#Nhịp Đàn Vui
Explore tagged Tumblr posts
Note
33! 66!! 99!!! 🪕
33) she calls me daddy - KiNG MALA
66) Nhịp Đàn Vui - Phương Tâm
99) make me thomas - supercooper!, jawn legend
#just know... i listened to a lot of music as stress relief to get me through this year#that... i.... am proud of! but only because i'm trying to let go of shame and my desire to have my aesthetic match my aura and presentation#like pop was my top genre?? i'm more sophisticated than taht!!!#spotify wrapped#she calls me daddy#king mala#Nhịp Đàn Vui#Phương Tâm#make me thomas#supercooper!#jawn legend
3 notes
·
View notes
Text
1964-1966
20 notes
·
View notes
Text
Anh nè! Hôm nay em thế nào? Cuộc sống hiện tại của em vẫn ổn chứ? Nó có diễn ra êm đềm như cái cách mà em cho họ thấy trên mạng xã hội không? Hy vọng mọi thứ ở đó sẽ tốt đẹp, ít nhất ở đây anh biết em đang phát triển trên hành trình của riêng mình ở miền đất hứa và anh vui vì điều đó. Anh ít thấy em hoạt động trên facebook nữa, trên những chiếc story êm dịu, dáng người thướt tha với đường nét mềm mại cùng cặp mắt đượm tình đầy mê hoặc và có phần lém lĩnh đó.
Có lẽ em còn nhiều thứ để làm, nhiều thứ để trải nghiệm và học hỏi, có lẽ em đang tập trung để củng cố nền tảng bản thân và khẳng định mình ở độ tuổi còn xanh với đầy hoài bão và ước mơ này. Nhưng anh cũng thấy được quá trình em đã trưởng thành và chín chắn hơn, không còn lột trần cho họ thấy những mảng miếng trần trụi của trái tim đầy mong manh, của những nghĩ suy đầy chất chứa trên những nền tảng public đó. Dường như em gói gém những dư vị của thanh xuân nhiệt huyết, của một tâm hồn thơ dại với biết bao những mộng ước ngọt ngào để trốn qua góc nhỏ này một mình tận hưởng chúng, để sống hết mình với chúng mặc kệ sự xét đoán, mặc kệ dòng người ngoài kia bước đi với những tâm hồn đầy gai góc và nặng trĩu. Phải không em? Xui cho nàng bị anh bắt gặp ở chốn này, để anh len lỏi vào những cơn mơ và để anh cùng đồng hành âm thầm theo dấu bước chân em.
Anh thì vẫn vậy, sau một ngày dài mệt nhoài, mỗi đêm vẫn loay hoay cặm cụi ở góc phòng đó, bên khung cửa sổ, xa xa là những ánh đèn vàng lấp ló bên những góc phố tĩnh mịch, dưới tán lá kia là ánh sáng nhập nhòa của vần trăng và dường như nó cũng đang vui đùa với từng nhịp gió khẽ đung đưa tán cây. Nhìn lên góc nhỏ đó, nơi mà anh biết được ở phương trời xa xôi kia khi em đọc được những dòng này anh cũng có thể cảm nhận được ánh mắt đắm say khi em khẽ ngắm nhìn vần trăng đó, nơi mà anh gửi gắm lòng mình trong những câu chữ, hy vọng lúc đó không phải ban ngày là được haha.
Anh ngại khi viết những dòng này cho em, thật đấy ! Không phải vì anh ngại ngùng với tình yêu, đã qua rồi những lúc cái yêu thật lòng làm cho anh ngượng ngùng đỏ mặt, rồi đến cái thời anh cũng như những gã đàn ông khác đã từng đối di��n với nó với phong thái tự tin, một chút cao ngạo và một thái độ sẵn sàng chinh phục. Bây giờ thì đã khác, anh đối diện với nó với thái độ trầm tĩnh hơn, cảm nhận nó một cách từ từ và học cách chiêm nghiệm nhiều hơn, không còn vồ vập như trước nữa !
Nhưng anh vẫn ngại, ngại vì sợ phải đối diện với em và cả chính bản thân của mình, khi anh chưa là gì cả.. anh đã không còn liều mình yêu mặc kệ ngày mai. Anh đã đi qua những năm tháng cuồng nhiệt của tuổi trẻ với những tình yêu đầy khờ dại, với những lúc tưởng chừng như ta đã khôn lớn, với những ngày tháng rong ruổi chạy theo một ai đó, với những khoảng khắc vùi mình vào đau khổ với trái tim rệu rã đầy yếu đuối .. .Giờ đây, khi nhìn lại hành trình đã qua, nó tạo cho anh sự mãnh mẽ, gai góc nhưng nó cũng khiến cho anh trầm lắng đi nhiều, anh hiểu rõ bản thân mình mong muốn điều gì và cẩn thận suy xét mọi thứ với lý trí, với một tầm nhìn bao quát và thái độ dễ dàng chấp nhận hơn. Nhưng những điều đó lại khiến cho anh muốn nắm chắc chắn mọi thứ, không phải là những thứ xa vời dễ tuột tầm tay, cũng không phải những lời hoa mỹ như anh đang viết .. mà là sự chắc chắn về tương lai, của một nền tảng vững chắc, là những thứ mà con người ngoài kia ngày ngày vẫn luôn theo đuổi, là tham vọng, địa vị, tiền bạc, là những thứ được cho là kết tinh đến một đời sống tinh thần cao hơn mà xã hội ngoài kia dán mác và áp đặt, thật khó để cân bằng mọi thứ và cũng thật khó để đi ngược lại số đông ! Anh đang bị mắc kẹt, anh không muốn chạy trốn con tim của mình nữa, anh không muốn phải trốn tránh em nữa .. Vô tình khi anh tiếp tục chắp bút cho những dòng này trong đêm thứ hai hôm nay thì thấy em reblog một bài, và đó cũng dường như là chìa khóa cho lòng anh, mở ra cho anh thêm động lực, thêm vững tin vào chính tiếng lòng của trái tim này và cả bản thân mình.
Những năm tháng đi qua, em vẫn ở đó, hiện ra trong tâm trí anh lúc nào cũng là một cô gái với nụ cười rạng rỡ tít mắt, làm nổi bật lên chiếc gò má ửng hồng. Anh nhận ra em đã là chất xúc tác cho hành trình của mình thêm ý nghĩa, là hạt mầm được vun đắp trong sa mạc cằn cỗi, là bông hoa đẹp nhất đời anh.. và anh cũng nhận ra rằng anh yêu em từ thuở nào, chỉ là mọi thứ diễn ra một cách âm thầm mà thôi. Em đặc biệt đấy, không phải chỉ vì em là nàng thơ trong trái tim của bao người, mà hơn hết em còn là một tín hữu nữa.. thật hiếm để tìm được một cô gái sống với đức tin của mình một cách trọn vẹn, ý anh là ngay cả trên những nền tảng mạng xã hội kia, nơi mà con người ta dễ dàng buông lời xét đoán, phỉ báng và cay nghiệt chỉ với một dòng tin tức chưa được kiểm chứng, nơi mà các giá trị Công giáo bị ganh đua và đố kỵ, từ đó khiến cho con người ta dần trở nên nhạy cảm và rụt rè khi phải bày tỏ đức tin của mình, ngay cả anh cũng đã từng như thế. Ít nhất anh biết được, trong môi trường nuôi dưỡng nên con người em đã tồn tại và gắn bó với những giá trị căn bản vững chắc, mà anh tin rằng nó đã ươm mầm và tạo nên những kết quả tốt đẹp trong suốt cuộc đời của em.
Thôi thì anh mong chúng ta sẽ gặp nhau vào thời điểm chín muồi nhất, để cho tình khúc được ngân lên trọn vẹn. Để khi anh gặp được em, anh đã hoàn thiện được bản thân mình, vẫn giữ cho được ngọn lửa cháy bỏng đó không bị vụt tắt, giữ cho được niềm tin và hy vọng, vẫn là chính anh không bị nhem nhuốc bởi vòng xoáy của cuộc đời, vẫn là ánh mắt đăm chiêu mê mẩn trước nụ cười của em đó. Và để khi em gặp được anh, giữa muôn trùng khơi vẫn là dáng vẻ của một cô gái hồn nhiên đầy suy tư và mơ mộng với bờ vai nhỏ bé nhưng đầy mạnh mẽ, với ánh mắt vẫn rạng rỡ thơ ngây và tràn đầy nhiệt huyết, mong em vượt qua bão tố với lòng tin kiên định và sắt đá, để rồi ngày nắng lên đơm hoa kết trái vẫn giữ được mình một vẻ đẹp tâm hồn không bị lấm lem bởi những cơn sóng xô vùi dập và mong em vẫn là chính em như anh từng được biết.
Viết cho em và cho cả linh hồn cằn cỗi của chính anh.
Đêm Nha Trang loáng thoáng mưa bay, 20/03/2024.
17 notes
·
View notes
Text
Art by Not A Starchild
MEN IN DRAGS AT ĐA HOÀ SHRINE
(Tiếng Việt ở dưới)
The courtesan drum dance is well-known from a traditional festival in Triều Khúc Village, but this style also appears in the festival of Đa Hoà Shrine, located in Khoái Châu District, Hưng Yên Provine. During the festival, the courtesan drum dancers accompany the procession from many neighboring villages to converge at the main shrine. The procession is majestic and solemn, while the courtesan drum dancers are frivolous and love to tease the audience. These courtesans are, in fact, young men with makeup, dressed in áo tứ thân, skirts, khăn mỏ quạ, earrings, bracelets, (all being traditional wears of Vietnamese women), with the red-painted instrument trống cơm dangling in front of their chests, dancing in soft and flexible movements to the rhythm of the drums.
Folklore has it that the military mandarins and soldiers created this dance to boost their morales, ease their homesickness, and increase their spirits against the enemies. Since the barracks were womanless, fair-skinned young boys would dress themselves in women’s clothes, crossdressing as girls to entertain their fellow soldiers. These dances were created based on everyday activities of the working class in the countryside, such as the rhythm of rice growing, the beat of water splashes, and the many traditional games. Later, this dance was brought into the imperial palace to celebrate victories, then into rituals of temples and shrines.
In the past, women were not allowed to enter communal temples, therefore only men were chosen for this dance. The village boys will perform in drags in suggestive, floozy, and flirtatious manners, bringing laughter to the festival audience. Despite being merely an entertainment spectacle, this drum dance has been incorporated into saint-serving rituals of Chử Đồng Tử Festival, honoring one of the greatest saints in Vietnamese pantheon, Chử Đồng Tử.
A non-religious crossdressing performance for pure entertainment such as this is quite similar to the drag culture of the LGBT+ community: both are for entertainment while still giving off elements of homoeroticism.
==================
NAM CẢI NỮ TRANG TẠI ĐỀN ĐA HOÀ
Điệu múa con đĩ đánh bồng được biết đến bởi lễ hội tại làng Triều Khúc 潮曲, nhưng điệu múa này cũng xuất hiện trong lễ hội đền Đa Hoà 多和 (huyện Khoái Châu, Hưng Yên). Trong ngày hội, các con đĩ đánh bồng đi cùng đoàn rước từ các làng hội tụ về đền chính. Đoàn rước bề thế, long trọng, còn con đĩ đánh bồng thì cợt nhả, đôi lúc gây trò chọc ghẹo mọi người. Các con đĩ đánh bồng cũng đều là trai tráng mặt hoa da phấn, vận áo tứ thân, váy đụp, khăn mỏ quạ, đeo trống cơm được sơn màu đỏ trước ngực, cài bông tai, đeo vòng, say sưa với những động tác mềm mại, linh hoạt theo nhịp trống hội.
Dân gian truyền miệng, các quan võ và binh lính ra trận đánh giặc đã sáng tạo ra điệu múa này để khích lệ tinh thần binh sĩ, giúp họ vơi đi nỗi nhớ nhà và có thêm ý chí giết giặc. Do doanh trại toàn đàn ông, không có phụ nữ, nên những chàng trai trắng trẻo vận quần áo phụ nữ, giả gái diễn trò mua vui cho anh em. Họ sáng tạo ra những điệu múa dựa trên những hoạt động thường ngày, dựa trên cuộc sống lao động của thôn quê, như nhịp cấy lúa, nhịp tát nước, và nhịp các trò chơi. Sau, điệu múa này được đưa vào trong cung đình nhân dịp mừng thắng trận, đưa vào tế lễ trong các đình và đền.
