#dặn dò
Explore tagged Tumblr posts
Text
“Hồng, em yêu…
Có người bảo rằng, tình yêu thấm thía nhất là lúc mới lấy nhau hay là khi đang chưa cưới. Anh, anh lại thấy khác, tự kiểm điểm từ lúc cưới em đến giờ là anh buồn nhất. Cầm tay em trong giờ tiễn biệt mà không muốn nói nên lời.
Dặn dò em là làm theo đúng nhiệm vụ nhưng thật sự lúc đó anh không muốn dặn dò. Anh không ngờ tình cảm của anh nó to rộng và bát ngát và không chứa trong hình thức nghệ thuật nào từ trước đến nay có thể diễn tả được...”.
— Thư của nhạc sĩ Trần Hoàn gửi vợ
#trích dẫn#dailyquotes#quotes#letters#trần hoàn#nhạc sĩ#dặn dò#thư gửi vợ#love letters#nhiệm vụ#nghệ thuật#tình yêu
3 notes
·
View notes
Text
rip everett blakely and james douglass you both would have loved singing bolero songs together.
#khi mới thương nhau anh hay nắm tay dặn dò 🗣️🗣️🗣️🗣️#mota#master of the air#everett blakely#james douglass#dougley
7 notes
·
View notes
Text
Đã qua thời mà thích một người thì mỗi ngày đều cùng nhắn cho người đó chào buổi sáng, tối lại chúc ngủ ngon, trời lạnh lại dặn dò người đó mặc thêm nhiều áo ấm.
Bây giờ thì thích một người chỉ cần lên mạng xã hội mà tìm kiếm tên người đó, nhìn người đó gần đây tham gia những hoạt động nào, đã nhận những phỏng v��n gì, có hình ảnh nào leak ra hay không.
Cái gọi là trưởng thành, chắc là từ thích idol như yêu đơn phương, giờ lại thích một cách như bầu bạn bên nhau.
Nhưng mà với mình mà nói, mình vẫn thích nhất cách mình thích một người vào độ tuổi mười sáu, mười bảy.
Dường như khi động tâm với một người ở độ tuổi đó cảm giác luôn khiến con người ta xao xuyến. Ví dụ như năm mười lăm mười sáu tuổi mình thích nhất T-ara, sau này khi nghe lại những bài hát đó, mình như là được trở lại những ngày tháng ở sân trường vui đùa, tiếng ve kêu khắp nơi, cô dạy toán đang nói về bài toán mình giải sai rất nhiều lần.
Có phải là con người sẽ bị vướng mắc vào những thứ mình không bao giờ có được ở tuổi trẻ không nhỉ?
Thật ra mình cũng không có đáp án.
Trưởng thành sẽ mang đi thật nhiều thứ, nhưng cũng có những người mãi ở trong thanh xuân của bạn. Đó là thời thanh xuân không thể nào quay lại được nữa.
55 notes
·
View notes
Text
lời dặn dò, với bạn là "quen miệng", với ai đó là "ấm lòng"
34 notes
·
View notes
Text
Có bao giờ mình muốn lấy vợ không?
Có, một vài lần trong đời.
Nhiều năm trước, mình vào Sài Gòn để đi chơi loanh quanh, dự định xuống miền Tây. Một người bạn quen trên diễn đàn hỏi mình cần chỗ trọ trong thời gian ở đây không? Tất nhiên là đồng ý.
Lần đầu gặp, ấn tượng là cô nàng dễ thương nhỏ nhắn, với đôi mắt thông minh hay cười híp mắt.
Khi đến, mình được cho ở tầng gác lửng. Phòng ốc gọn gàng, tươm tất. Cô nàng hướng dẫn mình sử dụng mọi thứ trong nhà rất chu đáo.
Hôm sau ngủ dậy, cô nàng đã đi làm rồi. Quần áo đã được giặt giũ, sấy khô, ủi phẳng và gấp gọn gàng. Đi xuống nhà, thấy đồ ăn sáng được nấu sẵn, kèm theo một tờ giấy note dặn dò. Những ngày sau đó, bạn tranh thủ dắt mình đi khắp nơi , ăn những quán ngon ở vỉa hè, góc hẻm.
Cả trải nghiệm ngồi cà ph�� bệt thì đô thị đến, chạy toé khói.
Tự nhiên thấy ấm áp trong lòng, như mùa hạ có mưa, mùa đông có nắng. Cảm thâý sao mà nhẹ nhàng bình yên quá. Sao… rung động quá.
Ngày còn trẻ, quen bạn gái thì cũng không nghĩ gì nhiều ngoài tình yêu. Tới thời điểm đó, tự dưng nghĩ:
Mình muốn lấy bạn này.
Hoá ra được quan tâm chu đáo, đúng lúc, đúng thời điểm lại có thể nảy sinh những cảm xúc như vậy. Dù sao đi nữa, cũng tới ngày hành trình kết thúc. Mình trở về Đà Nẵng.
Sau bao năm, lướt thấy ảnh bạn chụp cùng gia đình nhỏ, tự dưng cảm xúc mà gõ vài dòng. Có những điều xuất hiện một lần trong đời, nếu không nắm bắt thì sẽ trôi qua thôi.
Thi thoảng, mình vẫn nhớ khoảnh khắc ngắm gương mặt của bạn. Dịu dàng như bầu trời xanh năm đó.
