#lang thang cần thơ
Explore tagged Tumblr posts
Text
‼️ TRẢI NGHIỆM BẮN CUNG ĐẦU TIÊN TẠI CẦN THƠ
‼️ TRẢI NGHIỆM BẮN CUNG ĐẦU TIÊN TẠI CẦN THƠTẶNG GIÁP BẢO VỆ – VÉ BẮN CUNG FREE Cuối tuần mà hong biết đi đâu với em iu hay hội bạn thì thử đi bắn cung đi mn Để giới thiệu mn chiếc chỗ bắn cung khá là thú vị nè, vé trải nghiệm từ 30k thui hà là mn sẽ được combo bao gồm cung + full trang phục bảo vệ và người hướng dẫn luôn nhennn. Hồi hổm mới mở 1 chi nhánh mà hơi xa, giờ có thêm 1 chi nhánh…
View On WordPress
#bắn cung cần thơ#hành trình Việt Nam#khám phá Việt Nam#lang thang cần thơ#lang thang miền Tây#Travel
7 notes
·
View notes
Text
NHỮNG CÂU CHUYỆN DANG DỞ
02.04.2024
...
Yi ở chơi với tôi hết một ngày chủ nhật. Đến tận khuya mới về lại SG.
Bọn tôi đi bộ, uống rượu, hát hò… và nói chuyện xưa.
Yi kể, cái hồi tôi theo đuổi P, Yi thấy hết. Có lúc trông tôi buồn cười, có lúc lại thấy thương thương.
Có 1 lần, Tôi đuổi theo bọn họ (Có 3 người, P, Yi và thêm 1 anh bạn nữa. Hầu như đi đâu cũng đi cùng nhau).
Đến khi đuổi kịp họ, tôi vừa thở vừa nói: “P, hôm nay ăn trưa với em nhe. Em vừa được lãnh lương, em mời anh ăn đồ ngon”
P im lặng một chút rồi nói: “Bây giờ anh có việc phải ra ngoài rồi. Lần khác nhé”
Tôi hơi thất vọng 1 chút, nhưng vẫn vui vẻ cười với anh. “Vậy buổi chiều thì sao. 5h em rãnh đến 6h ấy???”
“Vẫn chưa biết về kịp không”
“…”
“Vậy anh đi nhé!”
“Dạ” - Tôi buồn hiu
Nói xong ba người họ rời đi.
Yi bảo lúc đó cô ấy tình cờ quay đầu lại. thấy tôi vẫn còn đứng đó, cố chấp nhìn theo hệt như bức tượng. Yi lại nói “Lúc đó chẳng hiểu nghĩ gì nên đã đi ngược lại. Mày nhớ lúc đó tao với mày nói gì không?”
Tôi nói nhớ. Điều nhớ rõ hết. Lúc thấy Yi quay lại tôi có hơi bất ngờ.
Yi nói
“Này em gái. Em nhìn nó như vậy nhưng nó chưa từng biết, cũng chưa từng quay đầu lại. Cần gì chứ? Bỏ đi em gái, chị chơi với nó hơn 10 năm rồi, chị biết tính nó”
Tôi lắc đầu. Không thể bỏ được. Cũng không muốn bỏ.
“Em gái, cảm giác thích nó là gì?”
“An toàn.”
“An toàn?”
“Dạ. Em không biết vì sao mình lại thích anh ấy, nhưng em rất hy vọng anh ấy thích em. Em sẽ cố gắng để anh ấy thích em. Bởi vì em nghĩ rằng kiểu người như anh ấy một khi yêu ai sẽ toàn tâm toàn ý với người đó. Nếu anh ấy yêu em, sẽ không bao giờ rời khỏi em. Em rất chắc chắn.”
“Nhưng như vậy cực khổ lắm!”
“Không cực.” Tôi nhìn chị ấy, mỉm cười. “Bởi vì vừa nãy chị nói sai rồi.”
“Sai gì?”
“Dạ.” - Tôi nhìn bóng lưng P - “Bởi vì anh ấy luôn biết rằng em đứng nguyên tại chỗ nhìn anh ấy, hơn nữa lần nào anh ấy cũng quay đầu, lần nào cũng vậy. Chị nhìn xem đi”
Còn chưa dứt lời. Người đàn ông đến trước cổng trường đã quay đầu lại… Dù không thấy rõ vẻ mặt, nhưng quả thật anh đã nhìn về phía tôi, không sai lệch, dừng lại vài giây.
Yi cảm thán. "Vẻ mặt của mày lúc đó. Kiểu sao ta... cực kỳ mãn nguyện"
…
Yi về rồi. Thật sự có cảm giác hơi trống vắng. Lại bị mất ngủ trầm trọng. Mở máy tính cũng không tập trung làm việc.
Dứt khoát không làm nữa. Kéo cái ghế mây lại gần cửa sổ. Sau hai đêm hầu như không ngủ, đầu có chút đau. Bên ngoài là bầu trời trong vắt, gió thổi nhẹ nhàng (Ngày đẹp trời hiếm hoi. Mấy hôm trước toàn mưa. Còn có cả mưa đá nữa). Mọi thứ đẹp là vậy nhưng tôi không mấy hứng thú, tâm trạng u ám như bầu trời giăng đầy mây đen. So sánh với ánh mặt trời rực rỡ ngoài cửa sổ đúng là buồn cười.
Có những chuyện không nghĩ đến thì thôi. Một khi có ai nhắc một chút thôi thì tấy thảy những chuyện cũ giống như một cuốn phim tua chậm. Từng chút từng chút hiện về.
…
Trong kí ức của tôi. P là kiểu người ít nói nhưng rất biết cách lắng nghe. Trước lúc ấy, tôi luôn cho rằng anh chưa từng nghe mấy lời lảm nhảm của mình. Thật ra không phải vậy...
Là mùa hè, trời không có một áng mây. Nắng muốn vỡ cả đầu. Có một môn chuyên ngành tôi không hiểu rõ. Nên xách giáo trình ra tìm P. Anh lẳng lặng giải thích, tôi hấp tấp cắt ngang. Nắng nóng khiến tôi không tài nào tập trung được. Hôm ấy, anh vẫn yên lặng và nghiêm túc giúp tôi giải bài tập, còn tôi vẫn ngồi trên thảm cỏ lẩm bẩm vì mây chuyện phiền muộn gặp phải.
Nói rằng tối hôm qua bị vấp té ở cầu thang, khiến cặp giò đẹp nuột nà của tôi để lại vết sẹo, sau này không thể làm người mẫu chân. Còn nói phải dạy con từ thuở ấu thơ, đám trẻ con ở khu trọ đùa giỡn cả ngày làm vỡ đèn ngoài hành lang, nh��ng cha mẹ chúng không bồi thường, không chịu trách nhiệm với an toàn của cộng đồng. Còn nói khu nhà trọ quá cũ, chủ nhà không xã giao với chính quyền hay sao mà cảm giác càng ngày càng không an ninh.
Gió thổi tán lá xào xạc, thi thoảng rơi xuống đầu. Tôi ngồi trên sân cỏ tức giận càu nhàu cả một buổi. Không biết P có nghe không, vẫn ngồi tập trung giải bài. Không hề đáp lại, cũng không ngắt ngang mấy lời làu bàu của tôi.
Sau khi tan học, Lần đầu tiên P đề nghị đưa tôi về nhà (Lúc này vẫn chưa xác định là người yêu của nhau) đi đến tận dưới khu trọ. Đó là khu trọ kiểu cũ, rất xấu xí. Phòng tôi ở tầng năm - tầng cao nhất. Bình thường buổi trưa tôi không về nhà, vì rất nóng. Nóng đến mức người ta không tài nào thở nổi. Đi tới trước cổng trọ, tôi hơi ngại ngùng: “Hành lang ghê lắm, không cần đưa em lên đâu.” P nói: “Anh vốn không có ý định này.”
“Vậy em lên đây!” Tôi vẫn nở nụ cười tươi rói, vẫy tay với anh, rồi chạy 1 mạch lên 5 tầng lầu
Mở cửa phòng, không khí nóng phả vào mặt, rít rít, khó chịu. Tôi kệ. Mở ba lô lấy đồ ăn để dành cho con mèo hoang nhỏ hay đến dưới dãy trọ kiếm ăn. Đổ ra 1 cái dĩa loại sử dụng một lần rồi mang xuống. Em mèo biết giờ tôi về nên sẽ đến để đợi.
Lúc đi xuống. Vì sợ lại té nên tôi đi rất chậm. Do cầu thang kiểu khép kín, đèn lại hỏng, nên tối mờ. Nhìn xuống dưới tầng, chỉ thấy từng hàng tay vịn đen sì. Nhưng mà ở tầng nào đó có một bóng dáng trăng trắng. Tôi rón ra rón rén đi xuống. Từng chút từng chút vòng qua cầu thang liền nhìn thấy P đứng nhón chân, ngẩng đầu, với tay… thay bóng đèn. Sau khi lắp xong bóng đèn mới, ánh đèn màu trắng chiếu xuống, rọi lên mặt anh. Tôi thật sự nghe tim mình đập thình thịch.
- “Anh nghe hết những gì em nói à?”
- “Anh có điếc đâu” - P quay đầu đi, có vẻ lúng túng - “Em cằn nhằn cả một buổi.”
- “Ui, em dài dòng quá hả?”
- “Ừ, nói chuyện không logic, không nắm được trọng điểm. Tóm lại là: Có người đập bể bóng đèn ở cầu thang, không ai sửa, em bị ngã trong bóng tối.”
- “... Đúng... là vậy.”
Dù thế nào đi nữa, Tôi vẫn vui vẻ chết đi được. Nhảy mấy bước xuống cầu thang, nhón chân nhìn thẳng vào mắt P: “Anh tốt với em quá, em thích anh chết mất thôi. Làm người yêu của em nhé. Nhé!”
P đẩy tôi ra. “Con nít. Yêu với chả đương gì.”
Tôi lại khe khẽ nói: “P. Nói yêu em đi, lừa em cũng được.”
Mà anh thì không nói một lời
…
Đợt lễ 26/03. Trường có đại hội thể thao. Vì nghe nói có giải sẽ có tiền thưởng với quà nữa nên là tôi đăng ký 1 loạt mấy phần thi: nhảy cao, nhảy xa, chạy bền, chạy cự li ngắn. Hôm đó, tôi cầm đơn đăng ký chờ P ngoài giảng đường. Phe phẩy trước mặt anh: “Xem đi, xem đi, em giỏi không?”
P liếc nhìn tờ giấy đăng ký, hỏi: “Nhiều như vậy, em có kham nổi không?”
“Đừng xem thường em. Em dồi dào tinh lực lắm”
“Vậy cũng phải.” P đi tới đứng bên lan can.
Tôi cũng đi theo. Thoắt 1 cái nhảy lên lan can ngồi. P giật mình vịn tay tôi lại: “Cẩn thận té đó”
“Không sao, không sao. Đứng thứ nhất sẽ có phần thưởng đấy, đến lúc đó em sẽ làm quà tặng anh, có phải rất có ý nghĩa không?”
Tay P vẫn vịn tôi lại: “Anh không cần quà”
“Anh có hiểu phép tắc không thế? Từ chối quà bạn tặng là không lịch sự!”
“Ồ, vậy tùy em.”
Đến ngày hội thể dục thể thao. Có môn thắng, có môn thua. Đến phần thi chạy tám trăm mét cuối cùng, Tôi cởi áo khoác nhét vào ngực P. Như đánh dấu bạn trai vậy. Lúc đợi, nhìn em gái năm nhất chạy vụt tới đích, thoáng cái lao vào người một bạn nam, Mọi người vỗ tay reo hò.
Thấy vậy, Tôi quay đầu nhìn P. Anh bị nhìn chằm chằm đến mất tự nhiên, len lén lùi ra sau một bước
“Lát nữa anh cũng phải đón em kiểu đó!”
“Không muốn.”
“Ngoài “không muốn” ra anh còn biết nói gì nữa??”
“Anh phản đ��i.”
“...” Tôi nổi cáu. “Phản đối vô hiệu.”
“Thảo luận lại.”
“Bác bỏ!”
P thôi không nói gì nữa
Trước khi ra sân, Tôi còn cố ý làm mặt hung dữ, uy hiếp anh: “Nếu anh không đón em, em sẽ, sẽ... sẽ nghĩ xem nên xử lý anh thế nào!”
Tôi quả thực đã chạy nước rút hết tám trăm mét, chạy bằng hết tất cả sức lực mười mấy năm của mình cộng lại, bỏ xa các bạn khác và về nhất!
Nhưng khoảnh khắc chạy tới đích, không thấy P đâu cả, tôi ngơ ngác tìm anh. Không thấy, tôi òa khóc.
Thấy tôi khóc, Lớp phó phong trào gào thét: “Bạn ấy kích động đến phát khóc rồi!” Cả lớp hoan hô, ai cũng mừng vui! Tôi khóc càng dữ hơn. Khóc đến khàn cả giọng.
Giữa màn nước mắt tèm lem, Tôi lại thấy P đứng trước mặt mình từ lúc nào không hay, cầm một chai nước trong tay, khó hiểu nhìn tôi: “Sao em chạy nhanh thế? Anh đi mua chai nước cho em, chưa kịp quay lại...”
