#điên hoa xanh
Explore tagged Tumblr posts
dienhoaxanh · 2 years ago
Link
Trong phong thủy, chúng ta có quan hệ mật thiếu với hệ thống năm yếu tố để tạo ra sự cân bằng hơn trong một không gian. Năm yếu tố (đất, kim loại, nước, gỗ và lửa) đại diện cho các chu kỳ của tự nhiên và các loại năng lượng khác nhau tạo nên thế giới của chúng ta. 
0 notes
khong-ai-ca · 10 months ago
Text
"Mùa hè đó, tôi đã dốc toàn bộ sức lực để học nấu ăn.
Tôi không sao quên nổi cái cảm giác ấy, cái cảm giác dường như các tế bào đang được nhân lên ở trong đầu.
Tôi mua về ba quyển sách, gồm phần cơ sở, phần lí thuyết và phần ứng dụng, rồi làm theo từng quyển một. Tôi đọc phần lí thuyết trong xe buýt hoặc trên chiếc giường sofa, thuộc lòng các chỉ số calo, nhiệt độ và nguyên liệu. Và rồi sau đó, chỉ cần có thời gian rảnh rỗi, tôi lại lao vào chế biến các món ăn ở trong bếp. Ba cuốn sách gần như rách tả tơi ấy, giờ đây tôi vẫn giữ gìn cẩn thận. Và lúc này, từng trang sách với những gam màu của các bức hình minh họa lại hiện lên trong trí óc tôi, giống như những cuốn sách tranh mà tôi vô cùng yêu quý thời thơ ấu.
"Mikage bị điên rồi mẹ ạ!" "Đúng thế thật!". Yuichi và cô Eriko đã bao lần trò chuyện với nhau như thế. Trên thực tế, suốt cả một mùa hè, tôi đã nấu ăn, nấu ăn và nấu ăn hăng hái như một người điên. Tôi đổ toàn bộ số tiền kiếm được từ việc làm thêm vào cái ham muốn ấy. Thất bại thì làm lại, cho tới khi nào thành công mới thôi. Khi thì nổi khùng, khi thì buồn bực, có lúc lại cảm thấy ấm áp. Cứ thế tôi nấu ăn trong muôn vàn tâm trạng.
Bây giờ ngẫm lại, có lẽ nhờ thế mà cả ba chúng tôi thường được ăn cơm cùng với nhau. Một mùa hè tuyệt diệu.
Tôi hay nhìn ra bên ngoài cửa sổ, chút tàn dư của bầu trời oi ả đang trải ra xanh nhạt trong cơn gió chiều tràn qua tấm cửa lưới, và ăn thịt lợn luộc, món nguội Trung Hoa cùng với món xa-lát dưa hấu. Tôi nấu tất cả những món ấy cho cô Eriko, người luôn hào hứng với mọi thứ mà tôi làm và cho Yuichi, người luôn im lặng và ăn rất nhiều.
Để làm được những món như trứng ốp-lết cuộn với nhiều thức khác ở bên trong, hay nhưng món ninh bắt mắt, hoặc món Tempura 8, tôi đã phải mất khá nhiều thời gian. Trở ngại lớn nhất chính là cái tính đại khái của tôi. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng nó lại tác động xấu đên món ăn đến thế. Tôi không thể chờ cho nhiệt độ lên đủ cao, hoặc là thường bắt tay luôn vào việc chế biến khi mà hơi nước chưa bốc đi hết. Những chi tiết tưởng chừng vặt vãnh ấy lại phản ánh rất rõ lên màu sắc cũng như hình dáng của kết quả, khiến tôi thực sự bất ngờ. Chính vì thế mà cho dù đã quen với những bữa cơm chiều của một bà nội trợ, tôi vẫn không thể có được cho mình những món ăn đẹp như in trong sách.
Tôi đành phải hết sức chú tâm để làm mọi thứ thật cẩn thận. Lau kĩ càng chiếc bát tô, đóng lại nắp của lọ gia vị mỗi lúc mở nó ra, bình tĩnh suy nghĩ về các bước chế biến, nghỉ tay và hít thở thật sâu khi nào cảm thấy sốt ruột và bắt đầu điên tiết. Ban đầu, tôi đã tuyệt vọng vì sự nóng vội của bản thân. Nhưng rồi khi tất cả bỗng nhiên có kết quả, tôi đã lạc quan tưởng rằng: Hình như ngay cả tính cách của mình cũng đã thay đổi! Chỉ là tôi khoác lác vậy thôi.
Để được làm phụ tá cho cô giáo dạy nấu ăn nơi tôi đang làm việc hiện nay, hình như là một việc khó khăn lắm thì phải. Cô không chỉ bận rộn ở trên lớp, mà còn là một người phụ nữ khá nổi tiếng với rất nhiều công việc được biết đến rộng rãi trên truyền hình và các tờ tạp chí, nên tôi phải tham dự một kì thi. Nghe đâu số thí sinh nhiều không thể tưởng tượng nổi. Những chuyện đó, về sau này, tôi được nghe người ta kể lại. Tôi cho rằng mình đã quá may mắn và cảm thấy đôi chút vui sướng, vì một kẻ mới tập tành vào nghề như tôi, chỉ học trong vỏn vẹn một mùa hè mà lại vào được một vị trí như thế. Nhưng khi quan sát những cô gái tới trường học nấu ăn, tôi đã hiểu vì sao. Cơ bản thì sự chuẩn bị về tinh thần của họ khác với tôi.
Những cô gái đó, họ sống trong hạnh phúc. Dù cho có học hành nhiều thế nào đi chăng nữa, họ vẫn được dạy dỗ để không bao giờ vượt ra khỏi cái biên giới của sự hạnh phúc ấy. Có lẽ, những bậc cha mẹ rất mực thương con đã làm như vậy. Và họ chẳng bao giờ được biết tới niềm vui thực sự. Đằng nào tốt hơn? Họ không thể lựa chọn. Con người ấy được sinh ra chỉ để sống một mình. Hạnh phúc, nghĩa là một cuộc đời để không bao giờ phải cảm thấy rằng, thực ra ta chỉ có một mình. Tôi cũng thấy như thế thật là tốt. Họ mang trên mình chiếc tạp dề, miệng cười tươi như hoa, họ học nấu ăn, đầy trăn trở, đầy băn khoăn, và rồi vào giữa lúc đó thì họ bắt đầu yêu và sẽ đi lấy chồng. Điều ấy sao mà tuyệt diệu. Đẹp đẽ và dịu ngọt. Còn tôi, vào những lúc vô cùng mệt mỏi, những lúc trên mặt mình mọc mụn hay vào những đêm cô độc, tôi cố gắng gọi điện thoại đến khắp mọi nơi cho bạn bè, nhưng rốt cuộc tất cả bọn họ đều đi vắng. Những khi như thế tôi luôn cảm thấy căm ghét cuộc đời mình, cả việc tôi được sinh ra, những sự nuôi nấng, dạy dỗ ấy, tất tần tật. Tôi luôn thấy hối hận vì tất cả.
Nhưng vào cái mùa hạ tột cùng hạnh phúc ấy, và ở trong căn bếp ấy, những vết bỏng, và những vết đứt tay đều không làm tôi nao núng. Cả việc phải thức trắng đêm, cũng không làm tôi thấy nhọc nhằn. Ngày nào cũng vậy, tôi luôn phấp phỏng chờ cho đến hôm sau, để lại có thể được đương đầu và thử sức. Trong món bánh cà rốt mà tôi đã làm nhiều tới mức thuộc làu công thức ấy, có trộn lẫn cả những mẩu linh hồn của tôi. Và những quả cà chua đỏ mọng tôi tìm thấy trong siêu thị, bao giờ cũng làm tôi say đắm đến quên đi cả sinh mệnh của mình.
Bằng cách đó, tôi đã biết thế nào là niềm vui, và tôi không thể nào quay đầu lại đuợc nữa.
Dẫu sao, tôi vẫn muốn tiếp tục cảm thấy rằng, rồi một mai mình sẽ chết. Không làm thế, tôi không nhận thấy được mình đang sống.
Và kết quả là tôi đã có một cuộc đời, giống một kẻ rón rén men đi trong bóng tối, bên mép vực dốc đứng, cuối cùng cũng tới được con đường lớn, và bật ra một tiếng thở phào nhẹ nhõm."
- Kitchen | Yoshimoto Banana
5 notes · View notes
8c26blog · 1 year ago
Text
Paper Bride { Ep.01 }
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
*** Paper Bride { Ep.01 } ***
Nói trước, tui không thích game kinh dị, máu me, bạo lực nhưng lúc tui coi trailer game này thì thấy vẫn trong mức chấp nhận được của tui. Tui cũng tính chơi game này lâu rồi, cuối cùng cũng chơi được. Đã download đủ 5 phần. Chơi "Phần 1" trước xem thế nào. (ง°ل͜°)ง
Đầu tiên phải nói là tui vốn thích những thứ liên quan đến văn hoá xưa cũ của Trung Hoa, nên từ cái tên game đến màu sắc và hình ảnh là tui ưng rồi. ☝(˚▽˚) Do cũng có chút kinh nghiệm chơi thể loại HOG nên khi chơi game này tui cũng không đến nỗi quá bỡ ngỡ. Đánh giá sơ bộ của cá nhân thì tui cho "Phần 1" là : 4.5 - 5 điểm thôi. ( ゚ヮ゚)
Điểm thấp vậy là có lý do hết (lý do theo quan điểm cá nhân của tui (¬‿¬) ề hế)
1. Hình ảnh và màu sắc :
+ Khen : Hình đẹp, màu sắc trong game thiên về hướng âm u tạo bầu không khí quỷ zị hợp với bối cảnh của game. :v
- Chê : Đẹp thì có đẹp nhưng so với hình ảnh màu mè (đôi khi gây nhức đầu) và hình ảnh chi tiết (đôi khi quá rườm rà) của các game HOG Châu Âu thì phần hình ảnh của game này khá sơ sài và màu sắc hơi đơn điệu. Đôi khi có những phân đoạn màu mấu chốt thì khá nhạt nhoà muốn ăn nhập vô màu nền nên nhìn khá chán. (⊙ᗜ⊙)
Có một điểm trừ lớn là phần hình ảnh đa phần là cận cảnh nên nhìn không có không gian, làm cảm giác bí bí, ngộp ngộp. (|||  ̄_ ̄) Nếu hình ảnh toàn cảnh, hoặc phối cảnh không gian rộng hơn một chút thì hình xấu cũng đẹp lên được vài phần.
2. ��m nhạc :
+ Khen : Cũng được đi. :V
- Chê : Được thì có được chỉ là nhạc nền lúc có lúc không (゚ヮ゚) Phần voice của nhân vật cũng nhỏ xíu :v Nhưng mấy cái đoạn jump scare nhạc lên cũng làm tui hơi giật mình đấy ☝(°ロ°) (Nhất là đoạn đứng chổ cửa sổ chung cư đang cầm ống nhòm nhìn toà chung cư đối diện thì ông lão qua đời với gương mặt xanh dờn, mắt trợn, cùng với nụ cười nham nhở bất thình lình phớt qua làm tui giật cả mình Σ( ̄□ ̄lll) Rồi đoạn lục đồ trong hộc tủ, vừa mới mở tủ ra thì thằng nhóc lòi cái đầu ra rùi rút vô cũng làm tui cũng "hơi hơi" giật mình :v quá đáng lắm (╯°□°)╯)
3. Cốt truyện :
+ Khen : Cũng được, cũng kinh điển, cũng có mấu chốt và điểm nhấn. Tui cảm thấy đoạn nhật ký của đứa nhóc khá buồn và có tiếc nuối.
