Tumgik
#lời tiên tri
thuvientamlinh · 2 years
Text
6 tiên tri đáng sợ của bà Vanga cho năm 2023: Nhà máy hạt nhân phát nổ, thế giới gặp đại biến - TLCS
6 tiên tri đáng sợ của bà Vanga cho năm 2023: Nhà máy hạt nhân phát nổ, thế giới gặp đại biến – TLCS
6 lời tiên tri đáng sợ của bà Vanga cho năm 2023: Nhà máy hạt nhân phát nổ, thế giới gặp đại biến Baba Vanga, một phụ nữ mù nhưng lại được mệnh danh là Nostradamus thời hiện đại. Từ trước tới nay, những lời tiên tri của bà vô cùng chuẩn xác, khiến nhiều người thán phục. Năm 2022 với nhiều kiếp nạn sắp qua đi, năm 2023 đã dần đến. Liệu năm 2023 sẽ xảy ra những điều gì? liệu nhân loại có thể nhẹ…
View On WordPress
0 notes
jennifertple · 5 months
Text
🌷 VÌ SAO 'MÔN ĐĂNG HỘ ĐỐI' QUAN TRỌNG
Bài viết của Chi Ca, một nhà nghiên cứu xã hội học Trung Quốc.
Gần đây tôi biết được câu chuyện này trên Weibo (mạng xã hội lớn nhất Trung Quốc). 
Cô gái và chàng trai yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên và tiến đến hôn nhân vài tháng sau đó. Sau vài ngày ở nhà chồng, cô gái cảm thấy hối hận về quyết định kết hôn vội vàng của mình khi chứng kiến cảnh bố chồng đối xử với mẹ chồng.
Ông bố chồng bán tạp hóa còn mẹ chồng đảm nhiệm ngày ba bữa cơm. Hàng ngày, dù mẹ chồng tất bật với lau dọn, nấu nướng, giặt giũ còn bố chồng chỉ biết ngồi uống trà và đọc báo. Bà mẹ chồng bị đau lưng nhưng không bao giờ được hỏi han, ông chỉ la mắng mỗi khi bà làm việc chậm hoặc không làm ông hài lòng.
Sau khi rời khỏi nhà bố mẹ, cô gái nói rằng cảm thấy bố chồng quá đáng. Chàng trai trừng mắt: "Bố là người kiếm ra tiền nên có quyền như vậy". Câu trả lời khiến cô gái ngỡ ngàng.
Khi cô gái và chàng trai bắt đầu sống chung, cô cảm thấy mình là hình bóng của người mẹ chồng khi một mình làm việc nhà mà không có sự giúp đỡ của chồng. "Mỗi khi đi làm về, chồng tôi kêu đói nhưng sau đó chỉ sà vào tivi hoặc chơi game điện thoại. Bất cứ khi nào được yêu cầu giúp vợ nấu ăn và dọn dẹp, anh đều trừng mắt quát: Nấu ăn, dọn dẹp không phải là thiên chức của phụ nữ sao", cô gái kể.
Cho đến một ngày, cô không chịu nổi và ra tối hậu thư cho chồng, hoặc là thay đổi, hoặc là ly hôn. Cô nói trên Weibo: "Tôi thực sự hối hận vì không đến nhà anh ấy sớm hơn..."
Tạ Phúc Chiêm, giáo sư Viện khoa học xã hội Trung Quốc chia sẻ về cuộc hôn nhân hạnh phúc của nhà văn nổi tiếng Trung Quốc Tiền Chung Thư và vợ Dương Quý Khương: "Rất nhiều người ngưỡng mộ cuộc sống của cặp đôi này bởi ngoài tình yêu, họ còn như những người bạn, chia sẻ ngọt bùi với nhau trong mọi hoàn cảnh. Thế nhưng không phải ai cũng hiểu thái độ khoan dung và hòa nhã mà bà Dương dành cho chồng đều học được từ chính bố mẹ bà".
Bà Dương sinh ra trong một gia đình tri thức tại Bắc Kinh. Bà kể: "Cha luôn chăm sóc và tôn trọng mẹ. Mối quan hệ này rất hiếm xuất hiện trong xã hội cũ. Trong cuộc đời mình, tôi chưa bao giờ thấy bố mẹ cãi nhau. Tình yêu tuyệt vời của họ đã ảnh hưởng rất lớn đến việc tôi đối xử với bạn đời của mình sau này". 
Cảm nhận được tình yêu thương bố mẹ dành cho nhau, sau này con gái của nhà văn Tiền Chung Thư và vợ Dương Quý Khương cũng có một cuộc hôn nhân viên mãn bên người chồng là một giáo viên lịch sử.
"Những đứa con luôn vô thức mang thói quen hình thành trong gia đình vào cuộc hôn nhân sau này của chúng. Nếu cha mẹ có một cuộc sống hạnh phúc, hòa thuận, con cái có thể học cách chăm sóc và trân trọng bạn đời khi chúng lớn lên. Nếu cha mẹ sống không tình yêu, luôn cãi vã, khi đứa trẻ có gia đình, chúng sẽ khắc nghiệt và thờ ơ với nửa kia. Chúng sẽ tiếp tục bi kịch hôn nhân của bố mẹ mình", ông Tạ Phúc Chiêm, giáo sư của học viện khoa học xã hội Trung Quốc chia sẻ.
🌷 HÔN NHÂN NHẤT ĐỊNH PHẢI NHÌN VÀO HOÀN CẢNH GIA ĐÌNH, BỞI VẬY NGƯỜI XƯA MỚI CÓ CÂU THÀNH NGỮ "MÔN ĐĂNG HỘ ĐỐI".
Một số người không đồng tình với quan điểm này bởi cho rằng nó không đúng thực tế. "Đến Lọ Lem còn lấy được hoàng tử" hay "Rất nhiều thiên kim tiểu thư nhà giàu vẫn lấy những chàng trai con nhà nghèo đó thôi?"
"Người ta yêu nhau bởi năm giác quan, nhưng sống với nhau nhờ ba điều tương đồng: tri thức, kinh tế và tình yêu thương của gia đình", ông Tạ Phúc Chiêm khẳng định, đồng thời nhấn mạnh "Trong chuyện cổ tích, chưa bao giờ người ta nhắc tới việc sau khi kết hôn với hoàng tử, Lọ Lem sống có thực sự hạnh phúc hay không? Cũng không ai đưa ra một ví dụ cụ thể về việc một thiên kim tiểu thư nhà giàu có thực sự hòa hợp với một ông chồng xuất thân từ gia đình nghèo hay không?".  
Thái Khang Vĩnh – MC truyền hình nổi tiếng của Trung Quốc trong chương trình "Khang Hy đến rồi" từng nói: "Môn đăng hộ đối theo quan điểm cá nhân tôi phải là sự cân bằng về trình độ văn hóa cũng như hoàn cảnh sống của hai con người. Hoàn cảnh sống không giống nhau sẽ có thế giới quan khác nhau. Nếu hai người có khoảng cách lớn giữa ba sự tương đồng, dù họ yêu nhau nhiều đến đâu, cuối cùng sẽ gặp rất nhiều mâu thuẫn trong cuộc sống thực".
Nam MC kỳ cựu này lấy ví dụ, người vợ muốn đi xem một bộ phim, nhưng chồng lại gạt đi "Tại sao lại phải tiêu số tiền đó trong khi có thể xem video ở nhà". Hay như bạn muốn theo học một lớp tiếng Anh, chồng lại quát "Chẳng học được gì ở những lớp xô bồ như vậy đâu". Bạn muốn có những chuyến đi kỷ niệm lãng mạn, nhưng vợ lại cho rằng việc làm đó quá lãng phí...
"Trong hôn nhân không chỉ có trăng sao, hoa lá trên trời mà còn là dầu, mắm muối của thực tế. Nếu bạn muốn nhìn thấy nhau trong những vấn đề tầm thường này, bạn phải chọn những người có giá trị tương tự như mình", Thái Khang Vĩnh nói.
Những cuộc hôn nhân bền vững, lâu bền không chỉ dựa vào tình yêu của hai người, mà còn dựa nhiều vào gia đình của hai bên. Đó không chỉ là đo lường về năng lực kinh tế, cũng như trí thức, mà là tìm hiểu liệu gia đình đối phương có cho họ khả năng "biết yêu thương" để cùng bạn đi đến cuối con đường hay không. Vì vậy, khi quyết định cưới một ai, trước hết phải xem gia cảnh của họ như thế nào.
Vy Trang (Theo sohu)/VNE
Sưu tầm: Facebook
--------------
49 notes · View notes
hilovehowareyou · 2 months
Text
Nếu phải dùng 1 từ nào đó diễn tả cuộc sống hiện tại, mình sẽ mạnh dạn dùng từ vui vẻ. Mình vui vì hôm nay ra đường không dính mưa, vui vì những người đồng nghiệp "thích tiệc tùng" sáng nào cũng hỏi " trưa ( chiều, tối ) nay ăn gi mày :)) ", đôi khi mình vui chỉ vì vô tình nhìn thấy tàu chạy ngang giữa đêm, hay ơn trời cô bán xôi vẫn bán dù trời mưa tầm tã mấy hôm.
Dù mình vẫn sẽ phát điên vì nhưng việc xung quanh không theo ý muốn, nhưng cũng nhanh chóng quên đi vì những đoạn tn vô tri trong group chat, vì Linh suốt ngày í ới đòi đi chữa lành, vi cô TA đều đặn nhắn tin hỏi " nay con muốn ăn gi ", buồn phiền cũng vậy mà đi luôn, chỉ vì mng rất phiền :)
Mình vui khi N khoe mẻ bánh chuối ngon để dành riêng cho mình, vi tin nhắn cám ơn dài ngoằng của Tiên, vì H và lời hứa về mấy đôi vớ, cả ly cafe muối lúc nửa đêm với tờ note " tối nay cám ơn em nhiều nha"
Cuộc sống mình không có nhiều màu hồng, công việc lắm lúc không suôn sẻ, có lẽ may mắn lớn nhất là mình vẫn còn mọi người. Hôm qua trong lúc đi ăn bà nói " sao con không kiếm bạn, rồi lập gia đình với ngta, ở mình hoài sao được" mình bật luôn không suy nghĩ "đang ở vầy dui muốn chếtttt "
11 notes · View notes
lungchunglunglo · 11 months
Text
Xin chào, Long ơi
Có lẽ đây là bức thư đầu tiên và cũng có thể là bức thư cuối em gửi cho anh. Điều đầu tiên có lẽ là một lời cảm ơn và một lời xin lỗi.
Cảm ơn anh vì đã xuất hiện ở khoảng thời gian đó, đã cất công đằng đẵng đều đều tuần nào cũng ra thăm em. Cảm ơn vì đã dành nhiều thời gian trò chuyện và lắng nghe những điều vô tri vớ vẩn của em. Cảm ơn anh vì đã dành cho em những điều thật đặc biệt, từ ánh nhìn, bó hoa và nhiều thứ khác nữa. Tất thảy những điều đó có lẽ tới bây, sau một khoảng thời gian im lặng để lòng lắng lại cảm nhận mọi thứ rõ rệt hơn thì mới thấy đặc biệt hơn cả.
Sau lời cảm ơn chắc có lẽ là lời xin lỗi
Xin lỗi đã im hơi lặng tiếng mà chẳng nói với anh một lời nào cho rõ ràng, tử tế mà chỉ theo dõi từ xa. Ngay thời điểm đó cũng chẳng biết nên nói điều gì là hợp lí cả. Để mọi thứ cứ lưng chừng chắc cũng chẳng dễ chịu gì lắm cho cả anh và cả em.
Em cũng không muốn để mọi thứ lưng lửng như vậy. Chúng ta có thể nói câu chào tại sao đến một lời nói hay câu tạm biệt cũng chẳng thể dành cho nhau. Thế nên sau một khoảng thời gian suy nghĩ thì hôm nay có bức thư này.
Thật tình cờ em ghé lại những nơi trước đây ghé qua bỗng thấy hẫng đi một nhịp. Dù sao thì em thấy ở cái vế này mình tệ quá, xin lỗi và cũng cảm ơn anh đã xuất hiện trong khoảnh khắc đó. Dù sao thì lời chào hay lời tạm biệt thì vẫn hơn là không dành lời nào cho nhau. Cuối cùng mong anh luôn an và yên, ăn uống đủ và ngủ thật ngon, cuộc sống luôn nhẹ nhàng và gom nhặt cho mình nhiều điều hạnh phúc.
