#Áo bóng đá mới
Explore tagged Tumblr posts
nhanam · 1 year ago
Text
Trong một thế giới không tương lai...
❝Trong một thế giới không tương lai thì mỗi lần chia tay một người bạn là một lần chết, mỗi nụ cười là nụ cười cuối cùng. Trong một thế giới không tương lai thì bên kia của hiện tại là hư vô và con người bám lấy hiện tại như bám vào một mỏm đá.
Tumblr media
Trong một thế giới không tương lai ta cũng không thể biết ai sẽ trúng thưởng giveaway lần này!
Đầu tuần hứng khởi, xin được mở cuộc ghi là giveaway đọc là lì xì đầu năm tới những người dùng tumblr hẳn đang ngỡ admin này đã xù.
Món lì xì này tuy nhỏ mà lại chỉ có một, không những vậy còn đính kèm phụ kiện bí mật chỉ người may mắn nhận được mới biết hihi
Lì xì công khai: 1 cuốn Những giấc mơ của Einstein (Alan Lightman – Lê Chu Cầu dịch)
Cuốn này mới được Nhã Nam tái bản, bìa sci-fi hiện đại tràn đầy cầu kỳ, nhưng bản tớ tặng là bản bìa cũ, vintage đơn sơ mà mộc mạc - tớ may mắn tìm mua được ở một tiệm sách cũ, mối duyên này giờ mong được chuyển tiếp tới một bạn may mắn khác. Năm mới ta cùng tôn vinh cách những cuốn sách tìm đến với mình ngẫu nhiên và tùy duyên như vậy nhé.
Giới thiệu một chút về Những giấc mơ của Einstein. Đây không phải một tiểu luận khoa học về thời gian, lại càng chẳng phải tiểu sử Einstein, mà là một tiểu thuyết theo đúng nghĩa của từ này. Nhân vật chính của nó, bởi vậy, cũng không phải Einstein (bản thân Einstein chỉ là một hình bóng xa xôi làm nền). Những giấc mơ về thời gian của Einstein, hay chính xác hơn, thời gian mới là nhân vật chính ở đây.
Bằng trí tưởng tượng phong phú, Alan Lightman đã tạo ra những thời huống hết sức lý thú và bất ngờ, cuốn người đọc vào vòng xoáy của thời gian muôn hình vạn trạng. Nếu thời gian không trôi theo đường thẳng, mà lại theo một đường tròn, nghĩa là mọi sự kiện đã trôi qua sẽ được lặp lại… Nếu thời gian có điểm tận cùng, thì người ta sẽ ứng xử ra sao khi đến gần cái thời điểm đ��nh mệnh ấy? Còn nếu con người là bất tử…
Còn dịp nào thích hợp hơn đầu xuân năm mới này để nghiền ngẫm, trăn trở và đau đáu về thời gian cũng như sự bất khả năm bắt nó?
Tumblr media
(1 phút quảng cáo cho nhà không tài trợ: Cuốn này thực sự thú vị, nhiệt liệt giới thiệu tới các bạn!)
Lì xì bí mật: 1 món quà bổ trợ cho công cuộc đọc sách
Luật chơi đơn giản thui: các bạn hãy tương tác với bài viết này và reply 1 con số may mắn <1000, sau một tuần tớ sẽ quay thưởng ngẫu nhiên.
Chúc các bạn may mắn, không chỉ trong màn giveaway hẻo quà này mà trong mọi màn mà cuộc đời sẽ vén lên cho bạn trong năm nay!
❝Ở cái quán nhỏ bày ngoài đường sáu cái bàn và những chậu hoa dã yên có một chàng trai ngồi uống cà phê, ăn bánh ngọt. Anh bình thản nhìn đường phố, thấy hai người đàn bà mặc áo thun cười nói, thấy người đàn bà đứng tuổi bên thành giếng, thấy hai người bạn không ngừng chia tay nhau. Trong lúc ấy một đám mây đen kéo qua thành phố. Nhưng chàng trai vẫn ngồi ở bàn. Anh chỉ có thể hình dung được hiện tại, mà hiện tại trong khoảnh khắc này là bầu trời âm u nhưng không mưa. Trong lúc ăn bánh uống cà phê, anh lấy làm ngạc nhiên rằng kết thúc của thế giới lại tối đen đến thế.
❝Rồi mưa. Chàng trai đi vào trong quán, cởi áo khoác ướt và ngạc nhiên rằng thế giới kết thúc trong mưa.
❝Anh nói chuyện với đầu bếp về món ăn, nhưng anh không chờ mưa tạnh vì anh không chờ gì cả. Trong một thế giới không tương lai thì mỗi khoảnh khắc đều là chung cục của thế giới. Sau hai mươi phút, mây đen kéo đi, tạnh mưa, trời lại sáng. Chàng trai trở lại bàn và ngạc nhiên thấy rằng thế giới kết thúc trong ánh nắng.
Tumblr media
53 notes · View notes
haridefauts · 5 months ago
Text
Tumblr media
Có lẽ anh đã biết câu trả lời của em thế nào, nên những gì anh viết đây, đã là thứ anh linh cảm, và chuẩn bị cho riêng em, nhưng chưa gửi đến.
Đêm hôm chia tay, em nói lại một điều đã từng nói rất nhiều.
"Chúng ta không thể đến với nhau !"
Anh thật buồn, thật chán nản. Có lẽ em không hiểu được, quyết định bỏ SG trở về, vì lý do gia đình, vì anh muốn nhổ đi cái gai trong lòng. Còn vì em, anh muốn chúng ta sẽ không mãi phải như thế này. Xa xôi, cách trở, và không thể bên nhau.
Anh muốn đưa em về gặp mẹ, anh muốn cùng em về quê hương em, anh muốn thấy khoảng sân lát gạch đỏ trong mơ, muốn thấy khu vườn em vẫn hay than thở. Và căn phòng mỗi khi em về, em ngồi đó, nhắn tin cho anh !
Sau khi đưa ra quyết định, anh đã cố gắng, cố gắng liều mạng làm việc, liều mạng phấn đấu vì tương lai. Lại dần tính toán những chuyện sau này.
Vì sao ?
Bởi vì em với anh, chúng ta như người hai thế giới [...]
Cuối cùng thì thế nào ?
Em đã cảm thấy rất buồn cười phải không?
Trước kia đối với em, có lẽ anh chỉ là một người khách qua đường, không là gì cả, còn đối với anh, thì rất khác.
Nếu em chưa từng xuất hiện, anh sẽ sống rất tốt, có lẽ cũng không vì thế mà hi vọng, để rồi thất vọng như bây giờ. Lời nói của em hôm ấy, em có người mới, như lưỡi dao chém vào tim anh, khiến anh chỉ biết im lặng. Không đau, không hận, chỉ cảm thấy chua xót mà thôi...
Dứt khoát chia tay như vậy, em không cần thương cảm, không cần mất mát, bởi vì không cần thiết, hoặc có khi em cũng không có cảm giác gì. Tất cả chỉ là anh tự huyễn hoặc.
Nhiều năm sau, có lẽ em sẽ còn nhớ đến anh, thậm chí ngẫu nhiên có chút chua xót, vậy thì sao chứ? Anh chẳng qua là một đoạn hình ảnh trong đời em, hình ảnh chỉ như thước phim nhạt, vĩnh viễn sẽ không đóng dấu trọng yếu nhất trong nội tâm của em.
Nhiều năm sau, quay đầu lại là cảnh còn người mất, Nguyễn Du, Quang Trung, những con đường xưa vẫn như cũ trầm mặc, không còn gặp lại em, người đã đi xa khỏi đời anh. Đoạn đường xưa bên hồ, vào một đêm thu nào đó, ngẫu nhiên có gió nổi lên, từng chiếc xe lác đác lướt qua, những chiếc lá vàng rơi rụng , để lại hai hàng cây trơ trọi kéo dài trên đường phủ đầy lá. Hoang vu và cô đơn, như cuộc đời này của anh.
Ai là khách qua đường trong sinh mệnh của ai
Lá vàng vương vãi trên đường, gió heo may se lạnh, ghế đá im lìm, không cần câu trả lời, không cần nói nhiều, phải không em ?
Trời đổ cơn mưa ngâu, phủ lên thảm lá hoang vu lần nữa, hoà tan mùi hương đêm, thêm một tia lạnh lẽo. Có lẽ vào một đêm như thế, anh sẽ tìm về chốn cũ, đứng dưới mưa, dừng chân một lát, để nhớ chốn này khi xưa còn có cố nhân, một cô gái đã từng nép mình trong áo khoác của anh mà hát lên khe khẽ. Kỷ niệm ấy, với em có lẽ là bé nhỏ không đáng kể, có phải không ?
Ta đã yêu như thế, tình yêu ấy bừng lên như pháo hoa, sau đó trở về bóng tối rồi lặng yên vĩnh viễn. Em vẫn vậy, với anh muôn đời như ngày đầu gặp gỡ. Chỉ là giờ đây gần trong gang tấc mà không chạm đến, cách xa như trời đất, không thể kéo lại.
Ta đã đi qua nhiều nơi, để lại dấu chân rất chậm, phủ bụi, rồi thời gian và người khác sẽ giúp em xoá đi mọi dấu vết.
Thật muốn ôm em lần cuối.
C'est la vie !
Sau này, anh sẽ chỉ là một dấu chấm nhỏ, trong nội tâm của em. Ngẫu nhiên em sẽ nghĩ đến, nhưng nhạt nhoà. Hoa có khi tàn, nhạn có khi trở lại, nhưng hồi ức về anh rồi sẽ phôi phai. Thời gian đầu sẽ khiến em khó chịu một chút, nhưng em sẽ quên nhanh, đừng suy nghĩ gì nhiều cả.
Hãy tin rằng em đã làm đúng, hãy sống vui và hạnh phúc cùng người em chọn...
Hôn em,
Kỷ niệm nhiều khi đẹp
Nhiều khi lại quặn lòng
Như đêm nay nhớ đến
Người yêu, em nhớ không
....
Anh đi bên hồ vắng
Dìu em tay trong tay
Con phố quen thinh lặng
Hè vương lá vàng bay
....
Đêm nay phố vẫn vậy
Vẫn ngõ nhỏ đèn vàng
Chỉ còn anh đứng đợi
Một đời...đã đi ngang !
20/6/2022 - From SGN to HAN with love !
TMA
Page Bình Minh Mưa
4 notes · View notes
hieuartist · 5 months ago
Text
Tumblr media
Cuộc sống
Tìm thấy những xinh đẹp nhỏ bé từ những điều bình dị của cuộc sống này.
Và mình thử ghi ra những điều làm mình vui vẻ, hạnh phúc, những điều mình đã thử trải nghiệm trong nhiều năm qua:
1.Là thưởng thức một món ăn ngon, đồ uống một cách chậm rãi.
2.Là ngắm những giọt mưa bên khung cửa sổ
3.Là một ngày trăng sáng đi dạo và quan sát mặt trăng tròn to
4.Một buổi chiều mát đi dạo ngắm hoàng hôn xuống những đám mây màu vàng va cam, những hàng cây dần tối màu đi
5.Cắm một bình hoa, pha một ly trà
6.Là nấu những món mình thích
7.Chăm sóc bản thân
8.Là niềm vui khi hoàn thành một công việc, về đúng gi���
9.Là thưởng thức một cuối tuần bên gia đình, người thân
10.Tắm biển
11.Bơi ở hồ bơi chung cư, ở nhiều hồ bơi khách sạn, resort khác nhau
12.Vẽ tranh
13.Chèo SUP, chèo thuyền, đi Cano
14.Đi cafe đi ăn một mình và tận hưởng khoảng thời gian một mình đó
15.Hát và học hát những bài mới
16.Xem phim Netflix
17.Có một giấc ngủ ngon sau nhiều giờ làm việc căng thẳng
18.Ngồi trên máy bay và ngắm mây ngoài cửa sổ
19.Leo núi và thức dậy trên đỉnh núi
20.Đi trecking, trời nắng và mưa bão, xuyên rừng và xuyên những cánh đồng cỏ, suối và những đồi trọc
21.Làm gốm
22.Chơi zipline
23.Đi xe lửa ngắm cảnh
24.Đạp xe 50km
25.Mua những thứ mình thích, cảm giác được lựa chọn và khi nhận hàng
26.Trượt patin
27.Đá banh
28.Bóng bàn
29.Tập gym
30.Học võ, boxing
31.Học yoga
32.Đi bộ quanh nơi mình ở và khám phá những quán mới
33.Thử đổi nhiều kiểu tóc khác nhau
34.Đi du lịch nhiều nơi, những nơi khác nhau có nhiều trải nghiệm đi lại, ăn uống, vui chơi, nhiều vô số, phong phú (Như thả đèn trời ở Chiang Mai, đi bộ cầu kính ở Trung Quốc, đến ngôi đền ở Siem Riep Cambodia, đi tàu lênh đênh để ra đảo ở Philippine, Đi xe bus từ Bangkok lên tận Pai ở Thái Lan, chèo Sup ở Huế, chơi Zipline ở Quảng Bình, đi thuyền ở Hội An, đạp xe, cắm trại ở Đà Lạt,..... còn nhiều vô số những kỷ niệm vui, những món ăn lạ mắt)
35.Thử nhiều phong cách quần áo, giày dép, túi xách
36.Làm từ thiện
37.Tạo bất ngờ cho người thân bằng những món quà
38.Đi bộ thể dục
39.Đá banh
40.Học Tiếng Anh, Tiếng Trung
41.Học trang điểm
42.Học thanh nhạc
43.Học vẽ
44.Sửa quần áo
45.Tiết kiệm và đầu tư tiền hiệu quả
46.Viết blog
47.Trồng cây: hoa hồng, sen đá, trầu bà, kim phát tài, ....
48.Tự mua nội thất decor cho chung cư của mình
49.Thử khởi nghiệp và thất bại
50.Ngắm pháo hoa vào ngày giao thừa
51.Babecue bãi biển
52.Đi spa chăm sóc da
53.Học những điều mới mỗi ngày
54.Dạy những điều đã học, đã làm cho người khác
55.Tâm sự với bạn bè, cho người khác lời khuyên
56.Cắm trại ở rừng thông Đà Lạt
57.Nằm võng
58.Lặn biển ngắm san hô
59.Đi thuyền thúng
60.Đi tàu từ đất liền ra đảo (Côn Đảo, Cù Lao Chàm, Coron Philippine)
61.Ở nhà một mình và tập trung thời gian cho bản thân
62. Dự đám cưới bạn bè
63.Đi ăn với bạn bè
64.Dự tiệc với đồng nghiệp
65.Nhận giải thưởng trong công việc, các cuộc thi
66.Nói chuyện, đi chơi với con gái
67.Gặp gỡ, ăn uống cùng gia đình bố mẹ, chị gái, các cháu
68.Nu��i cá cảnh
69.Chăm sóc người thân
70.Đi xe bus và ngắm đường phố
71.Giúp người khác qua đường, chỉ đường, ....
72.Trượt cỏ, trượt máng, trượt cát, ....
73.Đi patin
74.Đi nhà tuyết với con gái
75.Đọc sách
76.Nghe nhạc trong một ngày thảnh thơi
77.Nói chuyện hài với người thân
78.Ngồi không, nằm không làm gì cả
79.Là khoảnh khắc ghi lại những việc mình đã làm, đã đầu tư và thấy mình đã lựa chọn đúng, sử dụng tiền hiệu suất và để tiền phục vụ cho cuộc sống của mình
80.Tìm hiểu về nhiều nền văn hoá khác nhau và so sánh chúng
81.Ăn uống những món mới
82.Không quan tâm những gì người khác nói hay nghĩ về mình dù họ có những lời nói không hay, tiêu cực
83.Ghi lại thu nhập hàng tháng và cảm thấy biết ơn cuộc đời, biết ơn công việc đang có đã đem lại cho mình thu nhập đủ để phục vụ cuộc sống, đủ trải nghiệm và tiết kiệm, đầu tư, lo cho gia đình,.....
