Don't wanna be here? Send us removal request.
Text
Tròn 5 năm yêu nhau, hơn 2/3 thời gian yêu xa, lần này sau hơn 1 năm rưỡi không gặp nhau, ảnh về VN tầm 1 tháng để thăm tui, đến lúc gần bay, ảnh cứ thủ thỉ:
“lần tới về anh cưới em luôn nhé”
“lần sau về anh cầu hôn em thì em có đồng ý không? em đồng ý nhé?”
0 notes
Text
Hmm,
Thôi vẫn note lại ở đây là chưa quên được dấu vết của quá khứ. Mình biết lý do những dấu vết này còn nguyên như hiện tại vì mình giấu nó đi, và từ chối chữa lành cho nó. Mà làm sao mình chữa lành nó được một mình cơ chứ? Vì mọi thứ là dang dở mà, những thứ đó đều phải giấu đi và không được nhắc đến mà.
Thỉnh thoảng mình nghe con tim mình đập nhanh hơn, máu cũng di chuyển vội vàng hơn, mình biết mình thổn thức vì điều gì, cổ họng mình đắng rát hơn và nước mắt mình không rơi một giọt nào hết, chỉ duy nhất khoé môi cong xuống, mếu một chút.
Vẫn có người hiểu mình. Có người biết chuyện như thế thì trêu mình, mình cười vậy thôi. Ai hiểu thì hiểu, mình không nặng lòng với việc người ta nói gì, mình chỉ như chợt bị đánh thức cái gì đó trong lòng mỗi khi ai đó nhắc đến thôi.
Nhưng quan trọng là có người có thể hiểu mình, đồng cảm được cho mình, và có người cố gắng làm nhiều cách để hiểu được mình, thương lấy mình.
Đúng là có rất nhiều câu chuyện để tạo nên một tính cách.
Xong mình trầm cmn tính luôn 🥲
0 notes
Text
I realized that i couldn’t take my eyes off you.
5 notes
·
View notes
Text
Chắc t phải để 1 cái post về những thứ điên voãi của bồ t rồi lâu lâu t vô update xíu, mốt có chiện t lấy ra để xỉ vả lại bồ t mới đc 😏
Đhs một đêm đẹp trời sau khi t nói i miss u thì bồ t chọc cho t giận voãi đái, lúc t sắp toxic lên đến nơi rồi, đĩ bồ t lại xoa dịu tao bằng việc gửi ảnh trứng ngâm tương cho t??? 😳 tr má ơi thằng này bị khùng hay gì á ta ơi?? Xong còn quyết xào rau cho t xem để t hết giận ?? Ủa tr ơi ?? Rồi ai ăn ai nhìn ??? Má ơi khuya r, 1g sáng rồi cho tâm t tịnh t đi ngủ đi tr 🙏🏻🙏🏻
3 notes
·
View notes
Text
Chắc cả đời này mình sẽ không tìm được người đàn ông nào mà chả bao giờ tiếc tiền hay thứ gì cho mình, nhưng đến khi mình mua đồ lại cho anh ta mà ra bill quá hơn trăm ngàn thì lại thỏ thẻ “sao nhiều quá vậy, xin lỗi em nhé”
Hay là lúc nào cũng lo mình ở một mình rồi buồn thì bảo “anh thương em quá” “hay anh ở VN với em luôn nhé”
Và luôn cả mỗi khi ngái ngủ nhưng thấy mình lên giường thì ôm lấy mình trước tiên.
Và tính toán xa hay gần gì cũng có cả mình ở trong bức tranh to lớn ấy.
…
I’m so lucky to have you. I don’t know what i ever did in life to deserve someone as perfect for me as you. You’re the best thing that’s ever happened to me and no words will ever be able too explain how much i love you baby. I love you soooo muchhh, you mean the world to me, baby.
0 notes
Text
Mình quyết định nghỉ việc ngay trong một buổi sáng. Nhắn P. gửi mình mẫu đơn nghỉ việc, P. in cho mình và chị Vi mỗi người một bản, mình điền đơn rồi gửi lại P. luôn.
Nghỉ việc xong cảm thấy như vừa tắm xong một trận mưa rào, ướt sũng, lạnh lẽo, mệt mỏi, nhưng nhẹ lòng, thoải mái, sung sướng và vẫn thấy xinh đẹp biết bao.