Cốt truyện cũng cho ta một triết lý : "Đôi khi người giúp ta chưa chắc gì là người tốt, còn người làm ta ... giật mình chưa chắc là người xấu, chỉ là cách biểu đạt của họ hơi đặc biệt xíu thôi". ( ͡° ͜ʖ ͡°) Thật sâu sắc ~
Bên cạnh đó game cũng giới thiệu thêm một số phong tục phong thuỷ, thờ cúng của Trung Quốc cũng hay (mặc dù tui chưa tìm hiểu thông tin là đúng bao nhiêu % :v)
- Chê : Nội dung được nhưng hơi rườm rà và đôi khi thấy nó thiếu thiếu gì đó, đôi khi lại thấy có tình tiết không ăn nhập gì với nhau. Chơi xong cảm thấy dừng ở mức được thôi chứ không hay, không ấn tượng lắm. 「(°ヘ°)
4. Độ "hề" của game :
+ Khen : Cái này là cá nhân tui cảm thấy thôi, chứ thường game kinh dị chỉ có ghê chứ không có hề. (^ ਊ ^) Riêng mục này chỉ có khen không có chê. :v
Tui mắc cười đoạn nhân vật chính "Ninh Tử Phục" đọc di chúc của ông lão trong tang lễ ở chung cư. Tui thấy lời lẽ của ông lão cứ hề hề thế nào đó :v Cái này làm bầu không khí âm trầm của tang lễ biến thành chẳng còn gì là nghiêm túc nữa. (☞゚∀゚)☞ (°⌣°)
À còn đoạn đưa xấp tiền giấy cho con hình nhân giấy nằm trong quan tài nữa. Cho cả xấp tiền dày cộm rồi nhưng sau này vẫn phải đút vào miệng nó thêm một cục ngọc nữa nó mới chịu giúp mở cửa. Hình nhân giấy mà tham lam thế cơ đấy. (¬‿¬)
Còn đoạn đối thoại với bà lão trước cái miếu cũng hề hề. Để tui trích đoạn lại lời bà lão : "Ha ha ha, chàng trai này đúng là thú zị, ngày cô hồn mà lại mặc đồ tân lang chạy lung tung. Trúng tà hay là bị điên vậy?". Thật là những lời thắm thía ☝(゚ヮ゚) Sau đó thì nhân vật chính "Ninh Tử Phục" có hỏi thăm thêm thì bị bà lão quăng cho cục bơ bự : "Bà lão đang nhắm mắt nghỉ ngơi, không quan tâm bạn". :v Ôi con sông quê ê ê ê ê ê ~~~~
5. Cách chơi :
+ Khen : Như đã nói, do tui cũng có chút kinh nghiệm chơi game HOG nên cách chơi cũng không quá khó (mặc dù tui cũng có xem hint nha ☝(゚ヮ゚)). Cách chơi đơn giản, dễ nắm bắt.
Phần hint cũng "rã đông" khá nhanh nên thời gian chờ xem hint không quá lâu.
- Chê : Do tui chơi không giỏi lắm nên tui xem Hint cũng nhiều ☝(゚ヮ゚) nhưng mà cái Hint có lúc khá tối nghĩa và nhiều lúc đơn giản đến vô dụng như kiểu có hint cũng như không (;´༎ຶД༎ຶ`), phải đọc tới lui mới hiểu, đôi khi làm theo cũng không được và phải mò một lát mới ra.
Đây là game về văn hoá Trung Quốc nên một số minigame phải giải game theo cách có liên quan đến "phong tục hoặc văn hoá của Trung Quốc" mới ra. Những lúc như thế tui chỉ sử dụng một tuyệt chiêu duy nhất, nhấn nút "Bỏ qua" cho gọn :v Chơi minigame trong HOG tui luôn bám theo phương châm : "Gặp minigame dễ thì "Muỗi ~ piece of cake", còn khó thì "bỏ qua" cho lành ☜(˚▽˚)☞" Nhưng mà có những lúc nút "Bỏ qua" chình ình ở đó mà bấm không có tác dụng gì hết, không cho qua màn. Vậy để cái nút đó chi zẫy ?! ☝(°ロ°) những lúc như vậy chỉ có thể dùng tuyệt chiêu thứ 2 là "RÁNG ! ... ráng mò cho qua cửa". Chứ biết sao giờ, chơi gần đến kết cục của game mà bỏ ngang thì tức lắm. ლ(༎ຶД༎ຶ`;ლ)
Thêm một cái nữa, ai biết chút đỉnh tiếng Trung thì chơi game và nắm bắt hint nhanh, còn không biết thì ráng nhận biết và nhớ chữ Hán, vì trong Hint có phiên dịch ra tiếng bản xứ của mình, nhưng giải đố thì phải sử dụng tiếng Trung. Thật vi diệu ~ (✿´‿`)
=====
Đánh giá đến đây kết thúc, tui không phải người chơi game chuyên nghiệp nên đánh giá theo kiểu không chuyên nghiệp và theo cảm nhận cá nhân.
Nhìn chung đây cũng là một game đáng chơi, cũng thú vị, vừa mới lạ vừa không mới lạ (tui thật mâu thuẫn :v ). Tui sẽ chơi hết 5 phần, sau đó sẽ đánh giá để giải trí và kỷ niệm. (☞゚ヮ゚)☞ *Cái kết thiệt cụt, thiệt mắc hứng* ☜(゚ヮ゚☜)
7 notes · View notes
nhungcuonsachhay · 1 year ago
Text
Tumblr media
Ngày sẽ hết tôi sẽ không ở lại Tôi sẽ đi và chưa biết đi đâu Tôi sẽ tiếc thương trần gian mãi mãi Vì nơi đây tôi sống đủ vui sầu
Cây và cối bầu trời và mặt đất Đã nhìn tôi dưới sương sớm trăng khuya Mở buồng phổi đón gió bay bát ngát Dừng bên sông bến cát buổi chia lìa
Hoàng hôn xuống, bình minh lên nhịp nhịp Ngàn sao xanh lùi bước trước vừng hồng Ngày rực rỡ đêm êm đềm kế tiếp Đón chào tôi chung cười khóc bao lần
Tôi đã gửi hồn tôi biết mấy bận Cho mây xa cho tơ liễu ở gần Tôi đã đặt trong bàn tay vạn vật Quả tim mình nóng hối những chờ mong
Sông trắng quá bảo lòng tôi mở cửa Trăng vàng sao giục cánh mộng tung ngần Gió thổi giậy lùa mơ vào bốn phía Ba phương trời chung gục khóc đêm giông
Những giòng lệ tuôn mấy lần khắc khoải Những nụ cười tròn mấy bận hân hoan Những ngoảnh mặt im lìm trong ái ngại Những bắt tay xao động với muôn vàn
Những người bạn xem tôi như ruột thịt Những người em dâng hết dạ cho tôi Những người bạn xem tôi là cà gật Những người em không vẹn nghĩa mất rồi
Trần gian hỡi? tôi đã về đây sống Tôi đã tìm đâu ý nghĩa lầm than Tôi ngẩng mặt ngó ngàn mây cao rộng Tôi cúi đầu nhìn mặt đất thấp đen
Tôi chấp thuận trăm lần trong thổn thức Tôi bàng hoàng hốt hoảng những đêm đêm Tôi xin chịu cuồng si để sáng suốt Tôi đui mù cho thoả dạ yêu em
Tôi tự nguyện sẽ một lần chung thuỷ Qua những lần buồn tủi giữa đảo điên Thân xương máu đã đành là uỷ mị Thì xin em cùng lên thác xuống ghềnh
Em đứng mũi anh chịu sào có vững Bàn tay bưng đĩa muối có chấm gừng Tôi đã nguyện yêu trần gian nguyên vẹn Hết tâm hồn và hết cả da xương
Xin yêu mãi yêu và yêu nhau mãi Trần gian ôi! cánh bướm cánh chuồn chuồn Con kiến bé cùng hoa hoang cỏ dại Con vi trùng cùng sâu bọ cũng yêu luôn
Còn ở lại một ngày còn yêu mãi Còn một đêm còn thở dưới trăng sao Thì cánh mộng còn tung lên không ngại Níu trời xanh tay với kiễng chân cao
Nhưng em hỡi trần gian ôi ta biết Sẽ rồi ra vĩnh biệt với ngươi thôi Ta chết lặng bó tay đầu lắc Đài xiêu ôi xuân sắp rụng mất rồi
Đêm ứa lệ phồng mi hai mắt Bàn tay ta nhỏ như lá cây khô Mình hoa rã đầm đìa sương theo móc Đỡ làm sao những cánh tiếp nhau rơi
Ta gửi lại đây những lời áo não Những lời yêu thương phụng hiến cho em Rồi ta gục đầu trên trang giấy hão Em bảo rằng
Đừng tuyệt vọng nghe không Còn trang thơ thắm lại với trời hồng.
(PHỤNG HIẾN - Bùi Giáng)
8 notes · View notes
lilydasimp · 8 months ago
Note
suzu ơi bà nghĩ sao về cái prank ngoại tình ver sakusa
kiểu nó ngon vỗn lài í sakusa ảnh ưa sạch vì v ảnh sẽ phạt mình thiệc nặng lmao 😭
cái prank ngoại tình lúc nào cũng ngon nghẻ bà ơi, phải nói là, nếu chúng ta muốn hâm nóng một mối quan hệ, cách tốt nhất để thoả mãn cơn khát đó là chọc giận chồng.
cứ trêu cho người ta điên lên thôi, càng điên càng tốt, sau đó thì, không còn sau đó nữa :>>
𝐰: cheating prank, punishment, slight-nsfw, sakusa (bản thân anh ấy đã là một cái warning siêu cháy rồi), tui không rõ bà muốn shot này nsfw hay sfw nên không dám đào quá sâu :<
Tumblr media
sakusa ghét cay ghét đắng thái độ của em tối nay. và anh ấy sẽ là một kẻ "rất có vấn đề" nếu không để ý vết đỏ hồng kì lạ trên cổ em, không để ý hương nước hoa nam phảng phất cứ khi nào em lướt qua anh.
vậy mà em... vẫn nhởn nhơ như không có chuyện gì?
"gì đây?"
em không rõ sakusa đứng sau em từ khi nào, chỉ biết lúc em quay lại là đôi mắt đó đã tia em từ trên xuống dưới, rồi lại từ dưới lên trên. và ánh mắt đó, trực giác sắc bén của em mách bảo, đang nhắm tới vết tích hồng hồng lạ mắt trên cổ em.
mồi đã giăng, sakusa đã dính bẫy. giờ chỉ cần thêm dầu vào lửa là xong xuôi.
"em... sặc mùi của đàn ông."
y/n cả gan né tránh cái nhìn của lão công, lại còn ra vẻ lúi húi che đi vệt hồng rõ là bắt mắt trên cổ, cố ý gợi thêm đợt sóng hoài nghi trong lòng sakusa, nhiều hơn, em cúi gằm mặt; dữ dội hơn, em bối rối liếc nhìn anh ấy, rồi chột dạ, em ngoảnh mặt qua bên.
"..."
sakusa cúi xuống, lọn tóc sóng lơi cạ vào cằm em. em bối rối, còn anh ấy vùi sống mũi cao cao lên nh��ng đường gân xanh ngọc lấp ló dưới da em.
"...tch."
"vừa đi đâu?"
sakusa... ghét tất cả những gì... bẩn thỉu. tanh tưởi. em đang mang trên mình thứ mùi rẻ rúng của kẻ khác không phải anh... sakusa căm ghét nó.
"làm gì?"
"với ai?"
"tắm cho sạch đi rồi vào nói chuyện."
rời khỏi hõm cổ em, rồi ngay lập tức vào thẳng vấn đề chính. cung cách lòng vòng, là ai chứ không bao giờ là sakusa.
"e-em..."
vẫn giữ bình tĩnh để "nhắc nhở" bé con. tuy thế thì cũng không được quá lâu sau khi em rón rén bước vào phòng tắm, khi nước ấm vừa kịp đong đầy chiếc bồn tắm, lúc mấy chú vịt đồ chơi vô tri tung tăng trong đống bọt xà bông trắng tinh, sakusa lại đẩy cửa, và lặng lẽ bước vào.
"...eh?"
em nghĩ anh ấy sẽ nhắm mắt làm ngơ lần này à?
không.
trước khi tận tai nghe được câu trả lời từ chính miệng em, sakusa sẽ tự tay gột rửa dấu tích của kẻ khác khỏi cơ thể em, chắc chắn là như thế.
𝐝: 25/05/2024
4 notes · View notes
amanhtichcuc · 9 months ago
Text
Đêm thất tình ở Đài, người tôi nhẹ bẫng. Ra sân vận động trường tối om, mưa ướt nhẹp, tôi nhảy nhót như điên (truyền thuyết kể người điên thường nhảy.) Trời sáng ra, tôi vác balo vào rừng. Gọi là rừng, nhưng đúng hơn là một đường dã ngoại (trail), cách ký túc xá 5-6 trạm xe buýt. Bậc thang lên núi cao và dốc buộc tôi phải đi chú tâm và hít thở đều. Khi thấy mình hụt hơi tức là đã đi vào phần trail chính thức.
