#hợp đồng xây dựng
Explore tagged Tumblr posts
Text
Tiêu chuẩn và 35+ Mẫu thiết kế khách sạn 4 sao đẹp, sang trọng, đẳng cấp – Vạn An Group
35+ Mẫu thiết kế khách sạn 4 sao phong cách Tên Cổ Điển sang trọng, đẳng cấp, ấn tượng của Vạn An Group; giúp Quý chủ đầu tư có thể chiêm ngưỡng, đánh giá và lựa chọn được kiểu dáng, màu sắc, không gian thiết kế ưng ý nhất cho khách sạn 4 sao mình, từ đó gia tăng thêm sức hút với khách hàng trong hoạt động kinh doanh khách sạn của mình. Các mẫu thiết kế khách sạn 4 sao của chúng tôi được tạo ra từ những kiến trúc sư dạn giày kinh nghiệm – THS.KTS Phương Hữu Thơ với hơn 13 năm kinh nghiệm, đã thực hiện thiết kế, thi công rất nhiều công trình khách sạn 4 sao trên toàn quốc. Đồng thời, với sự tăng trưởng của nhu cầu lưu trú, nghỉ dưỡng cao cấp, thiết kế khách sạn 4 sao trở thành “mục tiêu” đầy tiềm năng của các chủ đầu tư.
1 note
·
View note
Text
Thanh tra dự án BT đổi 22ha 'đất vàng' lấy 10,8km đường
Tỉnh Bắc Ninh tiến hành thanh tra việc thực dự án tuyến đường liên xã Dũng Liệt – Tam Đa – Đông Phong (huyện Yên Phong) với chiều dài 10,8km theo hình thức hợp đồng BT và dự án đối ứng cho dự án BT với diện tích 22ha. Dự án đang mở bán: Vinhomes Móng Cái UBND tỉnh Bắc Ninh vừa ban hành quyết định thanh tra việc thực dự án đầu tư xây dựng tuyến đường liên xã Dũng Liệt – Tam Đa – Đông Phong,…
View On WordPress
#ảnh minh họa#dự án BT#dự án đầu tư#Dự án đầu tư xây dựng#đầu tư xây dựng#đối tượng thanh tra#hợp đồng xây dựng#tỉnh Bắc Ninh
0 notes
Note
vậy cô nghĩ sao về hybrid!gojo x reader x hybrid!geto daotanbu?
du ná thở luôn...
CÁI DÒNG THỨ DĂM DÊ, SAO CÔ DÁM?!?! Anyways, tôi thích nó.
𝐰: hybrid!gojo x human!reader x hybrid!geto, smut, nsfw, size-gap, threesomes, somno, non/con, mdni, sneak-peek nhỏ cho chapter sắp tới.
Hãy thử tưởng tượng chúng ta sống trong một thế giới mà nhân loại tự coi mình là thượng đẳng, con người ngang nhiên trao cho bản thân quy��n được chà đạp, được giày xéo lên giống loài mà họ cho là yếu kém, hèn hạ hơn.
gojo với geto thuộc chủng loài con lai - hybrid, cả hai từng bị bắt về một đấu trường ngầm do con người thuần chủng xây dựng với mục đích là cá cược, kiếm tiền, thu lợi bất chính, mua vui từ nỗi đau của loài khác. mỗi ngày phải nhuốm đẫm tay mình trong máu của đồng loại, nếu thắng sẽ được thức ăn, còn thua thì sẽ bị đối thủ hoặc chủ sở hữu giết, hoặc bị bỏ đói đến chết.
vốn dĩ, gojo và geto là bất khả chiến bại vì lai với loài báo - kẻ săn mồi trong tự nhiên. gojo là báo tuyết, geto là báo đen. cả hai thuộc quyền sở hữu của một gã thợ săn lành nghề.
từ trước tới nay, gojo với geto cùng nhau song kiếm hợp bích để tàn sát biết bao đối thủ trên võ đài, nhưng rồi một hôm, do lão thợ săn nhận được số tiền thách rất lớn từ một kẻ sừng sỏ khác, nên đã đem cả hai ra và cược với nhau xem gojo hay geto thắng. đó là một quyết định tệ hại. nhưng nếu không hạ sát lẫn nhau, thì cả hai chắc chắn sẽ chết. cuối cùng, không một ai chiến thắng, cả hai cùng gục trên võ đài, thậm chí cùng một lúc.
lão thợ săn điên tiết nên lôi gojo và geto ra đánh đập, vì kết quả trận đấu như thế nên lão đã mất một khoản tiền khổng lồ. lão nhốt cả hai vào chiếc lồng sắt cũ nát và quẳng qua một xó, rồi bực dọc bỏ đi.
mấy ngày trời không ăn không uống, có lẽ thần chết chuẩn bị điểm tên. nhưng không, định mệnh lại đưa gojo và geto đến với em tựa một sự cứu rỗi cuối cùng.
y/n đưa hai cậu trai về nhà, mặc kệ giống loài của em được coi là thiên địch của hybrid. cưu mang suốt mấy năm trời đến khi gojo và geto trưởng thành, khi hai cậu trai còn bé, y/n cứ tưởng em đã cứu hai chú mèo con, giờ mới biết là mình đã nuôi hai chú báo con suốt mấy năm ròng rã.
nhưng, chuyện gì tồi tệ có thể xảy ra nhỉ? hai bé mèo lớn này rất thương em, lúc nào cũng quấn lấy em như hình với bóng.
chuyện gì có thể xảy ra được chứ?
geto với gojo cao lớn vượt trội em, thậm chí thể chất ưu việt hơn hẳn loài người thuần chủng. sai lầm của y/n đó là luôn coi hai cậu trai như hai chú mèo con, mà quên mất rằng, geto và gojo dù sở hữu vẻ ngoài của con người (trừ đôi tai và chiếc đuôi đặc trưng của loài báo), nhưng lại có một thứ mà con người không có... đó là kì phát tình.
kể từ đêm hôm ấy, cái hôm mà hai cậu trai đáng ra phải cuộn mình bên em và đánh một giấc ngon lành như mọi ngày khi trăng buông nơi trần thế, thì gojo lại ghim em xuống đệm, bàn tay thiện chiến nhào nặn một bên nhũ hoa mềm mại của em, trong khi geto nhâm nhi bên còn lại.
rồi, chuyện gì xảy ra sau đó... em cũng không nhớ được tường tận nữa...
chỉ biết là hai bóng hình cao lớn ấy độc chiếm cơ thể em, hết chơi đùa, mơn trớn, rồi là đánh chén em từ trong ra ngoài. em nhớ gì... chẳng nhớ gì cả... cùng lắm là nhớ cảm giác có thứ gì đó đồng thời đâm vào trong em. lấp đầy em.
đau.
hình như y/n đã khóc lúc ấy.
hình như ai đó... đã ôm lấy em, đã gọi tên em, đã hôn lên môi em.
em nhớ man mác cảm giác của những giọt nước mắt mặn chát lăn dài trên gò má, và ai đó đã hứng hết tất thảy trên đầu lưỡi nóng bừng.
ít lâu sau, mọi thứ nhoà đi.
sau đó... lúc bé con tỉnh dậy đã là gần trưa, em chưa bao giờ dậy muộn như vậy, cũng chẳng còn nhớ bất cứ điều gì nữa. chỉ thấy cả thân thể đau nhức, nhất là bên dưới ấy.
chuyện gì đã xảy ra vậy...
câu hỏi nho nhỏ thoáng lướt trong tâm trí, em bèn liếc hai cậu trai thân quen đang ngủ khì khì ngon lành bên cạnh mình. gojo vẫn bên phải, geto vẫn bên trái... chẳng có gì khác thường cả.
mà, thôi kệ đi.
khẽ xoa đầu hai bé mèo kế bên, cơn buồn ngủ đã thắng được tâm trí em.
chuyện gì đã xảy ra? để sau nghĩ cũng chưa muộn. và rồi bé con trầm mình trong giấc mộng, chẳng hề nhận ra những vết cắn kì lạ trên cổ, trên xương quai xanh, và đôi vai trần ửng hồng rũ quyến.
ánh nhật quang ngoài kia xuyên vào gian phòng, len lỏi qua tấm rèm voan mong mỏng. đôi mắt đem màu ngát xanh của trời xa và đôi đồng tử nâu trầm xuyết từng vạt nắng ngả màu hổ phách, lặng lẽ nhìn em, rồi gặp nhau như ám hiệu điều gì đó mà có lẽ là, chỉ có người trong cuộc mới hiểu thấu.
𝐝: 24/05/2024
21 notes
·
View notes
Text
Kỹ năng cứng (kỹ năng marketing, kỹ năng code, kỹ năng thiết kế, v.v...) giúp bạn được tuyển vào làm nhưng kỹ năng mềm (giao tiếp, quản lý thời gian, thuyết phục, xây dựng mối quan hệ, v.v...) là thứ quyết định bạn có được giữ lại / thăng tiến hay không. Kỹ năng mềm không chỉ là thứ khiến công việc của bạn phát triển mà còn là quyết định cả tới cuộc sống tổng thể của bạn nói chung.
Trong thời đại khi mà các nhân sự trẻ ngày càng nhanh nhạy và tiện lợi trong việc học các kỹ năng cứng mới nhờ công nghệ thì kỹ năng mềm vẫn là thứ nhiều bạn còn yếu kém, thậm chí coi nhẹ, không được ưu tiên. Giữa 2 nhân sự trẻ nếu phải quyết định chọn, đa số mọi người sếp sẽ chọn nhân sự có kỹ năng mềm tốt hơn để giữ lại hoặc nâng đỡ. Kiến thức chuyên môn có thể học nhanh, nhưng thái độ và kỹ năng mềm thì cần phải qua rèn luyện và thật sự trẻ thì khó rèn cái đó hơn.