13 notes · View notes
trancamannhien · 10 months
Text
yêu thương hóa đơn giản khi bạn gặp đúng người, là người có thể là bạn, là tri kỷ, là người thương của bạn dù ở hoàn cảnh nào.
những lời hỏi thăm, quan tâm giản đơn cũng hóa ngọt ngào khi những điều đó dành riêng cho chính bạn, những điều nhỏ nhặt cùng nhau làm mỗi ngày mỗi tuần cũng hóa thành thói quen và dần dẫn len lỏi vào cuộc sống thường nhật, những thứ mà thường ngày chúng mình làm hàng ngày chúng mình nghĩ là vẫn ổn nhưng khi có một người xuất hiện, đỡ đần cho bạn hết mọi thứ, bỗng nhiên sao thấy mọi thứ quá đỗi nhẹ nhàng. người sẽ không hứa, không nói gì cao xa cả, người chỉ âm thầm và hành động dành riêng cho ta. người có bàn tay lạnh và đôi khi hay lo lắng nhưng luôn cầm chặt bàn tay và ôm bạn mỗi khi gặp nhau, người đôi khi mỏi mệt và bất lực với vòng quay cuộc sống nhưng khi gặp bạn sẽ hóa thành nụ cười tỏa nắng hóa thành năng lượng để tiếp tục cố gắng cho cuộc sống mai này, người biến ta từ người cộc cằn, khô khan thành người biết nói lời ngọt ngào với người.
thuở 18 19 khi chia xa mối tình đầu tiên, mình nghĩ sẽ chẳng thương ai nhiều hơn người ấy nhưng khi gặp gỡ và tìm hiểu, mình rồi dốc hết lòng yêu thương và bỗng cảt thấy tình yêu thương không cần cố gắng và quá sức,mọi thứ tự nhiên và nhẹ nhàng như mình hằng ước ao.
nói gì về nhắn nhủ bản thân và mọi người nhỉ? nếu có, mình sẽ nói là bạn hãy yêu thương và phát triển bản thân thật nhiều, rồi bạn sẽ tìm được người có tần số và năng lượng giống với bạn, người luôn luôn ưu tiên cho bạn và yêu thương bạn thật nhiều, biết đâu là vào một ngày đẹp trời nào đó.
Tumblr media Tumblr media
19 notes · View notes
halyyhpa · 1 month
Text
Được khen có suy nghĩ sâu sắc thì có cảm xúc như thế nào?
Đối với tớ thì thứ nhất là ngại, thứ hai là thấy không đúng sự thật=)))
Bản thân tớ cho rằng mình không phải người sâu sắc lắm, lâu lâu có phần nông cạn😓 Nhưng được cái nghĩ nhiều, cỡ overthink đó, có mấy ý nghĩ mà tớ cũng không hiểu tại sao mình có thể suy diễn ra được cỡ đó hay có chuyện từ lâu lẩu lầu lâu rồi nhưng khi nhớ về vẫn suy nghĩ tùm lum liệu lúc ấy mình có kì cục quá không. Vậy đó nghĩ nhiều chứ không có sâu sắc.
Ôi thế nào bỗng dưng hôm trước có một bạn mới, học cùng lớp Thăng Long với tớ, khen tớ sâu sắc, biết gửi gắm cảm xúc qua từng con chữ. Chẳng là hôm trước đó tớ có nêu ý tưởng về biểu tượng cho lớp D3, Thăng Long của tớ là về hoa hướng dương (biểu tượng này tớ cũng hơi tâm đắc xí, post sau nói nha), xong mọi người cũng tim, cô cũng khen, bạn ấy tất nhiên đã đọc được; lại thêm bạn ấy kết bạn fb với tớ (không nhớ vì lí do gì tớ kb với bạn ấy, bởi vì phải thân quen, có cảm tình tớ mới kết bạn chứ bth thì cứ để đó, có chăng đôi khi ngẫu nhiên cũng là có duyên?), mà trên đó tớ cũng đăng mấy bài, dài có, vừa có, ngắn có, mấy chữ thôi cũng có, không ngờ bạn ấy lại dành thời gian để đọc những bài ấy và đưa ra những lời cảm nhận và dẫn đến việc bạn muốn làm quen, trò chuyện với tớ. Điều đó khiến tớ cảm thấy rất vui, không ngờ mình lại có bạn nhanh đến thế.
Nói chuyện qua lại với nhau, bạn ấy thi thoảng lại dành lời khen cho sự sâu sắc “của tớ” và mong muốn học hỏi từ tớ☺️ Eo ôi nó ngại gì đâu ấy, tớ không dám nhận nên tớ phải “bao biện” rằng, tớ chỉ được cái nghĩ nhiều thôiiii.
Về ý nghĩa tớ gán thêm cho hoa hướng dương là do tớ không tìm đâu được loài hoa biểu tượng ý nghĩa tớ muốn nên tớ mới đắp thêm cho hoa hướng dương ý nghĩa. Không phải loài hoa khác mà cứ phải là hoa hướng dương là vì loài hoa ấy hiện lên đầu tiên trong suy nghĩ của tớ, và với quan điểm cái gì đến trước thì mình ưu tiên nên là vậy đó😇.
Còn về mấy bài đăng trên fb, thực ra bài là phụ, ảnh mới là chính. Nhưng ảnh cũng ổn rồi, chả lẽ caption lại rỗng tuếch, vô nghĩa hay chẳng có gì đáng chú ý thì lại không được, thế là phải vắt óc suy nghĩ bằng được. Cũng có bài mất mấy ngày đó😀 Lúc đó đầu óc không nhảy nhanh nhưng lại phải trau chuốt từng từ vì fb tớ kết bạn với bố mẹ, anh chị, họ hàng, cô dì chú bác, bạn bè, không thể viết linh tinh được. Chủ yếu để làm đẹp wall ấy mà=))) Không như trên này viết rất ngẫu hứng, nghĩ gì viết nấy, đấy như này này, nhiều khi viết xong chẳng thèm đọc lại chứ đừng nói là đi soi để sửa từng chữ một🥰. Thế mới nói nhiều khi tớ xàm xí, vô tri chứ sâu sắc là khía cạnh xa với tớ quá.
Tumblr media
2 notes · View notes
kidzxz · 2 years
Text
Vua Minh Mạng là con thứ 4 của vua Gia Long, lúc còn là Đông Cung Thái Tử, có lần buổi trưa ra hồ Tĩnh Tâm chơi, đang nằm trên võng ngắm mây trời thì bỗng dưng thấy xa có một ông già, tay cầm bình rượu, đội nón cỏ, cầm cây bút lông vẽ vẽ lên trời. Cứ vẽ đến đâu thì mây đen tan đến đó. Thái Tử kêu lại gần thì không phải ông già mà là một trang nam nhi thanh tú với nụ cười tựa trăng rằm, nhìn rất cảm mến. Hỏi chuyện thì chàng trai làu làu kinh sử, biện luận sắc sảo, Thái Tử giật mình tỉnh giấc, hoá ra là chỉ là một giấc mơ lộn xộn. Thái Tử vốn ít ngủ mơ, yêu cầu các quan giải mộng. Họ giải thích nón cỏ là chữ thảo trên, đầu tiên nhìn thấy tưởng ông già là chữ lão, trí tuệ vậy là chữ giả (có 1 nét của chữ lão xuyên qua chữ nhật ở dưới), ghép lại là chữ Trứ 著. Thái Tử cho ghi chép vào sổ, xem thử khoa thi sau có ai tên vậy không. Khoa thi sau, thấy đúng người tên Trứ đỗ giải nguyên, nhưng đã 41 tuổi. Khi gặp, nhìn vóc dáng trẻ hơn nhiều so với tuổi Thái Tử mới nhớ lại giấc mơ, hoá ra mộng và thực cũng có khi là một.
Nguyễn Công Trứ là người có trí thông minh siêu đỉnh, khi làm việc thì làm rất tốt, biết đời người chỉ là một giấc mộng, chết chẳng mang theo được gì nên rất coi rẻ lợi và danh, thường tổ chức vui chơi ca hát vào các buổi tối sau một ngày làm việc tập trung cao độ và đạt hiệu suất cao.
Trời đất cho ta một cái tài
Giắt lưng dành để tháng ngày chơi.
Hẹn với lợi danh ba chén rượu,
Vui cùng phong nguyệt một bầu thơ.
Lọt đến tai vua, Minh Mạng không quở trách mà cười nói rằng "thói cũ thằng cuồng vẫn hào phóng thế đấy". 41 tuổi, Nguyễn Công Trứ mới bắt đầu sự nghiệp, làm gì đều hoàn thành xuất sắc, từ trấn biên phía Bắc đến phía Nam, rồi khai hoang lập 2 huyện Kim Sơn (Ninh Bình) và Tiền Hải (Thái Bình),.... Ông thăng chức giáng chức không biết bao nhiêu lần. Có lần ông bị giáng xuống làm lính canh ở Quảng Ngãi, vào chào quan tỉnh để đợi lệnh đi đồn nào, ông mặc cái áo cộc màu chàm. Quan Tổng đốc sở tại thấy tình cảnh một người từng là Thượng thư nay thất thế như vậy thì áy náy, cho phép ông cởi đồ lính ra. Nhưng ông nói: "Lúc làm tướng tôi không lấy làm vinh, nay làm lính tôi cũng không thấy làm nhục. Người ta ở địa vị nào, có nghĩa vụ đối với địa vị ấy, làm lính mà không mặc đồ ấy thì sao gọi là lính được". Câu trả lời này khiến ai nấy đều kính phục.
Ngày về hưu, ông trở về làng quê cũ, không trống không kèn, không ngọc ngà châu báu gì mà chỉ là một con bò vàng và một bầu rượu, hai ba bộ đồ. Ông nói đã xong một chữ công danh, trở về tay trắng như lúc bắt đầu, đã hoàn thành 2 câu thơ tâm niệm ông khi còn trẻ "đã mang tiếng ở trong trời đất, phải có danh gì với núi sông". Ngày ngày, ông rong chơi, ghé thăm người này người kia, ngất ngưỡng xông xênh. Ông nói với bạn:
Tao ở nhà tao, tau nhớ mi
Nhớ mi nên phải bước chân đi
Không đi mi nói: sao không đến?
Đến thì mi nói: đến làm chi?
Năm 73 tuổi, ông cưới vợ. Cô dâu hỏi tuổi, ông nói "năm mươi năm trước, anh hai ba". Cô dâu không biết già vậy thì chuyện kia có ổn không, ông hát:
"già là già tóc già râu,
chứ còn chuyện ấy anh đâu có già".
Sống phóng khoáng yêu đời lạc quan, giải thích mọi thứ theo hướng tích cực nên ông khá thọ, 81 tuổi mới mất (thời xưa 60 đã là thọ). Ông có một tình bạn tri kỷ với Nguyễn Quý Tân, nhỏ hơn ông tới 36 tuổi, tính cách cũng ngất ngưỡng xông xênh phóng khoáng như nhau. Quý Tân vì mê ông nên xin đi theo cho kỳ được, tìm cớ để 2 người tình cờ gặp nhau hoài, đến nỗi Công Trứ chịu không nổi mà phải kết bạn. Rồi sau đó tâm đầu ý hợp mà trở thành tri kỷ tri âm. Cả hai đều sống theo triết lý "nhỏ tập trung học chăm chỉ không xao nhãng, học để mà làm, làm cho ra thành tựu, cho vẻ vang bản thân, thấy già rồi thì biết đủ, bỏ hết và rong chơi, hết cõi tạm thế gian".
**** Sách về giai thoại người tài xưa đã bị thất lạc nhiều, nhiều thông tin không có trên mạng cũng như không có trong sách trên thị trường, nhưng tui có. Ai thích sống phong lưu "thảnh thơi thơ túi rượu bầu" khi về già thì bấm còm cho tui biết, share- lưu lại trên tường để đọc miết mà nó vận vào, thành người phóng đạt mênh mông.
30 notes · View notes
decemberwind · 5 months
Text
Tumblr media
REVIEW PHIM TAROT DƯỚI GÓC NHÌN CỦA MỘT... TAROT READER
Mình vừa ra rạp coi phim #Tarot về các bạn ạ. Bộ phim khai thác cốt truyện cơ bản hay gặp ở các bộ phim kinh dị là nhóm bạn trẻ tập hợp nhau ở một biệt thự u ám cổ xưa, tìm thấy món đồ cổ dưới hầm, cùng nhau tham gia vào một hoạt động chung với món đồ tìm được. Sau đó khi nhóm bạn tách lẻ về nhà thì tai họa lần lượt ập đến với từng người. Có khác chăng là hoạt động chung mà các bạn trẻ trong phim cùng tham gia là xem tiên tri thông qua #Chiêm_tinh và Tarot kết hợp. Đây là lần đầu tiên có một bộ phim lấy đề tài trực diện về Tarot như vậy, nhất là trong bối cảnh Tarot ngày càng phổ biến và gần gũi với mọi người. Nên phim thu hút sự tò mò của khá đông những người thích tìm hiểu về #Huyền_học nói chung và Tarot nói riêng, đương nhiên trong đó có mình.
