Text
"Nếu có thể, hãy yêu cả sự suy sụp, giấc mơ chưa thành, dáng vẻ cố gắng của họ. Bởi vì sự thành thật của người với người đã là quá đẹp để diễn tả thành lời."
- just.ngam
182 notes
·
View notes
Text
"Cả đời người, có thể không có mục tiêu, cũng có thể chẳng làm nên trò trống gì, nhưng nhất định phải có sự vui vẻ."
Love Yourself (C-drama 2020)
195 notes
·
View notes
Text
“Không thể nào vừa si tình vừa sáng suốt được.”
— Bairon
249 notes
·
View notes
Text
Mỗi cuộc đời đều có lộ trình riêng, nhanh hay chậm đều tuy thuộc vào mưu cầu của mỗi người.
Thong dong đi trên con đường của chính mình, có một mái nhà để về, có một bữa cơm sau ánh hoàng hôn.
Cả một cuộc đời dài phía trước chỉ cần bình an, sức khoẻ.
|04:58PM - 9thOct2024| @pmpanacea
75 notes
·
View notes
Text
Gần đây mình rất thích một đoạn văn như này:
“Nếu như em cảm thấy mệt mỏi quá rồi, vậy thì hãy tắt đèn ngủ một giấc, đừng tự mình oán trách bản thân. Tôi biết em cũng chẳng dễ dàng gì mới đi được đến đây, em đã làm rất tốt rồi. Mọi người đều như vậy cả. Hãy nhớ yêu thương chính mình.
Chúng ta đều không biết tương lai sẽ như thế nào, nhưng chúng ta có thể nỗ lực để khiến bản thân trở thành dáng vẻ mình mong muốn, không hối tiếc, cũng hy vọng tương lai so với hiện tại sẽ ngày một tốt hơn.”
|08:45PM - 02ndOct2024| @pmpanacea
83 notes
·
View notes
Text
"Trên thế giới này có 30% số người sẽ cảm thấy thích bạn ngay từ cái nhìn đầu tiên; 40% sẽ thích bạn thông qua quá trình bạn nỗ lực hoặc sức hấp dẫn từ nhân cách; và 30% còn lại thì dù bạn có làm gì cũng không thể thay đổi thành kiến của họ đối với bạn."
Our Interpreter (C-drama)
128 notes
·
View notes
Text
Dù sao, thật là rồ dại cứ phải tra vấn hạnh phúc hay bất hạnh, vì đối với tôi thì hình như sẽ khó lòng trao đổi những ngày bất hạnh nhất của đời tôi cho tất cả những ngày hạnh phúc.
― Hermann Hesse, Mối Tình của Chàng Nhạc Sĩ
9 notes
·
View notes
Text
Dù sao, thật là rồ dại cứ phải tra vấn hạnh phúc hay bất hạnh, vì đối với tôi thì hình như sẽ khó lòng trao đổi những ngày bất hạnh nhất của đời tôi cho tất cả những ngày hạnh phúc.
― Hermann Hesse, Mối Tình của Chàng Nhạc Sĩ
9 notes
·
View notes
Text
em không thể nhận ra mình xinh đẹp thế nào, mãi cho đến khi em nhìn thấy chính mình qua đôi mắt của một người thực sự trân trọng và yêu thương em.
118 notes
·
View notes
Text
Đàn bà nên nhớ:
Chọn nhầm người thì từ bỏ, mất phương hướng thì quay đầu, yêu sai người thì kết thúc. Suy cho cùng, đàn ông cũng chỉ là một loại gia vị trong cuộc sống.
Nếu không có thì chúng ta ăn chay.
24 notes
·
View notes
Text
Em chỉ ước, rằng mình có thể đi ngang lễ cưới của anh.
Hôm nay em lướt thấy một bài đăng trên Tiểu hồng thư, cái suy nghĩ đó bỗng đâm chồi bén rễ trong lòng em. Bài đăng của một cô gái vô tình đi ngang lễ cưới của người yêu cũ. Anh ta nhìn thấy cô ấy, cười rất tươi vẫy chào. Lúc chia tay, anh thích có một gia đình cho riêng mình, cô thích xách vali đi vòng quanh thế giới. Khi gặp lại, bên anh đã có người cùng răng long đầu bạc, cô cũng đang trên con đường đi chinh phục ước mơ của mình.