Tôi nghe xong càng ấm ức hơn: “Anh còn hỏi! Em chạy nhanh như vậy còn không phải vì sợ anh không đợi kịp đã đi mất sao. Nếu biết như vậy, em sẽ chạy chậm nhất.”
P bối rối, đi tới, đưa tay lau giọt nước mắt trên mặt tôi: “Được rồi, được rồi, chuyện này có gì hay để khóc chứ?”
Chẳng hiểu kiểu gì mà tôi càng khóc càng hăng.
P lại tiến thêm một bước, nhẹ nhàng dỗ dành: “Được rồi, được rồi, đừng khóc nữa có được không?”
Tôi được nước làm tới: “Hic... Em chạy tới mức sắp gãy chân rồi, lát nữa anh phải cõng em về!”
“...”
“Òa!!!”
“Được rồi...”
…
Uhm. Tôi thật sự mặt dày vậy luôn ấy. Đến lúc xác định mối quan hệ yêu đương xong mọi thứ đảo ngược hết. Haha. Đến lượt P bám dính lấy tôi, còn tôi dành hết thời gian để học và làm thêm.
P cứ hay nói tôi là đồ thay lòng đổi dạ. Có được rồi thì không trân quý nữa. Biết vậy anh đã không đồng ý làm bạn trai tôi. Cảm giác được tôi theo đuổi tốt chết đi được. P vẫn còn muốn hưởng thụ thêm.
…
Hạnh phúc nhất là khi bạn còn trẻ! Bạn có thể khóc hết tim gan. Có thể cười vui rạng rỡ.
Không một chút tạp niệm nào.
…
Nghĩ đến đây. Bất giác thấy tủi thân. Khoảng thời gian đó là đáng sống nhất. Đẹp đẽ nhất. Mặc dù rất vất vả, có lúc rất mệt, rất buồn ngủ. Nhưng giấc ngủ ngắn ngủi nào cũng rất ngon. Tâm hồn lúc nào cũng thư thái, nhìn cuộc đời tràn đầy hy vọng.
Kể từ ngày P đi. Hình như tôi đã để cuộc đời mình trượt dài. Đột nhiên muốn hỏi bằng giọng ấm ức: “P à, thấy em như vậy anh hài lòng không?”
...
3 notes
·
View notes
Text
Nhiều người sợ nỗi buồn. Nhưng tôi không sợ, tôi chỉ sợ một cuộc sống không buồn, không vui nói chung là nhạt nhẽo. Đôi khi chúng ta cũng cần có nỗi buồn làm bạn, nhất là lúc cuộc sống bỗng dưng trống trải và cảm giác cô đơn xâm chiếm ta từng phút. (Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ)
Thời gian chưa bao giờ là bạn tốt của con người. Thời gian biến tóc ta thành hoa lau, nhuộm hồn ta thành lá đỏ. Và đến một ngày nó sẽ biến đời ta thành mây trắng lang thang. (Cảm ơn người lớn)
Tôi đủ lớn để hiểu rằng, mỗi năm thế giới mỗi đổi thay và lòng người cũng khác. Tuổi ấu thơ chỉ có một con đường để cùng nhau chung bước. Khi lớn lên trước mắt ta có lắm nẻo đường đời, bao nhiêu số phận là bấy nhiêu ngã rẽ, làm sao người chẳng quên người. (Mắt biếc)
Tôi đã từng ch�� em dài hơn những năm tháng nhạt màu phía trước. Dù thế nào tôi vẫn muốn nhắc lại, em là người dưng tôi thương nhất cuộc đời này... (Cô gái đến từ hôm qua)
- Nguyễn Nhật Ánh -
11 notes
·
View notes
Text
Đó là một người cựu chiến binh mà thậm chí tôi còn chẳng biết tên, nhưng lại là cả tuổi thơ của tôi.
Bọn trẻ con làng tôi ngày ấy đứa nào cũng biết đến những tên gọi như “ông ba bị”, “ông miên dở”. Theo lời kể của bà, mẹ, và cả các anh chị nữa, ông ba bị là một ông già mang theo một cái bị to, thường đi quanh làng bắt những đứa trẻ hư đem bán. Cứ mỗi khi chúng tôi không nghe lời, bà luôn dọa đem chúng tôi ra cho ông ba bị.
Ông ba bị là cái tên gắn liền với nỗi sợ hãi trong đầu những đứa trẻ ngây thơ ngày ấy.
Và ông là tất cả những gì chúng tôi tưởng tượng về một “ông ba bị”.
Ông hay mặc bộ quần áo màu xanh, trên vai vác một chiếc bao tải lớn, thường xuyên đi khắp làng. Thi thoảng có những đứa trẻ lớn mật dám trêu ông, bị ông đuổi vừa chạy vừa khóc. Còn những đứa nhát cáy như chúng tôi thì chỉ cần nhìn thấy ông ở đằng xa thôi, đã chạy một mạch vào kho thóc của bà ngoại ngồi run nhung nhúc, ai gọi cũng không ra.
Lớn lên tôi mới hay, ông là một cựu chiến binh. Như lời người trong làng kể, lúc ông tham gia chiến đấu đứng gần khu vực bom nổ, vụ nổ đó đã khiến ông bị điếc và thần trí không còn như người thường, hay nói dễ hiểu hơn là bị tâm thần ấy. Người trong làng ngày đó cũng chẳng biết nhà ông ở đâu, người thân còn hay mất, chỉ biết ông từng là bộ đội, sau chiến tranh ông đến làng tôi và đi lang thang như vậy cũng lâu lắm rồi.
Thật ra thì, dù thần trí ông không tỉnh táo nhưng ông chưa bao giờ làm hại ai hết. Mỗi khi nhà nào trong làm có ma chay hiếu hỉ, tôi đều thấy ông đến “làm giúp”. Người trong làng có lẽ quen với việc ông đến giúp bưng bê đồ, cũng chẳng ai đuổi ông đi. Có cần gì thì nhờ ông giúp, ông nom vậy mà còn khỏe lắm, khỏe như trai tráng trong làng, bê củi bê bàn ghế phăng phăng chẳng cần ai giúp. Ông cũng chẳng đòi tiền công, mà chắc là ông cũng không có khái niệm “tiền công" là gì. Xong việc chỉ cần gói cho ông đĩa xôi, miếng gà, bánh trái hoa quả, nhà nào xông xênh có khi còn cho hơn. Vậy là ông lại bỏ vào cái bị và đi mất, có giữ cũng chẳng được.
Tôi nhớ ngày ông ngoại tôi mất (ông ngoại tôi cũng là một cựu chiến binh), ông đến đứng trước quan tài hồi lâu. Ai cũng sợ ông quậy, nhưng ông cũng chẳng làm gì hơn, chỉ đứng một lúc rồi lại ra khiêng củi cho nhà bếp.
Hồi cấp 2 mỗi lần tôi đạp xe đi học, thi thoảng gặp ông trên đường. Ngày đó tôi vẫn còn trẻ con lắm, cứ nhìn thấy ông từ xa là tóc gáy tôi dựng hết cả lên rồi, chẳng dám đạp xe qua chỗ ông cơ. Rồi cấp 3, Đại học tôi đều lên thành phố học, tôi không còn đi qua con đường làng ngày xưa nữa.
Năm 2 ĐH lúc nghỉ học tránh dịch tôi mới giật mình nhớ ra, hình như lâu lắm rồi không thấy ông đi lại trong làng. Mẹ nói, “năm ngoái ông ý sang đường trên phố xx, bị xe đâm phải, mất rồi”.
Tim tôi hẫng lại.
Thời điểm đó tôi cực kỳ muốn khóc, nhưng lại chẳng biết lấy thân phận gì để khóc cho ông. Một người mà đến cái tên tôi còn chẳng biết, chẳng bao giờ dám lại gần và từ lúc tôi có nhận thức thì số lần tôi gặp ông cũng chẳng đủ 10 đầu ngón tay. Thế nhưng tôi xót thương ông lắm.
Từ ngày ông mất tới nay cũng 4 năm rồi, chẳng biết có còn ai nhớ đến ông không nhỉ? Không biết những người trong làng còn nhớ đã từng có một người không tên không tuổi đã từng như một thành viên của làng nữa không? Không biết những đứa trẻ ngày ấy từng bị ông dọa nay đều đã lớn có còn nhắc tới ông nữa không?
Suy cho cùng thì ông ấy chẳng thuộc về bất cứ nơi nào, (có lẽ vậy, vì có khi đến cái căn cước công dân ông cũng chẳng có), người còn nhớ đến ông ấy chắc cũng không nhiều.
Mà cũng có thể giờ này ông ấy đã đầu thai thành một kiếp người mới, sung sướng và hạnh phúc hơn.
2 notes
·
View notes
Text
Góc cafe phố cổ – Nét bình dị của người Hà Nội
Góc cafe phố cổ – Nét bình dị của người Hà Nội cùng với gánh hàng rong buổi chiều. Cà phê góc phố đi vào lòng người một cách tự nhiên. Là nét đẹp bình dị của Hà Nội vốn luôn ồn ào, vội vã. Đây là một trong những thú vui tao nhã của nhiều người Hà Nội, là thú vui trải nghiệm cuộc sống bình dị nhất.
Cà phê giữa lòng phố cổ
Cà phê dạng này nổi tiếng nhất với những quán cà phê giữa lòng phố cổ mang đậm màu sắc xưa cũ của thời gian. Cà phê phố cổ dường như lặng đi, như một nỗi buồn man mác hơn bất cứ nơi nào giữa lòng Hà Nội.
Cà phê bình dân ở phố cổ Hà Nội không phải là những ly cà phê sang trọng, bắt mắt đủ kiểu dáng. Cà phê đen nguyên chất, vị đắng nguyên chất khiến người mới uống sẽ nhăn mặt, khiến người uống quen nhìn thấy đã. Hương vị thơm ngon, vị đắng dịu, mang chút ngọt dịu, thêm chút đá để ly cà phê thêm tròn vị. Đối với phụ nữ, ly cà phê được cho thêm chút đường và chút nước cốt dừa béo ngậy để dung hòa vị đắng trên vị giác.
Nét đẹp bình dị giữa lòng Hà Nội.
Đây không chỉ là nét đẹp bình dị của người Hà Nội giữa cuộc sống ồn ào, tấp nập. Mà còn thu hút sự chú ý của du khách nước ngoài. Một khi có dịp đến Hà Nội, bạn đừng quên trải nghiệm. Đi lang thang cà phê phố cổ cùng Aroma coffeee nhé!
Từ phố cổ yên bình đến góc cà phê xinh xắn ven đường. Từ những mùa hoa lãng mạn đến điểm hẹn thơ mộng thổi hồn vào lòng người. Tất cả những mảnh ghép ấy đều trở thành báu vật quý giá có một không hai. Và từ đó, tôi chợt thấy yêu một Hà Nội phố cho đến khi yêu. Hà Nội, là để nhớ, để yêu, để mỉm cười.
Sau những hối hả và bận rộn của cuộc sống hàng ngày. Bằng cách thưởng thức những tách cà phê ngọt ngào và đăng đắng. Giống như một chiếc mỏ neo, ly cà phê dường như kéo ta rời xa cuộc sống ồn ào. Để sống chậm lại với những cung bậc vui buồn của mỗi ngày. Quá nhiều cà phê không tốt cho sức khỏe nhưng lại tốt cho tâm trạng. Tâm hồn bạn được chữa lành bởi những giọt đắng này.
Hà Nội – in đậm sắc màu thời gian của phố cổ.
Hai từ Hà Nội vừa thốt ra, người ta nghĩ ngay đến 36 phố phường. Những con phố cổ Hà Nội dường như gói ghém linh hồn của thủ đô xưa và nay. Lưu giữ trong đó từng dấu ấn mang màu sắc thời gian trên từng công trình kiến trúc. Vừa bước chân qua, lòng tôi bỗng thổn thức lạ thường, khắc khoải mãi không thôi. Phố cổ Hà Nội thật dễ thương và thân thương.
Hà Nội chúng ta yêu vô cùng bởi vô số góc hẹn hò duyên dáng. Không chỉ du khách hay giới trẻ. Ngay cả những người sống lâu năm ở Hà Nội cũng thích lang thang quanh Hồ Hoàn Kiếm. Các công viên quảng trường hay lang thang Hồ Tây cả sáng sớm và chiều tối. Để hít hà hương vị trong lành của thiên nhiên giữa lòng thủ đô.
Hà Nội không thiếu những quán cà phê đẹp để mọi người tụ tập tán gẫu. Từ những quán cà phê sang trọng dành cho dân văn phòng đến những quán cổ kính dành cho những ai thích hoài cổ. Nhưng người Hà Nội vẫn thích nhâm nhi tách trà nóng. Để những giọt cà phê đặc sệt từ từ rơi vào ly nơi con hẻm vắng – nơi con người ta như hòa làm một với phố cổ. Với những câu chuyện đời thường trôi vào không gian trữ tình.
Có rất nhiều quán cà phê hiện đại, nhưng nếu bạn muốn tìm về những giá trị truyền thống. Aroma coffee sẽ là lựa chọn thích hợp cho bạn.
