Tumgik
#trần truồng
hilovehowareyou · 4 months
Text
Tumblr media
Mình nghĩ " All eyes on Rafah " viral trên mxh cũng không hẳn là không tốt, chỉ là nó quá sạch sẽ, trơn tru nhưng vô hồn, vô nghĩa. Những gi đang diễn ra ở palestine nó kinh khủng hơn rất nhiều những gi AI có thể diễn tả, hình ảnh thật ở Rafah là không thể xem nổi vì nó quá tàn nhẫn và điên rồ.
Trong chiến tranh Vietnam, khi tấm ảnh "em bé Napalm" trở nên viral nó lập tức gây rúng động toàn thế giới, vì rõ ràng trước đó không ai hình dung được mức độ tàn nhẫn mà chiến tranh đem lại, vạch trần cái được mỹ ca tụng là "nhân quyền" lại là mấy quả bom Napalm dội xuống Trảng Bàng, là hình ảnh bé gái trần truồng chạy giữa đường, dang hai tay tuột hết da vì bỏng, dư luận lên án, thế giới phẫn nộ, đó là khi internet còn chưa phát triển như bây giờ.
Vậy mà ngày nay, khi mạng internet còn chằng chịt hơn mạng nhện, không thể tin nổi hàng ngàn bức ảnh rafah tan hoang sau khi hứng chịu cuộc dội bom của israel vào trại tị nạn (nhấn mạnh là trại tị nạn bao gồm cả bệnh viện dã chiến), cả tấm ảnh ông bố đang ôm đứa con còn đang quấn tã của mình vào lòng và "without a head", lại viral mxh tấm ảnh do AI vẽ nên ?????
"All eyes on Rafah" là bức ảnh ngây thơ trong sáng, vì nó không diễn tả được gi, cũng không giúp đỡ được ai, càng không causing the amount of rage and anger, damn
Là vì không có "em bé Napalm" nào ở Rafah hay mọi người thật sự không quá bận tâm về những gi đang diễn ra ở Palestine, that is necessary to stop this madness
Thật ra cũng chẳng biết trách ai bây giờ, mng muốn giúp đỡ cũng chỉ có thể donate, share link, cùng lắm là biểu tình, phản đối. Hoà bình đâu phải dễ, đau lòng cho 1 quốc gia không thể quyết định số phân của mình. Hope to see a free and liberated Palestine one day
"Are you, are you, staying silent too
Most people are killed, but far away from you
People keep dying and we all just live our lives
But a child loses all in a land of Palestine"
11 notes · View notes
thiendoanng · 22 days
Text
CÁCH BIỆT TÌNH XA
Như thúc dục gọi mời diệu vợi,
Sa vào lòng bối rối môi trao !
Mân mê điêu đứng má đào ,
Trời ơi sung sướng khơi mào chiến tranh …?
Nghe nhầy nhụa tành banh tháo gở ,
Thấy trần truồng như thuở mới sinh …
Thò tay ve vuốt động đình ,
Trơn tru da thịt phơi mình no căng…
Bước sơ khởi mo măn đầu mối ,
Mãi ngập ngừng tấn thối lưỡng nan ?
Đường trần thẳng tuốt thênh thang .
Xin đừng e ngại lâm sàng chốt neo...
Chao ôi cớ sự ngặt nghèo ,
Làm thêm lo sợ truông đèo tối om ?
Mây mờ che bóng trăng non ,
Ôm eo chặc cứng lối mòn chen chân…
Em tê tái châu thân mềm nhũn ,
Đơ điếng người môi nuốm nhũ hoa ?
Yêu anh say đắm lệ nhoà ,
Trong vòng tay ấm đậm đà luyến thương...
Chàng hỡi vấn vương coi như đã,
Chớ phụ lòng đày đọa tuổi hoa ?
Đớn đau thân gái xa nhà ,
Cô đơn chiếc bóng mẹ cha mong chờ …?
Kể từ đó tình thơ trông đợi ,
Anh biệt ngàn phản bội than ơi !
Hai năm xa hẳn mất rồi ,
Bơ vơ chua xót cảnh đời dối gian...!…?
Nguyễn Doãn Thiện
Antioch , California Ngày 14 tháng 6 năm 2016
Tumblr media
1 note · View note
Text
Chúa nhật 9-6 Xatan đã tận số
Jun 09 Thánh Ephrem, Phó tế Tiến sĩ Hội Thánh CHÚA NHẬT 10 THƯỜNG NIÊN, NĂM B –9/06/24 Bài Ðọc I: St 3,9-15 “Ta sẽ gây mối thù giữa dòng giống mi và dòng giống người đàn bà”. Trích sách Sáng thế. Sau khi con người ăn trái cây biết lành biết dữ, Ðức Chúa là Thiên Chúa gọi con người và hỏi: “Ngươi ở đâu?” Con người thưa: “Con nghe thấy tiếng Ngài trong vườn, con sợ hãi vì con trần truồng, nên…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
bengoan · 4 months
Text
(776)*598 / TÌNH EM BIỆT VẮNG SONG THƯA ,    CÔ ĐƠN KHẮC KHOẢI GIÓ ĐƯA LẠNH LÒNG .  Trời mù tối hàng cây rũ nhánh , Mắt mơ màng nhìn mảnh sao rơi . Âm u vật đổi sao dời , Hình dung em đã ngút ngời phương xa … Trôi ngày tháng tình ta sùng ái , Mến thương nhau vẫn mãi tôn thờ . Còn đâu , đứng đợi bơ vơ , Hết rồi cách ngã , mong chờ vọng trông !…? Trần gian cõi mênh mông vạn nẻo , Bỏ đi rồi níu kéo làm sao ?…! Trùng khơi gió thổi rì rào , Tàn canh thấm lạnh ôm vào lòng ai …? Đêm đen suốt canh dài sâu thẳm , Thiếu bóng em vắng cảnh cô phòng . Ngậm ngùi trong chiếc mền bông , Thơm mùi da thịt còn lồng quanh chăn . Nhớ nhung trọc trằn dần tới sáng , Soi ngọn đèn đâu dáng thương yêu . Dung nhan nét mặt mỹ miều , Thật là đau đớn , mọi điều ước mơ …! Chân cất bước lên bờ đại hải , Vong vọng nhìn biển Thái Bình Dương . Chia ly cản trở đôi đường , Hỡi em còn nhớ yêu đương dạt dào . Ngàn sao chiếu đêm nao thầm lặng , Mình vụng về áo chận ngoài da . Choàng vai bóc yếm lụa là , Trần truồng trắng nõn , một toà nguy nga .? Mây giăng khuất ánh trăng tà , Vòng môi mơn trớn lướt qua thịt mềm . Thuyền tình gợn sóng ru êm , Tàn che bay bổng chiếu rèm song thưa . Đông về mây phủ cơn mưa , Nhìn ra khung cửa gió đưa lạnh lùng . Rền vang sấm động nổ tung , Cô đơn khắc khỏai rưng rưng lệ sầu …! Bôn ba nắng dãi mưa dầu , Trùng dương xa lắm nguyện cầu song đôi . Thương ai ngóng đợi xa vời , Tình yêu cập bến chung đời Uyên Ương . Nguyễn Doãn Thiện  Sanjose , California Ngày 27 tháng 7 năm 2017
Tumblr media
0 notes
overcomethecurse · 4 months
Text
Dạo gần đây tôi chạy bền, rõ ràng là sau chấn thương liên miên , tôi phải chạy bền với một cái nịt ở đầu gối, nhưng ở mặt khác cuối cùng thì tôi đã đạt được cái pace mà cơ thể tôi có thể thoải mái với việc jogging hàng ngày. Tôi cố gắng giữ gìn quãng chạy khoảng 7km một ngày, tôi chạy ngay sau khi rời văn phòng khi ở nhà, và cố gắng thu xếp thời gian để chạy khi đi công tác. Rõ ràng rằng, nếu người ta biết tôi, người ta sẽ hiểu vì sao tôi thích chạy, tôi là dạng người nếu ánh sáng không tới đường tôi, tôi sẽ bước đi trong bóng tối. The root of loneliness is very deep… they are nurtured in doubts. Nhưng đó là câu chuyện cho những entries sau này.
