Don't wanna be here? Send us removal request.
Text
Trước đây mình khum thích xăm lắm, mà dạo gần đây tự nhiên muốn thử có 1 hình xăm trên tay cổ tay hoặc ngón tay ghê :)))) muốn thử nhiều điều mà trước kia còn băn khoăn hay đang chưa đủ can đảm làm hì hì
0 notes
Text
Lâu rùi mới ngoi lên đây 🫡 để kể lại 1 vài chuyện
Part 1
31/12/23 sau khi nôn ói quá nhiều, bs kêu mình lên bv PNT nhập viện, mà bv thì cbi nghỉ tết dương lịch nên bs khuyên mình 3/1/24 quay lại nhập viện. Ở trong bv ai cũng có ng thân chăm sóc còn mình thì 1 mình lúc đầu cũng hơi tủi thiệt, thời gian đầu có 1 cô bán vé số nhập viện, mới đầu mình ko ưa cổ lắm vì bị bệnh bs nhắc mà ko thèm đeo khẩu trang, sau nghe cô kể về hoàn cảnh thấy tội thiệt. Tiền viện phí chỉ có 2tr thôi nhưng cô ko có tiền đóng nên tính trốn viện đi về, sau mình chia sẻ câu chuyện và kể mn thì nhận dc rất nhiều sự giúp đỡ, mình ủng hộ cô 200k, chị mình 500k, 1 anh giấu tên 300k, và mình cũng liên hệ dc quỹ bệnh ng nghèo giúp đỡ cô. Sau khi biết dc thì cô mừng lắm, hôm đó mình cảm thấy vui thật sự khi bản thân đang nằm viện nhưng vẫn giúp dc ng khác
Part 2
Cô chỉ nằm 10 ngày thì dc xuất viện rùi, hôm đó mình cũng khỏe hơn hồi mới nhập viện nên ra ngoài bv nch vs mấy cô chú chăm bệnh đứng ở hành lang phòng bên cạnh. Thấy có cả tội phạm nằm viện r có công an canh dữ, tối nằm ngủ cũng hơi sợ thật, vì nằm trong phòng bệnh có 1 mình, đêm ngủ cũng sợ bị cướp hay gì các thứ. Nhưng mà thật may là 22 ngày nằm ở bv vẫn bình an. Hôm sau buổi sáng mình vẫn đang uống thuốc như thường lệ thì tự nhiên y tá chạy vô phòng mình hỏi bệnh nhân giường số 21 đâu. Mình mới đưa vòng tay bn kêu em là bệnh nhân ( vì đồ bệnh viện mặc nóng nực nên mình chỉ mặc quần áo của mình). Thấy y tá hớt hải, mình mới chạy ra khỏi phòng coi có chuyện gì, thi cô chăm bệnh phòng bên cạnh nói vs mình là phòng cuối dãy mới có bệnh nhân nh*y lầu. Thực sự nghe xong mình điếng ng. Chắc ng ta đã phải mệt mỏi vs căn bệnh này lắm, xong rồi tự nhiên chú phòng bên cạnh lại kể, tuần trước vừa có 1 con bé tội phạm phòng kia ch*t xong, vs 1 ng nữa bệnh ko qua khỏi, h lại thêm 1 ng. Nghe xong mình thật sự sợ hãi, cuộc sống vô thường tới vậy ư ? Đêm đó mình nằm ngủ nhưng mà mình cũng thấy rất hoảng sợ.