Lời kết
Vậy là bạn đã có nó – mọi thứ bạn cần biết về cafe phố cổ. Hay là một người yêu cà phê có kinh nghiệm hơn đang tìm kiếm trò chơi của mình. Tôi hy vọng bài viết này sẽ hữu ích
Đó là một vài chia sẻ về góc cafe phố cổ – Nét bình dị của người Hà Nội. Hi vọng rằng sẽ mang lại những thông tin hữu cho những người.
>> Tham khảo: Máy pha cà phê cầm tay chính hãng tại Aroma Coffee
>> Đọc thêm: TOP 5 quán cafe yên tĩnh ở Hà Nội
3 notes
·
View notes
Photo
25/01/2023 - Mùng 4 tết - Du xuân cực mạnh :D
Ơn giời trời có nắng, Mặc dù vẫn rét lòi mắt nhưng mà mình quyết định đi. Mình chỉ cần nắng - điều kiện cần và đủ cho chuyến đi này. Ấp ủ từ trước tết mà không đi được
Cũng chẳng lên kế hoạch gì nhiều,đi là đi thôi. Có điểm đến rồi, còn lại là tự do về lịch trình. Check dự báo thời tiết - Nắng rồi ! Oke Tối ngủ sớm.
7h30 mình xuất phát, Lạnh chứ - kệ, đi và rong ruổi. đến ngã ba nào to to thì check map :D. Càng gần đến nơi thì càng đỡ lạnh hơn hồi sáng. người cứ ở chế độ rung.
Đến thị trấn thì xăng cũng hết và đi tìm cái bỏ vô bụng, qua mấy cửa hàng thì chưa mở hàng hoặc là hết hàng. 12h kém rồi mà.Vòng vèo mãi mới tìm được quán phở còn phở ở gần cuối thị trấn.
Ăn xong thì mọi thứ ê ẩm lại chạy đâu mất :D. 12h30 mình lại lên xe. Đoạn vào bản khá là thử thách. Đố mà chạy đc số 4, toàn số 1 với 2 mà bò :)) Sóng đi động không khả dụng, đi theo cảm tính là chính ...
Bản đẹp và hoang sơ như tên gọi, mỗi tội hôm nay tưởng vắng mà lại khá đông. Lang thang và tìm 1 góc ngồi chill, Lì xì cho mấy bạn nhỏ chơi gần chỗ mình ngồi. Nhìn những ánh mắt ngây thơ mình lại vui thêm chút chút...
Vừa hong nắng tâm trạng và vừa thả trôi tâm trí.
Ngày đẹp trời thế này mà nhiều chỗ vẫn chưa mở. Đấu tranh 1 hồi thì quyết định rút quân. Còn sớm và còn nắng đẹp. Kiểu này về không gặp sương mù đâu. :v
Mua ít dâu tây về cho con em.
Lại đổ đèo, lại check map, lại mỏi lưng, lại chế độ rung :)) Khúc về nắng ở bên kia núi thỉnh thoảng mới ló ra được một xíu nên hơi buồn và lạnh :|
19h mình có mặt ở nhà. kết thúc chuyến du xuân chưa từng có trong lịch sử
À mình đi Hang táu - Mộc Châu. Theo map là 338km cả đi và về
3 notes
·
View notes
Text
Hệ thống kiến thức cơ bản Đàn ghi ta của Lorca - Thanh Thảo do THPT Ngô Thì Nhậm sưu tầm, tổng hợp kiến thức trọng tâm về bài Đàn ghi ta của Lorca cùng các bài văn mẫu liên quan. Để học tốt tác phẩm, ngoài việc soạn bài Đàn ghi ta của Lorca bằng cách trả lời các câu hỏi đọc hiểu về tác phẩm, các em có thể tham khảo bài tổng hợp những kiến thức cơ bản Đàn ghi ta của Lorca - Thanh Thảo được tổng hợp bởi THPT Ngô Thì Nhậm ngay sau đây: Tổng hợp toàn bộ kiến thức trọng tâm bài Đàn ghi ta của Lorca I. Tìm hiểu chung 1. Nhà thơ Thanh Thảo: - Một trí thức nhiều suy tư, trăn trở về các vấn đề xã hội và thời đại. - Muốn cuộc sống được cảm nhận và thể hiện ở chiều sâu nên luôn khước từ lối biểu đạt dễ dãi; đào sâu vào cái tôi nội cảm, tìm kiếm những cách biểu đạt mới qua hình thức câu thơ tự do, giải phóng mọi ràng buộc nhằm mở đường cho một cơ chế liên tưởng phóng khoáng, xoá những khuôn sáo bằng những nhịp điệu bất thường, đem đến cho thơ một mĩ cảm hiện đại bằng hệ thống hình ảnh và ngôn từ mới mẻ. - Kiểu tư duy: giàu suy tư, mãnh liệt, phóng túng trong xúc cảm và nhuốm màu sắc tượng trưng siêu thực. + Tượng trưng: tìm vào trạng thái tâm hồn với những linh cảm được khơi dậy từ vô thức, cho rằng hiện tượng trong vũ trụ tồn tại như những dấu hiệu tượng trưng cho bản chất huyền bí của tạo vật mà chỉ riêng nhà thơ mới có những thiên bẩm kì diệu để thâm nhập và biểu đạt được những hình ảnh tượng trưng ấy. Thơ là một thứ “siêu cảm giác”, không thể giải thích được. Không cần có hình tượng rõ nét, thơ được quan niệm như một bản hoà âm hoàn hảo. Dường như có nét tương đồng giữa sinh sôi của tạo hoá với sự sáng tạo thơ ca. + Siêu thực: Hướng tới một hiện thực cao hơn thực tại. Thế giới siêu thực chỉ có thể cảm thấy trong giấc mơ, trong tiềm thức, lúc đãng trí, thần kinh suy nhược, rối loạn. Khám phá thế giới ấy, nghệ sĩ sẽ phát hiện ra những điều sâu kín mà thiêng liêng, bí ẩn mà chính xác trong cuộc sống con người. Đề cao yếu tố tâm linh và sự ngẫu hứng, sáng tác thường được cấu thành bởi những dòng liên tưởng tiềm thức rời rạc, giãn cách, không thể khắc hoạ được những bức tranh thực tại toàn vẹn. 2. Phêđêricô Gaxia Lorca (1898-1936) - Là một trong những tài năng sáng chói của văn học hiện đại Tây Ban Nha. - Trước một Tây Ban Nha - dưới sự cai trị của chế độ độc tài - đã trở nên phản động về chính trị và già cỗi về nghệ thuật, Lorca đã nồng nhiệt cổ vũ nhân dân đấu tranh với mọi thế lực áp chế, đòi quyền sống chính đáng đồng thời cũng khởi xướng và thúc dẩy mạnh mẽ những cách tân trong lĩnh vực nghệ thuật. Lorca đã tự nguyện làm người du ca đi lang thang với cây đàn ghi ta hát lên những bài ca lãng tử, dùng tiếng đàn giãi bày nỗi đau buồn và niềm khát vọng yêu thương của nhân dân. - Ông đã bị chế độ phản động cực quyền thân phát xít bắt giam và bắn chết. Cái chết thảm khốc của Lorca đã dâng lên một làn sóng phẫn nộ hết sức mạnh mẽ trên thế giới với bè lũ Phrăngcô. Tên tuổi của Lorca trở thành biểu tượng chống chủ nghĩa phát xít, bảo vệ văn hoá dân tộc và văn minh nhân loại. >> Xem thêm: Soạn bài Đàn ghi ta của Lorca 3. Hoàn cảnh ra đời và mục đích sáng tác bài thơ “Đàn ghi ta của Lorca” a. Hoàn cảnh: - Được viết liền mạch trong khoảng thời gian rất ngắn, sau khi ngồi chơi và đàn đạo về thơ Lorca với những người bạn tâm đắc -> kết quả của ấn tượng và nhận thức sâu sắc của Lorca. - Lorca là nhà thơ mà Thanh Thảo rất ngưỡng mộ. Cả thơ ca, cuộc đời và cái chết của Lorca đã gây cho tác giả những xúc cảm và ấn tượng. Chính những hình ảnh và nhạc điệu trong nhiều bài thơ của Lorca đã dẫn dắt Thanh Thảo khi viết “Đàn ghi ta của Lorca” => Kết quả của cuộc gặp gỡ về cảm xúc, giọng điệu và hình ảnh (sự gặp gỡ của hồn thơ) - Từng được biết đến Tây Ban Nha qua những tác phẩm của Hêminguê - một nhà văn Mĩ, lại đọc thơ Lorca từ khi còn trẻ, hình ảnh Tây Ban Nha và hình ảnh trong những câu thơ Lorca đã lặn sâu vào tâm trí và trở thành một ám ảnh để khi viết bài thơ, nó bật ra một cách hoàn toàn tự nhiên. => kết quả sự thăng hoa của vô thức và ám ảnh về con người, cuộc đời và thơ Lorca - một con họa mi Tây Ban Nha.
b. Mục đích: - Bài thơ được viết như một khúc tưởng niệm Lorca, làm sống dậy hình ảnh Lorca và thể hiện sự tri âm, đồng cảm và ngưỡng vọng một người nghệ sĩ tài hoa có cốt cách anh hùng và số phận bi thương. II. Đọc - hiểu văn bản: 1. Nhan đề và đề từ: - Đàn ghi ta - còn gọi là Tây Ban cầm - gắn liền với đất nước Tây Ban Nha xinh đẹp và hào phóng, rực lửa và mê đắm với những trận đấu bò và vũ điệu Flamencô, cùng gắn liền với Phêđêricô Gaxia Lorca - một nhà thơ nhân dân, một người chiến sĩ chống phát xít - một người nghệ sĩ đã dùng tiếng đàn ghi ta cất lên lời ca tranh đấu chống chủ nghĩa phát xít vừa gắn với nền văn hoá Tây Ban Nha vừa gắn với cuộc đời và khát vọng Lorca. - “Đàn ghi ta của Lorca”: tiếng nói nghệ thuật của riêng Lorca - không thuần tuý chỉ là âm thanh, giai đỉệu mà còn là toàn bộ con người Lorca với tinh thần đấu tranh và khát vọng đổi mới nghệ thuật. Trong trường hợp này, cây đàn ghi ta đã gắn bó và biểu hiện tâm hồn nghệ sĩ của Lorca - tình yêu cuộc sống và khí phách kiên cường của người chiến sĩ yêu tự do, hoà nhập trái tim mình với quần chúng nhân dân. - Câu thơ của Lorca “Nếu tôi chết hãy chôn tôi với cây đàn”: ước nguyện của Lorca gắn với cây đàn. Trong cuộc sống, Lorca đã dùng cây đàn ghi ta cất lên lời ca tranh đấu thì khi đi vào cõi chết, ông vẫn muốn mang theo cây đàn để tiếp tục hát lên những bài ca của tình yêu và khát vọng tự do. Tiếng đàn ghi ta sẽ là sự sống, là niềm tin, là hi vọng, là sức mạnh đấu tranh vượt lên cái chết. Sử dụng câu thơ này làm đề từ, Thanh Thảo có lẽ muốn khẳng định rằng Lorca sẽ bất tử cùng với tiếng đàn, cây đàn sẽ kéo dài sự sống, nối dài khát vọng của Lorca. 