#anh đ��y là ai nào
Explore tagged Tumblr posts
Text
Ngoài kia thế giới yêu nhau kiểu gì?
Ngoài kia, chị T và anh T yêu nhau như hai người bạn. Chị T và anh T học cùng đại học nhưng phải khi tốt nghiệp rồi anh chị mới yêu nhau. Mình ngưỡng mộ cách chị T gọi anh T là "bạn ơi", ngưỡng mộ cách anh T luôn yêu chiều chị T. Chị T đúng là hình mẫu mà mấy người trên mạng hay bảo nhau là "nếu yêu đúng người thì không cần phải trưởng thành".
Ngoài kia, VH và Y yêu nhau kiểu "giấu giếm". VH và Y làm cũng công ty với mình, cả công ty ai cũng biết họ yêu nhau nhưng họ thì lại giấu giếm. Không tương tác gì với nhau trên công ty, khi đi ăn cả công ty luôn ngồi cách xa nhau. Mình đã từng nghĩ VH sẽ là người thẳng thắn trong bộc lộ tình cảm và Y cũng không phải người sẽ e ngại điều gì, nhưng có vẻ mình đã sai.
Ngoài kia, Nb và cậu L yêu nhau kiểu giống chị youtuber Diệp Minh và chồng. Họ chênh nhau nhiều tuổi, và có nhiều điểm khác biệt. Mình nghĩ Nb đến và mang theo một nguồn năng lượng mới mẻ, như gió xuân ấy, haha, làm cậu L tan chảy.
Ngoài kia, Tj và anh Đ yêu nhau kiểu "truyền thống". Họ quen nhau một cách truyền thống (được bạn bè giới thiệu), tiến tới với nhau một cách truyền thống (ý mình là nó rất bài bản và theo quy trình). Mình thích cách Tj và anh Đ bên nhau, nhẹ nhàng, êm ả. Tj hiểu chuyện, biết chăm lo, anh Đ thì trông khá vững chãi. Trong mấy cặp yêu nhau mình biết thì mình mong họ sớm về một nhà nhất.
Ngoài kia, N và TA yêu nhau kiểu secure-attachment-style. Mình không biết phải diễn đạt từ này như thế nào trong tiếng Việt. Tức là, có 4 nhóm người trong cách phát triển các mối quan hệ bao gồm bền chặt (The secure attachment), trốn tránh (The dismissing-avoidant attachment), lo sợ chiếm hữu (The anxious pre-occupied attachment) và lo sợ trốn tránh (The fearful avoidant attachment).
Hiểu một cách nôm na thì secure attachment là cách phát triển lý tưởng nhất và nó thường xuất hiện ở những người lớn lên trong môi trường an toàn, được yêu thương đầy đủ, khích lệ phát triển. Theo một cái thuyết mình đọc được ở đâu đó thì những người secure sẽ dễ tìm đến nhau. Họ từ nhỏ đã được yêu thương, vậy nên khi lớn họ tìm đến những người biết yêu thương chính mình và cuối cùng họ yêu thương nhau. (Còn những người avoidant hay anxious lại dễ thu hút nhau hơn.) Và mình tin N và TA là con người secure đã tìm được đến nhau. Đương nhiên khi yêu sẽ có khi cãi vã này kia nhưng mình vẫn thấy cách họ yêu nhau thật tuyệt và an toàn làm sao.
2 notes
·
View notes
Text
Hướng dẫn soi kèo tài xỉu bóng đá W88, ưu đãi lên đến 6tr150
Hướng dẫn soi kèo tài xỉu bóng đá W88, ưu đãi lên đến 6tr150
Nói đến môn thể thao vua thì ai cũng biết, nhưng nhắc đến cá cược bóng đá nói chung hay kèo tài xỉu bóng đá nói riêng thì chắc sẽ còn rất nhiều anh em còn mơ hồ, vậy tài xỉu trong bóng đá là gì? Cách tính tài xỉu bóng đá ra sao? Mời các bạn cùng tham khảo qua bài viết sau đây.
Giới thiệu bóng đá W88, kèo tài xỉu bóng đá
LINK VÀO THỂ THAO W88
W88 LINK W88 THỂ THAO
Đến với W88 các bạn sẽ được tiếp cận đa dạng kèo cược hấp dẫn trong đó có kèo tài xỉu bóng đá, tại thể thao W88 có 5 sảnh cược chính trong mỗi sảnh sẽ có kiểu cược dành riêng cho sảnh đó cụ thể sau:
Sảnh Saba: đây là sảnh cược thể thao phổ biến tại Châu Á, tại sảnh sẽ có rất nhiều kèo cược cho các trận đấu trên thế giới trong ngày từ bóng đá, bóng chuyền, bóng rổ, quần vợt, cầu lông cho đến trò chơi điện tử… với môn bóng đá sẽ có đa dạng kiểu cược cho bạn lựa chọn từ cược tỷ số chính xác, cược 1×2, cược chẵn/lẻ, cược bàn thắng đầu/cuối, cho đến cược thắng.
Sảnh BTi: hơn 18k trận đấu trực tuyến với tỷ lệ cược Malay/Hongkong/Indo, tại sảnh cũng có đầy đủ kèo cược cho rất nhiều môn thể thao khác nhau như: bóng chày, bóng bàn, bóng ném, bóng bầu dục, bida, bóng đá ảo… tại sảnh BTi các bạn sẽ có đa dạng sự lựa chọn kèo cược cho mình như: cược toàn trận, cược hiệp 1, cược 1×2, cược tài/xỉu, cược phạt góc.
Sảnh Saba C: với giao diện cá cược mới phiên bản Châu Á đặc sắc, tại sảnh các bạn sẽ được tiếp cận nhiều loại hình cược cùng nhiều môn thể thao khác nhau từ môn Golf, quyền thái, quyền anh, ném phi tiêu cho đến thể thao moto cũng hiện diện tại đây, thông tin mọi trận đấu diễn ra trong ngày đều được hiển thị đầy đủ kèm theo đó là những kèo cược hấp dẫn đang chờ đón bạn khám phá.
Sảnh CMD: là sảnh cung cấp cho các bạn xem TV trực tiếp và tường thuật hơn 90 trận đấu thể thao, tại sảnh cũng cung cấp đa dạng môn thể thao khác nhau cùng nhiều kèo cược tỷ lệ Malay/Indo/Hongkong/Us/Châu Âu đều có cả, hứa hẹn mang đến bạn sự lựa chọn tốt nhất trong thời gian trải nghiệm sản phẩm.
Sảnh V thể thao 1 và 2: đây là hai sảnh thể thao ảo với hình ảnh 3D chất lượng cùng âm thanh sống động, tại đây các bạn được hòa mình vào nhiều môn thể thao phổ biến hiện nay thể hiện tài năng của mình trong từng trận đấu. Đa dạng giải đấu, đa dạng môn thể thao
Ưu đãi lên tới 6tr150 VND khi chơi bóng đá W88
W88 là nhà cái có nhiều chương trình ưu đãi cho thành viên nhất hiện nay, nhằm khích lệ thành viên mới W88 tung ra chương trình khuyến mãi thưởng 100% lên tới 6tr150 khi chơi tại thể thao W88. Đây được xem là phần thưởng lớn mà hiếm có nhà cái nào ưu ái dành cho thành viên như W88.
Để nhận khuyến mãi này các bạn tiến hành đăng ký tài khoản W88, nạp tiền tối thiểu 200k và tiến hành chuyển quỹ, nhập mã khuyến mãi tương ứng để nhận khuyến mãi. Hãy tận dụng khuyến mãi hấp dẫn này để tăng doanh thu cược của mình lên các bạn nhé.
NHẬN KHUYẾN MÃI THỂ THAO W88 TẠI Đ Y
Cách tính tài xỉu bóng đá W88
Trước tiên chúng ta cùng nhau đi tìm hiểu xem tài xỉu trong bóng đá là gì? Tài xỉu trong bóng đá là dạng cá cược phổ biến và dễ chơi nhất hiện nay, khi chơi các bạn chỉ cần dự đoán và đặt cược tỷ số trận đấu vào cửa tài hoặc xỉu dựa trên tỷ lệ kèo mà W88 đưa ra, nếu dành chiến thắng bạn sẽ nhận được số tiền tương ứng với tỷ lệ kèo đó.
Tài là tổng số bàn thắng mà bạn đặt cược trong trận đấu đó lớn hơn con số bàn thắng mà nhà cái đưa ra.
Xỉu là tổng số bàn thắng mà bạn đặt cược trong trận đấu đó nhỏ hơn cọ số bàn thắng mà nhà cái đưa ra.
Một trận bóng đá sẽ có 2 hiệp mỗi hiệp 45 phút và tổng cả trận là 90 phút tính cả thời gian bù giờ, không tính hiệp phụ và đá luân lưu.
Kèo tài xỉu bóng đá 1.5 trái (1 trái rưỡi)
Tài xỉu 1 trái rưỡi thường được ký hiệu là 1:½ hoặc 1.5, kèo tài xỉu là kèo được ghi nhận trong hiệp 1 hoặc hiệp 2 của trận đấu, tuy nhiên vẫn có kèo 1.5 dành cho cả trận:
Bạn đặt cược cửa tài, nếu thắng trong hiệp đấu đó phải có từ 2 bàn thắng trở lên.
Bạn đặt cược cửa xỉu, nếu thắng trong hiệp đấu đó phải có 0 hoặc 1 bàn thắng.
Kèo tài xỉu bóng đá 1.75 trái (1:¾ trái) hoặc 1.5 - 2
Kèo tài xỉu 1.75 được ký hiệu là 1:¾ trái hoặc 1.5 – 2, đối với kèo 1.75 trái này:
Bạn đặt cược cửa tài, từ 3 trái trở lên thì bạn thắng, nếu tổng số bàn thắng chỉ có 2 bàn thì bạn ăn nửa tiền.
Bạn đặt cược cửa xỉu, tổng số bàn thắng là 0 hoặc 1 bàn thì bạn thắng, nếu tổng số bàn thắng là 2 bàn thì bạn thua nửa tiền.
Kèo tài xỉu bóng đá 2 trái
Kèo tài xỉu 2 trái sẽ tính như sau:
Nếu bạn đặt cược cửa tài, tổng số bàn thắng lớn hơn 2 trái thì bạn thắng.
Nếu bạn đặt cược cửa xỉu, tổng số bàn thắng là 0 hoặc 1 thì bạn thắng.
Trong trường hợp có tổng số bàn thắng là 2 bàn thì cả 2 cửa tài và xỉu đều được hoàn tiền.
Kèo tài xỉu bóng đá 2.25 trái (2:¼ trái) hoặc 2 - 2.5
Kèo tài xỉu 2.25 được ký hiệu là 2:¼ trái hoặc 2 – 2.5, đối với kèo 2.25 này:
Nếu bạn đặt cược cửa tài, có tổng số bàn thắng là 3 bàn trở lên thì bạn thắng.
Nếu bạn đặt cược cửa xỉu, tổng số bàn thắng là 2 hoặc ít hơn thì bạn thắng.
Nếu tổng số bàn thắng bằng 2 bàn thì kèo cửa xỉu sẽ ăn nửa tiền.
Kèo tài xỉu bóng đá 2.5 trái (2 trái rưỡi) hoặc 2:½
Kèo tài xỉu 2 trái rưỡi được ký hiệu là 2.5 hoặc 2:½, đối với kèo 2 trái rưỡi này:
Nếu bạn đặt cược cửa tài, tổng số bàn thắng của trận đấu từ 3 bàn thắng trở lên thì bạn thắng.
Nếu bạn đặt cược cửa xỉu, tổng số bàn thắng là 2 bàn hoặc ít hơn thì bạn thắng.
Kèo tài xỉu bóng đá 2.75 trái (2:¾ trái) hoặc 2.5 - 3
Kèo tài xỉu 2.75 trái còn được ký hiệu là 2 ¾ hoặc 2.5 – 3, đối với kèo tài xỉu này sẽ có cách tính như sau:
Nếu bạn đặt cược cửa tài, tổng số bàn thắng của trận đấu từ 4 bàn trở lên thì bạn thắng, nếu trận đấu có 3 bàn thắng thì bạn ăn nửa tiền.
Nếu bạn đặt cược cửa xỉu, tổng số bàn thắng của trận đấu dưới 2 bàn thì bận thắng, trận đấu có 3 bàn thắng thì cửa xỉu sẽ chỉ được ăn nửa tiền.
Kèo tài xỉu bóng đá 3 trái
Trong kèo tài xỉu bóng đá 3 trái sẽ được tính như sau:
Đặt cược cửa tài, tổng số bàn thắng trận đấu là 4 bàn trở lên thì cửa tài thắng.
Đặt cược cửa xỉu, tổng số bàn thắng trận đấu dưới 3 bàn thì cửa xỉu thắng.
Nếu trận đấu có đúng 3 bàn thắng thì cả 2 cửa tài và xỉu đều được hoàn tiền.
Qua chia sẻ của chúng tôi các bạn cũng đã nắm được cách tính kèo cược tài xỉu trong bóng đá rồi phải không nào, đối với mỗi loại kèo sẽ có cách tính khác nhau vì thế các bạn cần biết để vào kèo hợp lý nhất có thể nhé.
Cách chơi tài xỉu bóng đá W88 chi tiết
Để các bạn dễ hình dung hơn về một ván cược tài xỉu bóng đá diễn ra như thế nào, mời các bạn cùng dõi theo qua ván cược thực chiến của chúng tôi sau đây.
Bước 1: Đăng nhập hoặc đăng ký W88 nếu bạn chưa có tài khoản
Đầu tiên các bạn cần đăng nhập vào trang chủ W88 hoặc đăng ký tạo tài khoản W88 qua đường link mà chúng tôi cung cấp dưới đây.
LINK TRANG CHỦ W88
LINK ĐĂNG KÝ W88
Bước 2: Di chuyển đến mục Thể Thao trên thanh Menu
W88 cung cấp 6 sảnh thể thao để các bạn lựa chọn, sau khi đã chọn mục thể thao các bạn tiến hành chọn sảnh thể thao Châu Á Bti với tỷ lệ cược Malay/Indo/Hongkong để đi đến giao diện cược thể thao Bti.
Bước 3: Chọn cặp đấu cùng tỷ lệ cược tài xỉu bóng đá
Tại giao diện sảnh Bti các bạn tiến hành chọn mục Bóng Đá để biết được các trận đấu đang và sắp diễn ra, ở bước này các bạn chọn cặp đấu cùng tỷ lệ cược tài xỉu nhà cái đưa ra.
Bước 4: Tiến hành nhập số tiền đặt cược và xác nhận
Sau khi các bạn chọn trận đấu thành công tới bước này các bạn nhập số tiền tùy theo số vốn của mình.
Tiếp theo các bạn xác nhận đặt cược bằng cách nhấp chọn nút Đặt Cược bên dưới để hoàn thành.
Mẹo soi kèo tài xỉu bóng đá W88
Để chiến thắng được tài xỉu bóng đá các bạn cần am hiểu về cách chơi, rành về sức mạnh của đội bóng cũng như thành thạo các thao tác đặt cược, dưới đây là những mẹo soi kèo tài xỉu bóng đá được nhiều người chơi áp dụng, các bạn cùng tham khảo nhé.
Nghiên cứu sức mạnh các cặp đấu
Trước khi tiến hành đặt cược một trận đấu nào đó các bạn cần nghiên cứu xem sức mạnh của đội bóng đó ra sao, lịch sử đối đầu cũng như diễn biến trên bảng xếp hạng hiện tại có vị trí tốt không.
Chỉ khi các bạn có được những thông tin mới nhất về cặp đấu mà mình muốn đặt cược thì mới đưa ra quyết định vào cược như nào cho hợp lý.
Lựa chọn kèo kỹ lưỡng và an toàn
Đến với W88 các bạn được tiếp cận hầu hết các trận đấu có trên thị trường cá cược hiện nay, chính vì thế sẽ có rất nhiều cặp đấu cùng những kèo cược hấp dẫn khác nhau, hình thành thói quen soi kèo tài xỉu bóng đá hôm nay và mỗi khi cần vào cược các bạn nhé.
Để có cho mình được 1 lựa chọn vào cược tối ưu nhất các bạn cần biết cách lựa kèo cược cho mình, kèo nào an toàn, kèo nào có tỷ lệ ra cao hơn thì chọn, không phải kèo nào cũng ngon như các bạn nghĩ cho nên phải thật tỉnh táo trước khi quyết định.
Tìm hiểu thông tin kèo cược các trận đấu muốn đặt cược
Tìm hiểu thông tin kèo cược nghĩa là các bạn tìm kiếm thông kèo mà bạn chọn trên không gian mạng để nghiên cứu, để so sánh xem kèo cược như nào.
Diễn biến mỗi đội bóng theo thời gian sẽ thay đổi khác nhau, vì thế các bạn cần nắm được thông tin chi tiết nhất có thể về cặp đấu đó để đưa ra so sánh và nhận xét tương quan trước khi vào cược.
Kết luận:
Bài viết hướng dẫn soi kèo tài xỉu bóng đá W88 đã được chúng tôi viết với mong muốn mang đến các bạn những thông tin hữu ích cũng như giúp các bạn hiểu rõ hơn về kèo tài xỉu bóng đá.
Chúc các bạn có được những kèo cược hấp dẫn cùng W88!
Nguồn bài viết: https://w88vinwin.com/huong-dan-soi-keo-tai-xiu-bong-da-w88/
0 notes
Text
Khi mình xem được trích đoạn phim này, cảm giác chính mình năm 20 tuổi ùa về thật mạnh mẽ.
Chính là như vậy, dám kết thúc thì mới có thể có được những bắt đầu mới. Hệt như trong một lá thư nào đó từ thật nhiều năm trước mình đã viết cho Vi về Đ. - mối tình đầu trong trẻo ngắn ngủi của mình. Mình đã kể Vi nghe về cách mình đi qua nỗi buồn và có những ngày lơ lửng, rồi dũng cảm đặt dấu chấm hết cho đoạn tình yêu ấy thay vì cứ là dấu ba chấm lênh đênh lạc lõng.
"Hôm ấy là một ngày mùa thu, cũng là tháng 9. Một chiều gió mát, trời nắng vương vương. Tớ hẹn anh tại quán cafe trong sân trường, sau giờ anh học. Uống gần hết ly sữa chua cafe đá anh mới xuất Hiện. Hỏi thăm anh, kể những câu chuyện ngắn về nhau sau 4 tháng xa cách - đúng bằng quãng thời gian hạnh phúc. Ngắm nhìn anh gầy ruộc nhỏ bé. Vẫn y nguyên vẻ bối rối và buồn bã. Rồi ra về, tớ tản bộ trên hành lang sân trường, nhắn một dòng tin được gói ghém từ 4 tháng hạnh phúc, thêm 4 tháng đau khổ và can đảm: "Mình chia tay Anh nhé!"...