84.Chụp lại những điều xinh xinh trong cuộc sống hàng ngày
85.Ngồi trên xe cùng chồng đi chơi khắp nơi
86.Ngồi trên bãi cát trắng ở Côn Đảo ngắm biển và nghĩ về cuộc đời
87.Quay video, chụp ảnh và post facebook, instagram, tiktok
88.Được quay flycam cho 2 vợ chồng ở Phú Quốc
89.Tắm suối nước nóng
90.Ngồi cafe chill chill vào ngày cuối tuần lười biếng
91.Cho thuê nhà và được nhận tiền nhà
92.Nhận sổ hồng nhà
93.Đi cầu kính trong suốt trên đỉnh núi (Trung Quốc)
94.Đi thang máy trong núi (Trung Quốc)
95.Đi lễ nhà thờ
96.Tìm hiểu về tôn giáo
97.Đi chợ đêm
98.Những chuyến bay đi và về Gia Lai để thăm con gái
99.Ngồi quán cafe ngắm mưa
100.Đi biển hồ rồi xuống rừng thông
101.Đi qua những ngọn đèo ở Đà Lạt vào buổi chiều
102.Ăn những món ngon ở Huế, Hải Phòng, Hội An, Hà Nội
103.Cùng chồng nắm tay đi dạo và tâm sự
104.Cùng nhau giải quyết những vấn đề trong công việc, cuộc sống, khởi nghiệp
.
(Mình sẽ thêm vào list này khi có những trải nghiệm mới)
Tumblr media
2 notes · View notes
ht-sports · 7 months ago
Text
Áo Đội Tuyển Euro: Biểu Tượng Đam Mê Và Tự Hào Của Người Hâm Mộ
Tumblr media
Áo đội tuyển Euro là một trong những biểu tượng đam mê và tự hào của người hâm mộ bóng đá trên toàn thế giới. Đây không chỉ là một chiếc áo thể thao đơn thuần, mà còn là một biểu tượng văn hóa độc đáo mang trong mình những giá trị tinh thần sâu sắc.
Tiền thân và ý nghĩa của áo đội tuyển Euro
Áo đội tuyển Euro có tiền thân từ những b�� áo mà các cầu thủ đã mặc từ thập kỷ 1930. Với sự phát triển của bóng đá và sự trở thành sự kiện quan trọng hàng đầu trong lĩnh vực thể thao, áo đội tuyển Euro đã trở thành một phần không thể thiếu của mỗi đội bóng.
Áo đội tuyển Euro không chỉ là biểu tượng cho sự đoàn kết và tinh thần chiến đấu của đội bóng, mà còn mang trong mình ý nghĩa lịch sử và văn hóa đặc biệt. Mỗi áo đội tuyển Euro đều có thiết kế và màu sắc riêng biệt, phản ánh nền văn hóa và truyền thống của quốc gia mà đội bóng đại diện.
Thiết kế và màu sắc của áo đội tuyển Euro
Mỗi áo đội tuyển Euro đều có thiết kế riêng biệt, tạo nên sự đặc trưng cho từng quốc gia. Những thiết kế này thường lấy cảm hứng từ các yếu tố văn hóa và truyền thống của quốc gia, tạo nên một phong cách riêng.
Màu sắc của áo đội tuyển Euro cũng mang trong mình ý nghĩa sâu sắc. Mỗi màu sắc đại diện cho một giá trị và ý nghĩa khác nhau của từng quốc gia. Ví dụ, màu xanh lá cây thường được sử dụng để biểu hiện sự tươi mới và hy vọng, trong khi màu đỏ thường đại diện cho sự kiên cường và đam mê.
Sự lan tỏa của áo đội tuyển Euro
Áo đội tuyển Euro không chỉ được mặc bởi các cầu thủ và huấn luyện viên, mà còn là một món đồ yêu thích của người hâm mộ bóng đá. Người ta thường mặc áo đội tuyển Euro để thể hiện tình yêu và sự ủng hộ cho đội bóng yêu thích của mình.
Đặc biệt, trong các giải đấu lớn như Euro hay World Cup, áo đội tuyển Euro trở thành một trang phục phổ biến trong các sự kiện liên quan đến bóng đá. Người ta thường thấy hàng ngàn người mặc áo đội tuyển Euro hò reo, cổ vũ và tạo nên không khí sôi động và cuồng nhiệt.
Áo đội tuyển Euro và kỷ niệm lịch sử
Áo đội tuyển Euro không chỉ là một chiếc áo thể thao thông thường, mà còn mang trong mình những kỷ niệm lịch sử quan trọng. Mỗi chiếc áo đội tuyển Euro đều đi kèm với những thành tích và kỷ niệm của đội bóng trong quá khứ.
Việc mặc áo đội tuyển Euro cũng có thể coi là việc ghi nhận và tôn vinh những cầu thủ xuất sắc đã từng khoác áo của đội bóng. Đây là cách để người hâm mộ bày tỏ lòng biết ơn và tôn trọng đối với những người đã góp phần xây dựng lịch sử và danh tiếng cho đội bóng.
Áo đội tuyển Euro và sự tự hào dân tộc
Áo đội tuyển Euro không chỉ là niềm tự hào của các cầu thủ và người hâm mộ, mà còn là niềm tự hào của cả dân tộc. Khi một đội bóng xuất sắc, mang trong mình áo đội tuyển Euro, gặt hái thành công trong các giải đấu quốc tế, người dân cả nước không chỉ tự hào về thành tích của đội bóng, mà còn tự hào về quốc gia của mình.
Áo đội tuyển Euro là biểu tượng của lòng yêu nước và sự tự hào dân tộc. Người ta thường thấy người dân mặc áo đội tuyển Euro trong các sự kiện quan trọng như lễ kỷ niệm, lễ hội, hay các hoạt động giao lưu văn hóa quốc tế để biểu hiện sự tự hào và lòng yêu nước của mình.
Kết luận
Áo đội tuyển Euro không chỉ là một chiếc áo thể thao thông thường, mà còn là biểu tượng của sự đam mê, tự hào và tinh thần chiến đấu của người hâm mộ bóng đá. Mỗi chiếc áo đội tuyển Euro mang trong mình ý nghĩa lịch sử và văn hóa riêng biệt, góp phần làm phong phú và đa dạng cho thế giới bóng đá.
Với vai trò là biểu tượng của sự đoàn kết và yêu nước, áo đội tuyển Euro không chỉ được mặc bởi các cầu thủ và người hâm mộ, mà còn được xem là niềm tự hào của cả dân tộc. Đó là lý do tại sao áo đội tuyển Euro luôn là một trong những sản phẩm được săn đón và ưa chuộng nhất trên thị trường.
2 notes · View notes
nguoiyeuthebongda · 10 months ago
Text
Kai Havertz ghi bàn! Arsenal thắng đậm 5-0 trước Chelsea!
Trong trận đấu bù vòng 29 của giải Ngoại hạng Anh, tại sân vận động Emirates, Arsenal đã thể hiện sức mạnh vượt trội bằng chiến thắng 5-0 trước đối thủ Chelsea. White, Kai Havertz ghi bàn!
Không chỉ ghi được bàn thắng thứ 100 trong mùa giải này ở mọi đấu trường, Arsenal còn gieo rắc muối vào nỗi đau của Chelsea tại Stamford Bridge, tạo nên một "thảm kịch" mới trong lịch sử của đội bóng này.
Tumblr media
Dó là một bắt đầu mơ mộng!
Trận đấu bắt đầu, Arsenal đã thể hiện sự khao khát tấn công mạnh mẽ từ đầu. Chỉ trong phút thứ 4, Rice đã chuyền bóng chính xác đến, mở toang hàng thủ Chelsea.
Trossard đã lẻn vào khu vực cấm và đối mặt với quả bóng, anh đã bình tĩnh sút bóng từ một góc nhỏ và bóng đã văng vào lưới, đưa Arsenal có một bắt đầu mơ mộng.
Đồng thời, Arsenal cũng ghi được bàn thắng thứ 100 trong mùa giải này ở mọi đấu trường, tạo nên một nền tảng vững chắc cho chiến thắng lớn này.
Tumblr media
Kai Havertz đối đầu với đội cũ
Trận đấu đang diễn ra hết sức hấp dẫn, và Arsenal đang tấn công dồn dập. Ở phút thứ 51, cú sút mạnh mẽ từ ngoài vòng cấm của Rice đã bị chặn lại, nhưng Ben White đã nhanh chóng điền vào và đá tung lưới, nới rộng cách biệt.
Chỉ sau 5 phút, Odegaard đã thực hiện một đường chuyền chính xác như một cây dao phẫu thuật, tìm thấy Kai Havertz đang chạy vào, và Kai Havertz, không khoan nhượng trước đội cũ, đã một mình đối mặt với thủ môn và dễ dàng đánh bại anh ta với một cú đánh đầu dễ dàng, rồi sau đó cúi đầu mừng, thể hiện tinh thần sát thủ của mình.
Ở phút thứ 64, Saka đã thực hiện một pha xâm nhập sắc bén từ phía cánh phải, sau đó chuyền bóng tinh tế cho Kai Havertz.
Kai Havertz nhận bóng, xoay người và tung cú sút không một chút do dự, hoàn thành cú đúp cho mình, đặt dấu chấm hết cho hy vọng phản công của Chelsea.
Ở phút thứ 69, Odegaard lại một lần nữa thể hiện tầm nhìn siêu việt của mình, tạo ra một đường chuyền kỹ thuật vào khu vực cấm địa.
Ben White đã nhanh chóng lao vào vị trí và thực hiện một cú sút nhẹ nhàng, hoàn thành cú đúp cá nhân của mình trong trận đấu này và làm cho tỉ số mở rộng lên 5-0.
Dòng tiền đạo đầy bế tắc của Chelsea
Mặc dù Chelsea có nhiều cơ hội tấn công trong cả trận đấu, nhưng các cầu thủ hàng công lại thiếu khả năng hoàn thiện, đặc biệt là Jackson, đã lỡ nhiều cơ hội rõ ràng.
Cổ động viên đùa cợt rằng nếu kỹ thuật sút của anh ta được cải thiện một chút, ít nhất mùa này anh ta có thể ghi được 30 bàn. "Kỹ thuật sút trừu tượng" của Jackson đã trở thành chủ đề được bàn luận nhiều sau trận đấu, và cũng làm nổi bật vấn đề cần được giải quyết gấp gáp của Chelsea ở mặt tấn công.
Các CĐV của Chelsea rất thất vọng và đã đưa ra khẩu hiệu: "Tôi không muốn áo đấu của các bạn, tôi chỉ muốn các bạn chiến đấu cho chiếc áo đó!"
Tumblr media
Tình hình bảng xếp hạng
Sau trận này, Arsenal với chiến thắng ấn tượng đã tạm thời dẫn đầu bảng xếp hạng với cách biệt 3 điểm, dù đang thi đấu trước một trận so với các đối thủ. Họ đã bước tiếp một bước vững chắc hướng đến mục tiêu vô địch giải đấu.
Trong khi đó, sau khi gánh chịu thất bại nặng nề, Chelsea đã trượt xuống vị trí thứ 9 với 47 điểm, kém 3 điểm so với vị trí thứ 6. Cuộc đua giành suất dự Champions League trở nên ngày càng gay go.
Tổng kết
Một trận thắng 5-0, trong đêm đạt cột mốc 100 bàn của mùa giải, Arsenal đã mang lại một chiến thắng ấn tượng không chỉ là một bữa tiệc mừng cho các CĐV mà còn là một cuộc tấn công mạnh mẽ vào ngôi vương của giải đấu.
Trong khi đó, Chelsea, sau thất bại đau đớn, đã bị ảnh hưởng nghiêm trọng về tinh thần và vị trí trên bảng xếp hạng. Làm thế nào để điều chỉnh tinh thần và tìm lại nhịp độ chiến thắng sẽ là một vấn đề cấp bách mà họ cần phải giải quyết ngay.
Câu chuyện về cuộc đua giành chức vô địch Premier League và suất dự Europa League trở nên hấp dẫn hơn bao giờ hết với sự xuất hiện của trận "thảm họa" này.
2 notes · View notes
hanoiboutique · 11 months ago
Text
BAO NHIÊU NƯỚC MẮT CHO VỪA…
Mẹ gọi điện cho dì, hắt vào máy điện thoại những tiếng gắt gỏng:
- Để bà ở bên ấy thêm một tuần nữa thì đã sao? Rồi thì tôi trông bà bù hai tuần. Liền hai tuần được chưa? Tôi có việc nếu không tôi chẳng phải tốn hơi nhờ dì!
Dì chắc chắn có gắt gỏng lại. Tính dì nóng nảy hơn mẹ nhiều. Từ trước đến nay dì chưa thua mẹ miếng nào. Kể từ khi bà bước sang tuổi 90, không tự chăm sóc bản thân được nữa, dì và mẹ thỏa thuận với nhau mỗi người trông nom bà một tuần.
Cũng kể từ đó bà như quả bóng bị đá từ đầu sân này sang đầu sân kia và ngược lại. Mẹ và dì nói nhau trong điện thoại suốt nửa tiếng đồng hồ. Mặt mẹ đỏ phừng phừng, hai hàng lông mày của mẹ rướn lên hết cỡ. Mẹ nhắc lại một số lỗi lầm điển hình của dì. Rồi mẹ kết luận:
- Mày chỉ được cái mồm!
Bố theo dõi cuộc trò chuyện của hai chị em mẹ, lẩm bẩm “Chị em mà như chó với mèo”. Mẹ chưa rảnh tay để hục hặc với bố ngay lúc ấy. Kết thúc cuộc điện thoại mẹ quay sang bố dằn từng tiếng: “Việc chị em tôi không bận gì đến ông!”. Bố im lặng. Bố im lặng nghĩa là bố thây kệ, mọi chuyện muốn ra sao thì ra. Dù có biết điều gì đó nên nói bố cũng chẳng thèm hé răng.
Một tuần trôi qua. Việc bận của mẹ là việc đi chùa theo kiểu đi “tua”. Đi mười bảy chùa trong một tuần. Ăn chay toàn diện. Thành tâm cúng lễ. Tối chủ nhật mẹ mới về nhà. Không ăn uống, chỉ tắm rửa qua quýt mẹ lăn ra ngủ.
Bố thây kệ.
Bố không nói với mẹ rằng sáng thứ hai, sau khi mẹ đã lên xe đi cùng đoàn hành hương, dì gọi điện tới, cáu gắt, nói rằng mẹ nhất định phải sang đón bà, vì dì cũng bận. Và vì tuần đó là phiên mẹ trông bà. Dì không đời nào chịu bị buộc chân ở nhà trong khi mẹ cố tình trốn tránh trách nhiệm. Mẹ ích kỷ, còn dì không phải là người dễ nhân nhượng trước sự ích kỷ.
Đấy là tất cả những gì bố biết được qua cú điện thoại bố buộc phải nghe trong lúc mẹ vắng nhà. Bố vẫn nhớ những lời dì nói trong điện thoại. Nhưng bố kệ, không nói lại cho mẹ biết.
Ngày thứ hai của tuần tiếp theo, bắt đầu phiên mẹ trông bà và mẹ sẽ trông bà hai tuần liền để bù cho cả tuần trước mẹ đi chùa.
Đến tận tối vẫn chưa thấy dì đưa bà sang nhà mẹ.
Mẹ vẫn tức dì, không gọi điện sang nhà dì hỏi tại sao như vậy. Cũng có khi mẹ nghĩ cứ để dì trông bà được bao lâu thì trông, khi nào dì đưa bà sang thì đến lượt mẹ, việc gì phải lăn tăn.
Một tháng rưỡi trôi qua. Bà chưa được đưa sang nhà mẹ. Mẹ và dì vẫn giận nhau, không ai gọi điện cho ai.
Thế rồi một hôm trước cổng nhà mẹ xuất hiện cậu con cả của dì. Cậu ta sinh sống ở nước ngoài, lần này đưa vợ chưa cưới về ra mắt gia đình.
- Chào bác, cháu đưa một nửa của cháu sang chào bà và hai bác đây ạ. Cậu ta vừa cười vừa nói với mẹ trong lúc mẹ mở cổng. Mẹ gật đầu chào, hơi hé miệng cười lấy lệ.
- Bà đâu hả bác?
Mẹ cười thành tiếng.
- Thằng này, đi Tây về biết hỏi nỡm nhỉ?
- Bà ở trên gác ạ? Không phải gọi bà xuống đâu ạ. Chúng cháu lên chào bà. Cậu ta nói, cầm tay vợ chưa cưới kéo lên cầu thang...
Mẹ đứng khựng lại như người bị sét đánh.
- Bà vẫn ở bên ấy mà? Bên nhà cháu chứ đâu.
- Hì hì, bác cứ đùa.
- Không, bà vẫn ở bên ấy mà.