Đài Bắc mưa lạnh, không khí do rừng cây mang lại trong vắt. Một màu xanh non mơn mởn nở xung quanh giúp tôi thở sâu. Tôi bị thương, tôi đi một mình, tôi đi chậm. Tôi nhìn đoàn học sinh cầm ô đi dạo, chả biết các em đi học ngoài trời hay đi chơi. Tôi ngắm hoa rải đầy con đường gỗ xuyên rừng. Tôi ngắm một phía cũ của thành phố Đài Bắc. Tôi vẫn nhớ như in những gì tôi nhìn thấy.
Về lại ký túc xá, tôi nằm lì ôm lấy một vết thương vô hình do tự mình gây ra. Rừng cây không phù phép cho tôi trốn khỏi một mối tình tan vỡ, khỏi sự hụt hẫng hay tự trách mình. Có chăng, rừng cây giúp tôi thương tiếc mối quan hệ, thương tiếc bạn tôi, thương tiếc chính phiên bản "tôi" năm đó.
Phải rất lâu sau hôm vào rừng ấy, tôi mới phục hồi. Hoặc tôi không phục hồi, mà lớn thêm theo một cành khác.
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
2 notes · View notes
nhi-0308 · 2 months ago
Text
Du lịch tết miền Bắc | Những địa điểm không thể bỏ qua
Tết Nguyên Đán là thời điểm lý tưởng để gia đình cùng du lịch Tết khám phá miền Bắc với không khí xuân truyền thống. Từ Hà Nội cổ kính, Sapa hùng vĩ đến Hạ Long thơ mộng, từng điểm đến đều mang lại trải nghiệm đáng nhớ. Hãy cùng Saigon Star Travel lên kế hoạch cho kỳ nghỉ Tết thêm ý nghĩa!
Top Những Điểm Đến Hấp Dẫn Ở Miền Bắc Dịp Tết
1. Hà Nội – Tinh hoa Tết cổ truyền
Hà Nội là điểm đến hoàn hảo để cảm nhận trọn vẹn không khí Tết cổ truyền Việt Nam, dù đời sống đã phát triển, người Hà Nội vẫn lưu truyền những nét đẹp đó là nơi lý tưởng cho kỳ nghỉ đoàn viên cùng gia đình.
Tumblr media
Nét tinh hoa trong mâm c�� Tết truyền thống của người Hà Nội
Đến với Hà Nội bạn không thể bỏ qua việc dạo bước quanh Hồ Gươm, ghé thăm phố cổ hay chợ hoa Quảng Bá, bạn sẽ thấy sắc xuân rực rỡ trong từng góc phố. 
Nếu gia đình muốn cầu bình an thì hãy đến những địa điểm như Văn Miếu - Quốc Tử Giám hay Hoàng Thành Thăng Long sẽ mang đến không gian tâm linh để cầu bình an cả năm cho gia đình.
Tumblr media
Đặc biệt, đừng quên thưởng thức các món ăn Tết đặc trưng như bánh chưng, nem rán tại những khu ẩm thực nổi tiếng ở Hà Nội sẽ mang đến hương vị Tết truyền thống khó quên.
Tumblr media
Đặc sản Hà Nội
Hà Nội không chỉ đẹp trong dịp Tết mà còn là nơi lý tưởng để cả gia đình cùng nhau cảm nhận không khí ấm cúng và giá trị văn hóa truyền thống.
2. Sapa – Sắc xuân vùng cao
Nếu gia đình muốn đón Tết giữa không gian núi rừng hùng vĩ và đậm đà bản sắc văn hóa dân tộc thì Sapa chính là điểm đến lý tưởng. Cả nhà có thể tham quan:
Thung lũng Mường Hoa
Nơi đây nổi bật với cảnh sắc thiên nhiên tuyệt đẹp, những cánh đồng lúa bậc thang xanh mướt, cùng với các thửa ruộng, suối và những bản làng nằm ẩn mình trong sương mù.
Tumblr media
Vẽ đẹp kỳ vĩ giữa mây trời Sapa
Khi đến đây cả gia đình có thể:
Tản bộ hoặc đi xe đạp qua thửa ruộng bậc thang để cùng nhau khám phá khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp
Thăm dòng suối Mường Hoa chảy quanh co qua thung lũng là nơi lý tưởng để thư giãn, chụp ảnh và cho trẻ em khám phá thiên nhiên.
Khám phá các bãi đá cổ để tìm hiểu về lịch sử và văn hóa độc đáo nơi đây.
Bản Cát Cát
Là một trong những bản làng truyền thống của người H'Mông, nơi du khách có thể tìm hiểu về đời sống, văn hóa của người dân bản địa, thưởng thức các sản phẩm thủ công mỹ nghệ và tham gia các hoạt động văn hóa độc đáo.
Tumblr media
Ngôi làng cổ tích nổi tiếng ở Sapa
Khi đến đây cả gia đình có thể:
Tìm hiểu về phong tục tập quán, nếp sống và nghề dệt vải truyền thống của người H’Mông.
Mặc thử trang phục dân tộc và chụp ảnh tại những cảnh đẹp trong bản.
Cùng nhau thưởng thức các món ăn như thịt lợn cắp nách, cơm lam, hoặc bánh ngô.
Một số địa điểm trong bản có tổ chức các trò chơi dân gian  như đi cầu khỉ, đu dây… rất thú vị cho trẻ em.
Chinh phục Fansipan – nóc nhà Đông Dương
Fansipan, với độ cao 3.143m, là ngọn núi cao nhất Đông Dương. Du khách có thể leo núi để chinh phục đỉnh núi, hoặc đi cáp treo để thưởng thức toàn cảnh thiên nhiên hùng vĩ.
Tumblr media
Điên đảo trước vẻ đẹp hùng vĩ của Fansipan – nóc nhà đông dương
Khi đến đây cả gia đình có thể:
Đi cáp treo Fansipan vừa thuận tiện cho cả gia đình, vừa mang đến tầm nhìn tuyệt đẹp toàn cảnh núi rừng Tây Bắc.
Khám phá đỉnh Fansipan có nhiều công trình như bức tượng Phật lớn, đền chùa, và các con đường mây rất đẹp để cả gia đình cùng nhau khám phá.
Thưởng thức khí trời lạnh với cảm giác chạm vào mây khi đứng trên đỉnh núi, đặc biệt vào mùa đông khi có thể thấy tuyết hoặc băng giá.
Tumblr media
Cả gia đình có thể cùng nhau ngắm phong cảnh từ trên cao
Dịp Tết, Sapa càng rực rỡ hơn với những lễ hội xuân đặc sắc, nơi các dân tộc thiểu số trình diễn các phong tục độc đáo, trò chơi dân gian, và chợ Tết đầy màu sắc. 
Những Đặc Sản Sapa Không Thể Bỏ Qua Cho Cả Gia Đình: Thắng cố, cá hồi và cá tầm tươi, lợn cắp nách, xôi ngũ sắc, rau rừng tươi ngon, táo mèo và rượu ngâm, hạt dẻ sapa. 
Tumblr media
Ẩm thực Sapa hương vị núi rừng Tây Bắc
Đây đều là những món ăn mang đậm hương vị núi rừng, chắc chắn sẽ làm hài lòng mọi thành viên trong gia đình khi đến Sapa.
Các hoạt động khác:
Tắm lá thuốc của người Dao Đỏ: Đây là hoạt động thư giãn tuyệt vời cho các thành viên lớn tuổi trong gia đình.
Chợ phiên Sapa: Cả nhà có thể cùng nhau mua sắm đồ thủ công, quà lưu niệm, và trải nghiệm văn hóa bản địa.
Sapa không chỉ mang đến cảnh sắc xuân thơ mộng mà còn là nơi lý tưởng để gia đình gắn kết và tận hưởng một kỳ nghỉ Tết ý nghĩa.
=>> Gợi ý: Đặt khách sạn giá rẻ Sapa
3. Ninh Bình – Vẻ đẹp Tết trong thiên nhiên hùng vĩ
Ninh Bình là điểm đến tuyệt vời để cả gia đình hòa mình vào không khí Tết trong không gian thiên nhiên tráng lệ và yên bình.
Tumblr media
 Vẻ đẹp hoang sơ như viên ngọc quý của thiên nhiên dành tặng cho Ninh Bình
Cả nhà có thể cùng nhau:
Du ngoạn trên thuyền qua khu danh thắng Tràng An, nơi non nước hữu tình tạo nên cảnh sắc tuyệt đẹp. 
Tumblr media
Nhiều khách du lịch mê mẩn trước vẻ đẹp thiên nhiên kỳ vĩ này
Đến chùa Bái Đính, ngôi chùa lớn nhất Việt Nam, là nơi lý tưởng để cầu bình an, sức khỏe và tài lộc đầu năm. 
Tumblr media
Ngôi chùa sở hữu nhiều kỷ lục nhất Việt Nam
Tumblr media
Cả nhà có thể chụp thật nhiều ảnh đẹp để làm kỉ niệm tại nơi đây
Muốn tìm hiểu văn hóa và lịch sử Việt Nam hãy tới Cố Đô Hoa Lư, kinh đô của Đại Cồ Việt xưa, nơi đây không chỉ có giá trị lịch sử mà còn có những di tích kiến trúc cổ kính.
Tumblr media
Dấu ấn vàng son của một thời dân tộc oai hùng
Nếu gia đình yêu thích thiên nhiên, Vườn Quốc Gia Cúc Phương là điểm đến tuyệt vời để khám phá động thực vật phong phú và thư giãn trong không gian xanh mát.
Tumblr media
Đây là nơi có rừng nguyên sinh đẹp nhất Việt Nam 
Ngoài ra, gia đình còn có thể thưởng thức đặc sản địa phương như cơm cháy, dê núi cũng sẽ làm chuyến du xuân thêm phần trọn vẹn. 
Tumblr media
Món ăn gây thương nhớ của cố đô Ninh Bình
Ninh Bình chính là sự lựa chọn hoàn hảo cho kỳ nghỉ Tết ý nghĩa bên gia đình.
 =>> Xem thêm: Cẩm nang du lịch Ninh Bình
4. Mộc Châu – Cao nguyên mùa hoa xuân
Nếu gia đình muốn tận hưởng không khí Tết trong thiên nhiên mát mẻ và phong cảnh mùa xuân rực rỡ thì nhất định phải đến Mộc Châu.
Tumblr media
Vẻ đẹp cao nguyên Mộc Châu mùa hoa khoe sắc
Vào dịp Tết, Mộc Châu trở thành "thiên đường hoa" với những đồi hoa mận, hoa đào nở trắng xóa, tạo nên khung cảnh đẹp như tranh vẽ.
Mộc Châu là một lựa chọn lý tưởng để gia đình cùng nhau tận hưởng kỳ nghỉ Tết ấm áp với không khí trong lành và cảnh sắc mùa xuân thơ mộng và ý nghĩa.
Những Điểm Đến Độc Đáo Tại Mộc Châu
Rừng Mận: Vào dịp Tết, rừng mận ở Mộc Châu nở trắng xóa, tạo nên cảnh sắc tuyệt đẹp. 
Đồi Chè Trái Tim:  Đồi chè này nổi bật với những hàng chè xanh mướt, được tạo hình thành trái tim, đặc biệt đẹp vào mùa xuân.
Thác Dải Yếm: Với dòng nước trong vắt, mát lạnh uốn lượn giữa các khe núi, là một trong những điểm đến hấp dẫn không thể bỏ qua.
=>> Xem thêm: Đặt homestay ở Mộc Châu
5. Hạ Long – Kỳ quan thiên nhiên thế giới
Hạ Long, với vịnh Hạ Long nổi tiếng, là điểm đến lý tưởng để cả gia đình khám phá kỳ quan thiên nhiên được UNESCO công nhận.
Tumblr media
Vẻ đẹp thiên nhiên của tạo hóa ban tặng
Cùng nhau tham gia các tour du thuyền để chiêm ngưỡng hàng nghìn đảo đá vôi nhấp nhô giữa biển xanh, tạo nên một bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp và kỳ vĩ.
Gia đình cũng có thể ghé thăm các hang động kỳ bí như Hang Sửng Sốt hay Động Thiên Cung, nơi ánh sáng phản chiếu tạo ra những hình thù ấn tượng.