11 notes
·
View notes
Note
Đôi khi cảm thấy mình tự gây áp lực cho bản thân quá nhiều, mình nên làm gì để có thể đừng quá khắc khe với bản thân?
Có những lúc hoặc thậm trí là thường xuyên cậu sẽ chỉ muốn bật khóc bởi hàng ngàn hàng vạn lý do, suy nghĩ áp lực chạy quanh trong đầu.
Tự hỏi rằng mớ bòng bong này bao giờ mới kết thúc, bao giờ mới có thể để bản thân không suy nghĩ đến nó nữa. Mình đang làm cái gì vậy? Mình phải làm gì đây? Thở thôi cũng thấy nặng nề, thở thôi cũng thấy mọi việc chẳng đâu vào đến đâu cả. Những lúc như vậy, tự nói với chính mình:
"À, sẽ không sao cả đâu, mình là người bình thường, cho bản thân thêm chút thời gian nào"
Vào giây phút này để cảm xúc của mình được giải phóng. Để thân thể được thả lỏng. Khóc, cười đều ok, miễn sao là do bản thân mình muốn. Rồi tự dặn dò với bản thân là:
"Sẽ không sao cả đâu nếu mình chưa/không/có làm việc gì đó!"
"Sẽ ổn!"
Đó cũng đã là một dạng bớt sự gò bó mà chính mình yêu cầu cho bản thân mình rồi. Cho chính mình thêm chút thời gian để thích nghi với hoàn cảnh. Buông bỏ một vài nguyên tắc giới hạn mà bản thân tự đặt ra với chính mình nữa. Đặt mức kỳ vọng thấp xuống một chút, kế hoạch dài hạn hơn ra một chút. Tự chú ý đến chính bản thân mình một chút, đã bao giờ tự hỏi chính mình rằng mình thích gì, muốn gì và gặp điều gì sẽ vui vẻ chưa? Thỏa mãn bản thân đôi chút.
Bản thân mình là nơi nương tựa của chính mình. Nếu như cứ tự bắt nạt chính mình mãi, điểm tựa này cũng có ngày sẽ bị kiểu bị lún ấy, xuống cấp nữa đó. Muốn vững trãi thì vừa bào mòn vừa cần vun đắp mới lâu dài được.
7 notes
·
View notes
Text
Gió xuân ghé lại bên cửa sổ, dặn dò cậu phải nhiệt tình yêu thương thế giới này.
春风停在窗前,嘱咐你要热爱世界。
| 𝑴𝒆𝒆 𝒅𝒊̣𝒄𝒉 |
7 notes
·
View notes
Text
春风停在窗前,嘱咐你要热爱世界。
Gió xuân ghé lại bên cửa sổ, dặn dò cậu phải nhiệt tình yêu thương thế giới này.
| 𝑴𝒆𝒆 𝒅𝒊̣𝒄𝒉 |
11 notes
·
View notes
Text
Hôm cuối ấy mình ko hỏi thăm, ko dặn dò, ko mong anh điều gì cả. Anh trả lại mình chiếc loa và lọ xông tinh dầu. Mình nghĩ nó làm mình thấy mình ko còn là gì với người ta nữa rồi. Hoá ra đến cuối cùng là cạn tình, là chấp nhận một người ko còn đủ tốt như ban đầu nữa.
9 notes
·
View notes
Text
Mừng KO tốt nghiệp.
Cảm ơn KOanh vì không dừng lại, cũng xin lỗi KOanh vì không thương KOanh được như cách mà KOanh nói.
Mong sắp tới KOanh đủ vững vàng hơn, làm được nhiều điều mà KOanh muốn hơn nữa.
À, KOanh nói thích hoa. Nên Snguyet mua bó hoa thật tươi tặng, Linh đi làm về trễ còn ngồi làm mấy đóa hướng dương cho KOanh trưng, bé Na ngồi cả buổi để gói hoa tặng chị KOanh, nhóc Thành bảo chị ơi em lựa cả buổi,... Ngoại tới rồi còn lì xì bảo "Ngoại mừng cho con", má 3, má 2 kéo lại dặn dò... Mấy chị bảo ba mẹ không vào sao không nhắn để chị lên dự lễ cho... Hai xoa đầu khi nghe mình kể lễ có tổ chức tri ân cho ba mẹ,... 2 người thương mình ở quê thì coi qua live cả chiều,...
Mình biết ơn...
2 notes
·
View notes
Text
Tuổi nào đẹp nhất trong đời: Tuổi 20 không nuối tiếc, tuổi 40 vượt qua hết thất bại, đến tuổi này thấu nhân sinh, sống thật với mình07/04/2023 21:20 PM |
Không có độ tuổi nào là đẹp nhất, cuộc sống chỉ tươi đẹp khi ta sống trọn cho hiện tại.
Có người bảo đó là tuổi thơ vô tư lự, cũng có người bảo đó là những năm tháng thanh xuân nhiệt huyết, lại có người bảo đó là tuổi già an nhàn… Nhưng có vẻ như con người ta thường nghĩ về tương lai hay quá khứ mà quên mất rằng độ tuổi đẹp nhất chính là hiện tại.