Vậy những kỹ năng mềm nào quan trọng cho công việc của các bạn trẻ? Theo �� kiến chủ quan cá nhân đến từ nhiều năm đi làm và đã mắc phải sai lầm ở hầu hết các hạn mục bên dưới cho đến giờ, mình gói gọn lại vài nhóm chính:
Kỹ năng giao tiếp, trình bày, đàm phán
- Lắng nghe: nghe một cách chú tâm, hiểu đúng và đủ thứ người khác nói, không cắt ngang người nói, không thiên vị / võ đoán
- Nói và trình bày: một cách tự tin, tích cực, rõ ràng, dễ hiểu, đầy đủ ý, tông giọng hợp lý
- Ngôn ngữ cơ thể: diễn đạt đúng thứ bạn muốn, phù hợp hoàn cảnh và bổ trợ cho ý muốn bạn đang trình bày
- Thuyết phục: xác định thứ người khác quan tâm, tạo ra sự đồng cảm từ họ, hiểu giá trị của bản thân, đề xuất giá trị cho cả 2 bên
Xây dựng mối quan hệ
- Giúp đỡ người khác (vô điều kiện): pay it forward, không trông đợi việc đáp lại
- Tìm kiếm điểm chung để làm nền tảng của mối quan hệ
- Nghĩ đến giá trị cộng thêm mang đến cho đối phương trước khi hỏi về quyền lợi
- Có sự hứng thú thật sự với người mình đang giao tiếp chứ không phải chỉ vì công việc
- nhìn nhận sự việc từ góc nhìn của người đó và chấp nhận cảm xúc cũng như hiểu lý do của các hành xử của họ
- Không đánh giá và luôn tìm cách hỗ trợ những thứ người đó làm
- Rộng rãi về thời gian và sự quan tâm đến người bạn muốn xây dựng mối quan hệ
Thái độ với những người xung quanh
- Hạn chế bàn tán, chuyện phiếm: hạn chế là người nói, hạn chế là người nghe, hạn chế tham gia những hội thoại đó
- Không phàn nàn về những thứ thuộc trách nhiệm mình cần làm và phải làm dù có thể có phát sinh không mong muốn đến từ người khác
- Phê phán một cách có chọn lọc: chỉ những thứ mình cho rằng có thể giúp người khác hoặc mọi thứ tốt hơn
- Luôn khen và nhìn nhận điểm mạnh, điểm tốt, năng lực của người khác
Tinh thần hợp tác và làm việc
- Không nhận tất cả mọi công trạng: bất cứ thành công nào cũng không đến từ chỉ một người
- Không chối bỏ trách nhiệm: bất cứ thất bại nào bản thân cũng phải có một phần trách nhiệm
- Chúc mừng thành tựu của những người khác trong team một cách chân thành
- Khen ngợi những người làm chung một cách thường xuyên và hào phóng
- Góp ý thì cần lựa chọn thời điểm, khéo léo và khi không có hiện diện của nhiều người
Giải quyết các xung đột & kiểm soát cảm xúc (khi xung đột)
- Tránh tranh cãi và quy chụp cũng như đổ lỗi. Tập trung vào giải pháp nhiều hơn là chuyện lỗi của ai
- Xin lỗi và nhảy vào giải quyết vấn đề một cách quyết liệt khi là lỗi của bản thân
- Chấp nhận lời xin lỗi và giúp người mắc lỗi giải quyết vấn đề
- Tránh phản ứng bốc đồng hay nông nổi. Khi bực tức, hạn chế tranh cãi, nên lui lại và tự vấn hay chỉ đơn giản là bớt giận
- Hiểu tại sao mình có cảm giác khó chịu và hiểu kết quả / hậu quả hành động của mình nếu làm. Sau khi hiểu hết thì thực thi theo quyết định mình cho là tốt nhất
Quản lý thời gian cá nhân
- Học cách tạo thứ tự ưu tiên các thứ cần làm
- Sử dụng một công cụ miễn phí nào đó để hỗ trợ việc ưu tiên này (Trello, Monday, Notion, Coda)
- Học cách "đẩy" việc cho người khác. Buông bỏ những thứ mình tốt để giao nó cho người khác làm (thì họ mới tốt hơn được)
- Học cách nói không với một số những thứ mà nó không phù hợp để mình làm (mình không phải người tốt nhất) hoặc khi thấy bản thân đã quá đầy và cần tập trung vào những thứ quan trọng hơn
Theo mọi người thì còn có gì quan trọng nữa? Đối với nhân sự trẻ gen Z?
Nguồn: Anh Bùi Quang Tinh Tú
15 notes
·
View notes
Text
Một-mình để biết mình, cô đơn là cần thiết
“Em nhận ra khi ở một mình, trái tim em chán nản vô cùng.
Cô đơn nữa.”
Mình nhận được tin nhắn của em khi đang uống ngụm cà phê đầu ngày. Đột nhiên lại nhớ bản thân mình của năm năm trước, cũng rất cô đơn và hay lựa chọn ở một mình.
Ai rồi cũng sẽ đến giai đoạn này: có xu hướng ở một mình và không có nhu cầu gặp gỡ ai cả. Nếu có gặp ai đó thì sẽ là những người mà mình cảm thấy an toàn khi ở bên, thoải mái kể những câu chuyện và nói lên cảm xúc, suy nghĩ của riêng mình.
Mình biết đó là quá trình của việc tự làm mạnh mình từ gốc rễ. Mà làm việc với gốc rễ là trách nhiệm của mỗi cá nhân.
Không ai có thể giúp mình mạnh hơn bằng cách sửa chữa gốc rễ giùm cho mình. Những người xung quanh chỉ có thể hỗ trợ, nâng đỡ bằng cách động viên, thấu hiểu, hay đồng hành với mình mà thôi.
Bởi ai cũng có một cuộc đời để trải nghiệm cả, và những điều mà mỗi người kinh qua là khác nhau.
Mình không thể sửa chữa cái gốc của mình theo ý người khác, vì như thế mình có thể mất kết nối với những giá trị cốt lõi của bản thân. Nhưng mình cũng không thể nhờ ai đó sửa mình giùm mình được, vì như thế là trao cho ai đó quyền sống hộ mình mất rồi.
Sống là trải nghiệm những gì mình lựa chọn, để lớn lên, để biết mình và biết thế giới xung quanh mình.
Quãng thời gian một-mình thật không dễ dàng gì, nhưng nó xứng đáng nếu chúng ta hiểu vì sao mình cần đi qua khúc này và tôn trọng mọi điều xảy đến.
Bởi đó là giai đoạn chúng ta nhìn nhận lại chính mình: bỏ đi những niềm tin, lề thói không còn phù hợp, đồng thời xây dựng niềm tin, thói quen mới giúp mình có nội lực vững vàng hơn.
Cuộc sống sẽ còn có nhiều lần một-mình nữa, ở mỗi giai đoạn, chúng ta sẽ lại có những tâm thế đối diện khác nhau. Lúc mới làm quen, ta sẽ thấy hơi buồn, hơi cô đơn một chút. Nhưng nếu đi lâu và hiểu thấu rồi, ta sẽ nhận ra sự kỳ diệu của việc một-mình.
Một-mình sẽ không còn là cô đơn nữa, mà hơn thế, đó là vùng đất sáng tạo cuộc đời của mỗi cá nhân. Đó là nơi mỗi người tự ôm ấp và nuôi dưỡng chính mình, là không gian an toàn để mọi suy nghĩ, cảm xúc của chính ta được đón nhận một cách chân thành.
Một-mình là cần thiết để mỗi người tự xây dựng góc nhìn của bản thân.
Nhưng sau mỗi cuộc độc hành ấy, đừng quên chia sẻ những gì mình nhận ra hay học được, để nhắc nhở bản thân: “một mình không có nghĩa là cô đơn”
27.09.2024 💛
8 notes
·
View notes
Text
Ngồi đọc sách về Dịch, thấy câu "trong Âm có Dương, trong Dương có Âm", lại nhớ bài viết của một bạn trong lớp Bói Dịch năm 2019, đăng về đề thi Đại học của Trung Quốc năm 2019, mọi người đọc và suy ngẫm nhé.
Đề thi đại học Trung Quốc 2019:
"Mỗi vật đều có một tính, nước thì nhạt, muối thì mặn. Nước thêm nước vẫn là nước, muối thêm muối vẫn là muối. Chua ngọt cay nhạt mặn, năm vị điều hoà, cùng tồn tại hoà trộn tạo ra trăm ngàn vị khác. Vật đã thế, sự việc cũng thế, con người càng thế.
.........................
Thí sinh đạt điểm tuyệt đối (150/150) đã đặt tựa đề:
...........
"Củ cải nấu lên vẫn là củ cải, củ cải nướng thịt thì đã khác".
Tom là một cậu bé chăn cừu, cậu có một đàn cừu thuần màu trắng như một đám mây cực lớn. Chính vì thế Tom cực kì ghét con cừu đen duy nhất trong đàn, cậu luôn hăm he làm thịt nó.
Vào một ngày mùa đông nọ, trời đổ tuyết lớn, đàn cừu màu trắng lẫn trong nền tuyết làm Tom không cách nào tìm được. Cuối cùng nhờ con cừu đen duy nhất đó mà Tom tìm về được đàn cừu của mình.
Từ đây Tom hiểu được một đạo lý, thuần tuý cố nhiên rất đẹp, thế nhưng cộng sinh hài hoà lại càng tốt hơn.
