Text
Có một điểm kỳ lạ là. Tôi dường như chẳng bao giờ nổi tiếng được ở một mạng xã hội nào.
Hoặc đó là việc rất bình thường, một điểm thông thường của đời sống và thực tại mà tôi đang cố không chấp nhận.
Tự lừa phỉnh mình thì dễ thôi.
2 notes
·
View notes
Text
Có những bài hát lớn rồi, nghe lại mới chợt thấy cảm nhận của mình thay đổi.
"Mùa đã trôi đi Những miền xanh thẳm Mùa đã quên đi Những lần em buồn
Từng dấu chân xưa Trên đường em về Giờ đã ra hoa Những nhành hoa vắng"
Trước đây thấy bài hát trong veo, giờ thấy nó nhiều tâm sự.
Ủa, nhưng vậy là bài hát ban đầu là như thế nhưng mình không nhận ra, hay là giờ mình mới nhận ra?
0 notes
Text
15. Bạch Trà Thanh Hoan
Bạch trà thanh hoan vô biệt sự
Ngã tại đẳng phong dã đẳng nhĩ
Khổ tửu chiết liễu kim tương ly
Vô nguyệt vô phong dã vô nhĩ
(Bạch trà thanh hoan vô biệt sự
Ta đang đợi gió cũng đợi người
Rượu đắng liễu gãy nay chia cách
Không trăng không gió cũng không người.)
(*) Rảnh rỗi nên uống một ly trà nhạt, lấy cớ đợi gió nhưng thật ra là đang đợi người. Hôm nay đã tới ngày chia xa, ly rượu bình thường trở nên đắng chát, cành liễu khó gãy kia giờ đã bị bẻ (tặng cành liễu cho người đi xa mang ý lưu luyến, gửi gắm tình cảm), từ đây thế giới của ta trở nên ảm đạm vì chẳng còn người.
Nickname hay nhất bạn từng nghe là gì?
(Hyeyangs Dịch | FB: ichliebedich0923)
---
1. Xuất Kỳ Đông Môn (Bước ra cửa Đông) - 出其东门
Ngoài kia bao nhiêu cô gái xinh đẹp nhưng ta chỉ yêu mỗi nàng.
(*) Xuất Kỳ Đông Môn - Trịnh Phong là một bài thơ nằm trong tuyển tập thơ cổ đại đầu tiên của Trung Quốc [Kinh Thi]. Đây là một bài thơ ngắn thể hiện tình yêu thương không bao giờ đổi thay của chàng trai dành cho người mình yêu, thể hiện tình yêu trong sáng, mang hàm ý phê phán những kẻ có mới nới cũ, đứng núi này trông núi nọ. Bài thơ gồm hai chương, mỗi chương có 6 câu, giản dị, không cầu kỳ.
Xuất kỳ đông môn,
Hữu nữ như vân.
Tuy tắc như vân,
Phỉ ngã tư tồn.
Cảo y kỳ oán,
Liêu lạc ngã vân.
(Xuất Kỳ Đông Môn 1 – Trịnh Phong)
(Bước ra vừa khỏi cửa đông,
Lắm cô thiếu nữ sắc dung mặn mà.
Tuy nhiều đẹp đẽ thướt tha,
Chẳng hề lưu luyến lòng ta chút tình.
Vợ ta áo trắng khăn xanh,
Làm ta vui thích riêng mình yêu đương.)
Bản dịch của Tạ Quang Phát (thivien.net)
2. Mi Manchi (Dùng cho Wechat)
Khi ai đó @bạn sẽ xuất hiện những ngôi sao nhỏ
3. DO VIS Cậu thích tớ phải không?
TE AMO Tớ yêu cậu.
4. Củng hệ - 廾匸
Bính âm của từ này là gongxi, cùng âm với từ "Chúc mừng", nhưng ý nghĩa thực sự lại là "che giấu".
Rất giống như "Người tôi yêu sâu đậm đã có đối tượng rồi, tôi muốn nói "Chúc mừng" với người ấy, lại phải giấu đi sự tiếc nuối của mình.