Ở London, khi tôi jog ở quận Nine Elms, đối diện đại sứ quán Hoa Kỳ là một cái bể bơi giữa không trung, theo nghĩa đen. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một công trình như thế, vắt vẻo qua hai tòa chung cư cao tầng, một bể nước trong suốt lơ lửng giữa trời.Tuy nhiên, dưới một ánh mắt không ấn tượng, tôi không cảm xúc. Cái vật chất mà biến công trình kia thành hiện thực là tiền, okay, tiền và engineering. Có thể một chút sáng tạo nữa, nhưng khả năng công trình này bắt chước một thứ tương tự ở đâu đó là rất cao. Nếu nó được xây dựng để phục vụ cho tất mọi người, điều đó có lẽ sẽ làm tôi kinh ngạc. Nhưng thế giới mà tôi đang thuộc về chỉ cho phép những kẻ có tiền được bơi lội giữa không trung, và nếu có tiền, những kẻ đó có thể làm được, well, tất cả mọi thứ. Vậy xin hãy thứ lỗi cho tôi, nếu tôi không ngạc nhiên khi nhìn thấy một cái bể bơi chơi vơi giữa trời.
Khi jot những dòng này tôi đã 29, tôi nhận ra rằng ở một độ tuổi nào đó, chúng ta không còn bị bất ngờ nữa. Khi chúng ta bị phơi bày trước cái trần truồng phía sau rèm của cuộc đời, cuộc sống hàng ngày trở thành một cái gì đó diễn ra theo kịch bản, ngày-qua-ngày, và tất cả mọi thứ đều có thể lường trước. Chúng ta có kế hoạch cho mọi thứ. Điều đó không có nghĩa rằng sẽ không còn có những sự kiện ngoài dự đoán hay những điều vượt quá kỳ vọng của chúng ta. Tuy vậy, ngạc nhiên hay bất ngờ trở thành một cái gì đó vô cùng xa xỉ trong quãng thời gian sau trưởng th��nh. Với tất cả những điều trên, tôi muốn nói rằng khi bất ngờ xảy ra thì cái lực tác động lên chúng ta sẽ vô cùng lớn và dài lâu. Thậm chí nó còn làm chệch đi cái vector tín ngưỡng của chúng ta. Bấy lâu nay tôi vẫn cứ ngẩn ngơ tự hỏi, nếu mà chẳng may phép thuật tôi conjured thật sự hiển linh? Kể cả, dù chỉ là một ít. Nếu mà chẳng may, có một thế lực nào đó ở trên kia? Người ta care, dù chỉ là một ít thôi. Nếu mà chẳng may, cuộc sống không chỉ là những chồng hóa đơn và những lời nguyện cầu bị lãng quên?
Vừa rồi, tôi có xem Michael Kristy di chuyển hơn 20 tiếng cùng bạn gái từ NYC tới Scotland để rồi bị gió thổi bay đi, rồi sau đó họ nghỉ tại một cái Airbnb bé tí tẹo, một giường đôi một toilet. Nhưng mọi thứ trong cái vlog đó dường như đều ổn, nếu không muốn nói là tuyệt. Có lẽ là vì họ ở đó cùng nhau, có lẫn nhau, whenever, wherever. Và cũng có lẽ, cuộc sống là như thế, chứ không phải là việc tìm thấy lời giải cho sự chênh lệch cung cầu, hoặc giải quyết được phương trình biện chứng áp dụng cán đo công lý lên của cải vật chất. Và tôi biết chứ, con người không được tạo ra để sống một mình, mặc dù chúng ta vẫn có thể làm quen được với cô đơn. Tôi chưa từng nghĩ đến việc bước ra khỏi màn đêm, nhưng tôi muốn được ngồi đối diện với em, nỗi bất ngờ của tôi.
26/5/24
0 notes
nccasinomcw77 · 6 months
Text
Gà không lông mang đặc điểm gì, vì sao được yêu thích?
Đã bao giờ anh em nghe thấy gà ko lông chưa? Chúng là 1 giống gà cực kỳ đặc thù, trên người không mang cọng lông nào, trần truồng phần da thịt đỏ au. hiện tại giống gà này đang được nhiều người tình thích, không chỉ bởi trị giá dinh dưỡng cao mà nó còn sở hữu vẻ ngoài độc lạ, phổ thông người thích nuôi khiến cho cảnh. Ngay hiện giờ, hãy cộng MCW77 Tìm hiểu kỹ hơn về chúng qua bài viết sau đây.
Thông tin tổng quan về giống gà không lông
Giống gà ko lông này đang nhận được sự quan tâm của phổ thông người Việt. Vậy chúng mang cội nguồn nguồn gốc từ đâu, đặc điểm như thế nào? Hãy để casinomcw giải đáp giúp bạn.
Tumblr media
Duyên do gà ko lông
Vốn dĩ đây chẳng phải giống gà tự nhiên tạo hóa sinh ra đã thế. Chúng là thành tựu lai tạo của các nhà công nghệ Israel tại trường đại học Do Thái. đặc trưng khí hậu của quốc gia này chính là nắng hot. các con vật với lông thường khó với thể tồn tại được. vì thế người ta đã nghiên cứu và lai tạo ra giống gà ko lông để chúng sở hữu thể thích ứng rẻ sở hữu khí hậu khắc nghiệt ở đây.
