#đèn lồng
Explore tagged Tumblr posts
mssaeki · 1 year ago
Text
Tumblr media
Mình thích cái lồng đèn con bướm này. Màu xanh, xinh. Bữa khi gắn mấy cái lồng đèn lên, mình nói:
- Trời ơi xinh ghê!
Cậu nhóc nhìn mình với ánh mắt kiểu khó hiểu nói:
+ Không biết chị tạp hóa thấy chị bây giờ có còn nghĩ chị mạnh mẽ không nữa.
Tháng trước có con sâu bự chảng ghé chỗ mình chơi 2, 3 ngày. Dù nhìn hơi sợ nhưng mình vẫn kệ nó, không làm gì mình là được. Qua bữa sau con sâu bò lên cái cây trước nhà, xây dựng căn cứ ở đó. Cậu nhóc sợ sâu, nhưng ngày nào cũng ghé thăm ‘bạn’. Cuối cùng cũng tới ngày con sâu thấy ghê đó cũng thoát xác, hóa bướm. Con bướm trắng cánh chấm đen li ti nhìn cũng xinh, cậu nhóc thấy cảm thán: “Nó xấu hoắc, thấy ghê, uổng công em trông chờ nó bữa giờ.”
Thì vậy thôi, vốn dĩ là như vậy, có nhiều chuyện trông đợi đã đời rồi không như ý muốn, hoặc tệ hơn là thất vọng. Là do bản thân mong cầu quá nhiều.
5 notes · View notes
manhchenangngocduong · 2 months ago
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Đèn Mây Tre Đan Trang Trí – Điểm Nhấn Tinh Tế Cho Mọi Phong Cách Nội Thất
Đèn mây tre đan là một sản phẩm thủ công truyền thống của Việt Nam, được chế tác từ các sợi mây và tre tự nhiên. Những chiếc đèn này mang đến ánh sáng dịu nhẹ cùng vẻ đẹp thẩm mỹ và sự ấm cúng cho không gian sống.
Với sự kết hợp hoàn hảo giữa kỹ thuật đan lát tinh xảo và chất liệu tự nhiên, những chiếc đèn mây tre tạo điểm nhấn độc đáo cho mọi phong cách nội thất, từ cổ điển đến hiện đại. Hãy khám phá sự quyến rũ của đèn mây tre đan cùng Tre trúc Ngọc Dương và biến không gian của bạn thành nơi thư giãn và đầy cảm hứng các bạn nhé!
Xem thêm tại Đèn mây tre đan trang trí
CÔNG TY TNHH KIẾN TRÚC XÂY DỰNG VÀ NỘI THẤT NGỌC DƯƠNG
Địa chỉ: Vân Lũng – An Khánh – Hoài Đức – Hà Nội
Điện thoại: 0973.403.629 – 0902132619
Website : https://tretrucngocduong.com
0 notes
longdenviet · 5 months ago
Text
1 note · View note
tisnik-lanternshop · 11 months ago
Text
Lantern Shop
Bước vào một thế giới mê hồn với Lồng đèn Hội An. Được làm thủ công để hoàn thiện, những chiếc lồng này quyến rũ với vẻ đẹp vô thời hạn. Khám phá phép màu tại Tisnik Lanterns! 🏮✨ - 𝑫𝒊̣𝒄𝒉 𝒗𝒖̣: ✅ Thiết kế theo yêu cầu ✅ Đảm bảo chất lượng - uy tín ✅ Giá cả hợp lý - 𝑻𝒉𝒐̛̀𝒊 𝒈𝒊𝒂𝒏: ⏰ Mở cửa trực tiếp: 7:00 AM - 9:00 PM ⏰ Online: 24/7 𝑻𝒊𝒔𝒏𝒊𝒌 - Đ𝒆̀𝒏 𝑳𝒐̂̀𝒏𝒈 𝑯𝒐̣̂𝒊 𝑨𝒏 | 𝑳𝒂𝒏𝒕𝒆𝒓𝒏 𝑺𝒉𝒐𝒑 🏢 19 Trần Phú, Hội An, Việt Nam ☎️ (+84) 981 653 697 📧 [email protected] 🌐 www.facebook.com/tisnik.lanternshop - Bạn cũng có thể liên hệ với Tisnik qua: zalo, telegram, instagram, whatsapp --------------- Step into a world of enchantment with Hoi An Lanterns. Handcrafted for perfection, these lanterns captivate with their timeless beauty. Discover the magic at Tisnik Lanterns! 🏮✨ 𝑶𝒖𝒓 𝑶𝒇𝒇𝒆𝒓: ✅ Customizable designs ✅ Quality assurance and reliability ✅ Reasonable prices 𝑩𝒖𝒔𝒊𝒏𝒆𝒔𝒔 𝑯𝒐𝒖𝒓𝒔: ⏰ In-store hours: 7:00 AM - 9:00 PM ⏰ Online: 24/7 𝑻𝒊𝒔𝒏𝒊𝒌 - 𝑳𝒂𝒏𝒕𝒆𝒓𝒏 𝑺𝒉𝒐𝒑 🏢 19 Tran Phu, Hoi An, Vietnam ☎️ (+84) 981 653 697 📧 [email protected] 🌐 www.facebook.com/tisnik.lanternshop - Absolutely! You can place your orders or get in touch with us through WhatsApp, Telegram, Viber, Zalo, Facebook, and Instagram. Feel free to reach out on any platform that is convenient for you! 📱✨ #EleganceInLight #TisnikLanterns #HoiAnLanterns #ArtistryInLight #TetIsComing #HoiAnLanterns #TetDecoration #lantern #lanternshop #lanterns #lanterndecor #lanternparade #lanternmaking #lồngđèn #lồngđènhộian #longdenhoian #lòngđènhộian #lồngđènhôian #lồngđènhộian #longdenhoiangiasi #longdenhoiangiare #longden #lồngđèntrungthu #lồngđèntrungthugiárẻ #lanternfestival #lanternshop #tisnik #nghệthuậtánhsáng
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
1 note · View note
i-ephong · 2 years ago
Text
Tumblr media
Đã gieo vào lòng mong muốn bước chân vào tĩnh lặng, coi như nửa đời còn lại sẽ sớm được trở về sống với hiện thực.