5. Pluto (Sao Diêm Vương)
Trong hệ mặt trời, sao Diêm Vương là hành tinh cách xa mặt trời nhất. Gần như không có ánh mặt trời nào có thể băng qua 5.9 tỷ km để tìm đến nó. Sao Diêm Vương có một vệ tinh lớn tên Charon, có cùng chu kỳ quay, khoảng cách chỉ bằng 1/15 khoảng cách từ Trái Đất tới Mặt Trăng, đồng hành cùng Sao Diêm Vương trong cuộc hành trình cô đơn này. Mỗi một Pluto đều có một Charon của riêng mình.
6. 427℃ -183℃
427℃ -183℃ là nhiệt độ chênh lệch lớn nhất giữa ngày và đêm trên sao thủy. Ban ngày, nhiệt độ lớn nhất trên hành tinh đạt đến 427℃. Còn khi về đêm, nhiệt độ thấp nhất đạt -183℃. Gần trong gan tấc nhưng lại ngoài tầm với, người chỉ thoáng nhìn một lần, tôi có thể phấn khích tới 427℃. Người xoay lưng bước đi, tôi bỗng tụt xuống -183℃ lạnh giá.
7. 37.2℃
Nhiệt độ của người bình thường là 37℃.
Khi gặp người mình thích, nhiệt độ cơ thể sẽ tăng lên 37.2℃
8. Agony
Trong tiếng Anh có nghĩa là "Đau đớn."
Còn phát âm Tiếng Trung lại là "Từng yêu người." (ai guo ni).
9. Trường An Mỗ - 长安某
Thế nhân vị ngã luyến Trường An
Kỳ thực chích luyến Trường An mỗ
(Người đời nghĩ rằng ta thích Trường An
Thực ra ta chỉ thích một người ở Trường An mà thôi.)
10. Thập Thất - 拾柒
Vô nhân vi ngã đáng thương khẩu
Tựu tố tự kỷ đích anh hùng
(Không ai chặn họng súng giúp ta
Ta đành làm anh hùng của mình)
11. Tát Dã (Ngang tàn) - 撒野
Ta muốn thắng một bầu rượu
Đem tới để cưới người.
(*) Mình thích một câu trong Tát Dã, đó là câu:
Ta muốn, dưới ánh mắt người, nghênh ngang mà chạy
Ta muốn, một ánh mắt, trọn đời tới già.
12. Thủy Hạ Nguyệt (Trăng Dưới Nước)
Trăng dưới nước là trăng trên trời
Người trước mặt là người trong tim.
13. Tây Châu
Nam phong tri ngã ý
Xuy mộng đáo Tây Châu
(Gió Nam biết lòng ta
Thổi mộng tới Tây Châu)
(*) Được trích từ bài Tây Châu khúc nổi tiếng vào thời Nam Triều, người con gái đứng trên lầu cao ngóng người yêu nơi Tây Châu vẫn chưa về, buồn tủi vì nỗi chia xa, xin gió gửi nỗi niềm của nàng tới Tây Châu.
14. Gia Mộc Tương Tư
Nam phương hữu gia mộc
Bắc phương hữu tương tư
(Phương Nam có Gia Mộc
Phương Bắc thầm tương tư)
(*) Gia Mộc là người trong lòng của tác giả. Người trong lòng đang ở phương Nam, còn tác giả ở phương Bắc nhớ về người ấy.
15. Bạch Trà Thanh Hoan
Bạch trà thanh hoan vô biệt sự
Ngã tại đẳng phong dã đẳng nhĩ
Khổ tửu chiết liễu kim tương ly
Vô nguyệt vô phong dã vô nhĩ
(Bạch trà thanh hoan vô biệt sự
Ta đang đợi gió cũng đợi người
Rượu đắng liễu gãy nay chia cách
Không trăng không gió cũng không người.)
(*) Rảnh rỗi nên uống một ly trà nhạt, lấy cớ đợi gió nhưng thật ra là đang đợi người. Hôm nay đã tới ngày chia xa, ly rượu bình thường trở nên đắng chát, cành liễu khó gãy kia giờ đã bị bẻ (tặng cành liễu cho người đi xa mang ý lưu luyến, gửi gắm tình cảm), từ đây thế giới của ta trở nên ảm đạm vì chẳng còn người.