Ngày xưa, quan niệm phụ nữ không được bước vào chốn đình chung nên chỉ tuyển chọn nam nhân múa điệu này. Các trai làng hoá thân thành gái thể hiện thành công sự lẳng lơ, đưa tình gây tiếng cười thoải mái cho khách trẩy hội. Từ một điệu múa mua vui, múa con đĩ đánh bồng đư���c đưa vào một phần của các nghi thức tế lễ để hầu Thánh: điệu múa con đĩ đánh bồng đã trở thành một nét văn hoá không thể thiếu trong lễ hội Chử Đồng Tử 褚童子.
Một điệu múa nam cải nữ trang để mua vui vốn không gắn liền với tôn giáo như thế này khá tương tự với văn hoá đảo trang để mua vui của cộng đồng LGBT+, vừa để giải trí, vừa thách thức mọi chuẩn mực của giới tính.
__________ Tác giả: Lê Bích (vovworld.vn/vi-VN/media/doc-dao-dieu-mua-cua-le-hoi-lang-trieu-khuc-con-di-danh-bong-820635.vov)
33 notes
·
View notes
Text
Những ngày hạ vắng thưa người lái xe trên phố cũ quận 2, lưng áo người đầy mồ hôi dấp dính vì mùa nắng này là mùa oi mùa gắt. Nhịp độ đều đều của thời tiết Sài Gòn thi thoảng cũng bị trêu ngươi bởi một vài biến tấu. Mà bạn nữ sau lưng làm bộ không để ý, cũng chỉ cười, tim rộn ràng khấp khởi vì lâu lắm mới gặp lại người xưa. Tóc bạn đen, váy bạn dài, giày gót cao đặt gọn lên gạt chân xe.
Nghe bạn kể chuyện, một cú ngoặt chẳng ai ngờ tới. Người hỏi sao bạn không theo mối cũ, chứ bốn năm hẹn hò, đầu năm còn hân hoan dạm ngõ, nói tan là tan, không hợp rồi hết chuyện hết duyên.
Bạn kể gọn gàng, mấy câu là xong một đoạn tình, xâu chuỗi lại rồi chẳng ai biết nói thêm gì. Bạn và Trình quen nhau độ 20,21, quen thời sinh viên ngây dại chập chững vào đời, dăm ba câu tin nhắn trên mạng xã hội, cũng không ai mở lời, cứ vậy mà bên nhau. Thời đại này người ta xem câu tỏ tình là tích cũ chuyện xưa, trăm lời ngọt nhạt không thể thốt ra nổi một câu bắt đầu. Thứ sến sẩm đấy quý như vàng, nó hiếm, nó lạ và vô giá. Bạn ngổ ngáo, bụi bặm, quen rong ruổi theo đuổi một nỗi đam mê bất tận của việc đi và khám phá. Trong bạn đau đáu một thế giới lạ lùng đầy bí ẩn. Một nụ hôn phớt với Nguyên trên tầng thượng đã từng mang dập dìu những cảm xúc rạo rực giờ đây chỉ còn tiếng ong ong của tasks, deadline và những nỗi sợ hãi của sự mất định hướng và tự do khi bắt đầu phải đi vào khuôn phép. Mỗi ngày vật vã một cuộc chơi mới.
Trình - như cái tên mạnh mẽ của anh. Lạnh lùng và nguyên tắc, như cỗ máy đều đều đang độ cống hiến. Anh kiến trúc sư tương lai giỏi giang và tỉ mẩn, yêu cầu cao với chuẩn sống và cuộc đời. Bạn là ngoại lệ, cũng là điều duy nhất anh dành một chỗ cho sự lộn xộn thiếu nề nếp bước vào thế giới của mình. Thỉnh thoảng bạn sẽ nghĩ, tại sao Trình lại chấp nhận một người phụ nữ hỗn loạn như thế này song hành, nhưng suy nghĩ chỉ vừa thoáng qua, lập tức đã bị vùi dập bởi những cơn gió lốc thương trường bạn cho là quan trọng, dù về quy mô, bạn biết thừa là chưa thấm vào đâu. Những bài học lý thuyết, những kinh nghiệm vỡ lòng, nhưng hơn thua thiệt hơn của thực tế sẽ làm bạn chuyến choáng trong cơn say thất bại và chiến thắng, một lúc lơ đãng... có thể đánh mất bản thân.
Lần bạn đi ngắm biển xa, bạn gọi anh thông báo một tiếng khi đã ngồi trước đêm đen của một thành phố khác. Anh hỏi bạn đâu, bạn đã đi đâu mất rồi. Bạn cười khùng bảo anh đừng lo, chuyến công tác ngắn ngày, bạn sẽ về sớm, rủ anh đi ăn đêm Sài Gòn bù đắp. Chọn quán ngon nhất bạn search tìm trên tiktok, hi vọng thuật toán của cái hệ thống đấy sẽ tìm được gì hay ho. Nhiều lần bạn vui phát điên vì tìm được chỗ hợp ý Trình, nhiều lần buồn phát khóc vì rõ ràng là không có kế hoạch tốt sẽ dễ để anh phải chịu đựng mớ dở hơi cám lợn nào cùng mình. Bạn thấy tội lỗi. Bạn đã hi vọng mình có thể làm tốt hơn. Bạn cố đổ lỗi cho sự thiếu chuẩn bị bằng việc dỗi ngược lại để anh có thể dỗ dành.
Đầu năm, Trình lên kế hoạch thưa chuyện mẹ cha, đón bạn về nhà. Bạn ngúng nguẩy trong vui sướng dù kế hoạch là dời ngày cưới 2 năm sau ngày dạm hỏi (bạn đòi anh thế), phải là nhẫn sang nhất, đắt đỏ nhất vì đấy có thể là thứ trang sức lấp lánh nhất bạn vì anh mà muốn đeo cả đời này. Mỗi một món đồ bạn chọn mang theo trên người, đều là những đoạn thời gian đẹp nhất bạn muốn giữ lại cho riêng mình (hoặc chia sẻ với anh, nếu anh muốn).
Một ngày nọ, đôi mắt bạn phải thấy những điều không nên thấy, bạn ước bạn có thể giả vờ như không biết rồi tiếp tục bên Trình như đã từng. Bạn đã thấy suối tóc bồng bềnh, bạn đã thấy dịu dàng, nhỏ nhẹ và tinh tế. Bạn thấy sự quy củ và khuôn phép. Bạn thấy sức sống tràn đầy và đảm đang nữ tính. Sự ngọt ngào bên kia nhấn chìm bạn trong biển cả tối đen lợt lạt của màu biển đêm. Thì ra Trình - hay mọi người đàn ông khác trên đời này (mà bạn cũng không quan tâm lắm) đều yêu thích một nàng thơ. Bạn đã không biết. Hoặc bạn ước vậy.
Trước cánh cổng quen thuộc, bạn đứng ở góc xa, ngơ ngẩn. Hoa giấy bay lả tả. Thật lạ, sao không phải hôn phớt. Say đắm và lãng mạn hơn bất kỳ cảnh phim nào mà bạn từng xem. Đường về nhà bạn tự dưng xa quá, trăng đêm nay sáng tỏ, bóng đèn đường nổi trôi nhập nhoạng trong cái cúi gằm, nước đọng nhoè nhoẹt ướt đôi mắt một người si.
Đêm dài, dài ơi là dài....
Bạn cũng nhớ lắm, mà bạn giỏi im, trong khắc khoải của những đêm mộng mị, những câu chuyện, những bộ phim mới, công việc mới kéo bạn tìm kiếm một chốn khuây khoả trốn qua thực tại. Bạn không trách móc câu nào, không gọi gì lại, chỉ thấy thương Trình. Bấy nhiêu lâu nhỉ, anh đã phải chịu đựng bấy nhiêu lâu rồi.
Người nói muốn ôm lấy bạn một cái, bụi đường Sài Gòn cũng đang làm mắt người đỏ hoe, mà phải tội đang lái xe lưu thông trên đường lớn, thôi ráng tí tới quán cafe, gọi ly bạc xỉu rồi người kiếm cớ ôm ấp an ủi bạn, chả mấy khi.
Rồi sao, bây giờ phải làm sao? Người hỏi. Chẳng sao cả, cứ vậy thôi, cuộc chơi còn dài, player 2 không còn nữa thì thôi vậy. Cũng không hẳn, trước giờ Trình cũng chỉ để máy treo, anh bảo nhìn bạn chơi thôi cũng đủ vui cho cả hai rồi.
Người nhích ra đằng sau xe một chút, tấm lưng rộng đủ chở che một trái tim im lìm, không còn nhảy nhót loạn lên như lần gần nhất người gặp. Đầu bạn tựa giữa hõm lưng người, lưng bạn còng xuống, khe khẽ run cả đoạn đường.
4 notes
·
View notes
Text
Cả chiều ngồi trên cơ quan nhìn ra sân thấy mưa lất phất. Vài hạt mưa còn đọng trên mặt kính, thỉnh thoảng lăn vệt dài xuống khung cửa. Người ta không mong chờ gì những ngày ảm đạm, đặc biệt trong thời khắc hứng chịu quá nhiều đau thương từ việc mất người thân. Một cuộc đời ẩn chứa nhiều cuộc gặp gỡ, nhiều cuộc tiễn đưa. Họ gắn chặt với bạn trong khoảng thời gian dài rồi đột ngột ra đi mà bạn chưa kịp chuẩn bị tinh thần, chưa kịp chấp nhận sự thật. Mọi kỷ niệm ùa về, bạn hiểu họ là một phần trong huyết quản, trong máu thịt, trong trái tim đang đập từng nhịp để duy trì sự sống. Nó biến chuyển từ đông đặc sang loãng, một vết thương dần nứt ra theo thời gian, theo nỗi nhớ đầy vơi. Trước khi đi, mình bị cuốn theo mưa.
Chú tiếp mình ngoài sân. Chú bảo bà ra đi nhanh quá rồi im lặng. Sau cặp kính, mắt chú đỏ hoe đi. Đi trọn đời binh nghiệp trong lực lượng công an, khi về hưu chú là con trai của bà. Đứa con chăm lo cho mẹ từng bữa ăn, giấc ngủ, trực bệnh viện ngày mẹ nhập hồi sức cấp cứu và khóc òa lên trong giây phút cuối cùng. Tình yêu của chú dành cho mẹ hệt tình yêu của chú thường đẩy mẹ đi trên xe lăng ngày ngày ngang nhà mình. Đàn ông có quyền được khóc khi người thân ra đi dù mạnh mẽ đến đâu trước sự khuất dần của hình hài con người quen thuộc, khuất dần ở nơi cách xa trung tâm thành phố, khuất dần và nếp vào ngăn xếp nào đó trong tâm trí để trở thành ký ức.
Đoan cũng khóc ở nhiều đoạn. Mình hay mọi đứa trẻ khác thường nhớ về bà với hình ảnh bà dúi tiền cho dù bà không có nhiều, quan tâm mọi điều cho đứa cháu cả tuổi thơ quấn quít cùng mình. Xa rồi ngày đó, chúng mình chẳng còn bà nữa nhưng biết đâu bà đang đi đến thế giới khác cũng vui như thế giới từng sống thì sao. Bà mãi ở đó, chứng kiến chúng mình trưởng thành, kết hôn và hằng yêu cháu mình...
3 notes
·
View notes
Text
"Rosie thân mến,
Em xứng đáng với một người đàn ông sẽ yêu em trên từng nhịp đập của con tim anh ấy, một người chỉ luôn nghĩ về em, một người có thể dành mọi phút trong ngày chỉ để đoán xem em đang làm gì, em nơi đâu, có ở cùng ai và liệu em có ổn?
Em cần một người giúp em thực hiện những ước mơ, bảo vệ em khỏi những ưu phiền.
Em cần một người tôn trọng em đúng mực, yêu mọi thứ thuộc về em kể cả những khuyết điểm. Và em nên ở cạnh một người có thể khiến em vui vẻ, hạnh phúc và luôn ngập tràn trong tình yêu thương."