Trong chiếc bóng của những người đang bước vào tĩnh lặng, cũng được giữ chậm hơn với thế gian.
.
Tôi thích nhìn bầu trời về đêm, điềm tĩnh và trầm lặng, mây có trôi cũng là trôi lặng lẽ, mưa có bay cũng là bay nhẹ nhàng. Ánh đèn dưới lòng đường cũng có thể nhắc ta khẽ nhấc gót chân trở về nhà.
Đẹp đẽ lạ thường.
Mỗi tối, tôi chạy xe qua cây cầu gỗ cũ, tiếng xình xịch phiền hà quen đến mức đã bỏ ngoài tai, ngước nhìn những ngôi nhà nhỏ có ánh đèn nhấp nhô trên dãy núi phía xa kia, đã nghĩ rằng “nơi đó, có lẽ vẫn thích hợp với mình hơn”. Dù ở nơi đây, không có những ngọn xanh ngọn đỏ lập lờ, không có tiếng đập muốn vỡ lồng ngực, chỉ ngọn đèn im lìm nép dưới bóng bằng lăng, cúi đầu, hắt hiu ca điệu sầu khắc khoải, nhưng vẫn cảm giác đây không phải là nơi mình thuộc về.
Những đốm sáng nhỏ ở phía xa kia, đốm sáng nói cho tôi biết, đâu đó trong những ngôi nhà kia sẽ có những con người hiểu được thế giới này nhỏ bé như thế nào. Kiếp người dài đăng đẵng, mấy mươi năm, hàng trăm năm, hay chỉ đôi ba năm, bệnh tật, khổ đau, gặp gỡ, chia ly, nhớ thương, vương vấn, chấp niệm và từ bỏ, chỉ quẩn quanh mỗi một chữ “nghiệp”.
Tôi muốn ngồi đó, nghe họ nói điều gì đó, những điều không mang theo sân niệm.
Tôi muốn ngồi đó, nghe họ nói, hoặc không, chỉ cần cùng yên lặng. Thế giới này rất nhiều lúc không cần có âm thanh, như trong giấc ngủ, trong lúc nguyện cầu, hay giữa những người thương yêu nhau.
Thế giới này thật sự rất nhiều lúc cần tĩnh lặng, để tháo sợi tơ lòng, để bước qua những cung bậc có thể khiến trái tim lạc chân vỡ vụn, để có thể thấy lời nguyện cầu đã được hồi đáp lặng lẽ như thế nào.
Chỉ là kể cho nhau nghe, chúng ta đã hiểu ra những gì ẩn trong thế giới này, con mắt người bị che khuất bởi những thứ in hằn trong mắt thịt truyền qua bao thế hệ, những dối trá lọc lừa, những thứ phù phiếm, để đến khi nhận ra mới thấy sự sống này nhỏ bé và giản đơn đến vậy.
Ta chỉ là hạt cát, qua từng lớp sàng lọc sẽ trở nên nhỏ bé lạ thường, thế giới này cũng chợt nhỏ bé lạ thường. Mọi nút thắt cũng chợt lỏng lẻo lạ thường.
Buồn - vui - hờn - giận chợt như một cơn gió, nóng rát thì thở dài, mát lòng thì mỉm cười, rồi qua, vậy thôi.
[ 06.05.23 ]
| IEphong |
107 notes · View notes
nguyencuuthaonguyen · 3 months ago
Text
Tumblr media
Mình trở về gòi
Sau chuyến đi dài 2 ngày 1 đêm, mình thấy mình lớn hơn một chút. Để chuẩn bị cho chuyến đi 3 ngày 2 đêm tiếp theo, cùng một sự khác biệt lớn
Muốn khóc quá, tại không nghĩ mình vượt qua được. Chớp mắt một cái, từ chân núi lên đỉnh núi, gòi từ đỉnh núi xuống chân núi. TN bỡ ngỡ quá. Hành trình thật tuyệt vời, cảm ơn mình đã cố gắng vượt qua, cảm ơn các bạn đã đồng hành và hỗ trợ May nhiều. Từ lúc leo Hòn Vượn, mình đã nung nấu ý chí cho việc một ngày nào đó, nhất định mình sẽ chinh phục Bạch Mã. Suy nghĩ xuất hiện trước khi mổ, mình muốn có chuyến đi đặc biệt gòi sau đó mới mổ. Nhưng không kịp, vậy là vết thương vừa lành, toii lại mún đi ngay. Thời gian vừa rồi thật sự rất mệt, rất kiệt sức, nhưng mà mình vẫn liều. Đêm trước ngủ 4 tiếng, lúc leo ngoài thấy nhọc còn thấy buồn ngủ nữa. Cái lưng biểu tình, chỉ muốn nằm và nằm thoii. 5 phút cũng thấy rất đáng quý, tranh thủ chợp mắt xíu. Hoặc là bám bạn, vừa nhắm mắt vừa leo vậy á, lúc xún cũng zayy, an toàn là được. Vì mình tin đồng đội mình sẽ dẫn mình đi cẩn thận, bám lực cho mình leo lên leo xuống
