#trang trí tết
Explore tagged Tumblr posts
Text
1 note
·
View note
Link
0 notes
Text
Bán cây giả decor Tết mẫu mới nhất, thiết kế bền đẹp, tư vấn miễn phí 24/7, báo giá chi tiết
Có ngay cho mình mẫu cây giả trang trí Tết ưng ý nhất khi đến với ATZ DECOR. Tất cả các sản phẩm của chúng tôi luôn đa dạng kích thước, đủ loại và có chất lượng đảm bảo. Khi mua hàng, quý khách sẽ nhận được mức giá phù hợp và nhiều ưu đãi hấp dẫn, giúp tiết kiệm chi phí.
https://atzdecor.vn/cay-gia-trang-tri-tet/
Thông tin liên hệ:
Hotline: 0988.816.086
Email: [email protected]
#cay_gia_trang_tri_tet
#cay_gia
#atz_decor
0 notes
Text
Cách trang trí bàn thờ ngày Tết đẹp
Ngày Tết đã gần kề, và tâm hồn của mọi người tràn đầy hy vọng và tình yêu. Bàn thờ, nơi linh hồn của tổ tiên đang trông coi, cũng cần được trang trí đẹp và tráng lệ để thể hiện lòng kính trọng và biểu đạt tình cảm trong ngày lễ này....Xem chi tiết tại: https://quatangletet.vn/trang-tri-ban-tho-ngay-tet/
#trangtribantho#cachtrangtribantho#cách trang trí bàn thờ tết#trang trí bàn thờ ngày tết#bày bàn thờ tết
1 note
·
View note
Text
Tượng rồng trang trí Tết Giáp Thìn 2024
Tượng rồng là linh vật đứng đầu trong tứ linh, tượng trưng cho sức mạnh, quyền uy, may mắn và thịnh vượng. Tượng rồng trang trí Tết Giáp Thìn 2024 là biểu tượng của sự khởi đầu mới, mang đến hy vọng và may mắn cho gia chủ trong năm mới.
Có rất nhiều mẫu mã và chất liệu mô hình tượng rồng trang trí Tết Giáp Thìn 2024 để lựa chọn, phù hợp với sở thích và nhu cầu của từng gia đình.
Tượng rồng trang trí Tết Giáp Thìn 2024 là một lựa chọn tuyệt vời để mang đến không gian ấm cúng và đầy may mắn cho gia đình trong năm mới.
>>Thông tin chi tiết: https://sculpture.vn/15-mau-mo-hinh-tuong-rong-trang-tri-tet-giap-thin-2024
0 notes
Text
Mẫu phông Tết Trung thu 2020 đẹp nhất
Mẫu phông Tết Trung thu 2020 đẹp nhất, Bộ phông Tết Trung thu 2020 mang tới 33 mẫu phông trang trí Trung thu tuyệt đẹp cho các bạn tham khảo, lên ý tưởng trang trí Bộ phông Tết Trung thu 2020 mang tới 33 mẫu phông trang trí Trung thu tuyệt đẹp cho các bạn tham khảo, lên ý tưởng trang trí Đêm hội trăng Rằm thật ấn tượng cho các em thiếu nhi. Một mùa Trung Thu nữa lại sắp về, hòa chung không khí…
View On WordPress
#Mẫu phông Tết Trung thu#Mẫu phông Tết Trung thu 2020#Mẫu phông Tết Trung thu 2020 đẹp nhất#Mẫu phông Tết Trung thu đẹp nhất#Tổng hợp mẫu phông trang trí Tết Trung thu
0 notes
Link
Cùng Nội thất Hòa Phát HP5INFO tham khảo những ý tưởng trang trí tết văn phòng năm 2023 Quý Mão đơn giản mà ấn tượng nhất!
#trang trí tết văn phòng#tết 2023#tết quý mão#nội thất hòa phát#nội thất hòa phát tphcm#nội thất hòa phát hp5info#nội thất hòa phát 55 bạch đằng#55 bạch đằng
0 notes
Text
Câu chuyện số 2: Giao thừa 2023
Chào mọi người, cám ơn mọi người đã đọc bài viết đầu tiên của mình, tuy hơi dài, nhưng mình cảm thấy được giải tỏa phần nào khi viết ra được những cảm xúc của bản thân.
Câu chuyện thứ 2 mình muốn chia sẻ cũng khá dài, và đây cũng là câu chuyện mà mình muốn tâm sự với ai đó nhưng chưa dám. Mong các bạn cùng chia sẻ với mình.
Đêm giao thừa năm 2023, hội bạn của chồng mình tổ chức tiệc tất niên để cho có không khí Tết Việt Nam. Hôm đó có tổng cộng 12 người, có cả cặp đôi, cả những người độc thân.
Mọi người quây quần bên bếp cuốn nem, bóc bánh chưng, chuẩn bị cho bữa tất niên được đầy đủ nhất có thể. Ai cũng có việc, tất bật, trông không có vẻ gì là nơi đất khách quê người. Bữa ăn hôm đó gần như có tất cả các món ăn ngày Tết, và không khí trở nên ấm cúng hơn bao giờ hết.
Sau khi chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, mọi người quây quần vào và nâng ly chúc mừng 1 năm 2022 như c.ứ.t và chuẩn bị tinh thần làm lại vào năm 2023, một năm đầy hứa hẹn. Ai cũng uống rượu và cố gắng nói ra những khó khăn, cũng có người mượn rượu để chửi sau lưng những thằng sếp hãm tài, hay kể về hoàn cảnh nợ nần đang có. Mỗi người 1 câu chuyện, nhưng ai cũng lắng nghe đến cuối vì mọi người hiểu, ở nơi đất Nhật, không có gia đình người thân, chỉ có những người bạn như thế này để giải tỏa.
Mọi người ăn uống từ 8h tối đến 11h đêm, ai cũng say hơi men nhưng sau khi kết thúc bữa tiệc, mọi người nhanh chóng dọn mâm để chuẩn bị đón giao thừa. Tiếp đến chắc chắn là công việc bày mâm ngũ quả. Ở Nhật thì chắc chắn sẽ không có 1 bàn thờ tử tế để cúng bái, nhưng nghi thức phong tục thì vẫn nên làm, nên ai cũng háo hức trang trí mâm ngũ quả theo phong cách của mình. Không khí rất vui.
Và đồng hồ điểm 12h đêm, ai cũng mỗi người 1 điện thoại, gọi về gia đình, mặc dù còn lèm bèm vì rượu uống nhiều quá, nên vẫn say, nhưng ai cũng cố gắng chúc mừng ông bà, bố mẹ ở nhà, rồi dặn dò năm mới phải thế này thế kia, có người còn sang cả mấy năm rồi vẫn khóc. Nói chung, dù đi đâu chăng nữa, mọi người vẫn hướng về gia đình.
Sau nửa tiếng chúc Tết qua điện thoại, mọi người bắt đầu đặc sản ngày Tết, đó là "Đan quạt". 2 bộ bài chuẩn bị sẵn đc mang ra chia 2 team, bên chơi phỏm, bên chơi 3 cây, tất nhiên là ăn tiền :))) Ai cũng háo hức để có thể thắng lớn vào ngày mồng 1 Tết để đỏ cả năm, nên mọi người xác định overnight, còn thở còn gỡ.
