#tự thúc đẩy
Explore tagged Tumblr posts
sachhaymoingay · 2 years ago
Text
Review sách Viết Đi Đừng Sợ
Cuốn “Viết Đi Đừng Sợ”, tác giả đã trình bày các phương pháp cơ bản và những bí quyết giúp người đọc trở thành một tác giả thành công. Từ cách tìm đề tài, sáng tác nội dung, biên tập, đến xuất bản và quảng bá, tác giả đã hướng dẫn chi tiết.
Mua trên Tiki Mua trên Shopee Audio Book Hôm nay, chúng ta sẽ cùng nhau khám phá cuốn sách “Viết Đi Đừng Sợ! Từ Tay Không Thành Tay Viết” của tác giả Linh Phan. Tác giả là một nhà văn, giáo viên và cũng là một blogger nổi tiếng với chuyên mục viết về tình yêu, cuộc sống và sự nghiệp. Cuốn sách này được viết nhằm giúp độc giả vượt qua nỗi sợ viết, rèn luyện kỹ năng viết lách và đạt được thành…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
just-finnq · 5 months ago
Text
anh không phải là không suy nghĩ, lại càng không phải là đất cằn cỗi đá. trái tim anh cũng là máu là thịt, máu đỏ thịt hồng. thế thì vì lí gì mà lại không biết đau hả em. duck và lâm từng chửi anh nhiều lần, rằng tại sao anh lúc nào cũng đều không giải thích, không biện hộ, không làm gì. anh liên tục sai, hoặc là liên tục không thể trọn vẹn trong một mối quan hệ nào đấy. tại sao anh lại không bao giờ chịu chủ động nói ra một điều gì đấy để giải quyết tất thảy. nhưng lúc đấy anh sẽ chỉ biết cười dài, một tràng dài thật dài. liệu có khả thi thật không về việc giải quyết vấn đề đấy. em có tin anh không, mọi người liệu có hiểu cho anh không, hoặc lại là một tràng những câu hỏi nào đấy về câu chuyện của anh. không ai có thể ấn đầu bắt ép ai hiểu cho ai trên đời này cả, chúng ta có thể hiểu cho nhau nhưng dưới cái mác là thông cảm thôi, chứ không thể hiểu trọn. vậy lí do gì mà mọi người lại muốn anh giải thích ra đây, trong khi không một ai nguyện ý lắng nghe anh cả.
duck bảo nó đã từng phải ngăn cản chính nó rất nhiều lần để không đấm vào ngay giữa mặt anh, rằng anh là một thằng khốn nạn khi liên tục đẩy tất cả mọi người cứ vậy ra xa cách ba ngàn mét khỏi mối quan hệ với anh như thế. tại sao, lý gì, cớ gì, mắc chi. nếu anh bảo là do tuổi trẻ thì mọi người liệu có nghe anh không.
rằng tuổi trẻ của mày là hữu hạn, của tao hay bất kì ai cũng thế. mày nên sống ở cuộc đời của mày đi, tao có thể chết bất cứ lúc nào và hiển nhiên rồi, ai cũng sẽ thế. mày sẽ gặp nhiều người ở quãng đời còn lại, xong cũng có thể sẽ quên tao một cách chóng vánh như cách một chầu rượu ở Lịm có thể đưa tang một tình bạn chết yểu vài năm. tao không đáng giá đến thế, và tao biết chính mình nên nhìn giá trị của mình ở đâu.
mày không nên đầu tư quá nhiều thời gian vào tao đâu.
rút vốn lại đi, vào lúc mày còn có thể.
nghe thì có vẻ nực cười, nhưng anh luôn suy nghĩ rồi tất cả mọi mối lương duyên và cuộc gặp gỡ đều là để dẫn đến giờ phút chia ly. hạnh phúc thì sẽ nặng gánh hơn đau khổ, ai nói thế. đáng giá hơn, vẻ vang hơn, huy hoàng hơn, hào nhoáng hơn, rốt cuộc là ai nói thế. niềm vui có thể chỉ bừng sáng lên chốc lát đâu đó một khoảnh khắc, nhưng con người ta sẽ phải mất vài năm thậm chí cả đời để quên đi. thời gian không phải liều thuốc chữa lành tất cả, đặc biệt là với những người hẹp hòi khó quên.
đặc biệt với những người sống, và chết trong quá khứ như anh và em vậy.
anh không hạnh phúc, cũng không biết đến bao giờ mình mới được hạnh phúc, có lẽ sẽ là không bao giờ. phong trần từng bảo anh nếu chú mày lo lắng trí nhớ không có khả năng tái tạo lại kỉ niệm, thì hãy học chụp ảnh, cầm máy lên và tự cắt ra một lát cắt thời gian của riêng mày với những người khác. nhưng bốn năm rồi, cứ nhìn ảnh là nước mắt anh sẽ tự tuôn rơi, không điểm kết thúc. không một hạnh phúc nào có thể chắp vá lại vào vì hình hài mỗi nỗi đau là khác nhau. em không thể sử dụng sự xuất hiện của một người mới để khỏa lấp vào vị trí để lại của một người từng rời đi được. thế giới này không nên vận hành như thế.
vậy thì lí do gì khiến em tự tin vỗ vai anh rồi bảo rằng anh hãy quên em đi vậy, dửng dưng như thế.
là em đang xem trọng sức nặng của thời gian, hay đang coi nhẹ nỗi đau của anh vậy. anh sẽ không coi em hay bất kì mối quan hệ nào xuất hiện đời anh là bất hạnh hay may mắn đâu, như vậy thì thời điểm quá.
vì trái tim anh thủ thỉ mỗi lần khi ánh mắt mình chạm, hoặc vào giờ phút này khi anh còn nhìn chằm chằm vào trang cá nhân của em, mong em khỏe mạnh, vẻ vang, huy hoàng.
nó vẫn nói rằng, em giống như là tình yêu.
9 notes · View notes
iam-annhien · 8 months ago
Text
Tumblr media
Bạn có biết vì sao có người yêu nhau nhiều năm không đến được với nhau, sau đó vài tháng thì họ kết hôn với người mới, mặc cho người ta nói rằng họ tệ bạc không?
Chị đó có nói với mình thế này: “suốt 7 năm chị yêu một người, dành hết thanh xuân cho người ta mà người ta coi đó là điều hiển nhiên khi yêu phải chấp nhận. Người ta chưa từng nhắc đến chuyện kết hôn với chị, cũng cho rằng nhường nhịn và hi sinh là đức tính cần có. Trong nhiều năm, chị quen dần với kiểu tình yêu này, mọi thứ trở thành một thói quen, tự lo cho mình cũng là thói quen, chị nghĩ rằng tất cả mọi người đều sẽ như thế. Cho đến một ngày chị cùng bạn thân đi thử váy cưới, chị thấy chồng của bạn thân khóc khi lần đầu thấy bạn chị mặc váy cưới, ảnh nói ảnh khóc vì giấc mơ của ảnh đã thành hiện thực. Rồi chị thấy chồng bạn chị cởi áo khoác ra che mưa cho bạn chị ngay cả khi hai người không phải một cặp đôi mới yêu. Chị mới nhận ra rằng thì ra có người yêu nhau không giống như tình yêu của chị, họ coi việc cam kết với nhau là một điều thiêng liêng, họ coi việc có trách nhiệm với tình yêu của nhau là một chuyện đẹp như giấc mơ. Và chị quyết định chi tay.”
Sau đó vài tháng thì chị kết hôn, sẽ có người nói chị ấy quá vô tình, yêu nhau nhiều năm như vậy lại không cho người ta cơ hội, cũng không dành thời gian ngẫm lại trước khi đến với người mới. Nhưng mà bạn biết không, khi một cái cây thiếu nước sắp chết, một ai đó tưới nước cho cây, việc của nó là hút nước thật nhanh để sống. Khi một chú mèo bị bạo hành, bị bỏ rơi, một người chủ nhân mới đối xử tốt với nó, không quan trọng nó đến vào thời điểm nào, không quan trọng nó có phải giống mèo đắt tiền hay không. Thì một điều mà ngay cả một chú mèo cũng làm được đó là biết ơn người mới để tử tế và yêu thương nó. Vì vậy không thể trách người ta đã vội bỏ đi, vội yêu người mới, vì người ta đã chịu đựng đủ rồi.
Khi yêu càng lâu, càng đậm sâu, người ta sẽ càng dễ từ bỏ một người. Đáp án chỉ duy nhất có một, đó là sự thất vọng cùng cực. Đủ thất vọng người ta sẽ không còn luyến tiếc điều gì, bởi người ta đã bỏ thời gian, cũng đã trao hết tình yêu, sự cố gắng cũng đã làm hết sức. Nếu như đối phương không làm gì đó chứng minh rằng họ xứng đáng. Vậy ở lại chỉ càng thêm đau khổ.
Ở lâu trong một tình yêu, người ta dần tự lừa dối bản thân mình đây là điều hiển nhiên. Nhưng mà một khi đã quyết tâm bước ra khỏi một mối quan hệ vốn dĩ không dành cho mình, người ta dễ dàng nhận ra rằng thế giới ngoài kia tốt đẹp biết bao, và tình yêu cũng tuyệt vời đến nhường nào.
một trái tim nhiều vết xước và tổn thương suốt một thời gian dài, nếu như gặp gỡ được ai đó chân thật với mình, cam kết với mình, đối xử tốt với mình, dịu dàng với mình. Đương nhiên một người được yêu quá ít trước đây khi gặp một người như vậy sẽ dễ phải lòng họ.
Cách yêu một người cũng cần phải học, và một ngày bạn sẽ hiểu rằng: Bạn luôn xứng đáng ở trong một mối quan hệ thúc đẩy bạn trở nên tốt hơn, yêu thương bạn bằng tất cả những gì họ có và việc họ �� bên bạn khiến bạn hiểu ra giá trị của chính mình.
