#đau bụng kinh
Explore tagged Tumblr posts
tamtrinh221291-blog · 2 months ago
Text
Đau bụng kinh nên ăn gì cho đỡ đau bác sĩ ơi?
0 notes
tongochoanplus · 4 months ago
Video
youtube
Crilin hỗ trợ U xơ tử cung, U vú và đau bụng kinh - Chia sẻ Hằng Du Mục,...
0 notes
pkdongphuong · 2 years ago
Link
- Đau bụng kinh là nỗi ám ảnh của chị em phụ nữ trong mỗi chu kỳ kinh nguyệt, cơn đau ít hay nhiều là tùy vào thể trạng của từng người. Vậy đau bụng kinh có phải là bệnh không? Cùng các bác sĩ Đông Phương tìm hiểu rõ hơn vấn đề này qua bài viết dưới đây nhé!
=> Nếu còn bất cứ điều gi cần tư vấn, bạn vui lòng gọi tới hotline: 0982.111.497 để được các bác sĩ Đông Phương tư vấn miễn phí các vấn đề sức khỏe nhé!
0 notes
vietnammassage · 1 year ago
Text
Cẩm nang mát-xa spa: 5 phong cách vietnammassage tuyệt vời bạn nên khám phá
Ở cực nam của Phuket, ở giữa bãi biển Kata và bãi biển Nai Harn, có một bãi biển bí mật tên là vietnammassage chất lượng nước rất trong xanh, thu hút rất nhiều người nước ngoài đến đây tắm nắng và bơi lội, nhưng nó không như Phuket, Guitar đông đúc như mấy bãi biển nổi tiếng khác. 1. Tác động tích cực lên cơ thể của dịch vụ massage spa Ngoài ra còn có nhiều góc để chụp ảnh và đánh bài, chẳng…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
yukidaro · 7 months ago
Text
TMNT - Bản chất con người là thiện hay ác?
Từ nhỏ đến lớn, nhiều điều chúng ta học được đều nói rằng bản chất con người là tốt, vì vậy chúng ta đã định nghĩa con người: con người là tốt bụng, biết ơn, trọng tình trọng nghĩa, biết ơn và đền đáp, có phẩm hạnh cao thượng.
Thế giới của tuổi thơ, thực sự hầu hết mọi người đều là hóa thân của sự hoàn hảo, chẳng hạn như tình cảm giữa thầy và trò, bạn bè, và tình yêu đầu đời. Bởi vì vào thời điểm đó, mối quan hệ của chúng ta cơ bản không liên quan đến lợi ích, vì vậy bạn đã bị ảo tưởng che mắt.
Nhưng khi bạn bước vào xã hội, mối quan hệ của bạn bắt đầu liên quan đến lợi ích, bạn sẽ phát hiện ra hành động của họ hoàn toàn trái ngược với những gì bạn đã học trước đây, bạn bè mượn tiền không trả, người yêu ngoại tình, đối tác kinh doanh phản bội, đồng nghiệp đâm sau lưng bạn, anh chị em tranh giành tài sản, không quan tâm đến sự sống chết của cha mẹ.
Khi hành vi của họ không giống như những gì bạn đã học hồi nhỏ, bạn bắt đầu bị họ tổn thương, và nỗi đau của bạn bắt đầu tiếp diễn.
Bản chất con người là tốt hay xấu?
Chúng ta có thể nhìn từ một số góc độ, nếu bản chất con người sinh ra đã là tốt, vậy tại sao ba tôn giáo lớn (Nho, Phật, Đạo) lại phải đặt ra nhiều quy tắc như vậy để hạn chế hành vi của con người? Chúng ta đều biết Phật giáo có rất nhiều giới luật, chẳng hạn như không được giết hại, không được ăn thịt, không được chạm vào phụ nữ, v.v.
Nếu bản chất con người thực sự là tốt, tại sao chúng ta lại cần phải coi “Nhân chi sơ, tính bản thiện” như một kinh điển? Nếu bản chất con người thực sự là tốt, vậy tại sao mỗi quốc gia lại cần có luật pháp để hạn chế hành vi của con người?
Vì vậy, hãy nhớ rằng bản chất con người không phải là tốt, chính vì vậy chúng ta mới cần những cuốn sách kinh điển về đạo đức và pháp luật, để cùng nhau duy trì sự ổn định của xã hội.
Nhìn vào bản chất con người qua góc độ di truyền: 
Mọi người đã từng làm cha mẹ đều biết, khi đứa trẻ của bạn còn là một đứa trẻ sơ sinh, ngoài việc trông có vẻ hiền lành và đáng yêu, bạn sẽ phát hiện ra rằng đôi khi hành vi của chúng không hề có bóng dáng của lòng tốt, niềm tin của trẻ sơ sinh rất đơn giản, chỉ gồm tám chữ: “Thuận ta là bạn, nghịch ta tức thù”, nghĩa là trẻ sơ sinh sinh ra đã tự coi mình là trung tâm, chúng không hề đặt mình vào vị trí của bạn để suy nghĩ cho bạn.
Chỉ cần chúng muốn thứ gì đó, chúng sẽ lấy nó. Nếu không lấy được, chúng sẽ khóc, nếu khóc mà vẫn không lấy được, chúng sẽ khóc to hơn, cho đến khi giành được thứ mình muốn mới thôi. Tư tưởng ích kỷ này của trẻ nhỏ không cần ai truyền dạy, nó bẩm sinh.
Vậy bản chất con người là tốt hay xấu?
Tôi sẽ nói cho bạn biết, bản chất con người không phải là tốt, cũng không phải là xấu, mà là ích kỷ! 
Mọi lời nói hay hành động của một người, đều chỉ là để thỏa mãn lợi ích của bản thân mình mà thôi.
Ví dụ này sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn, giả sử tôi và Tiểu Mỹ đã yêu nhau 5 năm, thực tế trong 5 năm đó tôi không hề yêu Tiểu Mỹ, tôi chỉ là không có bạn gái, dù sao tôi cũng độc thân, có người chăm sóc luôn tốt hơn là không có ai, vì vậy tôi miễn cưỡng yêu Tiểu Mỹ.
Ngược lại, Tiểu Mỹ yêu tôi đến chết đi sống lại, tôi là người đàn ông cô ấy yêu nhất trong đời, không có ai khác, chỉ cần cô ấy nhìn thấy tôi, cô ấy sẽ hạnh phúc vô cùng, chỉ cần ở bên tôi, cô ấy sẽ hạnh phúc như một vị thần. Vì vậy, trong 5 năm yêu nhau với Tiểu Mỹ, mọi người có thể tưởng tượng được, không cần nói, chắc chắn là Tiểu Mỹ đã chăm sóc tôi.
Cô ấy có thể đi bộ hàng km để mua canh gà hầm cho tôi uống, cô ấy có thể tiết kiệm chi tiêu để mua quần áo cho tôi, cô ấy thậm chí có thể lừa tiền của bố mẹ mình để giúp tôi khởi nghiệp, nói chung trong 5 năm đó, thế giới của Tiểu Mỹ chỉ có mình tôi, và cô ấy đã hy sinh tất cả cho tôi.
Kết quả sau 5 năm, vì một số lý do, tình yêu của chúng tôi không thể tiếp tục, tôi và Tiểu Mỹ chia tay, và vì tôi là người đề xuất chia tay trước, vào thời điểm đó, cả thế giới, bao gồm cả Tiểu Mỹ, đều chửi tôi là kẻ xấu, nói rằng tôi không phải là đàn ông, có người nói tôi không xứng đáng là con người, thậm chí có người chửi tôi là thú vật, và Tiểu Mỹ chửi tôi còn ác hơn.
Cô ấy nói:
“Anh còn nhớ không? Từng có lần vì muốn nấu một nồi súp cho anh uống, tôi đã đi bộ hàng ki lô mét; Anh còn nhớ không? Từng có một năm tôi không mua một món đồ nào cho mình, nhưng lại sẵn lòng mua cho anh cả tủ quần áo; Anh còn nhớ không? Tôi đã lừa lấy tiền của bố mẹ mình để giúp anh khởi nghiệp, khiến tôi và gia đình mình trở mặt, anh không phải là một người đàn ông…”.
Dù sao thì tôi cũng đã trở thành một con chuột chạy qua đường, bị mọi người la ó, không thể ra khỏi nhà, bị mắng chửi đến mức không thể chịu nổi.
Chúng ta hãy phân tích nghiêm túc vấn đề này, từ góc độ đạo đức thông thường, thực sự tôi đã làm sai, tôi là một kẻ tồi, một con thú, tôi bị cả thế giới khinh bỉ, tôi không có gì để nói. 
Chúng ta hãy phân tích từ góc độ bản chất con người:
Đầu tiên, tôi và Tiểu Mỹ đã ở bên nhau 5 năm, tôi không hề yêu Tiểu Mỹ, nhưng Tiểu Mỹ lại yêu tôi đến chết đi sống lại. Mọi người có thể tưởng tượng, tôi đã ở bên một người mà tôi không hề yêu trong 5 năm. Trong khi đó, Tiểu Mỹ đã ở bên người cô ấy yêu nhất trong 5 năm, rõ ràng trong 5 năm đó, tôi phải đối mặt với một người mà tôi không yêu mỗi ngày, tôi đã sống trong đau khổ như thế nào, trong khi Tiểu Mỹ có thể ở bên người cô ấy yêu nhất mỗi ngày, tôi có thể chắc chắn rằng Tiểu Mỹ đã sống rất hạnh phúc trong 5 năm đó.
Thứ hai, như Tiểu Mỹ đã nói, cô ấy đã hy sinh rất nhiều vì tôi, cô ấy đã đi bộ hàng km để mua gà, chỉ để có thể nấu một nồi súp gà cho tôi uống. Vậy lúc cô ấy đưa nồi súp cho tôi, ai là người hạnh phúc, ai là người đau khổ? Đối với tôi, đó chỉ là một bát súp gà, dù ai nấu cũng như nhau, nhưng đối với Tiểu Mỹ thì khác, cô ấy thấy người cô ấy yêu nhất uống súp gà, cô ấy đã cười rất hạnh phúc, lòng cô ấy ngọt ngào biết bao, cô ấy cảm thấy mọi hy sinh đều xứng đáng, cô ấy làm mọi việc mà không hối tiếc.
