#Nhatki
Explore tagged Tumblr posts
Text
01102024
Những ngày thời tiết dễ chịu kiểu này, nhiệt độ vừa đủ, hơi có nắng. Gió mùa sắp về rồi đấy, xem bản tin thì biết :D
Thế là lại tiếc như mọi khi. Ko muốn làm việc và cũng chẳng muốn về. Vang vọng trong ý nghĩ lời của bài hát xưa cũ
" Về nhà làm gì khi mây đen vùi lấp lối mòn
Tìm chốn yên vui đi, nơi đâu cũng có anh kề b��n ... "
.
Muốn đi lang thang hay chí ít nấp vào một góc nào đó mà cảm nhận vẻ đẹp của thời điểm giao mùa. Và nếu điều đó xảy ra mình hứa sẽ thật thà hết mức ...
Kể ra những lúc như này có thêm một người lang thang cùng thì hay.
.
Nhưng mà nếu như vậy các bạn nữ có vẻ không thích thì phải, kiểu đàn ông làm gì phải có mục tiêu kế hoạch các thứ. Đại loại thế ...
5 notes
·
View notes
Text
Có rất nhiều khoảng thời gian tâm trạng chìm sâu. Mọi niềm vui yêu đời lạc quan hạnh phúc của tất cả mọi người xung quanh đều chẳng liên quan gì đến mình cả. Mình chỉ muốn được lẳng lặng trầm mình dưới đại dương. Sống chỉ toàn mệt mỏi nhưng lại không dám buông xuôi.
Thật sự mệt mỏi quá.
Vì tất cả mọi điều.
7 notes
·
View notes
Text
#kbeekhanh#kbeequotes#trichdanhay#vietquotes#kbeedeng#trichdansach#nhatky#nhật ký#trưởng thành#vietquote
5 notes
·
View notes
Text
Rõ ràng không còn trẻ nữa, lại không thực sự cam tâm trở thành người lớn. Rõ ràng không còn trẻ nữa, cũng không phải đã già thật sự, rõ ràng rất muốn tự dựa vào chính bản thân hơn bất cứ điều gì, lại phát hiện bản thân không thể dựa vào, rõ ràng rất muốn tiến về phía trước, lại không biết nên đi về hướng nào.
8 notes
·
View notes
Text
Trân Trọng Giá Trị Nội Tại
Thật ra vấn đề giá trị của mình có được công nhận hay không đôi lúc nó cũng không qua quan trọng, bởi vốn dĩ cuộc sống hằng ngày đã có cả tá thứ vấn đề phải lo và cân nhắn rồi, việc ở một môi trường mà từ cấp trên cho đến đồng nghiệp không có cùng tư duy, suy nghĩ cũng như mối quan hệ tốt đẹp vốn dĩ rất bình thường, bản thân ta cũng không nên quá cưỡng cầu cũng như để tâm tuyệt đối vào vấn đề chuyện gì cũng phải được suông sẻ.
Thay vào đó hãy tìm cách nâng cao giá trị nội tại của mình hơn nữa, vì cái nhìn người khác chỉ là nhất thời, còn giá trị nội tại của bản thân sẽ đồng hành với ta trong phần đời còn lại. Khi m�� bạn đang còn bâng quơ mất ngủ về việc người khác nhìn nhận về giá trị bản thân thì cách chữa lành vĩnh cửu là cố gắng tự nâng cao giá trị bản thân bằng mọi cách dù chậm rãi từng chút một, như ít nhất mỗi một ngày bạn đều có được niềm vui bằng việc thấy bản thân mình đã trưởng thành, tốt hơn từng chút một so với ngày hôm qua.
Thật ra hạnh phúc của đời người không khó truy cầu, quan trọng là mình biết mình cần gì ở từng thời điểm, và hơn hết là phải làm gì, đừng cố tự làm khổ mình bằng việc chây ì với cuộc sống bất biến, khi mà vốn dĩ đời người phải được hạnh phúc bằng những hành trình và trải nghiệm đặc sắc.