Trên thực tế, mỗi vật đều có tính chất khác nhau, có vẻ đẹp khác nhau. Hổ dễ nổi nóng, khỉ hấp tấp, cừu hiền lành, động vật đã vậy, thực vật lại càng thú vị hơn, trên đời này không bao giờ có hai chiếc lá giống hệt nhau, cả những thứ cùng loại cũng không phải nhất thành bất biến huống chi là những vật khác nhau hoàn toàn.
Vật đã thế, con người càng thế...
Tả Truyện từng viết, tư tưởng con người không ai giống ai, mỗi người một vẻ. Mà tư tưởng thế nào hoàn toàn phụ thuộc vào tính cách của người đó. Nếu muốn tôn trọng cái gọi là tư tưởng đó thì cần học cách khoan dung, đừng bao giờ vọng tưởng thống nhất tư tưởng, nó là điều phi lý.
Nhưng vấn đề là đã không cách nào thống nhất tư tưởng, vậy phải chung sống thế nào?
Có hai cách, một là tập hợp những người cùng chung chí hướng, những người cùng chung sở thích tập hợp với nhau, hình thành nên một quần thể có quan niệm chung.
Nhưng tiếc là chuyện này rất hiếm có, như củ cải nấu lên vẫn là củ cải, củ cải nướng thịt thì đã khác, làm sao có tư tưởng nào giống tư tưởng nào hoàn toàn.
Sự tham gia của nhiều tư tưởng giống mà khác nhau này còn phá vỡ sự cân bằng sản sinh ra biến hoá. Cát rơi vào miệng trai, thành trân châu quý giá, bụi trong hơi nước hoà thành mưa. Chính vì thế có một câu nói rất đúng rằng: “Người với người khác nhau, chưa chắc là chuyện xấu, chim diều không cần phải biến thành quạ mới có thể chung sống hoà bình.”
Nói cách khác là mỗi người một vẻ, tức là hoà hợp.
Từ bản thể triết học mà nói, hoà hợp là quy luật vận hành của vạn vật. Lão Tử nói: “Vạn vật đều có âm có dương, cân bằng âm dương chính là hoà hợp.”
Từ góc độ triết học mà nói, hoà hợp là cảnh giới cuối cùng mà con người theo đuổi. Lễ ký viết: “Những kẻ biết hoà hợp mới là kẻ làm chủ và đạt được cái đạo của thiên hạ”. Hoà hợp tạo ra sự xây dựng, sản sinh, thuận tiện, thành công và thịnh vượng.
Từ góc độ phương pháp luận triết học thì hoà hợp là quy tắc làm người cơ bản. Luận ngữ viết: “Quân tử hoà hợp nhưng cũng khác nhau.” Chỉ khi thuận theo quy tắc hoà hợp để diễn sinh phát triển thì mới có thể tồn tại lâu dài.
Từ góc độ sinh học thì cộng sinh là một trong những mối quan hệ quan trọng nhất trong hệ sinh thái. Hai loại sinh vật cùng giúp nhau tồn tại, thiếu một bên, bên còn lại cũng khó sống nổi. Như tảo và nấm cộng sinh, cá sấu cộng sinh với chim bắt sâu, bò tót cộng sinh với chim ăn ruồi bọ.
Hoà hợp mà khác biệt, cái quan trọng nhất là phải chấp nhận và dung nhập vạn vật, thứ hai là biết chọn lựa và sử dụng những thứ phù hợp với đặc tính tự thân để hoàn thiện chính mình. Cuối cùng là đặt mình trong nhiều hoàn cảnh, tập cho bản thân tính phóng khoáng lạc quan.
Dù là một chỉnh thể bền chắc như thép cũng phải có một thứ khác biệt để điều hoà. Không ít những công ty quốc tế luôn giữ vài người có ý kiến trái ngược nhau trong hội đồng quản trị, những người này sẽ luôn soi mói làm khó dễ các quyết định được hội đồng đưa ra, thế nhưng chỉ có vậy mới có thể thúc đẩy hội đồng đưa ra những quyết sách chính xác và đúng đắn nhất.
Từ Tiểu Bình từng nói: “Với những người gây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, trong nhóm có 3-4 người trung thành và 1 người luôn làm trái lại, chính là tổ hợp tuyệt vời nhất.”
Đạo lý này rất đơn giản, kẻ làm trái lại ấy đóng vai người điều hoà, anh ta phản bác, đánh thức, thúc tiến người lãnh đạo, như chim gõ kiến trên cây, vừa là bác sĩ vừa là kẻ gây tai hoạ. Nhưng nó sẽ luôn luôn tồn tại song hành với bạn.
Vậy vấn đề mới lại sinh ra, dung hợp có làm mất đi bản chất của mình không? Hoà hợp, chỉ là điều hoà, không phải hoà tan rồi làm mất bản thân. Bạn có thể đứng ở Trung Quốc nhìn ra thế giới, cũng có thể đứng ngoài thế giới nhìn vào Trung Quốc, nhưng đầu tiên bạn phải là người Trung Quốc là dân tộc Trung Hoa, sau mới là thế giới.
Muối bỏ vào nước sinh thành nước muối. Nước muối bỏ thêm vịt cũng chỉ là nước muối vịt. Mặc cho bạn dung hoà vào quần thể thế nào, bạn cũng phải biết mình luôn là muối, mỗi thứ mỗi vẻ, trăm vẻ dung hoà!
-------
8 notes
·
View notes
Text
Tổng quan về khu đô thị FPT City Đà Nẵng có gì đáng để đầu tư?
Khu đô thị FPT City Đà Nẵng là một dự án quy mô lớn nằm ở phía Đông Nam của thành phố Đà Nẵng, dọc theo trục đường Võ Chí Công. Đây là khu đô thị thông minh được quy hoạch và phát triển bởi Tập đoàn FPT, một trong những tập đoàn công nghệ hàng đầu Việt Nam. Với tổng diện tích khoảng 181 ha, FPT City Đà Nẵng là một trong những dự án khu đô thị có quy hoạch lớn nhất trong khu vực, tích hợp các yếu tố hiện đại, công nghệ, và không gian xanh.
Vị trí địa lý đắc địa tại Khu đô thị FPT City Đà Nẵng
FPT City nằm ngay sát bờ biển Đà Nẵng, kết nối trực tiếp với bãi biển Tân Trà. Dự án này chỉ cách trung tâm thành phố Đà Nẵng khoảng 7 km và cách sân bay quốc tế Đà Nẵng khoảng 10 phút lái xe. Với vị trí thuận lợi, khu đô thị FPT City không chỉ phù hợp cho cư dân sinh sống mà còn là địa điểm lý tưởng cho các chuyên gia công nghệ, người lao động làm việc tại các khu công nghệ cao và khu công nghiệp lân cận.
Quy hoạch hiện đại và thông minh tại KĐT FOT City
FPT City Đà Nẵng được quy hoạch với tầm nhìn trở thành một "thành phố trong thành phố" hiện đại và thông minh. Khu đô thị này chia thành nhiều khu vực chức năng khác nhau, bao gồm:
Khu căn hộ và nhà phố: Bao gồm các dự án căn hộ cao cấp như FPT Plaza 1, FPT Plaza 2, và FPT Plaza 3. Những khu căn hộ này được thiết kế với kiến trúc hiện đại, tối ưu hóa không gian sống và hướng tới việc tận dụng ánh sáng tự nhiên.
Khu biệt thự: Các biệt thự tại FPT City được xây dựng ven sông Cổ Cò, có không gian yên tĩnh và thoáng mát. Đây là khu vực lý tưởng cho các gia đ��nh tìm kiếm một môi trường sống gần gũi với thiên nhiên.
Khu dịch vụ và thương mại: FPT City có các khu vực dành cho mua sắm, giải trí, và dịch vụ, với nhiều shophouse, siêu thị mini, nhà hàng, và quán cà phê phục vụ cư dân.
Khu công viên và hồ nước: Dự án được bao quanh bởi nhiều mảng xanh, công viên, và hồ nước nhân tạo, tạo nên một không gian sống thân thiện với môi trường và giúp cải thiện chất lượng không khí.
Tiện ích nội khu tại Khu đô thị FPT City Đà Nẵng hiện nay
FPT City Đà Nẵng cung cấp hàng loạt tiện ích hiện đại, nhằm đáp ứng đầy đủ nhu cầu sinh hoạt và vui chơi giải trí cho cư dân:
Trường học: Hệ thống giáo dục đa cấp từ mầm non đến đại học. Đặc biệt, Đại học FPT Đà Nẵng nằm trong khu đô thị, tạo thuận lợi cho việc học tập của con em cư dân.
Công nghệ thông minh: FPT City được tích hợp các giải pháp công nghệ như hệ thống quản lý thông minh, camera an ninh, và mạng Wi-Fi công cộng, giúp tăng cường sự tiện nghi và an toàn cho cư dân.
Hồ bơi và phòng gym: Các tiện ích thể thao như hồ bơi, phòng gym, sân chơi thể thao giúp cư dân rèn luyện sức khỏe và thư giãn.
Dịch vụ y tế: Khu đô thị có trung tâm y tế hiện đại, phục vụ nhu cầu chăm sóc sức khỏe của cư dân.
Tiềm năng đầu tư tại Khu đô thị FPT City Đà Nẵng hiện nay
Khu đô thị FPT City Đà Nẵng hiện đang thu hút sự quan tâm lớn từ các nhà đầu tư trong và ngoài nước nhờ vào vị trí chiến lược, hạ tầng hiện đại, và khả năng phát triển mạnh mẽ trong tương lai. Nhu cầu nhà ở trong khu vực này liên tục tăng cao, đặc biệt là từ các chuyên gia công nghệ làm việc tại khu công nghệ cao Đà Nẵng. Ngoài ra, mức giá bất động sản tại FPT City vẫn đang ở mức hấp dẫn so với các khu vực trung tâm, tạo ra cơ hội sinh lời bền vững cho các nhà đầu tư.