Hôm nay nhìn thấy Mai Dương gói ghém 8 năm đằng đẵng những niềm hạnh phúc và vỡ tan bằng 8 chữ: "Em và anh, chúng mình chia tay đi", mình thấy biết ơn chính mình những ngày tháng 20 tuổi đã thật dũng cảm và kiên cường. Dù là 8 năm hay 8 tháng, dù tình yêu ngắn ngủi hay dài lâu, cuối cùng những đêm dài nước mắt hay bao nhiêu tổn thương, vỡ vụn, hụt hẫng, đau lòng... cũng đều chỉ gói gọn bằng hai từ "chia tay" ngắn ngủi. Sẽ không ai biết quãng thời gian đó bạn đã trải qua những gì, nỗi buồn bã và thất vọng cực đại đến đâu, nhưng có thể dũng cảm gói ghém chúng lại và đặt một dấu chấm hết mạch lạc, thì chắc chắn đoạn đường đi phía trước sẽ không còn mông lung nữa. Năm 20 tuổi mình đã từng buồn nhiều như thế, rồi cũng từng can đảm như thế. Nên mình đã bước khỏi khoảng trời xanh mát đẹp tươi ấy với hoàn toàn thanh thản. Mong rằng mỗi cô gái đôi mươi, dù hạnh phúc ngọt ngào hay thương tổn cùng tận, đều có đủ mạnh mẽ để đối mặt, và can đảm để bước qua.
1 note
·
View note
Text
Đôi khi em vẫn nhớ đến anh. Giống như một buổi chiều mùa hạ của một ngày mùa hạ bức bối nhớ đến một cơn mưa. Giống như cơn mưa mà chúng mình đã đi chung buổi chiều hôm ấy.
Đôi khi em tự hỏi bản thân mình: điều gì đã đưa em đi xa và đi nhanh đến thế đến với cuộc sống mới mẻ này.
Những ngày vui thì ngắn, còn chuyện buồn nối dài đến mức không biết nhìn đâu ra điểm kết thúc.
Những buổi chiều em ngồi một mình bên ô cửa sổ nhìn ra bến cảng. Mặt trời chiếu những ánh sáng le lói cuối cùng của một ngày sắp tàn. Trong đầu em chỉ toàn nỗi nhớ về những ngày đã qua từ lâu lắm.
Và em thấy mình cô đơn vô cùng. Cô đơn hơn rất nhiều những buổi chiều em có hồi còn đi học. Em nhớ chúng mình hơn một lần đã từng nói về nỗi cô đơn đấy rồi, chỉ không chắc là anh có còn nhớ không.
Em ước gì anh có thể xem được cảnh buổi chiều nhìn từ căn hộ mới của em. Những mái nhà thấp tầng hơn ở trước mặt. Còn xa xa, phía tận bờ bên kia là những căn nhà cao hơn dựa lưng vào những đỉnh núi còn cao hơn nữa. Những ngày nắng em có thể ngồi đếm từng cụm mây bay lượn trên bầu trời. Còn những ngày mưa, tầm mắt em không nhìn sang tận bờ bên kia được.
Hôm qua em nhìn thấy rất nhiều những con thuyền buồm bơi thơ thẩn trên dải biển hẹp trước mặt. Tự nhiên em thấy nhớ nhà và nhớ mẹ vô cùng. Nỗi nhớ khiến em đau đớn. Em thấy đơn độc trong cuộc đời này. Em mơ thấy em nằm cạnh mẹ và mẹ ôm em. Em mơ thấy mẹ bảo em rằng không sao đâu con ạ nếu mệt quá thì lại về đây với mẹ.
Nhưng em không dám về nữa. Tỉnh dậy em nhận ra mình không còn chỗ để về nữa.
Em đã nghĩ rất nhiều. Em có rất nhiều thời gian để nghĩ rất nhiều. Về bản thân, về người khác, về tình cảm của mình,về giới hạn hy sinh em có thể dành cho ai đấy. Và rồi trong những luồng suy nghĩ ấy, em cố gắng hết sức để có thể sống một cuộc đời bình thường. Có những lúc em đã cảm thấy em làm được rồi. Nhưng rồi có những lúc tất cả sự bình thường sụp đổ hoàn toàn.
Em không ngừng chất vấn mình liên tục: liệu đây có phải cuộc sống em mong muốn không, liệu người ở cạnh có phải là người phù hợp không. Nếu lỡ em đã có một bước đi sai thì sao. Nếu lỡ lựa chọn của em là sai thì sao? Thật đau lòng, em cảm thấy em không còn là bản thân mình nữa.
Đau buồn là em có vẻ không phải người duy nhất đau đớn với lựa chọn này. Đau đớn là khi em thấy không ai sai cả, khi mà cả hai đều gồng mình để cố gắng sống cạnh nhau. Vậy thì sống cạnh nhau có ý nghĩa gì?
Nếu bây giờ em lựa chọn sự giải thoát, có phải là giải thoát cho cả hai hay không? Cuộc đời còn lại còn rất dài. Chúng ta gặp gỡ rất nhiều người mỗi ngày. Có nên bảo thủ với những thứ bản thân biết đã không còn phù hợp nữa hay không?
Em tưởng như trong lúc vùng vẫy, mình đã làm tổn thương cả người khác nữa. Và người đó, dù nói thế nào, cũng là người em cho rằng xứng đáng có được hạnh phúc hơn thế này.
Em nghĩ đến mẹ rất nhiều. Những lần em khóc mẹ ôm em và em nhìn thấy nỗi xót xa trong mắt mẹ. Những buổi chiều hai mẹ con đèo nhau đi quanh khu nhà. Em ước mình hạnh phúc đơn giản như người khác. Em ước mình không phải là một người suy nghĩ quá nhiều. Nhưng bản thân em không làm khác đi được.
Anh ạ, những ánh mặt trời cuối cùng của ngày đã xuống sau những ngọn núi. Em ngồi chơ vơ giữa căn hộ nhỏ này. Em thấy trái tim mình tê liệt vì cô độc. Dù có những lần vì khao khát được hạnh phúc, nó sẵn sàng thoả hiệp để nhận lấy những hơi ấm thời vụ và cố thuyết phục mình rằng thế là đủ rồi.
Nhưng những khoảng trống này cứ ngày một nhiều thêm lên. Em khao khát mình được hạnh phúc và được yêu vì chính bản thân mình. Nhưng càng khao khát nhiều bao nhiêu thì càng dễ thoả hiệp bấy nhiêu. Và càng dễ thoả hiệp thì càng đánh mất chính mình.
Giờ em chỉ muốn nói về buổi chiều. Thành phố sắp lên đèn rồi. Từ chỗ em ngồi có thể thấy nhà đối diện đang nấu nướng cơm chiều.
Anh có đang hạnh phúc không hả anh? Em thật lòng mong anh được hạnh phúc. Càng hiểu thì càng mong anh được hạnh phúc. Đôi khi em ước có thể kể cho anh về những miền đất mới em đã đi qua. Hoá ra thế giới diệu kì đúng y như em mộng tưởng . Nhiêu đó chắc cũng đủ rồi.
0 notes
Text
Loại Máy Cắt CNC Nào Chất Lượng Nhất Hiện Nay
Địa chỉ bán máy cắt Plasma CNC Uy Tín HCMHiện nay, nói về nguồn hàng máy Plasma CNC trên thị trường thì có rất nhiều nơi nhận cung cấp với đa dạng các loại máy có xuất xứ từ Trung Quốc, Nhật Bản, Hàn, Mỹ, Đức, Anh, Việt Nam…Với nguồn hàng nhiều như vậy thì rất khó để có thể đưa ra bảng giá máy cắt Plasma CNC cụ thể và chi tiết đến cho từng quý khách hàng.Mẫu mã thiết kế đa dạng, đường cắt có độ chính xác cao, phục vụ được các nhu cầu cần thiết của công việc, chế độ vận hành tốt thì chắc chắn giá thành cho sản phẩm là không hề rẻ. Ngược lại các dòng sản phẩm có nguồn gốc không rõ ràng, chi phí thấp sẽ kéo theo thời gian sử dụng ngắn, hay hư hỏng và đường cắt loại không đạt yêu cầu kỹ thuật. Mức giá nào cũng có cho khách hàng chọn, quan trọng vẫn là chất lượng thực sự của sản phẩm.Nếu quý khách cảm thấy phân vân, không biết nên tìm địa chỉ cung cấp uy tín cùng với bảng giá máy cắt Plasma CNC thật rõ ràng, chi tiết thì có thể liên hệ với Công ty Công Nghệ và Thiết Bị Công Nghiệp MêGa để được tư vấn và giải đáp. MêGa là đơn vị chuyên cung ứng các sản phẩm máy Plasma CNC của các thương hiệu lớn thế giới như Hypertherm ( USA), Koike ( Japan), Panasonic ( Japan), Cea ( Italia).Trên đây là một số kinh nghiệm khi lựa chọn cũng như mua máy cắt CNC để biết được mua máy cắt CNC loại nào tốt nhất thị trường hiện nay. Hy vọng những chia sẻ của chúng tôi sẽ giúp ích cho những ai đ
Một Số Lưu Ý Khi Chọn Mua Máy Cắt CNC
– Trong quá trình làm việc bằng máy cắt CNC plasma thì tia plasma sẽ tạo ra khói và khói này rất có hại cho cơ thể con người, chính vì vậy bàn máy phải có bể chứa nước để triệt tiêu bụi và làm giảm khói.
– Không nên lựa chọn mua những máy cắt CNC plasma chỉ vì giá rẻ mà cần phải cân nhắc đến chất lượng của máy trước khi mua.
– Lựa chọn máy có tốc độ di chuyển tối thiểu của đầu cắt là từ 10000mm/phút trở lên. Vì nếu tốc độ di chuyển của máy mà chậm thì không chỉ ảnh hưởng tới chất lượng đường cắt mà còn có thể để lại nhiều các ba via bám trên vết cắt và làm biến dạng các chi tiết cắt nhỏ.
– Cần phải sử dụng máy tính công nghiệp để điều khiển máy cắt CNC plasma để đạt được chất lượng và hiệu quả tốt nhất.
– Cần phải trang bị thiết bị chống gãy mỏ plasma cho máy cắt để tránh các trường hợp rủi ro xảy ra khi mà các chi tiết vừa cắt rơi ra có một phần nhô ra khỏi bề mặt vật liệu và làm gãy mỏ.
– Không nên sử dụng động cơ bước mà nên sử dụng động cơ servo đối với các động cơ chuyển động cho trục X Y Z để đảm bảo độ chính xác.
Sự khác biệt giữa 2 động cơ này là:
+ Đối với động cơ bước thì thường xảy ra tình trạng thiếu bước hoặc nhảy bước, độ chính xác thấp và có giá thành thấp hơn nhiều so với động cơ servo.
+ Động cơ servo thì có độ chính xác cao và đảm bảo được không bị nhảy bước tuy nhiên giá thành thì cao hơn so với động cơ bước.
– Vì tấm kim loại có độ cong và độ vênh khác nhau nên máy cắt cần phải được trang bị hệ thống điều khiển độ cao đầu cắt tự động. Bộ điều khiển độ cao đầu cắt tự động này sẽ đảm bảo cho đường cắt luôn đẹp và chính xác.
>>> Đề xuất xem Hướng Dẫn Cách Dùng Máy Cắt CNC Đúng Kỹ Thuật và Hiệu Quả
Mua máy cắt CNC loại nào tốt nhất?
Muốn mua máy cắt CNC loại tốt nhất, máy chạy ổn định, đảm bảo chất lượng cho sản phẩm gia công, đảm bảo năng suất, quá trình chuyển giao công nghệ cũng như dịch vụ hậu mãi, bảo trì, bảo dưỡng, sửa chữa tốt nhất…thì nên chọn mua máy CNC Đài Loan (máy CNC EXTRON, LEADERWAY, AGMA, TAKANG, ARISTECH,…), máy CNC Nhật Bản(SHODA, MAZAK, NISSHINBO, AMADA, Mori seiki , Hitachi seiki , Okuma Hawa , Enhsu , Machino , Hamai…)
+ Về chất lượng máy CNC Đài Loan: BKMech đã có hẳn một bài viết phân tích về độ tin cậy, chất lượng của máy CNC Đài Loan và vị trí của nó đối với khách hàng toàn cầu, từ đó trả lời câu hỏi : Tại sao nên mua máy CNC Đài Loan?
+ Về chất lượng máy CNC Nhật Bản: Tất cả khách hàng trong lĩnh vực máy công cụ đều hiểu được: chất lượng, độ tin cậy, độ bền của máy công cụ Nhật Bản đã trở thành thương hiệu toàn cầu, ăn sâu vào tiềm thức và mặc định đối với dân cơ khí.
Nếu như máy tiện cơ, máy tiện vạn năng, máy phay cơ, máy CNC Đài Loan là thế hệ đi sau và đã dần tạo lập, khẳng định giữ vững thương hiệu của mình trong lòng khách hàng thì máy tiện cơ, máy phay cơ, máy vạn năng của Nhật Bản đã xâm nhập vào nền công nghiệp các nước đang phát triển ( Việt Nam là một trong số đó, phổ biến với việc mua máy cơ, CNC Nhật cũ, máy Nhật bãi) từ rất lâu và đứng vững tới tận bây giờ.
Cách chọn mua máy cắt plasma CNC phù hợp với công việc
Trước khi chúng tôi cung cấp bảng giá máy cắt Plasma CNC tham khảo thì mời mọi người cùng lưu ý những vấn đề về cách chọn mua sản phẩm sao cho chất lượng nhất.
Vấn đề vận hành, tốc độ máy
Đây là điều đầu tiên mà một người thợ chuyên nghiệp muốn tìm hiểu trước khi lựa chọn đầu tư một số tiền không nhỏ cho sản phẩm. Hiện nay, dòng máy cắt Plasma tự động CNC để “chinh phục khách hàng” thì cần phải có ưu điểm về tốc độ máy đạt trên 10.000mm/ phút, tốt nhất là nằm trong khoảng từ 12.000mm/ phút- 20.000mm/ phút. Máy cắt có tốc độ cực đại thì thời gian hoàn thành sản phẩm sẽ diễn ra nhanh chóng hơn.
Nhu cầu của doanh nghiệp
Đây cũng là một vấn đề rất quan trọng để quyết định xem có nên mua em ấy hay không. Việc bỏ ra một số tiền lớn cho sản phẩm máy cắt CNC thì việc đầu tiên là sản phẩm bắt buộc phải phù hợp với nhu cầu sử dụng. Tùy vào quy mô, khối lượng đơn hàng…mà có nhiều lựa chọn để khách hàng tham khảo.
Ví dụ: Nếu công ty bạn chuyên làm gia công các loại cửa sắt, nhôm hay cắt kim loại có độ dày nhỏ thì việc đầu tư một chiếc máy tự động có mỏ cắt lớn là không cần thiết lắm. Bù lại nếu dùng để cắt khối kim loại lớn, dày hơn thì có thể “tậu” ngay một em CNC có mỏ cắt lớn, đầy đủ tính năng. Để biết loại máy cắt Plasma CNC nào phù hợp nhất thì có thể tìm nhà cung ứng uy tín để được tư vấn.
Hệ thống điều khiển máy
Là dòng máy được điều khiển tự động nên yêu cầu về hệ thống điều khiển rất khắt khe để đảm bảo việc máy không gặp bất kỳ trục trặc nào khi sử dụng. Nếu đang gia công mà gặp phải tình trạng máy hư, trục trặc, sai số thì có thể ảnh hưởng đến chất lượng đơn hàng, nghiêm trọng hơn là bồi thường, đền hợp đồng.
Hầu hết các công ty khi trang bị máy cắt Plasma CNC đều kết nối với dạng máy tính công nghiệp vì tính cố định, có độ bền sản phẩm cao, có khả năng chịu va đập tốt. Đây chính là lợi thế lớn khi làm việc trong môi trường công nghiệp nặng. Bảng giá máy cắt Plasma CNC sẽ phụ thuộc vào hệ thống điều khiển máy rất lớn.
Máy cắt CNC hiện nay được dùng khá phổ biến trong công nghiệp. Vậy thì mua máy cắt CNC loại nào tốt nhất thị trường chính là băn khoăn của không ít khách hàng cần mua máy mới. Bài viết của chúng tôi sẽ đưa ra một số kinh nghiệm mua máy cắt CNC tới những ai đang có nhu cầu. Hãy cùng theo dõi ngay sau đây!
Như các bạn đã biết thì máy cắt CNC plasma là một loại máy cắt hiện đại và đa năng, chuyên cắt các vật kim loại dày và được ứng dụng trong nhiều lĩnh vực khác nhau. Tuy nhiên, để chọn mua được cho mình chiếc máy phù hợp với yêu cầu công việc thì khách hàng cần chú ý đến các nguyên tắc khi chọn mua máy.
Giới thiệu tổng quan về dòng máy cắt CNC
Máy cắt Plasma CNC là loại máy được “ nâng cấp” từ loại máy Plasma cầm tay để tối ưu hóa hiệu suất làm việc, mang lại hiệu quả công việc cao hơn. Với những khối kim loại lớn khó có thể dùng Plasma bán tự động thì các thợ cắt sẽ áp dụng CNC để gia công chính xác đến từng chi tiết sản phẩm.
Với một chiếc máy cắt Plasma CNC thì người thợ máy chỉ cần lập trình trước các thông s��, sau đó theo dõi qua hệ thống máy vi tính có trang bị phần mềm phụ trợ. Còn lại tất cả các khâu đều được tự động hóa và kiểm soát qua thiết bị điện tử. Đây là một bước tiến lớn vừa có thể tiết kiệm nhân lực, thời gian vừa đảm bảo chất lượng của khối kim loại được gia công chính xác, thẩm mĩ.
https://vegatec.com.vn/may-cat-cnc-loai-nao-tot-nhat-thi-truong-hien-nay/
0 notes
Text
Định kiến đứng, ngành nghề ngồi không yên.
Chọn ngành bắt nghề.
Có những ngành nghề nhất định mà người chọn sẽ phải đối mặt với nhiều phiền nhiễu, mà phần lớn nguyên do các phiền nhiễu đó lại chẳng phải lỗi của họ.
Nghề giáo chẳng hạn. Người Việt chúng ta có một câu thường nói ấy là “Cha làm thầy, con đốt sách”, hòng khiển trách những người bản thân làm nghề gõ đầu trẻ, nhưng chính trẻ của mình lại học hành chẳng ra gì. Những người làm nghề giáo, cũng như con cái họ, tự dưng chẳng thể yên thân bởi mác ấy. Là con của giáo viên - ai cũng hay, nào cũng biết - học hành không bằng bạn bằng bè, như một lẽ tất nhiên cả con lẫn cha đều bị thiên hạ mang ra bêu riếu. Bản thân học ngành giáo viên, nhưng ngoài tính số năm kinh nghiệm, khả năng trong vai trò phụ huynh cũng quan trọng không kém trong việc con cái họ liệu có học tốt được hay không. Hơn nữa, con giáo viên có nhất thiết phải học giỏi hơn con của các cha mẹ thuộc ngành nghề khác? Khi mà bản thân đứa trẻ được nuôi lớn hạnh phúc và khỏe mạnh? Chẳng hiểu sao nhiều người vẫn không thoát khỏi kiếp miệng lưỡi cay nghiệt, phán xét chủ quan. Càng ngẫm càng thấy thương các bạn học là con của giáo viên. Tụi mình học sinh đã vật lộn với nhiều thứ lắm rồi, áp lực “con nhà giáo” hữu hình mà lại vô hình càng chèn ép thêm biết bao. Thế mà chẳng có bao nhiêu chiếc loa cay đắng đã biết lựa lời hơn. Một bạn học từ thời tiểu học đã có học lực dưới trung bình khối. Ở tuổi lên 8, bạn đã phải đối mặt với hoàn cảnh gia đình nặng nề, tình cảm rạn nứt. Một năm sau, cha bạn đã êm ấm bên một gia đình mới, người phụ nữ mới, đứa con mới. Nhà bạn còn hai mẹ con heo hút. Mẹ bạn là một giáo viên. Cách đây vài năm thôi, bạn đã thôi không tiến lên nữa. Bạn tự sát vì hổ thẹn với học lực của mình dưới vai trò “con giáo viên”. Trước khi tự sát mấy năm trời, bạn đã thôi không mở lòng với mẹ mình nữa. Có ai đếm được bạn ấy đã nghĩ đến câu “Cha làm thầy, con đốt sách” rồi tự dằn vặt chính mình bao nhiêu lần trước khi cuối cùng cũng kết liễu chính mình không?
