất. Không chỉ trong đánh giặc giữ nước, loài tre nhà chúng tôi còn rất có ích trong cuộc sống hàng ngày. Mỗi khi về thăm một thôn xóm, một bản làng nào bạn cũng sẽ thấy vòng tay của chúng tôi dang rộng, ôm trọn và toả bóng mát cho cả dân làng. Trong vòng tay của chúng tôi, những ngôi nhà trở nên mát mẻ, những chú trâu mới có bóng râm để nhởn nhơ gặm cỏ. Những trưa hè, chúng tôi thật hạnh phúc khi được ngắm những khuôn mặt trẻ thơ say nồng giấc ngủ trong tiếng võng kẽo kẹt dưới khóm tre. Hơn thế chúng tôi còn là những vật liệu để bà con dựng nhà, những ngôi nhà được làm từ tre rất mát mẻ và sạch sẽ. Dưới bóng chúng tôi là cả một nền văn hoá lâu đời đang từng ngày được nâng niu và gìn giữ. Trong đời sống sinh hoạt, chúng tôi còn làm ra những đồ dùng thân thuộc với mỗi người: đó là đôi đũa, là chiếc chõng tre, chiếc giường tre. Đối với mỗi gia đình nông dân, tre tôi là người bạn vô cùng thân thiết. Ngoài ra cây danh, nứa, một trong những họ nhà trẻ còn giúp con người chẻ lạt buộc nhà, nứa giúp cắm sào làm giàn cho bầu bí leo quấn quýt vào nhau. Tre còn gắn với tuổi già, cho họ chiếc ống điếu hút thuốc làm vui. Đối với trẻ con ở miền thôn quê thì tre còn có thể làm nên những trò chơi thú vị, bổ ích. Dưới những bãi đất rộng, được chúng tôi che hết ánh nắng oi ả của mùa hè, các bạn tha hồ chơi đùa thoả thích. Các bạn nữ còn trò gì thú vị hơn ngồi đánh chuyền với những que chắt bằng tre. Còn các bạn nam lại chạy nhảy reo hò theo tiếng sáo vi vút trên chiếc diều cũng được làm ra từ tre. Những cánh diều đó sẽ đem ước mơ của các bạn về nơi xa Tre chúng tôi còn làm nên những tiếng nhạc réo rắt từ những cây sáo tre, sáo trúc, làm vơi đi bao nỗi vất vả nhọc nhằn của người nông dân chân lấm tay bùn.
Ngày nay loài tre của chúng tôi còn vươn xa hơn nữa. Có một giáo sư là Việt Kiều sống ở Pháp đã đưa anh em chúng tôi sang trồng thử trên đất Pháp.Thế mà ở xứ lạ, chúng tôi vẫn sống vững vàng. Ngày sau, dẫu nước mình có hiện đại hơn, loài tre chúng tôi cũng vẫn sẽ ngay thẳng, thuỷ chung và can đảm để ngày càng tôn lên những đức tính của người hiền – đức tính Việt Nam Dàn ý thuyết minh về cây tre lớp 9 cũng là một gợi ý mà THPT Ngô Thì Nhậm muốn gửi đến các bạn. Qua những dàn ý này, các em có thể dựa vào những bố cục đó để viết cho mình những bài văn hay khác nhau nhé. Bài văn mẫu 3 Bài văn mẫu thuyết minh về cây tre bằng phương pháp tự thuật Tôi là một người bạn vô cùng thân thiết với con người, không chỉ cùng con người chiến đấu trong những ngày đất nước có giặc ngoại xâm, mà ngay cả trong thời bình, khi hòa bình đã lập lại thì tôi vẫn gắn bó chặt chẽ với cuộc sống của con người. Tôi thường sống thành bụi, thành khóm, chúng tôi sống lương tựa vào nhau, vì vậy mà chúng tôi vô cùng kiên cường, sức sống cũng rất mãnh liệt. Bạn đoán ra tôi là loài cây gì không? Đúng vậy, tôi là một cây tre, một trong những thành viên của họ nhà tre Tôi là một cây tre mới trưởng thành, thân tôi thẳng tắp và vươn lên cao vút, so với họ nhà tre chúng tôi thì tôi thuộc thế hệ thanh niên đầy khỏe khoắn, tràn đầy nhiệt huyết cũng như sức sống ở bên trong mình. Họ nhà tre chúng tôi thường sinh sống thành từng khóm, từng rặng, trong mỗi khóm ấy thì lại có đến năm đến bảy cây tre khác nhau. Tùy vào sức sinh sản và phát triển của từng rặng tre mà số lượng cây tre cũng khác nhau. Khóm tre nhà tôi gồm có tre ông, tre bố và tre mẹ, tre bà, và một cây tre em, tôi là con trưởng trong gia đình tre chúng tôi, cũng là cây tre cao nhất trong khóm tre ấy. Tre ông và tre bố vì đã già rồi nên không phát triển được nhiều nữa. Tuy nhiên, so về độ cứng cáp, vững chắc thì tôi không thể so với ông hay bố của tôi được. Tôi là một loại thực vật thân thẳng, giữa các khúc thân của tôi được kết nối bởi một bộ phận, đó là mấu tre hay nhiều nơi còn gọi bằng một tên khác đó là mắt tre. Đây là bộ phận cứng cáp nhất trên cơ thể của thôi, nó có vai trò giữ cho thân tre được vững chắc, nhưng cũng không kém phần mềm dẻo. Thân tôi có rất nhiều đốt, qua mỗi giai đoạn phát triển thì những đốt tre này dần đẩy tôi lên cao. Một bộ phận nữa không thể kể đến khi nhắc tới họ nhà tre chúng tôi, đó chính là lá tre, lá của chúng tôi không to như những chiếc lá nhãn hay lá xoài, lá của chúng tôi rất mảnh, nhỏ và dài. Nhìn bề ngoài những chiếc lá tre tương đối giống với những chiếc lá của cây cỏ, nhưng lớn hơn. Lá của chúng tôi cũng có rất nhiều công dụng đấy nhé, chúng tôi được con người đun lên để lấy nước xông hơi khi bị cảm. Hay những chiếc lá non vẫn được cuộn tròn thành dạng sợi nhỏ, con người vẫn gọi với cái tên là nõn tre, khi con người bị bụi hay côn trùng bay vào mắt thì những chiếc nõn tre này là một dụng cụ êm dịu, không hại cho mắt, dùng để lấy côn trùng ra. Những chiếc lá của tôi cũng mọc khá đặc biệt, nó không mọc ở các cành cây mọc quanh thân của cây mà những chiếc lá này mọc chủ yếu ở ngọn, những cành tre của chúng tôi cũng phát triển sát trên ngọn, còn ở thân cây của tôi thì nhẵn bóng bởi các khúc tre, đốt tre. Bộ phận gắn kết chúng tôi với mặt đất, đó chính là rễ tre. Những chiếc rễ của chúng tôi dạng chùm và có hình tròn trông rất đặc biệt, cũng nhờ những chiếc rễ bám sâu vào lòng đất mà chúng tôi có thể thoải mái đung đưa, vẫy gọi mỗi khi chị gió thổi qua. Chúng tôi rất có ích cho con người, không chỉ trong chiến tranh mà trong cả thời bình. Chúng tôi tuy không có thân thể không quá cường tráng nhưng lại vô cùng rắn chắc, cũng vì vậy mà trong thời chiến, chúng tôi được con người chế tạo thành những thứ vũ khí tuy đơn sơ, giản dị song lại vô cùng hữu ích, chúng tôi được chế tạo thành những chiếc gậy đánh giặc, chế tạo thành những mũi tên, hay con người có thể vót nhọn đầu của chúng tôi, kết nối chúng tôi thành một hệ thống thành những chiếc chông. Những chiếc chông này vô cùng
lợi hại nhé, con người sẽ chon những chiếc chông này xuống dưới mặt đất, sau đó dải lớp lá lên trên đó, khi giặc vô tình đi qua thì sẽ bị những chiếc chông này tấn công và chúng sẽ không bao giờ có thể thoát được. Trong các trận chiến, ngay cả trận chiến gian khổ, ác liệt nhất thì tôi luôn sát cánh cùng những người chiến sĩ, những anh chị nông dân xông pha vào trận mạc, chúng tôi tuy chỉ là những thứ vũ khí thô sơ, nhưng dưới bàn tay cùng với sự quyết tâm mạnh mẽ của con người thì chúng tôi bỗng chốc trở thành những vũ khí lợi hại nhất, mà những vũ khí tối tân, hiện đại của kẻ địch cũng không thể chống đỡ, đối phó được. Chúng tôi cảm thấy rất vui và tự hào khi con người Việt Nam giành được độc lập, tự do, quét sạch được vó ngựa xâm lược ra khỏi bờ cõi. Niềm tự hào ấy càng thêm ý nghĩa khi hình bóng của chúng tôi cũng thấp thoáng xuất hiện trong các chiến thắng ấy. Chúng tôi không ngại gian khổ, đau thương mà luôn cùng con người đấu tranh vì tấc tấc, vì giống nòi. Trong chiến đấu chúng tôi là những người anh hùng, còn trong thời bình, chúng tôi vẫn là người bạn thân thiết của con người Việt Nam, chúng tôi được dùng làm nguyên liệu để phục vụ cuộc sống hàng ngày như: đũa, gậy, vật dùng để gói gém, thắt buộc, gậy gộc, rổ rá….Cuộc sống của con người không thể không thiếu chúng tôi, nhất là những người dân ở vùng nông thôn Việt Nam. Tuy nhiên, ngày nay kinh tế, công nghệ phát triển thì vai trò của chúng tôi cũng không còn được như khi xưa nữa. Nhưng, dù thế nào thì chúng tôi cũng đã trở thành biểu tượng về sự kiên cường, cứng cỏi của người Việt Nam, chúng tôi được mọi người dân Việt Nam biết đến, đặc biệt hơn là cả những người ngoại quốc cũng biết đến chúng tôi, để khi nhìn chúng tôi thì học sẽ liên tưởng ngay đến con người cũng như những phẩm chất tốt đẹp của con người Việt Nam. Không chỉ tôi mà cả họ nhà tre chúng tôi đều rất tự hào về điều đó. -------- Trên đây là những bài văn mẫu 9 thuyết minh về cây tre bằng phương pháp tự thuật. Còn rất nhiều những bài văn mẫu khác về cây tre chúng tôi đã biên soạn, các em chỉ cần truy cập vào trang doctailieu.com là có thể thấy ngay nhé. Chúc các em học tốt môn văn mẫu lớp 9.
0 notes
Text
Lớp học vẽ cho bé từ 4 đến 15 tuổi
Lớp học vẽ cho bé - Xưởng nghệ thuật Art Tree
Xưởng nghệ thuật Art Tree là một trong những trung tâm mỹ thuật hàng đầu tại Việt Nam dành cho trẻ em và người lớn. Tại đây, các bạn nhỏ không chỉ được tự do sáng tạo với sự đồng hành của các thầy cô mà còn được trau dồi các kỹ năng mềm thông qua phương pháp giáo dục Reggio Emilia của Châu Âu. Lớp học vẽ cho bé tại đây dành cho các bạn nhỏ từ 4 đến 15 tuổi với nhiều chương trình hấp dẫn.
Lớp vẽ Gieo Hạt
Lớp vẽ gieo hạt dành cho những bạn nhỏ từ 4 đến 6 tuổi bởi tuổi thơ là giai đoạn vàng để trẻ thỏa sức sáng tạo và hình thành nền tảng thẩm mỹ vững chắc.
Lớp vẽ Ươm Mầm
Lớp vẽ cho bé ươm mầm dành cho những bạn từ 6 đến 12 tuổi với các bộ môn vẽ tranh minh họa, thủ công,.. để trải nghiệm, học hỏi và rèn luyện những kỹ năng của đôi tay.
Lớp vẽ Phát Triển
Lớp v��� cho bé phát triển từ 10 đến 15 tuổi. Ở độ tuổi này các bạn sẽ được trải nghiệm những kĩ năng vẽ với những chất liệu căn bản đến nâng cao. Bên cạnh đó các bạn cũng sẽ được định hướng, tư vấn về nghề nghiệp tương lai.
Tumblr media
1 note · View note
haianhvnu · 2 months
Text
100+ Mẫu Đồng Phục Tốt Nghiệp Mầm Non Đẹp Hoàn Hảo Cho Bé
Áo cử nhân mầm non đẹp là trang phục không thể thiếu trong buổi bế giảng, lễ trưởng thành của các bé học sinh mầm non. Các mẫu đồng phục tốt nghiệp mầm non rất đa dạng về kiểu dáng, thiết kế và màu sắc, vừa mang vẻ trang trọng, lịch sự, nhưng vẫn giữ được nét đáng yêu, thơ ngây của trẻ.
Áo cử nhân mầm non thường được thiết kế dài qua đầu gối và làm từ chất liệu vải phi bóng. Loại vải này có độ bền cao, mềm mại, không nhăn và có sự đa dạng về màu sắc, đảm bảo đẹp và thoải mái trong quá trình sử dụng.
Đọc thêm tại: https://dongphuchaianh.vn/dong-phuc-tot-nghiep-mam-non
0 notes
aboutmaymay · 7 months
Text
Tumblr media
Bà nội của mình!
Cuộc đời tựa như một dòng chảy, và tôi thì cứ mải miết chạy theo những cung đường mới, càng đi càng xa nhà. Đến khi một ngày trở về, tôi bất chợt nhận ra hình như mình đã bỏ quên nhiều điều quan trọng rồi.
Dạo này, tôi hay nhớ về những ngày xưa cũ. Ngày trước tôi ở với bà nội. Ngày nhà chuẩn bị chuyển lên thành phố, bố mẹ thường gửi lại tôi cho nội trông.
Thời bà tôi là cái thời đói kém nào đó, sau này lấy ông nội tôi cũng vẫn là những chuỗi ngày tháng vất vả kéo dài. Nhiều hồi ức cùng với bà, tôi cũng đã cất sâu vào góc nào đó, vẫn mong một ngày bất chợt có thể tìm lục lại. Đó là những ngày học mầm non, bà đưa tôi đi học, quãng đường từ nhà đến trường chỉ tầm mấy trăm mét nhưng đi được 3 phút là tôi lèo nhèo đèo nội cõng. Đó là những đêm trăng sáng trước hiên nhà, bà tôi kể về những ngày xưa, hồi bà còn bé, rồi chuyện ma, bà bảo ngày xưa nhiều ma lắm. Câu chuyện về "Lưu Bình Dương Lễ" không biết tôi đã nghe bao nhiêu lần, nhưng lần nào cũng muốn nội kể lại. Nội thì buồn ngủ lắm rồi còn tôi thì háo hức vô cùng, chỉ mong những câu chuyện ấy kéo dài mãi.
Lớn hơn một chút, tôi cũng tất bật học hành thi cử như ai. Ngày biết tin đỗ Đại học trên Hà Nội. Tôi nhớ mãi buổi chiều hôm báo tin cho nội. Nội bảo với tôi rằng "Hay là thôi, học ở Nam Định cho gần". Hồi đó còn ngây thơ nghịch ngợm chỉ muốn bay nhảy. Sau này lớn rồi nghĩ tới mới biết sau câu nói đó là cả 1 bầu trời nhớ nhung. Lần nào được nghỉ hè hay nghỉ lễ về đến nhà, chào nội đầu tiên, nội lại nói "duyên thế nhỉ, hôm qua bà vừa mơ đến xong" "hay là bảo bố mua con gà về làm thịt, ở trên đó làm gì có". Mỗi lần đi bà tôi hay dấm dúi cho tiền. Tôi nhất quyết không lấy, tôi bảo bà làm gì có tiền, bà liền dãy nảy, bà bảo bà đầy tiền.