Người xưa rất khôn ngoan, họ đã đúc kết mọi giai đoạn của cuộc đời bằng ngôn ngữ triết học và dặn dò thế hệ mai sau: "Không có cuộc đời hoàn hảo, chỉ có lứa tuổi đẹp nhất." Muốn sống một cuộc đời tươi đẹp, điều đầu tiên là phải hiểu "bí mật trong vẻ đẹp" của từng độ tuổi trong nhân sinh.
10 tuổi vô ưu
Người xưa nói "10 tuổi vô lo", khi còn nhỏ, chúng ta thường tràn đầy tình yêu và háo hức khám phá thế giới, suốt ngày cười nói, rong chơi, tự tại. Trong "Hoàng tử bé" có viết: "Tất cả những người trưởng thành đều từng là trẻ con, nhưng có mấy ai nhớ được điều này".
Phong Tử Khải tin rằng sự ngây thơ của trẻ con sẽ không mất bị đi: "Lần đầu tiên bước ra xã hội, nhìn thấy sự giả tạo của xã hội lúc bấy giờ, tôi chợt cảm thấy người lớn đã dần mất đi bản tính, chỉ có trẻ em là ngây thơ và có nhân cách hoàn chỉnh. Đây mới là con người thật sự."
Hy vọng rằng khi lớn lên, chúng ta vẫn sẽ không quên khát vọng ban đầu của mình, vẫn giữ lại sự ngây thơ trong sáng của một đứa trẻ, vẫn tò mò về thế giới ngay cả trong những ngày buồn tẻ và bất lực nhất, và vẫn sẵn sàng bao dung thế giới này.
Tuổi 20 không nuối tiếc
"Tự cổ anh hùng xuất thiếu niên", tuổi 20 là tuổi "khai thiên", tuổi tràn đầy sức sống và thịnh vượng, giống như mặt trời lúc chín giờ sáng, vươn mình trước thế giới đang đợi họ ở phía trước.
Ở tuổi thanh xuân tươi đẹp nhất, hãy dũng cảm theo đuổi ước mơ, cho dù gặp phải bao nhiêu thăng trầm, bạn cũng đừng dễ dàng bỏ cuộc, hãy chiến đấu hết mình và theo đuổi ước mơ của mình.
Tuổi 30 tự lập
Khổng Tử nói "Tam thập nhị lập", có nghĩa là: Tuổi 30 không chỉ gánh vác chuyện cá nhân, mà còn gánh vác trách nhiệm của một người đàn ông: Trên có cha mẹ, giữa có vợ hiền, dưới có con cái.
Tuổi 30 tự lập, trách nhiệm tại thân. Cha mẹ già đi, bầu trời mà họ từng nâng đỡ nay sẽ phải do bạn tự nâng lấy; bạn phải trở thành mái che cả đời cho nửa kia của mình, phải che chở con cái khỏi bão giông.
Tuổi 30 tự lập, trách nhiệm tại tâm. Bạn phải có tư duy độc lập, biết mình muốn gì, muốn trở thành người như thế nào, không để bị ai chi phối và có thể bình tĩnh đối mặt với mọi khó khăn.
Tuổi 40 tỉnh táo
Người đến 40 tuổi đã nếm trải cay đắng ngọt bùi của nhân sinh, họ đã sở hữu tất cả những gì nên sở hữu, trải qua tất cả những gì nên trải qua, trái tim tính toán trước kia giờ đã bình yên.
40 tuổi, cái gì cũng nhìn thấu hiểu rõ, trong lòng tự khắc nhẹ nhõm, không còn bị vật ngoài thân mê muội. Ở tuổi này, cuộc sống dần trở nên rõ r��ng hơn.
Cuộc sống lúc này như những ca từ trong bản "Con đường bình phàm": Tôi đã vượt qua núi rừng và biển cả, cũng đã vượt qua biển người mênh mông, tất cả những gì tôi từng sở hữu đều bỗng tan biến như mây khói. Đã thất vọng và mất hết phương hướng cho đến khi tôi nhìn thấy con đường bình phàm. Đó là câu trả lời duy nhất."
Tuổi 50 hiểu mệnh trời
Nửa đời đã đi qua, con người ta sẽ hiểu ra luật trời: Một năm có xuân hạ thu đông, vạn vật sinh diệt, con người cũng có sinh, lão, bệnh, tử… mọi thứ đều là một chu kỳ lặp đi lặp lại. Và họ cũng hiểu ra: Nhân quả tuần hoàn, tất cả đều do tự mình tạo ra, muốn được quả lành thì trước phải gieo nhân tốt.
Sau khi hiểu được ý nghĩa thực sự của cuộc sống, ta cũng sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn trong lòng. "Sông có khúc, ng��ời có lúc, đừng cưỡng cầu", đừng bám vào danh lợi, đừng mãi vướng mắc thị phi thành bại, hãy đối mặt với mọi tình huống trong cuộc sống bằng thái độ cởi mở.
Tuổi 60 thấu nhân sinh
Khi một người đến tuổi 60 sẽ nghe lọt tai tất cả ngôn từ, kể cả lời hay ý đẹp và lời nói ác ý. Dù gặp phải những thăng trầm và thất bại nào, lòng họ vẫn bình thản, vì họ đã đạt được cảnh giới "không sợ chê bai, chỉ cần ngồi ngắm hoa nở hoa tàn trước hiên nhà là đủ".