- Nguồn: FB An -
12 notes · View notes
decemberwind · 4 months ago
Text
Tumblr media
SAO MỘC NGHỊCH HÀNH 2024 - Tái Định Hướng Cuộc Sống Qua Những Chiêm Nghiệm Sâu Sắc
🟠 Từ ngày 9/10/2024 đến 4/2/2025, #sao_Mộc sẽ bắt đầu #nghịch_hành từ 21º Song Tử xuống 11º #Song_Tử, mở ra một giai đoạn chiêm nghiệm và tái định hướng cuộc sống của chúng ta. Trong suốt nửa đầu năm, sao Mộc đã thúc đẩy những cơ hội mở rộng về giao tiếp, học tập và khám phá. Nhưng khi bước vào giai đoạn nghịch hành, bạn được mời gọi quay trở lại, nhìn nhận lại những trải nghiệm vừa qua và điều chỉnh bản thân theo những hiểu biết sâu sắc hơn.
🟠 Với sự hiện diện của sao Mộc trong cung Song Tử từ ngày 26/5, bạn đã từng trải qua một khoảng thời gian sôi nổi với vô vàn cơ hội để phát triển kỹ năng giao tiếp và tiếp thu kiến thức. Những chuyến đi ngắn ngày, các lớp học và những trải nghiệm xã hội đã giúp bạn trở thành một người đa nhiệm, linh hoạt trong việc giải quyết nhiều vấn đề cùng lúc. Tuy nhiên, điều này cũng mang lại sự quá tải về thông tin, khiến bạn dễ cảm thấy kiệt sức về mặt tinh thần.
🟠 Vì thế khi #Mộc_tinh_nghịch_hành, nó sẽ tác động ra sao đến cuộc sống của bạn?
▪️ Cơ hội để bạn nhìn lại cách tiếp cận học tập, nghiên cứu, giảng dạy, chia sẻ và tiêu thụ thông tin, giao tiếp. Bạn có thể xem xét lại các cuộc trò chuyện từ quá khứ để điều chỉnh lại suy nghĩ. Hoặc sẽ tự đặt câu hỏi về những câu chuyện bạn đã kể, cách bạn thu nạp kiến thức và theo đuổi trí tuệ, đã phục vụ hoặc cản trở sự phát triển cá nhân của bạn như thế nào.
▪️ Sao Mộc là hành tinh của đạo đức, nên bạn sẽ được nhắc nhở hãy truyền đạt đúng sự thật, hãy tôn trọng bản chất mọi thứ như nó vốn là thay vì phóng đại và tô vẽ nó bởi những thông tin thú vị.
▪️ Sao Mộc lục hợp #Chiron #Bạch_Dương, điều này mở ra khả năng phát triển tâm linh và chữa lành sâu sắc, giúp bạn kiểm tra lại triết lý sống và đức tin của mình. Bạn sẽ không còn tìm kiếm câu trả lời từ thế giới bên ngoài, mà thay vào đó, sẽ bắt đầu lắng nghe và tin tưởng vào tiếng nói thẳm sâu bên trong tâm hồn mình. Đây là thời gian để bạn làm lành với chính bản ngã và sống đúng với con người thật.
🟠 Để từ đó, khi sao Mộc #thuận_hành vào đầu năm 2025, tất cả những hiểu biết và kinh nghiệm thu được trong giai đoạn này sẽ biến thành những món quà quý giá. Bạn sẽ tiến lên với một trí tuệ sâu sắc hơn, trái tim mở rộng hơn và sự từ bi lớn lao đối với thế giới xung quanh. Không còn bị ràng buộc bởi những nhận thức cũ, bạn sẽ hiểu rõ hơn về vị trí của mình trong vũ trụ và sẵn sàng bước vào những hành trình mới.
Hãy cùng mình chờ đón những tín hiệu đổi thay này nhé, và mình mong rằng, hành trình nghịch hành này sẽ mang đến cho bạn hành trang ý ngh��a, để bạn có bước tiến xa hơn những gì bạn từng tưởng tượng ^^
~#MãNhânNgư~
5 notes · View notes
n-u-o-c · 8 months ago
Text
Hôm nay mẹ lại nhắc lại chuyện cũ, chuyện về người đàn bà đó, một giai đoạn tăm tối và vô vọng nhất của gia đình mình. Mẹ cũng đã khám phá ra nhiều điều, từ chuyện này đến chuyện khác, cũng đã trải nghiệm qua những ngày tuyệt vọng, thất vọng, muốn buông tay mà chính vì còn các con, còn những dang dở chưa trả hết với cuộc đời mà đã kiên cường ở lại.
Tròn 10 năm tốt nghiệp cấp 3, mình cũng nhớ lại 10 năm đó là khoảng thời gian tồi tệ nhất của nhà mình. Mất đi từng thứ từng thứ một không có cơ hội lấy lại từ vô hình đến hữu hình. Cuộc đời này đúng là có nổi bao nhiêu lần 10 năm? Mình lặng lẽ mở lại lá số của mình, Cá Rô, ngậm ngùi nhìn những năm tháng đã qua. Cá Rô cũng đã trải qua hơn 30 năm sóng gió, 30 năm đầu đời thực sự nhiều gian nan mà mình không thể cảm hiểu được hết cả. Hôm rồi đi xem bói, thầy bói nói những năm khó khăn của nó đã qua rồi, lòng mình cũng nhẹ nhõm theo.
Đêm qua hai chị em đều mất ngủ, bọn mình có kể chuyện về những người bạn của nhau, bởi vì những khiếm khuyết trong gia đình mà dẫn tới những hiện tượng tâm lý tất yếu. Những điều ấy đã thúc đẩy lối sống, cách yêu đương, cách đối mặt với sóng gió có những tiêu cực riêng.
Mình tiếp tục suy nghĩ miên man về những lần 10 năm của mình. Cảm ơn bố mẹ đã cho thân xác này có trí óc không tệ với sự dạy dỗ cẩn thận. Nhưng trong quá trình sống mình cũng đã tự mình làm mất đi những giai đoạn quan trọng để rèn luyện và học tập, điều có thể thay đổi cục diện của nhiều lần 10 năm. Mình cũng tự hỏi bản thân liệu mình có còn tham vọng như trước hay ảo tưởng về những điều mà bản thân vì thiếu rèn luyện mà không bao giờ có được?
Những ngày qua mình cũng nghĩ về vụ cháy ở Cầu Giấy. Không thể nói là mình không hoảng sợ và có một chút lo âu nhẹ vì hiện tại tài chính của mình ở Hà Nội không đáp ứng được những nơi ở đủ tốt. Nhưng mình nghĩ nhiều hơn về việc còn cảm thấy vất vả hay còn cảm giác được những khó khăn trong đời vẫn là một điều may mắn. Người cha mới 51 tuổi của một chị đồng nghiệp ở viện sau một thời gian ngắn ngủi cố gắng chống chọi với bệnh tật ở xứ người đã qua đời mà không gặp được người thân. Những số phận trong vụ cháy với nhiều điều hứa hẹn với cuộc đời nay đã hoá tro tàn theo đúng nghĩa cả đen lẫn bóng. Những lần 10 năm sẽ liên tục gối nhau đi đến và may mắn chính là có thể từng ngày từng ngày được cùng với thời gian trải nghiệm một kiếp sống này.
Cô giáo dạy Triết nói, Phật giáo là hướng tới hạnh phúc ngay tại kiếp này, và mình thường được nghe đến một từ rất hay là "an lạc". Tuy nhiên hạnh phúc của nhà Phật với hạnh phúc của phần đông chúng ta đang theo đuổi dường như là không giống nhau. Mình cũng như tất cả mọi người vẫn lao ra ngoài kia kiếm sống, kiếm lấy đồng tiền để mua sự yên tâm, mua sự tận hưởng, và "mua" rất nhiều thứ mà trông có vẻ mang lại hạnh phúc. Mình cũng biết rằng đó không thật sự là điều mà Phật giáo hướng đến, mình không phải một Phật tử chân chính, nhưng cũng hiểu được rằng cái hạnh phúc từ việc "mua" đó không bền vững. Mình cũng từng đọc về việc những niềm vui khi tạo ra rất rất nhiều tiền của những người ở giới thượng lưu là không đáng kể sau khi họ đã thành công kiếm nhiều tiền từ trước đó.
Mình cũng tự hỏi chính mình về hạnh phúc nhiều lần. Ngay lúc này, trong 3 tháng qua, trong 1 năm qua, trong 10 năm qua, trong những năm tháng đã qua? Thời gian gần đây mình thậm chí không thể tìm ra được động lực cho chính mình, chỉ sống và học qua ngày không cố gắng, không vui vẻ, không hi vọng. Việc học tập không hiệu quả, không vừa ý, không thuận lợi, cũng đã có đến khoảng 50% là ở mình, nhưng khắc phục một nửa chủ quan đó vẫn là khó khăn và khiến mình càng trượt dài trong mọi thứ. Mình lại lặng lẽ nhìn vào lá số và thấy những 10 năm không bình yên dày đặc vẫn đang đợi mình ở trước mắt. Và mình nghĩ có lẽ chỉ cố gắng sống được một cuộc đời bình thường thôi cũng tốt lắm rồi. Mình càng muốn sống yên ổn ít phải lo toan hơn nhưng dường như với những dòng suy nghĩ chưa bao giờ ngừng trong đầu thì mình khó có thể chạm được tới 2 chữ yên bình.
Người không thể sống thì chỉ cần sống. Người còn được sống thì sẽ có nhiều mong muốn hơn cho cuộc sống.
Mình thật lòng mong có thể sống một cuộc sống ít sóng gió. Mình cảm thấy sức khoẻ tinh thần của mình là không đủ, và những khó khăn mình chứng kiến của gia đình, của người khác cũng đủ khiến mình lo âu và bất an về cuộc đời, cho dù có cố gắng thả lỏng đến đâu.
Mình cũng ngầm tự nhận với bản thân rằng mỗi con người đều đã được số phận an bài, có khi là an bài về cả cái nhìn với chính cuộc sống họ. Cả những đổi thay và đột phá trong đời, có lẽ cũng đặt trong vòng luân hồi đã được định sẵn, những cú hích để thay đổi động lực cũng nằm trên con đường và bánh xe đó rồi...
Bao lâu nay stress của mình quẩn quanh trong tiền, trong nỗi lo tương lai chưa ổn định, trong việc học tập mất động lực trầm trọng tăng dần kể từ ngày nhập học chuyên khoa 1. Mình chưa từng thôi học hỏi và luôn cố gắng nghe giảng vì kiến thức luôn vô tận và mình không từ chối việc phải nghe giảng những điều cũ kĩ lặp lại. Nhưng sự bất mãn kinh khủng về cách dạy học của bộ môn chuyên ngành và thực tế thực hành quá chán nản khiến mình chán ghét việc học. Chưa từng có giai đoạn nào trong hai mấy năm học tập trở nên tệ hại như giai đoạn này... Thực lòng nhìn thấy các bạn phát triển và học được những điều mới khiến mình cũng ghen tị rất nhiều. Nhưng mình vẫn vùng vẫy trong những ngày đi bệnh viện với sự chán nản và thất vọng.