Ít bi kịch hơn, gia đình mình có một người thanh niên say mê màu áo xanh. Anh chưa bao giờ thấy phấn chấn và tràn trề động lực đến thế khi anh nhận ra chân lý cuộc đời mình. Anh từ lúc nhỏ đã là một người rất hướng nội, ít nói và không màu mè lời lẽ. Lạ một nỗi là, người Việt gần như chỉ chuộng người hướng ngoại. Trẻ con cũng không ngoại lệ. Mới đây hai đứa cháu mình đã bị mang ra khen chê, một trong hai đứa bị chê rõ nhiều (dù nó mới chỉ hai, ba tuổi đời thôi) vì ít lên tiếng và không thích người lạ. Anh mình lúc bé thường xuyên bị mắng và so sánh với người thân trong nhà vì “kém hoạt bát, lẻo mép”. Mình cũng nhỏ như anh thôi, nhưng mình tự thấy anh chả có gì đáng bị mắng cả. Anh không làm gì sai, cũng không nói gì phật lòng ai. Người lớn phán xét vô lý đối với cả trẻ con. Mình đã luôn bênh vực và ủng hộ anh mình, và mình mừng mình đã làm thế. Mới đây thôi, anh quyết chí thi vào Học viện quân sự. Đầu vào không dễ, anh lại vốn là một học sinh chỉ nhỉnh trên trung bình một tí. Cả gia đình nhốn nhào vì quyết định của anh. Trong khi anh tập trung học hành, nỗ lực rèn luyện sức khỏe, từ bỏ tất cả những thói quen cũ không liên quan của mình; thì gia đình nhốn nhào, đàn ông gào thét đàn bà ngấn lệ ngăn cản cho kỳ được: “Con chọn gì cũng được, nhưng làm ơn làm phước đừng vào cái nghề đó. Con có vào được thì cũng nguy hiểm tính mạng lắm con ơi”; “Không tài nào con thi vào nổi”; “Nhìn vào nhà cô Y đi, cũng có người đi quân đội, phải bỏ xa vợ con hoài, sống sao nổi con ơi”; “Con không thích ngành M, ngành N hay sao. Hai ngành đó không phải đáng hơn làm quân đội, lương rẻ bèo lại còn khó nhằn?”; “Nghĩ lại đi con ơi, sao mày dại vậy con?”;.v.v. Có người còn dọa sống chết với quyết định của anh: “Mày mà vẫn cứ nhất quyết chọn ngành đấy thì *** thà chết còn hơn!” Thế rồi ngày kia anh thi đậu. Cả tỉnh quê đậu vài dăm người, trong đó có anh. Cả gia đình ăn mừng, trong đó có tất cả chủ nhân của các câu triết lý trên. Uỳnh một phát, như một bác sĩ nha khoa tân tiến, việc anh thi đỗ lay răng chuyển lợi tất cả mọi người. Diệu kỳ hơn, cả những người độc mồm độc miệng nhất vẫn đến tay bắt mặt mừng: “Tôi biết cậu sẽ làm được mà.”; “Sướng nhất cậu rồi nha, không nghề nào bền vững như nghề này! Nhà nước bảo bọc hết nào cơm ăn, áo mặc, chỗ ở!”; “Giỏi quá. Cậu lúc nào cũng ngầu thế này!”;v.v. Vâng, như chưa hề có chuyện gì “khang khác” xảy ra trước đó. Bầu không khí mới này có vẻ tuyệt, nhưng bản chất nó che đậy không khiến tương lai tuyệt thêm tẹo nào. Những người lớn chưa nhận thấy cái giá cắt cổ do lời nói của mình gây ra nếu anh mình đã không thành công thế. Sẽ vẫn còn những phán xét ngăn cản thay cho ủng hộ, góp sức; và năm nay, năm kia, hay những năm sau nữa - những thanh niên khao khát màu áo mới rất có thể vẫn phải chịu những vết roi tinh thần tương tự, từ chính những người đã từng ủng hộ người thanh niên áo xanh (đương nhiên là chỉ sau khi anh ấy đã lấy được cái áo xanh).
Nhận thấy rõ điều này, nhiều người giữ kín nghề nghiệp mơ ước trong tim - những người mà vài bậc phụ huynh thường hay bảo “Bọn nó giấu giếm là vì nết tinh ranh, ranh ma không muốn người ngoài tìm hiểu thêm, rồi đột nhiên thích ngành mình theo, đột nhiên nộp vào trường mình theo, đột nhiên thành đối thủ mới trong mớ chọi thủ thi tốt nghiệp THPTQG của mình.” Theo như phụ huynh ấy thì mình từng là đứa ranh ma đó. Giờ mình không ranh ma nữa - việc mình muốn theo đuổi ngành Tâm lý đã quá lộ liễu rồi. Một người thím “hay chuyện trò” vô tình biết được, thế là cả nhà vô tình nghe được. Từ giờ đến cuối bài mình sẽ gọi người này là “thím Tám”. Chuyện gì xảy đến với mình thì cũng khá dễ đoán. Thím Tám chỉ chờ mỗi dịp mình mở miệng phát bi���u: Đối với thím, nhắc đến một đề tài liên quan đến Tâm lý học khoảng 0.01% chính là mình đang chứng minh hiểu biết về Tâm lý học của mình cao hơn tất cả mọi người trong nhà cộng lại. Đương nhiên thím cảm thấy việc này không thể chấp nhận được, và mình cần bị khiển trách vì mọi sự ảo tưởng về khả năng trong ngành. Sự khiển trách luôn diễn ra rất đúng điệu theo ý thím, với từ mở đầu thường nghe là “Ngu...” (...như mày mà dám khẳng định). Mình trăn trở rất nhiều về mặc cảm làm việc thuộc ngành Tâm lý - như nhiều người thích chỉ trích phong cách ăn mặc của một sinh viên Thiết kế thời trang - sở hữu một tấm bằng tốt nghiệp Khoa Tâm lý sẽ tăng mạnh tần suất xuất hiện câu “Vốn là nhà Tâm lý học mà chuyện tình cảm nhỏ thế cũng không đoán được.”; “Vốn là nhà Tâm lý học mà chẳng xử lí được đứa nhỏ khóc.”; “Vốn là nhà Tâm lý học mà hành xử sôi nổi quá!”, “Làm Tâm lý mà chỉ nói thôi cũng khiến tôi đứng ngồi không yên!”, “Làm Tâm lý mà cái tính chẳng ai ưa được!” Giời ơi đất hỡi! Mình học Tâm lý chứ có phải Tâm linh đâu! Hơn nữa, các nhà Tâm linh làm gì có thật! Nếu có thì nhờ họ hộ, chứ mình chỉ là con người thôi, mình không thể làm tốt mọi lúc mọi nơi. Sinh vật nào cũng gặp sai lầm, kể cả người đang khiển trách mình kia, liệu chưa bao giờ sai lầm, cả vào lúc bản thân đã cố gắng nhất rồi hay sao! Theo đuổi Chính trị không có nghĩa mình không được đón nhận những niềm vui ngớ ngẩn từ những việc ít nghiêm trọng hơn trong đời sống cá nhân. Học Tâm lý không biến mình thành người có thể làm vừa lòng tất cả mọi người. Tốt nghiệp bằng Kinh tế loại xuất sắc không có nghĩa dự án khởi nghiệp của mình không được thất bại. Và tới những người cũng đang vấp phải thứ phiền hà như thím Tám phiền mình, mình chúc các bạn thật nhiều sức khỏe và may mắn. Chuyện này không phải do lỗi của bạn vì đã lựa chọn và thể hiện niềm yêu thích với ngành ao ước. Hãy tự làm tốt cho bản thân. Kết quả của bạn sẽ chứng minh thay cho lời nói của bạn. Mình không cần nhắc rằng hành trình chinh phục ấy cũng sẽ rất khó khăn, vì mình chắc bạn biết nhiều hơn thế.
Mình không bất lực, cũng không buồn bã vì các câu chuyện xoay quanh định kiến nghề nghiệp, vì mình hiểu mình không phải người duy nhất muốn dừng chúng lại. Các dòng còn lại, mình trân trọng dành cho những người phản đối ước muốn này.
Đến một ngày, khi chính bạn là người nỗ lực vì mục tiêu lớn, liệu bạn có muốn sống giữa những người không cố đồng lòng, thông cảm hay góp sức cho bạn? Dẫu cho bạn cố gắng chịu đựng và tự tiến thân không nhờ đến ai chăng nữa, bạn sẽ cảm thấy như thế nào? Cam chịu có dễ chịu không? Hoàn toàn tự lực có mệt mỏi không? Xác suất thành công có cao hơn đối với những người cùng mục tiêu với bạn, nhưng được yêu thương và đánh giá chân thành không? Bạn có đang nói dối bản thân không? Nếu có, hãy đọc lại từ đầu đoạn. Nếu không, bạn rất tuyệt vì đã thành thực với bản thân. Về các câu còn lại, chắc bạn đã hình dung chính xác điều sắp được nói đến.
Chừng nào xung quanh còn có những người đang nỗ lực, bất kể vì những mục tiêu nhỏ hay lớn, hãy học cách đồng lòng, thông cảm và góp sức.
Một trong những điều ước của mình từ khi tấm bé, là loài người sẽ thay vì làm một tập thể giẫm đạp, ngăn cản nhau, sẽ là một tập thể nâng đỡ, ấp ủ nhau. Khi áp lực định kiến ngành nghề được dỡ bỏ, con người dễ dàng tiến xa hơn nhờ sự ủng hộ, thân mến dành cho nhau. Các thông tin thống kê về sự lớn mạnh vượt trội của một tập thể ấm áp, nuôi dưỡng, quan tâm đến tâm hồn nhau chưa khi nào lừa dối chúng ta. Đến một Khỉ đột đầu đàn còn nhận thức được sự hoà mình, mở lòng với Khỉ con là phương thức tuyệt vời hơn ra uy bằng giận dữ trong việc giữ gìn thế lực trong bầy.
Và khi ông đã nguôi ngoai rồi, ông sẽ hài lòng vì quen biết tôi. Ông sẽ luôn là bạn của tôi. Ông sẽ muốn cười cùng tôi. Và đôi lúc ông sẽ mở cửa sổ ra, như thế đó, để cho thoả thích.
- Hoàng tử Bé, Antoine de Saint-Exupéry
Kết bài, mình gởi tới các thím Tám ngoài kia một lời nhắn từ Vũ trụ: Khoa học cũng chứng minh, gọi người khác ngu không khiến bản thân thông minh hơn.
Have a nice life,
Sống tốt nhé,
୧( ˵ ° ~ ° ˵ )୨
*****
Nguồn trích dẫn trong bài:
youtube
6 notes
·
View notes
Text
Tr oi 2h sáng mai là ngày tuyển dụng VPBank but mình chưa thể sleep nổi vì càng nghĩ càng ra vấn đề nhiều hơn.
Mình bị khó chịu và đòi lại tiền từ sáng sớm dù mình biết hđ đấy khó chịu nhưng mình đòi đúng buỏi sáng thức dậy luoon. Vì mình cũng khó chịu đâu kém phần. Đcm 999 ngày còn đi chơi vs ng khác, thế mà bảo ở canhj nhau và rồi chỉ vì chị rảnh là tót đi theo liền. :(( huhu linh cảm của mình cấm có sai được mình chỉ là đứa gọi đến là đến còn ngta phải xếp lịch để đi chơi cùng thì chắc chắn phải khác rồi :(( muốn ngày nào có ngày đó ngay. Đhs còn baỏ 1000 ngày đi ăn bún đậu cô Chinh mình đ thích 1 tí nào huhu trc đó 1 tháng thì ăn sang chảnh các thứ còn giờ thì lại tù túng với bát bún đậu. Mình k muốn trở thành 1 đứa soi mói chỉ trích ng khác đâu nhưng mà sao nay mình toàn nghĩ theo hướng này ấy :(( Mình chẳng đc tôn trọng tí naof
Rox ràng là hẹn bà này đi chơi mãi k đc, giờ đồng ý đi chắc hí hửng lắm :(( lại háo hức cho xem. chả bù cho sự dễ tính đến mức dễ dãi của mình.:< mình k thể từ choiis cái gì sao ấy. Mình cảm thấy thật ngu ngốc khi tức giận vaf nhắn tin đòi tiền :(( thật la hèn khi k dams nói những thứ mình nghĩ. Nhưng maf lại lôi một cái khác ra nói đó là tiền bạc. vàvthees là nó đi chạy baemin từ hqua đến h luôn 🥲 để giả mình. Rồi lại tức cho xem. Mình chỉ muốn k quan tâm đến nữa thoii. Cứ như vậy rồi khi nào mình mới đc mua những cái mình muốn. Hay lúc nào cũng oh xuoongs nc năn nỉ mới đòi lại đc tiền. Rõ ràng là k hề muốn nhưng lại như thể là vì nó k ngoan nó đi chơi nên mình đòi tiền vậy. Và mình đã nghĩ là dù nó đi với ai mình cũng đều k thích. Mình luoon cảm thấy k hề ổn dù n làm gì đi nữa. Sắp 1k ngày nhưng ình mông lung quá.
Lúc nãy mình có đọc đc 1 cái toptop bảo là thay vì hỏi anh về chưa a có mệt ko thì chỉ biết trách mắng. ù mình k phải kiểu ng sẽ trách thẳng thừng, mình thường viết 1 lá thư nhưng hình như n đọc chả hiểu mình viết gì. Mình bảo k thích share tiền nữa, cũng k thích nó vay rồi chúng mình lại thành mqh chủ nợ thật là bực. Còn giờ thì đúng y vậy luôn. Mỗi lần vay cái gì thì y chang nửa năm sau tù túng bực bội k có chỗ mà xả giận, quà cũng chẳng đc như ý muốn.
Mình cần ph hiểu đc là moij sự bực tức đều là do hi vọng quá nhiều. mình lại ngu si kaf hi vọng cơ nên mới thất vọng chứ sao. Minhf bực khi thấy 1 ng học kic thuật những lại muốn sau làm kinh tế, nhưng giờ lại chạy xe ôm mà chẳng có tí kinh nghiệm kinh tế nào. Thế thì đến khi nào mới có thể đường đường chính chính yêu nhau, mình còn k thể cho mưh này ra ánh sáng vìchusng mình quá khác nhau rồi:(( sure là mẹ kbh đồng ý, đến cả bản thân mình cũng k hề thích, nhưng mình chẳng biết mình có đang làm đúng hay ko nữa. Lẽ ra mình chỉ cần buôbg tay thay vì cứ ph nhắc từng tí mot. Lẽ ra mình chỉ cần kiếm 1 tí mua xe là đc đằng này còn hỏi ngta có muốn join cùng k :)) sure lại tính trc tính sau. Mình đã biết trc rồi chắc là mình muốn nghe điều khác. Dù con ng này mình đã quá hiểu.
Lại còn nợ nần nên chia tay chẳng vui tí nào vì cứ dính líu mệt bỏ xừ í huhu xin vũ trụ hãy cho mình hướng đi, hãy cho mình biết mình cần phải làm gì bây gi. Mình sắp đi kamf và mình nhận ra là mình sẽ k còn thoải mái với việc chia đôi, cưa đôi từng đồng một nữa. Mình sẽ k còn thoải mái với việc đi ngồi đâu đó 0đ chỉ cần bên nhau là đủ nữa. Mình muốn đi ăn nhuững chỗ ngon mà k cảe giá cả, muốn đi uốn cafe ngon, muốn đi du lịch, đi chơi. Muốn nắm tay ở nơi đông người và có những chú ảnh xinh đẹp😞 nghe sao xa vời quá. Nghe nói kiếp này mình đến đây là để nhận đc thử thách về tình cảm, liệu mình vượt qua r mọi thứ có ổn k, hay tất cả là do suwj bất an bên trong lòng mình ? 😪 từ khi có tiền suy nghĩ của mình thay đổi rất rõ ràng, còn khang thì vẫn luôn ở phía sau, nếu mình cứ tiến về phía trc thì sẽ ra sao đây 😮💨
2 notes
·
View notes
Text
Anh Quốc ngày ngô nghê: (5) 70% học ngoài đường
Hồi ở chương 3 tôi có nói có đợt tôi đọc được một bài viết của một cô học giả đã từng du học ở Đức hồi trẻ. Cô nói những thứ học được khi đi du học là 30% trường lớp, còn 70% ngoài đường. Tôi đồng ý với cô. Một phần vì hồi đi du học năm cấp 3, tôi không dành nhiều thời gian ở trường lắm. Ở chương này, tôi kể lại ba mẩu chuyện nho nhỏ đã có ảnh hưởng khá lớn tới nhận thức của tôi những năm cuối của cái tuổi “nửa cô, nửa con”.
#1 Tiền tip
Một trong những công việc part-time tôi đã làm hồi đó có bưng bê phục vụ hai ngày cuối mỗi tuần trong một quán cà phê. Quán cà phê này nhỏ, nằm gần một bến tàu biển (pier), phục vụ các bữa ăn sáng kết hợp trưa (brunch = breakfast + lunch), và trà chiều (afternoon tea) với món chủ đạo là bánh nướng, kem phô mai và mứt (classic scones with jam and clotted cream). Tôi được hứa sẽ được trả lương tối thiểu và chia tiền tip sau mỗi ngày. Quán đông khách, công việc cũng khá vất vả vì phải chạy ra chạy vào suốt, bưng bê, lau dọn, có lúc đông còn không kịp ăn trưa. Tôi làm từ 8h30 sáng đến 5 hay 6h chiều nếu tính cả thời gian dọn dẹp và đóng quán (có 30 phút nghỉ trưa). Tôi biết mỗi ngày quán được tip rất nhiều, nhưng người quản lý đã lấy hết tiền tip và không chia cho tôi như đã hứa. Vì thấp cổ bé họng và còn nhỏ, không biết đòi quyền lợi cho mình, nên tôi ấm ức. Được một thời gian, cảm thấy không có gì có thể học được thêm, tôi xin nghỉ luôn.
#2 Quấy rối (tình dục) (Sexual harassment)
Trước khi đi du học, có chết tôi cũng không nghĩ tôi sẽ rơi vào trường hợp bị quấy rối ở một xứ sở văn minh. Trước và sau khi nghỉ việc ở quán cà phê, tôi có làm tình nguyện trong một cửa hàng bán quần áo cũ (charity shop). Cơ chế hoạt động của charity shop như sau: Bạn có đồ gia dụng, quần áo, đồ chơi cũ... không sử dụng nữa thì có thể đem tới những shop như này, người tình nguyện như tôi sẽ giặt là sạch sẽ những món quần áo chất lượng còn tốt và treo lên bán lại với giá rất rẻ. Vì số lượng đồ nhận được mỗi tuần đều khác nhau, nên tôi rất thích, giống như mỗi tuần đều có đồ chơi mới ấy. Tôi cũng hay thử các quần áo được cho xem có món nào phù hợp thì tôi mua lại. Có một lần tôi đang thay đồ thì thấy cái rèm của phòng thử đồ động đậy. Tôi nhờn nhợn người quay lại và thấy có một cây gậy gỗ đang cố gắng kéo cái rèm, một ông già độ hơn 70 tuổi ngồi xe lăn ghé mắt vào, nhìn lén tôi thay đồ. Lúc đó tôi sợ quá, tôi không hét được. Tôi vội tròng đồ vào rồi chạy vào phòng soạn đồ từ thiện (sorting room) và lắp bắp kể lại với một cô đồng nghiệp hơn 60 tuổi. Tôi tưởng cô sẽ vỗ về tôi, không sao đâu, kệ nó đi, bình tĩnh lại đi con.... Ai ngờ, trong ánh mắt ngỡ ngàng của tôi, cô lao nhanh hết cỡ ra tiệm và chỉ thẳng mặt ông già kia:
- Cút, cút cho tao, thằng già dê chó chết. (You fucking bastard, get outta here!)
