#oshimi shuzo
Explore tagged Tumblr posts
Text
866 notes
·
View notes
Text
From Chi no Wadachi (血の轍) by Shuzo Oshimi, Chapter 120
819 notes
·
View notes
Text
239 notes
·
View notes
Text
Ch. 6 | Blood on the Tracks | Shūzō Oshimi
#blood on the tracks#shuzo oshimi#manga#blood on the tracks manga#seinen#seinen manga#shūzō oshimi#manga panels#manga caps#suspense#suspense manga#thriller#oshimi shuzo#thriller manga#crime manga#horror#mangacaps#manga panel#manga edit#black and white
6 notes
·
View notes
Text
Book 18/24: Inside Mari by Shuzo Oshimi Rating: 3.25/5
I'll warn off the bat that this is an 18+ book with some graphic sexual imagery and dark themes.
I've read another very good manga by Oshimi, Happiness, so when I saw the plot summary for this was "creepy college drop out body swaps with high school girl named Mari" I knew there had to be more to it than that. And there is. It starts off as a deconstruction of body swapping, but grows to explore issues of adolescence, sexuality, and identity in more depth. I don't want to dig into the themes too much, as they unfold as part of the mystery behind the body swapping, but the tonal shift goes from "haha pervy guy has girl body" to things like this:
Oshimi is a talented artist. I love when he illustrates everything without midtones, which comes into play effectively in this story.
The ending fizzles a little, especially in parts of Mari's backstory, but it is still a solid, unsettling, and cutting look at what it means to be a teen girl trying to grow up in a hostile world.
#it's also queer#but if you squint you can dismiss the queerness so i'm not going to push that in the main body of the text here#but the word lesbian is used explicitly#inside mari#oshimi shuzo#shuzo oshimi#reading challenge 2023
27 notes
·
View notes
Text
Shige...
Didn't I tell you?
10 notes
·
View notes
Text
2 notes
·
View notes
Text
Blood on the Tracks - Oshimi Shuzo
#im so unwell i'm going to rant in the tags#no because so many times the protagonist has looked on to the sky and saw his mother or felt the ghost of his mother's influence and even#during both moments of his mother's betrayal both when he was an infant and as a child he was looking on from a hill/mountain??#but he could never just take in the view it was always his mother. looking up into the sky he sees his mother and his pain and confusion#but by the end of it he is not his mother's son he is himself#looking up at the sky reminds him of his mother but he cannot picture her face because she doesn't have that same#godly grip on his identity and mind. he is living his own life not for the approval the grief nor hatred of his mother#but because life goes on and he is just some guy under the great blue sky. he is not defined by being his mother's son.#anyways phenomenal work what the fuck#oshimi shuzo#blood on the tracks#chi no wadachi#trail of blood#seb out
6 notes
·
View notes
Text
the implication of the conclusion of happiness (by oshimi shuzo) that nora and okazaki lived together eternally until the sun exploded is overwhelming to me
9 notes
·
View notes
Text
Chi No Wadachi / Blood on the Tracks
5 notes
·
View notes
Photo
975 notes
·
View notes
Text
"A greyish city, devoid of mountains and vegetation."
"There is, nothing. Except for an endless gray."
An albatross kept in land forcefully, walking ridiculouslywith it's giant long wings, which were once useful in the sky, which once let her be free to explore and live but are now reduced to grotesque lumps of meat that slow her. An albatross that has made to be a simple boring pet that will die in a simple, boring ordinary way, never feeling the breeze of the sky in their wings ever again
Nakamura is almost incomprehensible, one could say she is the ideas of perversion, cruelty carnal desire and the search for freedom and the unordinary personified. So many conflicting emotions and concepts trapped for so long that make her thoughts seem nonsensical, chaotic.
She is trapped in a Monotonous society, a rusty old city that has no place for her to escape or explore, a society that makes her follow a boring blurry path in which she will never be free completely, in which she will have to accostum to the most ordinary things of all and worst, become ordinary herself, killing her flower of evil. Her surrounding is an endless empty gray in where she is alone in her suffering and without power to do anything about it. She doesn't belong here, never has. That desesperation for the unordinary has mixed itself with a profound hate for everything and everyone.
Surrounded by unsincere compliant people that are not honest with themselves. Black smudged figures drawn by rotten flimsy pencils that are only waiting to follow an specific path imposed on themselves, not trying to see past those rusty old buildings. Normal people, happy people that are not like her, that are not bored with their lifes to the point of considering death as a means to escape.
She clings onto her flower of evil (the representation of the desire for the unordinary, for the other) with hate, with resentment and sadness. She will never let go of that want for the unordinary, the sincere.
And, when Kasuga appears, she finally met someone that gives in completely, deviates from the established path the world has brought onto them. Nakamura becomes Kasuga's catalyst into the deepest perversions, the seed from which kasuga sees his flower of evil bloom. she carries him to her own world of suffering and unhappyness. She carries him to desire for the other side, for that world in which you won't be judged, and in which you'll be free.