Mẹ đứng ở chân cầu thang, nhìn quanh ngơ ngác như người mất trí.
Thế rồi bốn cái máy di động cùng hoạt động một lúc. Tiếng bấm máy tít tít. Mẹ kêu trời bằng giọng thất thanh. Cậu con cả nhà dì dắt bạn gái lao ra cổng. Chuông điện thoại reo. Tiếng dì kêu khóc ở đầu dây bên kia nghe váng cả óc.
- Ôi giời ơi là giời. Mẹ tôi đi đâu hả giời? Sáng thứ hai đó, mẹ xách túi quần áo đi ra ngõ, bảo “Mẹ về bên kia đây. Chị cả mày đón mẹ ở ngoài ngõ kia rồi”. Tôi đang bận trông chảo cá rán, chẳng ngó ra được. Cứ ngỡ mẹ được đón sang bên ấy rồi. Ai ngờ! Ối mẹ ơi, giờ này mẹ ở đâu, mẹ ơi...”
Suốt nửa năm trời người của hai nhà chúng tôi đi tìm bà khắp nơi. Chúng tôi đăng tin tìm bà trên nhiều tờ báo giấy, báo điện tử, đăng cả trên truyền hình. Chẳng ai biết bà đang ở đâu.
Cách đây hai tuần, bỗng nhiên có một người đàn ông tìm đến nhà tôi gặp mẹ. Ông ấy đưa cho mẹ xem một tờ báo có đăng tin bà tôi mất tích. Rồi ông ấy lấy từ trong chiếc ba lô đã cũ ra một chiếc túi vải.
Mẹ tôi trông thấy chiếc túi vải, bật khóc nức nở. Chiếc túi vải đó là túi đựng quần áo của bà.
Chính tay người đàn ông đó đã đặt bà vào chiếc quan tài mà ông tự bỏ tiền ra mua sau khi phát hiện bà tôi nằm còng queo trước cổng nhà ông, không động cựa và không còn thở.
Chiều muộn hôm đó, tại một nghĩa trang cách nhà chúng tôi gần 60km, mẹ tôi và dì - hai đứa con gái của bà tôi - khóc ngất trước nấm m��� phủ đầy cỏ xanh rì.
Một người đi xe máy trên đường, dừng lại bên rìa nghĩa trang nhìn cảnh dì và mẹ tôi khóc vật vã, bùi ngùi nói: “Thương quá! Mồ mẹ cỏ đã xanh nhường kia mà các con vẫn khóc ngất. Thương quá!”.
(Nhà văn Nguyễn Bích Lan)
2 notes · View notes
nhungcuonsachhay · 1 year ago
Text
Thành Phố Tình Yêu Và Nỗi Nhớ - Nguyễn Nhật Ánh
Bài thơ này được viết năm 1979 lúc xảy ra chiến tranh biên giới Tây Nam. Khi chiến tranh kết thúc, hàng vạn thanh niên thành phố trong màu áo xanh thanh niên xung phong như những cánh chim bay toả về những vùng đất còn đầy dẫy bom mìn, để khai hoang, làm thuỷ lợi xây dựng nên những vùng quê mới. Bài thơ in lần đầu trong tập Thành phố tình yêu và nỗi nhớ (tuyển tập thơ nhiều tác giả viết về Sài Gòn, NXB Văn nghệ TP Hồ Chí Minh, 1981), và sau đó là tập thơ riêng đầu tay Đầu xuân ra sông giặt áo (1986). Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phạm Minh Tuấn phổ nhạc thành bài hát cùng tên.
Tumblr media
Hàng me xanh ngắt Có tự bao giờ Mà nay đứng đó Cho em làm thơ.
Con đường ta qua Đến nay bao tuổi Em qua trăm buổi Em lại nghìn lần Mà sao bối rối Khi cầm tay anh.
Bầu trời hình vuông Nằm trên cao ốc Mặt trời đứng nấp Sau những mái nhà Để dành bóng mát Cho người đi xa.
Em ơi lắng tai Nghe thành phố thở Bằng tiếng sóng vỗ Dưới những thân tàu Bằng hương rừng già Trên vai bộ đội Bằng hương đồng nội Thanh niên xung phong Bằng mùi dầu xăng Bằng bao tiếng động Âm thanh cuộc sống Gõ đều ngày đêm.
Anh đi cùng em Qua trăm góc phố Lòng chẳng hề quên Từng viên đá nhỏ.
Mai chiến trường xa Dẫu nhiều gian khổ Trái tim thành phố Vẫn đập trong người Như là cuộc sống Như là tình yêu Như là nỗi nhớ Suốt đời mang theo…
Nguồn: Nguyễn Nhật Ánh, Đầu xuân ra sông giặt áo, NXB Văn nghệ TP Hồ Chí Minh, 1986
4 notes · View notes
haliz · 1 year ago
Text
Ngày đầu tiên
Ghi nhanh trước khi quên sạch hí hí
Nay đứng tập trung lần đầu tiên chờ chia phòng, nắng vãi ò ý, mà nắng rát da luôn trời ơi.
Bạn nam đứng trước, mình tia từ lúc xếp hàng lên xe ở trường, ta nói nó caoooo gì đâu, thực ra thấy nó nói chuyện vs anh trai với mẹ nên mới để ý. Lúc lên xe thì bạn ý ngồi ghế đối diện mình nên cũng nhìn thấy nhớ mặt, tui để ý bạn ý ga lăng vs bạn nữ ngồi cùng á. Xong lúc xếp hàng tui đứng sau bạn ý. Nắng vãi may mà lấy kịp cái mũ, nhưng ko lấy kịp áo chống nắng :<
À bạn ý đi giày giống tớ nên tớ cx up locket
Bạn ý mở ô ra, xong thấy tui đứng sau, bạn ý lùi ra sau đứng gần xong tay cũng ngả ra để che ô cho tui nứa, nhưng mà bạn đã rất cố nhưng vẫn không che được tay tôi, lúc sau bạn quay người ra thì che hết sạch tại bạn cao vailon :))) xong tui lôi tờ giấy ra quạt vì th��y bạn chảy mồ hôi như suối, bạn lại lục túi lấy cái quạt máy, giả vờ quạt vào mặt có mấy giây xong bạn cầm quạt để tay ở vai để gió vào tui :))) tui thấy thế cx giơ mặt ra đấy hứng gió :)) 1 lúc sau bạn đưa luôn tôi cái quạt :))))
Đưa quạt cho tôi xong bạn lục cặp ra lấy chai nước lạnh giữ nhiệt, uống 1 ngụm xong hỏi tui là cậu uống không, tui bảo có ạ :)))) tui bảo bạn có nhiều đồ thật, bạn bảo túi thần kì mà lại :)))
Tui cầm quạt giơ cho bạn thì bạn bẩu không cần đâu cậu cứ dùng đi tớ ko nóng :))) mà mồ hôi đầm đìa nên tui bảo thấy cậu nóng hơn tớ ý. Bạn bảo là do cơ địa với cả bạn cao nên hứng nắng hết rồi :))
Đáng yêu vãi ò
À tui tia đc tờ giấy bạn cầm là bạn quê hải phòng nma ở vinhome :))) tui kể cho an an bảo hốt luôn cho t :))) ừ nma đã cao còn đẹp trai. Bạn tên trung và sinh 04/05 nha :)) note lại trc khi quên để tìn lại tên
Đang quạt thì tui thấy mấy bạn nữ nhìn tui xong tiến lại, hoá ra là các bạn gộp tui vào chung phòng hé hé, thế là có phòng 10 người.
Đi ăn, có món thịt kho với dừa siêu ngon siêu thích và tui ăn siêu lâu, có mấy bạn đứng dậy thế là tui kiểu ớ ớ cho tui ngồi 1 mình sao :)) còn 3 bạn vẫn ngồi ăn nốt vs tui là khánh linh, quốc nam, với bách. KL ăn xong rồi ngồi lướt đt chờ tui, nam thì cầm bát đi rồi xong lại ôm bát quay lại ngồi với tui, bách có vẻ ngồi ăn thêm tí nma ko vì đói mà vì ăn cùng cho tui ko ngại, mặc dù tui ko ngại thật :)))) đó, xong tui lại ăn kiểu ngáo ngáo lúc gắp đồ ăn cho vào miệng, nam nó nhìn cả đoạn tui gắp cả cơm cả thịt cả dừa cả rau cho vào mồm xong nó cười, tui quay ra cười xong che mồm thì bạn bẩu là ko phải ngại, ăn tiếp đii. Làm tui nhớ đến thèng Huy cũng cười kiểu đấy nhìn tui lúc ăn. Ủa sao tui ăn bị ngáo đến độ phì cười hả?? Bách cứ ngồi nhìn xung quanh xem ai chưa xếp ghế thì đi xếp( tại bạn ý là tiểu đội trưởng). Lúc tui ăn xong bạn quay ra hỏi là còn đói nữa ko, no chưa rồi mới dọn các kiểu :))) à bạn mua nước chia cho bọn tui uống cùng( hạnh mua nước quất, bách mua sữa, nam mua đá :))
Tối mn đã phát hiện ra tui 2k4 :)))
Bọn tui chơi bài nứa vui phết nma chưa bị bắt mặc dù ngay cạnh phòng các thầy :))
Mấy đứa rủ nhau đi dạo xong bước ra thì mưa nên vẫn đi nốt 1 vòng rồi mới về
11h hay 10r gì đó cả phòng tắt đèn đi ngủ thì tui với trang mới giặt xong quần áo để phơi rồi skincare các thứ :))trang lau khuyên cho tui :))
Hết ngày rồi, tui đã học đc cách skincare trong bóng tối :)))
__________________________________________
Ngày thứ hai
5h dậy đánh son mặc dù chưa đánh răng xong ra ngoài tập trung. Thấy bạn cùng phòng có ô là tui nép vào luôn, mưa mưa. Thế là đứng dưới bạn Trung hqua, đứng 1 lúc phải quay đầu thế là bạn ý che ô cho tui( kiểu quay đầu xong ngẩng lên thấy ô vs bạn ý bảo là tớ che cho), xong bạn hỏi tui sao cậu lại đứng đây :))
Ê mà góc nghiêng giống crush cũ của tớ hồi cấp 2 zl
Bọn tớ đi dọn vệ sinh nhặt lá éo gì đó, xong láy đồ ăn sáng. Chả có gì lắm, chỉ là tớ ăn chậm hoy :)) lại các bạn ăn xong hết rồi tớ chưa xong. Lúc đi bộ ra các bạn cứ hỏi ớ ăn xong rồi cơ à :))
Chiều thì ko nhớ làm gì nên bỏ qua, chỉ nhớ là ngồi gần thèng Tài xong nó cứ trêu 2 đứa linh
Tối thì bà linh hải phòng kia suy nghĩ khác người nhảy mẹ vào vũng nước+ bùn. Ngồi sân nghe giảng mà cười đ ngậm được mồm vì trêu :))
Có bạn tròn tròn tên Hiếu( 2k4 thì phải, người hà đông hà nội) trêu buồn cười vailon.
Tối đ kịp tắm nên thay tạm đồ rồi ngủ thui ý.
_____________
Ngày thứ 3 ( nma tính là ngày học thứ 2)
Sáng nhờ Mỹ tắm xong gọi dậy tắm cùng nên tui đã dậy 4h đi tắm. Tắm xong còn giặt đồ nên 5h kém mới xong hết. Kịp bôi skincare vs cái son rồi chạy ra học võ. Ngồi nghe thầy nói về võ thui tại buổi đầu nhưng mà thấy võ khá hay với tinh thần võ đạo các kiểu nên sẽ cố học tốt ạ.
Về phòng thì được phát bánh bao ăn rất ngon nha :)) à sẽ ngon hơn nếu nó nóng hơn😀. Thế quái nào thừa mịa 1 cái :)))
Rồi chạy vội ra vì nay khai giảng nha. Vẫn như khai giảng của fpt, tui ngủ cả buổi. Nhưng mà ngủ ngồi, may ko nghiêng ngã mẹ sang 2 bên ko thì quê chết. Ncl sáng các bạn ngồi nghe còn tui được 1 giấc no nê. Xong lên sân kháu ngồi xem thầy dạy gấp chăn màn cùng với cái móc tự động rất buồn cười nha :))) vân anh làm móc tự động đó. Xong về tập gấp chăn màn là đến giờ ăn trưa thui. Trưa lại ngồi với Tài với pkl kia cùng ai thì éo nhớ lắm :)) ăn vẫn chậm thui. Về thì coá Mỹ rửa bát ké cho hé hé. À luca ngồi ăn ngoiif cạnh bàn thằng trung ga lăng bên trên ý, thấy nó ngồi 1 mình nên lắm mồn quay ra hỏi ủa sao ngồi 1 kình cô đơn z. Ẻm bảo do nãy đi mua nước nên z, nhập bàn cho vui ko, thoii cbi ăn xong r. Trưa định leo lên giường mỹ ngủ mà 2 con buôn mẹ hết trưa. Chiều đinleen phòng ngồi học lí thuyết thì ngủ gà ngủ gật ko chữ nào vào đầu vì trưa có ngủ đ đâu mà đòi. Trưa vì mn đăng story đi chơi vs chani quá trời cộng thêm ngồi kêt với mỹ về mấy crush cũ làm tui nhớ chấp niệm huy dương dù chả còn cảm xúc gì lúc nhắc nữa rồi nhưng mà đcm chaniii
Có nhắn tin cho dì ngọc xíu và đăng story chụo mây, nma viết chũe mây vào vì nhớ ra chú thui à. Chứ bình thường đăng story coa ghi caption đéo bao giờ đâu :))) xong chi ca ra ăn cơm. Tui ăn ca đầu nên lại nhồi vs tài va pkl và 3 bạn khác phòng rất cute. Xong ane xong lên chờ pkl tắm và tui ngồi nghe nhạc. Đang nghe thì tháy mấy bạn toà bên đang hát. Tui đứng ban công ở chỗ phơi đồ gào ra bảo là cho order bài được khôngggg xong mấy bạn hỏi bài gìiiiiii. Một đêm say nhaaa
Thế là các bạn gào cho monhf nghe bài đấy. Roiif các bạn bơ mình luôn ko cho order tiếp :))))
Tối nay được ra nghe chuyện hồi kí. Tui thuộc nhóm bổ sung nên éo có nhóm trưởng lấy sách, cộng thêm tia đc 2 anh nhóm bổ sung đẹp zai nên tui chui xuống dưới ngồi có gì bắt chuyện làm quen. Bắt chuyện đc thật hehe. Nói chuyện vơiz anh trung 97 bằng tuổi anh tui và cũng lấy vợ đầu năm nay giống anh tui. Cùng ngànhb tui. Nói chuyện làm tui nhớ ông anh và chị dâu tui. Xong chia nhóm 5 người đọc nên tui vs anh vs chị… quên mất tên huhu vs 2 bạn nauwx cx aueen tên đcm. À còn anh tên trung, chắc quốc trung. Đọc thấy zui vl mà. Xong về phòng để tắm thui à.
Ê biết gì không, tui mới có 1 bộ quân phục nên mai tui sẽ mặc nó ngày thứ 3😀 bẩn vcl luôn chưa từng ở dơ như z. Nhưng mà tui đã xịt cồn đẫm áo và phơi lên mong choè xồn bay hơi đem theo chút ít vi khuẩn đi cùng, và ít ra nó thơm :)
Thế thui. À đồ skincare đã dùng đến gần nửa sos trong khi mụn đang lên kinh khủng và mới mấy ngày đầu.
À sáng nay lớp võ có mấy profile khủng vcl kiểu có bạn đi du học nma quay lại chọn fpt, coa anh cũng du học anh hay mỹ ý rồi cx về fpt học :)) wtf lun
Bây gioqf tui đang chùm chăn viewts len lút lúc 10:43 nên là thui hết ngày rồi baibai mai viết tiếp ạ. Ngủ ngon và hết mụn nha linh.
_____________________________
Ngày 4
18:30, tớ đang đứng chờ ăn ngồi gác thì có đội khác đi qua, 1 bạn nam nào đó đi qua giơ tay lên chào là: chào đồng chí, nên mình chào lại.
