Tumgik
thangsondoan · 6 years
Text
Nghệ thuật nói chuyện
Nước sâu thì dòng chảy chậm, người tôn quý thì ăn nói từ tốn. Phải mất 2 năm học nói và thêm 10 năm học im lặng, mới thấy được: nói là một loại năng lực, im lặng là một loại trí tuệ.
1. Việc gấp, từ từ nói. Khi bạn gặp phải một chuyện gấp gáp, nếu có thể bình tĩnh suy nghĩ một chút, sau đó từ từ nói rõ ngọn ngành, sẽ khiến cho người nghe cảm thấy ổn định, từ đó tăng độ tin cậy của mọi người đối với bạn.
2. Việc nhỏ nói hài hước. Đặc biệt là một vài lời nhắc nhở có thiện ý, bạn nên dùng những câu nói đùa hài hước, sẽ khiến cho người không cảm thấy cứng nhắc, họ không những vui vẻ chấp nhận lời nhắc nhở của bạn mà còn tăng thêm thiện chí với bạn.
3. Việc chưa hiểu rõ, hãy nói một cách cẩn thận. Đối với những việc bạn chưa nắm rõ, nếu bạn không nói, người khác sẽ cảm thấy bạn giả dối, còn nếu bạn có thể diễn đạt một cách cẩn thận, sẽ khiến cho người nghe cảm thấy rằng bạn là người đáng tin cậy.
4. Việc chưa xảy ra, không nên nói linh tinh. Mọi người ghét nhất ăn nói hàm hồ, nếu bạn chưa bao giờ phỏng đoán một cách tùy tiện hoặc nói những chuyện chưa xảy ra, bạn sẽ khiến cho mọi người cảm thấy rằng bạn là người trưởng thành, có tu dưỡng, cũng là một người làm việc chăm chỉ, có trách nhiệm.
5. Việc chưa làm, đừng nói lung tung. Tục ngữ có câu “không có khoan kim cương, thì đừng mong ôm nghề đồ gốm”, bạn không nên hứa làm một việc gì đó mà bạn không chắc có thể làm được, sẽ khiến cho người nghe cảm thấy bạn là một người “nói là tin, làm là được”, và họ sẽ rất tin tưởng bạn.
6. Không nên nói những chuyện làm tổn thương người khác. Không được tùy tiện dùng lời nói làm tổn thương người khác đặc biệt là giữa những người thân. Như vậy mọi người sẽ cảm thấy bạn là người lương thiện, giúp cho việc duy trì và gia tăng tình cảm.
7. Đối với những việc đau lòng, bạn không nên gặp ai cũng nói. Khi ai đó bị tổn thương trong lòng, đều muốn thổ lộ với người khác, nhưng nếu cứ gặp ai bạn đều nói, sẽ khiến người nghe phải chịu một áp lực lớn, rất dễ sinh nghi ngờ và xa lánh bạn. Đồng thời, bạn sẽ để lại ấn tượng muốn trút bỏ đau khổ của bạn lên người khác.
8. Những việc của người khác thì nên cẩn thận trong lời nói. Giữa con người với con người cần phải có một khoảng cách an toàn, không nên bình luận hay nói ra những chuyện của người khác, sẽ mang lại cảm giác an toàn cho những người mà bạn giao tiếp.
9. Việc của bản thân, lắng nghe người khác nói như thế nào. Bạn nên lắng nghe cách nhìn của người khác khi nói về mình, điều đó có thể để lại ấn tượng khiêm tốn cho người khác, đồng thời biểu hiện rằng mình là một con người thấu tình đạt lý.
10. Chuyện của con cái, cần nói rõ ràng. Đặc biệt là khi con bạn còn ở thời kỳ thanh thiếu niên, chúng rất dễ bị kích động, bạn hãy dùng thái độ ôn hòa, vừa kiên định để nói với chúng một cách rõ ràng, điều đó có thể khiến cho con bạn có tình cảm tốt đối với bạn, coi bạn như một người bạn, đồng thời điều đó cũng có tác dụng thuyết phục.
.