Trên vòng bánh xe đã được định trước từng đoạn đường gập ghềnh đó, liệu mình có thể thoát ra được và tìm lại động lực học tập hay không? Mình cầu ước là có. Và cũng vì cho rằng cuộc đời đã an bài mà mình nghĩ mọi cố gắng của mình lúc này sẽ không khiến mình hạnh phúc hơn, nhưng khiến mình không có cơ hội nuối tiếc. Mình đã tự bảo bản thân rằng cuộc đời yên bình ít sóng gió là mơ ước của rất nhiều người, trong đó có mình, vậy thì mình cũng cứ duy trì sự cố gắng một cách ổn định, thì cách mình đối diện với sóng gió có lẽ cũng được ổn định.
Lần nào cũng vậy, mình mong mình kiên định. Lần này mình mong mình kiên định, nhưng phải kiên định ở trạng thái nhiều động lực hơn, chứ không phải tình trạng như bây giờ. Liệu mình làm được hay không?
Tumblr media
8 notes · View notes
google-kien-thuc · 23 days ago
Text
SEO Onpage Là Gì? – Tối Ưu Hóa Website Nâng Cao Thứ Hạng
Lợi Ích Của SEO Onpage Đối Với Website
SEO Onpage không chỉ đơn thuần là việc tối ưu hóa các yếu tố bên trong Content website mà còn mang lại nhiều lợi ích thiết thực cho doanh nghiệp. Trong phần này, chúng ta sẽ đi sâu vào ba lợi ích chính mà SEO Onpage mang lại.
Cải Thiện Trải Nghiệm Người Dùng
Khi nói đến SEO Onpage, không thể không nhắc đến việc cải thiện trải nghiệm người dùng. Một website được tối ưu hóa tốt không chỉ giúp người dùng dễ dàng tìm kiếm thông tin mà còn tạo ra sự hứng thú khi họ duyệt nội dung.
Việc tối ưu hóa cấu trúc, giao diện và tốc độ tải trang là những yếu tố then chốt. Một website có thiết kế thân thiện, dễ sử dụng sẽ giữ chân người đọc lâu hơn, từ đó giảm tỷ lệ thoát và tạo cơ hội cho họ chuyển đổi thành khách hàng.
Ngoài ra, tốc độ tải trang nhanh chóng cũng đóng vai trò rất quan trọng. Theo nhiều nghiên cứu, nếu một trang web mất quá 3 giây để tải, người dùng có thể bỏ qua và chọn một trang khác. Chính vì vậy, bạn nên kiểm tra thường xuyên và tối ưu để đảm bảo tốc độ tải trang luôn ổn định và nhanh chóng.
Giúp Google Hiểu Website
Một lợi ích khác của SEO Onpage là giúp Google và các bot tìm kiếm dễ dàng hiểu nội dung của website. Việc tối ưu hóa tiêu đề, mô tả, thẻ heading và từ khóa sẽ giúp Google xác định chủ đề chính của mỗi trang.
Cấu trúc website hợp lý với các đường dẫn dễ đọc cũng là điều cần thiết. Điều này không chỉ hỗ trợ Google trong việc lập chỉ mục mà còn tạo điều kiện thuận lợi cho người dùng trong việc điều hướng trang. Thêm vào đó, việc sử dụng các thẻ alt text cho hình ảnh cũng góp phần không nhỏ trong việc tăng khả năng tìm kiếm hình ảnh trên Google.
Tăng Khả Năng Hiển Thị Trên Kết Quả Tìm Kiếm
Một trong những mục tiêu cuối cùng của SEO Onpage là tăng khả năng hiển thị trên kết quả tìm kiếm. Nhờ vào các kỹ thuật tối ưu hóa, website của bạn có thể xuất hiện ở các vị trí cao hơn trên trang kết quả tìm kiếm của Google.
Việc tối ưu từ khóa cũng như nội dung trang web sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến thứ hạng tìm kiếm. Nếu bạn lựa chọn đúng từ khóa mục tiêu và xây dựng nội dung chất lượng liên quan, khả năng cao là bạn sẽ thu hút được lưu lượng truy cập tự nhiên đáng kể.
Hơn thế nữa, việc xuất hiện trong Featured Snippets hay các phần đặc biệt khác trên trang tìm kiếm cũng có thể mang lại lượng truy cập lớn hơn cho website của bạn. Điều này không chỉ tăng độ tin cậy mà còn thúc đẩy thương hiệu của bạn phát triển hơn nữa trong lòng khách hàng.
2 notes · View notes
mayniemphattuhuyen · 4 months ago
Text
Tu Hành là 1 quá trình của đời người
Đời người chính là một chặng đường tu hành, bạn là người thế nào sẽ gặt được “quả” thế ấy. Phúc báo của một người toàn bộ đều thể hiện trên mặt. Người hiền lành tự nhiên có phúc tướng. Người lương thiện tự có Trời phù hộ…
Cuộc đời vốn là một quá trình vừa đi vừa lĩnh ngộ. Vạn vật thế gian đều chiểu theo quy luật tự nhiên. Rất nhiều người tin vào bói toán, họ cảm thấy linh nghiệm. Nhưng người ta vẫn thường nói: “Ba phần do mệnh, bảy phần do người”. Nói cho cùng, thứ bói toán lợi hại nhất trên đời, không phải thiên mệnh mà là bản mệnh.
1. Quẻ bói linh nghiệm nhất đời người là nhân quả
Tất cả số phận đều là do nhân quả. Cả đời người chính là một chặng đường tu hành, bạn là người như thế nào thì sẽ tạo ra “quả” như thế ấy.
Không có may mắn vô cớ cũng không có xui xẻo tự nhiên. Mỗi lần may mắn xuất hiện đều là công đức mà bạn từng tích góp, mỗi lần xui xẻo xuất hiện đều là cái giá của tội nghiệt.
Sự khốn khổ mà bạn nếm trải qua, những giọt mồ hôi đã đổ, đều là con đường mà bạn phải đi qua. Sự lương thiện mà bạn bỏ ra, tình yêu mà bạn trao tặng sẽ trở thành những niềm hạnh phúc mà đời này bạn có được. Lương thiện với mọi người, hành thiện vị tha, phúc báo tự nhiên sẽ đến.
2. Sự thay đổi vĩnh hằng nhất là vô thường
Thời gian đang trôi, người đang thay đổi, điều duy nhất trên thế giới này không thay đổi chính là sự biến hóa. Trong “Kim Cang Kinh” có nói: “Hết thảy hữu vi pháp, như giấc mộng hão huyền, như sương cũng như chớp, nên được xem là thế”.
Dù cho bạn là quan to hiển hách, hay gia tài bạc triệu, chỉ cần một trận ốm nặng cũng có thể cướp đi sức khỏe của bạn. Chỉ cần một chuyện không may cũng có thể khiến bạn trắng tay. Đứng trước sự vô thường của cuộc sống, con người thường không chịu nổi sự đả kích mà yếu đuối, chi bằng thản nhiên đối mặt sẽ đạt được một chút trấn an.
3. Hạnh phúc dung dị nhất là tùy duyên
Nơi nhân thế thăng trầm quá nhiều sự vô thường, điều an tĩnh duy nhất không gì bằng trong lòng thư thái.
Có những thứ khi sinh không mang theo đến, khi chết không thể mang đi, nếu đã vậy, hà tất chi phải cưỡng cầu? Chi bằng để mọi sự tùy duyên, quên được thì quên, buông được thì buông, không cần phải do dự, không cần phải nghĩ tới.
Làm tốt bổn phận của chính mình, không hổ thẹn với lương tâm, tự khắc sẽ được nếm trải mùi vị của hạnh phúc.
4. Cách làm đẹp hiệu quả nhất là khoan dung
Phật gia giảng: Vật tùy tâm chuyển, cảnh do tâm tạo, phiền não do tâm sinh.
Cả đời người chẳng qua chỉ là đang sống trong cõi lòng mà thôi. Gặp chuyện không như ý, do dự cả nửa ngày. Gặp người không vừa mắt, ôm hận suốt nửa năm. Lông mày cau lại, vết nhăn từ từ xuất hiện, nụ cười không còn, vết lão hóa cũng dần hiện lên khắp mặt.
Người khoan dung không nghĩ nhiều như vậy, trong lòng cũng không bận tâm chuyện gì, nét mặt nhẹ nhàng thanh thản, dung mạo tự nhiên sẽ đẹp.
5. Phương thức kiếm tiền ổn định nhất là tiết chế
Phàm chuyện gì cũng phải có mức độ, nhiều quá sẽ là thái quá. Người ta thường nói mọi chuyện bảy phần là vừa đủ, lưu một phần cho sự cố gắng, bớt một phần cho sự thúc đẩy.
Từ xưa đến nay, người thành công rất ít ai gắng sức vô độ, tham tài yêu quyền. Vì họ hiểu được cách tiết chế dục vọng của bản thân, hiểu được cách khắc chế ác ma trong lòng.
Vương Dương Minh nói: “Giảm bớt một phần dục vọng là thêm được một phần đạo Trời. Nhẹ nhàng thanh thoát biết bao, dễ dàng biết bao!”, Tiết chế dục vọng, biết đủ, mới có thể đạt được sự hạnh phúc trong cuộc sống.
Tumblr media
6. Sự giải thoát nhanh nhất là buông bỏ
Sống trên đời chúng ta có rất nhiều thứ để cố chấp. Cố chấp vào người nào đó, vật nào đó hay việc gì đó. Như vậy chẳng phải rất mệt mỏi sao. Thứ đã qua thì để nó trôi qua, dù tốt xấu cũng không thể thay đổi, có cố chấp chỉ khiến bản thân và người khác thêm rắc rối.
Quãng đời còn lại là không dài, càng học được cách buông bỏ trong lòng sẽ càng được giải thoát, chúng ta mới có tâm trạng hưởng thụ phong cảnh trong hành trình, mới có thể nhẹ nhàng tự do tự tại.