2. Hình tượng tiếng đàn: những tiếng đàn bọt nước li - la li - la li - la tiếng ghita nâu bầu trời cô gái ấy tiếng ghita lá xanh biết mấy tiếng ghita tròn bọt nước vỡ tan tiếng ghita ròng ròng máu chảy không ai chôn cất tiếng đàn tiếng đàn như cỏ mọc hoang li - la li - la li - la a. Trong văn chương: - Được gợi ra qua cách so sánh với những âm thanh khác (tiếng hạc, tiếng suối, tiếng gió thoảng ngoài, tiếng trời đổ mưa, tiếng ngọc gieo trên mâm vàng, tiếng gươm đao xô sát...) - Được liên tưởng với các hiện tượng thiên nhiên như ánh sáng, nước mắt (“mỗi giọt rơi tàn như lệ ngân” - Nguyệt cầm) b. Trong bài “Đàn ghita của Lorca”: - Không trực tiếp miêu tả âm thanh tiếng đàn mà tập trung miêu tả một thế giới của tưởng tượng và cảm xúc mà tiếng đàn ấy gợi lên. Dường như trong quan niệm của Thanh Thảo, tiếng đàn là âm thanh tiếng lòng của Lorca, phản chiếu cuộc sống và tâm hồn của Lorca. => Nói về tiếng đàn mà dùng những từ không miêu tả trực tiếp âm thanh “nâu”, “tròn”, “vỡ tan” và bằng những hình ảnh thoạt nhìn không có mối liên hệ gì với nhau “bọt nước”, “bầu trời cô gái ấy”, “lá xanh biết mấy”, “bọt nước vỡ tan”, “ròng ròng máu chảy”, “cỏ mọc hoang” tạo nên sự giao thoa lạ lùng mà đầy gợi cảm giữa âm thanh và hình ảnh. - Là “Đàn ghi ta của Lorca”, lẽ đương nhiên có thể hiểu tiếng đàn ở đây là âm thanh, là giai điệu, là sự ngân rung của tâm hồn tràn đầy cảm xúc của Lorca với tư cách một chiến sĩ đấu tranh cho tự do và một nghệ sĩ thiết tha với cuộc sống. - Hệ thống hình ảnh mà Thanh Thảo sử dụng để gợi ra tiếng đàn ghita của Lorca là những hình ảnh có khả năng gợi mở một bức tranh cuộc sống muôn màu muôn vẻ mà cũng có sức ám ảnh lạ lùng.” + “bọt nước”: trong tự nhiên, bọt nước tạo thành do tác động từ bên ngoài vào mặt nước, do sự xô đẩy của những lớp sóng hoặc do những vận động ở tầng sâu đáy nước - nó có thể xuất hiện liên tục song cũng là sự tồn tại mong manh ngắn ngủi. Đó là một hình ảnh thị giác gợi cái hữu hạn mong manh, cái phù du trôi nổi. Cũng như âm thanh tiếng đàn, ở ý nghĩa vật chất, là cái tồn tại trong một khoảng hữu hạn của thời gian, vang lên rồi tắt. Cũng như đời người, hiện diện rồi tan biến mất. Đây là liên tưởng đầu tiên về tiếng đàn của Lorca và cũng là một liên tưởng lạ lùng, độc đáo, gợi nhiều ám ảnh. Nhất là khi đặt nó trong mối quan hệ với cuộc đời của Lorca: rất ngắn ngủi (chết khi mới 38 tuổi)
và rất đau thương (khi chưa hoàn thành khát vọng đấu tranh và chưa đi hết con đường sáng tạo nghệ thuật, bị bắt, bắn chết rồi bị ném xác xuống giếng để phi tang). Trong liên tưởng của Thanh Thảo, hình ảnh Lorca và tiếng đàn Lorca đã nhập vào bọt nước, hiện diện thành bọt nước, mong manh và ám ảnh như bọt nước. + “tiếng ghita nâu / bầu trời cô gái ấy”: “nâu” có thể là màu của vỏ đàn, màu của đất đai quê hương hay màu da cô gái Lorca yêu. Song khi gắn với “bầu trời cô gái ấy” thì “tiếng ghi ta nâu” đã là âm vang và màu sắc của tình yêu, tiếng ghi ta đã chứa đựng trong nó thế giới của những rung động tình yêu say mê đắm đuối. Lạ là ở chỗ âm thanh tiếng ghi ta lại mở ra một khoảng trời, một phần đời sống riêng tư với tình yêu dành cho “cô gái ấy” nghĩa là nó chứa đựng cái phần cuộc sống riêng tư mà cũng rạo rực say mê. + “tiếng ghi ta lá xanh biết mấy”: lá xanh là thiên nhiên tươi tắn, là cỏ cây với cuộc sống tự nhiên; “lá xanh biết mấy” đã là sắc xanh làm xao xuyến cả tâm hồn. “Tiếng ghi ta lá xanh biết mấy” là tiếng ghi ta mang màu xanh của sự sống và niềm thiết tha khắc khoải với sự sống. + “tiếng ghi ta tròn bọt nước vỡ tan”: “tròn” gợi sự hoàn tất, “bọt nước vỡ tan” gợi sự mất mát, kết thúc của cái sự tồn tại mong manh - khi tiếng ghi ta vang lên những âm thanh cuối cùng của giai điệu cuộc sống cũng là khi sự sống đột ngột chấm dứt. + “tiếng ghita ròng ròng máu chảy”- là sự sống ở dạng tồn tại đau thương và bi tráng nhất. Âm thanh tiếng ghita là giai điệu, là sự sống của tâm hồn. Máu chảy ròng ròng lại gợi sự hủy diệt tàn bạo và vết thương đau đớn, gợi sự sống đang bị hủy diệt tàn bạo nhất. Đây là cách liên tưởng rất bạo (khác hẳn với kiểu liên tưởng của Nguyễn Du “Bốn dây nhỏ máu năm đầu ngón tay” - gợi ngón tay bật máu khi dạo đến khúc cao trào của bản nhạc, cũng gợi nỗi đau ứa máu của người chơi đàn. Vì trong sự liên tưởng của Nguyễn Du, tiếng đàn là phương tiện biểu hiện nỗi lòng, còn trong liên tưởng của Thanh Thảo, bản thân tiếng đàn là một sự sống, một sinh thể cũng bị tổn thương và “chảy máu” như chính con người). Đây cũng là một cách liên tưởng rất tự nhiên và tất yếu từ thực tế cuộc đời Lorca (bị bắn chết tàn bạo rồi ném xác xuống giếng). Song quan trọng hơn, cách liên tưởng ấy của Thanh Thảo cho thấy một quan niệm của nhà thơ về nghệ thuật: nghệ thuật (tiếng đàn của Lorca) phản ánh cuộc sống và khi hấp thụ vào mình cái phong phú của cuộc sống thì bản thân nó cũng trở thành một sinh thể có sự sống, có linh hồn. + “không ai chôn cất tiếng đàn/ tiếng đàn như cỏ mọc hoang” “không ai chôn cất tiếng đàn" - có thể hiểu là không ai trân trọng tiếng đàn; là tiếng đàn không thể chôn cất được bởi nó là một giá trị tinh thần, sự tồn tại của nó vượt ra ngoài mọi giới hạn vật chất. Song đặt bên cạnh cách so sánh “tiếng đàn như cỏ mọc hoang” thì nên hiểu theo cách thứ hai. Về mặt cách thức, cách so sánh này nằm trong hệ thống của toàn bài (âm thanh được biểu hiện bằng hình ảnh). Về mặt ý nghĩa, đây là một cách liên tưởng rất lạ lùng: “cỏ mọc hoang” vừa gợi sức sống mãnh liệt, hoang dại, sức lan tỏa không gì ngăn cản được, vừa là chứng nhân, vừa là một tri âm với người lãng tử trong khúc du ca (thơ Lorca: “Ghi ta bần bật khóc/không thể nào/ dập tắt”). Trong trường hợp này tiếng đàn là biểu tượng cho một sức sống mãnh liệt vẫn tiếp tục. Cũng có thể hiểu đây là lời đối thoại của Thanh Thảo với Lorca. Lorca mong muốn được chôn cùng với cây đàn. Thanh Thảo không phải không đồng tình với nguyện ước ấy mà chỉ mở rộng để khẳng định rằng: Cây đàn của Lorca có thể chôn cất, thể xác Lorca có thể vùi lấp song tiếng đàn và tấm lòng của Lorca thì sẽ được trân trọng đón nhận và lưu giữ bởi tiếng đàn ấy mang trong nó một sức sống vẫy gọi để kết nối mọi cá nhân trong khát vọng vươn tới tự do và sáng tạo. Đây còn là một triết lí về nghệ thuật của Thanh Thảo: nghệ thuật nằm ngoài mọi quy luật của băng hoại, chỉ mình nó không thừa nhận cái chết. => Thông qua hệ thống hình ảnh, Thanh Thảo vừa gợi ra một bức tranh cuộc sống muôn màu muôn vẻ của người
nghệ sĩ, vừa gợi được sự vận động của hiện tượng tiếng đàn trong cuộc sống từ một thực thể tồn tại ngắn ngủi, mong manh đến một thực thể hội tụ trong nó muôn sắc màu của sự sống và rồi cuối cùng trở thành một sinh thể, một sự sống có sức sống bất diệt. - Cùng với hệ thống hình ảnh, trong bài thơ có hai lần Thanh Thảo mô phỏng âm thanh tiếng đàn bằng chuỗi điệp âm “li - la li - la li - la” như một chuỗi âm buông do người đệm đàn lướt qua hàng dây - những âm thanh ngẫu hứng mà đầy xao xuyến. Hai lần chuỗi âm thanh này xuất hiện đều tạo nên những điểm nhấn làm nổi bật hình tượng tiếng đàn. Lần thứ nhất nó vang lên lãng đãng, ngân nga trong một không gian dữ dội của đấu trường chính trị và đấu trường nghệ thuật trên xứ sở Tây Ban Nha. Lần thứ hai nó vang lên như những dư âm không dứt của tiếng đàn, những dư ảnh không tan của sự sống (li-la còn gợi nhắc đến tên một loài hoa, hoa tử đinh hương) vẫn đang lặng lẽ tỏa hương. Ở vị trí mở đầu và kết thúc bài thơ, chuỗi âm thanh này góp phần hoàn tất hình tượng tiếng đàn như một sự sống mãnh liệt mà mơ hồ, kiêu bạc và lãng đãng, ngân vang da diết mà lặng lẽ để gợi mở những cảm nhận, hình dung thậm chí là những ám ảnh về một hình tượng khác - hoàn chỉnh và trọn vẹn hơn - hình tượng Lorca. >> Tham khảo bài mẫu: Cảm nhận về hình tượng tiếng đàn trong Đàn ghi ta của Lorca 3. Hình tượng Lorca a. Đất nước Tây Ban Nha (với không gian văn hoá đặc trưng và không khí dữ dội của những xung đột chính trị và nghệ thuật) Tây Ban Nha áo choàng đỏ gắt Tây Ban Nha bỗng kinh hoàng - Hình ảnh “áo choàng đỏ gắt” gợi ra một không gian văn hoá đặc trưng của đất nước Tây Ban Nha với những trận đấu bò và chiếc áo choàng đỏ rực của đấu sĩ. Màu “đỏ gắt” trong tự nhiên là cộng hưởng của màu áo đỏ với màu nắng rực cháy trên không gian đầy cát bỏng, trong ý nghĩa biểu tượng lại gợi liên tưởng đến tính chất dữ dội của một đấu trường đặc biệt - nơi diễn ra những xung đột gay gắt giữa khát vọng dân chủ và nền chính trị độc tài, giữa khát vọng cách tân nghệ thuật với nền nghệ thuật già nua. - Từ “kinh hoàng” (hoảng hốt, ghê sợ tột độ) gợi liên tưởng đến không khí khủng bố căng thẳng dữ dội của chế độ độc tài, cũng gợi liên tưởng đến bầu không gian kinh hoàng những ấn tượng chết chóc - nhất là khi đặt bên cạnh “áo choàng bê bết đỏ” và “tiếng ghita ròng ròng máu chảy”. - Âm thanh tiếng đàn ghita (Tây Ban Nha), hình ảnh chiếc áo đấu sĩ (matactor) và hình ảnh chàng hiệp sĩ lang thang, đơn độc với “vầng trăng chếnh choáng” và “yên ngựa mỏi mòn” gợi liên tưởng đến giấc mơ hiệp sĩ của Đôn Kihôtê lại cũng gợi ra một ấn tượng lãng mạn, say đắm, một hình tượng đậm chất lý tưởng và chất nghệ sĩ. >> Phân tích hình tượng nhân vật Lor-ca trong bài Đàn ghi ta của Lor-ca b. Lorca và cuộc hành trình đơn độc: - Trong thực tế, Lorca đã khơi dậy phong trào đấu tranh chống lại chế độ độc tài phát xít và khởi xướng, thúc đẩy những cách tân trong nghệ thuật. Trên lập trường chính trị, Lorca là người đi đầu khởi xướng những cách tân nên cũng không dễ dàng tìm được sự thấu hiểu và ủng hộ trong một nền nghệ thuật đã trở nên già cỗi. => Lorca như một hiệp sĩ cô đơn trong cuộc hành trình, cô đơn như Đôn Kihôtê trong khát vọng tình yêu và trong cuộc chiến đấu chống lại quái vật và yêu ma. - Để thể hiện được thực tế đó của cuộc đời Lorca và đặc điểm đó của hình tượng Lorca, Thanh Thảo không kể một câu chuyện cụ thể và mạch lạc, cũng không xây dựng một hệ thống chi tiết tường minh và lôgic. Lối thơ tượng trưng, siêu thực khiến ngòi bút nhà thơ đầy ngẫu hứng trong lựa chọn hình ảnh. Sự thấu hiểu và ngưỡng mộ một tài năng khiến Thanh Thảo tiến đến xu hướng lý tưởng hoá để tạo nên một sự hoà nhập chuyển hoá của cá nhân Lorca và đất nước Tây Ban Nha: Tây Ban Nha áo choàng đỏ gắt li - la li - la li - la đi lang thang về miền đơn độc với vầng trăng chếnh choáng trên yên ngựa mỏi mòn - Nói về Lorca song không vội nhắc đến tên Lorca, thay vào đó, danh từ “Tây Ban Nha” được dùng không chỉ một lần có tác dụng gợi cảm đặc biệt: vừa gợi hình tượng Lorca trong
