#Hà Tiên có gì chơi
Explore tagged Tumblr posts
Text
Đảo Hải Tặc Hà Tiên: biển vẫn còn rất xanh!
Đó là ngày chủ nhật cuối cùng của tháng ba, nhóm tụi mình gồm bảy thành viên, hồ hởi lên tàu từ cảng Hà Tiên ra đảo Hải Tặc. Gần 8g sáng, trời tươm nắng và tiếng còi tàu hú vang réo rắt khiến cho ai cũng bước nhanh như chạy. Tụi mình đi tàu cao tốc Minh Nga chuyến sớm nhất khởi hành lúc 8g. Ba mươi phút là thời gian cho quãng đường biển dài 28 km (khoảng 11 hải lý), với giá vé 120.000 đ/ người.…
View On WordPress
#du lịch bụi Hà Tiên#du lịch bụi Kiên Giang#du lịch biển#Hà Tiên có gì chơi#Hà Tiên có gì hay#Hà Tiên có gì mua#Hà Tiên có gì vui#Hà Tiên có gì ăn#Hòn Tre Lớn#Hòn Đốc#Hòn Đốc Hà Tiên#quần đảo Hà Tiên#quần đảo Hải Tặc#tỉnh Kiên Giang#thành phố Hà Tiên#vé tàu đi đảo Hải Tặc#đảo Hải Tặc
1 note
·
View note
Text
Có khoảnh khắc nào khiến bạn yêu thành phố mình đang sống?
Với những đứa trẻ quê như mình, Hà Nội đã từng là ước mơ, là khao khát, là đích đến sau 12 năm chăm chỉ đèn sách. Ngày ấy đứa nào mà chẳng muốn đỗ đại học, câu chuyện quen thuộc những ngày cuối cấp luôn là lời hứa hẹn lên thành phố gặp lại nhau, đi chơi hồ Gươm, hồ Tây, đi ăn kem Tràng Tiền, ngắm phố cổ mùa thu và đứng dưới bóng cây xanh rợp trên phố Phan Đình Phùng.
Hà Nội đẹp, rất đẹp. Đến tận bây giờ, khi đã sống 5 năm ở thủ đô, mình vẫn chưa khi nào thấy Hà Nội xấu xí cả. Mình vẫn xách xe đi dạo những ngày nắng, vẫn cầm ô tung tăng nghịch nước mưa, vẫn đều đặn hàng tuần hẹn bạn đi bờ hồ ngồi đực mặt ra chẳng để làm gì. Hà Nội cổ kính, mộng mơ, nhưng cũng ồn ào, náo nhiệt. Nơi đây đã chứng kiến những bước chân đầu tiên trên quãng đường trưởng thành của mình, chứng kiến những “lần đầu tiên” đáng nhớ: lần đầu tự lập, lần đầu vấp ngã, lần đầu tự kiếm ra tiền, hay thậm chí là lần đầu suy sụp đến mức tưởng như không thể gượng dậy.
Hà Nội đẹp, và buồn. Hà Nội cho mình giấc mơ, nhưng Hà Nội cũng là nơi đem giấc mơ của mình chôn vùi dưới ba tấc đất. Hà Nội thấy mình khóc, nhưng Hà Nội cũng là nơi bao dung nước mắt và nỗi buồn tuổi chênh vênh của mình. Hà Nội vừa đấm vừa xoa, vừa khiến mình sống dở chết dở vừa không cho phép mình cam chịu bỏ cuộc. Hà Nội cho mình những bài học đau đớn đầu đời, cũng cho mình biết giữa thế gian hỗn tạp, vẫn tồn tại rất nhiều, rất nhiều những điều nhỏ xíu xiu có thể làm trái tim mình rung động.
Mình không đếm được bao nhiêu đêm mình mất ngủ, không đếm được mình đã rơi bao nhiêu giọt nước mắt. Nhưng mình đã lặng lẽ ghi lại được hàng trăm khoảnh khắc tuyệt đẹp, bình yên trong lòng phố thị tấp nập. Mùa đông năm ấy, trên chuyến bus vội vã, có cô bé con ngủ say trong lòng bà. Chỉ thế thôi mà đã có thể chữa lành bao nhiêu đêm mất ngủ, bấy nhiêu giọt nước mắt mình rơi trước đó. Đôi khi mình ghét bản thân vì quá đa sầu đa cảm, nhưng đôi khi mình lại thấy biết ơn, vì nhờ nó, những khoảnh khắc nhỏ nhặt như vậy len được vào lòng mình, khâu lại những vết rách, phơi khô một mùa mưa ẩm ướt cả tâm hồn.
“Hà Nội mến yêu của ta
Thủ đô mến yêu của ta
Là ngôi Sao Mai rạng rỡ…”
22 notes
·
View notes
Text
Hà Nội mùa thua
vẫn là combo mùa thu Hà Nội quen thuộc.
lần này bọn mình muốn ăn sáng cháo đậu cà nhưng bọn mình bảo nhau thế này: "ăn ở Đào Duy Từ nhiều rồi nên nay chuyển sang ăn ở số 4 Thể Giao đi!". bọn mình dậy rõ sớm đến hơn 8 giờ sáng là có mặt ở quán nhưng hôm nay quán lại không mở cửa. thế là bảo nhau "thôi đi ăn xôi Mây nhé", ây cha, mới sáng sớm mà xôi Mây xếp hàng dài siu dài. thế là lại dắt díu nhau đi. lòng vòng một hồi qua Hàng Vôi, thấy quán cháo đậu cà nên quẹo vội vào, ai ngờ đâu quán là cơ sở hai của cháo đậu cà Bà O (cơ sở 1 chính là ở Đào Duy Từ mà tụi mình đã bảo thôi) dù sao thì đậu vẫn thơm và ngon nên ô kê ô kê nhe.
tiếp theo là đi thử cafe Mai. mặc dù cafe Mai nổi tiếng và thường xuyên được chọn làm quà cho khách hàng nhưng đây là lần đầu tiên mình uống thử. giống cháo cà đậu Thể Giao, bọn mình định vào tiệm Mai bên này thì nhân viên chỉ sang Mai bên kia (hình như địa chỉ mình định vào là chỗ bán cafe rang xay mang đi chú không phải để ngồi)
ấn tượng đầu tiên chính là giá đắt gấp 3 lần thông thường và decor của quán phù hợp với lứa tuổi u50, u60. ấn tượng thứ hai là mùi rất thơm, đặt ly xuống là ngửi thấy mùi cafe liền. ấn tượng thứ ba là vị chua, cảm giác nguyên chất chứ không có pha thêm đậu nành v.v. nói chung là ok đấy nhưng chỉ những ngụm đầu là thấy ngon thôi, để lâu một chút là mùi hương cafe đi đâu hết mất.
tiếp theo, giống với cháo cà đậu và cafe Mai, bọn mình tính đi ăn nem nướng nhưng ... chưa đến giờ mở bán. thế là sau khi đau khổ lòng vòng quanh phố Nhà Chung thì bọn mình chốt là thôi lại món kinh điển: nộm bò khô Long Vi Dung. mình không thấy ngon cho lắm đâu nhưng cái tên dễ nhớ quá nên mỗi khi bí bí không nghĩ ra ăn gì thì cái tên này lại nảy ra.
cuồi cùng là ... lại uống nước. ừ thì cả ngày hôm nay đã thế rồi nên điểm đến tiếp theo cũng chẳng khác được. bọn mình định gọi luôn cafe của xe Aha ngay cạnh bờ hồ với ý đồ ngồi ngắm hồ luôn. rất tiếc là lượng ghế có hạn và đoàn đến trước đã ngồi hết.
mặc dù vậy lại rất ô kê là bọn mình đã quay lại nơi lâu chưa quay lại: cafe Đinh. mình tự hỏi có phải cafe Đinh tên "Đinh" là do quán đặt ở phố "Đinh Tiên Hoàng" không?
đồ uống ngon, chỗ ngồi dễ chịu mát mẻ (có tán cây), trang trí quán xinh xẻo, nhân viên dễ thương nhiệt tình lại còn thêm hai em mòe biết đi ra mời khách và giá cả chỉ bằng nửa cafe Mai. 10 điểm cho một quán cafe ở giữa Phố Cổ thế này.
một chút nhỏ xinh ở cafe Đinh. kết thúc chuyến đi chơi nho nhỏ cuối tuần, chuyến đi mà không có gì trong kế hoạch hết. (à bọn mình còn định đi ăn chè nhưng chè giờ đó chưa bán, định đi ăn xôi cốm nhưng lỡ ăn trưa no quá cũng không ăn được nữa!)
4 notes
·
View notes
Text
13/12/2023: Highlands tòa Macplaza
Càng lớn bản thân mình càng trở nên phòng thủ hơn với các mối quan hệ xung quanh ngoại trừ gia đình. Họ tiếp cận, làm quen mình với mục đích gì và sẽ ở bên cạnh mình bao lâu? Mình không muốn mình tiêu cực như vậy đâu, nguyện cầu vũ trụ tiếp thêm sức mạnh ánh sáng cho mình để mình thấu người, thấu đời.
Hôm nay, mình hội ngộ lại với cậu bạn "tốt" của mình năm lớp 10. Từ 2 người lạ, khác xã và chẳng rõ từ đâu mà chúng mình trò chuyện và chơi cùng nhau hồi đó nhỉ ? Lạ thật, lại còn thân để đến khi mình chuyển trường, mỗi người một nơi vẫn còn nằng nặc về chơi với Tuyên. Sau vài năm, mình với cậu bạn ấy vẫn giữ liên lạc không quá thường xuyên nhưng lần nào nói chuyện cũng vẫn rất vui vẻ như ngày nào ( không biết bạn ấy có cảm nhận thế không )cũng lên kế hoạch gặp nhau trò chuyện nhưng toàn Failed lòi :))) Hóa ra đầu óc 2 đứa Overthingking...
Thầm cảm ơn chính mình đã dũng cảm bước ra khỏi cuộc tình độc hại, cũng là lúc cuộc sống độc thân của mình trở lại. Đây là lần đầu tiên mình độc thân với vai trò là người lớn ( tự lo được cuộc sống, tài chính ) nên cũng rất gì và này nọ, cảm thấy yêu bản thân, yêu cuộc sống 1 cách đúng nghĩa nhất.
Và không biết vũ trụ gửi tín hiệu thế nào mà mình và cậu bạn "tốt" ấy của mình lại trò chuyện cùng nhau và chúng mình quyết lần này phải gặp nhau bằng được. Số năm chưa gặp nhau lâu quá, mình còn ngại tính cụ thể, thế nhưng khi gặp cậu cảm xúc vẫn vẹn nguyên. Lâu rồi mình chưa khen 1 ai đó, thực lòng mà nói mình muốn trầm trồ lên rằng: Trời ơi, cậu bạn tốt của tui năm xưa giờ bảnh ha, lại còn giỏi nữa, muốn flex cậu cả ngàn điều, muốn khoe với lũ bạn cấp 3 Hà Đông của tui là bạn " tốt" khác giới của tao này chúng mày, bạn tao đấy, vừa đẹp trai, ngoan lại giỏi nữa. Hihi, cũng may là mình rụt rè không dám nói chứ nói ngượng mồm lại thành sượng trân bạn ngại thì chớt. Từng ấy thời gian cho đôi bạn lâu ngày không gặp chẳng bõ xi nhê gì, trò chuyện hăng say nhiều thứ đã trải qua và hiện tại. Phải công nhận rằng bạn mình dù là con trai mà ngoan hơn cả mình nữa. Và chúng ta sau từng ấy năm, dù không gặp cũng biết rằng cả 2 đều đã trưởng thành, nhưng tui vẫn bất ngờ với sự trưởng của Tuyên " chân thành và sâu sắc ". Khiến cho mình tìm lại được niềm tin vào người bạn "tốt", phá bỏ được suy nghĩ và cảm xúc đề phòng của chính mình. Không phải ai cũng khiến mình bỏ đi sự đề phòng đó. Thật đúng là, thời gian làm con người ta trưởng thành hơn nhưng xúc cảm của đôi bạn vẫn không thể thay đổi, phá bỏ mọi rào cản về khoảng cách, thích nghi rất nhanh với sự trưởng thành của nhau và nói chuyện rất thú vị. Chỉ mong chúng ta sẽ duy trì được tình bạn này thật lâu bởi mình thực lòng rất trân quý Tuyên.