6:30-9:30 chúng tôi đi gác (ở đây có nghĩa là 2 con pkl)
Còn 15p để ăn nma chúng tôi quyết định mang ra chỗ gác ngồi ăn cho chill chill. Xong con bé kia nó chơi đt vs call vs bạn ngay trc mặt ông thầy đại đội khu bên cạnh. Ông ý chửi cho. Lúc đấy ông ý cũng đang chửi lớp ổng ghê vcl, mình rén ẻ mà nhắc nó éo nghe. Xong lúc gần tan rồi ông ý mới ra hỏi chuyện
- Hai bạn này trực ca nào
- Đến 9h30 ạ
- Lần sau phải biết nói đúng lúc đúng chỗ nghe rõ chưa
- Rõ ạ
- Cười lên cái xem nào
-// tui hì hì nma con bé hong có cười
- Cười đi tôi không quát nữa đâu :)))
Cute vailon :)))))) Nhưng mà một lúc sau đó:
- Hai bạn trung đội nào
- trung đội 1 hả, ai quản lý
- anh tuấn anh ạ
- ok để mai tôi bảo anh tuấn anh phạt 2 bạn
- ơ kìa đừng mà thầy ơiiii
:))) nma update là thầy ko có mách nên vẫn cute
Cong hết ca trực thì bọn tui đi bộ ra sân, các bạn vẫn đang xem phim như thời xưa ý, kiểu cả lành có 1 cái tivi xong ngồi quây vào xem. Tôi ngồi xuống nma ko xem mà viết nhật kí vs cả ngắm sao trăng và nói chuyện 1 2 câu với anh trung 97 :)) cảm giác như nói chuyện vs anh dương và anh kiên gộp lại :)))
Xong về ngủ , ngủ chung giường vs mỹ kaka nma ở giường tui
—————————-
Ngày 5
Dậy sớm( cụ thể là 4h20) tắm nè, tắm vs gội đầu. Rồi đầu chưa sấy xong vẫn chạy ra tập võ lúc 5h10. Tập võ sáng sớm phê lắm, kiểu trời siêu mát xong vừa tập vừa ngắm mặt trời mọc và mây trôi. Tập xong về ăn xôi xéo với xúc xích. Tiểu đội đi lao động nhưng mà phòng nữ chúng tôi cứ lờ đi trốn tập :)) tại đang skincare với makeup.
Xong chúng tôi lên phòng học, chả họcd dược cái mẹ gì tại thầy kể chuyện buồn ngủ vailon nên ra chơi tôi ngủ 30p. Xong dậy ăn ké xoài vs nước chanh leo bàn dưới kaka. 10:10 chúng tôi ngồi hát trong h trong khi các bạn đang xem phim mùi cỏ cháy. Về ăn trưa thì lúc xếp hàng đi ăn có thằng đội mình kêu đau bụng đ xuống làm cả đội bị phạt nên đứa nào cũng tức, thế là lúc ăn con bé pkl vs vanh bỏ về đéo ăn, để lại tui và anh tài và bạn thanh ngơ nhác nhìn nhau ăn típ. Một phần lf vì tí ctoi bị phạt. 12h trưa nắng vỡ con mẹ nó đầu thì phải mang chiếu vs chăn gối ra sân trải ra gấp theo phòng. Vì phòng tôi để dép nhầm thanbf 2 hàng nên việc gấp bánh chưng là vô cùng nhanh chóng, ctoi là 1 trong những phòng về sớm nhất, trước đấy ctoi còn giúp bạn phòng bên. Về vẫn kịp ngủ trưa 30p. Dậy thì lại lên lớp học thui, ngồi làm luôn bài thu hoạch sau khi xem phim xong, tôi ngồi chép mạng luôn. Thầy bảo mai ktra bài a2. Về phòng xíu thì bị thông báo đi lai động, nhưng mà ra cửa thì anh béo bảo ko phải đi nữa, nhubgw mà suỵt nhé :))) cute vcl
À buổi chiều trc khi đi ăn cơm thì thèm đồ ngọt quá nên rủ mỹ đi ăn bánh, ăn bánh xong lại lôi them cái trang đi ăn cốc chè chia 3 :))
À xong tôi tiểu đội tôi đi ăn trc, lúc ăn xong về thì tiểu đội khác tdi ăn, nên toii đi bộ ra khu có dụng cụ tập để chơi, trên đường gặp anh béo nên hỏi anh ăn cơm chưa các thứ ncl anh cute lắm nma chọc anh là anh chửi to vcl :))
Cno lấy dép ném xoài thì mắc con mẹ cả đôi dép lên cây :)) ba chấm thật sự
Xong dồi về thì đi ra ngoài đọc hồi kí, chia nhóm 4 ng có tui vanh pkl vs anh tài, ngồi ngay cạnh nhóm có long. Nói chuyện hài vcl. Xong thế là chubgs tôi rủ nhau đi ăn kem lúc đọc xong, khoảng 9h hơn tí. Ra ngồi ăn kem nc các thứ, ăn hẳn 2 kem mỗi người :)) xong về thì lôi anh tài ra ghế đá n��i chuyện vs tui vanh pkl vì nghi long thích vanh :))) hết h nên về phòng mai nói tiếp
Thế là tuu mới lọc cọc chạy đi tắm, rồi ra là tắt mẹ hết điện r :))) xong hạnh bị mắc dép ở cây coài nên nhờ bạn nó lấy hộ, mặc dù dép thì ko thấy đâu nma xoài thì có 2 quả :))) lúc tui tắm xong đi ra mới cbi bổ xoài. Thế là ăn xoài trong bóng tối rồi tui mới lên giường skincare trong bóng tối. Mỹ chép bài xong rồi sang ngủ với tui.
Thực ra ghi bgayf 5 nma đây là ngày đến, tính đúng ra thì là ngày 4 theo lịch
2 notes · View notes
windaroma · 2 years ago
Text
Lợi thế của người đẹp
---ở Hongkong, nền kinh tế nằm trong tay cỡ một ngàn gia tộc, thường là người Quảng Đông di cư sang từ thời xưa. Đời đầu, nếu là 1 hiệu thuốc bắc, các đời sau biến nó thành tập đoàn dược phẩm. Nhà Lý Gia Thành, ban đầu là cửa hàng bán đồng hồ, sau thành tập đoàn đa ngành, trong đó có độc quyền khai thác kênh đào Panama. Hay ông Cheng Yu Tung, tụi tui gọi là Lão Trượng, đầu tiên là thợ bạc, có cửa hàng vàng bạc đá quý, sau trở thành chủ tập đoàn Chow Tai Fook, sở hữu hệ thống khách sạn New World (có 1 cái ở VN, kể sau nha). Tui kể sơ về mô hình của chủ tui cho mọi người hiểu cách họ làm giàu ra sao. Đời đầu là sạp giày dép trong chợ Graham, sau biến thành tập đoàn chuyên về may mặc, rồi sau là tài chính, sáp nhập doanh nghiệp. Hàng ngày, khách du lịch, những người có óc làm ăn ở Philippines, Thái Lan, Malaysia, Indonesia....tới thấy giày dép này hay, có thể đem về nước họ KD nên đặt số lượng lớn. Cùng là người gốc Quảng nên họ tin tưởng nhau rất mực, ai khôn vặt lừa lọc 1 cái là họ đồn nhau tẩy chay, coi như kết thúc cuộc đời thương trường. Ông chủ tui sang Đại Lục đặt hàng gia công, sau các nhà máy cần vốn mở rộng sản xuất thì họ cổ phần, ông chủ tui góp vô, từ từ lên mức 51% để chi phối. Cứ thế mà tích luỹ. Khi có vài ba tỷ đô rồi thì đa ngành, mở thêm mảng khác. Buổi trưa, ở các khách sạn ven vịnh biển khu Harbour, thương nhân hay ngồi trầm ngâm, vừa ăn vừa nhìn xuống vịnh cảng, nơi các con thuyền đi qua đi lại, nghĩ cách giao thương với thế giới. Họ ít gặp khách vào buổi trưa vì ăn rất nhanh, cỡ 30-45 phút là quay lại làm. Trà dư tửu hậu thì vào buổi tối, họ vô phòng riêng trong nhà hàng, có cái bàn tròn xoay thức ăn, uống rượu vang, nói chuyện xây dựng quan hệ. Làm ăn, tất cả dựa trên lòng tin. Ai xây dựng được thì có tiền.
Một lần, tui đi đại lục (tỉnh Quảng Đông) để đặt gia công. Bên đó tiếng phổ thông người ta tốt, tui giao tiếp được. Các ông chủ nhà máy là người Quảng nhưng quản lý hay công nhân thường là từ các tỉnh phía Bắc, miền Trung, miền Tây TQ. Như Tp Quảng Châu, cứ mỗi mùa Tết, gọi là xuân vận, mười mấy triệu người chật ních các ga Quảng Châu để về quê, thời đó tàu cao tốc chưa nhiều nên công ty cho họ nghỉ 2 tuần, riêng đi lại cũng mất mấy ngày. Tui làm QC (quality control), kiểm tra nguyên liệu, thành phẩm, mẫu mã bao bì, nhưng chỉ là tập sự, đi theo mấy anh chị cứng nghề. Rảnh rỗi là tụi tui đi khảo sát các nhà máy nhỏ trong mấy xã xa xôi để đánh giá xem có hợp tác được hay không. Thường các nhà máy này giá rẻ hơn, do công nhân rẻ, nhà nước ưu đãi vốn. Ở Trung Quốc, cứ mở nhà máy ở huyện ở xã nghèo là được cấp vốn lãi vay bằng 0.
Bữa về lại Hongkong để đánh giá thì tui thấy trong 1 loạt tiêu chí, có tiêu chí "quản lý nhà máy có đẹp trai không" trong báo cáo, làm tui cười sặc sụa. Ông chủ giải thích là đẹp ở đây là sự khoẻ khoắn gọn gàng sạch sẽ thơm tho. Họ có body khoẻ mạnh tức lối sống lành mạnh, yên tâm làm lâu dài không có nửa chừng bệnh hay nghỉ việc vì ốm; họ ăn mặc đẹp tức có gu mỹ thuật, làm hàng cho mình sẽ bắt mắt, dễ bán; người quen thơm tho thì cái gì hôi họ chịu không được; ai lùi xùi xộc xệch quần áo đổ lông cũng mặc, da bóng nhờn tóc tai bờm xờm...tức không chăm bản thân mình, thì cái xưởng cái nhà cái cây con chó con mèo họ cũng không thể chăm. Bản thân chẳng biết thế nào là đẹp thì hàng hoá làm ra chẳng thể nào đẹp, óc thẩm mỹ họ không có hoặc không quan tâm đến. Tui hỏi, hàng hoá cũng như con người, cứ tốt là được rồi mà, phải không. Ổng không chịu, nói tốt chưa đủ, phải kèm với đẹp thì mới thành TỐT ĐẸP.
Cre: Ăn trưa cùng Tony
Tumblr media
4 notes · View notes
motchuthuong · 2 years ago
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Kỷ niệm nhớ đời của 3 o cháu.
O đưa hai đứa đi nhà bóng về không may bị ngã xe. Lúc ngước mặt dậy đã ngã xong rồi o còn không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Quay ra anh Tôm khóc to ơi là to, em Nhi bị xướt mặt khá nhiều ngoài da. Em Nhi không khóc, nhìn O nói " O ơi cháu đau" . Lúc đó anh Tôm bị khá nặng, Máu không hiểu sao chảy ra nhiều thế, cả mặt và nửa áo đã thấm máu đỏ hết rồi. Máu chảy xuống mắt từ khoé mắt chảy ra. O lúc đó không biết phải làm sao cả đã rất hoảng rồi khóc còn to hơn cháu. O sợ là cái gì đâm vào mắt cháu chảy máu ra như thế o chỉ biết ôm khóc xin lỗi cháu thôi. Nếu không may mắt cháu b��� gì o thật sự không biết phải sống ntn nữa. Bên cạnh có quán trà đá các bác đưa thuốc lào vs nước ra rửa thì vết thương trên lông mày bỏ thuốc lào lên cầm đc máu. Về nhà Tôm mất máu nhiều bị lịm, Nhi vs Tôm sợ quá về nhà không ngủ. O ôm mãi hơn 1 tiếng mới ngủ. Lúc nhìn hai đứa ngủ o chỉ biết thầm cảm ơn thôi. Khóc mãi không thôi. Trộm vía chiều ngủ dậy anh Tôm và em Nhi đều khoẻ lại. Nhưng em Nhi tối đó lại sốt, Tối em Nhi chỉ uống sữa rồi sốt trên 39-40 độ. Không chịu uống thuốc. Tối đó o thức vs Nhi đến hơn 4h sáng Nhi với giảm sốt rồi đi ngủ. Hôm sau Nhi khỏi sốt bắt đầu ăn sáng, trưa ăn tự ăn hơn 1 bát cơm. O hạnh phúc lắm luôn.
O hỏi hai đứa còn đau không, Hai đứa bảo cháu không đau nữa đâu nhưng lần sau mình đi ô tô nha o 🥲 O yêu hai đứa
5 notes · View notes
fun88nexttop · 2 years ago
Text
Nha cai Fun88 hang dau chau A
Fun88 là trang giải trí trực tuyến hàng đầu, cung cấp các dịch vụ cá cược với  sự tín nhiệm lớn từ phía người chơi Việt Nam. Sở dĩ nhà cái thành công trong việc tạo được lòng tin đối với người chơi trên toàn thế giới. Lý do là vì Fun88 mang tới những chất lượng sản phẩm cá cược và trải nghiệm cực kỳ đẳng cấp. Để hiểu sâu và rõ hơn về nhà cái này, bạn hãy tìm hiểu nội dung bài viết phân tích về Fun88.
Hiện nay, link vào Fun88 tại Fun88next.top được đánh giá là địa chỉ truy cập mới nhất và hoạt động vô cùng ổn định. Người chơi hoàn toàn dễ dàng truy cập link vào nhà cái nhanh nhất trên từng thiết bị như sau:
Fun88next.top- Link vào Fun88 Mobile mới nhất
Truy cập bằng điện thoại iOS: Bạn mở Safari rồi truy cập link vào Fun88next.top -> Sau đó bạn chọn biểu tượng mũi tên hướng lên trên ở dưới giao diện màn hình rồi tiếp Thêm vào Màn hình chính -> Chọn Thêm và ứng dụng sẽ hiển thị trên màn hình chính.
Truy cập bằng điện thoại Android: Bạn mở trình duyệt Chrome rồi link vào Fun88next.top. Sau đó bạn chọn biểu tượng 3 chấm thẳng hàng nhau nằm ở góc phải màn hình -> Chọn Thêm vào màn hình chính -> Chọn Thêm -> Ứng dụng (hiển thị tại màn hình chính).
Truy cập bằng điện thoại PC: Thành viên đánh dấu trang Fun88next trên trình duyệt web là xong.
Những thông tin hữu ích về Fun88
Những thông tin quan trọng về Fun88 dưới đây sẽ giúp bạn có được những nhìn nhận đúng đắn nhất về nguồn gốc và quá trình phát triển của nhà cái đến nay.
Fun88 là gì?
Fun88 là trang giải trí trực tuyến, cá cược ăn tiền online. Nói theo cách khác thì tổ chức đánh bạc được hoạt động theo tên gọi là “Nhà cái trực tuyến”.
Fun88 là gì?
Thành viên khi tham gia vào Fun88 sẽ được chơi những game chơi hấp dẫn mà nhà cái mang lại. Khi chiến thắng ở bất cứ game chơi nào, bạn đều có thể rút số tiền thắng cược về ngân hàng cho mình. Đây chính là cách đầu tư thông qua những trò chơi cá cược mà FUN88 cung cấp.
Cá cược tại Fun88 có hợp pháp
Fun88 là sân chơi cá cược đã nhận giấy phép hoạt động kinh doanh hợp pháp bởi Malta, Curacao, Philippines. Bản giấy phép số 38898 giúp nhà cái chính thức trở thành sân chơi hoạt động theo đúng pháp luật. Người chơi chỉ cần trên 18 tuổi khi tham gia vào Fun88 sẽ được đầu tư cá cược 1 cách hợp pháp và minh bạch.
Chơi cá cược tại Fun88 là hợp pháp
Bên cạnh đó trang web của nhà cái Fun88 còn được công nhận là website an toàn bởi tổ chức GEOTRUST. Vì thế người chơi tại đây sẽ không cần lo lắng về vấn đề bị rò rỉ thông tin cá nhân ra bên ngoài. Bởi lẽ vấn đề này chắc chắn sẽ không và mãi mãi không bao giờ xảy ra.