Có người cho rằng tất cả rắc rối trong cuộc sống đều đến từ "đôi tai", khi nghe người khác mắng mỏ, vu khống, cười nhạo, sỉ nhục, coi thường, con người ta sẽ tức giận. Nhưng đến tuổi 60, tâm hồn sẽ rộng hơn, có thể bao dung với người và vật, khi nghe những lời cay nghiệt cũng không lung lay. Vì khi đó ta sẽ hiểu: "Thế giới là của riêng tôi và không liên quan gì đến người khác".
Tuổi 70 sống theo ý mình
Khổng Tử nói: "Tuổi bảy mươi, hãy thuận theo lòng mình nhưng đừng vượt quá khuôn phép." Khi một người sống đến 70 ắt đã sáng suốt mọi chuyện, biết điều gì nên làm, điều gì không nên làm, điều gì nên nói và điều gì không nên nói. Thành công lớn nhất của một người là được sống thật và sống theo cách mình thích.
Steve Jobs nói: "Cuộc đời có hạn, chúng ta không nên lãng phí cuộc đời có hạn của mình chỉ vì sự đánh giá của người khác mà hãy làm theo tiếng gọi con tim."
Bất kể là độ tuổi nào cũng sẽ mang vẻ đẹp có một không hai ở độ tuổi đó. Hãy nhớ rằng hiện tại chính là khoảng thời gian đẹp nhất và chúng ta chỉ sống cho thời khắc này, hãy trân trọng những gì mình có.
Sưu tầm
Nguồn: Cafebiz
35 notes
·
View notes
Text
Em đừng ăn tối một mình
vì như vậy buồn lắm
Em đừng đi dạo một mình
vì như vậy đã bao năm
Những nỗi buồn đừng để trở thành quen
đừng gọi tên chúng như bạn bè thân thuộc
Những gì tươi đẹp phía trước
không đến kịp đâu khi mình còn nhìn lại phía sau
Khi chúng ta chưa kịp đến với nhau
anh ở cạnh em mà chắc là xa xôi nhiều lắm
Em cũng đừng chờ đợi xa xăm
Anh chưa thể nhắn cho em rủ cùng nhau ăn tối
nhưng em cũng đừng để mình phải ngồi một mình
đừng ra đường trên chiếc xe quen
và chạy một mình qua những người lạ lẫm mà lòng dạ buồn tênh
buổi chiều nuốt luôn em mất
và bóng tối
và đêm
Khi anh không thể nói với em những lời nói ngọt ngào dịu êm
khi anh không thể gọi cho em hỏi rằng em đang làm gì?
hôm nay có rảnh?
đi ăn với anh?
tụi mình hẹn hò?
khi còn xa cách nhau, những chuyện đó bây giờ quá nhỏ
để mà phải lo
Anh chỉ biết nếu có thể gọi cho em
sẽ gắng cười ha hả, giọng chẳng buồn xo
và dặn dò rủ ai đi ăn gì đó
đừng ăn tối một mình
buồn lắm
nghen em!
—
ST
5 notes
·
View notes
Text
Kết thúc một năm…
Năm 2023 của bạn như thế nào!?
Có thể coi nó là một năm mất mát không chỉ dành riêng cho mình mà cả những người xung quanh nữa… Ngay từ những tháng đầu tiên của năm mới mình đã nhận được không ít tin xấu từ mọi người xung quanh. Họ là bạn bè của mình, là hàng xóm của mình, là người thân của bạn bè mình. Sẽ chẳng có gì bất ngờ khi nghe tin báo tử từ những người đã có bệnh lâu năm hoặc mất vì tuổi già. Chúng ta đã sẵn sàng đợi Tử Thần đến gõ cửa để đưa họ đi. Nhưng cuộc đời rất biết làm ta bất ngờ, bạn sẽ chẳng tin được người hôm qua còn đang cười nói với bạn ngày hôm qua, ngày hôm nay đã nằm xuống chẳng một lý do. Một cú ngã làm bạn ngất lịm đi, đến khi tỉnh dậy bạn đã ở thế giới bên kia, còn chưa kịp dặn dò điều gì cho con cháu. Và bạn mình, cứ như thế trong một năm ngắn ngủi đã mất đi cả bố và mẹ mà chẳng kịp chuẩn bị tâm lý gì. Tất cả những điều không may đó cứ theo đuổi mình tháng này qua tháng khác, hầu như tháng nào mình cũng sẽ nhận được một tin xấu từ những người xung quanh.
Cứ tưởng rằng tất cả mọi thứ đã qua, tháng 12 rồi mọi người sẽ có những cuộc sum họp và bận rộn nhìn lại một năm đã qua để sẵn sàng đón chào một năm mới, niềm vui mới. Vậy mà, một người anh, mình đã quen từ lâu chỉ vì sơ ý trong khi làm việc mà bị chấn thương sọ não và bây giờ vẫn nằm giữa ranh giới sự sống và cái chết. Các bạn sẽ bất ngờ hơn khi biết người anh đó chỉ trượt chân ngã từ 3 bậc thang xuống. Thế nên mình mong rằng các bạn hãy thật cẩn thận khi làm bất cứ việc gì kể cả nó chỉ nhỏ như ngón tay út. Đừng để những điều không may xảy ra vì người đau lòng sẽ không phải là các bạn.