Phim: Love, Rosie (2014)
12 notes
·
View notes
Text
trans
(Không phải tiệc cho trai thẳng)
Vào một đêm của nhiều năm trước, ở một bữa tiệc đêm được tổ chức quy mô lớn tại một căn biệt thự đồng quê bang California. Gần như mọi quốc gia trên thế giới đều được mời tham dự. Sau tiệc chiêu đãi, mọi người tự do hoạt động giải trí và xã giao. Đêm đó, căn phòng tràn ngập tiếng nhạc rap Gangster ầm ĩ, kèm theo tiếng trống dồn dập của loa trầm khiến đám đông dường thêm náo nhiệt, nhiều người khác rầm rộ trong phòng hát.
Máy hát Karaoke Nhật Bản mang đến đã trở nên rất nổi tiếng trong bữa tiệc, Mỹ ca hát vui vẻ làm Nhật Bản cũng hùa theo vỗ tay, thi thoảng cậu ta cũng trình một vài bài. Cậu và Hàn Quốc có vẻ biết nhiều bài hát tiếng Anh, dù phát âm không được lưu loát cậu ta vẫn làm mọi người cảm thấy thích thú. Trong góc tối của căn phòng một người đang lẩm bẩm một mình, bình thường anh chàng người Nhật này trông rất lạnh lùng, hào hoa, nhưng vậy không ngờ khi dự tiệc tính cách cậu ta thay đổi hoàn toàn, vẻ e dè thường ngày biến mất, thậm chí còn chủ động bắt chuyện trước khi trả lời một cách lịch sự. Ngược lại, thái độ của anh ta tại buổi giao lưu này đối lập với của Nhật. Trong một bữa tiệc anh ta luôn mong rằng sẽ không có ai tới hỏi chuyện với mình, vì vậy nên lủi thủi ngồi trong góc thật im ắng mà không quan tâm đến xung quanh, và nếu ai có hỏi gì anh ta cũng sẽ chỉ đáp lại một cách ngắn ngọn cho qua chuyện.
Trung Quốc vốn không thích tiệc do người Tây tổ chức, nhiều lần tìm đủ lý do viện cớ để không phải tham dự, nhưng luôn từ chối những lời mời như thế cũng không tốt, người khác sẽ cho rằng anh đang tự cô lập, lạc nhịp với xu thế chung của thế giới. Đặc biệt với tư cách là một trong năm thành viên thường trực của Liên Hợp Quốc, sự vắng mặt của Cộng Hoà Nhân dân Trung Hoa là không thể chấp nhận được. Cho dù có thể ở nơi đông người như vậy không chắc sẽ có ai để ý điều đó, anh vẫn phải gượng ép bản thân tới để giữ thể diện.
Hoạt động KTV vẫn đang diễn ra, thỉnh thoảng có vài tên đàn ông say khướt mà tùy tiện khoác tay lên vai anh, hành động thân mật này khiến anh hơi khó chịu nhưng vẫn cố im lặng mà chịu đựng. Sau một hồi đa số người dự tiệc đã chán việc hát hò và bắt đầu tản ra làm việc riêng, mỗi anh chàng người Philippines vẫn tiếp tục hát say sưa. Nhiều người ra ban công và trò chuyện với nhau. Một số kẻ như Hoa Kỳ, Anh Quốc và Hà Lan sẽ cùng vào một căn phòng nhỏ, khoá cửa lại và bắt đầu cắt các mảnh pha lê trắng bằng thẻ ngân hàng cho thật mịn và chia thành các hàng, rồi hít lên mũi thật thoả thuê. Mỗi khi hai tên Anglo đó giở trò, đám đàn em Ngũ Nhãn lần lượt nối gót anh chúng tham gia. Chỉ những người không có tốt đẹp gì mới tụ tập với nhau như vậy. Trung Quốc cảm thấy kinh tởm khi anh được mời thử, tế nhị mà từ chối rồi lảng tránh họ.
Anh ta chỉ định tự mình lặng lẽ mà rót thêm rượu vào ly cocktail trong tay, ngồi với bóng mình ở quầy bar rồi từ từ mà nhấm nháp, nhưng ý muốn được yên tĩnh và một mình của anh mãi bị dập tắt, bởi luôn có ai đó nháy mắt với anh- khốn nạn hơn nữa, luôn luôn là một tên đực rựa say mèm tự nhiên m�� đến mà tán tỉnh với anh, toàn đàn ông, không bao giờ một người phụ nữ. Mặc dù anh tự cố trấn an bản thân rằng có thể những người này chỉ đang tỏ ra thân thiện với anh và mọi chuyện là hiều nhầm, chuyện này vẫn làm anh thấy rợn cả người. Anh đã thay chỗ ngồi nhiều lần nhưng việc những người này cứ lấn tới lật đổ mọi hoài nghi trước đó. Không biết liệu là do cồn làm mờ mắt hay những kẻ này từ đầu đã muốn tiếp cận anh rồi.
Thu mình lại không nói gì với hi vọng rằng người đó sẽ mất hứng rồi bỏ đi, nhưng sự thiếu phản kháng của anh chỉ làm họ thêm táo bạo mà sờ soạng một nam nhân không biết xấu hổ.
Lúc này Trung Quốc bắt đầu thấy ngứa tay, tức tối nổi ý tưởng để dụ mấy tên khốn này vào một căn phòng kín hoặc bụi cây nào đó bên ngoài nhà rồi đánh cho sướng tay. Trước đây anh ta đã từng làm việc đó một lần, và suýt biến người đó thành tàn phế, nhưng lúc đó vì hắn ta say quá mà trượt chân ngã xuống cái mương nào đó và thoát cơn thịnh nộ chưa tan hẳn. Hiện tại anh không nắm chắc người ngồi trước anh tỉnh táo cỡ nào, nếu lặp lại chuyện đó bây giờ, thế nào cũng có tai hoạ tầm cỡ quốc tế giáng đầu anh. Vì vậy anh đành nén giận rồi hít thở thật sâu, lịch sự đẩy kẻ quấy rối sang một bên và tìm đến một góc ban công yên lắng rồi dựa vào lan can châm điếu thuốc. Phía trong nhà vang ra tiếng cổ vũ và reo hò, báo hiệu rằng sự kiến chính của bữa tiệc, cuộc thi vật tay đã bắt đầu. Trong một cuộc thi như thế thường thì quán quân sẽ là Hoa Kỳ, tranh giành vị trí thứ nhất với hắn có Nga hoặc Vương quốc Anh, những người còn lại coi như tiết mục phụ. Trong trận đấu tập của Nga và Anh, Nga không xem Anh là đối thủ nghiêm túc và thậm chí nhẹ tay với anh ta, mặt khác, Anh Quốc thua không chịu được, cái tính xấu khi say xỉn lộ ra và rủa địa ngục đẫm máu lên tất cả. Lúc này một số người xem nhân cơ hội để đặt cược với nhau ai sẽ thắng ván sau, dù chỉ là trò chơi giết thời gian cho khán giả, số tiền hấp dẫn được đặt ra để cược làm cảnh cờ bạc sôi động không kém.
Tất nhiên, những chuyện này đều không liên can gì đến Trung Quốc, hắn vốn dĩ không muốn tham gia, may mắn thay Mỹ chưa bao giờ chủ động mời hắn tham gia những chuyện này. Hắn như điếc với tiếng người, mắt men theo làn khói bay thẳng, chỉ ngước mắt lên nhìn trăng mặc đi âm thanh huyên náo của bữa tiệc.
"Sao vậy? Anh ghét ở đây à?"
Bên cạnh anh ta xuất hiện một người, anh không biết bóng người này đột nhiên xuất hiện ở đâu, liếc mắt liền phát hiện đó là Việt Nam. Cô ta thản nhiên dựa người lại lan can gần anh, từ khi nào không biết, và đang bắt chuyện với anh.
Anh hơi ngạc nhiên là có người để ý tới sự hiện diện mờ loà c���a anh ở trong một bữa tiệc đông người như vậy, nhưng không có vẻ thấy phiền về sự tĩnh lặng bị phá vỡ.
"Không hề, từ đầu tôi đã muốn đi."
Trung Quốc nhìn trăng, nhàn nhạt mà đáp. "Thỉnh thoảng tham gia các hoạt động xã hội như này không có gì sai, đặc biệt nếu điều đó là để làm giàu và thúc đẩy giao lưu quốc tế."
"Vậy tại sao anh ra đây một mình?"
“Muộn rồi nên tôi thấy hơi buồn ngủ, đi ra ngoài để lấy lại tỉnh táo, lát nữa vào lại.” Hắn thở một vòng khói từ điếu thuốc lá.
"Tôi có nhớ lần trước anh không tới."
Anh quay sang nhìn Việt Nam, thái độ mơ hồ có chút cảnh giác trước cô, nhưng bình tĩnh mà đáp lại.
“Ồ, hôm đó có việc bận nên không đến được.” Thật sự không có bí mật gì nhất định phải giấu diếm nhưng vẫn nên tránh lộ ra sơ hở, anh nghĩ thầm, rồi cầm ly rượu lên đưa lên miệng.
“Anh biết không?” Cô tiến lại gần hơn, trong lời có ẩn ý.
"Phụ nữ chúng tôi khi trò chuyện với nhau, bọn tôi thích so sánh người đàn ông nào hấp dẫn hơn… Anh biết họ đã đánh giá anh thế nào không?"
"…"
Biểu cảm của Trung Quốc có vẻ bình thường và không hứng thú với chủ đề này lắm, anh vờ như không lắng nghe những gì cô nói nhưng câu đó đã làm tai anh vảnh lên, nó đụng đến anh một cách khiến động tác uống rượu khựng lại. Đúng thật, anh không được lòng phụ nữ cho lắm, rất hiếm khi có cô nàng nào đó chủ động bắt chuyện với anh, một nữ gián điệp từng lợi dụng điều đó và dùng mỹ nhân kế để tiếp cận anh.
"Họ nói khuôn mặt anh nhìn quá non nớt, và mái tóc dài làm anh trong thật nữ tính, ẻo lả…"
Nhấn mạnh của từ "ẻo lả" làm giáng một đòn nặng nề lên cái tôi của Trung Quốc.
"Cái gì?! Cô gọi ai ẻo lả… Ặc-"
Rõ ràng lời nói đó đã chạm sâu đến thâm tâm của anh, tóc trên người dựng đứng lên, thậm chí vô ý sặc rượu mà phun ra thứ nước mình vừa uống. Kẻ mặt lạnh này, người mới một giây trước đang còn tỉnh táo lại mất bình tĩnh vì một câu nói. Cho dù có là thật hay bịa, Trung Quốc thì thầm dưới hơi thở của mình, thề rằng sau này nếu nhất định phải chấn chỉnh ngay trong chính nước của mình, nhất định phải xoá sạch dấu vết của hình ảnh người đàn ông Châu Á ẻo lả, cho dù hai từ này đủ để diễn tả anh một cách cực kỳ khiêu gợi, khốn kiếp!
Thấy vẻ mặt đắc ý như bắt thóp được hắn của người con gái trước mặt, hắn nhận ra mình vô tình cư xử một cách xấu hổ trước mặt cô và lập tức chấn làm dịu cảm xúc lại, ít nhất là trên bề ngoài, và lấy khăn tay từ trong túi áo khoác ra lau khóe miệng có dính rượu bị phun ra, giọng cũng trở lại bình tĩnh như trước và tiếp tục, hơi vội vã.
"Ta tu luyện đạo Gia Tiên qua mấy ngàn năm nên mới được như bây giờ, hiếm có ai làm được. Hơn nữa, thân thể da thịt đều từ tổ tiên truyền lại, mái tóc dài để tượng trưng cho sự trường tồn văn hóa, ngươi hỏi xem để thế này cắt đi làm gì, rồi thấy tiếc. Ta như thế này, người ngoài muốn nghĩ gì thì nghĩ."
Dù có thể lập tức lấy lại sự điềm tĩnh cũng vô ích. Cô ta biết mình đã chạm vào tim đen của anh và có ý định tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa.
"Vâng, anh nói không sai, vậy nên tôi đã giải thích với họ rằng bởi vì anh khác người bình thường, có thể nói là… một người vô tính, tự thiến, sống như đi tu… Hẳn anh ta chỉ muốn thăng thiên càng sớm càng tốt, tránh rượu chè, ăn mặn. Không tham gia những thú vui cuộc sống. Còn hứng thú với đàn bà, lại càng không thể."
"Tôi-"
Trung Quốc quay mặt với Việt Nam.
Đúng là một trò đùa, hắn ta có đầy rẫy kinh nghiệm trong việc giường chiếu, nhưng giờ lại bị nhầm là trai tân? bị thiến?