7. Cách giải hạn thần kỳ nhất là sám hối
Đời người sẽ gặp rất nhiều sự lựa chọn, có lúc chọn sai vẫn có thể làm lại, như vậy có cơ may sẽ bắt kịp thời gian, thậm chí là làm lại cả cuộc đời.
Lúc bình thường, có vài khuyết điểm không đáng để sửa đổi, nhưng một ngọn lửa nhỏ có thể thành đám cháy lớn, sai lầm nhỏ có thể tạo nên sai lầm lớn, chuyện nhỏ có thể thành đại nạn.
Mà cách duy nhất để tránh những điều này chính là học cách tự kiểm điểm bản thân, tự sám hối. Chỉ có tự mình nhận thức và sửa đổi mới có thể thay đổi hiện thực từ gốc rễ, thay đổi tương lai của chính mình.
8. Công đức to lớn nhất trên đời là hiếu thảo
Trong “Hiền Ngu Kinh” có nói: “Không gì sánh bằng tình yêu thương và lòng hiếu thảo phụng dưỡng cha mẹ”. Cha mẹ là ruộng phước đức của con cái, hiếu thảo với cha mẹ tăng phúc tiêu nghiệp rất nhanh, công đức cũng không thể đo lường.
Trăm điều thiện thì hiếu đứng đầu, báo hiếu chớ để chậm trễ. Hiếu thuận với cha mẹ là khởi nguồn của phúc báo, cũng chính là việc công đức lớn nhất trên đời.
Mọi đạo lý đều là từ tâm, không có lòng tốt sao có mệnh tốt? Phúc báo của một người toàn bộ đều viết lên mặt. Là người hiền lành tự nhiên có phúc tướng. Là người lương thiện, tự có Trời phù hộ.
3 notes · View notes
bonglemonade · 1 month ago
Text
HIRANO TO KAGIURA LIGHT NOVEL
Chương 3: Món quà (Tháng 8)
PHẦN 2
Sau khi xỏ dép và bước ra tiền sảnh, Kagiura và Hirano len lỏi vòng ra khoảng sân ngoài hiên. Bọn trẻ đang mở mấy túi pháo hoa, ngực phồng lên trong sự mong chờ háo hức.
Nhìn bọn trẻ xé toạc từng túi pháo, bóc từng đoạn băng keo, Kagiura cảm nhận sâu sắc rằng mùa hè thật sự đã bắt đầu.
Năm ngoái, những người lớn sẽ giúp thắp nến và cố định chúng xung quanh sân bằng một ít sáp.
Năm nay, nhiệm vụ đó thuộc về Kagiura.
Công việc mà cậu từng đảm nhận trước đây - mang nước đổ đầy xô - được giao lại cho bọn trẻ con tiểu học. Vậy mà lúc đó, Kagiura nhớ đã có người vỗ vai mình bảo rằng ‘đó là công việc quan trọng nhất khi bắn pháo hoa’, người đó là… khoan đã, là ai ấy nhỉ…?
Cậu xếp ba cây nhang chống muỗi lên hiên nhà và đốt lửa.
Một người em họ học cấp hai của Kagiura vừa đến đây vào sáng nay, cẩn thận mặc cả áo quần dài để tránh bị muỗi đốt, nhìn thằng bé như đang đi cắm trại vậy.
Anh họ lớn hơn của Kagiura thì đang ngồi thư giãn ở trên hiên, vừa uống bia vừa vui vẻ quan sát.
Thật tuyệt khi có Hirano ở đây, hơi lạ một chút, nhưng Kagiura rất hạnh phúc. Đôi khuyên mà cậu vừa tặng đêm hôm trước đang được anh đeo trên tai và tỏa ra ánh xanh rực rỡ.
Cậu cũng nói với mọi người khi đang dùng bữa sáng rằng hôm nay là sinh nhật của Hirano, họ hát tặng anh bài hát mừng sinh nhật.
Dì của cậu còn mang về một chiếc bánh khiến Hirano vừa bất ngờ vừa xấu hổ, nhưng anh nhìn có vẻ rất vui.
Không khí dày đặc khói trắng cùng với mùi thuốc súng đang bốc lên. Thỉnh thoảng vài con muỗi lại vo ve bay đến nhưng mọi người cũng chẳng quan tâm đến chúng nữa, tất cả đều say sưa chiêm ngưỡng màu sắc rực rỡ của pháo hoa.
Khi một cái lụi dần, một cái nữa được thắp sáng.
Bọn trẻ hiếu động cứ chen lấn để đến lượt mình bắn pháo, nhưng bằng cách nào đó, chúng vẫn giữ trật tự không xô đẩy hay va chạm khiến đứa nào bị thương.
Khi hết pháo hoa, họ chia nhau hai loại pháo sáng và thi xem ai giữ được ngọn lửa tròn nhỏ lâu nhất.
“Đẹp quá!”
Ai đó thốt lên cảm thán.
Khi tia lửa cuối cùng rơi xuống đất, thế giới trở lại trong bóng tối.
Họ gom xác pháo vào xô, dọn rác và thổi tắt nến.
“Giờ cũng muộn rồi, ngày mai chúng ta dọn sau đi.”
Những lời đó phát ra từ Kagiura, nhưng giọng nói của cậu khác thường đến nỗi dường như chúng được phát ra từ một người xa lạ. Bóng lưng của cậu dường như hòa cùng ánh sáng của pháo hoa và tan vào màn đêm. Nhưng những dư âm vẫn còn. Cậu muốn ở mãi trong khoảnh khắc này, đắm chìm trong hơi ấm nhè nhẹ lan tỏa đến từng đầu ngón tay.
"Bọn mình đốt pháo còn chưa đã thì phải” Khi nghe Hirano lẩm bẩm như vậy, Kagiura tràn lên cảm giác rằng nếu cậu để ngày hôm nay kết thúc như vậy, cậu chắc chắn sẽ thấy hối tiếc.
“Hay chúng ta đi mua thêm vài cái nữa?”
Sau khi nhét ví vào túi, thông báo với dì nơi mà họ sắp đến, Hirano và Kagiura đứng ở cửa xịt thuốc chống muỗi cho nhau.
“Akira-kuuun, trời tối thế này không an toàn đâu, nhớ mang điện thoại theo nhé!"
Giọng nói từ phía sau rõ ràng, nhưng Kagiura cố tình lờ.
Khi cậu ở cùng với gia đình, cậu thường không hay dùng đến điện thoại, dù nó đã được sạc đầy và đang ở ngay trên tầng.
Vừa xỏ chân vào giày, cậu vừa liếc nhìn Hirano bên cạnh, người cũng đang nhướn vai giả vờ không nghe thấy gì. Anh cũng không mang theo điện thoại.
Bằng cách này, họ có thể biện minh nếu cần.
Bước chân của Kagiura nhẹ nhõm thoải mái hơn hẳn, như thể đang thoát khỏi giờ giới nghiêm nghiêm ngặt ở ký túc xá.
Những cột đèn đường thưa thớt phát sáng mờ nhạt, ranh giới giữa những con kênh nhỏ và đường đi trở nên nguy hiểm khó phân biệt.
Tiếng vo ve yếu ớt của côn trùng mà buổi sáng thường không thể nghe thấy ríu rít bên tai họ. Dù thời tiết không báo hiệu gì, nhưng không khí làm họ có cảm giác như mùa hè sắp kết thúc.
Nhưng hôm nay vẫn là ngày 1 tháng 8, là sinh nhật của Hirano.
Mùa hè vẫn chưa kết thúc!
"Kagi-kun, chúng ta đi đâu vậy? Cửa hàng tiện lợi à?"
Đi dạo trong khí trời ấm áp vào ban đêm thế này gợi lên ảo tưởng rằng họ đang cùng nhau trải qua mùa hè giống như khi còn nhỏ.
Kagiura đang đi trước dẫn đường, chậm rãi gật đầu.
“Ừ, em định vậy.”
Dù cậu có thử tìm ở mấy con phố khác bao nhiêu lần thì siêu thị 24/24 gần nhà cậu vẫn là lựa chọn tốt với sản phẩm phong phú.. Đường đến đó không khó đi lắm, nhưng phải mất 20 phút đi bộ. Nếu đi chậm, họ có thể dành thêm chút thời gian ở bên nhau.
"Nhỡ đâu họ hết pháo hoa thì sao?"
Vào thời điểm này trong năm thì điều đó là không thể, nhưng lời nói vẫn bật ra từ miệng Kagiura.
“Vậy thì mua ít kem là được rồi.”
Với Kagiura, việc mua đồ ăn vặt trên đường về là chuyện thường ngày, nhưng đây là lần đầu anh nghe Hirano đề xuất như vậy.
"Nó sẽ tan trước khi chúng ta về nhà mất!"
“Chúng ta sẽ ăn trên đường về, chỉ cần mua đủ cho cả 2 thôi.”
“…Ồ.”
“Sao vậy? Em định mua cho bọn trẻ nữa hả?”
"Thật ra thì, hồi nhỏ mấy anh chị họ cũng thường mua đồ về cho em, nên em cũng nghĩ ý anh là vậy."
Từ khi về nhà cậu thường không ăn vặt nhiều, nên cậu vẫn còn dư một ít tiền sinh hoạt. Hơn nữa cô bác trong họ cũng cho cậu một ít để tiêu vặt— Kagiura định nói như vậy, nhưng cậu cảm thấy không cần thiết. Vì cho dù họ không rủng rỉnh thì Hirano cũng chẳng bận tâm để ý.
“Ồ, thật à? Nghe có vẻ được đó.”
“Vâng!”
Câu chuyện kéo dài một cách tự nhiên, họ giữ giọng vừa phải để âm thanh không bị vang vọng trên con đường đêm vắng vẻ, dường như cơ thể của hai người cũng hoà vào bóng tối. Khi lắng nghe giọng nói của người bên cạnh, Kagiura có ý nghĩ muốn đi đến nơi nào đó xa hơn cả cửa hàng tiện lợi. Cậu khẽ nuốt khan.
“À… Kagi-kun, em và người thân giống nhau nhỉ. Dù cho anh chỉ mới gặp họ, anh cũng không cảm thấy xa lạ chút nào. Nói thật thì, trước khi đến đây, anh cứ sợ rằng mình sẽ không hoà nhập được, và như vậy thì khó xử lắm. Nhưng đúng như em nói, anh rất vui vì đã đến.”
