#anhhbayy
Explore tagged Tumblr posts
duonganhvan5101 · 6 years ago
Text
29.10.2018
Sáng đến lớp gặp ai đó trên hành lang, chúng tôi đi ngược hướng với nhau, giờ phút ấy, tôi không đủ can đảm để nói với người kia điều gì. Vì tôi không dám chắc chuyện được như ý muốn của mình.
Đến khi sắp vào tiết 2, tôi và ai đó, người đứng ở bàn đầu, kẻ đang bước đi từ phía dưới lên. Khoảng khắc tên của ai đó bật ra từ miệng tôi, và khoảnh khắc tôi bắt được ánh mắt của ai đó, thực sự tôi đã thấy rõ sự tin tưởng mình cần từ phía cậu. "Lên bàn đầu ngồi nhé" - Tiếng tôi cất lên rất khẽ, nhưng bằng cách nào đó, người kia đã đọc được khẩu hình miệng của tôi một cách chuẩn xác. Không mở miệng đáp lại điều gì, chỉ lẳng lặng gật đầu một cái, một cái gật đầu không thể hào phóng hơn nữa.
Tôi ngồi vào chỗ của mình, lòng tràn đầy ngỡ ngàng, tôi đã nghĩ người ấy sẽ nói "Thôi mày ngồi một mình đi, t ngồi dưới này." nhưng rõ ràng không như vậy, cậu ấy đã gật đầu, đã đồng ý lời đề nghị của tôi.Tôi nghe được tiếng bước chân của ai đó lúc đến gần, tôi nhìn thấy dáng vẻ cao gầy của cậu ấy đứng giữa lối đi giữa 2 dãy bàn đầy sự vững vàng, cậu đặt chiếc ba-lô của mình lên mặt bàn và ngồi xuống... cạnh tôi.
Đó là tiết học của giáo viên chủ nhiệm, tính tình và thói quen của ai đó thì cả lớp chẳng ai không biết cả. Cậu ấy quay ngang quay ngửa buôn chuyện, cười đùa. GV thậm chí đã nhắc nhở "Anh (Đ*** **** **), anh cứ quay xuống thế thì anh muốn xuống bàn cuối ngồi hay ngồi đấy hả?" Trái tim như bị treo lên, yeh tôi đã nghĩ đến viễn cảnh đó, ai đó mang dáng vẻ hời hợt, sẽ ngang nhiên đối đáp hài hước nghịch ngợm với GV đại loại như "Đây em đi xuống bàn cuối cho cô xem" Nhưng sửng sốt lần nữa, cậu ấy im lặng, không đáp lời GV như thường lệ, lặng lẽ xoay người ngồi trong tư thế 'chuẩn'. Cảm giác như trái tim vừa cheo lên liền rơi xuống, ồ không nói gì à? Lạ thật đấy...
GV sau đó đã nhắc nhở thêm một câu "(Đ*** **** **) ngồi cho tử tế không cô cho xuống bàn cuối nhé." Mọi mong chờ của tôi lập tức được đền đáp xứng đáng khi một tiếng "Vâng" vang lên. Gì mà cô cho chứ? Rõ ràng với con người cậu ấy, muốn ngồi đâu là ngồi đấy cơ mà, cậu ấy cần ai chỉ đạo sao? Cậu ấy luôn là người chủ động lựa chọn cơ mà?...
Hôm nay tôi đã phát hiện ra rằng, người nào kia thực sự rất hiểu chuyện, tôi tin rằng ai đó biết tôi sợ ngồi bàn đầu một mình, cũng vì hiểu chuyện mà cậu ấy có thể dễ dàng chuyển lên và tỏ vẻ ngoan ngoãn trước lời nhắc nhở của GV như thế. Đừng hiểu lầm gì cả, giữa chúng tôi không hề tồn tại mối quan hệ nam nữ yêu đương, chỉ là... bạn cùng bạn của tôi thực sự rất tuyệt :)))
Nói thêm một chút, khi ngồi bàn cuối, dù bọn mình được xếp chỗ ngồi cùng nhau nhưng cậu bạn này luôn ngồi ở bàn cuối của một dãy khác, còn mình ngồi một mình. Nói như vậy mới nhấn mạnh được thái độ và cách cư xử của cậu ấy hôm nay hay ho nhường nào.
Và trên đây chính là câu chuyện nói về nỗi sợ của một cô bạn lần đầu trong 3 năm cấp 3 bị luân chuyển lên ngồi bàn đầu và một anh bạn cùng bàn vô cùng tử tế.
0 notes