"Cô thực sự nghĩ về tôi như thế sao? Như thể chúng ta chưa từng quen biết nhau vậy…Đừng nói cô thực sự tin vào những lời tự bịa đặt đó thật.
“Tôi không biết mình có tin không. Nhưng họ thì có, và-”
Cô hạ giọng.
"Thực ra tôi cũng có chút nghi ngờ, trước giờ chỉ thấy anh âu yếm với đàn ông… Anh thật sự không có hứng thú với phụ nữ sao?"
"…ai ở đây cũng từng được âu yếm."
"Nhưng anh là người duy nhất chưa bao giờ ôm ấp một người phụ nữ."
"…"
"Còn nữa, tôi chưa nói hết, tôi biết anh thích may mấy bộ y phục của nữ ở nhà- à, không, phải là trang phục cosplay anime Nhật mới đúng? Thật kì lạ khi anh mặc chúng lên, bộ dạng anh như trở nên đáng yêu, yếu đuối hơn nữ nhi, như thể anh muốn những ai nhìn vào muốn tàn phá và chiếm lấy, tôi luôn tự hỏi… Có thực sự anh đang tăng cường cái gọi là sức hút và ảnh hưởng quốc tế bằng cách này? Chỉ chờ người khác xông vào, và từ bỏ phẩm giá của mình để đổi lấy chút lợi tức thời? Trung Quốc, thực sự anh muốn gì vậy? Anh đang giả vờ sao- Nhìn đây."
Việt Nam kéo tay áo cô lên và giơ cổ tay trước mặt anh ta, có vết thương đỏ trên cánh tay hình như mới bắt đầu lành lại.
"Một kẻ trông yếu đuối, ngốc nghếch như anh lại có thể… Năm đó anh đã bắn tôi không thương tiếc. Tôi không hề nghĩ mình thua, mà còn thắng trận đó một cách mỹ mãn, nhưng vết thương này mãi không đi… Hỡ cứ nâng vật nặng gì nó lại mở ra và bắt đầu chảy máu. Anh đã thua, nhưng lại có thể ngơ ngác như thể chẳng có gì xảy ra, sao anh bình thường được như vậy, hay đó chỉ là giả vờ, anh…"
"Đừng nói nữa."
Thấy tâm trạng và giọng điệu của cô ta dần càng dao động, anh phải ngắt lời cô, trong lòng cảm thấy bất an, chuyện cũ sao cô có thể nhắc lại khi họ ở tiệc, với lại anh ta không muốn tỏ ra quan tâm đến cô chút nào.
"Tôi biết cô không hài lòng gì với việc tôi làm, cũng không ưa tôi, nhưng để tôi nói điều này: Thứ nhất, tôi làm mấy điều đó không phải để kiếm tiền, mà là để giải trí mua vui cho lũ trẻ trong nước, còn cosplay thì sao? Tôi được khen là múa diễn Thôi Anh Anh và Đỗ Lệ Nương rất hay.
Thứ hai, có lẽ đúng thật không có người phụ nữ nào trên thế gian này có nửa sự quyến rũ so với phong thái của tôi khi diễn kịch côn khúc trong vai nữ. Nhưng không có nghĩa là tên biến thái nào có thể tùy tiện đụng vào, ai dám đặt một ngón tay lên ta, gãy hai ngón"
"……Tôi không tin."
"Cô không tin và tôi cũng không thể thay đổi được điều đó."
"Có một cách để làm tôi tin."
Việt Nam chỉ vào đám đông xì xào bên trong và nói:
"Nếu ngươi thực sự là nam nhân, cùng anh ta đi so một trận, dù không thắng nổi, đối với tôi vẫn coi như anh đã chứng tỏ bản thân, thấy sao?"
Đám đông lại hò reo khi Hoa Kỳ đánh bại Liên Bang Nga một lần nữa và giành danh hiệu quán quân. Trung Quốc lờ đi âm thanh đó và đáp lại đầy mỉa mai.
"Ôi, đã lâu lắm rồi em mới nhiều lời như vậy, em cố tình để khiêu khích tôi à. Em đùa tôi à? Em muốn chứng minh điều gì trong trò chơi cho trẻ con này? Để anh chơi với chúng rồi về nhà mệt lử nhìn em hả hê bên cạnh?"
"Anh thấy sợ."
"Không, không hề…"
"Chẳng lẽ một trong năm thành viên thường trực của Liên Hợp Quốc không có cảm xúc khi danh dự bị lăng mạ?"
"Tôi không muốn phí hơi mà ganh đua với đám người trẻ này, sức phải để lại mà sử dụng cho việc này việc kia, có nhiều thứ quan trọng hơn…"
"…đồ hèn nhát, quá hèn nhát."
"Cô muốn nói sao cũng được."
Anh quay lưng lại với cô, coi bộ không quan tâm.
Việt Nam lại nhìn vào căn phòng, nhìn đám đông, rồi quay lại phía gã người Trung Quốc, hít một hơi thật sâu rồi nói.
"Không biết anh thật sự thờ ơ hay giả vờ? Anh không thấy bọn họ còn cá cược với nhau sao? Trong đó có một hàng nam nhân đang đợi đến lượt để thể hiện bản thân."
"Tôi biết, và tôi cũng không muốn làm dễ cho cô." Hắn lại liếc nhìn cô, một lúc sau lại nhìn khói thuốc, nói tiếp: " Cô muốn đi cổ vũ hay làm gì thì cứ tự nhiên, đừng vì tôi mà cảm thấy ép buộc. Ngưng xúi giục tôi tham gia mấy trò trẻ con này, tôi không muốn cho cô toại nguyện."
"….Được lắm."
Việt Nam không muốn chỉ thế mà bỏ đi, tiếp tục nâng mức dằn mặt anh ta: "Một tên đàn ông thiếu ý chí, sức hút cũng không có, so với các thành viên châu Á khác thì không lãng mạn như Hàn Quốc, lịch lãm như Nhật Bản. Hắn ta chẳng có gì ngoài một vẻ cổ hủ và cổ hủ. Chẳng trách đến cả cô em gái Đài Loan cũng coi thường hắn…"
"…Cô bé này thì biết gì về việc làm trai?"
Anh lườm cô.
"Nam nhi phải có hoài bão lớn và tập trung vào việc xây dựng một sự nghiệp lớn. Đàn bà giống như quần áo, không đáng để tâm. Và để tôi nói cô điều này- Tiểu Việt, không, đồng chí Việt Nam, hãy kiên định trên con đường xây dựng xã hội chủ nghĩa, hãy vững vàng ý chí, đừng vì những thứ tầm thường hạ đẳng này mà làm cho lóa mắt mà mất phương hướng, không đi lệch đường và càng ngày càng tiến xa!"
Việt Nam khịt mũi một cách khó chịu và cũng không trả lời gì. Trung Quốc thấy thế không nói thêm nữa và nhìn đồng hồ trên tay, đã đến giờ về thường lệ của anh. Anh liền quay người lại và chuẩn bị trở lại phòng khách, định không để ý thêm nữa đến Việt Nam, nhưng chưa đi đầy một bước thì sững lại, nhìn cô từ trên xuống dưới. Thấy cô ta mặc một bộ âu phục của nam trong không khác mấy so với bộ bản thân anh đang mặc, như thể nó được may lại để vừa người cô ấy.
"Lần sau đến bắt chuyện với tôi, đừng ăn mang như đàn ông, trong nhà tôi không thiếu gương soi, tôi không muốn khi ra khỏi nhà phải mang chúng theo vì cô."
4 notes
·
View notes
Text
我有一个秘密… 一个藏在我心里的秘密…
Lâu lắm không cày phim rồi 😂 cảm thấy không thú vị, cũng không có bộ phim nào thật sự hấp dẫn tới những phút cuối cùng. Ai ngờ, tình cờ lướt 1 đoạn quảng cáo trên insta lại lọt hố không trèo ra nổi 🤣 Motip không mới, nhưng cách thể hiện rất cảm xúc, lại chạm đúng gu, thời lượng vừa phải không quá dài dòng, thế nên vô cùng yên tâm thoải mái dọn chỗ chầu chực ngồi hóng từng tập, xem đến hết mới thôi ~~
Phim chuyển thể từ tiểu thuyết gần đây không còn nổi trội như trước. Rất khó để tìm được một bộ phim hay. May mắn sao, không vì những lí do nào đó hay cái sự lười của bản thân mà lỡ mất một bộ phim đáng xem đến vậy 😍
Thanh xuân của mỗi người, hình như đều có bóng hình của một người nào đó.
Người ấy thông minh giỏi giang, đẹp trai cao ráo. Người ấy rất tốt, cũng rất chân thành. Chỉ cần nhìn thấy người ấy, trái tim liền loạn nhịp, đầu óc trống trơn, không biết phải nói gì mới phải.
Nhưng không phải ai, cũng có thể biến thứ tình cảm thầm kín ấy thành hiện thực. Không phải ai yêu thầm rồi cũng được đáp lại.
Tang Trĩ có tình cảm với Đoàn Gia Hứa từ rất sớm, sớm đến mức dẫu có nói ra thành lời cũng không ai tin tưởng.
Không phải nói trẻ con không được yêu, cũng không hiểu yêu. Tình yêu của con trẻ rất đơn giản, thuần tuý, thậm chí có khi còn sâu sắc hơn người lớn rất nhiều. Trẻ con không có tiêu chuẩn chọn người yêu, càng không cân đong đo đếm chi li trước khi bắt đầu có tình cảm với ai đó. Thích chính là thích, yêu chính là yêu, đơn giản chỉ là cảm xúc đến từ con tim. Chỉ là, người lớn, có đôi khi quên mất sự đơn giản đó, nên thản nhiên phủ định tình cảm của trẻ con, phủ định sự chân thành duy nhất ấy.
Tang Trĩ chọn cách giấu kín tình cảm của mình, cẩn thận không cho ai phát hiện ra. Cô không ngừng cố gắng, trau dồi bản thân, học hành chăm chỉ. Cô thậm chí sẵn sàng đến một thành phố hoàn toàn xa lạ học đại học, chỉ vì muốn gần anh hơn một chút.
Cô thực sự, thực sự rất thích anh.
Khi hai người bắt đầu, cô lo được lo mất, bất an lo lắng. Nhưng khi thực sự tin vào tình cảm của hai người, cô lại trở về là chính mình, tuân theo bản năng, hết lòng hết dạ với người yêu. Cô biết khi nào anh không vui, cô cảm giác được cảm xúc của anh thay đổi, cô sẵn sàng đứng lên bảo vệ anh, không để anh phải chịu thêm bất kì tổn thương nào.
Tình yêu của cô, đơn giản thuần tuý như một đứa trẻ. Yêu và được yêu, đơn giản lại chính là hạnh phúc.
Nếu như Tang Trĩ sinh ra và lớn lên trong sự yêu thương của gia đình, mọi hành động lời nói đều toát lên sự thiên chân sạch sẽ, vậy thì Đoàn Gia Hứa lại là một người kém may mắn hơn, nếu không muốn nói là thương tổn tràn đầy trong những năm tháng đáng lẽ phải được nâng niu coi trọng nhất.
Người cha vô trách nhiệm chọn cách tự sát để thoái thác trách nhiệm đâm xe trúng người khác, sau cùng lại thành người thực vật, sống không được chết không xong. Người mẹ dù rất yêu thương con, không ngừng nỗ lực đền bù cho sai lầm của chồng nhưng không thể chiến thắng bệnh tật. Món nợ khổng lồ tưởng chừng như tảng đá nghìn cân đè nặng lên đôi vai người thanh niên còn chưa tới tuổi trưởng thành. Tất cả như tạo nên một tấm mạng lớn vô hình, quấn chặt lấy anh, những muốn kéo anh vào bóng tối vô tận. Sự quấy rầy đến từ con gái của người bị hại dường như càng khiến cuộc sống của anh thêm khốn đốn khổ sở đến không thở nổi.
May mắn sao, trong chính nghịch cảnh ấy, anh vẫn đủ kiên cường bước tiếp. Anh vừa học vừa kiếm tiền trả nợ. Anh không ngừng học hỏi trau dồi khả năng, nỗ lực chạm tới ước mơ của mình. Anh trưởng thành một người đàn ông chân thành, tử tế, biết thế nào là trách nhiệm, cũng hiểu thế nào là trân trọng và bảo vệ người mình yêu.