Không phải dưới lăng kính nghệ thuật hay nhà phê bình, mình sẽ review dưới góc nhìn của một Tarot Reader thì phim đã được xây dựng thế nào ha ^^
(cảnh báo spoiler cho các bạn chưa xem nhé)
🔶 Các nhân vật trong bộ phim đều rút được lá bài #Ẩn_chính trong trải bài dự báo tuần mới của họ. Ẩn chính vốn là các lá bài mang năng lượng lớn, chỉ báo các bài học quan trọng có thể tác động lên tính cách hoặc đưa đến bước ngoặt trong cuộc sống người trẻ, nên mỗi bộ bài Tarot chỉ có 22 lá Ẩn chính trên tổng số 78 lá thôi. Xác suất để 7 người, trong 7 trải bài khác nhau, đều cùng lên các lá Ẩn chính về bản thân là rất nhỏ. Thế nên rõ ràng buổi trải bài hôm đó có gì... sai sai ngay từ đầu rồi. Nếu nhóm bạn ở đó đều là người nhạy cảm (và hay xem phim kinh dị) thì sẽ phải chuẩn bị sẵn cho những tình huống xấu ngay sau đó mới phải hehe.
🔶 Nội dung lá bài Tarot mà mỗi người rút lên sẽ là lời tiên tri về vận mệnh và sự kết thúc của họ theo ý nghĩa của lá bài. Phần này bộ phim bám tương đối sát vào ý nghĩa gốc của từng lá Tarot, khiến khán giả như mình hứng thú. Thế nhưng kiến thức Chiêm tinh đi kèm trong một số nhân vật lại hơi chắp vá và khiên cưỡng. Mình lấy ví dụ nha:
▪️ Anh bạn #Ma_Kết gặp lá bài #The_Hermit. Anh ấy rơi vào hoàn cảnh bị lạc ở ga tàu bỏ hoang, xung quanh tối om, bị chi phối bởi ánh sáng của người Ẩn sĩ nên khi tinh thần bên trong chưa vững vàng thì đã hoảng loạn càng thêm sợ hãi. Thế nhưng liên kết Chiêm tinh trên phim lại bảo rằng vì anh là Ma Kết thích phá vỡ quy tắc nên mới đi vào đường cấm thì không đúng. Ma Kết vốn là cung Hoàng đạo bậc nhất về nguyên tắc và luật lệ mà.
▪️ Cô bạn #Song_Ngư gặp lá bài #The_Hanged_Man. Cô ấy bị tr.e.o cổ, khá tương đồng với hình ảnh nghĩa đen của lá bài là bị treo lên cây. Cô là Song Ngư đại diện bởi hai con cá bơi ngược dòng nên khi gặp sự cố sẽ bỏ chạy (?). Đoạn này Chiêm tinh hơi khiên cưỡng nè, chắc ý phim là Song Ngư vì sống ở cả hai thế giới thật ảo nên gặp chuyện dễ có xu hướng trốn tránh. Nhưng mình nghĩ nếu là Song Ngư thật thì sẽ không chạy nhanh như cô bạn ấy đâu mà sẽ úp mặt vào tay khóc hoặc trốn sau lưng bạn bè mất, phải có tí Bạch Dương mới tốc độ được như phim ấy.
▪️ Cô bạn Elise gặp lá bài #The_High_Priestess trên gác mái, không gian hẹp u tối được thắp nến mô phỏng lại điện thờ của nữ tu. Nhà thần bí học Alma bị tấn công bởi lá #6_of_Swords nhưng trông hình ảnh giống 10 of Swords quá thể, chắc tại đàm phán thất bại với Astrologer đây mà. Nữ chính Heley gặp lá Death, cũng là học cách đối diện với quá khứ và với Astrologer, tìm cách tiêu hủy linh hồn của bà trú ngụ trong bộ bài.
🔶 Tại sao anh bạn mập #Kim_Ngưu rút được lá bài #The_Fool lại là người sống sót?
Bên cạnh hào quang nam nữ chính khiến cặp đôi trụ vững đến kết phim, anh bạn Kim Ngưu gặp lá The Fool cứ ngỡ đã ra đi ở đoạn thang máy chật hẹp, thì sau đó lại có màn tái xuất thần kì ở cuối. Nếu bạn nào xem phim Mỹ nhiều có thể dự đoán trước được điều này.
▪️ Anh ấy là bạn thân của Spider Man nên được biệt đãi 😂
▪️ Đoạn tiên tri đầu phim có nói rằng anh sẽ nhận được giúp đỡ may mắn từ bạn bè. Kim Ngưu cũng là con cưng vũ trụ và gắn với sự tồn tại nổi danh #vòng_Hoàng_đạo.
▪️ Văn hóa Mỹ đề cao những người có lối sống tự do phóng khoáng, thậm chí đôi khi hơi bất cần và liều lĩnh. Biểu tượng của nước Mỹ là tượng Nữ thần tự do mà. Vì thế nhân vật có tính cách như vậy thường được ưu ái trong phim. Họ sẽ ở lại đến cuối phim không bằng cách này thì cách khác.
▪️ Nhân vật The Fool mà anh bạn Kim Ngưu này bốc được tương ứng số 0. Số 0 vừa là không có gì cả, nhưng cũng vừa là tiềm năng sáng tạo vô hạn. Do đó dù phần lớn phim anh bạn khá vô tri, thậm chí có quyết định cứng đầu không nghe khuyên can từ bạn bè. Nhưng rồi anh ấy đã bất ngờ thoát khỏi vận tử trong gang tấc, đúng lúc linh hồn của Astrologer trong bộ bài bị tiêu di.ệt.
🔶 Thông điệp mà mình rút ra sau khi xem phim?
▪️ Đừng sử dụng bộ bài Tarot của người khác khi chưa được phép hoặc không rõ nguồn gốc. Dễ xui lắm à nha.
▪️ Số phận không chỉ gồm các sự kiện chắc chắn sẽ xảy ra như tiên tri từ các bộ môn Huyền học, mà còn gồm cả tự tri bằng nỗ lực/ý chí cá nhân mỗi người kết hợp với điều kiện môi trường. Nên dù Chiêm tinh và Tarot có tiên tri các sự kiện sắp xảy ra chính xác đến đâu. Thì vẫn luôn có cách để mỗi người có thể làm chủ và thay đổi vận mệnh đời mình.
Như trong phim thì nữ chính Haley thay vì an bài với lá Tarot, cô đã thay đổi vận mệnh của mình bằng cách đọc Tarot cho Astrologer và kết luận rằng trải bài toàn các lá ngược, giống như dòng năng lượng bị đảo nghịch. Cùng với lá bài Death ở vị trí trung tâm, cái ch.ế.t sẽ đến với Astrologer thay vì những người khác và không có bất kì tương lai mới nào cho bà cả. Cứ như thế, linh hồn của Astrologer bị tiêu hủy hoàn toàn.
▪️ Sống cho hiện tại. Là cảm ơn và buông bỏ quá khứ để hướng tới tương lai.
Lá bài #Death là điểm nhấn xuyên suốt bộ phim. Nó cũng gắn với thông điệp cuối cùng mà bộ phim gửi gắm. Khi Haley tuyên bố sự kết thúc của Astrologer, Astrologer chấp nhận rằng con gái bà đã mất và hận thù vĩnh cửu cũng không thể thay đổi sự thật đó, linh hồn của bà được giải thoát khỏi bộ bài Tarot. Haley cũng nhớ lại và chấp nhận rằng mẹ cô không còn trên cõi đời này nữa. Khi nữ chính được giải phóng khỏi quá khứ đau buồn, cũng là lúc cô có thể thực sự sống cho hiện tại và chờ đón một tương lai mới sẽ mở ra.
----
🔶 Còn bạn thì sao? Bạn đã xem phim chưa và có cảm nghĩ thế nào, chia sẻ cùng mình dưới bài viết này nhé ^^
~#MãNhânNgư~
3 notes · View notes
msdeng · 6 months
Text
“Bạn có thể từ chối một người đẹp, nhưng bạn không thể từ chối một người thu hút”
Mấy ngày nay kể từ khi đọc câu này, bảnh rất hay vô thức lặp đi lặp lại trong đầu. Bảnh thấy…“Quao, nó đúng nhờ!”.
Có nhiều cách nói cũ cho ví dụ này, bảnh sẽ không nhắc lại, nên là đứng trước một cách nói mới nó phù hợp với hoàn cảnh và thời đại đến lạ.
Từ lâu bảnh đã không còn cổ xuý cho cách nghĩ: cái gì mọi người đồng tình thì nó đúng hoặc cái gì đúng thì nó nên được mọi người đồng tình. Đặc biệt là cách nghĩ thứ hai, bảnh không bao giờ tranh luận khi không có mục đích cụ thể, bảnh cũng phân luồn rất rõ ràng điều gì nên nói và không nên nói với từng “tệp người”. Khi bạn đọc vị được người khác, dù chỉ một phần nhỏ thôi là bạn đã nắm trong tay nhiều vị thế hơn khi ở trong mối quan hệ đó rồi.
Tương tự như vậy, hiểu rõ mindset của một người, bạn sẽ tránh vạ miệng với họ hay biết khai thác chủ đề mà họ quan tâm. Có những chuyện bạn biết rằng nó đúng, bạn để trong lòng là được, không nhất thiết phải tranh luận tới cùng để chứng minh một điều đúng đắn là không sai lầm.
Thỉnh thoảng bảnh vẫn thấy các topic tranh luận tích cực về một vài chủ đề nào đó, bảnh thấy nó không phải con đường tốt nhất để đạt được tri thức, nhưng nó cần thiết trong một cộng đồng có nhiều tệp người. Tranh luận là biện pháp trung hoà những quan điểm khác nhau, làm chủ đám đông và hợp lý hoá câu trả lời cho câu hỏi gây ra tranh luận. Tranh luận không sai, nhưng khi bạn biết điều gì là phù hợp với việc mình đang làm, bạn sẽ tránh xa tranh luận.
Bảnh yêu cái đẹp, bảnh không nhàm chán tới mức treo câu nói “tốt gỗ hơn tốt nước sơn” trên miệng và thực lòng thì bảnh cũng cho rằng cả gỗ và nước sơn đều quan trọng như nhau. Nhưng có một điều bảnh phải công nhận, đó là cái đẹp và sự thu hút đều đập vào mắt người ta đầu tiên.
Mấy ngày trước bảnh nói với bạn bảnh là: có những người họ không sở hữu những đường nét thuộc về tiêu chuẩn cái đẹp nhưng họ vẫn được xem là đẹp, đó là phạm trù của khí chất và nội hàm. Cái đẹp ngắm mãi cũng chán, nhưng một người có nội hàm thì ở cạnh mãi không bao giờ nhàm. Mỗi ngày bạn sẽ nhìn họ khác đi một chút, mỗi ngày bạn sẽ học được từ họ thêm một điều hay, bởi vì họ biết làm mới bản thân, họ trao dồi và nâng cấp bản thân mỗi ngày, họ biết giá trị của mình mà không cần tới sự công nhận của người khác.
Khi bạn trau dồi tri thức và nội tâm, bất kể ở môi trường nào bạn cũng thích nghi được, bất kể bên cạnh người nào bạn cũng giữ vững và phát huy được giá trị của mình. Cái đẹp muôn màu muôn vẻ, bảnh lại yêu cái đẹp, nên cái đẹp mà bảnh thưởng thức luôn là cái đẹp có nội hàm.
-Deng
4 notes · View notes
trungtamthuocdantoc · 7 months
Text
Thay cho những lời chúc mừng tốt đẹp nhất tới toàn thể chị em phụ nữ nhân dịp Quốc tế phụ nữ 8/3, Trung tâm Nghiên cứu & Ứng dụng thuốc dân tộc tri ân quý bệnh nhân nữ với ưu đãi khám bệnh miễn phí và vô vàn quà tặng sức khỏe trong 10 ngày đầu tiên của Tháng 3.
5 notes · View notes
nhgvelvet · 1 year
Text
Chọn người tri kỷ theo lời dạy của Thiền sư Thích Nhất Hạnh
“Tại sao anh đã không chọn người khác mà chọn mình? Sự lựa chọn đó do đâu mà có? Sự ham muốn bóng sắc tự nó không đủ. Phải có điều gì đó.”
Ở bên Mỹ, có anh chàng kia rất đẹp trai, tài ba, tốt nghiệp đại học thuộc hàng ưu tú, có việc làm lương cao, và có nhiều người đẹp theo đuổi. Bà mẹ anh ta rất ngạc nhiên khi thấy anh rất thân với một cô gái không phải là đẹp nhất. Cô này hơi thấp, nước lại da hơi đen, mà tại sao con trai mình có vẻ thích cô này hơn các cô khác? Bà cũng tò mò.
Bữa ấy lúc hai mẹ con ngồi riêng với nhau, bà hỏi:
“Má thấy mấy đứa kia ngó được quá mà sao con không chọn, con lại đi chọn con nhỏ này, nó hơi đen mà lại thấp nữa?”