Hôm trước soi gương thấy mặt mụn kinh khủng, ngồi khóc vì sự xấu xí và vô định vì không hiểu mục đích của những việc mình đang làm là gì. Nay đã có thể thoải mái được phần nào, thấy nhẹ lòng hẳn, sẵn sàng để tìm việc mới và sắp xếp lại cuộc sống ngăn nắp hơn. Rất là zuuiiiiii!!!
( hay là công ty như cứt chả có quy trình gì nên mình nghỉ ngang luôn, không cần làm thêm 30 ngày chứ không mình chết dở mất=))) )
1 note
·
View note
Text
10g30 - Mình thức dậy sau trận đau bao tử tối qua và ngồi ôm laptop khóc ở Hà Nội
Không thể nghĩ đến một ngày mình ngồi làm việc đến nổi đau bao tử, cứ sáng mở mắt ra chưa làm gì là cầm lấy laptop. Áp lực kinh khủng, mình ngồi khóc.
Hôm trước nói đùa với bạn rằng, chắc để viết về đầu những năm 20 tuổi của mình, nếu không phải là chuyện tình cảm vô cùng tự hào của mình thì sẽ là chuyện khóc rất nhiều vì công việc. Mình stress, mình áp lực, mình lạc lối, mình cô đơn, đủ thứ cả.
0 notes
Text
Lưu lại một chút mệt nhừ sau hôm event đầu tiên ở Hà Nội.
May mà không phải là lần đầu tiên ra Hà Nội, nếu không sẽ tiếc mãi vì chưa kịp chơi bời hít lấy hít để không khí Thủ Đô :< nhưng vẫn hơi tiếc tiếc ...
Mình bị overload quá à, quá mệt, quá nhiều, mỗi ngày đều rush rush rushhhhh. Mình thật sự ko có thời gian để suy nghĩ bất cứ điều gì, hay làm gì cho bản thân luôn 🤧
Buồn lắm!!!!
0 notes
Text
Lớn hơn thì mình nhận ra đôi lúc mình cũng không nên quá cố chấp với thứ mình không phù hợp.
Như là cà phê, dù là thơm là ngon, là thích đến độ nào đi, hễ uống vào là say. Tưởng uống vào là tỉnh, ai ngờ lại mệt hơn rất nhiều!
3 notes
·
View notes
Text
Chuẩn bị cho một new chapter nên 7 ngày coi 7 cái trải bài =))))
2 notes
·
View notes
Text
2022 chỉ mong mình vẫn là mình- không bị lạc lối, không quên mất nội tại của chính mình và không đánh mất đi bản ngã của bản thân.Mình biết là mình sẽ cố gắng, và vẫn đang luôn cố gắng để trở thành “mình” nhất có thể. Nên dù có thế nào cũng không được quên mình là ai và điều mình đang làm gì nha.
Hihe. Dù là qua năm mới nhưng chưa đến Tết Âm lịch thì cứ vẫn thấy chưa có cảm giác gì lắm, chắc bản chất mình khá thuần Việt =))) Vậy nên chưa có +1 vào tuổi thật, bình thường ai hỏi tuổi thì mình -6, nhưng giờ -5.5, hơi sàd á!
1 note
·
View note
Text
Mở bát 2022 là một tin nhắn hối deadline =))))))
Má, hồi xưa cứ nghĩ làm freelance là được làm chủ chính mình ai ngờ lại trở thành nô lệ còn ác hơn =))))
0 notes
Text
Nhân dịp buồn vãi lồn, dopamine rớt xuống dưới 0 và chả làm được gì..
Nói chung nhận cái job tưởng là làm này làm kia để quên đi, nhưng buồn quá làm ko nổi, hên sao mấy ông nội cũng nhây nên mình cũng đỡ đỡ. Tối hôm qua khóc quá trời là khóc, xong nói với người iu là: “dopamine của em cạn hết rồi, em phải kiếm bồ nhí!!”. Tự nhiên người iu ok luôn :v bảo là không muốn thấy mình buồn hoài nên cho mình thoải mái á, biết kiểm soát là được =)))))) Eo ôi nói như thật, nói như kiểu mình sắp bế được một em bồ nhí ngay tay đây rồi í. Thế mới thấy người iu mình yêu mình như nào, để biết đường mai mốt muốn dụ gì thì cứ vờ khóc lóc dỗi dỗi tí có khi hái luôn được cái mặt trăng =))))))))))
0 notes
Text
Mình cảm thấy trong mình là một mớ hỗn độn. Thật sự rất hỗn độn. Từ suy nghĩ đến hành động mình không tiết chế hay điều khiển được. Có vài thứ đến ban ngày tỉnh táo ra mình mới trách bản thân tại sao lại làm thế??? Nhưng cũng muộn rồi, làm thì cũng làm rồi, chỉ trách bản thân mình tồi thôi.