Cuộc đan quạt diễn ra ác liệt như tích chất vốn có của nó, có ng thua, có ng thắng, cờ bạc mà. Nhưng thời gian càng trôi, nhiệt huyết càng bớt đi vì ai cũng mệt. Có người nhà gần đó thì xin về trc, ai nhà xa thì chờ đến khi tàu chạy chuyến đầu (khoảng 6h sáng). Dần dần, chỉ còn có cặp chủ nhà, 1 cặp đôi nữa và 3 đứa con trai và nhà mình vẫn đang mải mê đan quạt.
Đến khoảng 3h sáng, mình thấy mệt quá nên mượn phòng ngủ của bạn để vào nằm, và đây cũng chính là bắt đầu của câu chuyện mà mình đã giấu kín mấy năm nay.
Vì mệt quá nên mình vừa đặt lưng xuống là đã thiếp đi, tuy nhiên những người đang đánh bài nói quá to nên lúc tỉnh lúc mê, không thể ngủ yên giấc. Khi mình vào khoảng một lúc thì bỗng mình thấy có tiếng kéo cửa, mình nghĩ là chồng mình vì mình đang quay mặt vào tường, và cũng không nghe thấy tiếng chồng mình bên ngoài nữa. Vậy là mình bảo "nằm xuống đây cạnh em đi", thì tay ông ý bắt đầu sờ vú và mân dần xuống dưới, mình có bảo là "em cũng đang nứng lắm nhưng đợi về nhà nhé", nhưng ông ý vẫn đưa tay xuống dưới và finger, và mình để yên vì lúc đó ướt nhẹp rồi, vì ở nhà bạn nên k làm gì được thôi. Được khoảng 10p sau, khi ông ý vừa kéo đầu mình qua định hôn thì bỗng mình nghe tiếng chồng mình nói to: chiến tiếp đê. Lúc này mình mới giật mình quay lại thì nhận ra đó không phải chồng, mà là 1 trong 3 người bạn còn độc thân .. Và đây cũng là ng mà đã nhiều lần đi quá giới hạn với mình như vỗ mông, bóp đùi, hoặc quệt khuỷu tay vào ngực.
Mình định thần lại và nhận thấy tay nó vẫn đang ở phía dưới, mình hỏi nó tại sao lại làm thế này, nó bảo nó muốn làm tình với mình từ lâu rồi, và hôm nay nó muốn chớp cơ hội này. Lúc đó mình nghĩ đã để cho nó mân mê hơn 10p rồi nên đâm lao thì theo lao, nhưng vẫn sợ nhỡ chồng vào hoặc có ai đó vào phòng. Nhưng khả năng chồng mình vào không cao vì có vẻ ông ý đang thắng to. Sau một lúc nó năn nỷ mình thì mình đã cho nó tiếp tục, và bất ngờ là lần này nó lật mình lại và bắt đầu 4 lù. Nó cởi quần lót ra và vén váy lên rồi ngấu nghiến như con chó đói.
Sau màn oral của nó thì nó hỏi là mình bj cho nó đc không. Và mình cũng đồng ý vì muốn có qua có lại. Khi nó cởi quần ra thì mình bị choáng ngợp vs cc đó, làn đầu tiên thấy có ng ngang chồng mình (vì của chồng mình to vl). Mình bj cho nó 1 lúc r bảo nó ra ngoài đi, nhưng nó muốn được làm tình, dù chỉ 1 chút. Lúc đó mình xem không khí ngoài phòng và thấy có vẻ vẫn chưa lắng xuống nên mình đã đồng ý cho nó làm tình nhưng yêu cầu nó ra càng nhanh càng tốt.
Vậy là nó nhét cc vào làm mình suýt kêu lên và nhấp mạnh trong khi mình không thể rên được. Được khoảng 5 phút thì mình bảo nó ra đi. Và nó nghe lời. Nó bắn lên mông mình nhưng hơi mạnh nên dính 1 chút vào váy, dù có lau cũng để thành vệt trắng vì váy đen. Sau đó nó ngồi finger mình thêm 1 chút và mình yêu cầu dừng lại.
Mình đã yêu cầu nó trốn trong phòng ngủ để mình đi ra trước đánh lạc hướng những ng kia, sau đó nó mới được ra, và khoảng 20p sau khi mn quên sự tồn tại của nó, nó mới thò mặt ra với gương mặt thoả mãn. Trong khi mình ngồi cạnh chồng, lòng còn cấn cấn khi vừa làm tình với bạn của chồng.
Kết thúc ngày Tất niên, 6h sáng ngày mồng 1, mình đi về nhà vs chồng, và vừa về đến nhà chồng liền lôi lên giường. Vừa cởi quần ra thấy nước dính bết ở quần, ông ý hỏi sao nhiều nc thế này, lúc đó hơi giật mình, nhưng mình nói là rượu vào nên nứng quá, thế là 2 vợ chồng làm tình rồi ôm nhau ngủ đến trưa.
Khoảng 2 tháng sau đó, thằng bạn kia có nhắn tin cho mình muốn thêm 1 lần nữa nhưng ở khách sạn, và mình cũng đã đồng ý vì muốn thử cc đó 1 cách trọn vẹn hơn. Và nó đã không làm mình thất vọng.
4 notes
·
View notes
Text
Mỗi một năm Tết đến, chúng ta lại không còn chờ mong nó nữa nhỉ?
Đây là cảm nhận trực quan nhất của mình những ngày cận Tết, năm nay ở lại làm việc tới 30 mới được về, những ngày cận Tết mình như một con quay, quay mòng mòng tại nhà hàng, có những ngày phải mài mặt ở nơi làm việc 14-15 tiếng, cảm thấy cơ thể rệu rã nhưng tinh thần thì lại tỉnh táo hơn bao giờ hết, khi về tới nhà thì mệt nhoài, ngồi thở hồng hộc. Khi mình chạy thì không có cảm giác gì, nhưng khi ngồi yên thì mới dần dần cảm nhận được cái thấm mệt nó xâm lấn đến từng tế bào. Lại lặp lại những công việc như tẩy trang, giặt quần áo, skincare, đọc một vài trang truyện, sáng sớm hôm sau lại phải tỉnh dậy tiếp tục chiến đấu với công việc.
Mình chẳng mong chờ Tết nữa, giống như những người bạn tại nhà hàng ngồi trò chuyện với nhau những ngày Tết đến rồi than thở rằng về quê phải mua nhiều đồ thế nào, phải đổi tiền lẻ để mừng tuổi ra sao, tiền tết nhằng cái đã hết rồi, còn phải đóng tiền này tiền kia nữa kìa..., nhưng thái độ của mọi người giống nhau ở chỗ, ai ai cũng là những người con xa nhà, sau một năm bận bịu quay gồng với nhịp sống hối hả, họ mong chờ ngày được về nhà đoàn viên hơn bao giờ hết, mình cũng ngồi ngẩn ngơ nhẩm nghĩ; haiz... cuộc sống quả nhiên là càng lớn, điều phải bận tâm lại càng nhiều!