Biên dịch: Mai Anh
389 notes · View notes
thangsondoan · 6 years
Text
Cảm giác nhớ da diết một người hoá ra là vậy. Khi vừa mở mắt tỉnh dậy ý nghĩ đầu tiên là về người ấy và lúc chợp mắt ban đêm ý nghĩ cuối cùng cũng là về người ấy. :(
1 note · View note
thangsondoan · 6 years
Text
Thật sự không biết rằng lại nhớ cậu nhiều đến thế này
Dù người ta có nói điều gì về cậu tôi vẫn tin cậu có lý do
1 note · View note
thangsondoan · 6 years
Photo
Tumblr media
Tháng sáu rồi cũng đến lúc đi qua Để lại trong ta một chút gì để nhớ Hàng cây cằn cỗi cuối cùng hoa cũng nở Sóng vui buồn rồi cũng hóa lặng yên Tháng sáu ta đón những cơn mưa đầu tiên Rồi từ biệt những lần mưa ướt lối Có ai đó bước đi sao quá vội Để lại chút buồn mặn chát ở đầu môi Tháng sáu ôi những cơn mưa buồn Trong màn mưa ta thấm những cô đơn Ta đôi khi không muốn làm người lớn Muốn để buồn thành lệ lẫn giọt mưa...
2 notes · View notes
thangsondoan · 6 years
Text
Như bóng chim tăm cá tôi giã biệt thị thành
Bỏ những hồi ức thương đau cố bước thật nhanh
Phía trước mặt rừng thông đồi cỏ nắng
Sau lưng vạn nỗi buồn xơ xác màu hoàng hôn
Người ta sợ nhất là phải sống cô đơn
Tôi sợ nhất chốn đông người lòng trống vắng
Chả thà bỏ đi để đời bắt đầu như tờ giấy trắng
Tôi được phép viết vào những sự mà tôi mong
Nhưng chùn bước tôi hỏi mình có muốn đi không?
Hay ở lại vờ như trông không thấy
Vờ như chẳng buồn đau khi nhớ về người ấy
Thỉnh thoảng có buồn nhưng chẳng để ai hay
Đi hay ở có lẽ cũng vậy thôi
Trốn thị thành nhưng tim lại bối rối
Làm sao chấp nhận được một cuộc tình mồ côi
Người ta bỏ rơi mình hay tự mình rời bỏ
Chuyện buồn giá nhẹ như gió
Để đêm nào ta mọc cánh lướt theo
Tumblr media
0 notes
thangsondoan · 6 years
Photo
Tumblr media
Giá Sài Gòn không có những ngày mưa Ngày dù buồn cũng không buồn hơn nữa Con đường dài cũng không thành vun vút Nhớ thương nhiều nhưng không hóa niềm đau Thay vì tiếp diễn chúng ta nói xa nhau Và cố sống cùng niềm đau chôn dấu Niềm vui mới chẳng hòa tan buồn cũ Cố quên hoài mà có quên được đâu
1 note · View note
thangsondoan · 6 years
Photo
Tumblr media
Dậy đi nào cô gái Nắng đã đến bên thềm Ngày xanh bắt đầu lại Cớ chi phải buồn thêm
Lau kẻ mắt lem nhem Vì đêm qua mãi khóc Bận một chiếc váy tím Cài lên tóc nhánh hoa
Chuyện buồn của hôm qua Ngày hôm sau vẫn nhói Nếu đau em cứ khóc Nhưng đừng chối niềm vui
Cây sau vườn thay lá Cánh rớt giữa thinh không Người quen rồi cũng lạ Buồn gần rồi cũng xa
Cuộc đời này của em...
Source: sondoan
2 notes · View notes
thangsondoan · 6 years
Photo
Tumblr media
Anh thỉnh thoảng cũng thấy nhớ em Khi một chiếc lá trên cành đang xanh hoá vàng Thường trong những bước lang thang Anh vô thức rẽ ngang về lối cũ Cứ tưởng rằng váy xanh vẫn ở đó Chợt giật mình tình ấy đã bỏ đi Có cố gắng gì nữa chuyện cũng đã thành xa xưa Nhưng dù nắng dù mưa lòng thương vẫn cứ ướt Tối nào cũng ôm một mong ước Sáng rồi tỉnh dậy tình chỉ là giấc mơ Giá như buồn chỉ như một bài thơ Và nhớ thương dài bằng đời chiếc lá Giá như quá khứ tặc lưỡi buông tha Để anh sống trong hôm nay trọn vẹn … Nhớ em.