Mấy năm nay, bà tôi gầy đi nhiều, nghe thì câu được câu không. Mấy hôm nay nội ốm nặng rồi, nội chỉ nằm 1 chỗ, cũng k nghe thấy tôi gọi nữa...
Vào một tối mùa hạ,
đường về nhà còn xa.
cháu vừa tan lớp học
đêm nay nhớ về bà.
0 notes
Text
Tumblr media
// A long-lost night //
Đâu rồi, ngày hè, công chúa?
Lúc môi anh gần chạm vào môi nó, nó chợt rùng mình. Đôi môi ấm nóng này lại gợi cho nó về thứ gì kinh tởm, như thể người ta vớt một con cá chết nằm ngửa giữa biển khơi, đem lên áp chặt vào môi nó. Nó nhăn mặt, lùi ra xa một quãng. Anh chẳng để ý, lại cố kéo nó về gần hơn. Người nó run lên từng nhịp. “Sao thế này, yên nào. Đấy là người mày yêu cơ mà”_ Nó tự dặn với lòng mình như thế. - Thôi, bỏ đi.
Anh nổi cáu. Đôi môi anh chẳng còn gần kề, ánh mắt anh cũng chẳng còn dịu dàng nhìn nó thêm chút nào nữa. Nó lại ngửi thấy mùi khói thuốc lá. Người con trai mới vài giây trước còn kề sát bên nó, giờ đang đứng tựa vào cái cửa kính ra ngoài ban công, ánh mắt đầy thất vọng nhìn về thứ ánh sáng lạc màu bên ngoài khung cửa, vốn đã bị ngây ngất hòa tan vào làn sương mờ ảo của làn khói thuốc cay xè. - Em sao vậy? Không tin anh?
Nó khóc. Chán ngấy. Vô dụng. Gì thế này.
Giờ thì nó đang phi xe lên cầu. Trời chiều tối nhập nhoạng, còn hơi lâm thâm mưa. Sương mờ dày đến nỗi nó chẳng biết mình có đang thực sự đi trên một con đường có thật. Xung quanh nó chỉ toàn một màu trắng xám, chỉ có mấy ánh đèn đỏ hắt lại từ đèn sau của những chiếc xe báo cho nó biết là nó còn đang sống. Tiếng còi văng vẳng, như từ một hành tinh khác chứ chẳng phải nơi này.
Một ngọn gió chợt xuyên qua người nó, mơn man sau gáy và chiếc cổ thon. Một khoái cảm nào đó bỗng nhiên cựa quậy trong người nó. Tay trái nó khựng lại, rồi dần buông lơi. Cứ thế, một tay nó vẫn vặn đều tay lái, tay kia từ từ luồn vào áo, vuốt ve nhẹ lên trên, rồi lên trên nữa, mân mê từng mi li xác thịt. Sự sung sướng dần chiếm lấy cả cơ thể nó, khiến nó khẽ run lên. Những thứ mà những người đàn ông kia làm nó ghê tởm, nó lại dễ dàng rung động với ngọn gió giao mùa. Hay, chính nó mới là người đáng ghê tởm vậy?
Nó giật mình, như sực tỉnh từ một hệ sự sống khác. Nó đang làm cái quái gì vậy? Nó định thần. Những ánh đèn xe vẫn lao vun vút, như thể chẳng đếm xỉa gì đến chút rung cảm bẩn thỉu của nó vừa rồi.
Mùi khói thuốc lại quẩn quanh bên người nó. Nửa năm trước, một gã đàn ông từng vuốt ve gò má nó, rồi từ từ muốn chiếm hữu đôi môi nó bằng những hơi thở gãy vụn cùng rên rỉ. Như một phản xạ có điều kiện, nó bật lên như chiếc lò xò, chạy ra xa. Gã đuổi theo nó, túm lấy nó. Nó khóc, nó chửi, nó đánh, nó chạy. Gã cười khẩy, khinh bỉ, rồi đá nó xuống sàn.
Nó khóc.
“Mày làm sao vậy?”_ Nó lại tự hỏi bản thân mình
Nhiều năm trước, Lúc những viên thuốc an thần cùng những điếu thuốc lá còn chưa giăng đầy trong cuộc đời của nó; lúc những ngày hè, công chúa vẫn là thế giới duy nhất nó thuộc về; lúc ấy, hẳn nó đã sống.
Có những ngày nó ôm đồ chơi đến lớp. Khi ấy nó được làm lớp trưởng lớp Mầm. Cả lớp yêu quý nó. Bằng một sự ngây ngô của trẻ thơ, nó được các bạn cho làm chị đại. Nó cười. Nó nói. Nó bày trò chơi cho cả lớp. Đi đâu cũng có một đám con gái cười rúc rích đi theo. Cô giáo cũng cưng nó nhất, cô hay gọi nó ra, buộc tóc gọn gàng cho nó, dạy nó kể chuyện này, viết cái kia. Vì nó học chữ nhanh nhất lớp, lúc các bạn còn đang tập nhận diện mặt chữ, nó đã có thể viết được cả đoạn dài, thậm chí còn tự sáng tác ra những vần thơ riêng của nó.
Thế mà đến một ngày, một ngày trời không còn hồng, và những vần thơ chẳng còn kịp bay lên không trung lơ lửng nữa. Trường nó gần chợ. Cô giáo hay đi chợ vào nửa buổi chiều. Đi giờ đấy, thịt mới còn tươi và rau vẫn còn xanh mướt. Chứ để đến tối, làm gì còn chút gì mà mua. Ấy thế là cô đi chợ. Nhưng cô không quên lớp, cô hay nhờ mấy người nào đó đến trông. Nó còn chẳng nhớ rõ mặt ai trong số những người ấy.
Nó cao. Cô buộc tóc cho nó rõ là xinh gái. Mắt thì to tròn như thể cắt một góc trời sao thả vào trong đó. Có một người lạ chắc cũng nhận ra, nên cứ mỗi lần trông đều gọi là ra khỏi lớp. Ra chỗ nào kín lắm, nó còn chẳng biết trường nó có chỗ này. Hắn chìa thứ gì ra, rồi bắt nó sờ, sờ lên trên, lên trên mãi. Hắn cấm nó nhìn. Sau đấy hắn còn làm gì, nó chẳng nhớ nổi. Nó chỉ nhớ mỗi lần thế, nó thật đau. Nó đã khóc. Nó hận cô giáo. Túi thịt kia quan trọng hơn nó sao? Bó rau kia quý hơn nó sao? Nó nhớ mẹ nó, nhớ dáng mẹ nó cùng chiếc xe đạp mini màu đen của mẹ luôn chờ ngoài cổng để đón nó. Nó muốn về nhà, về với cái vườn của bà, ngồi bên bố, nghe bố kể chuyện ông đi kháng chiến. Dường như, tất cả những thứ quen thuộc vốn là của nó, theo một chốc bay lơ lửng khắp xung quanh. Còn ở đấy, nhưng chẳng bao giờ nó cảm thấy điều gì được nữa. Mẹ ơi, con xin lỗi.
Lúc cô đi chợ về, thấy nó đang được dắt vào lớp, cô chỉ hỏi, nó bị phạt ra ngoài à. Ơ hay, đứa trẻ ngoan như nó, giỏi như nó, có cớ gì để bị phạt cơ chứ. Nó hận.
Lại bao nhiêu mùi thuốc lá quẩn quanh người nó. Mỗi lần là một mùi khác nhau, nhưng lần nào cũng đều khiến nó buồn nôn như vậy. Anh cũng chẳng ngoại lệ.
Những lần sau, anh chẳng còn nắm tay nó nữa. Anh đi im lìm bên cạnh nó như thể đang làm một công việc nhàm chán nhất trên đời. Anh chỉ lẳng lặng nhìn nó. Nó chẳng biết sau bên trong đôi mắt tối đen của anh đang cất chứa những gì, có phần nào nó có thể chạm tới hay không. Nó như lạc giữa một đại dương đen, anh đã lái một con thuyền đến kề bên nó. Anh chìa cho nó một đoạn dây để nó leo lên, nhưng đến khi chạm vào, nó mới phát hiện ra đó là một đoạn dây điện hở.
Nó giật, nó quằn quại, giãy giụa giữa màn đêm
vô tận
Những tiếng ầu ơ của hắn đâu rồi?
“Cô ta tưởng mình là cái gì chứ. Kinh tởm tôi sao? Cô ta nghĩ tôi thực sự muốn làm những chuyện đó cùng cô ta à?”
Hắn gằn lên một tiếng cười. Vệt xăm dài run lên trên lưng, từng nhịp đứt đoạn, giật khục như hơi thở sợ sệt từ làn môi của cô gái đêm hôm trước. Làn môi như từ một thế giới khác xa với hắn, như từ một ngã rẽ hắn chẳng thể đặt bước chân vào.
Hắn bóp điếu thuốc trên tay chặt lại, rồi buông dần khóe mắt để những giọt nước mắt hèn hạ của một thằng đàn ông rơi xuống, rơi đầy khuôn mặt xương xương của hắn.
Đê tiện thật.
Hắn cố tìm ra một từ ngữ nào để nói. Nhưng rồi lại rít ra một tràng tiếng chửi thề. Đám con trai ngồi bu quanh bật cười hô hố. Mùi rượu bia và khói thuốc lá ngập ngụa cả không gian đục ngầu xung quanh hắn.
Hắn bắt đầu rùng mình. “Mình đang làm chuyện quái gì vậy?”. Không, đây chẳng phải là điều hắn muốn. Những thằng đó không có tư cách để cười hô hố vào câu chuyện của nàng.
Hắn lao người đi, ru mình vào trong cơn gió rét như cố tìm trong đó một hơi ấm từ những lời ru xưa cũ. Những tiếng ầu ơ của hắn đâu rồi?
Đêm ấy, người ta thấy hắn ngồi im lìm ngoài cửa của một cái Circle K vắng khách. Vài vỏ lon bia xếp lộn xộn quanh người hắn, rối bù như đống tóc xám khói trên đầu. Trời lạnh.
Chắc hẳn nàng đang ngủ say. Hắn nghĩ. Nàng đang ngủ và chẳng hề biết hắn đang đau khổ đến nhường nào. Tại sao hắn lại đau khổ ư? Vì một nỗi hận luôn nuốt trọn lấy con tim và khối óc của hắn, về sự thất vọng và cảm giác bị phản bội đã ăn mòn hắn bao năm dài. Vì người đàn bà quan trọng nhất trong cuộc đời hắn, chính vì mẹ hắn.
Hắn lại nhớ đến cái ngày cuộc đời hắn bị xé thành hai mảnh. Một mảnh sống và một mảnh còn chẳng biết sử dụng cái cỗ người tệ hại này vào việc gì. Cái ngày tiếng còi xe cứu thương đã cắt ngang lời ru trong lòng hắn, tiếng người chạy loạn làm xao động cả góc nhà vốn yên ấm sớm ngày. Cái ngày ấy, ngày cha hắn, ôi chà, người cha khốn khổ của hắn, vĩnh viễn bị nhốt trong con người của một thằng đàn ông vô dụng, một thằng đàn ông nghiện ngập và nát bét còn hơn mấy gã hắn từng căm phẫn ở ngoài đường. Cái ngày ấy, ngày mẹ hắn chẳng bao giờ nhìn thấy tình yêu trong đôi mắt quen thuộc và con ngươi xa lạ của thằng người ấy nữa.
Nhưng tại sao bà ấy lại phản bội? Hắn gào lên với những mảnh vỡ ký ức lộn xộn đang cứa thật đau vào ruột gan của hắn. Sao bà ấy lại làm vậy trong chính căn bếp bà đã vun vén và sưởi ấm hạnh phúc trong suốt ngần ấy năm trời?
Nhưng phản bội rồi, sao bà ấy còn khóc? Sao bà ấy còn quay lại? Sao bà ấy lại từ bỏ ngay cả chút hạnh phúc nhỏ nhoi hiếm có của mình? Tại sao bà ấy phải nặng lòng mãi như vậy, sao không bỏ quách hết đi mà chạy theo thứ làm bà thấy lòng mình như được thảnh thơi chút ít?
Hắn gào lên. Lần này là gào với phố phường và vài chiếc xe hiếm hoi của đám thanh niên trốn nhà đi chơi thâu đêm suốt sáng. Nhân viên cửa hàng khẽ liếc qua rồi cúi xuống như một lẽ thường tình. Ở cánh cửa ấy, lề đường ấy, bao nhiêu người đã ngồi như hắn, đã gào lên như hắn? Có can hệ gì với họ hay không? Chẳng hề. Hắn lại nhớ đến nàng.
Rốt cuộc nàng bị cái quái gì vậy? Nàng cần gì, hay nàng cũng như mẹ hắn, đang bị một khối đá từ đại dương đen trong tâm hồn đè nặng mà ngáng đường nàng tìm đến hạnh phúc của chính mình? Hay chỉ đơn giản nàng là một đứa con gái dở người, không hơn, không kém.
Một cơn gió ào qua. Mấy lon bia đổ nhào, va vào nhau, lăn xuống đất, kêu leng keng.
Lăn mãi,
lăn cả cuộc đời ứ đọng của hắn.
Chẳng phải lỗi của em
Họ lại hẹn nhau. 12 giờ đêm, cả thành phố đã chìm vào cơn ru nhẹ của ánh trăng tà. Thứ âm thanh duy nhất còn sót lại chỉ là vài tiếng quèn quẹt của một bác lao công đằng xa.
Cứ thế, họ nhìn nhau đắm đuổi, cái nhìn như mơn trớn cả vùng không gian lởn vởn xung quanh ký ức cốt lõi nhất của họ, như chực chờ để vồ lấy, để lao tới, để xé toạc tấm màn bảo vệ vẩn đục mà cả hai đang cố gắng giữ riêng lại cho chính mình. Giờ này chắc Lọ Lem đã quay về thân phận cũ, với bộ quần áo rách rưới và khuôn mặt đầy vết lem nhem, còn họ định đóng kịch với nhau đến bao giờ đây nhỉ?
Ánh trăng soi xuống họ như thứ ánh sáng muốn lột trần đi tất thảy, không chỉ quần áo, mà còn cả thịt da, cả những suy nghĩ vẩn vương chẳng phải là họ. Họ muốn lao vào cắn xé lẫn nhau, vì những nỗi đau do người kia gợi lại, song lại mơ hồ chầm chậm, dừng lại, như thể bị một cơn hoang mang sợ hãi chặn ở cửa vào. Họ lại đứng nhìn nhau như vậy.
Những tiếng xe cộ lao qua họ như lao ra từ một thế giới khác trong những chiếc gương chiếu hậu.
"Có giọt mưa đọng trên gương chiếu hậu Hai lần phản chiếu dòng người phía sau Người ở lại người đi mau Cớ gì mà đau đến thế?
Tiếng còi xe ngân lên từ trần gian nhân thế Nhưng như thể vọng lại từ hệ sự sống trong gương Tiếng người hờn ghét, tiếng thân thương Cớ sao hoài nhớ?"