Các thương vụ tài trợ của Fun88
Trong quá trình phát triển hệ thống cá cược của mình, Fun88 đã thành công trong các thương vụ hợp pháp giúp nhà cái khẳng định được tiềm năng kinh tế. Đó chính là các thương vụ như:
Fun88 trở thành đối tác tài trợ chính cho nhiều đội bóng lớn
Năm 2012: Trở thành đối tác của câu lạc bộ bóng đá Tottenham Hotspur.
Năm 2015: Fun88 chính thức tài trợ áo thi đấu cho câu lạc bộ Burnley.
Năm 2017-2020: Fun88 trở thành đối tác cho câu lạc bộ Newcastle United.
Các thương vụ đại sứ thương hiệu khá thành công mà nhà cái có được như: Cựu cầu thủ Robbie Fowler của clb Liverpool, NBA Steve Nash – -Huyền thoại 4 bóng rổ 4 lần đạt danh hiệu All-Star MVP – Huyền thoại bóng rổ, Kobe Bryant.
Tình hình hiện nay của Fun88
Hiện nay Fun88 đang hoàn thành mục tiêu trở thành sân chơi cá cược số 1 tại Châu Á. Tại Việt Nam trong nhiều năm trở lại đây, sân chơi của họ luôn nằm trong top 10 nhà cái uy tín và chất lượng nhất. Qua đó thương hiệu của Fun88 luôn nhận được những đánh giá tích cực từ phía người chơi.
Với tốc độ phát triển của nhà cái như hiện tại, chúng ta hoàn toàn tin tưởng họ sẽ hoàn thành mục tiêu của mình. Vì thế lời khuyên cho những anh em đang chơi cá cược tại Fun88 là hãy là 1 fan trung thành của nhà cái. Chắc chắn bạn sẽ chỉ nhận được từ Fun88 chứ không thể mất đi những gì mà mình đang có.
Kho trò chơi hấp dẫn không thể bỏ qua tại Fun88
Khi khám phá thế giới của Fun88, chúng ta không thể bỏ qua kho sản phẩm cá cược mà nhà cái mang lại. Vậy đâu là những trò chơi hấp dẫn mà bạn nên chọn đầu tư khi đến với FUn8.
Kho trò chơi hấp dẫn không thể bỏ qua tại Fun88
Cá cược thể thao Fun88
Là sảnh chơi chủ lực giúp nhà cái nhanh chóng khẳng định vị thế, tên tuổi của mình trên thị trường. Hiện nay, Fun88 đã cung cấp 4 sảnh chơi Thể thao đẳng cấp và chuyên nghiệp, đó chính là:
Thể Thao IBC.
Thể Thao IM.
Thể Thao CDM.
Thể Thao Fun88.
Nguồn: https://fun88next.top/
2 notes · View notes
Text
Tương kiến - IV
Tóm tắt: Tiểu thư nhỏ gặp định mệnh của nàng năm mười ba tuổi, giữa muôn trùng nguy hiểm...
Danh sách các phần: 
Part I - Part II - Part III - Part IV - Bonus 01 - Bonus 02
.
.
.
Hắn tỉnh dậy. 
Hoặc là linh hồn của hắn đã thanh tỉnh trước khi thân thể thực sự đạt tới mức độ minh mẫn để được coi là tỉnh dậy. 
Hậu quả là hắn thấy mình nhìn đăm đăm vào một cõi rỗng không. Cũng không thể nói là 'nhìn' bởi hắn thực sự chẳng cảm thấy bất kỳ giác quan nào hoạt động ngay lúc này. 
Không có sự lạnh lẽo khắp toàn thân như hắn nhớ. 
Không có cơn đau ê ẩm đáng lẽ sẽ không buông tha bất kỳ thớ cơ nào. 
Không có thanh âm hỗn loạn trong thính giác tinh nhạy hơn một người bình thường. 
Không có vị đắng nghét của nỗi bất lực trên đầu lưỡi trước khi ý thức chìm vào bóng tối.  
Càng không có cảm giác của giọt nước mắt vỡ tan trên bờ mi con bé trôi tuột vào bóng đêm thăm thẳm. 
Nơi sâu thẳm trong ý thức hắn rúng động, với một cái giật mình rõ rệt. 
Lần này, hắn tỉnh dậy. 
Ánh sáng tràn qua bờ mi mở hé, gây ra cảm giác xon xót ngay trên mí mắt. Cùng lúc với cơn đau ê ẩm ập đến ngăn lại ngay lập tức bất cứ ý định thử cựa mình nào của hắn. Hơi ấm của ngọn lửa bập bùng ở không xa nhè nhẹ xoa dịu căng thẳng hai bên thái dương. Tư thế nằm dài, đầu được kê lên vật gì đó êm ái đem đến cảm giác thư thái hơn cho hắn. Cảm thức về hiểm nguy trôi xa đến mức đủ khiến hắn thả lỏng tay chân. 
Không đúng, hắn nhớ đến vị mặn của nước mắt con bé rơi vào khóe miệng mình để mở bừng mắt. 
Quả thật, con bé đang khóc. 
Nước mắt lặng lẽ lăn dài trên gò má trắng tái nhợt, ngay cả trong ánh lửa soi tỏ. Nó không thèm quệt đi, để chúng tuôn thành vệt viền theo đường nét vẫn còn vẻ bầu bĩnh thơ trẻ. 
Vô thức, hắn nâng tay lên. 
Ngón tay thô ráp lạnh lẽo chạm vào thật khẽ khàng, gạt đi nước mắt trên má thiếu nữ. 
"Đ… đừng khóc…" 
Hắn mở miệng hàm hồ nói trước khi kịp suy nghĩ. Giọng mảnh như hơi thở. 
Lúc này con bé đột nhiên giật mình, ánh mắt hướng xuống hoang mang như thể chính nó mới là người vừa tỉnh mộng. Vội gạt tay hắn sang một bên, nó lúng túng lấy ống tay áo dài lau mắt, che đi cả gương mặt nhỏ nhắn. Giọng nó lắp bắp. 
"C-còn lâu m-mới thèm khóc!" 
“Ừm, tôi cũng chưa chết mà nhóc phải khóc.”
Hắn nhắm mắt, buột miệng lẩm bẩm trong cổ họng. Thực lòng thì hắn không thích việc mình trở thành nguyên nhân của những giọt nước mắt chút nào, đặc biệt khi đối tượng là con bé. Không biết nó có nghe được hay chăng, không khí bỗng dưng trùng xuống, im ắng lạ thường. Các giác quan đang dần dần trở lại với hắn thông qua những cảm nhận về môi trường xung quanh càng rõ rệt hơn. Hắn không còn cảm thấy cái lạnh toả ra từ trong lồng ngực mình, có chăng bây giờ là hơi lạnh của sương rừng, của đêm tối ngày xuân. Cơn đau ê ẩm vẫn còn nhưng đã giảm xuống ở mức chịu đựng được. Và cái cảm giác mềm mại thoải mái sau đầu khiến hắn nằm dễ chịu này… 
Cả cơ thể hắn giật nhói lên một cái bởi hành động ngồi bật dậy. Một lần nữa khung cảnh xoay mòng mòng trong đầu. Tai hắn ù đặc. Cơn đau dội lên trong lồng ngực rát buốt, phá ra thành những tiếng ho khan buộc hắn phải chống một tay xuống đất để không ngả ra. Đau đớn từ vết thương trên vai truyền đến bắt cả thân thể cường tráng run lên. 
Từ phía sau, hắn cảm thấy bàn tay con bé chạm vào mình, có phần hấp tấp. Lùng bùng ngay trong tai, dường như là giọng nó quát điều gì đó mà hắn nghe không vào. Mất một lúc, cùng với sự giúp đỡ của con bé để hắn có thể đổi thành tư thế ngồi dựa vào bề mặt đá cứng phía sau lưng. Những hơi thở nông cạn trong lồng ngực vẫn mang cơn đau ân ẩn nhưng dần dần cũng lắng xuống, cả thân thể hắn quen với tư thế mới. Ý thức trong đầu hắn cũng bớt rối ren. 
Thực ra, hắn nghĩ với một cái cau mày rằng linh hồn mình vẫn chưa thực sự hoà hợp với thân xác này. Ban nãy, nhận ra bản thân đang… gối lên đùi con bé hắn đã vội vàng ngồi dậy mà không mảy may nhớ ra tình trạng thực tế tệ hại hơn hắn có thể hình dung. 
Cảm giác đau nhói như có kim châm vào ngay trên vai xuyên qua óc khiến hắn không kìm nổi, há miệng kêu đau. 
“Biết đau thì đừng có lộn xộn!” 
Giọng thiếu nữ bực bội phát ra ngay bên cạnh. Hắn quay sang thấy con bé siết chặt đầu mảnh vải không biết kiếm đâu ra để băng bó trên vai mình. Mùi máu mới lại phảng phất trong không khí, có lẽ là do cử động vừa rồi khiến vết thương toạc ra. Dẫu cử động trên tay rất dịu dàng, con bé vẫn không ngừng lẩm bẩm. 
“Đồ ngốc! Đúng là ngu ngốc hết thuốc chữa!” 
Nửa khuôn mặt con bé chìm trong bóng tối nơi ánh lửa không vươn tới mang vẻ nghiêm nghị trái ngược hẳn với những lời nói ra khiến hắn không ngăn một tiếng cười ngắn bật ra. Con bé ngay lập tức trừng mắt, hung dữ như muốn đánh người. 
“Lúc này mà anh còn cười à?” 
Hắn nhìn ánh lửa sáng rỡ nhảy múa trong mắt nó, là cơn giận thực sự, thì chợt ngậm miệng lắc đầu. Con bé sau khi săm soi nút buộc của lớp băng đã chỉn chu thì thở ra một hơi. Nó quay lưng lại với hắn, nhích lại gần đám lửa. Khi cất tiếng giọng nó đã trở nên ráo hoảnh. 
“Tôi tìm được đá đánh lửa trong túi của anh.” 
Ngừng một thoáng, không thấy phản hồi, con bé đột nhiên quay lại giơ thứ gì đó về phía hắn. 
“Ăn đi này!” 
Hắn nghi hoặc, hết nhìn nó đến vật trên mấy ngón tay nhỏ. Mùi thơm là lạ mà hắn bắt được trong không khí là từ thứ này ra. 
Thịt động vật nướng?  
“Quạ nướng.” Con bé thản nhiên thêm vào khi thấy câu hỏi to đùng hiện rõ trên mặt hắn. Nghe câu trả lời, hắn như vẫn chưa tin vào tai mình, thận trọng mở lời hỏi. 
“Quạ? Nãy nhóc ném đá chết nó là để giờ ăn à?” 
Một câu hỏi ngớ ngẩn. Hỏi xong hắn cũng tự muốn cắn lưỡi vì không ngờ phát ra thành tiếng thì nó lại nghe ngu xuẩn đến mức đó. Và quả nhiên con bé đảo mắt kìm nén. Tay nó rụt về không thèm mời hắn nữa. 
“Nãy anh trúng độc chứ đâu có bị đánh vào đầu hỏng não mà hỏi vậy?” 
Chẳng để hắn hỏi thêm lần nữa, con bé đã đến ngồi bên cạnh, nhanh tay nhét luôn một miếng thịt vào miệng ngay khi hắn mở miệng định nói. Hắn không hề biết mình có cảm giác đói cho đến lúc đó. Những gai vị giác lập tức hoạt động phân tích loại thịt hắn được ăn lần đầu tiên dẫu đã tồn tại qua không ít thời gian. Trong khi đó con bé bình thản nói tiếp. 
“Lúc nãy thôi, tôi tìm thấy thuốc giải cho anh uống rồi.” 
Hắn ậm ừ đáp lại trong cổ họng, phần vì không biết phải trả lời ra sao, phần vì dư vị thật sự không dễ ăn của món thịt quạ còn trên đầu lưỡi. Thấy con bé lại giơ tay lên, hắn vội cảnh giác bảo. 
“Tôi không cần ăn nữa.” 
Đó là một lời nói dối nếu xét về cảm giác của thân thể, nhưng thành thật về ý thức của bản thân hắn. Con bé ngước lên, nó có vẻ ngạc nhiên thật sự. 
“Anh chắc chứ?” 
Hắn nhún vai khe khẽ, tất nhiên không phải vậy. 
“Vị thịt thực sự rất dở đấy nhóc.” 
“À…” 
Con bé bĩu môi một cái trước khi thực sự nếm thử món thịt trong tay. Và nó cũng nhận ra ngay hắn nói đúng để rồi ngồi thừ người ra nhìn ánh lửa nhảy nhót. Tiếng thở than lép bép của củi vang lên khe khẽ. Lưỡi lửa vàng cam một màu héo úa. 
Cơn yên lặng tràn đến lấp đầy khoảng cách giữa hai người. 
Ngồi cách hắn một đoạn ngắn, con bé trở nên trầm tư. Mải mê theo đuổi những suy tính riêng nhưng nó vẫn không quên cái dáng ngồi thẳng lưng nghiêm nghị khiến hắn phải cau mày. Lặng lẽ quan sát nó một lát, hắn chợt giật mình nhận ra. Trên cần cổ vươn thẳng do tư thế ngồi vẫn còn lưu lại rõ vết hằn đỏ ửng. Làn da con bé trắng mịn càng làm cho dấu ngón tay siết một vòng quanh cổ nổi bật hơn trong ánh lửa. Vô thức, hắn để suy nghĩ bật thành lời trên đầu lưỡi. 
"Có đau không?" 
Thiếu nữ giật mình hơi rụt vai lại, theo bản năng đưa tay lên hất mạnh cánh tay định chạm vào mình. Con bé hoang mang nhìn hắn, hỏi lại. 
"Sao cơ?" 
Nhìn theo cử chỉ giơ bên tay không bị băng bó lên của hắn, nó hiểu ra, vội kéo cổ áo lên che đi những vết hằn. Đồng thời lắc đầu nhè nhẹ cùng với câu trả lời ngập ngừng. 
"Tôi… không sao." 
Vào khoảnh khắc con bé ngẩng lên, không biết có phải do ánh sáng chiếu tới tạo cho hắn ảo ảnh có ánh nước long lanh dưới bóng hàng mi dài. Nhưng khi nó nói tiếp, giọng vẫn bình tĩnh. 
"Thế còn anh? Có còn khó chịu không?" 
Hắn lắc đầu một cái nhẹ trước ánh mắt hầu như dịu dàng của con bé. Nó thở ra một hơi thật dài, như đã trút được gánh nặng trong lòng.  
"Thế thì tốt rồi." Ngập ngừng một thoáng, con bé tiếp lời. 
“Cảm ơn anh… Vì đã cứu tôi.” 
Giọng nó lí nhí, càng về cuối câu càng nhỏ. Cảm tưởng vế sau bị nuốt mất trong tiếng than nổ tí tách. Nếu không phải thính lực hồi phục không ít thì hắn đã tin vừa rồi mình nghe nhầm. 
Hắn không nghĩ đến con bé lại chọn lúc này để nói những lời ấy. Vẻ kiêu ngạo có phần lạnh lùng xa cách, cả thói quen nói như ra lệnh đem đến cho hắn cái cảm giác nó sẽ không bao giờ hành xử như một người bình thường. Mà khoan đã, kể cả thế thì cô bé con này vẫn không cách nào giống một đứa trẻ mới mười mấy tuổi đầu trong mắt hắn được. 
Cái ý nghĩ đó khiến hắn chẳng đừng được một hơi thở dài. Ngay từ đầu mục đích của hắn chưa từng là để con bé mang ơn mình. Nhưng diễn đạt ý đó với nó bây giờ thì hắn vẫn cần lựa lời. Mà cũng chưa chắc con bé cần một lời hồi đáp từ hắn. 
Bởi hiện giờ nó vẫn đang cúi đầu, loay hoay tìm cách xé nhỏ món thịt quạ trong tay. Cảm thấy mối uy hiếp lại dâng lên đến gần cuống họng, hắn buộc phải mở lời. 
“Đúng là không sao nhưng phải ăn chỗ thịt đó nữa thì có sao đấy nhóc…” 
“Hả?” 
Con bé ngẩng mặt lên nhìn hắn khó hiểu. Lần này thì hắn phải làm bộ mặt nhăn nhó thấy rõ, nói thẳng không bóng gió nữa. 
“Ý là thịt quạ không ăn được đâu. Nếu muốn ăn thì ngay từ đầu nhóc nên nhắm đến thứ khác.” 