Mọi người hãy nhận ra một sự thật, đừng quên rằng trong 5 năm đó, tất cả những gì cô ấy đã làm cho tôi, tôi chưa bao giờ ép buộc cô ấy làm, tất cả đều do cô ấy tự nguyện. Tại sao cô ấy lại tự nguyện làm? Bởi vì khi cô ấy hy sinh cho người mình yêu, cô ấy cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Mọi người chú ý, câu này, tất cả những gì cô ấy hy sinh có thể khiến cô ấy cảm thấy vô cùng hạnh phúc, vì vậy từ góc độ ích kỷ của bản chất con người, tất cả những gì cô ấy hy sinh chỉ là để làm cho chính mình hạnh phúc mà thôi, bề ngoài cô ấy đã làm rất nhiều cho tôi, nhưng thực chất cô ấy chỉ làm vì hạnh phúc của chính mình.
Vì vậy, về mặt đạo đức, cô ấy là một người tốt, tôi là một kẻ tồi, nhưng sự thật là trong 5 năm đó, tôi đã sống trong đau khổ, trong khi Tiểu Mỹ có thể ở bên người cô ấy yêu, và còn có thể hy sinh cho người mình yêu nhất, cô ấy đã sống rất hạnh phúc trong 5 năm đó, vì vậy sự thật là tôi đã chịu đựng 5 năm đau khổ để cô ấy có được 5 năm hạnh phúc.
Mặc dù tôi không phải là một kẻ tồi như vậy, tôi cũng không ủng hộ hành vi như vậy của đàn ông, nhưng qua câu chuyện này tôi tin rằng mọi người có thể lần đầu tiên nhìn thấy sự thật của vấn đề, tại sao Tiểu Mỹ lại đau khổ, tại sao mọi người lại chửi tôi là một kẻ tồi, bởi vì đa số mọi người trên thế giới này đều sống trong một thế giới ngọt ngào hàng ngày, không biết gì về sự thật của bản chất con người.
Bản chất con người là ích kỷ, người nào hiểu được bản chất ích kỷ của mình thì có thể hiểu được bản chất con người, và chỉ khi hiểu được bản chất con người thì mới có thể đứng vững trên đỉnh.
Để đánh giá sự thay đổi giữa thiện và ác trong bản chất con người, ta cần dựa vào lợi ích. Khi không có mối quan hệ lợi ích, bản chất con người là thiện. Chỉ cần có lợi ích xuất hiện, bản chất con người là ích kỷ. Nếu lợi ích đủ lớn, bản chất con người sẽ trở nên ác.
Hãy kể một câu chuyện, mẹ tôi có sáu anh chị em, một chị gái, một em trai và ba em gái, và mẹ tôi năm nay đã 63 tuổi. Trong số họ, có bốn chị em đã mua một mảnh đất ở quê nhà để xây một tòa nhà, với hy vọng sống cùng nhau và tận hưởng niềm vui gia đình.
Nhưng họ cũng có một nỗi lo lớn, đó là sợ rằng việc sống chung lâu dài sẽ dẫn đến mâu thuẫn vì những chuyện nhỏ nhặt.
Mẹ tôi đã hỏi ý kiến của tôi, và tôi đã nói với mẹ rằng, các chị em đều sinh ra từ cùng một bào thai, và ngay cả người nhỏ nhất cũng đã qua tuổi không còn hoài nghi, vì vậy những chuyện nhỏ nhặt hàng ngày, mọi người đều sẽ thông cảm cho nhau, và mẹ nên yên tâm sống hạnh phúc với họ trong những năm tháng cuối đời.
Khi tôi nói điều này với mẹ, bà ngoại của tôi đã mất vài năm và tài sản của bà đã được giải quyết. (Mặc dù bà ngoại không giàu có, nhưng một ngôi nhà cùng một số tiền mặt ở nông thôn vẫn là đáng kể), chính vì tài sản của bà ngoại đã được giải quyết, tôi tin rằng các chị em sẽ không gặp phải xung đột lợi ích lớn khi sống cùng nhau.
Nếu bà ngoại và tài sản của bà vẫn còn, tôi sẽ khó có thể dự đoán hậu quả, có thể họ sẽ xảy ra xung đột lớn vì điều đó. Thực tế, khi bà ngoại tôi qua đời vài năm trước, việc chia tài sản đã khiến họ không hạnh phúc, và một số chị em đã có mâu thuẫn, nhưng may mắn là không quá nghiêm trọng. Người gây ra mâu thuẫn nhiều nhất là chú tôi, vì chú là con trai.
Theo tư tưởng phong kiến của nông thôn, chú tôi nghĩ rằng tất cả tài sản của bà ngoại nên thuộc về chú. (Lưu ý: Bà ngoại tôi đã chia đều tài sản, và chú tôi chỉ nhận được một chút nhiều hơn), bà ngoại tôi đã nằm trên giường bệnh hơn một năm, và chú tôi không bao giờ đến thăm, cho đến khi bà qua đời, chú mới xuất hiện.
Các cô tôi rất tức giận, nhưng tôi biết rằng hành động của chú tôi phù hợp với bản chất con người, đó là bản chất tìm kiếm lợi ích và tránh tổn thất trong con người (Lưu ý: Hiện tại mối quan hệ đã được hàn gắn)
Vì vậy, dù là người thân, bạn bè, hay người yêu, dù họ có tốt đến đâu, bạn cũng không thể hoàn toàn tin tưởng họ, bởi vì một khi xảy ra xung đột lợi ích, những người này chắc chắn sẽ làm tổn thương bạn sâu sắc nhất. Càng có lợi ích lớn, bản chất con người càng trở nên ích kỷ, và khi sự ích kỷ đạt đến một mức độ nhất định, bản chất con người sẽ trở nên ác.
Nhìn vào tất cả các vị vua cổ đại tranh đấu, bạn không thể thấy bóng dáng của thiện, như cuộc đảo chính Huyền Vũ Môn của Lý Thế Dân, giết chết anh trai và em trai của mình, thậm chí Võ Tắc Thiên còn giết chết con đẻ của mình.
Triết lý sống “cửu tử nhất sinh”
Vào năm 1993, hai cậu bé 10 tuổi không học hành gì cả, quyết định bắt cóc một cậu bé 2 tuổi để chơi đùa, và cuối cùng đã tàn nhẫn giết chết cậu bé 2 tuổi đó. Sau đó, họ bị cảnh sát bắt giữ, trong đó một người tên là Jon đã thừa nhận không chối cãi về việc giết chết đứa trẻ.
Người kia lại đổ tất cả trách nhiệm lên Jon, tự mình thoát khỏi mọi tội lỗi, và thể hiện rõ ràng bản chất ích kỷ của con người, luôn tìm lợi ích và tránh hại.
Đây là vụ án giết người gây chấn động Liverpool, Anh, và sau đó câu chuyện này đã được chuyển lên màn ảnh, quay thành một bộ phim ngắn có tên “Detainment” và còn được đề cử giải Oscar.
Mọi suy nghĩ về thiện và ác của loài người đều bắt đầu từ ý niệm. Khi bạn cho rằng bản chất con người là thiện, bạn sẽ giả định rằng tất cả mọi người đều là người tốt. Khi bạn cho rằng bản chất con người là ác, bạn sẽ giả định rằng tất cả mọi người đều là người xấu.
Chẳng hạn, bạn biết 10 người bạn, nếu bạn giả định rằng tất cả 10 người họ đều là người tốt, bạn sẽ mong đợi họ đối xử tốt với bạn mỗi ngày. Nếu một ngày nào đó trong số 10 người bạn đó, có một người phản bội bạn, bạn chắc chắn sẽ không chịu đựng nổi nỗi đau, và cuộc sống như vậy sẽ khiến bạn sống trong đau khổ. Triết lý sống này được gọi là “cửu sinh nhất tử”.
Ngược lại, nếu bạn giả định rằng tất cả 10 người bạn đó đều không phải là người tốt, bạn sẽ không có bất kỳ kỳ vọng nào vào họ (Tôi đang nói về giả định trong lòng). Nếu một ngày nào đó bất ngờ có một người đối xử tốt với bạn, bạn sẽ cảm thấy như mình đã trúng số, và niềm vui bất ngờ này sẽ khiến cuộc sống của bạn trở nên hạnh phúc. Triết lý sống này được gọi là “cửu tử nhất sinh”.
Tôi nhận thấy rằng đại đa số mọi người thích sống theo triết lý “cửu sinh nhất tử”. Giống như nhiều cặp vợ chồng khi kết hôn, họ thường giả định trước rằng cuộc hôn nhân của họ sẽ hạnh phúc, và cũng hứa hẹn với nhau về một tình yêu đẹp, sống bên nhau cho đến khi bạc đầu, không bao giờ chia ly. Nếu một ngày nào đó họ ly hôn, cặp vợ chồng này rất dễ trở mặt thành thù, ghét đối phương đến chết, và không bao giờ gặp lại nhau nữa.
Tôi khuyến khích những người kết hôn nên giữ tâm thế “cửu tử nhất sinh”, đừng để những câu chuyện tình yêu cổ tích làm mờ trí tuệ của bạn. Nếu ngay từ đầu bạn không giả định rằng mọi thứ sẽ hoàn hảo, thì việc ly hôn sẽ nằm trong dự đoán của bạn, và bạn sẽ không cảm thấy đau khổ. Nếu có thể sống bên nhau cho đến khi bạc đầu, đó sẽ là một điều bất ngờ, phải không?
Nhưng nói thật lòng, trên thế giới này không có mấy người có loại trí tuệ đó!