Mấy tiếng bước chân vang lên trong đầu nó, như thể tiếng người ta chầm chậm bước đến căn phòng nó hay xem trong những thước phim ma. Trong căn phòng kia, một cô bé sẽ ngồi ôm chặt lấy con búp bê và cố cho mình không phát ra tiếng nấc. Nhưng bất giác, con búp bê hét lên, để kẻ lạ mặt kia có thể xông vào.
Nó kéo lôi con búp bê suốt cả hành lang ký ức. Những ảo vọng, những khoái cảm, những khao khát từng giằng xé trong nó như ngàn mảnh thủy tinh cố gắng gượng ghép lại vào trái tim của nó, giờ thì vỡ hết, tan ra hết, cứa thật đau. Những cánh tay tối đen lại vươn ra từ quá khứ định vồ lấy nó, một lần nữa định bóp nghẹt nó, như thể muốn lôi nó vào không gian đen tối nhất của tâm hồn. Nó chẳng biết bây giờ nó đang nghĩ gì nữa. Chết tiệt. Làm ơn tha cho tôi. Nó cầu xin với những mảnh người trong quá khứ.
Tại sao bọn chúng lại sung sướng và hả hê đến thế? Bọn chúng làm nó thành ra như thế này, thành ra một con người, dẫu nó cũng chẳng biết có đủ để gọi mình là một con người hay không. Vậy mà chúng chẳng đau đáu, chẳng đoái hoài dù cho một chút. Những bóng đen lởn vởn quanh nó, có lẽ là thứ mà bọn chúng đã vứt bỏ từ rất lâu rồi.
- Chẳng phải lỗi của em. Chẳng phải lỗi của em. Anh thì thầm vào tai nó mãi. Lẩm bẩm liên tục câu nói vô vị ấy. Chẳng phải lỗi của nó, vậy tại sao lại nhắm vào nó, tại sao lại khiến nó trở nên thế này.
Nó cảm giác như anh đã dần buông hết những sự nỗ lực của mình dành cho nó. Nó không muốn vậy, nó không muốn lại một lần nữa mình trở thành một món đồ nhàu nát làm người ta chán chường. Nó đã cố gắng giấu hết đi những vết tàn nhang trong tâm hồn ấy, dẫu vậy, nó chẳng thể che giấu chính mình.
Anh ngồi gục xuống bên người nó. Họ tựa đầu vào nhau, cứ như vậy, chẳng làm gì cả.
Phía đằng Đông, mặt trời sắp lên rồi...
1 note · View note
bengoan · 1 year
Text
0990 / VINH QUANG CHIẾN THẮNG HUY HOÀNG, TINH THẦN NHÂN BẢN DIỄN ĐÀN TỰ DO
Quê Hương mất , ngậm hờn viễn xứ , Sống u hoài khách lữ bôn ba . Tha phương trăn trở lệ nhoà , Mơ về chốn cũ khóc oà trong chăn …!
Lưu manh bọn , ngắn tầm tức tiếng , Cướp Nước rồi liến thoắng hung hăng . Hỡi ôi mọi rú cùng bần , Tay sai tàu cọng bán dần Quốc Gia .?
Bất nhân lũ tà ma vô đạo , Được hình thành ngổ ngáo hoang dâm . Ra tay chém giết giam cầm , Rừng thiêng nước độc tiệt mầm tự do .
Dã man tụi giang hồ đảng đĩ , ( 1945-1975 ) (@) Chiếm Bắc Miền cọng phỉ bưng bô . Hành dân không khác trâu bò , Cửa quyền bắt nạt , giày vò tác oai .
Lỡ thất vận , non đoài tai biến , ( 1975-2018 ) Lấy Miền Nam bước tiến bạo tàn . Thi hành chính thể mua quan , Bán chức , cướp của , xóm làng khóc than !
Hồn Dân Tộc ngàn năm lưu diễn , Truyền giống nòi quyết chiến Bắc Phương . Mặc cho thổ phỉ láo lường , Lòn trôn thằng tập , mở đường vinh hoa .
Vì Tiên Tổ chúng ta cùng chí , Giết nội thù cọng đĩ buôn dân . Thoát ra cảnh bối điêu tàn , Hàng hàng lớp lớp đánh tan khuyển tàu .
Khởi đầu bởi , lau nhau đình đám , Cọng sản quyền quyết bám Giang San ? Thay phiên quy tụ hung tàn , Không còn nhân tính , bầy đàn vô luân !
Vận nước mất đoàn quân bức tử, Bắc , Nam miền toàn xứ tiêu tan . Trẻ thơ học thói đê hèn , Mua dâm bán xác bon chen làm giàu …
Quân Bắc Việt đầu trâu mặt chó , Nói tiếng người thi thố óc ngu . Cho nên chỉ biết gây thù , Tham lam của lợi cho dù nhục ơi …!…!
Một chế độ rối bời mật vụ , Vạn nẻo đường đóng trụ côn an . Lăm le súng đạn cùng đàng , Kẽm gai rào cản sẵn sàng giết ngay .
Khắp mọi chỗ nghe đầy í , ố , Tụi ba tàu lố nhố ma trơi . Tại sao chúng nó ngạo đời , Vô ra như chỗ không người chủ nhân .
Phải chăng có , toàn dân không dám , Trọng chó ngao đã bán Sơn Hà ? Dưới quyền xôm tụ lâu la , Bảo kê tập cận nguy nga phố tàu …?
Mất rồi thật ngỏ hầu đổ nát , Mối hận thù phải tát cho xong . Cắt khúc trọng chó thả giòng , Kim ngân , fuck niểng , tô lâm lăng trì .
Từ trên xuống , còn chi để nói , Cả tập đoàn ung thối bất lương . Vô nhân đắc chí khó lường , Nôm na ba chữ phô trương anh tài …
Bí thư đảng quái thai mặt trọng , Cùng cốt nòi nói ngọng không ra .? Giáo đầu bộ trưởng ê , a , Đâm cha giết chú đúng là súc sinh …
Mai đây sẽ bình minh ló dạng , Sập cận bình , ảm đạm cọng Nam .! Co chân bốn cẳng chó đàn , Việt gian tới số lệ tràn xin tha …!
Muôn dân hỡi quê Cha đất Tổ , Hãy quay về đánh đổ Bắc man . Vinh quang chiến thắng huy hoàng , Tinh Thần Nhân Bản Diễn Đàn Tự Do .
(@) gian hồ đảng đĩ : Nghĩa là bọn Việt gian họ hồ và đảng cọng phỉ .
Nguyễn Doãn Thiện Antioch , California Ngày 25 tháng 7 năm 2018
Tumblr media
0 notes
nuchinh · 2 years
Text
Top 40+ mẫu ảnh vẽ 20/11 ngày Nhà giáo Việt nam đẹp và ý nghĩa nhất
Hoạt động vẽ tranh ngày 20/11 là dịp để thể hiện lòng tri ân, sự biết ơn đối với cô thầy nhân ngày hội Nhà giáo Việt Nam. Cùng NuChinh khơi gợi nguồn cảm hứng sáng tạo về tranh vẽ 20/11 ngày Nhà giáo Việt Nam trong bài viết dưới đây nhé.
Vẽ tranh 20/11 ngày Nhà giáo Việt Nam theo cấp độ
Vẽ tranh luôn được xem là một hoạt động thường niên, được tổ chức vào mỗi dịp lễ 20/11. Đây là dịp giúp các bạn học sinh bày tỏ lòng biết ơn, sự tri ân đối với cô thầy. Cùng tìm hiểu một số mẫu tranh vẽ ngày 20/11 theo cấp độ từ đơn giản đến nâng cao nhé.
Vẽ tranh 20/11 dễ nhất
Vẽ tranh vào ngày Nhà giáo Việt Nam được xem là một trong những cách để bày tỏ lòng biết ơn đối với cô thầy. Do đó, tổng thể nên chọn nội dung thể hiện được sự kính trọng, biết ơn đối với thầy cô.
Những đường vẽ đơn giản nhưng ẩn chứa trong đó là biết bao nhiêu tình cảm của học sinh dành cho cô thầy. Cùng khám phá một số hình ảnh tranh vẽ 20/11 đơn giản nhất nhé.
Vẽ tranh 20/11 đẹp nhất
Vẽ tranh về ngày 20 tháng 11 được xem là đẹp phải dựa trên nhiều yếu tố khác nhau. Tuy nhiên, về tổng thể phải thể hiện được không khí ngày hội, mang nét sáng tạo và có khả năng chạm đến cảm xúc của người xem.
Những nội dung thú vị về cô thầy, mái trường, bạn bè,… luôn là chủ đề được nhiều người chọn lựa. Ngoài ra, tùy thuộc vào khiếu thẩm mỹ và tính sáng tạo, có thể linh hoạt thiết kế, phối hợp với nhiều chi tiết, chất liệu khác bên cạnh màu vẽ.
Vẽ tranh 20/11 theo phương pháp sáng tạo
Vẽ tranh trang trí hội trường ngày 20-11 thường được thực hiện theo đa dạng các phương pháp khác, kỹ thuật khác nhau. Cùng khơi gợi cảm hứng sáng tạo trong bức họa theo hai cách vẽ tranh được nhiều người đánh giá cao nhất hiện nay nhé.
Vẽ tranh 20/11 chibi
Chibi là tên gọi dùng để chỉ những tranh vẽ có chứa hình ảnh nhân vật với kích thước nhỏ. Phong cách vẽ này mang đến tổng thể có tính sáng tạo cao. Đường nét vẽ đơn giản nhưng vẫn đảm bảo sự tinh tế, hài hòa. Bên cạnh tranh vẽ, có thể kết hợp cùng thơ hoặc một lời chúc ý nghĩa để thêm phần ý nghĩa.
Vẽ tranh đề tài 20-11 đẹp nhất anime
Vẽ tranh anime đòi hỏi rất nhiều sự khéo léo, tinh tế của người thực hiện. Tranh vẽ này yêu cầu phải có sự khéo léo, tinh tế. Tỉ lệ cơ thể cần phải được phân chia phù hợp. Mẫu tranh này thể hiện được sự chuyên nghiệp, mang tính thẩm mỹ cao. Vì vậy, đây hứa hẹn sẽ là tranh vẽ 20/11 ý nghĩa để dành tặng thầy cô nhân dịp lễ này.
Vẽ tranh chủ đề 20/11
Tranh vẽ ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 có thể thực hiện trên nhiều đề tài khác nhau. Tuy nhiên, tất cả đều phải đảm bảo mang lại ý nghĩa tri ân, thể hiện được truyền thống Tôn sư trọng đạo.
Vẽ tranh thầy cô và mái trường 20/11
Đây được xem là hai chủ đề phổ biến, được rất nhiều người áp dụng trong quá trình sáng tạo tranh vẽ ngày 20/11. Bên cạnh hình ảnh chính là thầy cô và mái trường, nên kết hợp linh hoạt cùng với một số chi tiết khác như học sinh, hoa lá, câu chúc,… để tổng thể thêm sáng tạo, lôi cuốn hơn.
Tranh vẽ người lái đò 20-11
Người lái đò được rất nhiều người chọn lựa để làm hình ảnh chính trong tranh vẽ ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11. Bởi lẽ, thầy cô được ví như những người lái đò, luôn miệt mài và dành nhiều tâm huyết để đưa bao thế hệ học sinh cập bến bờ tri thức.
Mặc dù không còn mang tính mới mẻ nhưng chủ đề người lái đò hứa hẹn vẫn sẽ được đánh giá cao, mang nhiều màu sắc ý nghĩa tri ân. Tùy thuộc vào yêu cầu về thẩm mỹ, có thể sáng tạo theo nhiều phong cách khác nhau.
Tranh vẽ 20/11 chưa tô màu
Để tạo không khí cho lớp học thêm phần sinh động, nhiều giáo viên mầm non hoặc mẫu giáo đã chọn những bức tranh chưa tô màu ngày 20/11 để các bé có thể sáng tạo trong giờ học vào dịp lễ Nhà giáo Việt Nam. Bên cạnh đó, đối với các bé chưa có nét vẽ rõ nét, tranh 20/11 chưa tô màu cũng được xem là một sự chọn lựa phù hợp để thể hiện lòng tri ân, biết ơn.
Trong quá trình thực hiện, thầy cô hoặc cha mẹ nên dành thời gian để quan sát và hướng dẫn, từ đó tạo ra một sản phẩm hoàn thiện nhất có thể. Đây hứa hẹn sẽ là hoạt động ý nghĩa, vui vẻ.
Hy vọng với những thông tin NuChinh vừa chia sẻ, quý bạn đọc sẽ có thêm được nhiều ý tưởng về vẽ tranh ngày nhà giáo việt nam 20-11. Đừng quên ghé thăm NuChinh mỗi ngày để cập nhật thêm nhiều tin tức bổ ích trên đa dạng các lĩnh vực khác nhau nhé.
Đánh giá bài viết
source https://nuchinh.com/anh-ve-20-11-ngay-nha-giao-viet-nam/
0 notes
nhgvelvet · 2 years
Text
Câu văn thơ trong sách ngữ văn đong đầy kỉ niệm.
1. "Điểm đặc biệt của trứng muối Cao Bưu là tơi mảnh, nhiều dầu. Phần lòng trắng non, mềm, không khô, bột như những nơi khác, mấy chỗ ấy ăn vào cứ như nhai vôi vậy. Cũng chẳng đâu sánh kịp nơi này ở chỗ nhiều dầu. Như Viên Tử Tài có nói, ăn trứng vịt nên để nguyên vỏ rồi cắt làm đôi, ấy là cách dùng trong những bữa tiệc đãi khách. Lúc thường ngày, đều gõ vỡ một đầu trứng, sau đó dùng đũa chọc vào bên trong. Đầu đũa vừa đưa vào, tương đỏ sẽ trào ra. Lòng đỏ trứng muối Cao Bưu có màu đỏ bừng." - Trứng vịt Đoan Ngọ | Uông Tằng Kỳ
2. "Tôi đặt giấy chứng nhận tốt nghiệp tiểu học trong ngăn kéo của bàn đọc sách, rồi bước ra ngoài, lão Cao đã giúp tôi thuê một chiếc xe đến bệnh viện. Lúc ngang qua vườn, nhìn cây trúc đào rủ xuống kia, tôi tự nhủ với mình: Cây ba trồng, hoa đã rụng, tôi cũng chẳng còn là một đứa bé nữa rồi." - Chuyện cũ ở thành Nam | Lâm Hải Âm
3. "Một người dũng sĩ chân chính, là kẻ có can đảm đối mặt với cuộc đời ảm đạm, có can đam nhìn thẳng vào những máu tươi tuôn trào." - Kỷ niệm chị Lưu Hòa Trân | Lỗ Tấn
4. "Gửi thân phù du ở trong trời đất, xem ta nhỏ nhặt như một hạt thóc ở trong bể xanh, thương cho sự sống của ta không bao lâu, mà khen cho con sông này dài vô cùng. Vậy mà muốn được dắt tiên bay để chơi cho sung sướng, ôm lấy vừng trăng tỏ mà sống mãi ở đời." - Tiền Xích Bích | Tô Thức (Bản dịch xuôi của Phan Kế Bình)
5. "Cây đào, cây hạnh, cây lê, bạn không nhường mình, mình không nhường bạn, tất cả đều nở hoa khắp vườn. Đỏ như lửa, hồng như mây, trắng như tuyết. Có chút vị ngọt ngào trong mỗi cánh hoa. Nhắm mắt lại, hình như trên cây đã nở đầy hoa đào, hoa hạnh, hoa lê. Trong tàng hoa ấy, hàng ngàn, hàng trăm chú ong mật vo ve ồn ã, bướm xinh đủ kích cỡ bay qua bay lại. Khắp nơi đều có hoa dại: đủ mọi hình dáng, có tên, không tên, nằm trong bụi cỏ, như ánh mắt, như sao trời, nhấp nha nhấp nháy." - Xuân | Chu Tự Thanh
6. "Khổng Ất Kỷ liền đỏ mặt, từng sợi gân xanh trên trán cứ thế nổi lên, cãi rằng: Trộm sách không xem là trộm... Trộm sách... Việc người đọc sách làm, sao có thể xem là trộm được?" - Khổng Ất Kỷ | Lỗ Tấn
7. "Thanh thanh tử khâm
Du du ngã tâm
Túng ngã bất vãng
Tử ninh bất tự âm.