Những km đầu tiên là sự thử thách mà mình chưa bao giờ nghĩ đến, thật sự luôn. Tại vì mình mệt kinh khủng khiếp, cảm giác như không thể tự đứng dậy được, tim đập mà muốn rớt ra khỏi lồng ngực luôn, mình không chỉ thở bằng mũi mà bằng miệng, bằng tất cả mồ hôi thoát ra khỏi người. Mất nước cực kì, quý nước lămmm luôn, không nghĩ đến lúc mình uống nhiều như vậy. Bình thường ở nhà còn lâu mới thèm đụng vào C xủi, tại nói lười quá, hơi khó uống. Vậy mà cứ mỗi lần dừng chân lại thấy ngon xỉu, uống thêm bù khoáng nữa là u mee lun, chắc là TN nghiện gòii. Uống thêm đi, cho người có sức, lâu lâu lại làm thêm một chuyến nữa nhỉ
Oa cảm thấy biết ơn vì được take care siu kĩ, các đồng chí của tôi vô cùng galang và tinh tế. Cái balo mấy bạn vác giúp mình, có khi còn lớn hơn cả cân nặng của mình nữa. Đôi khi có chút trục trặc, nhưng mình rộng lòng hơn, tâm mình mở hơn. Vì mình biết là những nhỏ nhoi ngoài kia không là gì cả, mình có mục tiêu to hơn một xíu trong thời điểm hiện tại, đó là chinh phục đỉnh núi này. Hai ngày không có sóng, hoặc những lúc chập chờn, mình cũng chẳng thiết tha điện thoại. Đem hai cái, nhưng lúc về thì vẫn nguyên pin một cái lun, tại toii cũng không đủ sức để dùng nữa gòii. Mình gặp những người, có lẽ cả đời này mình chẳng được gặp lần nữa. Cái duyên to lớn, trộm vía đều gặp người tốt, có người sẵn lòng giúp đỡ. Mình quý cuộc sống nhiều hơn nữa, vì mình thấy đời lúc này đẹp quá, con người ta tốt với nhau nhiều lắm. Mình không đủ sức nên chỉ ún một xíuu cho vui để cảm ơn, sau là lăn về ngủ liền mai dậy sớm đi lên Hải Vọng Đàii
Lần đầu tiên trong đời, mình xuyên rừng giữa đêm, chạy đua với mặt trời rạng sáng và đi giữa mưa núi buổi chiều tà. Cảm giác xen kẽ nhau, có sợ hãi, có thích thú, có vui mừng và cũng có mệt mỏi nữa.... Mình nghe say nắng sayy mưa dữ lắm, nghe tốn nhiều năng lượng nên hay ăn dặm lấy sức. Mình ngân nga với nhau những bài hát thiệt hay, thiệt tình để có động lực bước tiếp. Nước suối mát quá, nó cho mình toả ít nhiệt để cơ thể dễ chịu hơn. Đi đến lúc cái chân không thuộc quyền sở hữu nữa, tụi mình dừng lại nghĩ ngơi. Thương cho mấy bạn toii, cái vai cũng khum còn cảm giác nữa gòi. Dùng nhiều Salonpas, nhiều thuốc giảm đau và thuốc diệt côn trùng, tôi xài nhiều nhất mà toii hay bị cắn nhấtt. Lạ lùng quá chời lunn gòi
Mình thấy mệt chứ, nhưng xứng đàng vô cùng. Khoảnh khắc nhìn thấy ánh mặt trời ló dạng trong màn sương, nhìn xuống đầm Cầu Hai lúc lên đèn, lúc hừng đông, mình biết là mình đã đúng khi tham gia chuyến hành trình này. Quá đẹp, quá kì vĩ, con người mình đúng là qúa nhỏ bé giữa thiên nhiên. Mình lại muốn đi tiếp, giữ sức để phá sứcc bằng một cách rất riêng. Tâm hồn mình thoáng đãng, mình được ôm bời không khí trong lành, âm thanh núi rừng vọng lại, như tràn vào trong tâm hồn mình, lắng nghe tiếng lòng mình. Giai đoạn trước, hay gần đây, mình đôi khi cảm thấy không ổn. Chuyện này chuyện kia, chuyện công việc, tình cảm blabla khiến mình thấy bí bách, khó chịu trong người. Mình đi để thấy, cuộc đời này còn dài rộng lắm, nhất định có chỗ cho mình, có người vì mình. Mình có cảm xúc, và tất cả đều đáng được yêu thương. Cơ thể mình có giới hạn, lúc nào mệt thì mình nghỉ ngơi thoii, tâm trí cũng như vậy, có đôi khi nó còn nhọc hơn cả người toii lun cơ
Chúng mình gọi nhau bằng những biệt danh mới, và lâu lâu quên thì vẫn gọi bằng tên thật. Cảm ơn May, vì đã là chính mình, một tháng sinh tuyệt vời của em. Cảm ơn Tháng 5 đã cho em cơ hội được là Thảo Nguyên. Cảm ơn Tháng 6 đã cho em những cuộc gặp gỡ tuyệt vời, dù ngắn ngủi nhưng chắc là đáng quý. Cảm ơn tháng 7 đã cho em biết nói lời chào tạm biệt, với những cảm xúc khó diễn tả trong lòng. Cảm ơn tháng 8 đã cho em cơ hội được sống trong dáng vẻ mình mong muốn. Hi vọng trong tương lai, cuộc đời em sẽ ngập hoa ngập nắng. Cảm ơn em vì dũng cảm thử sức với những điều ngoài sức tưởng tượng của em, em sẽ lại sống những ngày xanh thật xanh, yêu và được yêu thật nhiều, nhỉ?
