#hữu duyên
Explore tagged Tumblr posts
gac-nho-cua-mach · 4 months ago
Text
Tumblr media
Cuộc đời vốn đầy đau khổ, nhưng luôn có những người khiến ngươi lưu luyến chốn nhân gian đầy hoang tàn này. 
{Hữu duyên vô phận | Zhihu}
127 notes · View notes
banmaihong · 1 year ago
Text
Hạnh phúc lớn nhất trong đời chính là có một người thực sự hiểu mình!
Cuộc sống tựa như một dòng sông xinh đẹp, không ngừng chảy. Và trên hành trình dài của cuộc đời này, bạn có còn nhớ một người thực sự hiểu mình không? 1. Không dễ để tìm được một người thực sự hiểu mình Trong lòng mỗi người đều có một thế giới nhỏ bé, đầy niềm vui, khổ đau, sự bối rối và mong đợi của riêng mình. Khi gặp khó khăn, ta mong có ai đó có thể lắng nghe nỗi thống khổ của mình và nhẹ…
Tumblr media
View On WordPress
1 note · View note
mafiatsunafish · 9 months ago
Text
Tumblr media
Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ - If it be fated, we can meet even if we are separated by a thousand miles
115 notes · View notes
nhu-an · 9 months ago
Text
“你信不信,有些事,上天让你做不成,那是在保护你 ,别抱怨别生气。 世间万物都是有定数的,得到未必是福,失去未必是祸。人生各有渡口,各有归舟,有缘躲不开,无缘碰不到,缘起则聚,缘尽则散。得之我幸 ,失之我命。如果走不出内心的执念,到哪里都是牢笼。我们要做的就是过好每一个���在,这是我们对抗世界的最好方式,也是我们拥抱世界的最佳方法”
Bạn tin không, có một số việc ông Trời khiến bạn làm không thành chính là đang muốn bảo vệ bạn, nên đừng phàn nàn và tức giận. Vạn vật trên đời đều cố số phận, có được chưa hẳn là phúc, mất đi chưa hẳn là họa. Ai cũng có bến đò của riêng mình, ai cũng đó chuyến đò về, hữu duyên tránh cũng không được, vô duyên chạm cũng không tới, duyên đến thì hội ngộ, duyên tan thì chia ly. Có được là may mắn, mất đi là số phận. Nếu không thể thoát ra khỏi nỗi ám ảnh trong lòng thì đi đến đâu cũng là giam cầm. Điều chúng ta cần làm là sống tốt từng phút giây hiện tại, đó là cách mà chúng ta đối đầu với thế giới, cũng là cách tốt nhất để chúng ta ôm lấy thế giới này.
- Như An dịch
Tumblr media
73 notes · View notes
nhanam · 11 months ago
Text
Tumblr media
Chào các bạn, các bồ, các bro, các brồ mê sách vở văn chương và những thứ kỳ lạ khác và (không thể tin nổi) vẫn chưa bỏ follow Nhã Nam trên tumblr thân thương đang chìm sâu vào flop era trên nền nhạc lofi giữa vòng xoáy của mạng xã hội ngày càng hư vọng và cuồng điên này.
Vẫn là tôi đây, admin của nhiều ngày hôm qua với những cảm hứng bụi bặm nay không dưng được mang ra phủi trong cơn hưng cảm và tuổi già đã bào mòn cả thể chất lẫn tâm thần hồn (và cả đàn mèo của tôi nữa, nếu các ngài vẫn nhớ).
Tumblr media
Ngạc nhiên chưa, dường như bằng sức mạnh nội tại và hào quang chính mình không sở hữu, trải qua mấy bận bể dâu (đọc: covid và suy thoái kinh tế hay những thứ tương tự thế), tôi vẫn chưa chết và cũng chưa bị đuổi việc. Tắm mình trong ánh sáng chói lòa của cuộc giác ngộ, về một điều gì đó mà chính tôi cũng chưa hay, có thể là mình vẫn còn quá trẻ để chết? hoặc (!), đã đủ già để trúng quả bằng cách thôn tính luôn cái trang tumblr mà chính công ty chủ quản có lẽ cũng đã lãng quên này, để làm một cái gì đó, thật đen tối, thật hắc ám đầy khả ái và ngây ngất lòng người?
Nghĩ là nằm, tôi quyết định sẽ từ trong chăn ấm đệm êm mà hồi sinh trang tumblr này. Tranh thủ đổi pass để không ai ngoài tôi có thể vào đây, để sau này nhỡ có mệnh hệ gì sẽ lấy cái mạng xã hội không ai cần này làm điều mờ ám!
Tumblr media
(cận cảnh tôi thi triển phép hồi sinh)
Tumblr media
(rare footage của tôi cười gian ác trong ảo tưởng hắc ám của chính mình)
Quyết định trở lại tumblr lần này, tôi đã suy nghĩ rất lung, số thời gian tôi bỏ ra để trăn trở về số mệnh của mình và tumblr này ước tính phải bằng trung bình cộng của những thoáng tôi đã thiếu rực rỡ ở nhân gian suốt mấy năm qua và nhiều ngày bước quá chậm giữa thế gian vội vã cùng cả những lít nước mắt tôi khóc thương cho sự kém cỏi của chính mình. Tôi nghĩ, phải làm sao để lại không burn out, sớm post bài tối buồn, nay hăm hở log in mai đến click một cú chuột cũng thấy quá sức...
[tua nhanh qua đoạn sau đó tôi sa vào trăn trở làm sao học hết được nhân sinh??]