Tumblr media
Thiên đường bí ẩn dưới lòng đất
Ngoài thiên nhiên tuyệt vời, Hạ Long còn có các hoạt động vui chơi như bơi lội, chèo kayak, hoặc thăm quan các khu vui chơi giải trí như Sun World Ha Long Park.
Tumblr media
Sun World Ha Long Park, điểm vui chơi giải trí bật nhất ở Hạ Long
Đặc biệt, vào dịp Tết, không khí lễ hội tại Hạ Long càng thêm phần náo nhiệt, với các sự kiện và lễ hội đặc sắc. Đây chắc chắn là một chuyến đi thú vị, giúp gia đình tận hưởng kỳ nghỉ Tết đầy ý nghĩa.
Không Gian Biển Cả Kết Hợp Dịch Vụ Nghỉ Dưỡng Đẳng Cấp
Sau một ngày khám phá, cả gia đình có thể thư giãn tại các resort ven biển, nơi cung cấp dịch vụ nghỉ dưỡng đẳng cấp với không gian yên tĩnh, tiện nghi cao cấp.
Tumblr media
Khu resort Hạ Long cao cấp ở Bãi Cháy cho kỳ nghỉ bên vịnh thiên đường
=>> Đặt phòng: tại đây
Tận hưởng bữa ăn hải sản tươi ngon, hoặc thư giãn tại spa để tái tạo năng lượng, đây sẽ là một trải nghiệm không thể quên trong kỳ nghỉ Tết.
Với sự kết hợp giữa thiên nhiên hoang sơ và dịch vụ nghỉ dưỡng đỉnh cao, Hạ Long sẽ là điểm đến tuyệt vời cho cả gia đình trong dịp Tết.
Lưu Ý Khi Du Lịch Tết Nguyên Đán Ở Miền Bắc
Lên kế hoạch từ sớm và đặt vé tàu, xe, máy bay cũng như dịch vụ lưu trú sẽ giúp bạn tránh tình trạng hết chỗ hoặc giá tăng cao. Đặt vé sớm: tại đây
Chuẩn bị quần áo ấm, mũ, khăn và giày thể thao tiện lợi.
Đừng quên mang theo thuốc men, đồ dùng cá nhân và các vật dụng cần thiết để chuyến đi thêm phần thuận tiện.
Tham khảo: Cẩm nang du lịch dành cho gia đình
Kết Luận
Du lịch miền Bắc vào dịp Tết Nguyên Đán mang lại cho gia đình bạn cơ hội trải nghiệm không khí Tết truyền thống đậm đà, khám phá những cảnh sắc thiên nhiên tuyệt đẹp. 
Hãy lên kế hoạch ngay để cùng gia đình tận hưởng kỳ nghỉ Tết Nguyên Đán thật trọn vẹn và ý nghĩa. Với dịch vụ chất lượng và nhiều gói tour hấp dẫn, Saigon Star Travel sẽ đồng hành cùng bạn trong hành trình khám phá miền Bắc, mang đến những trải nghiệm tuyệt vời nhất.  TƯ VẤN 24/7: 0907 422 717
LIÊN HỆ VỚI SAIGON STAR TRAVEL
Nếu bạn cần tư vấn và hỗ trợ thêm về chuyến du lịch miền bắc dịp tết này, hãy liên hệ với chúng tôi tại Saigon Star Travel. Chúng tôi chuyên cung cấp các dịch vụ du lịch chất lượng và có nhiều ưu đãi hấp dẫn cho du khách, giúp bạn có trải nghiệm tuyệt vời nhất.
Công ty Cổ Phần Saigon Star (Saigon Star Travel) Địa chỉ: 1224/31 Quốc lộ 22, Phường Trung Mỹ Tây, Quận 12, Hồ Chí Minh Hotline: 1900277297 Website: https://saigonstartravel.com/ YouTube: Saigon Star Travel Zalo: Chat Zalo: 0907422717
0 notes
son-ht · 4 months ago
Text
Lót dạ xong, tôi đi một vòng trong khu vườn rộng lớn, đầy cây cối hoa thơm và băng đá. Nếu không có những bờ tường cao bao bọc và cửa sổ không song sắt, người ta có thể cho rằng đây là một trung tâm an dưỡng chớ không phải là một nhà thương điên. Ở đây, thế giới bên ngoài dừng lại. Người ta có thể yên tĩnh ngồi trên ghế nghe gió thổi, chim hót và nhìn ánh nắng xuyên qua kẽ lá.
Một số người bệnh đi qua trước mặt tôi, cãi cọ thật hăng theo sau họ là những thân nhân và nhân viên của Viện. Nhưng phần lớn đều ngồi bất động trong một góc, đầu nghiêng một bên như sợ hãi ánh nắng mặt trời và đang trông đợi dẫn về các phòng giam.
Phải mất một thời gian khá lâu tôi mới quen được cảnh tượng này, và đôi khi lại nhìn người điên với con mắt mới lạ.
Isabelle từ trại phụ nữ đi ra, mặc áo lụa vàng tay cầm một mũ rơm rộng vành. Tôi đứng dậy để đi ngược lại đón nàng. Trông khuôn mặt thon thon đó người ta có thể bảo chẳng khác gì hơn là đôi mắt xanh lục sáng ngời và một vành môi đỏ thắm. Nhưng màu mắt có thể đột ngột lợt lạt đi và vành môi mín lại như một cô gái già. Những lúc đó nàng tự cho mình là Jennie, một nhân vật đa nghi khó tánh. Phần lớn thời gian nàng vẫn là Isabelle. Sự thật tên của nàng là Geneviève Terhoven. Theo các nhà y học thì nàng bị mắc chứng nhị hóa nhân cách, nghĩa là lúc cho mình là người này, lúc là người kia. Trong bệnh viện, Isabelle là người trẻ nhất. Mẹ nàng đang ở một nơi nào đó tại Alsace, khá giàu nhưng dường như chẳng mấy quan tâm đến con. Luôn sáu tuần tôi biết Isabelle, bà ta vẫn chưa lần nào tới đây.
Hôm nay, Isabelle vẫn là Isabelle. Nàng sống trong cõi mộng thoát khỏi tất cả mọi trọng lực và tôi chẳng có gì ngạc nhiên khi nhìn thấy một vài con bướm đậu ở vai nàng. Nàng reo vui: - Anh đây rồi! Mấy lúc sau này anh đi đâu?
Lúc nào Isabelle, nàng vẫn gọi tôi bằng anh. Tôi chưa kịp trả lời, nàng đã hỏi tiếp: - Anh ở đâu?
Tôi làm một cử chỉ mơ hồ về phía cổng vào: - Ở ngoài kia...
- Sao vậy? Ở ngoài đó làm gì?
- Anh cũng không biết.
Isabelle cười: - Rolf, anh nên biết là đừng phí công vô ích. Không tìm được gì ở đó đâu.
Hỡi ơi! Ngay với người quen biết nhiều như tôi nàng cũng thấy khác đi. Lúc thì nàng gọi là Rolf, lúc thì gọi là Rudolf, không chừng có ngày nàng còn là Raoul. Cái tên Raoul có vẻ lôi cuốn nhưng tôi thích được gọi là Rudolf hơn. Mỗi lần gọi tôi là Rudolf nàng tỏ ra hiền dịu và lãng mạn. Tên thật của tôi là Louis Bodmer tôi đã nhắc lại nhiều lần, nhưng nàng vẫn không hiểu tôi muốn nói tới ai.
Những tuần đầu tiên, tôi khó chịu và nghĩ rằng tất cả những người điên đều nói nhảm, có những toan tính và đầu óc đần độn. Nhưng tôi hết sức ngạc nhiên sau khi đã biết khá rõ về Geneviève. Chẳng những thế tôi còn thích thú khi thấy nàng thay đổi luôn nhân cách.
Isabelle kéo tay tôi: - Lại đằng này, Rolf.
- Tôi không phải là Rolf mà là Rudolf.
- Sao cũng được! Thật ra anh không phải là Rudolf, cũng không phải là Rolf, lại cũng không là cái gì mà anh nghĩ ra. Thôi, lại đằng này, Rolf.
Tôi nhìn nàng với ý nghĩ là nàng giả vờ điên.
- Thôi đi, đừng làm khó dễ mà. Anh với ông bác sĩ luôn luôn làm tình làm tội người ta.
- Bác sĩ?
- Phải chính ông ta tự cho như thế. Anh có biết ông đòi hỏi tôi nhiều thứ lắm không? Toàn là chuyện ngu đần! Ông ta còn không biết nổi ban đêm cỏ màu gì khi người ta không nhìn nó.
Nàng cười giòn khi nghe tôi nói câu: - Màu xám hay màu đen. Hay bạc ngời khi có ánh trăng.
- Tôi đoán đúng mà. Anh cũng chẳng biết gì cả. Cũng ngu như ông bác sĩ.
Tôi hỏi tiếp: - Vậy thì nó màu gì?
Nàng dừng lại. Một ngọn gió vụt qua làm những con ong rời khỏi các nhụy hoa và mang tới hương thơm mùa nảy lộc. Tà áo vàng căng phồng lên như một cánh bướm.
- Dễ quá, cỏ không có ở đó, chỉ có vậy thôi.
Chúng tôi tiếp tục đi. Một người đàn bà có tuổi đi ngược qua mặc quần áo của cơ quan cứu tế. Mặt bà ta đỏ bừng và đầy nước mắt.
- Nếu cỏ không có ở đó thì cái gì thay vào chỗ của nó, Isabelle?
- Không có gì cả. Nó có ở đó khi mình nhìn tới. Đôi khi, mình quay lại thật mau mình có thể bắt gặp.
- Bắt gặp gì? Bắt gặp nó không còn ở đó?
- Không... nhưng mà ta thấy nó chạy mau về chỗ cũ. Cỏ cũng giống với những gì ở phía sau anh. Như những người giúp việc nhà bỏ đi chơi. Mình phải quay người lại thật mau để bắt gặp, nếu không kịp thì đâu vào đấy, dường như không hề có biến đi. Rudolf, chúng nó chỉ chờ anh quay đi là biến mất.
- Nếu vậy thì khi cô quay lưng lại thì tôi cũng biến đi.
- Cố nhiên.
- Cô lại nói quá rồi. Dầu cô có quay người nhanh hay chậm thì tôi vẫn cứ còn ở đây. Và nếu tôi quay lưng lại thì cô biến mất?
Nàng nhìn tôi và cười lơ đãng: - Tôi hả? Tôi đâu còn...
- Này, tôi vẫn biết cô còn ở đây mà, cô vẫn có đối với tôi.
Nét mặt Isabelle biến đổi: - Thật vậy không? Tại sao anh không nói như thế với tôi?
- Thì tôi đã nói rồi đó.
- Nói một lần chưa đủ.
Nàng ngả người sang tôi ngực căng đầy dưới làn áo mỏng. Nàng thở dài: - Không đủ. Tôi phải nói rõ cho anh hiểu.
Tôi nhìn Isabelle. Nàng đẹp hơn, mỹ miều hơn lúc khác, nhưng chỉ có điên mới dám yêu một người điên. Tôi, ít ra, cũng chưa điên.
Trước mắt chúng tôi là những bụi uất kim hương nằm trong nắng. Tôi bảo Isabelle: - Cô nên đội nón vào. Bác sĩ dặn không được phơi đầu dưới nắng.
Nàng ném cái nón ra xa: - Bác sĩ! Ông ta luôn kiếm chuyện. Tôi biết là ông ta muốn cưới tôi.
Nàng vừa nói vừa nhún nhảy đi vào luống uất kim hương rồi buông mình ngồi lên cỏ: - Anh có nghe không?
Tôi bỗng thấy nhẹ người: - Nghe chớ. Mọi người đều nghe. Đó là tiếng chuông nhà thờ đổ theo cung fa thăng trưởng.
- Fa thăng trưởng là gì?
- Một thể thức của âm nhạc. Nghe êm dịu...
Isabelle trải tả váy lên cỏ, ngắt một đóa uất kim hương, ngắm nghía.
- Và bây giờ thì hết êm dịu rồi.
- Vì bây giờ là cung đô trưởng.
- Bộ cái gì cũng phải trưởng hết sao?
- Có thể dùng cung thứ.
- Tại sao không dùng cả hai một lúc?
- Không thể được. Âm nhạc có nguyên tắc riêng của nó. Hoặc cung này hay cung kia hoặc cung này trước, cung kia sau.