Cảm ơn và biết ơn cuộc hội ngộ đặc biệt này !
Nhân một ngày tâm trạng xao xuyến nên đăng lại bài viết này từ tài khoản cũ sang tài khoản mới và sẽ tiếp tục hành trình viết về tình bạn đẹp này👫
#rosiebarbie
#thanh xuân#tình bạn khác giới#bạn tốt#bạn thân#kỉ niệm#kí ức#hành trình#cuộc sống#viết linh tinh#hạnh phúc#bình yên#trích dẫn hay
3 notes
·
View notes
Text
Ngày kỉ niệm của bọn mình là ngày anh chọn, là lúc mình chưa yêu nhau, là thời điểm mở ra cơ hội cho mình được mở lòng với nhau - đó là ngày em bị covid lần đầu tiên, xách hành lý vào khu cách ly, cùng tham gia điều trị.
Em vẫn nhớ cái ngày phát hiện 2 vạch test covid đấy. Em ngẫm nghĩ về việc em sẽ làm gì trong suốt những ngày ấy đây. Có lẽ đợt cách ly F1 đầu năm giam mình trong phòng khi chưa thoát khỏi tình trạng thất tình làm em sợ một mình hơn cả việc bị mắc covid. Mà thực tế thì em cũng chưa từng sợ nhiễm con virus đó. Có lẽ đó là lí do khiến em quyết định nhập viện vào khu cách ly.
Ngày bước chân vào khu cách ly đấy em vẫn nhớ tự dưng trong lòng nhẹ nhõm. Dường như em đã bỏ lại được hết mọi thứ ở bên ngoài khu vực đó, dường như em được bao bọc bởi những bức tường cực kì an toàn. Vì vậy mà em cảm thấy em không phải người bệnh, cũng không mấy mệt mỏi và đau đớn. Thậm chí em bị sốt và bị lạnh nhưng em cũng không cảm nhận ra, mà là anh bác sĩ đang điều trị lúc ấy nhận thấy được.
Rồi em nhớ em có nhờ anh mang đồ cho. Em thấy anh đi từ phía thang máy ra bước về phía em và mình cách nhau 1 lớp cửa kính. Lúc đó em thấy anh đẹp trai lắm, em còn quay video lại. Chỉ đơn giản là vì đẹp trai nên quay lại thôi. Vậy mà sau đó đã có bao nhiêu dòng tin nhắn ngắn dài, bao nhiêu câu chuyện nhỏ to bắt đầu.
Khi em bắt đầu điều trị cho khu bệnh nhân nặng là em vẫn còn dương tính và vẫn còn phải cách ly. Em làm việc một mình trong căn phòng ở ngoài của khoa bệnh nhiệt đới. Em không có sợ hãi gì, chỉ hơi thấy mệt khi ngủ dậy. Rồi vào thời điểm đó đã bắt đầu kể cho anh về chuyện thất tình em đã úp mở trước đó. Em hứa với anh rằng anh sẽ được biết chuyện.
Hôm vừa rồi em chở anh về nhà. Vì anh uống rượu buổi trưa nên em lái xe. Em ngồi trước và thấy anh hát bài Trái tim bên lề. Em hỏi anh thời trước lúc chưa yêu, anh có bao giờ thấy "trái tim bên lề" kh��ng. Anh bảo nhiều chứ, nhiều lắm. Anh thích em từ trước khi mình nói chuyện nhỏ to lâu rồi. Còn nghe đồn em với nyc xong thấy buồn vui lẫn lộn, còn cảm thấy bực khi lại là tin đồn đấy nhưng xảy ra trục trặc. Rồi anh còn thi thoảng nhìn trộm em trong những lần đi chơi hay ăn uống có mặt nhau.
Anh biết không, mỗi lần anh kể lại những điều ấy em đều xúc động vô cùng. Hoá ra có một người ở trong bóng tối luôn đợi mình cho đến khi tự tay mình dắt người ấy ra ánh sáng.
Vừa mới tối nay em xem lại ảnh của chúng mình từ hồi tháng 3 năm ngoái, nào là lần đầu tiên em dắt anh ra đền Cửa Ông mà chỉ đi 2 đứa, nào là đi Cẩm Hải, nào là chuyến đi Yên Tử lúc em còn đang thất tình. Em tự hỏi từ lúc yêu em anh có được hạnh phúc không, có được vui vẻ không. Em tự trả lời mình rằng có, thậm chí nhiều hơn trước rất nhiều. Cứ nghĩ đến điều ấy là em vui lắm, nhớ anh nhiều lắm...
Từ hôm thứ 2 rời Cẩm Phả quay trở lại Hà Nội đến giờ em khóc nhiều lắm. Nhớ anh, nhớ nhà, giống như là phải một mình chiến đấu ở nơi xa lạ cảm thấy không đủ sức lực nên cứ khóc mãi. Vậy mà qua mấy hôm em cũng đã ổn ổn trở lại. Học tập và cuộc sống ở đây cũng dần cuốn em theo...
Cuối tuần rồi mình đi Yên Tử với nhau. Một chuyến trải nghiệm đủ các kiểu hình thời tiết từ nắng đến mưa, từ quang đến mây mù, và đặc biệt nhất là đã có cầu vồng trên lối xuống. Mong muốn được cùng anh leo Yên Tử 3 năm liền đã được thực hiện xong, nhưng anh vẫn bảo lần tới sẽ đi kiểu thanh cảnh hơn. Thật vui vì anh vẫn muốn cùng em đi tiếp tới nơi non thiêng nơi đã nhiều lần bao dung em và cả những giọt nước mắt của em.
Anh đã đi trực 2 ngày liền rồi, còn 1 ngày nữa để nghỉ ngơi rồi lại tiếp tục đi trực. Em cũng thương anh trực nhiều để kiếm thêm thu nhập, nhưng rồi lại không có thời gian chăm sóc bản thân và phòng ở. Có lẽ chúng mình đến với nhau đã là lựa chọn bắt đầu khó khăn và xác định khó khăn cùng nhau. Cả hai dường như đều ở thấp hơn vạch xuất phát và phải phấn đấu thực sự để có thể đuổi theo người khác... Nhưng cuộc đời có lẽ cũng ngắn ngủi, chỉ miễn ta luôn cố gắng tiến về phía trước, anh nhỉ?
Cầu vồng ở sườn núi xa xa, đó là nơi mà ta không chạm đến. Nhưng một lần hội ngộ, một lần đi qua cũng đã là một hạnh phúc.
15 notes
·
View notes
Text
Tuổi Thơ Dữ Dội
Lời giới thiệu
Hi con gái bé bỏng, không biết khi nào con mới đủ lớn để biết đọc chữ và có thể hiểu được nghĩa những câu chuyện này. À mà bố nó vậy thôi chứ sự đáng yêu của con lúc này là vô giá nhất. Vì lúc này con luôn nép trong vòng tay của bố mẹ, khoảnh khắc này là một đặc ân của trời ban cho thiên sứ làm bố mẹ. Và vòng xoay cuộc đời thì con rồi cũng sẽ lớn lên và rời xa bố mẹ như cách bố mẹ rời xa bố mẹ của mình.
Và trên chặng đường lớn lên của con sẽ có đôi khi con gặp những chuyện mà bố đã từng trải qua. Nên bố nghĩ mình sẽ viết về cuộc đời của mình cho con kinh lược qua một vài chuyện.
Chương một: Mẫu giáo
Bố vẫn nhớ ngôi trường bằng gỗ nằm ở đường trần hưng đạo. Có hàng rào gỗ đóng tạm bợ vây quanh lấy khuôn viên trường. Bố chẳng nhớ mình đi học từ khoảnh khắc nào, bố chỉ nhớ là mình rất thích đu bám lên tường rào gỗ tạm bợ đó cùng lũ nhóc. Thời của bố không có những loại đồ điện tử. Chỉ là đồ chơi thủ công, bố luôn ấn tượng lúc ấy mình có cây kiếm ngắn tin hin 20cm nó gợn sóng từng nếp mà bố cứ ví như mái tôn, mặc dù nếp gợn của nó nhỏ gọn nhiều. Và không hiểu vì sao bố nhớ mãi thanh kiếm được gắn dây nơ màu đỏ ấy mãi.
À mà còn cái trò chong chóng tre như của nobita bằng nhựa nữa. Cứ dùng hai tay miết một lực với nhau cho nó bay lên. Trò ngô nghê nhưng lũ trẻ con cứ mê mẫn làm mãi miết không biết chán.
Khoảnh khắc đi học mẫu giáo là khoảnh khắc cả lớp ngồi quây thành vòng tròn và tập đọc chữ. Có chữ bố nhớ có chữ không và rất là xấu hổ khi đến lượt mình đứng dậy đọc mà không thuộc chữ cái.
Thời bấy giờ việc được ăn cơm và ngủ trưa tại lớp là cái gì đó xa xỉ con nhà giàu, còn lại thì buổi trưa mọi đứa trẻ đều về nhà ăn cơm. Và nhà để về của bố không phải là nhà ông bà nội mình mà là nhà ông Hùng bà Hà, hai ông bà nhà gần đó độ 200m và một đứa mẫu giáo như bố từ lúc đó đã tập thói quen tự đi bộ về nhà rồi. Kí ức đáng nhớ thời mẫu giáo của bố là khoảnh khắc tan giờ học vừa lao về trên con đường đất thì chợt đổ gió xuất hiện cơn lốc xoáy “ác quỷ” màu đen siêu to. Nó làm bầu trời tối lại và lần đầu tiên bố thấy lốc xoáy màu đen trong đời. Đến bây giờ bố nghĩ lại vẫn không biết phải do khoảnh khắc đó mình nhìn lầm hay không nhưng thật thì đến giờ vẫn không thấy cơn lốc nào màu đen cả. Giờ bố nghĩ lại có thể ban trưa bố nhìn lên tìm đỉnh cơn lốc thì bị loá ánh mặt trời ban trưa mà thấy mọi thứ tối màu đen. Nhưng vẫn thật thú vị.
4 notes
·
View notes
Text
Tổng hợp STT hay khi đăng ảnh trẻ con, vui, buồn, đi chơi câu like
STT hay cap đăng ảnh chất, ngầu, ý nghĩa sẽ thu hút sự chú ý của người thân và bạn bè. Bạn đang tìm kiếm STT hay khi đăng ảnh cho bé, đăng ảnh vui, buồn, đi chơi hay câu like? Tham khảo ngay những gợi ý dưới đây của chúng tôi nhé!
STT hay khi đăng ảnh trẻ con ngắn
Có thể nói cuồng con là “căn bệnh” chung của tất cả các ông bố bà mẹ. Vậy nên bạn chắc chắn không thể bỏ lỡ những stt hay khi đăng ảnh trẻ con hài hước và dễ thương mà chúng tôi đã tổng hợp dưới đây.
