#Trầm cảm sau sinh
Explore tagged Tumblr posts
Text
Trầm cảm sau sinh ăn gì để cải thiện tình trạng sức khoẻ?
Hiện nay, tỷ lệ phụ nữ bị trầm cảm sau sinh đang có xu hướng tăng. Ở Việt Nam con số này đã lên tới 35%. Điều này làm ảnh hưởng xấu đến sức khỏe người mẹ. Việc quan tâm, chăm sóc kịp thời trở nên cần thiết, đặc biệt là vấn đề trầm cảm sau sinh ăn gì để cải thiện sức khỏe luôn được người đọc tìm kiếm.
Xem thêm: thuốc sắt cho mẹ sau sinh ngừa thiếu máu
Top 6 thực phẩm giúp điều trị trầm cảm sau sinh
Sau đây, hãy cùng điểm qua một số thực phẩm tốt cho sức khỏe của người bị trầm cảm nhé.
Cá hồi bổ sung DHA tốt cho não bộ, giảm trầm cảm sau sinh
Ở những phụ nữ bị trầm cảm sau sinh, hàm lượng EPA tương đối thấp, làm suy giảm hoạt động bình thường của màng tế bào não. Vì thế, bổ sung cá hồi, một thực phẩm siêu giàu axit béo Omega-3 (DHA và EPA) sẽ giúp cải thiện chức năng của não bộ, nhanh chóng đẩy lùi bệnh trầm cảm sau sinh.
Bên cạnh đó, cá hồi còn cung cấp nguồn vitamin D dồi dào. Bệnh nhân trầm cảm lại thường thiếu hụt vitamin D nên cá hồi được coi là thực phẩm vàng cho phụ nữ bị trầm cảm sau sinh.
Ngoài cá hồi, mẹ cũng có thể thay thế bằng các loại cá hoặc thực phẩm giàu DHA khác: cá mòi, cá chép, trứng, các loại hạt, …
Xem thêm: uống canxi và omega 3 cùng lúc được không
Thực phẩm lên men giúp giảm trầm cảm sau sinh
Theo nghiên cứu của trường Đại học Leuven Bỉ thì lợi khuẩn probiotics có trong thực phẩm lên men có khả năng làm giảm các triệu chứng của chứng trầm cảm. Bên cạnh đó, các lợi khuẩn này còn giúp thúc đẩy tái tạo sản xuất hormone serotonin giúp cải thiện tâm trạng, giảm lo âu, mang lại cảm xúc vui vẻ, lạc quan cho người bệnh.
Một số thực phẩm lên men sản phụ có thể sử dụng như sữa chua, kim chi, dưa cải muối… Tuy nhiên, không nên ăn nhiều đồ muối chua vì có thể ảnh hưởng đến khả năng tiêu hóa của em bé.
Rau xanh cải thiện trầm cảm sau sinh
Nhiều người sẽ ngạc nhiên khi rau xanh góp mặt trong danh sách những thực phẩm có khả năng giảm trầm cảm sau sinh.
Rau xanh là nguồn cung cấp vitamin, chất xơ dồi dào cho cơ thể. Đặc biệt, những loại rau có màu xanh đậm như cải xoong, rau bina, súp lơ xanh… còn chứa hàm lượng lớn folate (vitamin B9) có tác dụng thúc đẩy quá trình sản sinh dopamine, chất dẫn truyền thần kinh tạo cảm giác vui vẻ, lạc quan và làm tăng khả năng hưng phấn. Nhờ đó, hỗ trợ tích cực cho phụ nữ bị trầm cảm sau sinh.
Xem thêm: viên uống Chela-MagB6 giảm nguy cơ trầm cảm sau sinh
Hàu giúp tinh thần mẹ sau sinh minh mẫn hơn
Theo kết quả nghiên cứu của Tiến sĩ Drew Ramsey, Đại học Colombia, nước Mỹ thì thành phần kẽm trong hàu có vai trò thúc đẩy hoạt động của não bộ, giúp tinh thần minh mẫn và cải thiện chức năng nhận thức.
Ngoài ra, hàu còn giàu vitamin B12 và các axit bảo như Omega-3, selenium… tốt cho quá trình trao đổi chất trong não, ngăn ngừa mệt mỏi, chán nản.
Hạt óc chó giàu omega 3 tốt cho tim mạch và não bộ
Óc chó rất giàu Omega-3, vitamin E…, không chỉ tốt cho tim mạch mà còn giúp đẩy lùi chứng trầm cảm sau sinh hiệu quả.
Các chuyên gia khuyến cáo nên ăn 2 – 3 quả óc chó mỗi ngày để cảm thấy khỏe khoắn, tinh thần minh mẫn và giảm thiểu căng thẳng. Đây đều là những nguyên nhân gây trầm cảm sau sinh ở phụ nữ.
Thực phẩm giàu DHA khác
Với mẹ bầu, thiếu DHA khi mang thai có thể dẫn đến trầm cảm sau sinh. Do đó, mẹ cần bổ sung DHA đầy đủ ngay từ trong thai kì. Sau sinh, DHA cũng rất cần thiết với sức khỏe, sự phục hồi của mẹ.
Với thai nhi, DHA là dưỡng chất quan trọng với sự phát triển não bộ và thị giác của bé – là thành phần chiếm tỉ lệ lớn của chất xám và võng mạc. Đặc biệt, với những bé bú mẹ, trong giai đoạn sơ sinh, lượng DHA bé hấp thu phụ thuộc hoàn toàn vào sữa mẹ. Đây cũng là nguồn DHA tốt và dễ hấp thu nhất với bé. Vì thế, mẹ nên bổ sung DHA mỗi ngày ngay từ lúc mang thai và bổ sung DHA cho mẹ sau sinh trong suốt thời gian cho con bú.
Mẹ có thể bổ sung DHA thông qua các thực phẩm: các loại hải sản, cá, các loại hạt, trứng gà, dầu olive, … Ngoài ra, mẹ cũng nên bổ sung thêm các sản phẩm viên uống DHA bên cạnh các vi chất quan trọng khác: sắt, canxi cho mẹ sau sinh để đảm bảo thai kì và sau sinh luôn đủ chất, khỏe mạnh.
Tóm lại, bài viết trên nhấn mạnh tầm quan trọng của chế độ ăn uống và dinh dưỡng đúng cách đối với những bà mẹ sau sinh, đặc biệt là những người mắc chứng trầm cảm sau sinh. Việc bổ sung đủ chất dinh dưỡng và tránh các loại thực phẩm không phù hợp có thể hỗ trợ quá trình điều trị và phòng ngừa các rối loạn tâm lý khác.
0 notes
Text
Tìm hiểu những nguyên nhân gây stress sau sinh và biện pháp phòng tránh để giúp mẹ hồi phục sức khỏe tốt hơn, thoải mái hơn trong thời gian hậu sản.
0 notes
Text
Nguyên nhân dẫn đến tình trạng trầm cảm sau sinh và dấu hiệu
Bệnh trầm cảm sau khi sinh con nguy hiểm đến mức độ đó? Nếu không được cứu chữa kịp thời sẽ gây đến các hậu quả nghiêm trọng với mẹ và con? Hiện nay có những phương pháp như thế nào nhằm đối phó với căn bệnh trầm cảm sau sinh? Có thể tự điều trị dứt tình trạng trầm cảm tại nhà hay không? Thông qua bài đăng sau đây, Topchuyengia sẽ trả lời tất cả những câu thắc mắc trên của bạn một cách rõ ràng nhất
Nội dung trong bài viết dưới đây chủ yếu tổng hợp từ những nghiên cứu khoa học trên một số website thông tin uy tín của m���. Nó sẽ giúp bạn có thêm tầm nhìn tổng quan về căn bệnh trầm cảm sau sinh - một căn bệnh có thể xảy tới các hệ quả đáng buồn làm ảnh hưởng đến cuộc sống của cả mẹ và con. Do vậy, nếu phát hiện mình bị trầm cảm sau sinh, bạn cần điều trị kịp thời thì có thể giải quyết triệt để vấn đề sức khoẻ một cách nhanh chóng. Nếu bạn không có tiền hay sợ việc tìm tới gặp bác sĩ, bạn có thể chọn phương pháp điều trị tâm lý online 1:1 trên ứng dụng Askany. Đội ngũ y bác sĩ, chuyên gia điều trị trầm cảm sau sinh hàng đầu của chúng tôi luôn sẵn sàng để hỗ trợ bạn bước qua giai đoạn nguy hiểm này.
Source: https://topchuyengia.vn/tu-van/tram-cam-sau-khi-sinh-con
0 notes
Text
Phải đến lớp 11 mặt tôi mới có mụn. Từ đó trở về trước, mặt tôi láng o o; vậy nên đầu năm 11 vào lớp, đứa nào nhìn thấy tôi cũng hoảng hồn. Tụi trong lớp gọi tôi là đội trưởng đội pháo binh. Hồi đó cũng hơi tủi thân, nhưng lớp 12 tôi vẫn có bạn gái. Có điều bạn gái khá xinh (trong mắt tôi) nên đi với bạn, tôi cứ ngại ngại là. Mấy cái mụn theo tôi dai dẳng đến khi thi Đại học; rồi mấy năm Đại học, thi thoảng tụi nó lại ghé thăm. Thậm chí, ra trường đi làm, những lúc stress quá, tôi lại có mụn. Có giai đoạn tôi làm lễ tân của cái khách sạn cũng to to ở Đà Lạt nên grooming ghê lắm, mà cái mặt tiền lỗ chỗ như chiến trường bốn vùng chiến thuật lúc đó, nó khiến tôi quê hết sức; đến nỗi tôi nghĩ chắc phải nghỉ việc thôi, mặt tiền khách sạn mà vậy thì tiêu rồi! Nói chung, bị mụn có lúc là mặc cảm của tôi. Hồi nhỏ, ba mẹ bảo tôi không việc gì phải buồn, qua dậy thì thì tự khắc hết mụn; đi làm, ông bà bảo đừng nghĩ vẩn vơ, không stress thì sẽ không có mụn. Ông bà thấy nó rất đơn giản, nhưng người trong cuộc mới hiểu thế trong kẹt. Vậy nên khẩu trang dần thành vật bất ly thân của tôi. Tôi đeo khẩu trang riết thành quen, nhiều lúc ngồi làm việc cũng đeo, dù COVID đã qua lâu rồi. Nhờ vậy nhìn tôi cũng đẹp trai hơn. Có lợi dễ sợ!
