trencanhcay
trencanhcay
trên cành cây
97 posts
ngày trăng tròn, tháng ba âm lịch
Last active 3 hours ago
Don't wanna be here? Send us removal request.
trencanhcay · 3 hours ago
Text
đoạn thơ 18+ từng viết:
Yêu em đông vội đến xem
Trót rơi sợi gió đan chen vào lòng
Luồn qua vạt áo ngón hồng
Gỡ từng sợi lạnh, dệt tròn sợi "ta"
0 notes
trencanhcay · 2 days ago
Text
trời ơi bây giờ tôi có 4 con đường
- con đường 1: làm việc ở chỗ thực tập hiện tại (nếu không bị đuổi), nhưng mà trái ngành, bán hàng tmđt
- con đường 2: về lại làm đúng ngành dù học hơi dốt
- con đường 3: tiếp tục bán vòng tay nma chơi lớn và đầu tư hơn
- con đường 4: học thêm thiết kế và chuyển sang ngành này, tại cũng đang có nền tảng và đam mê.
đcm chết mất, tôi đang làm gì thế này
1 note · View note
trencanhcay · 3 days ago
Text
“liệu người có còn ở đây với tôi thật lâu
ngày rộng tháng dài, sợ mai không còn thấy nhau”
bài hát về tình yêu nhưng tôi nghĩ câu hát này đúng với tất cả những người tôi gặp trên đời. tôi rất sợ sự chia tay, nên tôi ít khi mở lòng và làm quen với những con người mới, bởi với tôi mỗi mối quan hệ không nên hời hợt. và tôi nghĩ đến tương lai xa hơn, có bắt đầu thì ắt sẽ có kết thúc, lỡ như họ không còn bên tôi nữa thì sao, lỡ như ngày chia tay phải đến, thì sẽ thật buồn. sau nhiều lần gặp gỡ rồi tạm biệt, tôi nhận ra chẳng mấy ai đi cùng tôi một đoạn đường thật dài, đó là lẽ tự nhiên. hôm qua tôi vừa lưu lại số điện thoại sau khi đổi điện thoại, ngoại trừ gia đình, tôi chỉ lưu vỏn vẹn thêm 10 số khác từ điện thoại cũ, còn những số kia là những người tôi không còn nói chuyện nữa. điều này cũng đồng nghĩa rằng tôi rất trân quý những mối quan hệ hiện tại, với tôi mọi người thật quý giá, và tất nhiên tôi sợ một ngày chúng tôi không còn gặp nhau nữa. hôm trước bạn tôi kêu tạo cái ig nhóm tụi tôi hay chơi, tôi hơi ngập ngừng, vì tôi sợ sau này nó sẽ thành kỉ niệm buồn, ôi trời ơi chẳng hiểu sao tôi lại nghĩ vậy, thật tiêu cực.
0 notes
trencanhcay · 7 days ago
Text
Mình nghe được đâu đó câu nói này:
Đừng thấy người khác làm cái gì xong cũng thấy lo lắng sốt ruột, thấy mình nhỏ bé. Ai rồi cũng sẽ có chỗ cho riêng mình.
Có cây nở hoa vào mùa xuân, cây lại chờ hè, cây chọn thu, cây đợi đông. Nhưng chẳng cây nào bị bỏ quên cả.
Chúng ta cũng vậy, mỗi người có một thời gian, không gian riêng để tỏa sáng.
Cứ đi, cứ làm, cứ học hỏi và không bỏ cuộc, chăm chút từng ngày, rồi sẽ đến lúc nở rộ, ở đúng nơi mà chúng ta thuộc về.
0 notes
trencanhcay · 7 days ago
Text
tôi và các bạn trong phòng đã có một chuyến đi hội an ngẫu hứng vào tối thứ 5, và chúng tôi đã rất vui
0 notes
trencanhcay · 10 days ago
Text
tôi mới bị ngã do đi xe ngu, nói chung là cũng hết hồn hết vía tại tôi nằm sải lai cái xe đè lên không vùng dậy được =)))). người ta dựng xe tôi lên hỏi tôi có bị sao không mà tôi hoảng quá mà tôi chỉ biết dạ không sao rồi quên cảm ơn mất, huhuhuhu, tôi còn quên chạy đến hỏi cái anh kia xem ảnh có bị gì không tại lúc đó quýnh quá thấy ảnh không bị ngã nên tôi chỉ biết dạ dạ rồi đi à. nghĩ lại thấy mình thiếu văn hoá vậy trời. người ta có nhớ cái biển số xe tôi không vậy, em xin lỗi anh.😭. tôi mường tượng ví dụ như mà có 1 ai đó quay toàn cảnh hiện trường thì tôi sẽ bống chốc biến thành cô gái mất lịch sự khi tham da dao thông ^^. u là trời.