Thế rồi, tôi cho rằng mình cần vạch ra vài ranh giới, để nếu may mắn, tumblr này có thể tiệm cận với thứ tôi hình dung và muốn nó trở thành hơn, và cũng để bảo vệ sức khỏe tinh thần bản thân:
Tôi sẽ đăng bài với tư cách là một người đọc trước, một người làm sách và (cần phải) quảng bá bán sách sau. Tumblr từng là nơi giới thiệu tôi tới nhiều cuốn sách hay, tác giả thú vị và khích lệ tôi yêu đọc sách, cũng là nơi nối duyên tôi đến với Nhã Nam, nên tôi rất hy vọng có thể biến trang tumblr mình cai quản thành một nơi lan tỏa những điều dễ chịu như vậy. Dù sao, cũng đã có nhiều kênh để các b(r)ồ bị/được dẫn dụ vào những cái bẫy mua sắm êm ái rồi, và tôi cũng không nghĩ những lời mình uốn lưỡi cú diều ở một trang blog tại một mạng xã hội flop bậc nhất này có thể khiến doanh thu công ty tăng vượt bậc cá chép hóa thuồng luồng rồng bắn điện pika. Chúng ta ở đây thở và đọc sách (Nhã Nam!) vậy thôi.
Để cho xứng với cái danh flop, tôi sẽ ưu tiên những cuốn sách "flop" - sách ít được lên sóng ở các mạng xã hội khác của Nhã Nam, sách ế, sách "hình như" ít ai để ý, sách tôi thực sự đọc và muốn chia sẻ,... Ngoài ra tôi cũng muốn ba la bô lô về những cuốn sách chưa được Nhã Nam xuất bản, mong được Nhã Nam xuất bản,... Nếu bạn cũng có những cuốn sách như vậy, hãy đến đây với tôi! *vỗ ngực bộp bộp* Vì hai tiêu chí trên, có lẽ tôi cũng sẽ không thể đăng bài thường xuyên hay định kỳ được, mong các b(r)ồ thông cảm. Nhưng tôi nhất định sẽ dành thời gian suy ngẫm để tăng chất lượng bài đăng cũng như tổ chức thêm nhiều trò chơi độc lạ.
Một điều nữa, tôi xin phép sẽ không trả lời những câu hỏi về việc cộng tác với Nhã Nam (bao gồm việc gửi bản thảo về đâu, như nào hay nội dung bản thảo...) bởi: 1) Những câu hỏi đó đã được trả lời và gắn tag (hỏi đáp | liên hệ) để ngay trên phần info, mong các bạn chịu khó lội lại 2) Việc trả lời rốt ráo những vấn đề đó nằm ngoài quyền hạn của admin tôi, mà tôi thì thực sự không muốn dăm bữa nửa tháng lại nhai đi nhai lại những câu trả lời trớt quớt không giải quyết được vấn đề gì (và chúng quả thực là những vấn đề tôi không thể giải quyết?!) 3) Mọi thông tin về tuyển dụng CTV chắc chắn sẽ luôn được đăng tải minh bạch và rõ ràng trên các kênh truyền thông chính thức dễ tiếp cận dễ liên hệ hơn của Nhã Nam như fanpage Facebook hay Instagram. Các bạn theo dõi những kênh đó sát sao là được. Ngoài ra thì các b(r)ồ muốn tâm sự dày mỏng gì (ưu tiên về sách) admin tôi cũng sẵn lòng đón tiếp. Chat trực tiếp, hỏi ẩn danh, tag thẳng mặt... gì cũng được. Nếu khó quá tôi sẽ lờ đi.
Cuối cùng, xin cảm ơn bạn bè gần xa bà con follower lối xóm đã đến chung vui buổi hồi sinh này cùng gia đình chúng tôi. Cảm ơn các b(r)ồ đã đọc đến tận đây và vẫn nương tình mà không unfollow. Cảm ơn các bạn vẫn nhớ đến và nhắn hỏi, ở đây và nhiều nơi khác, khiến tôi cảm thấy lưới nhện liên kết mỏng manh và lỏng lẻo này vẫn đủ sức giữ chúng ta đâu đó trong nhau. Hẹn gặp lại ở những cuốn sách chúng ta sẽ cùng đọc và cùng say mê!
Tumblr media
Sau đây tôi xin hát một bài để khép lại chương trình come back.
youtube
Hát xong tôi xin làm ending fairy.
Tumblr media
88 notes · View notes
chuyen-cua-gio · 17 days ago
Text
“Có những chuyện không thành là do ông trời đang bảo vệ bạn. Cúp điện, xe hư, trễ giờ, bỏ lỡ nhau, đừng phàn nàn cũng đừng cáu giận. Mọi thứ trên thế gian này đều đã được định sẵn. Được chưa chắc là phúc, mất chưa chắc là họa, "thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng". "Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng", duyên sâu thì hợp, duyên mỏng thì tan. Càng trưởng thành, niềm vui càng vơi dần, cứ như nhiều việc ngày một khó hơn xuất hiện, nhưng bạn phải tin rằng những việc tốt lành rồi sẽ đến với bạn, còn chưa nhìn thấy ánh sáng nên bạn phải kiên trì, tự soi đường cho bản thân. Hãy sống thật tốt. Tất cả mọi thứ trên thế giới này đều được sắp đặt sẵn, mất cái này sẽ được cái khác thôi.” -Sưu tầm
Tumblr media
9 notes · View notes
just-finnq · 4 months ago
Text
anh không phải là không suy nghĩ, lại càng không phải là đất cằn cỗi đá. trái tim anh cũng là máu là thịt, máu đỏ thịt hồng. thế thì vì lí gì mà lại không biết đau hả em. duck và lâm từng chửi anh nhiều lần, rằng tại sao anh lúc nào cũng đều không giải thích, không biện hộ, không làm gì. anh liên tục sai, hoặc là liên tục không thể trọn vẹn trong một mối quan hệ nào đấy. tại sao anh lại không bao giờ chịu chủ động nói ra một điều gì đấy để giải quyết tất thảy. nhưng lúc đấy anh sẽ chỉ biết cười dài, một tràng dài thật dài. liệu có khả thi thật không về việc giải quyết vấn đề đấy. em có tin anh không, mọi người liệu có hiểu cho anh không, hoặc lại là một tràng những câu hỏi nào đấy về câu chuyện của anh. không ai có thể ấn đầu bắt ép ai hiểu cho ai trên đời này cả, chúng ta có thể hiểu cho nhau nhưng dưới cái mác là thông cảm thôi, chứ không thể hiểu trọn. vậy lí do gì mà mọi người lại muốn anh giải thích ra đây, trong khi không một ai nguyện ý lắng nghe anh cả.