Nhà tôi gen tóc dài. Chỉ trừ thằng em. Nói cho đúng ra, hồi nhỏ tóc nó cũng dài, hơi mỏng và mượt. Tóc nó giống tóc mẹ. Tóc tôi rễ tre, nên tôi từng ước tóc mềm giống nó, để chải chuốt cho dễ. Hồi đó, nó có một lọn tóc dài tầm một ngón tay sau gáy, xứ tôi gọi là đuôi chuột. Cái “đuôi chuột” xoăn tít, mềm như nhung, lúc nào cũng lơ thơ trong gió. Mẹ tôi hay lấy chỉ buộc lại. Nhìn nó chạy, cái đuôi chuột lắc lư, dễ thương lạ. Đâu có ai nghĩ thằng em có mái tóc mềm và mượt, với cái đuôi chuột lúc nào cũng phất phơ đó, mười mấy năm sau lại hói không còn sợi nào. Nó đi học 4 năm ở Hà Nội, tóc rụng dần dần. Ngày đưa nó nhập học, tôi chụp hình nó mặc đồ chiến sĩ mới: tóc chàng hãy còn xanh. Ngày nó tốt nghiệp, nó gửi hình mặc quân phục về khoe với ba mẹ: nhìn nó như cựu CTN gần đây của nước nhà, tóc nó lơ thơ như cái đuôi chuột ngày trước… Nó đi khám nhiều nơi, uống nhiều thuốc, dùng nhiều dầu gội, loại nào nghe bảo có lợi cho tóc, nó đều lao vào với tinh thần quyết chiến. Vậy mà vẫn làm bạn với cái mũ hoài! Tôi an ủi nó đàn ông chỉ sợ thất nghiệp, không kiếm ra tiền, còn lại chả có gỉ phải lăn tăn. Mà càng ít tóc càng giống lãnh đạo, thực tế cứ nhìn mấy bác trên TV là biết. Nhưng nó chẳng tươi tỉnh hơn tí ti nào. Chắc tôi không phải người trong cuộc nên không hiểu thế trong kẹt. Vậy nên mũ lưỡi trai giờ thành vật bất ly thân của nó. Nó đội riết thành quen, lâu lâu tôi đi công tác xa xa, cũng mua mũ nón làm quà cho nó. Vừa thực tế, vừa kinh tế, lại tinh tế. Có lợi dễ sợ!
Tóc tôi dài, một tháng hớt hai lần. Chắc tôi mang gen trội của ba. Tôi giống ba nhiều điều: tóc nhanh dài, lông mày rậm, môi dày và cả một vài nét tính cách… Vậy nên ông và tôi dường như không hợp nhau, cũng như hai thỏi nam châm, khi cùng dấu thì thường đẩy nhau ra xa. Tôi mới xem lại hình trên Facebook, tháng 9 năm ngoái là sinh nhật ông, lúc đó tóc ông nhiều nhiều là, mắt ông sáng và nụ cười tươi. Vậy đó, ai mà ngờ chưa đầy một năm, tóc và lông mày ông rụng hết, nụ cười kém tươi và tính tình trở nên nhiều phần gắt gỏng. Ung thư và nhiều lần hoá trị thay đổi con người ông! Bây giờ ông không giống tôi nhiều nữa, ông giống thằng em hơn. Mũ cũng thành vật bất ly thân của ông. Ông đội mũ trong nhà, khi ra sân, lúc ra ngoài có việc, lúc có khách và cả thỉnh thoảng những khi ông ngồi trầm ngâm một mình. Hôm trước có mấy cô chú ngày xưa công tác cùng ba đến chơi, ông hào hứng bảo tôi dọn chỗ này chỗ kia, nấu nước pha trà cẩn thận. Ông không thể hiện ra, nhưng nhìn ông vui vui là. Vui là đúng rồi, bạn bè mấy chục năm mới gặp lại mà! Nhưng mọi người ở huyện lên chơi được một lúc, rồi đi nơi khác, thăm thú Đà Lạt. Ba lại ngồi một mình, cái mũ len cũng nằm ở góc bàn, trầm tư và kiên nhẫn nhìn ông. Có lẽ nó cũng buồn, buồn như ba. Hôm qua đang ở cơ quan, ba bảo tôi về chở ông đi xét nghiệm (mỗi lần chuẩn bị cho một đợt hoá trị mới, ông đều phải xét nghiệm xem các chỉ số sinh hoá có đáp ứng được không). Trên đường chở ông về, tôi nói mãi ba mới chịu ghé ăn sáng. Tất nhiên vào quán ăn, ông đội luôn mũ bảo hiểm, tôi cũng vậy.
Tôi đội mũ bảo hiểm vào quán cùng ba. Cả quán ăn chỉ có hai cha con đội mũ bảo hiểm suốt cả buổi. Có lẽ vì tôi từng là người trong cuộc, tôi hiểu thế trong kẹt; hoặc có lẽ đôi khi, những thỏi nam châm cùng chiều vẫn muốn thấu hiểu nhau.
12 notes
·
View notes
Text
「Cô ấy từ trong tinh hà đi ra, chiếu sáng cả một đời bụi bặm của tôi. 」
Tôi vô cùng biết ơn cô ấy, người đã kéo tôi ra khỏi vũng lầy. Tôi là một có suy nghĩ khá là độc lập, thậm chí là một người hơi tự cao, cũng bởi vì suy nghĩ đó nên đối với rất nhiều chuyện đều suy xét toàn diện, cũng tương đối có quan điểm riêng của mình, hơn nữa đối với ngành giải trí, minh tinh, bát quát cũng không thích, cho nên từ trước đến giờ đều không có theo đuổi thần tượng. Cô ấy cũng không phải là người tôi vừa gặp đã thích, thực tế thì trước khi thích cô ấy, tôi đã biết đến cô ấy từ lâu rồi, đại khái là từ năm năm đi qua, đối với cô ấy ấn tượng cũng đã có thay đổi, nhưng mà đều là đứng ở góc độ người qua đường mà nhìn, về sau khi mà nhớ đến lúc đó cũng có suy nghĩ rằng:
「Trên thế giới này, mỗi người có thể gặp được hàng vạn người khác nhau, nhưng mà khi thật sự gặp được một người rồi thì đều là giữa hàng vạn người mới gặp được người đó, cho nên duyên phận giữa người với người cũng cần đúng thời điểm. 」
Bắt đầu từ tháng 5 năm 2017, cũng xem như là cuộc đời của tôi bước vào một vực sâu đi. Dưới sự ảnh hưởng của gia đình quanh năm suốt tháng, cùng với ngành học, sở thích, việc học mang tới áp lực rất lớn, tôi đã thử cố gắng tích cực phối hợp với điều trị và tư vấn tâm lý từ thầy cô cùng với bác sĩ, nhưng cuối cùng vẫn nghe theo hướng dẫn mà về nhà để nghỉ ngơi và điều dưỡng. Khoảng thời gian mà tôi ở nhà là lúc tôi trải qua vô tri vô giác, đần độn u mê nhất, mẹ tôi cẩn thận từng li từng tí làm cho tôi có một cảm giác chỉ cần chạm vào tôi liền sẽ vỡ nát, thế là nó làm cho tôi càng chán ghét bản thân mình, cảm thấy mình cái gì cũng làm không được, không nhìn thấy hi vọng cũng không nhìn thấy tương lai, không có ý nghĩ coi thường mạng sống của mình nhưng lại có ý nghĩ không muốn sống tiếp, muốn dùng cách khác để nói là có một cảm giác bị bóng tối nuốt chửng nhưng vẫn cam tâm tình nguyện đắm chìm trong đó. Nếu như chưa tiếp xúc qua người bị bệnh trầm cảm có thể nhiều người không biết, cách để người bệnh trầm cảm thoát khỏi nó không phải là tỉ mỉ chăm sóc lo lắng từng chút, mà là tự người đó tìm được sức mạnh để thoát khỏi nó.
Cho nên lúc sau khi cô ấy like bài phân tích nhân vật của cô ấy đóng do tôi viết, làm tôi có nhiều cảm xúc ngổn ngang đan xen. Khi ấy còn chưa phải là fan cho nên cũng không quá kích động, tôi chỉ là cảm thấy cô ấy thích như thế có lẽ là cô ấy cũng công nhận văn chương của tôi nhỉ.
Sự thật thì ngày đó khi tôi đăng bài phân tích đó xong, đột nhiên lại bị chảy máu mũi, làm thế nào cũng không ngừng được, tôi đứng ngây ngốc ở nhà vệ sinh mà nhìn máu mũi từng giọt từng giọt đang chảy xuống bồn rửa mặt, bộ dáng như là đang xem một bộ phim lại nghĩ đến việc: Nếu như tôi không muốn tìm cách để nó ngừng chảy, thì nó có thể nào chảy đến khô cả máu không nhở? Khi đó tôi là một người bi quan tiêu cực, tôi gần như là muốn buông bỏ sinh mệnh của chính mình, bởi vì tôi đối với thế giới này không còn tồn tại bất kỳ ý nghĩa gì nữa, tôi thậm chí còn không thể đi chứng minh bản thân mình từng tồn tại ở thế giới này.
Nhưng mà thế rồi cô ấy ở một cơ duyên xảo hợp mà chứng minh được sự tồn tại của tôi. Cô ấy không biết tôi, nhưng mà cô ấy biết có người hiểu mình; tôi không biết là cô ấy có hiểu được tôi hay không, nhưng ít ra thì cô ấy cùng công nhận với quan điểm của tôi.
Mà phần công nhận này của cô ấy đối với tôi lúc đó không khác gì một chiếc phao, làm cho tôi đột nhiên có rất nhiều chuyện muốn làm, bỗng nhiên cảm thấy thì ra mình cũng không phải là dạng người cái gì cũng không làm được, bất thình lình cảm thấy được thì ra mình tồn tại ở thế giới này cũng không phải là không có ý nghĩa.