Giống như mình từng đọc trong một quyển truyện rằng, Tết là thời điểm chúng ta nhận rõ sự lão hóa của mình, là thời điểm khiến chúng ta biết từng ngày trôi qua, từng năm trôi qua nhanh như thế nào, cả nỗi vui buồn hợp tan khi xum vầy hay chia xa.
Về tới nhà mình rất ít khi tỉnh táo, người lúc nào cũng trong trạng thái lơ ngơ buồn ngủ, bố mẹ từng mắng mình nếu về nhà chỉ để ngủ thì thôi đừng về nữa, mắng mình phải ra ngoài nhiều hơn, chơi với bạn bè nhiều hơn.. Mình cười cười cũng chẳng hiểu tại sao lại vậy, nhưng đầu óc thì cứ chập mạch ngẩn ngơ, cứ nằm xuống giường là lại ngủ như chết. Mặc dù bố mẹ ngoài miệng thì mắng đấy nhưng cứ thấy mình ngủ ngon là cũng mặc kệ mình ngủ tới mấy giờ thì dậy...
Mỗi lần về nhà mình thường chỉ ở nhà, đúng thế, ý mình là mình không ra ngoài, thi thoảng sẽ lục lại vài quyển truyện cũ rồi ngồi ngẩn ngơ ngoài sân ngồi phơi nắng để đọc. Mà thực ra thời gian được về nhà cũng ít ỏi. Mỗi lần về chỉ khoảng 1 ngày. Có dạo sáng mình về, tối lại vội vội vàng vàng đi, mình biết bố mẹ lúc nào cũng mong ngóng mình về, lúc nào cũng than rất nhớ con gái. Đột nhiên nghĩ tới việc sau này khi tiến tới hôn nhân, mình không thể tùy tiện đến đến đi đi nữa, rồi sẽ thế nào?
Thực ra trong trí nhớ của mình, trong mắt con trẻ thì ai ai cũng thích Tết, xúng xính áo quần đẹp đẽ, mình thích nhất việc đi về làng để chúc tết ông bà bác trong làng. Mình sẽ được đi từng nhà từng nhà, gặp gỡ rất nhiều anh chị em trong nhà, thích việc mọi người đều đang dành lời khen cho mình, thích ngắm lại ngôi nhà cũ của ông bà nội. Hồi còn nhỏ, tất cả cô chú bác trong nhà đều chỉ sinh con trai, chỉ có bố mẹ mình là sinh một trai-một gái, nên từ hồi còn bé cô dì chú bác đều rất thương yêu mình, họ hay ôm mình vào lòng hoặc cho mình rất nhiều thứ. Sau này khi trưởng thành, gia đình gặp một biến cố lớn, tự mình đã mặc định rằng thái độ của họ với mình hay với mọi người trong nhà đều đã thay đổi. Hoặc giả như, nó chỉ là suy nghĩ áp đặt của mình, vì vốn dĩ mình đã lớm, cũng không phải là cô bé cần mọi người bao bọc nữa, phần tình cảm ấy, họ đã giành lại cho những người cháu/người em kế tiếp kế tiếp của thệ hệ các anh/chị/em/con cháu khác rồi.
Dần dần phải học cách chấp nhận mọi việc. Hơi nhọc lòng thật!
Thời khắc sắp bước sang năm mới có ước nguyện gì không nhỉ? Có chứ, rất nhiều rất nhiều rất nhiều, nhưng những ước nguyện ấy cần mình quyết tâm thực hiện chứ không thể chỉ mù quáng ước ao, nhưng cái mình cần nhất vẫn chỉ cầu : cầu cho năm tháng yên bình, dịu dàng đối em...
54 notes
·
View notes
Text
Trên trang blog này, tớ kể chuyện về người khác, hầu hết là về phụ nữ, đàn ông thật quá mờ nhoà, không mấy xuất hiện, thậm chí chưa từng có bài viết riêng nào về đàn ông cả. Đúng là tớ quan tâm phụ nữ hơn thật nhưng không phải vì thế mà tớ chẳng thèm ngó đến đàn ông. Tớ cũng có một người đàn ông trong tim mình.
Anh ấy có đủ 4 “tế” theo tiêu chuẩn của đàn ông bây giờ và nhiều hơn thế nữa:
Anh ấy “thực tế”. Cái này chuẩn, bởi vì anh ấy là phó giáo sư vật lí của một trường đại học có tiếng, mà ta đã biết, trong vật lí cần có sự chính xác, chuẩn chỉnh, đúng với thực tế thì mới có thể ra kết quả, nhận xét đúng được. Ta chẳng thể nào mà cứ ước lượng rồi tưởng tượng kết quả trong vật lí kia mà. Chính vì tính chất công việc ấy đã khiến anh là người luôn nhìn thẳng, nhìn đúng vào thực tế, không mơ mộng, hão huyền trên mây.
Anh ấy có “kinh tế”. Như tớ đã nói, anh là một phó giáo sư, một nhà khoa học, ắt hẳn anh cũng sẽ người dư dả. Vả lại, anh có thể bận tâm về công việc, về vật lý nhưng tớ anh chưa từng thấy anh than thở về chuyện tiền bạc bao giờ.
Anh ấy “tinh tế”. Bởi lẽ, công việc của anh liên quan đến khoa học, vật lý nên anh biết quan sát, phân tích tỉ mỉ, có tính nhanh nhạy. Trong cuộc sống bình thường cũng như vậy, anh rất tinh ý, phát hiện ra “chìa khoá” từ những điều tưởng chừng như là nhỏ bé nhất.
Anh ấy “tử tế”. Anh sẵn sàng giúp đỡ những người bạn của mình, nhất là khi có việc hệ trọng, anh có thể bỏ dở công việc đang bận rộn của mình. Anh có tấm lòng nhân hậu và một trái tim thấu hiểu, cảm thông, anh biết lắng nghe và đưa ra lời khuyên cho người khác.
4 “tế” anh có chưa nói hết được con người của anh. Anh còn có khiếu hài hước, dễ khiến người ta phải bật cười với những câu nói của mình, anh cũng biết chọc ngoáy người khác nhưng không khiến người ta giận hờn.
Anh cũng rất điển trai, biết cách ăn mặc. Th��n tái của anh lại rất tự tin. Điều đó làm mọi người thu hút.
Nói về anh thì có rất nhiều ưu điểm nhưng nói mãi thành ra lại dài, nên tớ nói chung chung vậy thôi.
Anh có tất cả nhưng không có thật:)
Bởi vì anh ấy là phó giáo sư Yukawa Manabu, nhân vật chính trong seri thiểu thuyết trinh thám “Thám tử Galileo” của bác Keigo.
Tớ hiết đến bác Keigo thông qua tiểu thuyết “Điều kì diệu của tiệm tạp hoá Namiya”. Với niềm yêu thích cuốn sách ấy, tớ đã tìm thêm tác phẩm của bác để đọc. Điều tớ bất ngờ khi tìm hiểu thêm về bác cũng như các tác phẩm là bác là một tác giả nổi tiếng trong dòng trinh thám. Bởi tớ không thích, thậm chí là sợ thể loại này, vì cảnh giết chóc, máu me dễ khiến tớ ám ảnh. Nhưng khi đọc các bài review, tớ đã thử “đánh cược” mua một quyển trinh thám của bác về đọc, quyển tớ lựa chọn là “Phía sau nghi can X”, một quyển sách trinh thám nổi tiếng và có sự xuất hiện của Yukawa.