16. Thành Nam Hoa Dĩ Khai (Hoa Thành Nam đã nở)
Mọi thứ rồi cũng sẽ tốt thôi
Hoa ở thành Nam đã nở rồi.
(*) Có chàng trai thích một nhạc sĩ tên "Ba Miếng Đất", cậu ấy pm qua NetEase Music cho Ba Miếng Đất rằng cậu ấy bị ung thư xương giai đoạn cuối, chỉ còn sống được nửa năm. Cậu ấy hy vọng Ba Miếng Đất có thể dùng ID NetEase Music của cậu ấy để viết một bài hát. ID của chàng trai ấy là "Hoa Thành Nam đã nở". Chàng trai sợ nhạc sĩ không tin, còn gửi rất nhiều ảnh chụp quá trình trị liệu của mình. Người nhạc sĩ kia đồng ý, một thời gian sau cho ra đời bài hát <Hoa Thành Nam đã nở>, đồng thời còn động viên chàng trai này. "Hy vọng cậu có thể nghe được, mọi chuyện rồi sẽ tốt thôi."
17. Trường Phong
Thiển hỉ tự thương cẩu
Thâm ái như trường phong
(Thích tựa như áng mây trôi
Yêu lại như gió thổi hoài chẳng ngưng.)
18. Song Lâm
Song mộc phi lâm
Điền hạ hữu tâm
Tương tư dã.
(*) Song mộc phi lâm /shuāng mù fēi lín/ (Hai cây không thể thành rừng) - hai bộ mộc 木 ghép lại với nhau cũng không thành chữ lâm 林, có thể biết được chữ này không cùng một bộ mộc 木, vậy có thể đó là chữ tương 相. (Được ghép bởi bộ mộc 木 và bộ mục 目 có cùng cách phát âm là "mù")
Điền hạ hữu tâm (Dưới ruộng kia còn chứa trái tim) - Có nghĩa dưới chữ ruộng (điền) 田 còn có một chữ tim (tâm) 心, ghép lại thành chữ 思. Ghép hai từ lại với nhau, ta được chữ Tương Tư (相思).- Tương tư dã (Tương tư cũng như thế.)
Cre: https://www.zhihu.com/question/27731412/answer/587184688
600 notes
·
View notes
Text
Ký ức là một thứ kỳ diệu, đẹp đẽ và nhiệm màu.
Ta chết một ít, và sống lại một phần.
3 notes
·
View notes
Text
Câu từ bao lâu đã cũ,
say xưa hơn xa xôi hơn,
có gió thổi,
là những khúc nhạc em yêu
@izmin
873 notes
·
View notes
Photo
0 notes
Text
Tương lai bất định
Hồi học chuyên Anh, tôi than thở với bố là học chuyên ngữ thì biết làm gì. Người bảo: “Bác Nguyễn Mạnh Cầm từ phiên dịch mà thành Bộ trưởng Ngoại giao đấy thôi”. Tôi học, mong một ngày mình sẽ thành nhà ngoại giao giỏi.
Năm 17 tuổi, tôi đổi ý, chỉ muốn thành triết gia, nhà phê bình văn học nên tôi đọc đủ thứ sách triết, kinh kệ và văn học. Trong năm thứ nhất, bị ám ảnh bởi nhân vật thám tử Sherlock Holmes, tôi quyết chí trở thành nhà tội phạm và tâm lý học. Hết năm thứ nhất, vì cơm áo gạo tiền, tôi đổi sang học thương mại để dễ xin việc. Đến cuối năm thứ ba, vì ấn tượng bởi một anh bạn làm tiến sĩ về trí tuệ nhân tạo, tôi muốn mình trở thành một nhà khoa học. Và thế là tôi dành 7 năm nghiên cứu kinh tế học.