Khu đô thị FPT City Đà Nẵng không chỉ là một dự án bất động sản, mà còn là một hệ sinh thái sống thông minh, phù hợp với xu hướng hiện đại. Với các tiện ích đa dạng, quy hoạch thông minh và môi trường sống xanh, FPT City hứa hẹn sẽ mang lại một cuộc sống tiện nghi, thoải mái cho cư dân, đ��ng thời mở ra cơ hội đầu tư hấp dẫn cho các nhà đầu tư bất động sản.
Đặt chỗ căn hộ FPT Plaza 3 Đà Nẵng tại Website chính thức chủ đầu tư sau đây: www.canhofptplaza3.com
3 notes
·
View notes
Link
Mẫu hợp đồng mua bán vật liệu xây dựng là văn bản quan trọng trong quá trình giao dịch vật liệu xây dựng. Khi thực hiện mua bán vật liệu xây dựng, đặc biệt với giá trị cao, việc lập hợp đồng là vô cùng cần thiết. Hợp đồng này tổng hợp đầy đủ các thông tin pháp lý, quyền và trách nhiệm của các bên tham gia.
Hiện nay, các công trình xây dựng thường sử dụng nhiều loại vật liệu như xi măng, sắt thép, cát, gạch, thạch cao, nhựa, sỏi, đá xây dựng và nhiều loại khác. Mỗi loại vật liệu có thể được phân thành nhiều loại khác nhau, với mức giá và đặc tính khác nhau. Do đó, trong hợp đồng mua bán cần quy định cụ thể về mẫu mã, chủng loại, và khối lượng của từng loại vật liệu.
Nội dung cần có trong mẫu hợp đồng mua bán vật liệu xây dựng
Hiện nay, không có quy định cụ thể về mẫu hợp đồng mua bán vật liệu và vật tư bắt buộc. Tuy nhiên, hợp đồng thường cần bao gồm các nội dung sau:
Thông tin cá nhân của các bên giao dịch bao gồm tên công ty (người đại diện), địa chỉ, mã số thuế, số FAX, và số điện thoại.
Thông tin về hàng hóa được mua b��n.
Thông tin chi phí, phương thức giao hàng, và địa điểm giao hàng.
Thời gian thanh toán được chỉ định, bao gồm cả thanh toán toàn bộ hoặc thanh toán từng lần.
Trách nhiệm của bên mua và bên bán trong quá trình giao dịch.
Các điều khoản khác như chính sách bảo hành, đổi trả, hủy hợp đồng, bồi thường hợp đồng, và các trường hợp bất khả kháng.
#vật liệu xây dựng#hợp đồng xây dựng#xây dựng#vạn an group#hợp đồng mua bán vật liệu xây dựng#mẫu hợp đồng mua bán vật liệu xây dựng
0 notes
Text
HÔN NHÂN giống như một đôi giày. Nếu bạn chọn đôi quá rộng, hãy chuẩn bị kéo lê nó suốt đời. Nếu chọn đôi quá chật, hãy sẵn sàng chịu đựng những cơn đau không dứt.
Hôn nhân đặc biệt ở chỗ, một khi đã chọn, bạn không thể tháo giày ra dù có khó chịu hay đau đớn thế nào. Đó là lý do mình muốn gửi đến bạn lá thư này.
Gửi những người độc thân,
Khi bạn đã sẵn sàng “chọn giày” cho cuộc đời mình, hãy lưu ý ba điều sau:
1. NGOẠI HÌNH:
Đừng chỉ chọn giày vì nó đẹp, thời trang hay rẻ. Hãy chọn đôi vừa vặn với mình. Không phải ai đẹp trai, giàu có hay thông minh cũng sẽ hợp với bạn, và cũng không phải cô gái nào xinh đẹp cũng là dành cho bạn. Tìm người hòa hợp với giá trị và niềm tin của bạn, người đồng hành cùng bạn trên hành trình cuộc sống.
Bạn cần biết mình muốn đi về đâu trước khi tìm bạn đời. Nếu không biết đích đến, bạn có thể chọn sai người.
2. VỊ TRÍ:
Mỗi đôi giày có vị trí riêng: giày công sở, giày thể thao, giày dạ hội, giày trẻ em. Người phù hợp với bạn cũng vậy – không phải ở đâu cũng có. Bạn không thể vừa có đức tin mà lại tìm bạn đời ở nơi không cùng giá trị sống. Người đồng hành với bạn sẽ ở nơi phù hợp với những gì bạn tin tưởng. Hãy hiểu rõ mình và xác định giá trị sống, bạn sẽ tìm thấy người tương đồng.
3. CẢM NHẬN:
Trong chuyện chọn giày này, bạn không được phép thử trước khi mua. Đó là lý do bạn cần lắng nghe lời khuyên từ những người từng trải, như các nhà tư vấn hoặc những người có kinh nghiệm hôn nhân. Quan trọng hơn, hãy xin sự chỉ dẫn từ "Nhà sản xuất" – Đấng Toàn Năng để biết đâu là đôi giày phù hợp với bạn.
“Điều đáng chuẩn bị không phải là đám cưới, mà là cuộc hôn nhân sau đó.”
Nhiều người bị cuốn theo không khí đám cưới, vội vàng đồng ý mà quên mất: Đám cưới chỉ là một ngày, còn hôn nhân kéo dài cả đời. Sau đám cưới, bạn sẽ đối diện với thực tế, vậy điều gì sẽ chờ bạn phía trước?
Chọn giày cho đời mình không thể qua loa.
Hãy đặt câu hỏi:
- Đôi giày này xuất xứ từ đâu? (Tìm hiểu gia cảnh)
- Nó có vừa không? (Kiểm tra giá trị và niềm tin)
- Giá trị thế nào? (Mối quan tâm và sở thích)
- Độ bền ra sao? (Tính cách và phẩm chất)
- Ai đã tạo ra nó? (Sự tương đồng về đức tin)
- Nó có hợp với mình không? (Liệu người ấy yêu và chấp nhận bạn như bạn là?)
HÃY GHI NHỚ:
Nhiều người đang kéo lê đôi giày của họ, mệt mỏi và khó lòng đi đến đích. Có những người khác lại chịu đựng đau đớn hàng ngày, chỉ ước có thể tháo giày ra, nhưng không biết làm cách nào. Và có những đôi giày trông thật đẹp, nhưng khi tháo ra, người ta chỉ thấy toàn những vết sẹo.
Điều quan trọng không nằm ở vẻ ngoài, mà là sự vừa vặn. Bạn không thể biết giày có hợp không nếu chỉ nhìn từ xa – hãy đến gần và xây dựng mối quan hệ. Nhưng hãy nhớ: Bạn không được phép thử trước khi mua.
Và nếu lỡ chọn nhầm đôi giày, bạn vẫn có thể điều chỉnh cho vừa nếu bạn để "Nhà sản xuất" can thiệp và dẫn dắt trong hôn nhân của mình.
Chúc phúc cho mọi cuộc hôn nhân và tình yêu. 🙏
(Cảm ơn tác giả gốc của bài viết.)
Dịch bởi #Lilipham #Readandshare
4 notes
·
View notes
Text
Chia sẻ: Top 100 Kịch Bản Seeding Comment Facebook Như Người Dùng Thật
Bạn có biết rằng một chiến dịch seeding thành công không chỉ dừng ở việc "thả bình luận" mà còn phải tạo cảm giác chân thật, tự nhiên như ý kiến từ người dùng thực sự? Nếu bạn đang tìm kiếm giải pháp để tăng tương tác và xây dựng uy tín trên Facebook, đây là bài viết dành cho bạn!
Seeding Comment Là Gì? Hiểu đơn giản, seeding comment là việc tạo ra những bình luận "mồi" trên các bài viết để thu hút sự chú ý, khơi gợi thảo luận và định hướng suy nghĩ của người dùng về sản phẩm hoặc dịch vụ. Các bình luận này thường được thiết kế giống như ý kiến thật, khiến khách hàng cảm thấy tin tưởng hơn.
Lợi Ích Của Seeding Comment:
Tạo hiệu ứng đám đông, kích thích tương tác.
Định hướng dư luận tích cực về sản phẩm/dịch vụ.
Tăng khả năng hiển thị bài viết nhờ tương tác nhiều hơn.
Cung cấp thêm thông tin, giải đáp thắc mắc của khách hàng.
Xây dựng cộng đồng và niềm tin cho thương hiệu.
Vì Sao Cần Kịch Bản Seeding Comment Facebook? Một kịch bản tốt sẽ giúp bạn:
Định hướng nội dung nhất quán, tránh lan man.
Tạo sự tự nhiên, đa dạng để tránh bị phát hiện là "giả".
Quản lý hiệu quả chiến dịch seeding, từ nội dung đến thời gian đăng tải.
Ứng phó linh hoạt với các phản hồi tiêu cực.
100+ Kịch Bản Seeding Cho Mọi Ngành Nghề Dưới đây là một số kịch bản mẫu bạn có thể tham khảo ngay:
Spa: “Không gian ở đây như resort 5 sao, quá thư giãn!”
Đồ ăn vặt: “Snack rong biển ở đây ngon bất ngờ, ai thử chưa?”
Mỹ phẩm: “Dùng serum vitamin C từ [thương hiệu], da sáng hẳn sau 2 tuần.”
Thời trang: “Chiếc váy maxi này quá hợp với mùa hè, giá lại rất ổn!”