Bởi vì là lần đầu tiên biết đến anh, thậm chí khi ấy tớ còn không biết đến seri “Thám tử Galileo”, nên tớ không quan tâm đến anh cho lắm. Khi đọc đến gần cuối, tớ mới cảm khái về cách anh phán đoán, nhìn nhận và đánh giá vấn đề.
Tớ không cần biết anh nhiều hơn cho đến khi tớ biết bạn lớp trưởng ngồi gần tớ thích thể loại trinh thám và có dành sự quan tâm với seri “Thám tử Galileo”. Tớ tuy không quan tâm dòng văn học này nhưng có người cũng có sở thích đọc sách giống tớ nên tớ đã mạnh dạn hỏi bạn về trinh thám và nhờ đó đã biết đến quyển “Nỗi niềm của thám tử Galileo”.
Vào dịp hội sách đón Tết, tớ đã tìm mua quyến sách đó. Và tớ đã đem lòng cảm mến Yukawa từ sau quyển sách này, “Anh đã vươn ra khỏi trang sách để đánh cắp trái tim của tôi rồi”. Mặc dù trước đó tớ từng khẳng định rằng tớ có thể đồng cảm, cảm thông, xót xa, yêu thương những nhân vật trển trang sách nhưng sẽ không thể mang họ chìm đắm vào tâm trí để mà say sưa, nhớ mong về họ cả, bở họ có phải người thật đâu, ngày nhớ đêm mong để làm gì? Ấy vậy mà anh Yukawa đã tạo ra ngoại lệ rồi. Tớ bắt đầu dành cho anh một góc trong trái tim, tâm trí để lâu lâu nhớ về.
Tớ muốn biết thêm về anh nên đã mua “Phương trình hạ trí” về để lên kệ. Thời gian ấy lại trong giai đoạn ôn thi nước rút nên tớ không đọc ngay mà định để hè rồi đọc. Nhưng vì “nhớ anh quá” nên đã bóc seal đọc liền luôn mấy ngày. Chính vì đây là một cáu chuyện rất hay, khai thác tâm lí nhân vật cũng rất tốt, tớ khi ấy lại đang tập trung vào nhân vật Yukawa, nên là từ sau quyển này, tớ càng thích anh hơn, càng muốn nghĩ về anh hơn.
Chưa bao giờ có một nhân vật văn học khiến tớ thích thú đến như vậy. Tớ đã định tiết kiệm tiền dần để đến hè sưu tầm trọn bộ “Thám tử Galileo”.
Vậy mà scandal ập đến Nhã Nam, đơn vị duy nhất phát hành seri “Thám tử Galileo”. Mọi người quay lưng với công ty và tớ cũng thế, tớ không muốn rót tiền cho một công tuy nhiều tranh cãi như vậy. Điều đó khiến tớ rất buồn, cảm tưởng như chia tay với mối tình son sắt vậy. Và tớ không chỉ nuối tiếc với anh Yukawa mà còn luyến tiếc với rất nhiều những câu chuyện tớ chưa kịp lật trang giấy, với những nhân vật mang nhiều tính cách mà tớ chưa kịp biết tên.
Giải pháp tốt nhất để không phải mua sách mới Nhã Nam mà vẫn có trên tay những quyển sách ấy là tìm mua sách cũ. Nhưng với tớ, điều đí khó quá vì những hiệu sách cũ lại bán sách quá cũ, xuất bản từ rất láu rồi mà tớ không biết, những quyển sách tớ tìm mới chỉ ra đời mấy năm gần đây nên rất khó tìm. Tớ có thể mua trực tuyến nhưng điều đó lại có rủi ro cao, dễ vào phải sách lậu hay bán sách cũ nhưng giá không tương xứng, hoặc vận chuyển xa,…
Thật may bạn lớp trưởng đã sưu tầm rất nhiều sách của bác Keigo và bạn đã đồng ý cho tớ mượn sách. Nhưng tớ vẫn muốn sở hữu quyển sách cho riêng mình để lâu lâu có thể nhìn ngắm và thầm nhủ, “Mình đọc quyển này rồi đấy”.
Lại lan man rồi, đang kể về anh Yukawa rất vui kia mà. Quay lại vấn đề chính nào, tớ thật sự thích anh Yukawa, như kiểu ngưỡng mộ, quý mến thôi chứ không phải là yêu.
2 notes
·
View notes
Text
Sticker Tết
Sticker Tết không chỉ là phụ kiện trang trí mà còn mang ý nghĩa văn hóa sâu sắc. Chúng giúp tạo không khí vui tươi, rực rỡ cho ngày Tết, đồng thời truyền tải những lời chúc tốt đẹp và may mắn đến mọi người. Sticker Tết có thể dán lên bao lì xì, quà tặng, hoặc trang trí nhà cửa, góp phần làm cho không gian thêm phần ấm cúng và đậm chất truyền thống.
Xem ngay: https://thegioituigiay.com/sticker-tet
2 notes
·
View notes
Link
0 notes
Text
Quà tết cho người hàn nên tặng gì?
Việc lựa chọn quà Tết cho người Hàn Quốc cần lưu ý một số điều sau:
Lựa chọn quà phù hợp với văn hóa Hàn Quốc: Người Hàn Quốc rất coi trọng văn hóa truyền thống, do đó bạn nên lựa chọn những món quà phù hợp với văn hóa của họ. Một số gợi ý quà Tết cho người Hàn Quốc bao gồm:
Trà và các sản phẩm thảo mộc:
Trà từ các loại hoa quả và thảo mộc như trà yuja (quả quất), trà gừng.
Trà thảo mộc, trà nhân sâm.
Sản phẩm chăm sóc sức khỏe:
Thực phẩm chức năng, viên uống bổ sung sức khỏe.
Các loại thực phẩm hỗ trợ sức khỏe như nước yến, nước nha đam.
Mỹ phẩm và sản phẩm làm đẹp:
Mỹ phẩm Hàn Quốc như mặt nạ dưỡng da, serum, kem dưỡng.
Bộ sản phẩm chăm sóc tóc và da cao cấp.
Hoa quả tươi và quà tặng hoa quả:
Hoa quả tươi ngon, đặc biệt là các loại quả nhập khẩu chất lượng cao.
Hộp quà tặng hoa quả được trình bày đẹp mắt.
Đồ thủ công mỹ nghệ:
Gốm sứ cao cấp, đồ thủ công từ mây tre đan.
Tranh nghệ thuật, đồ trang trí.
Sản phẩm văn hóa:
Sách về văn hóa, ẩm thực, du lịch Hàn Quốc.
Các sản phẩm nghệ thuật, đồ trang trí mang nét đặc trưng văn hóa Hàn Quốc.