Năm 28 tuổi khi xong tiến sĩ, tôi tưởng đã biết mình muốn làm gì. Nhưng không, sau ba năm làm nghiên cứu, tôi mới nhận ra rằng, mình thực sự không muốn (và không thể) làm khoa học. Tôi chuyển sang làm tư vấn sáp nhập và mua bán doanh nghiệp, một nghề trong ngành tài chính đòi hỏi tính cách rất khác với việc giảng dạy, nghiên cứu. (Và đến bây giờ, sau 20 năm trải nghiệm thì tôi toàn tâm toàn ý với việc đi làm doanh nhân, đầu tư vào giáo dục). Việc tôi đi kinh doanh là điều không tưởng với các bạn cũ, những người luôn nghĩ tôi là một con mọt sách.
Một anh bạn tôi tốt nghiệp Y Hà Nội, học cao học tại một trường đại học rất nổi tiếng ở Mỹ, hiện nay rất hạnh phúc làm nhà nhiếp ảnh chuyên nghiệp và đi dạy bán thời gian. Một cô bạn khác học ngoại giao, giờ suốt ngày luyện tập golf để trở thành một trong những nữ golf thủ hàng đầu ở Việt Nam.Trước mỗi kỳ thi tuyển sinh đại học, điều mà cha mẹ và các nhà quản lý hay nói nhiều nhất là chuyện định hướng nghề cho con em mình. Xác định đam mê, định hướng nghề nghiệp, dự báo xu thế nhu cầu nghề được coi là những điều rất quan trọng đối với các bạn trẻ. Việc không vào được trường hay ngành nghề mình chọn được xem là nỗi đau khổ của các bạn, gia đình và một sự thất bại của nhà nước.Thế nhưng, tôi lại nghĩ khác.
Tôi chắc rằng phần lớn chúng ta đều thay đổi nghề ít nhất một lần trong đời và công việc đầu tiên thường không bao giờ là việc cuối cùng, đặc biệt là trong thế kỷ 21 này. Đam mê và định hướng nghề nghiệp sẽ thay đổi rất nhanh đối với các bạn trẻ. Cũng như chúng tôi, khi mới bước chân vào cuộc đời, 12 năm học phổ thông là quá ít để các bạn trải nghiệm cuộc sống, để thực sự biết mình thích gì, làm gì và làm được gì. Làm sao có thể bảo các bạn trẻ định hướng nghề và đam mê khi có quá ít thông tin?
Do vậy, tôi không đánh giá cao việc phải định hướng hay dự báo ngành nghề cho các bạn trẻ. Nhận thức về nghề chỉ có thể đến qua việc thực sự trải nghiệm và tương tác với thế giới rộng lớn hơn rất nhiều bên ngoài trường học. Con đường phát hiện ra đam mê của cuộc đời mình hiếm khi là một đường thẳng. Nó đầy trắc trở và sẽ thay đổi theo thời gian, nhiều khi rất ngẫu nhiên. Một cú hu��ch của số phận cũng có thể biến bạn từ một bà nội trợ an phận trở thành một doanh nhân đầy máu lửa và ngược lại.
Hơn nữa, việc chọn nghề còn phụ thuộc rất nhiều vào một yếu tố vô cùng quan trọng nữa: Tương lai là bất định. Việt Nam trong 10-20 năm nữa sẽ khác xa những gì trong tưởng tượng của chúng ta.Có hàng trăm nghìn yếu tố ảnh hưởng đến tương lai mà không ai có thể kiểm soát và dự báo nổi. Mỗi một trải nghiệm, một tác động ngoại cảnh, một sự may mắn hay bất hạnh, cũng ảnh hưởng đáng kể đến tương lai.
Cách đây hơn 11 năm (Facebook ra đời năm 2004. Bài tôi viết là năm 2015. Đến giờ là 17 năm từ khi Facebook thành lập), không ai tiên đoán được một ngày nào đó, “báo lớn nhất thế giới” lại là trang mạng xã hội Facebook và sẽ làm hàng nghìn nhà báo mất việc. Sự sụp đổ không ngờ của thị trường tài chính và bất động sản ở Việt Nam gần đây đã biến việc học ngành tài chính, ngân hàng có nguy cơ lỗi mốt. Mười năm trước, mấy ai nghĩ rằng có một ngày ngành nông nghiệp, dịch vụ và du lịch, nhà hàng, khách sạn lại trở thành những ngành và nghề đang rất “thời thượng” ở Việt Nam hiện nay.(Và năm 2021 thì cũng không ai ngờ rằng Tiktok đã soán ngôi của Facebook, biến Facebook thành mạng xã hội của hội đi làm tuổi trên 30; Không ai nghĩ rằng ngành dịch vụ, du lịch/nhà hàng khách sạn là ngành bị ảnh hưởng thảm thương nhất vì Covid19. Và cũng không ai đoán được học trực tuyến sau hàng chục thập kỷ lay lắt, không được xem trọng thì lại thành cứu cánh cho giáo dục hiện tại).