Anh chàng không biết phải trả lời làm sao. Anh chàng bị hỏi bất ngờ không kịp suy nghĩ nên không trả lời được.
Nhưng sau ba bốn ngày quán chiếu, anh ta tìm ra câu trả lời. Cô gái mà anh thương, mỗi khi anh nói chuyện, thì cô rất biết lắng nghe. Anh là nhà khoa học nhưng anh cũng thích làm thơ. Mỗi khi anh đọc thơ, cô đều lắng nghe chăm chú. Và cô còn hỏi những câu hỏi chứng tỏ cô hiểu được thơ của anh. Còn những cô khác cũng nghe, nhưng nghe do lịch sự, bắt buộc phải nghe thơ nhưng không thích. Thành điều đặc biệt của cô gái này là cô thích thơ, cô hiểu thơ, và cô lắng nghe thơ. Và cô trở thành tri kỷ của anh.
Tri kỷ là người hiểu được mình. Trên cuộc đời này mà tìm được một người có thể hiểu được mình thì mình là người có hạnh phúc. Món quà quý nhất mà người kia có thể tặng cho mình là khả năng hiểu được mình. Có những người sống trong cuộc đời này mà chưa bao giờ tìm được một người có thể gọi là hiểu được mình. Dù là con trai hay con gái, trong cuộc sống này nếu mình có thể tìm được một người có khả năng lắng nghe mình, có thể hiểu được những khó khăn, những khổ đau, những ước vọng của mình tức là mình tìm thấy nơi người đó một tâm hồn tri kỷ. Tri kỷ là biết nhau, là hiểu nhau.
Con người đi tìm trong đời này một người tri kỷ, một người hiểu được mình. Tìm ra được người đó thì hạnh phúc. Ngày xưa có một vị quan lớn chơi đàn thập lục huyền cầm rất tuyệt diệu. Trong giới quan quyền, bạn hữu không có ai có thể hiểu được nghệ thuật và tài năng của ông. Mỗi lần chơi đàn, ông thường đem theo một vài người hầu cận, leo lên núi cao tìm một chỗ đẹp. Rồi ông trải chiếu, pha trà, thắp trầm lên. Trong không khí trang nghiêm ấy, ông bắt đầu chơi đàn. Ông rất hạnh phúc. Ông có cảm tưởng là chỉ có suối, cây, núi rừng, mây nước mới hiểu được tiếng đàn của ông. Bữa đó, đang đàn thì tự nhiên một dây đàn bị đứt. Ông ta tháo dây đàn đứt đó ra, thay một dây mới. Vừa đàn thêm một câu nữa thì dây đàn lại bị đứt, và cứ đứt dây như vậy ba lần. Ông ta nghĩ: “Chắc hẳn là có người đang nghe trộm mình”. Ông đứng lên, nói lớn: “Có vị tri kỷ nào đang nghe trộm tiếng đàn thì xin cho tôi gặp mặt”.
Món quà quý nhất mà người kia có thể tặng cho mình là khả năng hiểu được mình.
Tự nhiên có một anh tiều phu xuất hiện. Anh tiều phu này đã nghe lén, đã cảm được tất cả những cái hay, cái đẹp, cái tài ba của người đàn. Và vì vậy cho nên dây đàn bị đứt. Ông quan đánh đàn tên là Vương Bá Nha, người tiều phu tên là Chung Tử Kỳ. Hai người nói chuyện rất tâm đầu ý hợp. Bá Nha lần đầu tiên tìm ra được một người tri kỷ, một người hiểu được nghệ thuật của mình. Tử Kỳ chấp nhận làm bạn tri kỷ của Bá Nha, nhưng không muốn về kinh đô nhận những chức vụ như là thư ký văn phòng. Tử Kỳ chỉ muốn làm tiều phu thôi. Lâu lâu, Bá Nha nhớ tới bạn, sắp xếp công việc trong triều rồi hẹn với bạn. Hai người cùng uống trà. Bá Nha hạnh phúc vô cùng vì ông đã tìm ra được một người tri kỷ, tri âm. Tình bạn đó lưu truyền cho tới ngày hôm nay.
Hồi mới mười tám tuổi, tôi đã làm một bài thơ ca tụng tình bạn của Bá Nha và Tử Kỳ. Trong cuộc đời mà có một người nghe được mình, hiểu được mình thì mình là một trong những người may mắn nhất ở trên đời rồi.
Cho nên anh chàng ở Cali, ba ngày sau gặp lại mẹ, mới trả lời câu hỏi của mẹ: “Hôm trước má hỏi tại sao con thương cô đó. Tại sao má biết không? Tại vì người đó hiểu con. Thành ra dù cô ấy có hơi đen một chút, hơi thấp một chút, nhưng con thương cô ấy hơn tất cả những cô gái xinh đẹp, cao ráo, và sang trọng kia”.
Đời người mà tìm ra được một người hiểu mình thì hạnh phúc vô cùng. Con mà hiểu cha, đệ tử mà hiểu thầy thì làm cho cha, cho thầy rất hạnh phúc. Thành ra mình biết ơn người đã hiểu được mình. Cảm ơn em đã hiểu được anh, cảm ơn con đã hiểu được cha, cảm ơn cha đã hiểu được con. Tu tập là làm thế nào để có thể có được cái hiểu. Muốn hiểu thì phải lắng nghe, phải quan sát mới hiểu được. Khi mình sống với một người có khả năng hiểu mình thì mình có hạnh phúc lắm. Vì cái hiểu là nền tảng của cái thương. Không hiểu thì không thể nào thương được. Trong tình yêu đôi lứa mình phải cẩn thận. Mình chỉ cần thử nghiệm vài cái là biết người đó có hiểu mình hay không. Mà nếu người đó không hiểu mình thì dù người đó có bằng cấp cao, lương nhiều, xe đẹp, nhà cửa sang trọng, bảnh trai, hay sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành đi nữa, khi cưới người đó thì mình cũng sẽ khổ suốt đời, như là khổ sai chung thân. Và tình yêu đó là một cái nhà tù.
Người mà khi mình nói cứ cắt lời mình, không để cho mình nói, cứ khoe cái của họ, không có khả năng hiểu được những khó khăn, những khổ đau của mình, không biết lắng nghe mình… muốn nhận ra người đó rất dễ, chỉ cần vài ba phút là được. Đừng để cho mình bị hấp dẫn bởi những thứ bên ngoài: Sắc đẹp, địa vị, danh lợi, xe hơi, nhà cửa, lương tiền, bằng cấp… Đừng để cho những cái đó làm cho mình mờ mắt. Hai con mắt mình hãy tỉnh táo để có thể nhận rằng người con gái ấy, hay người con trai ấy là một người có thể hiểu được mình. Hiểu được mình thì có thể có khả năng thương mình. Điều đó rất rõ ràng. Đó là tiêu chuẩn của đạo Phật về hạnh phúc, về tình yêu. Những người yếu đuối thường bị hấp dẫn bởi những thứ phù phiếm bên ngoài....
Thiền sư Thích Nhất Hạnh
6 notes · View notes
vietquatxanh · 10 months
Text
1. Dạo này bận tối mắt tối mũi, nên tớ hơi lười kể chuyện
Cách đây 2 tuần đồng chí H có về tranh thủ, trước khi đi bồi dưỡng 3m (có thể không được về 😮‍💨). Thế là t quyết định: không cho đồng chí đón đi chơi, mà tự-đi … :))) Với cái tính ngựa ngựa 🦄 của t thì khỏi nói rồi, hẹn hắn 8:30 mà 9h mới lết đíc ra khỏi nhà, t tự cảm thấy có lỗi sâu sắc với người đúng giờ đúng giấc như hắn (thậm chí là sớm :) )
Đến nỗi mà hắn phải giục t “Em có nhanh lên không, 2p nữa mà không đi là anh xuống đón đấy”
Không, t nhờn huhu OwO hắn đợi t đúng nửa tiếng
Đổi lại là t chắc t quay xe ở mẹ nhà Ụ Ụ chắc chỉ có hắn mới chịu được cái nết dẩm dớ của t
T thề thốt thay đổi nhiều thứ với hắn lắm, nma vẫn chưa làm được =))) t sẽ cố gắng, còn hắn thì vẫn chiều t (hư vẫn bị mắng TT TT)
Hắn cứ dỗi t mãi vì đáng lẽ có thể ngồi với t 2 tiếng thay vì 1 tiếng rưỡi :v nhưng vẫn xin lỗi bất chấp sự vô lý của t. Cụ thể là “lỗi anh, anh xin lỗi vì đi chậm NỬA TIẾNG” (t phi nhanh quá không để ý 🥲 đến nơi mới biết hắn đợi xong lẽo đẽo đi sau t)
Sau cùng t vẫn phải leo lên xe để hắn chở về 😂 trời lạnh ngồi đằng sau nhét tay vào túi áo người yêu, thích :3
Trích đoạn đồng chí H sau khi lên đơn vị 1 tuần:
Tumblr media
2. Đồng chí H đi bồi dưỡng ở trường quân sự
T thì nằm trong chăn ấm
Đồng chí vừa giặt tất vừa than với t ở trên này không có nước nóng để tắm
T mới chửi hắn “Anh bị điên à??? Trời mười mấy độ như này mà tắm nước lạnh?”
Hắn cười vô tri trả lời “Đến cô tôi còn yêu được nữa là tắm nước lạnh” ^^
Thành công chọc t điên lên 👍
3. T nhận dạy kèm tiếng anh cho mấy đứa trẻ con ôn thi vào lớp 10, có cả em trai ny và em trai t.
Trước buổi học đầu tiên cno đã thầm thì với nhau trên lớp rằng “chị t ác quỷ lắm m ơi” 😀
Em trai đồng chí H từ ngày xưa đã nhắn nhủ rằng “Anh H cưới ai cũng được, nma nhất quyết không được lấy giáo viên” (tại nó sợ 😀 t cũng sợ em ơi)
Cũng là em trai đồng chí H sau khi gặp giáo viên nửa mùa như t - sốc 3 ngày 3 đêm (dù t không phải gv)
Đồng chí nào đó thì nhất quyết đòi nhảy vào xem t túm đầu trẻ, cười như được mùa :)
Tumblr media
Vietquatxanh
2 notes · View notes
monikahihihi · 1 year
Text
“Đó có phải là giọng của Takayanagi không?” Izumiko hỏi, nhanh chóng nhận ra giọng điệu giống như Miyuki.
“À, vâng,” con chó trả lời. “Tôi muốn hỏi suy nghĩ của bạn về điều này, Izumiko. Tại sao bạn xem tôi như một con chó?
“Đây có phải là con chó Takayanagi không?”
Miyuki nhìn chằm chằm vào Izumiko đang đứng cạnh anh, đôi mắt mở to. Anh ấy thở dài và nói, “Rốt cuộc thì đó là sự cố ý. Tôi có cảm giác là như vậy.”
Con chó tiếp tục: “Dù sao đi nữa, tôi đã đến được nơi bạn đang ở. “Vì vậy, tôi nhớ đến giả thuyết rằng một hoàng tử có thể được giải thoát khỏi ma thuật đang giam giữ anh ta, và trở lại hình dáng thật nhờ nụ hôn của công chúa.”
“Ai là hoàng tử?” Izumiko hỏi, sửng sốt. Cô ấy nhanh chóng trở nên khó chịu. “Không có cách nào tôi sẽ làm bất cứ điều gì như thế. Anh thực sự đang làm tôi tức giận đấy, Takayanagi. Bạn là người đã sử dụng phép thuật. Bạn đã sử dụng nó ở trường đua ngựa để thay đổi hoàn toàn cách suy nghĩ của tôi. Ồ. Tôi nhớ bây giờ. Điều này có liên quan gì đến việc phóng khinh khí cầu, phải không?”
Giọng cô trở nên sắc bén khi sự thất vọng của cô tiếp tục tăng lên. “Bóng bay của câu lạc bộ hóa học để làm gì ? Tôi có đúng không khi nghĩ rằng nó đang ảnh hưởng đến cảm xúc của mọi người thông qua ma thuật? ”
“Ừm. Tất nhiên là bạn sẽ kéo một cái gì đó như thế," Miyuki chậm rãi thêm vào. “Bạn có thể đã đến đây trong hình thức này, nhưng tôi biết bạn sẽ tìm ra cách để hưởng lợi từ tất cả những điều này. Tôi hoàn toàn nhận thức được tất cả những gì bạn đã làm và tôi vẫn không đánh bại bạn khi có cơ hội.
Con chó hơi vểnh tai, nhưng bên cạnh đó, nó vẫn tự tin.
“Đây thực sự là một cái gì đó để có được rất khó chịu về? Chúng tôi dự kiến ​​​​sẽ sử dụng sức mạnh mà chúng tôi sở hữu và chiến đấu, phải không? Tôi tin rằng thật vô nghĩa khi giải quyết vấn đề này chỉ vì tất cả chúng ta đều sở hữu phép thuật mạnh mẽ.”