Theo casinomcw biết , cha đẻ của giống gà này, ông Avigdor Canhaner, cách thức lai tạo gà không lông ko quá khó. Ông chỉ chọn 1 giống gà ít lông, lai tạo qua phổ biến vòng sẽ tạo ra giống gà trụi lông này.
Đặc điểm của gà ko lông
Không khó để nhận mặt giống gà này, bởi thân thể chúng trót lọt nhẵn, chẳng với cọng lông nào cả. các đặc điểm khác chúng vẫn giống như gà thường nhật. Vì không sở hữu lông bao phủ ở bên ngoài nên da của chúng khá dày, kiểm soát an ninh thân thể trước các ảnh hưởng của ngoại cảnh.
Giống gà này sở hữu khả năng chịu nhiệt phải chăng, phù hợp để nuôi ở những khu vực khí hậu nóng và ôn hòa. Còn các nơi mang khí hậu lạnh thì ko nên nuôi. giả dụ nuôi thì cũng phải úm chúng dưới nhiệt độ cao cả ngày lẫn đêm.
Tại sao gà không lông được quan tâm tới vậy?
Không chỉ thu hút bởi vẻ ngoài độc lạ, giống gà này còn “hot” vì những lý do sau đây:
Tumblr media
Trị giá dinh dưỡng rất cao
Có gà thường ngày, bộ lông chính là áo giáp bảo kê chúng khỏi tác động bên ngoài. Nhưng sở hữu gà ko lông, da mới là bộ phận làm cho việc ấy. Da chúng sẽ tích mỡ để khiến áo giáp bảo kê thân thể. Da gà này hơi dày, giòn, thịt thơm ngon săn chắc và với trị giá dinh dưỡng cao, được thị phần yêu thích.
Tiết kiệm mức giá và công sức chăm nuôi
Đối mang các giống gà thường ngày khác, chúng sẽ cần 1 lượng dinh dưỡng không nhỏ để phân phối cho việc mọc lông. Người nuôi cần phải nâng cao cường dinh dưỡng và thức ăn để kích thích chúng mọc lông mới, nâng cao cường đề kháng rẻ hơn.
Nhưng có gà không lông, thức ăn nạp vào cơ thể sẽ được chuyển hóa rất nhiều thành dinh dưỡng giúp cơ thể gà khỏe mạnh, mau lớn hơn, ko cần chia cho việc mọc lông. Vì thế mà giá tiền, thức ăn cho giống gà này cũng ít hơn.
Thêm nữa, mang những con gà trụi lông, sư kê không cần lo âu việc gà bị nấm mốc hoặc ký sinh trùng trên da. Càng tiện dụng hơn khi tiến hành chế biến, giết thịt, không mất thời kì để nhổ lông.
Thú vui độc lạ của giới mê gà
Với ngoại hình độc đáo, trụi lông cực kỳ ấn tượng như vậy nên chẳng sở hữu gì lạ khi chúng là một trong các giống gà kiểng được đa dạng người thương thích. ko ít người đã chọn nuôi chúng để vững mạnh kinh tế và thu được hưởng nhuận khá thấp.
Gà không lông sở hữu đá được không?
Gà sở hữu đá được hay không còn tùy thuộc vào bí quyết chăm nom của mỗi người. Bởi sở hữu 1 số ý kiến cho rằng, nếu được chăm nuôi đúng cách chúng vẫn với thể đá được. Nhưng nhớ, chỉ nên ghép cặp mang những con gà trụi lông, không đá sở hữu gà thường vì chúng sẽ mất đi điểm mạnh vì ko với lông bảo kê bên ngoài.
Lời Kết
Hiện tại giá bán của gà ko lông cũng không quá cao, chúng lại dễ chăm nuôi nên anh em với thể nuôi để ăn, để khiến cho kinh tế hoặc gà kiểng đều được. Nhưng nhớ rằng, chúng không phù hợp mang nơi khí hậu lạnh, nhất là vùng núi cao của miền Bắc. đấy là đầy đủ thông tin MCW77 muốn phân phối cho Các bạn.
0 notes
mypotsotoso · 7 months
Text
họ quan tâm những gì họ muốn quan tâm
Tôi quan tâm tới tâm lý của các nhân vật. Tên phim là The Anatomy of a Fall. 
Cả bộ phim là quá trình mà Cú ngã của nhân vật người chồng được đem ra phân tích, mổ xẻ kỹ lưỡng. Kết luận của toà là người vợ trắng án. Tôi đã rơm rớm khóc cùng người con trai khi cậu ta nghe được tin mẹ mình vô tội. Tôi cũng nghĩ có khi nào cậu cũng tự trả lời cho những câu hỏi Có hay Không cho những gì xảy ra quanh mình. Họ bảo tự cậu phải quyết định, kể cả khi không chắc chắn. Kể cả khi không chắc chắn thì cậu cũng phải đưa ra quyết định đi theo hướng nào. Decide. 
Người chồng được dựng lên là một người đã hối hận và anh cần tìm ra lí do cho những sự việc dở dang trong đời anh. Đã không có ai hiểu những suy nghĩ của anh. Cú ngã của anh, là do chính anh hay là do người khác? Về mặt luật pháp thì là do anh, người ta kết luận thế. Nếu đúng là như vậy thì anh đã chọn từ bỏ quyền được lựa chọn của bản thân (nghĩ lại thì đây cũng là một lựa chọn). Không bao giờ chỉ có một lí do dẫn luôn đến hành vi tự sát. Tôi đồng tình với một ví dụ đơn giản cho rằng hành vi tự sát ở người mắc trầm cảm giống như biểu hiện bệnh ở người mắc ung thư. Lúc mắc bệnh thì rất khó để tự kiểm soát được về cả thể chất lẫn tinh thần. Những gì xảy ra trong bộ phim khiến tôi khẳng định lại quan điểm của tôi về con người trên xã hội này: không ai giúp được mình nếu bản thân mình không muốn được giúp. Một trong những công việc của những người làm tham vấn, trị liệu tâm lý là đưa ra những chỉ dẫn về mặt khoa học và nhân văn để người ta tự thấy được giải pháp cho vấn để của mình. Tuy nhiên công việc thì vẫn là công việc. Tính hiệu quả trong làm nghề của nhân vật bác sĩ tâm thần trong phim cũng được thể hiện. Lòng người khó đoán, một nghề nghiệp rất khó nếu người trị liệu quá đề cao sự tươi đẹp của cuộc sống, thậm chí tinh thần và thể chất còn có thể bị biến dạng méo mó khi tiếp xúc với quá nhiều sự tiêu cực. Có lẽ kể cả khi đã tìm đến chuyên gia, người chồng cũng không thực sự muốn được giúp đỡ, hoặc chưa nghĩ đến khả năng mình có thể được giúp đỡ. Trải lòng những suy nghĩ của bản thân, những suy nghĩ có thể trái với đạo đức thường ngày, chắc chắn sẽ khó khăn hơn việc trần truồng da thịt. Không phải ai cũng có một tinh thần vững vàng. Làm thế nào để có một tinh thần vững vàng? Hiện tại tôi đang xuôi theo quan điểm của những triết gia hiện sinh và cả vài ý tưởng về bát chính đạo, về sự khổ của Phật (đại loại là thế). Tôi đã thấy được sự nhẹ nhàng trong cuộc sống khi dựng lên và tin tưởng vào những cách suy nghĩ ấy. Kể từ khi đọc được ví dụ về chiếc mũ và con thỏ trong cuốn Thế giới của Sophie, tôi như chạm được vào cánh cửa của một thế giới tinh thần khác. 