Part 3
0 notes
Text
Sáng nay mình uống ngày đầu tiên, Bsi dặn uống đống thuốc sau ăn 1 tiếng, trước ăn 1 tiếng. Uống xong đúng 1 tiếng sau ói hết sạch ko còn 1 cái gì, tới trưa ăn cơm xong nằm xíu lại ói hết sạch cơm vs thuốc. Đầu óc xây xẩm chóng mặt nhức đầu kinh khủng chỉ muốn nằm chứ ko làm nổi cái gì. Giờ nhìn thuốc thôi mà mắc ói. Huhu ước gì có phép thần kỳ mình khỏi bệnh, chứ nốc đống này trong 9 tháng. Đáng sợ quá huhuhuhuhu
0 notes
Text
Thiệt sự là hong ổn rồi. Cái cảm giác đó lại tới rồi 🫠 tầm này gần 2 năm trước mình bị y chang, cái xong nằm viện 5 ngày. Hy vọng chỉ là bị ớn lạnh khó thở nhất thời thui 🙏
Cũng dc gần 2 tuần từ lúc nghỉ, thật ra ms đầu khi biết tin bị bệnh thì cũng khok quá tr khok cứ nghĩ mình sắp chết tới nơi, khoảnh khắc bác sĩ gọi điện lên bv lấy kết quả, xong mình mới search về bệnh đó, điều trị uống thuốc ít nhất 9 tháng, có người còn phải nằm viện tiêm thuốc 1 tháng xong ms dc uống thuốc, rùi là quá trình ún thuốc sẽ có tác dụng phụ siu nặng các kiểu. Thì mình chỉ vừa đi vừa khóc thui, ăn cơm cũng khóc lun 🥲 thì ra ăn cơm chan nước mắt là có thật. Lúc đầu lun nghĩ là phải làm sao, tại sao mình lại bị bệnh cơ chứ, bị bệnh này có chết hong, điều trị tốn nhiều tiền ko, chuyến đi Thái vậy là sẽ phải cancel rùi mất tiền máy bay ks zoo các kiểu, có phải nghỉ việc hong, rồi thất nghiệp thì sẽ phải làm sao,bla bla, xong rùi bạn cùng phòng mới nói với mình 1 câu :" sao m cứ ôm mọi thứ 1 mình vậy, nói với gia đình đi chứ, đừng tự ôm vào ng như z". Sau đó là mình vừa gọi chị, gọi mẹ vừa khóc, nói cũng ko th��nh tiếng, mãi mới bình tĩnh nói ra dc. Mẹ vs chị an ủi mình: "hong sao đâu nghĩ tích cực lên, k có gì phải sợ hết á, đầy ng bị bệnh nhưng ng ta chữa khỏi r mà, bình tĩnh". Thật sự là những câu nói của mẹ vs chị trấn an mình rất nhiều.
Nhưng mà tới hiện tại thì mình đã bình tâm hơn, nghĩ lại thì theo hướng tích cực thì bệnh của mình vẫn có thuốc điều trị. Với có thể tuy bị bệnh đúng lúc cbi đi thái, nhưng mà có thể là điều tích cực ở đây là mình đã phát hiện dc bệnh sớm để hong biến chứng thành nặng hơn, hoặc có thể khoảng tg chữa bệnh này sẽ là khoảng tg cho mình học tập cái mới ngoại ngữ các kiểu, nghỉ ngơi sau chuỗi ngày ot như 1 cái máy 🥲 nghĩ như vậy giúp mình cảm thấy thanh thản và bớt tiêu cực hơn xíu.
0 notes
Text
Chưa bao giờ thấy hôm nào mưa to và mưa lâu như z ở sì gòn 💦💦💦 🙀
0 notes
Text
Những điều dễ thương nho nhỏ trong tuần ☺️
Mờ ê mê, từ lúc được T cho 1 đống sicula mà bạn của T mua bên mỹ, ăn gần hết thấy 2 loại này ngon nhất, xong cái ăn rùi bị ghiền lúc nào hổng hay 🫣 ghiền quá cái phải lên sóp pi đặt tiếp ăn cho đỡ ghiền 😌
Hộp cơm anh PM của dự án khác, thấy mình ot muộn ở cty nên mua cho hahaha thiec là cảm động gớt nc mắt, dù trước h mới làm chung có 1 ngày, nch có 2 câu =)))))
0 notes
Text
20230914
Mình nghĩ dạo gần đây mình thật sự tệ trong việc kiểm soát cảm xúc của bản thân.
Trước kia dù có nổi nóng hay tức giận như thế nào thì mình cũng sẽ có thể kìm nén bằng cách hít thật sâu rồi thở ra, uống 1 ly nước cho bình tĩnh lại. Chờ cảm xúc của bản thân dịu lại rồi sẽ nói chuyện với người khác tiếp.
Nhưng giờ có lẽ cách đó thật sự không còn tác dụng với mình nữa rồi :))) chắc là từ hồi cái đợt cãi nhau vs nyc haha. Kể từ lúc đó tới giờ dù là việc nhỏ thôi cũng khiến cho mình nóng giận lớn tiếng, bật khóc. Hmm... thật chả giống mình chút nào !