Sẵn sàng cho hành trình típ theo, gần nhất là ngày mai. TN chăm chỉ học hành nhé, xong gòi đi dạy, gòi về soạn sửa vali nghenn. Yêu thương thật nhiềuu
3 notes · View notes
0xnomad · 2 months ago
Text
Tumblr media
Phố lồng đèn - Lương Nhữ Học
Tumblr media Tumblr media
4 notes · View notes
diracsea · 1 year ago
Text
Trích dẫn: Mưa ở kiếp sau (Đoàn Minh Phượng, 2010)
(Đánh dấu lúc nửa đêm, bởi một mình giữa tột cùng đa cảm)
"Chúng tôi tan vào nhau vì nỗi buồn làm nhoà hết những đường biên giới giữa người này và người kia, nơi này và nơi kia, thời này và thời kia." (Chương 2: Tám nghìn đêm)
"Tôi không có quê hương, và tôi chẳng cần." (Chương 3: Ngọc Lan)
"Một câu chuyện không có lời giống như một cơn mưa không có giọt nước từ trời." (Chương 3: Ngọc Lan)
"Cái đẹp nằm ở sự muộn màng. Nếu đến sớm hơn, nó chỉ là một bức thư tỏ tình như nghìn vạn bức thư tỏ tình khác, không có một cuộc đời đã dâng hiến cho tình yêu, hay sương khói, một cuộc đời đã bỏ đi và không còn lấy lại được. Cái đẹp nằm ở sự bâng khuâng yên lành của người đọc thư khi không còn gì ông ta có thể làm được nữa cho người đã yêu mình. Cái đẹp nằm ở sự câm lặng. Lá thư của tôi không thể có cái đẹp đó, vì tôi còn sống, đầy những đợi chờ và run sợ, lời nói của tôi là tiếng kêu chứ không phải sự câm lặng. Tự nhiên, tôi thấy tất cả đều dễ vỡ. Tôi không thể nào mở đầu lá thư cho cha vì không có lời lẽ nào mênh mang như nỗi thương nhớ rất mơ hồ và rất dài của tôi. Tôi không thể nào viết xong lá thư cho cha, vì nó không bao giờ đủ hoàn hảo, đủ đằm thắm và đẹp đẽ, và bất cứ một lỗi lầm nào trong lá thư đầu tiên cũng có thể gây ra một vết rạn trên chiếc bình vô hình." (Chương 4: Lá thư của đứa con gái chưa bao giờ gặp)
"Trời lạnh như trong một giấc mơ về một nơi trăm năm rồi không có mặt trời." (Chương 4: Lá thư của đứa con gái chưa bao giờ gặp)
"Từ ngày xa mẹ, tôi không biết một điều gì êm ái." (Chương 6: Đầu mùa mưa)
"Có những người chỉ khi chết mới trở về được với mình. Chỉ khi trái tim không còn đập, nó mới thuộc về cái lồng ngực của người mang nó. Khi họ còn sống, trái tim họ lặng lẽ, không được phép có tình yêu." (Chương 8: Ngọn đèn dầu nhỏ)
"Ngày tôi thơ ấu, Chi không ở với tôi. Hoặc là có, nhưng nhịp của tim nó và tim tôi đồng nhau nên tôi không nhận ra chúng tôi là hai người. Chúng tôi chưa biết mình, chưa biết cô đơn, chưa nghe tiếng rạn nứt chạy suốt sống lưng của một thứ gì đó sắp bị tách làm đôi. Tôi chưa biết tôi, và Chi cũng vậy. Trong ký ức tuổi thơ của tôi có mẹ và những người khác, có gian phòng, có những hạt mưa hắt qua cửa sổ, có những con đường, những đám cỏ, nhưng không có tôi hay Chi. Ngày đó không có con bé nào đứng bên trong mình nhìn ra bên ngoài, và hiểu rằng thế giới chỉ là hình ảnh, cảm giác và ý niệm của nó về thế giới. Khi tôi khóc, thì tôi là câu chuyện buồn; khi tôi ốm, thì tôi là cơn sốt; khi tôi mát, thì tôi là làn gió. Và Chi cũng vậy." (Chương 8: Ngọn đèn dầu nhỏ)
"Khóc xong, tôi chẳng muốn nghĩ gì nữa về chuyện vừa xảy ra. Tôi chỉ muốn về nhà, chỉ muốn ngủ hoài, khi thức dậy nửa nhớ cuộc đời nửa đã quên nó đi." (Chương 11: Những ngọn nến)
"Tôi ngủ. Mỗi khi thức giấc, mỗi khi nhớ lại cuộc đời mình đang sống, tôi ước gì cuộc đời ấy ngưng lại, đừng có chuyện gì xảy ra nữa. Tôi không muốn tự tử, chỉ muốn bỏ đi một ngày, một nghìn ngày, một vạn ngày. Tôi muốn ở một nơi không có thời gian, không có tiếng động, không có đàn bà và đàn ông. Tôi muốn ngủ, chỉ ngủ thôi. Ở giữa những giấc ngủ tôi không làm gì khác ngoài nằm chờ giấc ngủ trở lại." (Chương 12: Vị mặn đầu tiên)
"Tôi không biết khi tôi ngủ, linh hồn tôi lắng xuống - chết một cái chết hững hờ - hay lặng lờ trôi qua những vùng đất tối nào tôi không biết. Có đôi lần tôi tưởng như tôi đã đánh mất sự liên lạc của ý thức, có những khi thức giấc tôi không biết tên mình. Tôi nằm nhớ lại ngày hôm trước, nhớ lại những câu chuyện, nhớ lại nỗi buồn dở dang mà tôi đã đặt qua một bên khi nhắm mắt ngủ. Về lại với đoạn nối tiếp, nhớ lại những cảm giác của mình, tôi nhớ lại mình là ai, biết mình vẫn còn đó. Đi���u đó đủ làm cho tôi buồn kinh khủng. Tôi nhớ lại câu chuyện đó. Điều đó đủ làm cho tôi buồn kinh khủng. Tôi nhớ lại câu chuyện của tôi, nhưng câu chuyện đó không liền lạc. Có những khoảng tối chen vào giữa, những câu chuyện, những kinh nghiệm không có tiếng nói và không len được vào trí nhớ, nhưng chúng vẫn có đó. Những câu chuyện nằm trong vùng đất tối có còn là của tôi hay không? Tôi không biết." (Chương 12: Vị mặn đầu tiên)
"Lúc thai chúng ta chớm trong bụng mẹ, trên trời có một ngôi sao băng. Một tia lửa từ cái đuôi của nó đã rơi vào vũ trụ riêng của chị em mình, và nó bay mãi, rơi mãi, bởi vì nó rơi ra từ một mặt trời đã tan vỡ, nó không thể ngừng rơi, không còn nơi để trở về." (Chương 13: Những con đường lạ)