0 notes
thangsondoan · 6 years
Text
Đến khi nào
Google cũng có thể tìm được đồ đạc để lung tung hè?
Tai nghe ơi, mi ở mô?
1 note · View note
thangsondoan · 7 years
Text
Mất thêm cái tai nghe
Lần hai
Mua được sướng thì ít
Mà tiếc, khổ thì nhiều
Biết thế không mua
Sở hữu đôi khi là khổ sở
Không có gì đôi khi sứơng hơn
Không có thì không được.
2 notes · View notes
thangsondoan · 7 years
Text
Nhà chỉ mấy thước vuông, sách vở xếp cạnh nồi 
Nếu nằm mơ, em quờ tay là chạm vào thùng gạo 
Ô tường nhỏ treo tranh và phơi áo 
Ta chỉ có mấy thước vuông cho hạnh phúc của mình. 
Nhà chật như khoang thuyền hẹp nhỏ giữa sông 
Vừa căng buồm để đi, vừa nấu cơm để sống 
Phải bỏ hết những gì không cần thiết 
Ta chỉ có mấy thước vuông cho hành lý của mình. 
Khoảng không gian của anh và em 
Khi buồn bã em không thể quay mặt đi nơi khác 
Anh không giấu em một nghĩ lo nào được 
Ta chỉ có mấy thước vuông để cùng khổ cùng vui. 
Anh ngẩng lên là ở cạnh em rồi 
Bạn thuyền ơi, ngoài kia chiều lộng gió 
Bên cửa sổ của gian phòng nhỏ 
Mắt em xanh thăm thẳm những chân trời.
Nguồn: Lưu Quang Vũ, thơ tình, NXB Văn học, 2002
0 notes
thangsondoan · 7 years
Text
Sắp qua rồi tháng ba...
Khi mà ta còn nhiều điều chưa kịp nói
Khi trái tim vẫn còn trạng thái đợi
Khi anh xác định cả cuộc đời với em
Tháng ba qua đi thật êm đềm
Như những lá rụng vào đêm hôm trước
Bất chợt một ngày em không còn muốn đến
Bất chợt một ngày anh biết sẽ phải quên
0 notes
thangsondoan · 7 years
Text
Sao chiếc lá lại rơi
Giữa mùa xuân xanh biếc?
Lẽ nào em không tiếc
Tình đang thưở ngây thơ?
0 notes
thangsondoan · 7 years
Text
Tháng ba chắc rồi cũng đi qua
Nhưng một chút trong ta đành gửi lại
Có chuyện tình nào kéo dài mãi mãi
Huống chi mình mới nhú chút mầm thương
0 notes
thangsondoan · 7 years
Text
Buồn mới làm thơ hay
Mà cả ngày hớn hở
Cố tình như than thở
Mà chốt lại vẫn vui
Nhưng mà thôi được rồi
Chẳng có chi phải vội
Chưa biết có khi buồn
Rầu hết ngày hết tháng
Lúc đó lại khóc than
Cho tôi một nụ cười
Tóm lại thế được rồi
Đã đến giờ đi ngủ
Cuộc đời vui như cũ
Cười khúc khích một tràng.
Hết.
2 notes · View notes
thangsondoan · 7 years
Text
Phòng đương gọn gàng
Cứ thích bày bừa cho ngổn ngang
Đời đương bình an
Cứ thích đuổi theo gió tìm bão
0 notes
thangsondoan · 7 years
Text
Chẳng biết cần...
Ồn ã hay lặng yên.
Vì nỗi niềm
Vẫn nín im như hến.
Ghé qua...
Những phố chưa từng đến
Để tìm quên
Rồi bị lạc
Vào con đường hoang hoải
Cứ chạy mãi
Hình như đã quá đêm.
Thôi quay về
Lại cố tình bình yên...
0 notes