môi trường, không khí đặc trưng của đất nước Tây Ban Nha, vừa tạo liên tưởng đến một sự hoà nhập của Lorca trong đất nước quê hương mình. Hơn nữa, hình ảnh “áo choàng đỏ gắt” của nền văn hoá Tây Ban Nha không thích hợp để ghép với một cái tên cụ thể. Sự kết hợp “Tây Ban Nha áo choàng đỏ gắt” một mặt vẫn cho phép hiểu đó là hình ảnh của Lorca như một hiệp sĩ trên đấu trường thời đại một mặt nâng hình tượng Lorca thành một biểu tượng tráng lệ của thời đại đó. - Những từ láy “lang thang", “đơn độc”, “chếnh choáng”, “mỏi mòn” rất Việt Nam, rất có giá trị tạo hình biểu cảm được đúng một cách hợp lí để gợi ra một hình tượng mang đậm cốt cách Tây Ban Nha: hình tượng một hiệp sĩ cô đơn với bước chân mỏi mệt trong cuộc hành trình đơn độc song lòng vẫn đắm say mải miết theo đuổi lý tưởng vì cái đẹp, cái cao cả của đời mình - một hình ảnh không thể không gợi liên tưởng đến tinh thần hiệp sĩ và tư thế cô đơn của Đôn Kihôtê - một hình tượng văn học của đất nước Tây Ban Nha. + “lang thang” - nay đây, mai đó, không dừng lại ở một nơi nào, không bó buộc trong một không gian nào - cốt cách tự do và hình ảnh người nghệ sĩ tự nguyện làm người du ca đi lang thang với cây đàn ghita hát lên bài ca lãng tử, dùng tiếng đàn giãi bày nỗi buồn đau và khát vọng yêu thương của nhân dân. + “đơn độc” - một mình, không có ai bên cạnh - hình ảnh của Lorca trong cuộc đấu tranh chính trị và khát vọng cách tân nghệ thuật, cũng gợi tư thế của một hiệp sĩ với lí tưởng cao cả đẹp đẽ mà không phải ai cũng có thể thấu hiểu và ủng hộ. + “chếnh choáng” - cảm giác của người đang say - say với cái đẹp và say với lí tưởng của mình dù cái đẹp ấy, lí tưởng ấy không được thực tại đón nhận và trân trọng. + “mỏi mòn” - trạng thái hao sút dần về sức lực, thể chất - hình ảnh con người đã mệt mỏi, đã bị vắt kiệt sức lực trong cuộc hành trình đơn độc của mình. - Bản thân các từ láy rất giàu giá trị biểu cảm, khi đặt trong các kết hợp đã tạo nên những hình ảnh vừa chân thực, vừa thi vị vừa cụ thể vừa có sức khái quát để tạo những ấn tượng đầy lãng mạn. + “đi lang thang” là bước chân của người nghệ sĩ với khúc du ca, “miền đơn độc” lại là một không gian trống trải quạnh vắng không sao tìm được ai cùng đi bên mình để có được một chút ấm áp => cuộc hành trình đơn độc của một hiệp sĩ - nghệ sĩ cô đơn. + “vầng trăng chếnh choáng” là sự say đắm của vầng trăng hay của con người với vầng trăng; “vầng trăng” là hiện thân của cái đẹp. Con người nghệ sĩ say đắm với cái đẹp là điều bình thường. Nhưng ngay cả cái đẹp cũng bị quyến rũ, bị cuốn hút theo những khát vọng và cảm xúc của nghệ sĩ mới thật là điều kì lạ, độc đáo. Nó chứng tỏ cảm xúc ấy phải thật sâu sắc và khát vọng ấy phải thật mãnh liệt, thật cao cả. + “yên ngựa mỏi mòn” - những bước chân ngựa nặng nề mệt mỏi cùng với dáng vẻ mệt mỏi của con người trên yên ngựa - mệt mỏi vì đã phải đi một chặng đường xa mà cái đích vẫn xa vời, mệt mỏi và một mình đơn độc. - Khi kết hợp lại tất cả các yếu tố ngôn ngữ trong đoạn thơ, ta có một nét phác đầu tiên khá chân thực, chính xác và vô cùng gợi cảm về Lorca: “áo choàng đỏ gắt cùng với âm thanh tiếng đàn li - la li - la li – la đi lang thang về miền đơn độc với vầng trăng chếnh choáng trên yên ngựa mỏi mòn” gợi một liên tưởng thú vị: con người nghệ sĩ đã đồng hành cùng vầng trăng chếnh choáng, song thật khó để xác định xem con người đang chếnh choáng trên yên ngựa mỏi mòn hay chính vầng trăng kia đang chếnh choáng trên yên ngựa. Có lẽ là cả hai. Từ đó, ta có thể hình dung ra hình tượng của một chàng lãng tử với cuộc hành trình về miền xa thẳm. Chàng lãng tử ấy mang trong tâm hồn mình cả cuộc sống dữ dội và giấc mơ lãng mạn, cả ý chí kiên cường và những xúc cảm say đắm làm chếnh choáng cả vầng trăng. Đồng thời ta cũng có thể hình dung ra hình tượng một người nghệ sĩ cô đơn trên hành trình đi tìm cái đẹp trong thế giới bạo tàn, cô đơn trong chính cuộc đấu tranh vì tự do và cái đẹp mà nhân tố không phải ai cũng thấu hiểu. >> Tài liệu tham khảo: Bình luận các ý kiến về hình tượng nhân vật Lor-ca c. Lorca và số phận thảm khốc
- Được gợi ra trước hết qua một tương phản: Tây Ban Nha hát nghêu ngao => Lorca với tâm hồn thanh thản và cốt cách tự do hiện lên như một người du ca hát lên bài ca lãng tử Tây Ban Nha bỗng kinh hoàng áo choàng bê bết đỏ Dân tộc Tây Ban Nha với cảm xúc choáng váng tột độ, đau đớn tột cùng và ghê sợ, bàng hoàng khi Lorca - hiện thân của khát vọng tự do - bị bắt và bắn chết tàn bạo. Ở đây nhà thơ như nhập thân vào hình tượng, đồng thời cũng tự phân thân để trải nghiệm đến tận cùng hai tâm trạng - tâm trạng của Lorca và tâm trạng của dân tộc Tây Ban Nha mà Lorca là đại diện ưu tú. Nỗi kinh hoàng của dân tộc Tây Ban Nha không chỉ là vì cái chết của Lorca mà còn vì cách ứng xử tàn bạo, vô nhân đạo trước khát vọng tự do của con người. - Ở khổ thơ đầu, hình ảnh “áo choàng đỏ gắt” gợi ra cốt cách tự do và tính cách dữ dội, phong cách anh hùng và cá tính nghệ sĩ thì ở khổ thơ này, hình ảnh “áo choàng bê bết đỏ” lại gợi tấm thảm kịch của con người mang khát vọng tự do. “Áo choàng đỏ gắt” là một biểu tượng có chức năng khái quát, “áo choàng bê bết đỏ” lại là một sự kiện cụ thể (Lorca bị điệu về bãi bắn). => Thanh Thảo không đi sâu miêu tả sự kiện Lorca bị giết mà chỉ gợi một ấn tượng dữ dội về nó để biểu hiện cảm xúc đau đớn của chính mình và gợi nỗi đau trong lòng người đọc. Song trong cảm nhận và biểu hiện của Thanh Thảo, nỗi đau không phải điều cuối cùng đọng lại. Cái đọng lại sau cùng là niềm tin vào sự bất tử của Lorca. d. Lorca và sự bất tử - Được gợi mở bằng một so sánh đặc biệt: “chàng đi như người mộng du”. Trong không khí của đoạn thơ, “đi” là một hành động thụ động của đôi chân (vì con người thể xác đã bị bắt, bị điệu về bãi bắn), còn trong mạch vận động của hình tượng, đây là một bước chuyển đột ngột từ sự sống bên ngoài vào s�� sống bên trong, từ vận động của đôi chân đến sự vận động của tâm hồn, từ hành trình tới sự kết thúc vật chất đến sự khởi đầu bất tử của tinh thần. Vì “mộng du” tức là thoát khỏi thế giới thực tại để sống và bay bổng trong một thế giới khác - ở đây là thế giới của sự sống - một sự sống mạnh mẽ và phóng khoáng, tươi tắn mà lãng đãng để không thể nào huỷ diệt được. Thanh Thảo đã gợi ra một sự hoá thân, hoà nhập tuyệt đỉnh giữa hình tượng tiếng đàn và hình tượng Lorca: khi Lorca bị điệu về bãi bắn cũng là lúc tiếng đàn ngân lên (tiếng ghita nâu, tiếng ghita lá xanh). Khi Lorca bị bắn là khi tiếng ghita dạo khúc cao trào rồi tắt lịm (tiếng ghita tròn bọt nước vỡ tan, tiếng ghita ròng ròng máu chảy). Khi xác của Lorca bị ném xuống giếng là khi sự sống của tiếng đàn trỗi dậy “như cỏ mọc hoang”. Và khi dư ba của tiếng đàn “như cỏ mọc hoang” là khi “Lorca bơi sang ngang trên chiếc ghita màu bạc”... => Hình tượng tiếng đàn - Lorca đã vượt khỏi giới hạn vật chất của hình ảnh và âm thanh để trở thành hình tượng tinh thần có sức sống bất diệt. - Lối liên tưởng độc đáo: giọt nước mắt vầng trăng long lanh trong đáy giếng Hình ảnh “vầng trăng” xuất hiện hai lần đều không phải như những thực thể của thế giới khách quan mà như một biểu tượng gắn liền với những năng lượng tinh thần đặc biệt. Lần thứ nhất, trăng xuất hiện trong trạng thái “chếnh choáng” rất nghệ sĩ. Lần thứ hai lại được gợi ra trong một nỗi đau rất con người mà cũng thẳm sâu như chính vũ trụ - nơi trăng kia hiện diện. Ở câu thơ này, vầng trăng trước hết thuộc về vũ trụ bát ngát với ánh sáng dịu dàng và vẻ đẹp mĩ lệ. Đối lập với vầng trăng là đáy giếng - nơi kẻ thù ném xác Lorca hòng xoá dấu vết tội ác, nơi tăm tối mịt mùng, không sao soi thấu được, nơi lưu giữ hiện thân của đau thương và tội ác xấu xa. Hai hình ảnh tương phản này gợi hai thế giới hoàn toàn cách biệt, xa lạ và không thể nào tìm mối liên hệ. Vậy mà Thanh Thảo đã phát hiện ra mối liên hệ giữa chúng bằng một liên tưởng độc đáo. Trước hết, “giọt nước mắt vầng trăng” vừa có thể hiểu là giọt nước mắt của vầng trăng (trăng khóc cho cái chết oan khuất của Lorca hay chính là vũ trụ đã cảm thấu nỗi đau khôn cùng của con người), vừa có thể hiểu rằng là giọt nước mắt của vũ trụ rơi vào đáy giếng để soi sáng sự thật bị chôn vùi.