“Vậy quả bóng bay đã làm gì?” Miyuki nhấn mạnh. “Hãy tiếp tục nói cho đến khi Izumiko bảo bạn dừng lại,”
Takayanagi dừng lại, nhưng sau đó bắt đầu nói một cách hơi miễn cưỡng. “…Ở đây trên thế giới, có một loài đã tiến hóa hơn bất kỳ loài nào khác. Người sử dụng phép thuật. Những nhà tiên tri chúng tôi đã nghiên cứu phép thuật lai. Bong bóng là một trong những thí nghiệm của chúng tôi. Chúng tôi đã thêm một chút chất có thể tạo ra phản ứng ảo giác…”
“Quả bóng bay có làm nó phân tán không? Bạn thực sự là người đã làm tất cả những điều này.
“Đó là một số tiền rất nhỏ. Nó không làm hại ai cả. Hiệu quả sẽ hết sau khoảng nửa ngày.”
Izumiko nhìn Takayanagi chằm chằm, đôi mắt sáng ngời. “Lễ hội trường tan rã vì cậu đã làm điều này. Xung quanh trường đua ngựa cũng có ma đấy.”
Lúc này, Miyuki hắng giọng.
“Thực ra, tôi ghét phải nói ra điều đó, nhưng cô chính là nguyên nhân lớn nhất khiến lễ hội tan rã đấy, Izumiko. Có thể bạn không biết điều này, nhưng hiện tại, tất cả các thiết bị điện tử trong khuôn viên trường đã ngừng hoạt động. Không ai có thể sử dụng điện thoại di động hoặc máy tính xách tay của họ.”
"Cái gì?! Không thể nào!"
“Nhưng, Takayanagi có vẻ là người sắp đặt mọi thứ,” Miyuki kết thúc.
Izumiko thẫn thờ nhìn ra phía trước khi cô nhớ lại mình đã từ chối Takayanagi bằng tất cả sức lực trước khi biến mất vào chiều không gian này.
“Cả trường bị ảnh hưởng? Không đời nào… Thế còn bên ngoài khuôn viên trường thì sao?”
“Tôi chưa kiểm tra xem, nhưng tôi đoán bất cứ nơi nào ngoài trường học có lẽ không bị ảnh hưởng. Nó chỉ ra rằng có nhiều rào cản xung quanh khuôn viên trường. Các nhà bói toán không phải là những người duy nhất tạo ra nó. Các tu sĩ khổ hạnh cũng vậy, cùng với các nhóm khác.”
“Đó hẳn là lý do tại sao gần đây có rất nhiều điều kỳ lạ xảy ra trong khuôn viên trường. Các nhà tiên tri đã sử dụng phép thuật ở khắp mọi nơi. Điều này với quả bóng thực tế là lạm dụng thuốc.
Biểu hiện của Takayanagi trở nên hơi thất vọng. "Đo không phải sự thật. Từ lâu, rất lâu trước đây, người ta đã coi hiệu quả của y học và phép thuật là hai thực thể riêng biệt, nhưng chúng thực sự không phải vậy. Khi một người rơi vào trạng thái ý thức bị thay đổi, họ có thể suy nghĩ và cảm nhận theo những cách mà bình thường họ không thể làm được, giống như những hiệu ứng mà phép thuật có thể tạo ra.”
“Nếu bất cứ ai trải qua trạng thái ý thức bị thay đổi, thì đó chính là bạn,” Miyuki vặn lại.
Lần này, Takayanagi hắng giọng. Con chó trắng chắp hai chân trước và ngồi ngay ngắn. Rồi anh hướng ánh nhìn sang Izumiko.
“Izumiko. Bây giờ tôi đã hiểu rằng phép thuật của bạn mạnh hơn tôi rất nhiều trong suốt thời gian qua. Ngay cả khi làm việc với một nhóm, tôi đã không phù hợp với bạn. Tôi biết chúng tôi là những người đã phục kích bạn một cách bất tiện, nhưng tôi thành thật xin lỗi vì đã đánh giá thấp bạn. Tôi sẽ tôn trọng bạn từ giờ trở đi, và làm những gì tôi cần để bù đắp mọi thứ cho bạn. Vì vậy, xin vui lòng, trả lại cho tôi hình thức bình thường của tôi. Tìm một cơ hội để làm như vậy sớm. Mọi người sẽ đến tìm tôi.”
“Bạn đã đặt đủ lời phàn nàn trong lời xin lỗi đó chưa? Đồ khốn,” Miyuki càu nhàu. “Izumiko, anh hoàn toàn ủng hộ em nếu em quyết định rời bỏ anh chàng đó như bây giờ. Anh ấy sẽ nổi tiếng hơn với mọi người theo cách đó.”
Izumiko nhìn con chó đang nóng nảy. Anh ta khá trắng, Shiba inu, và anh ta trông rất giống chó—không ai có thể đoán được anh ta thực sự là một học sinh trung học. Tuy nhiên, cô không thể ngờ rằng chú chó cũng cảm thấy như vậy.
“Tôi không nghĩ tôi có thể quay lưng lại với bạn. Tôi muốn nếu có thể, nhưng làm thế sẽ hoàn toàn khác với việc chữa lành vết thương cho Sagara.”
“Đó là bởi vì tôi là một người tốt hơn anh ấy,” Miyuki nhận xét, trông khá hài lòng.
“Không đúng đâu, Izumiko. Tôi đã phải chịu đựng rất nhiều để có được nó ở đây với bạn.
“Vết thương của Sagara xảy ra ở đây, vì vậy tôi chỉ cần tưởng tượng những gì tôi muốn thấy,” Izumiko nói, vẫn không biết phải làm gì. "Bạn đã bị biến thành một con chó bên ngoài chiều không gian này, vì vậy tôi không thể tưởng tượng bạn trở lại như cũ."
Takayanagi cao giọng phản đối. “Không phải là do bạn làm mà tôi ở đây trong không gian này với các bước sóng khác nhau sao? Và bạn nói với tôi rằng bạn không thể làm bất cứ điều gì?
Izumiko mơ hồ lắc đầu. “Chà, đó không thực sự là cách tôi nhớ…”
“Ừ, Takayanagi. Bạn không đến đây và sau đó trở thành một con chó. Miyuki chỉ ra rằng trông cậu giống hồi còn ở học viện. “Và anh là người đã biến khuôn viên trường thành một nơi xa lạ như vậy, phải không?”
“Chính anh đã nói rằng các nhóm khác ngoài những người bói toán đang dựng lên những rào cản!” Takayanagi giận dữ nói. “Bạn không thể buộc tội tôi về mọi thứ khi mọi người đang làm gì đó. Tất cả ma thuật trộn lẫn với nhau và tạo ra thứ gì đó giống như một phản ứng hóa học tồi tệ.”
Miyuki hít một hơi rồi gọi lên trời, “Wamiya, hãy nói cho chúng tôi biết phải làm gì. Liệu chúng ta có thể quay lại trường học mà không giải quyết chuyện này không?”
Con quạ không xuất hiện, nhưng giọng nói của nó có thể nghe thấy khắp khoảng đất trống.
“Izumiko vẫn chưa nhận thức được khả năng của mình. Cô ấy có khả năng đưa con chó trở lại hình dạng ban đầu và sửa chữa những rạn nứt trong trường, nhưng cô ấy không biết làm thế nào. Tất cả những gì cô ấy có thể làm để tiếp cận sức mạnh này là để nó nổi lên một cách vô thức hoặc nhảy múa.”
Đúng rồi. Tôi đã có thể sử dụng vũ điệu Kagura trước đây…
Cô nhớ lại cảm giác khi thực hiện điệu nhảy Kagura trước cánh cửa đá ở Togakushi.
Tôi đoán là bước sóng đã tăng lên khi tôi nhảy rồi…
Miyuki nhìn Izumiko thật nhanh. “Bạn chắc chắn mặc quần áo để khiêu vũ. Bạn có thể? Tuy nhiên, bạn không cần phải ép buộc mình vào tài khoản của Takayanagi.
Izumiko đã quên mất cách ăn mặc của mình trong giây lát, nhưng giờ cô ấy đã nhớ ra. Cô đứng thẳng dậy. Viền và tay áo của cô ấy vẫn chạm đất, nhưng điều đó không thay đổi được sự thật rằng cô ấy vẫn đang mặc bộ kimono màu đỏ tuyệt đẹp. Mái tóc dài của cô ấy bồng bềnh trên thiết kế gấm thêu hoa của tấm vải, màu đen bóng của nó trông rất hợp với bộ trang phục đến nỗi hầu như không thể nhận thấy những chiếc lá mà nó nhặt được trước đó.
"Chắc chắn. Không có ai khác để xem chúng tôi, vì vậy tôi có thể nhảy ở đây.
Cô ấy dễ dàng rút một chiếc quạt từ bộ kimono của mình để khiêu vũ. Tạo ra một cái đơn giản hơn nhiều so với việc chữa trị vết thương cho Miyuki. Cô nhét nó vào tay rồi nhìn quanh khu rừng. Cô không thể không nghĩ rằng không gian giữa những cái cây hơi nhỏ để khiêu vũ.
“Nhưng trước tiên, tôi phải tìm một không gian rộng hơn để có thể nhìn thấy bầu trời.”
“Chúng tôi đã thấy một nơi như thế trên đường tới đây,” Miyuki nói. "Là lối này."
Ba người họ bắt đầu bước đi.
Mayura chờ đợi trong bồn chồn, liên tục tự hành hạ bản thân bằng những suy nghĩ chạy qua đầu. Cô không thể chịu được việc Manatsu không cho cô đi cùng.
Cô đã tính đến việc chạy theo anh đến võ đài nhiều lần đến mức cô không thể đếm được, nhưng lúc này cô là công chúa tướng quân. Cô ấy có trách nhiệm với đội của mình. Đúng như Manatsu đã nói.
Các thiết bị điện tử trong khuôn viên trường vẫn không hoạt động. Thấy không ai có thể tìm ra nguồn gốc của sự cố, tình trạng bất ổn giữa các học sinh ngày càng gia tăng. Các thành viên trung học năm ba của đội đã không rơi vào trạng thái hoảng loạn ngay lập tức, nhưng các cầu thủ trung học đã náo động. Những học sinh cấp hai rõ ràng cũng muốn đặt niềm tin vào Mayura hơn bất kỳ ai khác. Họ không có kế hoạch rời sân thể thao sớm.
Trong lều của hội học sinh, Mayura có thể thấy rằng Jean Honoka Kisaragi đã đến từ tòa nhà lớp học cùng với phó hiệu trưởng và một số giáo viên. Khi toàn bộ hệ thống PA của trường ngừng hoạt động, ban giám hiệu phải tham gia điều hành lễ hội. Họ không thể phó mặc hoàn toàn cho học sinh được nữa.
Sau một cuộc tư vấn vội vàng, lịch trình đã được thay đổi và thêm thời gian nghỉ buổi chiều để có thể xem xét việc sửa chữa. Khi giờ nghỉ đang diễn ra, có ít học sinh từ đội tấn công lâu đài tập trung trên sân hơn so với trước đây.
Ngay sau đó, Mayura nhận thấy một nhóm Kuroko đang tiến về phía cô.
“Manatsu.”
Như thể cảm nhận được sự lo lắng của Mayura, Manatsu tách khỏi nhóm và chạy đến bên cô.
“Xin lỗi vì đã không đến sớm hơn. Khu vực vành đai ngựa hoàn toàn hỗn loạn.”
“…Tạ ơn Chúa…”
Mayura phải hít thở sâu vài lần để giữ bình tĩnh. Nàng không muốn có người nhìn thấy công chúa tướng quân khóc thương ca ca của nàng lúc này.
“Tôi tưởng anh ở xa hơn thế. Còn Masumi thì sao?”
“Anh ấy đang ở một nơi khác.” Manatsu có chút hụt hơi. Đôi mắt anh lạnh lùng. “Tôi không thể đi, vì vậy tôi bảo Shinko đi thay,” anh nói, nhìn em gái mình.
“Sagara?”
“Anh ấy đã đi vào một chiều không gian khác để tìm kiếm Izumiko. Izumiko và Masumi đang ở trong một thực tại song song chạm vào cái này.” Sau khi hít một hơi thật sâu, Manatsu nói thêm, “Tôi muốn tìm Izumiko, nhưng thành thật mà nói, có lẽ tôi không thể tìm được cô ấy. Masumi và tôi quá khác nhau ở điểm này.”
“Masumi… không quay lại à?”
"Tôi không chắc. Tôi nghĩ nó sẽ phụ thuộc vào những gì Izumiko và Miyuki quyết định làm.”