“Anh hoà nhập rất tốt, Hirano-san. Anh cũng rất giỏi chơi với bọn trẻ nữa.”
“Ừ, anh sống cùng một người nhỏ tuổi hơn hàng ngày mà.”
“Hửm? Nhưng mà anh không có anh chị em nào mà, đúng không?”
“Đang nói em đấy, ngốc thế.”
“…Trông em giống một đứa trẻ lắm hả? Em gây nhiều phiền phức lắm hả?”
“Không thể tự dậy vào buổi sáng, thường xuyên ngủ gật trên lớp, và mặc dù học hành chẳng giỏi em cũng không chịu ôn bài nếu anh không bảo em làm.”
Kagiura lặng người, đôi mắt cậu lạc đi.
Hirano đã đánh trúng tim đen của cậu, đến nỗi cậu chẳng thể phản bác.
Đôi mắt Hirano ánh lên vẻ dịu dàng khi nhìn phản ứng của Kagiura.
“Em đúng là rất phiền. Nhưng anh cũng biết em là một người tốt bụng và luôn nỗ lực hết mình. Anh cá rằng từ khi đến trường đây là lần đầu tiên em nghỉ ngơi không tập luyện, vòng bóng rổ trong sân thể dục hẳn cũng mòn đi nhiều suốt một học kỳ qua. Khi anh nghe mọi người kể rằng em thậm chí không ngừng luyện tập khi về nhà vào kỳ nghỉ, anh đã nghĩ ‘Chà, Kagi-kun thực sự nghiêm túc với bóng rổ’, và anh lại càng ấn tượng hơn bởi điều đó. Dù chỉ xét đến lượng công việc ở câu lạc bộ và trường học, nếu em tập luyện chăm chỉ như thế, đương nhiên là em không thể không ngủ gật trên lớp.”
Nhiệt độ cơ thể của Kagiura ấm lên từng chút với mỗi từ phát ra bằng giọng nói dịu dàng của Hirano. Dù không khí bắt đầu lạnh đi khi đêm ngày một dày, cậu vẫn cảm thấy máu nóng đang rạo rực lan đến từng đầu ngón tay.
Cậu đã phải chịu đựng những ngày đau khổ và mệt mỏi đến mức muốn hét lên, dù nói rằng cố gắng hết sức là điều cậu phải làm, là để tốt cho bản thân cậu.
Trong một thế giới mà kết quả là tất cả, cậu không làm điều này chỉ để được khen ngợi, mà bởi cậu còn muốn bù đắp cho những thứ cậu chưa giỏi bằng những thứ cậu giỏi.
Nhưng bằng cách nào? Kagiura tự hỏi, bằng cách nào mà Hirano có thể hiểu được sự khổ sở đằng sau nỗ lực không ngừng nghỉ của cậu, thậm chí có thể trân trọng và công nhận chúng như thế này?
Trước giờ cậu luôn cố gắng giả vờ trưởng thành trước mặt anh ấy kia mà?
Nhưng một ký ức bất ngờ lóe lên trong tâm trí cậu.
Vào đầu tháng Năm, khi cậu mới bắt đầu đi học, cậu đã kể lể về cảm giác ghen tị đáng xấu hổ của mình với một đồng đội cho Hirano, anh đã an ủi cậu.
Rõ ràng anh ấy cũng đã nhìn thấy và hiểu được mặt yếu đuối của cậu, hiểu được sự ích kỷ và bất an vô cớ của cậu trước đồng đội được đánh giá ngang hàng kia.
“Cám ơn, Hirano-san.”
Họ đứng chờ một lúc tại đèn giao thông, giờ đã chuyển sang chế độ ban đêm, và băng qua vạch đi bộ, nơi các làn xe mở rộng và vỉa hè cũng trở nên rộng rãi hơn. Dọc theo con phố lớn là hàng loạt cửa hàng thuộc các chuỗi thương hiệu nổi tiếng.
Họ đến gần một cửa hàng cho thuê video, đèn ở đây được bật quá sáng làm Hirano lóa hết cả mắt, anh vừa cười vừa đùa nói “Đến đó em phải dẫn đường cho anh đấy nhé.”
Vẫn còn vài chiếc xe chạy trên đường.
Khi họ đi cạnh nhau, các mạch máu nơi đầu ngón tay của Kagiura thi nhau đập rộn ràng, chúng hơi cọ vào bàn tay của Hirano.
Hít sâu một hơi, cậu len lén liếc nhìn sang bên cạnh, nơi đôi khuyên đang lấp lánh trên tai của Hirano. Ánh sáng xanh mờ nhạt, hài hòa với sắc dịu dàng trong đôi mắt của anh, khiến con phố đêm trở nên rực rỡ.
“Hirano-san, đôi khuyên tai đó cực kỳ hợp với anh.”
Là người đã chọn chúng, Kagiura càng cảm thấy tự hào hơn, và một nụ cười rạng rỡ nở trên môi cậu.
“Vì Kagi-kun là người đã chọn chúng mà.”
Đúng vậy.
Người được ở bên cạnh Hirano nhiều nhất - không hẳn là 24/7, nhưng kể từ khi họ trở về ký túc xá đến lúc phải rời đi vào sáng hôm sau - không ai khác ngoài Kagiura.
Đương nhiên cậu là người hoàn hảo nhất để chọn ra một thứ phù hợp cho anh ấy.
2 notes · View notes
reuphongisme · 2 years ago
Text
hi July
Mình đã nằm dài trên giường một ngày đầu tháng 7, playlist bật đúng một bài What goes around comes around và nghĩ về cuộc đời mình. mình chưa bao giờ cảm thấy hoang mang và ngờ vực về mọi thứ như cái tháng 7 này, về công việc, về tình yêu về chính bản thân mình, về mọi thứ trên đời. 
Mình không dám nghĩ gì nhiều, vì cứ nghĩ gì đó thật lâu là bụng mình lại quặn lên đau đớn. và mình cũng chẳng than thở được với ai nữa cả, ngoài chính bản thân mình, và ở cái tumblr vốn đầy sự hoang mang, xáo trộn và cô đơn này. 
 Mình từng bảo mình sống nhiều mặt trên mạng xã hội: một cái facebook chỉ đăng những điều hài hước, một cái instagram đầy tình yêu và một cái tumblr nhiều sự đau khổ. Mình đồ hẳn là ai cũng có nhiều mặt như vậy, và không có một gương mặt nào phản ánh thật sự, toàn diện một con người. Vâỵ mà mình vẫn cố, show góc cạnh yếu đuối, hèn nhát và uỷ mị của mình lên đây. 
Mình vừa nghỉ việc, nghỉ việc ngay trên chuyến xe đi Phú Yên tuần trước để xả stress, và mình đã khóc rấm rức trên xe. Đến một ngày, mình nhận ra mình chẳng làm được việc gì nên hồn cả, kể cả nghỉ việc một cách đàng hoàng. Mình đột ngột nhận sự im lặng từ một người mà mình rất rất thích mà mình chẳng hiểu nổi tại sao. Có những khoảnh khắc, mình cứ nghĩ đến rồi tự dưng bật khóc. Đương ngồi ăn, tự dưng cứ thế ứa nước mắt rồi khóc. Đương chạy xe, tự dưng mình cũng khóc. Đương tắm, nước mắt mình cứ thế rơi dài rơi dài. 
Chuyện tình cảm của mình chẳng bao giờ ổn thoả hết, như chính con người mình vậy. Những người tử tế và tốt đẹp đến với cuộc đời mình, cho mình xúc cảm, những rung động, khiến mình vui cười, khiến mình hạnh phúc sau đó rời đi đột ngột, hoặc đẩy mình vào hố sâu của sự im lặng. Mình thường hỏi tại sao? Vì cớ sao mà mọi cuộc tình đều bắt đầu và kết thúc với những vết dao găm đầy con tim mình như vậy. Cho đến một ngày, mình bỗng nghĩ. À, tất cả mọi người đều tốt, nhưng mình thì không, không đủ tốt với họ, vậy thôi. Không một ai có nghĩa vụ phải lôi mình từ vực sâu do người khác đào lên, phải chăm bẵm hay bù đắp những tổn thương mà mình đã và đang chịu đựng. Và mình cũng không thể đòi hỏi một ai đến với mình làm tất cả những gì mình muốn.
Mạng xã hội luôn bảo rồi sẽ có một người đến và thương yêu mình.Nhưng chỉ có mình biết, sâu tự bên trong, từ rất lâu rồi, là sẽ chẳng có một ai hết. Chỉ có chính bản thân mình mà thôi. Thật đấy. 
Mình từng đùa rằng, khi có một ai đến gõ cửa trái tim mình rồi rời đi, chắc là mình đang học một bài học để trưởng thành, hoặc để trả nghiệp, vì những người mình từng đối xử tệ bạc trong quá khứ. chỉ là, mình đến giờ, tự ngẫm lại bản thân, nhận ra mình đã ghost 2 người, chỉ 2 người thôi mà kamar đời mình dài quá, trả mãi sắp hết đời người rồi vẫn chưa hết, hah. 
Mình từng tự nhủ rằng, cách vật trí tri thành ý chính tâm, tu thân tề gia trị quốc bình thiên hạ. Mình đã đến bước tu thân rồi mà mãi chưa tu xong.... 
Mình buồn đến độ muốn chết đi. Cái chết rồi môt ngày nào đó sẽ đến với mình trong lương lai, mình không sợ. Mình chỉ đang hèn nhát và bướng bỉnh. Mình vẫn đang cố gắng tìm một người để yêu thương, một công việc để mình tự hào, một cuộc sống đỡ nhạt nhẽo mất phương hướng... Mình đã vịn vào những điều đó để lê lết sống thêm từng ngày từng ngày... 
Nhưng hôm nay mình lại chỉ muốn chết đi cho xong. Sợ thật đấy. Mình không hề trầm cảm, không mất trí, nhưng mình thấy mệt quá. 
Ngày buồn trầm dưới đầm sâu 
Ước gì cứ thế ngủ vùi trăm năm...
37 notes · View notes
gtnt122 · 1 year ago
Text
2023 12 31
Xin chào,
Người em thương,
Một năm nữa lại trôi qua rồi.
Một năm này, em ít viết cho anh hơn, cũng ít viết về anh hơn những năm trước.