Đôi mắt con bé mở to một thoáng, biểu cảm không biết nên mô tả là bàng hoàng hay tức giận. 
"Anh nghĩ tôi thèm ăn thịt quạ nên mới ném chết nó chắc?! Tất cả là tại con quạ đen xui rủi này chứ đâu!" 
Hắn nhướng mày trước tâm tình thay đổi còn hơn cả thời tiết của thiếu nữ. Vừa mới có vẻ bối rối ngại ngùng mà giờ đã quay ngoắt sang bực dọc được rồi là sao? 
"Sao lại tại nó?" 
"Thì tại nó mà phá trận mãi không được. Chính nó bay vòng vòng hướng dẫn đám người kia lập lại trận mà không bị náo loạn. Mà có đến chín phần mười cũng là nó dò la ra được hướng đi của chúng ta." 
Giọng con bé càng nói càng cao, đến cuối câu nó trút mọi bực dọc vào con quạ xấu số đã bị nướng chín trên lửa. Sẵn cành cây trong tay, nó hất luôn phần thịt bị xé mảnh còn lại vào ngọn lửa cháy đượm. Chẳng mấy chốc mùi thịt cháy lấp đầy khứu giác hắn. 
Như được khơi mạch, con bé cứ thế mắng người, không cần ngoảnh lại xem phản ứng của hắn. 
"H���, tên gian xảo biến thái đó chắc chắn đã dùng đồ gì nhặt được để cho con chim này đi tìm rồi! Đồ rùa rụt cổ, dám dùng vị trí của ảo tinh để can thiệp vào trận! Đồ hung tinh Kế Đô, mất mạng cũng đáng lắm!" 
Ý con bé là kẻ đã thình lình xuất hiện mà không có lấy một dấu hiệu tiền báo đó à? Thôi được câu mắng này hắn gật gù đồng tình với nó. Thật chẳng dễ dàng gì để hắn có thể phá trận. Thấy con bé ngừng lại lấy hơi, hắn chợt hỏi. 
"Đã mắng xong rồi đấy à?" 
"Tất nhiên là chưa! Đồ rắn độc, bỉ ổi còn dám dùng độc. Đúng là đám người đại lục không được cái gì tốt đẹp chỉ giỏi bày mưu tính kế gian ngoan âm hiểm! Trở về rồi món nợ này nhất định phải tính với chúng! Nhìn cái gì mà nhìn!" 
Con bé đột nhiên trừng mắt nhìn hắn, cành củi trong tay đập xuống đất phát ra tiếng đanh gọn. 
"Còn anh nữa! Đã nói ngồi yên đó chờ thì lại cứ thích khua tay múa chân lên! Có biết đưa anh tới đây lật qua lật lại vất vả lắm không!" 
“Xi… Xin lỗi?”
Tự nhiên bị mắng lây, hắn buột miệng đáp lời. Nhưng nghĩ kỹ thì nó cũng có lý, với vóc người nhỏ nhắn như thế phải loay hoay với một kẻ tướng tá cao lớn cỡ hắn cũng không phải dễ dàng gì. Cảm giác hối lỗi thoáng chốc dâng lên, khiến hắn mất cảnh giác. 
“Hừ! Làm người lớn rồi thì cũng nên biết nghĩ cho bản thân mình chút đi chứ!” 
Một ngón tay vừa dư dứ trước ngực hắn, con bé vừa lên giọng không khác nào một người trưởng thành. Cảm giác nhồn nhột làm hắn cúi xuống và giật mình nhận ra một vấn đề hết sức nghiêm trọng. 
Áo hắn đâu rồi!
Con bé ngay lập tức chú ý đến biến chuyển khó coi trên gương mặt vốn lầm lì của hắn. Nó ngừng một nhịp, ngón tay dừng lại trên khuôn ngực hắn, cách da thịt một lớp băng vải. Hắn hít vào một hơi, cố giữ bình tĩnh và cân nhắc cách ứng xử để không dẫn đến một cuộc đồ sát. 
Trong ánh lửa, sắc mặt con bé hơi tái đi, nó nuốt khan một cách khó nhọc. Ánh mắt từ từ cụp xuống, cánh tay cũng chầm chậm rời ra xa. Đúng lúc hắn mở miệng hỏi. 
“Cái áo…” 
Không kịp nói hết câu, tầm mắt hắn đã tối sầm lại. Thứ vải vóc gì đó bay đến che phủ hết cả tầm nhìn. Giọng con bé hấp tấp vang lên. 
“Hừ! Áo anh tôi xé ra để băng vết thương rồi!” 
Dưới lớp vải lùng nhùng mà giờ đã nhận ra là cái áo choàng đi đường của mình, hắn phát ra mấy tiếng kháng nghị không rõ lời. Chủ yếu là do bị bất ngờ trước phản ứng của con bé. Thế nhưng lại khiến nó hiểu lầm, càng to tiếng mắng hơn. 
“Chứ anh còn muốn sao nữa? Không lẽ tôi phải xé y phục của mình ra băng cho anh?” 
Cuối cùng cũng gạt được đám vải vóc xuống, hắn thở dài tự thấy khâm phục trình độ suy đoán của con bé này. 
“Chưa cãi nhau thì nhóc chưa hài lòng à?” 
“Anh…” 
Trong ánh sáng vàng cam của lửa, mắt con bé long lanh giận dữ, gò má đỏ ửng cả lên chẳng biết vì bực tức hay điều gì khác. Hắn tránh ánh mắt nó, duỗi một bên chân ra, cố tìm một tư thế thoải mái hơn. Mặc kệ con bé ngồi tự sắp xếp lại những cảm xúc hỗn độn. Âm thanh của đêm bập bõm rơi vào tai hắn. Cảm giác của một cơn buồn ngủ lại bắt đầu nhảy múa trên mi mắt. 
Tiếng loạt xoạt thật khẽ vang lên ngay bên cạnh. 
Hắn mở bừng mắt, hơi hoang mang vì bản thân ngủ gật. Càng hoang mang hơn khi thoáng thấy qua đuôi mắt bóng y phục đỏ ngay bên cạnh. Có lẽ cảm thấy cử động của hắn, con bé uể oải ngẩng đầu lên nhìn. Vẻ giận dữ trước đó đã bay biến hết cả, chỉ để lại nét mệt mỏi, kém linh hoạt. Dáng ngồi thu chân vào trước ngực từ góc độ của hắn nhìn xuống càng làm thiếu nữ có vẻ yếu ớt, mong manh. 
Thấy vẻ mặt của hắn, con bé chỉ đưa tay lên hơi dụi mắt, nói mơ hồ. 
“Tôi lạnh.” 
Hắn thở dài. Cũng phải, đêm trước con bé còn cố thủ chui trong cái áo choàng của hắn. Giờ nhường lại cho hắn, không cảm thấy lạnh mới là lạ. Nghĩ là nó sắp chìm vào giấc ngủ, hắn hơi cựa mình muốn chuyển cái áo sang cho nó. Nhưng mới nâng tay lên, con bé đã níu lấy góc vải, dém nó vào bên người hắn. Giọng nó trầm thấp, vẫn là vẻ buồn ngủ nhưng nói ra hẳn một câu dài. 
“Là do tôi bất cẩn tính sai đó. Ngay từ đầu tôi thực sự không nghĩ đến việc dùng ảo tinh can thiệp vào quỹ đạo của trận pháp. Kế Đô là một ảo tinh, theo truyền thuyết là kẻ che đi mặt trăng tạo ra nguyệt thực nên vị trí tầng trời còn gần hơn cả Thái Âm. Vị trí Thái Âm đã bị loại trước đó, tôi chẳng còn quan tâm đến quỹ đạo của nó nữa cho nên khi di chuyển để tránh đã đứng ngay vào vị trí thuận lợi nhất cho Kế Đô tấn công, để hắn bắt được. Việc gì cũng đến lúc quan trọng là lại có bất trắc. Thật không hiểu nổi.”
Hắn nghe con bé thầm thì giải thích, trong lòng dâng lên cảm giác khó chịu buộc phải buông lời nhận xét. 
“Nhóc vẫn phá được trận mà.”
“Anh sẽ không bị thương nặng thế, nếu tôi tính toán cẩn thận hơn” 
Lần này hắn im lặng, cảm giác đè nặng trong lồng ngực hầu như trở thành khó thở. Không nhận được câu trả lời từ phía hắn, con bé lẳng lặng nói tiếp. 
“Hoặc là tôi cho anh biết sớm hơn rằng tôi có thể tự vệ rất tốt, một hai kẻ đó muốn đụng vào tôi chưa chắc đã được thì giờ đã khác.” 
“Đó đâu phải vấn đề?” 
Hắn cau mày nhắc nhở cho con bé, chỉ đổi lại một tiếng ừm khe khẽ trong cổ họng thiếu nữ. Sức nặng của mái đầu nhỏ dần dần ngả về phía hắn. Hơi thở đều đều, dấu hiệu của việc nó đã bị mỏi mệt chinh phục. 
Cuối cùng cũng ngủ đi rồi. 
Hắn nghĩ với một hơi thở nhẹ nhõm. Thật khẽ khàng, hắn dùng một bên tay không bị thương chuyển cái áo choàng sang phủ lên thân thể con bé, cố để không đánh thức nó. Thật ra việc con bé có thể tự vệ hắn đã đoán ngay ra từ đầu. Không phải ngẫu nhiên mà con bé là người duy nhất sống sót sau cuộc đụng độ. Cứ cho là những hộ vệ lấy mạng trải đường thoát thân cho nó, nhưng nếu nó chỉ là một tiểu thư chân yếu tay mềm thì đã không còn mạng mà gặp được hắn. 
Câu nói dối về thân thế, giấu đi cả khả năng đều dễ hiểu trong mắt hắn. Tuy nhiên không vì thế mà con bé phải nhận lấy lỗi lầm về phía mình. Nó dẫu sao vẫn chỉ là một đứa trẻ. Dáng vẻ mạnh mẽ cứng cỏi hầu như phi thường ở nó luôn là điều khiến hắn âm thầm cảm phục. 
Mải suy nghĩ, hắn không nhận ra từ tư thế dựa vào một bên cánh tay, con bé đã trượt xuống gối đầu lên chân hắn, cuộn mình lại ngủ ngon lành. 
.
.
.
Nắng lên cao hắt những tia lấp lánh trên mặt sông loang loáng. Gã trai cao lớn, lưng đeo cung tên lẳng lặng đi theo sau cái bóng áo đỏ, cách thiếu nữ một đoạn khoảng chừng chục bước chân. 
Nếu có điều gì cần phải phàn nàn thì hẳn hắn sẽ dành lời cho tính cách sáng nắng chiều mưa trưa dầm dề mây gió của cô nàng tiểu thư này. Buổi sáng này hắn bị đánh thức bởi tiếng hét với cao độ sợ rằng khó có loài chim nào sánh bằng. Mắt nhắm mắt mở, hắn còn chưa định hình được gì đã bị con bé đánh cho mấy cái. Tỉnh táo lại hắn thấy nó nhìn mình không khác gì một tên biến thái. Và giờ thì nó hậm hực đi trước hắn cả mấy thước, chẳng nói chẳng rằng. 
Hắn không nhận mình là người tốt nhưng cũng chưa đến nỗi phải làm điều gì khuất tất, nhất là với tình trạng một bên bả vai lẫn cánh tay dưới đôi bàn tay hết sức khéo léo của ai đó được bó chặt đến mức bất động. Nhìn theo bóng dáng nổi bần bật phía trước, hắn lẩm bẩm cằn nhằn về tính khí của con bé rất thành thật, không cần che giấu. 
Như nghe được lời trong miệng hắn, con bé bất chợt dừng bước. Nó quay phắt lại gọi giật giọng. 
“Này!” 
“Có chuyện gì vậy?” Hắn hơi chột dạ đáp. 
Vẻ mặt con bé trở nên khó hiểu, nó ngần ngừ một thoáng trước khi lấp lửng. 
“Anh… sẽ không ở lại trong làng sao?” 
Hắn nhướng mày. 
“Chuyện kế hoạch của tôi thế nào hình như không liên quan đến nhóc?” 
Trông con bé có vẻ hơi thất vọng. Hàng mi dài rũ xuống, rung động khe khẽ. 
“À… Thì…” 
Khóe môi hắn khẽ nhếch, âm điệu giọng nói trở lại với vẻ châm chọc.
“Sao thế?” 
Con bé ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt hắn, giọng thoáng vẻ nghiêm nghị. 
“Đưa tôi trở về Fuyuki.” 
Ngược chiều nắng xiên, đôi đồng tử xanh biếc như món đá quý của thiếu nữ tĩnh lặng, tuyệt nhiên không có một chút xao động. Một câu nói giống mệnh lệnh hơn là lời nhờ vả, vậy mà con bé thẳng thắn đến mức thản nhiên. 
Hắn ngừng lại một thoáng, đối diện với ánh nhìn như xuyên thấu qua bản thân, rồi chợt nhún vai chọn nhấn bước, đi qua chỗ con bé đang đứng. Lời phả qua đầu vai rõ ràng. 
“Tôi sẽ tính thêm công cán đấy.” 
Bờ vai con bé thả lỏng, nó bật cười vui vẻ. Gương mặt nhỏ nhắn sáng lên dưới ánh nắng xuân. 
“Tôi chưa bao giờ bạc đãi người khác.” 
Lần này thì hắn phát ra tiếng cười khẽ, không biết là đồng tình hay muốn mỉa mai. Nhưng con bé có vẻ không quan tâm đến chuyện đó. 
.
.
.
Vì kế hoạch thay đổi nên con bé và hắn không lưu lại lâu trong cụm dân cư nhỏ phía ngoài rìa cánh rừng. Bằng khả năng không biết nên gọi là gì của con bé, hắn và nó có được một con ngựa để chuyến đi thêm thuận lợi. Địa phận Fuyuki tuy không còn xa, bọn hắn vẫn chưa thể khẳng định không còn nguy hiểm nào trước mặt cho nên thời gian di chuyển ngắn lại được chừng nào hay chừng đó. 
Và một lý do lớn hơn khác mà hắn nhận thấy, là con bé thực sự đã rất mệt mỏi. Lúc này, mặc cho vó ngựa gập ghềnh, nó vẫn dựa vào lòng hắn mà ngủ thiếp đi. Dẫu sao chẳng thể trách nó, trải qua những chuyện như vậy. Hắn nắm lấy dây cương bằng một tay, điều chỉnh tư thế cho con bé được thoải mái hơn. 
Đi được một quãng đường, trời cũng xế trưa. Ngay khi hắn nghĩ sẽ kiếm một chỗ thích hợp để nghỉ trưa rồi đánh thức con bé thì cả người lẫn ngựa đi lọt vào vùng sương trắng mờ ảo bất thường. Hắn kéo dây cương ra hiệu cho ngựa dừng lại dưới bóng cây bên lề đường, cảnh giác nhìn xung quanh. 
Có lẽ nhận thấy thay đổi trong nhịp độ di chuyển, con bé khẽ cựa mình thức giấc. Màn sương càng lúc càng dày khiến hắn căng mình, sẵn sàng phản ứng trước bất kỳ nguy hiểm nào xảy tới. Chợt mấy ngón tay nhỏ của con bé túm lấy cổ tay hắn, nó thì thầm khe khẽ, giọng đã không còn vẻ gì là ngái ngủ. 
“Không sao, ta có người đón rồi.” 
Nói rồi con bé cao giọng, tiếng ngân lanh lảnh như chuông bạc vọng qua sương. 
“Hakuro? Là anh phải không? Xuất hiện cho ta.” 
Một khoảng lặng ngắn sau lời con bé, sương tan đi ngay lập tức trả lại tầm nhìn cho hắn. Một bóng áo trắng xuất hiện phía trước, nhẹ nhàng không tiếng động tựa tụ sương mà thành. 
“Tiểu thư, Hakuro của Sekki xin được diện kiến người.” 
“Tốt lắm, Kotomine bảo ngươi đến đón ta?” 
“Thần chủ lo lắng cho nên sai thuộc hạ đem theo người đến đón tiểu thư trở về Fuyuki.” 
Nói đến đây, kẻ kia không khỏi liếc mắt nhìn qua hắn ngồi sau con bé trên lưng ngựa một cái. Thông qua giọng nói, hắn có thể đoán được kẻ mới đến là một thiếu niên, vỡ giọng chưa tròn. Cách gọi lẫn xưng hô đều kính cẩn thành thục, chứng tỏ đã quen thuộc từ lâu. 