duck bảo nó đã từng phải ngăn cản chính nó rất nhiều lần để không đấm vào ngay giữa mặt anh, rằng anh là một thằng khốn nạn khi liên tục đẩy tất cả mọi người cứ vậy ra xa cách ba ngàn mét khỏi mối quan hệ với anh như thế. tại sao, lý gì, cớ gì, mắc chi. nếu anh bảo là do tuổi trẻ thì mọi người liệu có nghe anh không.
rằng tuổi trẻ của mày là hữu hạn, của tao hay bất kì ai cũng thế. mày nên sống ở cuộc đời của mày đi, tao có thể chết bất cứ lúc nào và hiển nhiên rồi, ai cũng sẽ thế. mày sẽ gặp nhiều người ở quãng đời còn lại, xong cũng có thể sẽ quên tao một cách chóng vánh như cách một chầu rượu ở Lịm có thể đưa tang một tình bạn chết yểu vài năm. tao không đáng giá đến thế, và tao biết chính mình nên nhìn giá trị của mình ở đâu.
mày không nên đầu tư quá nhiều thời gian vào tao đâu.
rút vốn lại đi, vào lúc mày còn có thể.
nghe thì có vẻ nực cười, nhưng anh luôn suy nghĩ rồi tất cả mọi mối lương duyên và cuộc gặp gỡ đều là để dẫn đến giờ phút chia ly. hạnh phúc thì sẽ nặng gánh hơn đau khổ, ai nói thế. đáng giá hơn, vẻ vang hơn, huy hoàng hơn, hào nhoáng hơn, rốt cuộc là ai nói thế. niềm vui có thể chỉ bừng sáng lên chốc lát đâu đó một khoảnh khắc, nhưng con người ta sẽ phải mất vài năm thậm chí cả đời để quên đi. thời gian không phải liều thuốc chữa lành tất cả, đặc biệt là với những người hẹp hòi khó quên.
đặc biệt với những người sống, và chết trong quá khứ như anh và em vậy.
anh không hạnh phúc, cũng không biết đến bao giờ mình mới được hạnh phúc, có lẽ sẽ là không bao giờ. phong trần từng bảo anh nếu chú mày lo lắng trí nhớ không có khả năng tái tạo lại kỉ niệm, thì hãy học chụp ảnh, cầm máy lên và tự cắt ra một lát cắt thời gian của riêng mày với những người khác. nhưng bốn năm rồi, cứ nhìn ảnh là nước mắt anh sẽ tự tuôn rơi, không điểm kết thúc. không một hạnh phúc nào có thể chắp vá lại vào vì hình hài mỗi nỗi đau là khác nhau. em không thể sử dụng sự xuất hiện của một người mới để khỏa lấp vào vị trí để lại của một người từng rời đi được. thế giới này không nên vận hành như thế.
vậy thì lí do gì khiến em tự tin vỗ vai anh rồi bảo rằng anh hãy quên em đi vậy, dửng dưng như thế.
là em đang xem trọng sức nặng của thời gian, hay đang coi nhẹ nỗi đau của anh vậy. anh sẽ không coi em hay bất kì mối quan hệ nào xuất hiện đời anh là bất hạnh hay may mắn đâu, như vậy thì thời điểm quá.
vì trái tim anh thủ thỉ mỗi lần khi ánh mắt mình chạm, hoặc vào giờ phút này khi anh còn nhìn chằm chằm vào trang cá nhân của em, mong em khỏe mạnh, vẻ vang, huy hoàng.
nó vẫn nói rằng, em giống như là tình yêu.
9 notes · View notes
iam-annhien · 8 months ago
Text
Nếu có kiếp sau. Thật mong, mình không có kiếp sau.
Trước giờ, tôi điều rất sợ c.h.ết. Nói đúng hơn, tôi sợ c.h.ết trong cô đơn. Cái cảm giác đơn độc rời bỏ cuộc đời này, thực sự làm tôi thấy sợ. Thế nên tôi luôn cố gắng sống cho dù có mệt. Sự tồn tại của mình, c�� ý nghĩa với ai đó, vì lý do gì mình mới hiện hữu trên cõi đời này chứ? Tôi luôn an ủi mình như vậy.
Như bao người, tôi cũng không ít lần tò mò, cuộc sống này là hữu hạn hay vô hạn? Và liệu rằng có kiếp sống thứ 2 không? Nếu có kiếp sống thứ 2 thì hiện tại này đang là thứ hai hay thứ nhất?
Nhưng đến bây giờ thì, sự tò mò trong tôi theo tháng năm cũng đã dần nguội lạnh. Nỗi sợ hãi trong tôi cũng dần tan biến. Thứ nhất cũng được, thứ hai cũng chẳng sao. Và cho dù kiếp sống tiếp theo có tồn tại, tôi cũng mong nếu có thể, chỉ xin dừng lại ở kiếp này.