Sau một lúc im lặng, Mayura nhẹ nhàng nói, “Tôi không thích khi bạn không ở bên tôi, nhưng tôi cũng không thích khi Masumi không ở bên tôi. Mọi thứ diễn ra quá nhanh…”
“Maura.”
“Masumi nói hôm nay anh ấy sẽ ở bên tôi. Tôi vẫn chưa giải quyết xong mọi chuyện với Takayanagi…”
Giọng nói của Manatsu cũng nhẹ nhàng, nhưng giọng điệu của anh ấy rất kiên quyết. “Tôi sẽ kể cho bạn mọi chuyện sau, nhưng điều bạn cần biết bây giờ là Takayanagi đã biến mất. Tôi muốn nói điều này với bạn. Dừng cuộc chiến của bạn để trở thành tốt nhất trong trường. Chúng tôi không có quyền sử dụng Masumi để tham gia cuộc thi.”
Mayura chớp mắt. “Bạn đang nói về cái gì vậy? Tại sao bạn đột nhiên nói rằng nó không đúng?
“Bởi vì nó sẽ kết thúc bằng một sự hy sinh. Sẽ thật tuyệt nếu chúng ta có thể khắc phục các vấn đề hiện tại của mình, nhưng sau đó sẽ có thứ khác thay thế chúng. Izumiko sẽ trở thành vật hiến tế đó.”
Mayura lùi lại như thể vừa bị đánh. Cô nhìn chằm chằm vào anh trai mình. "Ý anh là gì?…"
“Đầu tiên, tôi cần dẫn học sinh đến nơi mọi người sẽ gặp nhau. Sau đó chúng ta sẽ nói chuyện nhiều hơn.”
Manatsu nhìn quanh rồi chạy đi, để mặc Mayura vật lộn với cảm xúc của mình. Tuy nhiên, một phút sau, cô trở lại với nhiệm vụ của mình với tư cách là một công chúa tướng quân.
2 notes · View notes
hoanggh · 2 years
Text
SERP là gì? Khám phá chi tiết về Search Engine Results Page
Đối với các SEOer thì SERP là một thuật ngữ khá cơ bản nhưng lại rất quan trọng. Tuy nhiên đối với những người mới tiếp xúc với công việc này thì có thể sẽ chưa hiểu rõ được SERP là gì cũng như vai trò của nó trong lĩnh vực làm SEO này.
Theo một báo cáo của Advanced Web Ranking, thì nếu bạn có thể nắm giữ vị trí top 1 trên SERP, bạn sẽ có tỉ lệ click cao hơn khoảng 32% trên giao diện máy tính và 25% đối với giao diện điện thoại. SERP cũng hiển thị khá nhiều tính năng trên trang nhất của Google, đặc biệt là có bốn tính năng quan trọng nhất bao gồm: kết quả quảng cáo Adwords, kết quả SEO, bảng xếp hạng địa điểm và dữ liệu có cấu trúc.
Vậy còn bạn, bạn đã biết định nghĩa SERP là gì chưa? Cùng tìm hiểu với HoangGH thông qua bài viết dưới đây nhé.
Tumblr media
SERP Là Gì?
SERP là từ viết tắt của Search Engine Results Pages (tiếng Việt nghĩa là trang kết quả của công tìm kiếm). Là những kết quả trả về của Google đối với những truy vấn của người dùng bao gồm kết quả của quảng cáo Google và các kết quả tìm kiếm tự nhiên và các đoạn trích dẫn nổi bật, đồ thị tri thức và các kết quả Video.
Tumblr media
Tính năng hiển thị của SERP
SERP hiển thị rất nhiều tính năng trên trang nhất Google tuy nhiên hiện tại có 4 tính năng quan trọng nhất đó là:
Quảng cáo Adwords (bao gồm cả quảng cáo tìm kiếm và Google Shopping)
Kết quả tìm kiếm tự nhiên
Bảng xếp hạng địa điểm (Local Business)
Dữ liệu có cấu trúc
SERP ưu tiên hiển thị các kết quả của quảng cáo Google tới 7 vị trí được sắp xếp quay vòng với 4 vị trí trên TOP đầu và 3 vị trí ở cuối trang.
Các vị trí kết quả không phải trả tiền (quảng cáo Google Adwords) được xác định bởi thuật toán của Google dựa trên việc sắp xếp các kết quả tốt nhất và phù hợp nhất cho một truy vấn tìm kiếm nào đó.
SERP tại sao quan trọng với SEO
Mục đích của SEO (Search Engine Optimization) là giúp website, doanh nghiệp của bạn có vị trí tốt hơn trong SERP so với đối thủ cạnh tranh.
Có tới 90% người dùng sẽ chỉ click vào những kết quả tìm kiếm nằm trên trang đầu tiên. Cũng chính là trang hiển thị top 10 kết quả tìm kiếm.
Tumblr media
Những kết quả trên trang nhất thường sẽ có tỉ lệ click cao hơn
Và như đã trả lời câu hỏi SERP là gì? Có thể thấy, cách mà website của bạn sẽ xuất hiện như thế nào trên công cụ tìm kiếm được xác định bởi SERP.
Vậy bạn thấy SERP quan trọng như thế nào với SEO rồi chứ?
Cách tăng thứ hạng website trên SERP
Các kết quả tìm kiếm tại SERP có hai loại chung, tìm kiếm miễn phí (xác định bởi thuật toán) và tìm kiếm trả phí (quảng cáo). Trong bài viết này, mình sẽ đề cập tới bạn cách tăng thứ hạng website dưới hình thức tìm kiếm miễn phí.
Đối với hình thức này, có thể nói đến công cụ tìm kiếm lớn như Google. Các thuật toán luôn đảm bảo giữ tuyệt mật. Tuy nhiên, một số yếu tố chính cũng được công khai xác nhận như:
Tín hiệu SEO on-page (Tối ưu các tiêu chí trên website của bạn)
Tín hiệu SEO off-page (Thúc đẩy tính liên kết đến website của bạn thông qua backlink, social media)
Mức độ uy tín của website (Domain Authority)
Trải nghiệm người dùng (User Experience)
Để đưa được website lên thứ hạng cao trên các công cụ tìm kiếm là vấn đề không phải một vài ngày là được. Bạn cần nắm được kiến thức từ khái niệm cơ bản đến những thuật ngữ nâng cao của SEO.
Các công cụ hiển thị trong SERP
Công cụ tìm kiếm có thể kể đến như: Google, Yahoo, Bing, Cốc cốc,… Và SERP lại bao gồm nhiều loại kết quả khác nhau. Đối với công cụ tìm kiếm lớn, được sử dụng nhiều như Google gồm các công cụ hiển thị:
Tumblr media
Vị trí hiển thị của SERP
Kết quả tìm không phải trả phí: Được xác định bởi thuật toán phức tạp của Google. Thường xuất hiện kết quả tiêu chuẩn gồm tiêu đề (title), URL trang và thẻ mô tả (meta).
Kết quả tìm có kiếm trả phí: Thường xuất hiện với biểu tượng “Quảng cáo” ở góc trên cùng bên trái của kết quả tìm kiếm.
Các đoạn trích dẫn nổi bật: Phần thông tin nổi bật lấy từ nội dung trên bài viết (Chữ viết, hình ảnh, video).
Hộp trả lời trực tiếp: Cung cấp câu trả lời ngay trên trang kết quả tìm kiếm.
Sơ đồ và bảng tri thức: Biểu đồ, bảng thông tin hiển thị bên phải và thường được lấy từ các nguồn uy tín như Wikipedia.
Bản đồ chỉ địa điểm: Vị trí địa điểm có liên quan đến kết quả tìm kiếm.
Kết quả hình ảnh: Google giúp tìm kiếm hình ảnh có liên quan theo bộ lọc bạn mong muốn.
Kết quả video: Thường hiển thị dưới dạng gồm 3 video và chức năng xem thêm.
Câu hỏi thường gặp: Xuất hiện ở giữa trang tìm kiếm dưới dạng tìm kiếm tiếng Anh.
Tin hàng đầu (Top Stories): Khu vực Google ưu tiên hiển thị các thông tin mới nhất.
Tin tuyển dụng – Việc làm: Sau quá trình thử nghiệm, hiện tại Google đã ưu tiên vị trí đầu tiên của SERP cho mục hiển thị này.
Kết quả mua sắm của Google: Mang đến thông tin khi tìm kiếm các sản phẩm.
Vậy là HoangGH vừa giới thiệu đến bạn đọc chi tiết về định nghĩa SERP là gì cũng nhưu tính năng và các loại hình hiển thị SERP thường gặp. Có thể nói rằng đối với Marketing Online thì SERP được coi là một thuật ngữ quan trọng.
Hiểu được SERP là gì cũng như cách tối ưu SERP là một trong những chìa khóa quan trọng giúp thăng hạng website của bạn cũng như tiếp cận được nhiều khách hàng hơn trên công cụ tìm kiếm. Mong rằng những thông tin hữu ích trên sẽ giúp các doanh nghiệp thiết kế ra các trang web SEO tốt, hiển thị trên đầu các lượt tìm kiếm của Google SERP nhé.
Chúc bạn thành công!
2 notes · View notes
Text
Tumblr media
Vì sao gọi Picity Sky Park là khu đô thị số văn minh chuẩn quốc tế?
Vì sao gọi Picity Sky Park là khu đô thị số văn minh chuẩn quốc tế? Quý khách hàng hãy cùng Thitruongcanho.com.vn đi tìm câu trả lời nhé!
6 YẾU TỐ HÌNH THÀNH “KHU ĐÔ THỊ SỐ VĂN MINH CHUẨN QUỐC TẾ”
Sử dụng công nghệ IoT trong Dịch Vụ Quản lý Vận Hành. Kết hợp cùng thiết bị được trang bị tại Picity để: Kiến Tạo – Quản Lý – Vận Hành cộng đồng Picity. Mang đến cho cư dân trải nghiệm sống: An Nhiên – Văn Minh – Thuận Tiện. Hướng đến sự phát triển Trí Lực – Thể Lực – Tâm Lực của từng cá thể cư dân!
6 yếu tố hình thành khu đô thị số văn minh
1. HỆ THỐNG “AN NINH – AN TOÀN” TOÀN DIỆN
Face ID: 
Face ID nhận diện cư dân Picity và người
ngoài, cùng với hệ thống phân tích hành vi cư
dân để xác định các tình huống có thể xảy ra.
Camera Giám Sát với công nghệ Face ID
Với độ phủ toàn khu vực dự án: hành lang từng tầng, từng cửa chính của mỗi căn hộ, sảnh thang máy, khu vực tầng hầm để xe, khu vực công cộng, tiện ích & cảnh quan…và kết
nối với quản lý trung tâm; sự an toàn của cư dân sẽ luôn đặt trong vòng kiểm soát 24/7
Các Giải Pháp Chống Tệ Nạn
Hệ thống an ninh (cửa chặn điện tử) kết hợp hệ thống giám sát sẽ kích hoạt để ngăn chặn khi xảy ra các tình huống: Trộm cướp, cướp giật, phá hoại thiết bị, tài sản chung, hành vi vi phạm pháp luật
2. CỘNG ĐỒNG CƯ DÂN PICITY 5 SAO
BỘ QUY TẮC VĂN HÓA ỨNG XỬ DÀNH RIÊNG CHO CƯ DÂN PICITY SKY PARK
Với mong muốn tạo nếp sống văn minh trong cộng đồng Picity . Bộ quy tắc ứng xử dành riêng cho cư dân Picity sẽ tập trung vào: ứng xử giữa các cá nhân với cá nhân; những quy định sinh hoạt của cư dân và ứng xử giao tiếp trên App cư dân. Cùng với đó là những phản ảnh, ý kiến của cư dân trên App sẽ được bảo mật một cách tuyệt đối
HỆ THỐNG ĐIỂM THƯỞNG CƯ DÂN PICITY
Với mỗi đóng góp tích cực của cư dân cho cộng đồng chung tại Picity như: tham gia tích cực chương trinh thiện nguyện, hỗ trợ phản ảnh thông tin hoạt động…..cư dân sẽ tích lũy những điểm thưởng trên App và sử dụng điểm thưởng cho các sản phẩm/dịch vụ trong hệ sinh thái của Picity như: dịch vụ quản lý, dịch vụ gửi xe…..