Isabelle nhìn tôi không tin tưởng: - Rolf, tại sao anh phải quanh co như vậy?
- Tôi có làm gì được đâu. Không phải tôi là người sáng chế âm nhạc.
Đột nhiên nàng đứng lên, ném cái bông tới trước rồi nhảy ra xa. Phủi bụi xong, nàng vén tà váy lên xem xét đôi chân. Tôi ngạc nhiên: - Chuyện gì vậy?
Isabelle chỉ vào bụi hoa: - Rắn...
Tôi nhìn những đóa uất kim hương: - Không phải rắn đâu, Isabelle.
- Phải mà... Anh không thấy chúng nó định làm gì sao? Tôi đã đoán được chúng nó muốn làm gì. Chúng nó cọ vào tôi.
Tôi nắm tay và xoay người nàng sang phía khác: - Đó, cô quay lưng rồi. Chúng nó không còn ở đó.
Isabelle thở gấp: - Đừng để chúng nó giở trò. Giẫm nát chúng nó đi Rudolf.
- Không sao đâu. Chúng đã biến mất khi cô quay lưng lại. Cũng như loài cỏ trong đêm.
Nàng dựa vào tôi. Tôi không phải là Rolf nữa. Má nàng chạm vào vai tôi. Tôi đã là Rudolf, tôi biết vậy. Tim nàng đập mạnh trong lòng bàn tay tôi.
- Anh có chắc không?
- Chắc chắn. Chúng biến mất... như những người làm hôm Chúa Nhật.
Isabelle bình tĩnh lại. Chúng tôi đi trở về đường cũ. Một dì phước mang giày thật to tới gần chúng tôi:
- Tới giờ ăn rồi.
- Ăn. Tại sao lúc nào cũng ăn, Rudolf?
- Ăn để khỏi chết.
Nàng hờn dỗi với giọng điệu của những đứa bé bất trị: - Anh lại nói láo rồi.
- Không, lần này tôi nói thật.
- Có thật không?
Người nữ tu nắm tay Isabelle: - Nón cô đâu? Khoan, để tôi đi lấy lại.
Bà ta chạy vào lối giữa hai luống hoa. Isabelle nắm chặt tay tôi: - Đừng bỏ tôi, Rudolf.
- Tôi không bỏ cô đâu.
- Anh thấy không, người ta tới tìm, tôi phải đi với họ. Nhưng anh đừng rời xa tôi.
- Tôi vẫn ở bên cô, Isabelle.
Người nữ tu đã tìm thấy cái nón và đi trở lại, nghiêm trang và lạnh lùng như định mệnh. Isabelle đứng lại, nhìn tôi. Lần nào trước khi chia tay nàng cũng nhìn tôi như thế. Nhưng biết đâu mai này khi gặp lại, nàng chẳng còn nhìn ra tôi nữa...
- Cô nên đội nón vào.
Isabelle lấy nón cầm tay rồi lủi thủi về trại, không một lần nhìn lại.
Còn lại một mình tôi bỗng nhớ tới ngày gặp nhau lần đầu tiên một Chúa Nhật tháng Ba, tôi đang đi dạo trong vườn thì Geneviève từ đâu chợt hiện ra và bắt chuyện như những người quen tôi. Điều đó chẳng có gì khiếm nhã: trong một bệnh viện người điên, những công thức xã giao chỉ là thừa. Muốn nói gì, họ cứ đi thẳng vào câu chuyện, họ nói toạc những gì đang chất chứa trong đầu, người nghe có hiểu hay không cũng mặc. Người này muốn nói gì thì nói, người kia muốn nói gì cũng cứ nói cùng một lúc nhưng rồi cả hai đều hoàn toàn thỏa mãn vì chẳng ai đã nghe ai. Chẳng hạn như trường hợp của hai người tự xưng là Đức Giáo hoàng VII và Hoàng đế Henri VI. Cung cách và ngôn ngữ của họ đúng y như những gì họ đã biết tới về hai nhân vật. Hễ ra tới vườn cây là hai người lại đấu lý với nhau, mạnh ai nấy nói và nói không ngừng. Lại một người điên khác tự cho mình là người thủy tinh, luôn luôn sợ va chạm. Nhờ biết thế nên hôm ấy, khi Geneviève đột nhiên tới bắt chuyện, tôi chẳng ngạc nhiên mà chỉ thấy nàng quá đep vì hôm ấy nàng tự cho là Isabelle chớ không phải Jennie. Ngày đầu tiên, nàng hôn tôi. Tôi không lấy gì làm lạ vì nàng đã thực hiện cử chỉ ấy một cách đột ngột. Nhưng rồi tôi hiểu ra: con người trước mặt nàng lúc đó chính là nhân vật do đầu óc bệnh hoạn tạo ra.
Kể từ lần gặp gỡ đó, cứ mỗi Chúa Nhật nàng đều ra vườn, và nếu trời mưa thì ��� trong giáo đường, nơi mà bà Viện trưởng cho phép tôi dượt đàn sau buổi lễ. Những lúc đó Isabelle ngồi trong chỗ tranh tối tranh sáng lắng nghe. Tiếng mưa va chạm vào cửa kính và tiếng phong cầm hòa điệu làm thành một thanh khí lạ kỳ. Và sự hiện diện đơn độc của chúng tôi giữa lòng gi��o đường hiu quạnh có một chút gì êm ảm. Tại sao nàng đến với tôi? Từ ngày gặp Genevieve, một cái gì đó không thể định nghĩa quấy rộn tôi, có lúc tôi cảm thấy hân hoan, có lúc nghe khổ sở hoàn toàn không một lý do. "Đài tưởng niệm đen của bầy diều hâu gãy cánh", p.1, Remarque
0 notes
daupiecc · 4 months ago
Text
Ăn cái gì cũng được đừng ăn năn
Bảy ngày liên tiếp cái blog này như được hồi sinh, đến chủ của nó còn bất ngờ. Mình nghĩ đây sẽ là cái post cuối cùng trước khi mình lại im ỉm thêm một quãng nữa lao đầu vào tất cả những việc mình đang muốn kiểm soát.
Sau hôm Nghĩa nhắn ảnh đi ăn poke ở Toulouse, mình quyết định tự làm poke tại nhà, coi như một cách để xử lý hai lọ sốt của Pokawa còn sót lại. Mình phát hiện ra Pokawa còn có mấy chi nhánh ở Bỉ, thế là tháng Mười Một có khi lại được ăn. Trước khi đi Nice không hiểu sao mình đã mua hai khúc cá và để trong tủ đông, vừa vặn để lúc về làm gỏi. Rau được luộc, cá được ướp cũng như nấm được xào vào tối hôm trước, sáng hôm sau mình chỉ việc cắt bơ rồi xếp tất cả vào hộp. Cũng không tệ cho lắm, thậm chí còn siêu vui vì lần này mình mua được bơ ổn, không bị thâm. Lần tới mình sẽ tìm tòi thêm vài thành phần khác để trộn cho ngon hơn.
Tumblr media
Mình quyết định mở gói trà thứ ba. Gói trà xanh hoa nhài khiến mình ngây ra mấy giây vì lâu lắm rồi mới được ngửi mùi hoa nhài nhẹ, thanh và tự nhiên như thế. Sự khác biệt lớn nhất của trà chất lượng cao đó là kể cả khi bạn pha nó cùng chất tạo ngọt, mùi vị gốc vẫn không bị lấn át mà ngược lại còn cho ra những nốt hoàn toàn tách biệt. Trà xanh có hậu vị đắng, lại có caffein nên mình mới thức được đến giờ để chạy bài. Tuy nhiên sự điệu đà ấy không ngăn được cơn tức ngực tới khi mức progesterone và estrogen đang thay đổi trước kì kinh nguyệt. Trong lúc nằm thở phì phò trên giường, trí óc mình lại bắt đầu lôi một trong những trò khốn nạn nhất của nó ra: tìm về quá khứ.
Hôm nọ đi đánh cầu anh Nhật đã chẳng thể nhìn thẳng vào mắt mình lần nào. Chà, thật ngại quá. Mình cũng liên tục đảo mắt sang chỗ anh mỗi khi cảm nhận được anh đang nhìn theo mình. Hai con người đủ khéo léo để không chạm ánh nhìn của nhau lần nào nhưng vẫn theo dõi được toàn bộ chuỗi hành động của đối phương. Hai tiếng trôi qua rất nhanh. Hết giờ, mình đi thẳng ra ga rồi gật gù trên tàu về. Lần này không còn người ngồi cạnh đợi tàu, nắm tay và hỏi ‘em có mệt không?’, chỉ có mình mình ngồi ở ga giữa những cơn gió thổi xuyên qua người. Thẻ tập theo năm cũng đã đăng kí, chắc chắn sau này còn chạm mặt anh nhiều, rồi không biết sẽ ra sao.
Thi thoảng Quân vẫn gửi lắt nhắt mấy cái reel đi chơi Ams cho mình. Cứ mỗi lần nhắn cho Quân lòng mình ấm lại được vài phần. Mình muốn viết cho Quân nghe về Nice, tất cả những gì đã xảy ra. Nó không phải chuyện hay ho gì, tất nhiên, nhưng phần nào đó trong mình không thể giấu Quân bởi đã quen thành thật. Nhiều lúc nghĩ thật khốn nạn khi phải làm đàn bà và chết đi sống lại một lần sau khoảng bốn mươi bốn lăm ngày cho đến khi mãn kinh. Những lúc như vậy cảm thấy thật yếu đuối làm sao. Muốn khóc mà cũng không muốn khóc, muốn được cảm nhận một hơi thở khác mà cũng không muốn dựa dẫm vào ai. Muốn được giãy giụa trong lòng đàn ông, khiến họ phát điên lên mà vẫn phải chiều chuộng sự vô lý ấy. Duy chỉ có ý nghĩ muốn chết vẫn cắm sừng sững giữa dòng suy nghĩ cuồn cuộn. Có thể nói với mình, Quân cũng là một điều đẹp đẽ như thế - một cái cọc níu lại cho mình chút niềm tin ít ỏi còn lại vào đàn ông. Nếu có ngày Quân nói sự tử tế ấy chỉ là dối trá thì sao? Nếu có ngày mình cho Quân biết về sự dơ bẩn những năm qua mình chưa gột rửa được? Có khi mình biết về nhau ở mức này thôi là đủ rồi, có khi như vậy là tốt nhất.
Thời gian cứ chảy trôi, mong muốn được đi sang thế giới bên kia vẫn ở đó trong đầu, chẳng còn gì hơn. Những con người không phải bạn, cũng chẳng phải kẻ thù, chỉ là những người lạ mang nhiều kỉ niệm. Nghe Viễn Miên vào hai giờ sáng hôm nay mình cảm thấy rất khác. Có điều gì đó trong mình đã không còn. Thứ bị lãng quên? Thứ được giải phóng? Thứ đã đi mất? Một linh cảm lạ lùng mình chưa thể diễn tả được, không rõ là điềm tốt hay xấu.
0 notes
thaiantravel2 · 5 months ago
Text
Di Lặc (Châu Hồng Hà)-Thành phố của hoa và nước
Di Lặc là điểm tham quan thu hút phần lớn lượng khách tới Châu Hồng Hà.
Tumblr media
Di Lặc là nơi có nguồn khoáng nóng tự nhiên nổi tiếng, nơi có nhiều cảnh quan đẹp như Đông Phong Vận, Công viên Thái Bình Hồ, tượng phật Di Lặc khổng lồ, núi Cẩm Bình...Du lịch đến thành phố Di Lặc, du khách sẽ có rất nhiều ảnh đẹp , vì mỗi góc đều có thể cầm máy lên và check-in.
Tumblr media
Du lịch Di Lặc (Châu Hồng Hà) bạn cần chuẩn bị những gì?
Hãy cùng Thái An Travel tìm hiểu những thủ tục cần thiết khi tham quan Di Lặc.
GIới thiệu về thành phỗ Di Lặc:
Di Lặc ( chữ Hán: 弥勒市, âm Hán Việt: Di Lặc thị) là một thành phố cấp Huyện thuộc châu tự trị dân tộc Cáp Nê, Di Hồng Hà (châu Hồng Hà), tỉnh Vân Nam, Trung Quốc. Di Lặc nằm ở phía Đông Nam tỉnh Vân Nam. Là một trung tâm quan trọng của tình Vân Nam, là nơi kết nối với các vùng lân cận như Quảng Đông, Quảng Tây.