STT khi đăng ảnh con - Cánh diều có gió, cá heo có biển còn mẹ có con. Con chính là tình yêu lớn nhất của mẹ. - Tiếng khóc chào đời của con như một bản tuyên ngôn sức sống mạnh mẽ. Bức hình đầu đời là hình ảnh trước tiên của sự sống. Chào mừng con đến với ba mẹ. - Thế giới có thêm con còn ba mẹ có thêm một thế giới. Con chính là thế giới thu nhỏ mang theo niềm hạnh phúc lớn lao của ba mẹ. - Cười lên nào bé yêu. Nụ cười của con chính là bản nhạc sống động, vui tươi nhất mà mẹ từng được nghe trên thế giới này. - Chào con, thiên thần đáng yêu của mẹ. Chẳng cần con phải tài giỏi hơn người hay vĩ đại với thế giới chỉ mong con sống một đời an yên. - Những năm tháng trong cuộc đời của mẹ trở nên ấm áp vì có con. Con chính là món quà ngọt ngào nhất mà Thượng Đế dành tặng cho mẹ. - Mong cuộc sống của con luôn bình yên, ấm áp. Mong những tháng ngày sau này cuộc đời luôn dịu dàng với con. - Cha mẹ mong rằng con sẽ luôn giương cao cánh buồm sáng tạo, hướng đến sự trưởng thành và tìm được đam mê của mình trong cuộc sống. - Tình yêu của mẹ chính là đại dương bao la cho con thỏa sức bơi lội. Mong con luôn khỏe mạnh và một đời bình an, hạnh phúc. - Thật hạnh phúc khi gia đình bé nhỏ có con. Bé yêu của cha mẹ mong con một đời bình an, vui vẻ và hạnh phúc.
STT hay khi đăng ảnh câu like
Để bức ảnh của bạn nhận được nhiều like thì cần có những stt hay, chất và ngầu . Hãy thử ngay những stt hay khi đăng ảnh dưới đây nhé.
STT câu like khi đăng ảnh - Xung quanh đây bốn bề là thính. Bình tĩnh như em được mấy người. - Chỉ cần em sống tốt, trời xanh tự khắc sẽ an bài. - Cơn gió tháng 7, mùa mưa tháng 8, có một em gái thích một anh trai, anh còn chưa đến em sao dám già! - Có nắng, có núi, có hơi sương. Có những thứ hoang đường người đời gọi là chuyện yêu đương. - Chút nắng gắt đâu làm nên mùa hạ. Một thoáng nhìn chưa hẳn đã là yêu. - Ông trời tạo ra địa chấn. Và cái bụng mỡ của em chính là điểm nhấn. - Thanh xuân như một ly trà. Ăn vài miếng bánh hết bà thanh xuân. - Ế là xu thế, nên hãy sống tử tế và tỏa sáng nhé các chế. - Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh. Mỗi mình dễ thương. - Em đây như búp trên cành. Dễ ăn dễ ngủ lại còn dễ thương.
STT hay khi đăng ảnh câu like - Ngây thơ thêm chút bơ phờ. Phẩy thêm một cái dại khờ dễ thương. - Ngày nay đất nước thái bình. Đội ơn ba má đẻ mình cute. - Bao nhiêu năm học địa lý. Vẫn chưa tìm được vị trí người yêu. - Trăm năm trong cõi ngân hà. Tuy em hơi béo nhưng mà cute - Gọi e là ô ma chi. Vì em ngon không cưỡng nổi! - Tôi có thể cưỡng lại tất cả mọi thứ…trừ sự cám dỗ. - Ông trời cho tôi gương mặt xinh xắn, đáng yêu. Nhưng ông trời lại lấy đi người công nhận đó. - Tình online là tình nhiều thiên tai. - Tình yêu em dành đến anh cũng giống như giá xăng ngày càng tăng và tăng càng nhiều. - Dẫu biết rằng đường đời nhiều sỏi đá. Chỉ mong rằng vấp ngã vẫn còn răng.
STT hay khi đăng ảnh đi chơi
Những bức ảnh cực chất sau chuyến đi chơi, đi du lịch thì cần phải có thêm những stt đăng ảnh hay thì mới “xứng tầm”. Bạn không cần phải là người của công chúng, chỉ cần một câu stt hay khi đăng ảnh đi chơi vẫn có thể giúp bạn lan tỏa những bức ảnh xinh đẹp của mình đến rất nhiều người dùng khác trên mạng xã hội.
STT khi đăng ảnh đi chơi - Nghe nói chăm đi du lịch sẽ gặp được “chân ái” đời mình. - Em yêu Đà Lạt không chỉ bởi khung cảnh hữu tình mà còn bởi nơi này có anh. - Đường còn dài, xăng còn rẻ và đời còn trẻ thì tội gì mà không đi. - Đi đâu không quan trọng mà quan trọng là đi với ai? - Đi tới đâu cũng được miễn là có nhau. - Tôi thích cảm giác được là một kẻ “vô danh” giữa một thành phố xa lạ - Có những con đường mà giày cao gót không thể đi đến, có những con người mà bạn sẽ chẳng bao giờ gặp được ở những toà nhà văn phòng. - Vì cuộc đời là những chuyến đi, nên hãy cứ trải nghiệm khi còn có thể. - Đi bằng phương tiện gì không được, miễn là có bạn có tôi, thỏa lòng đam mê cháy bỏng trong trái tim này. - Tuổi còn trẻ, xăng lại quá rẻ. Cứ đầy bình thì mình đi thôi.
STT hay khi đăng ảnh cute
Nếu như bạn muốn xây dựng hình tượng một người dễ thương, cute trên mạng xã hội để tương xứng với phong cách đời thực của mình thì đừng bỏ lỡ những câu stt đăng ảnh cute cực hay dưới đây nhé.
STT khi đăng ảnh cute - Năm trăm dải ngân hà, tuy em hơi ngáo nhưng mà cute - Nam quốc sơn hà Nam Đế cư. Đáng yêu như vậy lại seen không rep ư? - Hai con người lì tính ở cạnh nhau sẽ tạo nên một cuộc tình hợp lý - Thay vì là cô gái đợi anh thì em chọn là cô gái “đợi ăn” - Tham ăn không phải là xấu, chỉ là thể hiện sự ủng hộ với người nấu mà thôi - Gọi em là “Omachi” vì em ngon không cưỡng nổi - Cà chua thì t���t cho tim mạch, còn cà khịa lại giúp cuộc đời thêm vui - Dẫu biết rằng ăn nhiều sẽ béo nên dặn lòng “cố mập sẽ cute” - Người con trai đẹp nhất là người con trai nấu ăn ngon - Em đây như búp trên cành, dễ ăn dễ ngủ lại còn dễ thương
STT hay khi đăng ảnh vui ngắn gọn
Ai cũng có những lúc vui vẻ, có những câu chuyện hay muốn chia sẻ với mọi người. Một câu nói hay đầy niềm vui sẽ sẽ giúp điều ấy được lan tỏa xa hơn. Đồng thời nó còn giúp bạn nhận được nhiều tương tác trên mạng xã hội hơn. Những stt dưới đây chắc chắn sẽ khiến nhiều người thích thú khi bạn đăng ảnh vui lên mạng xã hội đấy.
STT khi đăng ảnh vui - Ông trời tạo ra địa chấn. Và cái bụng mỡ của em chính là điểm nhấn. - Thanh xuân như một ly trà. Ăn vài miếng bánh hết bà thanh xuân - Độc thân không phải là ế mà đang tìm người tử tế để yêu. - Một phụ nữ toàn diện là: Sáng diện, trưa diện, chiều diện, tối diện… - Đừng yêu người chỉ biết nói lời ngon tiếng ngọt, hãy yêu người nấu đồ ngon ngọt cho bạn ăn. - Con đường ngắn nhất để đi từ một trái tim đến 1 trái tim là con đường truyền máu. - Để có thể nhìn thấy ánh sáng cuối đường hầm, thường là phải trả thêm tiền. - Xin bạn hãy dành ra vài giây để đọc hết câu này, đọc tới đây thì cũng mất vài giây rồi, cảm ơn bạn. - Nhiều người hỏi tôi yêu hay ăn quan trọng hơn, tôi không trả lời vì tôi đang bận nhai. - Trời chỉ đẹp khi trời còn nắng. Em chỉ vui khi em còn anh. - Em không còn là một cô gái đợi anh nữa. Giờ em là cô gái đợi ăn. - Nếu anh chịu nấu cơm cho em ăn một đời, em sẽ yêu anh cả kiếp. - Người con trai đẹp nhất trong lòng em là người nấu ăn ngon. - Em vừa yêu bầu trời xanh hy vọng vừa hy vọng được yêu anh. - Nhà em có bán rượu không mà nói chuyện với em anh say quá.
STT hay khi đăng ảnh buồn
Nếu như bạn đang có một ngày mà tâm trạng không mấy vui vẻ thì có thể tham khảo những stt đăng ảnh buồn dưới đây.
STT khi tâm trạng buồn - Người thương bạn thật lòng chỉ sợ lo cho bạn không đủ. Kẻ không thương bạn chỉ sợ bạn đòi hỏi quá nhiều. - Có hai thứ cả đời này cũng không nên tùy tiện giao vào tay người khác chính là hy vọng và cơ hội. Hy vọng càng nhiều thì tổn thương càng sâu. - Có những người dễ dàng quên đi bao lần ta giúp đỡ nhưng lại sẵn sàng nhớ mãi một lần ta từ chối họ. - Lúc anh học được cách trân trọng thì cũng là lúc em không còn bên anh nữa Lúc trái tim anh có em thì cũng là lúc trái tim em đã vỡ vụn. - Trong lòng cả một bầu trời tâm sự. Chẳng biết nói cùng ai. - Sự tin tưởng giống như một miếng dán. Tháo nó ra một lần có thể dán lại nhưng nó sẽ không dính chặt như ban đầu nữa. - Vẫn biết rằng cố quên là sẽ nhớ, nên dặn lòng cố nhớ để mà quên. - Tự dưng yêu, cũng có thể tự dưng hết yêu, có gì mà khó hiểu. - Ai từng chia tay mà không sợ bóng đêm. Bởi khi màn đêm buông xuống cũng là lúc kí ức ùa về, màn đêm tĩnh lặng khiến ta nhớ về cuộc tình đã qua. - Hóa ra chỉ cần rời xa thì cho dù quen thuộc đến mấy cũng thành xa lạ. Có thể bạn quan tâm: Tổng hợp STT hài hước thú vị, câu like, về cuộc sống hiện đại Cap thả thính, STT hay đáng yêu “thả là dính” Trên đây là tổng hợp những STT hay khi đăng ảnh vui, buồn, câu like hay khi đăng ảnh trẻ con... Hy vọng sẽ giúp bạn có được những caption ưng ý, thu hút sự chú ý của mọi người. Bạn cũng đừng quên theo dõi các bài viết mới nhất của chúng tôi để có thêm những thông tin thú vị, hữu ích! Read the full article
9 notes
·
View notes
Text
Chắc một trong những cảm giác đẹp nhất trong thế gian là cảm giác lần đầu tiên, bởi vì nó bao hàm sự tò mò, non trẻ, háo hức xen lẫn cả hy vọng vào đấy. Tui chợt nhớ đến một cảm giác đẹp và ấm áp khi nhìn thấy quyển truyện “Bí mật tình yêu phố Angel” trên giá sách. Nhân vật trong truyện là giả thôi nhưng tui vẫn bị hút hồn bởi cái bìa sách quá là đẹp, cô gái trong bữa tiệc đêm khuya ở một xứ sở xa lạ được một thiếu niên đeo mặt nạ mời khiêu vũ, giây phút ấy tui cứ tưởng người bị lạc vào xứ sở thần tiên thật sự là tui chứ không phải là nữ chính luôn ấy. Dưới ánh đèn vàng ấm áp trên ga tàu hôm đó khi lật giở những trang sách đầu tiên, từng tên nhân vật và tình tiết câu truyện cuốn tui vào trong như chính tui là người đồng hành bên họ, được thấy rõ từng xúc cảm len lỏi trong họ chỉ qua những câu miêu tả tự sự ngắn ngủi. Năm cấp 1, tui học thêm Tiếng Anh nhà một chị gái, mà chị dạy mãi mà vẫn không vô, xong về sau chị đưa cho tui một quyển truyện. Má ơi, là đồng tác giả với cuốn Angel yêu thích của tui. Vậy là cũng từ đó về sau, cũng dưới ánh đèn học màu vàng ấm áp đó, thay vì nỗ lực đưa cái chữ vào đầu, tui và chị ngồi bàn nhau và mơ mộng về những-chàng-hoàng-tử-không-có-thật đấy và nó khiến chúng tui hứng thú đến lạ. Trên tủ kính nhà chị ấy dán đầy những hình dán về nữ nhân vật chính xinh đẹp trong anime mà tui không biết tên, về sau chị ấy cho tui hình dán, tui tỉ mỉ chọn một cô gái mà tui thấy xinh đẹp nhất và còn cẩn thận vuốt không nỡ để nàng ấy bị xoăn góc lại cong queo, lúc ấy nàng là báu vật của tui đó.
