#reflxlab800
Explore tagged Tumblr posts
Text
on my way home.
764 notes
·
View notes
Text
mushroom land x rhododendrom park
#mushroom land#mushroomland#lsd#lights#nature#park#trees#psychodelic#35mm#onfilm#ishootfilm#filmisnotdead#filmisalive#filmphotography#film photography#reflxlab#reflx lab#reflxlab800#thefilmcommunity#thefilmcollective#theanalogueproject#analogue#analog#vintage#retro#bremen#rhododendronpark#rhododendron park#expertimentalphotography#experimental photography
11 notes
·
View notes
Text
Dáng đứng Việt Nam.
Tình cờ đọc được bình luận của cô Đoàn Thị Kim Dung viết năm 1992 về người bố của mình như sau:
Ngày bé tí, tôi thích nhất là được ngồi trong lòng Bố, sờ tay lên vết sẹo to ngay dưới cằm bố để hỏi bố xem "thằng Mỹ đã bắn viết đạn to ra sao vào bố". Bé vậy nhưng những lúc sờ vào vết sẹo vừa to vừa dài ấy, tôi vừa thấy sợ lẫn tự hào. Trên người Bố có bao nhiêu vết thương như vậy.
Bố tôi đi qua hai cuộc kháng chiến, trải qua biết bao trận đánh gian khổ, ác liệt. Nhưng gia đình tôi vẫn còn may mắn, bởi vì vẫn còn có Bố. Đồng đội của Bố, có rất nhiều các Bác, các Cô, các Chú, đã vĩnh viễn không trở về nhà. Và cũng còn bao nhiêu đồng đội của Bố, mãi mãi mang trên mình vết thương của chiến tranh. Những đứa con không lành lặn hình hài một con người...
Năm 2020, tôi có cơ hội được đến nhiều nghĩa trang liệt sĩ: Trường Sơn, Đường 9, Thành cổ Quảng Trị.... nơi từng in dấu bước chân của Bố tôi mấy chục năm trước. Suốt những chuyến đi dài ấy, lúc nào tôi cũng chực nức nở. Đứng giữa những hàng bia ngang dọc trùng trùng giữa núi giữa rừng tôi thấy như mình đang chìm xuống giữa những đoàn quân. Những đoàn quân mênh mông, những chàng trai, cô gái trẻ khỏe, tràn lý tưởng, đầy năng lượng, tuyệt đối vô tư. Không ai trong số họ đòi hỏi cho mình một danh hiệu, một quyền lợi gì khi nối nhau ngã xuống và thay nhau ngã xuống...
Bố trở về trong rạng rỡ mừng vui
Khi đất nước đã hai miền xum họp
Nước mắt mẹ, nụ cười con chào đón
Những tấm huân chương trên ngực Bố toả ngời
Bố trở về chỉ có bấy nhiêu thôi
Chiếc ba lô, đôi dép mòn cũ kỹ
Bố bảo "Những thứ ấy đã từng là đồng chí"
Trong khói, bom, súng đạn chiến trường.
Bố trở về với công việc đời thường
Mà những viết thương khi trở trời còn nhức nhối
Con thương quá giọt mồ hôi nóng hổi
Rơi trên chiếc áo con, màu trắng tinh khôi
Bố - Chỉ là một người lính giữa dòng đời đang trôi
Giản đơn như cây mọc lên từ đất
Nhưng con biết có một điều duy nhất
Bố lại là tất cả cuộc đời con.
Đọc đến dòng thơ cuối cùng, trong mình hình thành khoảng lặng rất sâu. Thời gian gần đây, Bảo tàng Lịch sử Quân sự Việt Nam chính thức đi vào hoạt động đã thu hút nhiều bạn trẻ đến để nhìn lại dòng chảy hàng nghìn năm dựng nước và giữ nước của dân tộc. Mình ở xa chưa có cơ hội đến tham quan nên chọn đứng ở đây. Hôm đó trời hanh nắng, mình đi với em gái vào thì bắt gặp bác đứng một chỗ rất lâu, đôi mắt nhìn xa xăm về phía trước. Đó là khoảnh khắc đẹp nhất ngày mà mình chứng kiến: khoảng lặng sau chiến tranh.
📷 Canon FTb
🎞 Reflx Lab 800
🧪 Dev and scan: LLab Huế
#filmphotography #filmisnotdead #filmcommunity #filmisalive #filmpassion #filmvietnam #believeinfilm #filmonly #shootfilmfeelgood #coloroffilm #35mm #the35mmdiary #canon #canonftb #reflxlab #reflxlab800 #hoian #llab #llabhue #lifeinmyeyes #foryou
4 notes
·
View notes
Text
Each day we live could be our last.
332 notes
·
View notes
Text
1月17日。29回目の墓参りに行く。
142 notes
·
View notes
Text
necos
94 notes
·
View notes