“Các ngươi đến muộn. Để hắn phải đảm nhận vai trò đó đấy.” 
Hiển nhiên con bé nhận ra ánh mắt đánh giá hắn của kẻ thuộc hạ, giọng thoáng trở nên lạnh lùng hơn mấy phần. 
“Thuộc hạ thất trách, nhưng xin tiểu thư trước hãy trở về rồi trách tội sau.” 
“Nói thừa, đưa người quay lại xử lý giúp ta một chuyện trước.” 
Không cần để hắn phản ứng, con bé thoắt cái đã tụt xuống khỏi lưng ngựa, đĩnh đạc đi về phía kẻ thuộc hạ. So với con b��, thiếu niên kia không cao hơn quá nhiều cho nên nó chỉ cần hơi kiễng chân là đủ dặn dò vào tai kẻ vẫn đang cúi người chờ lệnh. Hắn không có hứng thú với những sắp đặt của con bé nhưng cũng xuống ngựa, nắm lấy dây cương im lặng chờ nó ở một bên. 
Khi con bé quay người lại, trong tay hắn đã xuất hiện một vật. Ánh nắng ban trưa lấp lánh trên mặt đá quý đỏ rực, một sợi dây chuyền tinh xảo được hắn thả xuống, đung đưa ngay trước tầm mắt thiếu nữ. Mắt con bé thoáng chốc mở to, hết nhìn hắn đến mặt dây chuyền quen thuộc. 
Hắn nhún vai, trả lời câu hỏi không nói thành lời hiện trên gương mặt thiếu nữ. 
“Chẳng phải nó rất quan trọng nên nhóc mới muốn bọn họ đi chuộc lại?” 
“Làm sao anh biết tôi muốn tìm nó?” 
“Con ngựa kia đâu thể là đồ cho không?” 
Ánh mắt con bé thoáng chốc mềm ra, nó mỉm cười nhận lấy sợi dây chuyền. Đoạn quay lại nói với tên thuộc hạ. 
“Vậy tập hợp mọi người lại đi, chúng ta về Fuyuki.” 
Kẻ thuộc hạ biến mất khỏi tầm nhìn, thiếu nữ mới tiếp tục. Mái đầu ngẩng cao đầy kiêu hãnh trước ánh mắt đầy vẻ cười cợt không che giấu của hắn. 
“Thế nào? Anh muốn nói gì?” 
“Con nhà buôn gạo hả?” 
Không phải một câu hỏi, hắn đang nhắc lại câu trả lời lúc trước của con bé. Nó cũng chẳng nao núng mà đáp lời. 
“Tình thế bắt buộc, vả lại anh cũng đâu tin tôi.” 
“Vậy giờ thì sao?” Hắn hỏi. 
“Công chúa gia tộc Tohsaka, anh có muốn quỳ xuống chào hỏi cho đúng phép tắc không?” 
Dẫu cho lời nói có phần đùa, ánh mắt xanh sáng rực của con bé lại hoàn toàn nghiêm túc nhìn hắn. Bất giác, trái tim hắn nhói lên một nhịp. 
Cô bé này chính là chủ nhân hắn sẽ phụng sự với tư cách là một linh hồn thủ hộ. 
Khuỵu xuống một đầu gối, hắn cúi đầu thực hiện một nghi lễ mà mọi hiệp sĩ sẽ làm trước vị chủ nhân đã nhận định. Thiếu nữ có hơi ngạc nhiên, nhưng rồi con bé chìa tay ra trước hắn, chậm rãi mở lời. 
“Theo tôi về Fuyuki nhé?” 
Bàn tay to lớn đầy những vết tích thời gian của hắn nắm lấy tay thiếu nữ, thay cho câu trả lời. 
- Hoàn thành - 
2 notes · View notes
mydearmy · 20 days ago
Text
. Cuối tuần Milan lại thua. Chán quá đăng story "Mình thích đội này 25 năm nay quá đủ rồi, chuyển sang thích đội khác cho đỡ mệt. Liverpool chẳng hạn." Bạn bè đều vào thả haha vì tất nhiên chẳng ai tin. Liverpool và ĐT Pháp là hai đội mình ghét nhất trên đời. Trêu vui vui thế chứ sáng nay đọc Gazzetta dello Sport, Paolo Maldini cay đắng nói "Họ đã hủy hoại Milan của tôi", thì biết anh 3 buồn thế nào. Làm gì có ai yêu và trung thành với Milan hơn dòng họ Maldini. Đúng là có thể dạy người Mỹ cách làm giàu nhưng không thể dạy họ cách yêu bóng đá được.
Em trai mình bảo "Mấy anh cầu thủ thời đó đã nghỉ đá lâu rồi thì đội Milan đấy còn gì mà cứ thích thế?". Tự nhiên cũng chẳng biết giải thích thế nào, vì cũng... không sai. Nhưng màu cờ sắc áo là cái gì đó khó nói lắm. Có những người yêu một đội bóng suốt đời, dù là đội địa phương nhỏ xíu không tiếng tăm gì cũng có fan hâm mộ trung thành. Eric Cantona từng nói "You can change your wife, your politics, your religion, but never, never can you change your favourite football team". Nên cứ yêu tiếp thôi, chứ đá hơn nửa mùa rồi mà vẫn lóp ngóp tận thứ 8 thì trông đợi gì.
. Tối nay đi ăn với team Manager, mọi người nói HB thích anh K lắm. Em HR bảo "Nhưng gu anh K là chị My". Mình hỏi "Sao em nghĩ thế?". "Nhìn là biết anh K để ý chị. Chị quên em làm nhân sự à?". 
Bình thường anh K không nói nhiều, nói chuyện với ai cũng chừng mực, đi ăn thì trả tiền cho tất cả chứ chẳng mời riêng ai. Nên mình tò mò điều gì khiến việc "anh K để ý chị" trở nên obvious thế. Vài người nói với mình điều đó rồi. 
Chó hỏi cảm giác thế nào khi có một người ưu tú như thế thích mình? Mình bảo thấy cũng vui vui. Đi làm, đồng nghiệp tốt là niềm an ủi duy nhất, chứ sự toxic ở đây âm thầm hủy hoại chúng mình lắm.
. Gần đây C đang thích một cậu bạn mới, cảm giác như trở lại tuổi 18, nên C nói chuyện tình yêu rất nhiều với mình. Được một thời gian, mình bảo Chó là cảm thấy bị overwhelmed. Có lẽ mình không thực sự muốn nói về tình yêu nhiều đến thế. I just want to live my life peacefully with my thông-thái-dog.
. Mình nhớ T.
1 note · View note
cacuocgbpnewss · 30 days ago
Text
So ao cau thu Van Dijk
Virgil van Dijk là một trong những trung vệ xuất sắc nhất lịch sử bóng đá hiện đại, nhưng câu chuyện đằng sau các số áo mà anh đã khoác lên lại chứa đựng những ý nghĩa đặc biệt không phải ai cũng biết. Nhân dịp thủ quân của Liverpool ký hợp đồng mới – có lẽ là bản hợp đồng cuối cùng trong sự nghiệp cầu thủ của anh – hãy cùng nhìn lại những số áo đã đánh dấu các cột mốc đáng nhớ trong hành trình của "người đàn ông thép."
Tumblr media
Khởi đầu tại Groningen vào năm 2010, Van Dijk khoác lên mình số áo 34. Đây là số áo đầu tiên đánh dấu bước chuyển mình từ một cầu thủ trẻ đầy tiềm năng thành một trung vệ triển vọng. Tại đây, anh nhanh chóng khẳng định giá trị nhờ thể hình vượt trội, khả năng không chiến và tinh thần chiến đấu mạnh mẽ. Dù ban đầu anh từng được thử sức ở vị trí tiền đạo, nhưng chính vai trò trung vệ mới là nơi anh tỏa sáng. Sau này, số áo 34 của Van Dijk còn mang ý nghĩa đặc biệt khi gắn liền với Abdelhak Nouri – đồng đội cũ không may gặp biến cố trên sân cỏ. Số áo này đã trở thành biểu tượng cho ý chí và tinh thần đồng đội của Van Dijk.
Tumblr media
Năm 2013, Van Dijk chuyển đến Celtic và khoác áo số 5, một cột mốc quan trọng trong sự nghiệp. Tại đây, anh tỏa sáng ở đấu trường quốc nội và châu Âu, ghi dấu ấn không chỉ ở khả năng phòng ngự mà còn trong các pha bóng cố định. Số áo 5 tượng trưng cho sự trưởng thành và ổn định, giúp anh xây dựng danh tiếng ở một môi trường bóng đá cạnh tranh. Những năm tháng tại Celtic là bàn đạp đưa Van Dijk đến Premier League, nơi anh tiếp tục chinh phục những thử thách lớn hơn và khẳng định vị thế là một trong những trung vệ hàng đầu thế giới.
Từ số áo 34 tại Groningen đến số 5 tại Celtic, mỗi số áo của Van Dijk đều gắn liền với một câu chuyện, một giai đoạn quan trọng trong hành trình chinh phục bóng đá đỉnh cao. Đây không chỉ là những con số mà còn là minh chứng cho tài năng, sự nỗ lực và ý chí không ngừng vươn lên của "người đàn ông thép."
Xem đầy đủ tại: https://gbpnew.org/so-ao-van-dijk/
0 notes
thiendoanng · 1 month ago
Text
1459 / TA VỀ
( Cảm tác vần thơ “ Ta Về “ của
Cố Thi Sĩ Tô Thuỳ Yên )
Lòng nao nức biển rừng đang thúc giục ,
Quê nhà mừng đón háo hức Xuân sang …
Ta về lóng ngóng trên đường độc đạo ,
Vần thơ nào thấy…vạt áo mờ phai ?
Đau nhói tâm can đời trai tái tạo ,
Trần gian trơ tráo chuốc mối u hoài !
Thôi vĩnh biệt , mười năm dài dẫy chết.
Chốn rừng thiêng dấu vết kẻ hận thù …
Nỗi bi ai ngàn thu nghe thống thiết ,
Đếm từng ngày la lết thoáng vi vu …
Mặt xám xịt , nơi biên khu dày dạn ,
Xuyên vùng trời nắng hạn lẫn mưa sa .
Soi khe nước , nhìn ta nay hoá vượn ,
Nửa kiếp còn ngao ngán giọt châu sa …!
Đi qua những chỗ truông phà thôn dã ,
Nheo chân mày níu má thịt nhăn da…
Chăm nhìn ngẩn ngơ thuyền ra biển cả ,
Giữa ngàn trùng muôn ngã cảnh phong ba .
May ra có thể trời sa đất lở ,
Gió cuốn tanh bành đánh đổ lao chao .
Tung tăng anh hào đành thôi dang dở .
Trong ngục tù hạnh ngộ mộng khát khao …
Chân khập khiễng mới ngày nào vặm vỡ ,
Nay trở về nhịp thở đã hắt hơi .
Ai đó trông vời mây trời sáng tỏ ,
Ngàn năm tóc bạc trắng ngó hỡi ơi…?
Khó tồn tại một thời hằng mơ ước ,
Núi lỡ sông bồi con nước du di …
Lịch sử vơi đi , dù chi , mất , được ,
Suốt mười niên cổ lục mấy ai đề …?
Đầu tóc hói , trọn lời thề sương điểm ,
Trĩu nặng đè từ chủ xướng nguyên khôi …
Mà kẻ tạo hoá ngút ngời trấn yểm ,
Giáng xuống nhân gian bất biến tuyệt vời .
Óc tưởng tượng mọi người ra nghênh đón ,
Khắp xóm làng hý hởn cuộc mừng vui .
Lũ lượt theo dòng như trôi con nước ,
Chân tiếp kế chân sóng bước liên hồi .
Nào chẳng khác gì lá rơi về cội ,
Bếp quây quần sưởi ấm tối hôm nay .
Rưới chén rượu nồng thay lời trăn trối ,
Để giải oan chuốc mối bể dâu này …
Khóc từ tạ chua cay đời thấu cáy ,
Ruột mềm như sỏi đá vẫy tay đi .
Mười năm đáo để suy vy chừng nấy ,
Cuộc thăng trầm thúc đẩy với câu thề .
Nghĩ mình hạt sương sa xe ngọn cỏ ,
Cấu kết sầu bi nhân thế di dời .
Trẻ trung cũng đồng thời , sinh , dị , diệt ,
Tội tình ai thua thiệt bạc trắng vôi …
Quán cóc nốc hơi gọi mời từ độ ,
Bao nhiêu tình nồng tỏ mặt nhau đây ?
Giang San dặm tràng ngàn mây cách trở ,
Đành uống lưng thôi , nhớ bát nước đầy …
Dung giăng sợi tơ trời phơi trong trắng ,
Chấp chới lềnh bềnh dưới nắng hao hanh .
Ai gọi ai đi song hành quạnh vắng ,
Ngỡ ngàng vàng đá ch��n ải quan san …
Lời thệ nguyện truyền kiếp còn văng vẳng ,
Cố sức mình cởi trói chẳng manh nha ?
Nhớ mối chân tình my nhòa đăng đẵng ,
Ngăn ngục tối ngậm đắng nỏ buông tha …
Trở lại khác gì tứ thơ khô cạn ,
Trên cõi hoang đường mây ám lãng quên .
May mắn cửa nhà còn nguyên mái , vách ,
Giăng che mạng nhện sương khói xông nền .
Cả mọi thứ ngả nghiêng nằm vung vải ,
Nhà thương heo hút , khó đoái trông hờ …?
Rào xô , dậu đổ , cây khô , bừa bãi ,
Bệnh tình lẫn tránh trống trải chơ hơ…
Về đây giải khai bùa dơ yếm trá ,
Thức tỉnh lên nào gỗ đá buông xuôi .
Thêm nhắn nhủ , chuyền hơi bầy quỹ dữ ,
Một lần xin kể tích trử suy đồi …
Tiếp nối sẽ trong ngoài nhìn quanh quẫn ,
Xóm làng thăm hỏi kế cận từng nhà .
Hoa sứ , anh đào , thanh trà , đua nở ,
Bao năm cách biệt có nhớ tình xa …?
Không thoái thác , thằng con đà quấy phá ,
Khánh tận cuộc đời tàn tạ thương đau !
Tháng ngày dần trôi dãi dầu tơi tả ,
Huống hồ mẹ cha tuổi đã xế tàn …!
Suy ngẫm cũng rồi thất điên bát đảo .
Mãi hứa trăm điều huyền ảo có nên ?
Xoay lưng lớp lớp môi truyền bá đạo.
Giọt lệ khóc thầm mã đáo oan khiên …!
Trở lại chốn này láo liên đồng loại ,
Rau đắng sau hè khắc khoải trổ bông .
Dẫu có muôn năm thương chồng vẫn đợi ,
Trông anh vời vợi mặt đối mơ mòng …
Đêm hôm thở dài đằng sau cánh cửa ,
Nỗi mừng khôn xiết ràn rụa mắt sâu .
Giòng máu chung tình luân lưu vây bủa ,
Từ buổi nào tưởng hai đứa mất nhau ?
Về đâu dặm trường vó câu bươn chải ,
Khắp mọi miền hớt hải tìm gặp em .
Khổ có riêng ai…?…khát thèm trống , mái ,
Hè nhà , bụi chuối , thức trắng , thâu đêm .
Cam quýt trước sân thềm hoa hong nắng ,
Màn trời khuya khoắt soi bóng trăng tà .
Tình chia ly làm tuổi già thúc thủ ,
Thương nhớ não nề tích trữ xót xa …!
Trở lại chốn , nơi Quê Cha huyền thoại ,
Buổi hôm nào mình ngần ngại thương trao ?
Yêu đương biết mấy âu sầu tiến thoái ,
Ấp ủ chuyện mình luyến ái ước ao …
Này em hãy tự hào dù xưa cũ ,
Trôi nổi tháng ngày đừng nỡ lãng quên ?
Dế sau vườn vẫn dế mèn xôm tụ ,
Giọng hát u buồn ấp ủ thân quen …!
Mến thương não nề tào khê xuôi chảy ,
Nghĩa trọng trăm năm không thấy khoã mờ .
Thân thích còn đâu bây giờ hết thảy.
Mãnh đời này quá trống trải bơ vơ …
Người có chết xin cho cùng xuống mộ ,
Chong đêm sầu lắng nức nở bờ ao ?