「Khi một người phát hiện ra được mình có ý nghĩa, liền rất nhanh sẽ trưởng thành.」
Cho nên tôi từ từ bắt đầu đi làm một số việc, chậm rãi không còn kháng cự khi cùng người giao tiếp, chầm chậm mà một lần nữa bắt đầu đi nhận thức thế giới lộng lẫy đầy màu sắc này. Trong quá trình này vẫn có nhiều lúc vô cùng bi quan, thế nhưng mà cô ấy mang đến cho tôi vẫn luôn là những điều tích cực, tích cực mà tiến về phía trước, vì lẽ đó mà có rất nhiều cảm xúc tiêu cực cũng dần dần biến mất.
Cho nên cô ấy mang đến cho tôi vẫn luôn là sức mạnh có thể chống cự lại được bóng tối, có thể xua tan được những năng lượng tiêu cực.
Thực ra thì sức mạnh mà cô ấy mang đến cho tôi không phải là trừu tượng, mà rất cụ thể, ví dụ như
Sức mạnh để tôi có thể thoát khỏi bệnh trầm cảm.
Sức mạnh để tôi có thể trở nên dịu dàng.
Sức mạnh để tôi có thể càng trở nên tốt hơn.
「Cô ấy là người luôn có khả năng làm cho tất cả những người thích cô ấy dần trở nên sáng chói, lấp lánh hơn. 」
Sau này tôi cùng rất nhiều người thích cô ấy nói chuyện với nhau, nói rất nhiều thứ, ví dụ như là tác phẩm của cô ấy, kinh nghiệm của cô ấy, sức mạnh mà cô ấy mang đến cho người hâm mộ... Do tính cách, nên tôi không thể tham gia vào các trận chiến xé nhau, nhưng mà tôi vẫn luôn ở đây. Có đôi khi sẽ mở cuộc trò chuyện ra mà trả lời từng người, từng người một, đi an ủi, khuyên giải mọi người, cũng sẽ tận hết sức lực đi phân tích lợi và hại, đi phân tích sức mạnh của thần tượng mang đến rốt cuộc là gì, nói cho mọi người phải có tam quan đúng đắn, yêu cô ấy cũng phải trải qua cuộc sống của mình thật tốt. Điều tôi có thể làm là cố gắng hết sức dịu dàng với họ.
Tôi nhớ vào tháng 12 năm 2017, có một bạn nhỏ nhắn tin với tôi rằng, em ấy cảm thấy mình không còn hi vọng gì để mà sống tiếp nữa, em ấy cảm giác được mình có lẽ bị trầm cảm rồi, em ấy thật sự rất mệt mỏi rồi, toàn bộ dục vọng sống của em ấy đều là từ phần thích cô ấy mà khiến cho mình có thể kiên trì đến bây giờ. Hôm ấy tôi nói chuyện cùng em ấy đến 4 giờ sáng, sau đó tôi lại gọi điện thoại cho em ấy cả một tuần, cũng không có nói gì nhiều, chỉ là để em ấy biết tôi vẫn luôn ở đây bên cạnh em, cùng em nói nhiều chuyện về những điều tôi gặp phải, những chuyện vui vẻ, nói cho em biết thế giới này vẫn rất dịu dàng, vẫn rất thú vị.
Về sau tôi không rõ là tình trạng của em ấy có tốt được một chút nào hay không, với cái loại quan tâm nhạt nhẽo này của tôi đối với em thật sự là hỏi không nên lời, nhưng mà tôi hi vọng em ấy có thể trở nên thật tốt, suy cho cùng thì vẫn là một em gái nhỏ làm người khác đau lòng.
Đầu năm vào mùng một, em ấy gọi cho tôi một cú điện thoại, nói với tôi một câu: "Tổ quốc non sông đẹp như thế vẫn chờ em đi khám phá từng nơi một đó chứ, chị nhất định phải chờ em đến tìm chị, sau đó chúng ta sẽ cùng nhau đi gặp cô Triệu xinh đẹp nha."
Bạn nhìn xem, người thích cô ấy đều chịu ảnh hưởng của cô ấy, mà chậm rãi trở nên tốt hơn đấy.
159 notes
·
View notes
Text
[Zhihu] 𝐓𝐚̂́𝐭 𝐜𝐚̉ đ𝐞̂̀𝐮 đ𝐚̃ 𝐥𝐚̀ 𝐪𝐮𝐚́ 𝐤𝐡𝐮̛́ (𝟏)
Aleksandr Sergeyevich Pushkin từng viết: "𝑀𝑜̣𝑖 𝑡ℎ𝑢̛́ đ𝑒̂̀𝑢 𝑐ℎ𝑖̉ 𝑡𝑟𝑜𝑛𝑔 𝑐ℎ𝑜̛́𝑝 𝑚𝑎̆́𝑡, 𝑚𝑜̣𝑖 𝑡ℎ𝑢̛́ đ𝑒̂̀𝑢 𝑙𝑎̀ 𝑞𝑢𝑎́ 𝑘ℎ𝑢̛́, 𝑚𝑎̀ 𝑞𝑢𝑎́ 𝑘ℎ𝑢̛́ 𝑎̂́𝑦 𝑠𝑒̃ 𝑡𝑟𝑜̛̉ 𝑡ℎ𝑎̀𝑛ℎ 𝑘𝑦́ 𝑢̛́𝑐 đ𝑒̣𝑝 𝑛ℎ𝑎̂́𝑡."
Tôi cũng sâu sắc thấy như vậy.
Cho dù là chuyện tốt hay xấu, thời gian trôi qua cũng đều đã là quá khứ. Chẳng có cuộc đời của ai là thuận buồm xuôi gió, cũng không có ai có cuộc đời luôn bế tắc.
𝑇ℎ𝑜̛̀𝑖 𝑔𝑖𝑎𝑛 𝑐𝑜́ 𝑡ℎ𝑒̂̉ 𝑚𝑎𝑛𝑔 đ𝑖 𝑟𝑎̂́𝑡 𝑛ℎ𝑖𝑒̂̀𝑢 𝑡ℎ𝑢̛́, 𝑐𝑢̃𝑛𝑔 𝑐𝑜́ 𝑡ℎ𝑒̂̉ 𝑐ℎ𝑢̛̃𝑎 𝑙𝑎̀𝑛ℎ 𝑟𝑎̂́𝑡 𝑛ℎ𝑖𝑒̂̀𝑢 𝑐ℎ𝑢𝑦𝑒̣̂𝑛.
𝟏.
𝐆𝐢𝐚𝐧 𝐤𝐡𝐨̂̉, 𝐫𝐨̂̀𝐢 𝐬𝐞̃ 𝐪𝐮𝐚.
Có câu nói: "Con người, sẽ không thể chỉ vì một chuyện vui mà vui vẻ cả năm, nhưng có thể vì một lần khốn khó mà sầu não cả đời."
Quả thật là vậy, gian khổ sẽ để lại dấu ấn khắc sâu trong lòng hơn bất kỳ niềm vui nào.
Đời này, con người sẽ trải qua đủ loại khốn khó, gặp phải đủ loại bất công và thất vọng.
Nhưng cho dù sự việc có tồi tệ bao nhiêu cũng sẽ không kéo dài mãi mãi, một ngày nào đó nó sẽ trở thành quá khứ.
Thời Xuân Thu, Việt vương Câu Tiễn bị Ngô vương Phù Sai đánh bại, Câu Tiễn và Phạm Lãi bị bắt giữ.
Câu Tiễn thân là vua một nước, mỗi ngày mặc áo gai vải thô, giống như hạ nhân hầu hạ Phù Sai, còn gặp đủ loại sỉ nhục.
Ngày qua ngày cứ như vậy giằng co 3 năm, ông rất tuyệt vọng, không biết những ngày như thế khi nào mới kết thúc.
Phạm Lãi an ủi ông: "Người muốn làm việc lớn, trước tiên phải chịu được khổ, rèn luyện gân cốt. Những gian khổ mà chúng ta chịu đựng đều sẽ là quá khứ, rồi sẽ có một ngày, ngài lại xưng bá các nước."
Lòng Câu Tiễn như tro tàn, thở than không ngừng: "Xưng vua làm chủ? Chúng ta có thể về nước là đã tốt lắm rồi."
Phạm Lãi còn nói: "Đây là thử thách mà ông trời đối với ngài, ngài nên thuận theo ý trời, an tâm chờ đợi đến khi thời kỳ hưng thịnh đến, đừng quá bi thương, đánh mất chí hướng của mình chứ?"
Câu Tiễn lựa chọn tin tưởng Phạm Lãi, ấp ủ hy vọng.
Cuối cùng Phu Sai cảm thấy Câu Tiễn đã không còn là mối đe dọa nữa thì cho ông quay về Việt Quốc.
Sau khi Câu Tiễn quay lại Việt Quốc đã âm thần huấn luyện tinh binh, mỗi tối đi ngủ cũng không dùng chăn, chỉ cần trải chút củi.
Trong phòng còn treo một túi mật đắng, thỉnh thoảng nếm thử một chút vị đắng của mật, cũng bởi vì để ông nhớ kỹ những sỉ nhục đã từng nhận trong quá khứ.
Cuối cùng chăm lo việc nước, thành công phục quốc, ông cũng thành bá chủ vào cuối thời Xuân Thu.
Bởi vì Câu Tiễn tin rằng sau khi gian khổ đi qua, mới có thể lật ngược tình thế.
Đường đời vốn dĩ còn có mưa, gió, sương, tuyết ngăn trở và trói buộc của gai góc, gập ghềnh.
Nếu bởi vì gian khổ phút chốc mà chọn buông tha thì không thể thưởng thức phong cảnh xinh đẹp phía sau.
Trong "Liễu Phàm Tứ Huấn" có viết một câu như này: "Mọi thứ trong quá khứ, ví như cái ch.e.t của ngày hôm qua, ví như ngày hôm nay sinh ra."
Dù bạn đang phải đối mặt với hoàn cảnh khó khăn nào, dù cùng đường bí lối, thì bạn vẫn phải vững tin rằng sẽ có một ngày có tương lai tươi sáng.
Bởi vì sau cơn mưa, cầu vồng mà bạn nhìn thấy sẽ rực rỡ hơn, sau bao thăng trầm con đường bạn nhìn thấy sẽ rộng mở hơn.