Các sản phẩm từ Việt Nam:
Cà phê đặc sản, trà cao cấp từ Việt Nam.
Các loại gia vị đặc trưng như nước mắm, hạt tiêu, quế.
Ngoài ra, bạn cũng có thể lựa chọn những món quà khác như hoa, cây cảnh, sách báo, v.v. để biếu Tết người Hàn Quốc.
Lưu ý:
Tránh tặng những món quà có số 4: Số 4 được coi là số không may mắn ở Hàn Quốc, do đó bạn nên tránh tặng những món quà có số 4.
Nên tặng quà theo cặp: Người Hàn Quốc quan niệm rằng những món quà được tặng theo cặp sẽ mang lại may mắn, do đó bạn nên tặng quà theo cặp.
Tránh tặng những món quà quá đắt tiền: Người Hàn Quốc thường coi trọng tình cảm hơn vật chất, do đó bạn nên tránh tặng những món quà quá đắt tiền.
Nên gói quà cẩn thận: Người Hàn Quốc rất coi trọng hình thức, do đó bạn nên gói quà cẩn thận và đẹp mắt.
Khi tặng quà cho người Hàn Quốc, bạn nên nói lời chúc mừng năm mới bằng tiếng Hàn.
Nên tặng quà bằng hai tay và cúi đầu nhẹ khi tặng quà.
Tránh mở quà trước mặt người tặng.
Chúc bạn chọn được những món quà Tết ưng ý và ý nghĩa cho người Hàn Quốc!
Xem thêm: https://mstdn.social/@hopquatangtet/112681523308592049
2 notes
·
View notes
Text
Nỗi sợ mang tên " Peer pressure"
Xin chào, tớ là Chi.
Hôm nay là ngày đi làm đầu tiên của năm mới, năm con Rồng. Tớ nhớ chỉ cách đây mấy ngày, chỉ xuýt một xíu nữa, có lẽ tớ đã không kịp chuyến xe cuối cùng của năm cũ để trở về quê ăn Tết. Ấy thế mà, nhanh thật, hôm nay lại tất bật đi làm như những ngày cũ. Cảm giác mọi thứ không có gì thay đổi, vẫn những con người ấy, vẫn những công việc ấy, vẫn vị trí ngồi quen thuộc ấy. Chỉ có khác là những con số ngày tháng năm dưới góc phải màn hình máy tính đã thay đổi.
Năm nay tớ 24 tuổi, tớ vừa mới tốt nghiệp, tớ cũng may mắn kiếm được việc làm trước Tết, và cho đến hiện tại mọi thứ vẫn đang rất ổn, tuy không phải là công việc đúng chuyên ngành với mức lương hậu hĩnh như tớ từng ao ước, nhưng nó giúp tớ trang trải được những chi phí khi phải sống xa nhà.
Tớ có đọc báo đài, cũng nghe từ các anh chị và bạn bè xung quanh, thế giới đang trải qua giai đoạn khó khăn, nhiều người đã bị xa thải trước Tết, cũng có người đã biết rằng sau cái Tết vừa rồi họ cũng sẽ chẳng còn có việc làm. Họ bảo mình thật may mắn…Vì ít ra, tớ cũng không phải chật vật tìm kiếm việc làm sau những ngày sum họp. Ít ra là, giữa thành phố to lớn này, tớ thấy mình “được việc”.
Tớ còn nhớ, năm tớ học lớp 1, có đợt dự giờ, cô giáo chọn những bạn học sinh chăm ngoan để phát biểu trong buổi dự giờ. Mọi thứ ngày đó đều đã được cô giáo tập dợt trước, tuy nhiên, mình không được chọn vì không phải là học sinh nổi trội.
Năm lớp 4, tớ được chọn làm đại diện lớp đi thi “Vở sạch chữ đẹp”. Tớ tập luyện rất nhiều, chép bài đến độ những ngón tay cầm bút đều chai đi. Nhưng kết quả cuộc thi năm đó tớ không phải là người nhận giải.
Năm lớp 6, nhà tớ rất nghèo, khi chuyển giao giữa cấp bậc tiểu học lên trung học cơ sở. Tất cả bài vở tớ đều tự mình mày mò và học hỏi. Trong một lần kiểm tra 1 tiết môn Toán, tớ thực sự đã không biết cách giải, lúc đó tớ bật khóc và cảm thấy thật nhục nhã với lũ bạn vì chúng biết cách làm nhờ đi học thêm.
Năm lớp 7, trên đường đi học thêm, tớ vừa dốc sức đạp chiếc xe cà tàng vừa lau nước mắt. Vừa nghĩ sau hôm nay, có lẽ mình sẽ phải nghỉ học. Có vô số lần tớ nợ học phí, và mẹ tớ phải tới xin giáo viên để nộp học phí trễ. Những cuộc điện thoại hay những cuộc gặp mặt giữa mẹ với thầy tớ đều ghi nhớ rất rõ. Tớ cũng nhớ, năm đó tớ là học sinh giỏi toàn diện và đỗ vào lớp chọn của khối. Năm đó mẹ tớ rất thích không khí trong buổi họp phụ huynh cuối năm.
Năm lớp 8, tớ nhớ rất rõ mình giữ chức vụ “Lớp phó học tập”, cả thầy chủ nhiệm và các bạn trong lớp đều rất tin tưởng và tôn trọng mình. Ấy thế mà, trong giờ Tiếng Anh, mình làm cô giáo và cả lớp bất ngờ vì không thể nào xác định được động từ của câu. Sau năm đó, thế giới của tớ tràn ngập trong sự xấu hổ và tủi nhục.
Năm lớp 10, tớ được tuyển chọn làm thành viên dự bị trong đội tuyển thi học sinh giỏi Văn cấp tỉnh. Dù các bài viết văn trên lớp tớ đều đạt điểm cao, tớ rất thích đọc sách, tớ đọc rất nhiều thể loại sách văn học khác nhau để trau dồi vốn từ, tớ cũng luyện tập viết lách, viết nhật kí. Tớ từng nói với bố mẹ là ước mơ sẽ trở thành nhà văn, tớ cực kì tâm huyết trong vòng thi loại. Nhưng đội dự bị có đến 10 thành viên, và kỳ thi năm đó không có sự tham dự của tớ…
Cũng năm đó, tớ nhận được học bổng học sinh xuất sắc toàn diện, cứ thế suốt 3 năm liền trong thời cấp ba, các thầy cô giáo bộ môn đều nhớ mặt tớ. Trong mỗi lần họp phụ huynh, mẹ tớ lần nào cũng được tuyên dương.
Tớ nhớ rất rõ câu nói mà nhỏ bạn thời chung cấp 2, nói lại với mẹ tớ rằng: “Con nhỏ đó, hồi xưa cấp 2 thấy nó học bình thường thôi mà sao lên cấp 3 năm nào cũng được học sinh giỏi thế?”.
Năm lớp 12, tớ có một người cậu là giáo viên chuyên ôn luyện thi đại học môn Toán, được học miễn phí nên dù nắng dù mưa tớ vẫn chăm chỉ đi học đều đều, chỉ trừ những hôm ốm đau không thể ngóc đầu lên nổi tớ sẽ nghỉ. Tớ nhớ, trong lớp luyện thi có rất nhiều bạn học giỏi từ các lớp chọn của khối, mình chỉ là học sinh bình thường của một lớp không chuyên. Cậu bảo với khả năng của mình sẽ chắc không qua nổi con số 4.