Chúc rằng mọi điều tốt đẹp sẽ đến trong năm 2024 với mình, với những người xung quanh mình và cả những bạn đọc được bài viết này. Một năm mở ra nhiều cơ hội mới, nhiều may mắn và nhiều sức khoẻ. Chúc các bạn năm mới An Khang Thịnh Vượng.
4 notes
·
View notes
Text
Trường mình nghỉ Tết 3 tuần lận, thế là đến nay mình mới khăn gói quả mướp đi xuống trường. Mình ghét ngày này lắm, tại ở nhà lâu quá vậy càng không muốn xa nhà...
Lúc mình đi, bà lúc nào cũng dặn dò, không quên hẹn lần về gần nhất mà mình có thể về. Nhà mình xa, phải lâu lắm mình mới về một lần. Năm đầu tiên đi học, mình chỉ về đợt Tết và hè, thế mà cũng vui lắm rồi. Sau mình cũng có đợt về nhiều hơn, nhưng lần nào khi đi cũng vẫn buồn và tiếc nuối, chẳng hiểu vì sao.
Lần này cũng vậy, bà bảo đi hè lại về con nhé, mình lại thấy buồn buồn. Năm nay mình năm 3, hè bắt đầu đi thực tập, cũng sẽ bắt đầu đi làm. Mình không biết có thể về nhà được nhiều lần hay nhiều ngày nữa không, cứ thế lại càng buồn.
Nhớ ngày trước có lần phải đi ôn đội tuyển, gọi là xa nhà (thực ra có hơn chục km), mình đã khóc thút thít vì cuối tuần thấy bạn bè được về mà mình vẫn ở đó, lúc đó mình còn nghĩ chắc chẳng bao giờ xa nhà được.
Sau lớn lên, trưởng thành hơn, cũng đến lúc mình phải đi xa nhà. Dù đã sống ở nơi này được hơn 2 năm, mình vẫn buồn mỗi khi tạm biệt mọi người để để lên xe. Và chắc ai cũng vậy, dù đi bao lâu đi chăng nữa, tâm trạng khi sắp xa nhà, khi ngồi trên chuyến xe đến một nơi xa có lẽ cũng đều là thứ buồn nhất.
Bạn mình hỏi: "Cứ ở nhà nhiều không chán à?" Mình bảo không. Với mình, khoảng thời gian ở nhà không bao giờ là đủ. Dù chỉ ở nhà thôi, đúng nghĩa ở nhà ấy, mình cũng thấy được chữa lành hơn bất kỳ nơi nào khác.
Và cũng vì vậy, mình có thể tự tin rằng: Nhà vẫn là nơi tuyệt vời luôn chờ mình ở đó, dù rằng ta có mệt mỏi đến bao nhiêu!
4 notes
·
View notes
Text
ĐỌC SÁCH KINH ĐIỂN TS LÊ VĂN TƯ: BINH THƯ YẾU LƯỢC TRẦN HƯNG ĐẠO
ĐỌC SÁCH KINH ĐIỂN TS LÊ VĂN TƯ: BINH THƯ YẾU LƯỢC TRẦN HƯNG ĐẠO
Những trận đánh chiến thắng quân Nguyên vào thế kỷ 13, nổi tiếng, vượt thời gian của Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn, tức Đức Thánh Trần Hưng Đạo, là niềm tự hào về tinh thần dựng nước và giữ nước của cha ông ta, Ông còn là một nhà lãnh đạo kiệt xuất với áng văn bất hủ “Hịch tướng sĩ” (nguyên văn chữ Hán là Dụ Chư Tỳ tướng hịch văn) làm nức lòng quân dân Đại Việt trong lúc thế giặc mạnh như chẻ tre, mà mọi người Việt Nam đều ghi nhớ.
Binh gia diệu lý yếu lược hay còn gọi là Binh thư yếu lược là một tác phẩm là của Trần Hưng Đạo (Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn), viết về nghệ thuật quân sự.
Về bản thân và gia đình
Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn (1228 - 1300) là con của An Sinh Vương Trần Liễu, cháu nội của Trần Thái Tổ, gọi vua Trần Thái Tông là chú. Ông có dung mạo khôi ngô, thông minh tài trí, được rèn dạy từ khi còn rất nhỏ nên văn võ hơn người, lúc chưa tròn 30 tuổi đã là võ tướng hàng đầu của triều đình.
Sau những tranh chấp trong dòng tộc nhà Trần, do Trần Thủ Độ đạo diễn, Trần Liễu thù hận Thái Tông đến lúc lâm chung, Trần Liễu dặn dò ông: "Con mà không vì cha lấy được thiên hạ, thì cha chết dưới suối vàng cũng không nhắm mắt được". Nhưng Trần Quốc Tuấn là vị tướng đầy trách nhiệm với vận nước, một bề tôi trung nghĩa với nhà Trần nên ông gạt bỏ tư thù, trung thành củng cố nội lực, quân lực,… giữ nước.
Về sách Binh thư yếu lược
Binh thư yếu lược gồm có 4 quyển, với các chương như:
-Quyển 1: gồm 9 chương: Thiên tượng, Kén mộ, Chọn tướng, Đạo làm tướng, Kén luyện, Quân lễ, Tuyển người làm việc dưới trướng, Đồ dùng của binh lính, Hiệu lệnh.
-Quyển 2: gồm 10 chương: Hành quân, Hướng đạo, Đồn trú, Tuần canh, Quân tư, Hình thế, Phòng bị, Điểm về việc binh, Phép dùng gián điệp, Dùng cách lừa dối.