mà cũng cảm ơn cái mũ bảo hiểm ôm full đầu vì đập cái đầu đau nha, lâng lâng cả đoạn đường đi làm😘✅, nhưng mà cái ngón út không có mũ nên bị sưng, mai mà không hết là tôi sẽ đi chụp phim, phiền chết đi được. coi như là quả báo v 😭😭😭
1 note · View note
trencanhcay · 11 days ago
Text
“Nếu bây giờ có một tấm gương ma thuật phản chiếu hình ảnh con gái bạn ở tuổi 35. Khi đó, cô ấy cũng như bạn bây giờ, đang ngụp lặn trong bùn đời để che chở gia đình. Liệu bạn có nghĩ rằng con mình là kẻ thất bại? Hay bạn sẽ nghẹn ngào tự hào về người nữ chiến binh đầy thương tích nhưng vẫn hiên ngang ấy?
Giá trị đời người không nằm ở việc đặt chân tới ‘miền đất hứa’, mà ở cách bạn mang bao nhiêu yêu thương vượt qua sa mạc hoang vu. Những triết lý sống mà bạn dạy cho con - Cách để giữ tôn nghiêm trong tuyệt vọng, cách để ươm mầm hoa trên vết nứt - Còn quý giá hơn bất kì tấm vé vào một ngôi trường danh giá nào.
Bóng tối trước mắt không phải là điểm dừng, “Mà là chiếc kén ươm mầm cho sự lột xác của sinh mệnh. Xin hãy dành cho bản thân ‘5 phút ma thuật’ mỗi ngày: Có thể là hít hà hương sữa trên tóc con gái, có thể là chạm nhẹ vào làn da xám xịt sau hóa trị của mẹ… Những kết nối nhỏ bé ấy đang dệt nên sợi dây cứu rỗi.
Tôi không thể hứa bình minh sẽ tới khi nào, nhưng chắc chắn rằng: Một người thuộc lòng phác đồ hóa trị, một người có thể chuyển đổi nhịp nhàng giữa tã lót và công văn – sớm đã sở hữu một sức mạnh phi thường để viết lại kịch bản cuộc đời.
Điều bạn cần không phải là tái sinh, mà cần nhận ra mình bất khả chiến bại đến nhường nào."
Tumblr media
0 notes
trencanhcay · 12 days ago
Text
buồn quá buồn quá buồn quá nhưng chẳng biết nói với ai, cảm giác nỗi buồn của mình là do mình nên không tự tin để giãi bày với ai hết, mà chắc nhiều người cũng vậy nhỉ. suy cho cùng thì cuộc sống là một chuỗi những nỗi buồn, còn niềm vii thì chỉ xảy ra trong thoáng chốc
1 note · View note
trencanhcay · 14 days ago
Text
ê sao mà đà lạt thời tiết đẹp hoa đẹp cảnh đẹp nhà đẹp mà giọng người đà lạt cũng hay vữ vậy trời.
0 notes
trencanhcay · 14 days ago
Text
một người lạ có thể khiến một ngày sắp tệ của tôi trở thành một ngày đáng nhớ. sáng nay tôi dắt chiếc xe xẹp hai lốp của tôi ra chỗ sửa xe (xôn lè), thì chị chỗ thuê xe máy bảo vào chị bơm cho mà chạy đỡ một đoạn. lúc đó mà không có chị chắc cái tay tôi gãy mẹ luôn quá, tại xẹp hai lốp dắt nặng vcl.
tôi rất biết ơn huhuhu.
btw sáng nay trời đẹp. dạo này thời tiết đà nẵng xấu như ma, tôi đã ho lòi phổi được vài ngày rất bực bội nha, nắng lại đi.
tôi thì ít xem hoạt hình như mà riêng aot thì tôi ghiền từ hồi dịch tới giờ, bữa đi coi rạp xem mà cảm lạnh quá, tưởng chừng tôi của năm 17 tuổi đang sống lại với đầy hoang tưởng và áo giác ^^. bây giờ thì khác rồi, tôi đã chững chạc hơn hồi đó nhiều dù tôi chẳng muốn, vẫn ghét bản thân lắm, cảm giác chỉ cần sơ sẩy là tôi sẽ biến thành chính mình của năm 17 ngay lập tức. chẳng ai muốn lớn lên.