Quay đi quay lại vẫn chỉ là mình đối diện với chính mình. Người vợ khi bị kết án giết người đã nói rằng quanh mình không có ai cả. Một người Đức sống ở Pháp trên một đỉnh núi tuyết cao. Mẹ chết, em gái chết, bất hoà với bố (hình như thế), thậm chí cô đã không tính đến con trai của mình là những người cô có. Sự độc lập này, tôi cho rằng ở cô có sự độc lập về mặt tâm lý, đã được người chồng nhìn nhận như một sự ích kỉ, một kiểu quái vật luôn nghĩ cho bản thân. Tức là, mặc dù hai người cảm thấy thu hút bởi nhau, cảm thấy thấu hiểu nhau, có thể kể cho nhau nghe những câu chuyện, nhưng bản chất của hai người rất khác. Bởi không ai giống ai nên điều duy nhất có ích trong tình huống này là quan tâm và thực lòng muốn hiểu và chấp nhận lẫn nhau. Nói vậy rất là chung chung, rất kiểu sách giáo khoa bởi không ai rõ cần làm gì để quan tâm và hiểu đúng mức. Không thể đòi hỏi ai cũng trở thành đức phật từ bi với chúng sinh. Những cách đã được sử dụng có thể là mở lòng nói chuyện chân thành, có thể là chấp nhận sự khác biệt không thể thay đổi và tập trung vào những điều khác để tổng thể vẫn hoà hợp, có thể là đè nén chính mình, nhắm mắt làm ngơ và chịu đựng. Lại nói rộng ra thì ngay từ khi sinh ra đã khổ rồi, thay vì khổ một mình thì khổ cùng người mình yêu cũng đỡ hơn, chỉ cần đừng quên rằng ai cũng khổ, đừng bao giờ coi nhẹ sự khổ của người khác. 
Cậu con trai so với tuổi thì rất trưởng thành về tinh thần. Mười một tuổi. Tôi không nhớ các đặc điểm tâm lý của trẻ mười một tuổi. Khi tôi mười một tuổi, tất cả những gì tôi quan tâm là bạn bè, trường lớp, những thứ mới mẻ ngoài xã hội tiếp cận tôi. Tôi không có ký ức về những gì bố mẹ tôi đã trải qua khi tôi mười một tuổi, bởi tôi đã coi sự hiện diện của họ và những gì họ làm cho tôi là điều tất nhiên. Vậy nên, việc cậu con trai mười một tuổi ngồi giữa những người xa lạ, im lặng nghe mẹ mình trực tiếp nói ra những khó khăn của người lớn, những điều mà không bao giờ cậu tưởng tượng ra được, đã khiến tôi phải thầm cảm ơn bố mẹ mình vì đã cho tôi một khoảng thời gian lớn lên vô tư như thế. Don't take anything for granted. Treasure whatever happens, no matter what it is, because everything happens for its own reason. Maybe everything is Karma, in another way of speaking. 
Không rõ có phải không nhưng có khi nào, có thể lắm, vì không thể biết được sự thật nào khác ngoài sự thật đã được chứng minh, rằng có thể người vợ giết người chồng thật, cậu con trai biết điều đó có thể xảy ra nhưng đã lựa chọn tin vào sự thật cậu muốn tin, sự thật cậu muốn nó trở thành. Cũng là một lựa chọn. Tôi nghĩ thế bởi đoạn cuối phim, họ ôm nhau, người mẹ ấp đầu vào ngực con trai mình và cậu con trai hôn đỉnh đầu mẹ như một hành động tha thứ. Đấy là tôi nghĩ thế. 
Cách người mẹ nghĩ về tai nạn của con trai mình cũng làm tôi tâm đắc. Một suy nghĩ không phải ai cũng có thể có. Fully accepted.
2340 020324
0 notes
haovuviet · 8 months
Text
mơ #27
Đám đưa một người đằng ngoại, đến nơi phải chờ đến lượt, trong lúc chờ 2 anh em đi massoa.
Tiệm massoa nằm trong ngõ nhỏ, pải từng đến mới biết, cửa gỗ chắn chắn. Tự mở đi vào, có 2 lối, rẽ phải mở thêm một cửa nữa. Quản lý đang ăn cơm, những cô gái nằm ngủ, mặc đồ lót hoặc ko mặc gì.
Ông anh bảo đi hai người. Người kia bảo đợi.
Ngồi chờ, rồi vào động, hắn háo hức, hắn hồ hởi cởi hết, trần truồng.
Khi vào thấy mọi người vẫn còn mặc quần áo, thấy xấu hổ, mặc sịp vào.
Vào sâu thêm.
Động đã bắt đầu có người, nhốn nháo, hắn bị người quản lý (có lẽ thế) chích cho một loại thuốc vào bắp tay phải. Hắn đoán chắc là ma túy hay chất kích thích đặc biệt nào đó. Vì chích vào cái hắn thấy người cứ chao đảo.
Những cô trần truồng, nhảy múa, chao đảo.
Trẻ con tầm mười ba mười bốn chạy đuổi nhau í ới, chao đảo.
Những người chìm trong nhạc, trong khói, trong rượu, chao đảo.
Ở những góc tối, thấp hơn, có những cặp làm tình, chao đảo.
Đèn pin rọi 1 phòng xa, căn phòng kính, có 1 cô gái ko mặc gì đag uốn nhảy. Chao đảo.Có vẻ như cô bị nhốt.
Một đội giám sát cầm một thiết bị máy trông như đo nhiệt độ cơ thể, dí vào trán từng người. Để kiểm tra xem có ai trốn tiêm thuốc kia ko.
Sòng bạc chơi bằng tỏi với ớt như đơn vị tiền tệ. Nửa tỏi, một tỏi. Ớt thái miếng. Có vài quả táo. Không có tiền.
Một sàn nhảy kết hợp một sòng bạc.
....