Thanh thanh tử bội
Du du ngã tư
Túng ngã bất vãng
Tử ninh bất lai.
Khiêu hề thoát hề
Tại thành khuyết hề
Nhất nhật bất kiến
Như tam nguyệt hề."
Kinh Thi | Khổng Tử
(Xanh xanh tà áo
Bồi hồi lòng ta
Lâu không gặp Người
Bặt âm xa vợi.
Xanh xanh thắt lưng
Tương tư dai dẳng
Lâu không gặp Người,
Người nỡ buông xuôi?
Ngày nhớ, đêm trông
Bên tường cao vợi.
Không thấy một ngày
Như ba tháng đợi.
Ẩm Vũ phỏng dịch)
8. "Một chuyến đi, những hai ba dặm đường
Bốn năm căn nhà ẩn giữa khói sương.
Sáu bảy chỗ ngồi, dừng chân phía trước
Tám chín mười cành hoa nhẹ đưa hương."
Tỏ lòng với Sơn Đông | Thiệu Ung
Bài học đầu tiên khi bước vào lớp Một.
9. "Kẻ bỏ ta mà đi, ngày hôm qua đâu thể lưu giữ.
Kẻ làm loạn tim ta, ngày hôm nay lại thêm phiền muộn.
Ngàn dặm gió hanh tiễn đưa cánh nhạn thu,
Này cũng đủ khiến ta say chốn lầu cao."
Trên lầu Tạ Diễu ở Tuyên Châu tiễn đưa chú Vân làm hiệu thư lang | Lý Bạch
10. "Tuyết rơi rồi, tuyết rơi rồi!
Một đám hoạ sĩ nhỏ cùng chơi trên tuyết.
Gà con vẽ lá trúc, cún con vẽ hoa mai, vịt con vẽ lá phong, ngựa con vẽ trăng non.
Chẳng cần màu sắc, cũng chẳng cần bút, vài bước đi là trọn một bức tranh.
Sao ếch con không tới vẽ cùng nhỉ?
À, bé đang say giấc ở trong hang."
Họa sĩ nhỏ trên nền tuyết | Trịnh Hoành Minh
11. Tí tách, tí tách, mưa rơi, mưa rơi rồi.
Mạ non ngỏ lời: "Xuống đây, xuống đây đi, tớ muốn lớn khôn."
Cành đào bồn chồn: "Xuống đi, xuống đây đi, tớ muốn đơm bông."
Hướng dương đồng thanh: "Xuống đây, xuống đây đi, tớ muốn nảy mầm."
Bé con thầm thì: "Xuống đây, xuống đây đi, tớ muốn trồng dưa."
(Mưa xuân)
12. "Tôi giục ngựa qua Giang Nam.
Đợi đến khi dung nhan mùa về như cánh sen nở rồi tàn.
Gió đông chẳng đến, liễu tháng Ba chẳng chịu tung bay.
Nơi đáy tim em như thị trấn bé nhỏ chứa đầy tĩnh mịch.
Vừa lúc hẻm nhỏ lát đá xanh chìm vào chiều muộn,
Tiếng bước chân chẳng vang, rèm xuân tháng Ba chẳng chịu vén.
Nơi đáy tim em như cánh cửa sổ khép chặt.
Tiếng vó ngựa của tôi là sự sai lầm đầy xinh đẹp,
Tôi không phải vị cố nhân trở về, tôi chỉ là người khách qua đường."
Sai Lầm | Trịnh Sầu Dư
13. "Những cảnh tượng kỳ vĩ, tráng lệ, cũng đầy khác biệt trên thế gian này, thường ẩn giữa những gian nguy cùng xa xôi, nơi ít người lui tới.' - Du Bao Thiền Sơn Ký | Vương An Thạch
14. "Cháu không biết đâu..." Bác sờ mũi mình, cười rồi nói: "Lúc bác còn nhỏ, mũi bác cũng giống mũi bố cháu, cũng vừa cao vừa thẳng đấy." "Thế tại sao..." "Nhưng sau này, đụng vào tường mấy lần, thế là mũi bị vẹo luôn."
Bác của tôi, tiên sinh Lỗ Tấn | Châu Diệp
15. "Nếu em yêu anh,
Sẽ chẳng như dây tơ hồng bấu víu cành trên
Mượn chốn cao nơi anh mà vươn cánh chính mình.
Nếu em yêu anh,
Sẽ chẳng học theo những chú chim chóc si tình
Vì chồi xanh mà ngân mãi khúc ca đơn điệu.
Cũng không chỉ như con nước dịu êm,
Quanh năm đưa tới an ủi mát lành.
Cũng không chỉ như núi non hiểm trở,
Đưa anh lên cao, đưa anh những uy nghiêm.'
Gửi cây bao | Thư Đình
16. "Mùa thu đến rồi, lá xanh chuyển vàng, một bầy chim nhạn bay về phương Nam, có khi xếp thành chữ "Nhân", có khi xếp thành chữ "Nhất". Ôi, mùa thu đến rồi!" - Mùa thu đến rồi.
17. 'Trăng sáng cong cong, thuyền gỗ nho nhỏ. Thuyền gỗ nho nhõ, hai mui thon thon. Tôi ngồi trong thuyền gỗ nho nhỏ, chỉ nhìn thấy sao xa lấp lánh, sắc trời xanh xanh.'
18. 'Cha là một người mập mạp, đương nhiên lúc đi lại sẽ phải rách việc hơn xíu. Tôi định đi rồi, cha lại không cho, đành để cha đi vậy. Tôi thấy cha đội chiếc nón nhỏ bằng vải đen, khoác lên mình áo khoác đen, bên trong mặc cái áo dài xanh thẫm, loạng choạng bước về phía đường sắt, chậm chạp đi xuống phía dưới, nhìn khó khăn quá. Ấy thế mà cha lại đi ngang qua cả đường ray, định nhảy lên sân ga bên kia, cái này thì không dễ chút nào. Cha vịn hai tay vào phía trước, hai chân co lại nhảy lên. Thân hình mập mạp của cha nghiêng về bên trái, nhìn rất cố gắng."
19. "Khi đi tha thướt cành dương,
Khi về mưa tuyết phũ phàng tuôn rơi.
Thấp cao dặm thẳng xa xôi,
Biết bao đói khát, khúc nhôi cơ cầu.
Lòng ta buồn bã thương đau,
Ta buồn ai biết, ta rầu ai hay."
Thải Vi 6 - Thi Kinh | Khổng Tử
(Bản dịch của Nguyễn Văn Thọ)
20. "Con người có hai thứ quý giá: đôi bàn tay cùng trí óc. Đôi bàn tay làm việc, trí óc nghĩ suy. Dùng tay không dùng não, không làm giỏi chuyện gì. Dùng não không dùng tay, chẳng việc gì làm được. Vừa dùng não vừa dùng tay, mới có thể sáng tạo. Tất cả những sáng tạo đều dựa vào lao động tay kết hợp trí óc."
21. "Tôi lặng lẽ ra đi,
Như khi tôi lặng lẽ đến
Vẫy tay áo thật nhẹ
Chẳng mang đi một áng mây."
Tạm biệt Khang kiều | Từ Chí Ma
22. 'Chim én bay đi, rồi cũng lại trở về. Cành liễu úa tàn, rồi cũng lại xanh tươi. Cánh đào rụng rơi, rồi cũng lại đơm bông. Nhưng, thông minh ơi, hãy nói cho tôi biết, tại sao những tháng ngày của chúng ta lại không thể trở lại?"
'Bởi có người trộm mất chúng."
"Đó là ai? Ở phương nào?"
"Họ trốn mất rồi."
'Vậy giờ họ ở nơi đâu?"
23. "Tôi yêu sự náo nhiệt, cũng yêu sự tĩnh lặng. Thích sống tập thể, cũng thích ở một mình. Như đêm nay vậy, một mình ngồi dưới ánh trăng mênh mông, có thể chẳng nghĩ về điều gì cả, cũng có thể nghĩ về tất cả mọi điều, lại thấy mình là một kẻ tự do. Những chuyện nhất định phải làm, những lời nhất định phải nói lúc ban ngày, giờ có thể bỏ mặc." Trăng chiếu hồ sen | Chu Tự Thanh
Weibo | Linh Lung Tháp
“Quảy gánh qua đồng rộng
Người đẹp anh yêu cất bước theo chồng
Vừa đi vừa ngoảnh lại
Vừa đi vừa ngoái trông
Chân bước xa lòng càng đau nhớ
Em tới rừng ớt ngắt lá ớt ngồi chờ
Tới rừng cà ngắt lá cà ngồi đợi
Tới rừng lá ngón ngóng trông
Anh tới nơi em bẻ lá xanh em ngồi
Được nhủ đôi câu anh mới đành lòng quay lại
Được dặn đôi lời anh yêu em mới chịu quay đi”
Tiễn dặn người yêu | Tình ca dân tộc Thái
0 notes
halyyhpa · 1 month
Text
Có đôi lúc tớ nghĩ về chuyện xuyên không😗
Tớ rất muốn về một vài thời điểm trong quá khứ. Nhưng trong hiện tại, nếu có cơ hội xuyên không, chữ “nếu” mà không bao giờ xảy ra được đâu, tớ muốn về đúng thời gian này của một năm về trước. Vì đó là lúc tớ bắt đầu bước vào quá trình ôn thi vào 10, là lúc đất trời bước vào thu cũng như bây giờ nhưng lại mang một nét gì đó khang khác hơn, là lúc tớ còn một năm nữa để đồng hành cùng A7, là lúc tớ quyết định sẽ tiếp tục theo đuổi đội tuyển Văn, là lúc tớ biết mình có sự yêu quý với cô Yến, là lúc tình cảm của tớ bắt đầu nảy mầm với nhà Nhã, là lúc sẵn lòng tạm xa những ngày hè dù còn nhiều điều vương vấn quá, là lúc mong ngóng từng ngày để bước vào năm học mới…
Tháng năm ấy vẫn còn khiến tớ lưu luyến nhiều quá. Nếu hiện tại tớ vẫn thầm nhớ nhung thời gian ấy thì ở quá khứ, khi ấy tớ cũng đã đặt ra rất nhiều câu hỏi về tương lai, liệu mùa thu năm sau mình sẽ đứng dưới mái trường nào nhỉ, liệu mình sẽ ôn thi thế nào, ngày thi mình sẽ ra sao, điểm số của mình là bao nhiêu nhỉ, mình có đạt đúng kì vọng không, mà kì vọng của mình là gì nhỉ, phải đợi đợt khảo sát đầu tiên thôi, không biết sẽ được bao nhiêu điểm nhỉ, những đợt khảo sát sau liệu mình có làm tốt hơn không,… Và ở hiện tại, những câu trả lời cho các câu hỏi ấy cũng đã thuộc về thời gian trong quá khứ rồi😊 Nhanh thật đấy… Ừm, nói là nhanh nhưng giai đoạn đầu ôn thi ấy, mình thấy thời gian dài lê thê, cũng ước ngày mai thi luôn cho rồi. Thế mà ngày thi cấp 3 của tớ cũng qua rồi đấy.
Nhưng ngày đó thực ra ôn thi vẫn chưa áp lực lắm, vì giai đoạn nửa đầu mà, nên mỗi ngày tớ vẫn vui cười, tích cực. Mỗi sáng thức dậy, dưới ánh bình minh dịu dàng bước qua ô cửa đánh thức cả căn phòng, tớ cảm thấy sảng khoái lắm, có lúc ngồi ngẩn ngơ mà ngắm mãi. Tự dưng có động lực để đến trường, ngày ấy tớ cũng hóng đi học lắm, tự nhiên tâm hồn vui vẻ nó vậy à. Phải nói là ngày nào đi học tớ cũng được gặp cô Yến nên cảm thấy rất phấn khích, có đợt xếp lại thời khoá biểu có hôm không có tiết của cô nên tớ chán học hẳn. Ừ nói cô là động lực đến trường của tớ thì cũng không sai nhưng chưa đủ, tớ còn những người bạn của tớ cơ mà, tớ có nhóm bạn thân 5 người (ở thời điểm đó là 5, bây giờ là 6 gòi): Vy, Trúc Linh, Yến Linh, Mai và tớ, tớ còn có Quyên ngồi ở phía trên nữa, và nhiều bạn có mấy trò tấu hài:). Nói là đi học có ngày cười không xong đi về tớ cũng dám cãi mà gật đầu lia lịa.
Gọi là ôn thi đấy nhưng trong giai đoạn đầu, cái gọi là áp lực chỉ lững lờ bay bay thôi, không rõ hình dạng, mặt mũi thế nào. Vì nếu là Văn, tớ học chưa đến 1 tuần là xong tài liệu của cô, nếu là Toán, chủ yếu là luyện tập, cũng nhuần nhuyễn rồi nên không việc gì, có khi bài tập cô giao cũng không thèm làm, đằng nào cô có kiểm tra đâu (“con xin lỗi cô Mĩ nhiều”), còn tiếng Anh, ôi 3 môn chính thì môn này tớ kém nhất, đây nói là áp lực thì chỉ ở đây thôi (may sao lúc thi thật, ông bà tổ tiên độ, trời thương được tận 9đ, nếu ông bà tổ tiên, trời cao có thiêng, con xin được cảm ơn rất nhiều). Còn trong những tiết khác tớ ôn bài 3 môn chính (cái này hình như không xảy ra nhiều) hoặc chủ yếu là ngồi viết văn thơ, lời bài hát, tô vẽ chữ bằng bút highlights, sợ người bên cạnh đọc được thì lật tiểu thuyết để he hé dưới ngăn bàn mang ra đọc, thầy cô trên bảng viết gì thì mới chép vào, để đủ bài lấy điểm, chứ thầy cô dừng phấn là lại lật tiểu thuyết, hì (có người bàn trên giống mình đấy).
Đến giờ ra chơi thì một là ngồi ôm khư khư quyển sách, hai là ra chỗ mấy nhỏ bạn thân nói chuyện trên trời dưới biển này kia (may không như lớp 8 giờ ra chơi sang tận lớp ai, người ta đi đâu cũng bám theo như gián điệp theo dõi🤦‍♀️). Vì ngồi xa mấy đứa bạn mà nên giờ ra chơi cũng quý báu lắm, nói mãi mà không hết ấy.