Người càng ích kỷ, cuộc sống càng hạnh phúc
“Bạn thật là ích kỷ”, câu nói này có quen thuộc không? Từ nhỏ đến lớn, mọi người xung quanh đều dạy chúng ta không được ích kỷ, trong tâm trí chúng ta đã gieo một hạt giống rằng ích kỷ là không tốt, là một từ mang nghĩa tiêu cực, khiến cho nhiều người không sống thật với bản thân mình suốt đời. Nhiều người làm mọi việc chỉ để người khác nhìn thấy, và còn nhiều người sống chỉ để làm vui lòng người khác.
Ví dụ, có người cười một cái cũng phải tự nhủ, không biết nụ cười đó có làm người khác cười không, nụ cười đó có đẹp không, có phạm phải điều gì không đúng đắn không. Làm ơn, hãy cười cho chính mình một lần, nếu không một ngày nào đó rời khỏi thế giới này, bạn sẽ không còn cơ hội nữa. Còn một câu nói nữa, “chết vì danh dự, sống trong đau khổ” là hình ảnh của đa số mọi người, muốn danh dự là sống vì người khác, sống trong ánh mắt của người khác.
Hãy kể cho mọi người nghe một ví dụ, một lần tôi về quê, có một buổi họp lớp, mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm, chúng tôi chọn một nhà hàng. Lúc đó, có một bạn học lập tức lấy điện thoại ra gọi điện đặt chỗ ở nhà hàng, cả quá trình gọi điện diễn ra như thể bạn ấy có mối quan hệ kinh doanh lớn với chủ nhà hàng vậy. Lúc đó, nhiều bạn học đã bị bạn ấy thu hút, trong lòng nghĩ rằng bạn học này có mối quan hệ rộng lớn, tùy tiện tìm một nhà hàng nào cũng quen biết, thật là có uy tín. Khi chúng tôi đến nhà hàng, cả nhà hàng trống trải, chỉ có một bàn của chúng tôi ăn, bạn nói bạn học đó không phải là làm việc vô ích sao?
Nói thật lòng, trong thế giới của tôi, người như vậy sống thật mệt mỏi, hoàn toàn sống vì người khác, tôi là người rất đơn giản, muốn cười thì cười, muốn khóc thì khóc. Tôi cười hay khóc đều là để làm cho mình thoải mái, tôi không quan tâm người xung quanh có thoải mái hay không.
Cấp độ cao nhất của Phật giáo nói rằng “minh tâm kiến tánh” , ý chỉ là sự hiện hữu của bản tánh tự thân. Chẳng hạn, khi bạn từ 1-3 tuổi, gần như chưa hề bị ô nhiễm bởi môi trường xung quanh, mọi hành động của bạn đều xuất phát từ suy nghĩ của chính mình, đó chính là sự hiện hữu của bản tánh tự thân.
Bạn có thể nhớ lại một chút, 3 tuổi của bạn tuyệt vời như thế nào, không sợ trời, không sợ đất, cảm thấy thế giới này là của bạn, bạn có thể làm được mọi thứ. Khi lớn lên, sau khi trải qua sự giáo dục sau khi sinh, bạn không còn là bạn của trước kia nữa, bạn đã trở thành một robot, làm bất cứ điều gì người khác làm, mỗi ngày lặp lại, bởi vì bản tánh ích kỷ đã nhạt nhòa.
Các bạn có biết tại sao con người sợ chết không?
Lý do con người không nỡ từ giã cõi đời này là bởi vì họ còn lưu luyến những điều tiếc nuối. Nếu một người sống cả đời không có điều gì tiếc nuối, khi họ rời đi chắc chắn sẽ là với tâm trạng thanh thản; nếu còn tiếc nuối, làm sao bạn có thể buông bỏ?
Vì thế, người sống vì người khác không thể không có tiếc nuối. Mọi người ạ, cuộc đời này như một chuyến tàu đơn hành trong hành lang của cuộc sống, ích kỷ một chút và sống thật tốt cho chính mình một lần, khi rời đi không để lại tiếc nuối, bởi bản chất con người là ích kỷ, bạn chỉ cần thể hiện nó một cách hoàn hảo hơn một chút là được.
Lý thuyết tiến hóa về bản chất ích kỷ của loài người
Hãy để tôi chia sẻ một câu chuyện, một bà mẹ đơn thân nghèo khó nuôi hai đứa trẻ, một đứa 9 tuổi, một đứa 8 tuổi. Hai đứa trẻ co ro trong nhà chờ mẹ, chúng lạnh và đói, ôm chặt lấy nhau để sưởi ấm. Mẹ của chúng đã đi ra ngoài cả một ngày, chúng rất nhớ mẹ, và càng nhớ hơn là thức ăn mà mẹ mang về.
Kể từ lần cuối cùng ăn uống, đã là 2 ngày trước đó, khi ấy mẹ mang về hai quả lê. Hai anh em nhường nhịn nhau một vài lần, hai quả lê được chuyền qua lại giữa hai bàn tay của chúng, cuối cùng anh trai ăn quả to hơn và em trai ăn quả nhỏ hơn. Mẹ của chúng ngồi bên cạnh, nở nụ cười trên khóe miệng, bà luôn dạy bọn trẻ phải nhường nhịn và giúp đỡ lẫn nhau, và bọn trẻ cũng vâng lời, ngay cả khi rất đói, chúng cũng không tranh giành đồ ăn.
Bất ngờ, cậu con trai lớn đưa quả lê cho mẹ và nói: “Mẹ ơi, mẹ cũng ăn một miếng đi”, cậu con trai nhỏ cũng giơ quả lê lên. Đôi mắt người mẹ ướt đẫm, mẹ nói: “Con yêu, mẹ không đói, các con cứ ăn đi”. Hai đứa trẻ nhìn nhau và tiếp tục ăn, ăn với những miếng to hơn.
Mẹ của chúng quay đi, nước mắt rơi xuống, nhớ lại mẹ mình cũng luôn giữ những điều tốt nhất cho mình, nhớ lại tất cả những gì mẹ đã làm cho mình. Bên ngoài gió lạnh thổi, và lúc này mẹ trở về, đứa trẻ nhìn chằm chằm vào chiếc bánh mì trên tay mẹ, và kêu to:“Mẹ…!”
Câu chuyện ấm áp này, bạn có thể thấy được bản chất ích kỷ của con người không? Bạn có thể thấy được bản chất ích kỷ của trẻ khi nhìn thấy bánh mì không? Dù được giáo dục như thế nào đi nữa, bản chất con người không bao giờ thay đổi.
Phân tích tiếp theo có thể sẽ rất khắc nghiệt, nhưng đó là sự thật, sự ích kỷ của con người có hai loại: vật chất và tinh thần. Sự ích kỷ về vật chất là “người chết vì tiền, chim chết vì mồi,” còn sự ích kỷ về tinh thần, bạn có thể thường xuyên nghe thấy câu nói “Bạn chỉ quan tâm đến cảm xúc của mình, bạn có bao giờ nghĩ đến cảm xúc của tôi không!” Sự ích kỷ về tinh thần là việc tận hưởng niềm vui nội tâm của bản thân.
Từ câu chuyện trên, chúng ta có thể thấy, từ phút đầu tiên nhìn thấy mẹ, điều đầu tiên hai anh em nhìn thấy là thức ăn, bởi vì họ thực sự rất đói, và sự nhường nhịn của họ chỉ là do sự giáo dục của mẹ và đạo đức xã hội. Có người sẽ nói, đó là bản năng sinh tồn khi đói, bạn nói không sai, điều đó càng chứng minh bản chất con người là ích kỷ. Con người sinh ra là để ích kỷ, dù là bản chất con người hay bản năng sinh tồn, để tồn tại, chúng ta sẽ tự nhiên loại bỏ đối thủ.
Có người sẽ nói, hai đứa trẻ trong câu chuyện cũng nhường nhịn lẫn nhau, cũng đưa lê cho mẹ ăn, nếu bản chất họ là ích kỷ, thì qua giáo dục không phải cũng đã thay đổi sao? Sai rồi, bản chất ích kỷ của con người không thể thay đổi, sự thay đổi chỉ là: từ sự ích kỷ cấp thấp chuyển sang sự ích kỷ cấp cao hơn! Qua giáo dục, họ đã nhận ra giá trị của sự nhường nhịn và tình yêu, hành động của họ chỉ là nhu cầu tình cảm nội tâm của họ, làm như vậy khiến họ cảm thấy thoải mái và hạnh phúc. Sự thoải mái và hạnh phúc này chính là sự ích kỷ mà họ muốn thỏa mãn nội tâm, dù bạn có nghĩ cho người khác đến đâu, cũng đều dựa trên một số nhu cầu và mục đích của bản thân, chỉ là mức độ che giấu khác nhau.
Một người giúp đỡ người khác, ngoài việc làm điều tốt cho người khác, thực chất là đang thỏa mãn nhu cầu tinh thần của bản thân là một người tốt. Bạn còn nhớ câu nói này không, “Giúp người là cội nguồn của niềm vui!” Điều đó có nghĩa là, khi bạn giúp đỡ người khác, bạn sẽ cảm thấy vui, và niềm vui đó chính là sự ích kỷ mà bạn nhận được.
Hãy lấy một ví dụ, khi bạn thấy một người lãnh đạo có tầm nhìn lớn, người đó cũng rất tốt, luôn nghĩ cho người khác. Bạn có bao giờ tự hỏi tại sao anh ta lại tốt với người khác như vậy không?
Anh ta tốt với người khác, chính là vì mong muốn những người này có thể đền đáp lại anh ta sau này, phải không?
Bạn có thể nói rằng có người làm việc tốt mà không để lại tên tuổi, không mong đợi bất kỳ sự đền đáp nào. Nếu bạn dám nói như vậy, tôi muốn hỏi bạn làm thế nào bạn biết về những người này.
Chẳng hạn, bạn giúp đỡ một người hôm nay, bạn không mong đợi bất kỳ sự đền đáp nào từ họ, nhưng khi bạn giúp đỡ họ, bạn cảm thấy rất vui trong lòng, và niềm vui đó chính là sự ích kỷ của bạn, cũng là phần thưởng lớn nhất cho bạn.