Tôi không muốn tiếp tục trải qua một kiếp đời vất vả, một trái tim lại thêm một kiếp sống mệt nhoài mang theo nhiều thương tích. Tôi không muốn là một cô gái nhỏ bé sinh ra trên cuộc đời, hồn nhiên lớn lên rồi niềm tin và tình yêu dần bị thời gian vùi dập bằng thực tại khắc nghiệt.
Tôi không muốn tái sinh ở bất cứ thời không nào trong vũ trụ bao la này, không muốn gặp gỡ những mối nhân duyên để rồi tan vỡ. Càng không thể chịu đựng nổi thêm một sự quên lãng nào nữa trong đời.
Năm nay, tôi ba mươi tuổi rồi.
Với ngần đó tuổi đời, với những mất mát đã từng trải qua lớn tới nỗi tôi luôn cảm thấy sợ hãi mỗi khi nhìn lại.
Lỗi, tất cả là do mình.
Lựa chọn là do mình.
Quyết định là do mình.
Nên những gì tôi nhận được vốn là những gì tôi tự chuốc lấy.
Tôi không nghĩ rằng nếu có kiếp sống thứ hai, nếu được tái sinh thêm một lần nữa, tôi sẽ bớt đi phần nào ngu dại để làm lại điều gì.
Tôi nghĩ tôi vẫn sẽ dại như mình đã từng.
Vẫn sẽ sai như mình đã từng.
Và vẫn sẽ tổn thương vì những mất mát không mong muốn.
Vậy nên, tôi mong mình không có kiếp sau.
Nếu bắt buộc vẫn có kiếp sau, tôi mong mình là kẻ sinh ra đã là loài vô cảm. Thể xác không biết đau, trái tim không có máu và tâm hồn không bị cảm xúc vò nhàu.
Thế giới này thật đẹp, tôi đã trải nghiệm đủ lâu ở kiếp này. Đủ lâu để biết đẹp đẽ đến đâu cũng có những điều ẩn sâu trong đó.
Tôi thà chưa từng biết thế nào là hạnh phúc, để cũng chẳng hiểu thế nào là buồn đau. Còn hơn hạnh phúc như đốm lửa yếu ớt lụi tàn thật mau, để những thời khắc sau chỉ toàn là bóng tối.
Tumblr media
Người ta nói khi bạn say bạn sẽ nhớ đến người bạn yêu nhất. Hoá ra tôi chẳng yêu ai cả, tôi chỉ ích kỷ loanh quanh trong cái suy nghĩ của chính bản thân mình mà thôi.
16 notes · View notes
buddhistbooks · 10 months ago
Text
Tumblr media
Người nhân hậu là người hạnh phúc nhất, vì trong tâm luôn có bến đỗ bình yên.
Trong cuộc đời của mỗi con người, phúc đức và thiện căn là một con tàu kho báu vô giá. Con tàu quý giá nàγ có thể vượt qua dòng chảγ của sinh tử và đến được bờ bên kia an toàn.
Càng bao dung, yêu thương và nhân hậu thì lòng càng dễ tha thứ, hiển nhiên hạnh phúc sẽ luôn đong đầy. Cũng như biển cả vĩ đại, nhờ dung nạp trăm sông mà không phân biệt nước đục, nước trong. Một người, có thể thành vĩ nhân, sở dĩ là nhờ vui cái vui của thiên hạ, buồn cái buồn của thế nhân, sở hữu một tấm lòng nhân hậu, thoáng đãng.
Đôi mắt của chúng ta cũng có lúc tràn đầy cảm hứng, sẽ tìm kiếm cảnh đẹp trong sự hối hả nhộn nhịp của thế gian. Một bức tranh đơn giản, một bài thơ lặng lẽ, một khúc hát đơn sơ dường như có khả năng thẩm thấu và len lỏi vào từng góc nhỏ của trái tim, mở ra những cánh cửa mới, giúρ ta hiểu được chiều sâu của cuộc sống, không ngừng khai mở bản chất ẩn sâu bên trong mỗi người.
Mỗi ngày trôi qua trong sự hối hả và bận rộn, ta sẽ gặp những người cần được giúp đỡ, như người ăn xin, người hỏi đường, người sa cơ lỡ vận. Mỗi lần như thế, ta lại nhìn thấy bạn bè và thân nhân bên cạnh mình dừng lại bước chân bận rộn để giúp đỡ mọi người. Hành động giản đơn nhưng vô cùng cao đẹp ấy cũng giống như một con thuyền qua sông trong tâm hồn chúng ta.
Trong lịch sử Phật giáo Tây Tạng, câu chuyện về Đức Phật Mật-lặc Nhật-ba (Milareρa) mang lại nhiều sự giác ngộ. Mật-lặc Nhật-ba từng nói: “Trong cuộc đời của mỗi con người, phúc đức và thiện căn là một con tàu kho báu vô giá. Con tàu quý giá này có thể vượt qua dòng chảy của sinh tử và đến được bờ bên kia an toàn. Những người thường hay làm việc ác sẽ bị sự cám dỗ và nham hiểm thu hút, rồi dần dần chìm xuống. Cùng là mang thân người, nhưng làm việc thiện hay ác, nổi lên hay chìm xuống, tìm đến hạnh phúc hay đau khổ… đều do bản thân mình mà ra”.