Mình gần như khoá hết mxh rồi, mình không muốn nhìn thấy hình ảnh của mình thôi. Tuy nhiên vì mục đích liên lạc và công việc nên buộc phải giữ không xoá hẳn- điều làm mình khá phiền lòng. Muốn quay về SG hoặc ra Huế, mình cảm thấy sẽ ổn hơn nếu mình đi, nhưng (=)) lại là) nhưng tình huống hiện tại của mình là không được phép haha. Thật ra nghĩ lại, việc mình không ở 1 mình trong tình trạng này cũng là một điều tốt, vì mình cảm thấy bản thân mình tiệm cận với những gì mình xem là tồi&tệ lắm rồi, bây giờ thử buông ra sống 1 mình lúc này không biết sẽ tới đâu nữa.
0 notes
Text
Nói chung thì cũng chẳng biết mình thế nào. nhưng có một số thứ mình nhận định được rõ ràng và có thể khẳng định chắc nịch nhất:
Sở hữu duy nhất của mình là Coca.
Những người gần gũi và thân thiết với mình nhất xem nhẹ tinh thần và cảm xúc của mình nhất.
Hồi chiều nói chuyện linh tinh catch up với bạn cũ, tự nói rằng “tao nghĩ tao là đứa phơi phới tích cực vui vẻ, từ bản chất luôn”. Đm, tắt call một phát bắt đầu thấy đéo ổn lắm, rồi ào phát một đống âm thanh lộn xồn ồn ào, mình nghẹn họng luôn. Những lúc vậy, tức là mình muốn khóc mà mình nén lại, nhưng ko phải mình chủ động nén lại cơn khóc mà tự động thế =))) có một cơ chế tự động hoá nước mắt trong mình như thế rồi. Đấy, chẳng thể nói chuyện được, mình chỉ có chui vào phòng cùng con mèo, nhìn nó là được an ủi, hỏi thăm nó như là trấn an mình, rồi từ từ nén cái cảm xúc này xuống trước đã, mở tumblr viết vài dòng này, rồi chắc là mở phim coi, tranh thủ coi chứ tuần sau lại có lớp để học rồi.
1 note
·
View note
Text
Nội bảo là có phải thời chiến tranh đâu mà iu xa thế, lâu thế 😭😭😭
Sàd.
Nhưng mà chung quy vẫn đang vui và hạnh phúc lắm. Người yêu thì vẫn yêu nhiều, học hành vẫn đang đà khá tốt. Rất biết ơn gia đình vì tình hình dịch nhưng vẫn tạo điều kiện để mình được học cái mình muốn và ba mẹ không hề áp lực mình gì cả. Thật iu đời xiết bao luôn. Và chung quanh mình vẫn luôn có những người bạn tốt, cả những bạn mới quen thôi nhưng thật sự tốt với mình làm mình thấy vừa quýyyy vừa ngại quá chừng. Niềm vui đơn giản vậy hen, chứ mình cũng không muốn có drama gì hết trơn. Tầm này được ở gần gia đình rồi nên chỉ nhớ Coca và người iu, hai cái thứ quan trọng đó lại đang ở xa mình mất tiêu:(
0 notes
Text
Câu chiện iu xa chíp hôi nửa vòng trái đất của tụi tui như sau:
Tui: *mở 7749 cái filter, quyết định dừng lại ở filter alien đầu xanh
Ny: Nhìn em vui quá à
Tui: Vui gì? Anh cười cợt em, kêu em tấu hài hả?
Ny: Không, nhìn em thấy vui á. Anh nhìn em anh vui lắm.
————
Rồi còn vầy nữa:
———————
Còn này là Trung Thu =)))))))
—————————————
Cú hài =))))))
—————————————
Ủa có ai làm gì đâu ta
___________
hoy, ráng xí nữa nha
3 notes
·
View notes