Những con đường bạn đã đi và những khó khăn bạn đã nếm qua cuối cùng sẽ khiến bạn trở thành một người tốt hơn.
---------
Tác giả: 师父曰 on zhihu Dịch: Dưa/duahauhattim Ảnh: d a b i t o/flickr.com
67 notes
·
View notes
Text
Hôm nay mình về nhà và bất ngờ nhất là gặp được em trai. Mình sẽ tạm gọi em là “em trai”.
Khúc đầu mình thực sự bỡ ngỡ vì không nhận ra nổi là ai, sau đó khi nghe Bà Xuân nói “Là Long đấy chị Hoài” mình mới thật sự là ngơ ngác-ngỡ ngàng và bật ngửa, mình chạy ào qua ôm lấy em, thực sự không nhớ được bao nhiêu năm rồi mới lại gặp được em. Sau đó khi nghe bố hỏi, em nói em đi 7 năm rồi mới nghỉ được 1 tháng về nhà. Mình cứ dính lấy em suốt, hỏi em đã học Đại học chưa nhỉ? Em nói em học xong và đã đi làm rồi chị. Khoảnh khắc ấy đột nhiên mình cảm thấy thời gian thực sự trôi nhanh quá, mình thậm chí còn không nhớ nổi thực ra em chỉ cách mình 3 tuổi. Đột nhiên nhớ lại ngày xưa hồi trước khi em đi em cũng dính lấy mình như vậy; luôn miệng gọi chị Hoài ơi chị Hoài, “Chị Hoài ở lại với em đi, tối nay chị ngủ cùng em nhé”, “Chị Hoài ở cùng đội với em đi”, “Chị Hoài mừng tuổi cho em nhé”....
Xa cách 7 năm, bóng hình em thay đổi, dáng người em thay đổi, gương mặt em cũng không còn giống trong ký ức của mình. Thứ duy nhất không đổi hình như là tính cách em, em vẫn trầm tính, vẫn ít nói và vẫn ngoan như vậy! Cảm giác em đem lại cho mình vẫn là cảm giác của hơn chục năm trước khi lặn lội từ quê lên Hà Nội chơi với em mỗi ngày cuối tuần.
Ấn tượng của mình với em có rất nhiều. Hồi còn nhỏ mình hay lên em chơi, có lần mình nhớ phải về đêm vì hôm sau phải đi học, em ăn vạ khóc lóc gào thét bắt mình ở lại với em, không chịu cho mình về, hồi ấy em giống y như cái đuôi sau mình.
Lần gia đình em đi biển, mình phải đi học không thể xin nghỉ, em rất buồn, hôm sau mình đang ngủ, em lay mình dậy bằng được muốn mình đi, mình báo mình không đi được, em lại khóc.
Sau này khi dần dần lớn lên, mình và em cũng không còn thân thiết như xưa, mình bận học, em cũng không còn hay về quê, 1 năm cũng chỉ gặp nhau được 1 2 lần. Những lần chạm mặt như thiếu mất đi niềm yêu thương hay nhiệt tình của hồi còn bé.
Đợt em bay, mình không đi tiễn, những năm em sang Canada sinh sống, mình cũng không có tin gì từ em, mãi cho tới hôm nay khi mình gặp lại em. Mọi thứ quả nhiên đều là sự an bài từ số phận, nhỉ. Bây giờ mình ngồi đây, viết ra những dòng này, thật sự cảm khái không thôi.
Hôm nay mình còn trêu em, mới hôm trước thôi chị vẫn còn lật ảnh chụp từ hồi còn nhỏ của chị với em ra xem kìa, thì hôm nay em đã ngồi cạnh chị rồi
Cảm ơn vì em đã trưởng thành mạnh khỏe. Chị thật sự vui lắm!
31 notes
·
View notes
Text
Bầu bí chồng con….
Nay t phải đi xe khách về quê, thực ra từ năm ngoái nhà t đã bán ô tô để dồn tiền cho trang trại. Nên mỗi lần về quê t cũng ghét lắm vì t thấy oải, mặc dù lúc ngồi yên vị trên xe rồi thì t lại thấy ổn vì được thấy những người hoàn cảnh khác nhau, idk, nhưng mà mỗi lần chen chúc ở bus hay xe khách thì đều khiến t có động lực học với kiếm tiền hơn hẳn.
Thì nay có một chị bầu lên xe, mà bắt khách chỗ đoạn công an thì ngay sau xong xe thì chật ních đến sát cửa ( may là t đã lên trước và có chỗ ngồi thoải mái rồi), nên chị đó bị bác tài giục chạy nhanh lên xe rồi bác xếp chỗ cho, cũng may là đc nhường cho ghế đầu.
Xong t mới tự nhủ là t phải có đủ nhà đủ xe và tài khoản tích kiệm đủ tiền nuôi con cho nó sống sung sướng thì t mới đẻ. Chứ bầu mà vẫn chen chúc xe khách thế này thì khổ quá.
Mà chả hiểu sao t cứ gặp nhiều bầu đợt này lắm nên t sẽ kể đống chuyện về bầu bí.
Dạo này lướt tiktok thì cũng thấy mấy chị xinh đi đẻ nhiều, xong t đọc rì viu ở phần bình luận làm t hoang mang ghê ý. Đẻ phụ sản hà nội thì bác sĩ rất giỏi, ko bị lo quá nếu có sự cố gì vì cửa đẻ là cửa tử mà, nếu đẻ viện tư thì ca khó quá người ta làm dở thì cũng phải chuyển gấp sang. Nhưng mà đọc thì mn có chọn gói cao cấp hơn, chọn bác sĩ mình muốn thì vẫn bị y tá đẩy vào phòng mà mn đều đẻ chung, cách nhau 1 tấm rèm, và chỉ có y tá dạy cách rặn, rồi y tá cũng cho nằm 1 mình tự tập rặn để đi check cho cả người khác, đến lúc gần đẻ hoặc bé gần rơi ra ngoài rồi thì bác sĩ mới vào🙄 oải cả chưởng. Nhiều khi còn gặp y tá hãm thì còn bị quát ý chứ, đang bầu đang đau, đóng gói cao cấp mà vẫn bị chửi thế chắc t đi mẹ sang viện khác quá. Nhưng mà bác sĩ thì hầu như ai cũng giỏi, khâu đẹp, và nhẹ nhàng. Viện tư thì tất nhiên ai cũng nhẹ nhàng từ y tá đến cả lao công rồi, cũng sạch sẽ hơn, có thể đăng kí 1 mình 1 phòng như cái khách sạn, cơm canh ngon hơn nhiều, dịch vụ gì cũng có, bác sĩ thì cũng có vẻ tạm ổn, nhiều bác sĩ cũng từ trung ương nhảu sang, hên xui mà ca khó quá nguy hiểm quá thì vẫn phải chuyển về phụ sản hà nội thui, nhưng mà cũng ít thui ( có vẻ vậy). Thì tiền cũng cao hơn xíu. T thấy mấy bầu bảo là tư tưởng thì vẫn thấy phụ sản hà nội yên tâm hơn( yeah tuyến đầu mà), nhưng mà ở tư thoải mái tư tưởng hơn thì cũng tốt mà nhỉ, chả biết nữa. Đọc qua về giá tiền t thấy phụ sản hà nội loanh quanh 25-30 củ nếu m chọn mấy gói cx hơi vip, chứ còn bảo nếu đẻ dễ mà viện thường trạm xá thì có 500k cũng được luôn ý😀 Bên tư thì cao hơn nhưng mà cũng dưới 50 củ thui hà. T thấy nhiều bầu kêu đắt các thứ rồi phải cân đo đong đếm chọn gói dịch vụ nào ý. Nhưng mà t thấy thế là rẻ anh em ạ 🙂😀 Cửa sinh là cửa tử chứ có phải dễ dàng gì đâu, dưới 50 củ thì cũng xứng đáng mà, chứ t thấy t phải đủ 200 củ dành cho đi đẻ nó mới đã cái nư t 🙃 Nhưng mà có vẻ 50 củ rồi cho chồng vào ngay từ đầu là hợp lí rồi :))) t toàn kêu t ko lấy chồng nhưng mà t đọc mấy bài này t cũng nghĩ lắm. Mà xem mấy video tả cảnh đẻ là rách từ tầng nào đến tầng nào là thấy hết muốn lấy chồng có con rồi, xong t đọc thread toàn vụ mẹ chồng nàng dâu mà t ớn luôn. Mà chưa nói đến mẹ chồng, bình thường t đã hay nghĩ xong tủi thân mít ướt rồi, nào stress trầm cảm lại còn sau sinh mà thêm quả chồng hãm lòn đéo hiểu nữa thì chịu luôn đấy. Không riêng đâu chứ ngay ở nhà t là t đã thấy không muốn lấy chồng rồi. Bà nội t là mang tiếng ghê gớm rồi mà cả mấy bà bác còn kinh tởm hơn nhiều, hồi bé t ngây thơ ai cũng quý chứ lớn thấy ai cũng hai mặt giả tạo, t thì vô tư con nai vàng ngơ ngác ngờ nghệch nên t không sống nổi thể loại nói kháy hai mặt đâu ý :)
Tóm lại là kiếm tiền nhiều đi hưởng thụ cuộc sống thôi chứ chồng con đéo gì nhỉ =)))) hihi😅
Còn biết đâu kiếm được ai tử tế thì thôi cưới có người chơi cùng cũng hay
10 notes
·
View notes
Text
Trí tuệ cổ nhân: Thực hành 8 câu nói này sẽ giúp bạn không tức giận và có cuộc sống hạnh phúc!
Người xưa có câu: “Đời người, trong mười việc thì thường có đến tám chín việc là không như ý, tìm được người để nói cùng thì chẳng có đến hai ba người”. Học cách bình tĩnh và không tức giận khi gặp vấn đề là trạng thái cao của cuộc sống.
Đối mặt với nhiều trở ngại khác nhau trong cuộc sống, điều quan trọng nhất là kiềm chế tính khí nóng nảy của mình, không nóng giận, điều chỉnh tâm lý và đối mặt với mọi việc một cách lạc quan thì mới có thể sống một cuộc sống hạnh phúc.