Nếu bạn cần một công cụ hỗ trợ tối ưu hóa seeding, hãy thử MKT Care – phần mềm seeding AI thông minh, tự động quét bài viết và gợi ý các bình luận phù hợp. Đây chính là cách nâng tầm hiệu quả marketing của bạn!
Hy vọng chia sẻ này sẽ hữu ích cho bạn. Chúc bạn áp dụng thành công và đạt được kết quả vượt mong đợi!
2 notes
·
View notes
Text
Laravel Là Gì?
Laravel là một framework PHP mã nguồn mở được thiết kế để phát triển các ứng dụng web theo kiến trúc MVC (Model-View-Controller). Ra mắt lần đầu vào năm 2011 bởi Taylor Otwell, Laravel nhanh chóng trở thành một trong những framework phổ biến nhất trong cộng đồng lập trình PHP nhờ sự đơn giản, mạnh mẽ và linh hoạt.
Laravel cung cấp một loạt các công cụ và tính năng hữu ích, giúp tăng tốc và tối ưu hóa quá trình phát triển phần mềm. Một số tính năng nổi bật của Laravel bao gồm hệ thống định tuyến mạnh mẽ, ORM (Eloquent) để làm việc với cơ sở dữ liệu, hệ thống migration để quản lý database, và các công cụ tích hợp như Artisan CLI (dòng lệnh) hỗ trợ tự động hóa nhiều tác vụ.
Ngoài ra, Laravel còn hỗ trợ việc bảo mật với các cơ chế như xác thực người dùng, mã hóa, và bảo vệ ứng dụng khỏi các lỗ hổng bảo mật phổ biến (CSRF, SQL Injection). Đặc biệt, Laravel đi kèm với Blade – một công cụ tạo giao diện thân thiện và hiệu quả.
Với hệ sinh thái phong phú như Laravel Forge, Nova, và Envoyer, framework này không chỉ phù hợp cho các ứng dụng nhỏ mà còn mạnh mẽ đủ để phát triển các hệ thống lớn, phức tạp. Laravel là lựa chọn lý tưởng cho các lập trình viên PHP muốn xây dựng các ứng dụng nhanh chóng và chuyên nghiệp.
Nguồn: https://thuegpu.vn/laravel-la-gi-cai-dat-va-cau-hinh-laravel-voi-nginx-tren-ubuntu/
2 notes
·
View notes
Text
CHỌN SỰ TỬ TẾ!
Khi bạn chọn một người bạn có “tính tử tế,” mối quan hệ ấy luôn mang lại sự bình yên. Họ không phán xét, không cạnh khóe, không tìm cách lợi dụng. Chỉ cần ở b��n họ, bạn đã cảm thấy mình được chấp nhận, được hiểu mà không cần phải trình bày hay giải thích quá nhiều. Một người bạn như vậy là món quà, một món quà hiếm hoi nhưng vô giá.
Khi làm việc với một đối tác tử tế, mọi thứ bỗng trở nên minh bạch và rõ ràng. Họ giữ chữ tín, coi trọng lời nói và hành động, không làm những điều tổn hại để đạt lợi ích riêng. Làm ăn với họ, bạn không cần phải bận tâm về những mánh khóe, chỉ cần tập trung vào công việc và sự hợp tác để cùng nhau phát triển. Cảm giác ấy thật dễ chịu, đúng không?
Khi yêu một người tử tế, tình yêu đó không chỉ là những lời nói ngọt ngào mà còn là hành động thiết thực. Họ quan tâm bạn từ những điều nhỏ nhặt, sẵn sàng lùi một bước khi bạn cần không gian, và luôn đặt sự thấu hiểu lên hàng đầu. Tình yêu tử tế không màu mè, nhưng lại khiến bạn cảm thấy được yêu thương và an toàn mỗi ngày.
Khi bạn xây dựng gia đình với một người tử tế, mái ấm ấy sẽ luôn tràn ngập sự ấm áp và sẻ chia. Không có áp lực, không có trách móc, chỉ là những bữa cơm giản dị nhưng đong đầy tình cảm, là sự đồng hành và hỗ trợ mỗi khi cuộc sống ngoài kia trở nên khó khăn.
Và khi chính bạn sống tử tế, thế giới xung quanh bạn dường như cũng dịu dàng hơn. Bạn không bị cuốn theo những ganh đua hay thị phi, bạn biết mình cần gì, và sống vì điều đó. Một cuộc sống tử tế không làm bạn trở nên yếu đuối, mà giúp bạn mạnh mẽ hơn trong việc chọn niềm vui, chọn sự an nhiên.
TỬ TẾ - một từ nghe có vẻ đơn giản, nhưng lại là thứ sức mạnh âm thầm thay đổi cả cuộc đời.
- Cre: Trần Khải Minh Nhật
3 notes
·
View notes
Text
Nguyễn Gia Huy
Ông Nguyễn Gia Huy là một doanh nhân tiên phong trong lĩnh vực cá cược trực tuyến, đồng thời là nhà sáng lập và CEO của một nền tảng game bài đổi thưởng hàng đầu. Với niềm đam mê mãnh liệt và tầm nhìn xa trong ngành giải trí trực tuyến, ông đã xây dựng một hệ sinh thái cá cược chuyên nghiệp, đáp ứng nhu cầu của hàng triệu người chơi. Dưới sự dẫn dắt của ông, nền tảng không chỉ tập trung vào việc mang lại trải nghiệm cá cược đỉnh cao mà còn cam kết đặt yếu tố minh bạch, an toàn và công bằng lên hàng đầu. Nguyễn Gia Huy tin rằng, việc áp dụng công nghệ hiện đại cùng chiến lược vận hành hiệu quả sẽ góp phần nâng tầm lĩnh vực cá cược tại Việt Nam, hướng tới chuẩn mực quốc tế. Tầm nhìn của ông không chỉ dừng lại ở việc tạo ra một sân chơi hấp dẫn, mà còn là định hình ngành cá cược trực tuyến thành một lĩnh vực giải trí hợp pháp và bền vững trong tương lai. website: https://gamebaidoithuong.uk.com/ceo-nguyen-gia-huy
2 notes
·
View notes
Text
🌟 GIỮ GÌN GIA ĐÌNH HẠNH PHÚC BẰNG 10 CÁCH GIẢM STRESS HIỆU QUẢ 🌟
💖 Gia đình là nơi mang đến bình yên, nhưng không phải lúc nào cũng tránh khỏi áp lực và xung đột. Đừng để stress phá vỡ sự gắn kết! Dưới đây là 10 cách đơn giản giúp bạn hóa giải căng thẳng, giữ gia đình luôn vui vẻ và hòa thuận:
✨ 1. Kiểm soát cảm xúc: Đừng để cơn giận làm tổn thương nhau. Học cách bình tĩnh trong mọi tình huống. ✨ 2. Dành thời gian trò chuyện: Gắn kết yêu thương qua những cuộc trò chuyện đơn giản nhưng chân thành. ✨ 3. Duy trì bữa cơm gia đình: Mâm cơm là nơi sẻ chia, thấu hiểu và tạo sự ấm áp cho tổ ấm. ✨ 4. Chia sẻ công việc nhà: Gắn kết gia đình bằng sự sẻ chia trách nhiệm, cùng nhau vượt qua mệt mỏi. ✨ 5. Học cách đồng cảm: Đặt mình vào vị trí của người khác để hiểu và cảm thông.
🎯 Và còn nhiều cách khác như chăm sóc bản thân, thay đổi suy nghĩ tích cực, hay học kỹ năng thư giãn để cải thiện cuộc sống gia đình.
👉 Gia đình là món quà vô giá – hãy giữ gìn hạnh phúc từ những điều nhỏ nhất! 🌈 Cùng áp dụng ngay hôm nay để xây dựng tổ ấm tràn ngập yêu thương và niềm vui.
📌 #StressGiaĐình #HạnhPhúcGiaĐình #NHC #TâmLýTrịLiệuNHC #GiaĐìnhVuiVẻ 🔗 Nguồn: https://tamlytrilieunhc.vn/cach-giam-stress-trong-gia-dinh-14479.html
❤️ Hãy chia sẻ để lan tỏa những giá trị tốt đẹp! 🙌
2 notes
·
View notes
Text
Tôn đột lỗ Phong Linh là sản phẩm tôn kim loại được sản xuất với các lỗ đột có kích thước và hình dạng đa dạng, tùy theo yêu cầu của khách hàng. Công ty Phong Linh chuyên cung cấp các loại tôn đột lỗ phục vụ cho nhiều ngành công nghiệp, xây dựng và các ứng dụng khác như: Vách ngăn: Tôn đột lỗ có thể sử dụng làm vách ngăn, tạo không gian thoáng đãng, đồng thời vẫn đảm bảo tính thẩm mỹ. Lợp mái: Tôn đột lỗ có thể được dùng để làm mái nhà, giúp thông gió và giảm nhiệt hiệu quả. Hệ thống thông gió: Tôn đột lỗ rất phù hợp với các ứng dụng thông gió trong các công trình công nghiệp, nhà xưởng. Trang trí nội thất: Các sản phẩm tôn đột lỗ cũng được sử dụng trong thiết kế nội thất hiện đại. Công ty Phong Linh có thể cung cấp các loại tôn đột lỗ với các kiểu dáng, kích thước, chất liệu và độ dày khác nhau tùy theo yêu cầu của khách hàng. Nếu bạn cần thêm thông tin chi tiết, bạn có thể liên hệ trực tiếp với công ty để được hỗ trợ. Điện thoại: 0325.42.1179 – 0703.40.3708
2 notes
·
View notes
Text
HIRANO TO KAGIURA LIGHT NOVEL
Chương 2: Nghỉ hè (Tháng 7)
PHẦN 4
Đa số hoạt động của câu lạc bộ bóng rổ diễn ra trong nhà thể dục, họ chỉ sử dụng không gian ngoài trời để khởi động.