Dù gì thì anh cũng là người đã có gia đình, có vợ có con, em cũng nên dừng lại những nhớ thương dành cho anh. Thế nên, em giấu hết mọi thứ vào lòng, cố gắng dùng công việc để lấp đầy thời gian của mình, để không nhớ anh nữa.
Suốt mùa hè, đến hết mùa thu, em hoàn toàn ổn với nhịp sống không giày vò bản thân, chỉ vì anh. Như anh thấy đấy, như em thể hiện ra bản thân mình ổn trên mạng xã hội, em muốn anh yên lòng.
Em đã đến nơi diễn ra hôn lễ của anh, đứng tại sân khấu lễ đường nơi anh trao nhẫn cho vợ mình, em còn có thể tưởng tượng ra khung cảnh ngập tràn vui vẻ khi ấy. Em nghĩ, giá mà năm đó em không buông tay anh trước, không đẩy anh ra xa như vậy, giá mà…
Em cũng đã có cơ hội đi trên con đường về quê, rẽ cao tốc này đến cao tốc khác, quãng đường mười tiếng ô tô mà anh từng nhắc đến. Em đứng trên mảnh đất Kiên Giang ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm mùa hè tháng sáu, em nhớ bản thân mình từng vứt bỏ hết tất thảy chỉ để đi tìm lại anh của ngày trước thương em, để rồi cuối cùng chỉ nhận lại dòng tin nhắn “Không em à, anh xin lỗi.”
Em cũng đã quay trở lại Đà Lạt, lời hẹn chụp bộ ảnh cưới tại thành phố mộng mơ này vẫn chưa thực hiện được. Nhưng chấp niệm dành cho Đà Lạt vẫn chưa một phút giây nào bị mài mòn trong em. Em còn nhớ đã từng nói với anh rằng em muốn mình có một nơi để về ở mảnh đất này.
Em cảm thấy mình ổn, bởi vì nửa cuối năm này em không còn dùng đến thuốc để đưa mình vào giấc ngủ nữa. Điều đó khiến em trông có vẻ tốt hơn, có da có thịt hơn, người ngợm cũng không đến nỗi như ma như quỷ giống trước đây. Và một phần khác nữa là em tự kiểm soát được những suy nghĩ tiêu cực của mình, em vui vì điều đó. Em biết, một khi anh biết em ổn, anh cũng sẽ vui.
Thật ra anh để em lại đây không hề liên lạc cũng tốt, để em chết tâm, để em thôi hi vọng, để em tích góp đủ dũng khí mà buông xuống đoạn tình cảm này. Em nghĩ mình cần thêm chút thời gian nữa, ba năm, năm năm, bảy năm không được thì lại thêm một hai năm nữa. Rồi năm mười năm sau, biết đâu em thật sự có thể vì mình mà sống, không nhớ thương anh nữa.
Mà đời người thì có bao nhiêu cái mười năm chứ?
Em hai mươi chín rồi, mẹ bảo, tuổi âm là ba mươi rồi còn đâu. Nửa đời người rồi anh ạ. Một nửa trong con số ba mươi ấy là dành để yêu thương và chờ đợi anh. Chờ đợi một con người, một mối tình mà bản thân mình biết rõ ràng chắc chắn sẽ không hề có hi vọng.
Sau này, khi em nhớ lại, có lẽ em sẽ tự hỏi lòng, khoảng thời gian ấy em đã làm cách nào để vượt qua nỗi nhớ anh, làm cách nào để một mình đi qua những đau lòng ấy mà có thể giữ trong lòng vẹn nguyên thương yêu cho anh?
Mà cũng có thể, em sẽ cười mình khờ dại.
Còn người biết chuyện sẽ trách em ngu.
Rốt cuộc là tình cảm trao nhầm chỗ, là không đáng, hay cuộc đời em vốn chỉ là một nỗi bi kịch?
Rồi một ngày đẹp trời tháng mười, con trai đầu lòng của anh chào đời. Em tự nhủ, lời hẹn cho cột mốc cuối cùng trong hành trình thương nhớ chờ đợi anh bấy lâu đến lúc kết thúc rồi. Em từng hứa với chính mình rằng, em sẽ đợi đến khi anh có bạn gái, anh kết hôn, anh có vợ, có con. Em muốn nhìn anh hạnh phúc, nhìn anh tìm thấy bến đỗ của cuộc đời mình. Cuối cùng, em cũng đợi được cả rồi, anh ạ.
Em mừng cho anh, em nói thật. Dẫu rằng nỗi vui mừng ấy còn có cả xót xa.
Sau tất cả, em biết anh vẫn ổn, anh có cuộc sống đủ đầy trọn vẹn. Sau tất cả, em vẫn sống, vẫn cố gắng để sống ngày qua ngày. Như vậy, có lẽ đã đủ cho cả hai chúng ta rồi.
Vốn dĩ em đã có thể làm một cô gái an tĩnh mà sống cuộc đời mình, em cho rằng chỉ cần không chạm vào vết thương cũ thì sẽ không đau, em còn có thể sống bình thường.
Khi anh liên lạc với em, anh đã suy nghĩ gì vậy?
Em đã chấp nhận về mình sự thua cuộc, cũng chấp nhận mất anh trong cuộc đời về sau. Em đã mỉm cười để chúc phúc cho anh và chị ấy cơ mà.
Bao nhiêu lần rồi anh nhỉ?
Câu nói yêu thương em, nhớ thương em, anh nói ra dễ dàng. Em khờ, em tin. Rồi cũng em khờ, nên em chấp nhận.
Bao nhiêu lần rồi anh nhỉ?
Anh không về, anh chỉ lướt qua cuộc đời vốn dĩ đã không hề bằng phẳng của em, rủ chút lòng thương hại em, rồi anh đi, chẳng hẹn ngày về.
Em cũng biết đau lòng mà anh. Em giỏi nhịn, giỏi chịu đựng nhưng không có nghĩa là em không biết đau. Em nói với anh em quen rồi, nhưng anh có biết để quen với từng lần bị bỏ lại như thế phải đau đớn thế nào không? Anh có hiểu được người mình thương hết lần này đến lần khác làm tổn thương mình cùng một cách như vậy mà mình vẫn cam lòng chấp nhận nó đau cỡ nào không?
Anh?
Đến cả một câu chất vấn em cũng không dám hỏi, em lấy tư cách gì? Thiếu đi một thân phận, em chỉ là kẻ thừa đứng bên lề cuộc đời anh nhìn anh hạnh phúc mà thôi.
Nếu kiếp này thật sự không có duyên vợ chồng, thôi thì cũng đừng hẹn kiếp sau nữa anh ạ. Chúng mình giày vò nhau một kiếp này thôi đã đủ đớn đau rồi.
Đừng quay về tìm em rồi lại im lặng rời đi không lời từ biệt nào nữa, đừng thêm một lần nào nữa.
Đừng tìm em nữa, anh nhé.
Đáng thương thay!
Có lẽ một ngày nào đó, em sẽ thôi không còn viết cho anh nữa, những lá thư không bao giờ được gửi này. Em buông tay anh, cũng là để giải thoát cho chính mình khỏi những tội lỗi dằn vặt khi bản thân em phải đối diện với việc phá vỡ hạnh phúc của một gia đình.
Chúng ta cứ thế này, lẳng lặng mà sống tiếp cuộc sống của mỗi người, đừng liên quan gì đến nhau nữa cả.
Chuyện bọn mình, vẫn luôn buồn như thế, luôn đi vào ngõ cụt như thế.
Đừng tìm em nữa, anh nhé!
Để em có thể bước tiếp con đường này, không anh mà cũng không ai, như em từng nói. Để em mạnh mẽ thêm một chút nữa, nhìn đời bằng đôi mắt không còn mấy hi vọng và trái tim đã chẳng còn mấy lành lặn, rồi em sẽ sống nốt phần đời về sau với những mảnh vỡ còn sót lại ấy.
Em mong anh khỏe, vui và bình an. Trọn đời.
Thay em sống thật hạnh phúc. Thay em yêu thương chính bản thân anh, thật nhiều, anh nhé!
18 notes · View notes
tungcauho · 3 months ago
Text
Quay phim Team Building: Ghi lai khoanh khac đoan ket va sang tao
Quay phim Team Building là một phần quan trọng trong các sự kiện doanh nghiệp, giúp ghi lại những khoảnh khắc vui vẻ, gắn kết và sáng tạo của các thành viên trong nhóm. Dưới đây là lý do tại sao bạn nên quay phim trong các chương trình Team Building:
Ghi lại kỷ niệm đáng nhớ Quay phim không chỉ giúp lưu giữ những khoảnh khắc vui nhộn, mà còn là cách tuyệt vời để các thành viên nhìn lại và cảm nhận sự thay đổi, cải thiện trong tinh thần làm việc nhóm và khả năng phối hợp.
Tăng cường tinh thần đoàn kết Những video Team Building giúp các thành viên trong nhóm cảm thấy tự hào về thành tích chung và thúc đẩy sự đoàn kết. Khi xem lại video, họ sẽ cảm thấy gần gũi và gắn bó hơn với đồng nghiệp.
Chia sẻ kết quả và cảm hứng Video Team Building có thể được chia sẻ nội bộ trong công ty hoặc dùng để truyền tải thông điệp đến khách hàng, đối tác. Đây là cách hiệu quả để thể hiện văn hóa doanh nghiệp, tinh thần đoàn kết và sự sáng tạo của đội ngũ.
...
Nguồn chia sẻ: https://viet-power.vn/quay-phim-team-building/
2 notes · View notes
vinadaiviet · 4 months ago
Text
Tumblr media
HÀNH TRÌNH 13 NĂM CỦA VINIMEX – NIỀM CẢM HỨNG TỪ TRUYỀN THỐNG NÔNG NGHIỆP NGÀN ĐỜI…
[English below]
"Ta không được chọn nơi mình sinh ra, nhưng ta được chọn cách mình sẽ sống" – Đây là triết lý mà bà Trần Vũ Quỳnh Như, Founder và CEO của Vinimex Group, luôn tâm đắc. Từ niềm cảm hứng sâu sắc về nền nông nghiệp Việt Nam hơn 4000 năm lịch sử, bà Như đã tạo nên hành trình 13 năm đầy tự hào cho VINIMEX. Được dẫn dắt bởi niềm đam mê và sự biết ơn đối với những sản vật mà mẹ thiên nhiên ban tặng, VINIMEX đã và đang góp phần đưa nông sản Việt vươn xa ra thế giới.