"Tôi hỏi người dẫn đường, địa ngục là đây sao? Sao không có tiếng người kêu thương vì đoạ đày, ân hận, đau đớn? Người dẫn đường nói không, em thấy rồi mà, ở địa ngục không có một nỗi buồn khổ nào hết. Địa ngục là nơi con người không có ý chí. Chỉ với một chút ánh sáng thôi, một bóng đèn 500W có thể điều khiển cho vài nghìn người ngả qua nghiêng lại. Thế ai rọi những ngọn đèn đó? Không ai cả. Không cần lính canh hay quỷ sứ nơi con người không có ý chí." (Chương 14: Vội vàng hoa rơi)
"Tôi chỉ nhớ mỗi lần tôi mở mắt ra tôi đều thấy trời mưa. Mưa suốt ba ngày, hay một tuần, và tôi mênh mang chìm nổi trong một thứ ý thức mong manh, thời gian trôi đi rất chậm, hoặc là không trôi nữa." (Chương 18: Chia lìa)
"Chỉ có tình yêu mới có sức tàn phá đó, mới là thứ keo sơn nghiệt ngã dán chặt con người vào nỗi đau đớn mê muội này." (Chương 19: "Hồn bướm mơ tiên")
"Chi đi rồi, tôi buồn hơn, buồn hơn nước mưa, buồn hơn thinh không, buồn hơn khói. Tôi không biết làm sao đi tiếp cuộc đời mình, cuộc đời không có Chi." (Chương 19: "Hồn bướm mơ tiên")
"Dường như người chết cần một quê hương hơn người sống. Tôi cũng không biết quê hương là gì và tại sao chết ở quê người lại buồn hơn sống ở quê người." (Chương 20: Niềm im lặng của hoa)
"Tôi muốn được khóc, được kể lể như một đứa con gái úp mặt vào lòng mẹ trút hết mọi nỗi niềm. Nhưng tôi không làm được. Tôi khóc, nhưng không kể lể được, giữa mẹ và tôi vẫn là sự im lặng. Mẹ chết rồi, tôi vẫn không phá vỡ nó được. Mẹ vẫn yêu tôi, tôi biết, và tôi yêu mẹ, hơn tất cả mọi thứ trên đời. Nhưng tôi hoang mang, mẹ chết rồi nỗi hoang mang vẫn còn đó, lớn thêm lên từng ngày. Làm sao cho mẹ hiểu tôi, cho tôi hiểu mẹ. Làm sao cho tôi hiểu tôi, cho mẹ hiểu mẹ. Còn có nơi chốn nào, thời khắc nào? Hai mươi hai năm tôi sống với mẹ. Và bây giờ, tôi mong một lần, úp mặt vào lưng mẹ, thôi đã trễ rồi." (Chương 21: Vô minh)
"Tôi khóc, và trong lúc khóc, tôi cầu xin Đức Phật Bà đến với tôi. Tôi buồn và tôi sợ. Sao tôi có một mình, nhỏ bé và lạc đường. Tôi sẽ tan thành nước, thành gió đêm nay, tôi biết như vậy, tôi không còn gánh vác được nỗi buồn này nữa. Tôi khấn vái, van nài, xin Đức Phật đến với con, một lần, trong giờ phút con cần nhất, để con không tan rã trong nỗi khổ đau này. Hãy cho con biết là Phật Bà nghe thấy tiếng khóc của con, hãy làm cho xào xạc một chiếc lá trong phòng, hay bừng cháy một đốm nhỏ nơi chân hương, hay vẳng lại một tiếng chuông rất nhẹ từ thỉnh không, hãy cho con một dấu hiệu của sự huyền diệu, và nghìn lần từ bi." (Chương 21: Vô minh)
"Tôi mất cảm nhận về thời gian. Tâm tưởng tôi là một chiếc lá khô vừa rơi xuống mặt đất. Mưa xuống và nắng lên, ngày đi và đêm tới, trí nhớ tôi dần vùi tan vào mặt đất ẩm mục." (Chương 22: Quỳnh hoa)
"Tình yêu đổ đầy mỗi phân không khí, nó ngọt lịm vào một đêm rất buồn." (Chương 22: Quỳnh hoa)
"Có thể sự an bình và vô ưu không phải là điều chúng ta đi tìm. Chúng ta đi tìm những mối dây gắn mình với một thứ gì đó rất bao la tôi không biết tên. Tên nó là cội nguồn? Tên nó là duyên kiếp? Nó ánh sáng của một mảnh vỡ từ cái đuôi sao chổi đã rơi vào vũ trụ của tôi ngày mẹ tôi đậu thai. Nó là ánh sáng, hay chỉ là ký ức của ánh sáng từ một cái mặt trời đã vỡ? Dù thế nào, ký ức đó cũng đã gắn liền tôi với một Ngân hà ngoài xa. Cội nguồn của tôi, duyên kiếp của tôi. Hình như đó là một linh cảm về sự thật." (Chương 24: Đi trong thung lũng)
"Biết được sự thật không phải là biết được câu chuyện gì, nó xảy ra như thế nào. Biết được sự thật là biết được mình sẽ làm gì khi câu chuyện đó đẩy mình đến vách núi giữa biển lúc những cơn sóng đang chuyển động trên đường đi của nó đập vào vách núi. Trong cả hai lần ở Muôn Hoa tôi đều đã cảm thấy mình sẽ không chịu được sức va chạm giữa những làn sóng và vách đá. Lần đầu tôi thoát ra ngoài bằng cách để máu của mình thoát ra khỏi thân mình. Lần thứ hai tôi muốn quay đầu lại ngăn ngọn nhưng, nhưng có ai đó, những nhân duyên trùng điệp nào đó, nhấc tôi ra khỏi chỗ đứng giữa những cơn sóng và vách núi. Tôi đã không chạm được những mảnh của mặt trăng khi nó vỡ ra. Sự thật, cuối cùng, vẫn còn ở bên trên những đám mây trời. Vẫn còn một khoảng cách từ đây tới đó. Và có lẽ, tôi man mác nhận ra, cái khoảng cách đó giữ tôi còn sống. Tôi còn sống và còn ngước nhìn. Ngày tôi hoà vào ánh sáng, cũng là ngày tôi chết. Sự thật chỉ đến, toàn vẹn và trinh nguyên, cùng với cái chết. Còn sống là còn bước đi - đặt bàn chân này đàng trước bàn chân kia - trong vô minh, trong thung lũng sương giăng, với linh cảm về sự thật như những ánh chớp trong bầu trời phía trên." (Chương 24: Đi trong thung lũng)
16 notes · View notes
soimmmm · 3 months ago
Text
Tumblr media
Treo những khó chịu lên như cái đèn.