“Đáy giếng” là nơi chôn vùi thân xác Lorca, nơi cất giấu một bí mật về tội ác của chế độ độc tài, “đáy giếng” cũng là nơi đón nhận sự toả sáng của mối đồng cảm sâu xa từ vũ trụ. - Sức tưởng tượng mạnh mẽ: “Đường chỉ tay đã đứt” là sự chấm dứt cuộc sống vật chất, “dòng sông rộng vô cùng” là cuộc đời vô hạn vẫn tiếp tục chảy trôi. Tương quan ấy đã gợi một cảm giác bi quan: có lẽ sự tồn tại hữu hạn, mong manh của một đời người ngắn ngủi đứt gãy nửa chừng sẽ bị dìm cho chìm nghỉm dưới đáy sông, sẽ trở nên vô nghĩa trước cái vô cùng của sóng nước. Thế nhưng Thanh Thảo lại bằng tưởng tượng đem đến một cảm nhận hoàn toàn ngược lại: Lor-ca bơi sang ngang trên chiếc ghita màu bạc “bơi” là hành động để tồn tại và khẳng định sự tồn tại trên dòng sông, “bơi sang ngang” là không bị cuốn đi và không muốn buông trôi theo dòng nước - phải chống chọi với sức băng cuốn của sóng nước song cũng thể hiện rõ tư thế đứng cao hơn mọi sự chảy trôi thông thường; bơi bằng và trên chiếc “ghita màu bạc” là dùng cây đàn ghita chở tải sự sống của mình vượt lên mọi sự băng hoại, chảy trôi. Chiếc đàn ghia ta đã chở sự sống và linh hồn Lorca vượt qua giới hạn ngắn ngủi của đời người để đến với cõi vô cùng của cuộc sống. Đó vừa là thực tế, vừa là niềm tin tuyệt đối của Thanh Thảo vào sự bất tử của Lorca. Vậy là, sự tưởng tượng xét đến cùng lại bắt nguồn từ nhận thức về giá trị tinh thần của tiếng đàn Lorca, từ giá trị của tiếng nói và những cống hiến của Lorca cho nghệ thuật. Vậy là ta lại thấy ở đây một khía cạnh nữa trong quan niệm nghệ thuật của Thanh Thảo: sự sống vật chất của người nghệ sĩ chỉ là hữu hạn song sản phẩm nghệ thuật mà nghệ sĩ tạo ra sẽ đưa nghệ sĩ vào cõi bất tử. Dòng tưởng tượng tiếp tục trào dâng mạnh mẽ về sự sống bất diệt và niềm kiêu hãnh của Lorca: “lá bùa cô gái Digan” là vật có phép thiêng để trừ tà và tránh tai hoạ. Ném “lá bùa” vào “xoáy nước” là sẵn sàng đối mặt với hiểm hoạ và định mệnh trong cuộc đời - hành động làm bật lên tư thế đầy kiêu hãnh (“xoáy nước” là hiểm hoạ trên dòng sông số phận, “ném lá bùa” là ném sự bảo vệ về sinh mạng). “Ném trái tim” lại là sự dâng hiến trọn vẹn trong thanh thản và vô tư những rung cảm trong sáng, chân thành và thiêng liêng nhất của chính mình - hành động làm bật lên sự cao cả của tấm lòng, sự cao thượng trong tình cảm. Cả thế kiêu hãnh và trái tim cao thượng đều là dấu hiệu của cốt cách nghệ sĩ - hiệp sĩ, nó làm tỏa sáng vẻ đẹp của hình tượng Lorca (hai lần Thanh Thảo dùng từ “ném”. Lần thứ nhất là hành động của một hiệp sĩ dám coi khinh cái chết bởi cái chết do kẻ thù gây ra cũng không thể ngăn cản tư tưởng, tâm hồn Lorca hòa vào sự sống bất tử của nhân dân. Lần thứ hai là hành động của một nghệ sĩ sẵn sàng và tự nguyện dâng trọn tâm hồn mình cho cuộc đời để ra đi trong yên lặng. Chính sự dâng hiến vô tư và tự nguyện ấy đã khiến tiếng đàn ghita của Lorca ngân vang bất diệt không chỉ bằng âm thanh mà còn bằng cả dư âm. Hai lần Thanh Thảo mô tả tiếng đàn “li - la li - la li - la”. Lần thứ nhất là những âm thanh vang lên trong không gian dữ dội của đất nước Tây Ban Nha thành lời ca tranh đấu. Lần thứ hai là những âm thanh vang lên trong “lặng im bất chợt”, vang lên từ cõi vô cùng và sự bất diệt. Lần thứ nhất là âm thanh thực. Lần thứ hai đã là những dư âm không dứt để khơi dậy và nối dài cảm xúc, rung động và tỏa sáng lí tưởng cao cả đẹp đẽ của Lorca). >> Những bài cảm nhận về hình tượng Lor-ca trong Đàn ghi ta của Lor-ca hay nhất III. Tổng kết - “Đàn ghi ta của Lorca” là một bài thơ hay. Hay ở chỗ không chỉ tạo dựng chân dung người nghệ sĩ - chiến sĩ Phêđêricô Gaxia Lorca một cách trung thực và gợi cảm mà còn giúp người đọc cảm nhận sâu sắc vẻ đẹp tâm hồn và tính cách đậm chất Tây Ban Nha của Lorca. Bài thơ giàu nhạc điệu - kết quả của sự hòa nhập chất nhạc đặc biệt của thơ Lorca và năng lượng sáng tạo đặc biệt của hồn thơ Thanh Thảo (những câu thơ không viết hoa đầu dòng tạo mạch thơ liên tục, xâu chuỗi với nhau để kết nối các biểu tượng vốn rời rạc và đầy sức ám ảnh; những liên tưởng thơ bất
ngờ, phóng khoáng tạo một gợi mở độc đáo về tiếng đàn ghita của Lorca; những tương phản gay gắt được xây dựng liên tiếp để làm nổi bật những ấn tượng đậm nét về con người, cuộc sống và sức sống bất diệt của những giá trị tinh thần mà Lorca tạo nên trong bối cảnh xã hội và thời đại dữ dội lúc bấy giờ; những hình dung từ được dùng một cách tình c���, không cố ý song đều gắn một cách vô thức với số phận và cuộc đời Lorca để tạo nên một ám ảnh và làm nổi bật chủ đề tư tưởng của bài thơ...). Nhạc điệu của bài thơ không phải là chất nhạc do âm, vần hay thanh điệu đem lại là giai điệu của tâm hồn, của trái tim đồng điệu trong lí tưởng và khát vọng nên khó thấy hơn và cũng dễ ám ảnh hơn. - “Đàn ghi ta của Lorca” là tiếng nói tri âm của người nghệ sĩ với một người nghệ sĩ, một người chiến sĩ với một người chiến sĩ. Sự đồng cảm của Thanh Thảo và Lorca trong bài thơ vừa cho người đọc hiểu về Lorca vừa cho người đọc một cái nhìn trọn vẹn hơn về con người Thanh Thảo - một trí thức giàu suy tư và một người nghệ sĩ tràn đầy nhiệt huyết, lí tưởng. “Đàn ghi ta của Lorca” như là sự tiếp nối trọn vẹn cái mạch thơ đã được khơi dòng từ trường ca “Những người đi tới biển” Chúng tôi đi không tiếc đời mình Tuổi hai mươi làm sao không tiếc Nhưng ai cũng tiếc tuổi hai mươi thì còn chi Tổ quốc - “Đàn ghi ta của Lorca” cũng chứa đựng trong nó triết lí về nghệ thuật của nhà thơ Thanh Thảo: triết lí về mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống, về sức sống của nghệ thuật và về mối quan hệ giữa sức sống của nghệ thuật với sự tồn tại về mặt tinh thần của nghệ sĩ trong cuộc đời. Những điều này thực ra không mới song trong bài thơ này, nó chính là cơ sở để Thanh Thảo khẳng định giá trị những sáng tạo nghệ thuật và những cống hiến về tư tưởng của Lorca đồng thời cũng là cơ sở để nhà thơ khẳng định niềm tin vào sự bất tử của những cống hiến ấy. Xem thêm: Cảm nhận về bài thơ Đàn ghi ta của LorcaPhân tích bài thơ Đàn ghi ta của Lor-ca *********** Hy vọng bài tóm tắt kiến thức Đàn ghi ta của Lorca - Thanh Thảo mà THPT Ngô Thì Nhậm đã tổng hợp trên đây sẽ là tài liệu ngữ văn lớp 12 bổ ích giúp các em dễ dàng tiếp thu kiến thức để học tập tốt hơn. Chúc các em luôn học tốt và đạt kết quả cao nhé!
0 notes
Text
Bạn đã quá quen thuộc với những quán cà phê sang chảnh, hiện đại ở Đà Lạt? Vậy thì hãy thử "đổi gió" đến Lang Thang Cafe & Beer - một quán cà phê độc đáo mang đậm chất riêng biệt, nơi bạn có thể vừa chill giữa thiên nhiên, vừa sống ảo thả ga và săn lùng những món đồ chất chơi. Cùng Vivu Việt Nam khám phá tất tần tật về quán cà phê "chất như nước cất" này nhé! Thông tin cơ bản về Lang Thang Cafe & Beer Đà Lạt Địa chỉ: 76 Đ. Hoàng Văn Thụ, P. 5, TP. Đà Lạt, Lâm Đồng Thời gian hoạt động: 8:00 - 22:00 Giá cả thức uống: Khoảng từ 25.000 - 55.000 đồng Thông tin liên hệ: 0969 459 392 Nằm ẩn mình trên con dốc cao gần Thác Cam Ly hùng vĩ, Lang Thang Cafe & Beer là quán cafe ở Đà Lạt lý tưởng cho những tâm hồn yêu thiên nhiên và nghệ thuật. Với diện tích 300m2, quán cà phê này không chỉ là nơi để bạn thưởng thức đồ uống ngon, mà còn là không gian tuyệt vời để ngắm cảnh, sống ảo, hòa mình vào những đêm nhạc Acoustic và khám phá những món đồ độc đáo tại phiên chợ Lang Thang. Đến với Lang Thang Cafe & Beer, bạn sẽ được trải nghiệm một Đà Lạt thật khác, đ��y chất thơ và lãng mạn. Thông tin cơ bản về Lang Thang Cafe & Beer Đà Lạt Hướng dẫn cách di chuyển đến quán Lang Thang Cafe & Beer Đà Lạt Từ chợ Đà Lạt bạn đi theo hướng đường Nguyễn Thị Minh Khai > đường Nguyễn Văn Cừ > đường Ba Tháng Hai > đường Hoàng Văn Thụ. Tìm tới địa chỉ số 76 đường Hoàng Văn Thụ là bạn sẽ thấy quán Lang Thang Cafe & Beer. Hướng dẫn cách di chuyển đến quán Lang Thang Cafe & Beer Đà Lạt Tuy nhiên, vì quán nằm ở trên con dốc cao, khá khó đi nên bạn cần lưu ý một vài điểm quan trọng. Điểm nhận diện của quán là một tấm biển nhỏ bằng gỗ màu vàng. Nếu đi từ đường Huyền Trân Công Chúa thì tại ngã ba đường khoảng 500m, bạn sẽ thấy biển này. Từ đây, bạn đi lên theo con hẻm dốc cao. Nếu đi xe máy, nhớ để số 1 để đảm bảo an toàn. Sau khi lên dốc khoảng 10m, nhìn sang bên tay phải, bạn sẽ thấy quán Lang Thang Cafe. Khám phá sức hấp dẫn tại Lang Thang Cafe Đà Lạt Không gian độc đáo và thức uống gây thương nhớ Lang Thang Cafe & Beer Đà Lạt là chốn dừng chân lý tưởng cho những ai tìm kiếm sự bình yên và hòa mình vào thiên nhiên. Nằm ngay thác Cam Ly hùng vĩ, quán mang đến không gian chill tuyệt đối, nơi bạn có thể thả hồn theo tiếng thác đổ rì rào và tận hưởng bầu không khí trong lành của rừng thông bao quanh. Không gian độc đáo tại Lang Thang Cafe Đà Lạt Thức uống tại Lang Thang cũng là điểm cộng lớn, được đánh giá cao về chất lượng và giá cả phải chăng. Từ cacao trứng, cà phê trứng béo ngậy đến yogurt dâu thơm ngon, mỗi món đều được pha chế tỉ mỉ và trình bày đẹp mắt. Đặc biệt, đừng quên thử beer gừng - một thức uống độc đáo chỉ có tại Lang Thang. Không chỉ có đồ uống ngon, Lang Thang còn ghi điểm bởi đội ngũ nhân viên thân thiện và những "nhân viên" chó mèo đáng yêu, luôn sẵn sàng chào đón và quấn quýt bên khách. Lang Thang Cafe & Beer Đà Lạt có đa dạng thức uống và thú cưng đáng yêu Săn đồ chất tại phiên chợ Lang Thang Bên cạnh trải nghiệm thưởng thức cà phê và chill, Lang Thang Cafe & Beer còn là thiên đường cho những tín đồ săn đồ độc lạ tại phiên chợ Lang Thang. Phiên chợ này là điểm đến không thể bỏ qua với những ai yêu thích phong cách vintage, đồ handmade độc đáo và những món đồ second-hand chất lừ. Săn đồ chất tại phiên chợ Lang Thang Tại đây, bạn sẽ được tha hồ lựa chọn từ quần áo, phụ kiện, đồ trang trí nhà cửa đến những món đồ cổ xưa đầy giá trị. Mỗi món đồ đều mang một câu chuyện riêng, chờ bạn khám phá và mang về nhà. Không chỉ là nơi mua sắm, phiên chợ Lang Thang còn là không gian để bạn giao lưu, kết nối với những người có cùng đam mê và sở thích. Đêm nhạc Acoustic và giao lưu cực chill Lang Thang Cafe & Beer chính là điểm hẹn đầy thú vị cho những tâm hồn yêu âm nhạc. Vào những đêm cuối tuần, quán thường tổ chức các đêm nhạc acoustic với không gian ấm cúng, gần gũi. Thưởng thức đêm nhạc Acoustic tại Lang Thang Cafe Đà Lạt Tiếng đàn guitar mộc mạc hòa quyện cùng giọng hát trầm ấm của các nghệ sĩ sẽ đưa bạn vào một thế giới âm nhạc đầy cảm xúc.