Tiếng tập luyện của câu lạc bộ nhạc cụ đằng xa như một bản hành ca dành riêng cho họ.
Dù liên tục bổ sung nước, mồ hôi ấm vẫn chảy ròng ròng.
Trong lúc nheo mắt tránh ánh nắng chói chang, Kagiura nghĩ đến mái tóc vàng rực rỡ của Hirano.
Nhuộm tóc bất chấp mình là thành viên thuộc Ban kỷ luật khiến tóc của Hirano bị hư hỏng khá nhiều. Tuy nhiên nó lại rất hợp với anh ấy.
Và cả đôi khuyên tai đến giờ vẫn chưa tìm được.
Đã hơn một tuần trôi qua, Hirano dường như không mấy bận tâm, ngược lại người lo lắng nhiều hơn là Kagiura.
Nếu lỗ khuyên đã lành và ổn định thì sẽ không dễ dàng bị bịt lại, nhưng về cơ bản chúng chắc chắn sẽ thu nhỏ nếu cứ để mặc như thế.
Hirano nói rằng đó là đôi khuyên đầu tiên mà anh ấy dùng, nên Kagiura thắc mắc “Vậy thì càng phải nhanh tìm một đôi khác để thay vào chứ?”, Hirano trả lời, “Nếu cả hai bên mất cùng lúc thì chắc là anh chỉ tháo ra ở đâu đó thôi.” Sau đó thì không quan tâm đến nữa.
Trong khi tránh nắng dưới hiên phòng tập, dùng khăn lau khuôn mặt đẫm mồ hôi của mình, Kagiura nghĩ đến khuyên tai có màu gì thì sẽ hợp với Hirano nhất.
Thật khó để hình dung ra bình thường Hirano sẽ ăn vận như thế nào, vì cậu chỉ được thấy anh mặc đồ ở nhà.
Cuối tuần thì may ra, nhưng những ngày nghỉ của Kagiura đều dành cho hoạt động câu lạc bộ, nên cơ hội gặp Hirano khá ít ỏi.
Cậu chỉ có thể thấy anh mặc đồng phục khi vô tình chạm mặt nhau ở trường. Buổi sáng khi gọi cậu dậy, Hirano cũng đã mặc sẵn đồng phục.
Anh thường về ký túc sớm hơn Kagiura, khi cậu về đến nơi thì đã thấy anh mặc đồ ngủ rồi.
Đó là lý do việc chọn đôi khuyên tai dễ phối với trang phục thường ngày của Hirano tưởng chừng đơn giản nhưng lại chẳng dễ chút nào.
Huống chi, trước kỳ nghỉ hè hai người chẳng có thời gian rảnh để cùng đi mua sắm.
Phải làm sao đây?
Kagiura cố nghĩ nên bắt đầu từ đâu, nhưng chẳng mấy chốc, các thành viên khác trong câu lạc bộ đã hoàn thành bài chạy và buổi tập đầu ngày bắt đầu.
Nếu cứ lơ đễnh khi luyện tập thì rất dễ bị chấn thương.
Cậu đã ghi nhớ điều đó, nên chỉ mất một khoảnh khắc để tập trung lại và chú ý vào buổi tập.
Thật kỳ lạ, khi chơi bóng rổ, cậu thậm chí không quan tâm đến mồ hôi đang chảy ướt áo. Cậu cũng chẳng thể nhận ra câu lạc bộ nhạc cụ hơi bên ngoài còn đang chơi hay không qua cánh cửa nhà thể dục đóng kín để bảo toàn chút hơi lạnh yếu ớt từ điều hòa.
Lớp cậu vượt qua vòng kiểm duyệt mà không gặp bất kỳ trở ngại nào, và họ cũng vượt qua vòng đánh giá thứ hai một cách xuất sắc.
Niibashi thể hiện đúng như kỳ vọng—thậm chí còn vượt xa. Bài thuyết trình của cậu ấy, với nụ cười đầy tự tin, hiệu quả đến mức áp đảo, và sự chuẩn bị thì không một chút sai sót. Cậu còn có thể đưa ra cam kết về an toàn thực phẩm, và thậm chí giành được vị trí thu hút nhất cho gian hàng yakitori.
Có thể xây dựng một kế hoạch đánh bại cả năm hai và năm ba chỉ trong vài ngày là một chuyện vượt ngoài mong đợi.
Bởi vì thông thường, những khoá lớn hơn biết rút kinh nghiệm và dành thời gian chuẩn bị trước khá lâu, nên những học sinh năm nhất với thời gian hạn chế khó mà thắng được trong trận chiến giành vị trí tốt cho gian hàng. Nhưng phần trình bày của Niibashi quá hoàn hảo, đến mức khó tin rằng mọi thứ được thực hiện trong khoảng thời gian gấp rút như vậy.
Niibashi rất giỏi giao thiệp, nên kho nguyên liệu của họ chất đống nhờ sự hỗ trợ từ các lớp khác. Và thế là Kagiura cùng hai trợ lý còn lại trở thành những người hỗ trợ phía sau.
Trái ngược với tâm trạng sôi sục của các thành viên ban điều hành, hội học sinh - cũng là một phần thuộc ban giám khảo - nói một cách dễ nghe, hoàn toàn bình thản.
Nói một cách khó nghe, phản ứng của họ gần như vô cảm, điều này khiến Kagiura không khỏi bất ngờ.
Người ta thường nghĩ rằng thành viên thuộc Hội học sinh của các trường trung học đều là những người thích lập kế hoạch và cuồng công việc, nhưng Hội trưởng hội học sinh - Touou - dường như thuộc kiểu người căng thẳng cao độ.
Đúng như mong đợi từ một người làm Chủ tịch hội học sinh khi còn học năm hai, anh ấy quen với việc chỉ đạo người khác, và thậm chí có một phong thái nghiêm nghị khi đưa ra hàng loạt câu hỏi hóc búa cho từng đề xuất. Nhưng dường như anh không thực sự thích thú với việc đó.
Còn có một điều bất ngờ khác nữa.
Đó là, mặc dù đôi khi bị vặn vẹo đến quá mức, Niibashi lại tích cực đáp trả Touou.
Có vài lần Kagiura từng nghe Niibashi nhắc đến người này, dù đa phần là những lời phàn nàn. Kagiura luôn thắc mắc liệu họ có phải là bạn thân của nhau hay gì không, nhưng cậu không muốn phá hỏng bầu không khí khi nhìn cả hai có vẻ đang rất vui vẻ.
Còn không lâu nữa là đến kỳ nghỉ hè, nên hôm nay chỉ có tiết học buổi sáng.
Phòng thể dục đang được bảo trì và huấn luyện viên cũng không có mặt nên câu lạc bộ sẽ được nghỉ hôm nay. Đúng là một cơ hội tốt để các thành viên đi mua sắm cùng nhau, Kagiura dẫn cả nhóm đến vài tiệm giày mà cậu hay lui tới.
Cửa hàng này cũng là nơi cung cấp đồng phục cho trường học, ai cũng vui vẻ vì được ông chủ ở đây nhớ mặt và còn giúp chọn giày dù họ chỉ mới học năm nhất. Nghe đâu ông ấy thậm chí còn đến xem các trận đấu tập của họ.
Tim Kagiura đập loạn xạ trên đường về nhà, nghĩ đến việc hỏi Hirano về chuyện cậu vừa nghĩ tới.
Dù đã ăn trưa và đi mua sắm, cậu vẫn về sớm hơn thường lệ, thậm chí chưa tới 3 giờ chiều. Ngay cả khi làm bài tập, thời gian hôm nay vẫn trôi qua chậm rãi đến khó chịu.
“Em về rồi!”
Không có tiếng trả lời.
“Huh…?”
Trong phòng không có balo của Hirano, có lẽ anh ấy vẫn chưa về.
“Chắc là còn bận việc ở Ban kỷ luật.” Cậu vừa nghĩ vừa trải một tấm thảm ra sàn và bắt đầu vệ sinh dụng cụ thể thao.
Sau khi vệ sinh xong, cậu bắt chước Hirano, ngồi vào bàn làm bài tập về nhà.
“Nếu thấy cảnh này th�� anh ấy có ngạc nhiên không nhỉ?”
Nhưng trái với mong đợi của cậu, đến khi trời sầm sập tối, Hirano vẫn chưa quay lại.
Bắt đầu cảm thấy bứt rứt, cậu mở luôn cửa phòng, nhưng bị Hanzawa đi ngang qua đóng lại. “Như vậy sẽ làm vướng lối đi đấy!”
Hanzawa ở cùng câu lạc bộ với Hirano, có nghĩa anh về muộn thế này không phải do bận họp ở Ban kỷ luật.
“Hanzawa-san, Hirano-san vẫn chưa về – Anh ấy có nói với anh là có chuyện gì không?”
“Hm. Anh không biết. Mà, cậu ấy cũng đâu còn trẻ con nữa, sẽ không có chuyện gì đâu. Nhân tiện em có đi ăn tối không? Anh đang đến căn tin đây.”
Đúng như anh nói, đã đến giờ ăn tối. Dù vẫn còn nhiều thời gian nhưng tốt hơn hết là ăn sớm để kịp giờ tắm.
“.... Em cũng đi.”
Hy vọng thật sự là không có chuyện gì xảy ra.
Với tâm trạng hơi rối bời, Kagiura theo sau Hanzawa.
Hirano về đến ký túc xá ngay trước khi giờ ăn tối kết thúc.
Anh đi thẳng tới phòng ăn mà không ghé qua phòng để bỏ túi, và không về phòng cho đến khi giờ tắm của năm nhất đã bắt đầu.