Phật gia có câu: “Nhân thân nan đắc”, cần phải trân trọng mối quan hệ giữa người với người và đối xử với nhau bằng thiện tâm. Người khác nhau có số phận khác nhau, cũng có mối nhân duyên khác nhau. Nhưng dù là nhân duyên thế nào, ai ai cũng nên nghĩ tới những bến bờ tốt đẹp, giúp người khác bước lên phà qua sông an toàn. Khi chúng ta có lòng lương thiện, thì trong lòng chúng ta đã có một bến đỗ bình yên.
Người có trái tim nhân hậu, thì trái tim sẽ có một bến phà để giúρ đỡ người khác qua sông. Trái tim có bến đỗ, thì sinh mệnh có thể tự do tự tại vượt qua khó khăn để đến được bến bờ hạnh phúc. Để trái tim có một bến đỗ mới là sự mong đợi và khao khát chân chính của sinh mệnh.
Người nhân hậu, lương thiện luôn có bến đỗ bình yên trong tâm
Trong cuộc sống, hẳn mỗi người sẽ đứng trước rất nhiều con đường, nhiều ngã rẽ và nhiều sự lựa chọn khác nhau. Nếu cuộc sống bắt ta phải lựa chọn thì bạn đừng do dự khi chọn mình trở thành người lương thiện.
Người xưa cũng từng nói con người sống thiện thì được phúc báo, người làm ác ắt gặp tai ương. Vậy nên làm người nên kính trời, tu thiện tích đức, vì người khác làm việc tốt chính để tạo phúc cho chính mình. Xưa nay nhân quả báo ứng không đâu là không linh nghiệm, có chăng chỉ là chúng ta chưa thực sự chứng nghiệm mà thôi.
Trên đời này, ai sinh ra cũng có một sứ mệnh riêng. Trong phút giây nào đó, có người đang tiến, kẻ đang lùi, nhưng đó đều là những con đường riêng của mỗi người.
Thế gian này rộng lớn vô cùng và không có gì là hoàn hảo. Bởi thế, có người thì độ lượng bao dung, nhưng có kẻ lại quanh co, so đo tính toán.
Là người khôn, muốn được bình yên hãy nhớ rằng thiện lương sẽ được hạnh phúc. Khi bị ấm ức, cứ lặng lẽ bỏ qua, bị hiểu lầm, cứ mỉm cười cho xong chuyện, hơn thua chỉ mệt thêm. Nếu ở nơi này không có niềm vui, cứ tìm sang chốn khác.
Cuộc sống là vậy, buồn có, vui cũng chẳng thiếu. Việc của chúng ta đó là hãy biết tự lựa chọn thưởng thức màu sắc trên cuộc đời. Chẳng hạn như gặp ngày trời âm u thì nghe gió thổi ngắm mưa rơi, không có hương hoa thì thưởng thức mùi thơm cây cỏ, mùi đất, không có tiếng nhạc thì nghe tiếng côn trùng, không có,… Chỉ cần lòng luôn ghi nhớ “Tâm tĩnh vạn sự bình – Tâm vui vạn sự thuận”.
Hay như trong việc kết giao những mối liên hệ, bạn bè tri kỷ, quý trọng nhau ở cái sự chân thành. Cuộc đời này đầy rẫy sự biến đổi, yêu và hận cũng dần dần theo thời gian mà đổi thay, cái chính là phải chân thành, bao dung.
Càng bao dung, càng yêu thương và nhân hậu thì lòng càng dễ tha thứ, hiển nhiên hạnh phúc càng đong đầy. Cũng như biển, biển trở nên vĩ đại là nhờ dung nạp trăm sông không phân biệt sống đục, sông trong. Người có thể thành vĩ nhân là nhờ vui cái vui của thiên hạ, buồn cái buồn của thế nhân.
Trong đời sống bình thường, người làm thiện lành thì được mọi người quý mến, xã hội tôn vinh. Sống trong một môi trường có nhiều người quý mến ủng hộ thì đó là một môi trường hạnh phúc. Sự làm điều tốt lành của chúng ta lại có ảnh hưởng đến người khác, có người bắt chước làm theo, thì một nhân tốt không chỉ cho ra một quả tốt, mà nhiều quả tốt.
Vậy nên, đừng nên bận lòng oán hận thiệt hơn, hạnh phúc chỉ có ở người biết nghĩ cho kẻ khác trước khi nghĩ cho bản thân. Và người thiện lương tự khắc sẽ hạnh phúc.
Lan Hòa biên tập/Vandieuhay.
14 notes · View notes
tuyetcuoidong · 4 months ago
Text
Duyên
Thành phố bé thế thôi, con đường đi làm đều ngang qua bạn, nhưng không gặp được vẫn là không gặp được.
Ai cũng sẽ gặp được bạn, trừ tôi.
Thì ra duyên chúng ta mỏng tới nổi, chỉ cần tôi không xuất hiện ở đấy và bạn không đến đây, thì thế giới ngoài kia vô cùng rộng lớn với hai ta.
Có lẽ, chỉ tôi là mong được gặp bạn. Nếu nó xuất phát từ hai phía thì "Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ. Vô duyên đối diện bất tương phùng"
Tumblr media
4 notes · View notes
higee293 · 3 months ago
Text
Tumblr media
Đàn ông sợ nghèo. Đàn bà sợ xấu.
Ngoại hình lúc nào cũng là nỗi đau chung của đàn bà. Với Duyên, cứ là đàn bà thì là đẹp, không ai xấu, họ không đẹp chỗ này thì cũng đẹp chỗ khác. Có ai mà muốn mình sinh ra xấu xí trong cái thế kỷ coi trọng ngoại hình. Công chúa da trắng tóc bồng bềnh giọng nói ngọt ngào thêm đôi mắt ướt, phù thuỷ mũi khoằm nhăn nheo, tướng lưng phải gập cong 90 độ, cứ hễ mũi hếch mắt láo liên thì là vai phản diện, mắt to cằm vline răng đều thẳng tắp dẫu thiếu cái thần, cái hồn nhân vật vẫn được vai chánh phim truyền hình gọn ơ.