Tôi ngày hôm nay đủ mạnh mẽ và cứng rắn để để ngoài tai những lời không tốt và những ánh nhìn thiển cận, bầu trời của tôi đủ rộng lớn để chứa những khát khao và mục tiêu to lớn và vĩ đại hơn, tôi cố gắng kỷ luật bản thân không được gục ngã từ sâu bên trong mình trong bất kỳ tình huống nào, ít nhất ngay lúc này, mỗi một ngày tôi đều mong muốn mình được trưởng thành và tốt hơn ngày đã đi qua.
7 notes
·
View notes
Text
Soulmate - vài ba năm trước thì mình vẫn còn mơ mộng đấy, cứ ngỡ sẽ giống mấy câu chuyện ngôn tình, sẽ có ngày gặp được tri kỷ, một người hoàn hảo dành cho bản thân
Thế nhưng, suy nghĩ thay đổi lại nghĩ, chờ đợi người phù hợp là tốt lắm rồi
Hiện tại chưa có ý định yêu đương
Nhưng nhớ có lần ngồi nói chuyện, mình bảo: “Em nghe có người nói đại loại - mọi người đều sẽ gặp được một nửa hoàn hảo, bù đắp những thiếu sót của bạn, ngọt ngào gắn bó mãi mãi; ai cũng có cho mình một soulmate, nhưng lại không tin chính mình gặp được tri kỷ”. Bạn bảo mình ngôn tình thế, lậm phim thế, sống phi thực tế quá…
Nhưng quả thật, mình hiện tại vẫn hồ nghi rằng
Có thể, sống trên đời này, bao nhiêu may mắn, bao nhiêu ân phước của mình đã đổi lấy một cuộc đời bình yên, vui vẻ. Sinh ra gặp bố mẹ hết mực yêu thương, gia đình hạnh phúc, luôn bên cạnh ủng hộ mọi quyết định của mình, lớn lên luôn có mọi người xung quanh bảo vệ, chở che. Mình không thông mình, không giỏi giang nhưng luôn được thế giới này chiếu cố, yêu thương. Đối với mình, mình đã là người mà gần như được cuộc đời ưu ái, ban phát cả vườn cỏ may mắn bạt ngàn rồi. Biết đâu chẳng còn may mắn mà gặp được người gắn bó nửa đời về sau…
Cũng biết đâu, mình vẫn sẽ gặp được một người. Người dạy mình biết yêu, người mình có thể dựa vào, có thể gắn bó, sống chung lâu hơn so với cả bố mẹ mình. Biết đâu bản thân cũng chỉ là người bình thường trong thế gi���i này, cũng cần yêu đương, kết hôn, sinh con, xây dựng gia đình và sẽ có người phù hợp đến bên thôi?!?
Dù sao thì , cũng ổn thôi, nhỉ???
Cứ yêu thương thế giới này thật nhiều, tận hưởng hạnh phúc hiện tại, ngắm nhìn người thương yêu hạnh phúc, bình an. Thế là đủ đầy lắm🌱
Mình vẫn sống và vẫn có thật nhiều thật nhiều tình yêu bên cạnh cho mình dựa vào mà, từ bố mẹ , ông bà, cô dì cậu mợ chú bác…, từ bạn bè, hội chị em thân thiết…
Mình thật sự quá may mắn rồi 💚
2 notes
·
View notes
Text
Đã lâu rồi không vào lại Tumblr, kể lại đôi dòng cho bản thân, hy vọng mai mốt đọc lại, có thể cười với bản thân vì tự hào mình đã vượt qua chuỗi ngày tiêu cực đau lòng này .
5h sáng thứ 7 ngày 19/8/2023
Sau chuỗi ngày không OT vào thứ 7, không bị vướng bận bất cứ việc riêng tư nào của thứ 7 thì nay mình đã có 1 ngày thứ 7 được có quyền nằm ngủ nghỉ vô tư mà không phải lo gì hết. Nhưng lại một đêm nữa mình bị tỉnh giấc giữa chừng, đã là đêm thứ 5 liên tiếp rồi. Tỉnh giấc nhận ra mọi thứ hong phải là mơ mà là thực, thứ mình nhớ lại, khiến mình vui, lại chỉ là giấc mơ lúc ban nãy. Đã 5 ngày rồi luôn thức dậy với cảm giác buồn trống rỗng tim đau thắt lại, mình h��t thật sâu cố để bình tĩnh lại, rồi lại thở dài.