Thế là họ chỉ kịp nói chào nhau khi Kagiura vội vàng đi đến nhà tắm, nhưng có vẻ tâm trạng của Hirano đang không được tốt.
Anh luôn mang vẻ mặt cau có, nhưng hiếm khi biểu hiện rõ ràng như vậy.
Kagiura muốn hỏi thăm, nhưng liệu có ổn không? Nếu đây là chuyện nghiêm trọng mà anh ấy không thể nói thì sao?
Hai người họ sẽ gặp phải những vấn đề khác nhau, mức độ cũng khác nhau do cách biệt về lối sống và một năm tuổi tác, điều mà Kagiura có thể thấy được mỗi ngày.
Nếu có vấn đề gì đó mà Hirano không giải quyết được thì khả năng là cậu cũng chẳng giúp được gì. Vì thế việc hỏi ra có thể chỉ làm anh ấy bực bội thêm.
Nhưng – cậu cũng không thể không làm gì được. Kagiura vẫn kiên quyết.
Khi Kagiura trên đường từ nhà tắm trở về phòng, cậu vẫn còn đang cân nhắc nên hỏi thế nào mới ổn.
Cậu gõ nhẹ cửa và nói: “Em tắm xong rồi”, Hirano đáp lại bằng giọng trầm hơn bình thường, “Ừ, chào em.”
Hirano ngồi tại bàn, ánh mắt sắc bén hơn bình thường.
“Có chuyện gì vậy?” Kagiura hỏi, dù suýt nữa cậu đã chùn bước trước ánh nhìn đó.
“Ý em là sao?”
“Hôm nay anh về muộn, Hirano-san. Và có vẻ không phải vì công việc ở Ban kỷ luật.”
“Ồ…xin lỗi. Làm em lo lắng hả?”
“Ừ. Em thật sự rất lo.”
Đúng vậy, cậu lo lắng. Cậu chỉ vừa nhận ra điều này khi Hirano hỏi.
Cảm giác bất an đeo bám cậu suốt cả buổi chiều giống hệt như nỗi cô đơn khi bị bỏ lại ở nhà một mình lúc nhỏ.
Như cảm giác sợ hãi rằng có gì đó không ổn với ba mẹ, hoặc chuyện tồi tệ gì đó đã xảy ra với anh chị em của mình, khiến họ không về nhà.
“Vậy à…. Nhưng không phải chuyện vui gì đâu.”
“Không sao.”
“Xảy ra một vụ đánh nhau, đúng hơn là một vụ bắt nạt ở trường hôm nay, vì hành vi bạo lực chỉ đ��n từ một phía. Lũ chơi bẩn.”
Một đàn em từ câu lạc bộ vô tình chứng kiến vụ việc và định ngăn chúng lại, nhưng bạn của Hirano cản cậu ta và ra hứng đòn một mình.
Lý do mà Hirano về trễ như vậy là vì anh phải hỏi thăm người bạn kia và nghe cậu nạn nhân năm nhất cùng đàn em của anh tường thuật về vụ việc, cố vấn ban kỷ luật cũng có mặt ở đó.
Hanzawa không biết vụ việc dù anh là vì cố vấn đã ngăn Hirano lại khi anh định gọi cho Hanzawa, nói rằng không muốn làm phiền vì anh đã trở về ký túc xá từ sớm.
“Có điều tra được là ai không? Chắc chắn bọn nó phải bị đình chỉ hay gì đó…”
“Cái tên lao vào ngăn cản không giỏi đánh nhau, nên bọn côn đồ kia trốn thoát được, chỉ biết bọn chúng là học sinh năm nhất, nhưng sắp đến kỳ nghỉ hè rồi, để càng lâu thì càng khó tìm ra bọn chúng. Cậu ta cũng không kể hết mọi chi tiết cho anh. Nghĩ rằng mách lẻo thì mất mặt hay sao ấy."
Càng nói, Hirano trông càng giống như đang trách móc bạn mình. Nhưng thay vì tức giận, có vẻ anh cảm thấy lo lắng nhiều hơn, còn có một chút hối tiếc và bất lực.
Hình dung cảm giác đau lòng khi một người mà mình cho là thân thiết từ chối chia sẻ, Kagiura nhẹ nhàng đưa tay ra.
Cậu xoa nhẹ mái tóc vàng tuyệt đẹp.
Bình thường thì vị trí này sẽ đảo ngược, đây vốn dĩ là điều mà Hirano luôn làm cho cậu.
Lắng nghe cậu nói chuyện, an ủi cậu, động viên cậu. Hirano làm điều đó khéo léo hơn cậu nhiều, nhưng với Kagiura bây giờ, cậu không biết phải dùng lời lẽ gì để xoa dịu.
Hirano ngạc nhiên mở to mắt.
“....Này.”
“Em nghĩ làm vậy sẽ giúp anh bình tĩnh lại."
“....”
Hirano khẽ thở ra một tiếng, lẩm bẩm, "Đúng vậy thật." Sự căng thẳng dần tan biến khỏi khuôn mặt anh.
Lần đầu anh biểu lộ những nét mặt dịu dàng.
Đến lượt Kagiura ngạc nhiên. Hirano như một chú mèo đã bắt đầu thân thiết với cậu.
“Này, em định xoa đầu anh đến bao giờ?”
Hirano vừa nhắc, cậu đã vội vàng rút tay lại. Đến tận khi Hirano đi tắm, cậu vẫn nằm trên giường, nhớ đến cảm giác thoải mái như thế nào khi vuốt ve mái tóc vàng đó.
Hai mươi phút sau, Hirano quay lại từ phòng tắm, rũ bỏ mồ hôi và vẻ u ám của mình.
Anh ngồi vào bàn, lôi ra tấm sơ đồ trường học và nói.
“Anh sẽ cố gắng xử lý xong vụ này trước khi kỳ nghỉ hè bắt đầu.”
Tâm trạng của anh đã ổn định trở lại, với vẻ hăng hái thường ngày. Hirano kể mình đã đến thảo luận với Hanzawa về kế hoạch thực hiện. Điều nên làm lúc này là kiểm tra khu vực mà các thủ phạm đã đi qua, hỏi các câu lạc bộ, nhóm thường sử dụng khu vực đó vào thời điểm xảy ra vụ việc để lấy lời khai nhân chứng. Ban đầu có thể không ai chú ý, nhưng khi được hỏi đến việc liệu có thấy ai hành động kỳ lạ hay không, biết đâu vài người có thể nhớ ra điều gì đó.
Sau đó, với sự giúp đỡ của Hanzawa và lực lượng tập thể của toàn bộ Ban kỷ luật, họ cũng tìm ra được thủ phạm trước kỳ nghỉ.
Nhà trường quyết định áp dụng các biện pháp kỷ luật đối với những học sinh này vì hành vi ác ý và vì đây không phải lần đầu chúng vi phạm.
Đúng như Hirano tuyên bố, vừa kịp trước khi kỳ nghỉ hè bắt đầu.
Sau khi trò chuyện với một đàn anh trong ký túc xá, Kagiura trở về phòng thì thấy Hirano đã tắt hết đèn, chuẩn bị lên giường đi ngủ. Hiếm khi anh không học bài hay đọc sách mà đi ngủ sớm như vậy.
Kagiura cũng làm theo và nhẹ nhàng lên giường.
Học kỳ đầu sẽ kết thúc vào ngày mai, ngày kia là lễ bế mạc. Vì câu lạc bộ bóng rổ đang bận tập luyện cho trận đấu diễn ra cuối tuần này nên cậu không có nhiều cơ hội gặp Hirano, còn anh sẽ sớm trở về nhà cho đến kỳ học mới.
Khi ý thức được điều này, cậu cảm thấy nỗi cô đơn bắt đầu len lỏi.
Cậu chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có cảm giác này.
Tính cách khó gần của anh ban đầu khiến cậu hơi lo lắng. Nhưng chỉ là ban đầu thôi.
Khi anh di chuyển đôi dép ra cho cậu, khi anh giúp cậu ăn ớt – Kagiura thực sự cảm động bởi sự tử tế mà Hirano đã dành cho mình trong suốt những ngày qua.
Ở bên Hirano, cảm giác thoải mái hơn cả khi ở cùng một người thân trong gia đình.
“Này, Hirano-san.”
“Hm?”
“Sau lễ bế giảng là anh về nhà luôn, đúng không?”
“Ừm, theo kế hoạch là vậy. Em vẫn ở đến hết tuần sau có phải không? Vì mấy trận đấu tập?”
“Vâng. Tuần này em còn có lớp phụ đạo nữa.”
“Em định tham gia lớp phụ đạo à? Vậy thì tốt.”
Nói thật thì cậu cũng đã phân vân dữ lắm.
Điểm của cậu có thể nói là khá tệ, nhưng cậu đã có một cú lật ngược ngoạn mục vào cuối kỳ vừa rồi và không bị bắt buộc phải đi học phụ đạo.
Đương nhiên đi học thì sẽ tốt hơn nhưng vì phải hoạt động câu lạc bộ, cậu vẫn có thể xin miễn.
Sau khi cân nhắc mọi thứ, cậu vẫn quyết định sẽ tham gia. Vì cậu nhận thấy việc cứ tìm lý do trì hoãn sẽ hình thành cho cậu một thói quen không tốt cũng như thái độ vô trách nhiệm ‘mình không cần làm nếu mình không muốn’.
Cho đến bây giờ, cậu luôn tiếp thu những gì Hirano dạy và cậu không muốn khiến anh thất vọng… Đó cũng là một trong những lý do.
“Vì có vẻ như họ cũng sẽ dạy làm mấy bài tập hè. Chắc anh chưa từng phải tham gia lớp học phụ đạo nào đâu hả?”