Tumblr media
Di Lặc (Châu Hồng Hà) là vùng đất giàu tài nguyên du lịch, nơi đây đã trở thành một điểm tham quan lý tưởng cho khách du lịch trong và ngoài nước.
Các điểm tham quan đặc sắc tại Di Lặc (Châu Hồng Hà)
Đông Phong Vận - du lịch Di Lặc (Châu Hồng Hà)
Tumblr media
Đông Phong Vận được mệnh danh là “thị trấn nghệ thuật”. Là một thị trấn tích hợp du lịch, giải trí, nghỉ dưỡng cao cấp với trải nghiệm văn hóa dân gian và tham quan sinh thái. Đông Phong Vận nằm gần ga tàu cao tốc Maitreya, cách Côn Minh khoảng 2 giờ đồng hồ lái xe.
Đông Phong Vận có tổng diện tích khoảng 3,69km2. Nhà điêu khắc và nghệ sĩ nổi tiếng Luo Xu là người thiết kế lên tác phẩm này. Ông lấy cảm hứng từ những bức vẽ graffiti trên giấy của lũ trẻ nhà mình để tạo ra các tòa nhà này.
Tumblr media
Đông Phong Vận là một kiến trúc được xây bằng gạch đỏ nung, không một thanh thép hay chiếc đinh nào được sử dụng. Nhìn tổng thể, công trình nhìn như những chai rượu, ngọn lửa có hình thù khác nhau tập hợp chung mỗi chỗ. Phần nội thấy lại mang đầy yếu tố trừu tượng xen lẫn hiện đại, mái vòm phương Tây với lò gạch Trung Quốc.
Tumblr media
Các điểm tham quan trong Đông Phong Vận
Bảo Tàng Kính Vạn Hoa
Trang viên hoa Oải Hương
Half Clound
Trang viên rượu vang,....
2. Công viên Thái Bình Hồ- du lịch Di Lặc (Châu Hồng Hà)
Tumblr media
Công viên Thái Bình Hồ nằm ở phía Đông thành phố Di Lặc. Khuôn viên lên đến 42km2, được trải dài với nhiều hồ nước trong xanh, các cảnh quan đầy màu sắc được tạo nên từ rất nhiều loài cây, loài hoa khách nhau. Như một bức tranh rực rỡ, hấp dẫn du khách.
Tumblr media
Công viên Thái Bình Hồ không chỉ là một điểm tham quan mà còn cung cấp nhiều hoạt động và trải nghiệm thú vị. Trong công viên, còn có sân golf, sân tennis, hồ bơi, các khu vui chơi. Du khách còn có thể tham gia vào các hoạt động như trồng cây, hái rau, thu hoạch trái cây,..
Tumblr media
3. Tượng phật Di Lặc – núi Cẩm Bình- du lịch Di Lặc (Châu Hồng Hà)
Tumblr media
Tượng phật Di Lặc tọa lạc trên đỉnh núi Cẩm Bình, thuộc khu danh thắng Cẩm Bình. Ngọn núi cách thành phố Di Lặc khoảng 10km về phía Bắc. Tượng phật Di Lặc được làm bằng xi-măng và các thanh thép, bên ngoài được mạ vàng 24K. Cả bức tượng như tỏa sáng dưới ánh nắng mặt trời. Hình ảnh tượng phật Di Lặc ngồi khoanh chân, khoan thai, miệng cười hiền hòa, tự tại nhìn xuống vùng đất Di Lặc, như cầu chúc cho nơi đây sự ấm no, hạnh phúc.
Các thủ tục và một số lưu ý khi bạn đi du lịch Di Lặc (Châu Hồng Hà)
Di Lặc (Châu Hồng Hà) , là huyện giáp với biên giới Việt – Trung. Được chính phủ hai nước Việt - Trung tạo điều kiện, do đó, khi tham quan Di Lặc, du khách chỉ cần chuẩn bị sổ thông hành là có thể nhập cảnh vào Trung Quốc
Tumblr media
Sổ thông hành: Bao gồm:
Đối với người lớn: Du khách chỉ cần chụp ảnh căn cước công dân 2 mặt ( còn hàn) và ảnh chân dung 4x6. Lưu ý: Ảnh chân dung bắt buộc phải chụp bằng điện thoại, ảnh không qua chỉnh sửa, không xóa nền, không đeo kính, tóc vén sau tai.
Đối với trẻ em chưa có căn cước công dân:
2 Ảnh chụp chân dung nền trắng đã rửa (kích thước 4x6). Lưu ý ảnh rửa phải giống ảnh dính trong tờ khai. Ảnh chân dung chụp bằng điên thoại, không chỉnh sửa xoá phông.
Giấy khai sinh bản sao hoặc photo công chứng (không gửi bản gốc).
Tờ khai 08 hoặc M01 của con (có xác nhận của công an xã, dấu cần rõ chữ, phần dấu giáp lai vào ảnh nếu không rõ chữ thì cần Công an ký nháy trên ảnh).
Tờ khai 08 của bố hoặc mẹ (là người ký ở phần đề nghị trong TK 08 trẻ em và là người đi cùng bé)
Tumblr media
Lưu ý hồ sơ của trẻ em sẽ gửi bản cứng để làm sổ thông hành. Hồ sơ sẽ được lưu lại hải quan và không trả lại.
Hiện tại, với du khách không có hộ khẩu tại Lào Cai vẫn chưa thể tự túc đi tham quan Di Lặc bằng sổ thông hành. Quý khách có thể tham khảo các tour du lịch Di Lặc của các công ty lữ hành, hoặc có thể thuê hướng dẫn viên dẫn đi tham quan.
Tiền tệ
Tumblr media
Khi du lịch Trung Quốc nói chung và du lịch Di Lặc nói riêng, du khách có thể tại app thanh toán tiền tệ của Trung. Hoặc du khách có thể đổi tiền mặt để thanh toán dịch vụ bên Trung Quốc.
Quý khách có thể đổi tiền qua hướng dẫn viên, dịch vụ đổi tiền tại cửa khẩu, đổi tiền tại ngân hàng hoặc lên phố Hà Trung có các cửa hàng đổi tiền tệ. Tỷ giá hiện tại có thể giao động từ 1RMB ~ 3.500 – 3.650VND tùy từng thời điểm
Sim data Trung Quốc
Tumblr media
Quý khách khi đi tham quan cần chuẩn bị cho mình những chiếc sim data Trung Quốc. Sim Trung Quốc có thể vào các nền tảng mạng xã hội như Facebook, Zalo, Google,.. Sim có nhiều loại dung lượng từ 3GB, 5GB, 7GB,... tùy nhu cầu sử dụng, quý khách có thể chọn lựa cho mình sim thích hợp.
Hành lý
Khi đi du lịch Di Lặc bạn nên mang vali kéo để thuận tiện di chuyển lên xuống.
Thời tiết mùa hè tại Di Lặc thi thoảng có những cơn mưa bất chợt, du khách nên mang theo ô nhỏ đề phòng trường hợp cần dùng.
Mang theo đồ dùng cá nhân cần thiết như thuốc men, máy cạo râu,...
Việc di chuyển đi bộ cũng khá nhiều, quý khách nên đi giày đế thấp, vừa chân, thoải mái để đi lại thuận tiện hơn.
Một số lưu ý khác
Lưu ý quan trọng khi làm thủ tục nhập cảnh Trung Quốc: Quý khách tuyệt đối không được sử dụng điện thoại trong thời gian xếp hàng làm thủ tục. Nếu vi phạm hải quan Trung Quốc sẽ thu sổ thông hành và cấm nhập cảnh.
Quý khách vui lòng không mang theo: Các loại đồ ăn, thực phẩm tươi sống, hoa quả, đồ uống có ga, chất nổ, chất dễ cháy, các loại hóa chất, tài liệu giấy tờ có liên quan đến an ninh quốc gia.
Số tiền mang theo người không được hơn 5000 USD. Nếu có nhu cầu mang hơn 5000 USD và trên 15.000.000 đồng Việt Nam quý khách phải khai báo Hải Quan.
Quý khách không nên mang theo kim cương hoặc đá quí có giá trị lớn khi đi du lịch. Nếu quý khách mang theo vàng trên 300gram hay đối với các đồ vật quí có giá trị trên 200 USD như: Máy quay phim, máy chụp ảnh loại lớn.v.v.. thì bắt buộc phải khai báo Hải quan.
Khi mua hàng hoá với số lượng lớn, hàng điện tử có giá trị trên 300 USD quí khách phải đóng thuế theo giá trị hiện thời của mặt hàng đó tại Việt Nam và tiền quá cước nếu có (Chú ý: Hải quan sẽ xác định giá trị món hàng theo trị giá của hàng hoá đó tại Việt Nam).
Đối với Việt kiều và người nước ngoài đi theo tour, khi quay về Việt Nam thì phải khai lại tờ khai xuất nhập cảnh. Trong trường hợp lấy visa nhập cảnh VN tại cửa khẩu, quý khách cần mang theo 1 ảnh (4*6).
Di Lặc (Châu Hồng Hà) vẫn đang là một điểm đến thú vị, thu hút lượng lớn khách du lịch Trung Quốc và cả khách du lịch Việt Nam. THÁI AN TRAVEL có cung cấp một số tour du lịch Di Lặc, tour Châu Hồng Hà uy tín, chất lượng, an toàn :
Tham khảo lịch khởi hành và giá tour đi Châu Hồng Hà mới nhất 2024 tại Thái An Travel
Hà Khẩu - Bình Biên - Kiến Thủy - Mông Tự 3N2D - giá từ 3.290k
Hà Khẩu - Bình Biên- Di Lặc - Kiến Thủy - Mông Tự 4N3D - giá từ 4.690k
Hà Khẩu - Bình Biên - Mông Tự 2N1D - giá từ 1.950k
Hy vọng quý khách hàng có được sự lựa chọn phù hợp với nhu cầu của quý vị. Hãy để lại thông tin nếu quý khách có nhu cầu tìm hiểu về các tour châu Hồng Hà. Chúng tôi luôn sẵn sàng phục vụ quý khách.
THÁI AN TRAVEL tự hào luôn cung cấp dịch vụ chất lượng, uy tín tới quý khách hàng. Với châm ngôn mang đến trải nghiệm du lịch tuyệt vời, THÁI AN TRAVEL đã nhận được rất nhiều sự yêu quý, tin tưởng và ủng hộ của khách hàng.
Tham khảo: Chùm tour Trung Quốc 2024 hot nhất đang khuyến mại
0 notes
trencanhcay · 6 months ago
Text
tiểu sử
#1
từ khi chào đời tôi đã có chuyện để nói, tôi đẻ ngược. người ta là chui cái đầu ra trước còn tôi là cái chân. mẹ kể lúc đó tôi không khóc vì bị ngộp, bác sĩ phải đ��nh vào lưng tôi (hoặc là hô hấp nhân tạo, hoặc đánh cho đau) sau đó tôi mới khóc. mẹ nói đẻ ra đã thấy lỳ lợm không giống ai, mà lớn lên tính tôi cũng ngang ngược thật.