Một người thực sự có giáo dưỡng sẽ luôn biết kiềm chế cảm xúc của mình và không bao giờ nổi giận.
Khi nảy sinh mâu thuẫn với người khác, họ sẽ không đấu tranh quyết liệt hay mất bình tĩnh mà luôn hào phóng nhượng bộ, khiến việc lớn trở thành chuyện nhỏ và mọi việc sẽ trở nên đơn giản hơn.
Dưới đây là 8 câu nói khiến bạn không còn tức giận và có một cuộc sống thoải mái hơn.
1. Giảm bớt kỳ vọng
Trong cuộc sống, chúng ta chắc chắn sẽ gặp phải một số điều không như ý, dù chúng ta mỉm cười bình tĩnh hay tức giận thì cũng không tránh khỏi sự việc.
Như Franklin đã nói: “Đừng buồn bã và bi quan về những vấn đề tầm thường khó chịu”.
Nếu bạn thư giãn đầu óc và giảm bớt kỳ vọng, bạn có thể giảm bớt rất nhiều lo lắng và sống một cuộc sống sảng khoái, thoải mái.
2. Kiềm chế cảm xúc của bản thân
Nếu một người luôn tức giận và giận dữ vì những chuyện nhỏ nhặt thì hậu quả sẽ rất tai hại.
Tôi bị ai đó giẫm phải trên tàu điện ngầm, sau đó bắt đầu tranh cãi, đánh nhau với người khác khiến cả hai bên đều thiệt hại.
Nhìn thấy một biểu hiện không tốt từ người bạn đời của mình, bạn bắt đầu vượt qua những điểm cũ và lao vào một cuộc cãi vã lớn, cuối cùng kết thúc bằng việc ly hôn.
Hãy bình tĩnh và suy nghĩ xem, thực ra có nhiều chuyện không đáng phải tranh đấu. Nếu nói những lời làm đau lòng, tổn thương thân thể thì tốt hơn hết hãy biết kiềm chế cảm xúc và sống một cuộc đời tốt hơn.
3. Ít quan tâm hơn
Mark Twain từng nói: “Cuộc đời rất ngắn ngủi, chúng ta không có thời gian để tranh cãi, xin lỗi, buồn bã hay quan tâm đến mọi thứ. Chúng ta chỉ có thời gian để yêu thương”.
Cuộc đời chỉ kéo dài hơn 30.000 ngày, nếu không bao giờ nhượng bộ, bạn sẽ có cuộc sống bất hạnh.
Ít chú ý đến mọi thứ không phải là dấu hiệu của sự hèn nhát và thỏa hiệp mà là sự mở rộng tâm trí của bạn, và con đường dẫn đến cuộc sống sẽ ngày càng rộng mở hơn.
4. Đừng lo lắng
Theo thống kê, 40% nỗi lo lắng của con người thuộc về quá khứ, 50% thuộc về tương lai và chỉ 10% thuộc về hiện tại.
Nhiều điều gây rắc rối cho chúng ta có thể không nhất thiết phải xảy ra. Ngay cả khi nó xảy ra, bạn có thể giải quyết nó một cách dễ dàng.
Vì vậy, đừng lo lắng về sự mất mát của ngày hôm qua và cũng đừng lo lắng về những rắc rối của ngày mai. Thay vào đó, hãy chào đón ngày hôm nay với sự nhiệt tình và sống trong từng khoảnh khắc quý giá.
5. Đừng phàn nàn
Có câu nói rằng: “Phàn nàn là đẩy lùi những gì bạn muốn”.
Trong cuộc sống, mọi chuyện không thể diễn ra theo ý muốn của mình được, sẽ luôn có những thăng trầm, thất vọng và buồn bã.
Trí tuệ đích thực là bình tĩnh chấp nhận sự an bài của số phận, nhìn nhận những khó khăn của cuộc sống một cách đúng đắn và dùng những hành động để làm dịu đi những lo lắng, bất an.
6. Không bất mãn
Nếu bạn luôn tập trung vào sự bất mãn mà quên đi niềm hạnh phúc đang có, bạn sẽ trở nên tiêu cực và bi quan.
Ngược lại, nếu bạn có thể thay đổi cách nhìn và nhìn vào những gì mình đang có, bạn sẽ tìm thấy niềm hạnh phúc và sự lãng mạn trong những ngày bình thường.
Người ta thường nói: “Không có người bất hạnh, chỉ có trái tim bất mãn”.
Chúng ta có một cơ thể khỏe mạnh, một gia đình đầm ấm, một công việc tốt và một thái độ tích cực. Đó là những kho báu vô giá và đáng để chúng ta biết ơn.
7. Mọi chuyện rồi sẽ qua
Đêm có dài bao nhiêu cũng không ngăn được ánh sáng. Không có khó khăn nào có thể tiêu diệt được một tâm hồn dũng cảm.
Cuộc sống có những thiếu thốn và cũng những món quà của nó. Chỉ cần bạn còn hy vọng và dũng cảm tiến về phía trước thì cuối cùng bạn sẽ có được những khoảnh khắc tuyệt vời của riêng mình.
8. Hãy buông bỏ quá khứ
Nhiều khi nguyên nhân khiến con người đau khổ là do nỗi ám ảnh của họ quá sâu sắc.
Nhìn chằm chằm vào một vinh dự, cố gắng hết sức để tìm cách có được nó, để lại bản thân trằn trọc và quay cuồng. Hay ôm lấy lỗi lầm và đấu tranh với chính mình, bạn sẽ mất ăn mất ngủ và sức khỏe suy sụp.
Cuối cùng, tôi nhận ra rằng những năm tháng lãng phí đó thực sự là điều đáng tiếc, và tôi than thở tại sao ngay từ đầu mình lại bướng bỉnh như vậy.
Franklin đã từng nói: “Buông bỏ là một sự lựa chọn phải đối mặt trong cuộc sống. Chỉ khi học cách buông bỏ, bạn mới có thể trút bỏ được gánh nặng của cuộc sống”. Khi đó, chúng ta mới có thể tìm thấy nguyện vọng ban đầu và sự thanh tịnh của mình.
Thùy Dung biên dịch
Nguồn: sohu
10 notes
·
View notes
Text
Phân loại trầm cảm sau sinh
Trầm cảm sau sinh là một loại trầm cảm mà không ít mẹ gặp phải sau khi sinh con. Đây là một vấn đề tương đối phổ biến và nguy hiểm, thường xảy ra trong vòng một năm sau khi sinh. Vậy các loại trầm cảm sau sinh thường gặp là gì và phải làm sao để khắc phục?
Xem thêm: thuốc sắt tốt cho mẹ sau sinh ngừa thiếu máu
Những trạng thái trầm cảm sau sinh thường gặp
Sản phụ có thể gặp các loại trầm cảm sau sinh khác nhau, ở mức độ khác nhau từ nhẹ tới nặng tùy thuộc vào khả năng điều khiển của mỗi người. Nhẹ là khóc lóc ủ rũ, nặng là rối loạn tâm thần sau sinh.
Trầm cảm có 3 loại thường gặp như sau:
Khóc lóc và ủ rũ là trạng thái trầm cảm sau sinh thường gặp
Hội chứng này thường ảnh hưởng trong thời gian ngắn, chiếm tới 30 – 80% các mẹ mới sinh. Hội chứng trầm cảm này bao gồm các triệu chứng như: khóc lóc, lo lắng, mất ngủ, ủ rũ, mệt mỏi, buồn bã… Chúng thường kéo dài khoảng 3 – 10 ngày sau thời điểm sinh con và thường kết thúc sau 2 tuần.
Hội chứng khóc lóc và ủ rũ không được xem là một bệnh và cũng không cần phải điều trị. Sản phụ chỉ cần nghỉ ngơi nhiều, suy nghĩ tích cực, nhận sự giúp đỡ của người thân là có thể chấm dứt hiện tượng này.
Xem thêm: các loại canxi hữu cơ cho mẹ sau sinh giảm tê bì chân tay sau sinh
Hội chứng trầm cảm sau sinh
Đây là hội chứng điển hình nhất trong các loại trầm cảm sau sinh mà sản phụ thường gặp, chiếm 10% ở các bà mẹ mới sinh. Trầm cảm sau sinh thường kéo dài 3 tuần và có thể lâu hơn. Trong đó, rối loạn cảm xúc kéo dài nhất và cũng được thể hiện rõ nhất.
Các triệu chứng thường gặp của trầm cảm sau sinh là khóc lóc, thiếu tập trung, thiếu tự tin, chán nản, tuyệt vọng, thậm chí là có ý định và hành vi tự tử. Khi bị trầm cảm sau sinh, sản phụ cần được điều trị bằng các phương pháp như liệu pháp tâm lý, thuốc chống trầm cảm, …
Theo các nghiên cứu, việc thiếu hụt DHA khi mang thai chính là một trong những nguyên nhân gây ra trầm cảm sau sinh. Thực tế, DHA chiếm phần lớn trong não bộ nên nếu bổ sung đầy đủ, tốt nhất là bổ sung từ khi mang thai, sẽ giúp não bộ hoạt động tốt hơn, minh mẫn hơn. Do đó, bên cạnh Sắt, Axit Folic hay Canxi, mẹ bầu cũng rất cần bổ sung DHA đầy đủ trong thai kì và cả giai đoạn sau sinh.
Hội chứng rối loạn tâm thần
Rối loạn tầm thần sau sinh cũng là một trong các loại trầm cảm sau sinh thường gặp. Hội chứng này còn được gọi là loạn thần sản khoa hoặc trầm cảm loạn tâm thần sau sinh.
Tỷ lệ mắc hội chứng rối loạn tầm thần sau sinh là từ 1 – 2 người trên tổng số 1000 sản phụ. Đối tượng dễ mắc phải là những người có tiền sử bản thân hoặc gia đình có người bị rối loạn cảm xúc lưỡng cực hoặc mắc bệnh tâm thần phân liệt.
Hội chứng này thường bắt đầu từ 2 tuần đầu sau sinh và dễ mắc ở 1 – 3 tháng tiếp theo. Các triệu chứng của bệnh gồm: dễ kích động, lú lẫn, hay cáu kỉnh, mất ngủ, lo lắng thái quá. Ngoài ra còn có một số triệu chứng muộn như: hoang tưởng, có hành vi bất thường, ảo giác, xa lánh mọi người, không quan tâm và có thể gây hại cho bản thân cũng như em bé.