Có lẽ nên kể lại câu chuyện từ lúc đầu nhỉ :))))
14/2 sau khi đi làm về lần đầu tiên vào 1 ngày không mưa không gió trời quang mây tạnh nhưng mình đi làm về hết 1 tiếng rưỡi, sau nhìu ngày OT thì mình có 1 hôm dc về sớm vì vậy như thói quen thường lệ 6h mình đã tranh thủ xách balo lên và dề nhà hehe, nhưng không, chưa bao giờ cảm thấy đường từ cty về nhà xa như lúc đó vì là Valentine nên kẹt xe kinh khủng, đã z xe còn hết xăng, lúc đổ xăng chờ lâu thiệt lâu, mình thấy toàn là các anh trai ăn diện bảnh bao nước hoa thơm phức trên tay cầm bó hoa mặt hơi lo lắng liên tục nhìn đồng hồ ( chắc là sợ đến trễ giờ hẹn ) bên kia thì là các cặp đôi nắm tay nhau vui đùa, chờ lâu thiec lâu thì cuối cùng mình đã đổ xăng có thể tiếp tục dề nhà dc rùi 😆 nhưng hong trên đường dề lại tiếp tục kẹt xe tiếp 1 tiếng 🥺 nhìn mọi người hạnh phúc trên đường bất chợt mình cảm thấy hơi tủi thân, tự hỏi bao giờ mình mới có thể gặp được 1 người khiến mình trở thành 1 trong những cặp đôi nắm tay nhau đi trên đường giống những cặp đôi kia.
Dề tới nhà, bạn mình cũng đi chơi vs ny hết rồi, công ziec hôm đó hơi stress bất chợt mình cảm thấy vừa cô đơn vừa tủi thân, nên từ đâu mảy ra ttrong đầu suy nghĩ tải app Tinder haha. Tải app cũng chả để hình gì có mặt mình vì suy nghĩ lúc đó là match để kiếm 1 ng trò chuyện với mình hong phải vì vẻ bề ngoài hay gì mà là nch hợp nhau hay thấy mình thú vị chả hạn. Sau vài ngày tải app mình match được anh =))
0 notes
Text
Dù có cố dùng sự dịu dàng che đậy nhưng vẫn không giấu được bản tính lì lợm cố chấp.
Hôm nay đi mua chút đồ lặt vặt, tự dưng em bỗng phải lòng chiếc vòng đáng yêu này nên đã mua nó, hẳn 2 chiếc, dù trước giờ em ít khi đeo trang sức
Dù biết tỏng là đeo vào sẽ rất đau và khó khăn nhưng em vẫn quyết để nó nằm trên tay. Và kết quả là trầy xướt một đường dài, đau ghê gớm. Nhưng không sao, em cảm thấy vui, là được.
Nhiều năm qua, đã rất nhiều, rất nhiều lần như thế, em "đánh ngất não", dẹp bỏ lí trí, để cảm xúc tha hồ tung hoành, tự quyết mọi thứ. Không sao, chỉ cần em thấy vui, là được.
#tamtrang #story #storytelling #nhatky #diary
2 notes
·
View notes
Text
Sáng nay anh ở nhà, chăm chỉ học bài, những từ vựng khó nhọc cứ nhớ rồi lại quên. Anh biết rằng anh không giỏi học ngôn ngữ, cũng như anh biết còn nhiều thứ mình chưa làm được, còn nhiều thứ thiếu sót. Anh biết anh không hoàn hảo, anh biết anh phải cố gắng, cố gắng hoàn thiện mình mỗi ngày.
Đôi khi sự không hoàn hảo lại là điều tuyệt vời em à, anh học được cách chấp nhận và hài lòng chính mình, trân trọng những gì mình có và trân trọng sự nỗ lực của bản thân. Anh lấy nỗ lực làm thước đo của niềm vui trong anh. Anh nỗ lực và anh biết đủ. Biết đủ là sự bình yên trong anh. Biết đủ để anh không lạc mất mình và cũng không quá khắt khe với bản thân. Cả hai yếu tố đó phải song hành và bền vững.
