gac-xep-bi-mat
tucvivi
857 posts
là mớ lộn xộn của những điều bình thư��ng hòa làm một.
Don't wanna be here? Send us removal request.
gac-xep-bi-mat · 14 days ago
Text
Tumblr media Tumblr media
Thật kỳ lạ khi nhắm mắt bạn vẫn có thể nhớ lại được mùi hương của một người, rất rõ là đằng khác. Như thể chúng đã được lưu lại trong những thước phim của tháng ngày trước kia, chỉ chờ bạn mở cửa bước vào thì mọi dòng chảy sẽ đổ xô về hiện tại, không vội vã, không bi thương.
Nhẹ nhàng như ngày đầu tiên bạn gặp họ, bạn ngờ nghệch không hay rằng mình đã để một khoảng trống lâu như vậy là đợi họ lấp đầy.
351 notes · View notes
gac-xep-bi-mat · 3 months ago
Text
Tumblr media
Mình luôn có những người đặc biệt trong đời, họ đứng ở ngoài cuộc đời mình và luôn dõi theo từng bước chân mình đi. Mình để họ làm vậy, bởi lẽ đó là cách duy nhất để đôi bên biết rằng mình và đối phương vẫn còn sự tôn trọng dành cho nhau. 
370 notes · View notes
gac-xep-bi-mat · 4 months ago
Text
Tumblr media Tumblr media
Thông điệp của sự sống muốn nói với em điều gì. Rằng em phải nỗ lực, kể cả khi suôn sẻ hay mệt mỏi như bây giờ. Rằng em chưa hề là một đứa bỏ cuộc và từ bỏ cố gắng làm mọi thứ tốt đẹp hơn. Rằng em mạnh mẽ hơn em nghĩ nhiều.
Khi mọi thứ đang nát tan thành từng mảnh, hãy kiên trì khâu vá đến khi lành lặn.
336 notes · View notes
gac-xep-bi-mat · 9 months ago
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Sự nhạy cảm bên trong tâm hồn đôi khi là một lời nhắc nhở để bản thân hướng đến những điều mà trái tim sẽ thấy ổn định.
82 notes · View notes
gac-xep-bi-mat · 10 months ago
Text
Tumblr media
Em không thể quá chú trọng đến cảm nhận của bản thân mà quên đi việc chấp nhận cảm xúc của người khác. Em không thể hiểu một họ đang nghĩ gì, và vì thế hãy tôn trọng.
Rằng sẽ có lúc, người ta đến và đi không cần l�� do, không phải đợi sự cho phép của em, không phải vì em tổn thương mà họ không được làm thế.
141 notes · View notes
gac-xep-bi-mat · 11 months ago
Text
Tumblr media
Ổn định. Kín đáo. Và nghiêm túc với bản thân nhiều hơn.
Hãy thử nhìn vào bên trong, và dùng trái tim để cảm nhận từng chút một.
Hãy biết đâu là điều thuộc về mình, và buông tay khi nhận ra không phải.
Dè dặt với thế giới này, nhạy cảm như bản năng, rồi mình sẽ biết chắt lọc hơn những điều còn lại sau cùng.
159 notes · View notes
gac-xep-bi-mat · 1 year ago
Text
Tumblr media
Tự nhiên mình nhận ra mọi thứ trong cuộc sống chẳng phải như mất một món đồ yêu thích sao, nổ lực để để có được và chấp nhận nếu mọi thứ không suôn sẻ như mình nghĩ, rằng chúng không phải là thứ mình muốn kiểm soát là được.
Rồi thì những thứ thuộc về mình sẽ đến, còn những thứ vốn dĩ đã không sẽ tự đào thải mà thôi.
99 notes · View notes
gac-xep-bi-mat · 1 year ago
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Sau tất cả, thì việc ở một mình thế này, hay những lúc kết nối với bên ngoài đều hãy lựa chọn cẩn thận và dù sao thì hãy vẫn giữ một trái tim tự do không áp đặt chuyện gì cả thì sẽ thấy xung quanh đều đáng yêu hết thảy.
180 notes · View notes
gac-xep-bi-mat · 1 year ago
Text
Tumblr media
Rồi mình sẽ quên đi nhiều thứ, hình ảnh, cảm giác, từ ngữ. Dù muốn dù không, dù chẳng mường tượng được thì rồi mình sẽ vô thức không giữ lại được điều gì cả.
Mình có muốn nhớ mãi một điều gì đó không? À thì không. Những thứ qua đi đều đã từng được trân trọng đủ ở thời điểm đó rồi. Không nhìn lại không có nghĩa sẽ quên, chỉ là chọn lọc những gì nên được ưu tiên hơn.