Lão lật đật lăn xe chạy ra khỏi tiệm, và từ đó về sau không bao giờ thấy quay lại. Nhưng tôi khá sốc vì tôi không nghĩ cô đồng nghiệp (Monica) của tôi sẽ hành xử gay gắt như vậy. Ví dụ như ở châu Á thì thường khi phụ nữ rơi vào các trường hợp bị quấy rối như vậy thì thường sẽ khóc rấm rứt và ấm ức không biết phải làm gì với kẻ đã hành xử không đứng đắn với mình. Sau này, dù khá cẩn thận nhưng nếu xui xẻo rơi vào các trường hợp gần như vậy, tôi cũng đã biết cách xử lý mượt mà hơn, chứ đ’ có dụ khóc rấm rứt.
Tôi ăn Giáng Sinh cùng các anh chị và cô chú trong shop từ thiện, cô Monica mặc áo đỏ là người dạy dỗ tôi rất nhiều
Những lần về Việt Nam, mọi người hỏi cuộc sống bên kia sướng lắm phải không, văn minh lắm phải không. Ai cũng mơ về một miền đất hứa. Tôi trả lời có và không, ở đâu cũng có người xấu người tốt vậy thôi. Truyện #1 và #2 phía trên là minh họa nho nhỏ đấy. Người Việt có người Việt tốt và xấu. Tây cũng vậy thôi.
#3 Tình dục
Một vấn đề tôi thấy ít được nói tới ở Việt Nam là tình dục. Các bài học giáo dục giới tính được dạy vô cùng sơ sài ở trường lớp, phụ huynh thì tránh né khi nói về tình dục. Như nó là một thứ xấu và dơ lắm hay sao. Hồi học cấp 2, tôi đã lọ mọ mua các sách giáo dục giới tính về đọc để tìm hiểu các biến đổi trong cơ thể những năm dậy thì. Ấy vậy mà tôi cũng không khỏi sốc trước độ thoáng của tụi bên đây. Có một lần tôi ở trong phòng y tế đo chiều cao và cân nặng thì có một thằng người Anh thò đầu vào bảo cô y tá:
- Cô, em xin cái bao cao su nghen.
Tôi đang đứng trên cái đồ đo chiều cao, tôi đứng hình luôn. Còn cô y tá có vẻ đã quen, điềm nhiêm bảo:
- Hộc tủ bên kia, mở ra mà lấy.
Một lần khác một chị học bối người Hongkong thì thầm với tôi là mẹ chị đã bỏ...bao cao su trong hành lý du học của chị (Nếu tôi nhớ không nhầm độ tuổi trưởng thành ở Hongkong là 16). Gặp đa số phụ huynh VN mà bắt gặp con cái cỡ tuổi đó với các protection như vậy chắc sẽ đánh con vỡ mặt luôn ấy chứ đừng nói là bỏ thêm vào.
Sau này học tiếng anh, từ quan hệ tình dục trong tiếng anh dịch ra rất nhiều từ: have sex, make out, get lucky,... Nhưng tôi thấy hay nhất là từ “make love”, tức tình dục xảy ra khi có sự hiện diện của tình yêu và tình thương. Tôi không nghĩ tình dục là một việc đáng bị ghê tởm, nó là một việc đẹp, với điều kiện có tình yêu và tình thương, khi hai bên sẵn sàng cả về tâm và sinh lý. Trong tiếng Việt cũng có nhiều từ nói về QHTD, nhưng tôi nghĩ dịch “make love” ra tiếng Việt sẽ là từ “trao thân”, vì nó mang cả hàm ý có trách nhiệm với nhau, chứ không phải ngủ chung cho vui. Dù sao như kiểu tụi Tây “vẽ đường cho hươu chạy” cũng còn đỡ hơn các trường hợp “hươu lạc đường”, vì thiếu thốn kiến thức về tình dục mà để lại các dư chấn trong tinh thần và thể chất sau một phút bồng bột. Nếu có con, tôi không hy vọng con “sleep around” (ngủ lang) mà trao thân cho người trân trọng con. Con hỏi thế nào là trân trọng con ấy à? Một người trân trọng con sẽ là người tôn trọng quyết định của con, một người đủ kiên nhẫn chờ đợi con sẵn sàng...
...Là một người không ép con trao thân để chứng tỏ một điều ngu ngốc gì cả.
Anh Quốc ngày ngô nghê: (6) Giấc mộng Cambridge của (chị) tôi
1 note
·
View note
Text
CHƯƠNG 8: Tôi làm giàu bằng cách nào? (P2/3)
CHỈ SỐ IQ CẢM TÍNH MẠNH HƠN
Sau khi đọc qua quyển sách của Goleman, tôi nhận ra rằng chỉ số IQ về tài chinh chỉ là sự kết hợp giữa 90% chỉ số IQ cảm tính và 10% hiểu biết chuyên ngành về tài chánh hay tiền bạc. Goleman đã trích dẫn nhà nhân văn học của thế kỷ 16, ông Eramus xứ Rotterdam – tác giả của nhiều bản văn châm biếm hài hước về sự mâu thuẫn giữa tính duy lý và tính cảm xúc của con người. Trong tác phẩm của mình, ông sử dụng tỷ số 24:1 để so sánh sức mạnh của một đầu óc cảm tính với một đầu óc duy lý. Nói cách khác, khi cảm xúc lên cao trào, chúng sẽ có sức mạnh ảnh hưởng lớn gấp 24 lần so với sự duy lý của suy nghĩ. Tôi không biết tỷ lệ đó có đúng hay không, thế nhưng tỷ lệ đó có thể dùng được để đối chiếu tác dụng ảnh hưởng của lối suy nghĩ cảm tính với lối suy nghĩ thuần lý trí.
Tất cả chúng ta, là con người, đều đã từng trải qua những sự kiện trong đời mà khi đó sự cảm xúc trong ta đã lấn át những suy nghĩ lý trí. Tôi chắc chắn là ai ai trong các bạn cũng đã từng:
1. Nói một điều gì đó trong cơn giận dữ mà sau này hối hận mình không nên nói ra câu đó.
2. Bị một ai đó lôi cuốn cho dù biết rằng người đó không tốt lành gì với mình... nhưng vẫn hò hẹn đi chơi với người đó, thậm chí lập gia đình với người đó.
3. Khóc sướt mướt, hay thấy người khác khóc một cách không tự chủ, vì người thân yêu của mình không còn nữa.
4. Cố tình làm tổn thương người thân của mình bởi vì chính bản thân mình đã bị tổn thương.
5. Bị thất tình và không hồi phục lại trong một thời gian dài.
Đó chính là một vài thí dụ việc những cảm xúc đã lấn át những suy nghĩ duy lý.
Cũng có những tình huống khi tác dụng ảnh hưởng của cảm xúc vượt xa tỷ lệ 24 : 1. Chúng ta có thể phân loại thành hai trường hợp sau:
1. Ham mê, chẳng hạn như tham ăn, nghiện hút, tình dục, đi mua sắm, thuốc phiện.
2. Khiếp đảm, như sợ rắn, sợ độ cao, không gian chật chội, bóng tối, người lạ.
Những cách phản ứng đó hoàn toàn do cảm xúc làm chủ đạo. Khi những trạng thái cảm xúc như ham mê hay khiếp đảm xuất hiện, tác dụng ảnh hưởng của suy nghĩ duy lý hoàn toàn bị cảm tính lấn át.
SỢ RẮN
Hồi còn học lái máy bay, tôi quen một người bạn rất sợ rắn. Trong một lớp học về cách sinh tồn trong điều kiện môi trường hoang dã khắc nghiệt, người thầy đứng lớp mang vào một con rắn vườn không có độc để dạy chúng tôi cách ăn thịt nó. Người bạn tôi, một người đàn ông trưởng thành vạm vỡ, liền nhảy dựng lên, la hét hốt hoảng và chạy biến ra khỏi phòng. Anh ta không thể nào kềm chế được mình. Không chỉ nỗi sợ rắn quá mạnh trong anh ta, mà ngay cả việc tưởng tượng ăn thịt một con rắn cũng đủ làm cho anh ta chết khiếp.
SỢ TIỀN
Khi đề cập đến rủi ro tiền bạc, tôi thấy nhiều người cũng có phản ứng như vậy. Thay vì tìm hiểu về đầu tư, những người ấy chỉ nhảy dựng lên, la hét từ chối và chạy ra khỏi phòng.
Khi đụng đến tiền bạc, có rất nỗi sợ thầm kín ẩn trong đáy lòng. Tôi, bạn và tất cả chúng ta đều có cùng những nỗi sợ khiếp đảm ấy. Tại sao vậy? Bởi vì dù muốn dù không, tiền bạc luôn là một vấn đề mang tính cảm xúc. Chính vì thế, hầu hết mọi người không thể suy nghĩ một cách duy lý về tiền bạc được. Nếu bạn không cho tiền bạc là một đối tượng cảm xúc chủ đạo, cứ nhìn vào thị trường chứng khoán mà biết. Hầu hết trong các thị trường đều không có sự lô-gíc mà chỉ tồn tại những cảm xúc của sự tham lam và sợ hãi. Hay bạn hãy nhìn những người đi mua xe, chui vào trong một chiếc xe mới và ngửi thấy nệm xe còn nguyên khôi mùi dự án. Lúc này, chỉ cần người bán xe thì thầm vào tai họ những câu hỏi hấp dẫn như, “Trả góp hàng tháng thấp, dễ dàng” là mọi suy nghĩ lô-gíc của họ đều bay vèo ra ngoài cửa sổ.
NHỮNG SUY NGHĨ CẢM TÍNH ĐỀU NGHE CÓ VẺ HỢP LÝ
Vấn đề với những suy nghĩ cảm tính bản chất là chúng nghe có vẻ hợp lý và lô-gic. Đối với một người nhóm L, khi cảm giác sợ hãi hiện diện, suy nghĩ hợp lý theo họ là: “Chơi an toàn, và đừng chấp nhận rủi ro”. Thế nhưng đối với người nhóm Đ, suy nghĩ kiểu đó chẳng hợp lý chút nào cả.
Đối với người nhóm T, khi nảy sinh vấn đề tin tưởng giao phó công việc cho người khác, suy nghĩ hợp lý theo họ là: “Tôi thà tự mình làm mọi thứ vậy”.
Đó chính là lý do tại sao đa phần các doanh nghiệp của người nhóm T thường mang hình thức cá thể, hộ gia đình. Chủ yếu là vì vấn đề tin tưởng trong việc kinh doanh của họ. Theo họ, “một giọt máu đào hơn ao nước lã”.
Như vậy, các nhóm khả năng, lý luận khác nhau, suy nghĩ khác nhau, hành động khác nhau dẫn tới những kết quả đạt được khác nhau, trong khi các cảm xúc đều như nhau. Cảm xúc làm cho chúng ta trở thành con người, và nhận ra rằng những cảm xúc ấy là một phần yếu tố làm nên tính người trong chúng ta.
Những gì chúng ta làm đều được quyết định bởi cách phản ứng cá nhân của mình đối với những cảm xúc ấy.
TÔI KHÔNG CẢM THẤY THÍCH ĐIỀU ĐÓ
Một cách nhận biết xem bạn đang suy nghĩ bằng cảm tính, chứ không bằng lý trí là khi nói chuyện với người khác, bạn có thường dùng từ cảm thấy hay không. Chẳng hạn, những người hay bị cảm xúc chi phối thường nói những câu đại lại như: “Tôi không cảm thấy thích vận động hôm nay”. Dĩ nhiên, về mặt lý trí, họ thừa biết mình phải nên vận động cho khỏe.
Nhiều người hay vật lộn với tiền bạc đều không thể kiểm soát được cảm xúc của họ, hay nói khác đi họ đã để cho cảm xúc của mình ngự trị trong lòng và lấn át những suy nghĩ hợp lý bằng lý trí. Những người này thường nói:
“Tôi không cảm thấy thích học hỏi về đầu tư. Nhiều phức tạp quá”.
“Đầu tư không thích hợp với tôi”.
“Tôi không thích trò chuyện kinh doanh với bạn tôi”.
“Tôi không ưa cảm giác mình bị người khác từ chối”.
CHA MẸ – TRẺ CON – NGƯỜI LỚN
Đó là những suy nghĩ phát sinh từ cảm xúc hơn là từ suy luận lô-gíc. Theo tâm lý học hiện đại, đó chính là cuộc chiến giữa cha mẹ và con cái. Bậc cha mẹ thường nói những điều nên làm. Chẳng hạn, một bậc phụ huynh sẽ nói, “Con nên đi làm bài tập”, trong khi đó đứa nhỏ lại nói bằng cảm giác. Phản ứng trước lời khuyên đó, một đứa nhỏ có thể nói, “Nhưng con chẳng thấy thích làm bài tập chút nào”.
Về mặt tiền bạc, bậc cha mẹ trong bạn sẽ lặng lẽ nói, “Anh nên để dành nhiều tiền hơn”. Thế nhưng đứa nhỏ trong bạn sẽ phản ứng ngay, “Nhưng tôi thực sự muốn có một chuyến du lịch nghỉ ngơi. Tôi chỉ xài tiền thẻ tín dụng thôi mà”.
KHI NÀO LÀ NGƯỜI LỚN?
Để đi từ bên trái sang bên phải tứ đồ, chúng ta cần phải trở thành những người lớn. Tất cả chúng ta cần phải trưởng thành về mặt tài chính. Thay vì là một bậc cha mẹ hay một đứa nhỏ, chúng ta cần nhìn về tiền bạc, công việc và đầu tư như một người lớn chín chắn. Trở thành người lớn có nghĩa là bạn cần biết được những gì nên làm và làm ngay, cho dù bạn không thích làm những điều đó về mặt cảm giác.
CUỘC ĐẤU KHẨU BÊN TRONG BẠN
Đối với những người đang xem xét việc di chuyển từ một nhóm này sang nhóm khác, một phần quan trọng trong quá trình đó là bạn nên ý thức và cảnh giác trước những cuộc khẩu chiến sẽ xảy ra trong nội tâm của bạn. Hãy nên nhớ sự quan trọng của tựa đề quyển sách “Hãy Suy Nghĩ và Làm Giàu”. Trong quá trình đó, hãy luôn cảnh giác đề phòng với những suy nghĩ thầm lặng, những cuộc khẩu chiến nội tâm, và nhất là hãy luôn nhớ rằng một suy nghĩ có thể hợp lý đối với nhóm này nhưng sẽ rất vô lý đối với một nhóm khác. Quá trình đi từ sự ổn định an toàn về công việc hay tài chính sang sự tự do về tiền bạc chẳng qua chỉ là một quá trình mà trong đó bạn cần cố gắng nhận biết đâu là những suy nghĩ cảm tính, và đâu là những suy nghĩ lô-gíc, duy lý. Nếu bạn có thể kiểm soát được cảm xúc của mình và làm theo những điều mà bạn biết rõ là nên làm về mặt lô-gíc, cơ hội thành công của bạn sẽ rất nhiều. Cho dù bất cứ ai nói với bạn từ bên ngoài, điều quan trọng chính yếu là chính bản thân bạn.
Khi hai vợ chồng tôi rơi vào tình trạng không nhà cửa, tài chánh thì bấp bênh, chúng tôi mất hết mọi khả năng kiểm soát những cảm xúc của chính mình. Rất nhiều lần, những điều nghe có vẻ hợp lý và duy lý đNu là những suy nghĩ phát sinh từ cảm xúc. Những cảm xúc đó của chúng tôi cứ kêu gào y như bạn bè của chúng tôi đã nói: “Hãy chơi an toàn. Chỉ cần tìm một công việc an toàn, ổn định và tận hưởng cuộc sống”.
Thế nhưng, về mặt lô-gíc, cả hai chúng tôi đều coi sự tự do có ý nghĩa quan trọng hơn về sự an toàn ổn định. Trên con đường tìm kiếm sự tự do về tài chính, chúng tôi luôn biết rõ rằng mình vẫn có thể tìm được sự an toàn ổn định mà một công việc ổn định vốn không thể nào cho chúng tôi được điều đó thực sự. Những suy nghĩ đó hoàn toàn có ý nghĩa với chúng tôi. Điều duy nhất cản trở chúng tôi là những suy nghĩ của chính mình do cảm xúc chủ đạo. Những suy nghĩ nghe có vẻ hợp lý đó nhưng lại không hề hợp lý chút nào khi về lâu về dài. Tin mừng là một khi chúng ta vượt qua trạng thái đó, những suy nghĩ như thế sẽ thôi không còn gào thét trong lòng chúng ta nữa, và những suy nghĩ mới mà chúng ta mong muốn sẽ trở nên hiện thực. Đó là những suy nghĩ của nhóm C và Đ.
Ngày hôm nay, tôi hiểu được ngay những cảm xúc khi một người phát biểu:
“Tôi không dám rủi ro đâu. Tôi còn có gia đình để lo lắng. Tôi cần phải có một công việc ổn định an toàn”.
“Phải có tiền mới làm ra tiền. Do đó, tôi không thể đầu tư”.
“Tôi sẽ tự mình làm lấy”.
Tôi thông cảm với họ về những cảm xúc đó, bởi vì chính bản thân tôi cũng từng có những suy nghĩ như thế. Thế nhưng khi nhìn qua tứ đồ và đạt được sự tự do tài chính trong thế giới nhóm C và Đ, tôi thành thật nói rằng suy nghĩ để đạt được sự tự do tài chính lại rất ôn hào và nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
SỰ KHÁC NHAU GIỮA NHÓM L VÀ C
Những giá trị cảm xúc từ bản chất dẫn đến những quan điểm khác nhau. Cuộc chiến thầm lặng giữa người chủ doanh nghiệp và người lao động thường xảy ra do sự khác nhau về những giá trị cảm xúc. Cuộc chiến đó không bao giờ dứt bởi vì một bên muốn được trả lương nhiều hơn, trong khi bên kia muốn công việc hoàn tất nhiều hơn. Đó là lý do tại sao chúng ta thường nghe một bên nói, “Tôi làm việc quá nhiều mà lương thật bèo”, còn bên kia thì: “Chúng ta có thể làm cách nào khuyến khích họ làm việc nhiều hơn, trung thành với chúng ta hơn mà chúng ta không cần phải trả cho họ nhiều hơn?”.
SỰ KHÁC NHAU GIỮA NHÓM C VÀ Đ
Một mối xung đột khác là giữa các chủ doanh nghiệp nhóm C và các nhà đầu tư bỏ tiền vào doanh nghiệp do thuộc nhóm Đ, mà chúng ta thường gọi là các cổ đông. Một bên muốn có nhiều hơn để hoạt động kinh doanh, trong khi bên kia muốn được trả lời nhiều hơn.