Hắn gặp con chó nhà hắn, hắn gọi, nó quẫy đuôi chạy đến mừng và sợ. Hắn hỏi mẹ con nữa đâu. Nó kia kìa. Hai con chạy đến.
Mẹ bảo giữ buồng chuối chặt về. Buồng chuối còn non, bị vặt quả ở mỗi nải, trông nham nhở. Mẹ chặt để lại 1-2 nải trên cùng. Buồng chuối rất dài.
Đi tắt qua nhiều lối, chèo qua cả lối rào chắn, mẹ bảo đây là đầu đường...
Có chỗ hắn thấy những cô gái tắm.. qua những tấm chắn rách tơi tả, ngực mới nhú bằng nắm tay.
Những cô gái trẻ ngủ trong những phòng che chắn tạm bợ.
Mẹ bảo sẽ thuê một phòng ở đây.
Một khu trọ mà hắn chẳng thấy có bóng dáng một người đàn ông con trai nào.
...
Bữa cơm này hắn được mời chỗ nhà ông anh mà từng rủ hắn đi massoa. Cơm được đặt ở nhà hàng, ngồi bàn trong phòng riêng.
Vừa bắt đầu ăn thì một người nữa bước vào. Hán nhận ra đó là người quản lý tiếp hắn trong lần đi massoa.
Hắn mời riêng, lâu lắm mới gặp anh, kể từ cái lần anh chích cho em ở chỗ đó.
Người kia bảo vẫn nhớ à. Rồi lôi trong túi ra ống dung dịch nhỏ bằng thủy tinh, đúng cái mà hắn bị chích, ngươi kia bẻ đầu ống, rót vào chén hắn 1 nửa, vào chén của mình 1 nửa.
Hắn uống một hơi hết.
Cơn mơ hết, chẳng thể nhớ nổi gì.
0 notes
dreamof-phomat · 8 months
Text
Tôi dạo công viên và đi lạc vào hố đen
Tôi ước tôi có thể thẳng thừng hơn như tôi luôn tự nhủ. Liệu việc làm tổn thương một ai đó có phải là làm họ mù loà trước những điều họ không muốn thấy.
Tôi không biết tôi sẽ là ai khi ngày mai đến và những thứ xung quanh tôi sẽ thay đổi như thế nào?
Tôi lê đôi chân mòn mỏi bước chậm chạp trong thế giới siêu thực của mình. Tôi dường như là ảo mộng, những ý nghĩ tràn đầy trong tôi dường như trống rỗng.
Trần truồng trong tư tưởng, tôi muốn thoát khỏi cơn ác mộng quẩn quanh của những ý niệm con người. Tôi muốn phi nhân tính để thoát khỏi vòng xoáy đen đuốc.
Tôi muốn lặn ngụp trong hố đen bao tận, không ý niệm.
0 notes
phantranghy-blog · 10 months
Text
MÙA HẠ PHẢNG PHẤT TÌNH TRONG NHẠC PHẠM DUY
Tumblr media
MÙA HẠ PHẢNG PHẤT TÌNH TRONG NHẠC PHẠM DUY
      Dù Phạm Duy viết về mùa Hạ không nhiều so với gia tài âm nhạc đồ sộ của ông, nhưng đâu đó vẫn có những bài, những lời ca liên quan đến mùa Hạ phảng phất tình trong lời nhạc của ông.
      Trong bài Gió Thoảng Đêm Hè, mùa Hạ chỉ là thời khắc để cô bé mới lớn trằn trọc, suy tư về thân phận của mình. Biết bao nghĩ suy về cuộc đời, về con người khi ta không ngủ được. Tôi nhớ lại trước đây, khi còn lứa tuổi 15, 16. Dù là con trai, tôi cũng ước mơ nhiều thứ lắm. Nào là học cho bằng bạn bằng bè, nào là được làm người lớn để làm những gì mình thích, nào là mong được cô bạn học để ý đến mình như mình để ý cô ấy, … Biết bao là mơ ước. Và tôi nghĩ, con gái chắc cũng có mơ ước. Có lẽ, con gái mơ nhiều nhất là có được ai đó để ý mình, che chở mình, yêu thương mình. Và cô bé học trò trong Gió Thoảng Đêm Hè cũng vậy. Vì những ngày tháng Hạ, cô không còn gặp những người chung lớp, chung trường, hoặc ai đó khác trường làm cái đuôi lẽo đẽo theo cô những khi đi học. Giờ, những đêm hè, chỉ còn lại cơn gió thoảng gợi nhớ những gì đã qua, những gì đã xa trong lòng cô bé:
          Ngày tháng hè là những ngày, những ngày thương nhớ
          Gió để cho đời man mác buồn tênh
          Những cuộc tình trinh sẽ còn mỏng manh
          Hỡi cô em, lúc xuân xanh đa tình
          Gió thoảng đêm hè, gió càng về khuya
          Gió càng thương nhớ
          Gió chỉ vô tình, gió gió gợi buồn thương
          Cô bé một mình sẽ ngủ một mình.
          Gió thoảng đêm dài muốn là niềm vui, muốn là ân ái
          Gió chẳng nên lời, gió chẳng là ai
          Để ru cô bé giấc ngủ không vui.
      Cũng vẫn những lời nhớ thương, lòng như buồn khóc cho tháng ngày mùa Hạ, bởi vắng ánh mắt ai kia, vắng nụ cười e ấp sau chiếc cặp vở, vắng mái tóc húi cua, vắng gương mặt hiền đến ngây ngô của cậu con trai vừa mới lớn. Chỉ còn thời gian dài lê thê mang theo biết bao hoài niệm, mang theo hy vọng mong chờ:
          Ngày tháng Hạ, loanh quanh về
          Nơi góc vườn hay trên hè
          Bờ sông vắng, neo con thuyền
          Dòng nước đứng trong êm đềm
          Ngày tháng Hạ, mưa gieo buồn
          Nơi phố nhỏ hai linh hồn
          Nằm nghe tiếng tương lai rồn
          Rồi bỗng thấy biết tiếc thương. 
                  (Ngày Tháng Hạ)
      Ai đã từng trải qua thời sinh viên trước 1975 ở miền Nam, có thể, ở đâu đó trên những con đường, những chàng trai hát vu vơ Ngày Xưa Hoàng Thị…, có thể đâu đó có người làm thơ khóc cho mối tình si, hát khúc ca buồn Thà Như Giọt Mưa… Và tôi tin chắc là nhiều người không thể quên con đường học trò “cây dài bóng mát” chứng kiến những mối tình đẹp của thuở sinh viên, chứng kiến những mối tình đáng yêu của thời trai trẻ, chứng kiến mùa Hạ buồn hiu khi vắng bóng dáng em hiền hòa:
          Trả lại em yêu, khung trời Đại Học
          Con đường Duy Tân cây dài bóng mát
          Buổi chiều khuôn viên mây trời xanh ngát
          Vết chân trên đường vẫn chưa phai nhạt
          Trả lại em yêu, khung trời mùa Hạ
          Ngọn đèn hiu hiu nỗi buồn cư xá
          Vài giọt mưa sa hôn mềm trên má
          Tóc em thơm nồng, dáng em hiền hòa.                 