Treo thêm cái đèn lồng như những lo toan.
Qua khách hàng gặp một ông. Anh anh em em chán hỏi ra mới biết bằng tuổi. Bạn bảo ông trông trẻ thế. Ối dời, toàn ông bố quốc dân.
5 notes · View notes
hopquatetdoanhnghiep · 5 months ago
Text
Quà tặng Tết Trung Thu ý nghĩa
Tết Trung Thu là một dịp lễ quan trọng trong văn hóa Việt Nam, là thời điểm để mọi người sum họp gia đình, quây quần bên nhau và thưởng thức những chiếc bánh trung thu thơm ngon. Lựa chọn quà tặng Tết Trung Thu ý nghĩa sẽ giúp bạn thể hiện tình cảm và sự quan tâm của mình đến người nhận.
Tumblr media
Dưới đây là một số gợi ý quà tặng Tết Trung Thu cho bạn tham khảo:
1. Bánh trung thu:
Đây là món quà Tết Trung Thu truyền thống và phổ biến nhất. Bánh trung thu có nhiều loại khác nhau như bánh dẻo, bánh nướng, bánh nhân đậu xanh, bánh nhân thập cẩm,... Bạn có thể chọn mua bánh trung thu ở những thương hiệu uy tín hoặc tự làm bánh tại nhà.
Tumblr media
2. Trà:
Trà là thức uống được nhiều người yêu thích trong dịp Tết Trung Thu. Bạn có thể chọn mua trà xanh, trà sen, trà long nhãn,... để làm quà tặng.
Tumblr media
3. Hoa quả:
Hoa quả là món quà Tết Trung Thu tươi mát và bổ dưỡng. Bạn có thể chọn mua những loại hoa quả theo mùa như bưởi, hồng, nho, táo,...
Tumblr media
4. Rượu vang:
Rượu vang là món quà Tết Trung Thu sang trọng và đẳng cấp. Bạn có thể chọn mua rượu vang đỏ, vang trắng hoặc vang sủi tăm.
Tumblr media
5. Hộp quà Tết:
Các hộp quà Tết thường bao gồm nhiều loại bánh kẹo, trà, hoa quả,... được đóng gói đẹp mắt và sang trọng. Đây là món quà Tết Trung Thu tiện lợi và thiết thực.
Tumblr media
6. Đồ chơi Trung Thu:
Đồ chơi Trung Thu là món quà Tết Trung Thu dành cho trẻ em. Bạn có thể chọn mua đèn lồng, mặt nạ, trống,... để làm quà tặng cho các bé.
Tumblr media
7. Quà tặng handmade:
Nếu bạn có thời gian và khéo tay, bạn có thể tự làm quà tặng Tết Trung Thu handmade như lồng đèn, tranh vẽ,... Đây là món quà Tết Trung Thu độc đáo và ý nghĩa.
Tumblr media
Lưu ý khi chọn mua quà tặng Tết Trung Thu:
Nên chọn mua quà tặng phù hợp với sở thích và nhu cầu của người nhận.
Chọn mua quà tặng có nguồn gốc xuất xứ rõ ràng, đảm bảo chất lượng.
Đóng gói quà tặng đẹp mắt và cẩn thận.
Chúc bạn chọn được những món quà tặng Tết Trung Thu ưng ý và ý nghĩa!
Ngoài ra, bạn có thể tham khảo thêm một số gợi ý quà tặng Tết Trung Thu khác như:
Thực phẩm chức năng: Thực phẩm chức năng là món quà Tết Trung Thu tốt cho sức khỏe. Bạn có thể chọn mua các loại thực phẩm chức năng có tác dụng tăng cường hệ miễn dịch, bồi bổ sức khỏe,...
Gốm sứ: Gốm sứ là món quà Tết Trung Thu sang trọng và tinh tế. Bạn có thể chọn mua bộ ấm trà, bộ chén đĩa,... làm quà tặng.
Trang sức: Trang sức là món quà Tết Trung Thu dành cho phái nữ. Bạn có thể chọn mua dây chuyền, vòng tay, khuyên tai,... làm quà tặng.
Cây cảnh: Cây cảnh là món quà Tết Trung Thu mang ý nghĩa may mắn, tài lộc. Bạn có thể chọn mua cây kim tiền, cây phát tài, cây lan hồ điệp,... làm quà tặng.
Hy vọng những gợi ý trên đây sẽ giúp bạn chọn được món quà Tết Trung Thu ưng ý và ý nghĩa cho người thân và bạn bè của mình.
Xem thêm: https://www.pinterest.com/pin/990017930577624474
2 notes · View notes
chiechopkhongnap · 6 months ago
Text
một màn đêm ngồi xem tôi khóc
bởi tôi luôn sẵn một đại dương dạt dào tuôn những khi buồn tha thiết dù người đã ngàn phương cách biệt nhưng ký ức vẫn thơm lừng bóng cũ
nhất là vào đầu hạ mưa giông ánh đèn trong mù mịt bóng nước làm tôi nhớ tàn đỏ nơi đầu thuốc người thắp lên mỗi khi trầm mặc
nhất là khi cô đơn sáng như trăng tôi hứng im trong lồng lộng nhớ thương nước mắt rơi không gì ngăn cản được tự đặt những mệnh đề vô nghĩa
nếu năm đó ta không…thì, liệu, rằng? chẳng có gì thay đổi được nữa.
6/5/2024.
thuỷ vũ
3 notes · View notes
choivoi74 · 7 months ago
Text
Tumblr media
Cầu cho chuyến đi của chúng ta sẽ không bao giờ kết thúc...
"Thanh Xuân 18x2: Lữ Trình Hướng Về Em" có lẽ không phải một bộ phim mới mẻ về tình yêu và tuổi trẻ, nhưng lại khơi gợi cảm giác thú vị về những chuyến đi một mình.