Xem thêm: mẹ sau sinh uống sắt và canxi trong bao lâu
Hướng điều trị trầm cảm sau sinh
Trầm cảm sau sinh hoàn toàn có thể điều trị dứt điểm nếu được điều trị sớm. Nếu mẹ thắc mắc bị trầm cảm sau sinh nên làm gì thì có thể tham khảo các cách sau đây:
Suy nghĩ tích cực, dành thời gian cho sở thích của bản thân như nghe nhạc, xem phim… Không đặt kỳ vọng quá cao như phải chăm con thật tốt, nuôi con nặng cân… để tránh tạo áp lực cho chính bản thân. Nên đi dạo hằng ngày, ăn uống đầy đủ… không cô lập mình trong phòng nhỏ. Chia sẻ suy nghĩ, cảm xúc với chồng hoặc bạn bè, người thân, không nên giữ trong lòng quá nhiều suy nghĩ. Hãy yêu cầu được giúp đỡ nếu cần.
Xem thêm: viên uống gold vit mama bổ sung vi chất cho mẹ cho con bú
Trên đây là một số kiến thức về bệnh trầm cảm sau sinh cũng như cách điều trị và phòng ngừa bệnh. Bệnh nguy hiểm nhưng có thể điều trị khỏi nếu có sự quan tâm kịp thời và đúng đắn. Trong đó sự quan tâm của gia đình là vô cùng quan trọng để giúp người mẹ vượt qua giai đoạn khó khăn sau khi sinh.
0 notes
Text
[Những ngón tay hãy còn vương bụi phấn]
Trời trở lạnh, gió mau về, ánh sáng buổi ban chiều cũng dần buông mình xuống mặt đất.
Nhưng trái ngược với cảnh vật ngoài kia đang chuyển động thật nhẹ nhàng, lặng lẽ, tưởng như sắp đến lúc ngủ yên thì con người vẫn đang trong trạng thái hoạt động sôi động. Chính trong lớp học này đang vang vọng tiếng giảng bài của cô tôi.
Thời gian trôi qua, bài giảng cũng dần đến hồi kết, không gian hướng về phần trầm lắng nhiều hơn. Sự lặng yên như bao trùm lấy tâm trí tôi khiến tôi không còn ngước mắt lên lắng nghe từng tiếng nói của cô mà cúi xuống mặt bàn mình. Bỗng lúc này, khi cô đang đứng cạnh tôi, nhẹ đặt tay lên bàn, tôi quan sát những ngón tay, thầm cảm thán sao mà đẹp quá. Những búp măng ấy thon dài, trên mặt móng còn được vẽ bằng sơn rất tỉ mỉ, khéo léo. Tôi ngắm nhìn những ngón tay ấy lúc lâu, chợt trong khoảng khắc, trí nhớ gợi nhắc về những ngón tay của một người mà tôi rất quý mến.
Đó chính là của cô Yến…
Ngày ấy khi chấm bài, cô cầm bút đưa những ngón tay lướt trên trang vở của tôi. Dõi theo nét chữ lần lượt hiện ra, tôi nhận thấy đầu ngón tay của cô bám đầy bụi phấn trắng xen lẫn vàng tưởng như chẳng thế thấy được dấu vân tay. Phấn màu trắng để viết nội dung, còn màu vàng là cho tiêu đề hoặc chữa bài trên bảng. Cô cầm phấn và cả cầm bút rất thoải nên nét chữ rất thanh và thoáng.
Trở về bục giảng, cô vừa giảng bài, vừa viết bảng, bàn tay cô nhỏ bé mà thoăn thoắt, nhanh nhạy. Dẫu biết rằng khi viết lâu, lại cầm viên phấn cứng sẽ thường rất đau, nhưng cô chẳng hề hấn gì mà vẫn hăng say viết lên con chữ. Trong thời xã hội phát triển, có công nghệ hỗ trợ dạy học nên dễ dàng đưa bài giảng trên máy chiếu, nhưng cô không phụ thuộc vào nó quá thường xuyên, cô vẫn chọn cách truyền thống là viết bảng. Có một điều chẳng thể phủ nhận là điều đó khiến học sinh dễ theo dõi bài giảng và chăm chú viết bài hơn vì khác với việc bày ra nhiều con chữ cùng một lúc khiến học sinh rối bời, thì cô giảng đến đâu là viết đến đấy, cô và trò luôn cùng viết với nhau.
Hình ảnh đôi tay cô cầm phấn viết bảng năm xưa ùa về trong tâm trí tôi, sống động tựa ngay trước mắt. Tôi bỗng có thể hình dung ra đôi tay ấy hằng đêm vẫn cần mẫn đánh máy soạn giáo án, vẫn miệt mài đặt bút sửa bài cho học trò. Đôi tay trăn trở liệu bài giảng của mình có dễ hiểu, có dễ ở lại trong trái tim người học sinh. Đôi tay ân cần chỉ dẫn từng chút một để sau này dù không có đôi tay cô nhưng trò vẫn vững bước trên con đường của mình. Đôi tay không chỉ viết lên con chữ mà thắp sáng bao ước vọng cho mầm xanh kia.
Đôi tay nhỏ bé sao chứa đựng nhiệt huyết lớn lao quá đỗi!
3 notes
·
View notes
Note
anh ơi, thực sự rằng em thấy khó để tồn tại lắm
Vốn dĩ, khi em gọi cuộc sống này là “Tồn tại” thì nó đã không còn gì dễ dàng nữa rồi, chẳng phải vì quá khó khăn mệt mỏi nên người ta mới không còn nhìn thấy những sắc màu khác tồn tại trong cuộc sống này hay sao, chẳng phải vì quá mệt mỏi nên mới bỏ mặc, không còn thiết tha kiếm tìm hay sao.
Khi phải nghĩ đến chỉ tồn tại thì hẳn chúng ta đã phải đi qua biết bao nhiêu cảm xúc thăng trầm, từ hồ hởi hy vọng gìn giữ đến thở dài tuyệt vọng buông tay.
Nhưng đã đi đến cánh cửa này mà không đi tiếp về phía trước thì thật rất tiếc em ah, có bao nhiêu người đủ dũng cảm bước qua mọi sự mà nhìn lại để thấy mình đã bỏ lại rất nhiều thứ sau lưng như thế nào. Chẳng có bao nhiêu người đâu.
Người ta bận tiếc nuối và đứng lại, và từ bỏ sự sống sau cơn tuyệt vọng.
Cây cối là một dạng của tồn tại, chúng được sinh ra và cắm rể, mang màu sự sống, đợi nắng đợi mưa, có nắng thì tốt, có mưa thì vui, còn không có gì thì dần già từ bỏ thế gian này mà về với đất trời, không xấu xa với đời cũng chẳng làm hại ai. Khi ngã xuống thì chỉ tạ ơn đời vì đã qua một cánh cửa trầm luân.
Nếu được, thì nên sống như những cái cây em ah, bình tâm mà đi qua mọi chuyện, đứng sừng sững đón gió mưa, nhìn những dối gian ngoài kia mà chỉ nhẹ lay cành, nhẹ nhàng rơi lá nhìn người qua đời mình.
Tồn tại cũng là một màu hạnh phúc em ah, chỉ là, hạnh phúc này đặc biệt hơn rất nhiều, nên chúng ta cũng phải tập nhìn nó bằng một góc ngược với những người còn lại.
33 notes
·
View notes
Text
TỨ DIỆU ĐẾ
Tứ đế hay Tứ Diệu đế là cách dịch của người Hán từ nguyên gốc Phạn ngữ là Catuariyasacca, cũng có cách gọi khác là Tứ Chân đế, Tứ Thánh đế. Tứ là số từ bốn; Diệu là tuyệt vời, khéo, hay, diệu dụng, mầu nhiệm; Đế là lời nói vững chãi, chắc thật, là chân ngôn, lời nói luôn đúng với chân lý. Tứ Diệu đế là bố điều chắc thật, diệu dụng không ai chối cãi được. Bốn đế lý ấy là:
1. Khổ đế (Dukkha Ariyasacca): nói về sự khổ ở đời. Khổ không chỉ có nghĩa là cảm giác đau đớn, khổ nhọc thân, tâm mà còn chỉ trạng thái cảm thấy không yên ổn, không thỏa mãn những mong muốn trong lòng. Tư tưởng Phật giáo cho rằng, con người sinh ra ở đời là khổ: “Đời là bể khổ”. Từ khi sinh ra đến lúc nhắm mắt xuôi tay không có lúc nào hết khổ. Vũ trụ tự nhiên thì luôn trong quá trình biến đổi Thành - Trụ - Hoại - Không. Về thân xác con người thì trải qua Sinh - Lão – Bệnh - Tử. Mà cả bốn quá trình ấy không khi nào xa lìa nỗi khổ: Sinh khổ (sinh ra là khổ), Lão khổ (quá trình già nua của thân thể là khổ), Bệnh khổ (có bệnh tật đau ốm là khổ), Tử khổ (chấm dứt sự sống là khổ). Rồi sống trong cuộc sống xã hội cũng luôn có nỗi khổ: Sở cầu bất đắc khổ (mong muốn mà không đạt được là khổ), Ái biệt ly khổ (yêu thương nhau mà phải xa lìa là khổ), Oán tăng hội khổ (ghét thù nhau mà phải sống gần nhau là khổ), Ngũ thụ uẩn khổ (năm giác quan tương tác với thế giới bên ngoài, thọ nhận tướng sắc của vật chất, bị hình tướng của vật chất che mất bản chất và mãi bị mê muội theo nó là khổ). Đó là tám nỗi khổ của con người mà Phật giáo gọi là Bát khổ. Theo quan niệm của Phật giáo thì những thứ khổ con người phải chịu là cái khổ trong tam giới và đều là nhân để đời sau phải chịu quả trầm luân vào địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh. Vì sinh tử thật là khổ, không ai không gặp, không ai chối bỏ được, nó như là cái hiển nhiên đối với con người, nên gọi là Khổ đế.