Chúng ta có thể nghe một mẫu đối thoại thế này trong một buổi họp cổ đông với hội đồng quản trị công ty.
Giám đốc công ty: “Chúng tôi cần mua một chiếc trực thăng tư để các vị giám đốc lãnh đạo công ty có phương tiện đi họp ít mất thời gian hơn”.
Nhà đầu tư: “Chúng ta không cần có nhiều giám đốc lãnh đạo. Do đó, chúng ta không cần mua một chiếc trực thăng tư để làm gì”.
SỰ KHÁC NHAU GIỮA NHÓM T VÀ C
Trong các giao dịch kinh doanh, tôi thường thấy một người nhóm T rất giỏi, chẳng hạn như một vị luật sư tranh cãi một vụ tranh chấp làm ăn trị giá hàng triệu đô cho một thân chủ là một chủ doanh nghiệp thuộc nhóm C. Khi tòa xử kết thúc, chàng luật sư lặng lẽ cau có bởi vì vị thân chủ nhóm C kia thắng được hàng triệu đô trong khi anh ta chỉ kiếm được từng đồng lương tính theo giờ.
Họ sẽ nói những câu này.
Chàng luật sư: “Tôi đã làm hết mọi công việc, còn hắn thì vơ được khối tiền”.
Vị thân chủ nhóm C: “Những gã luật sư đó chặt chúng ta bao nhiêu giờ vậy? Chúng ta đã có thể mua trọn cả công ty luật đó bằng số tiền mà chúng ta phải trả cho mấy gã đó”.
SỰ KHÁC NHAU GIỮA NHÓM L VÀ Đ
Một ví dụ khác, một vị giám đốc ngân hàng cho một nhà đầu tư vay một số tiền mua bất động sản. Nhà đầu tư kiếm được hàng trăm ngàn đô, miễn thuế, trong khi vị giám đốc ngân hàng chỉ lãnh lương mỗi tháng mà lại bị đóng thuế nặng nề. Đó là ví dụ về một người nhóm L giao dịch với người nhóm Đ, dẫn đến thái độ phản ứng cảm tính như thế này.
Người nhóm L: “Tôi cho hắn mượn tiền mà hắn chẳng thèm cám ơn một tiếng. Tôi nghĩ là hắn chẳng biết mình đã làm việc cật lực cho hắn đến mức nào
Người nhóm Đ: “Này mấy anh, tên giám đốc ngân hàng thật là khó ưa. Cứ nhìn hàng đống giấy tờ thủ tục vô tích sự này xem chỉ để mượn được một khoản tiền chẳng ra gì”.
NẾU BẠN ĐÃ LẬP GIA ĐÌNH HAY ĐANG ĐÍNH HÔN
Nếu bạn đ�� lập gia đình hay đang đính hôn, hãy đánh dấu nhóm mà bạn kiếm được từ đó nhiều thu nhập nhất cho mình, sau đó đánh dấu nhóm của người phối ngẫu của bạn.
Lý do tôi yêu cầu bạn làm điều này là vì sự trao đổi thông cảm và hiểu biết giữa hai người sẽ rất khó khăn nếu như một người không hiểu được vị trí xuất thân của người kia.
CUỘC CHIẾN GIỮA NGƯỜI GIÀU VÀ NGƯỜI CÓ HỌC THỨC
Tôi nhận thấy còn một cuộc chiến âm thầm khác, phát sinh từ những quan điểm khác nhau giữa người giàu và người có học thức.
Trong những năm tìm hiểu sự khác nhau giữa các nhóm khác nhau, tôi thường nghe các vị giám đốc ngân hàng, luật sư, kế toán viên và nhiều người trí thức khác thường lặng lẽ phàn nàn họ là những người có học, vậy mà chính những kẻ được coi là kém học thức lại luôn kiếm được nhiều tiền. Tôi gọi đó là cuộc chiến thầm lặng giữa người giàu và người có học thức, mà thường là mâu thuẫn giữa những người thuộc phía bên trái với phía bên phải tứ đồ – nhóm T với nhóm C-Đ. Thế nhưng không phải những người thuộc nhóm C và Đ không có học thức, mà ngược lại có rất nhiều người có bằng cấp rất cao. Mà đó là vì những người này không phải là những sinh viên xuất chúng trong trường, cũng như không tốt nghiệp từ những trường chuyên ngành là luật sư, kế toán viên hay nhà quản trị có bằng MBA.
Những bạn đã đọc quyển đầu của tôi, chắc hẳn các bạn biết rõ đó là sự mâu thuẫn giữa những người giàu và những người có học thức. Người bố nghèo có học thức cao của tôi thường hãnh diện với những năm học xuất sắc ở các trường nổi tiếng như Đại học Stanford, Đại học Chicago. Trong khi đó, người bố giàu của tôi đã bỏ học nửa chừng để gánh vác công việc kinh doanh của gia đình khi bố của Người qua đời, cho nên Người đã không tốt nghiệp trung học. Thế mà Người đã đạt được sự giàu có khủng khiếp.
Khi tôi lớn lên và có vẻ bị ảnh hưởng từ người bố giàu nhưng thất học nhiều hơn, người bố học thức của tôi đôi khi tỏ vẻ khó chịu và bảo thủ quan điểm của mình. Một ngày nọ khi tôi vừa tròn 16 tuổi, người bố học thức của tôi đã thốt lên: “Ta có bằng cấp tốt nghiệp từ các trường đại học nổi tiếng. Còn bố của bạn con thì được gì nào”.
Tôi lặng lẽ trả lời, “Có tiền và thời gian rảnh, bố ạ”.
KHÔNG CHỈ LÀ MỘT SỰ THAY ĐỔI TÂM LÝ
Như đề cập trước đây, để thành công ở nhóm C hoặc Đ chỉ có kiến thức hiểu biết kỹ thuật hay chuyên ngành đại học đều không đủ. Để thành công đòi hỏi bạn đổi từ gốc rễ lối suy nghĩ cảm tính, cảm giác, niềm tin và cách phản ứng của mình. Hãy nhớ lại công thức:
TRỞ THÀNH – HÀNH ĐỘNG – ĐẠT TỚI
Những gì người giàu làm đều khá đơn giản. Vấn đề ở chỗ chính phần trở thành mới làm nên sự khác biệt. Sự khác nhau đó có thể nhìn thấy trong cách suy nghĩ của họ, và nhất là trong đối thoại nội tâm với chính họ. Đó là lý do tại sao mà người bố giàu luôn cấm tôi nói những câu này:
“Tôi không đủ sức mua được thứ đó”.
“Tôi không thể nào làm được điều đó”.
“Hãy chơi an toàn”
“Đừng làm mất tiền”.
“Chuyện gì xảy ra nếu bạn thất bại và không bao giờ phục hồi lại được?”.
Người đã cấm tôi nói những câu đó bởi vì Người thực sự tin rằng những câu nói đó là những công cụ có nhiều sức mạnh chi phối nhất mà con người có được. Những gì mà một người hay nói và suy nghĩ thường trở thành sự thực với chính người đó.
Người thường trích dẫn từ Kinh Thánh, mặc dù Người không theo đạo: “Và ngôn từ sẽ trở nên hiện hữu và có thực trong ta”.
Người bố giàu luôn tin rằng những gì chúng ta thường nói với chính mình, từ gốc rễ bản chất của chúng ta, thường trở thành hiện thực. Đó là nguyên nhân tại sao tôi cho rằng những người vốn hay gặp khó khăn tiền bạc thường để cho cảm xúc đóng vai trò chủ đạo và chi phối cuộc đời của họ. Chỉ khi nào một người vượt qua được những suy nghĩ cảm tính đó, còn không những suy nghĩ đó sẽ trở thành hiện thực đối với người đó. Đó là những suy nghĩ như:
“Tôi sẽ không bao giờ giàu được”
“Ý tưởng đó không thực hiện được”
“Thứ đó quá mắc với tôi”
Nếu những suy nghĩ đó dựa trên cảm xúc, thế thì chúng sẽ tác động đến bạn với sức mạnh khôn lường. Tin mừng là bạn có thể thay đối lối suy nghĩ đó nhờ sự giúp đỡ của những người bạn mới, những ý tưởng mới và một chút ít thời gian.
Những người không thể kiểm soát được nỗi sợ bị mất tiền đừng bao giờ đầu tư một mình. Tốt nhất là họ nên để cho một chuyên viên tư vấn đầu tư lão luyện, tài giỏi đầu tư giùm họ, và đừng can thiệp vào.
Một điểm đáng chú ý khác. Tôi gặp nhiều chuyên viên tài chính không hề sợ sệt khi đầu tư vốn của người khác và có thể kiếm được rất nhiều tiền. Thế nhưng khi đầu tư hay mạo hiểm với số tiền của chính mình, nỗi sợ mất tiền trong họ lại trở nên mạnh mẽ đến nỗi cuối cùng họ bị mất hết hoàn toàn. Những cảm xúc của họ đã ảnh hưởng đến suy nghĩ và lý luận lô-gíc của họ.
Tôi cũng gặp nhiều người có thể đầu tư tiền của mình và thắng liên tục, nhưng lại mất bình tĩnh khi một ai đó mang tiền của mình và yêu cầu họ đầu tư giùm.
Việc kiếm ra tiền và mất tiền đều là một đề tài mang tính cảm xúc. Do đó, người bố giàu đã dạy cho tôi một bí quyết để xử lý những cảm xúc đó. Người bố giàu luôn nói, “Để trở thành một chủ doanh nghiệp hay một nhà đầu tư thành công, con cần phải điềm tĩnh và bàng quan trước mọi thắng thua. Thắng hay thua đều chỉ là những phần của cuộc chơi”.
5 notes
·
View notes
Photo
Ngọt 3 - đêm đô thị
Nếu album đầu tay của Ngọt là một màn chào sân tươi trẻ với tiếng réo gọi tâm hồn cùng đi trên con đường đầy hoa về nơi có mùi rượu vang và đồ ăn ngon, album 2 là những ngày không mưa tìm về nguồn trào lưu hippie với tổ khúc psychedelic Kho Báu - Kẻ Thù - Bartender xuất sắc, thì album 3 là một cú throwback cực mạnh về những đêm đô thị hào hoa, cái thời mà âm nhạc Beatles và vũ điệu twist của nhạc Y Vân chơi rộn ràng trong vũ trường hàng đêm...
𝑚𝑎̀𝑛 đ𝑒̂𝑚 𝑥𝑢𝑜̂́𝑛𝑔 𝑑𝑎̂̀𝑛 𝑚𝑢𝑜̂𝑛 𝑎́𝑛ℎ đ𝑒̀𝑛 đ𝑜̣̂𝑡 𝑛ℎ𝑖𝑒̂𝑛 𝑛ℎ𝑢̛ 𝑛𝑔𝑜̛̀𝑖 𝑠𝑎́𝑛𝑔…
MÀU (Đen Trắng). It's past 5PM. Anh nhân viên văn phòng sau một ngày dài uể oải ngồi trước màn hình chợt vươn vai khỏe khoắn, ngồi thẳng lại, bật lại một bản rock cũ của Microwave, chỉ chờ vừa đúng 5.30PM là clock out cắp cặp tót khỏi văn phòng
-MẾU MÁO (T.T). Ở một góc nào đó của thành phố, một cô gái lướt K14 hóng drama trong khi chờ bạn trai sang đón đi chơi. Ở một góc nào đó của thành phố, một chú nhạc công già lên dây kiểm tra nhạc cụ trước khi biểu diễn. Ở một góc nào đó của thành phố, 1 anh bartender kiểm tra và lau từng chai rượu trên kệ... Điểm giống nhau chung giữa họ: tất cả đều đã sẵn sàng để góp phần của mình vào đêm đô thị lấp lánh
EM CÓ CHẮC Không (?) (Bài Ca Rebound). GIẢ VỜ. Khu trung tâm đô thị sáng choang với những biển hiệu neon nhiều màu. Thanh niên đô thị tràn ra khắp các ngả đường ngược xuôi dập dìu theo tiếng gọi Tinder date. Có đôi e thẹn hẹn gặp nhau ở một quán cà phê nhỏ, thì bây giờ, cứ coi như mình đã thân nhau rồi đi? Anh nhân viên rũ bỏ hết những thị phi văn phòng, mở app Tiki reserve sẵn địa điểm cho chiến lược 3 box: Nhà hàng - Quán bar - Khách sạn, ủa lộn tiệm Tiki chưa đi cùng Ngọt nhưng mà cứ coi như mình sẽ không gặp nhau lần nữa, những thứ em sẽ làm với tôi là gì?
(btw, Em có chắc không là bài mình ít thích nhất trong album này ¯\_(ツ)_/¯)
Chuông BÁO THỨC (Sáng Rồi). Track này tạo cho mình cảm giác như đang barhopping giữa các quán bar với nhiều phong cách khác nhau. Bắt đầu bằng nhịp bossa nova khá nhanh, Ngọt đánh hẳn lên rock & roll ở giữa bài, rồi lại lơi về jazz như đang ngồi giữa lounge để kết bài, bài hát có đủ gia vị của đêm với tiếng rao bánh bao, có những phu nhân không bao giờ nhớ tên, có tiếng ding khi mở cửa bước vào siêu thị tiện lợi, có những câu chuyện không thể quên...
Tuy nhiên không phải tất cả thế giới đều đổ ra đường về đêm. Đâu đó vẫn có chàng trai ngồi xem (Sau Đây Là) DỰ BÁO THỜI TIẾT (Cho Các Vùng Vào Ngày Mai), buồn chán không có gì làm nên tiện tay quấn quýt cuốn hút, rồi lại trầm ngâm suy tư Đất sẽ sinh ra cây cây sẽ sinh ra hoa hoa sẽ sinh ra quả chín chúng sẽ nuôi thân ta ta đã sinh ra nhau ta sẽ sinh ra đạn súng ta sát sinh ra nhau...
Outro của bài này siêu fanservice, tiện miệng hát "sáng mai không mưa" nên tiện tay đánh hẳn luôn một đoạn của Một Ngày Không Mưa để kết bài.
Trong khi đó, với những cặp đôi đã cưới, đặc biệt là khi đã có con, ra đường về đêm là một thói quen xa xỉ mà họ khó lòng afford được. Thay vào đó, họ sẽ nằm nhà, bật TV và Chuyển KÊNH (Sản Phẩm Này Không Phải Là Thuốc) để theo dõi chương trình TV yêu thích của mình, either that is phim truyền hình dài tập đang hot trên VTV, hay những gameshow dày đặc trên các đài thành phố.
Mình không thích style của MV bài này lắm nên trước khi album ra không replay nhiều, tuy nhiên khi nghe trong cùng flow của album thì có để ý 2 chỗ khá tâm đắc:
1 là sau khi Thắng năn nỉ/ thách thức mãi mà người nghe vẫn không chuyển kênh thì dành hẳn luôn 1 đoạn để BLABLABLABLA :))
2 là cặp wordplay Ký Sinh Đô Thị & Thí Sinh Đố Kỵ. Hình dung nếu là mình viết xong đoạn này chắc cũng tự drop mic luôn vì quá đỉnh :))
HẾT THỜI. . Đêm tàn. Cuộc vui tàn. Cô ca sỹ đã hát bài hit duy nhất trong sự nghiệp của mình đến lần 1302, chai mòn cả cảm xúc. Chú nhạc công gạt đi điếu thuốc đã cháy tàn, gạt luôn cả ký âm trong gạt tàn. Trên đường về ngang qua Trần Duy Hưng, thấp thoáng vẫn thấy bóng ai chờ muộn màng. Bài này cũng có 1 đoạn giang tấu đánh về rumba khá vui, kiểu như các hoa hậu quý bà vẫn chăm chỉ đi tập yoga dẩy đầm để giữ dáng giữ mối vậy :))
VÉ ĐI Thiên Đường (Một Chiều). Với mình, đây là một phần continuation trọn vẹn cho những dang dở còn sót lại ở Mèo Hoang trong album 2. Bắt đầu bằng đoạn piano solo da diết, cậu trai đã không còn tiếc nuối nữa, chỉ còn cái vẫy tay chào khi trời sao sáng, còn tầng thượng (102) mát lạnh về đêm, nơi thình thoảng dù vẫn vui nhưng cậu vẫn muốn mua 2 vé đi thiên đường một chiều để không còn một mình nữa.
(Tôi) ĐI TRÚ ĐÔNG. Một ngày của cậu ca sỹ hát chính trong một band rock đang nổi bắt đầu khi trời tờ mờ tối và kết thúc khi trời tờ mờ sáng. Cậu về đến nhà, bóp nhẹ bàn tay người vợ mới cưới đang ngủ mê để báo hiệu mình đã về đến, khẽ hôn trán (Bé) con bé bỏng đầu lòng mới sinh của mình, chợt lòng cảm thấy hạnh phúc ngập tràn. Thú vui đô thị, thiết tha mà chi, nếu em không đi cùng tôi?
LẦN CUỐI (Đi Bên Em Xót Xa Người Ơi): https://www.facebook.com/theodore.hienle/posts/10156743492262898
NỨT (Đôi Tay Đôi Chân Đôi Mắt Trái Tim): mẹ mình hay bảo, có làm cha mẹ mới hiểu lòng cha mẹ (which I haven't yet - for both clauses), nhưng có lẽ với những người mới làm cha mẹ lần đầu (như Thắng) sẽ có một sự trưởng thành nhất định và nhìn đời với một thái độ khác hơn một chút, ít còn sợ rơi và ngã như trước nữa, phải chăng cái cách ta vỡ tan định nghĩa cách ta sống thế nào? Phải chăng cái cách ta đứng lên định nghĩa cách ta sống ra sao?
Phải sống ra sao?
Không liên quan, nhưng title bài này làm mình nhớ đến Tai Mũi Họng ủa lộn Mắt Mũi Môi của oppa Tae Yang hết sức :))
RU MÌNH: một bài hát ru giản dị và chân thật cho hạt vừng bé bỏng và cũng cho giấc ngủ của mình. Đơn giản vậy thôi :)
*Những nhân vật được nhắc đến ở trên (hoặc không) đều là hư cấu và mọi sự trùng hợp đều là ngẫu nhiên.
15 notes
·
View notes
Text
C ó p h ả i m ì n h đ ã y ê u n h a u t h e o c á c h b u ô n g b ỏ ?