Ca học sáng xong, tớ không ăn bán trú mà đi về nhà. Nếu sáng hôm đó, tiết cuối là tiết của cô Yến, tớ thường cố tình đi cùng đường với cô và kiếm một cơ hội để trò chuyện với cô, điều ấy khiến tớ vui lắm nhưng có hôm cô bận họp hoặc là tự dưng đi khác đường khiến không nói chuyện được, tớ cũng hơi buồn. Khi ra đến ngoài đường, tớ đứng đợi bố tớ dưới một bóng cây, trước một quán ăn. Tớ còn nhớ quán ăn đó là được cho thuê, chủ đầu thuê có một em mèo vàng rất cuốn người, sẵn sàng để người ta vuốt ve, chạm vào mình, dễ thương lắm, thấy tớ vuốt nên em cũng nũng nịu. Đến chủ thứ hai thuê cũng có một em mèo mướp, em này có phần lạnh lùng hơn em trước nhưng vẫn thích để người ta vuốt ve mình, em mèo này xinh lắm ấy. Tớ thích mèo mà nên ngày nào đứng chờ bố ở đó, tớ cũng mong được gặp em mèo. Có hôm mải sờ mèo mà không để ý bố đón, phải để bộ đợi ở chỗ khác một lúc lâu=)))
Buổi chiều học ở trường thì tớ tập trung hơn buổi sáng vì hầu hết là tiết chính mà, lấy đâu ra thì giờ để lơ mơ. Có hôm tớ thích nhất là hôm thứ năm, vì hôm đó rất nhiều tiết văn, có hôm tận 8 tiết (trung bình 9 tiết/ngày), đã vậy chiều tối thứ năm, cô Yến còn thêm thời gian bổ trợ đến 6h30. Kì 1 thì cô cho nhiều bạn ở lại theo kiểu tự nguyện ấy nhưng sang kì 2 cô chỉ giữ những bạn yếu văn thôi.
Khi ấy chiều thứ 4 và thứ 7, tớ còn lê quận học đội tuyển văn nữa. Ở đó rất nhiều bạn giỏi nên tớ cảm thấy hơi e dè, nhưng tớ lại có Quỳnh Anh và Hà Minh nên cũng cảm thấy vui. Thực ra đã phần thời gian của chúng tớ ở trên đó là cười☺️. Và tớ là người hay bày trò nhất.
Đến tối thì có khi tớ đi học thêm cô Hải Anh, thầy Nghinh. Ở lớp học thêm tớ không kết bạn nên cũng chẳng có gì để nói nhiều. Và khi trở về nhà, có đêm tớ cũng thức học văn hoặc đơn giản là lướt tiktok và khi lên giường không có mẹ ngủ cạnh sẽ lại trùm chăn mang đèn và sách ra để đọc (lúc đó thì qua mặt được nhưng mà đến đợt 30/4-1/5 gì đó bị bắt một lằn, tự dưng thấy hơi lạnh sống lưng vì cũng đang trùm chăn viết bài này).
Một ngày trong thời gian ấy của tớ như vậy đấy, nhắc lại mà sống dậy trong lòng bao cảm xúc. Thực ra mỗi ngày cùng chu trình ấy nhưng lại có điều thú vị khác nhau nhưng ở đây tớ không thể đi sâu nói hết được🥹.
Điều khiến tớ viết bài này chính là những story trên ig của tớ. Hồi ấy tớ đăng rất nhiều về idol, vài khoảng khắc đời sống. Mấy hôm nay tớ xem lại nên trong lòng bỗng trỗi dậy những kỉ niệm ấy. Người ta nói rằng đừng sống mãi trong quá khứ, kỉ niệm sẽ kaf thứ giết chết chúng ta nhưng thật sự những ngày ấy quá đẹp, tớ muốn về lại lắm…
Tumblr media
1 note · View note
thptngothinham · 5 days
Text
Tuyển chọn một số bài văn hay chủ đề phân tích và nêu cảm nghĩ về bài thơ Bác ơi (Tố Hữu) - Văn mẫu lớp 12 tham khảo. Phân tích và nêu cảm nghĩ về bài thơ Bác ơi bao gồm tuyển chọn những mẫu bài văn hay, đạt điểm cao của học sinh lớp 12 trên cả nước. Đề bài: Phân tích bài thơ "Bác ơi!" của Tố Hữu và nói lên cảm nghĩ của em. *** » Xem thêm: Soạn bài Bác ơi - Tố Hữu Bài văn phân tích Bác ơi đạt điểm cao của học sinh lớp 12 THPT Chu Văn An Chiều ngày 2/9/1969, tin Bác Hồ mất đến với Tố Hữu khi ông đang điều trị ở bệnh viện. Ông vội trở về, tìm đến ngôi nhà sàn thân quen. Trời mưa tầm tã, xung quanh vắng lặng. Lòng trĩu buồn, đêm hôm ấy ông ngồi viết bài thơ này. Xuân Diệu cho đây là bài “điếu văn bi hùng”. Bài thơ thể hiện nỗi đau thương tột độ và sự cảm nhận bao quát về cuộc đời, phẩm chất và đức độ của lãnh tụ. Hai câu thơ đầu, nhà thơ nhắc đến không khí đau buồn bao trùm đất nước, tạo ra chất bi hùng của sự kiện Bác mất. Cả nước khóc thương Người: Suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa Đời tuôn nước mắt trời tuôn mưa… Hình ảnh người con vắng Bác lúc đầu mang tâm trạng trống vắng bơ vơ dáng dấp, bước chân thẫn thờ trông thật tội nghiệp: Con lại lần theo lối sỏi quen Đến bên thang gác đứng nhìn lên Không gian nơi Bác ở cũng nhuốm màu tang thương li biệt: Chuông ôi, chuông nhỏ còn reo nữa? Phòng lặng, rèm buông, tắt ánh đèn! Hoa lá cỏ cây vắng hơi Người cũng ngơ ngơ ngác ngác: Trái bưởi kia vàng ngọt với ai Thơm cho ai nữa, hỡi hoa nhài! Tác giả sử dụng bút pháp quen thuộc với thơ ca truyền thống, gởi tâm trạng vào cảnh vật, từ ngoại cảnh mà thấy bức tranh tâm trạng, tâm hồn – sự trống vắng hụt hẫng, nỗi thương lớn lao khi mất Bác. Ngôn ngữ đối thoại nội tâm làm cho chân dung nhân vật trữ tình hiện lên chân thực, tự nhiên. Dòng thơ tuôn chảy một cảm xúc dạt dào. Cảm xúc đau buồn tạm nguôi ngoai, nhà thơ nhắc đến chân dung lãnh tụ, những tâm sự vui buồn của Người khi còn sống: Bác chẳng buồn đâu, Bác chỉ đau Nỗi đau dân nước, nỗi năm châu. …Bác vui như ánh buổi bình minh Vui nỗi mầm non trái chín cành (…) Từ đó mà ý thơ chiêm nghiệm tổng quát: Bác ơi, tim Bác mênh mông thế Ôm cả non sông trọn kiếp người. …Nâng niu tất cả chỉ quên mình. Ở lãnh tụ có bao phẩm chất cao đẹp nhưng tình thương và đức hi sinh của Người đã làm nên sự vĩ đại và bất tử. Tình nhân ái của Người vừa cụ thể thiết thực: sữa để em thơ, lụa tặng già vừa bao quát cả nhân loại còn khổ đau: nỗi năm châu – sự chia rẽ của phong trào cộng sản thế giới lúc bấy giờ. Biện pháp so sánh tấm lòng của Bác như lòng mẹ làm cho hình tượng lãnh tụ vừa gần gũi vừa cao cả trong tình thương. Những dòng thơ vừa có cảm xúc dạt dào vừa cô đọng, khái quát về lí tưởng sống của Người. Phong cách lối sống của Người khiến ai cũng phải ngưỡng mộ: Bác sống như trời đất của ta. Khi đã thấu hiểu lòng người và lẽ trời thì con người sẽ có cách ứng xử phù hợp với tự nhiên nên hòa hợp với thiên nhiên. Con người ấy đã hòa nhập với tự nhiên vì đạt được những cái tự nhiên, nghĩa là đạt đến cái huyền diệu cao sâu của sự sống. Và khi ấy con người sẽ nhận được sự nâng đỡ của tự nhiên để trường tồn cùng trời đất: Đó là ngọn nguồn sâu xa trong tinh thần lạc quan yêu đời của Bác, sinh thời Bác rất yêu thiên nhiên cây cỏ, chim muông và thích được sống giữa thiên nhiên. Cách ứng xử ấy biểu hiện bên ngoài của sự hòa đồng với trời đất. Một đời thanh bạch chẳng vàng son Mong manh áo vải hồn muôn trượng Hơn tượng đồng phơi giữa lối mòn. Nghĩ đến dân, đến nước mà không hề nghĩ đến mình là sự hi sinh và đức độ còn sống giản dị là hòa nhập với tự nhiên và là phong cách, phẩm chất trong sáng. Suốt cuộc đời người tận tụy hi sinh vì nước đến mức quên mình , còn bản thân Người sống đạm bạc, thanh sạch, cao khiết và rất mực giản dị. Tấm gương đạo đức và nhân cách ấy làm cho Người trở nên vĩ đại giữa đời thường và bất tử trong lòng dân tộc, trở thành biểu tượng về con người Việt Nam đẹp nhất mọi thời đại. Những câu thơ giàu cảm xúc của Tố Hữu đã đạt đến sự cô đọng hàm súc và sức khái quát về nhân cách và lối sống Hồ Chí Minh. Ba
khổ thơ cuối bài, cho dù tấm lòng có tiếc nhớ nhung nỗi buồn đã khuây khỏa nên tâm hồn bừng sáng lên niềm tin khi nghĩ về tương lai: Bác đã lên đường theo tổ tiên Mác-Lê nin thế giới Người Hiền Ánh hào quang đỏ thêm sông núi Dắt chúng con cùng nhau tiến lên! Nguyện theo con đường, lí tưởng mà Bác đã chọn, tiếp tục cuộc hành trình nên nhà thơ thấy vững vàng, cứng rắn hơn khi nghĩ rằng Bác luôn bên cạnh: Xin nguyện cùng Người vươn tới mãi Vững như muôn ngọn dải Trường Sơn. Âm hưởng đoạn thơ cuối điềm tĩnh, sâu lắng. Tình thương dạt dào đã lắng lại nên trí tuệ lắng kết một chân lí. Yêu Bác, lòng ta trong sáng hơn. Trước kia, trong bài thơ Sáng tháng Năm, Tố Hữu cũng đã thấy: "Ta bên Người, Người tỏa sáng trong ta / Ta bỗng lớn ở bên Người một chút". Đây là vẻ đẹp, sức cuốn hút kì diệu của lãnh tụ và ánh sáng tinh hoa của một nhân cách lớn có sức mạnh chinh phục, có tác dụng thanh lọc tâm hồn, nâng cao sức mạnh cho người đối diện. Sau này nhà thơ Việt Phương cũng viết: Nguồn ánh sáng đến muôn đời chẳng tắt, Vượt cao hơn sự chết, vẫn soi đường. (Muôn vàn tình thân yêu bao trùm lên khắp quê hương) Cuối bài thơ là niềm tin vào sự trường tồn của lãnh tụ trong sự nghiệp cách mạng, trong sự trường tồn của dân tộc. Bài thơ là tiếng khóc cao cả làm bất tử một con người cao cả. Một số bài văn mẫu hay tuyển chọn qua các kì thi phân tích bài thơ Bác ơi của Tố Hữu Bài số 1: Ngày 2 - 9 - 1969, Hồ Ch�� Tịch tạ thế. Cả một rừng thơ khóc Bác xuất hiện, trong đó nổi bật lên cây đại thụ Tố Hữu với bài thơ "Bác ơi!". Bốn khổ thơ đầu nói cái đau xót tột cùng của thi sĩ trước sự kiện Bác ra đi: Suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa Đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa. Trời mưa tầm tã cộng với nước mắt hàng triệu người khóc vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc đã làm cho cả không gian ướt lạnh, đau buồn. Khi Bác đi xa, Tố Hữu đang nằm điều trị ở bệnh viện. Nghe tin, nhà thơ hoảng hốt chạy về phủ Chủ tịch, nơi nhà sàn của Người: Chiều nay con chạy về thăm Bác Từ "chạy" được dùng rất tài, nói lên sự nóng gan nóng ruột của người con khi nghe tin cha mất. Con lại lần theo lối sỏi quen Đến bên thang gác đứng nhìn lên Chuông ôi, chuông nhỏ còn reo nữa Phòng lặng, rèm buông, tắt ánh đèn! Ta thấy tác giả rất ý tứ cho nên "đến bên thang gác đứng nhìn lên" mà chưa vào nhà vội. Vì sao vậy? Vì đến thăm một người tạ thế là thăm vợ góa, con côi. Còn Bác không có gia đình thì xử lí như Tố Hữu là rất tinh tế. Nhà Bác hôm nay đã khác xưa rồi: Chuông không còn reo để báo tin với Người có khách đến. Đặc biệt câu thơ: "Phòng lặng, rèm buông, tắt ánh đèn", bị cắt ra làm ba nhịp như muốn diễn tả nỗi nghẹn ngào của Tố Hữu. Nhìn vườn cây Bác từng vun trồng, tác giả bâng khuâng: Trái bưởi kia vàng, ngọt với ai Thơm cho ai nữa hỡi hoa nhài! Hai câu này làm cho một số độc giả thắc mắc: Chẳng lẽ Bác trồng cây chỉ cho một mình Bác thôi ư? Tôi đã có dịp hỏi nhà thơ Xuân Diệu; thi sĩ bảo: Ai lại đi thẩm định văn chương như vậy! Đây chỉ là một cách nói của thi ca để biểu lộ tình thương sâu sắc của con đối với Cha mà thôi. Cha chết không thương Cha hay sao? Nhìn ao cá, nhà thơ bỗng tiếc nuối: Còn đâu bóng Bác đi hôm sớm Quanh mặt hồ in mây trắng bay... Bác hiện lên trong kí ức đẹp như một ông Tiên trong thần thoại. Đúng! Trong tâm trí nhà thơ cũng như trong tâm trí dân tộc ta, Bác là một "Ông tiên Mác - xít". Sau những ngày bàng hoàng đau xót, nhà thơ bình tâm lại, khắc họa hình tượng Bác. Tố Hữu đã viết nhiều bài thơ về Bác nhưng bài này hay hơn cả vì đây là thơ tổng kết một cuộc đời. Hình ảnh bao trùm là: "Bác ơi tim Bác mênh mông thế". Đó là một trái tim giàu tình thương: "Ôm cả non sông, mọi kiếp người". Một trái tim thương nước, thương dân bao la, mênh mông. Từ "ôm" được dùng rất gợi cảm: ôm là nâng niu, che chở, giữ gìn. Thương bao nhiêu thì đau bấy nhiêu: Bác chẳng buồn đâu, Bác chỉ đau Nỗi đau dân nước, nỗi năm châu Từ "đau" là lấy lại chữ dùng của Bác trong di chúc. Đau dân nước vì dân nước đang bị đế quốc xâm lược; đau năm châu vì có sự bất hoà trong phong trào cộng sản quốc tế. Chỉ con người vĩ đại mới có nỗi đau đớn lớn lao như thế.