2. Tập đế (Samudayat Ariyasacca): nói về nguyên nhân sự khổ. Tập có nghĩa là nhóm họp, gộp lại. Nếu quá khứ hay hiện tại con người không biết được đời là khổ, không biết vạn vật hữu hình hay vô hình chỉ là giả tạm, luôn biến đổi; không biết những ý nghĩ, lời nói và hành động của mình sẽ gây ra nghiệp nên lần hồi cứ làm theo mãi, vì suy nghĩ và hành động xấu mà ngày càng huân tập, nhóm góp điều xấu, bị xô đẩy trôi lăn mãi trong sinh tử luân hồi, nên gọi là Tập. Đức Phật dạy rằng, vì vô mình che lấp nên con người không nhận ra thực tướng của vạn vật, rồi cứ tham đắm chạy theo cái hư ảo không vĩnh viễn đó nên tạo ra nghiệp. Đó là nguyên nhân của nỗi khổ. Trong đó, có ba thứ độc (tam độc): Tham (tham lam), Sân (giận, bực, nóng nảy), Si (ngu mờ, mê muội) là nguyên nhân chính nhất của nỗi khổ. Xét cho kỹ thì mọi việc làm thiện, ác (sẽ tạo ra các nghiệp) gắn liền với sinh tử trong tam giới mà con người không ai không vướng mắc, nên gọi là Tập đế.
3. Diệt đế (Nirodha Ariyasacca): nói về sự khổ bị tiêu diệt, được giải thoát. Diệt tức là tịch diệt hay Niết bàn. Nghĩa là nghiệp đã hết không còn khổ lụy sinh tử luân hồi nữa. Khổ là mầm gốc của phiền não. Mà phiền não được diệt nên những nghiệp quả trong tam giới cũng diệt. Nếu các nghiệp phiền não trong tam giới đã diệt thì liền chứng đắc được cảnh giới Niết bàn (Hữu dư Niết bàn). Khi xả báo huyễn thân (nghĩa là chết), thân tứ đại không còn (nhà Phật dùng từ tịch hoặc tịch diệt hay nhập Niết bàn) cái khổ của đời sau không còn tương tục nữa, khi ấy gọi là Vô dư Niết bàn. Cảnh giới Niết bàn thật vắng lặng, tĩnh tịch và an lạc, đoạn diệt hết thảy hoặc nghiệp luân hồi nên gọi là Diệt đế.
4. Đạo đế (Magga Ariyasacca): nói về phương pháp diệt trừ nguyên nhân sự khổ. Đạo là luân lý, là con đường đúng đắn, đạo còn có nghĩa là năng thông năng đạt, nó chính là những phương pháp, là con đường để cho chúng sinh theo đó mà tu tập để mong cầu vượt thoát khỏi trầm luân, khổ ải trong tam giới. Trong đó, Đức Phật chỉ ra tám con đường chính, bao gồm: thấy biết chân chính (chính kiến); suy nghĩ chân chính (chính tư duy); lời nói chân chính (chính ngữ); nghề nghiệp chân chính (chính nghiệp); đời sống chân chính (chính mệnh); siêng năng chân chính (chính tinh tiến); tưởng nhớ chân chính (chính niệm); định tâm chân chính (chính định). Tám con đường chân chính ấy, Phật giáo gọi là Bát Chính đạo.
Nguồn: http://phatgiaokhatsi.com
28 notes
·
View notes
Text
9 LỜI DẠY TỪ PHẬT GIÁO GIÚP BẠN TÌM THẤY BÌNH YÊN TRONG TÂM HỒN
Chúng ta đều ước mong và kiếm tìm một cuộc sống bình yên, hạnh phúc. Nhưng bạn có biết, bình yên không ở đâu xa, mà vốn luôn tồn tại bên trong bạn? Sau đây là 9 lời dạy sâu sắc từ Phật giáo giúp bạn tìm được sự an yên trong tâm hồn.
1. CHẤP NHẬN THỰC TẠI
Biết chấp nhận thực tại là một trong những lời dạy quan trọng của Đức Phật. Song, điều này không có nghĩa là ngừng phấn đấu cho một cuộc sống tốt đẹp hơn hoặc thay đổi những gì chưa trọn vẹn. Trên hết, lời dạy này của Phật giáo muốn chúng ta thấu suốt rằng cuộc sống quanh ta đầy những điều không chắc chắn và không hoàn hảo.
Ngoài ra, trong giáo lý nhà Phật thường xuất hiện khái niệm “Dukkha”, nghĩa là “khổ”. “Khổ” không chỉ ám chỉ nỗi đau thể xác hay tinh thần. “Khổ” còn chỉ sự bất mãn vì cuộc sống không như ta kỳ vọng. Để “diệt khổ” và tìm thấy bình yên, mỗi người trong chúng ta không nên cố gắng biến cuộc đời mình trên nên hoàn hảo. Thay vào đó, hãy chấp nhận cuộc sống này với tất cả những thăng trầm vốn có của nó.
Dẫu vậy, bắt đầu thực hiện việc này có thể khiến bạn cảm thấy khó khăn vì không phải ai đều có thể dễ dàng hài lòng với cuộc sống của họ mà không “tham – sân – si – mạn – nghi”. Tuy nhiên, đây lại là một trong những bước đầu tiên giúp bạn có được sự an yên. Vì vậy, mỗi khi cảm thấy thất vọng vì mọi việc không như ý, bạn hãy nhớ đến lời dạy này của Phật giáo và chấp nhận những gì đang diễn ra xung quanh mình.
2. SỐNG CHO HIỆN TẠI
Đạo Phật nhấn mạnh tầm quan trọng của việc sống trọn vẹn ở phút giây hiện tại. Băn khoăn về tương lai hay trăn trở về quá khứ có khả năng cuốn bạn vào những vòng luẩn quẩn không lối thoát. Một mặt, việc này khiến bạn luôn trong tình trạng mệt mỏi, âu lo. Mặt khác, bạn có thể đang bỏ lỡ những điều quan trọng trong cuộc sống vì tâm trí luôn “mắc kẹt” ở quá khứ hoặc tương lai. Để học cách sống cho hiện tại, hãy bắt đầu từ những bước đơn giản nhất, như tận hưởng trọn vẹn hương vị thơm ngon của cốc cà phê buổi sáng, hay lắng nghe âm thanh chữa lành của thiên nhiên khi đi dạo. Khi bạn tập trung vào những gì đang diễn ra xung quanh mình, bạn sẽ tìm thấy cảm giác bình yên có thể đã thiếu vắng từ lâu.
3. BÀY TỎ LÒNG TRẮC ẨN
Theo Phật pháp, lòng trắc ẩn không chỉ là sự cảm thông đơn thuần, nó còn là sự thấu hiểu nỗi đau của người khác và mong muốn làm dịu nỗi đau của họ. Đạo Phật cho rằng bằng cách nuôi dưỡng lòng trắc ẩn, chúng ta không chỉ đang giúp đỡ người khác mà còn nuôi dưỡng sự bình yên trong tâm hồn mình. Thật vậy, các nhà khoa học thần kinh đã phát hiện rằng khi chúng ta thể hiện lòng trắc ẩn, não bộ sẽ sản sinh ra những hormone hạnh phúc như Oxytocin và Endorphin. Vì vậy, nếu bạn đang tìm kiếm sự bình yên từ trong tâm, đừng ngần ngại thể hiện lòng trắc ẩn của mình với mọi người xung quanh nhé!
4. TẬP BUÔNG BỎ
Dựa vào lời dạy của Đức Phật, sự cố chấp của chúng ta với một người hay một vật là nguồn gốc chính của đau khổ. Bởi lẽ, cuộc đời này là cõi tạm: Mọi người và mọi vật đều đổi thay. Nếu khăng khăng níu giữ hay mong muốn mọi thứ diễn ra theo ý mình, chúng ta sẽ tự chuốc lấy thất vọng và đau đớn.
Nhưng buông bỏ không có nghĩa là ngừng quan tâm đến mọi người và mọi vật xung quanh. Ngược lại, chúng ta buông bỏ vì hiểu rằng việc cứ mãi bám víu vào những điều đó sẽ không giúp ích gì cho ta về lâu dài. Do đó, nếu bạn vẫn đang cố chấp với một điều gì đó, chẳng hạn như một mối quan hệ hay một kỳ vọng không thực tế, hãy cân nhắc buông bỏ chúng. Bằng cách này, bạn đã mở ra cánh cửa dẫn lối cho sự bình yên đến với tâm hồn mình.
5. BIẾT THẾ NÀO LÀ ĐỦ
Phật giáo thường đề cập đến khái niệm “con đường Trung Đạo”, nghĩa là con đường đưa ta thoát khỏi lối sống cực đoan, hoặc khoái lạc hoặc khổ hạnh. Theo lời Phật dạy, thay vì lựa chọn biện pháp cực đoan, hãy cân nhắc bước đi trên “con đường Trung Đạo” để hướng tới sự cân bằng. Lời dạy này đặc biệt phù hợp với bối cảnh hiện nay, khi những thông điệp “càng nhiều càng tốt”, như của cải vật chất hay thành tích, xuất hiện nhan nhản trên mọi ngóc ngách của đời sống. Vì lẽ đó, biết thế nào là đủ có thể đưa bạn đến với một cuộc sống yên bình và trọn vẹn, dù là trong đời sống cá nhân, công việc hay các mối quan hệ.
6. HỌC CÁCH THA THỨ
Các lời dạy của Đức Phật thường nhấn mạnh vai trò của sự tha thứ. Theo Ngài, ôm sự tức giận trong lòng giống như ném một hòn than nóng vào người khác và đồng thời bạn không tránh khỏi nguy cơ bị bỏng. Quả thật, chúng ta đều hiểu rằng việc nuôi dưỡng nỗi oán hờn, tức giận sẽ đè nặng tâm hồn ta, lấy đi sự bình yên và hạnh phúc. Trái lại, biết tha thứ có thể làm vơi đi gánh nặng ấy trong ta.