Sự bất định của tương lai trong một thế giới thay đổi chóng mặt sẽ làm phần lớn những định hướng và kế hoạch của các bạn trẻ và cha mẹ không còn chính xác nữa.Vậy nếu tương lai là bất định, chúng ta phải làm gì? Do không thể kiểm soát tương lai nên điều quan trọng nhất là chuẩn bị tốt để thích ứng tốt. Chúng ta cần được đào tạo toàn diện để có thể ứng phó với mọi thay đổi chứ không phải chỉ biết một nghề. Để làm được vậy, sự cởi mở, óc sáng tạo, năng lực phản biện, tâm thế học hỏi, ngoại ngữ và tiếp cận đa ngành (interdisciplinary) là những kỹ năng quan trọng nhất.
Một trong những điểm tiến bộ nhất của giáo dục đại học hiện đại là triết lý giáo dục khai phóng (liberal arts education). Triết lý này cho rằng, sinh viên cần phải được đào tạo toàn diện trong nhiều lĩnh vực như: khoa học xã hội, nhân văn, tự nhiên và khoa học cơ bản. Các đại học cộng đồng (community colleges), khai phóng (liberal art colleges), và hai năm đầu tại các đai học lớn ở Mỹ thường đào tạo theo triết lý này. Sinh viên sẽ học chuyên sâu hơn vào năm thứ 3 và 4. Tôi mong các đại học ở Việt Nam và (khuyên) các bạn trẻ nên theo học con đường phát triển toàn diện ấy trong những năm đầu đại học thay vì cố học chỉ một nghề mà sau này phần lớn các bạn sẽ không làm. Còn nếu nền giáo dục sau phổ thông của Việt Nam chưa làm nổi thì bản thân các bạn trẻ hãy tự trang bị cho mình bằng cách t�� học, đi làm sớm, tích lũy kinh nghiệm và trải nghiệm càng nhiều càng tốt.
Sau này có làm tài chính thì kiến thức văn học sẽ giúp các bạn rất nhiều khi viết, giao tiếp; có làm về y thì sự hiểu biết về tâm lý cũng sẽ giúp bác sĩ đồng cảm với bệnh nhân hơn. Một kỹ sư biết về nghệ thuật cũng sẽ có những thiết kế đẹp hơn (các thiết kế của Steve Jobs cho Apple chịu ảnh hưởng lớn từ những năm ông học thư pháp). Càng trải nghiệm nhiều và được tiếp cận đa ngành, các bạn sẽ được chuẩn bị tốt hơn cho tương lai bất định.
Đừng nghĩ rằng vào đời là phải xác định ngay mình sẽ làm nghề gì. Một lúc nào đó, các bạn sẽ phát hiện ra mình thực sự thích gì, muốn làm gì, có thể làm được gì.Và tương lai sẽ luôn bất định. Hãy chuẩn bị hành trang thật tốt và đừng đóng khung đời mình theo một hướng mà thôi.
- Toan Nguyen
43 notes
·
View notes
Text
nghe nhạc của người khác
Rảnh rảnh nghe nỗi lòng của người ta qua những bản nhạc họ nghe, tiếng lòng thủ thỉ, tiếng gió nhẹ nhàng, tiếng bâng khuâng, trách móc, hờn giận,...