Từ nhỏ đến lớn Duyên đã ước mơ làm diễn viên, đóng không biết là bao những vai phụ lướt qua vài chục s trên phố làm nền cho phim nó sống động, ngồi không biết bao nhiêu cái phòng casting lặng ngắt vô hồn đợi đến lượt thi thố tài diễn xuất, vậy mà hôm nay vẫn thấy chạnh lòng khi nhìn quanh quất thấy những bóng hồng rạng rỡ quanh mình. Từng thí sinh được đánh số, số người ở trong phòng này đếm cũng phải tới đầu ba, phim này phim lớn, nghe đâu đạo diễn mát tay, cứ phim nào ổng chỉ đạo là diễn viên người ta nổi tiếng rồi đổi đời cải vận. Chao ôi, toàn người đẹp, mỗi người một vẻ, tươi mát thanh tao ngọt ngào khí chất. Hiếm người tự nhiên, đa phần đều là có chỉnh sửa đôi chút. Duyên từng ngưỡng mộ cũng từng cảm thông đối với những cô gái phẫu thuật thẩm mỹ. Trước lúc đau đớn trên bàn mổ, hẳn các cô cũng chịu không ít những tổn thương nên mới cậy nhờ một người xa lạ nặn lại cho mình một cái mặt coi cho được với người đời.
Em gái Duyên mang số 101 bên cạnh hồi hộp quá cứ nói chuyện hỏi han Duyên liên hồi, chưa có kinh nghiệm nhưng bà nhỏ đam mê lắm, tay xoắn xuýt cả, nhẩm đi nhẩm lại đoạn thoại đã được ekip phát từ trước. Nhìn em Duyên nhớ lại mấy ngày đầu đi thử vai, cũng háo hức cũng mộng mơ, đôi mắt cũng sáng trong như thế. Chỉ là lăn lộn đủ lâu, nhìn rõ nhiều thứ, giờ cái ước mơ này chỉ là cái cần câu cơm, nuôi đủ miệng ăn là thấy đủ rồi. Lúc biết em cũng mơ cái nghiệp này, trong mơ hồ của những đêm không ngon giấc, Duyên cũng giật mình mấy bận vì sợ em giống mình. Nhưng Duyên không cản em casting, có gì buồn hơn việc ngăn cản một ước mơ khi nó còn chưa có cái gọi là điểm bắt đầu.
An ủi trò chuyện mấy câu là em bình tâm lại, yên tâm ngồi đợi.
Lúc em lên sân khấu, nhìn em làm hết sức, có mù mới không nhìn ra nhỏ này tiềm năng cỡ nào, ánh mắt nó sâu không đáy, cử chỉ tự nhiên nhập tâm vào nhân vật, nước mắt nó rơi lặng lẽ rõ là từ cảm xúc của một trái tim đã bị bóp nghẹn của một người con gái lúc trải qua tổn thương.
Duyên vỗ tay, cô có thói quen đấy với những gì mà cô tán thưởng, đấy còn là em cô, ruột gan của cô. Đạo diễn hướng một cái nhìn ẩn ý về cô gái áo đen vừa phát ra tiếng động rồi rất nhanh quay lại hướng diễn viên thử vai:
- Em biết đấy, diễn viên không có ngoại hình thì rất khó để đi được xa, mắt công chúng là đôi mắt trần tục, nghệ thuật khác biệt và đối lập với số đông, nhưng đây là phim thương mại...
Duyên thấy em chết điếng trên sân khấu. Nước mắt em không rơi như hồi nãy nhưng Duyên biết lòng em quặn thắt, những lời sau đấy sao mà em nghe nổi. Niềm đam mê mới chớm bị cái nghiệt ngã của sự thật đánh cho tan tác. Em không xấu, em có cái duyên ngầm định và cái khiếu diễn trời cho nhưng lúc ba mẹ nặn em không nặn bằng cái gu thẩm mỹ thời đại. Da em không trắng, mắt em không to. Có nhận được vai thì cũng là những vai lam lũ, buôn gánh bán bưng chua cay ngoa ngoắt trong những cảnh chốn chợ búa nghèo nàn. Sau lời nhận xét, mọi cử động của em cứng ngắc như cây khô, như phần hồn không còn sở hữu thân xác đấy, em cúi đầu cảm ơn đạo diễn, cảm ơn đám đông rồi về chỗ của mình đợi kết quả. Dù em biết rồi, nhưng em vẫn đợi.
Duyên bóp nhẹ lấy tay em rồi lên sân khấu. Lúc Duyên trở về, em đã gập cong người, giấu mặt trong lòng hai bàn tay, bả vai em run rẩy liên hồi. Nghĩ trong lòng và nói ra là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Đứng trước nhiều người như vậy bị chê không có ngoại hình sẽ trở thành một loại sẹo vĩnh viễn không thể phai trong tâm trí của một đứa trẻ.
Duyên đậu, em rớt. Kết quả được thông báo ngay khi thí sinh cuối 203 xong phần thể hiện. Vai của Duyên là một vai phụ mờ nhạt, bạn thân của nữ chính, ở bên an ủi vỗ về lúc cô nàng xinh đẹp hiền lương kia khi gặp trục trặc với một anh thiếu gia giàu có.
Chị đấy ngủ với đạo diễn để được vai hả chị?
Sao em nghĩ thế?