Tuy nhiên, tha thứ không có nghĩa là quên đi những gì đã xảy ra hoặc cố tin rằng mọi thứ vẫn ổn. Cách hiểu đúng đắn của sự tha thứ là cho phép bản thân thoát khỏi “gọng kìm” của sự oán giận và sống đời an yên. Mặt khác, học cách tha thứ có thể là một hành trình dài với nhiều thử thách, nhưng là một hành trình đáng thực hiện. Vì ở cuối cuộc hành trình đó, bạn không chỉ tìm thấy bình yên mà còn cả sự tự do hằng mong muốn.
7. CHẤP NHẬN SỰ VÔ THƯỜNG
Vô thường là một khái niệm phổ biến trong Phật giáo, ngụ ý rằng mọi sự đều thay đổi trong những thời điểm nối tiếp nhau. Bằng cách chấp nhận sự vô thường, bạn đang từng bước mở khóa cánh cửa dẫn đến sự bình yên trong tâm hồn mình. Bởi lẽ, cuộc sống này không chỉ có những ngày nắng đẹp kéo dài, cũng chẳng phải chỉ có những ngày mưa bão triền miên. Vì vậy, nếu bạn đang trải qua giai đoạn khó khăn, hãy suy ngẫm về lời dạy này và tin tưởng rằng những ngày tươi đẹp rồi sẽ đến. Đồng thời, nếu bạn đang có khoảng thời gian hạnh phúc, hãy trân trọng và tận hưởng trọn vẹn từng phút giây ấy.
8. NUÔI DƯỠNG LÒNG BIẾT ƠN
Lòng biết ơn là một chủ đề thường xuất hiện trong lời dạy của Đức Phật, nhắc nhở chúng ta nên thừa nhận và trân trọng những gì mình đang có, thay vì liên tục theo đuổi những gì không thuộc về mình. Giữa cuộc đời tất bật, nuôi dưỡng lòng biết ơn sẽ giúp ta có được cảm giác hài lòng và an yên. Hãy dành một ít thời gian mỗi ngày để bày tỏ lòng biết ơn với những gì xung quanh bạn. Bạn có thể biết ơn vì hôm nay trời nắng đẹp, vì bữa cơm ngon mẹ nấu hay vì lời động viên ấm áp từ người bạn thân… Càng thể hiện lòng biết ơn, bạn càng cho phép sự bình yên và niềm vui tiến vào cuộc sống của mình.
9. BÌNH YÊN ĐẾN TỪ BÊN TRONG
Chúng ta thường tìm kiếm bình yên từ các yếu tố bên ngoài, như thành tích, tiền tài vật chất hay thậm chí từ người khác. Song, Phật giáo cho rằng, mỗi người trong chúng ta vốn đã sở hữu mọi điều cần thiết để được bình yên và hạnh phúc. Nói cách khác, bình yên thực sự vốn đến từ bên trong ta. Nếu bạn mong muốn đạt được sự an yên trong tâm hồn, hãy chủ động khám phá thế giới nội tâm để thấu hiểu suy nghĩ, cảm xúc và mong muốn của bản thân. Chính trong quá trình khám phá và tự nhận thức này, bạn sẽ tìm ra con đường dẫn đến sự bình yên thực sự.
Bình yên không phải một đích đến mà là một hành trình dài với nhiều khó khăn, thử thách. Vì vậy, hy vọng những lời dạy sâu sắc trên của Phật giáo sẽ góp phần dẫn lối bạn trên hành trình này nhé!
Sưu tầm: ELLE Vietnam
6 notes
·
View notes
Text
con dai yêu, mẹ yêu con rất nhiều. mẹ biết điều đó. bản thân mẹ biết mẹ còn nhiều thiếu sót và nhiều sự ích kỷ bản thân, đôi khi mẹ ghét mình vô cùng. những tưởng tượng của mẹ về cuộc sống sau khi có con và thực tế bây giờ khác xa nhau quá.. hơn 8 tháng rồi mà nhiều thứ mẹ vẫn chưa thể thích nghi.
trước khi có con, mẹ tự nhủ mẹ sẽ cho con nhiều sự yêu thương nhất có thể đến từ một người mẹ, để cho con không phải chịu đựng những buồn tủi, thiệt thòi giống như mẹ đã từng với mẹ của mẹ.
trước khi có con, mẹ tưởng tượng những cảnh cả ngày được nằm âu yếm, ngắm nhìn con, vuốt ve đôi tai, chiếc mũi hay bàn tay nhỏ xíu của con, chiều chiều mát xa cho con trước khi tắm, con nằm lim dim mỉm cười tận hưởng.
trước khi có con, mẹ tự bảo mình sẽ không bao giờ la hét, mất bình tĩnh lên với con, phải kiên nhẫn với con vì nếu mẹ không làm vậy, thì ai có thể kiên nhẫn với con đây. mẹ là người hiểu rõ hơn cả về sức công phá của ngôn từ và sự nạt nộ tới một đứa trẻ.
trước khi có con, mẹ đọc sách người ta bảo rằng không được ép con ăn, mẹ tự nhủ ừ tất nhiên rồi, ép dầu ép mỡ chứ ai lại ép ăn.
trước khi có con, mẹ thậm chí còn không biết liệu mình có sẵn sàng làm mẹ hay không, mình có đủ khả năng nuôi dạy một đứa trẻ thật tốt hay không, mẹ khóc rất nhiều lần và bảo bố rằng mẹ sợ mẹ không làm nổi.
thế mà rồi sau khi có con…
đôi khi mẹ thấy ghét, mẹ ghét mình, ghét 4 bức tường, ghét những tiếng gào khóc la hét không hồi kết, ghét những đêm mất ngủ, ghét việc không thể đi vệ sinh hay làm bất kỳ điều gì cho bản thân một cách tử tế, mẹ ghét lây cả con, dù cho mẹ biết, trong mắt con, một em bé sơ sinh, mẹ là người đầu tiên và thường xuyên con sẽ bám víu. khi bác sĩ lôi con ra khỏi bụng mẹ và lần đầu nghe tiếng con khóc, hay như khi lần đầu tiên cô y tá đưa con đến để mẹ nhìn mặt con và ấp con vào người, mẹ vẫn không có cảm xúc gì nhiều hay ý thức được việc mình đã trở thành mẹ, cho đến khi cái bàn tay bé xíu của con cứ dò dẫm rồi tự nhiên nắm chặt lấy ngón tay mẹ, mẹ mới “à, thì ra đây là cảm giác có con đây, con cần được nâng niu che chở lắm đây mẹ ơi!”.
không còn những tưởng tượng đẹp đẽ về việc mát xa rồi vuốt ve em bé của mẹ, thực tế rằng làm việc nhà, mùa đông ngày sờ tay vào nước nóng thay bỉm cho con hơn chục lần, rửa bình hơn chục lần, cành cạch ngồi vắt sữa rồi lại lau lau rửa rửa, tay của mẹ khô ráp và nứt toác, làm mẹ chẳng dám sờ vào con. rồi con bị viêm da, chuỗi ngày đè con ra bôi kem trét thuốc bắt đầu chưa biết hồi kết, đôi bàn tay của mẹ chẳng được êm ái nhẹ nhàng, làm con khó chịu khi mẹ sờ vào con rất nhiều, thành ngoài lúc thay bỉm bôi kem, mẹ không dám sờ vào da con nữa.
mẹ la hét với con, khi dỗ mãi con không ngủ, khi con cứ gào lên không hiểu vì gì, mẹ hét lên trong sự bất lực, mệt mỏi và mất mọi sự kiểm soát cảm xúc. khi thấy mẹ như vậy, con hoảng sợ lắm, lẽ ra con cần ôm ấp vỗ về, mẹ lại gào lên với con, để rồi con khóc to hơn, mẹ khóc to hơn, mẹ con ôm nhau ngồi khóc.
đôi khi mẹ cũng sốt ruột khi thấy con không ăn, mẹ lại mắng con và mẹ cố ép. mẹ cứ luôn đặt câu hỏi cho mình, em bé của mẹ hồi xưa ăn uống trộm vía thế, sao giờ lại thế. mẹ sốt ruột mỗi khi con không ị, mỗi khi con không ăn, mỗi khi con sụt cân, 2 tháng chẳng tăng lạng nào, sợ con nôn, sợ con ốm đau ở đâu.
giờ mẹ biết mẹ vẫn chưa hoàn toàn sẵn sàng để làm một người mẹ tốt, một người mẹ luôn dịu dàng với con của mình, nhưng mẹ cũng chỉ biết cố thôi, em bé hãy đợi mẹ nhé, mẹ sẽ tự deal với những cơn trầm cảm của mẹ, rồi nó sẽ sớm qua, mẹ hứa. mẹ hứa và mẹ hứa.
thơm em!
3 notes
·
View notes
Text
Nhiều lúc, mình lựa chọn im lặng. Giữa bão tố, cần một thứ gì đó có thể kìm hãm. Lấy im lặng là câu trả lời cho mọi đáp án. Bởi lời nói ra, luôn bị nghiêng ngả không đúng phương hướng.
Bởi mình tìm về im lặng, mới biết bản thân hướng nội đến phát khờ. Mình ngại nói chuyện, cho đến khi dần sinh lòng cảm mến với ai đó. Người ta phát hiện, hướng nội là vẻ bề ngoài của mình. Bởi khi quen mình, mình nói rất nhiều.
Người cảm thấy nghi ngờ về mình, bởi mình không giống với quá khứ. Mình thay đổi dần khi ở bên người. Cư nhiên cuộc sống cũng trở nên dịu dàng. Mọi thứ quá đỗi bình yên, khiến mình nhẹ nhàng bước qua bão táp.
Mình gọi người lại, thủ thỉ cho người biết. Đừng nhìn vẻ ngoài yên bình đến thế, bởi phía sau lưng mình là cả bầu trời bão tố. Mình huyễn hoặc, hay mơ mộng nhưng lại luôn bị thực tại thức tỉnh. Nội tâm trầm luân trong thứ gọi là màu hồng. Rồi đâu đó gặp phải bước ngoặt khiến cuộc đời bỗng rẽ ngang. Và rồi mình lại đến với tháng ngày chênh vênh của tuổi trẻ.
Vấp ngã rồi trưởng thành, mong cuộc đời mình và người đều an yên. Thế giới này, vẫn luôn dịu dàng, hãy bình tâm đón nhận mọi điều tốt đẹp ấy.
4 notes
·
View notes