3. CÔNG NGHỆ ”XANH” ƯƠM MẦM MÔI TRƯỜNG “XANH”
4. KHO TÀNG TRI THỨC ĐIỆN TỬ
LẦN ĐẦU TIÊN XUẤT HIỆN TRONG MỘT DỰ ÁN BĐS TẠI VIỆT NAM
ĐẶC QUYỀN DÀNH RIÊNG CHO CƯ DÂN PICITY
Học sinh từ các cấp tiểu học đến trung học phổ thông sẽ được tiếp cận kiến thức toàn bộ trong chương trình giáo dục từ những giáo sư tiến sĩ đầu ngành tại Việt Nam và Quốc Tế. Kết hợp cùng các công nghệ trong giáo dục đào tạo như: công nghệ mô phỏng thực tại ảo 3D, thực tế ảo (VR), thực tế ảo tăng cường (AR) và hệ thống thư viện điện tử (E-learning)… Giúp cho nền tảng kiến thức của bé tại cộng đồng Picity trở nên vững vàng. Ngoài ra những kiến thức và kỹ năng sống trong thực tế xã hội như: giới tính, bảo vệ môi trường, phòng tránh nguy hiểm, giao tiếp ứng xử, thế giới quan…. Sẽ được phổ cập cho toàn bộ thế hệ cư dân hiện tại và tương lai của Picity.
5. CÔNG NGHỆ INTERNET OF THINGS (IoT)
CÔNG NGHỆ PHỤC VỤ CUỘC SỐNG
Được phát triển bởi đội ngũ các kỹ sư công nghệ phối hợp cùng kiến trúc sư người Việt, công nghệ IoT tại dự án Picity do IMS vận hành đáp ứng thiết thực các nhu cầu của gia đình Việt trong việc xây dựng một môi trường sống lành mạnh, văn minh và an toàn.
1. Điều khiển bật tắt hệ thống đèn (light control): Wall Pad & Mobile App 2. Cảm biến chuyển động bật tắt đèn (moving sensor): 3. Cảm biến môi trường, bao gồm: nhiệt độ, độ ẩm (temperature, humidity) 4. Điều khiển bật tắt ổ cắm điện gắn tường (socket control): chỉ lắp đặt tại khu vực bếp, điều khiển qua Wall Pad & Mobile App 5. Điều khiển máy nước nóng trong nhà vệ sinh (Water heater control): Wall Pad & Mobile App 6. Điều khiển các thiết bị hồng ngoại 7. Cửa chính thông minh (Smart Door): • RFID, Password, chìa khóa vật lý, vân tay, home kit, Wall Pad để mở cửa • Camera hiển thị lên Wall Pad, Mobile App 8. Hệ thống điều khiển gắn tường (Wall Pad): • Hiển thị thông tin và điều khiển các thiết bị trên • Video call đến lobby & smart door • Gọi thang máy (Smart Elevator)
Tiện ích thông minh (Smart Facilities)
1. Smart Locker • API tích hợp vào trong Resident App • Tính tiền thuê box thời gian sử dụng Có kho trữ đồ đông lạnh
2. Smart Parking
• Camera quét nhận diện biển số xe để xác nhận xe của cư dân. Đối với xe khách, cư dân có thể đăng ký trước biển số xe cho khách. Rào chắn sẽ tự động mở lên để xe đi vào. • Hiển thị danh sách các vị trí còn trống trên bảng điện tử và App cư dân (Resident App). • Tại ví trí đỗ xe có đèn hiển thị màu (xanh là còn trống, đỏ là đã có xe) • Tích hợp thanh toán tiền gửi xe trên Resident App (App cư dân) • Có tính năng sử dung thẻ RFID
3. Smart Elevator
• Cư dân sử dụng thang máy bằng Face ID, App Cư Dân (QR code), thẻ RFID. • Khi thang máy nhận diện sẽ chỉ cho phép cư dân chọn: tầng của chính cư dân, tầng tiện ích • Cư dân sử dung App Cư Dân để share quyền vào thang máy với người khác (QR code có giới hạn thời gian) • Gọi thang máy từ Wall Pad cho khách.
6. DỊCH VỤ QUẢN LÝ VẬN HÀNH
DỊCH VỤ CHUẨN 5 SAO – PHÍ CHỈ 3 SAO
Xem thêm : https://thitruongcanho.com.vn/can-ho-picity-sky-park.html
Bài viết này đưa ra những yếu tố hình thành đô thị số thông minh Căn hộ Picity Sky Park Bình Dương. Hy vọng sẽ giúp ích cho quý khách hàng có cái nhìn tổng quan hơn về dự án. Hiện tại dự án đã được triển khai mở bán. Quý khách hàng quan tâm có thể liên hệ PKD Căn hộ Picity Sky Park để được hỗ trợ thông tin, chính sách & bảng giá chi tiêt nhất. Xin Chân thành cảm ơn!
0 notes
nhamnhivd · 23 hours
Text
Một trọc phú kiến thức
(bài nói chuyện tại Lễ khai giảng Đại học Fulbright, tháng 9/2022)
Trong lá thư mời của chủ tịch Đại học Fulbright Đàm Bích Thủy gửi cho tôi để dự lễ khai giảng năm nay, chủ đề được nêu ra là: Phá vỡ những khuôn mẫu và kiến tạo thế giới theo cách của bạn.
Tôi thật sự rất bối rối. Tôi không biết phải nói gì với các bạn. Có một nghịch lý ở đây, là chính tôi cũng là người bài xích chủ nghĩa kinh nghiệm. Nếu mục tiêu là phá vỡ khuôn mẫu, thì sao phải nghe lời người đi trước? Ai lại đi truyền dạy kinh nghiệm về việc thoát ra khỏi những kinh nghiệm? Để phá vỡ những khuôn mẫu, điều đầu tiên các bạn cần làm, là nghi ngờ chúng tôi, những người đi trước, chứ không phải nghe theo.
Chính tôi đã sống như vậy – đã biết đặt câu hỏi và nghi ngờ mọi thứ kinh nghiệm mà người đi trước ra sức truyền dạy – bây giờ tôi lại bảo các bạn nghe tôi đi, điều hay lẽ phải đây nè, quá là dở hơi.
Nghịch lý này tồn tại ở khắp nơi. Giống như ngay cả chủ nghĩa tự do đến cuối cũng là một hệ thống nguyên tắc ngặt nghèo, mà thỉnh thoảng, trong lịch sử người ta nhân danh chủ nghĩa tự do để áp đặt người khác bằng vũ lực. Ai lại đi áp đặt người khác phải tự do, lại còn bằng vũ lực? Kiểu tự dưng xông vào đấm người ta sưng cả mắt, ai cho phép mày nghĩ thế, mày phải suy nghĩ tự do lên.
Tôi nghĩ khá lâu, và tự hỏi rằng điều gì là quan trọng nhất mình học được trong đời, để nói trong lễ khai giảng này.
Tôi xin phép được giới thiệu với các bạn một khái niệm bằng tiếng Đức, “Bildungsphilister”. Đọc là bi-đung-phi-lis-tà. Nó là một khái niệm do Fedredrich Nietzsche đề xuất. Nghĩa của nó, tôi tạm dịch, là “trọc phú kiến thức”.
Năm 19 tuổi, tôi đọc khá nhiều triết học. Hồi đó chúng tôi không được may mắn như các bạn, Internet còn khá đắt đỏ. Năm thứ nhất đại học, tôi đi làm thuê cho một công ty truyền thông, và thường ngủ lại ban đêm ở công ty luôn, vì ở đó có điều hòa, có mì ăn liền và có máy tính vào được Internet. Ở phòng trọ không có cả 3 thứ đó, đặc biệt là mì ăn liền. Trong những đêm trắng ở văn phòng, tôi ăn mì xong thì đọc Tư bản luận của Marx, đọc Kinh Tăng chi bộ của Thích ca, đọc Đạo đức học của Kant và Zahasthustra đã nói như thế của Nietzsche và tất nhiên là chẳng hiểu gì cả. Tôi nghĩ mình đang muốn trở thành một người giỏi giang thì phải đọc, đọc thì phải đọc mấy ông nổi tiếng và các tác giả kinh điển. Nhưng có những ông như Kant thì một chữ một trang cũng không hiểu.
Nhưng cuối cùng, trong những ngày tháng đó, tôi may mắn học được một quan điểm từ Nietszche, đấy chính là việc đọc nhiều sẽ chỉ khiến các bạn trở thành một loại trọc phú kiến thức, chứ không kiến bạn thành người giỏi hơn.
Trọc phú kiến thức là cách mô tả dành cho những người đọc rất nhiều, báo chí, sách vở, ghi nhớ những kiến thức trong đó và tin rằng chúng là của mình. Bạn sẽ gặp những người như vậy ở rất nhiều nơi. Đặc biệt là trong xã hội Việt Nam hiện nay, khi mà Internet và mở cửa đến ngang xương, đổ ập vào đầu người ta một mớ tri thức và ai cũng có quyền tin rằng tri thức này thuộc về mình.
Các fanpage chuyên tầm chương trích cú; các bạn hotgirl khoe vòng eo con kiến kèm những câu chiêm nghiệm về cuộc đời; các diễn giả cả đời không có công trình thực tiễn, toàn nói lại sách vở phương Tây; các nhà báo, các học giả lệ thuộc vào việc phải trích lời danh nhân nào đó… Và nó không chỉ diễn ra trong lĩnh vực khoa học. Nếu các bạn follow đủ số lượng các fanpage và instagram, các bạn sẽ nhận được một rừng những tri thức về cuộc đời, về tình người, về cách sống – được dẫn lại từ đâu đó. Chúng ta đang sống trong một thời đại của copy and paste.
Bạn, ngày mai, có thể trở thành người như thế. Đọc được cái này sướng quá, và nghĩ là mình thế là hiểu biết hơn người khác rồi. Ngày mai xưng xưng đi hỏi bạn bè, mày có biết vì sao thị trường nhà đất Hoa Kỳ và Phố Wall sụp đổ năm 2008 không, tao vừa xem hết một bộ phim của Michael Moore. Deep lắm, để tao giải thích cho. Trọc phú kiến thức sẽ nói chuyện kiểu đấy.
Tôi và nhiều thầy ở đây sẽ nói rằng kể cả bạn có xem hết Michael Moore, Adam McKay và đọc hết cả Noam Chomsky, bạn chưa biết chuyện gì đã xảy ra ở Mỹ đâu. Phải cho đến lúc bạn thực sự nhìn hệ thống ngân hàng và thị trường BĐS Việt Nam vận hành - ở Việt Nam, và năm 2022 này - bạn mới hiểu chuyện gì đã diễn ra ở Mỹ năm 2008. Đó thường là cách mà tri thức tự thân hình thành.
Việc đọc, ghi nhớ, và nói lại những tri thức đã được viết thành sách vở không sai. Nhưng nó không bao giờ đúng. Bởi vì tri thức thực sự chỉ hình thành thông qua quá trình chiêm nghiệm, trải nghiệm, hấp thụ, tự phản biện, tự luận. Nếu Noam Chomsky đã nói ra câu gì đó, dù nó không chê vào đâu được, nó cũng sẽ chỉ trở thành tri thức của bạn, nếu bạn thực sự quan sát, chiêm nghiệm với những điều đang diễn ra trong thế giới của mình. Nếu nó không tự hình thành bên trong, bạn cũng chỉ là kẻ nói nhại người khác.
Đó là ý nôm na của Nietszche khi đề xuất khái niệm “trọc phú kiến thức”. Tôi may mắn nhớ được điều này vào năm 19 tuổi, để tránh trở thành một người như thế.
Phải tránh trở thành một người như vậy, vì sống như một trọc phú kiến thức rất sang trọng. Nói ra những điều mình đã đọc, đã xem, đã nhớ thì có gì mà sai? Đứa khác không đọc thì nó ngu nó thiệt, chứ tôi chăm chỉ đọc sách báo, xem phim tài liệu trên Netflix, tôi có quyền được nói lại những điều trong đó. Đó là tri thức của tôi.
Các thầy cô ở đây sẽ nói với các bạn rằng có những điều nghe rất đơn giản, thậm chí sáo mòn, nhưng cho đến khi người thực sự trải qua và chiêm nghiệm, họ mới nhận ra rằng đó là tri thức của mình.
Để tôi kể cho các bạn một câu chuyện vui. Ở trên tôi nói rằng những tháng năm thanh niên tôi đọc kinh Tăng chi bộ của Thích Ca. Trong Tăng chi bộ, có mấy điều mà Phật dạy các Tì kheo, trong đó có một điều mà năm đấy tôi tâm đắc lắm.
Câu đấy là: “Tâm tư thế giới, thời không thể nghĩ đến được, nếu nghĩ đến người nghĩ có thể đi đến cuồng loạn và thống khổ”.
Câu này để diễn nôm lại thì ngày đấy tôi cũng làm được. Đại loại, chúng ta, thế giới của chúng ta, những điều đang diễn ra xung quanh chúng ta là vô minh, không nên cố gắng đi tìm bản chất của chúng. Nếu cố hiểu được tâm tư thế giới, chỉ có phát điên.
Chuẩn rồi. Tâm đắc lắm. Hay. Các bạn nhớ câu này nhé.