Tui dễ dàng đắm chìm trong từng trang sách đến nỗi quên hết mọi thứ xung quanh và cảm thấy lâng lâng, cứ như kiểu khi tui vừa cầm sách lên thì cũng là lúc mấy anh đẹp trai trong sách sẽ đưa tay ra bảo là “ê này cô em” nói chung là đắm chìm đó hehe. Cũng là chị họ tôi, phòng chị ấy là bạt ngàn sao, là những mảnh sao nhựa và nó phát quang trong đêm ý. Có những đêm tui ngủ nhà chị và ngắm ngàn sao sẽ nghĩ về những trang sách mà lòng mang mác buồn và thêm chơi vơi. Xa xa, nhà hàng xóm mở những bài hát buồn vang lên dìu dặt ban đêm càng khiến nỗi buồn nhân lên thêm đôi. Tui buồn mà không biết vì sao tui buồn.
Tui dễ dàng bị ám ảnh bởi từng nhân vật trong sách. “Yêu anh hơn cả tử thần” là cuốn tiểu thuyết tình yêu đầu tiên tui đọc, ý là nó là cấp độ yêu sâu sắc hơn là tình yêu gà bông tui từng mê trong phố Angel. Lần đầu tiên nhìn bìa tưởng đâu truyện kinh dị tại gam màu xa lánh ởn ởn cộng thêm cái chữ Tử Thần bonus ổng tử thần có lưỡi hái thiệt thấy ghê. Cơ mà khi đọc thì nó lại là một câu chuyện tình yêu, ờm tình yêu giữa người và tiên, khoan đã đừng vội nghĩ nó nông cạn trẻ trâu như những cuốn teenfic tổng tài bá đạo bây giờ. Gu đọc sách của tui vẫn luôn khá ổn, vì cuốn sách đầu tiên tui đọc là siêu phẩm. Mạc Ngôn Hy với Mễ Bối xứng đáng phong thần trong lòng tui:
“Cả em và tử thần đều muốn có anh, có điều em có ưu thế hơn ông ta, bởi vì em yêu anh, yêu anh sâu sắc”
Cậu bé nghèo khổ cứu con chim gặp nạn. Không ngờ con chim đó lại là tiên nữ ham vui. Để báo ơn, nàng cho cậu đầu thai vào một gia đình giàu có đủ đầy nhưng không ngờ ở kiếp này, chàng trai lương thiện vì đi hiến máu không may mắc căn bệnh AIDS nên trở nên thu mình, tỏ ra gai góc. Tiên nữ xuống trần nhưng mất đi giọng nói. Lời văn của Tào Đình rất hay, lần đầu tiên tui đọc xong mà nước mắt thành dòng xen lẫn hoang mang trầm cảm ám ảnh abcxyz luôn. Tại vì sao, vì kết là sad ending mà tui không nghĩ là sad ending, trước đây trong thế giới của tui hoàng tử và công chúa luôn sống hạnh phúc mãi về sau cơ mà. Qua lần đó chắc tui phải trưởng thành hơn 10 tuổi, hì hì cô bé đã biết thế nào là khái niệm vì người mình iu mà hy sinh.
Khoảng thời gian ấy thật đẹp, không có thiết bị điện tử, chỉ đơn thuần vô tư đọc sách, địa điểm yêu thích hàng đầu là hiệu sách. Mây bay nước chảy nắng vàng chó chạy gì không quan tâm. Mỗi lần về Hà Nội bố mẹ có thể yên tâm thả tui cùng bạn hàng tiếng ở hiệu sách và đó là thiên đường của tụi tui. Cảm giác khi chọn một cuốn sách và đi giữa hiệu sách bạt ngàn sách với đọc một cuốn sách nó y hệt nhau đó, phê y hệt nhau hí hí. Đi học về là nằm dài trên giường đọc sách, mỗi khi đi mua sách thì trên đường về chắc chắn sẽ ngẩn ngơ, ám ảnh về nhân vật đến trong cả giấc mơ. Dịp nghỉ hè sẽ thuê thẻ đến thư viện tỉnh đọc sách cùng sự đ��ng hành của đứa bạn thân, một con người ham ngủ nướng như tui sẽ vì tiếng í ới của nó dưới nhà mà bật dậy như lò xo, hai khứa kéo nhau đi bộ dưới trời râm mát mẻ hoặc trưa hè nắng gắt. Tui vẫn còn nhớ khoảnh khắc đầu tiên đi đến thư viện tỉnh và cảm giác mát lạnh khi đi qua hành lang trưng bày sách, tui nghển cổ vào trong và tiếc nuối khi nhìn thấy đống sách mình thích nhưng mình chưa thể vào được vì hôm nay mới kịp làm thẻ. Cảm giác ấy không gì sánh lại được.
“Nàng công chúa ngủ trong tháp ngà, sực tỉnh khỏi cơn mơ đằng đẵng.
Bình tĩnh ngồi trên ngai vàng đã đóng băng nhiều năm.
Nàng hiểu rằng mình không cần một kỵ sĩ hay một chàng hoàng tử.
Mà cần một bộ áo giáp bằng sắt và ánh mắt kiên định.”
(Bí mật tình yêu phố Angel)
Không hẳn là giờ đọc lại những tác phẩm tui từng yêu tui vẫn thấy hay. Song tui vẫn luôn trân trọng nó cũng như trân trọng niềm yêu thích và sự ngây thơ của mình đã qua. Đến bây giờ thì tui vẫn thích đọc sách. Nhưng tui đau lòng nhận ra là mình không tìm lại được cái cảm giác ấy thêm một lần nào nữa mặc dù tui đã cố. Cảm giác đắm-chìm ấy đã đi theo thời niên thiếu của tui đi hết rồi. Tui hiếm khi lâng lâng vì một tình tiết và nhân vật, hay thì tui sẽ thấy hay nhưng tui không cảm thấy mình là một người bạn bên cạnh nhân vật chính nữa mà tui chỉ là độc giả mà thôi. Tui không cảm thấy gió mát khi nữ chính có gió vờn qua mái tóc nữa, không thấy nắng chiếu lung linh khi họ nói lời yêu, cũng không thấy thắt ruột thắt gan khi cậu ấy rơi nước mắt nữa. Tui biết cảm giác ấy có thể sẽ không bao giờ quay trở lại nữa, nhưng vẫn hy vọng nó có thể xảy ra với tui một lần nữa trong đời, thật sự rất tuyệt luôn khi những ngày thơ bé ấy, dưới ánh đèn vàng thân thuộc, tui đã cùng những nhân vật mà tui yêu thích sở hữu được những cảm xúc vốn không thuộc về tui, cảm giác được sống cuộc đời của họ vậy, dù là hoa nở hay đông tàn, đều rất xứng đáng…🫧 ☽ -🖇🤍꙳✧˖°
6 notes
·
View notes
Text
Du lịch Hà Nội 1 ngày nên đi đâu chơi?
Có nhiều người nói rằng: “Thủ đô Hà Nội đất chật, người đông”. Trái ngược lại, với thế hệ sinh viên sẽ cảm nhận được rõ vẻ đẹp của Hà Nội nhất. Đặc biệt, bài viết này Halo xin dành tặng các bạn tân sinh viên, những người còn lạ lẫm về thủ đô. Hãy cùng Halo khám phá lịch trình đi chơi du lịch Hà Nội 1 ngày nhé! 1. Lịch trình đi chơi Hà Nội 1 ngày Chơi gì ở Hà Nội trong 1 ngày? Với quãng thời gian hạn hẹp, vì vậy trong chuyến du lịch Hà Nội 1 ngày, bạn nên thức dậy và xuất phát thật sớm để không bị gò bó thời gian nhé. Thủ đô cũng có nhiều nơi không bao giờ ngủ nên đi xuyên đêm cũng rất thú vị. Hơn nữa, để có thể nghỉ ngơi, thư giãn sau chuyến khám phá, các bạn nên chọn lựa ngày cuối tuần để ngao du nhé. Cùng Halo bắt đầu lịch trình phượt Hà Nội 1 ngày nào! 1.1 Buổi sáng: Ăn sáng – Thăm lăng Bác – hồ Gươm 5h30: Bắt đầu chuyến khám phá bằng việc thưởng thức bát phở bò gia truyền của Hà Nội. Vị phở đặc trưng, nổi tiếng khắp thế giới sẽ “quyến rũ” bạn ngay từ cái nhìn đầu tiên. Tham khảo một vài địa chỉ ăn phở bò Hà Nội nức danh dưới đây: Phở gia truyền – 49 Bát Đàn, quận Hoàn Kiếm Phở Thìn – 13 Lò Đúc, quận Hai Bà Trưng Phở Sướng – 36B Mai Hắc Đế, quận Hai Bà Trưng Ảnh: @thetranofthought 6h: Địa điểm check-in đầu tiên nhất định phải đến đó là lăng Chủ Tịch Hồ Chí Minh (Lăng Bác). Mỗi sớm hằng ngày, tại lăng Bác có lễ chào cờ (lễ thượng cờ) vào lúc 6h sáng. Ngắm nhìn khoảnh khắc tia nắng sớm mai chiếu rọi lá cờ đỏ sao vàng thật đẹp và tự hào. Ảnh: Kenh14.vn 7h: Sau khi dự lễ thượng cờ ở lăng Bác, hãy di chuyển tới hồ Gươm. Thăm thú ngay Tháp Rùa, đền Ngọc Sơn, cầu Thê Húc,… cả một “bộ nhận diện thương hiệu” của Hà Nội đấy. Vì thời gian vẫn còn sớm nên khung cảnh hồ Gươm chưa đông đúc. Đi dạo ven hồ là nhất luôn! Thêm một lựa chọn được rất nhiều du khách yêu thích để tham quan thủ đô đó là mua vé xe buýt 2 tầng Hà Nội để được nghe thuyết minh về từng địa điểm hay chụp hình sống ảo với những góc ảnh đẹp mê hồn trên xe bus nhé. Để mua vé bus 2 Tầng Hà Nội giá rẻ, các bạn truy cập TẠI ĐÂY! Ảnh: @mdguballa 9h – 10h: Đây sẽ là khoảng thời gian đường phố bắt đầu đông đúc hơn. Hãy ghé thăm Nhà Thờ Lớn Hà Nội, địa điểm sống ảo hot nhất Hà Nội. Đây là công trình kiến trúc của Pháp vào năm đầu thế kỷ 19, tọa lạc giữa 2 phố Nhà Thờ và Nhà Chung. Nếu bạn đi vào cuối tuần sẽ thấy Nhà Thờ mở cửa để những người theo đạo đến cầu nguyện. Nhớ thưởng thức combo trà chanh và hạt hướng dương nhé! Ảnh: @letoet94 1.2 Buổi trưa: Ăn bún chả 11h – 12h: Cái bụng bắt đ���u “réo” rồi. Ngoài phở, bún chả Hà Nội cũng là một món ăn truyền thống lừng danh. Thịt nướng thơm cháy cạnh trên than hoa gây nghiện lắm. Quận Hoàn Kiếm chính là “trái tim ẩm thực” của thủ đô, làm một chuyến foodtour phố cổ ngay! Bún chả Đắc Kim – Số 1 Hàng Mành, quận Hoàn Kiếm Bún chả Tuyết – 34 Hàng Than, quận Hoàn Kiếm Bún chả Hương Liên – 24 Lê Văn Hưu, quận Hai Bà Trưng Bún chả Cửa Đông – 41 Cửa Đông, quận Hoàn Kiếm Ảnh: @vietnam_fumi 1.3 Buổi chiều: Cầu Long Biên – Hồ Tây – Ăn tối 13h30: Hà Nội mang nhiều dấu ấn