Em thấy, trên tay họ là đồng hồ đôi.
Ừ, có lẽ vậy.
Em đến một thành phố khác học đại học, những cuộc gọi cứ thưa thớt dần, em không nói gì về lần casting đấy nữa. Hẳn cái nhuốc nhơ của ngành giải trí chắc đã làm em thất vọng đến cùng cực chỉ sau đúng một lần thi thố.
Duyên thì không mạnh mẽ được như thế. Cô lún sâu rồi, cũng có tuổi rồi, nếu không đeo đuổi cái nghề này cô cũng chẳng biết phải làm gì. Tưởng tượng từ giờ đến khi già đi, nét thanh xuân trôi tuột qua kẽ tay, cô vẫ còn đang đóng những vai cỏn con trên màn hình ảnh nhỏ, người người vẫn dí ánh nhìn chăm chú vào những diễn viên tay ngang có ngoại hình để xuýt xoa, cô thấy buồn, nhưng đời là vậy. Người người sẵn sàng tha thứ cho mọi sai lầm của một người đẹp, cũng không tình nguyện cho đi một chút xót thương với lỗi lầm nhỏ của những người mà họ gọi là "xấu người xấu nết", "đã xấu còn đóng vai ác".
Phim gặp một vài vấn đề nên chậm phát sóng 2 năm, may mắn mà hot lên ngay sau khi công chiếu, nữ chính một bước lên mây, sống dưới hào quang và ánh đèn, sự kiện lời mời hợp tác nhiều vô số kể, dù còn nhiều tranh cãi về diễn xuất non trẻ nhưng vẻ đẹp mong manh đấy vẫn là bạch nguyệt quang trong lòng công chúng. Vai phụ của Duyên cũng tìm kiếm được một chút đồng cảm, cũng có một vài nhãn hàng nhỏ tìm đến, lay lắt cũng sống được ổn thoả một khoảng thời gian dài.
Em gọi điện chúc mừng, giọng người vang vang vui sướng. Lâu lắm mới được nghe lại. Em mời Duyên đến gặp mình ở một thành phố khác. Vé máy bay, chỗ ở bằng cách nào đấy em đều lo liệu cả. Mặc bộ váy lộng lẫy em gửi đến khách sạn vào buổi trưa, Duyên ngơ ngác đến chỗ hẹn trong thấp thỏm. Tự dưng thấy sợ, thấy lo. Một nỗi sợ vô hình âm thầm cuộn sóng dưới bề mặt nước tĩnh lặng.
Trong ánh sáng của hàng chục máy quay, máy ảnh và phóng viên, tên của em được đặt trên ngực áo của một khuôn mặt xa lạ, da trắng môi hồng. Tay trong tay cùng người đạo diễn năm nào.
Buổi họp báo ra mắt phim mới.
Hứa hẹn một gương mặt mới sẽ được lăng - xê mạnh mẽ.
Em đến chào Duyên. Chiếc đồng hồ trên tay toả ra hào quang.
Lấp lánh.
5 notes · View notes
mayniemphattuhuyen · 3 months ago
Text
Tu Hành là 1 quá trình của đời người
Đời người chính là một chặng đường tu hành, bạn là người thế nào sẽ gặt được “quả” thế ấy. Phúc báo của một người toàn bộ đều thể hiện trên mặt. Người hiền lành tự nhiên có phúc tướng. Người lương thiện tự có Trời phù hộ…
Cuộc đời vốn là một quá trình vừa đi vừa lĩnh ngộ. Vạn vật thế gian đều chiểu theo quy luật tự nhiên. Rất nhiều người tin vào bói toán, họ cảm thấy linh nghiệm. Nhưng người ta vẫn thường nói: “Ba phần do mệnh, bảy phần do người”. Nói cho cùng, thứ bói toán lợi hại nhất trên đời, không phải thiên mệnh mà là bản mệnh.
1. Quẻ bói linh nghiệm nhất đời người là nhân quả
Tất cả số phận đều là do nhân quả. Cả đời người chính là một chặng đường tu hành, bạn là người như thế nào thì sẽ tạo ra “quả” như thế ấy.
Không có may mắn vô cớ cũng không có xui xẻo tự nhiên. Mỗi lần may mắn xuất hiện đều là công đức mà bạn từng tích góp, mỗi lần xui xẻo xuất hiện đều là cái giá của tội nghiệt.
Sự khốn khổ mà bạn nếm trải qua, những giọt mồ hôi đã đổ, đều là con đường mà bạn phải đi qua. Sự lương thiện mà bạn bỏ ra, tình yêu mà bạn trao tặng sẽ trở thành những niềm hạnh phúc mà đời này bạn có được. Lương thiện với mọi người, hành thiện vị tha, phúc báo tự nhiên sẽ đến.
2. Sự thay đổi vĩnh hằng nhất là vô thường
Thời gian đang trôi, người đang thay đổi, điều duy nhất trên thế giới này không thay đổi chính là sự biến hóa. Trong “Kim Cang Kinh” có nói: “Hết thảy hữu vi pháp, như giấc mộng hão huyền, như sương cũng như chớp, nên được xem là thế”.
Dù cho bạn là quan to hiển hách, hay gia tài bạc triệu, chỉ cần một trận ốm nặng cũng có thể cướp đi sức khỏe của bạn. Chỉ cần một chuyện không may cũng có thể khiến bạn trắng tay. Đứng trước sự vô thường của cuộc sống, con người thường không chịu nổi sự đả kích mà yếu đuối, chi bằng thản nhiên đối mặt sẽ đạt được một chút trấn an.