Có một câu thơ tuyệt hay nói về cuộc đời của lãnh tụ: Bác sống như trời đất của ta Câu thơ giản dị mà hàm chứa một nội dung sâu sắc: Cuộc đời Bác đã hoà làm một với thiên nhiên, sẽ vĩnh hằng như thiên nhiên. Đó là nguồn gốc tinh thần lạc quan của Người: Bác vui như ánh buổi bình minh Vui mỗi mầm non, trái chín cành Vui tiếng ca chung hoà bốn biển Nâng niu tất cả, chỉ quên mình Vì sao vậy? Vì giải phóng miền Nam là trung tâm của cách mạng Việt Nam lúc bấy giờ. Nhiều người gặp Bác đều kể lại mỗi khi trò chuyện, thế nào Người cũng nhắc đến miền Nam. Trong phòng của Bác có treo bản đồ miền Nam về sự bố trí binh lực của địch. Có lần phát biểu trước Quốc hội, Người nói: "Miền Nam luôn trong trái tim tôi". Đạo đức của Bác thật cao khiết: Một đời thanh bạch, chẳng vàng son Mong manh áo vải, hồn muôn trượng Hơn tượng đồng phơi những lối mòn. Bác là vị lãnh tụ kiểu mới; khác với những người ưa sùng bái cá nhân. Vì tâm hồn Bác giàu quá (hồn muôn trượng) nên bề ngoài Bác rất giản dị (mong manh áo vải). Bác không cần tượng đồng vì nhân dân đã đúc cho Người hàng triệu tượng trong tim. Trong ba khổ cuối, nhà thơ nói lên cảm nghĩ của nhân dân ta trước sự ra đi của Bác. Trước hết là nhớ lời Di chúc: Ra đi Bác dặn: "Còn non nước..." Nghĩa nặng lòng không dám khóc nhiều Câu thơ nhắc lại lời Người: "Còn non còn nước còn người Thắng giặc Mỹ ta sẽ xây dựng hơn mười ngày nay". Vậy thì thương Bác tức là phải làm theo lời Bác dặn, tập trung sức để giải phóng miền Nam, thống nhất Tổ quốc. Bác Hồ nay đã nhập vào một thế giới đặc biệt: Mác-Lê Nin thế giới Người Hiền Hiền ở đây là hiền minh, hiền triết - tức là những vĩ nhân có trí tuệ siêu việt có đạo đức cao cả. Chính những con người đó đã dẫn dắt lịch sử tiến lên không ngừng. Kết thúc thi phẩm này, Tố Hữu có một câu thơ rất hay: Yêu Bác, lòng ta trong sáng hơn. Yêu Bác làm theo tấm gương trong suốt như pha lê của Người; sẽ có sức mạnh tẩy sạch những vết mờ đục trong lòng ta, nâng chúng ta lên tầm cao mới. Chúng ta quyết biến đau thương thành sức mạnh: "Xin nguyện cùng Người vươn tới mãi Vững như muôn ngọn dải Trường Sơn". Bài thơ "Bác ơi" là một điếu văn bi hùng. Lối thơ thất ngôn tạo nên một nhạc điệu trang trọng, cùng với hình ảnh thơ kì vĩ đã diễn đạt rất tài tình những cảm xúc cao đẹp của toàn thể dân tộc ta trong những ngày quốc tang năm 1969. Phân tích nỗi đau xót tiếc thương Bác trong bài thơ Bác ơi Bài số 2: “Bác ơi!” được Tố Hữu viết vào ngày 6-9-1969, bốn ngày sau khi vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc qua đời. “Bác ơi!” được viết theo thể thơ thất ngôn trường thiên, gồm 13 khổ thơ, mỗi khổ thơ có 4 câu thơ. Bài “Bác ơi!” là tiếng khóc tiễn biệt, mang ý nghĩa như một bài điếu văn rất cảm động, vừa ca ngợi lòng yêu nước thương dân bao la của Bác Hồ, vừa biểu lộ lòng tiếc thương, ghi nhớ công ơn to lớn của lãnh tụ. Lòng yêu nước thương dân bao la của Bác Hồ Mở đầu bài thơ là tiếng khóc. Bác Hồ qua đời để lại nỗi đau thương trong lòng hàng triệu đồng bào ta và bạn bè gần xa. Nỗi đau thương trùm cả cõi đời và cả vũ trụ bao la, mênh mông: Suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa Đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa ... Câu thơ thứ hai, chữ “tuôn” được điệp lại hai lần đã cực tả nỗi mất mát, đau thương của dân tộc thật vô hạn. Đọc hồi kí của Tố Hữu, ta biết lúc Bác Hồ mất, nhà thơ còn đi công tác xa. Nghe tin Bác mất, tác giả vội “chạy về”. Đó là một buổi chiều đau đớn, bàng hoàng. Hai chữ “ướt lạnh” diễn tả nỗi đau đớn tái tê ấy: Chiều nay con chạy về thăm Bác Ướt lạnh vườn rau, mấy gốc dừa! Bác ra đi, ngôi nhà sàn của Bác trở nên vắng lặng, hiu hắt buồn. Chuông chẳng còn reo nữa. Ánh đèn “tắt”,“rèm buông”, phòng của Bác ở và làm việc thì đã “lặng”. Sự sống như ngừng lại trong đau thương: Chuông ôi chuông nhỏ còn reo nữa Phòng lặng, rèm buông, tắt ánh đèn! Bác ra đi quá bất ngờ, đột ngột. Cả miền Nam, cả tiền tuyến lớn anh hùng đang trên đà chiến thắng. “Rước Bác vào thăm”... là ước mơ đẹp của đồng bào, chiến sĩ. Nhưng giờ đây còn đâu nữa khi Bác đã đi xa: Miền Nam đang thắng, mơ ngày hội Rước Bác vào thăm, thấy Bác cười!
Ngày hội chiến thắng, ngày hội thống nhất non sông... thế là vắng bóng Bác. Bác ra đi, cỏ cây hoa lá, thiên nhiên tạo vật đều đau đớn tiếc thương. Vườn rau, gốc dừa, trái bưởi, hoa nhài, ao cá... những vật thân quen ấy của Bác được nhân hoá gợi ra bao đau đớn, cô đơn, buồn tủi, ngậm ngùi. Lấy ai để san sẻ nỗi đau buồn thương tiếc? Tố Hữu có một lối nói biểu cảm rất sâu sắc. Ông đứng lặng, tự hỏi lòng mình rồi hỏi cỏ cây hoa lá: Trái bưởi kia vàng ngọt với ai Thơm cho ai nữa, hỡi hoa nhài Còn đâu bóng Bác đi hôm sớm Quanh mặt hồ in mây trắng bay... Bốn khổ thơ đầu, Tố Hữu đã mở ra một không gian nghệ thuật từ đất trời, cõi đời, miền Nam,... đến vườn rau, ao cá, gốc dừa, ngôi nhà sàn,... đồng hiện một tâm trạng nghệ thuật, đó là nỗi đau đớn, tiếc thương đã và đang thấm sâu vào lòng người, lòng dân tộc. Đó là ngày Bác đi xa, ngày 2 tháng 9 năm 1969, ngày Quốc tang. Sự kết hợp các câu cảm thán, câu hỏi tu từ làm cho giọng thơ như tiếng nấc cất lên, nghẹn ngào, biểu cảm: Bác đã đi rồi sao, Bác ơi! .. Trái bưởi kia vàng ngọt với ai Thơm cho ai nữa, hỡi hoa nhài Còn đâu bóng Bác đi hôm sớm... Sáu khổ thơ tiếp theo trong phần hai bài thơ nói lên tình thương bao la và phẩm chất cao đẹp của Bác. Cách cấu trúc bài thơ giống như bài văn tế khi nhắc tới công đức của con người vừa qua đời. Bằng hình ảnh hoán dụ, Tố Hữu ca ngợi lòng yêu nước thương dân, tình nhân ái bao la của Hồ Chí Minh. Đây là hai câu thơ trong bốn câu thơ hay nhất trong bài thơ "Bác ơi!”: Bác ơi, tim Bác mênh mông thế Ôm cả non sông, mọi kiếp người. Bằng nghệ thuật liệt kê, tác giả nhắc lại tấm lòng nhân ái bao la, mênh mông, của Bác. Đó là nỗi đau và nỗi lo của Bác. Lòng Bác sâu nặng như lòng mẹ: “Chỉ lo muôn mối như lòng mẹ - Cho hôm nay và cho mai sau”. Đó là lòng Bác; Bác sống, Bác yêu, Bác cho, Bác để, Bác tặng: Bác sống như trời đất của ta Yêu từng ngọn lúa, mỗi cành hoa Tự do cho mỗi đời nô lệ Sữa để em thơ, lụa tặng già. Đó là Bác nhớ, Bác nghe, Bác lắng... Đó là tình cảm của lãnh tụ dành cho chiến sĩ và đồng bào nơi Thành đồng Tổ quốc: Bác nhớ miền Nam, nỗi nhớ nhà Miền Nam mong Bác, nỗi mong Cha Bác nghe từng bước trên tiền tuyến Lắng mỗi tin mừng, tiếng súng xa. Bác đã từng nói: "Miền Nam luôn trong tim tôi”, Thơ chúc Tết năm 1969, Bác đã viết: "Năm qua thắng lợi vẻ vang - Năm nay tiền tuyến chắc thắng to... ”, Bác là niềm vui thắng trận. Bác là chỗ dựa tinh thần để tiền tuyến xốc tới "Đánh cho Mỹ cút, đánh cho ngụy nhào!", Tố Hữu vừa khóc thương Bác, vừa làm sống lại tâm hồn Bác. Điệp ngữ "vui" và các động từ: "nâng niu, quên” đã nói lên một cách sâu sắc tâm hồn Hồ Chí Minh: lạc quan yêu đời, giàu đức hi sinh. Hình ảnh so sánh đầy chất thơ: Bác vui như ánh buổi bình minh Vui mỗi mầm non, trái chín cành Vui tiếng ca chung hòa bốn biển Nâng niu tất cả, chỉ quên mình. Bác sống giản dị, thanh bạch. Chiếc va li nhỏ, vài ba bộ quần áo đơn sơ, đôi dép cao su..., "chẳng vàng son ". Nhiều người thường nhắc đến hai câu thơ tuyệt bút sau đây để ca ngợi đức tính giản dị của Bác Hồ: Mong manh áo vải, hồn muôn trượng Hơn tượng đồng phơi những lối mòn. Tư tưởng lớn, ý thơ đẹp và hay, nghệ thuật tương phản tài ba, Tố Hữu đã để lại câu thơ trong trí nhớ nhiều người. Có thể nói, đoạn thơ đã thể hiện sâu sắc cảm động tâm hồn, phong cách, đạo đức và lối sống Hồ Chí Minh. Ba khố thơ trong phần cuối là tiếng khóc, là sự ghi nhớ, là lòng biết ơn, là lời ước nguyện. Thương Bác, nhớ Bác càng thấy lòng mình bơ vơ, đau đớn: "Ôi Bác ơi, những xế chiều - Nghìn thu nhớ Bác biết bao nhiêu!". Bác đã đi xa, bước vào "thế giới Người Hiền”. Sự nghiệp cách mạng, đạo đức cách mạng của Bác mãi mãi là "Ánh hào quang đỏ thêm sông núi”, là tài sản tinh thần vô giá có tác dụng động viên, cổ vũ đồng bào, chiến sĩ "cùng nhau tiến lên” với niềm tin sắt đá: “Còn non, còn nước, còn người, Thắng giặc Mỹ, ta sẽ xây dựng hơn mười ngày nay” (Di chúc) Nhớ mãi công ơn của Bác, nhân dân ta nguyện ghi sâu trong lòng lời Bác dặn, quyết tâm vươn lên hoàn thành sự nghiệp cách mạng của Bác để lại. Bài thơ khép lại bằng một hình so sánh mang hình tượng sông núi kì vĩ.
Tố Hữu khóc Bác bằng một lời thề chiến đấu: Xin nguyện cùng Người vươn tới mãi Vững như muôn ngọn dải Trường Sơn. Tố Hữu là nhà thơ viết về Bác Hồ nhiều nhất, sâu sắc nhất, hay nhất. Hình ảnh Bác Hồ: “Người là Cha, là Bác, là Anh - Quả tim lớn lọc trong dòng máu nhỏ” đã in đậm trong nhiều trang thơ của Tố Hữu. “Bác ơi!” là một trong những bài thơ hay nhất viết về Hồ Chí Minh - vị lãnh tụ vĩ đại kính yêu của dân tộc. -/- Các bạn vừa tham khảo một số bài văn mẫu hay phân tích và nêu cảm nghĩ về bài thơ Bác ơi của Tố Hữu (chương trình Ngữ Văn 12). Truy cập kho tài liệu Văn mẫu lớp 12 để cập nhật thêm nhiều bài văn hay khác giúp bạn rèn luyện kỹ năng làm văn, chuẩn bị tốt cho các bài thi và kiểm tra môn Văn. Chúc các bạn học tốt !
0 notes
tieuduongnhi · 3 years
Text
WEIBO | ĐÔNG QUA XUÂN TỚI, LẠI THÊM MỘT NĂM, THÁNG NGÀY BẦU BẠN, CẢM ƠN CÓ NGƯỜI.
_________
“Đông qua xuân tới lại một năm,
đầu năm cuối năm thêm một nửa,
tháng tháng năm năm hoa vẫn vậy
năm năm tháng tháng người khác rồi”
Theo thời gian, câu chuyện của chúng tiếp nối chương này qua chương khác. Năm tháng chảy trôi, dung mạo ta dần nhuốm màu thời gian, mà tâm hồn cũng dần dần trở nên trưởng thành. Những giấc mộng nông sâu thủa thiếu thời cũng bám bụi mà từ từ lắng xuống. Cuối cùng tôi cũng hiểu, đeo lớp mặt nạ chỉ để nhập vai diễn, gỡ đi lớp phấn trang điểm mới là cuộc sống.
Có nhà thơ từng viết:
“Chỉ khi lá xanh tàn úa, ta mới có thể thấy rõ được sinh mệnh của nó”
Trải qua năm tháng, khám phá bản thân, khi quay đầu nhìn lại quãng đường mênh mông ấy, trong lòng tôi hiện lên là, những cảm nhận chân thật và sâu sắc hơn với chuyện đời cũng như con người.
Nhìn lại một năm này, không có thăng trầm lớn lao cũng chẳng có gió mưa vô tình, tất cả bình thường đến vô vị. Mặc dù không quá mức vừa ý, nhưng tôi vẫn muốn nhẹ giọng nói với tháng năm, “Chẳng mong cầu tốt nhất cũng không hy vọng tốt hơn, tôi chỉ cần như vậy. Bình yên, an lành, vừa đủ.”
Như có như không, lại một năm nữa, nhẹ nhàng trôi qua. Mang theo nụ cười của bạn, sang năm cũng sẽ tốt đẹp thôi.
Năm 2021, chúng ta hãy tiếp tục mỗi ngày ước hẹn, được gặp gỡ nhiều điều bất ngờ tốt đẹp.
Lặng lẽ hồi tưởng năm qua, tôi muốn chân thành nói một câu: “Cảm ơn một năm này, đã có người”
Cảm ơn bố mẹ đã nuôi lớn ta. Cho ta sinh mạng, chứng kiến ta từ khi tập tễnh bước đi đến khi kết hôn sinh con đẻ cái. Cảm ơn cha mẹ đã vĩnh viễn cùng ta đồng hành, nguyện ý cả đời toàn tâm vì ta bỏ ra tất cả.