-Quyển 3: gồm 7 chương: Liệu thế giặc, Quyết chiến, Đặt cờ, Dã chiến, Sơn chiến, Thủy chiến, Lâm chiến.
-Quyển 4: gồm 7 chương: Đánh thành, Giữ thành, Công thành, Xông vây - ứng cứu, Lui đánh, Thắng và đặt phục, Phép nhận hạng.
Một trong những chương quan trọng trong Binh Thư yếu lược có tên là “Hành quân” nằm ở quyển II trong bộ sách 4 quyển của Trần Hưng Đạo, “Trước tiên, phải có đội du binh (mà ngày nay gọi là lính trinh sát), mỗi đội phái ra mỗi đạo 9 người, chia làm 3 nhóm cách nhau ước một tầm trông được thấy nhau. Sai người lên cao mà quan sát hay leo cây mà trông thấy rõ quân địch nhiều hay ít, chuyển về kíp báo. Đến ngày xuất quân, chọn giờ lành, lấy tù và thổi 3 hồi thì quân cầm khí giới, 1 tiếng chiêng thì quân bày hàng ngồi, đánh 3 tiếng trống thì đứng dậy, đánh 3 tiếng la đồng thì dựng cờ, 3 tiếng trống lớn thì đi. Tiếng trống đánh thưa thì đi thong thả, đánh mau thì đi nhanh, đến nơi dừng nghỉ thì đánh 3 tiếng rất gấp.
Đến điểm dừng thì trống điểm 2 tiếng gấp, quân đi trước dừng lại, đánh 6 tiếng thì quân đi sau đến hết”.
Ông biết tận dụng mọi nguồn nhân lực, vật lực trong chiến tranh bảo vệ tổ quốc. Tài năng đỉnh cao và lòng tận trung báo quốc đã có những tướng tài kiệt xuất như Yết Kiêu, Dã Tượng, Nguyễn Địa Lô… mãi ngời sáng trong sử Việt. Các mưu kế như "vườn không nhà trống", thủ thành Thăng Long kết hợp du kích quấy rối hậu cứ trong đêm, đặc biệt là "cọc nhọn Bạch Đằng" đã giành thắng lợi từ bí kíp Binh Thư Yếu Lược.
-Nói về nghệ thuật làm tướng ông viết"Tướng mà che điều gian, giấu điều họa, không nghĩ đến sự quân chúng oán ghét, tướng ấy chỉ huy mười người. Tướng mà sớm dậy khuya nằm, lời lẽ kín đáo, tướng ấy chỉ huy được trăm người. Tướng thẳng mà biết lo, mạnh mà giỏi đánh đó là tướng chỉ huy được nghìn người. Tướng mà ngoài mặt hăm hở, trong lòng ân cần, biết người khó nhọc, thương kẻ đói rét, đó là tướng chỉ huy được vạn người. Tướng mà gần người, tiến người tài, ngày thường cẩn thận, thành thực rộng rãi, giỏi việc dẹp loạn, đó là tướng chỉ huy được mười vạn người.
Tướng mà dùng nhân ái đối với kẻ dưới, lấy tín nghĩa để phục nước láng giềng, trên biết thiên văn, dưới biết địa lý, giữa biết việc người, coi bốn biển như một nhà, đó là tướng chỉ huy được cả thiên hạ không ai địch nổi".
-Khi Trần Hưng Đạo bị bệnh nặng, vua Trần Anh Tông đến thăm ông tại Vạn Kiếp và hỏi kế sách giữ nước. Ông đã dặn dò: “Đại khái quân giặc cậy vào trường trận, quân ta cậy vào đoản binh, đem đoản binh đánh lại trường trận là việc thường trong binh pháp. Nhưng cần phải xét: Nếu thấy quân giặc tràn sang như gió, như lửa, thì thế giặc có thể dễ dàng chống cự được; nếu giặc dùng cách chiếm cứ dần, như tằm ăn dâu, không vơ vét của dân, không mong đánh được ngay, thì mình phải dùng tướng giỏi, phải xem xét tình thế biến chuyển như người đánh cờ tùy thời cơ mà ứng biến cho đúng, làm thế nào thu hút được quân lính, như cha con một nhà mới có thể chiến thắng được. Và phải khoan dùng sức dân để làm cái kế sâu rễ bền gốc, đó là thượng sách giữ nước không còn gì hơn”.
Chiến công hiển hách Trần Hưng Đạo
Vào năm 1284, Thoát Hoan chỉ huy quân Nguyên Mông xâm lược nước ta chiếm được ải Chi Lăng, quân ta phải lui binh về Vạn Kiếp. Vua Trần Nhân Tông mời Trần Hưng Đạo đến để hỏi ý kiến nên đánh hay nên hàng.
Trần Hưng Đạo đã dứt khoát: “ Nếu bệ hạ muốn hàng, xin trước hết hãy chém đầu thần đi đã, rồi sau hãy hàng".
Nhờ tài năng của Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn mà quần tụ được 20 vạn quân sĩ ở Vạn Kiếp và khích lệ quân sĩ bằng “Hịch tướng sĩ”, ông đã viết sách “Binh thư yếu lược” để cho quân tướng của mình biết các binh pháp đối phó với giặc.