Bây giờ đến câu chuyện. Có một giai đoạn, tôi quen hai cô gái, và không thể quyết định được rằng mình sẽ yêu ai. Cũng không phải là lừa, vì tôi có nói với một trong hai cô rằng cô kia là người yêu của tôi. Cái cô tạm gọi là “thứ 3” này cũng đang có người yêu. Cảm mến nhau thì hay gặp gỡ, đi chơi, tụ tập cùng bạn bè chung. Nhưng rồi tình cảm với cô bạn này cứ leo thang, và đến một lúc cả hai bạn gái đều không thể chịu đựng được nữa, họ quyết định gặp nhau nói chuyện cho ra nhẽ.
Tôi cũng không biết cuộc gặp diễn ra như thế nào. Nhưng đi về thì tôi gặp bạn không chính thức trước. Bạn ấy bảo mình đừng gặp nhau nữa, Hoàng về đi.
Các bạn biết lúc đấy tôi nói cái gì không? Tôi là trọc phú kiến thức mà, tôi ngoài 20 tuổi và đang thức đêm đọc sách triết học, và tôi tin rằng các cô ấy yêu tôi một phần vì tâm hồn trọc phú này. Tôi nói với cô ấy:
“Tâm tư thế giới, thời không thể nghĩ đến được, nếu nghĩ đến thì người nghĩ chỉ đi đến cuồng loạn và thống khổ”.
Tôi trích Phật Thích Ca để giải quyết vấn đề ái tình luôn. Thề.
Cô ấy bảo tớ chẳng hiểu gì cả, bạn về đi.
Chuyện sau này cũng bung bét vì tôi cũng chẳng quay lại với bạn người yêu chính thức được.
15 năm trôi qua. Bỗng nhiên một ngày chúng tôi gặp lại. Chỉ còn tình cảm của những người bạn cũ. Chúng tôi nói chuyện về cuộc sống, và tất nhiên, cả những điều không nên cố bận lòng trong cuộc sống. Rồi bỗng nhiên, tôi nhận ra rằng cả hai chúng tôi đến lúc đấy mới hiểu câu nói năm xưa. Đúng là tâm tư thế giới, thời không thể nghĩ đến được, nếu nghĩ đến người nghĩ có thể đi đến cuồng loạn và thống khổ. Chính tôi lúc đấy mới hiểu. Và cô ấy đến lúc ấy mới hiểu. Chúng tôi đã ở tuổi trung niên.
Ngay cả mấy câu quote về tình yêu hay lẽ sống, chúng ta cũng thỉnh thoảng phải mất một lúc, thường là 15 đến 20 năm, mới thực sự nhận ra nó nói cái gì.
Tri thức về ái tình rất quan trọng, nhưng dù sao đây cũng là lễ khai giảng của một trường đại học. Hãy nói về vai trò của tri thức với nghề nghiệp. Với tôi thì bi kịch lớn nhất của một nhân sự, dù ở bất kỳ lĩnh vực nào, là phải vay mượn tri thức.
Tôi có nhiều bạn bè là trọc phú kiến thức. Họ có vị trí xã hội, tiền kiếm cũng không khó quá. Nó đến từ một đặc trưng của xã hội Việt Nam là cơ hội tiếp cận tri thức chưa được chia đều. Thời của các bạn thì đều hơn một chút, nhưng ở nhiều vùng sâu vùng xa, người ta cũng chưa có Netflix để xem, không có sóng 4G và một cái hiệu sách cũng không có. Thời của tôi thì khoảng cách này còn xa hơn. Tôi may mắn xin được việc làm thêm và xem Internet chùa, chứ ở những năm 2000, hầu hết bạn học của tôi chỉ có đi ngủ sớm (thức đêm thì mì cũng không có mà ăn).
Khoảng cách này cho phép một số người được đọc nhiều hơn người khác, tiếng Anh tốt hơn, kỹ năng tìm kiếm Google tốt hơn – và họ ra sức sử dụng lợi thế đó để tranh vị trí xã hội. Khoảng hai mươi năm trước, thậm chí thị trường xuất bản bị thống trị bởi các nội dung dịch thuật, phái sinh từ báo nước ngoài. Người dân không tự tìm kiếm được thông tin mà – và hình thành một đội ngũ nhà báo, chuyên gia chỉ việc nói lại những gì đọc được trên Internet là kiếm được tiền. Thậm chí nhiều tiền. Trong buổi phỏng vấn xin việc đầu tiên của tôi cách đây 16 năm, câu hỏi duy nhất tôi còn nhớ, là em hay đọc thông tin ở trang nào. Hồi đó biết đọc ở đâu là cả một loại trình độ. Lại còn đọc bằng tiếng Anh thì quá đỉnh.
Đến bây giờ những trọc phú kiến thức này vẫn còn chỗ đứng trong xã hội.
Nhưng ngược lại, tôi cũng có những người bạn cả đời chỉ viết ra những thứ nguyên bản – những thứ anh ta thực sự suy nghĩ, chiêm nghiệm được, nhặt nhạnh được, những thứ tự hiểu ra. Họ sẽ kiếm tiền chậm hơn, vì không thể sản xuất công nghiệp được. Có khi cả đời họ có một tác phẩm được biết đến thôi. Rút ruột ra thì khó hơn là đi vay mượn mà.
Cuộc đời tôi chỉ kính nể loại người thứ 2 – những người làm ra các thứ bằng tri thức nguyên bản. Loại thứ nhất dù họ có bước xuống từ một cái Mercedes dòng S, hay là trích được Kant bằng tiếng Đức, tôi vẫn thấy xót xa cho đời họ. Một cảm giác thương hại chân thành.
Bạn hẳn đã nhận ra rằng trong loại người thứ hai này, những người có tri thức tự thân, ngoài các bác sĩ, các nhạc sĩ, các nhà nghiên cứu, còn có cả bác sửa xe, bác nông dân, chị bán ốc. Họ thực sự trở thành chuyên gia trong lĩnh vực của mình nhờ vào khả năng quan sát và tự chiêm nghiệm.
Hãy tưởng tượng ra hai khung cảnh: một là việc ngồi xổm ở hàng sửa xe, và nhìn bác sửa xe gỡ tung chiếc Kawasaki của bạn ra, sờ mó, thăm khám nó và chẩn đoán bệnh, tìm nguyên nhân có âm thanh lọc cọc trong máy. Thứ hai là việc ngồi trong một khóa học được giảng bởi một vị có học vị tiến sĩ, nhưng bạn biết rằng slide trên bảng một trăm phần trăm là tài liệu nước ngoài, ông này chỉ Việt hóa ra xong nói lại sang sảng thôi. Hãy nghĩ về hai hình ảnh đó. Bạn sẽ hiểu cảm giác của tôi khi nói rằng tôi kính nể loại người này, và thương hại loại người kia.
Tại sao chúng ta cần tri thức nguyên bản nếu tri thức vay mượn vẫn kiếm ra tiền, nhanh hơn và đỡ vất vả hơn? Với tôi có hai lý do, một là sự bền vững của tri thức tự thân. Hai, là di sản bạn mong muốn để lại.
Tri thức vay mượn không bền vững, ngay cả trong việc kiếm tiền. Nếu anh chỉ nói lại điều người ta đã nói, nó sẽ trở nên lạc hậu rất nhanh. Tôi đã kể ở trên rằng thời mới mở cửa, việc kiếm tiền từ các nội dung vay mượn thống trị ngành xuất bản. Nhưng rồi tới thời của các bạn, những người có thể đọc tiếng Anh vanh vách và nắm bắt thông tin từ các nền tảng tự do như reddit chứ còn chả thèm đọc báo. Những chuyên gia này bỗng nhiên thất nghiệp. Bạn sẽ không thể tưởng tượng nổi là năm 21 tuổi, nếu điều chỉnh theo tỷ lệ lạm phát, tôi kiếm tương đương với khoảng 70 triệu mỗi tháng ngày nay, chỉ bằng việc đọc và dịch báo nước ngoài. Bạn không tưởng tượng được, vì bây giờ có ai cần cái nghiệp vụ đấy đâu? Bây giờ mà chỉ biết đọc báo bằng tiếng Anh thì coi như là không có kỹ năng gì.
Ngay lúc này, tôi cũng đang chứng kiến sự thất thế của rất nhiều chuyên gia vay mượn, các trọc phú kiến thức, các chúa tể Google này.
Những kiến trúc sư nói như vẹt về “phong cách Scandinavia”, minimalism hay “phong cách Indochine” vì người ta nói thế, chứ không hiểu được các nguyên tắc nền tảng của mỗi nền văn hóa. Họ vẫn kiếm được tiền ở vài địa phương, nhưng sẽ dần mất thị phần ở những nơi mà chất lượng sống đang tăng lên.
Những tác giả sao chép các motif từ các kịch bản Hollywood và Hàn Quốc, đặt nó vào bối cảnh Việt Nam, mà không hiểu được tình cảm và thân phận con người. Họ sẽ bị mất thị phần vào chính tay các tác giả nước ngoài – những người dành cả đời tìm hiểu một chủ đề.
Những chuyên gia truyền thông nói về các mô hình phương Tây, trích dẫn Philip Kotler hay David Ogilvy mà không hiểu được tâm lý của người Á Đông hay Việt Nam. Họ sẽ mất thị phần vào chính tay bác sửa xe tự học tôi nói ở trên: nếu bác ấy quyết định mở một chuỗi cửa tiệm, thì đó sẽ là người hiểu hơn ai hết về cách người Việt Nam đối xử và kỳ vọng ở cái xe của mình. Bác ấy sẽ hiểu Philip Kotler hơn cả những ông đọc Philip Kotler bằng tiếng Anh, và có thể tự lên một chiến lược marketing đỉnh của đỉnh.
Chúng ta đang không nói về việc ngày mai ra trường kiếm được việc làm. Chúng ta đang nói về một sự nghiệp 30-40 năm. Google không duy trì được sự nghiệp kiểu này.
Sự nghiệp của bạn chỉ bền vững nếu mỗi điều bạn nói ra đều là điều bạn tự nhận ra. Nó bền vững theo cách này: khi bạn tin vào những điều mình nói và mình làm, khi nó là một phần tâm hồn, là suy nghĩ của bạn, thì kiếm được nhiều tiền hay ít tiền không quyết định giá trị của sự nghiệp nữa. Sự nghiệp lúc này gắn với cái tôi cá nhân của bạn, treo lủng lẳng ở tim bạn, chứ không gắn với thang đo tiền bạc. Siêu bền vững.
Và hãy tin lời tôi, rằng xã hội ngày càng tôn trọng các tri thức nguyên bản. Nó sẽ thưởng xứng đáng cho bạn.
Lý do thứ hai bạn cần có tri thức tự thân, chính là di sản bạn muốn để lại. Nó cũng là chủ đề của lễ khai giảng năm nay, kiến tạo thế giới theo cách của bạn. Di sản không phải là thứ gì to tát kiểu một cái tượng đài đâu, mà là bất kỳ điều gì tốt đẹp bạn để lại thế giới này. Thế giới nó chỉ cần tốt lên một chút khi bạn rời đi, so với khi bạn bước vào, là bạn đã để lại di sản rồi.
Thế làm thế nào để có được tri thức nguyên bản? Bạn vẫn phải đọc. Đọc rất nhiều. Bạn vẫn ghi nhớ. Nhưng không phải để phun ra, để sống như một trọc phú, khoe mẽ với đám trí nhớ đó. Bạn cứ nhớ trong đầu thôi, và cuộc sống sẽ cho bạn thêm các mảnh ghép để tri thức tự hình thành. Bạn không cho phép mình nói ra một thứ gì, ứng dụng một kiến thức gì, nếu chưa tự tin rằng đó là điều bạn tự nhận ra.
Copy and paste không sai. Nó chỉ sai khi bạn không thực sự hiểu những gì mình paste. Tôi chỉ nhận ra cái gì gọi là “trọc phú kiến thức” cho đến khoảng chục năm sau khi bắt đầu ghi nhớ nó trong đầu.
Đó là một hành trình đau đớn, so với việc lên wikipedia và pinterest để tìm cái gì cóp xuống cho xong deadline. Nhưng các thầy cô ở đây sẽ nói với các bạn, là tri thức, rất thường xuyên, hình thành thông qua mất mát, đau đớn và cả ân hận.
Hành trình theo đuổi tri thức tự thân là một hành trình bất công nữa. Bạn có lúc đó giật mình nhận ra rằng bọn sao chép vay mượn đang kiếm tiền nhanh hơn mình và có vẻ sung sướng hơn mình.
Bạn sẽ tự hỏi rằng nhưng mục đích của em đi học là có công việc tốt và kiếm được tiền; việc gìn giữ cái tôi, việc kiến tạo thế giới theo cách của mình có thực sự quan trọng đến thế không.
Tôi sẽ nói, gì nhỉ. Bạn hiểu được bao nhiêu và tin vào điều gì là tùy bạn.
Bởi vì tâm tư thế giới, thời không thể nghĩ đến được, nếu nghĩ đến, người nghĩ có thể đi đến cuồng loạn và thống khổ.
Cảm ơn các bạn.
1 note · View note