Đi làm hơn 1 năm mà lần này là lần đầu tiên mình cãi nhau với đồng nghiệp ( anh T) mà khóc như này. Làm việc thì không nghiêm túc, làm với mình mà mình nói gì cũng chỉ xem không quan tâm tới mình, ko thèm rep tn rồi đi nói chuyện với ng khác, tới lúc gặp issue thì quay qua hỏi mình, lúc đó mình mới nói thẳng thì mới hết bơ mình nhưng mà nói chuyện theo lối mỉa mai :) tự nhiên làm mình cảm thấy mình bị khinh thường, đặt tâm huyết vô công việc nhưng mà ng ta thì chả coi trọng mình, làm nhớ lại thấy giống y chang hồi cãi nhau vs nyc cái ngồi khóc huhu trên cty. Cố khóc nhỏ nhất có thể rùi mà đồng nghiệp vẫn thấy, xong quay qua hỏi " em khóc đấy à" kiểu như hỏi vậy xong càng khiến mình vỡ òa khóc to hơn hiuhiu
Em cũng không muốn khóc đâu mà em cảm thấy tức với tuyệt vọng quá nên nc mắt em cứ rơi mà ko kiểm soát dc huhu
Đã dị khứa Q chơi chung còn qua chọc hát bài " đêm nay em khóc ở trong club" 🥹, chọc thì chọc chứ khứa này cũng vẫn tốt bụng qua kiếm cái ảnh hề hước của anh H ra chọc cho mình cười, xin củm ơn vì khiến tui ngưng khóc dc chút chút
Vẫn biết là đi làm sẽ gặp người lịch sự dui dẻ dễ thương và người vô duyên như anh T, nhưng mà thật sự vẫn cảm thấy hơi buồn 1 tẹo. Đã dị còn dí deadline 11h29pm rùi vẫn ms test dc 20% trong khi sáng mai deadline. Còn 2 bài tập istqb cần phải hoàn thành trước 6h sáng mai nữa dạo này bận quá bận task chồng task cộng với ôn bài istqb mà sức khỏe thì ko ổn lắm, mấy nay đã hết bị combo nôn ói chán ăn mất ngủ hậu ctay, thì nay lại tới combo đau đầu thiếu ngủ đau nhức lưng🥲 nghĩ tới có quá nhìu thứ đang chờ mình làm mà tr lại đổ mưa to đi dề ướt hết đồ dù mặc áo mưa cái lại khiến mình bật khóc. Có lẽ là dạo gần đây mình bị nhạy cảm quá mức rồi... có những ngày dui ơi là dui cảm thấy iu đời cực kì, nhưng mà cũng có những ngày như hôm nay. Mong là những ngày tới mình có thể tích cực trở lại, công việc sẽ tốt hơn, làm 1 dự án xịn xò hơn, học dc nhìu thứ hơn, lương tăng x2 nè ;))), thi đậu istqb, sau khi thi istqb xong rồi sẽ đi học TAGT ở TF nà, rùi còn plan to bự của tháng 10 mà mình và mn đã trông chờ dạo gần đây nữa 🤏 viết ra cái thấy nhẹ lòng hơn hẳn
0 notes
Text
20230910
Mình nghĩ từ hôm nay mình sẽ viết nhật ký, giãi bày cảm xúc của bản thân có vẻ dễ chịu hơn rất nhiều
Thứ tình cảm trai gái chỉ là nhất thời, có cũng dc mà không có thì cũng không sao, bản thân chúng ta vẫn còn nhiều thứ quan trọng cần chúng ta để tâm hơn thứ tình cảm đó. Chả hạn như tình cảm gia đình, sức khỏe của bản thân, công việc sự nghiệp... nghĩ như vậy khiến mình nhận ra mình vẫn còn rất nhiều thứ để làm, nhưng quỹ thời gian của mình thì có hạn. Vậy nên chả việc gì phải dành thời gian ra buồn vì thứ tình cảm nhất thời chẳng bền lâu :))
Hôm nay mình đã ngủ ( nhưng chưa bao giờ là cảm thấy đủ) rồi thức dậy làm việc, ăn >< chơi thể thao ( đánh cầu lông sưng cả tay =))) nhưng mà duiiiii và cảm thấy thật là khỏe khoắn) dành thời gian giải trí như lướt tiktok lướt shopee haha, dọn dẹp phòng, học kiến thức mới,...vèo cái là 9h30pm vẫn chưa học xong nhưng quỹ thời gian của hôm nay chì còn 2 tiếng 30 phút...nhớ mọi thứ mà lại quên mất sinh nhật Ba huhu làm nhìu thứ cho bản thân mà lại quên mất gia đình huhuhuhu
0 notes
Text
cái đồ đáng ghét, mãi dạo gần đây mới ổn hơn được chút xíu mà tại sao lại khiến người ta nhớ lại những kỷ niệm vậy
0 notes
Text
Đã lâu rồi không vào lại Tumblr, kể lại đôi dòng cho bản thân, hy vọng mai mốt đọc lại, có thể cười với bản thân vì tự hào mình đã vượt qua chuỗi ngày tiêu cực đau lòng này .