“Này, anh thực sự nghiêm túc với chuyện học hành đấy.”
“Em cũng sẽ thế…”
“Haha, Kagi-kun, em cũng cải thiện đáng kể rồi đấy chứ, kỳ hai tiếp tục phát huy là được.”
“Ừm… Hirano-san…”
Có phải cậu định nói gì kỳ quặc đâu, nhưng không hiểu sao tim cậu lại đánh trống và tay cậu siết chặt trên giường.
“Hirano-san, anh có kế hoạch gì cho kỳ nghỉ hè chưa? Vào khoảng cuối tháng bảy, hoặc đầu tháng tám.”
Giọng cậu ngập ngừng, như thể đang thú nhận làm điều gì sai trái.
“Không có dự định cụ thể nào cả. Tại sao?”
“Anh nghĩ sao về việc cùng em về quê?”
“Hả? Ý em là… cùng về nhà của em hả?”
Giọng Hirano mang chút thắc mắc, chậm rãi và nhuốm vẻ buồn ngủ.
Anh không từ chối, nên Kagiura vẫn còn hy vọng.
“Vâng.”
“...Nhưng mà nhà em đâu phải ở vùng quê hay gì đâu hả?”
Nhà của Hirano và Kagiura đều ở cùng một tỉnh, và hơn nữa chúng đều ở gần ga tàu. Nếu không tính quãng đường từ ga tàu về nhà thì chỉ cần ngồi 30 phút là đến nơi. Họ đều đã quen thuộc với khu vực đó.
“Không phải nhà ba mẹ em, mà là nhà ông bà em… anh không ngại chứ? Ngôi nhà cực kỳ rộng và có hàng tá phòng nên sẽ không chật lắm đâu. Đằng nào thì những anh chị họ hàng khác cũng sẽ dẫn theo bạn bè về chơi, nên anh sẽ không cảm thấy lạc lõng hay gì đâu.”
Cậu cố nói để thuyết phục Hirano, nhưng tất cả đều là sự thật. Anh họ của cậu ở đại học thường dẫn bạn học về, và những người họ hàng ở xa cũng sẽ mang con cháu theo, nên trong kỳ nghỉ hè, nhà ông bà cậu thường đón tiếp rất nhiều khách.
“... Em định đi ngày mấy vậy, Kagi-kun?”
“Em định bắt xe buýt đêm ngày 30, đến nơi vào sáng ngày hôm sau rồi ở lại khoảng hai hoặc ba ngày.”
Năm ngoái khi đi cùng gia đình, họ thường ở lại lâu hơn một chút. Nhưng để Hirano đi cùng, cậu cảm thấy khoảng thời gian như vậy sẽ dễ chấp nhận hơn.
Cậu không muốn thay đổi lịch trình nếu có thể.
Có một lý do khiến cậu nhất định phải đi vào thời điểm này.
Nếu Hirano có kế hoạch nào khác vào khoảng thời gian này, Kagiura đành phải từ bỏ, nhưng—
“Nếu gia đình em không phiền thì ổn thôi. Lúc đó anh cũng không có lớp học hè nào.”
Khoảnh khắc cậu nhận ra là Hirano đã đồng ý, Kagiura ngồi bật dậy, với lấy điện thoại di động đang sạc trên bàn.
“Đừng nói là em gọi cho họ ngay bây giờ nhé?”
“Ơ… không được ạ?”
“Đương nhiên là không, để mai hãy gọi. Đã đến giờ giới nghiêm rồi, không được sử dụng điện thoại di động hay cái gì hết.”
Bản thân Hirano cũng không thường nghiêm túc tuân thủ quy định này, nên Kagiura lập tức hiểu anh nói như vậy chỉ để kiếm cớ.
“Vânggg. Chúc ngủ ngon, Hirano-san.”
“Ừ. Ngủ ngon, Kagi-kun.”
Với một tiếng click, đèn trong phòng đều tắt.
Khi mọi thứ chìm vào bóng tối, làn sóng hồi hộp và phấn khởi đến không thể tin nổi mới dần dịu lại, trước khi chúng kịp lắng xuống, Kagiura đã chìm vào giấc ngủ.
*****
Vào hôm kỳ nghỉ hè bắt đầu, cậu phải trải qua đêm đầu tiên ở ký túc xá một mình.
Căn phòng đôi trở nên quá rộng cho một mình cậu.
Nhờ Hirano đã dọn dẹp kỹ càng trước khi đi, ngay cả bầu không khí trong phòng cũng có vẻ khác khi cậu mở cửa bước vào.
Thực tế, chỉ riêng việc Hirano, người luôn có mặt trong phòng trước cậu, không còn ở đây nữa, mọi thứ từ không khí đến mùi hương trong phòng dường như đều thay đổi.
“Nhà chính là những người sống trong đó, nên khi họ đi mất, nhà cũng không còn cảm giác là nhà”, hay cái gì đại loại thế mà cậu đã từng đọc được.
Cậu cuối cùng cũng hiểu được lý do vì sao ngôi nhà của ông bà được xây rất nhiều phòng phụ, vì họ muốn tận hưởng không khí náo nhiệt khi có nhiều người.
Kagiura vẫn chưa giải thích được cảm xúc này là gì, nhưng cậu cảm giác bản thân đã dần hiểu được ý nghĩa của việc xây dựng một gia đình cho riêng mình.
“...Sẽ trở nên trống trải nếu thiếu mất ai đó.”
“Và được bên cạnh ai đó tốt hơn là chỉ có một mình.”
******
Sau khi nói chuyện với ba mẹ và ông bà, cậu đã được vui vẻ cho phép mang bạn ở trường về cùng.
Cậu chỉ mới thông báo về chuyện đó qua tin nhắn cho Hirano, nhưng có lẽ hôm nay là một cơ hội tốt để nói chuyện trực tiếp.
Tối hôm đó, trong thời gian mà học sinh vẫn được sử dụng điện thoại, cậu tranh thủ thời gian gọi điện cho Hirano.
“À Hirano-san, với lại gia đình em bảo rằng bạn cùng phòng của em cũng là người thân thiết nên anh có thể ở đó 1 tuần thậm chí là 2 tuần cũng được.”
“Thế thì lâu quá. Mà ‘cũng là người thân thiết’ là sao nữa?”
“Cái đó không quan trọng… Nhưng mà thực tế cũng có nhiều người ở lại đến một tuần thật mà.”
“Cám ơn em, nhưng một tuần thì lâu quá.”
Tiếng cười của Hirano qua điện thoại nghe trầm hơn bình thường. Âm thanh khàn khàn đó làm tim Kagiura nhảy một chút, đây là lần đầu tiên cậu nghe thấy giọng này.
“Mấy bài tập hè có nhiều lắm không?”
“Hm, hôm nay anh vừa làm xong, nên cũng không nhiều lắm. Em thì sao? Vẫn ổn chứ?”
“Câu lạc bộ thì đương nhiên vẫn ổn. Nhưng mà dạo này trời nóng quá, em chỉ muốn đi bơi thôi."
“Không phải, ý anh là mấy lớp học phụ đạo kìa. Vẫn đi học và làm bài tập đầy đủ đấy chứ?"
“Em vẫn đang làm đây… ngày nào giáo viên cũng giao một đống bài tập khác nhau và còn thường xuyên kiểm tra, không làm là chết chắc."
Giáo viên phụ trách lớp phụ đạo khẳng định những ai nói rằng mình ‘không thể học’ chỉ đơn giản là do không quen với việc phải tập trung học chứ chẳng liên quan gì tới khả năng tiếp thu hết.
Kagiura phải công nhận nói như vậy cũng không sai. Dù sao thì hầu hết thời gian ngồi vào bàn học cậu phát hiện mình chỉ mơ màng nhìn theo bóng lưng của Hirano mà thôi.
Nếu không tận mắt nhìn thấy cuộc sống hàng ngày của Hirano, hẳn cậu sẽ nghĩ những thứ đại loại như ‘chúng ta không giống nhau’, nhưng nhờ anh, cậu có thể nhận ra sự khác biệt giữa bản thân và một người luôn cố gắng mỗi ngày.
“Đối với học sinh năm đầu như vậy là tốt nhất. Thà nỗ lực ngay từ đầu còn hơn là đợi nước đến chân mới nhảy.”
Cậu vẫn nghi ngờ về việc có đúng là bản thân chăm chỉ hơn thì sẽ được điểm số cao hơn không, nhưng Hirano, người luôn phải vật lộn với những môn h��c khó hơn cậu gấp mấy lần, đang cố chia sẻ cho cậu chút động lực, thì chẳng có lý do gì để không cố gắng cả.
“...Vâng, em sẽ cố gắng. Nhưng mà, anh biết sao không…”
Giọng Kagiura vốn đã hạ xuống để không vang ra hành lang, giờ lại càng thấp hơn.
“Nhưng mà sao?”
"Phòng mình trông trống trải lắm khi không có anh ở đây."
Khi tiếng cười khẽ của Hirano vang lên, Kagiura nhắm mắt lại, tận hưởng cảm giác ngưa ngứa như hơi thở của anh đang lướt qua tai.
“Chắc là em mệt rồi. Đi ngủ thôi.”
Cậu muốn phản đối rằng cậu không còn ở độ tuổi mà buồn ngủ khiến mình hay làm nũng nữa, nhưng khi nghe Hirano nhắc, cơn mỏi mệt cũng theo đó mà đến.
“Mình muốn ngủ như thế này, không cần phải cúp máy.”
Dù biết là không thể, cậu suýt nữa đã thốt ra.
“Mình muốn sớm gặp anh ấy.”
2 notes
·
View notes