Cũng chính năm đó, năm 2018, những sấp đề chi chít chữ liên tục được chất chồng lên cao, đề Toán, đề Văn, đề Tiếng Anh,…Cuối cùng, năm đó tớ đỗ đại học NV2 vào chuyên ngành tớ ao ước. Và từ đó, tớ chính thức trở thành sinh viên Đại học chuyên Anh.
Nhiều lúc hồi tưởng lại câu hỏi của nhỏ bạn không mấy thân năm cũ, tớ cũng không biết vì điều gì?
Liệu có phải trên hành trình mình trải qua chỉ có toàn là may mắn hay không? Nhiêu đó cũng có thể được gọi là thành công chứ? Đôi lúc, tớ hay có suy nghĩ đó…Nhưng chỉ là đôi lúc…Vì tớ nghĩ mình không xứng đáng…Dạo gần đây, tớ lại hay có suy nghĩ đó, nhiều hơn…
Tớ 24 tuổi, đang độ tuổi mà tớ hằng rất ao ước được chạm đến, nhưng trong hình dung tớ của tuổi 24 năm đó không giống như hiện tại. Tớ không thật sự xinh đẹp, không tài giỏi, không có nhiều mối quan hệ xung quanh ở thế giới ngoài kia, công việc cũng không đâu vào đâu, đến định hướng con đường đi ban đầu cũng bị lệch lạc, vô vàn những dự tính, mộng ước vỡ tan vì mình chuyển ngành,…
Bằng tuổi mình, ở ngoài kia, người ta đã có sự nghiệp ổn định, có nhà, có xe, có hạnh phúc cho riêng mình,…Cảm giác như bị thế giới bỏ xa ấy. Tớ cũng đã cố gắng giữ bản thân mình ở trạng thái cân bằng nhất để có thể không sánh với người khác. Nhưng thật sự nhiều lúc tớ chán ghét bản thân đến nỗi…muốn vứt bỏ hết đi…
Tớ chán ghét cái tính xốc nổi, nhút nhát, thiếu kiên định của bản thân. Hàng ngàn lần tớ trốn chạy cái cảm giác hèn nhát đó, hàng ngàn lần tớ trốn tránh việc phải nhìn nhận bản thân mình yếu kém, nhìn nhận bản thân mình không theo kịp người khác khác… Có vô số lần tớ đã làm như thế, để chối bỏ trách nhiệm...
Nhưng đến thời điểm hiện tại, sau nhiều lần điên cuồng vớ vẩn trong mớ hỗn độn, nước mắt ngắn đến nước mắt dài nhiều đêm, kể cả những dự định không thành đến những ước mơ bỏ dở, ai hơn ai và ai không bằng ai,…Tớ dần dần bình tâm lại…
Tớ dần dần nhận ra khởi đầu của hành trình tự trưởng thành của bản thân đó là cảm giác chịu đựng được sự thiếu thốn, cả vật chất lẫn tinh thần. Tớ may mắn có một gia đình mà cha mẹ, chị em đều hòa thuận và yêu thương nhau, họ luôn tin tưởng và ủng hộ tớ hết mình trên những chặng đường tớ lựa chọn. Tớ may mắn được sinh ra trong nghèo khó, để đến ngày hôm nay, khi nhìn lại những gì đã trải qua, tớ biết trân trọng hơn những gì mình đã, đang và sẽ có. Tớ may mắn được đi học, may mắn được quen biết và gặp gỡ nhiều thầy cô, bạn bè. Có người giỏi và có người sẽ giỏi. May mắn kiếm được việc làm bằng tri thức của mình. Những năm tháng đại học, tớ đã rất cố gắng học tập, cố gắng làm thêm, đến hiện tại, tớ có thể chia sẻ được gánh nặng kinh tế trong gia đình, có thể làm chỗ dựa tinh thần lẫn vật chất cho bố mẹ.
Bản thân của tớ hiện tại, có thể không giống như trong tưởng tượng của tớ nhiều năm về trước, thỉnh thoảng tớ vẫn sẽ buồn và thất vọng, nhưng để đi đến được hiện tại, dù tớ có lựa chọn đúng đắn hay sai lầm, tớ biết bản thân mình biết hối lỗi và thật sự nỗ lực. Tớ cho bản thân mình một cơ hội để nghỉ ngơi.
Thôi những so đo, tính toán không đồng đều giữa bản thân mình với người khác. Nhiều khi, chỉ cần hồi tưởng đến khoảnh khắc mẹ tớ tự hào khi được thầy chủ nhiệm tuyên dương trước lớp vì thành tích học tập tốt của mình, tớ cũng thấy vui và hãnh diện. Tớ đã làm được những điều nhỏ be bé ấy, và tớ sẽ cố gắng làm thêm nhiều nhiều những điều nhỏ bé tương tự như thế ấy nữa,…
Có một câu nói mình từng rất tâm đắt rằng: " No pressure, no diamond". Những áp lực tớ từng đặt ra cho bản thân đã dạy cho tớ rất nhiều bài học. Tớ thật sự trân trọng chúng...
Nhân ngày đầu xuân chưa bị deadine dí, tớ tranh thủ tâm trạng một xíu để nhắc nhở bản thân mình không được quên những điều nhỏ bé ấy…
Blog#1: 15/02/2024
#notes#peer pressure#my writing#motivation#lifestyle#memory#life lessons#motivational#success#positive thoughts#positivity#life goals#reminders#vietnamese#suy nghĩ tích cực#áp lực đồng trang lứa
3 notes
·
View notes
Text
Decor phòng khách đẹp ngày Tết
Trong những ngày cuối năm, không khí Tết đã bắt đầu tràn ngập khắp nơi, tạo nên một bức tranh đầy màu sắc và hương thơm của những kí ức truyền thống. Trong không gian gia đình, phòng khách đóng vai trò quan trọng trong việc tạo nên không khí ấm cúng, vui tươi cho mọi người trong gia đình cùng những người thân yêu. Việc trang trí phòng khách một cách đẹp mắt, sang trọng không chỉ làm tăng thêm sự phấn khích cho mùa Tết mà còn là cách thể hiện sự tôn trọng và lòng biết ơn đối với nền văn hóa truyền thống.
Một trong những ý tưởng trang trí phòng khách phổ biến nhất trong dịp Tết là sử dụng màu sắc chủ đạo là đỏ và vàng. Đỏ biểu tượng cho may mắn, sức khỏe và niềm vui, trong khi vàng thường được liên kết với sự giàu có và thịnh vượng. Bạn có thể sử dụng những chiếc đèn trang trí đỏ và vàng để tạo điểm nhấn, hoặc thậm chí là lựa chọn rèm cửa, bàn trang điểm, hoặc bàn sofa với gam màu này. Những chiếc gối đỏ và vàng cũng là một cách tuyệt vời để làm mới không gian và thêm vào đó làm cho phòng khách trở nên ấm cúng hơn.