Đừng nghĩ Đoàn Gia Hứa sống chật vật nên lạnh lùng mà nhầm, anh ta như con hồ ly đấy 🤣 Có tí mặt dày, ranh mãnh, chơi xấu, đồng thời lại tinh tế, ấm áp và biết săn sóc. Một khi xác định đó là người duy nhất, hiểu rõ cảm xúc của bản thân liền dũng cảm tiến tới, trực diện bộc lộ cảm xúc của chính mình với người ta không chút ngại ngùng. Hay nhất phim chắc phải kể đến những màn thả thính lộ liễu, bật đèn xanh điên cuồng của nam chính.
Trong tình yêu, Đoàn Gia Hứa là một người thành thật. Chưa từng thấy nam chính nào mặt dày mày dạn đến thế, cũng chưa từng thấy nam chính nào mau nước mắt đến thế.
Lần đầu tiên thấy thanh niên chưa có danh phận đã dám hùng hồn tuyên bố, “đời này em chỉ có một mối tình duy nhất này thôi”. Anh trai, tự tin dữ như anh đúng là của hiếm có 1 không 2, không ai bì được.
Cũng là lần đầu tiên thấy thanh niên bị bạn gái làm cảm động đến phát khóc, nước mắt nước mũi tùm lum, hoàn toàn không biết mất mặt hay xấu hổ là cái gì.
Anh muốn trở thành chỗ dựa của cô, đồng thời cũng muốn dựa dẫm vào cô, cảm nhận tình yêu và sự ấm áp cô mang tới cho anh không chút giữ lại. Hai người như hai chiếc áo khoác của nhau, che mưa chắn gió, sưởi ấm cho nhau trong những ngày đông giá lạnh, chờ đợi xuân về.
Một người đàn ông như thế, thật khó để không động lòng.
Tôi không phải người nghiên cứu phim ảnh chuyên nghiệp, cũng không phải fan của cặp diễn viên chính, thậm chí còn chưa đọc nguyên tác hay truyện tranh trước đó.
Tôi chỉ biết đến nó qua một đoạn quảng cáo ngắn tầm 30s, nhưng sự tương tác giữa họ đã níu chân tôi lại, khiến tôi muốn biết đó là phim gì, nội dung của nó ra sao. Chemistry giữa họ rất thật, ánh mắt họ nhìn nhau cảm xúc đến mức một kẻ đứng ngoài như tôi cũng cảm thấy ngọt ngào hạnh phúc.
Đây là bộ phim đầu tiên, chưa xem xong đã lên kế hoạch xem lại lần nữa, hoặc có thể là nhiều lần nữa 🤩🥳😘
Chắc chắn phải lộn về cày nguyên tác, xem xem tác giả mổ xẻ phân tích tâm lí các nhân vật như thế nào, liệu có còn chi tiết nào không được đề cập tới trên phim hay nhanh quá mà bị bỏ qua mất không. Có lẽ, lần sau khi xem phim, tôi sẽ lại phát hiện ra điều gì đó hay ho mới mẻ trong mối tình của họ cũng nên ~~
Đời thật nhiều khi quá mệt mỏi, mong sao có thật nhiều bộ phim như thế này, ngọt ngào ấm áp khiến người ta một lần nữa tin vào tình yêu, tin vào hạnh phúc.
____________
世界上如果有一个段嘉许就好了。我愿意当他桑稚(只只)、永远陪在他的身边保护她、让他每天都开开心心 🥰
____________
Nguồn ảnh: pinterest
Trailer phim: https://youtube.com/watch?v=2PPJHjPlr2c&feature=share
youtube
3 notes
·
View notes
Text
i was tagged by @funeralshawls to list my Top 7 most played recently/on repeat ^__^
1) Next Plane to London by The Rose Garden
2) Blow Spring Breeze by Kim Jung Mi
3) I Think I Like It When It Rains by Willis
4) Nhịp Đàn Vui by Phương Tấm
5) Huos Haenuy Bong by Poev Vanary
6) Jerome by Jim Sullivan
7) Les Fleurs by Minnie Ripperton
let's see, i tag: @nbblacksheep @laslloronas @mercurybomber @good-jewish-omens @keda-loco @delusioner @sanguchito
#(wasn't sure if it was supposed to be in order of most played so i just did it in their order on my playlist)#summer puts me in a nostalgic mood apparently lol#ty for sending btw! these are always fun#mickey.txt
6 notes
·
View notes
Text
[Văn mẫu 9] Thuyết minh về quê hương em, những bài văn mẫu tuyển chọn thuyết minh về quê hương em, top 5 bài văn mẫu hay thuyết minh về quê hương Thuyết minh về quê hương em - nơi em cội nguồn của bố em hay chính là nơi em được sinh ra và lớn lên. Ai cũng có quê hương của riêng mình, nơi chứa đựng bao nhiêu kỷ niệm của một thời trẻ con vui đùa, rong chơi. Cùng THPT Ngô Thì Nhậm tham khảo một số bài văn mẫu thuyết minh về quê hương để biết được quê hương trong con mắt mỗi người khác nhau như thế nào nhé. Đề bài Em hãy viết một bài văn thuyết minh về quê hương em --------- Top 5 bài văn mẫu thuyết minh về quê hương lớp 9 Bài văn đạt điểm cao thuyết minh về quê hương của bạn học sinh tỉnh Cao Bằng Lũng Vân ở độ cao 1200m thuộc huyện Tân Lạc, tỉnh Hòa Bình, được mệnh danh là "nóc nhà" của xứ Mường Bi Từ bao đời nay, Lũng Vân được gọi là "Thung Mây". Hầu như bốn mùa mây phủ; đỉnh núi, lưng đèo, con suối, bản làng, mái nhà sàn đều quyện trong mây. Các cô gái Mường xinh đẹp trong bộ váy áo dân tộc như gắn mây xuống núi đi chợ. Đường lên Lũng Vân nhìn từ xa, từ trên cao giống như những sợi chỉ hồng mỏng manh vắt qua các con đèo, các dãy núi. Sớm sớm chiều chiều, mây trắng như mơ màng, huyền ảo. Lũng Vân đẹp nhất từ sau Tết đến tháng Tư âm lịch hàng năm, đó là thời gian có nhiều mây bao phủ nhất. Mây bắt đầu từ chiều tối và đến sáng sớm hôm sau thì tan dần, đến giữa trưa thì trời quang hẳn. Đó cũng là lúc ăn xôi nếp Mai Châu với thịt lợn nướng Mường Khến là thơm ngon nhất, du khách sẽ nhớ đời. Ai còn nhớ câu thơ của Quang Dũng viết năm 1948, trong bài "Tây tiến": "Mai Châu mùa em thơm nếp xôi"… Lũng Vân không chỉ là xứ sở của mây mà còn hấp dẫn du khách bởi những ruộng bậc thang trập trùng lớp lớp uốn lượn. Ruộng bậc thang của người Mường Bi không giống ruộng bậc thang của người Mông ở Lào Cai, Hà Giang…. Ruộng bậc thang của người Mông "leo" tít từ ngọn núi này qua ngọn núi khác, trái lại, ruộng bậc thang của đồng bào Mường thường uốn quanh các chân đôi, các thung lũng gần nguồn nước. Vào tháng sáu hoặc tháng mười, lúc chín làm cho Lũng Vân bao la một màu vàng tươi, tỏa hương thơm khắp suối đèo, làng bản. Tiếng cồng từ các bản mường lại rung lên khắp Thung Mây. Hàng đàn chim trời hót ríu rít khắp các lưng đèo như reo mừng mùa lúa mới. Mùa gặt ở Lũng Vân nhộn nhịp, đông vui như ngày hội. Các thiếu nữ Mường xinh đẹp thêm. Con suối cũng trong veo hơn. Trẻ em đến trường lại được bố mẹ mua cho quần áo mới. Cùng them khảo thêm một số bài văn mẫu thuyết minh về quê hương đặc sắc do chúng tôi tổng hợp và sưu tầm: Thuyết minh về quê hương em lớp 9: Hà Giang - Thành phố ngủ trong rừng Cực bắc của đất nước ta, nơi có hơn 22 dân tộc anh em sinh sống hòa thuận, nơi có những địa danh được nhiều người biết đến như suối nước khoáng Thanh Hà, cửa khẩu Thanh Thủy, cột cờ Lũng Cú,… Hà Giang đã và đang là điểm đến của nhiều du khách. Hà Giang là một tỉnh nằm ở phía Đông Bắc, cách Hà Nội hơn 300km theo quốc lộ số 2. Hà Giang có đường biên giới giáp với Trung Quốc, có cửa khẩu Thanh Thủy thông thương với nước bạn. Đến nơi đây bạn sẽ được ngắm cảnh thiên nhiên hùng vĩ, những thác nước, các hang động. Bạn còn được ăn những món ăn như mèn mén, cơm lam, cơm xôi. Đi chợ phiên, bạn sẽ được ngắm các cô thiếu nữ dân tộc trong bộ váy áo lộng lẫy, thấy từng đàn ngựa thồ hàng nối đuôi nhau xuống chợ. Đến chợ, những trái cam, quýt Hà Giang chín mọng sẽ làm bạn quên đi cơn khát và sự mệt mỏi. Đi sâu vào trong rừng, bạn sẽ được mắt thấy, tai nghe tiếng chim kêu vượn hót, ngắm nhìn đàn khỉ, đàn vọc leo trèo thoăn thoắt. Đi vào các hang động bạn sẽ được thấy các bức tượng do nhũ đá tạo thành rất đẹp, thấy những đàn dơi treo mình trên vách hang, thấy cua đá, ốc cạn sống trong hang. Rừng cây ở đây xanh tươi quanh năm, là nơi trú ngụ của nhiều loài thú, chim chóc, các loài sinh vật, thực vật. Nhiều loại thực vật được dùng làm dược liệu quý. Nếu bạn leo lên đến đỉnh núi cao, phóng tầm mắt ra xa, bạn sẽ thấy cảnh núi cao trùng điệp, xen giữa các dãy núi là thung lũng, nơi
sinh sống của các đồng bào dân tộc Hơ Mông, Dao… Bạn sẽ thấy những căn nhà sàn thấp thoáng bên những ruộng bậc thang. Chiều chiều, bạn sẽ được nghe tiếng khèn, tiếng sáo bay lên cùng ngọn khói. Hà Giang có đủ bốn mùa. Mỗi mùa có đặc trưng riêng. Mùa đông giá rét, sương muối, cảnh vật chỉ một màu trắng xóa. Mùa xuân, núi rừng khoác áo chồi lộc xanh non, hồng tươi sắc hoa đào. Mùa hạ cây trong vườn đơm hoa, kết trái, mang lại vị ngọt cho đời. Mùa thu không khí trong lành, mát mẻ. Nếu có dịp, mời bạn đến với Hà Giang quê tôi nhé! Hãy đến với “cổng trời”, với một “thành phố ngủ trong rừng” để khám phá thiên nhiên, con người nơi đây. Bài văn thuyết minh về quê hương em: Dù đi xa bao nhiêu thì quê hương vẫn là nơi ta tìm về Mỗi người đều có một nơi để sinh ra, lớn lên, trưởng thành và đi xa thì luôn nhớ về. Nơi đó chính là quê hương. Em cũng có một nơi luôn ở trong trái tim, là mảnh đất này, có ba mẹ, có ông bà, có bạn bè và có cả tuổi thơ tràn đầy những kỉ niệm đáng nhớ nhất. Em yêu quê em, yêu những con người nơi đây đậm nghĩa đậm tình. Trong suy nghĩ của em thì mỗi một vùng quê đều có một nét riêng đặc trưng không thể lẫn lộn. Con người ở miền quê đó cũng vậy, có tính cách và tình cảm riêng. Quê hương em có cánh đồng lúa bao la, chạy dài bạt ngàn mà em chưa đi hết. Mẹ bảo đi hết cánh đồng lúa này còn xa lắm nên em chưa dám đi bao giờ. Vào mùa lúa chín màu vàng ươm của lúa khiến cho em có cảm giác như một tấm thảm màu vàng bất tận. Có những chú trâu cần mẫn gặm cỏ trên những triền đê cao và dài. Nơi đó chúng em có thể nằm im và ngắm bầu trời có mây trôi, ngắm mặt trời lặn mỗi khi mặt trời đổ xuống dãy núi cao cao kia. Quê em còn nghèo nên những con đường bằng bê tông vẫn còn rất ít, phổ biến nhất vẫn là những con đường bằng đất quanh co. Mùi sỏi đá bốc lên hòa vào gió cứ xông thẳng vào sống mũi khiến em cảm thấy quá thân thuộc, dù sau này lớn lên nó cũng không thể xa lạ được. Mọi người ở quê em ai cũng chăm chỉ làm ăn, quanh năm họ bán mặt cho đất bán lưng cho trời để nuôi con nên người. Họ là những người nông dân chất phác, hiền lành và hiếu khách. Họ luôn quan tâm đến những người xung quanh. Em từng nghe mẹ bảo rằng người dân quê coi trọng tình hàng xóm, chứ không như trên thành phố nhà nào biết nhà đấy. Mẹ bảo bởi vậy mẹ mới thích cuộc sống bình dị ở nông thôn. Em vẫn thích ngắm nhìn quê em mỗi khi bình minh và khi mặt trời lặn. Vì đây là hai khoảnh khắc đáng nhớ đánh dấu sự bắt đầu một ngày