                  (Trả Lại Em Yêu)
      Phạm Duy viết về mùa Hạ đâu chỉ có những lời man mác buồn, tiếc nhớ những gì đã qua mà ta còn bắt gặp ông viết những lời nóng bỏng, làm bừng sáng trái tim yêu đương. Cả một sắc trời yêu mùa Hạ hồng hừng hực lửa tình hạnh phúc:
          Mùa Hè đưa ta tới hồng hoang
          Trần truồng yêu nhau trong trời đất
          Mùa Hè của uyên ương.
          Đôi ta chỉ có một mùa Hè thôi
          Đôi ta chỉ có một cuộc tình thôi
          Mùa Hè sưởi ấm ta rồi
          Dù rằng lửa tắt ngày mai
          Đôi ta chỉ có một mùa mà thôi
          Đôi ta chỉ có một lần đời vui
          Mùa Hè ngày tháng chưa già
          Mùa Hè hạnh phúc đôi ta.
                  (Hạ Hồng)
      Mùa Hạ còn là mùa đáng nhớ của tuổi thơ. Có thể đó là mùa được mẹ cha cho đi du lịch, đi đây đi đó, biết thêm nhiều cảnh đẹp của quê hương, đất nước. Còn gì vui bằng được vui đùa thỏa chí trên con sông quê mát rượi! Còn gì thú bằng đi hái những quả chín trên đồi quê! Còn gì thích bằng được tắm mát trên biển vào những chiều nắng nóng!... Riêng Phạm Duy nhớ lại mùa Hạ thời thơ ấu với những gì ông yêu thương, quý mến:
          Cho tôi lại chiều hè,
          Tôi đi giữa đường quê
          Hai bên là hương lúa,
          Xa xa là ngọn tre
          Thấp thoáng vài con nghé,
          Tiếng nước dưới chân đê
          Tôi mê trời mây tía không nghe mẹ gọi về.
                  (Kỷ Niệm)
      Và còn gì đẹp và đáng yêu khi cô bé tuổi mới lớn như hoa chưa hé nụ mà hương man mác thơm mùi của bông lau đồi non, của miếng trầu ấm nồng, của sầu riêng quê mẹ, của tay ôm ấm tình cha, của tóc mẹ vấn vương chanh bưởi, của mạ chiều hè. Chỉ có tình yêu trân trọng, nâng niu cái đẹp mới có những lời ca tươi tắn, duyên hồng đến vậy!
          Hoa chưa ra hoa nụ hoa chưa hé
          Nhưng em thơm mát hương mạ chiều hè
          Thơm như bông lau đồi non xanh lá
          Thơm như hơi ấm miếng trầu đỏ hoe
          Sao em thơm như sầu riêng quê cũ
          Sao em man mác như ruộng ngày mùa
          Thơm như tay ôm của cha yêu quý
          Thơm như mái tóc của mẹ hiền từ.
          Tuổi Hồng dâng ý ơi! Tuổi Hồng dâng ý dâng!
          Tuổi Hồng dâng ý ơi! Tuổi Hồng dâng ý dâng!
                  (Tuổi Hồng)
      Viết tản mạn như trên, rõ là chưa thể nói hết tình yêu mùa Hạ trong ca từ của Phạm Duy. Hy vọng rằng trong gia tài âm nhạc đồ sộ của ông, người nghe bắt gặp một Phạm Duy viết về mùa Hạ phảng phất tình đến vậy!
0 notes
thiendoanng · 2 months
Text
0632 / NHỚ THƯƠNG ANH
Trùng dương vạn dặm lắm thương anh ,
Gác lạnh vi vu cuốn song mành .
Bàng bạc mây trôi chiều tắt nắng ,
Chim đàn lẻ bạn tiếng cầm canh …
Luân lưu nước tuần hành xuôi chảy ,
Chiếc đò năm ấy vẫn còn đây .
Hình ảnh ngày xưa mà đâu thấy ,
Một thuở yêu nhau bóng trăng gầy .
Thu tàn buốt giá tiết đông sang ,
Đơn côi buồn chán lệ tuôn hàng !
Từ buổi xa anh đời cô quạnh ,
Dầm dề dai dẳng mãi âm vang .
Ôm chầm muốn cưu mang thật sát ,
Nghĩ phận gái ký thác dám đâu ?
Tức tối cách ly hầu cách mặt ,
Ôi tha thiết tất bật ban đầu …!
Có khi ngại ngùng vòng môi ướm ,
Phập phồng rần rật mớm con tim .
Sướng biết bao lim dim mắt rớm ,
Lòng dậy sóng bão cuốn song rèm…
Bàn tay siết chặt tình nắn nót ,
Mơ màng ngực đánh thót đong đưa .
Hơi lạnh ùa vào vừa trót lọt ,
Nghe chừng ủ dột bóng trăng thưa …
Anh ơi biết mấy để cho vừa ,
Trần truồng âu yếm thửa ruộng thưa .
Đôi bờ chơ hơ thịt còn thiếu ,
Yêu em trút hết miếng da thừa …
Sinh chi kẻ ăn bưa người thiếu ,
Để cho đời kéo níu tranh nhau .
Mến thương cái lẽ cung cầu ,
Đôi bên cùng thỏa , nhiệm mầu chung quy …
Ôi oăm oái phân kỳ đau khổ ,
Thương nhau rồi một chỗ chung thân .