Nhiều người cho rằng tình yêu của cha mẹ dành cho con cái là vô tư. Là cha của hai đứa trẻ, tôi sẽ nói về cảm xúc của mình. Con gái thứ hai của tôi đã chào đời, chúng tôi chăm sóc cô bé mỗi ngày mà không mong đợi bất cứ điều gì, nhưng tất cả mọi người trong gia đình đều cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Chú ý rằng, chúng tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc, và niềm hạnh phúc đó chính là sự ích kỷ về cảm xúc khi chúng tôi dành tất cả cho cô bé. Yêu con gái tôi không phải vì cảm xúc của cô bé, mà vì cảm xúc của chính chúng tôi. Tất nhiên, tình yêu “ích kỷ” này có lợi cho con cái, điều này không cần phải nghi ngờ.
Gần đây tôi đã trải qua một sự kiện có ảnh hưởng lớn đến cuộc đời tôi, tôi muốn chia sẻ để mọi người cùng học hỏi.
Con trai của một người bạn tôi bị bệnh, không phải là bệnh nhẹ mà khá nghiêm trọng. Là bạn, tôi chắc chắn phải đến thăm. Khi tôi đến, người bạn của tôi liên tục khóc. Là bạn, tôi chắc chắn phải an ủi cô ấy, tôi nói: “Không ai muốn con mình như vậy, nhưng việc bạn khóc cũng không giải quyết được vấn đề, khóc quá nhiều cũng làm tổn thương cơ thể của bạn, tôi tin rằng con bạn cũng không muốn thấy kết quả như vậy”.
Có người tin vào bản chất tốt của con người, có người tin vào bản chất xấu, nhưng tôi luôn tin vào bản chất ích kỷ của con người. Khi tôi thấy người mẹ này khóc vì đứa trẻ, tôi cảm thấy cô ấy hoàn toàn không có bất kỳ yếu tố ích kỷ nào, tôi còn nghi ngờ liệu lý thuyết về bản chất ích kỷ của con người có chút vấn đề không?
Và rồi người mẹ đó đã trả lời một câu khiến tôi giật mình, nếu tôi nói ra, chắc chắn cũng sẽ làm bạn giật mình, cô ấy nói: “Lão Hạo, tôi hiểu những gì bạn nói, nhưng khi tôi khóc ra, tôi cảm thấy dễ chịu hơn một chút…”
Mọi người, hãy suy ngẫm về câu nói này, đây là lời cô ấy tự nói, cô ấy nói rằng khi cô ấy khóc ra, cô ấy cảm thấy dễ chịu hơn một chút. Cô ấy khóc ra để cảm thấy dễ chịu hơn, vẫn có yếu tố vì bản thân. Bản năng con người tự động sẽ giúp bạn ích kỷ, yêu thương con cái là thật, làm cho bản thân dễ chịu hơn cũng là thật.
“Làm cho bản thân dễ chịu hơn” – câu nói này bạn hãy suy ngẫm, khi nào bạn hiểu được câu nói này, bạn đã có khả năng kiểm soát bản chất con người rất mạnh.
Tất nhiên, sự ích kỷ cũng có nhiều cấp độ khác nhau, không phải chỉ quan tâm đến bản thân là ích kỷ, làm tốt cho người khác, mong đợi sự đền đáp trong tương lai cũng là sự ích kỷ, hy vọng bạn có thể có sự ích kỷ ở cấp độ cao hơn!
11 notes · View notes
buddhistbooks · 3 months ago
Text
Tumblr media
22 CÁCH SỐNG KHÔN KHÉO GIỮA DÒNG ĐỜI LẮT LÉO
1. Không quản chuyện bao đồng. Không quản chuyện tình cảm người ta. Không quản việc nhà người khác.
2. Nếu ai đó ghét bạn, mắng chửi bạn. Bạn cứ bình tĩnh nghe và mỉm cười với họ. Đó mới là cao nhân.
3. Trên đời này không có gì là miễn phí ngay cả khi nó được ghi là miễn phí.
4. Trong bất cứ mối quan hệ nào, nếu bạn nhận thấy mình không được tôn trọng, hãy ra đi cho dù là tình bạn hay tình yêu.
5. Học cách nói KHÔNG. Đừng lầm tưởng người tốt bụng là cái gì cũng nhận cũng vơ vào người. Điều đó chỉ làm cho người khác biến bạn thành con sen thôi. Cái gì cũng nên ở mức vừa đủ.
6. Đừng quá cảm tính hoặc lý tính. Giải quyết vấn đề phụ thuộc quá nhiều vào cảm xúc hoặc lý trí đều không hiệu quả. Học cách cân nhắc và tham khảo lời khuyên từ những người xung quanh sẽ giúp bạn có phương án tốt hơn.
7. Biết dừng lại đúng lúc trong các mối quan hệ. Khi hai người không còn tìm thấy tiếng nói chung hoặc một trong hai cảm thấy tình cảm mình dành cho đối phương không còn đủ để tiếp tục, đó là lúc bạn nên xem xét lại mối quan hệ để tránh gây tổn thương cho đôi bên.
8. Thế giới này, cũng chỉ có ngần đó người, mở báo ra đọc là tin tức của họ, mở tivi lên cũng là tin tức của họ, tụ tập bàn tán cũng là về họ, cảm giác như thế giới sinh ra là dành cho họ, họ có thể hô mưa gọi gió, không gì là không thể. Mục tiêu của bạn, nên là trở thành một trong số "ngần đó người".
9. Xã hội này, là cá nhanh nuốt cá chậm, chứ không phải cá chậm ăn đứt cá nhanh.
10. Nếu bạn hỏi bạn bè xung quanh một thứ gì đó, nếu 10 người, 9 người nói không biết, vậy thì, đây chính là cơ hội; nếu 10 người có tới 9 người biết, đây chính là một nghề.
11. Muốn tiến bộ, chỉ có thể đi học hỏi, kinh nghiệm thành công ít nhiều gì cũng đều bị bóp méo, thành công rồi, bạn muốn nói gì cũng được, kẻ thất bại không có quyền phát ngôn, nhưng, bạn có thể rút kinh nghiệm và tổng kết thông qua họ.
Học hỏi, không chỉ cần tiếp thu từ bản thân mà còn cần tiếp thu từ người khác.
12. Bất luận là khi nào cũng hãy nhớ tới hai chữ "tôn nghiêm", làm người phải có tôn nghiêm, có nguyên tắc, có giới hạn của bản thân. Nếu không, sẽ chẳng có ai tôn trọng bạn.
13. Khi bạn hoàn toàn tin tưởng một ai đó, bạn sẽ nhận được một trong hai kết quả: hoặc là một người tri kỉ thật sự hoặc là một bài học cay đắng để đời đến già.
14. Khi tôi đỡ bạn, bạn sẽ là chiếc cốc lành lặn. Khi tôi buông tay, bạn chỉ còn là những mảnh thủy tinh vỡ vụn. Bất luận là người yêu hay bạn bè, đáng trân trọng nhất chính là những người luôn ở cạnh ta khi ta buồn, đau lòng…
15. Về con số không, đó là một trạng thái tích cực. Mọi thành bại trong cuộc sống rồi cũng thuộc về dĩ vãng. Quá khứ có thể chống đỡ cho tương lai nhưng tuyệt đối không thể thay thế cho tương lai.
16. Khi khóc, không ai dỗ, bạn sẽ học được hai chữ mạnh mẽ. Khi sợ không ai ở bên, bạn sẽ học được hai chữ dũng cảm. Khi phiền muộn không ai hỏi, bạn sẽ học được cách chấp nhận. Khi mệt mỏi không có chỗ dựa dẫm, bạn sẽ học được cách tự lập.
17. Khi ông chủ nói bạn sai, bạn đừng đấu khẩu cũng đừng cúi đầu, khi đó bạn nên cười rồi nói mình sẽ sửa đổi.
18. Có những việc bản thân mình biết là được rồi, đừng cứ tưởng rằng cả thế giới này chỉ có bạn hiểu còn người khác không hiểu, đồ ngốc, người ta đều biết, chỉ là không nói đó thôi.
19. Thay từ "không" chưa nói ra khỏi miệng thành: "Việc này cần thời gian", "tôi sẽ cố hết sức", "tôi không chắc", "khi tôi quyết định, sẽ gọi điện cho anh"...
20. Sống một mình tuy rất khó, nhưng buộc phải học cách sống một mình, không thể dựa dẫm vào người khác, tránh khi những người quanh bạn rời bỏ bạn, bạn vẫn có thể sống thật tốt.
21. Nếu đồng nghiệp của bạn cũng biết tài khoản facebook của bạn, vậy thì đừng có cái gì cũng đăng lên facebook nữa; nếu cấp trên có trong danh sách bạn bè của bạn, vậy thì hạn chế đăng tải những nội dung giải trí không liên quan đến công việc là tốt nhất, cài đặt theo nhóm có lúc cũng không tiện.
22. Có những lúc đã biết rõ nhưng vẫn cần hỏi, như: Nhẫn kim cương của chị chắc đắt lắm! Có lúc, cho dù có muốn biết thế nào cũng không thể hỏi, như: Bạn bao nhiêu tuổi?
Theo: Thầy Lê Thẩm Dương
6 notes · View notes
janeduong0510 · 6 months ago
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
# vị đắng
Hôm vừa rồi tôi vừa trải qua một đợt đau bao tử tuy không phải là tồi tệ nhất, nhưng mỗi khi nó xảy ra, mọi thứ xung quanh đột nhiên thay đổi. Những thói quen hằng ngày đều trở thành nguyên nhân, và dù không muốn thừa nhận thì bản thân thực sự chưa quá giỏi trong việc chăm sóc chính mình.
Và rồi thì cơn đau nào cũng qua, tôi lại hình thành một vài thói quen mới trong giai đoạn này. Mỗi sớm dậy sớm hơn, để được uống một ly cà phê đen quen thuộc, tôi phải cho chiếc bụng của mình một vài mẩu bánh để lắp đi sự trống trải, để có được sự hưng phấn về cảm xúc, tôi phải chấp nhận để chậm chạp thay đổi một vài thứ trong đời.