Mùa Xuân năm 1287, quân Nguyên Mông lại rầm rộ kéo sang nước ta lần hai.
Cuộc chống quân xâm lược Nguyên Mông lần thứ ba thì hào hùng với chiến thắng Bạch Đằng nổi tiếng, trong đó, Thoát Hoan phải “chui ống đồng” mới có thể thoát về bên kia biên giới.
Trần Hưng Đạo đã cầm quân đánh thắng ba cuộc xâm lược của Nguyên Mông, diễn ra từ năm 1257 đến năm 1288. Đây là một trong những chiến công vĩ đại nhất lịch sử quân sự thế giới, đưa tên tuổi Hưng Đạo Vương vào danh sách những Đại tướng lẫy lừng của mọi thời đại trên toàn cầu. Trong 30 năm chiến đấu ông đã trực tiếp huấn luyện binh sĩ và ra trận. Tư duy quân sự của Trần Hưng Đạo từ thế kỷ 13 đã rất tiến bộ phát triển độc đá, đó là "Binh quí hồ tinh bất quí hồ đa", nghĩa là quân đội cần tinh nhuệ chứ không nhất thiết phải đạt số lượng đông đảo.
Trong lần thứ 2 và thứ 3 kháng chiến chống quân xâm lược Nguyên Mông, Trần Hưng Đạo được vua phong làm Quốc Công Tiết Chế thống lĩnh chư quân.
Và trên đất nước Việt Nam, các đền thờ ông đều gọi là Đức Thánh Trần.
Hy vọng bài viết này sẽ giúp ích cho các chính khách, quân đội, hoạt động xã hội và trong kinh doanh.
(Tổng hợp)
ĐỌC SÁCH KINH ĐIỂN TS LÊ VĂN TƯ: BINH THƯ YẾU LƯỢC TRẦN HƯNG ĐẠO
#docsachkinhdientslevantu#binhthuyeuluoctranhngdao#kenhyoutubetslevantu#kenhtiktoktslevantu#hoasinhtanhd
3 notes
·
View notes
Text
Câu chuyện số 2: Giao thừa 2023
Chào mọi người, cám ơn mọi người đã đọc bài viết đầu tiên của mình, tuy hơi dài, nhưng mình cảm thấy được giải tỏa phần nào khi viết ra được những cảm xúc của bản thân.
Câu chuyện thứ 2 mình muốn chia sẻ cũng khá dài, và đây cũng là câu chuyện mà mình muốn tâm sự với ai đó nhưng chưa dám. Mong các bạn cùng chia sẻ với mình.
Đêm giao thừa năm 2023, hội bạn của chồng mình tổ chức tiệc tất niên để cho có không khí Tết Việt Nam. Hôm đó có tổng cộng 12 người, có cả cặp đôi, cả những người độc thân.
Mọi người quây quần bên bếp cuốn nem, bóc bánh chưng, chuẩn bị cho bữa tất niên được đầy đủ nhất có thể. Ai cũng có việc, tất bật, trông không có vẻ gì là nơi đất khách quê người. Bữa ăn hôm đó gần như có tất cả các món ăn ngày Tết, và không khí trở nên ấm cúng hơn bao giờ hết.
Sau khi chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, mọi người quây quần vào và nâng ly chúc mừng 1 năm 2022 như c.ứ.t và chuẩn bị tinh thần làm lại vào năm 2023, một năm đầy hứa hẹn. Ai cũng uống rượu và cố gắng nói ra những khó khăn, cũng có người mượn rượu để chửi sau lưng những thằng sếp hãm tài, hay kể về hoàn cảnh nợ nần đang có. Mỗi người 1 câu chuyện, nhưng ai cũng lắng nghe đến cuối vì mọi người hiểu, ở nơi đất Nhật, không có gia đình người thân, chỉ có những người bạn như thế này để giải tỏa.
Mọi người ăn uống từ 8h tối đến 11h đêm, ai cũng say hơi men nhưng sau khi kết thúc bữa tiệc, mọi người nhanh chóng dọn mâm để chuẩn bị đón giao thừa. Tiếp đến chắc chắn là công việc bày mâm ngũ quả. Ở Nhật thì chắc chắn sẽ không có 1 bàn thờ tử tế để cúng bái, nhưng nghi thức phong tục thì vẫn nên làm, nên ai cũng háo hức trang trí mâm ngũ quả theo phong cách của mình. Không khí rất vui.
Và đồng hồ điểm 12h đêm, ai cũng mỗi người 1 điện thoại, gọi về gia đình, mặc dù còn lèm bèm vì rượu uống nhiều quá, nên vẫn say, nhưng ai cũng cố gắng chúc mừng ông bà, bố mẹ ở nhà, rồi dặn dò năm mới phải thế này thế kia, có người còn sang cả mấy năm rồi vẫn khóc. Nói chung, dù đi đâu chăng nữa, mọi người vẫn hướng về gia đình.
Sau nửa tiếng chúc Tết qua điện thoại, mọi người bắt đầu đặc sản ngày Tết, đó là "Đan quạt". 2 bộ bài chuẩn bị sẵn đc mang ra chia 2 team, bên chơi phỏm, bên chơi 3 cây, tất nhiên là ăn tiền :))) Ai cũng háo hức để có thể thắng lớn vào ngày mồng 1 Tết để đỏ cả năm, nên mọi người xác định overnight, còn thở còn gỡ.