Đau đớn khóc òa vì sao tan vỡ ,
Tuổi đời tàn lụi cách trở lao đao ….
Ngẫm nghĩ giật mình ôi chao buồn tủi ,
Lục lọi có gì ngắn ngủi điêu linh !.
Nhặt mảnh vụn thương tình từng phế liệu ,
Như những hài cốt sẽ biến vô danh …
Căn nhà cổ nay trở thành hương hỏa ,
Đọc lại vần thơ buồn bã thiếu thời .
Nghe lê thê hồn lã lơi kềm tỏa ,
Trăng tà nuối tiếc óng ả rong chơi …
Cất chân bước như “ hạc vàng tản mạn ,”
Chốn non đoài bạo dạn cánh tung bay .
Nhưng tuổi trời cho buồn thay hữu hạn ,
Dẫu không oán thán cũng….cố phơi bày …
Nguyễn Doãn Thiện
Antioch , California Ngày 22 tháng 4 năm 2023
&. &. &. &. &.
Bài thơ “ Ta Về “ của Cố Thi Sĩ Tô Thùy Yên
TA VỀ
Tiếng biển lời rừng nao nức giục
Ta về cho kịp độ xuân sang
Ta về - một bóng trên đường lớn
Thơ chẳng ai đề vạt áo phai…
Sao bỗng nghe đau mềm phế phủ?
Mười năm, đá cũng ngậm ngùi thay
Vĩnh biệt ta-mười-năm chết dấp
Chốn rừng thiêng im tiếng nghìn thu
Mười năm, mặt xạm soi khe nước
Ta hoá thân thành vượn cổ sơ
Ta về qua những truông cùng phá
Nếp trán nhăn đùa ngọn gió may
Ta ngẩn ngơ trông trời đất cũ
Nghe tàn cát bụi tháng năm bay
Chỉ có thế. Trời câm đất nín
Đời im lìm đóng váng xanh xao
Mười năm, thế giới già trông thấy
Đất bạc màu đi, đất bạc màu…
Ta về như bóng chim qua trễ
Cho vội vàng thêm gió cuối mùa
Ai đứng trông vời mây nước đó
Ngàn năm râu tóc bạc phơ phơ
Một đời được mấy điều mong ước?
Núi lở sông bồi đã lắm khi…
Lịch sử ngơi đi nhiều tiếng động
Mười năm, cổ lục đã ai ghi?
Ta về cúi mái đầu sương điểm
Nghe nặng từ tâm lượng đất trời
Cảm ơn hoa đã vì ta nở
Thế giới vui từ mỗi lẻ loi
Tưởng tượng nhà nhà đang mở cửa
Làng ta, ngựa đá đã qua sông
Người đi như cá theo con nước
Trống ngũ liên nôn nả gióng mừng
Ta về như lá rơi về cội
Bếp lửa nhân quần ấm tối nay
Chút rượu hồng đây, xin rưới xuống
Giải oan cho cuộc biển dâu này
Ta khóc tạ ơn đời máu chảy
Ruột mềm như đá dưới chân ta
Mười năm chớp bể mưa nguồn đó
Người thức nghe buồn tận cõi xa
Ta về như hạt sương trên cỏ
Kết tụ sầu nhân thế chuyển dời
Bé bỏng cũng thì sinh, dị, diệt
Tội tình chi lắm nữa, người ơi!
Quán dốc hơi thu lùa nỗi nhớ
Mười năm, người tỏ mặt nhau đây
Nước non ngàn dặm, bèo mây hỡi
Đành uống lưng thôi bát nước mời
Ta về như sợi tơ trời trắng
Chấp chới trôi buồn với nắng hanh
Ai gọi ai đi ngoài quãng vắng?
Phải, ôi vàng đá nhắn quan san?
Lời thề truyền kiếp còn mang nặng
Nên mắc tình đời cởi chẳng ra
Ta nhớ người xa ngoài nỗi nhớ
Mười năm, ta vẫn cứ là ta
Ta về như tứ thơ xiêu tán
Trong cõi hoang đường trắng lãng quên
Nhà cũ, mừng còn nguyên mái, vách
Nhện giăng, khói ám, mối xông nền
Mọi thứ không còn ngăn nắp cũ
Nhà thương khó quá, sống thờ ơ
Giậu nghiêng cổng đổ, thềm um cỏ
Khách cũ không còn, khách mới thưa…
Ta về khai giải bùa thiêng yểm
Thức dậy đi nào, gỗ đá ơi!
Hãy kể lại mười năm mộng dữ
Một lần kể lại để rồi thôi
Chiều nay, ta sẽ đi thơ thẩn
Thăm hỏi từng cây những nỗi nhà
Hoa bưởi, hoa tầm xuân có nở?
Mười năm, cây có nhớ người xa?
Ta về như đứa con phung phá
Khánh kiệt đời trong cuộc biển dâu
Mười năm, con đã già như vậy
Huống mẹ cha, đèn sắp cạn dầu…
Con gẫm lại đời con thất bát
Hứa trăm điều, một chẳng làm nên
Đời qua, lớp lớp tàn hư huyễn
Hạt lệ sương thầm khóc biến thiên
Ta về như tiếng kêu đồng vọng
Rau mác lên bờ đã trổ bông
Cho dẫu ngàn năm, em vẫn đứng
Chờ anh như biển vẫn chờ sông
Ta gọi thời gian sau cánh cửa
Nỗi mừng ràn rụa mắt ai sâu
Ta nghe như máu ân tình chảy
Tự kiếp xưa nào tưởng lạc nhau
Ta về dẫu phải đi chân đất
Khắp thế gian này để gặp em
Đau khổ riêng gì nơi gió cát…
Hè nhà, bụi chuối thức thâu đêm
Cây bưởi xưa còn nhớ trắng hoa
Đêm chưa khuya lắm, hỡi trăng tà!
Tình xưa như tuổi già không ngủ
Bước chạm khua từng nỗi xót xa
Ta về như giấc mơ thần bí
Tuổi nhỏ đi tìm những tối vui
Trăng sáng lưu hồn ta vết phỏng
Trọn đời, nỗi nhớ sáng không nguôi
Bé ơi, này những vui buồn cũ
Hãy sống, đương đầu với lãng quên
Con dế vẫn là con dế ấy
Hát rong bờ cỏ, giọng thân quen
Ta về như nước tào khê chảy
Tinh đẩu mười năm luống nhạt mờ
Thân thích những ai giờ đã khuất?
Cõi đời nghe trống trải hơn xưa
Người chết đưa ta cùng xuống mộ
Đêm buồn, ai nữa đứng bờ ao
Khóc người, ta khóc ta rơi rụng
Tuổi hạc, ôi ngày một một hao
Ta về như bóng ma hờn tủi
Lục lại thời gian, kiếm chính mình
Ta nhặt mà thương từng phế liệu
Như từng hài cốt sắp vô danh
Ngồi đây, nền cũ nhà hương hoả
Đọc lại bài thơ buổi thiếu thời
Ai đó trong hồn ta thổn thức?
Vầng trăng còn tiếc cuộc rong chơi
Ta về như hạc vàng thương nhớ
Một thuở trần gian bay lướt qua
Ta tiếc đời ta sao hữu hạn
Đành không trải hết được lòng ta
Tô Thùy Yên
7-1985
Ảnh minh họa :
Chân dung
Tác Giả : Cố Thi Sĩ Tô Thuỳ Yên
Và Tác Giả : Thi Sĩ Nguyễn Doãn Thiện…
Tumblr media Tumblr media Tumblr media
1 note · View note
giaminhluxuryvn · 1 month ago
Text
Nội Thất Biệt Thự Cao Cấp: Sự Tinh Tế Và Đẳng Cấp Vượt Thời Gian
Nội thất biệt thự cao cấp không chỉ đơn thuần là không gian sinh hoạt mà còn là biểu tượng của sự xa hoa, đẳng cấp và sự tinh tế vượt trội. Mỗi chi tiết trong nội thất biệt thự cao cấp đều thể hiện sự sáng tạo, tỉ mỉ và gu thẩm mỹ của chủ nhân, tạo nên một không gian sống hoàn hảo, nơi sự sang trọng và tiện nghi hòa quyện. Được thiết kế dành riêng cho những khách hàng có yêu cầu khắt khe, nội thất biệt thự cao cấp mang đến không chỉ vẻ đẹp về mặt thẩm mỹ mà còn sự thoải mái, tiện nghi trong từng góc nhỏ.
1. Khái Quát Về Nội Thất Biệt Thự Cao Cấp
Biệt thự cao cấp là không gian sống lý tưởng dành cho những người tìm kiếm sự hoàn hảo trong cuộc sống, nơi mà mỗi chi tiết nội thất đều được lựa chọn kỹ lưỡng, từ chất liệu đến thiết kế. Nội thất của biệt thự cao cấp không chỉ đáp ứng yêu cầu về thẩm mỹ mà còn phải đảm bảo sự tiện nghi, tạo ra không gian sống thoải mái và sang trọng.
Một biệt thự cao cấp thường có không gian rộng rãi, với các phòng chức năng riêng biệt như phòng khách, phòng ngủ, phòng ăn, phòng giải trí, phòng thể dục, spa, và thậm chí là phòng chiếu phim. Mỗi không gian đều được thiết kế để tối ưu hóa công năng sử dụng, đồng thời thể hiện gu thẩm mỹ độc đáo của gia chủ.
2. Phòng Khách – Biểu Tượng Của Sự Sang Trọng
Phòng khách trong biệt thự cao cấp luôn là không gian đầu tiên để lại ấn tượng mạnh mẽ với khách thăm. Đây là nơi gia chủ tiếp đón bạn bè, người thân, và đối tác quan trọng, do đó phòng khách không chỉ cần đẹp mà còn phải thể hiện được đẳng cấp của chủ nhân.
Với không gian rộng lớn, phòng khách thường được trang trí bằng những món đồ nội thất cao cấp như bộ sofa bọc da hoặc nhung, ghế bành sang trọng và bàn trà làm từ vật liệu quý như gỗ óc chó, đá cẩm thạch hoặc kim loại mạ vàng. Để tăng thêm vẻ đẹp lộng lẫy, không thể thiếu những chiếc đèn chùm pha lê tinh xảo, các bức tranh nghệ thuật đắt giá và các tượng điêu khắc độc đáo.
Hệ thống ánh sáng trong phòng khách cũng rất quan trọng, thường sử dụng đèn chiếu sáng công nghệ cao với ánh sáng ấm, tạo không khí sang trọng nhưng cũng đầy ấm cúng. Sàn nhà có thể được lát bằng gỗ tự nhiên hoặc đá hoa cương cao cấp, kết hợp với những tấm thảm lông cao cấp, mang lại sự mềm mại và thoải mái cho không gian.
Tumblr media
3. Phòng Ngủ – Nơi Tìm Lại Sự Thanh Thản
Phòng ngủ trong biệt thự cao cấp không chỉ là không gian nghỉ ngơi mà còn là nơi gia chủ tái tạo năng lượng sau một ngày dài. Mỗi phòng ngủ được thiết kế để tạo ra không gian thư giãn tối đa với sự kết hợp hoàn hảo giữa tiện nghi và thẩm mỹ.
Giường ngủ là trung tâm của phòng, thường được làm từ gỗ quý, kim loại hoặc bọc da cao cấp, với đệm mềm mại giúp mang lại cảm giác thoải mái tối đa. Chăn ga gối đệm được làm từ chất liệu cao cấp như lụa, satin hoặc cotton cao cấp, tạo cảm giác dễ chịu và sang trọng. Những chiếc đèn ngủ pha lê hoặc thủy tinh với ánh sáng nhẹ nhàng tạo không gian ấm áp và dễ chịu.
Phòng ngủ của biệt thự cao cấp cũng không thiếu các món đồ nội thất tiện nghi như tủ quần áo âm tường hoặc tủ quần áo lớn với hệ thống lưu trữ thông minh, tạo không gian rộng rãi, gọn gàng và dễ dàng sắp xếp.
4. Phòng Ăn – Không Gian Ấm Cúng và Sang Trọng
Phòng ăn biệt thự cao cấp không chỉ là nơi dùng bữa mà còn là không gian sum vầy của gia đình và tiếp đón những bữa tiệc quan trọng. Bàn ăn trong phòng ăn thường được làm từ gỗ quý hoặc đá tự nhiên, được đi kèm với những chiếc ghế bọc da hoặc nhung sang trọng. Bộ bàn ăn có thể được thiết kế theo phong cách cổ điển hoặc hiện đại, tùy thuộc vào gu thẩm mỹ của gia chủ.
Tumblr media
Hệ thống chiếu sáng trong phòng ăn cũng rất quan trọng, với những chiếc đèn chùm pha lê, đèn treo lạ mắt hoặc các bóng đèn âm trần với ánh sáng ấm áp, tạo không gian ấm cúng và dễ chịu. Ngoài ra, các chi tiết trang trí như tranh treo tường, bình hoa tươi hoặc các món đồ thủ công tinh xảo cũng góp phần làm tăng thêm sự sang trọng cho không gian này.
5. Phòng Giải Trí và Phòng Thể Dục
Nội thất biệt thự cao cấp không chỉ chú trọng đến các phòng sinh hoạt cơ bản mà còn đầu tư mạnh vào các khu vực giải trí và thư giãn. Phòng giải trí có thể được trang bị một hệ thống âm thanh, ánh sáng hiện đại, màn hình chiếu phim chất lượng cao và các đồ nội thất như ghế bành, ghế sofa bọc da cao cấp để tạo nên không gian thoải mái cho gia đình và bạn bè tận hưởng những giây phút thư giãn.
Phòng thể dục trong biệt thự cao cấp cũng là một không gian đặc biệt, với các thiết bị tập luyện tiên tiến, từ máy chạy bộ, máy tập gym đến khu vực yoga. Các vật liệu cao cấp như gỗ, đá tự nhiên và gương lớn được sử dụng trong thiết kế, mang đến không gian năng động nhưng vẫn giữ được sự sang trọng.
6. Phòng Tắm – Không Gian Lý Tưởng Cho Sự Thư Giãn
Phòng tắm trong biệt thự cao cấp luôn được thiết kế để mang lại cảm giác thư giãn tối đa. Với các vật liệu như đá cẩm thạch, đá granite, gỗ tự nhiên và kính trong suốt, không gian phòng tắm trở nên sang trọng và hiện đại. Bồn tắm lớn, vòi sen hiện đại, cùng các thiết bị vệ sinh cao cấp từ các thương hiệu nổi tiếng như Dornbracht, Villeroy & Boch hay Kohler là những lựa chọn phổ biến trong các biệt thự cao cấp.
Ngoài ra, phòng tắm còn được trang trí với các chi tiết như đèn LED, gương soi lớn, và các kệ để đồ bằng đá hoặc thủy tinh, tạo không gian sáng sủa và gọn gàng.
7. Vật Liệu Và Màu Sắc Trong Nội Thất Biệt Thự Cao Cấp
Vật liệu và màu sắc trong nội thất biệt thự cao cấp đóng vai trò quan trọng trong việc tạo ra không gian sống đẳng cấp. Gỗ tự nhiên, đá cẩm thạch, da, kim loại mạ vàng, pha lê, và thủy tinh là những vật liệu được ưu tiên sử dụng trong thiết kế nội thất biệt thự cao cấp. Những vật liệu này không chỉ mang lại vẻ đẹp sang trọng mà còn bền vững theo thời gian.
Tumblr media
Màu sắc trong nội thất biệt thự cao cấp thường là những gam màu trung tính như trắng, kem, xám, nâu và đen, kết hợp với các điểm nhấn màu sắc từ các món đồ nội thất hoặc tranh ảnh. Sự kết hợp này tạo nên một không gian hài hòa, thanh lịch và đầy sang trọng.
Kết Luận
Nội thất biệt thự cao cấp không chỉ đơn giản là nơi để sinh sống, mà là biểu tượng của một lối sống đẳng cấp, thể hiện sự thành đạt và phong cách sống thượng lưu. Mỗi chi tiết trong thiết kế, từ lựa chọn vật liệu, màu sắc đến cách bài trí, đều được chăm chút tỉ mỉ để tạo nên một không gian sống hoàn hảo, tiện nghi và sang trọng. Đối với những ai đang tìm kiếm một không gian sống lý tưởng, biệt thự cao cấp chính là sự lựa chọn không thể tuyệt vời hơn.
0 notes