Vị đắng của cà phê luôn là thứ dư vị kì lạ nhất, có lúc cảm thấy chúng thực sự tệ đến độ phun phèo phèo chỉ sau một ngụm. Có khi lại chẳng thấy chút đắng nào mặc tình mặc sức ai cũng bảo eo cái đó khó uống kinh....
Tôi thấy mình cũng lạ, cùng là vị đắng nhưng có cái thích có cái không. Giống như việc ghét cái đắng của khổ qua, mà lại yêu thương vị đắng ngắt của rau đắng...
Cuộc đời nhiều khi chẳng phải rõ mồn một trắng đen, cứ phải khó hiểu đến chết đi được thì mới gọi là đời mà nhỉ ..
J./
Ghi chép 28.05.24
9 notes · View notes
huongduabentre · 25 days ago
Text
Uống nước dừa vào buổi tối có nên không? 6 công dụng thần kỳ của nước dừa
Nước dừa là không chỉ là một loại nước giải khát giúp xua tan đi cái nóng những ngày hè mà còn có nhiều công dụng tốt cho sức khỏe.Tuy nhiên uống nước dừa vào buổi tối có nên không? Uống nước dừa buổi tối​ là câu hỏi được rất nhiều bạn quan tâm. Trong bài viết này, Hương Dừa Bến Tre sẽ chia sẻ với bạn có nên uống nước dừa vào buổi tối có nên không cũng như những công dụng thần kỳ của nước dừa.
6 công dụng của nước dừa đối với sức khỏe
Giảm cân
Tumblr media
Nước dừa là thức uống hỗ trợ giảm cân hiệu quả vì chứa ít calo nhưng giàu khoáng chất. Một cốc nước dừa cung cấp chỉ khoảng 46 calo nhưng lại giàu chất xơ, kali, protein và vitamin C, giúp tăng cường trao đổi chất, cải thiện tiêu hóa, và hỗ trợ đốt cháy mỡ thừa, hạn chế tích tụ chất béo. Ngoài ra, nước dừa còn giúp giảm cholesterol xấu bằng cách chuyển hóa chúng thành axit mật để bài tiết ra ngoài, từ đó giảm nguy cơ tắc nghẽn động mạch, hỗ trợ sức khỏe tim mạch.
Giảm căng thẳng và lo lắng
Nhờ chứa magie và các chất chống oxy hóa, nước dừa có khả năng làm dịu thần kinh, giúp giảm bớt căng thẳng và lo lắng. Khi uống nước dừa, bạn có thể cảm nhận sự thư giãn và thoải mái, giúp cải thiện tinh thần sau những ngày căng thẳng.
Tốt cho tim mạch
Nước dừa giàu kali và chất điện giải, giúp điều hòa huyết áp và giảm nguy cơ mắc các bệnh liên quan đến tim mạch. Sử dụng nước dừa thường xuyên có thể hỗ trợ tim khỏe mạnh và cải thiện tuần hoàn máu.
Tăng cường hệ miễn dịch
Với các vitamin và khoáng chất, đặc biệt là vitamin C và các chất chống oxy hóa, nước dừa giúp tăng cường khả năng chống lại bệnh tật của cơ thể, bảo vệ bạn khỏi các bệnh nhiễm trùng thông thường.
Tumblr media
Nước dừa có tác dụng dưỡng ẩm và chứa các chất chống lão hóa tự nhiên. Vitamin C trong nước dừa giúp làm sáng da, ngăn ngừa mụn và hỗ trợ giảm nếp nhăn, giúp da luôn căng mịn và tươi trẻ.
Cung cấp năng lượng
Là nguồn cung cấp năng lượng tự nhiên, nước dừa giúp bù đắp các chất điện giải bị mất sau khi vận động mạnh. Nhờ chứa nhiều khoáng chất như kali và magie, nước dừa mang đến nguồn năng lượng sảng khoái, hỗ trợ phục hồi nhanh chóng.
Uống nước dừa vào buổi tối có nên không?
Câu hỏi “Có nên uống nước dừa vào buổi tối không?” là điều nhiều người thắc mắc. Uống nước dừa vào buổi tối có thể mang lại nhiều lợi ích cho sức khỏe, nhưng nếu bạn có vấn đề về đường ruột, nên cân nhắc trước khi uống để tránh cảm giác khó chịu. Thay vào đó, thời điểm tốt nhất để uống nước dừa là vào buổi sáng sau khi ăn, khi cơ thể có thể hấp thụ tốt hơn.
Buổi tối có nên uống nước dừa​? Nếu bạn muốn thư giãn và cải thiện giấc ngủ, nước dừa có thể là lựa chọn tuyệt vời. Nhờ chứa magie và tryptophan, nước dừa giúp cơ thể thả lỏng và giảm căng thẳng, hỗ trợ giấc ngủ sâu hơn. Tuy nhiên cần uống 1 ly nước dừa trước 2 3 tiếng trước khi ngủ bạn nhé!
Tuy nhiên, nếu bạn đang hướng đến mục tiêu giảm cân, uống nước dừa vào buổi tối có thể không phải là thời điểm lý tưởng. Nước dừa có chứa một lượng calo và đường tự nhiên nhất định, nên nếu tiêu thụ nhiều vào buổi tối có thể dẫn đến việc nạp dư năng lượng, ảnh hưởng đến mục tiêu giảm cân.
Trong trường hợp bổ sung dinh dưỡng để tăng cường sức khỏe, bạn có thể uống nước dừa vào bất kỳ lúc nào trong ngày. Tuy nhiên, việc uống nước dừa ngay trước khi đi ngủ có thể khiến bạn phải thức dậy vào ban đêm để đi vệ sinh, làm gián đoạn giấc ngủ.
Một số lưu ý khi uống nước dừa
Tumblr media
Không uống quá nhiều mỗi ngày: Nước dừa rất tốt nhưng không nên uống quá nhiều trong một ngày, đặc biệt là nếu bạn có vấn đề về thận. Tốt nhất là giới hạn khoảng 1-2 cốc mỗi ngày để tránh ảnh hưởng đến hệ tiêu hóa.
Uống nước dừa tươi: Nên uống nước dừa tươi ngay sau khi chặt để giữ nguyên hương vị và các chất dinh dưỡng. Nước dừa để lâu sẽ mất dần đi dưỡng chất và có thể bị vi khuẩn xâm nhập.
Tránh uống khi đói: Uống nước dừa khi bụng rỗng có thể gây cảm giác khó chịu và ảnh hưởng đến hệ tiêu hóa đặc biệt là các bạn bị đau bao tử, uống khi đói sẽ khiến bị khó chịu. Tốt nhất là uống sau khi ăn khoảng 1-2 giờ.
Không uống khi cơ thể lạnh: Nước dừa có tính mát, vì vậy khi bạn đang bị lạnh hoặc vừa tập thể dục nặng xong, không nên uống ngay vì có thể gây ra đau bụng.
Không uống vào buổi tối muộn: Nước dừa lợi tiểu, nếu uống vào buổi tối muộn có thể làm bạn đi tiểu nhiều lần trong đêm, ảnh hưởng đến giấc ngủ.
Phụ nữ mang thai cần cẩn thận: Mặc dù nước dừa tốt cho phụ nữ mang thai, nhưng trong một số trường hợp như dạ dày yếu hoặc đang trong ba tháng đầu thai kỳ, nên hỏi ý kiến bác sĩ trước khi uống.
Người bị cao huyết áp cần lưu ý: Nước dừa chứa kali, có thể giúp giảm huyết áp, nhưng nếu bạn đang dùng thuốc hạ huyết áp thì cần hỏi ý kiến bác sĩ để tránh việc huyết áp giảm quá nhiều.
Bài viết này, chúng tôi đã chia sẻ các công dụng của nước dừa và giải đáp thắc mắc của bạn đọc về việc uống nước dừa vào buổi tối có nên không. Nước dừa là thức uống giàu dinh dưỡng, nhưng việc uống vào buổi tối cần được cân nhắc để tránh ảnh hưởng đến giấc ngủ và sức khỏe tiêu hóa. Hy vọng bài viết đã cung cấp cho bạn những thông tin hữu ích để tận dụng tối đa lợi ích của nước dừa một cách an toàn và hiệu quả.
2 notes · View notes
babycung · 2 months ago
Text
Dấu Hiệu Đi Sinh : Top 1 Các Dấu Hiệu Cho Bà Bầu Nhận Biết
Khi thời điểm đi sinh đến gần, các mẹ bầu thường lo lắng và mong muốn nhận biết rõ ràng các dấu hiệu đi sinh. Việc nhận biết sớm những dấu hiệu này không chỉ giúp mẹ chuẩn bị tâm lý mà còn đảm bảo an toàn cho cả mẹ và bé. Hãy cùng tìm hiểu những dấu hiệu đi sinh phổ biến dưới đây.
Tumblr media
1. Mẹ bầu xuất hiện cơn co thắt chuyển dạ
Top 1 những dấu hiệu đi sinh rõ ràng nhất đó chính là sự xuất hiện của các cơn co thắt hay còn được gọi là cơn gò. Những con co thắt này thường có cường độ mạnh hơn và gần nhau thơi theo mức độ thời gian.
Nếu các mẹ bầu cảm thấy những cơn gò này ngày càng đau và nhanh mà không hề thuyên giảm đi sau khi đã thay đổi vị trí ngồi hoặc nằm hoặc là đã nghỉ ngơi thì đây có thể là dấu hiệu các mẹ bầu đang bước vào giai đoạn chuyển dạ. ở giai đoạn này cá cmej bầu cần được chuyển đến bệnh viện gần nhất để bác sĩ kịp thời theo dõi tình trạng của mẹ và bé.