Đây là cơ hội để bạn thả lỏng tâm hồn, quên đi những muộn phiền của cuộc sống và đắm chìm trong những giai điệu ngọt ngào. Đặc biệt, trong đêm nhạc này bạn còn có thể giao lưu, kết nối với những người bạn mới có cùng đam mê. Hãy đến và trải nghiệm những khoảnh khắc đáng nhớ này tại Lang Thang Cafe & Beer Đà Lạt nhé! Xem thêm tổng hợp 1000+ địa điểm ăn uống nổi tiếng, siêu dấp dẫn! Giao lưu kết bạn tại Lang Thang Cafe Đà Lạt Góc sống ảo “triệu like” và chill cùng hội bạn thân Lang Thang Cafe & Beer Đà Lạt không chỉ là điểm đến để thưởng thức cà phê và hòa mình vào thiên nhiên, mà còn là thiên đường sống ảo cho những tín đồ mê chụp ảnh. Với không gian độc đáo, quán cà phê này sở hữu vô vàn góc sống ảo, đảm bảo sẽ làm hài lòng bất kỳ ai đặt chân đến đây. Lang Thang Cafe & Beer có background sống ảo “triệu like” Từ những góc nhỏ xinh bên trong quán với ánh đèn vàng ấm áp, đến khu vườn xanh mát với cây cối và hoa lá rực rỡ, bạn có thể tha hồ tạo dáng và chụp những bức ảnh cực chất. Đặc biệt, bạn có thể chụp hình với những “pet cưng” tại đây để lưu giữ những khoảnh khắc đáng yêu này. Với background đẹp như tranh vẽ, bạn chỉ cần tạo dáng tự nhiên và thả hồn vào khung cảnh, những bức ảnh “triệu like” sẽ nằm gọn trong tầm tay. Đừng quên rủ hội bạn thân cùng đến Lang Thang Cafe & Beer Đà Lạt để có những buổi chill và sống ảo đáng nhớ nhé! Lưu giữ kỷ niệm cùng bạn bè tại Lang Thang Cafe & Beer Đánh giá chung về quán Lang Thang Cafe & Beer Đà Lạt Ưu điểm Quán có không gian xanh mát, gần gũi với thiên nhiên, tạo cảm giác thư thái và yên bình. View nhìn ra thác Cam Ly hùng vĩ và rừng thông xanh ngắt là điểm cộng lớn. Thức uống đa dạng, được pha chế tỉ mỉ và có hương vị đặc biệt. Giá cả bình dân, phù hợp với nhiều đối tượng khách hàng. Đội ngũ nhân viên phục vụ dễ thương, nhiệt tình. Quán có nhiều góc chụp ảnh đẹp, lý tưởng cho những ai yêu thích chụp ảnh và chia sẻ lên mạng xã hội. Sự hiện diện của những chú chó mèo thân thiện tạo thêm điểm nhấn thú vị cho quán. Những đêm nhạc acoustic vào cuối tuần mang đến không gian thư giãn và lãng mạn. Phiên chợ Lang Thang mua sắm đa dạng món đồ xinh xắn. Nhược điểm Quán nằm trên con dốc khá nguy hiểm, khi đi xe máy sẽ cần phải rất cẩn thận và tay lái vững mới đi được. Một số khách hàng phản ánh nhân viên đôi lúc không được nhiệt tình và bị nhầm lẫn các món nước mà khách order. Quán khá hot nên vào những lúc đông khách sẽ khó tìm chỗ đẹp để ngồi hoặc chụp hình. Đôi lúc có mũi và bọ ảnh hưởng đến khách hàng. Xem thêm tổng hợp 1000+ địa điểm du lịch nổi tiếng, siêu hấp dẫn trên đất nước Việt Nam hình chữ S ta! Đánh giá chung về quán Lang Thang Cafe & Beer Đà Lạt Một số đánh giá của khách hàng Phạm Minh Anh: “Một quán cafe chill chill ngay thác Camly, ngồi ở quán có thể nghe tiếng thác đổ. Đường lên hơi khó nha, cần vững tay lái. Món cacao trứng và cà phê trứng ngon, các món khác bình thường.” Nguyễn Yến: “Đồ uống ngon và giá cả bình dân (9/10). Nhân viên người: rất nhẹ nhàng và vui vẻ. Nhân viên chó mèo: tận tâm nhưng hơi láo, dù sao vẫn cho 10 điểm. Không gian quán chill lắm dù quán hơi khó tìm (đề nghị để biển đỡ khuất dưới đường). Chủ quán nên tìm cách khử muỗi nữa ạ.” Phát Futsal: “Mình uống quán này 2 lần trong đợt đi Đà Lạt gần đây. Quán ngay đường lớn. Chỉ chạy lên 1 con dốc khá cao (1 người chạy số 1 thì lên được). Nước giá tương đối mềm. Uống ngon. Có các chú chó chơi cùng. View chill. Rừng thông bao quanh. Có đàn guitar cho các bạn mượn chơi. Nghe tiếng thác to.” Hồ My: “Quán có diện tích nhỏ, trang trí không gian xanh nhiều cây cối, nước uống ngon, giá rẻ so với mặt bằng chung. Đặc biệt cuối tuần có phiên chợ với nhiều sản phẩm đa dạng cho khách ghé thăm.” Nếu bạn đang tìm kiếm một không gian để thư giãn, sáng tạo và khám phá những điều mới mẻ, đừng quên ghé thăm Lang Thang Cafe & Beer. Và để có thêm nhiều gợi ý thú vị về những địa điểm du lịch Đà Lạt cho chuyến đi sắp tới, hãy tiếp tục theo
dõi các bài viết khác của Vivu Việt Nam nhé!
0 notes
Text
Tuổi trẻ là gì? Giá trị và khát vọng của tuổi trẻ cần có
Tuổi trẻ được coi là quãng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời của mỗi người. Nó chứa đựng ước mơ, khát vọng nhưng cũng đầy thách thức. Vậy tuổi trẻ là gì? Khát vọng và giá trị tuổi trẻ là gì? Thực trạng tuổi trẻ ngày này? Hãy cùng với chúng tôi tìm hiểu trong bài viết dưới đây nhé!
Tuổi trẻ là gì?
Tuổi trẻ chính là một khoảng thời gian trong cuộc sống của mỗi người, nằm giữa thời thơ ấu và thời trưởng thành. Nó gắn liền với vẻ ngoài, sự tươi mới, sức sống hay tinh thần… đặc trưng của một người trẻ. Không có độ tuổi cụ thể nào để xác định thời gian của tuổi trẻ và cũng không có các hoạt động cụ thể nào để đánh dấu sự kết thúc của tuổi trẻ.
Tuổi trẻ - thời gian định hình sự độc lập của cá nhân Có thể nói tuổi trẻ là thời gian định hình sự độc lập của một cá nhân. Sự định hình này sẽ phụ thuộc vào bối cảnh văn hóa và một môi trường nhất định. Sự độc lập của một người trẻ là mức độ phụ thuộc của họ dựa vào gia đình về mặt tài chính và cảm xúc hay mức độ trưởng thành.
Khát vọng tuổi trẻ là gì?
Khát vọng của tuổi trẻ thường là những ước mơ, kế hoạch hay mong muốn trong tương lai. Các khát vọng này thường có liên quan đến sự nghiệp, học tập, tình yêu và cuộc sống. Khát vọng tuổi trẻ thường được kích thích bởi sự tò mò, trí tưởng tượng phong phú cũng như quyết tâm đạt được mục tiêu đã đề ra. Đây chính là một thời điểm quan trọng trong cuộc đời khi mà người trẻ có thể khám phá và định hướng ra cho bản thân những khát vọng, giá trị cũng như mục tiêu cá nhân mà họ mong muốn mình đạt được trong tương lai.
Khát vọng tuổi trẻ - ước mơ, kế hoạch, mong muốn trong tương lai Có thể nói rằng, khát vọng tuổi trẻ chính là tài sản vô giá và cũng là động lực để các bạn trẻ cố gắng vươn lên, phấn đấu để trở thành những người thành đạt trong tương lai. Điều này cũng đồng nghĩa với việc họ cần phải tìm hiểu cũng như nắm bắt được định hướng, kế hoạch hay hành động sao cho phù hợp với những khát vọng đó. Tuy nhiên, cũng cần phải lưu ý rằng khát vọng không đơn thuần chỉ là một điều tốt đẹp mà nó còn cần phải được cân nhắc kỹ lưỡng, đánh giá một cách đúng mức để đảm bảo rằng không ảnh hưởng xấu đến cuộc sống hay sự nghiệp của bạn.
Thực trạng tuổi trẻ ngày nay là gì?
Bán rẻ thời gian, sức khỏe, hoài bão của tuổi trẻ Thói quen thích hưởng thụ cũng như mơ mộng về một công việc nhẹ nhàng, lương cao ngất ngưởng đã khiến cho một bộ phận giới trẻ bị dẫn dắt vào những tổ chức với mục đích không lành mạnh. Sự lên ngôi của chủ nghĩa thực dụng đã khiến cho họ sẵn sàng gạt bỏ đi tính trung thực để kiếm lời và lợi dụng những kẽ hở của luật pháp để lừa đảo người khác.
Nhiều bạn trẻ lựa chọn bán rẻ tuổi trẻ của mình Một bộ phận khác thì lại dùng toàn thời gian để lang thang trên thế giới “ảo”. Sự phát triển của công nghệ thông tin cùng những phần mềm, ứng dụng giúp cho chúng ta dễ dàng phát triển, tạo dựng được các mối quan hệ cũng như nắm bắt được thông tin dễ dàng hơn. Tuy nhiên, việc lạm dụng mạng xã hội lại là nguyên nhân khiến cho mọi người dần xa rời nhau. Bên cạnh đó, game cũng là một trong những nguyên nhân khiến cho giới trẻ bị sa ngã. Thay vì mục đích ban đầu là để giải trí, thư giãn đầu óc thì các bạn trẻ lại lạm dụn nó, tốn rất nhiều thời gian và tiền bạc vào việc chơi game. Tuổi để học, để đi và để tận hưởng cuộc sống Bên cạnh thực trạng trên thì vẫn còn có những bạn trẻ chọn cho mình hướng đi đúng đắn. Đó chính là tiếp tục học hành, nghiên cứu và trao dồi kiến thức. Một bộ phận khác thì lại lựa chọn gác lại việc học một thời gian để đi du lịch, trải nghiệm và tận hưởng những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Nhiều bạn trẻ cho rằng thanh xuân chính là tuổi có đầy đủ sức khỏe và tinh thần nhất. Vậy nên hãy dùng nó để thực hiện những điều mà mình thích, đó chính là cách để sống vui vẻ mỗi ngày. Tuổi trẻ là để trải nghiệm và gầy dựng cho tương lai Hiện nay cũng có rất nhiều bạn trẻ đã xác định rất kỹ cho con đường tương lai của mình. Thay vì tiêu tốn thời gian vào những thú vui, sở thích thì các bạn lại lựa chọn tìm hiểu về công việc và nghề nghiệp. Trau dồi nhiều kĩ năng cũng như thử sức mình với những công việc thực tế, va chạm với thực tiễn nhiều hơn để tạo tiền đề cho những bước chuyển vững chắc. Có thể nói những bạn trẻ ấy xứng đáng có được một tương lai đầy tiềm năng để phát triển.
Tuổi trẻ là để gây dựng cho tương lai Nắm bắt được nhu cầu và mong muốn giúp đỡ các bạn trẻ trong con đường gầy dựng tương lai mà rất nhiều doanh nghiệp, tổ chức đã tạo điều kiện và tuyển dụng những nhân sự trẻ vào các vị trí phù hợp. Đây cũng chính là nơi để các bạn được học hỏi những kinh nghiệm thực tế và cùng là dịp để các tổ chức tuyển chọn, đào tạo được những người tài, góp phần vào sự phát triển chung. Thực tế thì đã có rất nhiều nhà lãnh đạo tài ba với tuổi đời còn rất trẻ. Sự thành công của họ chính là nhờ vào quá trình phấn đấu không ngừng nghỉ cũng như tôi luyện bản thân từ rất sớm.
Giá trị của khát vọng tuổi trẻ là gì?
Giúp cuộc sống trở nên có ý nghĩa hơn Một người nếu như không có khát vọng của tuổi trẻ và mục tiêu phấn đấu thì thường sẽ thích lặp lại những điều quen thuộc hàng ngày như: đi làm, về nhà, ăn ngủ... Tuy nhiên khi chúng ta tìm được một mục tiêu để phấn đấu thì sẽ thấy mỗi ngày trôi qua thật có giá trị. Bởi vì bạn sống không chỉ là để tồn tại mà còn giúp tô điểm cho đời thêm đẹp.
Khát vọng tuổi trẻ giúp cuộc sống ý nghĩa hơn Động lực để con người bước lên phía trước Chính khát vọng tuổi trẻ sẽ tạo ra động lực để mỗi người có thể tiến lên phía trước, dù cho con đường đó còn nhiều chông gai hay vấp ngã. Trong hành trình chinh phục cuộc sống có những lúc bạn sẽ muốn từ bỏ mọi giấc mơ nhưng chỉ cần có khát vọng thì bạn sẽ trở nên mạnh mẽ và đứng lên để tiếp tục chinh phục những ước mơ, hoài bão của mình. Tự nhận thức được “mình là ai?” Những người có khát vọng thì trong từ điển của họ rất hiếm khi xuất hiện chữ “từ bỏ”. Bởi vì họ nhận thức được mình là ai, bản thân đang ở vị trí nào hay những thế mạnh và điểm yếu của mình là gì.