Mình không hoàn hảo nhưng mình biết đủ đầy #nhatky
1 note
·
View note
Photo
Trích nhật kí tháng 3 năm 2021 của mình:
...Bản thân mình, chứa rất nhiều nỗi sợ, nỗi buồn không rõ không tên, khiến bản thân mình hạnh phúc là điều mà đến tận bây giờ mình chưa làm được..
Chỉ hi vọng cuộc đời dễ dàng với người nhạy cảm như mình...
Bức ảnh được một người bạn chụp cho, mình cũng để màn hình laptop được 4 năm rồi. Chắc do nhìn phát thấy mình cô đơn ra sao nên mình thích lắm.
0 notes
Text
Nhật kí
Mọi hoạt động thường ngày vẫn chưa có gì thay đổi. Hôm nay đáng lẽ được ra ngoài, đi bộ với Pt, nhưng mà sát giờ thì trời lại mưa. Có lẽ là mưa giông thôi. Vậy nên là mình không đi được. Kế hoạch sẽ là 5h sáng ngày mai sẽ đi bộ với mẹ (không biết mình có dậy nổi không nữa). Hôm nay mình cũng không chơi game, chắc (1) (2) cũng có chờ mình, mình lại quên nói cho họ trước. Để đổi mới, mình k luyện nghe qua phim nữa. Thay vào quá là hoạt hình không phụ đề tiếng Việt, không thuyết mình. Chính là coi nguyên bản của tiếng trung. Có lẽ là chọn được bộ phim đúng ý. Mình coi một mạch 1 tiếng rưỡi phim. Hay thật sự! ❤
23:22, thứ ba ngày 21 tháng 4 năm 2020.
0 notes
Text
10102024
Những ngày tháng 10 này cảm xúc trong tôi thật khó diễn tả. Tôi tham lam hít thật nhiều cái không khí này.
.
Muốn xuôi theo dòng chảy của dân tộc, lúc VN đang trở mình vươn lên. Và cũng như mọi người dân VN tôi muốn đóng góp cho dân tộc, cho đất nước này.
Nhưng tôi vẫn không biết làm gì cả ? Có cảm giác như mình đang lãng phí đời sống vô cùng.
. . .
2 notes
·
View notes
Text
em mới xong việc và đang nằm gọn trên giường với mái tóc vẫn còn chưa được hong khô, giờ cũng gần 2h sáng.
ánh mắt của em càng ngày càng trầm lặng hơn, hoá ra khi trưởng thành bắt buộc phải trải qua đau đớn, thì em mới sống trong cảm giác này, của hiện tại, là ẩn mình trong khúc tĩnh mịch của đêm, không than thở oán trách bấu víu vào anh như em đã từng, cố gắng quên đi anh nhưng cứ để trái tim còn nhớ. thôi thì đành cứ nhớ rồi đến một ngày sẽ quên. mọi người làm được, thì dĩ nhiên em cũng làm được. âu cũng là loài người với nhau cả, có phải thiếu anh là em sẽ chết như em đã từng nghĩ đâu.
nếu hỏi bản thân một câu rằng em đã quên được anh chưa thì chắc chắn là em chưa, em mong là mỗi ngày trôi qua em sẽ vơi dần đi cái cảm giác này, may mắn là giờ nó đã ổn định hơn để thôi quằn quại và giằng xé, chắc chắn rồi một ngày nào đó trái tim em lại có nắng trở lại, lại biết rung động, trước một ai khác
mà thôi em cũng có mong chờ điều gì đâu, em cũng hài lòng với em của bây giờ, may mắn là em vẫn có một con đường của riêng mình với đầy những ủi an mật ngọt do em tạo ra, khu vườn này định cùng anh vun vén cùng em cho những hạt mầm chưa đến mùa thu hoạch, chưa đến mùa quả chín, em cứ thất bại hết mùa này tới mùa khác, và anh cũng nản, anh nói anh chẳng đợi được. thế là anh đi.