thời kháng chiến, điển hình là cây cầu Long Biên – chứng nhân lịch sử. Để thực hiện ý đồ khai thác thuộc địa, thực dân Pháp đã cho xây dựng cầu Long biên, bắc ngang qua con sông Hồng. Ngày nay, cây cầu này lại chính là địa điểm chụp ảnh đẹp nhất Hà Nội. - Serein Cafe & Lounge – 16 Trần Nhật Duật là một trong những quán cafe view đẹp nhất Hà Nội. Bạn có thể thưởng thức ly cafe thơm nồng với view hướng thẳng ra cầu Long Biên. Hãy dành vài phút nghỉ ngơi và ngắm cảnh ở đây nhé! Ảnh: @serein_cafe 15h – 16h: Lịch trình đi chơi Hà Nội 1 ngày lại tiếp tục với quận Tây Hồ. Nơi được mệnh danh lãng mạn nhất Hà Nội, đặc biệt là hồ Tây. Ảnh: @_.trongsky._ - Trước hết phải ghé thăm Phủ Tây Hồ – đền thờ Công chúa Liễu Hạnh. Nhớ dâng hương, công đức cầu một năm may mắn, thuận hòa - Hồ Tây là địa điểm hẹn hò thân thuộc của các bạn trẻ thủ đô. Bạn có thể mua vài thanh bò bía ngọt vỉa hè, dựng chân chống và thưởng thức gió hồ Tây. Có lẽ bạn sẽ phải say đắm khi trời ngả về chiều, hoàng hôn nơi đây đẹp đến không ngờ. Căng thẳng, mệt mỏi hãy cứ ngắm hoàng hôn nhẹ nhàng ở đây nhé. - Nếu vào ngày thời tiết nắng nóng, hãy chọn một quán cafe view thẳng ra hồ. Ven hồ có rất nhiều quán cafe đẹp cho bạn sống ảo đó. - Vào cuối tuần, các bạn trẻ Hà Nội thường tới đây chèo SUP hồ Tây, một môn thể thao yêu thích vào hè. Hoặc tới công viên nước hồ Tây Ảnh: @coral0.0 1.4 Buổi tối: Ăn tối – Ngắm phố cổ Cả ngày vui chơi đến tối chắc mệt lắm rồi phải không? Nếu ai mệt quá hãy ăn tối và trở về nghỉ ngơi, hẹn Hà Nội vào một ngày khác. Nhưng, nếu ai còn dư sức hãy nạp năng lượng để “quẩy” tiếp. Lịch trình du lịch Hà Nội 1 ngày không thể thiếu các hoạt động buổi tối. 17h-18h: Hà Nội là “thủ phủ” của những món ăn vặt ngon-bổ-rẻ. Việc bạn cần làm là chuẩn bị cho mình một chiếc bụng thật rỗng và hầu bao đầy. Nếu bạn đi theo nhóm, hãy thưởng thức nầm bò nướng vỉa hè, vừa no bụng, lại rất ngon miệng. Đây cũng là một trong những món “tủ” của giới trẻ thủ đô. Giá cho một bữa nướng này sẽ dao động từ 150.000VND đến 200.000VND/người. Halo xin gợi ý một vài địa chỉ nầm bò nướng quanh khu Tây Hồ và Hoàn Kiếm nhé: Nầm bò nướng Gầm Cầu – phố Gầm Cầu, quận Hoàn Kiếm Nướng Xuân Xuân – 47 Mã Mây, quận Hoàn Kiếm Vân bò nướng – 200 Phó Đức Chính >>> Bạn đã biết: 6 quán nầm bò nướng ở Hà Nội Ảnh: @pan.anit 20h – 21h: Hà Nội đẹp nhất về đêm, khi những con phố lên đèn lung linh, đặc biệt là phố cổ. Nhanh đến khu phố Tạ Hiện để hòa cùng nhịp sống về đêm nào! Uống bia tươi, nhâm nhi nem chua rán nóng hổi và dăm ba câu chuyện phiếm thì quên đường về. Phố Nhà Thờ, hay phố bích họa Phùng Hưng cũng rất tuyệt. (Gợi ý:Các địa điểm vui chơi Hà Nội về đêm) 22h: Đi cả ngày rồi, nên về nghỉ ngơi thôi. Đây cũng chính là lúc kết thúc lịch trình du lịch Hà Nội 1 ngày. Sau khi có được gợi ý về lịch trình đi chơi Hà Nội 1 ngày, nếu là lần đầu tiên đến Hà Nội, bạn nên tham khảo những thông tin sau để có sự chuẩn bị tốt nhất cho chuyến đi. 2. Du lịch Hà Nội 1 ngày mùa nào đẹp nhất? Nếu có ý định du lịch Hà Nội 1 ngày, trước hết hãy lựa chọn thời tiết đẹp để thưởng thức nhé. Khí hậu ở thủ đô được chia làm 4 mùa rõ rệt: Xuân, hạ, thu, đông. Mỗi mùa đều mang một nét đẹp thú vị riêng. Ảnh: @halo.vietnam Nhưng, Hà Nội gọi tên mùa thu là mùa đẹp nhất, khoảnh khắc giao mùa lãng mạn và tuyệt vời nhất. Khi những cơn mưa rào cuối cùng của mùa hạ đi qua, khoảng thời gian từ tháng 8 đến tháng 11 chính là lúc thích hợp với việc khám phá Thủ đô trong chiếc áo mới. Sắc vàng đỏ của lá rụng, không khí trong lành, vô cùng dễ chịu. Ảnh: @xuantoan18 Hanh khô, lạnh buốt chính là lúc Hà Nội vào đông. Khoác áo ấm lên lịch trình đi chơi Hà Nội 1 ngày cùng bạn bè cũng “phê pha” chẳng kém đâu! Nhất định phải làm vài chuyến Foodtour cho no cái bụng nữa vì ẩm thực Hà Nội rất ngon. Cuối tháng 1 đến tháng 3 cũng là dịp Tết truyền thống, mùa du xuân của người Việt Nam. Ngoài trời sẽ lất phất mưa phùn, kèm theo chút se lạnh, nhưng lại ngọt ngào và dịu dàng. 3. Phương tiện di chuyển ở Hà Nội Lịch trình đi chơi Hà Nội 1 ngày nhất định phải có sự hỗ trợ đắc lực từ phương tiện di chuyển. Hầu hết sinh viên sẽ thích việc rong ruổi trên chiếc xe máy. Hay tiết kiệm hơn, bạn có thể khám phá Hà Nội bằng xe bus. Đi xe đạp cũng là một sự lựa chọn, nhưng nên để dành sức bạn nhé. Tham khảo: Lịch trình tuyến xe buýt ở Hà Nội Ảnh: @xebushanoionline Bạn đã có một chuyến du lịch trong ngày vui vẻ, và đầy ý nghĩa. “Hà Nội đất chật người đông” kia còn chứa đựng biết bao vẻ đẹp hào hùng, chẳng kém phần lãng mạn, cổ kính. Hẹn gặp lại bạn vào một ngày du lịch Hà Nội khác. Đừng quên tham khảo thêm nhiều địa điểm sống ảo ở Hà Nội từ Halo nhé! Tổng hợp từ: Halo Travel Read the full article
2 notes
·
View notes
Text
Kỳ Liên Sơn (Qilian Shan) trên đường đi tới hồ Thanh Hải
III. Huyện Cộng Hoà
Lẽ thường là đến tỉnh Thanh Hải người ta phải lao đi hồ Thanh Hải xoã xượi cho bõ cái công, dù gì cũng là hồ nước mặn cao nhất trong Đại lục mà ai ai cũng check-in ca tụng (vốn hồ này từng là một phần của biển nhưng do sự trồi lên của cao nguyên Thanh Tạng nên nhấc luôn cả cái vạt biển này lên giờ để nó bơ vơ mắc kẹt ở đây mới thành hồ nước muối giữa lòng cao nguyên như thế này). Nhưng không :v. Vì thổ địa ở đó một mực kêu giờ chính phủ quây toàn bộ cái hồ đóng rào ko cho ai vô rồi thu vé vào cửa mắc như quỷ xong đi vô coi được môĩ cái vũng nước xong thôi chả có rì đâu đứng ngoài xem xem tý cho biết là được rồi. Thôi cũng tặc lưỡi chiều bạn vì lúc đến được khu thắng cảnh cũng gần giờ đóng cửa rồi có xuỳ tiền chạy vô cũng chỉ coi được chút xíu là bị đuổi ra, tháng 6 cải vàng còn chưa kịp nở chắc cũng khó chụp được hình đẹp nên đứng ngoài hàng rào ngó nghiêng tý rồi chạy xe về huyện Cộng Hoà nghỉ ngơi để chuẩn bị cho chặng hành trình hardcore đợt sau.
Hồ Long Dương (Long Yang gorge)
Trong huyện Cộng Hoà (Gong He) có cái hẻm núi Long Dương là hẻm núi đầu tiên mà sông Hoàng Hà chảy qua sau khi từ nguồn chảy tới cao nguyên Thanh Hải. Cửa hẻm núi chỉ rộng 30 mét và tổng chiều dài khoảng 33 km với 2 bức tường bằng đá granit cứng đứng thẳng và cao gần 200 mét nhìn từ trên cao trông rất giống hình một con rồng.
Nhìn từ đây thì ko thấy rồng hay thằn lằn chi hết
Vị trí địa lý này rất phù hợp làm thuỷ điện nên các bạn TQ lập luôn 1 trạm thuỷ điện ở đây (trữ lượng to chỉ sau đập Tam Hiệp) rồi đầu tư thêm thành khu thắng cảnh nên trồng hoa cỏ làm tiểu cảnh tưng bừng vừa đẹp vừa mới mỗi tội chả có mấy mống khách. Khu bên trong huyện Cộng Hoà thì càng lặng như tờ về đêm cứ như thành phố ma vì ngoài cái hẻm núi kia ra chả có gì chơi cả nên ko ai người ta ở qua đêm tại đây làm chi hết.
Trồng dương, trồng hoa, toilet xịn xò này nọ rất chi là đầu tư
Nơi đây còn có tên gọi là Colorado của TQ :))
Đằng xa xa là khu thuỷ điện (cấm vào)
May quá có cái đồng cải gỡ gạc cho chuyến Thanh Hải mùa hè
Thanh Hải trồng rất nhiều tử đinh hương, từ đường bê tông cho đến trên núi, chỗ nào cũng thơm phức
Kết thúc chặng 1 nghỉ dưỡng tại Thanh Hải tại đây từ giờ trở đi là chặng 2 bão táp :x
4 notes
·
View notes
Text
2023/05/29
Hôm nay là ngày đầu tiên tớ bắt đầu viết những suy nghĩ của bản thân mình ra như vậy. Dạo này tớ thường xuyên có rất nhiều suy nghĩ tiêu cực và tớ khóc rất nhiều. Tớ đã xem được ở đâu đó, họ nói rằng, hãy ghi ra tất cả những gì đang làm tớ tồi tệ, tất cả những thứ đang làm tớ suy nghĩ tiêu cực. やってみてね。
25 tuổi - xa gia đình, xa bạn bè, đến một nơi tớ gọi là ước mơ của một số bạn trẻ trong đó có tớ. Ngày tớ lên máy bay đi tới miền đất này, trời Hà Nội vẫn khá lạnh, như lòng tớ vậy. Tớ vô cảm với mọi thứ trước mắt tớ, chỉ muốn đến giờ checkin để nhanh chóng ngắm nhìn ước mơ của tớ bằng con mắt thật sự. Cũng là để tớ không khóc, không lưu luyến bố mẹ, gia đình và bạn bè. Hôm đó là tối đêm ngày 11/04/2023.! Và tớ đã chào Hà Nội như thế.