Tuổi trẻ giúp bạn tự nhận thức được bản thân mình Khi bạn đã biết làm chủ bản thân thì bạn sẽ trở nên tỉnh táo và nhìn mọi thứ xung quanh bằng “lăng kính” khách quan nhất, Từ đó đưa ra được những quyết định chính xác và đúng đắn. Kết hợp với một trái tim đầy nhiệt huyết và khát vọng mãnh liệt của tuổi trẻ sẽ giúp cho bạn tạo ra được những điều ý nghĩa cho đời bằng chính năng lực của bản thân mình. Có sức mạnh tinh thần tuyệt vời Khát vọng của tuổi trẻ giúp chúng ta có thêm niềm tin cũng như động lực để bước tới những “giấc mơ”. Tuy nhiên nếu như không đạt được thì bạn cũng đừng buồn bởi bạn đã và đang có được cho mình một sức mạnh tinh thần tuyệt vời do chính niềm khát vọng đó mang lại. Chỉ cần bản thân bạn còn ấp ủ những ước mơ thì “ngọn lửa” khát vọng ấy sẽ không bao giờ bị dập tắt. Hãy nhớ rằng dù bạn không đạt thành công ngoài xã hội thì bạn vẫn là một người thành công trong cuộc sống của chính mình. Có thể bạn quan tâm: 99+ Cap hay về cuộc sống vui vẻ, tích cực, hài hước ngắn gọn Thanh mai trúc mã là gì? List thanh mai trúc mã bạn không thể bỏ qua Tuổi trẻ cũng đồng nghĩa với thay đổi, tiến bộ và tương lai. Suy cho cùng thì tuổi trẻ chính là đối mặt với những thách thức và tạo ra không gian cho sự phát triển toàn diện trong tương lai. Vậy nên hãy cố gắng để tận dụng tuổi trẻ của mình một cách tốt nhất nhé! Read the full article
0 notes
Text
📍 CHIẾC QUÁN BUFFET LẨU NƯỚNG CÓ VIEW CỰC CHILL NHƯ ĐÀ LẠT tại CẦN THƠ
Nay Zupy dẫn mấy bạn đi ăn quán cực chill nha Quán có chiếc view bờ hồ cực chill với không gian 2 tầng, ngoài ra còn có bên trong 1 phòng lạnh. Đúng như tên gọi của quán thì ngồi góc nào cũng có view xịn đặc biệt quán có bán buổi trưa luôn nè quán free trang trí sinh nhật cho bàn từ 10ng và có bán món lẻ cho khách không dùng buffet luôn nhaaa… Có 4 mức giá 139xu (nướng), 159xu (lẩu 2 ngăn),…
View On WordPress
#cần thơ#cần thơ chơi gì#du lịch Việt nam#hành trình Việt Nam#hóng hớt cần thơ#khám phá Việt Nam#lang thang miền Tây#món ngon cần thơ
0 notes
Text
TIỄN THẦY VỀ TRỜI , LANG THANG KHẮP CÕI HƯ KHÔNG….
* Nguyễn Thế Thọ Tôi nghe tin thầy viên tịch lúc cuối giờ chiều qua khi đang ở Cần Thơ giữa c��n mưa lạnh. Thầy Tuệ Sỹ, bậc chân tu, đại lão hòa thượng, thầy đã thành mây trời lang thang khắp cõi hư không rồi, (tôi đâu dám nói là nghe tin thầy đi, tôi buồn, mà sao tôi thảng thốt thấy lòng mình buồn thế?). Chợt nhớ rõ mồn một 4 câu thơ thuộc lòng đã chép trong tập, mấy chục năm trước, mở đầu bài…
View On WordPress
0 notes
Text
1476 / KHÔN NGOAN ĐÁNH ĐỔ BẢN TÁNH XÀ BẦN , CHUYỂN HƯỚNG NHÂN ĐỨC XOAY VẦN HẬU VẬN …
Tha hương chốn xa vời nơi đất khách , Giọt lệ nhoà nhung nhớ chạnh lòng đau ! Vất vưởng lang thang mưa nắng dãi dầu , Mơ màng hoàng hôn chuyến tàu rời bến …
Thuận An mảnh đất cuối cùng vượt biển , Ôi hãi hùng biền biệt cuộc ly tan … Nước mắt tuôn rơi lệ đổ hai hàng , Vợ dại con thơ…tình lang cất bước …!
Quê tôi Xứ Huế từ trong trứng nước , Hai mươi năm trước biến cố bất an ? Nồi da xáo thịt bao kẻ hung tàn , Đâu kể máu me…dã man đồng loại …!
Lịch sử chứng minh những điều tác quái , Gây nên hận thù ám hại lương dân … Cứ việc thẳng tay chẳng cần nhân ái , Do vì khởi xướng “ bất cọng đái thiên …”
Tổ Quốc khóc ròng Ba Miền thảm cảnh , Gian ác cốt nòi ám ảnh tang thương ? Ngưởng cửa diệt vong bắc phương khó tránh , Làm thân nô lệ cứu cánh cùng đường ?
Biết đến lúc nào tình trường gắn bó , Hết chuyện đoạ đày chối bỏ lương tâm ? Đúng nghĩa anh em máu mủ quây quần , Trốn tránh tham lam tương thân đoàn kết .
Chấp nhận đúng sai trong ngoài phân biệt , Con Lạc Cháu Hồng tha thiết vì nhau ? Vất đi tự ái thua thắng âu sầu , Đấu cật chung lưng ân sâu nghĩa nặng …
Tham quyền cố vị…còn chi…tay trắng , Mất cả tính người mật đắng ngậm cay ? Bánh xe Tạo Hoá luân chuyển an bày , Xin chớ mơ mòng có ngày đào tẫu …
“ Thiên Võng Khôi Khôi Sơ Nhi Bất Lậu ,” Địa Ngục Trần Gian cấu xé đảo điên ? Bởi đứa ngu si vì tiền sắc máu , Giết hại đồng bào … con cháu oan khiên …!
Đó là luật trời lưu truyền muôn kiếp , Nghiệp báo rành rành nối tiếp ác nhân . Khôn ngoan đánh đổ bản tánh xà bần , Chuyển hướng Nhân Đức xoay vần hầu vận …
Nguyễn Doãn Thiện Antioch , California Ngày 10 tháng 8 năm 2023
0 notes
Text
1476 / KHÔN NGOAN ĐÁNH ĐỔ BẢN TÁNH XÀ BẦN ,
CHUYỀN HƯỚNG NHÂN ĐỨC XOAY VẦN HẬU VẬN …
Tha hương chốn xa vời nơi đất khách ,
Giọt lệ nhoà nhung nhớ chạnh lòng đau !
Vất vưởng lang thang mưa nắng dãi dầu ,
Mơ màng hoàng hôn chuyến tàu rời bến …
Thuận An mảnh đất cuối cùng vượt biển ,
Ôi hãi hùng biền biệt cuộc ly tan …
Nước mắt tuôn rơi lệ đổ hai hàng ,
Vợ dại con thơ…tình lang cất bước …!
Quê tôi Xứ Huế từ trong trứng nước ,
Hai mươi năm trước biến cố bất an ?
Nồi da xáo thịt bao kẻ hung tàn ,
Đâu kể máu me…dã man đồng loại …!
Lịch sử chứng minh những điều tác quái ,
Gây nên hận thù ám hại lương dân …
Cứ việc thẳng tay chẳng cần nhân ái ,
Do vì khởi xướng “ bất cọng đái thiên …”
Tổ Quốc khóc ròng Ba Miền thảm cảnh ,
Gian ác cốt nòi ám ảnh tang thương ?
Ngưởng cửa diệt vong bắc phương khó tránh ,
Làm thân nô lệ cứu cánh cùng đường ?
Biết đến lúc nào tình trường gắn bó ,
Hết chuyện đoạ đày chối bỏ lương tâm ?
Đúng nghĩa anh em máu mủ quây quần ,
Trốn tránh tham lam tương thân đoàn kết .
Chấp nhận đúng sai trong ngoài phân biệt ,
Con Lạc Cháu Hồng tha thiết vì nhau ?
Vất đi tự ái thua thắng âu sầu ,
Đấu cật chung lưng ân sâu nghĩa nặng …
Tham quyền cố vị…còn chi…tay trắng ,
Mất cả tính người mật đắng ngậm cay ?
Bánh xe Tạo Hoá luân chuyển an bày ,
Xin chớ mơ mòng có ngày đào tẫu …
“ Thiên Võng Khôi Khôi Sơ Nhi Bất Lậu ,”
Địa Ngục Trần Gian cấu xé đảo điên ?
Bởi đứa ngu si vì tiền sắc máu ,
Giết hại đồng bào … con cháu oan khiên …!
Đó là luật trời lưu truyền muôn kiếp ,
Nghiệp báo rành rành nối tiếp ác nhân .
Khôn ngoan đánh đổ bản tánh xà bần ,
Chuyển hướng Nhân Đức xoay vần hầu vận …
Nguyễn Doãn Thiện
Antioch , California Ngày 10 tháng 8 năm 2023
0 notes
Link
0 notes
Text
Điều gì sẽ xảy ra trong đời nếu chúng ta lựa chọn khác đi? Thay vì yêu những người thực dụng, chọn một kẻ hướng nội thích đọc sách, vẽ tranh, đi cùng nhau thì im lặng sờ mó chi tiết thi công,… thì có thú vị hơn không?
Không. Sáng nay tôi đã tạ ơn trời đất vì mười mấy năm trước, quay đầu nhìn thấy người yêu cũ của mình. Kẻ lớn tiếng mạnh mẽ chỉ trích và cả tranh cãi khi cần. Người duy nhất chạy đi giúp tôi làm giấy tờ ở VN.
Tôi cảm ơn mình vì biết nhìn ra trong vài triệu người ở Sài Gòn, một người không đẹp nhưng có tình nghĩa. Không hợp tính cách, không có nghĩa là quên nghĩa cũ.
Cậu cứ ở góc phố mà nghe Chưa bao giờ với mua đồ ăn tặng mấy đứa trẻ lang thang đi. Tôi chọn người yêu là một chị đại ngồi cao ốc, ăn ngon, trang điểm kỹ càng mỗi ngày hai tiếng và đi giày cao gót hùng dũng nện vào trái tim tôi. Tôi luôn coi thường lựa chọn phù hoa đó. Đâu ngờ gần 15 năm sau thật sự phải khen, cậu biết cách hẹn hò tốt đấy. Không có một chị đại thì trái tim non nớt kia sẽ tan vỡ và thút thít bao nhiêu lần nữa.
Tôi không nghĩ mấy nhà thơ biết đi làm giấy tờ đâu. Thật sự là mọi điều sai đều đúng vào một ngày.
0 notes
Text
Lắng nghe và tải Khuất Lối Remix – H-Kray miễn phí
Bài hát Khuất Lối Remix được thể hiện bởi ca sĩ H-Kray và được sáng tác bởi NB3 Hoài Bảo ra mắt công chúng vào ngày 05/01/2023. Thuộc Top 100 nhạc remix hay nhất Khuất Lối chứa đựng nỗi niềm tâm trạng buồn, nhớ thương người con gái anh thương về mối tình dang dở. Xuyên suốt bài hát là tâm trạng đau buồn của chàng trai. Để hiểu rõ hơn mời bạn lắng nghe ca khúc đặc biệt này nhé!
Tải bài hát Khuất Lối Remix – H-Kray miễn phí!
Hôm nay mưa phủ bay lay nhẹ hương thơm đôi tóc mây
Nhớ thương nàng anh lang thang trong đêm mà đâu có hay
Đôi câu yêu ngày nao vẫn còn in trong tâm trí anh
Lối xưa về h đây vắng tanh lạnh lùng nhớ ai hà hà
Thương thân ai thủy chung đêm về nặng lòng mình nhớ thương
Khói sương mờ bên hiên hòa chung đèn khuya hắt hiu
Ai yêu ai để cho bây giờ đôi câu thơ dở dang
Hòa ra ngàn câu thương đến vậy cũng đành vỡ tan
[Điệp khúc 1]
Anh đi về bóng tối khuất lối chìm dần trong bao đêm trôi
Thương thì thương vậy thôi Sao giờ con tim vỡ đôi
Em ơi anh buồn anh nhớ ánh mắt
Nụ cười em đang nơi đâu
Sầu đôi bờ mi anh buồn trong cô liêu
Tiếc thương hoài những phút đắm đuối
Ân cắn ta tay trong tay
Sao giờ đây lẻ loi chỉ mình anh trong men say
Thôi cứ dặn lòng ta quên đi em
Hết đêm này ta quên đi em
Ngày mai bình yên sẽ về quên đi em
[Câu 2]
Nuốt đắng chua cay đêm vùi trên những niềm nhớ
Ai đó thay lòng mang khổ đau vào trong giấc mơ
Duyên kiếp bẽ bàng thôi tình ta đành rẽ đổi
Lui bước về sau chúc em một đời êm ấm [Điệp khúc 2]
Anh đi về bóng tối khuất lối chìm dần trong bao đêm trôi
Thượng thì thương vậy thôi.
Sao giờ con tim và đôi
Em ơi anh buồn anh nhớ ánh mắt
Nụ cười em đang nơi đâu.
Sầu đôi bờ mi anh buồn trong cô liêu
Tiếc thương hoài những phút dắm đuối.
Ân cần ta tay trong tay
Sao giờ đây lẻ loi chỉ mình anh trong men say
Thôi cứ dặn lòng ta quên đi em
Hết đêm này ta quên đi em
Ngày mai bình yên sẽ về quên đi em [Bridge]
Xa rồi từng nhớ thương khờ dại
Chỉ mỗi anh nơi đây buồn tênh
Em giờ này giờ phấn son lụa là
Bỏ lại đây bao nhiêu cô đơn nhớ thương [Điệp khúc 3]
Anh đi về bóng tối khuất lối chìm dần trong bao đêm trôi
Thương thì thương vậy thôi Sao giờ con tim vỡ đôi
Em ơi anh buồn anh nhớ ánh mắt
Nụ cười em đang nơi đâu
Sầu đôi bờ mi anh buồn trong cô liêu
Tiếc thương hoài những phút dắm đuối
Ân cần ta tay trong tay
Sao giờ đây lẻ loi chỉ mình anh trong men say
Thôi cứ dặn lòng ta quên đi em
Hết đêm này ta quên đi em
Ngày mai bình yên sẽ về quên đi em
0 notes