Cho lần đi xa #NHA #MOD #cholandixa #cophaiminhdayeunhautheocachbuongbo
Không còn những sớm anh đứng chờ và đón đưa Không còn một kẻ cứ cạnh kề dẫu nắng mưa Không còn em nữa anh phải chấp nhận mình xa Không còn nhau nữa em liệu có nhớ đến ta --------------- Ở một nơi khác mình phải yêu nhiều hơn thế Ở một nơi khác anh lạc lối khi nào về Dù tự nhủ rằng xa nhau để tới ngày tương phùng Bóng em theo khoảng cách cứ mãi rời xa anh cả nghìn trùng --------------- Anh đã quen dần với những lần cô đơn đã quen với tất cả và đã dần thấy ổn hơn Nhưng tất cả xáo trộn từ cái ngày em bước đến Anh yêu lại lần nữa làm tất cả để ở bên Nhưng những gì anh có hiện tại chỉ có thể là tình yêu Mình cứ thế tổn thương mà chẳng cần một ai hiểu Anh đã chẳng thể giữ em và một lần nào đó em vẫn chưa từng biết --------------- Vẫn đợi em vào ngày trời đang còn nắng Vẫn chờ ở đây dù chuyện mình còn mỗi anh Vẫn tin rằng anh sẽ mang em quay trở về từ nơi tối đen tuyệt vọng của vùng vực không sâu thẳm Vẫn mãi nguyên vẹn dù em có thể đổi thay Vẫn chờ ngày về để đan khẽ tay vào tay Yêu hơn ngày đầu khi em tới thì có thể cho anh luôn hỏi liệu em có còn chờ đợi được không? Làm sao tránh khỏi khi yêu nhau ta cãi vã Vây mình làm gì khi khoảng cách là quá xa Cùng nhau chậm lại rồi ta sẽ lại vượt qua Hay những lần như vậy ta lại chọn cách rời xa Vòng tay ai khác sẽ cơ hội mà ôm lấy Lòng tin là điều xót lại để bọn mình tin cậy Đừng vì chút yếu mềm mà nghĩ ta gặp đúng người Yêu là chấp nhận điều xấu tốt của nhau đúng không em ơi..." Ngày đêm trôi qua rất nhanh Và anh càng thêm nghĩ suy Về cuộc tình đôi ta Sẽ đến nơi đâu chân trời Và rồi ta xaaaaaa Xa nhau đến bao lâu Yêu nhau như phút ban đầu Lần đâu đầu anh thấy em
1 note
·
View note
Text
(Repost) Tà Năng - Phan Dũng
Được khơi gợi từ hình ảnh chuyến đi của một chị bạn có hợp tác chung, cuối tuần rồi mình đi trekking Tà Năng – Phan Dũng 2 ngày 1 đêm, là lần đầu tiên đóoo. Mình đi vì một là thích đến những nơi cây cối thiên nhiên để được “tắm không gian xanh mát” như vậy, hai là muốn thử thách ý chí bền bỉ, dẻo dai vì cũng đã đọc qua thông tin về hành trình phải đi rồi. Kiểu có thử thách một chút thì mới gây cho mình hào hứng được. Thứ ba là muốn trải nghiệm cảm giác ngủ đêm ở rừng và thức dậy sớm đón bình minh giữa bao la đồi núi gió ngàn. Nói lại vì hồi bé mình sống giữa cây cối đồng lúa, ngủ ở ngoài trời tắm sương hơi nhiều, giờ vẫn nhớ những cảm giác thân thương đó lắm, và thèm. Tour guide của mình “sinh ra, lớn lên và sống chung với rừng núi”. Điều khiến mình tin tưởng không phải là kinh nghiệm lăn lộn trong rừng núi hay các bài báo viết về anh; mà là ở sự hiểu biết về rừng núi, động thực vật trong rừng, về suy nghĩ và cách làm của anh hướng mọi người gần với thiên nhiên với ý thức tôn trọng và bảo tồn. Nói chung là cảm nhận cá nhân thấy gần gũi nên đăng ký rất gọn gẽ nhẹ nhàng.
Bình thường một tuần mình cũng chỉ chạy bộ được 2-3 buổi chiều, mỗi lần được 3-4km là mệt. Quen ngồi văn phòng, ít vận động, lại đi một mình – nên sẽ không có bạn bè đi cũng hỗ trợ như mọi người đi theo nhóm hay theo cặp. Mình tự ý thức phải rèn thêm thể lực đôi chút trước. Ấy vậy mà cũng không có được như dự định. Trước một tuần, mình đeo balo khoảng 5kg, leo cầu thang mỗi tối, nhà 4 lầu, mệt thì nghỉ, bữa nhiều thì chắc được 20 lượt lên xuống. Rồi cũng tới ngày đi.
Ôi con nhỏ dù nhỏ con nhưng vốn ăn nhiều, sợ đói hổng có sức đi cho kịp đoàn, mua đồ ăn mang quá trời, cả bánh chưng, đùm cơm nắm, đến tội. Mình là đứa rất trọng nguyên tắc, hướng dẫn an toàn và sức khỏe, nên được ghi chú mang đủ 4,5 lít nước thì mình mang đủ 3 chai loại 1,5 lít. Tóm lại là sau khi nhét hành trang thì tự hỏi làm sao mình có thể mang trên vai trong điều kiện quãng đường bằng 40km chứ nói gì tới đi leo đồi, lội suối kia chứ. Nhưng rồi vẫn lỉnh kỉnh đồ và xuất phát.
Tại điểm tập trung, gửi xe máy, chờ xe lớn tới đón, mình quen được một nhóm các anh chị lớn tuổi hơn. Biết mình đi một mình, mấy anh chị hơi hơi ngạc nhiên. Con nhỏ được hơn 4 chục kí lô, đi rừng leo đồi núi, mà không sợ, không kiếm bạn đi chung. Ah cũng có sao đâu, nhờ vậy mà quen được nhóm anh chị nè. Rồi thành đứa em nhỏ trong nhóm, đi có mấy anh chị nói chuyện vui ơi vui. Đấy, mình thích mỗi lần đi đâu một mình, đều rất dễ có bạn, vì mình không bị kiểu chỉ tập trung vào người đồng hành ban đầu của mình, hihi. Quen mấy anh chị, mình lại share đồ ăn, share nước cho anh chị chưa kịp mua, lại bớt nặng nữa chứ. Thấy không?
Tụi mình đến địa điểm bắt đầu trekking lúc cỡ 4h sáng, nghỉ tại một nhà dân (người quen của đoàn), vệ sinh cá nhân, ăn sáng rồi xuất phát lúc 4h30. Tà Năng có hai mùa theo ngôn ngữ trekking, đó là mùa cỏ xanh và mùa cỏ cháy. Mùa cỏ xanh là khoảng từ tháng 6 đến tháng 11, tương ứng với mùa mưa luôn ấy. Mình thích mùa này, dĩ nhiên là vì cỏ xanh, haha, cảm giác đứng lên con đồi cao sau một hành trình thở dốc, rồi nhìn thấy bạt ngàn đồi cỏ xanh, hẳn là phêeeeeee như phê cỏ rồi :)))). Nhưng vì mùa mưa nên đường thường trơn, ướt, lầy lội, có khi gặp mưa lớn, rồi nước suối dâng…cũng thử thách lắm, nhưng bù lại mát mẻ, ít mất nước. Còn mùa cỏ cháy, là những tháng còn lại, tùy năm dao động nhưng khung thời gian là tương đối. Mùa cỏ cháy vì nắng, vì vắng mưa :)) Đường mùa này khô ráo, dễ đi nhưng cơ thể dễ mất nước, tốn nước, và chắc là mệt lắm. Thật, vì mình đi mùa cỏ xanh mà còn hao nước chết đi được. Tưởng tượng chẳng cần đồ ăn, có đủ nước uống đã mãn nguyện rồi, hihi.
Những ngày hôm trước chắc trời mưa nhiều hay sao mà đường lầy lội, có đoạn ngập nửa giầy. Mới khởi đầu mà nghe chừng vất vả, có khi còn phải trèo lên vườn cà phê để bớt lầy. Đi gặp một vài nhà dân, rồi qua ngôi nhà hoa giấy, rồi qua những đoạn cánh đồng đầy những sương đọng trên những mạng nhện đầu ngọn lúa. Đi sâu vào, gặp những khoảng đồng cỏ bằng phẳng, những hàng cây thông, rồi cũng tới và lội qua con suối đầu tiên. Mặt trời lên, nắng len những tia qua giữa những thân cây thông tạo thành từng vệt ánh sáng, đẹp dã man ấy.
Suốt buổi sáng, mình chỉ nhớ là cả cao cả thấp. cả dựng cả thoải, có khoảng 4-5 con dốc gì đó. Với tinh thần không ở lại phía sau, mình bám đuôi anh dẫn đoàn, để hút lấy chút năng lượng hừng hực từ ảnh, hihi. Dẫu sao mình nghĩ, càng đi sau càng dễ xuống tinh thần, dẫn đầu lấy khí thế. Sáng đầu tiên leo dốc hơi nhiều thì phải, cứ leo hết một đoạn là đoàn lại dừng nghỉ chút cho mọi người hồi sức. Lúc này mình đã biết thêm là tai ngoài nghe cũng có thể thở – kiểu phì khói sang hai bên y như phim hoạt hình. Đến khoảng gần 12h thì đoàn dừng lại ăn trưa và nghỉ chút. Lúc này mình mới chạy qua với nhóm mấy anh chị cùng ăn, lúc leo dốc khí thể và mải miết quá mình đã không đi chung với anh chị nữa. Nghỉ trưa khoảng 30 phút là tiếp tục hành trình.
Do chưa chuẩn bị tinh thần, nên sau đó 30 phút, mình đã bị ngỡ ngàng sững sàng khi đặt chân lên đỉnh con dốc cao nhất trong hành trình. Những đồi cỏ bạt ngàn, xanh mướt, đẹp lồng lộn, ah đẹp lồng lộng, dừng từ hay ho hơn mình chưa nghĩ ra nhưng mà đẹpp muốn xỉuu. Ôi phải nói là có leo mệt cách mấy nhưng bước chân lên đỉnh đồi và được nhìn ngắm khung cảnh đó với mình là xứng đáng, chuyến đi của mình là xứng đáng. Cảm xúc lúc đó là vậy. Giờ nghĩ lại vẫn xúc động đậy nhưng cảm xúc hình như hơi quá, haha. Theo anh trưởng đoàn, thì chỗ tụi mình đứng lúc đó, là giao giữa ba địa phận của Lâm Đồng, Ninh Thuận và Bình Thuận. Oh thật thú vị. Buổi chiều vẫn là những con dốc nhưng đi men theo và có phần thoải hơn. Đầu chiều vẫn nắng nên di chuyển mất nhiều mồ hôi, uống nước cũng nhiều. Sau lần đó mình đã kinh nghiệm được rõ ràng việc nước cần cho cơ thể như thế nào, đặc biệt là trong những lần leo núi. Trước đó mình chỉ uống cỡ 1 lít mỗi ngày, nghĩ bụng mang 4,5 lít làm gì uống hết. Tới lúc trải nghiệm mới thấy so sánh khập khiễng ngốc nghếch của bản thân, hiu hiu.
Rồi cũng mưa, mát ơi là mát, nhưng di chuyển khó khăn hơn vì mang áo mưa. Tới 4h30 chiều, đoàn dừng lại tại một ngọn đồi khá bằng phẳng, là địa điểm quen thuộc dựng trại, có lẽ, vì mình thấy dấu vết của những khoảng than đen đã cháy trước đó. Trời vẫn mưa nhỏ. Mọi người dựng lều, vệ sinh một chút, thay đồ đã ướt và nhóm lửa chuẩn bị nướng đồ ăn do bên tour mang theo. Anh trong nhóm mình hứng chí đi thả con diều mà chắc ảnh đã kịp mang theo, haha. Diều bay ngang tầm mây, mây bay trên tầng ngọn cây dưới thung lũng bên dưới quả đồi, nhưng là đà ngang tầm người đứng. Trời sau mưa, mây từng cục như bông, lững lờ lững lờ thơ thẩn dạo chơi, chẳng đoái hoài mấy con người đang mải nhìn ngắm. Không khí lành lạnh, đặc trưng của vùng Tây Nguyên vào cuối chiều, đầu tối. Chẳng hiểu sao, ở trong này cũng một thời gian, mình vẫn có cảm giác buồn lạnh da diết khó hiểu vào những chiều tối trong không khí vậy. Nó làm mình nhớ đến những ngày đầu tiên gia đình vào định cư ở Lạc Dương, Lâm Đồng.
Tối một số người ngồi quanh bếp lửa, trò chuyện, cười đùa, một số thì vào lều vì lạnh. Mỗi lều 4-5 người, nhưng mình đi một mình nên mấy anh chị rủ ở chung lều, tổng lại ra là 6 người, hơi chật, nhưng ấm mà. Thật ra chỉ ấm lúc đầu, vì nửa đêm nóng khiếp. Một anh chẳng ngủ được nên ra ngoài tới lúc trời mưa. Mưa to, mọi người dậy dùng áo mưa che lều, nhưng nước mưa vẫn rào rào ướt cả hai bên, ướt cả lớp lót nữa. Giờ thì lạnh, lạnh thiệt. Mình không ngủ được mấy, chủ yếu nằm nghỉ lấy sức và nghe mưa, rồi tự cười tủm tỉm. Bởi đang có trải nghiệm thật là đáng nhớ. Chẳng hiểu sao, mỗi chuyến đi, mình ít thích mọi thứ diễn ra chuẩn theo kế hoạch. Mình có vẻ hào hứng với một vài thứ bất ngờ hơn, miễn là trong giới hạn an toàn cho mình và những người đồng hành. Còn lại thì thứ mình có được là niềm vui, là những câu chuyện về sau, hoặc ít nhất để được ghi lại, giống thế này. Nên cơn mưa to đêm đó, cái lạnh đêm đó, giấc ngủ chập chờn hôm đó, cả chuyện ngày hôm sau, luôn là chuyện vui đáng nhớ với mình. Dự định là sáng sớm dậy đón bình minh, nhưng hổng thành, vì mưa, vì mây giăng kín, mà chú mặt trời lại thích trò ú tim. Mà cũng đâu sao, mình sẽ lại hẹn hò nhiều lần sau, là cơ hội để được đi nữa mà, phỏng?
Ngày thứ hai bắt đầu xuống dốc nhiều hơn, uh thì lên mãi rồi, cũng đến lúc phải trèo xuống chứ. Tưởng xuống mà đỡ hơn, dạ không, cái mũi chân chúc xuống mũi giày, tới cuối chiều mới thấy khó chịu. Ngày thứ 2 nước mang theo lại đã hết, hết thật sự ấy, Ôi nhưng cũng vì thế mà mình lại thêm một trải nghiệm uống nước suối, haha. Mà cũng gần trưa mới gặp suối chứ chẳng phải muốn có nước suối sẽ có ngay đâu ấy. Lúc đi rừng đi núi rồi thì còn ai mà để ý gì nữa. Mà thực ra nước suối chảy liên tục, cũng trong vắt, có khi sạch hơn nước sông qua xử lý Clo ở thành phố tráng lệ cũng nên. Ah mình cũng chỉ so sánh ví von thôi, không có dẫn chứng khoa học đâu. Sau một lúc sáng sớm là đã hết những đồi cỏ, bắt đầu đi vào những rừng tre trúc và cây gỗ. Tới gần trưa thì dừng lại ở con suối to mà rộng. Con suối này thật đa năng, vừa để rửa tay chân mặt mũi, có người thì tắm, còn anh tourguide thì lấy nước nấu mì cho mọi người ăn =)). Mì vẫn ngon đáo để, vì đói.
Chiều ngày thứ hai, trời mưa, đoàn mình đi vào rừng cỏ thấp, đây đã là địa phận của Bình Thuận, gần ra đến đầu rừng Phan Dũng, điểm cuối của hành trình. Cỏ cao hơn hông người, một màu xanh, là loài cỏ lá nhọn. Trong hình dung của mình giờ thì lá nó giống lá lúa, lá xả, hoặc cỏ voi, vậy đó. Khoảng 2-3h chiều, đoàn gặp con suối lớn. Do mưa to, nước từ thượng nguồn chảy dồn xuống, suối chảy cuồn cuộn, rất dữ. Chắc chắn là không thể băng qua suối trong điều kiện đó được. Cả đoàn phải chờ khá lâu, gần cả tiếng, trong khi anh trưởng đoàn đang thử các cách và chặt các nhánh cây để dò lòng suối sâu. Mưa ngớt, nước vẫn cuộn nhưng đã bớt hùng hổ hơn. Mình nhìn dòng suối và rồi hình dung ra sự giận dữ của rừng núi với con người. Mình từng nghe trước đó cũng ở con suối lớn, trong cung trekking này, có thành viên đoàn nào đó đã bị nước suối cuốn trôi, hình như cũng vì vậy mà kiểm lâm gắt gao không cho thực hiện cung này nữa. Cũng chỉ là tin tức nghe phong thanh, mình thì ít theo dõi báo chí.
Lại về đoàn mình, không thể chờ quá lâu vì còn phải ra khỏi rừng trước khi trời tối. Mọi người thống nhất là các thành viên nam khỏe mạnh và biết bơi sẽ đi dò trước trong khi vẫn bám kéo với người trên bờ, cứ vậy tạo thành một hàng người chắn ngang suối. Sau đó các thành viên còn lại sẽ lần lượt đi bám theo hàng cố định sẵn và di chuyển qua suối. Cuối cùng cũng thuận lợi cho tới người cuối cùng. Tiếp tục di chuyển qua rừng cỏ thấp và qua một hay hai con suối nữa, là có xe máy của người dân địa phương đi vào. Họ có dịch vụ chở người ra đến bìa rừng. Thật sự mình không biết còn bao xa nữa mới ra tới, nhưng với suy nghĩ là mình đi trekking, nên mình cứ bám anh trưởng đoàn và đi bộ, hihi. Một số anh chị bạn mệt quá nên đã thuê xe ra ngoài. Ấy vậy mà cũng chỉ cỡ hơn 1 tiếng sau tụi mình cũng đã chạm đến bìa rừng.
Đoàn ra khỏi rừng về tới địa điểm mà xe có thể di chuyển vào đón là lúc khoảng 5-6h tối. Nghỉ ngơi một chút là đoàn khởi hành về. Trên đường có ghé vào một quán ăn để ăn tối lấy lại sức. Xe về tới thành phố đâu cỡ 1h sáng. Do chỗ gửi xe vào ngày xuất phát họ không mở 24/24, mình cùng với nhóm anh chị thuê phòng gần đó nghỉ ngơi chờ sáng để lấy xe máy về. Về tới phòng là mình tắm và giặt giũ đồ, sau đó vẫn đi làm bình thường, hihi. Thật sự là không cảm thấy mệt hay mất sức gì cả. Chuyến đi với mình khá là tận hưởng và trải nghiệm luôn. Sau chuyến đi, mình vẫn mang tinh thần là sẽ phải quay lại nữa, vì bình minh trên đỉnh Tà Năng vẫn còn đang chờ.
Tháng 10/2016.
4 notes
·
View notes
Text
Chủ đề: "Những đạo lý bạn nhận ra khi bước chân vào xã hội"
Lược dịch: Mạch Thượng Chi Hoa
[237.482+ người quan tâm] [57.427.787+ lượt đọc] [6.951+ bình luận]
Link Zhihu: https://www.zhihu.com/question/51671791/answer/535877169
_________________
[Cháo Hoa] [39.067+]
1. Năng lực của một người thật sự rất nhỏ bé, thế nên đừng bao giờ đề cao bản thân quá. Bạn lên kế hoạch cho mình: mỗi tuần phải đọc hết một cuốn sách, một ngày phải chạy vài km, hằng đêm mấy giờ phải tắt điện thoại đi ngủ… Những điều này nghe thì có vẻ rất hợp lý, nhưng trên thực tế nó lại tồn tại không ít lỗ hổng.
Trong cuộc sống có rất nhiều chuyện bất ngờ sẽ xảy ra, thế nên chúng ta không thể ngày ngày tháng tháng đều thực hiện y như kế hoạch hoàn hảo đã được định sẵn. Và rồi vì một nguyên nhân nào đó mà bạn phải dừng lại, hoặc là không đạt được mục tiêu đã đề ra thì nội tâm bạn sẽ bị đả kích và bạn sẽ cảm thấy khả năng tự kiềm chế của mình có vấn đề. Nhưng bạn nên nhớ: đó chỉ là vấn đề của tâm lý, không nên cố quá, chỉ cần duy trì lâu bền là được.