Không ai chia vợ rẽ chồng ,
Hạnh phúc sống mãi má hồng thắm tươi …
Nguyễn Doãn Thiện
Antioch , California Ngày 11 tháng 3 năm 2018
Tumblr media
1 note · View note
Text
Thứ Hai 20-5 Đây là mẹ của anh
May 20 Thánh Bênađinô Siêna , Linh mục  Thứ Hai sau lễ Hiện Xuống- 20/05/24 Đức Trinh Nữ Maria Mẹ Hội Thánh -Lễ nhớ  Bài đọc I: St 3,9-15.20 “Mẹ của toàn thể chúng sinh” Bài trích sách Sáng thế Sau khi Ađam ăn trái cấm, Chúa là Thiên Chúa đã gọi ông và nói cùng ông rằng: “Ngươi ở đâu vậy?” Ông thưa: “Con nghe tiếng Ngài trong vườn, nhưng con sợ hãi, vì con trần truồng và con ẩn núp”. Chúa…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
bengoan · 5 months
Text
1492 / MÙI TRÁI CẤM ADAM ẤP Ủ ,              BÊN EVA TÌNH TỰ GIAO HOAN .   .   . ( Cảm tác theo vần thơ “Thiên Đường Vừa    Bật Khóc”của Nữ Thi Sĩ Huyền Trang Truyền    Nguyễn ) TVX ( TRĂNG 13 ) Mông chắc nịch lâm sàng cơn bão trút , Nhô căng nhồi nặn nắn nót mình dây . Thân ngà ngọc ve vuốt dáng hao gầy , Em cảm khoái tình ngất ngây trống mái … Nghe cuồng loạn ôm choàng vòng ân ái , Đau tương tư oằn oại ngót đầy vơi . Bay bỗng lên cao tận cuối chân trời , Thịt trơn tru mùi da ôi dào dạt… Từ khoảng cách dính sâu dần hành lạc , Môi chồng môi ướp xác độ nồng cay . Chuốc yêu đương say đắm đã an bày.  Lòng miên man tháng ngày ân tình cũ … Từ thời thượng mõm đá buồn ủ rũ , Cũng yêu đời xôm tụ mộng Liêu Trai ? Vòng tay đan sát rạt suốt canh dài , Máu luân lưu nguôi ngoai hồn vụng dại … Tóc buông xoả trần truồng đêm huyền thoại , Lửa dục quây quần quá ải quan môn … Sùng sục sôi , xoay chuyển xuống khắp dồn , Như thúc giục cùng chạy đôn chạy đáo … Hừng hực nóng rang đường ranh xích đạo , Tơ duyên nhào nặn tái tạo ông trời . Lời thề ao ước kết nối thành đôi , Chuyền hơi ngọt ngào muôn đời gởi gắm … Yêu say đắm niềm vui bất tận , Em thở dồn thông vận chắt chiu . Choàng vai âu yếm dập dìu, Hai thân nhập một mỹ miều giai nhân . Mùi trái cấm Adam ấp ủ , Bên Eva tình tự giao hoan . Nâng niu bồng bế lăng loàn , Chung chăn toại nguyện yêu nàng thiết tha … Nguyễn Doãn Thiện Moorea , Tahiti Nam Thái Bình Dương Ngày 16 tháng 4 năm 2024          &.        &.        &.        &.        &.  THIÊN ĐƯỜNG VỪA BẬT KHÓC Mông xích đạo nồng nàn tình bão chuyển Ngực hương trần trò chuyện với môi say Da ngọc ngà chăn bón bởi ngón tay Mới hiểu được ngất ngây của trời đất Môi cuồng loạn giam trong mồ tiếng nấc Gây tương tư ướp mật thịt da người Hồn lên mây vì hồn đã mê tơi Trên da mỏng hương đời thơm ngan ngát Xin khoảng cách xiết hai thân hồn lạc Ướp lên môi rào rạt thịt da say Người yêu ngưòi chim nhìn thấy cũng ngây Hãy khép lại tháng ngày yêu dấu cũ Từ thiên cổ đá ngồi dưới mưa lũ Yêu cuộc đời đoàn tụ với rong rêu Hai môi người đoàn tụ bày tiệc yêu Trương mạch máu tiếng kêu lời đồng thiếp Em tóc xõa thân trần yêu nặng nghiệp Lửa trong tim nối tiếp từ hai thân Máu sôi nhanh khi môi nóng ân cần Cùng đánh vật thiên thần cuồng mộng đẹp Môi thánh thiện môi ban đầy quyền phép Nửa vầng trăng đã ghép trọn thành đôi Nguyện cùng nhau theo dòng suối riêng trời Hơi thở ngọt suốt đời cùng chia xẻ Cuộc đời chạy một đêm bừng tiếng trẻ Giữa sân trường hai kẻ lén hôn nhau Hàng phượng xưa chứng kiến mối tình đầu Đã uống trọn cùng nhau ly hạnh phúc Tình chợt đến hồn nhiên thành sự thực Nhả xuống đời ký ức một mùi hương Ngực trần hiền nở vội đóa uyên ương Mặt trời nhỏ thiên đường vừa bật khóc TVX.( TRĂNG 13 ) Trang Huyền Truyền Nguyễn
Tumblr media
0 notes
henrydepot · 1 year
Text
Tôi muốn sex.
Cảm giác ôm một người phụ nữ vào lòng, tay choàng lưng cô ấy, luồn xuống eo, r sờ nắn bờ mông cô ấy. Nghĩ đến thôi đã thấy cứng người.
Hai đứa trao nhau nụ hôn đắm đuối, môi chạm môi, lưỡi quấn lưỡi, bất giác tôi lại hôn lấy hôn để mang tai nàng, cổ và gáy nàng, liếm láp nàng như 1 con thú hoang. R tôi nhè nhẹ luồn xuống dưới hôn lấy đầu ti nàng, sờ nắn bằng tay cho thật đã, tôi muốn ôm lấy cả bờ ngực ấy, muốn để cả mặt vào đôi ngực ấy, muốn chiếm lấy cả đôi gò bồng ấy.
Khi đã thỏa thê phần phía trên, lưỡi t luồn xuống hôn lấy hôn để eo nàng, tiếng nghe chùn chụt, hôn như ướt cả bụng và eo nàng, sau đó từ từ liếm láp phần trên rúng, r xuống rúng, r chầm chậm rúc lưỡi vào giữa hai chân nàng, r hút chùn chụt như chưa từng được hút, như rơi vào cái hố đen vừa sâu vừa đen vừa bẩn nhưng lại có mùi ngai ngái đầy dâm đãng, cơ thể nàng cong lên, nàng rên lên khe khẽ.
Cái của t cứng lên từ nãy h, và khi cả hai đứa trần truồng, cảm giác không còn ngại ngùng gì nữa, t chầm chậm cho dv lướt lên lướt xuống cửa hang, cho cô bé và cậu bé làm quen nhau, trước khi t đút vào bên trong nàng, cảm giác mềm mềm, ấm ấm, cô bé xoa bóp nhẹ cậu bé của tôi, cảm giác t thuộc về bên trong nàng còn nàng cũng thuộc về tôi. Nàng ré lên khe khẽ, ánh mắt có gì đó vừa ngại ngùng vừa xấu hổ vừa sung sướng vừa khoái chí, r nàng bảo gì đó kiểu "Đừng anh" "Đừng anh". Nàng nằm đờ ra đó để t làm chủ cuộc chơi.
T cứ nhấp từ từ, chầm chậm, t không muốn ra quá nhanh. Cảm giác cậu bé nằm trong cô bé, r nàng rên lên khe khẽ, như là t đã chiếm được nàng, như là nàng đã thuộc về tôi, là nô lệ của t mãi mãi. T vừa nhấp vừa hôn, lưỡi hai đứa quấn vào nhau, tay vờn bầu ngực và ti của nàng cả thế giới lúc này chỉ có tôi và nàng.