và sắp kết thúc một ngày. Nó khiến cho mỗi người cảm nhận sự thanh bình, không hối hả, chậm rãi và yên tĩnh đến lạ lùng. Có rất nhiều người đi xa vẫn bảo rằng dù có đi đến bất cứ nơi nào thì quê hương vẫn là nơi mong muốn tìm về nhất. Vì nơi đó có gia đình, có ba mẹ, có tuổi thơ. Và em cũng vậy, em luôn thấy yêu quê hương em rất nhiều. Xem thêm một đề tài liên quan mà em có thể quan tâm trong bài tập làm văn sắp tới: thuyết minh về danh lam thắng cảnh ở địa phương em. Văn mẫu 9 thuyết minh về quê hương: Nơi dạy ta những bài học làm người đầy ý nghĩa Quê hương..! Trong trái tim mỗi người Việt Nam, tình yêu quê hương có lẽ là thứ tình cảm thiêng liêng nhất. Mỗi người sinh ra, ai mà không có cội nguồn gốc gác, ai mà không có quê hương. Quê hương là nơi ta sinh ra và lớn lên, nơi chôn rau cắt rốn của ta. Quê hương cho ta những kỷ niệm ngọt ngào, cho ta tuổi thơ tươi đẹp. Quê hương dạy ta những bài học làm người đầy ý nghĩa, để cho ta lớn khôn và trưởng thành. Với tôi, quê hương có một vị trí vô cùng đặc biệt, chiếm một vị trí quan trọng trong trái tim tôi. Vùng quê tôi nghèo lắm. Con người sống chủ yếu bằng nghề nông, ngày ngày làm việc trên cánh đồng, quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời. Cuộc sống cơ cực, vất vả, đầy khó khăn, thiếu thốn, có những lúc còn không đủ ăn, đủ no. Mặc dù sống trong cảnh bần hàn, khó khăn là thế, nhưng con người nơi đây sống có tình có nghĩa. Xóm làng yêu thương đùm bọc lẫn nhau. Họ sống với một tình cảm chân thành, chất phác, trong sáng, một thứ tình cảm chỉ có ở những người nông dân nghèo. Quê hương Hưng
Yên chính là nơi tôi cất tiếng khóc chào đời, đó cũng là nơi đã cho tôi tuổi thơ tươi đẹp, ngọt ngào. Có thể nói, tôi sinh ra trong sự yêu thương của gia đình và lớn lên trong sự đùm bọc, ấm áp tình làng nghĩa xóm. Xa quê hương từ bé. Cho nên, nhiều kỷ niệm thời thơ ấu, tôi đã khóa chặt trong ký ức. Những lần từ HN trở lại quê hương thường gắn liền với những mất mát vô cùng to lớn đối với tôi và gia đình. Vì vậy, có nhiều ký ức vẫn nằm sâu trong ngăn kéo trái tim. Giờ đây mới có dịp trở về thăm quê hương, ký ức bỗng nhiên tràn về. Những cảm xúc khó diễn tả tràn ngập trong cõi lòng. Tôi sanh ra vào một ngày hè oi bức trên quê hương. Ngày ấy, gia đình tôi cũng nghèo lắm. Tuổi thơ tôi 4 năm sống trên quê hương. Quãng thời gian ấy đủ cho tôi có những ký ức, kỷ niệm ngọt ngào. Khi mới sanh ra đời, tôi bụ bẫm, đáng yêu lắm (Chứ không đáng ghét như bây giờ đâu). Xóm làng, ai cũng yêu quí và thích bế tôi. Dòng sữa ngọt ngào, mát lành đã nuôi tôi lớn suốt thời thơ ấu không chỉ của mẹ tôi. Tôi ở quê với mẹ và anh trai. Cha tôi một mình trên Hà Nội cực nhọc kiếm từng đồng tiền gửi về quê, không có điều kiện về thăm mẹ con thường xuyên. Một mình mẹ tôi với hai anh em nơi quê nghèo xoay sở hết sức khó khăn. Chính những lúc khó khăn ấy, sự cưu mang, đùm bọc của làng xóm đã cho mẹ con tôi động lực để vượt qua tất cả, cho tôi những kỷ niệm ngọt ngào. Tôi nhớ thời bé thơ được mọi người bồng bé, âu yếm, hát cho tôi nghe những lời hát ru đưa tôi vào giấc ngủ, nhớ những dòng sữa mát lành nuôi tôi lớn khôn. Tôi nhớ cả những lần ngồi trên thúng được mẹ gồng gồng gánh gánh theo ra đồng; nhớ mùi thơm béo ngậy của những con muồm muỗm, mẹ bắt ngoài đồng, dùng đóm nướng cho ăn. (Đóm là những cây que rất mỏng, vót từ cây tre, rồi phơi khô, dùng để hút điếu cầy và thắp đèn ngày xưa). Tôi nhớ cả những lần lễ tết, xóm làng mổ lợn đêm, mình thức trắng đêm xem mổ lợn chỉ để xin cái đuôi. Tôi nhớ mùi thơm của hương lúa, rơm rạ, mùi hương dịu nhẹ của hoa nhài, hoa bưởi; nhớ những cánh đồng mênh mông, bát ngát; nhớ ao nước bầy vịt; nhớ cây gạo đầu đình; nhớ bụi tre xanh; nhớ mỗi tối hàng xóm quây quần ngồi hát, mình ngủ trong lòng mẹ lúc nào không hay; nhớ cây kẹo kéo, kẹo mút, nhớ hạt bỏng ngô; nhớ hòn bi ve; nhớ cả những hàng vải um tùm, chi chít quả; nhớ trẻ dắt trâu ăn cỏ ngoài đồng, dắt bò về nhà mỗi tối, nhớ bãi phân trâu; nhớ những mái nhà lợp ngói, câu cau hoa rụng sân nhà, con chó con mèo nằm sưởi nắng; nhớ tiếng ếch nhái kêu ồm ộp… Giờ đây đứng trên đất quê hương, nhìn trên bầu trời đêm sao sáng, tôi lại nhớ những đêm cùng nhau đùa rỡn dưới trăng, rồi khi mệt nhoài, nằm lăn ra sân ngắm sao trời lung linh. Tôi nhớ cảnh thanh bình nơi quê hương. Tôi nhớ ông nội tôi. Tôi là đứa cháu được ông cưng chiều nhất. Ông nội là người thường cõng tôi đi chợ và mua cho tôi rất nhiều quà bánh. Ông nội thường xuyên dắt tôi đi chơi, thăm làng thăm xóm. Tên của tôi do chính ông đặt. Và ông nội cũng chính là người dạy tôi học ăn, học nói, dạy cho tôi những bài học đạo đức đầu tiên. Nhiều ký ức đẹp tôi có được từ ông. Tuổi thơ tôi ấm áp tình cảm ông nội dành cho tôi. Mặc dù ông nội đã mất từ khi tôi còn rất nhỏ, nhưng tình cảm ông nội dành cho tôi suốt đời không quên. Có thể nói, tình làng nghĩa xóm, cảnh vật thanh bình nơi quê hương đã in dấu trong tôi những ký ức thật đẹp đẽ, ngọt ngào, khiến cho tình yêu quê hương đối với tôi trở lên thiêng liêng. Người dân quê tôi tôn thờ đạo Phật lắm. Ai cũng có Phật ở trong tâm. Vì thế, dù rất nghèo nhưng mọi người luôn tâm niệm: “ Đói cho sạch, rách cho thơm”. Họ sống trong sáng, giản dị. Làng xóm yêu thương, đùm bọc lẫn nhau: “ Lá lành đùm lá rách”, hay “ Lá rách ít đùm lá rách nhiều”. Cho nên, dù cho cuộc sống thiếu thốn, nhưng con người nơi đây vẫn luôn vui vẻ, lạc quan. Và nét đẹp tôi thấy được từ người dân quê, cũng như ở mẹ tôi, đó là sự chân thật. Mọi tình cảm mà người dân nơi đây dành cho nhau đều rất chân thành, trong sáng. Tôi nhìn những cụ già và trẻ nhỏ nơi quê nhà, ở họ toát lên một nét gì đó thật an bình. Nhưng người
dân quê tôi tôn thờ đạo Phật không chỉ vì đạo Phật dạy cho con người ta cách sống lạc quan trước những khó khăn. Mà điều quan trọng, đạo Phật dạy con người sống phải có hiếu. Có lẽ vì thế, một nét đẹp mà tôi thấy được ở người dân quê, đó là: “ Họ sống có thứ tự trên dưới, kính trên nhường dưới. Mỗi khi có của ngon vật lạ, trước tiên phải mời tổ tiên ông bà trước, sau đó mới nhường con cháu. Mọi người sống trong cùng một gia đình, dòng họ sống đoàn kết, gắn bó, không bao giờ cãi vã hay to tiếng”. Người dân nơi đây sống luôn nhớ về cội nguồn, gốc gác. Vì thế, quê hương tôi có rất nhiều đình chùa, miếu thờ đâu cũng thấy. Mỗi nhà đều có một bàn thờ tổ tiên, quanh năm thắp hương khấn bái. Mỗi dịp cuối năm, tết đến xuân về. Dù cho có bận việc đồng áng đến thế nào, mọi người ai cũng đến mộ tổ tiên, ông bà thắp hương, cho tròn đạo hiếu, tỏ lòng biết ơn tổ tiên. Tất cả đều là những nét văn hóa thật đẹp vẫn còn đọng lại trong ký ức tôi. Nhân ngày tết ông công ông táo năm nay, tôi có dịp trở về quê nhà cùng với mẹ đi tảo mộ. Tôi trở về quê hương để nhớ về cội nguồn; trở về quê hương để tỏ lòng nhớ ơn tổ tiên, ông bà; trở về quê hương để làm sống dậy những ký ức một thời thơ ấu; trở về quê hương để thấy mình khôn lớn và trưởng thành; trở về quê hương để thấy nơi đây đã giàu mạnh và ngày càng đổi mới… Tôi vui lắm khi thấy ông bà ngoại tôi, dù đã gần 80 tuổi nhưng vẫn còn khỏe mạnh; vui vì thấy làng xóm, ai cũng nhớ thằng kết bé nhỏ này nào, ai cũng nhận ra mình, tay bắt mặt mừng; vui vì được nhìn thấy cảnh đồng quê, cánh đồng, sống nước ngày xưa; vui vì thấy quê hương đổi mới, mọi người đã có cuộc sống no đủ, nhà cửa khang trang hơn, điện nước đầy đủ, nhà ai cũng có tivi, xe máy… Nhưng điều làm tôi vui mừng hơn cả, đó là: Tình cảm của làng xóm dành cho tôi vẫn như xưa, không hề thay đổi. Cảnh thanh bình của làng quê mà ngày xưa tôi đã thấy, trong mắt tôi giờ đây vẫn còn đấy. Thật đáng tiếc! Vì tôi không có máy ảnh để chia sẻ cho các bạn những cảnh thanh bình đó. Nhưng nếu bạn muốn, sẽ có một ngày, tôi cùng bạn về quê hương, để thấy được cảnh thanh bình tuyệt vời nơi đây. Thật là hạnh phúc! Quê hương tôi…! Thuyết minh về quê hương em: Tiên Lãng quê tôi Tiên Lãng – quê hương tôi là một huyện ven biển của thành phố Hải Phòng. Quê tôi được biết đến như một ốc đảo nhỏ nằm giữa các con sông Thái Bình và Văn Úc. Có một niềm vui lớn đã đến với bà con Tiên Lãng quê tôi: ngày 6- 10, cây cầu Khuể(nhịp cầu nối những bờ vui giữa quê tôi với huyện bạn An Lão, với trung tâm thành phố, với những miền xa trên đất nước mà có thể tôi chưa từng biết đến) đã được khánh thành trong niềm vui hân hoan, náo nức của mọi người. Bạn có biết không? Quê hương Tiên Lãng của tôi chính là nơi quê cha đất tổ của thượng thư Nhữ Văn Lan, ông ngoại của danh nhân văn hoá- trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm. Thật tự hào cho tôi là người con của mảnh đất Tiên Lãng, nơi được thừa hưởng một truyền thống vô cùng tốt đẹp của sự học muôn đời! Không chỉ có vậy, người dân Tiên Lãng còn rất dũng cảm. bất khuất. Trong kháng chiến chống thực dân Pháp, Tiên Lãng còn là một hậu phương anh dũng, tiêu biểu là trận càn Cờ- lốt năm 1953 đã để lại tiếng vang lớn cho hậu thế muôn đời. Cũng trong hoàn cảnh đó, huyện Tiên Lãng đã có người anh hùng Phạm Ngọc Đa đã anh dũng hi sinh không khai ra hầm trú ẩn của giặc dù bị chặt chân, tay, máu chảy ròng ròng. Đến thời kì đổi mới, quê tôi lại có thêm những người anh hùng không tiếc thân mình hi sinh vì đàn em thân yêu, vì tổ quốc; đó là gương của chị Bùi Thu Nội, anh Nguyễn Văn Hiệp,… Nhắc đến Tiên Lãng, những người con xa quê lại nhớ về những mùa hè chói chang bên những phên thuốc lào- đặc sản mà có lẽ chỉ có ở Tiên Lãng mới có. Từ trung tâm huyện đi xuống khoảng 1-2 cây số là làng nghề chiếu cói Lật Dương. Xa hơn chút nữa, theo con đường 212 liên xã của huyện, xuống đến con đê, ta sẽ bắt gặp những lớp sóng xô dạt dào với rừng thông, phi lao xanh quanh năm. Nếu có dịp thì xin mời các bạn về thăm Tiên Lãng quê tôi, để hiểu hơn về mảnh đất và con người nơi ven biển này nhé!