Tumblr media
kí ức của tôi chắc chỉ bắt đầu lúc 3 4 tuổi. nhà tôi gồm 4 người: ba mẹ chị và tôi. tôi nhớ nhà lúc đó gồm một căn 3 gian (giờ vẫn vậy) và một cái bếp, cửa làm bằng phên, ba tôi đi làm bằng xe đạp, mẹ tôi đi honda, trước nhà có bụi chè tàu, cây xoài, mấy bụi rau ngót, không có hoa, ngoài vườn có cây ổi, cây mãng cầu xiêm và mấy con gà. khi còn nhỏ, tôi thích hái mấy trái xanh xanh tròn tròn ở cây rau ngót, mẹ tôi thường dụ tôi uống sữa bằng cách nói rằng uống là cái trái đó sẽ mọc ra, haha, tôi vẫn nhớ rõ đoạn đó, hình như tôi cũng có nghi ngờ nhẹ thì phải. tôi còn nhớ mỗi sáng ngủ dậy, ba sẽ cõng tôi trên vai chạy vài vòng cho tôi tỉnh ngủ, rồi dắt tôi ra cửa ngõ để đánh răng, tôi còn nhớ như in cái cảnh vừa đánh vừa nghe "bài ca tôi không quên" trên loa xóm, giờ loa xóm còn nhưng không phát bài đó nữa.
hồi đó lương cán bộ ít lắm, ba kể cái ti vi là của bạn ba tặng cho, giờ ba vẫn rất quý bác ấy, bữa ba vô đà nẵng tôi chở ba qua nhà bác, ba vui quá mà quên rút chìa khóa xe. hồi đó ba tôi là bợm nhậu, nhà tôi thì nghèo, làm cán bộ 2 vợ chồng mà phải nuôi heo, cực lắm. mà ba tôi chẳng quan tâm mẹ, đi làm về ai kêu thì nhậu, nhậu về thì ói, chẳng được tích sự gì. mẹ kể lúc đó cũng muốn bỏ ba lắm, hic. cho đến khi tôi sinh ra, ba tôi bắt đầu thay đổi, ai cũng nói tôi hay ho. dù còn nhỏ nhưng chắc là giác quan của một đứa con nít mách bảo là ba mà nhậu là nhà sẽ không vui, nên tôi nằng nặc đòi ba về (tại 2 đứa con thì ba tôi phải trông tôi chứ biết sao giờ), hoặc tôi bỏ về trước nếu ba ở lại nhà người ta nhậu, và dần dà ba tôi bỏ nhậu luôn, bỏ cả thuốc lá. đến giờ mẹ vẫn còn nhắc nhớ về ba năm xưa, và ba tôi thì sẽ nói giờ anh thay đổi quá giỏi rồi chơ chi nữa.
Tumblr media
lúc còn nhỏ mẹ sẽ gửi tôi vào nhà o hoặc nhà ông bà nội để trông tôi khi cả nhà đi vắng. lúc đó không có điện thoại đâu, tôi thường chơi những trò tự nghĩ ra hoặc là chơi với thằng em họ hơn tôi một tuổi, lâu lâu ông sẽ cho tụi tôi tiền để mua hàng ăn, 1k 2k gì thôi. tôi nhớ có lần có con heo xổng chuồng, tôi sợ lắm, bà nội tôi lấy cái ghế chặn cửa lại để nó khỏi chạy tới chỗ tôi, giờ nó thành một ký ức đậm sâu nhất của tôi với bà, giờ bà đã đi đến một nơi khác mất rồi. còn ở nhà o tôi, mẹ kể tôi thích chơi với dượng, mà giờ tôi chẳng nhớ gì hết. tôi nhớ tôi hay đứng lân la hỏi chị họ tôi đang làm gì, chị hay làm mấy đồ handmade rất đẹp, giờ chị làm bên ngành kiến trúc. tôi nhớ lúc đó tôi hay xem quyển sách nhà cửa của chị, ôi nó đẹp điên lên, và cũng từ đó tôi nuôi mơ ước trở thành một kiến trúc sư hoặc nhà thiết kế gì đó. thôi khi nào đến đoạn cấp 3 tôi sẽ back lại câu chuyện này sau.
còn tiếp...
(chèn một bài hát vì tôi thích thế)
0 notes
tonghoptintucseo24h · 6 months ago
Text
5 Mùa Du Lịch Miền Tây: Khám Phá Vẻ Đẹp Mỗi Thời Điểm
Miền Tây sông nước - vùng đất trù phú với vẻ đẹp bình dị, mộc mạc luôn là điểm đến hấp dẫn du khách trong và ngoài nước. Mỗi mùa ở miền Tây lại mang một nét đẹp riêng, tạo nên những trải nghiệm độc đáo cho du khách. Hãy cùng khám phá 5 mùa du lịch miền tây mùa nào đẹp để lựa chọn thời điểm phù hợp cho chuyến đi của bạn.
 Mùa Nước Nổi (Từ Tháng 8 Đến Tháng 11)
Mùa nước nổi là mùa đặc trưng nhất của miền Tây, khi nước từ thượng nguồn sông Mekong đổ về, mang theo phù sa bồi đắp cho đồng bằng. Lúc này, miền Tây như khoác lên mình tấm áo xanh mướt, sông nước mênh mông, tạo nên khung cảnh thiên nhiên thơ mộng.
Hoạt động trải nghiệm:
 Đi thuyền len lỏi qua các kênh rạch, khám phá cuộc sống của người dân địa phương.
 Câu cá, giăng lưới, thưởng thức những món ăn đặc sản từ cá linh, bông điên điển.
 Tham quan chợ nổi Cái Răng, Phong Điền, Ngã Bảy - nét văn hóa đặc trưng của miền Tây.
 Ngắm nhìn những cánh đồng lúa chín vàng óng ả, trải dài như tấm thảm khổng lồ.
Tumblr media
 Mùa Thu Hoạch (Từ Tháng 12 Đến Tháng 2)
Sau mùa nước nổi, miền Tây bước vào mùa thu hoạch. Lúc này, những cánh đồng lúa chín vàng óng ả, báo hiệu một mùa bội thu. Khung cảnh làng quê yên bình, trù phú sẽ mang đến cho bạn cảm giác thư thái, dễ chịu.
Hoạt động trải nghiệm:
 Tham gia thu hoạch lúa cùng người dân địa phương, trải nghiệm cuộc sống của người nông dân.
 Chụp ảnh với những cánh đồng lúa chín vàng, lưu giữ những khoảnh khắc đẹp của miền Tây.
 Thưởng thức những món ăn đặc sản từ gạo mới, như bánh tét, bánh chưng, cơm tấm.
 Tham quan các làng nghề truyền thống, tìm hiểu văn hóa địa phương.
 Mùa Hè (Từ Tháng 3 Đến Tháng 5)
Mùa hè ở miền Tây là mùa của những lễ hội truyền thống, rực rỡ sắc màu. Lúc này, thời tiết nắng nóng, nhưng không khí lại vô cùng sôi động, náo nhiệt.
Hoạt động trải nghiệm:
 Tham gia các lễ hội truyền thống như lễ hội đua ghe ngo, lễ hội Ok Om Bok, lễ hội Nghinh Ông.
 Tham quan các vườn trái cây trĩu quả, thưởng thức những loại trái cây đặc sản của miền Tây.
 Tắm sông, chèo thuyền, tận hưởng không khí mát mẻ của vùng sông nước.
 Khám phá các khu du lịch sinh thái, nghỉ dưỡng.
 Mùa Mưa (Từ Tháng 6 Đến Tháng 7)
Mùa mưa ở miền Tây có thể gây một số bất tiện cho việc di chuyển, nhưng đây cũng là thời điểm để bạn cảm nhận vẻ đẹp yên bình, thơ mộng của vùng đất này. Lúc này, cây cối xanh tươi, hoa nở rực rỡ, tạo nên khung cảnh thiên nhiên đầy sức sống.
Hoạt động trải nghiệm:
 Ngồi nhâm nhi ly cà phê, ngắm nhìn mưa rơi tí tách ngoài hiên nhà.
 Tham quan các khu du lịch sinh thái, tận hưởng không khí trong lành.
 Chụp ảnh với những bông hoa rực rỡ, lưu giữ những khoảnh khắc đẹp của mùa mưa.
 Thưởng thức những món ăn nóng hổi, đậm đà hương vị miền Tây.
Tumblr media
 Mùa Xuân (Từ Tháng 4 Đến Tháng 5)
Mùa xuân ở miền Tây là mùa của hoa nở, tạo nên khung cảnh rực rỡ, thơ mộng. Lúc này, thời tiết mát mẻ, dễ chịu, thích hợp cho việc tham quan, khám phá.
Hoạt động trải nghiệm:
 Tham quan các vườn hoa, chụp ảnh với những loài hoa rực rỡ.
 Đi thuyền trên sông, ngắm nhìn cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp.
 Tham gia các lễ hội truyền thống, hòa mình vào không khí vui tươi, náo nhiệt.
 Thưởng thức những món ăn đặc sản của miền Tây, như bánh xèo, bún riêu, hủ tiếu.
 Lời Kết
Mỗi mùa ở miền Tây đều mang một vẻ đẹp riêng, tạo nên những trải nghiệm độc đáo cho du khách. Hy vọng bài viết này đã giúp bạn lựa chọn được thời điểm phù hợp cho chuyến du lịch miền Tây của mình. Chúc bạn có một chuyến đi vui vẻ và đáng nhớ!
0 notes
cinekenh14 · 7 months ago
Text
Làn sóng tẩy chay Câu Chuyện Hoa Hồng bất ngờ dâng cao: Kịch bản hạ thấp phụ nữ, Lưu Diệc Phi là trà xanh tâm cơ
Câu Chuyện Hoa Hồng của Lưu Diệc Phi càng về cuối càng gây tranh cãi vì nữ chính chỉ biết đâm đầu vào yêu đương, có những hành vi dễ gây hiểu nhầm về đạo đức.
Bộ phim Câu Chuyện Hoa Hồng của Lưu Diệc Phi đã đi tới những tập cuối cùng, nữ chính Hoàng Diệc Mai sau khi trải qua nhiều mối tình vẫn không thể tìm thấy tình yêu đích thực. Tuy nhiên, càng xem, khán giả càng đặt ra nhiều câu hỏi về ý nghĩa mà bộ phim muốn truyền tải, hình tượng nhân vật nữ chính có phù hợp để dựng thành phim hay không?
Thực tế, ngay từ khi phim lên sóng, đã có rất nhiều bài viết thắc mắc về hình tượng nhân vật nữ chính Hoàng Diệc Mai. Gần đây, trên mạng video BiliBili có nhiều bài đăng phân tích nội dung phim đang truyền tải những giá trị thiếu tích cực, thái quá, nữ chính điên tình, nông nổi, trong khi đó, hành trình xây dựng sự nghiệp và chữa lành trái tim không nhiều.
Tumblr media
Kenh14 chuyên cập nhật tin tức mới nhất về phim Châu Á
Nguồn: https://kenh14.vn/lan-song-tay-chay-cau-chuyen-hoa-hong-bat-ngo-dang-cao-kich-ban-ha-thap-phu-nu-luu-diec-phi-la-tra-xanh-tam-co-20240622141818217.chn
1 note · View note
motgiacngungon · 9 months ago
Text
Tumblr media
Mình đã khóc như điên khi viết lá thư ấy …
Cảm giác chắc ai cũng phải một lần trải qua chính là chấp nhận việc kết thúc với một người mà mình từng nghĩ đến việc kết hôn.
Mình đã dự tính thật nhiều cho ngày trọng đại ấy, mình cũng đã nghĩ sẽ viết tâm thư thật dài và đọc lên cho người ấy trong lễ cưới, sẽ hát “cảm ơn anh” thay lời đồng ý bên nhau. Xung quanh ngập tràn những loài hoa mình thích, dưới chân là thảm cỏ xanh ngát, có ánh nắng và một chút se lạnh của Đà Lạt, mình sẽ diện chiếc váy cưới gu mình thích và mang boots, xung quanh chỉ có những bạn bè thân thiết nhất của cả hai, những lời chúc phúc và những giọt nước mắt vì cảm động, mình luôn muốn xây dựng một mối quan hệ thật đẹp để hình thành niềm tin về tình yêu cho mọi người, nhưng giờ đây chính mình cũng đã chết đi trong thứ tình yêu ấy, thật đau đớn.
Sự mất mát thật là đáng sợ nhỉ?
1 note · View note
khong-ai-ca · 10 months ago
Text
"Mùa hè đó, tôi đã dốc toàn bộ sức lực để học nấu ăn.
Tôi không sao quên nổi cái cảm giác ấy, cái cảm giác dường như các tế bào đang được nhân lên ở trong đầu.
Tôi mua về ba quyển sách, gồm phần cơ sở, phần lí thuyết và phần ứng dụng, rồi làm theo từng quyển một. Tôi đọc phần lí thuyết trong xe buýt hoặc trên chiếc giường sofa, thuộc lòng các chỉ số calo, nhiệt độ và nguyên liệu. Và rồi sau đó, chỉ cần có thời gian rảnh rỗi, tôi lại lao vào chế biến các món ăn ở trong bếp. Ba cuốn sách gần như rách tả tơi ấy, giờ đây tôi vẫn giữ gìn cẩn thận. Và lúc này, từng trang sách với những gam màu của các bức hình minh họa lại hiện lên trong trí óc tôi, giống như những cuốn sách tranh mà tôi vô cùng yêu quý thời thơ ấu.