Hôm nay là hơn một tháng tớ sống và làm việc ở đất nước xa lạ, không có bố mẹ bên cạnh, những tưởng chỉ cần ngày ngày tớ cố gắng thì dù không có họ tớ vẫn vui vẻ. Nhưng không, đó là suy nghĩ của một đứa overthinking, tớ đã sai, ngay bây giờ tớ đang cảm thấy thật sự tồi tệ, tớ chưa nghĩ ra cách nào để có thể kéo tâm trạng bản thân trở nên tốt hơn ngoài việc viết ra như thế này. Tớ không muốn chia sẻ những điều tiêu cực với người khác đặc biệt là chị cùng nhà với tớ. Tớ chỉ muốn mang lại những năng lượng tích cực đến mọi người, được mọi người nhớ đến tớ với một gương mặt dễ mến và thân thiện. Tớ không biết tớ đang suy nghĩ và lo lắng về thứ gì, tớ không hiểu bản thân tớ không yên tâm về điều gì, có lẽ do năng lực kém cỏi, tớ luôn nghĩ quá nhiều về ngày đã qua và bất an về tương lai. Tớ không ngờ ước mơ của mình giờ đây lại là nơi làm tớ mất thăng bằng, mất cân bằng cuộc sống.
Ở đây, 「富山県黒部市」 tớ đã gặp rất nhiều người tốt bụng, thân thiện. Họ như những người ông bà, bố mẹ của tớ ở Việt Nam, họ có mang đến cho tớ nhiều năng lượng tích cực. Khi còn ở Việt Nam, tớ chưa thấy ông nào 70 tuổi vẫn bán sức lao động cho công ty, ở đây tớ có 「さどさん」, nhìn khuôn mặt hiền từ, nhân hậu của ông mà tớ thấy thương. Nếu là quê tớ, tuổi như ông có lẽ nên được vui vẻ bên con cháu hằng ngày, chiều chiều chơi cờ tướng, đi thể dục cùng các bạn già. Nhưng ở đây, ông vẫn lái con xe tải, vẫn bốc hàng, vẫn làm những công việc nặng nhọc. Nhưng tớ không hề thấy sự khó nhọc của ông, tớ thấy được niềm vui mỗi ngày, sự lạc quan hiện trên gương mặt của ông. Chúng tớ mới sang, chưa có bạn người Nhật, ông làm bạn với chúng tớ, mọi ngày ông đều ra nói chuyện với 1 trong 3 đứa. Ông không để mấy đứa cô đơn, ông muốn chúng tớ giỏi tiếng Nhật, đương nhiên điều đó dĩ nhiên chúng tớ muốn ở thời điểm hiện tại. Cuối tuần tớ sẽ đi mua đồ ăn ở siêu thị cho cả tuần, thứ 2 đầu tuần sau ông sẽ hỏi chúng tớ đã mua gì, ông bảo chúng tớ hãy ăn 「��豆」 vì nó ngon và đặt biệt rất tốt cho sức khỏe, nhưng chúng tớ không dám, vì chúng tớ đều biết cái vị của nó :v
Có vẻ như việc viết lách này rất phù hợp với tớ nhỉ, tớ thấy tâm trạng tốt hơn sau 15 phút tớ viết bài này. Nhưng đã 10h30(JP) rồi, tớ chưa làm bài tập cô みか先生 tối mai tớ học. Tớ làm bài tập đây, ngày mai tớ sẽ viết tiếp nhé, tớ thấy rất thú vị đấy :)))
ヒンちゃん!!!もっと頑張らなければならないね。
明日もっと良くなるね!おやすみなさい❣
4 notes
·
View notes
Text
Hôm nay tưởng xong được một con fic, nhưng mình vừa phải đắp chiếu nó vô thời hạn rồi. Buồn quá, thôi lại ngồi lải nhải.
Trong fic "Cách ta trưởng thành (2)", có một đoạn mình viết thế này:
“Có lẽ do tao may mắn. Nhưng mà…” nói đến đây Xuân Tú quay mặt đi. “Cuối năm 2019, tao đã thực sự muốn ở lại. Tao yêu khán đài màu đỏ đó. Yêu thứ bóng đá giản dị mà mình được chơi ở đó.”
“Đằng nào thì chuyện cũng đã qua rồi. Từ Hà Nội B ở giải Hạng Nhất đến Hồng Lĩnh Hà Tĩnh ở V.League, vốn dĩ đã chẳng còn gì nữa. Mày phải biết điều này chứ.”
“Và như vậy là lại thêm một nơi nữa ta chẳng thể quay về.”
“Bóng đá giản dị chỉ dành cho những đứa trẻ thôi, Tú à. Nói rộng ra, cuộc đời này mọi thứ đều như thế.”
Ai nhạy cảm mà đọc đến đoạn này chắc sẽ tưởng mình khịa đội H phố núi. Thật ra không phải đâu. Ý tứ của mình ở trên mặt chữ cả - mình đang nói về chính Hà Nội B và sau này là Hồng Lĩnh Hà Tĩnh.
Từ một Hà Nội B có lối chơi đầy phóng khoáng, không cần ngại thử nghiệm với những nhân tố mới, những đội hình mới, những cách chơi mới, Hồng Lĩnh Hà Tĩnh lên V.League bỗng hóa thành một đội bóng chỉ chăm chăm kiềm tỏa và phá lối chơi của đối thủ. Từ khao khát chiến thắng, họ bỗng chốc biến thành một đội bóng toan tính, gai góc theo kiểu "anh chết tôi cũng chết", "anh đi nhưng phải để lại một điểm cho tôi".
Có nên trách HLV Phạm Minh Đức không? Tất nhiên là không, hoàn toàn không rồi. Thành tích là con đường gần như duy nhất để một đội bóng - đặc biệt là một đội bóng mới, chưa có truyền thống gì - có thể tiếp tục tồn tại. Phạm Minh Đức hiểu rõ điều đó. Mùa giải đầu tiên ở V.League, không mạnh tay đầu tư ồ ạt, không có quân số chất lượng, việc đội bóng của ông nằm trong top 8 đội dẫn đầu BXH sau giai đoạn 1 là một thành tích cực kỳ đáng nể (mặc dù giai đoạn 2 họ đúng nghĩa chỉ "đá cho vui" khi thua tất cả 7 trận). Chỉ là, ai mong chờ nhà đương kim vô địch giải Hạng Nhất thi triển lối chơi trẻ trung, nhiệt huyết, giàu sức sáng tạo sẽ không được như ý.
Có thể thành công của ông Đức đối với HLHT không kéo dài lâu. Nhưng ông đã làm được việc cần làm vào đúng thời điểm.
Một trong những lý do mà mình thích HLV Nguyễn Thành Công là như này: dưới bàn tay của ông Công, HLHT biết cầm bóng và chịu cầm bóng. Xem đội đá, có thể thấy rõ những bài đánh, những mảng miếng mang dấu ấn chiến thuật của HLV, mặc dù hầu hết thời gian không triển khai được như ý, nguyên do chủ yếu là chất lượng con người. Mặc dù xem đội đá như thế cũng cáu thật đấy, nhưng ít ra họ đã tự tin phô diễn màu của riêng họ. Không chỉ chăm chăm kiềm tỏa đối phương, không chỉ tồn tại giữa V.League khắc nghiệt, không chỉ để sau trận HLV vào phòng họp báo nói "ôi mừng quá hôm nay các cháu nhà tôi đã kèm được anh này cậu kia", v.v.
Vụ ông Công bị CĐV HLHT đòi từ chức, nếu không tính những lý do ngoài chuyên môn (*cough* ông H nào đó và đồng bọn *cough*), theo mình có lẽ do tư tưởng trọng thành tích đã thắng thế, như nó vẫn luôn thắng thế ở các giải đấu lớn. Bạn muốn đá đẹp, đá bay bổng? Chẳng để làm gì, nếu đội của bạn xuống mẹ hạng ở mùa sau. Mà, trong môi trường èo uột của bóng đá Việt Nam, điều đó rất có thể sẽ đồng nghĩa với nợ lương, với giải thể. Cũng dễ hiểu nếu CĐV mong HLHT của 2020 quay lại.
Thôi chết, hình như hơi lan man rồi.
Anyway, quay trở lại với "Cách ta trưởng thành (2)". Xuân Tú mong được chơi bóng như ngày trẻ, nhưng tất nhiên điều đó là không thể. Khi bạn không những chuyển từ giải Hạng Nhất lên V.League, mà còn chuyển từ một đội bóng non trẻ nhất giải đến đội bóng giàu tham vọng và thành tích bậc nhất.
Fic mình viết dựa nhiều vào những gì mình quan sát ngoài đời. Xuân Tú đã trưởng thành hơn để có thể cạnh tranh sòng phẳng trong môi trường bóng đá khắc nghiệt nhất. Mong rằng trong tương lai bạn vẫn tiếp tục tiến xa.
2 notes
·
View notes
Text
Love you dangerously !!!
Chúng tôi từng hẹn nhau, khi tôi ổn hơn bây giờ, em sẽ quên hết về tôi, quen lại tôi như một trong những anh chàng ngoài kia đang thích hay tán tỉnh em. Sau đó tôi nhận ra rằng lời nói ngày ấy chỉ để tôi mềm lòng mà chịu buông bỏ em. Khi em đọc đến dòng này, đúng vậy, tôi đã buông bỏ em từ rất rất lâu rồi đấy.
Tôi nhận ra mình sai thật nhiều, sai với em và cả chính mình. Tôi cho phép bản thân mình lặp lại những lỗi lầm trước đây - tệ hơn nữa em là người tiếp theo để tôi lặp lại những sai lầm đó.
Tôi quen em như cách tôi tiếp cận bao cô gái khác. Tình cảm giống như một sự đầu tư vậy, sau rất nhiều thất bại tôi không cho phép mình chốt deal ngay từ hôm đầu. Vậy mà với em, tôi vội vàng hứa hẹn để đổi lại sự rung động của em; rồi tới ngày đầu tiên gặp nhau, mọi can đảm trong tôi biến mất. Tôi đã bỏ qua cơ hội tốt nhất của mình ngay từ ngày hôm ấy.
Lần gặp thứ hai là đêm lãng mạn dưới ánh trăng, cũng là lần đầu tôi cảm nhận được em có thích mình - phần thưởng mình xứng đáng có được từ em. Em ôm tôi thật chặt trên đường về nhà, vậy mà tôi lại do dự. Lúc ấy tôi đã nghĩ rằng mình thành công sớm quá thật chẳng hay chút nào, mọi thứ không thể dễ dàng như vậy được. Nhất định phải làm cuộc chơi này khó hơn nữa, khi ấy mới thấy hài lòng.
Lần gặp thứ ba, tôi và em ngồi cạnh nhau trò chuyện về cuộc sống sau này cả hai cùng mong muốn. Tôi chột dạ vì nghĩ kĩ mình chẳng có bất kì một điểm nào match với người đàn ông lý tưởng em từng mơ đến - ngoại trừ sự thấu hiểu em. Tôi có cảm giác rằng em kì vọng thật nhiều về chuyện lập gia đình, nhưng với những gì tôi có lúc này chẳng mang lại cho em cuộc sống ổn định - mà bắt em đánh đổi thời gian mình có để chờ đợi sự ổn định ấy chẳng phải là quá đáng với em hay sao.
Trên đường về tôi đã ôm em thật chặt. Công việc dang dở của tôi và kì nghỉ gia đình của em khiến chúng tôi không thể gặp nhau cả tuần sau đó.