Cuộc đan quạt diễn ra ác liệt như tích chất vốn có của nó, có ng thua, có ng thắng, cờ bạc mà. Nhưng thời gian càng trôi, nhiệt huyết càng bớt đi vì ai cũng mệt. Có người nhà gần đó thì xin về trc, ai nhà xa thì chờ đến khi tàu chạy chuyến đầu (khoảng 6h sáng). Dần dần, chỉ còn có cặp chủ nhà, 1 cặp đôi nữa và 3 đứa con trai và nhà mình vẫn đang mải mê đan quạt.
Đến khoảng 3h sáng, mình thấy mệt quá nên mượn phòng ngủ của bạn để vào nằm, và đây cũng chính là bắt đầu của câu chuyện mà mình đã giấu kín mấy năm nay.
Vì mệt quá nên mình vừa đặt lưng xuống là đã thiếp đi, tuy nhiên những người đang đánh bài nói quá to nên lúc tỉnh lúc mê, không thể ngủ yên giấc. Khi mình vào khoảng một lúc thì bỗng mình thấy có tiếng kéo cửa, mình nghĩ là chồng mình vì mình đang quay mặt vào tường, và cũng không nghe thấy tiếng chồng mình bên ngoài nữa. Vậy là mình bảo "nằm xuống đây cạnh em đi", thì tay ông ý bắt đầu sờ vú và mân dần xuống dưới, mình có bảo là "em cũng đang nứng lắm nhưng đợi về nhà nhé", nhưng ông ý vẫn đưa tay xuống dưới và finger, và mình để yên vì lúc đó ướt nhẹp rồi, vì ở nhà bạn nên k làm gì được thôi. Được khoảng 10p sau, khi ông ý vừa kéo đầu mình qua định hôn thì bỗng mình nghe tiếng chồng mình nói to: chiến tiếp đê. Lúc này mình mới giật mình quay lại thì nhận ra đó không phải chồng, mà là 1 trong 3 người bạn còn độc thân .. Và đây cũng là ng mà đã nhiều lần đi quá giới hạn với mình như vỗ mông, bóp đùi, hoặc quệt khuỷu tay vào ngực.
Mình định thần lại và nhận thấy tay nó vẫn đang ở phía dưới, mình hỏi nó tại sao lại làm thế này, nó bảo nó muốn làm tình với mình từ lâu rồi, và hôm nay nó muốn chớp cơ hội này. Lúc đó mình nghĩ đã để cho nó mân mê hơn 10p rồi nên đâm lao thì theo lao, nhưng vẫn sợ nhỡ chồng vào hoặc có ai đó vào phòng. Nhưng khả năng chồng mình vào không cao vì có vẻ ông ý đang thắng to. Sau một lúc nó năn nỷ mình thì mình đã cho nó tiếp tục, và bất ngờ là lần này nó lật mình lại và bắt đầu 4 lù. Nó cởi quần lót ra và vén váy lên rồi ngấu nghiến như con chó đói.
Sau màn oral của nó thì nó hỏi là mình bj cho nó đc không. Và mình cũng đồng ý vì muốn có qua có lại. Khi nó cởi quần ra thì mình bị choáng ngợp vs cc đó, làn đầu tiên thấy có ng ngang chồng mình (vì của chồng mình to vl). Mình bj cho nó 1 lúc r bảo nó ra ngoài đi, nhưng nó muốn được làm tình, dù chỉ 1 chút. Lúc đó mình xem không khí ngoài phòng và thấy có vẻ vẫn chưa lắng xuống nên mình đã đồng ý cho nó làm tình nhưng yêu cầu nó ra càng nhanh càng tốt.
Vậy là nó nhét cc vào làm mình suýt kêu lên và nhấp mạnh trong khi mình không thể rên được. Được khoảng 5 phút thì mình bảo nó ra đi. Và nó nghe lời. Nó bắn lên mông mình nhưng hơi mạnh nên dính 1 chút vào váy, dù có lau cũng để thành vệt trắng vì váy đen. Sau đó nó ngồi finger mình thêm 1 chút và mình yêu cầu dừng lại.
Mình đã yêu cầu nó trốn trong phòng ngủ để mình đi ra trước đánh lạc hướng những ng kia, sau đó nó mới được ra, và khoảng 20p sau khi mn quên sự tồn tại của nó, nó mới thò mặt ra với gương mặt thoả mãn. Trong khi mình ngồi cạnh chồng, lòng còn cấn cấn khi vừa làm tình với bạn của chồng.
Kết thúc ngày Tất niên, 6h sáng ngày mồng 1, mình đi về nhà vs chồng, và vừa về đến nhà chồng liền lôi lên giường. Vừa cởi quần ra thấy nước dính bết ở quần, ông ý hỏi sao nhiều nc thế này, lúc đó hơi giật mình, nhưng mình nói là rượu vào nên nứng quá, thế là 2 vợ chồng làm tình rồi ôm nhau ngủ đến trưa.
Khoảng 2 tháng sau đó, thằng bạn kia có nhắn tin cho mình muốn thêm 1 lần nữa nhưng ở khách sạn, và mình cũng đã đồng ý vì muốn thử cc đó 1 cách trọn vẹn hơn. Và nó đã không làm mình thất vọng.
6 notes
·
View notes