1 note · View note
trencanhcay · 15 days ago
Text
tôi mới nhận ra một điều hay ho đó là khi tôi bị mất khứu giác nhưng không phải nghẹt mũi, thì tôi sẽ không bị nhức đầu, rất nhẹ nhõm và healing (?!) dù tôi đang ngồi ở văn phòng, nên tôi rút ra mọi s��� nhức đầu trên cuộc đời tôi có thể là đến từ mùi từ môi trường xung quanh.
0 notes
trencanhcay · 17 days ago
Text
Tumblr media
nhưng thời điểm nào thì vẫn ghiền levi 😭💕😊😩
0 notes
trencanhcay · 18 days ago
Text
Tumblr media
1 note · View note
trencanhcay · 27 days ago
Text
mới ngày qua còn nằm ở nhà trùm chăn lướt tiktok vô tri vô giác sung sướng nhất trên đời mà hôm nay đã bước vào cái trọ mất điện + nước dột nguyên phòng tắm, bụng chưa có gì.
nhớ nhà
Tumblr media Tumblr media
1 note · View note
trencanhcay · 28 days ago
Text
vậy là hết tết, buồn
Tumblr media
0 notes
trencanhcay · 1 month ago
Text
Tumblr media
mùng một năm nào nhà tôi cũng đông vui rộn ràng.
cuối ngày, ngay bây giờ tôi lại nhớ ôn nội mà khóc huhuhuhu aaaaaaaaaaaaa. hôm qua ba tôi 8h tối mưa lạnh mà chạy qua lăng, đi về bị mẹ với chị tôi la quá trời.
0 notes
trencanhcay · 1 month ago
Text
chị tôi năm nay 28 tuổi, chưa bao giờ có mối tình nào, năm nào tôi cũng chúc chị có người yêu, chả biết bao nhiều lần rồi nữa haha. nói sao nhờ, mẹ tôi khá khắt khe với chị, tôi thấy thương chị vì mẹ hay trách những thứ vô lý, chị tôi lại là một người nóng nảy, thành ra hai mẹ con lại thường xuyên xung đột, tôi rất là mệt và phiền lòng. vì thế, chị tôi cũng trở nên khó tính và nóng tính hơn. haiz. ngày xưa, khi còn học cấp 2 cấp 3, tôi đã từng như chi, nhưng tôi may mắn hơn vì sau khi học đại học ở một nơi khác, được sống chung với mấy đứa bạn khác, tiếp xúc với môi trường mới, tôi đã thay đổi cực nhiều về tính cách và lối suy nghĩ, và tôi muốn truyền tải điều đó cho chị nhưng mà tôi chẳng biết làm sao. tôi không thoải mái khi nói chuyện này với chị, như có một vách ngăn lớn giữa chúng tôi. chị tôi sẽ là một người nói nhiều và cởi mở với nhiều người, sẽ thích đứng ra làm cái này cái kia, thể hiện quan điểm và cái tôi lớn, nhưng mà đôi khi nó hơi quá và trở nên ngang bướng và gây khó chịu cho người đang nói chuyện cùng. huhu, nhiều lúc chị chỉ cần cho qua, vô tri và tự do hơn một chút, những thứ không cần thiết làm cứ mặc kệ đi, chẳng hạn như việc chị giận dữ và đứng ra phàn nàn mđ tts về việc không rep tin nhắn khi đặt cơm, mặc dù đó chẳng phải là việc của chỉ, hay chuyện cãi nhau với người khác về một vấn đề mà mình có thể mặc kệ, bởi vì mình sống thế nào chỉ mình mình biết thôi mà, như vậy mọi thứ sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều đó, nhưng tôi chẳng tài nào nói được cái này với chị. chị tôi thương tôi lắm, nên tôi cũng rất muốn làm gì đó giúp chị thay đổi nhưng khổ nỗi tôi lại không mở mồm nổi. ais khó chịu lắm đấy, tôi viết ra cho đỡ khó chịu. thật ra tôi nghĩ một phần cũng do chi tôi hay nhận được những sự vô lý đến từ sự khó tính của mẹ từ nhỏ nên chị tôi trở nên đề phòng với mọi thứ, nghĩ rằng thể hiện bản thân luôn là điều tốt nhất và khiến mọi thứ theo ý mình là ưu tiên số 1, tôi nghĩ chị cũng tổn thương nhiều, thật sự.
câu mở bài của tôi là vì tôi nghĩ là nếu chị tôi thay đổi tính cách một xíu thù biết đâu lại hút được người chung tần số, tôi rất là tin điều này.
1 note · View note