R đổi tư thế, nàng nằm lên trên t, nàng chủ động hôn t, lúc này tay tôi có thể choàng qua lưng nàng, sờ nắn bờ mông tuyệt đẹp của nàng. Lúc nàng chủ động trông nàng cũng là phụ nữ, cũng khao khát sex như tôi, nàng không có gì giấu giếm t nữa, nàng hôn đôi môi, liếm láp gương mặt tôi. Nàng nhấp cô bé lên xuống, có gì đó ươn ướt khiến cậu bé của tôi càng thích thú.
Nhưng r cái gì cũng có điểm dừng. T nhanh chóng đạt cực khoái. Cảm giác thật đã, như thể t đã đánh chiếm được cơ thể này, tâm hồn này, người phụ nữ này, tôi muốn vào thật sâu trong cô ấy, tôi muốn cô ấy đón nhận tinh trùng của tôi. Tôi dùng hết sức đẩy tất cả năng lượng từ cậu bé vào sâu trong cô bé. Tôi thở gấp, vừa mệt vừa sướng vừa đã. Tất cả đã bắn vào trong cô ấy, thứ nhờn nhờn trắng trắng có mùi hôi nhưng là thứ bản năng và khởi đầu của mọi cuộc sống.
R tôi rút cậu bé ra, vừa nhìn cô bé đóng mở co thắt thứ tinh dịch ấy, vừa nhìn gương mặt sung sướng, rên khe khẽ của nàng, mồ hồi nhễ nhại trên tóc, trên cổ, trên ngực nàng. Bất giác tôi thấy yêu nàng hơn trước rất nhiều, tôi lao vào hôn nàng thật sâu, cả cơ thể trần truồng của t đè nhẹ lên nàng, cậu bé vẫn cứ nghểnh xuống cô bé, tôi ôm nàng, cười với nàng, lắng nghe cơ thể nàng, r nàng mơ màng mở mắt nhìn tôi, nàng mãn nguyện với những gì tôi vừa làm cho nàng và những gì nàng vừa trải qua.
Hai đứa ôm nhau trần truồng ngủ đến sáng, cậu bé của tôi lâu lâu lại phóng một ít tinh dịch, còn cô bé cứ nhấp nhấp nhày nhụa thứ tinh dịch ấy.
Hết.
0 notes
hoachuongbac-05 · 1 year
Text
Chương 197: Tân hôn
Chân trời mờ sáng, Lạc Tấn Nguyên mở mắt ra, đập vào mắt chính là người phía sau lýng bị hắn vòng trong ngực trần truồng cùng mặt trên che kín vết ấn, ký ức đêm qua nhất thời tràn vào trong đầu, nghĩ lại trong lòng càng thêm lửa nóng, nhưng nghĩ đến tuổi đến Thần ca nhi cùng lý luận Lục hoàng tử cùng với Thượng Diệc Lan hướng hắn truyền thụ cho, hít một hơi thật sâu cứng rắn phải đem cỗ lửa nóng…
View On WordPress
0 notes
mot-xa-xoi-khac · 1 year
Text
Bạn
Tôi có một cảm xúc đặc biệt với những cô gái bằng tuổi. Hãy hiểu cho, khi tôi viết điều này, tôi không có cảm giác rõ rệt gì về tuổi của mình. Và với những cô gái (nghe nói là) bằng tuổi tôi, tôi lại càng thấy mơ hồ hơn về tuổi tác của tôi.
Thì các cô ấy cho tôi một chút mốc giới neo đậu để đo đạc chút hồn nhiên hay già khú của mình.
Thôi đừng nói về mình cùng sự mơ hồ nữa. Thẳng lòng mà nói là tôi nhớ bạn ấy. Chẳng phải bạn gái của tôi. Chẳng phải bạn mẫu giáo hay phổ thông của tôi (à, tôi chưa từng học phổ thông mà nhỉ). Chẳng phải hàng xóm láng giềng gì sất. Ngày nọ, chạm mặt nhau. Nghe đâu bạn bằng tuổi tôi.
Hình như bạn thấy tôi già đời lắm. Thế là tôi lừa bạn thành công à? Tại tôi cũng thấy bạn già đời lắm. Trong khi tôi còn lạc mãi ở chốn nào chưa xác định xong tuổi, thì bạn đã ở đây được mấy chục năm.
Nhưng xin lỗi bạn nhé. Hôm ấy, bạn mặc chiếc váy thật là trưởng thành và duyên dáng. Một chiếc váy đen nhung và đeo một sợi dây chuyền có hình chú chuồn chuồn thanh mảnh. Tôi cũng diện một bộ dạng ngầu lòi. Ngậm tẩu, râu ria các thứ. Nhưng sao tôi cứ nghĩ mãi về cái nhà trẻ ngày xưa mà tôi từng miễn cương tham gia như cái xã hội đầu tiên trong đời mình. Tôi nghĩ đến một cái phòng học nào đó, nơi bạn cũng đang vật vã tập cầm thìa cầm bút.
Và giờ thì bạn làm được hết những thứ chết tiệt ấy rồi nhỉ? Thứ lỗi cho cái ý nghĩ ngớ ngẩn của tôi. Bây giờ, bạn còn thành thạo cả việc làm phụ nữ cơ mà. À, cả làm người nữa cơ. Bạn ơi, bạn biết làm từ bao giờ thế? Bạn di chuyển trong cái váy đó có thoải mái không? Tôi thấy bạn làm khéo lắm.
Nhưng làm ơn hãy xác nhận với tôi là còn phần nào trong bạn vẫn còn lúng túng, lóng ngóng y nguyên như thời chúng ta còn trong những cái chuồng trẻ đó. Lúc đó, có thể chúng ta vẫn chưa biết xử lý đúng cách đống cứt mũi như bây giờ. Nhưng chúng ta đã tìm cách. Và đó từng là những vấn đề hệ trọng của đời ta.
Bây giờ, bạn đã xử lý rất khéo léo cái cơ thể con người của bạn, cái nữ tính trưởng thành của bạn. Thì những vấn đề hệ trọng của bạn là gì? Thứ lỗi cho tôi, có thể tôi đang không nghe hết những vấn đề hệ trọng của bạn lúc này. Tôi mải ngẩn ngơ tìm cái con người còn chưa quen với bất cứ b��� váy nào cả, thậm chí còn lạ lẫm với mọi bộ da.
Bạn có ở đó không? Có cách nào để chúng ta quay lại “chuồng mẫu giáo”? Để chúng ta được cùng nhau trần truồng. Trần truồng thực sự?
Có lúc nào chúng ta không mặc một cái gì trên mình không bạn nhỉ?
1 note · View note