"Mikage bị điên rồi mẹ ạ!" "Đúng thế thật!". Yuichi và cô Eriko đã bao lần trò chuyện với nhau như thế. Trên thực tế, suốt cả một mùa hè, tôi đã nấu ăn, nấu ăn và nấu ăn hăng hái như một người điên. Tôi đổ toàn bộ số tiền kiếm được từ việc làm thêm vào cái ham muốn ấy. Thất bại thì làm lại, cho tới khi nào thành công mới thôi. Khi thì nổi khùng, khi thì buồn bực, có lúc lại cảm thấy ấm áp. Cứ thế tôi nấu ăn trong muôn vàn tâm trạng.
Bây giờ ngẫm lại, có lẽ nhờ thế mà cả ba chúng tôi thường được ăn cơm cùng với nhau. Một mùa hè tuyệt diệu.
Tôi hay nhìn ra bên ngoài cửa sổ, chút tàn dư của bầu trời oi ả đang trải ra xanh nhạt trong cơn gió chiều tràn qua tấm cửa lưới, và ăn thịt lợn luộc, món nguội Trung Hoa cùng với món xa-lát dưa hấu. Tôi nấu tất cả những món ấy cho cô Eriko, người luôn hào hứng với mọi thứ mà tôi làm và cho Yuichi, người luôn im lặng và ăn rất nhiều.
Để làm được những món như trứng ốp-lết cuộn với nhiều thức khác ở bên trong, hay nhưng món ninh bắt mắt, hoặc món Tempura 8, tôi đã phải mất khá nhiều thời gian. Trở ngại lớn nhất chính là cái tính đại khái của tôi. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng nó lại tác động xấu đên món ăn đến thế. Tôi không thể chờ cho nhiệt độ lên đủ cao, hoặc là thường bắt tay luôn vào việc chế biến khi mà hơi nước chưa bốc đi hết. Những chi tiết tưởng chừng vặt vãnh ấy lại phản ánh rất rõ lên màu sắc cũng như hình dáng của kết quả, khiến tôi thực sự bất ngờ. Chính vì thế mà cho dù đã quen với những bữa cơm chiều của một bà nội trợ, tôi vẫn không thể có được cho mình những món ăn đẹp như in trong sách.
Tôi đành phải hết sức chú tâm để làm mọi thứ thật cẩn thận. Lau kĩ càng chiếc bát tô, đóng lại nắp của lọ gia vị mỗi lúc mở nó ra, bình tĩnh suy nghĩ về các bước chế biến, nghỉ tay và hít thở thật sâu khi nào cảm thấy sốt ruột và bắt đầu điên tiết. Ban đầu, tôi đã tuyệt vọng vì sự nóng vội của bản thân. Nhưng rồi khi tất cả bỗng nhiên có kết quả, tôi đã lạc quan tưởng rằng: Hình như ngay cả tính cách của mình cũng đã thay đổi! Chỉ là tôi khoác lác vậy thôi.
Để được làm phụ tá cho cô giáo dạy nấu ăn nơi tôi đang làm việc hiện nay, hình như là một việc khó khăn lắm thì phải. Cô không chỉ bận rộn ở trên lớp, mà còn là một người phụ nữ khá nổi tiếng với rất nhiều công việc được biết đến rộng rãi trên truyền hình và các tờ tạp chí, nên tôi phải tham dự một kì thi. Nghe đâu số thí sinh nhiều không thể tưởng tượng nổi. Những chuyện đó, về sau này, tôi được nghe người ta kể lại. Tôi cho rằng mình đã quá may mắn và cảm thấy đôi chút vui sướng, vì một kẻ mới tập tành vào nghề như tôi, chỉ học trong vỏn vẹn một mùa hè mà lại vào được một vị trí như thế. Nhưng khi quan sát những cô gái tới trường học nấu ăn, tôi đã hiểu vì sao. Cơ bản thì sự chuẩn bị về tinh thần của họ khác với tôi..."
0 notes
overcomethecurse · 11 months ago
Text
Tumblr media
Con sông Lạch Tray
I used to find fireflies under honey crisps
Age made fine wine out of ugliness
Sadistik
Boarding được 5 phút, đó là khoảng thời gian vừa đủ cho cậu thanh niên ngồi cạnh tôi vừa ổn định chỗ ngồi vừa lướt qua hàng chục profile trên tinder. Tôi nhắm mắt, chút bia từ cuộc trò chuyện với ông bô hẵn còn lâng lâng trong tâm trí, nhưng những gì tôi nhìn thấy lại là con sông sau lưng cuộc trò chuyện ấy. Kể từ ngày đọc được đoạn tuỳ văn của cụ Akutagawa về con sông Ozawa, lòng tôi cứ trôi giạt về con sông Lạch Tray nơi chúng tôi chôn giấu những ngày hè tưởng chừng dài như bất tận. 
Bắt đầu từ trung tâm thành phố Hải Phòng, đi hướng Nam băng qua cầu Niệm, rồi chuyển hướng Tây Nam, có một dải đất bồi dài tít tắp nằm cạnh con sông Lạch Tray cho tới lúc nó đổ ra bể Đông. Đó là nơi ông tôi ở. Ngày nay, căn nhà hộp đã mất đi cái vẻ bóng bẩy mà nó vốn có, thay vào đó nó rong rêu và nhem nhuốc. Xa xa ở vườn sau căn nhà là luỹ tre già, còn đằng sau luỹ tre là dòng sông tôi còn duyên nợ. Cứ hè tới, tôi sẽ rời khỏi Hà Nội mà về đây ở suốt 3 tháng ròng, đây là truyền thống của gia đình tôi từ thuở ấu thơ. Ngay từ khi ấy, việc trốn ngủ trưa ra ngắm dòng sông đã trở thành một nếp sống hàng ngày với tôi. Có gì đó trong cái màu ngầu bùn của nước sông huyễn hoặc tôi, cứ mỗi lần tầm mắt chăm chú trên cái dòng chảy lững lờ, tâm hồn tôi lại trực trào một mỹ cảm lạ lẫm, nó pha trộn một nỗi trống vắng vô hạn cùng một niềm an ủi ứa nước mắt. Ngày nay hai bên bờ sông đã được người ta quy hoạch, hoặc ít nhất đã trưng dụng để xây nhà kho, nhà xưởng cho các khu công nghiệp. Xã hội con người vội vã như thế, chứ còn dòng sông, nó vẫn an yên chảy lười biếng. Nước biển sâu, nơi con sông kết thúc có màu xanh ngọc bích, từng khối từng khối cho tới đáy bể sâu, màu xanh ngọc bích ấy trộn lẫn với nước từ thượng nguồn thành cái màu đỏ đất đặc trưng của con sông Lạch Tray, tuy ấm áp và uyển chuyển nhưng cũng khàn đục và gầm gừ như cái chết. 
Cái màu cam của ngày tàn đuổi bóng dơi ra khỏi tổ, những chiếc thuyền nan hai bên sông cũng về bờ. Xa xa còi tàu ù tai mơ hồ như một tiếng thở dài, gió vì thế mà uể oải vắt qua hàng tre tạo thành âm hưởng của cái chiều tàn. Trái tim nặng nề mơn trớn cùng gió, biến mất khỏi cái thực tại mà lạc vào một thế giới nơi nhớ nhung cai trị, một cõi trời bủa giăng tiếc nuối. Hôm ấy trời cũng phủ một màu phấn, ở một điểm khác của con sông Lạch Tray, nơi mà nước thượng nguồn xanh cái màu xanh cánh trà mỏng, nhàn nhạt, nhẹ lắm. Có cánh chuồn run rẩy như tâm hồn tôi bay qua. Rồi cơn gió hạ lao xao ngàn liễu lay bông hoa keo xuống dòng và mang theo cái bụi phấn hồng pastel phủ kín lọn tóc rối cùng cặp xương đòn kiêu hãnh trước đôi mắt tôi. 
“Này, muốn qua trời Tây với N không?, vì tình yêu ở ngoài kia và N không kệ nó được”
Đã rung động và đã nát tan ở tuổi 21, lúc ấy, tôi tưởng chừng cô ấy đã thấy được vạn vật. Nhưng cô ấy yêu cái tình yêu chết yểu trong lòng nhiều quá, nó khiến cô hồi sinh. Như cánh phượng hoàng, cô phải vùng vẫy ngoài kia, đuổi theo ánh hoàng kim.
“N à, tình yêu chưa bao giờ quan trọng với tôi” có chút nhói đau vô nghĩa đâu đây, tôi vẫn chưa thể lý giải. “Nhưng nếu cậu chắc đó là thứ cậu muốn, tôi sẽ đi cùng”.
Thinh không đánh thức con tim mơ màng, hoàng hôn sắp hoàn thành, dường như tôi thấy thấp thoáng bóng chiếc tàu biển chở hàng với cánh buồm xám buông nửa vời, yên ắng lội ngược dòng đem theo cái mằn mặn của biển khơi như áng vần Erlebnis của Hofmannsthal. Con sông vẫn chây lì vỗ về hai bên mạn thuyền, đầu lưỡi tôi có cái vị ngòn ngọt của bờ môi ai. Rồi sẽ ổn thôi trong nắng sớm mai, tình yêu là con vi khuẩn ký sinh trong tủy làm tâm trí chúng ta điên rồ. 
Mưa, nước mưa rơi lên bia đá ướt át như cái hôn của một trinh nữ. Co ro trong cái sương sớm đầu xuân, tôi vẫn lặng lẽ để dòng nước đen không đáy của con sông mê hoặc. Mưa cứ thế lõm tõm lên mặt nước như thể Thần Chết đang lênh đênh bước đi giữa dòng. Tiếng mưa như thủ thỉ, như van lơn tâm hồn tôi trở lại. 
Ngày cô ấy cưới, trời cũng mưa. Trong bộ jumpsuit màu trắng dáng cô thanh thoát như được chắp bút bởi một chiếc bút lông. Đôi mắt lấp lánh màu cam của ánh sáng đèn trùm, sánh bước cùng tôi trong một điệu khiêu vũ. Cô ấy nở một nụ cười, cô ấy đã cười rất nhiều trong ngày hôm ấy, rồi cả khóc nữa, những giọt nước mắt lấp lánh như kim cương lăn qua gò má rơi xuống cặp xương đòn thanh cao. “Này, qua trời Tây với tôi đi?” giọng cô như nước sông vỗ về cái buồn bơ vơ vô lý trong đáy hồn tôi. “Vì tình yêu ở ngoài kia, nó đẹp lắm, tôi muốn cậu tìm”. Mỗi lần nghĩ tới đôi con ngươi long lanh như kính mới mài, tôi lại nghĩ đến cái tâm tình nồng nàn của D’Annunzio về cái kinh thành sông nước Italia trong buổi chiều về với tiếng hát thiên nga và hồi chuông tu viện, nơi mà giữa hàng lan can rợp bóng hồng bóng huệ được tô vẽ bằng những tia sáng xanh từ vầng trăng đang chìm dưới nước hắt lên, có những chiếc thuyền Gondola đen tựa quan tài, lướt đi như trong một giấc chiêm bao từ vòm cầu này sang vòm cầu nọ theo nhịp chèo lơi. “Tình yêu chưa từng có nghĩa lý với tôi, nhưng nếu quan trọng với cậu đến thế, tôi sẽ làm”. Sắc cam nồng từ từ dạt sang tôi chan chứa. 
Uể oải nghiêng ngả bên mép bờ con sông Lạch Tray, tôi giật mình ngơ ngác vì tiếng đập cánh của một con vịt trời. Nước sông đỏ lòm như máu lầm lỳ chảy xiết, nắm chặt con tim tôi. Quay lại với dòng sông tôi bước đi, tôi cho rằng mình đã đi rất xa mà không có tình yêu, nhưng có lẽ tôi đã nhầm. Cái ngày mà định mệnh buộc chúng ta vào làm một, ta đã luôn có trong mình một tình yêu.
Người ta nói thần biển từng ôm mộng đắm đuối với mặt trăng, thế rồi một ngày, bà ta bất chấp tất cả vươn mình muốn kéo ông trăng về. Ngày hôm đó toàn tinh cầu rùng mình, nước biển dâng trào toàn cõi dương gian. Nỗ lực hết sức, nhưng bà ta chỉ nắm được vào một phần rồi bị nhấn chìm xuống đáy đại dương. Người ta cũng nói, sóng thần và thủy triều được tạo ra là bà ta vẫn khao khát mặt trăng cho tới giờ phút này.
 3/4/2023
 Vũ Thái Hiếu
Tumblr media
0 notes