Hình ảnh đó đẹp đến mức tim em thắt lại.
Em bỗng nghĩ, ông trời vốn rất không lưu tình, ông sẽ để cho những người hết duyên không có cơ hội gặp lại nhau lần nữa. Nhưng nếu như ông trời nhìn thấu trái tim mỗi người, ông có thể nào để em vô tình đi ngang đám cưới của anh không nhỉ? Để em và anh thấy dáng vẻ nhẹ nhõm vui vẻ của cả hai chào nhau, anh mặc bộ vest thật đẹp trai, em cũng trong dáng vẻ rực rỡ nhất.
Em muốn chúng mình biết đối phương đang hạnh phúc. Lễ đường năm ấy mà em mơ ước, có người bước cùng anh. Những đoạn đường ngày cũ anh vẽ ra trong quyển sổ để đi cùng em, em cũng đã đi trọn vẹn. Thì ra là thế anh nhỉ, cái suy nghĩ không có nhau không thể sống nổi hồi còn trẻ của tụi mình thật buồn cười ha. Dù hoa năm ấy không nở nữa thì mua xuân vẫn đến thôi mà.
Em yêu cách mà những vết thương tự lành, em cũng yêu cách mà chúng để lại sẹo. Chúng mình đừng hối hận về khoảng thời gian đã từng bên nhau anh nhé. Những vết sẹo đó đẹp đẽ vô ngần.
Ông trời nếu thấy chúng con sống tử tế, đừng để người kia biết lắm lúc con vẫn vô tình nhớ đến họ nhé. Con chỉ mong ông công bằng sòng phẳng, cho những người trân trọng nhau lại có thể vô tình lướt qua nhau lần nữa trên đường đời.
4 notes
·
View notes
Text
|𝟮𝟬𝟮𝟰.𝟵.𝟰🍂|
Những ngày tuyệt vọng nhất, tôi sợ người khác nói với mình rằng hãy gắng thêm một chút. Tôi không biết “một chút” rốt cuộc là bao nhiêu. Vậy nên tôi quyết định không “gắng” nữa, tôi chỉ nhắc nhở bản thân rằng ánh mặt trời sáng mai sẽ rất đẹp, và ngày mai của tôi nhất định sẽ là một ngày thật vui vẻ, thật bình an và thật hạnh phúc.
🚉 Sách "Bỏ quên nỗi buồn nơi trạm dừng kế tiếp"
122 notes
·
View notes
Text
Mình tỉnh giấc bất chợt vào một ngày tháng 9, nghĩ mãi về tháng 7 tháng 8 của nhiều năm về trước. Rồi thầm giật mình nhận ra, hoá ra đã từng ấy ngày tháng róc rách trôi. Những cái 2 năm, 3 năm, 10 năm cứ vậy len lỏi trong dòng thời gian của mình, chảy mãi về đâu đó trong tương lai mà mình không nắm bắt được.
Mình đã ngưng hỏi tại sao.
Mình đã ngưng tìm kiếm điều kì diệu.
Mình đã thôi tìm một nửa của đời mình và chấp nhận sự cô độc.
Thực ra không buồn lắm, khi lý trí chấp nhận thực tại còn cảm xúc bị khoá chặt và chôn sâu trong chiếc hộp thời gian.
Cũng không còn gì đ�� tiếc nuối trong đời này.
Mình nghĩ vậy.
237 notes
·
View notes
Text
"Khi bạn sống chung thủy, đến trời đất còn yêu thương bạn huống chi là con người."
Mình tin trên đời này không gì đẹp đẽ hơn việc trở thành một người tử tế. Đường hoàng yêu, đường hoàng hạnh phúc, giữ lòng mình trong sạch rồi sẽ gặp được người xứng đáng.
Sống chỉ sợ trời đất không thương chứ đâu đến mức sợ người thường làm tổn thương mình .Con người ai cũng có phước phần, cứ làm trọn vẹn lòng mình rồi sẽ gặp người thương.
182 notes
·
View notes
Text
Người ta liệu có đo lường được thủy chung ở đời này? Khi ta yêu một món đồ, thời hạn là bao lâu? Khi ta thích một nơi chốn, sẽ đến khi nào? Và khi ta nên duyên kết phận với một người, đảm bảo được không một câu trọn đời?
