Tumgik
yourlastbride · 18 minutes
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Xin gửi lời xin lỗi tới các bà mẹ bỉm sữa, vì trước đây mình luôn thấy khó hiểu vì sao các mẹ luôn khó chịu mỗi khi chồng đi vắng (đi chơi, đi gặp người này người kia vì bất kể lý do gì, vv và mây mây), còn các mẹ ở nhà chăm con một mình hoặc kể cả có người chăm cùng, túm lại là mình ko hiểu sao các mẹ lại khó chịu, mình nghĩ bầu ở nhà đúng rồi, còn chồng thì trăm công nghìn việc ở ngoài, thi thoảng cũng cần phải giải trí…
Và rồi cũng chính mình đang thấy khó chịu vì chồng “đi chơi với bạn”…nếu mình ko thấy bực chồng thì mình sẽ bực bạn của chồng, mình nghĩ nhẩm nếu một người bạn tốt sẽ ko rủ bạn mình đi chơi- người có vợ mới sinh em bé đỏ hỏn xong…sau khi tự phân tích đấu tranh các kiểu trong đầu, lập luận và tự phản biện thì mình rút ra là:
1. Không nên phụ thuộc hoàn toàn - nếu cái gì tự được mình sẽ tự làm.
2. Không phụ thuộc nhưng phải biết san sẻ. Parenting là việc của cả hai vợ chồng.
3. Mỗi người một công việc. Giống như khi đi làm, mình không thể yêu cầu một teller làm công việc của một RM. => không nên buồn/bực/nhặng xị ngậu lên khi chồng “được” ra ngoài làm này làm kia còn mình ở nhà chăm con.
4. Chăm con - chơi với con - là trách nhiệm của cả hai nhưng phần lớn là người mẹ. Sự chăm sóc dạy dỗ của người mẹ chiếm tới 60%, còn lại là bố. Đôi khi mẹ có thể làm tới 200%, tuỳ. => Nhận thức được tầm quan trọng của vai trò người mẹ.
5. Học cách cân bằng cảm xúc. Hôm từ viện về, mình khóc nấc lên khi vừa đau nhức vết mổ, vừa cương sữa, em bé thì không chịu ti mẹ trực tiếp, mẹ cũng chưa biết cách hút sữa chuẩn => stress => khóc => chồng và người nhà chồng hoảng theo => không khí căng thẳng và mình bắt đầu hình thành suy nghĩ đổ lỗi: tại chồng, tại mình, tại gia đình mình, tại cách mình lớn lên, tại tâm lý mình như cc, …. => Mình buồn thì chỉ có 1m buồn, nhưng khi mình vui thì cả nhà đều vui, nên mình nên vui, hoặc khi buồn thì nên tự cân bằng lại.
6. Tủi thân là điều bình thường. Hãy trò chuyện :(
0 notes