anh có biết từ ngày anh đi hoa bắt đầu nở rộ và quả đã bắt đầu mơn trái, em cũng chẳng hiểu do đâu, mà có lẽ là do em biết cách yêu và chăm sóc vun vén trở lại, có lẽ ngày xưa em dành thời gian ngắm anh và cầu xin tình cảm từ anh nhiều quá, quên mất đi em đang sở hữu những ngọt ngào này, cứ tự tàn phá oán trách và so sánh mình với hàng vạn cuộc đời khác.
nhưng Thượng Đế sẽ nghe thấu lòng em bởi vì lúc này em thực sự nhớ anh và mong một ngày nào đó anh tìm lại để biết được rằng em đã khác xa thật xa ngày ấy, chắc chắn là anh sẽ được thấy em cùng với những gì em tạo ra, sẽ không xa, không xa nữa.
thôi anh hạnh phúc trước em, thì em cũng sẽ tạo ra hạnh phúc cho riêng em, hoá ra ngày buồn nhất vì không có anh lại là ngày hạnh phúc nhất vì em đã tìm thấy chính mình.
anh cứ im lặng cho riêng anh vì em cũng chẳng mong cầu một lời nào của anh nữa, chỉ là em thấy tuyệt vọng rồi từ bỏ sẽ cuốn lấy tâm hồn em mà hoá thành "lãng quên", có lẽ phải cần thêm một thời gian nữa điều ước mong con tim này sẽ thôi còn nhớ về anh mới thành sự thực.
em mong ngày ấy sớm đến
15 notes
·
View notes
Text
biết rõ không có kết quả thì không nên bắt đầu.
quá trình đẹp cũng chỉ đem lại một trái tim tổn thương.
một mình vui quá trời ha ha ha :)
4 notes
·
View notes
Quote
Năm bảy tuổi, bắt được con ve sầu, cứ tưởng sẽ có cả mùa hè trong tay....ngờ đâu ve sầu chết vì không tìm được bạn đời. Năm mười tám tuổi , yêu thầm một người , chưa kịp nói những điều muốn nói ... thì anh đã bỏ tôi đi mãi mãi .... Năm hai mươi tuổi thương một người hơn chính bản thân mình , ở bên nhau lúc giông bão, khó khăn nhất, cứ ngỡ rằng sẽ có nhau trọn đời , ngờ đâu anh tìm được cảm xúc mới ... anh liền bỏ tôi đi. Năm hai mươi tuổi sóng gió vây kín cuộc đời , mọi mệt mỏi đều đổ xuống cùng một lúc ...
11 notes
·
View notes
Text
Từng Chút Một Thay Đổi
Sau ngày dài làm việc, vài tuần mệt mỏi và hàng tháng mông lung về tương lai của bản thân, tôi nghĩ trong thời gian này bản thân mình chắc chắn phải có sự thay đổi và bước khỏi vòng lặp khốn khổ này. Tôi đã thử thay đổi hoặc cố tạo thêm mục tiêu, học thêm vài ba thứ hay ho những chung quy lại chẳng theo sát được đến cuối cùng cũng như có những kết quả rõ rệt. Có lẽ cần có những hành động thực tế quyết tâm hơn lời nói và ảo tưởng của mình.
Được rồi, tôi tự hứa với bản thân rằng từ ngày mai tôi sẽ thay đổi, ít nhất tôi sẽ hạn chế các thói quen không tốt với tôi trong thời gian này, đại loại như lãng phí vào những trò chơi vô bổ (Dù rằng lúc đầu tôi chỉ định chơi để giảm stress cũng như kết nối với thế giới xã hội nhiều hơn, chẳng ngờ rằng lại mất thời gian và cơ hội của mình nhiều đến vậy).
Sau khi viết xong đoạn trên, tối thiểu tôi đã xóa hết các trò chơi thường đốt thời gian trong máy tính của tôi, với điều đó ít nhất góp phần nào tiến triển của việc giúp tôi tập trung hơn và kỷ luật hơn với mục tiêu của mình, tối thiểu ngay lúc này tôi đã có quyết tâm đến thế và mong rằng 4 giờ 30 sáng ngày mai tôi đủ tính táo để dậy và không ngu ngốc mà tắt đi chuông báo thức, để đúng như dự định khởi đầu một ngày mới thật chuyên nghiệp của mình.
Chúc tôi sẽ thành công.
6 notes
·
View notes