Thật ra, thói quen còn có thể bỏ, sở thích có thể thay, vật đổi sao dời, lòng người cũng nào bền vững nổi. Thủy chung ở đời này, hạn định khó lòng định hết. Mới mẻ thôi thúc, cám dỗ lên ngôi, quay lưng đi thế là cạn một chữ vợ chồng. Trên thế gian này, vốn đâu có gì là mãi mãi, chỉ là vì điều gì mà người ta giữ gìn. Đến một lúc, giữ không nổi, kìm không đặng, duyên hết phận tan, người thân rồi cũng hóa lạ.
117 notes
·
View notes
Text
Khoảnh khắc bạn nhận ra mình đã thay đổi rất nhiều, đó là khi bạn đã bắt đầu bình tĩnh trước những điều mà ngày trước gặp phải bạn như phát điên.
Anh từng cảm thấy có lỗi với sự lựa chọn của mình nhưng dần dần, theo thời gian anh lại cảm thấy anh đã chọn đúng. Thời gian thật sự không chữa lành cho bất kỳ ai mà nó chỉ làm cho bạn không còn đau như lúc đầu nữa, cho dù vết thương đó đã liền sẹo.
Thời gian thật ra không thể giúp chúng ta giải quyết mọi vấn đề, mà chỉ là khiến những chuyện mà chúng ta từng nghĩ không thông ấy dần trở thành không còn quan trọng nữa…
Khi có đủ thời gian để suy ngẫm, đánh giá sự việc một cách khách quan không bị ảnh hưởng của cảm xúc, anh nhìn ra được vấn đề của mình. Anh luôn ý thức được mình sẽ có lúc cần đối mặt với hiện thực một cách nghiêm túc để kết thúc và có sự thống nhất cụ thể về sau này, mặc dù anh chưa biết khi nào. Cách đây khoảng một tuần, một cách tự nhiên, thời điểm đó cuối cùng đã tới. Đáng ngạc nhiên là, anh hoàn toàn bình tĩnh vào lúc đó, anh dễ dàng bỏ đi những điều/việc tưởng như vô cùng quan trọng trước kia, khi mà anh gần như phát điên trong cảm giác chỉ có một mình với phần còn lại của thế giới.
Khoảnh khắc đó, anh nhận ra mình đã thay đổi rất nhiều, đã buông bỏ những chấp niệm do hoàn cảnh giăng mắc, thật sự quên đi yêu hận khúc mắc. Đơn giản chỉ vì giờ đây với anh những điều đó không còn quan trọng nữa, không nên tự làm tổn thương bản thân vì những người không xứng đáng. Anh không tự nhận mình có thể nhìn thấu mọi việc nhưng ít nhất anh thấy thanh thản, vì ít ra anh không buông xuôi, anh đã cố gắng hết sức, chỉ có điều duyên hết thì nên buông, cố cũng không thể kéo dài thêm, có thêm thì cũng không còn như trước, vạn sự tùy duyên, bất cầu bất khổ.
Anh có đủ thăng bằng, dẫu cho anh không phải là người chiến thắng, nhưng anh sẵn sàng làm lại nếu gặp người phù hợp. Mà để gặp được người phù hợp, anh phải xứng đáng với bản thân mình đã. Luật hấp dẫn sẽ đưa người xuất hiện vào thời điểm thích hợp nhất.
P/S: Bức ảnh mặt trăng kia anh chụp trên đường đi làm, vào lúc đó chỉ có một mình anh lững thững đi giữa con đường trắng xóa đầy tuyết, ánh trăng bàng bạc trên đầu soi bước anh đi, anh không thấy lạnh, ngược lại anh cảm thấy thật nhẹ nhàng và ấm áp.
311 notes
·
View notes
Text
Nếu như kiếp này con đến để trả nợ, con xin chịu hết mọi nghiệp chướng, tai ương...
Chỉ là...nếu con trả hết nghiệp rồi. Người có thể giải thoát cho con không? Con không cần luân hồi, không cần gieo nhân, không trả nghiệp... Vĩnh viễn hóa hư không.
391 notes
·
View notes