Cảm ơn những người anh chị em. Có mọi người trong đời, cuộc hành trình của ta đã không còn cô đơn và lạc lối nữa. Cảm ơn mọi người vào thời khắc ta khó khăn, đã chở che ta ở phía trước.
Cảm ơn người ta thương. Người đã cùng ta bầu bạn qua xuân, hạ, thu, đông. Thật tốt vì dù buồn hay vui người vẫn luôn ở đó. Quãng đời đằng đẵng về sau, mong sao chúng ta có thể kề vai gắn bó, bước đến cuối cùng.
Cảm ơn người tri kỉ. Những người luôn cùng ta cười đùa, huyên náo đồng thời cùng ta giãi bày những điều chẳng thể tỏ cùng ai. Mọi người giống như bảy sắc cầu vồng, theo cùng từng khung bậc sắc thái trong bản thân ta vậy.
Cảm ơn thầy cô. Những người đã trao cho ta kiến thức, dẫn dắt ta làm người. Ngay cả khi dần dần già đi cũng không ngừng truyền thụ giảng dạy giải đáp nghi vấn của ta.
Cảm ơn đồng nghiệp. Những người luôn đồng hành cùng ta vượt qua khó khăn. Mỗi một sự giúp đỡ của mọi người đều trở thành những kỉ niệm đẹp nhất trên con đường phấn đấu phát triển của ta
Cảm ơn sự giúp đỡ của những người lạ. Tuy chỉ là những người vội vã bước ngang, nhưng tôi chưa bao giờ quên đi những cuộc gặp gỡ vô tình giữa chúng ta. Những ấm áp lạ lẫm của mọi người giống như nắng ban mai, chẳng quá nóng bỏng nhưng lại khiến cho lòng người gặp được rất khó quên đi.
Cảm ơn người ta từng yêu. Ở nơi thanh xuân nảy mầm cùng với nỗ lực và liều lĩnh đã khiến người biết được thế nào là yêu. Những đợi chờ và mất mát cùng đắm say đã khiến người hiểu trên thế gian này duyên phận đôi khi khi một bức tranh phong cảnh, đẹp đẽ đến mấy cũng chỉ có thể gặp chứ chẳng thể cầu.
Cảm ơn những người từng tổn thương chúng ta. Mỗi một lần bị các người đả kích và cười nhạo đó đã khiến chúng ta như thay da đổi thịt, khiến ta trở thành người kiên cường hơn.
Cảm ơn người thầy trong cuộc sống đã luôn không ngừng nhắc nhở ta. Lời lẽ của người có thể đơn giản và phũ phàng, nhưng nhờ vậy cũng đã khiến ta bớt đi những khổ cực và mịt mù.
Cảm ơn những người đã đến một đoạn rồi đi. Sự biến mất của họ đã giúp ta nhận ra, duyên đến duyên đi, cuộc sống luôn thay đổi đồng thời giúp ta học được cách quý trọng mỗi lần gặp gỡ và từ biệt.
Một năm này, thật sự cảm ơn người đã hiểu tôi.
Cùng tôi đi qua mưa gió, để cho tôi bước một đường dài cũng không bao giờ cảm thấy thiếu đi một chiếc dù chắn gió che mưa hay một bờ vai để tùy lúc dựa vào. Những ấm áp mỗi người mang đến rót vào đời tôi đã giúp tôi tránh khỏi mù mịt, khiến tôi trở thành người tử tế, để tôi không ngừng biến thành một phiên bản tốt hơn.
Lòng tôi hôm nay tràn đầy sự cảm kích, vui mừng và những lời chúc tốt đẹp. Thật sự cảm ơn vô cùng những sự ủng hộ giúp đỡ của mọi người dành cho tôi.
Mong ngày nắng ấm càng ấm hơn, mong cuộc sống trôi chậm, có thể chậm hơn chút nữa. Tháng rộng năm dài, vẫn mong được cùng bạn đồng hành ngắm nhìn phong cảnh, chỉ nghe hương hoa, không nói vui buồn.
Một lời cuối cùng, khép lại năm cũ, trịnh trọng đặt lại lời thâm ý đẹp, một câu “Cảm ơn một năm này, đã có người“
•美文雅句染华年
•Blog Thanh xuân, gửi cậu dịch
#La
#of9420
5 notes · View notes
jennifertple · 4 years
Text
Viết cho 8x và 9x
1. Với người có ngoại hình đẹp, mọi thứ đều thuận lợi hơn. Xưa nay loài người vẫn có cảm tính như vậy. Hồi mới đi làm, có lần mình làm sai, sếp rướn cổ lên định mắng, nhìn thấy gương mặt thanh tú thoáng nét buồn, cơn nóng giận cũng nguôi ngoai và ngồi nghĩ "nó đẹp trai vậy hem lẽ chửi nó". Còn anh bạn đồng nghiệp của mình bị basket face (mặt rổ), lỗi sai y chang mà bị sếp chửi tơi bơi hoa lá. Hồi phổ thông, trong lớp có bạn Mộng Hòi hoa khôi, có lần kiểm tra bài không thuộc, cái Hòi bật khóc, mắt bồ câu long lanh, cô giáo nói thôi về chỗ đi em, 5 điểm, nhìn theo, nói con nhà ai đẹp quá (là nhép miệng thôi nhưng mình đoán). Rồi cô kêu cái Ngạc Thuý (còn gọi là Thúy răng vẩu) lên trả bài, Thuý cũng không trả lời được, vậy mà cô làm lớn chuyện, la mắng xài xể đủ kiểu, cho 2 điểm, còn chua chát nói "đã không xinh đẹp thì phải học giỏi chứ". Sự phân biệt đối xử của cô khiến cái Thúy khóc tu tu, nước mắt nước mũi dàn dụa nhưng không chảy ướt được cằm vì cái răng hứng hết.
Mình đã phấn đấu để có CHÂN, THIỆN (tử tế, trung thực, giúp người) rồi, thì bây giờ phải hướng tới cái MỸ (cái đẹp). Ví dụ như mình khi xưa đi làm nhân viên bán hàng, chỉ vì sở hữu nụ cười ngoại giao tựa trăng rằm, đối tác hồn xiêu phách lạc nói chuyện luống cuống, đàm phán ở thế yếu hơn, mình chốt hợp đồng không kịp thở. Khổng Minh và Bàng Thống được xem là tài năng ngang ngửa nhau, mà Khổng Minh thì đẹp trai thanh tú trong khi Bàng Thống thì dung mạo không bắt mắt nên Lưu Bị trọng dụng Khổng Minh hơn (ý trong truyện Tam Quốc). Mặt mũi tướng mạo không có mà đòi đi làm ngoại giao thì cũng khó cho đất nước. Đi làm chung công sở với nhiều người mặt mũi sáng sủa sẽ đỡ nhức đầu. Đi máy bay, có tiếp viên xinh gái hay phi công đẹp trai, hành khách ngồi cũng yên tâm hơn. Bay đường dài, khi máy bay bay vào vùng thời tiết xấu, hành khách hoảng sợ nhưng nghĩ lại, úi cha, tụi tiếp viên nó đẹp vậy mà còn hem sợ chết nữa là mình, yên tâm mà ngủ tiếp.
1. Tất nhiên, tốt gỗ vẫn hơn tốt nước sơn. NHƯNG NƯỚC SƠN LÀ CÁI QUYẾT ĐỊNH NGƯỜI TA GHÉ CỬA HÀNG MÌNH MUA GỖ. Thời đại mới, trăm người bán tranh nhau, mình vẫn bảo thủ nói câu “tốt gỗ” thì không có cơ hội cho người ta biết gỗ mình tốt. Đặc biệt là đi nước ngoài, làm công dân toàn cầu, ăn mặc lùi xùi, Tây Tàu nó nghĩ lao động nhập cư lậu mới sang, nó hạn chế tiếp xúc, thì mình không có cơ hội để trình bày nhân cách cao đẹp hay trí tuệ lung linh. Thời trang là phục vụ con người đẹp hơn, phải tận dụng. Có tiền là bọc lại răng sứ sáng lóa, không việc gì phải sở hữu bộ răng lởm chởm như đá tai mèo Hà Giang hay đen thui do kháng sinh thuở bé.
Khi ra đường, nhất nhất phải tắm gội sạch, quần áo phẳng phiu chỉnh tề và sử dụng nước hoa vài tháng phải hết 1 chai. Nâng cấp lên đi, não khác đi. Một bộ đồ nhàu nát, đổ lông, loang lổ vết bẩn hay có rách thủng…khi tiếp xúc người khác là không tôn trọng họ. Mặt phải rửa đừng để nhờn bóng. Xức bột baby powder hay lăn nách nếu bị bệnh “hống hách từ trong nôi”. Răng phải đánh kỹ sau khi ăn, 1 năm phải đi lấy cao răng 1 lần. Nên dùng nước súc miệng pha thật loãng 2-3 lần trong tuần, kem đánh răng không diệt hết vi khuẩn gây ra chứng “mạnh mồm”. Nhiều bạn đi phỏng vấn, người tuyển dụng hỏi 1 câu xong, nghe nó trả lời hết muốn hỏi thêm. Nhưng các bạn ấy nào có nhận ra, cứ chồm chồm lên đặt câu hỏi. Đặc biệt là các bạn ham ăn thịt quá mức, ăn ớt nhiều, đạm gốc A-mo-ni (NH4+) thừa phân hủy thành NH3 bay lên miệng, gặp phòng máy lạnh, khí a-mô-ni-ắc này thì không thoát được. Miệng hút thuốc thì nên nhai kẹo trước khi gặp đối tác. Đừng để người ta chịu đựng, tội người ta.
2. Danh ngôn thế giới nói, “xấu là một loại bệnh, nếu không, sao chỗ phẫu thuật thẩm mỹ vẫn được gọi là bệnh viện?“ Có bệnh thì chữa, mũi tẹt quá nhìn không phân biệt đâu là mũi đâu là gò má thì nâng cao chút. Răng diện hắc ô (HO là hô) hoặc Em-Âu-EM (MOM là móm) thì đi niềng răng. Mặt to như cái mâm gắn trên cổ, đi đâu người ta cũng tưởng là cái biển báo giao thông thì mình bớt ăn thịt cá, chuyển qua ăn cơm trộn đậu cho nó nhỏ lại. Mắt to mắt nhỏ thì cắt mí cho đều. Nhớ lựa chỗ uy tín, đàng hoàng, của nước ngoài hay bệnh viện lớn càng tốt. Béo bụng hay gầy còm thì mình đi tập gym chạy bộ, đổi chế độ ăn uống. Chiều cao của 1 người thì có thể do di truyền, nhưng cân nặng của người đó thì chắc chắn là do lối sống và sự kỷ luật. Nhìn cơ thể cân đối thì biết chắc là người đó đã ăn uống sinh hoạt lành mạnh và có ý chí mạnh mẽ.
2. Lúc còn hạc bên Mỹ, mình hay cười, mấy thầy bên đó nói mày nên làm lại bộ răng, nhìn màu trắng đục xỉn xỉn, cốt cách vậy sao làm doanh nhân lớn. Lúc đó mình nói “cha mẹ sinh sao để vậy”, “don’t judge a book by its cover”- đừng quánh giá cuốn sách qua cái bìa. Nhưng mấy ổng nói sự bảo thủ châu Á hạn chế cái tầm của mày, giữa vô vàn cuốn sách, mày phải nổi bật trước. Rồi mới tới nội dung hay, bán lâu dài, long selling khó hơn best selling. Mình cãi liền, nói sao Steve Jobs cũng áo thun quần jean? Tao giản dị và yêu vẻ đẹp của sự giản dị. Ổng nói, mày khác, 7 tỷ người chỉ có 1 Steve Jobs hay Mark Zucker, họ mặc quần đùi hay ở truồng thì người ta vẫn ngưỡng mộ. Mày vô danh, ăn mặc "giản dị" kiểu của mày nói là "xuề xoà" với giới doanh nhân, mình làm business mà, có phải nhà đạo đức học đâu. Mình không chịu sửa, não vẫn bảo thủ kiểu châu Á rập khuôn ăn học theo công thức, kiên quyết bảo lưu quan điểm.
Năm ngoái mình đi sang London, vào khách sạn Marriott dự hội nghị các nhà đầu tư nông nghiệp toàn cầu, cái mình bị bảo vệ ngăn không cho vào, kêu đi thang máy khác vì tưởng mình đi giao hàng cho khách sạn. Rồi các đối tác nhìn nhìn nghi ngạị, đưa card họ miễn cưỡng cầm lấy, xúc tiến bán nông sản mãi không được. Mình nghĩ có khi nào họ khinh mình không ta, quyết định chơi lớn luôn. Mình ra phố sắm đôi giày Ý 2000 bảng, bộ veston 3000 bảng, thắt cà vạt Gucci, về mặc đi tới đi lui cho nó tự nhiên, rồi hôm sau, vẫn hội nghị đó, bước vô thì bảo vệ tiếp tân gập đầu nói “Good morning, Sir” (chào quý ngài). Mình đang ngồi họp, buồn ngủ lấy tay vân vê định nặn mụn theo thói quen thì Tây Tàu bu tới đưa card, tiếp thị khí thế, mình gút được chục đơn hàng, lãi mấy chục ngàn đô, coi như đầu tư đã có lời. Được đà tiến tới, mình không bay về Việt Nam mà đáp thẳng sang Seoul, bọc răng sứ hết để cười đẹp hơn nữa, xuất khẩu nông sản hiệu quả hơn nữa. Về sân bay VN, ai cũng chỉ trỏ nói anh này đóng phim Hậu Duệ Mặt Trời nẹ, ở ngoài anh cao ghê, nhưng hơi đen, chắc trong phim ảnh quánh phấn dữ lắm…
3. Các bạn nói không có tiền đi phẫu thuật thẩm mỹ, bọc răng sứ, giờ phải làm sao để tự tin. Các bạn yên tâm. TÂM SINH TƯỚNG. Chính suy nghĩ và hành động thiện sẽ tạo ra khuôn mặt đẹp. Chính thể thao nhiều (1h/ngày MIN) và ăn uống heo thì (healthy) sẽ có body đẹp, mặt đẹp.
Khuôn mặt, đường chỉ tay không phải là bất biến. Số phận con người thay đổi theo sự cho đi mà người đó thực hiện (không cần cúng kính hay giải hạn cầu xin gì mà được như ý cả, cứ hiến máu hiến tạng, cho tiền từ thiện không cần lo lắng người ta sử dụng thế nào, hào sảng cho đi là muốn gì được đó). Càng giúp người càng may mắn, càng đẹp, chính xác là như vậy. Trẻ em mẫu giáo gương mặt đứa nào cũng thơ ngây giống nhau, các bạn cứ vào trường mầm non mà xem. Cấp 1 tụi nó cũng xinh đều, nhưng từ từ lớn lên sẽ thay đổi thành đẹp người xấu, người thiện người ác, người nhìn thiện cảm người nhìn ác cảm. Thậm chí hai chị em sinh đôi, lúc mới sinh ra thì khó phân biệt, nhưng lớn lên, sẽ dần khác nhau.
Người Á Đông đúc kết, đời người 90 tuổi là thượng thọ, được chia ra ba thời kỳ.
- 30 năm đầu, do di truyền. Dung mạo khôi ngô mỹ miều là do ăn ở đạo đức hiền hậu từ kiếp trước. Kiếp trước làm chủ nợ giật hụi, bóc lột nô lệ nô tì, chăn dắt mại dâm..., thì kiếp này phải chịu xấu. Đẻ ra là xấu.