----------- Trên đây là những bài văn mẫu 9 thuyết minh về quê hương em bao gồm những bài văn hay nhất, lắng đọng nhất mà THPT Ngô Thì Nhậm đã biên soạn. Mong rằng các em sẽ có được những bài văn hay và cảm động viết về chính quê hương của mình. Chúc các em học tốt môn văn mẫu lớp 9.
0 notes
Text
bancajun88
Hé lộ các kinh nghiệm bắn cá Jun88 trăm trận trăm thắng
Trong kho trò chơi đồ sộ của hàng ngàn nhà cái trên thế giới, bạn có biết trò nào được yêu thích nhất không? Tài xỉu? Cá cược bóng đá? Xì dách? Poker? không, trò được đam mê nhất chính là bắn cá. tại sao ư? Đọc ngay bài viết này bạn sẽ hiểu. Bắn cá Jun88 đang trên thanh hot search hiện nay, vậy hãy cùng tìm hiểu xem bắn cá ở Jun88 có gì quyến rũ nhé.
Bắn cá Jun88 là gì?
Để tìm hiểu bắn cá Jun88 là gì ta hãy đi từ cái khái niệm căn bản nhất. Thật ra chẳng có gì phức tạp, bắn cá Jun88 hiểu đơn thuần là game bắn cá online được chơi trên web của jun88. Đây là loại game mà người chơi sẽ phải bắt được càng nhiều cá càng tốt, trải nghiệm làm ngư gia. Vậy game bắn cá có gì dị biệt mà làm cộng đồng game thủ đảo điên như thế? Nói 1 cách ngắn gọn, bắn cá tại đây vừa hấp dẫn, vừa vui nhộn, vừa mang lại tiện dụng lớn lao. Để tìm hiểu rõ hơn về nó ta hãy cùng đọc qua mục tiếp theo nhé.
Chỉ dẫn khía cạnh về cách chơi bắn cá Jun88
Để chơi được trò chơi bắn cá này, ta cần tìm hiểu về luật chơi cũng như các thuật ngữ ảnh hưởng. Tuy chẳng có gì khó khăn hay phức tạp, nhưng việc nắm rõ chúng sẽ giúp ta chơi thuận lợi hơn nhiều. Vậy có thuật ngữ và luật chơi nào đáng quan tâm?
Luật chơi
Về luật chơi, trò chơi bắn cá jun88 có luật chơi vô cùng đơn giản. Phải nói là đơn thuần nhất trong những loại trò chơi hiện nay. Bạn chỉ cần đăng nhập vào game, chọn cho mình 1 khẩu súng thích hợp và bắt đầu đi “săn mồi”. mục tiêu của bạn là phải bắt được càng nhiều cá càng tốt. Khi tích tr?đủ điểm vàng, bạn sẽ được đổi sang khẩu súng có công lực mạnh hơn, giúp gia tăng sức sát thương của bạn. Từ đấy có thể tăng lượng cá bắt được và tăng khả năng thắng hơn.
Thuật ngữ
Có 1 số thuật ngữ mà bạn cần nắm trong khi chơi trò chơi này để có thể bắt nhịp tốt hơn và làm chủ cuộc chơi. chả hạn như Coin level là lượng xu muốn đặt cược, expanding wild là tiền thưởng thêm; multipier là tiền thưởng gấp đôi, hay 1 từ cực kỳ thân thuộc là gold coin là xu vàng (xu xuất hiện khi giết cá to chỉ bằng 1 viên đạn). bên cạnh đó có một vài thuật ngữ khác chỉ các loại nhân vật và cá như boss, tiên nga, hay rồng vàng…
Ưu điểm khi chơi bắn cá tại Jun88
Đã nói nhiều về game bắn cá rồi vậy bạn có biết điều gì khiến game bắn cá Jun88 được nhiều người mê say như thế? Game bắn cá tại Jun88 có gì điểm cộng và vượt trội hơn nơi khác?
đầu tiên phải kể đến giao diện game phong cách nhưng khá rõ ràng và dễ dùng. Nền giao diện tuy quyến rũ với màu sắc đẹp nhưng lại có luôn thể ích xinh xắn và logic nên vô cùng dễ truy tìm cập vào những trò chơi.
Thứ hai phải kể đến kho đồ và quà tặng trong game bắn cá ở đây. Tuy có luật chơi khá giống với các nơi khác, nhưng điểm khác biệt tại đây chính là kho đồ rất đa dạng. Khi tích t?đủ điểm vàng, bạn có thể đổi nhiều vật phẩm khác trong kho vật phẩm. Nhiều loại súng, lưới hay công cụ phong phú và đẹp mắt.
rút cục, bạn chẳng thể tìm thấy một nơi nào có độ nhạy thao tác cao hơn ở Jun88 đâu nhé. Vì tại đây mọi trò chơi đều được ngoại hình trên nền móng khoa học cao nên những thao tác được tối ưu hóa và có tốc độ xử lý nhanh. vì vậy trải nghiệm của người chơi luôn được nâng cao nhất có thể.
Kinh nghiệm chơi bắn cá Jun88 bất bại
1 phần mà bạn không thể bỏ qua khi tìm hiểu về trò bắn cá Jun88 đấy chính là kinh nghiệm chơi bắn cá bất bại. Vậy các người đi trước đã làm như thế nào để thắng lợi ngoạn mục trò chơi này?
Bí quyết siêu đơn thuần, bạn chỉ cần làm theo những hướng dẫn sau:
Hãy bắn các chú cá vừa xuất hiện: vì cá mới xuất hiện di chuyển rất chậm, bạn sẽ dễ dàng canh chỉnh để bắn chúng. Tỉ lệ thắng lúc này là cao hơn các con cá đã bơi lâu trong sàn.
Hãy bắn theo chiến thuật 3-5 hoặc ria quanh: Đây là chiến thuật sử dụng viên đạn 2, bắn ba đến 5 phát liên tiếp vào bầy cá. Vì lúc này chúng thường đi thành đàn và nếu dùng 5 viên đạn là bắn được khoảng 10 con cá. Đây là một số lượng cá ko tồi. Bắn ria quanh khiến bạn tăng kích tấc thúc đẩy của đạn giúp bạn bắt được nhiều cá hơn.
Cách bắn vào đầu là cách giết nhanh thắng gọn. Bạn nên dùng cách này nếu muốn kết thúc nhanh. Đung đạn này tương đối khó nên bạn hãy tận dụng bắn những con cá ở mức 5 xu. chú ý là bạn nên đợi chúng đi thành bầy rồi mới ra tay, vì lúc này sức chống cự ko nhiều, và khả năng bắt được cá cũng nhiều lên.
Cách rút cục chính là cách dồn địch vào tường – cách bắn bi. Bạn ép được 1 con cá vào tường thì phát thứ nhất bắn vào tường để đạn dội lại con cá. Dòng đạn thứ hai bắn trực diện vào nó để dứt hẳn.
Với những chia sẻ trên, hy vọng bạn có thể có một trải nghiệm chơi bắn cá tại Jun88 vui vẻ. Game bắn cá Jun88 luôn là người bạn đáng tin cậy cho bạn giải trí cũng như kiếm được các phần thưởng xịn sò. Hãy mở Jun88 và chơi game bắn cá ngay hiện tại!
Bắn cá Jun88 đã nhanh chóng trở thành sự lựa chọn hàng đầu của nhiều cược thủ yêu thích trò chơi này. Không chỉ mang đến cho bạn những giây phút thư giãn, mà còn có nhiều cơ hội thắng lớn. Tham gia ngay hôm nay để không bỏ lỡ tại Jun88. Website: https://jun888sh.com/ban-ca/ Hotline: 0983456666 Địa chỉ: 9 Đường số 3, Tam Bình, Thủ Đức, Hồ Chí Minh, Việt Nam Hastag: #jun88 #jun88sh #nhacaijun88 #jun88shcom #jun88shcombanca #bancajun88 #jun88banca
Social:
https://www.facebook.com/bancajun88/
https://x.com/bancajun88
https://www.pinterest.com/bancajun88/
https://www.linkedin.com/in/bancajun88/
https://www.keepandshare.com/discuss2/19851/bancajun88
https://zenwriting.net/bancajun88/bancajun88
https://postheaven.net/bancajun88/bancajun88
1 note
·
View note
Text
Lợi Ích Khi Nuôi Cá Chuột Trong Bể Thủy Sinh: Vệ Sinh Bể Hiệu Quả
Nuôi cá cảnh đã trở thành một thú vui phổ biến trong nhiều gia đình, không chỉ mang lại không gian sống động mà còn tạo ra một môi trường thư giãn cho người nuôi. Trong số các loại cá chuột (Micropanchax brichardi) là một sự lựa chọn thú vị, đặc biệt trong bể thủy sinh. Bài viết này sẽ khám phá những lợi ích khi nuôi cá chuột trong bể thủy sinh, đặc biệt là về khả năng giúp vệ sinh bể một cách hiệu quả.
Giới Thiệu Về Cá Chuột
Cá chuột là một loại cá nước ngọt nhỏ, thường được tìm thấy trong các vùng nước lợ và ngọt ở Tây Phi. Chúng có kích thước nhỏ, màu sắc đa dạng và dễ dàng chăm sóc, khiến chúng trở thành một lựa chọn phổ biến cho những người mới bắt đầu nuôi cá. Cá chuột sống theo bầy đàn, thường tạo thành những nhóm lớn, và chúng rất hiền lành, không gây hại cho các loài cá khác trong bể.
1.1 Đặc Điểm Nổi Bật
Kích thước nhỏ: Cá chuột thường có chiều dài chỉ khoảng 2-5 cm, phù hợp với bể nhỏ và không chiếm nhiều không gian.
Dễ dàng chăm sóc: Chúng không yêu cầu chế độ ăn uống quá cầu kỳ và có thể ăn thức ăn dạng hạt hoặc thức ăn sống.
Tính xã hội cao: Cá chuột sống theo bầy đàn, tạo nên một không gian bể sống động và hấp dẫn.