Trong suốt hành trình phát triển, VINIMEX không chỉ là một công ty xuất nhập khẩu nông sản mà còn là biểu tượng cho tình yêu và khát vọng lớn lao về một nền nông nghiệp bền vững. Từ những sản phẩm như khoai mì, gạo, hạt điều đến cà phê, trà và hạt tiêu, VINIMEX đã trở thành cầu nối vững chắc giữa nông sản Việt và thị trường quốc tế.
Việt Nam, với sự đa dạng về khí hậu và thổ nhưỡng từ Bắc chí Nam, đã tạo nên một nền nông nghiệp phong phú. Miền Bắc nổi bật với bốn mùa đậm sắc, đồng bằng châu thổ sông Hồng trù phú, mang lại nhiều sản vật quý giá. Miền Trung kiên cường, vượt qua khắc nghiệt của thời tiết, là vùng đ��t cằn nhưng sinh hoa trái, nơi các nông sản đặc biệt được trân quý. Miền Nam với ưu thế hệ thống sông ngòi và kênh rạch chằng chịt góp phần tạo nên vựa lúa chính của cả nước, có nguồn trái cây, thủy sản dồi dào.
Khởi đầu với một đội ngũ nhỏ hơn 10 người, đến nay VINIMEX đã phát triển mạnh mẽ với hơn 200 nhân sự tại các thị trường trọng điểm như Việt Nam, Campuchia, Myanmar và Philippines.
Hành trình 13 năm chỉ là khởi đầu – Bà Như và đội ngũ VINIMEX tiếp tục hướng tới tương lai, góp phần thúc đẩy nền nông nghiệp Việt Nam phát triển bền vững, không chỉ trong nước mà còn trên toàn thế giới.
—-
VINIMEX 13-YEAR JOURNEY – INSPIRATION FROM AN AGE-OLD AGRICULTURAL TRADITION…
"We cannot choose where we are born, but we can choose how we will live" – This is the philosophy that Ms. Tran Vu Quynh Nhu, Founder and CEO of Vinimex Group, holds dear. Inspired by Vietnam's rich agricultural history spanning over 4000 years, Ms. Nhu has proudly led VINIMEX through a remarkable 13-year journey. Driven by a passion for and gratitude toward the gifts of Mother Nature, VINIMEX has played an integral role in bringing Vietnamese agricultural products to the global market.
Throughout its development, VINIMEX has not only been an agricultural import-export company but also a symbol of love and aspiration for a sustainable agricultural future. From products like cassava, rice, and cashews to coffee, tea, and pepper, VINIMEX has become a strong bridge connecting Vietnamese produce with international markets.
Vietnam, with its diverse climate and soil stretching from North to South, boasts a rich agricultural heritage. The North is distinguished by its four vibrant seasons and the fertile Red River Delta, yielding many valuable products. The Central region, resilient in the face of harsh weather, is a land of arid soil that still bears fruit, where unique agricultural products are highly cherished. The South, with its vast Mekong Delta, is abundant with rice, fruit, and seafood, serving as the nation's food basket.
Starting with a small team of fewer than 10 people, VINIMEX has since grown to a strong force of over 200 employees in key markets such as Vietnam, Cambodia, Myanmar, and the Philippines.
The 13-year journey is just the beginning – Ms. Nhu and the VINIMEX team continue to look toward the future, contributing to the sustainable development of Vietnam's agriculture, not only domestically but also globally.
-----
CÔNG TY CP XUẤT NHẬP KHẨU VI NA ĐẠI VIỆT
Địa chỉ: Số 7-9, đường D5, khu phố Nhị Hoà, phường Hiệp Hòa, thành phố Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai
Số điện thoại: (+84) 2513 918 534
2 notes · View notes
decemberwind · 2 months ago
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
SAO HỎA NGHỊCH HÀNH 2024 - 2025
🔴 Từ ngày 6/12/2024 đến 24/2/2025, #sao_Hỏa bắt đầu một hành trình #nghịch_hành kéo dài từ 6° Sư Tử đến 17° Cự Giải. Hành trình này không phải là thử thách dễ dàng, nhưng nó là cơ hội để bạn soi chiếu lại chính mình, tái định hình động lực và chữa lành cảm xúc. Đây là lúc để bạn học cách cân bằng giữa tham vọng táo bạo và chiều sâu nội tâm, để tìm thấy sự tự tin mới và ý nghĩa thật sự trong hành trình sống của mình. Khi chu kỳ này kết thúc, bạn sẽ bước vào năm 2025 với một nền tảng vững chắc hơn, sẵn sàng đón nhận những thử thách và cơ hội tiếp theo,
Hành trình của sao Hỏa nghịch hành thực tế đã được khởi đ���ng từ đầu tháng 10/2024, khi sao Hỏa đi qua 17° Cự Giải lần đầu tiên. Chu kỳ này chỉ thực sự khép lại vào ngày 2/5/2025, khi hành tinh này quay trở lại 6° Sư Tử. Vì vậy, đây không chỉ là một vận hạn diễn ra trong 2 tháng mà có tác động dài hơi so với bình thường.
🔴 SAO HỎA NGHỊCH HÀNH Ở #SƯ_TỬ (từ 6/12 - 5/1/2025): Tìm lại động lực chân thật
Từ ngày 6/12/2024 đến 5/1/2025, sao Hỏa nghịch hành ở Sư Tử - cung Hoàng đạo của sự tự tin, sáng tạo và mong muốn được công nhận. Nếu bạn đã quen với việc đi chuyển thật nhanh về phía trước, theo đuổi mục tiêu với quyết tâm rực lửa, thì bây giờ vũ trụ đòi hỏi bạn phải chậm lại, tạm dừng và suy ngẫm về mong muốn của bạn. Cảm giác bế tắc, bực bội và bất mãn sẽ xảy ra. Nhưng đó cũng là cơ hội để lùi lại và suy nghĩ lại về những gì đang thúc đẩy bạn hành động. Bạn làm mọi thứ vì lòng tự hào, vì cần sự chú ý và yêu thương, vì vui là chính, hay vì một mục tiêu lớn hơn, phù hợp với giá trị cốt lõi của mình?
Những xáo trộn trong năng lượng của sao Hỏa có thể làm lộ ra các mâu thuẫn bên trong, hoặc khiến bạn nhận ra sự giả tạo trong cách mình thể hiện bản thân. Đây không phải là lúc để vội vã, mà là để suy ngẫm: Bạn có đang chạy theo sự hào nhoáng hay thật sự sống đúng với con người mình? Khi những mặt nạ được gỡ xuống, sự trung thực sẽ mở đường cho sự tự tin mới, giúp bạn tái định nghĩa cách bạn sáng tạo và thể hiện bản thân như bạn vốn là.
🔴 SAO HỎA NGHỊCH HÀNH Ở #CỰ_GIẢI (từ 6/1 - 24/2/2025): Chữa lành cảm xúc và kết nối
Khi sao Hỏa nghịch hành trở lại Cự Giải từ ngày 6/1 đến 24/2/2025, năng lượng táo bạo, đôi khi ích kỷ của Sư Tử nhường chỗ cho sự nhạy cảm và sâu sắc của Cự Giải. Đây là giai đoạn bạn tập trung vào các mối quan hệ gia đình, cảm xúc thân mật và những kết nối thực sự quan trọng trong cuộc sống.
Cảm xúc có thể trở nên mãnh liệt, thậm chí áp đảo, dẫn đến những xung đột hoặc bất đồng trong gia đình và các mối quan hệ gần gũi. Bạn sẽ cảm thấy khó điều hướng hành động quan tâm của mình một cách ổn định. Nếu bạn cảm thấy mất phương hướng, không đủ năng lượng làm gì cả, hoặc bị cuốn vào những cơn bùng nổ cảm xúc, hãy nhớ rằng đây là thời điểm để thực hành sự kiên nhẫn và đồng cảm. Sao Hỏa nghịch hành trong Cự Giải mang đến cơ hội để chữa lành những vết thương cũ và thiết lập ranh giới rõ ràng, từ đó tăng cường sự kết nối và cảm giác an toàn trong các mối quan hệ thân thiết.
Những bất đồng không chỉ là thử thách mà còn là cơ hội để bạn hiểu rõ hơn về bản thân và người khác. Thay vì né tránh hoặc đối đầu, hãy hướng tới sự trung thực cảm xúc và sử dụng thời gian này để tái thiết lập mối quan hệ từ một nền tảng lành mạnh hơn.
🔴 BẠN NÊN LÀM GÌ TRONG GIAI ĐOẠN #SAO_HỎA_NGHỊCH_HÀNH?
✔️ Chậm lại và tái đánh giá: Đây không phải là thời điểm để lao về phía trước mà là cơ hội để tinh chỉnh các kế hoạch. Nếu cảm thấy bế tắc, đừng cố gắng ép buộc, mà hãy xem đây là lúc để suy ngẫm và chuẩn bị cho một giai đoạn mới.
✔️ Kiểm tra động lực cá nhân: Hãy tự hỏi: Động lực nào đang dẫn dắt bạn? Có phải bạn đang tìm kiếm sự công nhận từ bên ngoài hay đang hướng tới mục tiêu phù hợp với giá trị thật sự của mình?
✔️ Đối mặt với cảm xúc một cách trung thực: Khi sao Hỏa chuyển vào Cự Giải, cảm xúc có thể trở nên mãnh liệt hơn. Đừng né tránh những cảm giác đau đớn hoặc không thoải mái; thay vào đó, hãy xem đây là cơ hội để chữa lành và phát triển.
✔️ Giữ bình tĩnh trong các xung đột: Sao Hỏa nghịch hành có thể khuấy động những căng thẳng, đặc biệt trong các mối quan hệ gần gũi. Chọn phản xạ thay vì phản ứng, và hãy luôn tiếp cận với sự kiên nhẫn và trái tim rộng mở.
✔️ Tập trung vào quá trình hơn là kết quả: Hãy sử dụng thời gian này để hiểu rõ ý nghĩa thực sự của những điều bạn đang theo đuổi, học cách chấp nhận những gì nên xảy ra, và trân trọng hành trình bạn đi.