- Năm 30 tuổi, bắt đầu dậy thì. "Dậy thì" thành công hay thất bại là do cách sống của 30 năm đầu. Cứ sân si, đố kị, ganh ghét, giận dữ, nói chuyện cá nhân người khác (bàn bạc chê bai người ta, bàn về cuộc sống người ta), nói lời tiêu cực, nghĩ người khác là xấu, nhìn mặt xấu của người khác, phòng thủ cứ nghĩ người khác chuẩn bị LỪA MÌNH,...thì tướng mạo auto xấu. Thêm bệnh lười thể dục thể thao, không hiến máu, không cho đi, không từ thiện, không yêu thương và giúp người, không tạo cơ hội cho người khác....thì sẽ có 1 trung niên cực xấu xí, mặt to, bụng to, mặt nhìn tham lam xôi thịt hoặc gầy tong teo,....và bệnh đủ đường. Hồi họp lớp năm 31 tuổi, ai cũng ngạc nhiên vì thấy cái Thuý đẹp lộng lẫy và dễ thương cùng cực, cũng là nhờ 30 năm đầu sống tích cực và khôn ngoan.
- 30 năm cuối nếu vẫn xấu thì trùng tu di tích bằng cách từ thiện và cho đi, ăn thực vật nhiều hơn động vật, tự nhiên sẽ đẹp lão, nhìn phúc hậu. Đừng để "di tích" thành "phế tích".
Từ năm 31 tuổi, sau đêm sinh nhật, ngủ dậy, đi tắm, có bạn sẽ thấy soái ca hay soái nương nào đó trong gương. Cũng có bạn, 30 năm đầu đẹp rực rỡ, tự nhiên qua 31 tuổi, trở nên xấu xí, bị bồ đá, bạn bỏ, khách hàng không ký hợp đồng, làm ca sĩ hát không ai nghe…làm nghề gì cũng ế.
Sưu tầm: Facebook Tony Buổi sáng
----------------------------
Monday read
Nói chung là phải đẹp các mẹ ạ =)))
10 notes · View notes
Text
Phần mềm thu học phí Halozend – Trợ thủ đắc lực dành cho bạn
Phần mềm thu học phí Halozend – Trợ thủ đắc lực dành cho bạnGia tăng hiệu quảTiết kiệm thời gianTiết kiệm chi phíChế độ bảo hành chất lượngTại sao bạn nên sử dụng phần mềm thu học phí?Liên hệ với chúng tôi
Top phần mềm thu học phí phổ biến hiện nay.
Halozend – địa chỉ cung cấp các giải pháp phần mềm quản lý thu học phí với quy trình phù hợp với các doanh nghiệp Việt sẽ là một trong những gợi ý hoàn hảo dành cho bạn.
Phần mềm được các cơ sở giáo dục lựa chọn nhiều nhờ tính năng ưu việt và thiết kế giao diện thân thiện với người sử dụng. Chỉ với một thời gian ngắn bạn đã có thể hoàn toàn hiểu được cách vận hành và thao tác trên phần mềm này.
Bảo mật cao với 05 lớp bảo mật + License bảo mật từ SourcesGuardian USA.
Tính năng riêng theo từng gói cho: phần mềm quản lý trung tâm ngoại ngữ, phần mềm quản lý trường mầm non, trường tiểu học….
Dễ dàng mở rộng và phát sinh tính năng theo yêu cầu.
Tốc độ truy cập cao, 99% uptime.
 Truy cập nhanh bằng thiết bị di động, sóng 3G.
Kết nối dễ dàng với các dịch vụ, thiết bị thứ ba.
Ưu điểm của phần mềm thu học phí Halozend
Kiểm soát khoản thu và giảm thiểu các sai sót
Tìm kiếm nhanh chóng và thao tác đơn giản, dễ dàng
Giảm thiểu chi phí in ấn biên lai, và các báo cáo
Chính sách bảo hành, bảo trì miễn phí 01 năm.
Hỗ trợ online 24/7: Ticket, Email, Hotline…
Hỗ trợ phát triển tính năng 20 năm.
Mở rộng bảo hành & bảo trì 20 năm.
Hỗ trợ nhanh chóng hoàn thành công việc hoặc phải sử dụng công nghệ để hỗ trợ tốt hơn, phần mềm thu học phí hiện là giải pháp tốt để giảm bớt nhân sự nhưng vẫn có thể quản lý tốt mọi việc.
Sử dụng hệ thống thu học phí sẽ đảm bảo mọi thứ được xử lý tốt hơn, đảm bảo quản lý chặt chẽ các lần thu chi học phí một cách khoa học và an toàn hơn.
Phần mềm thu học phí trong trường học – trung tâm giúp cho việc cập nhật, lưu trữ thông tin lâu và chính xác nhất, hỗ trợ tốt nhất cho việc bảo lưu học phí, tránh sai sót về sau.
Nếu bạn đang quan tâm và tìm hiểu, cần được tư vấn và hỗ trợ.
Hãy liên hệ ngay với chúng tôi:
Hotline: 0888 869 300 (8h15 - 21h00)
CSKH: 0886 496 498 (8h15 - 17h30)
Kỹ thuật: 0833 700 705 (8h15 - 17h30)
Website: thuhocphi.com
Địa chỉ VP1: 27 Hoàng Hoa Thám, Phường 6, Q. Bình Thạnh, TP. HCM, VN
Địa chỉ VP2: 24 Đường số 18 KDC Sông Đà, P. Hiệp Bình Chánh, Q. Thủ Đức, TP. HCM, VN
Địa chỉ VP3: 91 Đường Số 4, Thới Nhựt II, Q. Ninh Kiều, TP. Cần Thơ, VN
Địa chỉ VP4: 1269 N Tyra Ave, Boise ID 83713, USA
1 note · View note
phanmemthuhocphihay · 3 years
Text
Tại sao bạn nên sử dụng phần mềm thu học phí?
Tại sao bạn nên sử dụng phần mềm thu học phí?Phần mềm thu học phí Halozend – Trợ thủ đắc lực dành cho bạnGia tăng hiệu quảTiết kiệm thời gianTiết kiệm chi phíChế độ bảo hành chất lượngLiên hệ với chúng tôi
Bạn đang tìm kiếm phần mềm giáo dục hỗ trợ quản lý học phí trong trường học – trung tâm nhưng bạn lại không biết tìm kiếm các phần mềm đó ở đâu và đó là ứng dụng nào?
Halozend – địa chỉ cung cấp các giải pháp phần mềm quản lý thu học phí với quy trình phù hợp với các doanh nghiệp Việt sẽ là một trong những gợi ý hoàn hảo dành cho bạn.
Hỗ trợ nhanh chóng hoàn thành công việc hoặc phải sử dụng công nghệ để hỗ trợ tốt hơn, phần mềm thu học phí hiện là giải pháp tốt để giảm bớt nhân sự nhưng vẫn có thể quản lý tốt mọi việc.
Sử dụng hệ thống thu học phí sẽ đảm bảo mọi thứ được xử lý tốt hơn, đảm bảo quản lý chặt chẽ các lần thu chi học phí một cách khoa học và an toàn hơn.
Phần mềm thu học phí trong trường học – trung tâm giúp cho việc cập nhật, lưu trữ thông tin lâu và chính xác nhất, hỗ trợ tốt nhất cho việc bảo lưu học phí, tránh sai sót về sau.
Bảo mật cao với 05 lớp bảo mật + License bảo mật từ SourcesGuardian USA.
Tính năng riêng theo từng gói cho: phần mềm quản lý trung tâm ngoại ngữ, phần mềm quản lý trường mầm non, trường tiểu học….
Dễ dàng mở rộng và phát sinh tính năng theo yêu cầu.
Tốc độ truy cập cao, 99% uptime.
 Truy cập nhanh bằng thiết bị di động, sóng 3G.
Kết nối dễ dàng với các dịch vụ, thiết bị thứ ba.
Ưu điểm của phần mềm thu học phí Halozend
Kiểm soát khoản thu và giảm thiểu các sai sót
Tìm kiếm nhanh chóng và thao tác đơn giản, dễ dàng
Giảm thiểu chi phí in ấn biên lai, và các báo cáo
Chính sách bảo hành, bảo trì miễn phí 01 năm.
Hỗ trợ online 24/7: Ticket, Email, Hotline…
Hỗ trợ phát triển tính năng 20 năm.
Mở rộng bảo hành & bảo trì 20 năm.
Nếu bạn đang quan tâm và tìm hiểu, cần được tư vấn và hỗ trợ.
Hãy liên hệ ngay với chúng tôi:
Hotline: 0888 869 300 (8h15 - 21h00)
CSKH: 0886 496 498 (8h15 - 17h30)
Kỹ thuật: 0833 700 705 (8h15 - 17h30)
Website: thuhocphi.com
Địa chỉ VP1: 27 Hoàng Hoa Thám, Phường 6, Q. Bình Thạnh, TP. HCM, VN
Địa chỉ VP2: 24 Đường số 18 KDC Sông Đà, P. Hiệp Bình Chánh, Q. Thủ Đức, TP. HCM, VN
Địa chỉ VP3: 91 Đường Số 4, Thới Nhựt II, Q. Ninh Kiều, TP. Cần Thơ, VN
Địa chỉ VP4: 1269 N Tyra Ave, Boise ID 83713, USA
1 note · View note
nuchinh · 2 years
Text
50+ mẫu trang trí báo tường trên giấy a4 20/11 đẹp và ý nghĩa nhất
Trang trí báo tường 20/11 luôn được xem là một hoạt động thường niên trong ngày hội nhà giáo. Cùng NuChinh điểm qua các mẫu trang trí báo tường trên giấy a4 20/11 ý nghĩa và đẹp mắt nhất nhé.
Ý nghĩa báo tường ngày 20/11
Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 luôn được xem là một lễ hội đặc biệt của ngành giáo dục Việt Nam. Đây là dịp để bao thế hệ học sinh bày tỏ lòng biết ơn, sự tri ân đối với thầy cô đã có công dìu dắt, dạy dỗ và ươm lên những mầm xanh cho Tổ quốc.
Trong số các hoạt động được tổ chức vào dịp lễ này, làm báo tường được xem là một hoạt động đặc trưng. Đây là cách để các bạn học sinh bày tỏ những tâm tư, tình cảm của mình đối với thầy cô. Ngoài ra, làm báo tường còn được xem là một hoạt động giúp gắn kết sự đoàn kết, thúc đẩy tinh thần làm việc nhóm của cả một lớp học.
Do đó, làm báo tường đã trở thành hoạt động thường niên, được rất nhiều trường học tổ chức hằng năm.
Các mẫu trang trí báo tường 20/11 trên giấy a4
Một mẫu báo tường trang trí trên giấy a4 đẹp yêu cầu phải có đầy đủ bố cục gồm các phần như tiêu đề, nội dung chung chính, trang trí,… Cùng khám phá một số chủ đề báo tường đẹp nhất hiện nay nhé.
Báo tường 20/11 a4 đơn giản
Ngày nay, những mẫu báo tường đơn giản đang ngày càng được ưa chuộng. Chúng được trang trí với bố cục gọn gàng nhưng vẫn toát lên được ý nghĩa Tôn sư trọng đạo. Mẫu báo tường này thường được các bạn học sinh cấp 1 hoặc cấp 2 sử dụng.
Báo tường 20/11 đoạt giải làm bằng giấy a4
Theo ý kiến của nhiều giáo viên, mẫu báo tường đoạt giải cần phải đáp ứng tiêu chí sáng tạo, độc đáo, đẹp mắt và thể hiện được nội dung phù hợp. Ngoài ra, một mẹo nhỏ khác để có thể tranh giải báo tường đó chính là lựa chọn tiêu đề ý nghĩa, chạm được vào chiều sâu trái tim người đọc.
Báo tường 20/11 đẹp nhất giấy a4
Quy chuẩn về cái đẹp mỗi người là không giống nhau. Do đó, mẫu báo tường được đánh giá đẹp nhất sẽ phụ thuộc vào rất nhiều các yếu tố khác nhau. Cùng tìm hiểu một hình ảnh báo tường 20-11 giấy a4 được nhiều người đánh giá cao nhất nhé.
Báo tường 20/11 độc lạ giấy a4
Sự sáng tạo luôn được xem là một điểm cộng lớn trong quá trình thiết kế báo tường 20-11 giấy a4. Tuy nhiên, trong quá trình sáng tạo cần lưu ý cân đối bố cục hài hòa, nội dung phù hợp, thể hiện được màu sắc riêng biệt nhưng vẫn đảm bảo đúng ý tưởng ngày hội.
Báo tường 20/11 về thầy cô làm trên giấy a4
Thầy cô luôn được xem là chủ đề chính trong vấn đề trang trí báo tường 20-11 trên giấy a4. Tùy vào sự sáng tạo và nội dung chính của mẫu vẽ để sắp xếp linh hoạt và xây dựng bố cục phù hợp.
Báo tường 20/11 người lái đò trang trí trên giấy a4
Bên cạnh chủ đề về thầy cô, người lái đò luôn được xem là một hình ảnh đẹp, được nhiều người áp dụng trong quy trình vẽ báo tường trên giấy a4. Thầy cô tựa như những chuyến đò, luôn cố gắng và nỗ lực để bao thế hệ cập bến tri thức.
  Thơ báo tường 20/11 trang trí trên giấy a4
Thơ tri ân, thơ về thầy cô giáo và mái trường luôn được xem là chủ đề được nhiều học sinh chọn lựa khi trang trí báo tường 20/11. Tùy vào sở thích, có thể linh hoạt kết hợp với các hình ảnh, hoa văn phù hợp.
Bố cục báo tường gồm những gì?
Việc thiết kế báo tường có thể linh hoạt bằng nhiều cách khác nhau. Tuy nhiên về cơ bản phải đảm bảo các yếu tố dưới đây.
Tiêu đề (tên gọi chủ đề báo tường)
Đây được xem là một trong những vấn đề quan trọng khi thiết kế báo tường. Tiêu đề cần phải bao quát tất cả nội dung được thể hiện. Chúng cần đảm bảo được yếu tố ngắn gọn, ý nghĩa và đủ gây sức hút cho người đọc.
Gợi ý tiêu đề báo tường 20/11 trên giấy a4
Nội dung chính
Đây là phần thể hiện được sự đầu tư, chỉn chu của người làm báo tường 20/11 trên giấy a4. Một tờ báo tường đẹp nên có lời giới thiệu hấp dẫn. Kết hợp cùng với đó là nội dung phù hợp với tiêu đề đã chọn. Ngoài ra, nên cân nhắc phân chia nội dung theo bố cục khoa học, đẹp mắt.
Lời kết
Lời kết được xem là chuyên mục dùng để ghi lại những lời nhắn gửi của các thế hệ học sinh đến với giáo viên. Đó có thể là lời cảm ơn, sự tri ân, thể hiện truyền thống Tôn sư trọng đạo,…
Trên đây là một số mẫu trang trí báo tường trên giấy a4 20/11 được NuChinh sưu tầm và tổng hợp. Hy vọng những thông tin này sẽ mang lại sự hữu ích cho quý độc giả. Từ đó giúp tạo ra được mẫu báo tường 20/11 ý nghĩa và sáng tạo để dành tặng cho thầy cô.
Đánh giá bài viết
source https://nuchinh.com/trang-tri-bao-tuong-tren-giay-a4-20-11/
0 notes