2. Mẹ bầu bị rỉ nước ối
Đây chính là dấu hiệu sắp sinh rõ ràng nhất ở các mẹ bầu đang mang các thiên thần nhỏ bắt đầu chuyển dạ và sắp sinh ra em bé. Quá trình phát triern của thai nhi đều nằm trong một túi chất lỏng bảo vệ còn được gọi là túi ối, khi túi ối vỡ có nghĩa là em bé chuẩn bị chào đời. Ngoài ra chị em còn thắc mắc rằng vỡ ối thì có đau không?
Để trả lời cho câu hỏi này Baby Cưng sẽ nói như sau, cảm giác vỡ ối ở mỗi thai phụ là không giống nhau có thể đau hoặc không đau do hoàn cảnh hoặc tùy cơ địa. Mẹ bầu sẽ cảm nhận được rằng có 1 dòng nước chảy ra nhanh và mạnh , đột ngột tuôn ra từ bụng nhưng không thể kiểm soát được.
Ở một số những trường hợp hi hữu khác thì mẹ bầu có thể chỉ cảm thấy nước chảy ra thành dòng nhỏ, chầm chậm xuống bên dưới chân. Vấn đề cực kì quan trọng ở đây là mẹ bầu phải phân loại được đâu là nước tiểu và đâu là nước ối để tránh trường hợp không đáng xảy ra. Nếu các mẹ bầu có nghi ngờ rằng mình bị vỡ ối thì nên đến bệnh viên gần nhất hoặc các trung tâm y tế có khoa sản để giải quyết kịp thời.(1)
ThS.BS Nguyễn Thị Quý Khoa, Phó khoa Sản – Trung tâm Sản Phụ khoa Bệnh viện Đa khoa Tâm Anh TP.HCM cho biết: “Tùy tình trạng thai kỳ mà lượng nước ối có thể chảy nhiều hay ít, chảy thành dòng hay nhỏ từng giọt và có màu trong suốt hoặc vàng nhạt. Khi vỡ ối, mẹ bầu nên ghi lại thời gian vỡ ối, lượng nước ối cũng như màu sắc và gia đình nên đưa đến ngay bệnh viện. Đặc biệt, thai phụ nên thận trọng nếu bị vỡ ối non trước tuần 37 của thai kỳ”.
Vỡ ối ở bất kỳ thời điểm nào đều có thể ảnh hưởng đến thai nhi và tạo điều kiện cho vi trùng, vi khuẩn xâm nhập. Ở những mẹ bầu đã đủ 37 tuần thai trở lên thì việc sinh nở sẽ diễn ra trong vòng 12 – 24 giờ tới. Tuy nhiên, nếu mẹ bị vỡ ối mà vẫn không thể sinh thường, các bác sĩ thường can thiệp bằng phương pháp sinh mổ để đảm bảo an toàn cho thai nhi. Đặc biệt, tình trạng vỡ ối để càng lâu thì nguy cơ nhiễm trùng cho bé càng cao.
3. Mẹ bầu xuất hiện nhiều dịch âm đạo
Trong giai đoạn cuối của thai kỳ, dịch âm đạo hay còn gọi là nút nhầy có thể trở nên nhiều hơn và có thể xuất hiện màu hồng hoặc nâu. Điều này có thể là dấu hiệu của việc cổ tử cung mở và có thể báo hiệu rằng bạn sẽ sớm đi sinh.
Nút nhầy là một khối chất nhầy dày nằm tại lỗ cổ tử cung, được hoạt động như một hàng rào ngăn chặn vi khuẩn, virus và các nguồn lây nhiễm khác đi vào tử cung. Vào khoảng tuần 37 – 40 của thai kỳ, mẹ bầu sẽ thấy âm đạo tiết ra chất nhầy hồng hoặc hơi đỏ, đây chính là hiện tượng mất nút nhầy cổ tử cung nhằm “dọn đường” cho trẻ chào đời.
Dịch nhầy thường sẫm màu hoặc màu hồng, có một ít máu. Đây là dấu hiệu sắp sinh cho thấy trong một vài ngày tới, em bé sẽ chào đời. Tuy nhiên, thời gian giữa việc mất nút nhầy và thời gian bắt đầu thực sự chuyển dạ là không cố định. Một số mẹ bầu có thời gian từ khi mất nút nhầy đến khi đi vào chuyển dạ chỉ trong vòng vài giờ hoặc vài ngày, tuy nhiên, ở một số khác việc sắp sinh thật sự có thể xuất hiện 1-2 tuần.
Theo bác sĩ Quý Khoa, nếu dịch nhầy chứa nhiều máu (gần giống như khi mẹ bầu có kinh), đây có thể là một dấu hiệu chuyển dạ nguy hiểm, mẹ bầu cần phải đến bệnh viện ngay để được thăm khám và xử trí kịp thời.
Trong trường hợp, nếu thai kỳ đã đủ tháng và mẹ bầu mong muốn gặp bé yêu song vẫn chưa có hiện tượng sắp sinh, bạn có thể tham khảo ý kiến bác sĩ để được áp dụng các phương pháp khởi phát chuyển dạ.
4. Mẹ bầu cảm giác đau lưng và áp lực vùng chậu
Khi thời điểm đi sinh gần kề, nhiều mẹ bầu cảm thấy đau lưng và áp lực ở vùng chậu. Cảm giác này thường xuất hiện khi thai nhi di chuyển xuống dưới, chuẩn bị cho việc ra đời. Khi sắp sinh, bạn sẽ cảm thấy những cơn chuột rút xuất hiện thường xuyên hơn.
Đồng thời, tình trạng đau mỏi hai bên háng hoặc vùng lưng sẽ trở nên nghiêm trọng hơn, đặc biệt nếu là lần đầu tiên bạn mang thai, các dấu hiệu chuyển dạ sắp sinh nhận biết sẽ rõ ràng hơn. Nguyên nhân của tình trạng này là các cơ khớp ở vùng xương chậu và tử cung sẽ bị giãn, kéo căng ra để chuẩn bị cho thai nhi ra đời. (2)
5. Mẹ bầu cảm thấy thay đổi tâm trạng
Nhiều mẹ bầu cũng báo cáo rằng họ cảm thấy tâm trạng của mình thay đổi bất ngờ. Điều này có thể bao gồm cảm giác lo âu, hồi hộp hoặc thậm chí là cảm giác mệt mỏi trước khi đi sinh.
Kết luận
Việc nhận biết các dấu hiệu đi sinh sẽ giúp mẹ bầu chuẩn bị tâm lý và kịp thời đến bệnh viện khi cần thiết. Hãy luôn lắng nghe cơ thể mình và tham khảo ý kiến bác sĩ khi có bất kỳ dấu hiệu nào bất thường. Chúc các mẹ bầu có một hành trình sinh nở an toàn và suôn sẻ!
Tìm hiểu thêm : https://babycung.vn/
2 notes · View notes
meowww-dieng · 1 year ago
Text
Tumblr media Tumblr media
📣 📣📣 Em bé Nguyễn Minh Khuê, con của bố Nguyễn Trạch Chung, mẹ Cao T. T. Linh chào đời lúc 21h20 ngày 02/11/2023, cân nặng 3,4kg 🥰
Hình ảnh của Minh Khuê lúc mới chào đời và Minh Khuê sau đó 1 tuần tuổi 🤣
Hành trình đi sinh Minh Khuê của mẹ đã diễn ra vô cùng gian nan, nhưng kết thúc bằng một trái ngọt. Chỉ định đẻ thường chỉ huy đấy vì Minh Khuê không chịu chuyển dạ, kích sinh đủ cách mà vẫn thật lì lợm. Vậy là bác Hồ cho mẹ đẻ mổ, bởi mẹ cũng đã mệt, con thì không ra. Nhưng không sao mẹ vẫn phải chấp nhận để đánh đổi được gặp em.
Mẹ không nhớ nổi đã bao nhiêu mũi tiêm cứ chi chít trên người mẹ. Mẹ cứ mệt dần và đau đớn, mẹ cũng buồn vì điều này nhưng mẹ cũng có chút hy vọng cuối cùng.
Trên bàn mổ, tiếng dụng cụ, những cái lắc bụng, mùi thịt cháy, tiếng bắn lazer, còn phía trên người mẹ cứ run bần bật vì tác dụng phụ của tiêm. Bác sĩ gây tê cứ luôn phải hỏi han và test độ tỉnh táo của mẹ để hoàn thành ca mổ thuận lợi.
Nhưng bỗng một tiếng khóc từ bé xíu đến to dần, to oang cả phòng, mẹ bật khóc nức nở, chưa bao giờ mẹ khóc vì vui mừng đến thế, nước mắt mẹ cứ rơi không ngừng được và thầm cảm ơn em đã đến với mẹ.
Cho đến giờ và mãi về sau, chắc chắn mẹ không bao giờ quên được khoảnh khắc ấy, khoảnh khắc con chào đời.
Mình thì không biết mọi người thế nào, nhưng lúc ấy đúng là hạnh phúc như trên thiên đường, chưa bao giờ bản thân khóc vì vui mừng, chỉ có vui là vui, mà lần đầu tiên khóc nức nở vì con gái chào đời. Kiểu đúng như thế giới có thêm một em bé, thêm một cuộc đời, thêm một dòng nhân sinh.
Nhưng sau đó mẹ lại cảm thấy trùng xuống vì Minh Khuê chỉ được kề má với mẹ một lúc, nhanh lắm, chừng 10s. Y tá bế con và bảo: "Đây mẹ Linh thấy con ngoan chưa kìa, em bé bình thường nhé, mẹ Linh có vui không?" Và đó như được an ủi phần nào. Rồi y tá đưa con về cùng người nhà, về cùng bà và bố. Bố sẽ được da kề da với con.
Còn mẹ, mẹ vẫn phải ở lại, hoàn thiện ca mổ, vô phòng theo dõi rồi cứ thế thiếp đi. Mẹ cứ mê man tê liệt vì thuốc, mẹ cứ nhìn đồng hồ, ngỡ ngủ phải được mấy tiếng rồi nhưng mỗi lần dậy chỉ được 15 20'. Bác sĩ nói cố gắng cử động chân tay, khi nào nhấc được chân hoặc co lên sẽ cho mẹ về phòng.