5h sáng thứ 7 ngày 19/8/2023
Sau chuỗi ngày không OT vào thứ 7, không bị vướng bận bất cứ việc riêng tư nào của thứ 7 thì nay mình đã có 1 ngày thứ 7 được có quyền nằm ngủ nghỉ vô tư mà không phải lo gì hết. Nhưng lại một đêm nữa mình bị tỉnh giấc giữa chừng, đã là đêm thứ 5 liên tiếp rồi. Tỉnh giấc nhận ra mọi thứ hong phải là mơ mà là thực, thứ mình nhớ lại, khiến mình vui, lại chỉ là giấc mơ lúc ban nãy. Đã 5 ngày rồi luôn thức dậy với cảm giác buồn trống rỗng tim đau thắt lại, mình hít thật sâu cố để bình tĩnh lại, rồi lại thở dài.
Có lẽ nên kể lại câu chuyện từ lúc đầu nhỉ :))))
14/2 sau khi đi làm về lần đầu tiên vào 1 ngày không mưa không gió trời quang mây tạnh nhưng mình đi làm về hết 1 tiếng rưỡi, sau nhìu ngày OT thì mình có 1 hôm dc về sớm vì vậy như thói quen thường lệ 6h mình đã tranh thủ xách balo lên và dề nhà hehe, nhưng không, chưa bao giờ cảm thấy đường từ cty về nhà xa như lúc đó vì là Valentine nên kẹt xe kinh khủng, đã z xe còn hết xăng, lúc đổ xăng chờ lâu thiệt lâu, mình thấy toàn là các anh trai ăn diện bảnh bao nước hoa thơm phức trên tay cầm bó hoa mặt hơi lo lắng liên tục nhìn đồng hồ ( chắc là sợ đến trễ giờ hẹn ) bên kia thì là các cặp đôi nắm tay nhau vui đùa, chờ lâu thiec lâu thì cuối cùng mình đã đổ xăng có thể tiếp tục dề nhà dc rùi 😆 nhưng hong trên đường dề lại tiếp tục kẹt xe tiếp 1 tiếng 🥺 nhìn mọi người hạnh phúc trên đường bất chợt mình cảm thấy hơi tủi thân, tự hỏi bao giờ mình mới có thể gặp được 1 người khiến mình trở thành 1 trong những cặp đôi nắm tay nhau đi trên đường giống những cặp đôi kia.
Dề tới nhà, bạn mình cũng đi chơi vs ny hết rồi, công ziec hôm đó hơi stress bất chợt mình cảm thấy vừa cô đơn vừa tủi thân, nên từ đâu mảy ra ttrong đầu suy nghĩ tải app Tinder haha. Tải app cũng chả để hình gì có mặt mình vì suy nghĩ lúc đó là match để kiếm 1 ng trò chuyện với mình hong phải vì vẻ bề ngoài hay gì mà là nch hợp nhau hay thấy mình thú vị chả hạn. Sau vài ngày tải app mình match được anh =))
0 notes
Text
Hohohohohihihihehehe uwowwooooooo
Đây là 1 bài đăng với chiếc caption vớ vẩn nhằm mục đích khoe chiếc 🎧 iu thích của tuiiiiiiiiii
1 note
·
View note
Text
Mình cứ ngỡ bản thân chỉ cần 1 kì nghỉ thật dài, nghỉ Tết xong rồi mọi thứ sẽ ổn, sẽ quay trở lại như quỹ đạo ban đầu. Nhưng không... kì nghỉ này sắp kết thúc rồi, mình nhận ra bản thân chỉ đang trốn chạy mà thôi, và ừm đúng là thế, trốn chạy không phải là cách giải quyết vấn đề, mình vẫn chưa hề ổn. Chắc điều cần làm đó là mình cần đối mặt với mọi thứ và phải giải quyết từng chút một thui
Bỏ đi những thứ cũ để đến đây và giờ em thấy cũng như vậy
Tìm chưa ra thứ mới ở nơi này chắc là hiệu ứng trốn chạy
3 notes
·
View notes
Text
I know no one likes negativity, but right now, I feel so lonely and out of place. Can someone help me get rid of this negativity?
0 notes