~#MãNhânNgư~
2 notes · View notes
n-u-o-c · 5 months ago
Text
Anh đang trải qua những giờ, những ngày thật sự khó khăn. Sau kì thi căng thẳng và áp lực phải đỗ, bây giờ là khắc phục hậu quả cho cơn bão và quan trọng là đảm bảo cuộc sống an toàn cho mẹ trong ít nhất 2 năm tiếp theo.
Nhà anh bị tốc mái ngói 2 gian ngủ và khách. Bát hương phải bê xuống dưới ban thờ do nước vào. Mất điện, mất sóng, có lẽ là mất luôn cả nước toàn khu vực. Đến tận lúc này mình vẫn không có khả năng liên lạc với anh bằng sóng điện thoại.
Có lẽ đêm vừa rồi cũng là một đêm kinh hoàng với mẹ anh. Một mình trong căn nhà tốc mái giữa đêm mưa gió và xung quanh chắc chắn không có ánh đèn nào. Em với Cá Rô lại phải nói về việc chắc chắn phải có một ngôi nhà kiên cố cho mẹ anh ở ổn định sau trận bão này. Quả thật những gì mà cơn bão gây ra ở nơi chúng ta làm việc, nơi mẹ anh sống vượt ngoài khả năng tượng tượng, đề phòng của số đông. Và điều đó cũng thúc đẩy cho thảm hoạ xảy ra với nhiều hậu quả hơn, thiệt hại lớn hơn.
Bạn bè chúng ta ở Cẩm Phả cũng đang rơi vào bế tắc vì không có điện, mất nước, những đứa trẻ không thể chịu được nóng bức, bản thân người lớn cũng vừa hoang mang, vừa bất lực trong nỗi khổ biết là tạm thời nhưng chẳng rõ là tạm thời tới bao giờ. Sống giữa thời đại của thông tin, truyền thông nhưng phải cầm chừng nguồn thông tin, nguồn điện bằng máy phát điện, nguồn nước không rõ, em thực sự cảm thấy ngạt thở khi nghĩ đến hoàn cảnh của mọi người lúc này và tự thấy bản thân đang rất may mắn vì ở nơi an toàn hơn, đủ đầy hơn.
Không biết anh ở nhà ra sao, có ổn không? Ăn uống ngủ nghỉ thế nào? Cảm giác bất lực và trông ngóng rất mơ hồ vì biết rõ có lẽ còn khá lâu để hệ thống điện và sóng điện thoại bình thường trở lại...
Đêm trằn trọc nhiều và em cảm thấy bối rối vì những gì mình đang nghĩ, đang cảm nhận. Một cuối tuần căng thẳng vừa qua nhưng em tiếp tục sẽ phải quay trở lại nhịp sống của Hà Nội vào ngày mai và không biết chừng cuối tuần này chúng ta vẫn chưa thể gặp nhau hoặc chí ít là gặp nhau trong điều kiện sống thoải mái.
Tự dưng em nghĩ mình phải đi cầu nguyện cho chúng ta, cho anh, cho mẹ anh và cho rất nhiều người đang chìm trong khó khăn lúc này.
6 notes · View notes
choivoi74 · 5 months ago
Text
Tumblr media
Arc vương quốc hoàng kim (El Dorado) của Frieren kết thúc không đẩy lên cao trào như kỳ vọng (Spoil đến tập 11, chương 104). Macht chưa hoàn toàn hiểu được thế nào "độc ác", "hối hận" hay những cảm xúc của con người như anh ta muốn, nhưng nghĩ lại thấy cũng khá hợp lý. Bởi vì đến Quỷ Vương còn chưa làm được việc thấu hiểu và chung sống với nhân loại, thì Macht chưa làm được cũng là bình thường. Hành trình thấu hiểu, hoà hợp là ý niệm chính của tác phẩm - một sứ mệnh đã được ngầm trao cho Frieren - yêu tinh được nhận định là sẽ là pháp sư của thời bình. Nếu vấn đề khác biệt giữa nhân loại và quỷ được hoá giải ngay ở arc này thì còn quá sớm.
Cảm giác như tác giả viết arc này để bật mí một điều là Quỷ Vương xưa kia từng có tư tưởng hoà hợp giữa nhân loại và quỷ, chứ không phải kẻ ác đơn thuần. Và Macht là con quỷ tương tự, câu chuyện của Macht thể hiện ít nhất quỷ cũng nhen nhóm sự tò mò với con người và từng thử sống khác đi để hiểu giống loài khác biệt với mình. Chỉ như vậy thôi cũng là một điều đáng lưu tâm rồi.
Đọc truyện có cảm giác Frieren thường được coi là thuộc nhân loại, nhưng nói đúng ra Frieren là yêu tinh - khác con người ở chỗ tuổi thọ rất dài, bản năng sinh sản yếu hơn, ít tình cảm và sự gắn bó hơn. Việc Frieren bắt đầu hành trình tìm hiểu cảm xúc con người, hay việc Macht hoà vào cuộc sống loài người thật ra khá giống nhau. Chỉ có điều loài quỷ như Macht gặp rào cản lớn hơn do chúng sinh ra với bản chất vô nhân tính, cả vài ngàn năm rồi khó thay đổi trong ngày một ngày hai, thậm chí vài chục năm. Nếu là người thì lũ quỷ chắc sẽ ngang với psychopath - vô tâm, thiếu thấu cảm, thường dùng dối trá để đạt được mục đích. Quỷ đối với người thường có xu hướng hành động mang tính hủy hoại, còn yêu tinh hướng thiện hơn, như Serie truyền bá pháp thuật, Kraft làm võ sư hành hiệp, Frieren tham gia tổ đội anh hùng...
Nếu phép thuật đặc trưng của Macht là biến mọi thứ thành vàng thì phép thuật đại diện cho Frieren là tạo thành hoa, như tranh bìa chương 92 thể hiện. Vàng của Macht là thứ tưởng quý giá nhưng bất động, vô hồn, bị niêm phong trong cô độc. Hoa của Frieren tưởng phù du, mong manh nhưng lại chứa đựng những tình cảm chân thành và kỷ niệm vô giá. Đó là sự khác biệt trong cách quỷ và yêu tinh hiểu về nhân loại. Khi nào khoảng cách giữa hai điều này được thu hẹp bằng không thì có lẽ hành trình của Frieren sẽ hoàn thành.
Về phía cá nhân thì rất thích ý niệm "hành trình thấu hiểu cảm xúc" của manga này. Là một đứa ngoài đời thực hay bị kêu là vô tâm xa cách, lạnh lùng, đớ đờ đơ, thì cảm thấy việc Frieren hay loài quỷ cố hiểu con người có gì đó rất đáng để đồng cảm. Bản thân rất thích manga, anime và có nhiều cảm xúc với những thứ đó, nhưng ở xã hội thực thì cảm thấy khá thiếu cảm xúc, như thể mọi người luôn kỳ vọng mình tình cảm hơn, nhiệt thành hơn, gắn bó hơn, nhưng lạ thay cứ như một cái máy, không thể xuất ra "file tình cảm" như người đời mong muốn được. Hoặc cái file máy này xuất ra mọi người không đọc được. Đại loại thế, nên đọc Frieren thấy hợp lắm.
4 notes · View notes
xuongintuizipgiayttp · 5 months ago
Text
Túi zipper giấy kraft là gì? đôi nét về dòng bao bì đang được yêu thích
I. Túi zipper giấy kraft là gì?
Túi zip giấy kraft là gì? Đây là dòng bao bì được làm từ ​​giấy kraft – có đặc tính dai, bền bỉ, khả năng chịu lực và phân hủy sinh học tốt. Với khóa zipper tiện dụng, túi có khả năng chống thấm khí và ẩm, phù hợp để đựng nhiều loại sản phẩm từ thực phẩm tự nhiên như trà, cà phê, thảo mộc, đến mỹ phẩm và sản phẩm làm đẹp.
Tumblr media
II. Ưu điểm của túi giấy có zip
Thân thiện với môi trường: được làm từ giấy Kraft tự nhiên, tái chế hoàn toàn sau sử dụng, không gây ô nhiễm môi trường.
Khả năng bảo quản tốt: túi zip giấy Kraft có khả năng chống ẩm tốt, giữ cho sản phẩm bên trong không bị ảnh hưởng bởi yếu tố môi trường bên ngoài.
Tiện lợi: với thiết kế zip dễ mở và đóng, giúp bảo quản sản phẩm dễ dàng và tiện lợi.
Dễ tái sử dụng: túi zip giấy Kraft có thể tái sử dụng nhiều lần, giúp giảm lượng rác thải sinh ra.
Trang trí : giấy Kraft tự nhiên mang lại vẻ đẹp giản dị mộc mạc và hấp dẫn cho sản phẩm.
Xem thêm: Túi zipper giấy mua ở đâu?
III. Các loại túi zip kraft phổ biến
Túi zipper kraft 2 mặt giấy
Túi này bảo vệ sản phẩm khỏi ánh sáng nhưng không cho phép quan sát bên trong, thích hợp cho các sản phẩm như cà phê, trà và bột.
Tumblr media
(Túi zipper 2 mặt giấy cố điển )
Tumblr media
(Ảnh bao bì giấy túi zip có logo)
Túi zipper giấy kraft 1 mặt trong
Túi này cho phép người mua quan sát sản phẩm bên trong, thúc đẩy quyết định mua hàng. Phù hợp với các sản phẩm khô gà, khô bò, và ngũ cốc.
Tumblr media
(Túi zip giấy kraft 1 mặt trong đựng thực phẩm)
Túi zipper giấy có cửa sổ
Thiết kế này cho phép quan sát sản phẩm qua cửa sổ, tạo vẻ sang trọng và tinh tế, thích hợp cho các sản phẩm cần trưng bày hấp dẫn.
Tumblr media
(Túi zip giấy cửa sổ)
Túi zipper giấy 8 cạnh
Với kiểu dáng mới mẻ và thiết kế đáy bằng, túi này giúp sản phẩm đứng vững trên kệ, tăng giá trị sản phẩm và tạo điểm nhấn.
Tumblr media
(Túi zip giấy kraft có 8 cạnh có logo)
Xem thêm các bài chia sẻ về túi zipper giấy kraft tại đây: https://xuongintuizipgiayttp.tumblr.com/
2 notes · View notes