286 notes · View notes
gac-xep-bi-mat · 1 year ago
Text
Tumblr media
đôi khi mình hay tự hỏi rằng, những chuyện ở hiện tại, bên trong mình, thứ mà mình đang còn đặt nhiều câu hỏi thì đến khi nào mình mới được biết tường tận những điều đó.
và khi mình quên béng đi, cứ tiếp tục làm những chuyện phải làm mỗi ngày, thì mình mới nhận ra vấn đề không phải là khi nào mình sẽ tìm được câu trả lời. Mà là mọi vấn đề, sẽ có đáp án của chính nó.
318 notes · View notes
gac-xep-bi-mat · 1 year ago
Text
Tumblr media
Như một cốc nước đá tan, em trôi nổi hoà tan giữa thế giới này. Giống mọi người, đều không hoàn hảo, đều có những điều không vui, đều chờ mong, thất vọng rồi lại mãi đi về phía trước.
Em đã nghĩ, biết đâu không có kiếp sau nào cả, thì em chỉ có một phần đời hiện tại mà thôi, cũng chẳng cần hấp tấp làm gì.
127 notes · View notes
gac-xep-bi-mat · 2 years ago
Text
Tumblr media
Mình hay ngồi thẩn thờ nhớ về chuyện cũ và thấy nó xa xăm như khuất sau màn sương, không thể chạm đến được. Càng cố gắng hồi tưởng lại từng chi tiết thì lại ngỡ ngàng nhận ra tất cả đã được đóng thành hành lý chất lên một còn thuyền và ra khơi giữa biển.
Chúng chậm rãi di chuyển xa khỏi tầm mắt mình cho đến khi chỉ còn là một chấm nhỏ ở đường chân trời.
108 notes · View notes
gac-xep-bi-mat · 2 years ago
Text
Tumblr media
Ai đến hay đi thì căn phòng của mình vẫn bé như cũ, vẫn bao nhiêu đấy việc phải làm, vài người để gặp. Chắc là từ đầu mình đã không trông đợi nhiều nên khi ai đó rời đi, họ không còn lấy đi mẩu tình cảm nào của mình nữa cả.
cả những niềm vui, sẽ không vì ai hay vì điều gì, mà vơi đi nữa.
191 notes · View notes
gac-xep-bi-mat · 2 years ago
Text
Tumblr media Tumblr media
Trải qua rất nhiều cái lần cuối, nhưng lại không biết đó là lần cuối.
122 notes · View notes
gac-xep-bi-mat · 2 years ago
Text
Tumblr media Tumblr media
Những ngày ảm đạm rồi sẽ biến mất, em không còn bực mình vì một điều gì đó cứ lấn cấn mãi trong lòng không chịu rời đi. Những điều khiến em thắc mắc, em sẽ ngạc nhiên vì mình từng đặt nặng đến thế.
Nỗi buồn tưởng chừng lớn lao cũng phải xếp sau những ánh đèn rực rỡ của thành phố, bao cột đèn xanh đỏ em chạy qua mỗi ngày, giữa dòng người cứ va vào nhau như những con thiêu thân.
Rồi thì đến em, cũng sẽ chìm dần vào lãng quên khi trời vừa hừng sáng.
241 notes · View notes
gac-xep-bi-mat · 2 years ago
Text
Tumblr media
Dẫu sao thì vẫn nên tin vào những điều tốt đẹp, trái tim mềm yếu này đâu thể chứa mãi những hoài nghi.
196 notes · View notes
gac-xep-bi-mat · 2 years ago
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Những đêm ở một mình, đọc từng trang truyện tranh rồi ngủ thiếp đi, tôi chỉ thấy bên trong mình là màn đêm đặc quánh và tôi thắp một ngọn lửa bé tí để soi rọi nó. Những đêm mưa to, hay những ngày làm muộn, tôi không còn thở than nữa. Hay lúc bụng đói cồn cào, tôi cũng không nghĩ giá mà có người mang đến đây món gì đấy.
Tôi đã chẳng còn là một con chim trong lồng như năm nào, chẳng cau có, chẳng nũng nịu, chẳng muốn gì được nấy nữa.
Hồi ấy kể ra cũng thật đẹp, nhưng bây giờ cũng không tồi. Mọi khoảng thời gian đều được tôi hồi tưởng lại và thấy xúc động, nhưng tôi của khi ấy cũng đã sống hết mình rồi, cũng từng là đứa trẻ phạm sai lầm và phải trả giá bằng nỗi đau tinh thần lớn lao.
Bây giờ ấy nhỉ, tôi thường không nhớ chi tiết về những việc đã xảy ra, tôi cứ đi tiếp cuộc đời của mình như một tầng mây chậm chạp, và kể cả khi buồn lẫn khi vui, tôi vẫn chỉ là một đám mây trắng không vì điều gì mà đứng yên.
161 notes · View notes