Ngoài ra, việc sử dụng cây cỏ may mắn như cây lưỡi hổ hay cây cỏ dại cũng là một ý tưởng tuyệt vời để tăng thêm sự tươi mới cho phòng khách. Bạn có thể đặt chúng trong các lọ hoa trang trí và đặt ở những góc nhỏ, trên bàn trang điểm hoặc trên kệ sách. Cây cỏ may mắn không chỉ mang lại sự tinh tế mà còn được coi là biểu tượng của sự phồn thịnh và may mắn theo quan điểm dân gian.
Không thể nào quên những chiếc đèn lồng truyền thống, những đồ trang trí như hình ảnh con gà và chữ cái "Phúc" được làm từ đèn Led. Những vật trang trí nhỏ này không chỉ làm cho phòng khách trở nên độc đáo mà còn mang lại không khí Tết truyền thống. Bạn có thể treo đèn lồng trên trần nhà hoặc dùng chúng làm đèn trang trí bàn ăn. Đồ trang trí như hình con gà và chữ "Phúc" có thể đặt ở những nơi nhất định để tạo điểm nhấn cho không gian.
Việc chọn lựa các loại hoa tươi sáng tạo cũng là một cách tuyệt vời để trang trí phòng khách trong dịp Tết. Hoa đào, hoa mai, hoa lì xì, hoa cúc trắng là những loại hoa truyền thống được ưa chuộng và có ý nghĩa lớn trong văn hóa Việt Nam. Bạn có thể bày các bình hoa trên bàn trang điểm, kệ sách, hoặc thậm chí là treo chúng trên tường để tạo nên không khí tươi mới và trang nhã.
Cuối cùng, không gian Tết không chỉ được tạo nên từ các đồ trang trí, mà còn từ âm nhạc và mùi hương. Bạn có thể bật những bản nhạc Tết truyền thống như "Chúc Mừng Năm Mới" để làm cho không khí trở nên sôi động và phấn khích. Mùi hương của nến hoa quả, nến nhang cũng làm cho phòng khách thêm phần ấm áp và tràn đầy năng lượng tích cực.
Tóm lại, việc trang trí phòng khách đẹp trong ngày Tết không chỉ là để tạo nên không gian đẹp mắt mà còn là để tạo ra một không khí ấm áp, đầy đủ năng lượng tích cực cho mọi người trong gia đình. Bằng cách kết hợp giữa màu sắc, vật trang trí và các yếu tố âm nhạc, bạn có thể tạo ra một không gian Tết truyền thống và độc đáo cho ngôi nhà của mình.
Liên hệ ngay với Vancor Decor để có căn phòng đẹp đón Tết nhé bạn!!!
2 notes
·
View notes
Text
Đôi lời tản mạn về em
Trước khi mở đầu thì có đôi lời anh muốn nói, thật ra thì lúc đầu anh định dùng đại từ nhân xưng tôi và em trong bài viết này, chắc sẽ thi ca hơn một chút, hấp dẫn hơn một chút, hoặc có lẽ nghe sẽ da diết hơn chút, nhưng cũng xa cách hơn chút. Viết được hai đoạn thì anh không chịu nổi, nên lại quay về anh em, có lẽ do mình đã quá quen xưng hô như vậy, cũng có lẽ do anh chỉ muốn viết bài này cho em, nhưng anh càng nghĩ là do anh không muốn kéo dài thêm sự xa cách của mình. Vì thế nên là, từ giờ về sau, anh vẫn sẽ dùng anh và em.
Hôm nay là ngày 20 tháng 12, gần đến Giáng Sinh, năm mới cũng sắp đến, vậy là chuẩn bị qua rồi năm Quý Mão 2023. 2023 đối với anh căng tràn đấy biến động, không chỉ trong cuộc sống, công việc, mà còn về mặt tình cảm.
Sáng nay, cũng như bao ngày kể từ khi qua Pháp làm việc, anh tản bộ đến chỗ làm vào đúng 8h sáng, đi ngang qua khu rừng dẫn lối đến công ty. Chuyện vốn dĩ sẽ kết thúc ở đây, cũng chẳng có ý tưởng gì để viết nếu anh không chợt lướt Instagram và tình cờ được gợi ý ra tài khoản Threads của em. Vốn dĩ chưa nghe qua Threads bao giờ, trong điện thoại cũng chẳng có, cộng thêm sự tò mò chiếm giữ trong tâm trí về cuộc sống của em, anh liền vội vàng tải phần mềm này. Vội lướt qua các bài đăng, vội đọc vài dòng bình luận, vội xem vài chiếc ảnh, bất chợt tâm trạng anh ngổn ngang, tràn đầy cảm xúc, dồn nén, thôi thúc anh viết ra đôi lời, một là để lắng đọng lại những ký ức, hai là để giãi bày với chính bản thân, ba là hy vọng em sẽ đọc được nếu còn nhớ về trang Tumblr này.
Để xem nào, quay về hồi mình mới gặp nhau. Anh nghĩ đây không phải lần đầu tiên anh nói ra điều này, nhưng việc em xuất hiện trong cuộc đời anh đã kéo anh ra khỏi vực sâu u tối của sự lãnh cảm. Trước khi em xuất hiện, anh đã nghĩ rằng có lẽ trái tim vô cảm của anh đã thực sự ngừng rung động, chẳng cảm nhận được chút tình cảm cũng như hơi ấm nào cả. Và rồi, anh gặp em, người làm anh nhớ đến câu nói mà anh không rõ là của ai, "The world is dull, but it has you". Mọi người thường hay dịch là "thế gian vô vị, nhưng nó lại có em", còn anh thì nghĩ rằng, thế gian này vốn dĩ tràn đầy ý vị, thăng trầm, lên voi xuống chó, chỉ là nó vô sắc, còn em, là người tô điểm cho thế gian này. Chuyện mình gặp nhau, không thi vị như thơ, cũng không lãng mạn như truyện, mà mình gặp nhau qua những lần quẹt trái quẹt phải trên Bumble. Thật sự thì việc gặp nhau qua một ứng dụng hẹn hò không phải điều mà cả hai chúng mình tin tưởng lắm, vì lo lắng rằng người còn lại chỉ muốn tìm kiếm một cái gì đó chóng vánh và không có sự gắn kết trên này. Em còn đã xóa cả ứng dụng, nhưng rồi thương anh vì em nghĩ đọc tin nhắn mà không trả lời là tệ hại quá nên lại tải về để trò chuyện tiếp cùng anh (em tử tế vậy đó). Và rồi hai con người của sự nhạt nhẽo (hoặc có lẽ là của sự nghiêm túc) vẫn cứ thế mà tiếp tục cuộc chuyện trò.