Nếu như đối với sinh thường mẹ sẽ được theo dõi hoặc đợi khâu tầm 45' - 1h, thời gian ngắn hơn, được áp da với con luôn và về phòng cho con bú. Nhưng mẹ bị buồn từ lúc này, con phải đợi mẹ chừng 6 tiếng, 6 tiếng thật dài, bố ở ngoài thì lo lắng cho mẹ bên trong không biết ntn, con thì không được bú mẹ ngay và truyền các loại kháng sinh. Mẹ thấy Cam thật thiệt thòi vì có mẹ đã khó sinh rồi còn không được đáp ứng nhu cầu.
Nhưng trộm vía, em Cam đã ti bình luôn từ lúc đó, cho giờ mẹ vẫn song song cả 2, em không chê bình để ăn cho no, vậy là mẹ mừng, mẹ không còn trách bản thân mình nữa. Mẹ cố gắng vận động và gọi y tá rằng: "Bạn ơi, mình vận động co chân lên được rồi, mình nhớ con lắm cho mình về nhé!"
Vậy là kiểm tra và mình được về. Cảm giác sau mổ cũng đau nhưng thốn nhiều hơn. Mình dùng bơm truyền tự động giảm đau 48h sau mổ nên đỡ được cơn đau. Mình nhìn các mẹ bên cạnh không có cái đó, sau 2h hết tê các mẹ cứ kêu đau xì soạt lắm, nghĩ cũng thương. Mẹ quyết định dùng giảm đau mặc dù nó cũng mắc cơ, 3tr9 lận và sẽ bị ảnh hưởng sau này, mình chưa biết ảnh hưởng gì nhưng vẫn dùng thôi. Bởi mẹ đã quá mệt rồi, mẹ không muốn ám ảnh tâm lý thêm về việc đẻ nữa 🥲 (vì quá kinh khủng), mẹ đã đuối những cơn đau của việc kích sinh đẻ thường trước đó, mẹ muốn nghỉ, để về gặp con.
Trộm vía con đã thích nghi dần được, con bụ bẫm đáng yêu và quan trọng đối với mẹ, con khoẻ mạnh là mẹ yêu nhất.
Cam của mẹ sinh 02/11 và mẹ sinh nhật hôm sau 03/11, 2 mẹ con mình lại đỡ được một cái sinh nhật cho bố nhỉ 😂 mong là bố sẽ luôn yêu thương và chăm sóc 2 mẹ con thật tốt.
Chúng mình đều lần đầu làm bố và làm mẹ, đều lóng ngóng và tất cả trên sách vở chỉ là lý thuyết, có con mới vỡ ra nhiều điều hơn.
Mẹ thầm cảm ơn cuộc sống đã cho mẹ một em bé thật xinh, mẹ cảm ơn Cam nhé! Đã đến bên và chữa lành cho mẹ. Bố mẹ yêu con 🍊
11 notes · View notes
tamtrinh221291-blog · 3 months ago
Text
Thuốc trị đau bụng kinh hiệu quả vị cứu tinh của chị em phụ nữ
0 notes
tongochoanplus · 7 months ago
Video
youtube
Bị tắc kinh, rong kinh hay mất kinh phải làm sao?
0 notes
canaocobap · 6 months ago
Text
Tumblr media
Mình đang trên chuyến xe từ HN về ĐN. Lớp makeup trên mặt vẫn chưa tẩy đi. Kỳ sinh lý đến bất ngờ và ngày thứ 2 mình vẫn còn đau. Thế nhưng buổi sáng vẫn không từ chối được cốc bia (mình là phóng viên, có phải nữ tiếp rượu đâu?). Sáng sớm lại phải tiếp những câu không đâu của một người không-thể-dạy mình những điều mình muốn, chỉ luyên thuyên mãi về mẹ mình. Gia đình là ranh giới cuối cùng của mình. Mình chẳng có cảm xúc gì với mấy kẻ ngoại tình. Mưa lớn và sấm chớp bên ngoài cửa sổ. May là buổi trưa bỏ bụng được kha khá đồ ăn. Hôm qua bị Păng-xê mắng cậu Cá hư quá. Mình lang thang cả buổi tối đến nửa đêm lại vật vờ ở một quán cafe học bài. Mình không thấy khó chịu. Mình thấy cũng ổn. Nhưng lúc nãy lỡ đọc được một vài bài từ tháng 8 năm ngoái của bạn, mình thấy hỗn loạn kinh khủng. Phải kết thúc thế nào đây...
Rượu chè là kỹ năng mềm à? Không, nó là lựa chọn.
Đừng có mà mơ dập tắt được mình nhé.
Mình thật sự ổn với việc một mình. Păng-xê bảo mình thật sự là một con cá cứ thả trôi mình theo đại dương như vậy, không hề giống cậu ấy.
Lúc ông mai nhắn hỏi giờ để đón mình, mình thấy cảm động kinh khủng, y như lúc mình nhịn khóc để gọi ổng đón mình ở biển.
Sao tôi lại có một người bạn tốt như thế...
Nhưng mà mình vẫn bài xích lòng tốt quá...
Phải cố gắng sửa đổi thôi TvT
4 notes · View notes
tudiem · 7 months ago
Text
Mẹ lại ốm rồi.
Chiều nay qua cửa hàng mẹ, mẹ bảo tao vừa đau bụng tưởng như chết rồi. Tối nay hỏi thăm mẹ, mẹ vẫn đau. Chắc hôm sau về phải đưa mẹ đi khám, mong là chỉ cơn đau bụng dạ dày bình thường.
Từ chiều đến giờ em tưởng tượng ra cả tá viễn cảnh tiêu cực nhất, mẹ bệnh nặng, em thì thất nghiệp, bố thì bất lực. Eo ôi, chỉ nghĩ thôi mà em sợ hãi. Rồi em nghĩ có phải tất cả mọi thứ xấu nhất đang đổ xuống cùng lúc không. Liệu em có đang phải trả giá cho quyết định nghỉ việc bồng bột của mình, phải chăng em sai rồi không, em đang trả giá cho sự tiêu sài hoang phí hay sao. Đống suy nghĩ rối rắm cứ luẩn quẩn trong đầu em. Emd dã gửi CV tới 3 4 công ty, nhưng chưa 1 nơi nào phản hồi. Điều này khiến em dần hoang mang, sợ hãi, liệu em có thực sự kém cỏi vậy không. Nhỡ như, em không tìm được công việc. Nhỡ như mẹ bệnh nặng, tiền đâu mà lo. Em không còn chỉ là nỗi lo nữa, nó dần trở thành nỗi sợ. Nỗi sợ bóp nghẹt dây thần kinh em, thái dương nhức liên tồi. Sờ vào đầu em còn cảm nhận được cơn đau. Vì đâu em quyết định buông bỏ mọi thứ như thế, em cảm giác như cả thế giới ngoài kia đang cố gắng từng giây, từng phút, chỉ có em là ì ạch, lười biếng.
Em chẳng cho phép mình được 1 giấc ngủ ngon, em ép mình dậy sớm, vì nêdu dậy muộn thật lãng phí thời gian. Em chẳng xem phim vì em cứ lo âu như này tốn thời gian quá, em chẳng đọc sách vì em cứ nghĩ thời gian này em để dành để học tiếng Trung còn hơn. Loanh quanh, thế là chẳng gì ra hồn.
Mai bố về. Hai bố con chẳng nố chuyện với nhau. Em quá hèn nhát để thẳng thắn nói với bố về dự định của mình, em lo sợ bố còn chẳng thèm nghe em giải thích, rồi lại cãi nhau.
Điều duy nhất em ước bây giờ là bố mẹ đừng bệnh nặng. Bố mẹ có tuổi rồi, em nhận ra bệnh tật có thể đến với bố mẹ bất cứ lúc nào. Bố bán hàng ở cây xăng, còn bị thằng nhãi con khinh thường. Em thương bố, em cố gắng vùng vẫy để có thể trở nên giỏi hơn, để bố về hưu được tĩnh dưỡng, vui vầy. Nhưng mà khó quá. Em chẳng làm được gì cả, thậm chí bây giờ em còn đang thất nghiệp cơ mà.
Hi vọng mai đi khám, sức khỏe mẹ vẫn ổn. Em chỉ mong thế, em chỉ cầu có thế.
4 notes · View notes
writetomesblog · 1 year ago
Text
Anh trai lớn 4 tuổi tình cảm của mẹ
Con tôi đứa nào cũng trộm vía rất dễ và đáng yêu, tụi nó trong tháng hay đã ra tháng, những tháng đầu tiên, những năm đầu đời không hề khóc lóc, hay cười, dễ chịu, hay cười, ai bế cũng được, không bám hơi mẹ dù mẹ ẵm bế thường xuyên.
Đến khi con tôi thậm chí lên 3 tuổi, vẫn không hề bám mẹ như những em bé khác, có lẽ vì xung quanh là ông bà chăm sóc, thương yêu, em bé có thể chơi với ai cũng được. Có đợt tôi phải đi công tác Hàn Quốc hơn 1 tuần, em bé ở với ông bà nội, ba cũng chỉ qua thăm cuối ngày chứ không về ngủ với ba, khi tôi call video cho con, em bé cũng chỉ biết là mẹ vậy thôi chứ không đòi không khóc bao giờ, nhiều khi còn không thèm nói chuyện với mẹ vì muốn chơi.
Đến khi tôi có bầu em bé thứ 2, anh hai đã biết có em, cũng hay nói em trong bụng mẹ, nhưng cũng không bám mẹ, vẫn ham chơi.
Vậy mà khi tôi mang em bé về nhà, anh hai bắt đầu giữ mẹ, bám mẹ, đi đâu cũng sợ mẹ đi mất, rất tội nghiệp.