2. Những mối quan hệ xã giao vô bổ sẽ khiến bạn dần dần đánh mất lập trường và tư tưởng của bản thân. Đến cuối cùng thì chỉ còn thân xác, gió chiều nào che chiều đó.
3. Sau tất cả, sự thẳng thắn kiêu ngạo của bạn sẽ bị chôn vùi. Và rồi bạn hiểu ra cái gì gọi là đau khổ, tuyệt vọng và thế nào là khiêm tốn.
4. Sách có thể đem đến cho bạn nguồn tri thức vô tận.
5. Muốn làm việc lớn thì không thể thiếu bất cứ yếu tố nào trong bốn điều sau: lòng thanh thản, nói ít nói đúng, bình tĩnh suy nghĩ và chỉ làm những việc thiết thực.
6. Người duy nhất có thể dựa dẫm trong cuộc đời này chỉ có bản thân. Vậy nên, hãy học cách yêu thương và bảo vệ chính mình.
7. Với bạn bè, chỉ nên chia sẻ niềm vui, đừng tùy tiện để người khác nhìn thấy vết thương của mình.
8. Dinh dưỡng rất quan trọng, sức khỏe là vốn quý.
9. Khiêm tốn giúp bạn tránh được rất nhiều rắc rối.
10. Đừng lo lắng, đừng đố kỵ. Khi người khác thành công, hãy vỗ tay tán thưởng và lắng nghe những chia sẻ của họ. Khi ta thành công, hãy đón nhận tiếng hoan hô không ngớt của người khác và tự cảm nhận niềm vui trong lòng.
11. Dù bạn học gì thì cũng phải nhớ kỹ: một nghề cho chín còn hơn chín nghề. Học nhiều thứ mà cái nào cũng dở dở ương ương thì sẽ chẳng có tác dụng gì cả. Tăng Quốc Phiên từng nói một câu rất đúng: “Cố gắng cũng giống như việc đào giếng, so với việc “đứng núi này trông núi nọ” đào bới khắp nơi mà không thấy nguồn, chi bằng toàn tâm toàn ý đào một chỗ, đợi đến khi thấy mạch nước thì sẽ có thể múc mãi không cạn, dùng mãi không hết.” Lại thêm một câu trong <Truyền tập lục> của Vương Dương Minh: “So với việc cứ ôm khư khư cả cái bể không nguồn nước chảy vào, thì gìn giữ một cái giếng có mạch ngầm vô tận sẽ giúp việc buôn bán của đất nước ngày càng phát triển.”
12. Đừng lôi kéo bạn cũ đi cùng mà hãy tìm người chung chí hướng trên đường ta qua.
13. Tránh xa những người hay than phiền. Có thể nói như thế này: Tôi dần dần hiểu ra rằng “thứ đáng ghét nhất thế gian này chính là khuôn mặt của người đang tức giận, chuyện xấu xa nhất trên đời này chính là lúc nào cũng bày bản mặt hậm hực ấy ra cho những người xung quanh xem". Thà là chửi mắng một trận rồi thôi.
14. Kiên nhẫn là chìa khóa quyết định sự thành bại của một người.
15. Trên đường đua cuộc đời, trường học chỉ là điểm xuất phát, xã hội mới là quãng đường thật sự mà bạn phải chạy đua.
16. Để bụi trần phủ kín những lời gièm pha của người đời rồi khắc ơn nghĩa lên đá thạch anh. Trên đời này, có bao nhiêu người thật sự làm được điều đó?
17. Muốn thay đổi thì bạn nhất định phải bước ra khỏi cái vòng tròn quen thuộc bấy lâu nay và tự mình đi giữa thế giới mà bạn cho là đầy gian khó ấy. Nhìn rõ nó, thử thách nó, đánh bại nó. Sau đó bạn sẽ hiểu: thì ra những chuyện mà trước kia bạn cho rằng rất khó, rất khó cũng chỉ có thế mà thôi.
18. Điều đáng sợ nhất trên thế gian này là những suy nghĩ trong lòng chứ không phải một việc nào đó. Bởi vì chỉ cần bạn sợ hãi thì chắc chắn sẽ thất bại.
19. Thiên phú hơn người cũng chẳng có mấy phần đáng để tự hào. Vượt qua muôn vàn khó khăn để giành thắng lợi to lớn mới thật sự xứng đáng nhận được sự khâm phục của người đời. Nói một cách khác chính là: người bình thường nhưng có một nghị lực phi thường mới là thiên tài thật sự.
20. Có bao nhiêu sinh viên “bị thứ bảy, chủ nhật hủy hoại”? Có bao nhiêu người đã đi làm “bị chủ nhật hủy hoại”? Hai từ “nghỉ lễ” thật sự rất hấp dẫn. Nó khiến cho người ta cảm thấy thích thú, tự do tự tại, có thể ngủ nướng mà không lo giờ giấc vân vân và mây mây. Nhưng kỳ nghỉ ngắn ngủi ấy đã khiến rất nhiều "thói quen mới" được hình thành và hủy hoại tất cả những thói quen trước kia ta vẫn kiên trì gìn giữ. Giống như một ngọn núi được xây bằng cát, cứ được một nửa lại sụp đổ; như bờ đê dài vì tổ kiến mà bị sạt lở.
21. Bạn bè khiến bạn thất vọng chỉ đơn giản là vì những hành động, lời nói của họ không đạt đến yêu cầu mà bạn cho là thỏa đáng. Nhưng tôi nghĩ, chúng ta không nên đặt ra bất cứ yêu cầu nào cho bạn bè, một chút thôi cũng không được. Bởi vì, chúng ta không có quyền. <Tam Mao>
22. Đôi lúc cũng nên tự thưởng cho bản thân vài ngày nghỉ. Như vậy, khi quay trở lại làm việc, bạn sẽ minh mẫn và nhiệt tình hơn. Phải dãn ra một khoảng, đủ để bạn nhìn rõ tất cả những vấn đề còn tồn tại, những điều không phù hợp và cả những mục tiêu chưa đạt được; sau đó thì sắp xếp lại cho hợp lý.
23. Phải học được cách chấp nhận khuyết điểm của người khác; bởi vì, tất cả chúng ta đều chẳng có ai là hoàn hảo cả. Không nên đặt ra những yêu cầu quá hà khắc cho người ta; bởi vì nước quá trong thì không có cá, người quá xét nét sẽ không có học trò.
24. Kiên trì là một phẩm chất cao đẹp của con người nhưng cũng rất khổ cực. Sự khổ cực ấy chẳng khác nào khi bạn đã ăn rất no mà vẫn bị ép phải ăn thêm bát nữa; hay khi bạn vừa chạy hết một đoạn đường dài hơn 20km, mệt gần chết mà vẫn bị ép phải chạy thêm 10km nữa;… Nếu như có một lúc nào đó, bạn cảm thấy không thể tiếp tục kiên trì được nữa thì cách tốt nhất là hãy nghĩ lại và đi làm những việc mà trước kia bạn không muốn làm nhất.
25. Tránh xa những kẻ hay ba hoa khoác lác, chỉ trỏ dạy đời nhưng lại không bao giờ chịu tự mình đi trải nghiệm.
26. Nếu mục tiêu bạn đặt ra quá lớn thì hãy bình tĩnh bước từng bước; làm tốt mọi việc nhỏ nhặt trước mắt; luôn luôn suy nghĩ, tìm tòi và phát hiện cái mới, duy trì sự tỉnh táo. Nếu không, bạn sẽ dễ dàng tự đánh mất chính mình giữa dòng đời.
27. Đừng vì đường quá xa mà quên mất tại sao ngày trước bạn lại chọn lối đi này.
...
=> [Tinh Nhược] [1.394+]: Điều đầu tiên mà thớt nói thật sự rất đúng. Nhiều người trong chúng ta vẫn luôn tự cho rằng bản thân đặc biệt và tài giỏi hơn người, nhưng kết quả vẫn là thất bại hết lần này đến lần khác; để rồi đến cuối cùng lại tự quay sang nghi ngờ chính mình. Đây mới là thứ đáng sợ nhất. Tham lam là đại kỵ. Chỉ cần chuyên tâm làm tốt một việc đã là giỏi lắm rồi.
=> [Jenniferliupl] [892+]: Với bạn bè, chỉ nên chia sẻ niềm vui, chứ đừng tùy tiện để người khác nhìn thấy vết thương của mình.
==> [Kẻ Ngốc Dại Khờ] [83+]: Mình không hiểu ý câu này cho lắm. Mình nghĩ là có thể chia sẻ cả nỗi buồn với bạn bè, chứ cứ giữ trong lòng sẽ khó chịu chết mất.
===> [Tằng Kinh] [345+]: Đó là số ít những người bạn thật sự thấu hiểu và quan tâm cậu; còn đối với bạn bè bình thường thì những buồn đau của cậu chỉ là trò cười trong mắt họ mà thôi.
______________________
[Tư Đu Phỉ Đức] [11.858+]
Đi bar, xăm, bấm khuyên, mua rượu giải sầu… những chuyện này nhìn thì có vẻ rất ngầu nhưng thật ra chả có gì khó cả. Chỉ cần bạn thích thì chắc chắn đều có thể làm được. Thế nên, so với những việc kia thì đọc sách, tập thể dục, kiếm tiền, yêu chân thành một người duy nhất… ngầu hơn và khó làm được hơn rất nhiều. Có điều, trong mắt người đời chúng chỉ là những việc vô vị và chẳng mấy ai có thể kiên trì làm nó mãi mãi.
Thật ra, không cần phải bước vào đời mới có thể hiểu được. Chỉ là, dạo gần đây tôi vô tình đọc được câu này nên cảm thấy rất có lý mà thôi.
=> [A Hợp Mãi Giang] [450+]: Nói thật, xăm chỉ là sở thích của mỗi người, không kinh khủng như bạn nói đâu.
==> [Thám Tử Phố Baker] [592+]: Chủ thớt chỉ nói xăm là một việc dễ làm, đâu có nói nó kinh khủng?
==> [Lữ Tiếu Duyệt] [801+]: Có lẽ chủ thớt chỉ muốn nói là có nhiều người vì muốn “làm người có cá tính” mà đi xăm. Họ cho rằng xăm sẽ khiến họ trở nên đặc biệt hoặc ngầu hơn những người khác. Ý của chủ thớt chỉ là con người ta sẽ không vì đi bar, xăm mình hay uống rượu giỏi mà trở nên ngầu hơn, tuyệt vời hơn những người xung quanh.
==> [Tiêu Ân Hoài Đặc] [625+]: Chủ thớt không hề nói nó kinh khủng, là chính bạn cho rằng nó kinh khủng.
=> [Vạn Chân] [188+]: Lúc trước tôi không hiểu nổi vì sao các bậc hiền triết, thánh nhân hay đại hiệp chân chính đều luôn giữ cho mình một tấm lòng thanh bạch, không màng danh lợi và thích lui về ở ẩn. Sau này tôi mới hiểu, bởi vì chúng ta không thể thực sự buông bỏ, không thể thật sự làm được những điều đó nên mới mãi là một người bình thường. Trang Tử, Lão Tử thời cổ đại, Chu Ân Lai thời cận đại, Adam Smith, Albert Einstein… chính là những minh chứng rõ ràng nhất.
________________
[Niềm vui được mất và nỗi buồn của ước mơ] [10.471+]
Một ao cá mới khai trương, phí câu mỗi lần là 100 tệ; nhưng mọi người ngồi câu đến lúc về mà cũng chẳng ai câu được con nào cả.
Ông chủ nói: “Tặng cho tất cả những người không câu được cá, mỗi người một con gà.”
Và rồi, mọi người đều cảm thấy ông chủ rất có tình nghĩa và vui vẻ ra về với một con gà.
Về sau, ông lão canh cửa nói rằng: ông chủ vốn là người nuôi gà và trong ao không hề có cá. Cách này người ta gọi là “tháo hàng tồn".
Cuối cùng, câu chuyện này nhắc nhở chúng ta rằng: Giúp người khác trông cửa trông nhà thì phải biết giữ mồm giữ miệng.
Bởi vì,...
Nhóm tiếp theo đến câu cá, câu được một ông già.
=> [Giai Gia] [2.253+]: Sau đó ông chủ cho người lấp ao rồi mở một quán ăn ở đó.
==> [Tư Tưởng Cộng Minh] [22+]: Bánh bao nhân thịt người.
=> [Bị bỏng lạnh] [795+]: Xe phanh gấp khó tránh bị lật. Chủ thớt thật xấu tính.
__________________
[Hồng Tang] [26.244+]
Trước kia, tôi là một chàng sinh viên thật thà chất phác của Đại học Công Nghệ, ngoài nhà ở ra thì chỉ còn biết mỗi trường học. Bây giờ, tôi đã lăn lộn ở Bắc Kinh vừa náo nhiệt vừa lạnh lẽo này hơn năm năm rồi.
Từ một nhân viên lương có 5000 tệ một tháng, đến lúc có công ty riêng; từ có người yêu đến độc thân rồi lại có người yêu; từ một thanh niên vô tư đến trải qua đủ mọi cảm giác: người yêu bỏ đi, người thân qua đời, bạn bè quay lưng… Trong mấy năm này, tôi đã bị xã hội dạy dỗ quá nhiều rồi.
-------------------
Về công việc:
1. Học được cách từ chối:
Trước đây tôi cũng từng là một kẻ “lấy lòng người khác” điển hình: Vì ngại nên không bao giờ dám từ chối lời nhờ vả của bất cứ ai, luôn sống trong sự mong đợi của người khác, lúc nào cũng cố gắng để được công nhận và nghĩ rằng phải như vậy thì mới thể hiện được vai trò và ý nghĩa của mình trong tập thể.
Thế nhưng, lối sống đó thực sự khiến tôi rất khổ sở. Người xưa nói rất đúng: khi họ gặp khó khăn mình đưa tay giúp đỡ thì họ sẽ cảm kích, nhưng nếu như lúc nào cũng vậy thì dần dần họ sẽ ỷ lại vào bạn. Đến một ngày bạn không còn giúp đỡ họ nữa thì họ sẽ quay ra hận bạn. Bạn càng đối xử tốt với người ta thì sẽ càng khiến cho bản thân trở nên tầm thường.
2. Dù bạn làm nghề gì thì cũng đều phải có tinh thần cạnh tranh và phấn đấu:
Ngoài cha mẹ ra thì sẽ chẳng có ai giúp bạn trong một thời gian dài mà không tình toán gì cả. Quan hệ giữa người với người trong công vi���c chính là “trao đổi giá trị” (chú ý ở đây là trao đổi giá trị chứ không phải là trao đổi lợi ích).
Trong đời sống, cho dù là tài năng, tài nguyên hoặc bất cứ cái gì cũng đều phải nắm chắc trong tay mới thật sự thuộc về mình; dựa vào người khác để phát huy thì chẳng khác gì một canh bạc.
3. Học cách khẳng định trước khi phủ nhận một điều gì đó:
Thành công trong giao tiếp giữa người với người có tới 70% là được quyết định bởi cảm xúc. Nếu như ngay từ khi bắt đầu, đối phương đã nhận ra hai người không “nằm trên cùng một chiến tuyến” thì sẽ rất khó để đạt được thỏa thuận.
Ví dụ như trong một cuộc họp, đồng nghiệp A đề ra một phương án, nhưng bạn cảm thấy phương án đó có chỗ không đúng. Mong bạn đừng nói thẳng: “Tiểu A, phương án của cậu còn rất nhiều lỗ hổng, XX và XX đều có vấn đề”; bạn có thể nói: “Tôi cảm thấy phương án của A rất ok. Có điều tôi cho rằng hai điểm XX và XX vẫn còn không gian để phát triển thêm nữa.”
4. Đừng nói mọi thứ với một người không thân:
Trước khi xác định rõ lập trường của đối phương, đừng “tiết lộ chân tướng” cho họ biết. Đặc biệt là trong một môi trường xa lạ, khi bạn không có cảm giác an toàn thì sẽ rất dễ xác định nhầm bản chất của đối phương.
5. Đừng than phiền và cũng đừng sống quá tiêu cực:
Đúng. Công việc hằng ngày thật sự rất bận, áp lực rất lớn và cũng rất mệt mỏi; nhưng bạn hãy nhớ rằng không phải chỉ riêng bạn mà đa số chúng ta đều như thế.
Vậy nên, làm ơn đừng lúc nào cũng phơi bày những năng lượng tiêu cực ấy ra trước đám đông. Nào là sếp ngu ngốc, đồng nghiệp kỳ quặc, công việc nặng nề, người yêu này kia…
Bản thân cuộc sống vốn đã khiến người ta rất mệt mỏi rồi. Không ai muốn ngày ngày nghe người khác than phiền kể khổ nữa đâu.
6. Khiêm tốn mà làm người, hết mình mà làm việc:
Làm người, làm việc cũng đều phải suy nghĩ trước sau, không vượt quyền hạn, khiên nhường với người khác; như vậy bạn muốn tiến hay lùi cũng đều có thể.
Cố gắng để người khác nhìn thấy và công nhận năng lực của bạn. Nói đơn giản là sau khi hoàn thành công việc thì nên tổng kết lại để báo cáo.
Còn nhớ trước kia khi tôi làm việc ở Bách Độ, có một anh đồng nghiệp đã nói với tôi: làm việc ở một công ty lớn như thế này, ngoài thông minh cầu tiến thì còn phải biết “kể chuyện”.
7. Trong công việc, đừng bao giờ lấy tư tưởng của cá nhân mình ra làm thước đo tiêu chuẩn:
Này là kẹo ngọt kia là thạch tín. Có thể việc đó đối với bạn chỉ là cơm bữa nhưng người khác lại phải mất cả buổi mới làm xong; có những thứ bạn yêu thích nhưng người khác lại chán ghét. Thế nên, đừng đem suy nghĩ của bản thân ra áp đặt lên người khác, trước khi hợp tác phải thăm dò thái độ của đối phương.
8. Dù làm gì cũng nên giữ lại đường lui cho mình:
Khi mọi người tranh luận về một vấn đề nào đó, nếu bạn cảm thấy ý kiến của cấp trên không ổn hoặc là bạn có nghi vấn đối với những gì đồng nghiệp nói, bạn phải giữ gìn những tài liệu liên quan đến cuộc họp đó cẩn thận, tránh trở thành kẻ thế tội cho người khác.
----------------
Về tình yêu:
1. Nếu như bạn muốn sống cùng anh ấy (cô ấy) trọn đời, mong bạn hãy là chính mình. Đừng bao giờ gắng gượng để diễn vai “kiểu người anh ấy (cô ấy) thích”.
2. Không phải cứ kiên trì theo đuổi là có được người yêu mà phải khiến cho bản thân trở nên hấp dẫn. Thời còn đi học, tôi cho rằng chỉ cần hi sinh thật nhiều thì “sông cũng có thể cạn, núi cũng có thể mòn”, nhưng mãi về sau tôi mới hiểu ra: chuyện vô nghĩa nhất trên đời này chính là chân thành trước một tiền đề không giá trị.
3. Khi một cô gái nói rằng muốn chia tay với bạn, xin đừng vội nghĩ rằng chỉ là do bạn đã làm sai điều gì đó. Chia tay là do khoảng trống giữa 2 người ngày càng lớn, do những bực dọc, ấm ức tích lũy qua năm tháng khiến một trong hai không thể chịu đựng được nữa; như câu chuyện về chú lừa gục ngã trên đường bởi sức nặng nhỏ nhoi của cọng rơm cuối cùng vậy.