Mình trò chuyện được khoảng hai tuần thì anh quyết định rủ em đi gặp mặt, mọi người thường nói, trên Bumble mà không rủ trong một tuần thì con nhà người ta chạy mất, nhưng em thì không, vẫn tiếp chuyện anh mỗi ngày. Thú thật là anh không hề muốn mình gặp nhau, vì anh sợ, sợ rằng gặp rồi anh sẽ chẳng dứt ra được (đâu có sai đâu). Nhưng rồi anh nghĩ, nếu không gặp em, anh sẽ hối hận cả đời mất, nên là anh lấy hết dũng khí để mời em đi uống nước. Vì khoảng thời gian ngắn ngủi ở Việt Nam của anh dịp Tết nên mình chỉ gặp nhau được đúng hai lần, lần đầu ở Dot, Yên Hoa, lần hai thì ở Con Vịt Say, Từ Hoa. Chắc không phải tình cờ đâu, khi hai con phố đều mang tên thứ mà em thích. Lạ thật sự đấy vì chưa gặp nhau lần đầu mà mình (chính xác hơn là anh) đã có kế hoạch gặp nhau lần hai rồi. Thời gian hai cuộc gặp dù không dài, song mình cũng có đủ thời gian tâm sự các thứ trên đời, anh kể cho em chuyện DNA của chuối, rồi em kể cho anh câu chuyện về việc dì em ở Anh. Hợp đến thế đấy mà mãi sau này anh mới biết là em đã nghĩ rằng sau cuộc gặp đó chúng mình sẽ dừng lại và kết thúc sớm thôi (vì anh đi xa tiếp), thảo nào mà em mới tặng anh cái ôm "tình bạn", kiểu dù sao cũng xa nhau rồi, thôi thì ôm một cái. Tính anh vốn ngại, mà tự dưng được ôm hẳn 0.5 giây làm anh đớ ra và cũng chả kịp phản ứng nữa, càng làm mọi thứ trở nên hài hước hơn. Cũng may là sau đấy mình vẫn tiếp nối cuộc trò chuyện, dù chỉ là online, và chỉ qua giọng nói, cùng vài dòng tin nhắn.
Những cuộc trò chuyện của mình, anh vẫn nhớ như là vừa xảy ra ngày hôm qua vậy, từng bức ảnh anh chụp trong chuyến đi du lịch xuyên Việt Nam hay Đài Loan anh gửi cho em, từng lời bình luận về cuộc sống, từng lời hỏi thăm sức khỏe, từng lời nhắc nhở việc học tiếng Trung. Rồi từng đoạn phim, từng chiếc ảnh dễ thương, sáng tạo với những dòng chữ và câu nói đầy sự an ủi và động viên em gửi cho anh mỗi khi anh gặp khó khăn trong công việc và cuộc sống nơi phương xa. Cả những quan điểm và lời tâm sự khiến anh nhận ra em đúng là một "wifey material" mà anh luôn hằng mong đợi (haiz). Còn đánh sâu vào lòng anh nhất là những câu nói tình cảm, rất hiếm hoi, mà có lẽ em chỉ buột miệng nói ra trong những đêm dài. Khi con người ta trở nên yếu đuối (và m��t mỏi) thì những lời nói càng thể hiện đúng những suy nghĩ của chính mình, biết thế, nên anh càng trân trọng hơn những khoảng khắc mà em thể hiện con người và tình cảm của em. Rất may mắn là việc lưu trữ ảnh trên đám mây đã cứu anh một bàn thua trông thấy khi rất nhiều ảnh của em đột nhiên mất đi khi anh dọn bộ nhớ trên điện thoại.
Em còn nhớ không, hồi đầu mình nói về việc chẳng thể nghĩ rằng sẽ đột nhiên nói chuyện với một người lạ trong khoảng thời gian dài như vậy, nào là hai mươi mốt ngày sẽ thành một thói quen, rồi cứ nói chuyện tâm sự thế nào mà mốc thời gian này cứ thế trôi qua, dễ như là cắt bơ vậy. Dù đều có những cản trở nhất định như việc anh đi ngủ sớm (giờ vẫn vậy) và việc múi giờ mình lệch nhau (giờ càng lệch hơn) nhưng đến cuối cùng mình đều tìm ra giải pháp và cố gắng để vượt qua những trở ngại đó. Như việc em dành thời gian sớm hơn, cố gắng hoàn thành công việc sớm để mình có thời gian nói chuyện với nhau, và anh thì đã thức những đêm thứ bảy đến ba hay bốn giờ sáng chỉ để kéo dài cuộc hội thoại của chúng mình. Đúng là khoảng cách và thời gian dường như cũng chẳng thể ngăn được tình cảm mình dành cho nhau, em nhỉ?
Lan man thế chắc cũng đủ rồi, quay lại với những bài đăng trên Threads, vẫn tràn đầy năng lượng tích cực đúng như em của ngày nào, em vẫn thích uống matcha latte, không phải là loại mà hay bán ở Starbucks đâu, chỉ ở những quán mà em thích thôi. Rồi em vẫn ghét ăn cà rốt như vậy, lúc mới biết thì anh cũng ngạc nhiên lắm, anh đã tự hỏi là làm sao mà có người Việt Nam không thích ăn cà rốt được. Rồi anh dành thời gian tìm hiểu rất nhiều những cách nấu ăn để khiến cà rốt mất mùi và giúp em ăn được (bổ sung chút vitamin A), nhưng giờ nó đã thành một kiến thức mà anh chẳng dạy em được nữa. Trên hết cả, qua tất cả những bài đăng, anh thấy em đang thực hiện được đúng những kế hoạch và ước mơ của mình rồi, tiếp tục công việc ở FPT này, và anh đoán sớm thôi (chắc trong năm sau), em sẽ đến Anh, và dành Giáng Sinh ở con phố thiên thần.
Dù nhớ em đến vậy, anh cũng không hồi hận vì mình đã dừng lại, dù anh chưa từng, chưa từng, chưa từng hết tình cảm dành cho em. Chỉ là anh không muốn sự tiêu cực trong lòng anh làm ảnh hưởng đến tâm trạng cũng như cuộc sống của em. Anh không muốn trở thành vệt màu đen u tối chấm phá sự tinh khôi và vui vẻ ở em. Anh biết là anh ích kỷ, anh cũng biết là anh chẳng nghĩ đến cảm nhận của em, nhưng đôi lúc có những sự việc mà mình bắt buộc phải làm, không thể trốn tránh được. Anh vẫn mua những chiếc bưu thiếp mỗi nơi anh đi, viết lên vài dòng chữ, kể về trải nghiệm của anh trong những cuộc hành trình, dù anh chẳng còn ai để gửi đến nữa. Những lời hứa và lời hẹn hò đi chơi bị bỏ quên có lẽ cũng nên cho vào dĩ vãng.
Có đôi lời anh đã tập rất nhiều lần, và cũng đã tưởng tượng ra rất nhiều viễn cảnh, nhưng chắc chỉ có thể giữ cho mình anh thôi. Sau này người gọi em là bé Giang, là Cún sẽ không phải là anh nữa rồi.
Anh chỉ mong em có một cuộc sống thật vui vẻ và hạnh phúc.
PDD.
T��i bút: Viết ra chắc có lẽ cũng chỉ để tìm lý do thoái thác, tìm lý do quên đi chính nỗi buồn của mình, viết xong cũng nhẹ nhàng hơn chút đó, nhưng mà cũng giống như dùng băng dính vá tim, chẳng mấy chốc mà lại nứt.
4 notes
·
View notes