Tôi có cảm giác mình sắp mất em rồi.
Lần gặp nhau thứ tư, là lần đầu tôi thấy em khóc. Tôi lo lắng, sợ hãi mình sẽ mất em. Em lại vì nỗi sợ đó mà cảm thấy áp lực. Tôi đã sai thật rồi. Nỗi sợ đó nhân lên tới hàng ngàn lần, tôi bắt buộc phải có được em. Bằng mọi cách phải làm em thích tôi nhiều hơn. Nhưng những câu chuyện mà tôi và em nhắn cho nhau sau ngày hôm đó trở nên hời hợt hơn so với ngày đầu, mối quan hệ giữa tôi và em bắt đầu có vấn đề.
Lần gặp nhau thứ năm, là vì em nói nhất định phải gặp được tôi; mặc cho việc để bạn cùng nhà nói rằng em là trap girl hay bất kì từ ngữ nào đại loại thế, mặc cho sự khó chịu của tôi khi nghe thấy điều đó; em đã nói rằng nếu có gì không vừa ý phải thẳng thắn nói ra.
Vậy mà khi muốn gạt bỏ tôi trong cuộc sống của mình, em đã không hề thẳng thắn.
Lần gặp nhau thứ sáu, tôi bỏ về Hà Nội để dành riêng một ngày trọn vẹn ở cạnh em. Tôi đã nghĩ rất kĩ và thông suốt r��i. Ngày hôm đó trôi qua êm đềm mà tôi và em chẳng còn bất kì áp lực hay suy nghĩ gì về mối quan hệ hiện tại. Tôi lúc đó, chỉ muốn ở cạnh em.
Sau cùng, chính tôi đã nói ra lời đó.
Tôi tự tin rằng tình cảm mình dành cho em là thật; cháy như một ngọn lửa không ngừng bùng lên. Tôi không thể chấp nhận chuyện để nó âm ỉ một hay hai tuần - hoặc là cháy tiếp mãi về sau, hoặc sẽ không là gì cả.
Chắc hẳn tôi đã đem lại cho em cảm giác không hề ổn, làm em nghĩ rằng sự xuất hiện của em khiến cuộc sống của tôi đảo lộn. Khoảnh khắc đó tôi hiểu rằng, em muốn dừng lại nhưng không muốn tạt nước dập lửa làm tôi tổn thương, muốn tìm cách để tôi chán em mà tự bỏ em.
"You took me down, down, down, down And kissed my lips quick goodbye I see it now, now, now, now It was a matter of time You know I know, there's only one place this could lead But you are the fire, I'm gasoline...
I love you, I love you, I love you I loved you dangerously"
Tôi đã lựa chọn kết thúc như cách mình bắt đầu, đầy tiếc thương vì một tình cảm mình chẳng thể có được nữa. Tôi và em, có kết thúc đầy đáng tiếc mà cả hai không hề mong muốn.
Những tháng ngày đau khổ sau đó, tôi cho rằng mình đáng bị như vậy vì đã cho phép bản thân mắc lại sai lầm mà đáng ra mình không được phạm lại từ rất rất lâu rồi. Hai đến ba mối quan hệ sau đó chỉ để tôi lừa dối bản thân mình đã quên em, cho đến khi tôi nhận ra đối phương hình như cũng đang vấn vương một ai đó khác; tôi tự nhủ thật may mình chẳng vì không quên được em mà trở nên khó xử với họ.
Tôi thật cảm thấy ganh tị vì đã có lần em nhìn thấy tôi mà tôi không hề hay biết - trong khi lần cuối tôi thấy em vẫn là ngày ánh mắt luyến tiếc của tôi dõi theo em xa dần trong đêm.
Em à, nếu một ngày tôi xuất hiện lại, em đã thực quên hết về tôi, quên hết về câu chuyện trước đây chưa ? Nếu một khoảnh khắc nào đó em thấy tôi, tôi chỉ muốn em hiểu rằng tôi đã tự chữa lành vết thương do chính mình gây ra. Những khoảnh khắc vội vàng đó không gọi là tình yêu mà chỉ là cảm giác mới lạ tôi và em dành cho nhau. Tôi cho mình được sai và em chắc hẳn cũng vậy, chỉ là chúng ta không nhún nhường khi đối phương giành cái sai về phía mình, vì thế mà chẳng yên tâm nổi khi ở bên nhau.
Tôi đã có một cuộc sống tốt hơn sau những ngày u ám đó. Trở nên tích cực và thấu hiểu bản thân mình nhiều hơn việc cố hiểu người khác. Trước đây tôi nghĩ rằng, tôi nhất định phải có được tình cảm của em, nếu không phải em thì chẳng thể là ai khác. Nhưng ngay lập tức chột dạ, vì nhiều năm trước từng có lần tôi nghĩ như thế rồi, sau đó tôi lại gặp em. Vậy nên, không phải là em, thì sẽ là người khác thôi. Tôi từng tự khen rằng em là mối ngon nhất tôi từng có, nhưng giờ thì không phải rồi. Tôi sẽ sửa lại, rằng mình đã cháy nhất trong suốt thời gian theo đuổi em. Tôi thích bản thân mình ngày đó hơn là thích em.
Em à, tôi đã cho em mọi thứ em muốn, hãy bình thản mà đi tiếp trong hành trình của mình em nhé.
Hà Nội, 15/3/2023 - ngày này hàng năm tôi thường dành để kỉ niệm cho hành trình yêu đương của mình.
4 notes
·
View notes
Text
Hà Nội, 07/12/2024
Có người hỏi tôi rằng: “Nếu được trở về quá khứ thì đâu là điều muốn thay đổi nhất”. Tôi suy nghĩ hồi lâu, lật lại từng trang ký ức để tìm về những điều làm mình phải bận lòng. Trong cuộc đời mỗi người, ai cũng có những tiếc nuối, ai cũng có những câu chuyện dang dở của riêng mình và ai cũng có những việc làm chưa trọn vẹn. Nhiều đêm hồi tưởng lại những điều đã từng xảy ra không thuận lợi như mong muốn của bản thân, tôi luôn nghĩ rằng nếu được làm lại thì mình sẽ làm tốt hơn hoặc có những điều giá như lúc đó chỉ đơn giản là mình không làm gì hết thì kết quả đã rất khác. Tôi tự hỏi rằng nếu được làm lại thì liệu có thể cảm thấy thoải mái trong lòng? Tôi không chắc, có thể sẽ là một điều tích cực thay đổi cuộc đời nhưng biết đâu điều ngược lại xảy ra thì sao? Tôi luôn tâm niệm rằng là những điều chưa trọn vẹn lại là những điều khó quên và đáng trân trọng nhất bởi ẩn sâu bên trong đó là những bài học mà ta không thể học được ở bất cứ trường lớp nào. Sau đây là một vài trong số những bài học mà tôi đã may mắn có được trên hành trình của mình suốt thời gian qua.
Câu chuyện về những lần thất bại, thất bại là động lực để mạnh mẽ tiến xa hơn.
Tôi không phủ nhận mình là người hiếu thắng, trong bất cứ hoàn cảnh hay cuộc chơi nào, chiến thắng là điều tôi luôn hướng đến, và tất nhiên tôi sẽ làm mọi thứ để có được nó, thậm chí sẵn sàng trả giá. Nhưng cuộc đời đâu phải lúc nào cũng theo ý mình, nhất là với những người hiếu thắng như tôi thì thất bại chẳng khác nào một gáo nước lạnh hắt vào mọi nỗ lực và quyết tâm của bản thân vậy.
Đã có những lúc, tôi nghĩ mình không thể vượt qua được, mãi mãi mắc kẹt lại trong mớ hỗn độn đó, nhưng thực tế lại chỉ ra điều ngược lại. Sau mỗi thất bại, tôi có cơ hội để nhìn nhận lại bản thân mình và biết mình đang đứng ở đâu. Điều này thực sự giúp tôi thêm động lực và vững tin để đạt được những gì mình muốn. Không có thất bại nào giống thất bại nào, mỗi thất bại đều mang đến cho tôi những cảm giác mà tôi chưa từng trải qua, chắc chắn rằng nó không hề dễ chịu nhưng đôi khi cũng là điều cần thiết. Nếu nhìn ở một góc độ khác, một gáo nước lạnh lại giúp tôi tỉnh táo hơn.
Tôi cũng hiểu rằng nỗ lực hết sức không phải lúc nào cũng mang lại thành công nhưng là để tôi không cảm thấy hối tiếc khi thất bại. Chấp nhận rằng mình đã thất bại, tự tìm cho mình một lối đi khác và bắt đầu lại mọi thứ.
Câu chuyện về những mối quan hệ, buông bỏ là tự cho mình một lối thoát
Trong cuộc đời, tôi cảm thấy may mắn vì trên mỗi chặng đường khác nhau lại xuất hiện những người đồng hành cùng mình. Dù thời gian dài hay ngắn, dù tính chất các mối quan hệ khác nhau thì tôi cũng luôn thầm cảm ơn họ đã cùng tôi tạo nên những khoảnh khắc đáng nhớ.
Tôi không có nhiều bạn, bạn thân lại càng ít, có lẽ đếm không hết nổi trên 5 đầu ngón tay. Tôi cũng thấy tôi khá khó để có thể thân thiết được với người khác, do tính tôi như vậy. Lâu nay xung quanh tôi chủ yếu là những cuộc trò chuyện chỉ mang tính xã giao, xoay quanh những câu chuyện bình thường vì tôi vốn không muốn chia sẻ quá nhiều về bản thân mình. Vậy nên, khi những người đặc biệt xuất hiện trong cuộc đời, tôi có thể cảm nhận điều đó ngay từ lần gặp đầu tiên. Họ là những người trao cho tôi niềm tin, tiếp thêm cho tôi động lực để mở lòng mình ra, đón nhận những điều mới mẻ và chia sẻ những điều mà tôi thậm chí còn chưa nghĩ đến việc sẽ nói được cùng ai.
Không ít trong số những người đã gặp, tôi từng rất kỳ vọng về vị trí của mình trong lòng họ. Tuy nhiên, lại một lần nữa phải tuy nhiên, sự thật khác xa so với những gì tôi tưởng tượng, cuối cùng vẫn là do tôi quá tự tin mà thôi.
Ngày tôi chấp nhận buông bỏ một điều đã từng rất quan trọng với bản thân mình cũng chính là ngày tôi tự cho mình một lối thoát. Có những lúc tôi đã rất day dứt vì mình sai và có những lúc tôi không hiểu sao lại hành xử khác xa với tôi thường ngày như vậy. Nhưng sau cùng, tôi chấp nhận sự thật, ngừng đổ lỗi cho bản thân và cũng không đổ lỗi cho bất kỳ ai trong mối quan hệ đó bởi suy cho cùng chẳng ai là người có lỗi cả. Biết là sẽ không dễ dàng nhưng tôi cần phải làm vậy để lòng mình nhẹ nhõm hơn, để không còn phải chờ đợi những dòng tin nhắn, những cuộc gọi trong những đêm mất ngủ. Tôi có buồn không? Chắc chắn rồi, nếu nói không buồn là nói dối, nhưng thay vì né tránh nó, tôi chọn cách đối diện với chính cảm xúc của mình. Có thể tôi không quên được ngay nhưng đó là cách để tôi chung sống với những việc không thuận lợi trong cuộc sống, tôi tin rằng đến một buổi sáng nào đó thức dậy, đầu mình sẽ cảm thấy thật thoải mái và không còn vương vấn những chuyện đã qua.