0 notes
Text
Nói điều gì đó đi
Chúng ta có thể nói bất cứ thứ gì, bất cứ lúc nào, đơn giản và dễ dàng hơn bao giờ hết. Một nét bút, vài nét bút và cả đoạn văn, giống hệt như thế, viết vào trang vở. Sự đơn giản trong giải tỏa c��m xúc và sự dễ dàng trao đi cảm xúc tới một nơi không ai hay khiến chúng ta thiếu kết nối với người khác và dần trở nên cô đơn.
Những đóa hoa vẫn nở mặc cho con người có ghé qua hay không. Chúng không quan tâm đến điều đó, chúng toàn vẹn. Nhưng con người chúng ta thì không toàn vẹn. Chúng ta thiếu sót và nhỏ nhoi trong vũ trụ này. Một vài giây phút an ủi và bình yên ngắn ngủi với không gian của những cánh hoa không tạo ra sự thay đổi tốt hơn trong lâu dài.
Chia sẻ với một người khác thì khó hơn rất nhiều việc giữ lại nó cho mình.
0 notes
Text
jay!
Cười và nói
nhưng đến khi, có mây về
sương và khói, cười hả hê
khi ta đứng trong căn phòng
đêm về
đêm tối và những lối đi lầm lạc
ai tha thứ cho những bước đi khờ dại
những ngày mang nhiều niềm vui ai còn đếm
khi tổn thương là lúc cần phải sẻ chia
lẽ ra nên vui
3 notes
·
View notes
Photo
553K notes
·
View notes
Text
Về những gì được tạo ra
Mỗi ngày bạn tạo ra điều gì đó mới mẻ hơn
căn bản thì bạn cũng không nhận ra rằng bạn vẫn cứ l��m những điều cũ kỹ, không thay đổi
bởi mọi thứ rồi sẽ héo úa và tàn lụi
những câu chuyện, và ý nghĩa của chúng
không gì hơn là về sức mạnh của thời gian
nhắc tôi về "những mảnh vụn" của Aleksandar Hemon
được dịch trên trang blog của anh Nguyễn Huy Hoàng
tạo ra và phá vỡ
khi người ta muốn lưu giữ, người ta cần làm gì đó
2 notes
·
View notes
Text
nỗi buồn
Tôi thấy dạo này mình không có nhiều cảm xúc, cứ bình thường lẳng lặng, không chút xao động.
Ấy thế mà khi giọt nước mắt của tôi rơi khi nghe ca từ của một bài hát có tên "Nhắm mắt thấy mùa hè" tôi mới thấy mình sai lầm.
Không phải tôi không có cảm xúc. Mà tôi có lẽ đã bị bệnh rồi, tôi cố che giấu những nỗi buồn, những tiêu cực và trầm cảm xuống, luôn thể hiện rằng mình ổn.
Cho tới khi những giai điệu ấy gạt nhẹ nhàng tấm màn che, và gợi lên những hình ảnh về mùa hè nhiều năm về trước.
Ừ thì con người luôn hướng về phía trước. Nhưng quá khứ, có lẽ không nên chôn vùi đi.
Yên bình, những nỗi buồn ở bên.
0 notes
Text
Có những câu chuyện giống như một bức tranh vẽ dở, một kiểu hình của sự hoàn thiện theo cách độc nhất mà từ đó kéo chúng ta ra khỏi những thói lệ ngày thường, những tiêu chuẩn của sự kết thúc đẹp đẽ.
Hoặc có lẽ ta đang tự chỉ huyển hoặc mình về một quá khứ đã qua, không muốn đối diện nó, không muốn nhìn thẳng vào những lỗi lầm mà mình đã gây ra, những nỗi đau mà cả hai phải chịu đựng. Trốn tránh, trốn tránh và trốn tránh.
Vậy thì, có bao nhiêu điều mà chúng ta đã bỏ lỡ?
Khi ngày nắng còn đây
Những nỗi buồn thì trong veo như trời hạ
0 notes
Text
Thỉnh thoảng lại mơ huyễn về những điều không có thật, về một thời khắc xa xôi khi còn đang đi học, đang quây quần, đang nhảy múa và nghĩ lại... Có lẽ mình chẳng hiểu được đường đi nước bước của một người nào đó xung quanh mình một cách trọn vẹn.
Hóa ra, tri kỷ, là một thứ khó có được.
0 notes