Kasuga is an albatross that is not fully ready to fly in between the cold breezes of the air, the cold breezes of perversion.
#aku no hana#the flowers of#shuzo oshimi#random ramblings#This shit's so ass im sorry (ˉ﹃ˉ)#The antithesis of the ordinary#A colorful violent light in a grey cold city about to explode#anime#manga#oshimi shuzo#character analysis#art analysis#horror
1 note
·
View note
Text
Avant-Garde Yumeko
1 note
·
View note
Text
Ngày này mấy năm trước đang đọc Chi No Wadachi, giờ vào đọc nốt mấy chương cuối. Truyện cùng tác giả với Aku No Hana, Okaeri Alice, Boku Wa Mari No Naka, Happiness.
Chi No Wadachi để lại ấn tượng mạnh theo hướng tiêu cực, mà cũng đáng vì nó khác biệt trong cách thể hiện. Chẳng có yếu tố siêu nhiên nào ở đây, thứ đáng sợ là thực tế ngột ngạt và tâm lý v���n vẹo.
Truyện theo chủ đề khá ít manga khai thác: mối quan hệ giữa người mẹ và đứa con. Không phải tình mẫu tử cảm động gì đâu mà là sự kiểm soát và những ảnh hưởng rất toxic của người mẹ tâm lý bất ổn lên thằng bé, khiến cả đời nó hỏng. Lời lẽ khó diễn tả hết, phải nhìn những trang truyện dí sát mặt nhân vật, lối vẽ biểu cảm kinh hoàng mới thấy rùng mình. Tác giả Oshimi Shuzo tả thực bằng đường nét dày đặc, thỉnh thoảng thêm vào những yếu tố siêu thực để diễn tả tâm trí nhân vật.
Người mẹ trong câu chuyện này thật sự khiến người ta lạnh sống lưng. Hầu hết thời lượng truyện tác giả bày ra một nhân vật khiến độc giả không thể hiểu nổi là bà ta giả vờ thảo mai, hay bà ta bị tâm thần, hay là sao nữa...
Ban đầu người mẹ có vẻ chỉ là yêu con, bao bọc con quá mức. Đọc đến giữa truyện nghi ngờ người mẹ bị trầm cảm sau sinh. Gần cuối truyện kể thêm rằng bà ta từ bé đã bị mẹ đối xử tệ, cả nhà chỉ quan tâm đứa em ốm yếu chứ không quan tâm bà ta, thành ra bà ta sống lãnh cảm, kìm nén. Trộn tất cả những thứ phức tạp trên, thành ra một nhân vật dường như bất mãn với tất cả mọi người, với cả chính mình, nhưng cứ trưng ra vẻ ngoài rất ân cần của dâu hiền, vợ thảo, mẹ gương mẫu. Dường như đã quá nguội lạnh, quá vô cảm, nên khi dành tình thương cho ai đó như con cái, họ thương theo cách cực đoan. Đây chính là thứ ngột ngạt và đáng sợ nhất.
Cảm giác như tác giả đang nói đến một phần hiện thực xã hội nơi nội tâm những người phụ nữ bị xoắn vặn bởi rất nhiều nỗi khổ và bất công, rồi họ tiếp tục ám sự lệch lạc đó cho thế hệ con cái. Có lẽ mọi người cũng biết chuyện nhiều phụ nữ Nhật sau khi kết hôn sẽ dừng sự nghiệp, chỉ làm nội trợ phục vụ chồng, chăm con. Trong truyện có một chi tiết rất hay về vấn đề đó, đoạn nhân vật người mẹ hồi trẻ nhận lời cầu hôn, bà thầm nghĩ là mình "đồng ý" và mình "từ bỏ", chắc ai cũng hiểu bỏ điều gì.
Chẳng biết cuộc sống thực tế ở Nhật như nào, sẽ không khẳng định 100% những nỗi niềm của phụ nữ sau khi lấy chồng sinh con có phải điều tác giả muốn nói không. Tuy nhiên khá chắc là các vấn đề tâm lý, cách nuôi dạy sai lầm của thế hệ này sẽ ảnh hưởng cực mạnh đến thế hệ sau, sẽ thêm những đứa trẻ dặt dẹo về tinh thần và cứ thế, cứ thế tiếp tục nếu không ai tìm được cách để hiểu nhau hay tha thứ cho nhau.
0 notes
Text
I once heard asked of Blood on the Tracks, "Who is this manga for?", and many times I've heard it said that the title doesn't fit the story. But I disagree on that latter front, and I think the title answers the question of the former. Just like following a trail of blood on the tracks, this manga is for anyone whose morbid curiosity leads them onward to that trail's source, to see if what is at the end is as ugly and sad and horrific as they think it will be.
1 note
·
View note
Text
from chapter 140 of Chi no Wadachi ( 血の轍 ) by Shuzo Oshimi
#cap#m#chi no wadachi#oshimi shuzo#reading log#u#i had JUST finished crying over the previous chapter and started again after these panels
0 notes