Câu chuyện về việc đặt mục tiêu, mục tiêu cũng giống như một chiếc la bàn
Tôi rất thích khám phá và trải nghiệm những điều mới lạ, tìm hiểu những điều chưa từng nghe nói tới nhưng lại thường không đặt ra mục tiêu nào cho mình. Chính vì lẽ đó, đã có nhiều việc tôi làm dở dang và chẳng bao giờ hoàn thành, dù cũng đã thử nhiều cách nhưng kết quả cuối cùng vẫn vậy. Tôi cứ loay hoay mãi trong vòng xoáy bắt đầu rồi lại thất bại như thế. Tôi rất muốn thoát ra để tìm kiếm những cơ hội mới nhưng lại không biết mình sẽ phải làm thế nào. Sau này tôi mới hiểu rằng việc đặt mục tiêu cũng quan trọng chẳng kém gì việc quyết tâm đạt được một điều gì đó. Người không có mục tiêu cũng giống như một con tàu không có bánh lái, mãi chỉ biết lênh đênh vô định giữa đại dương bao la. Nếu ý chí và nỗ lực là điều kiện cần thì mục tiêu phải là điều kiện đủ. Tôi bắt đầu từ việc đặt ra những mục tiêu nhỏ cho cuộc sống của mình, sau đó nâng dần lên thành mục tiêu để đạt được những gì tôi muốn có. Mục tiêu cũng giống như một chiếc la bàn, nó giúp tôi đi đúng hướng, không chùn bước khi gặp khó khăn và dẫn đường cho suy nghĩ để tôi biết bản thân có thể làm gì với cuộc đời mình.
Lời cuối
Những sự lựa chọn khi đứng giữa ngã ba đường có thể đưa con người ta đi đến những cuộc đời khác nhau, đó là quyết định của mỗi người. Quá khứ mãi mãi không thể thay đổi, nhưng hiện tại và tương lai thì hoàn toàn có thể. Khi nghĩ lại, tôi thoải mái với những điều không mấy suôn sẻ trong quá khứ vì tại thời điểm ấy, chính bản thân tôi đã tin tưởng rằng mình đã đúng và cảm thấy rất vui vẻ với sự lựa chọn đó. Tôi hiểu mình cần sống cho bản thân nhiều hơn nữa ở hiện tại để hướng đến những điều đang chờ đợi mình trong tương lai. Và tôi cũng hiểu rằng những gì được trải nghiệm trong suốt thời gian qua là những thành công khi ít nhất có thể làm được những điều muốn làm, gặp được những người cần gặp và học được những điều nên học.
TQT
0 notes
Text
Câu chuyện khởi nghiệp đầy cảm hứng của Hoàng Hữu Thắng - "Bốn không" không phải là rào cản
Trong bối cảnh kinh tế hiện đại, khởi nghiệp không chỉ là một lựa chọn nghề nghiệp, mà đã trở thành một biểu tượng của khát vọng, lòng kiên trì và khả năng vượt qua nghịch cảnh. Khởi nghiệp mang lại không chỉ cơ hội thay đổi cuộc sống cá nhân mà còn tác động sâu sắc đến cộng đồng, mở ra những triển vọng phát triển cho nhiều người xung quanh.
Câu chuyện khởi nghiệp thành công đầy cảm hứng từ "Bốn không" của doanh nhân Hoàng Hữu Thắng là một minh chứng sống động cho sức mạnh của ý chí và sự kiên cường. "Khởi nghiệp chưa bao giờ là hành trình dễ dàng, đặc biệt khi bạn bắt đầu từ con số 0." Trong hành trình này, rất nhiều yếu tố có thể quyết định thành bại, nhưng điều quan trọng nhất chính là tinh thần dám dấn thân.
Sinh ra từ một vùng quê nghèo khó, nơi mà tài nguyên và cơ hội còn hạn hẹp, người doanh nhân ấy nuôi dưỡng hoài bão thoát khỏi cảnh nghèo và xây dựng một cuộc sống bền vững hơn. Không dễ dàng với một người trẻ mang trong mình khát khao làm giàu trong điều kiện thiếu thốn, nhưng với ý chí kiên định, ông Thắng đã biến những khó khăn thành động lực để tìm tòi và sáng tạo.
youtube
Trải qua những năm tháng miệt mài nỗ lực, ông đã dẫn dắt Intech Group phát triển từ một ý tưởng nhỏ thành một tập đoàn lớn. Nhìn lại hành trình của doanh nhân Hoàng Hữu Thắng, ta thấy được sự kiên trì và tinh thần dám nghĩ dám làm – tất cả đã kết tinh nên một Intech Group đầy bản lĩnh và thành công như hôm nay. Câu chuyện này không chỉ là một bài học quý báu mà còn là nguồn động lực mạnh mẽ cho những ai đang bắt đầu hành trình khởi nghiệp của mình, khẳng định rằng với lòng quyết tâm và nghị lực, khó khăn chỉ là bước đệm để vươn tới những đỉnh cao mới.
Ý chí vươn lên từ tuổi thơ nghèo khó
Hoàng Hữu Thắng, một cái tên không còn xa lạ trong cộng đồng doanh nhân Việt Nam, sinh ra và lớn lên tại một vùng quê nghèo khó ở huyện miền núi Lục Nam, tỉnh Bắc Giang. Là con cả trong gia đình có ba anh em, từ thuở nhỏ, cậu bé Hoàng Hữu Thắng đã phải đối mặt với cái nghèo, cái đói như những người bạn đồng hành bất đắc dĩ. Mẹ là người phụ nữ thuần nông, còn bố là một cựu chiến binh trở về từ chiến trường khốc liệt, sức khỏe suy yếu. Cuộc sống gia đình chỉ dựa vào những mảnh ruộng nhỏ và từ năm 5 tuổi, cậu đã chia sẻ gánh nặng với bố mẹ trong việc chăm sóc gia đình.
Mỗi sáng, trong khi bạn bè còn say giấc, Thắng cùng mẹ đạp xe quãng đường 20km lên chợ huyện để bán rau. Hình ảnh cậu bé đạp xe vào những sáng sớm mờ tối đã trở thành một ký ức không thể nào quên. Giữa cái lạnh và vất vả, hai mẹ con đã cùng nhau vượt qua những đoạn đường đất lầy lội, đôi khi cậu ngã nhào, mặt mũi lấm lem bùn đất. Những buổi bán rau mang lại nụ cười hạnh phúc khi có ngày thu nhập tốt, nhưng cũng không thiếu những lần thất vọng khi trời mưa gió, chợ vắng tanh. Nỗi ám ảnh về cuộc sống thiếu thốn đã hằn sâu vào tâm trí cậu và trở thành động lực mạnh mẽ thúc đẩy cậu không ngừng tìm kiếm con đường thoát nghèo, thoát khổ. Hành trình ấy không chỉ là sự vất vả mà còn là một lớp học cuộc đời, nơi cậu học được bài học về sự kiên nhẫn và nỗ lực.
Để có thể học hành tới nơi, tới chốn Hoàng Hữu Thắng đã phải nỗ lực gấp đôi, gấp ba so với bạn bè. Những khó khăn và nhọc nhằn trong cuộc sống làm cho tâm hồn cậu trở nên trầm lặng và già dặn hơn so với những bạn bè cùng trang lứa. Trong khi bạn bè mải mê chơi đùa, cậu lại trầm tư đặt ra cho mình những câu hỏi: "Tại sao cuộc sống lại khổ sở như thế này? Làm sao để có thể thoát khỏi nghèo đói? Làm sao để ba mẹ và các em đỡ khổ hơn?"
Năm 2002, khi vừa tròn 18 tuổi, Hoàng Hữu Thắng lần đầu tiên bước chân ra Hà Nội, mang theo khát vọng lớn lao thoát nghèo, thoát khổ. Tuy nhiên, cuộc sống nơi phố thị không dễ dàng như cậu tưởng tượng. Sau bốn lần thi trượt đại học, cậu phải đối mặt với vô vàn thử thách. Để sinh tồn và bám trụ tại Hà Nội, chàng trai trẻ khi ấy không ngại làm bất cứ công việc gì từ tiếp thị, phục vụ trong nhà hàng, bán xổ số đến gia sư… Mỗi công việc đều là những bài học quý giá, tích lũy kinh nghiệm cho hành trình phía trước.
Sự quyết tâm và ý chí kiên cường của cậu được hun đúc từ người cha, một cựu chiến binh đã trải qua nhiều gian khổ trong cuộc sống. Ông dạy anh rằng phải luôn giữ sự quyết tâm vững chãi: “Khi đã đặt ra mục tiêu, không có trở ngại nào có thể khiến mình lùi bước.”. Giai đoạn trên ghế nhà trường không chỉ là lúc Hoàng Hữu Thắng tích lũy kiến thức, mà còn là thời gian ươm mầm cho những khát vọng lớn lao trong tương lai. Tình yêu và đam mê đối với lĩnh vực công nghiệp đã bắt đầu nảy nở từ những ngày tháng đó.
Bài học đầu tiên mà hành trình này đem lại cho Hoàng Hữu Thắng, cũng là thông điệp anh gửi gắm đến những người trẻ khao khát lập nghiệp, chính là: “Học là con đường duy nhất để thay đổi cuộc đời, nhưng để thành công cần cả ý chí và sự bền bỉ vượt qua mọi khó khăn.”. Với cậu, học tập không chỉ là con đường duy nhất để thay đổi cuộc đời, mà còn là nền tảng cho công việc sau này.
Xem tiếp tại link: https://hoanghuuthang.vn/cau-chuyen-khoi-nghiep-day-cam-hung-cua-hoang-huu-thang-bon-khong-khong-phai-la-rao-can
1 note
·
View note
Text
Với sự phát triển không ngừng của thị trường bất động sản, Vinhomes Cổ Loa đã trở thành một trong những dự án nổi bật, thu hút sự chú ý của nhiều nhà đầu tư và khách hàng. Thiết kế kiến trúc tháp tầng tại Vinhomes Cổ Loa không chỉ mang tính chất hiện đại mà còn hài hoà với cảnh quan, tạo nên một không gian sống lý tưởng cho cư dân. Sự kết hợp giữa tiện ích nội khu đa dạng và hệ thống cơ sở hạ tầng tiên tiến giúp Vinhomes Cổ Loa trở thành một lựa chọn hoàn hảo cho những ai muốn tận hưởng cuộc sống đẳng cấp trong lòng Hà Nội.\n\nĐiểm nổi bật của dự án chính là sự chú trọng vào thiết kế xanh, cùng với việc tích hợp các công nghệ hiện đại nhằm tối ưu hóa trải nghiệm sống. Các tòa tháp tại Vinhomes Cổ Loa được xây dựng bởi chủ đầu tư uy tín Vingroup, đảm bảo chất lượng và tiến độ bàn giao. Mỗi căn hộ đều được thiết kế với diện tích hợp lý, bố trí linh hoạt, đáp ứng những nhu cầu khác nhau của cư dân. Không gian chung được quy hoạch kỹ lưỡng, bao gồm công viên, hồ nước và khu vui chơi, tạo nên môi trường sống trong lành và thoải mái.\n\nHơn nữa, dự án Vinhomes Cổ Loa nằm tại vị trí đắc địa với giao thông thuận tiện, gần các tuyến đường trọng điểm như đường 5 và đường Vành đai 3, giúp kết nối dễ dàng với trung tâm thành phố và các khu vực lân cận. Với việc sở hữu căn hộ tại Vinhomes Cổ Loa, cư dân không chỉ có không gian sống tiện nghi, mà còn được trải nghiệm những tiện ích đẳng cấp như trung tâm thương mại, khu thể thao phức hợp, trường học quốc tế, và dịch vụ y tế chất lượng cao ngay trong lòng dự án.\n\nTóm lại, Vinhomes Cổ Loa là sự lựa chọn lý tưởng cho những ai tìm kiếm một không gian sống chất lượng cao, hiện đại, và tiện nghi giữa lòng Hà Nội. Dự án không chỉ đáp ứng nhu cầu về nơi ở mà còn góp phần nâng cao chất lượng cuộc sống cho cư dân với các tiện ích hoàn hảo và thiết kế thông minh.
0 notes