Bộ phim là tác phẩm hợp tác giữa Nhật Bản và Đài Loan, mang đến những hoài niệm thân thương về tình đầu, về những "biểu tượng văn hoá" mà người Nhật và người Đài ấn tượng về nhau, như manga Slam Dunk, bộ phim Love Letter của Shunji Iwai, ban nhạc Ngũ Nguyệt Thiên và Mr. Children, lễ hội thả đèn trời, trò chơi điện tử, karaoke, xe máy và tàu điện, mùa hè rạo rực và mùa tuyết rơi rợp trời đối lập nhau...
Jimmy 18 tuổi, người Đài Nam, gặp gỡ cô gái Nhật Ami ở quán karaoke nơi cậu làm thêm. Cậu đã có một mùa hè đáng nhớ cho đến khi Ami bất ngờ về nước và dần phai mờ khỏi cuộc sống của cậu. 18 năm sau, khi đã 36 tuổi và gặp biến cố lớn trong sự nghiệp, Jimmy quyết định làm một chuyến du lịch và hướng đến quê nhà Ami.
Chuyện tình Jimmy - Ami như thế nào thì xem phim sẽ rõ, khuyến khích ra rạp nhé. Chỉ muốn nói là quan tâm đến phần chuyến đi hơn, xem xong muốn đi du lịch một mình ngay lập tức. Hình ảnh Jimmy (Hứa Quang Hán) mặc áo hoodie tối màu, khoác thêm cái áo gió rộng rộng, đeo ba lô và lang thang trên những chuyến tàu tại Nhật, bản thân cũng rất muốn giống như thế. Cái lối ăn mặc đó, cái kiểu đi một mình như vậy thực ra bản thân đã từng làm rồi, chỉ là lâu lâu chưa có dịp làm lại thôi, thèm quá.
Ngắm những cảnh sắc chưa từng thấy, lượn lờ những con phố chưa từng qua, gặp những người chưa từng biết và không chắc có gặp lại họ lần nào trong đời nữa không... Tất cả những cảm giác đó hiện về rất rõ khi xem Thanh Xuân 18x2.
Hứa Quang Hán (1990) vào vai Jimmy "trẩu tre" 18 tuổi vô cùng mượt và đóng Jimmy trầm lắng 36 tuổi càng không có gì để chê. Hình ảnh lữ khách của Jimmy khiến bản thân nghiêm túc hơn với dự định làm vài chuyến một mình sắp tới. Bởi không đi luôn thì chắc chẳng bao giờ đi được cả.
Đôi khi cảm thấy nếu đến một nơi nào đó không phải một mình thì coi như chưa từng đến. Tùy quan điểm mỗi người về hành trình thôi. Có điều cá nhân thấy chỉ khi đi một mình mới thoả hết những khao khát khám phá và gắn liền cảm xúc thật với nơi chốn một cách sâu sắc được. Đi để buồn hay để vui cũng được nhưng một mình vẫn mê hơn.
Và với tâm thế của lữ khách, luôn mong những chuyến đi sẽ không bao giờ kết thúc, như điều ước của Jimmy và Ami khi thả đèn lồng lên trời.
3 notes · View notes
longdenviet · 5 months ago
Text
Xưởng làm đèn ông sao
0 notes
tinmarpoke · 8 months ago
Text
Tumblr media
Ngày hôm nay sẽ là 1 ngày đặc biệt.
Tôi thấy làm thắc mắc, liệu tới 1 độ tuổi nào đó, mình không còn cảm thấy hứng thú với bất kỳ điều gì?
Tôi đồng loạt unfriend một số người chả bao giờ gặp hay tiếp xúc, cũng unfollow vài người. Nực cười thay, họ đã bỏ theo dõi tôi từ trước. Dần dà tôi nhận ra bản chất của con người không phải như cả cách tôi tiếp xúc bằng số năm tôi đã tồn tại, mà nó còn cả một chút về tâm linh. Ý tôi là, ai biết đâu được, người bên cạnh ta từ trước tới giờ, cũng có thể rời bỏ ta trong hoàn cảnh nào đó tôi không ngờ đến. Không phải tôi từ bỏ hoàn toàn mạng xh, thú thật, tôi không là kiểu người đam mê hào quang sáng rực, cũng không phải tuýp bới móc tìm kiếm ưu nhược điểm của ai mà phân tích. Dữ liệu ghi nhận mỗi ngày tôi chỉ truy cập 2 tiếng đồng hồ cho tất cả các ứng dụng mạng xã hội mà tôi còn cảm thấy ngộp thở. Tôi vẫn rất GenZ đấy, nhưng tôi không chối bỏ tinh thần và xúc cảm của thế hệ Millennial. Tôi già cõi khi đứng trên cao nhìn xuống, thấy đèn đường bắt đầu mờ vì trời đã hơi sương lúc 3h sáng. Bỗng một giây phút ngưng lại mới nhận ra tôi đã làm gì trong những chuỗi ngày kỳ quặc này?
Nếu trả lời cho câu hỏi tiêu đề, tôi xin thưa là không phải. Tôi hiểu bản thân mình vẫn cứ là như vậy. Cái đó không gọi là an nhàn mà thưởng lãm những diễn biến hàng ngày, tôi gọi là chuyển giao thời điểm. Nút chuyển giao này tôi đã loay hoay tháo gỡ từ lúc tôi ở thành phố tấp nập mà đến tận hôm nay, tôi nghĩ mình đã gỡ được. Tôi vẫn vô tri mà không nghĩ đến tương lai đâu, chỉ là hít thật sâu, tôi nghĩ con đường phía trước sẽ không có những tiếng bước chân ồn ào của lũ bạn, hay hơi ấm từ người trăm năm đầu ấp, sẽ chỉ tiếng cỗ vũ bên lồng ngực mình phải làm, làm gì cũng được. Đừng gán nó vào bất kỳ mảnh ghép buồn bã hay cô đơn nào cả, tôi thấy bước chân nóng dần và hơi thở này vẫn còn lửa như hồi đôi mươi cơ mà.