Tôi biết con trai lớn thì nó đã biết về mẹ, biết đòi mẹ, biết tủi thân nên lúc nào tôi cũng ưu tiên cho con lớn hơn. Còn em bé nhỏ hơn cần chăm sóc nhưng chưa biết về mẹ, người khác có thể ẵm giúp nên cứ lúc nào mà anh hai đòi tôi cũng ưu tiên dỗ anh hai trước, vậy mà khi nào tôi ôm em bé thi anh hai cũn tò tò theo sau, mẹ đi đâu, anh hai đi theo đó, mẹ ngồi xuống, anh hai ngồi kế bên rồi lấy tay khều cầm được ngón tay của mẹ. Có khi mẹ phải ẵm em bé, anh hai bên cạnh năm nhắm mắ nhưng tay hay chân phải kêu lấy chạm vào mẹ mới yên tâm. Hay đi tò tò theo mẹ thỉnh thoảng lại nói "mẹ ơi thương con đi" nghe thấy thương kinh khủng.
Đi ngủ cũng phải mẹ dỗ em bé ngủ, xong anh hai sẽ chờ mẹ xuống ôm anh ngủ, xong mẹ lại lên ngủ với em bé. Đêm dậy cho em bé bú, anh hai giựt mình khóc đòi mẹ lại lo chạy xuống ôm anh hai. Cứ vòng lên vòng xuống cả đêm, sáng dậy đi làm.
Ngày nào ngoài công việc ra thi về là chăm 2 đứa con, chăm nhà cửa, ...mọi thứ bận bù đầu nhưng lại thấy đây có lẽ là khoảng thời gian hạnh phúc nhất. Con trai lớn 4 tuổi, cái độ tuổi nhiều lý sưj, nhiều sự quan sát và tình cảm lắm. Nói chuyện chăm lo cho các con, được hưởng tình cảm của gia đình, thấy mình như mạnh mẽ nhiều hơn và lúc nào cũng cảm ơn sự may mắn này mà cuộc đời ban cho.
Cuối tuần, con ăn hết thức ăn mình nấu, uống sữa tắm rửa đầy đủ xong việc là thấy mãn nguyện, có thể vui vẻ đi dọn nhà cửa, nấu cơm tiếp.
Mong con vẫn luôn tình cảm và khoẻ mạnh, đừng ốm đau.
2 notes · View notes
buddhistbooks · 9 months ago
Text
Tumblr media
Cảnh giới cao của cuộc sống: Biết đủ, biết điểm dừng, biết lẽ phải
Làm người, có ba cảnh giới tưởng đơn giản nhưng lại khó đạt được, đó chính là: Điết đủ, biết điểm dừng và biết lẽ phải. Biết đủ để thấy đời hạnh phúc, biết điểm dừng để tiến xa hơn, biết lẽ phải để đi trên con đường chính Đạo, cuối cùng đạt được sự khoái đạt, ung dung và thoải mái.
Biết hài lòng
Có câu nói: “Chim hồng tước làm tổ trong rừng sâu, chuột uống nước sông mà no bụng.”, có nghĩa rằng, chim hồng tước chỉ cần sự tự do, có cành cây để làm nơi ở trong rừng, con chuột chỉ cần uống nước sông, cốt là có thể đỡ khát, no căng cái bụng, thế là đầy đủ, mãn nguyện.
Đối với con người thì không phải vậy, con người thường chạy đua với nỗi lo “cơm, áo, gạo, tiền”. Thế nhưng, dù có nhiều tiền đến mấy cũng không ăn quá 3 bữa chính trong một ngày.
Đời người vốn dĩ không hề đau khổ, đắng cay, bất quá chỉ vì con người truy cầu quá nhiều, lòng người vốn dĩ không mỏi mệt, mệt là bởi vì luôn cảm thấy không đủ. Con người khi đến với thế gian là hai bàn tay trắng, không đem theo thứ gì, khi từ giã cõi tạm cũng trống rỗng, hư không. Duy chỉ có hài lòng, biết đủ với cuộc sống hiện tại, mới cảm nhận được hạnh phúc đích thực.
Vào thời Minh có một người tên là Lão Trương, xuất thân từ một gia đình nghèo khó, ông dạy con trai nỗ lực học tập và làm việc chăm chỉ, với ông, hàng ngày có cơm ăn, áo mặc, như vậy là đủ. Mỗi ngày, Lão Trương thường thắp hương cầu nguyện, tạ ơn ông Trời đã ban cho mình một ngày bình an. Vợ ông cảm thấy khó hiểu, bèn cười nhạo ông: “Ngày ba bữa với cháo, với rau, phúc đức cái nỗi gì cơ chứ?”.
Lão Trương từ tốn trả lời: “Điều may mắn thứ nhất, chúng ta đang sống trong thời hòa bình, thịnh vượng. Điều may mắn thứ hai, người già, trẻ trong nhà đều có cơm ăn áo mặc, không bị đói và lạnh. Điều may mắn thứ ba là, trong nhà không có ai nằm trên giường bệnh,…, đây lẽ nào không phải hạnh phúc sao?”
Làm người nên noi gương Lão Trương, không lưu luyến quá khứ, không nhún nhường trước hiện tại, không lo lắng về tương lai, luôn thản nhiên và hạnh phúc với những gì bản thân đang có.
Khổng Tử có 3000 đệ tử, nhưng ông hài lòng nhất về đệ tử Nhan Hồi, không chỉ có tấm lòng ham học, dù cho hoàn cảnh sống không mấy thuận lợi nhưng vẫn luôn lấy niềm yêu thích học hành, lấy đủ làm niềm vui.
Một người giàu có, nếu không biết đủ và hài lòng, sẽ sống mãi trong lo lắng, u sầu, cuộc sống sẽ không có niềm vui và sự như ý.
Biết điểm dừng
Trong “Kinh Dịch” có nói: “Khi nào dừng thì dừng, khi nào hành thì hành”, nghĩa là biết lựa sức mình, dừng lại đúng lúc và đúng thời điểm, như vậy tiền đồ mới có thể tươi sáng. Nếu không biết điểm dừng, thì cuối cùng cũng tự rước họa vào thân.
Có một vị thiền sư tu hành trên núi, nổi tiếng xa gần, rất nhiều người xuống núi tìm ông để cầu Đạo.
Ngày nọ, có một cậu thanh niên ghé thăm, đúng lúc thấy vị thiền sư đang gánh nước lên núi. Cậu quan sát lượng nước trong hai thùng gỗ của Thiền sư không đầy, chỉ có một nửa, liền thấy rất tò mò, cậu liền hỏi vị Thiền sư: “Tại sao Ngài không đổ thêm nước?”
Vị thiền sư mỉm cười, và nói với cậu thanh niên: “Con xem, ta đã đổ vừa lượng nước vào hai cái xô. Nếu như ta đổ đầy sẽ rất khó di chuyển, trên đường đi nước sẽ dễ bị tràn ra. Nếu thêm lượng nước là ngoài khả năng cũng như nhu cầu của ta”.
Cậu thanh niên suy ngẫm hồi lâu rồi hiểu ra: Một người có thể làm bao nhiêu thì làm bấy nhiêu, tất cả đều tùy sức mà lành, nếu quá phạm vi năng lực của bản thân, thì cuối cùng sẽ tự chuốc lấy thất bại mà thôi. Làm người, không chỉ cần biết bản thân mình thực sự cần gì, mấu chốt là cần biết khả năng của bạn thân ở đâu.
Khi về già, cần hiểu rằng sức khỏe đã không thể như trước, đừng cố tỏ ra cứng cỏi trước mặt mọi người, mệt rồi thì hãy cho phép bản thân được nghỉ ngơi, khi dục vọng nhiều quá, hãy hiểu rằng thực lực của bản thân không đủ, lúc đó, hãy nên tự hạ thấp đi tiêu chuẩn và kì vọng của bản thân, thay vì là cứ chấp nhất vào con đường và mục tiêu “quá sức” đối với chính mình.
Biết điểm dừng không phải là hèn nhát hay yếu nhược, đôi khi cũng là một sự dũng cảm. Chính là “khi cần làm thì hãy làm, khi cần dừng thì hãy dừng”, cần lựa sức mình.
Trên thế gian này, danh lợi là vô biên, phiền phức cũng đầy rẫy, khó nạn liên miên, chỉ có cách “biết người, lượng sức mình”, biết cách dừng lại đúng thời điểm, như vậy mới có thể tìm được chốn bình yên trong tâm hồn.
Biết lẽ phải
Cái được gọi là biết điều, biết lẽ phải, chính là không nói về thành tựu trước mặt người kém, không tỏ ra bản thân giàu có trước người có hoàn cảnh khó khăn, không bàn về việc bản thân có sức khỏe tốt trước người có thân thể yếu ớt. Làm người, cần học cách khiêm tốn. Trên thực tế, luôn có những người luôn cho mình là đúng, cao minh và xuất sắc hơn người, kiểu người này luôn tỏ ra mình có bản sự và xuất chúng, nhưng kì thực là không biết lẽ phải.
Có một câu nói rất hay: “Trời không tự khoe mình cao, đất không tự khoe mình dày”.
Những người không suy xét đến cảm nhận của người khác, luôn chủ động khoa trương bản thân, kì thực là biểu hiện của người có EQ thấp.
Người biết điều và lẽ phải, họ biết lựa chọn và nói những lời nên nói, làm những điều nên làm, hiểu được cảm nhận của đối phương, bởi vậy, mọi người thường vui vẻ khi được kết giao với họ. Cuộc sống là quá trình tích lũy dần dần và liên tục, vì vậy chúng ta cần phải liên tục “phủi bụi” trong tâm hồn.
Làm người biết đủ và hài lòng, sẽ cảm nhận được sự thản nhiên, bình an trong tâm hồn, tích về cho mình thật nhiều phúc báo vì tấm lòng luôn khoáng đạt, rộng mở.
Làm người biết tiến lên và dừng lại đúng lúc sẽ tránh được nhiều tai họa, biết lựa sức mình để làm nên những điều lớn lao.
Làm người biết lẽ phải trên đời, không tự khoe khoang, không tự phô trương, luôn vui sống hòa thuận, sẽ có một cuộc sống tốt đẹp, thuận lợi.
Lan Hòa biên tập/Theo Vandieuhay.
6 notes · View notes