3. Hạnh phúc dung dị nhất là tùy duyên
Nơi nhân thế thăng trầm quá nhiều sự vô thường, điều an tĩnh duy nhất không gì bằng trong lòng thư thái.
Có những thứ khi sinh không mang theo đến, khi chết không thể mang đi, nếu đã vậy, hà tất chi phải cưỡng cầu? Chi bằng để mọi sự tùy duyên, quên được thì quên, buông được thì buông, không cần phải do dự, không cần phải nghĩ tới.
Làm tốt bổn phận của chính mình, không hổ thẹn với lương tâm, tự khắc sẽ được nếm trải mùi vị của hạnh phúc.
4. Cách làm đẹp hiệu quả nhất là khoan dung
Phật gia giảng: Vật tùy tâm chuyển, cảnh do tâm tạo, phiền não do tâm sinh.
Cả đời người chẳng qua chỉ là đang sống trong cõi lòng mà thôi. Gặp chuyện không như ý, do dự cả nửa ngày. Gặp người không vừa mắt, ôm hận suốt nửa năm. Lông mày cau lại, vết nhăn từ từ xuất hiện, nụ cười không còn, vết lão hóa cũng dần hiện lên khắp mặt.
Người khoan dung không nghĩ nhiều như vậy, trong lòng cũng không bận tâm chuyện gì, nét mặt nhẹ nhàng thanh thản, dung mạo tự nhiên sẽ đẹp.
5. Phương thức kiếm tiền ổn định nhất là tiết chế
Phàm chuyện gì cũng phải có mức độ, nhiều quá sẽ là thái quá. Người ta thường nói mọi chuyện bảy phần là vừa đủ, lưu một phần cho sự cố gắng, bớt một phần cho sự thúc đẩy.
Từ xưa đến nay, người thành công rất ít ai gắng sức vô độ, tham tài yêu quyền. Vì họ hiểu được cách tiết chế dục vọng của bản thân, hiểu được cách khắc chế ác ma trong lòng.
Vương Dương Minh nói: “Giảm bớt một phần dục vọng là thêm được một phần đạo Trời. Nhẹ nhàng thanh thoát biết bao, dễ dàng biết bao!”, Tiết chế dục vọng, biết đủ, mới có thể đạt được sự hạnh phúc trong cuộc sống.
Tumblr media
6. Sự giải thoát nhanh nhất là buông bỏ
Sống trên đời chúng ta có rất nhiều thứ để cố chấp. Cố chấp vào người nào đó, vật nào đó hay việc gì đó. Như vậy chẳng phải rất mệt mỏi sao. Thứ đã qua thì để nó trôi qua, dù tốt xấu cũng không thể thay đổi, có cố chấp chỉ khiến bản thân và người khác thêm rắc rối.
Quãng đời còn lại là không dài, càng học được cách buông bỏ trong lòng sẽ càng được giải thoát, chúng ta mới có tâm trạng hưởng thụ phong cảnh trong hành trình, mới có thể nhẹ nhàng tự do tự tại.
7. Cách giải hạn thần kỳ nhất là sám hối
Đời người sẽ gặp rất nhiều sự lựa chọn, có lúc chọn sai vẫn có thể làm lại, như vậy có cơ may sẽ bắt kịp thời gian, thậm chí là làm lại cả cuộc đời.
Lúc bình thường, có vài khuyết điểm không đáng để sửa đổi, nhưng một ngọn lửa nhỏ có thể thành đám cháy lớn, sai lầm nhỏ có thể tạo nên sai lầm lớn, chuyện nhỏ có thể thành đại nạn.
Mà cách duy nhất để tránh những điều này chính là học cách tự kiểm điểm bản thân, tự sám hối. Chỉ có tự mình nhận thức và sửa đổi mới có thể thay đổi hiện thực từ gốc rễ, thay đổi tương lai của chính mình.
8. Công đức to lớn nhất trên đời là hiếu thảo
Trong “Hiền Ngu Kinh” có nói: “Không gì sánh bằng tình yêu thương và lòng hiếu thảo phụng dưỡng cha mẹ”. Cha mẹ là ruộng phước đức của con cái, hiếu thảo với cha mẹ tăng phúc tiêu nghiệp rất nhanh, công đức cũng không thể đo lường.
Trăm điều thiện thì hiếu đứng đầu, báo hiếu chớ để chậm trễ. Hiếu thuận với cha mẹ là khởi nguồn của phúc báo, cũng chính là việc công đức lớn nhất trên đời.
Mọi đạo lý đều là từ tâm, không có lòng tốt sao có mệnh tốt? Phúc báo của một người toàn bộ đều viết lên mặt. Là người hiền lành tự nhiên có phúc tướng. Là người lương thiện, tự có Trời phù hộ.
3 notes · View notes
mafiatsunafish · 9 months ago
Text
Tumblr media
Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ;
vô duyên đối diện bất tương phùng
So, this is the full version of the proverb.
129 notes · View notes
alovelinhday · 10 days ago
Text
Hữu duyên gặp Khánh iu với chiếc khăn nhà trẻ huhu sĩ nhất rồi mong hnay cũng may mắn như thế 🕯️
2 notes · View notes
terahandmade · 20 days ago
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Một cuốn sách về udon. Bạn nào hữu duyên đọc được bài này mà vẫn còn 😅 mềnh sẽ hướng dẫn cách đọc sách và thực hành mà hầu như k ng bán sách nào muốn b biết 😇
2 notes · View notes
chuyen-cua-gio · 1 month ago
Text
Được chưa chắc là Phúc Mất chưa chắc là Họa Hữu duyên tránh không được Vô duyên níu không xong Duyên đủ thì tụ Duyên tận thì tan -Sưu tầm
Tumblr media
4 notes · View notes