Nhận ra vài điều lúc 4h kém sáng
5 notes · View notes
vancordecor · 10 months ago
Text
Decor phòng khách đẹp ngày Tết
Trong những ngày cuối năm, không khí Tết đã bắt đầu tràn ngập khắp nơi, tạo nên một bức tranh đầy màu sắc và hương thơm của những kí ức truyền thống. Trong không gian gia đình, phòng khách đóng vai trò quan trọng trong việc tạo nên không khí ấm cúng, vui tươi cho mọi người trong gia đình cùng những người thân yêu. Việc trang trí phòng khách một cách đẹp mắt, sang trọng không chỉ làm tăng thêm sự phấn khích cho mùa Tết mà còn là cách thể hiện sự tôn trọng và lòng biết ơn đối với nền văn hóa truyền thống.
Một trong những ý tưởng trang trí phòng khách phổ biến nhất trong dịp Tết là sử dụng màu sắc chủ đạo là đỏ và vàng. Đỏ biểu tượng cho may mắn, sức khỏe và niềm vui, trong khi vàng thường được liên kết với sự giàu có và thịnh vượng. Bạn có thể sử dụng những chiếc đèn trang trí đỏ và vàng để tạo điểm nhấn, hoặc thậm chí là lựa chọn rèm cửa, bàn trang điểm, hoặc bàn sofa với gam màu này. Những chiếc gối đỏ và vàng cũng là một cách tuyệt vời để làm mới không gian và thêm vào đó làm cho phòng khách trở nên ấm cúng hơn.
Ngoài ra, việc sử dụng cây cỏ may mắn như cây lưỡi hổ hay cây cỏ dại cũng là một ý tưởng tuyệt vời để tăng thêm sự tươi mới cho phòng khách. Bạn có thể đặt chúng trong các lọ hoa trang trí và đặt ở những góc nhỏ, trên bàn trang điểm hoặc trên kệ sách. Cây cỏ may mắn không chỉ mang lại sự tinh tế mà còn được coi là biểu tượng của sự phồn thịnh và may mắn theo quan điểm dân gian.
Không thể nào quên những chiếc đèn lồng truyền thống, những đồ trang trí như hình ảnh con gà và chữ cái "Phúc" được làm từ đèn Led. Những vật trang trí nhỏ này không chỉ làm cho phòng khách trở nên độc đáo mà còn mang lại không khí Tết truyền thống. Bạn có thể treo đèn lồng trên trần nhà hoặc dùng chúng làm đèn trang trí bàn ăn. Đồ trang trí như hình con gà và chữ "Phúc" có thể đặt ở những nơi nhất định để tạo điểm nhấn cho không gian.
Việc chọn lựa các loại hoa tươi sáng tạo cũng là một cách tuyệt vời để trang trí phòng khách trong dịp Tết. Hoa đào, hoa mai, hoa lì xì, hoa cúc trắng là những loại hoa truyền thống được ưa chuộng và có ý nghĩa lớn trong văn hóa Việt Nam. Bạn có thể bày các bình hoa trên bàn trang điểm, kệ sách, hoặc thậm chí là treo chúng trên tường để tạo nên không khí tươi mới và trang nhã.
Cuối cùng, không gian Tết không chỉ được tạo nên từ các đồ trang trí, mà còn từ âm nhạc và mùi hương. Bạn có thể bật những bản nhạc Tết truyền thống như "Chúc Mừng Năm Mới" để làm cho không khí trở nên sôi động và phấn khích. Mùi hương của nến hoa quả, nến nhang cũng làm cho phòng khách thêm phần ấm áp và tràn đầy năng lượng tích cực.
Tóm lại, việc trang trí phòng khách đẹp trong ngày Tết không chỉ là để tạo nên không gian đẹp mắt mà còn là để tạo ra một không khí ấm áp, đầy đủ năng lượng tích cực cho mọi người trong gia đình. Bằng cách kết hợp giữa màu sắc, vật trang trí và các yếu tố âm nhạc, bạn có thể tạo ra một không gian Tết truyền thống và độc đáo cho ngôi nhà của mình.
Liên hệ ngay với Vancor Decor để có căn phòng đẹp đón Tết nhé bạn!!!
2 notes · View notes
caoocdoddennguoidole · 1 year ago
Text
Đây là nơi mà mình từng cảm thấy an toàn nhất, nhưng giờ có vẻ không còn nữa.
"Cao ốc đỏ đèn, người đỏ lệ" - Mình vẫn thường chạy xe ngang mấy toà nhà cao ốc, dù chỉ trong mấy giây thôi, nhưng ánh đèn rực rỡ của nó lại như giọt nước cuối cùng rơi vào chiếc ly đầy, đủ khiến thứ chất lỏng nghĩ đã cố nén chặt bao lâu, trào ra khỏi hai hốc mắt. Cũng không rõ vì sao nhìn ánh đèn ấy, trong mình lại trỗi lên một nỗi cô đơn da diết khôn tả. Chắc có lẽ lòng mình vẫn còn thắp một ánh đèn, chờ một cái người đã từ lâu lắm không ghé qua.
Giả như mình có một ấm trà, mình sẽ đơm đầy trà vào đó, mở một tiệm trà đêm, để kẻ cơ nhỡ dù là người hay là ma, ghé qua nhấp một ngụm trà sưởi ấm, muốn để họ thấy rằng: "À, thì ra cũng có người sẽ nguyện vì mình nửa đêm châm một tách trà ".
Mình muốn ôm lấy tất thảy sinh mệnh trên thế giới này, vì chính mình cũng khao khát được yêu như thế. Dù là ai đi nữa, mình thật sự cô đơn lắm, mình muốn tìm hơi người, muốn cảm nhận trái tim đập mạnh dưới lồng ngực của một ai đó, và ánh mắt họ hướng về mình, chỉ có mình, cùng khát khao có mình trong đời họ.
Kẻ nhẫn tâm bóp chết một sinh mệnh trong tay, thực chất, trong lòng kẻ đó muốn giết chính bản thân hắn nhất.
Còn mình, vì mình đã yêu nhiều quá, đau lòng nhiều quá.
8 notes · View notes