Lợi Ích Của Việc Nuôi Cá Chuột Trong Bể Thủy Sinh 2.1 Giúp Vệ Sinh Bể
Một trong những lợi ích nổi bật nhất của việc nuôi cá chuột là khả năng giúp vệ sinh bể hiệu quả. Cá chuột ăn tảo và các loại thức ăn thừa, giúp duy trì sự sạch sẽ cho bể.
Kiểm soát tảo: Tảo là vấn đề phổ biến trong bể thủy sinh. Cá chuột giúp kiểm soát sự phát triển của tảo bằng cách ăn chúng, giúp nước trong bể luôn trong sạch.
Giảm chất thải hữu cơ: Chúng ăn các loại thức ăn thừa, giảm thiểu lượng chất thải hữu cơ trong bể, từ đó giúp duy trì chất lượng nước tốt hơn. 2.2 Tạo Cảnh Quan Đẹp
Cá chuột không chỉ giúp vệ sinh bể mà còn góp phần làm tăng tính thẩm mỹ cho không gian sống của bạn.
Sự tương phản màu sắc: Với nhiều màu sắc khác nhau, cá chuột tạo ra sự tương phản và sinh động cho bể thủy sinh.
Hành vi xã hội: Sự di chuyển nhịp nhàng và bơi lội theo bầy đàn của cá chuột sẽ tạo nên một cảnh quan sống động và thu hút. 2.3 Thân Thiện Với Các Loài Cá Khác
Cá chuột là loài cá hiền lành, chúng không gây hại cho các loài cá khác trong bể. Điều này cho phép bạn kết hợp cá chuột với nhiều loại cá khác nhau mà không lo sợ xảy ra xung đột.
Sự kết hợp hoàn hảo: Cá chuột có thể sống hòa bình với nhiều loài cá khác, tạo nên một cộng đồng đa dạng và phong phú trong bể. 2.4 Dễ Chăm Sóc và Nuôi Dưỡng
Việc chăm sóc cá chuột khá đơn giản, ngay cả với những người mới bắt đầu.
Chế độ ăn uống đơn giản: Chúng có thể ăn nhiều loại thức ăn khác nhau, từ thức ăn viên đến thức ăn sống.
Điều kiện sống dễ dàng: Cá chuột không yêu cầu nhiệt độ hay pH quá khắt khe, giúp người nuôi có thể dễ dàng duy trì điều kiện sống phù hợp.
Một Số Lưu Ý Khi Nuôi Cá Chuột
3.1 Kích Thước Bể
Mặc dù cá chuột có kích thước nhỏ, nhưng bạn vẫn nên đảm bảo bể có đủ không gian để chúng bơi lội và phát triển. Một bể từ 30 lít trở lên là lý tưởng cho một đàn cá chuột.
3.2 Chất Lượng Nước
Để cá chuột phát triển khỏe mạnh, bạn cần thường xuyên kiểm tra chất lượng nước trong bể.
pH: Cá chuột thích nước có pH từ 6.5 đến 7.5.
Nhiệt độ: Nhiệt độ lý tưởng cho cá chuột dao động từ 24 đến 28 độ C. 3.3 Thức Ăn
Chế độ ăn uống là rất quan trọng để đảm bảo sức khỏe cho cá chuột. Bạn nên cho chúng ăn thức ăn phù hợp và thay đổi thường xuyên để cung cấp đầy đủ dinh dưỡng.
Kết Luận
Nuôi cá chuột trong bể thủy sinh không chỉ mang lại lợi ích về mặt vệ sinh mà còn giúp tạo nên một môi trường sống động và thú vị. Với khả năng kiểm soát tảo, giảm chất thải hữu cơ, và sự thân thiện với các loài cá khác, cá chuột là một lựa chọn hoàn hảo cho những ai yêu thích nuôi cá cảnh. Hãy thử nuôi cá chuột trong bể thủy sinh của bạn để trải nghiệm những lợi ích tuyệt vời mà chúng mang lại!
Xem thêm: https://www.tumblr.com/dauaquarium/764662921030696960/
0 notes
Text
Nguyên ngày hôm nay thanh tìm kiếm toàn từ khoá chuyến bay đi Toulouse hoặc tàu đi Brussels. Em mới tái hoà nhập với cái đất Hà Lan này được một tuần thôi Đậu ơi, đừng chán ghét nó lộ liễu như thế.
Ở buổi học nào đó, chúng mình phải làm một trò ngớ ngẩn đó là bắt mạch cho nhau. Lát sau thầy hỏi, lần cuối cùng mấy đứa cảm nhận được nhịp đập trái tim của người khác là khi nào? Mỗi người trả lời mỗi khác. Thầy nói cũng có những người khá bất ngờ khi nhận ra rằng lần cuối của họ đã tính theo tháng được rồi. Bỗng thấy mình vẫn còn may mắn. Lần cuối cùng của mình là ba ngày trước, khi nằm trong vòng tay của một con rô bốt đang thiu thiu sập nguồn. Thôi thì méo mó có hơn không.
Đống bã trà được phơi khô, đợi được làm thành túi thơm. Mình tự hỏi không biết mình còn muốn giữ cái gì nữa. Đi ăn thì giữ hoá đơn, được tặng hoa thì ép khô, mỹ phẩm thì không dám dùng.. mà nói theo cách của mẹ đó là “tha rác về nhà”. Mình quên mất là còn đang giữ mấy thứ trong máy ảnh. Lướt qua đống hình ấy chẳng ai nghĩ là một chuyến du lịch hai người bởi gần như không có một tấm nào có mặt mình và Nghĩa. Thậm chí mấy tấm ảnh ở biển còn không có lấy một bóng khách du lịch. Có tấm hình đầu tiên Nghĩa chụp hai đứa qua cửa kính tiệm bánh trong phố cổ, chẳng hiểu sao trông mình hiện rõ sự bối rối không biết có nên vào tiệm hay không.
Tuần này Rott mưa rải rác cả ban ngày lẫn đêm, báo hiệu chính thức bước vào mùa thu. Sáng ra không khí se lại, rất thích hợp để chén bát cháo Ngọc phần cho mình trong tủ lạnh. Bát cháo có trứng bắc thảo em mua ở Ochama. Em còn cẩn thận dặn cháo em nấu nhiều rau lắm chị đừng lo. Ngọc khoe tháng Mười Hai em về Việt Nam, thế là Giáng Sinh năm nay mình sẽ cày tiền và được trở về căn nhà yên tĩnh (và sạch sẽ) hơn mọi khi. Thời tiết đang như một đứa con gái sắp đến kì, khiến một đứa con gái sắp đến kì khác mệt mỏi thêm nhiều lần. Mưa tầm tã cùng gió giật mạnh đến mức khó chịu. Không hiểu tốn thời gian tết tóc làm gì khi mọi sự chải chuốt ấy thậm chí còn không trụ nổi mười giây khi bước chân ra khỏi cửa. Một ngày ướt át lại còn phải cảm thấy mình xấu xí gấp đôi mọi khi.
Sau rất nhiều ngày đứng tần ngần ở hàng hoa mỗi lần đi chợ, hôm nay mình đã quyết định mua một bó. Năm bông hướng dương cùng vài nhánh phi yến tím.
Mình gỡ bó hoa anh Nhật tặng ra khỏi bình, bó hoa xấu đau xấu đớn dấy lên không biết bao nhiêu câu hỏi khi nhận từ tay anh. Trong mắt anh mình chỉ đáng một bó hoa như thế này thôi hả, luộm thuộm mỗi loại một nhành, còn không phải màu hay hoa nào mình thích? Cái nết khó tính cứ truyền lên cơn ngứa râm ran trong đầu về sự xấu xí của đống hổ lốn ấy. Thà anh đừng tặng còn hơn, vậy em sẽ không đánh giá gu anh tệ như thế. Ôi nhưng chẳng quan trọng nữa rồi, em quyết định tự cho mình thứ mà đàn ông cứ mồm năm bảy lượt nói sẽ cho em. Tất nhiên em giữ lại phần đẹp nhất của sự xấu xí ấy: tấm thiệp sinh nhật anh viết tặng em. Khoảnh khắc đọc nó em tự thấy mình xinh xắn hơn bất cứ ai, dù ngắn thôi, vậy nên em sẽ trân trọng.
Niềm vui của mình chỉ kéo dài từ lúc cầm bó hoa đợi metro cho đến lúc về nhà. Liều dopamine gần 7 đồng cứ thế mà dần nhạt tác dụng. Sáng hôm sau ngủ dậy mình đặt vé đi Brussels. Cuối tháng 11, đi bằng bus, về bằng tàu. Mình vẫn chần chừ chưa đặt chỗ ngủ vì tiếc tiền. Em lại muốn đi tìm chỗ ngủ nhờ phải không Đậu ơi?
0 notes
Text
“Nhịp Ðàn Vui” - Phương Tâm
0 notes
Text
Cô Vy là một biến số để ta nhìn thấy mọi góc nhìn xảy ra mùa dịch.
Nhận brief này từ team mà khó cho mình lắm, vì mình chẳng biết nói sao. Góc nhìn của mình cứ loanh quanh ở các diễn đàn, các topic thảo luận, các thông tin mới được VTV và báo đài update liên tục về đợt dịch đổ bộ lần hai, sợi dây liên kết duy nhất nối mình với thế giới bên ngoài là chiếc điện thoại không thể rời tay trong những ngày giãn cách.
Tỉnh dậy vào giữa trưa, bữa trưa này cũng như của hôm qua, một mình, mọi người về nhà cả, chỉ còn mình ở lại đây, vui buồn cùng Đà Nẵng trong cơn bạo bệnh. Mình nhớ nhà, nhớ quê nhưng không phải cứ là nơi mình sinh ra, nơi nào có nhà của mình thì mới là nguồn cội, với mình, đâu đâu trên cái mảnh đất hình chữ S này cũng cho mình cảm giác quê hương.
Bằng cách nào đó, Đà Nẵng yêu mình, và san sẻ tình yêu này đến tất cả mọi người, từ những người muôn năm cũ đến cả người xa xứ tha hương. Chưa bao giờ mình thấy một Đà Nẵng dịu dàng nền nả thế. Sự xa lạ bỗng dưng lại trở nên dễ chịu hơn bao giờ. Mình thấy khoảng cách giữa những người xa lạ kéo gần lại chỉ bằng bữa cơm rau cháo lúc đói no, ủi an nhau bằng nhiệt thành săn sóc. Bác sĩ bệnh viện Đa Khoa động viên bệnh nhân bằng bài nhạc không bao giờ cũ sau những giờ mồ hôi đổ mờ trên giường bệnh, thanh thiếu niên tình nguyên xung phong lên các tuyến đầu chống dịch, các tổ chức, câu lạc bộ mới thành để trợ cấp, giúp đỡ mọi người lúc khó, ai nấy ở nhà để bảo vệ bản thân và sống vì cộng đồng, kỳ lạ thay… Người trong thiên hạ mênh mông, có cái duyên lướt qua nhau trong chốc lát mà để lại toàn những điều tử tế. Mình chẳng biết những người đó là ai, mình cũng chẳng rõ những người nhận được lòng tốt của người ta cảm thấy thế nào, mình chỉ thấy lúc đọc tin lòng mình xẹt qua chút ấm.
Nhiều lúc mình nghĩ, ai mà chẳng chán cái cuộc sống tẻ nhạt của mình, không biến cố, không thử thách, lờ đờ trôi theo dòng chảy thời gian “không dấu vết”. Nhưng trong những dịp thế này, mình mới nhận ra ai sống trên đời mà không để lại điều gì. Sống và sống tử tế thôi là đủ. Những bác sĩ đang ngày đêm ráo riết níu lại hơi thở sự sống sẽ luôn hiện diện đâu đó trong dáng dấp sinh mệnh cả đời người, sức trẻ thiếu niên sẽ lưu dấu trên những nụ cười biết ơn của người khác hay trong ký ức tươi đẹp của những ngày sống trọn thanh xuân, tên tuổi của mạnh thường quân sẽ lang thang hoài trong những câu chuyện thường ngày, chút đóng góp nhỏ không cần lời hồi đáp cũng sẽ phảng phất đâu đó chứa chan thêm hương vị tình người nồng đượm.
Đà Nẵng mình, đúng là đáng kinh ngạc hết sức.
Việt Nam mình, triệu trái tim đồng lòng, đợi Cô Vy qua để ngày mai bừng sáng, cùng nhịp vui với con tim nhân loại.
8/8/2020
1 note
·
View note