4. Học cách tự chăm chút cho mình: Bạn có thể không đẹp, ăn mặc không phong cách nhưng chí ít phải luôn giữ cho mình thơm tho, sạch sẽ. Bởi vì điều này không chỉ thể hiện sự lịch sự của một người, mà còn phản ánh thái độ sống của ta lúc bấy giờ. Dù sao thì trong cái thời đại nhìn mặt này, chẳng ai có nghĩa vụ phải đi xuyên qua vỏ bọc xấu xí để tìm hiểu vẻ đẹp tâm hồn của bạn cả.
5. Khi trò chuyện đừng “điều tra hộ khẩu” người ta: Nói chuyện với bạn khác giới mà cứ “Em có đó không?”, “Em đang làm gì?”, “Em ăn cơm chưa?”, “Em ngủ chưa?”... thì đúng là chán phèo. Nếu như bạn muốn nói chuyện với người ấy, xin hãy chọn chủ đề thú vị một chút.
6. Hẹn bạn gái đi chơi thì nên chọn địa điểm phù hợp: Giờ bạn không còn là học sinh nữa, đừng lúc nào cũng chỉ biết hẹn người ta ăn cơm và xem phim. Trên đời này có rất nhiều việc thú vị như cùng nhau vẽ một bức tranh sơn dầu, cùng nhau chơi bowling, cùng nhau học trượt tuyết, cùng nhau đi xem một buổi triển lãm nghệ thuật hay cùng đi dã ngoại, chụp ảnh đường phố vân vân và mây mây. Hãy dẫn cô ấy vào thế giới đầy màu sắc của bạn.
7. Lúc mới bước vào xã hội cũng là thời kỳ hooc-môn dồi dào nhất, khi xxx nhớ phải chuẩn bị các phương pháp bảo vệ an toàn. Trong ví có BCS không phải là chuyện mất mặt gì cả. Hơn nữa, cho dù bản thân mình không cần dùng tới thì đôi khi cũng có thể giúp bạn bè.
8. Không có bạn gái thì cũng đừng đổ lỗi tại môi trường xung quanh toàn con trai. Ít nằm nhà xem phim chơi game một chút, chịu khó tham gia các hoạt động bên ngoài cho dù chẳng có ai thân quen thì cũng không sao cả.
9. Tỏ tình là nghi thức tuyên bố thắng lợi chứ không phải tiếng còi kêu gọi xung phong.
--------------------
Về cuộc sống:
1. Nếu như bạn không thể nắm chắc mười phần tự tin thì đừng bao giờ nói dối. Nếu không bạn sẽ phải dùng rất nhiều rất nhiều những lời nói dối khác để "chứng minh tính chân thực" cho lời nói dối ban đầu kia.
2. Mối quan hệ giữa hai người càng rõ ràng thì sẽ duy trì được càng lâu.
3. Trừ khi 2 người rất thân nhau, nếu không thì đừng đợi “sát nút” rồi mới hẹn người ta. Bởi vì khi bạn làm như vậy, sẽ vô tình khiến họ có cảm giác mình là người dự bị.
4. Tuyệt đối không được lên mặt dạy đời: Tôn trọng giá trị quan của người khác. Đừng nghĩ rằng có thể dùng “tư tưởng đúng đắn” của mình để thay đổi suy nghĩ của bất cứ ai.
5. Khi tức giận, hãy hít một hơi thật sâu để cơn giận nguôi ngoai một chút rồi hãy tiếp tục và hãy cố gắng học cách uốn lưỡi bảy lần trước khi nói nha?
6. Nếu như bạn cảm thấy ai đó nói đúng thì hãy mạnh dạn khen ngợi hoặc biểu thị sự đồng tình của mình. Đừng ngại. Trên đời này, cách tốt nhất để xích gần các mối quan hệ chính là động viên khen ngợi đó.
Dịch: Zhihu Việt Nam -Vân Chi
3 notes
·
View notes
Photo
Yêu sai người thì cố mấy cũng chẳng thể yên bình.
Tình yêu mà chỉ một người chân thành thì chưa bao giờ là đủ. Hôm nay mình bỏ hết thảy mọi cơ hội tìm hiểu người khác, chắc gì ngày mai người mình yêu cũng sẽ từ bỏ hết cả những cơ hội khác để thật tâm với mình. Yêu sai người thì cố mấy cũng chẳng thể yên bình.
Thi thoảng, có vài ba người tán tỉnh cô ấy. Anh biết đấy, nhưng tôn trọng riêng tư nhau cả mà, thế là chẳng bao giờ anh dò khảo hay tra hỏi gì đâu.
Ấy vậy mà bất cứ lần nào có người tỏ tình, chẳng suy nghĩ lâu, cô ấy liền đưa cả điện thoại cho anh tự quyết. Cô ấy bảo:
“Có anh rồi, bao nhiêu người mời gọi cũng là phiền phức. Kẻ thích mình thì chẳng thiếu, nhưng người khiến em muốn tựa vào bình yên cả đời thì không nhiều, chỉ mỗi anh …”.
Vậy là về sau, hầu như tin nhắn, cuộc gọi của cô ấy, cả thảy anh đều can dự vào và biết tất. Dĩ nhiên, chẳng bao giờ có chuyện cô ấy che giấu hay dối gạt anh chuyện gì.
Ngược lại, cô ấy cũng có quyền chạm vào điện thoại của anh, nhưng mặc nhiên, chẳng bao giờ cô ấy mở xem hay phiền tay động đến.
Vậy mà tuần trước, anh bỗng dưng tỏ ý chia tay, dù rằng giữa cả hai chưa từng có gì xảy ra, không hề cãi vã hay tranh luận to gắt. Anh chỉ để lại vỏn vẹn tin nhắn:
“Mình kết thúc đi. Từ nay có ai ngỏ ý hay gì thì em cứ nghĩ kĩ rồi chọn lấy. Anh chỉ thấy mình không thể ở mãi bên nhau thế này…”.
Đến tận hôm qua, con bạn thân mới gửi cho cô ấy loạt ảnh anh đang ở bên người khác, cả hai ôm nhau giây lát rồi băng qua ngã đường về hướng nhà của anh. Cô ấy im lặng, chỉ trách bản thân đã quá ngu ngơ, cũng quá dại khờ.
Hóa ra, tình yêu mà chỉ một người chân thành thì chưa bao giờ là đủ.
Hôm nay mình bỏ hết thảy mọi cơ hội tìm hiểu người khác, chắc gì ngày mai người mình yêu cũng sẽ từ bỏ hết cả những cơ hội khác để thật tâm với mình.
Mình ngay thẳng vì sợ họ tổn thương. Họ dối trá, ngược ngang đủ đường để che mắt mình không nhìn ra trăm điều sai quấy.
Cũng giống như ngày trước, cô ấy vì anh mà từ chối hết cả những người thương mình ở xung quanh.
Còn anh, chỉ vì một người lén lút qua từng dòng tin nhắn, mà sẵn sàng bỏ rơi cô gái đã dành hết son trẻ cho mình.
Yêu sai, cố mấy cũng chẳng yên bình…
1 note
·
View note
Text
vui
chuyện vui,
hôm nay có dịp trò chuyện dài với nhóm IT trên công ty. về dăm ba thứ linh tinh, từ Zalo, từ mạng-xã-hội-của-bọn-mình, đến Ola. lại có tí khởi sắc trong cuộc đời công sở nhàn hạ của mình.
mình thích nghe anh K. kể về việc đã bắt đầu Ola thế nào. có thể với nhiều người nó là một sự thất bại, bởi nó bị vấy bẩn y hệt Tinder-Việt-Nam, nhưng với một đứa dành cả thanh xuân cho một ứng dụng như mình lại khác. Ola đã từng có những thành công nhất định của nó. từ một ứng dụng người ta dùng chỉ để lên Y!M đạt tới vị trí như năm 2009, 2010 đâu phải chuyện dễ dàng. chưa kể cái tính năng viết ME kì ơi là kì chẳng ai nghĩ tới ở thời điểm đó cũng được anh phát hiện ra. mình không phủ nhận chuyện Ola thất bại trong những năm gần đây. chính anh K. cùng đội ngũ của anh cũng phải chịu trách nhiệm trong chuyện ấy. chỉ là sau mỗi đổ vỡ, người ta lại học được điều gì đó. và nó cũng chính là tiền đề cho thứ tụi mình (đang cố gắng) làm mỗi ngày. anh nói anh muốn chiếc app này sẽ trở thành niềm tự hào cho mấy đứa - là mình, là đ, là tất cả.
mình nghe rất nhiều câu “đứng trên vai người khổng lồ rồi”, mình từng thấy điều đó ở Ola. còn bây giờ, anh sẽ làm điều đó như thế nào đây?
chuyện chưa vui,
thú thật, dạo này mình có hơi tức giận. vì cách làm việc của nhiều người của team khác. mình thừa nhận là bản thân có vẻ gắt gỏng khi ai đó đụng-vào-đồ-của-mình. nhưng trên hết là thái độ làm việc. mình không thích tranh cãi hay cố ép ai đó theo rule của mình. chỉ là mình mong họ có tâm một chút xíu (dù họ chẳng có lí do để làm điều đó). những thứ nho nhỏ như morat, chính tả, những lời khuyên, góp ý nhưng không được cho vào bộ nhớ,... đủ để đánh mất một tình bạn.
mình vẫn chưa làm tốt. mình sẽ cố gắng sửa lại. còn họ thì sao?
lại là một câu chuyện vui khác, à, ba câu,
mình được xài ké một cái acc Lynda (liên kết với LinkedIn đó) để học những thứ mình muốn. giờ thì mình sẽ chăm chỉ, hệt như một em mèo ngoan ngoãn vậy. mình cũng tự hứa không cúp học rồi. anh mình sẽ rất buồn nếu mình cúp học (ôi anh tôiiii), và việc học lại thứ mình đã biết rồi biết thêm thứ mình chưa biết thiệt dễ thương.
chị T. rơi vào danh-sách-những-người-mình-yêu-quý. mình chưa từng nghĩ sẽ có một nhân vật trong “phe kia” vào danh sách của mình. mình thích những cuộc trò chuyện, tâm sự chị em chẳng đâu vào đâu của tụi mình, những hôm chị chở mình về, và cả những khi ấm ức quá chịu không nổi (được chị an ủi bằng 3 ly nước 70 nghìn). mình yêu chị.
anh mình tự dưng nảy ra ý định bảo hay mày học viết báo đi. đúng lúc mình cũng định bảo anh làm CTV LostBird đi rồi dạy mình viết với. hai đứa đồng giao cách cảm cũng hay ho dễ sợ. nhưng đợi anh nhận được phản hồi từ chiếc email hách dịch cũng hơi lâu một tẹo (mới một ngày), nên mình đã lén gởi mail CTV cho một app nho nhỏ - chỉ vì anh COO học Harvard và khá-đẹp-trai.
anh ơiiiiiiiiiiiii, em chin nhộiii. nhưng em biết anh sẽ rất vui lòng vì điều đó. em hiểu anh mà, phải không?
21 notes
·
View notes
Text
[Scout Story 2017] Scout ! Năm nhất rực rỡ - Chương 2
◀ Masterpost
◀ Chương 1
Địa điểm : Lớp 1-B
Shinobu : (Ehehe, giờ nghỉ trưa chờ đợi từ lâu cuối cùng cũng đến… ♪
Mình đã có đơn yêu cầu cho hiệp hội rồi, ha? Nếu không có, đề xuất của mình sẽ hoàn toàn được đặt ra một dấu chấm hỏi, và cánh cửa sẽ đóng sầm vào mặt mình mất.
Giờ thì, mình nên đi đến phòng hội học sinh thôi… !)
Địa điểm : Hành lang
Hinata : Khịt khịt, khịt khịt…
Mình đi theo mùi hương của Yuta-kun để tìm em ấy, nhưng vẫn chưa thể tìm được! Yuta-kuun! Em đi đâu mất rồi, em trai ?
Chúng ta đã hứa sẽ tập luyện cùng nhau nhân giờ nghỉ trưa, nhưng em ấy không có trong lớp luôn.
Chơi trốn tìm để bắt Onii-chan tìm em ấy… là chiến lược của em sao ?
Nếu anh không thể tìm em trước khi giờ nghỉ trưa kết thúc, thế sẽ khiến anh thất bại khi là một Onii-chan, phải không ? Vậyyy thì, Onii-chan sẽ cố hết sức ☆
Shinobu : Ugh… Mình phải đi ngang nhân vật đằng kia và leo lên cầu thang để có thể đến phòng hội học sinh.
Ở trường hợp đó thì, immmm lặng, với bước đi nhẹ nhàng! Nếu mình thật sự là ninja, mình ít nhất cũng sẽ làm được thế !)
Hinata : Mmm ? Ai đó đi ra từ lớp của Yuta-kun ?
Hey hey, xin chào ☆ Tớ là Aoi Hinata ! Rất vui được gặp mặt ♪
Shinobu : (M-Mình đã bị bắt bởi một nhân vật ngẫu nhiên !
Và cậu ta còn là một người hay thúc ép nữa ! Taichou-dono cũng giống thế… có phải mọi người ở học viện Yumenosaki đều thế này ?!
Ugh… Mình sợ những người mà mình không biết… Và cậu ta đang đứng rất gần mình, nên điều này cứ ngày càng khủng khiếp hơn.
Mình cảm thấy như mình sắp suy sụp vì sợ hãi !)
Hinata: Naaaày, nói gì đi ! Cậu có sao không ? Còn sống chứ ?
Shinobu : T…Tớ còn sống.
Ah, thế thì mừng quá. Cậu không nói gì cả, nên tớ hơi lo ! Nào, tớ đã giới thiệu bản thân rồi, nên sao cậu không nói tớ nghe tên cậu luôn ?
Shinobu : S-s-s-se… Sengoku Shinobu.
Hinata: Hở ? Xin lỗi, giọng cậu nhỏ quá nên tớ không thể nghe gì cả. Một lần nữa nha… ♪
Shinobu : Uhh… Thứ lỗi , xin thứ lỗi cho tớ! Nhưng tớ không thể chịu được nữa rồi!
Hinata : Ah, cậu ấy biến mất rồi !
…Aah. Cậu ta chạy dọc theo bức tường. Thật nhanh nhẹn ! Nếu cậu ấy có được khả năng thể chất như thế ngay năm đầu, cậu ta chắc chắn sẽ rất tài năng trong tương lai ♪
Tiếc làm sao. Ước gì mình nghe được tên cậu ta.
Nhưng mà, trông như cậu ấy là bạn cùng lớp của Yuua-kun, nên mình có thể hỏi Yuuta-kun luôn ☆ Giờ thì, hãy quay trở lại tìm em ấy thôi !
Yu-ta-kuuun ? Đến đây, đến đây. Đừng trốn, ra đi nào ♪
Địa điểm: Cầu thang
Shinobu : L-L-Liệu đến được tận đây đã đủ chưa ? Uhh, cơ mà mình nghĩ mình đã làm rất tốt.
Người đó… Aoi-kun, phải không ? Mình nghĩ mình đã nghe tên cậu ta ở đâu đó trước đây. Hmm… ?
Yuua: Cậu gọi gì tớ à, Sengoku-kun ?
Shinobu: Eek ?! Âm thầm xuất hiện ngay phía sau– cậu là ninja à ?
Yuta: Không, tớ không phải ninja. Cậu làm gì ở đây, Sengoku-kun ? Lớp của chúng ta ở đằng kia.
Shinobu : EeeEEEeeEEK ?!
Yuuta : Hở ? Sao cậu biểu hiện như vừa thấy ma hay gì thế ? Cậu cũng như thế vào sáng nay nữa, nhưng cậu đâu cần phải cảnh giác thế đâu.
Chúng ta là bạn cùng lớp, nên hãy thân thiết với nhau nha ♪
Shinobu: Chúa thương xót con, Chúa thương xót con ! Ahh, đây là nhẫn thuật nhân bản sao ?
Mình không hề nghĩ sẽ có người sử dụng nhẫn thuật nhân bản ở nơi này!
Yuta : Không, chúng ta đâu phải trong manga hay anime, nên… Tớ là Aoi Yuta. Tớ ở cùng lớp với cậu. Cậu đã nhận ra tớ chưa ?
Shinobu : K-không, uhh! Tớ vừa mới đi ngang qua cậu lúc nãy !
Yuta : Hở ? Nhưng tớ không thấy cậu.
Shinobu: Thật luôn à ?! V-Vậy nghĩa là sao chứ ? Mình không hiểuuu !
Uhhh, tớ vượt quá khả năng của bản thân rồi ! Tớ sẽ đi đây ! Giã biệt !!
Yuta: Ah, Sengoku-kun ! …Aaaah, cậu ta chạy đi nữa rồi.
Bỏ qua chuyện đó, cậu ta nói cậu ta đã gặp mình… Đó là Aniki à ?
Đúng rồi, đó hẳn phải là Aniki. Bọn mình là sinh đôi thành ra giống hệt nhau, nên cũng không lạ khi Sengoku-kun nhầm lẫn mình với Aniki.
Cậu ấy đã rất bối rối… Ước gì mình có thể giải thích cho cậu ta.
Mmm ? Gì đây ? Cậu ta làm rơi gì à ? …Uh, shuriken à ? Woah, nếu đây là thật thì nguy hiểm lắm !
Shinobu : U-umm ?
Yuta: Hở, Sengoku-kun ? Tớ mừng là cậu đã quay lại. À, có phải cậu làm rơi cái này không ?
Shinobu : Đ-đúng vậy. Cậu đã nhặt nó lên, ha ? Tớ rất, rất biết ơn.
Yuta : Cậu biết đấy, Sengoku-kun. Tớ nghĩ người mà cậu đã gặp lúc nãy là Aniki của tớ. Cậu ta cũng là “Aoi” giống tớ, đúng chứ ?
Shinobu : Aniki…? Vậy Aoi-kun có anh trai ?
Cậu là em trai, nhưng cậu trông y hệt cậu ta. Tớ nói thật, cứ như là hai bản của một người vậy ?
Yuta : Ahaha, bọn tớ cũng đã từng được nói y như thế ở trường trung học. Bọn tớ là sinh đôi, nên cậu sẽ không thể phân biệt chỉ với một ánh nhìn, nhỉ ?
Tớ là Yuta, nhưng tớ luôn bị gọi là “Hinata-kun”, và Aniki lại bị gọi là “Yuta-kun”.
Tớ muốn phát bệnh khi cứ phải giải thích và nói “Tôi là Yuuta” mỗi khi chuyện xảy ra.
Vậy nên để mọi người có thể phân biệt bọn tớ, bọn tớ đã đeo những headphone khác màu nhau và cả cài tóc. Tớ là xanh nhạt và Aniki màu hồng.
Nhờ làm thế, người khác sẽ có thể nói rằng tớ là tớ, “Aoi Yuuta”, nhỉ ?
Shinobu: Tớ thật vô lễ. Cậu là Aoi… Y-y-yu-yuta-kun, đúng không ?
Yuta : Thế thì nhiều “yu” quá rồi ! Sengoku-kun, cậu có ổn không ? Mặt cậu đang nhợt nhạt hết cả.
Shinobu : Uhh… Đây là lần đầu tiên tớ nói chuyện với ai đó trong một khoảng thời gian dài đến vậy ! Thứ lỗi, xin thứ lỗi cho tớ !
Tớ không thể chịu được nữa, chỉ là không thể ! Từ biệt !
▶ Chương 3
#story#scout story#scout ! shiny first years#shiny first years#aoi hinata#aoi yuta#2wink#sengoku shinobu#writer yuuki yoshino#spring season#jp#2017
5 notes
·
View notes