#nt với gái
Explore tagged Tumblr posts
Note
Chào A…
E với bạn đó nc với nhau lâu năm rồi từ 2018 A ạ,e ở SG bạn ở cần thơ,vì ở xa nên e cũng k dám nói ra tình cảm e dành cho bạn,sợ k đến được cũng sợ mất đi,rồi sau đó bạn có người yêu,tui e vẫn nc chỉ là e k dám thể hiện sự quan tâm vượt mức nữa k phải vì e sợ ngta nói e mang tiếng người phá hoại mà là vì e sợ bạn và ny của bạn k vui vẽ với nhau,rồi tui cũng gặp nhau một lần sau lần gặp đó e biết e đã rất lậm cái tình cảm đơn phương này rồi,nên e quyết định chấm dưt k liên hệ với bạn bất cứ phương thức nào,Bạn đó có tìm e qua em gái e,và những người bạn thân xung quanh e…Sau đó e cũng có quen 1 người nhưng e k thể nào quên bạn được nên nên e quyết định ctay…từ lúc e k nói chuyện với bạn đến bây giờ cũng gần 2 năm,e xỉn e tìm kết bạn lại,e vừa kết bạn bạn liền gửi tn ngay cho em,là hỏi sau bỏ lại bạn,bạn tìm rất nhiều,bạn có nhớ em…A biết e vui thế nào k?bạn nói bạn k quan tâm người khác nói gì k quan trọng đúng sai chỉ là bạn muốn biết mỗi ngày e có đang vui đang khoẻ không,ngày nào bạn cũng nt sáng sớm cho em và cả tối trước khi ngũ,luôn nói là đợi e để ngũ….Nhưng mà hôm nay e biết được là bạn vẫn đang có ny a à…E vẫn biết bạn k muốn k có e trong đời,và cũng k muốn mất người yêu của mình…Rõ ràng là là e ngu e cố chấp,nhưng mà tình cảm của em nó làm e k có lý để lại buông bỏ a à,vì ngày nào bạn cũng nhắn e cái câu ngày mai có còn gặp lại k?….E không buông đc A
E xin lỗi vì hơi dài,nhưng thật sự bây giờ e chơi vơi lắm a à 🥲
mình là gì của nhau khi không làm bạn nữa xin người đừng bào chữa bằng những lời quan tâm
Người ta chỉ có thể làm bạn khi chưa nảy sinh tình yêu với đối phương.
Đừng tự lừa dối bản thân.
28 notes
·
View notes
Note
Mạch ơi, mình và bạn đó quen nhau qua mạng, bạn đó là người ngoại quốc. Bạn đó làm việc ở Việt Nam, lúc mình quen bạn được 2 tháng thì bạn phải bay về Mỹ để chăm ba bị bệnh. Trong suốt thời gian bạn ở Mỹ, tụi mình nt cho nhau và cũng dần có tình cảm. Chỉ là mình thấy mông lung về mối quan hệ này lắm, bạn luôn nói muốn chăm sóc cho mình, bạn lo cho mình, bạn muốn làm mọi việc cùng mình. Nhưng hôm qua, sau lần đầu gặp mặt thì mình nghĩ chắc bạn hết có những ý định đó rồi. Mình và bạn chỉ toàn nt qua zl, hầu như không bao giờ gọi điện thoại, mình k dám xin nick fb hay sdt vì sợ phiền, nhưng bạn cũng đã xác nhận mối quan hệ này là bạn trai và bạn gái. Nhưng hôm qua khi bạn rời đi, mình cảm thấy tủi thân lắm. Mình nghĩ mình chỉ là một trong những sự lựa chọn của bạn ấy. Nhưng bạn ấy có làm những việc khiến mình phân vân lắm, bạn tìm bác sĩ cho mình khi mình có vấn đề về răng khôn, bạn giúp mình trả tiền chữa răng, bạn hay cho tiền mình lắm vì mình là sinh viên, gia đình cũng k khá giả gì. Hôm qua bạn về, mua quà cho mình, và còn cho mình 10tr vào túi quà, mình hỏi tại sao, thì bạn trả lời rằng Bạn đã nói là bạn muốn chăm sóc cho mình. Nhưng mình luôn cảm thấy không có gì đúng lắm, mình cứ suy nghĩ lung tung hết, bạn sắp ra Hà Nội thực tập 1 tháng, nhưng giờ bạn về Việt Nam rồi, mà mối quan hệ của tụi mình cũng chỉ dừng lại ở mức nt, bạn thì lúc nào cũng nói lời yêu thương mình cả. Mình không nỡ kết thúc mọi chuyện trong khi ngta k làm gì sai hết, nhưng cũng không muốn cứ tiếp tục mãi không hồi kết thế này. Bây giờ mình phải làm sao thì mới đúng hả Mạch? Mình có nên nói hết tất cả cho bạn nghe về những gì mình lo lắng và mong muốn, sau đó nếu bạn ấy chọn rời đi thì mình cũng không có gì để tiếc đúng không? Hay là mình nên có một cách xử lý nào đó khéo hơn? Hay là mình cứ im lặng rồi mất tích luôn… mình nên làm sao đây, mình buồn và đau lòng lắm, mong Mạch có thể cho mình một chút lời khuyên. Mình cảm ơn.
Dù là tiếp tục hay dừng lại thì cũng nên nói chuyện rõ ràng, đừng chọn phương án im lặng rồi mất tích. Làm như vậy bản thân càng day dứt khó quên hơn thôi.
Bây giờ cũng chả còn gì để mất, mình nghĩ cứ thẳng thắn với nhau đi. Hỏi xem với người kia thì cậu là cái gì, có dự định gì cho tương lai và cho mối quan hệ này. Nếu quan điểm hai bên khác biệt thì chấm dứt cũng cũng không có gì hối tiếc.
Lời khuyên cuối cùng của mình là đừng dấn thân vào mấy mối quan hệ mập mờ không tên. Hao tổn tình cảm mà chẳng đi đến đâu, yêu thế chứ yêu nữa thì cũng vậy.
11 notes
·
View notes
Text
13/10/23
Mình phải thừa nhận khoảng thời gian này mình vô cùng nhạy cảm.
Hôm qua, mình và em gái k chung tiếng nói. Mình đang nt với em, với trạng thái bực tức, thì chồng đi đá bóng về. Anh hỏi mình về rổ rau mình chuẩn bị nấu mì cho anh, nhưng có vẻ mình đã đáp lại anh với giọng điệu gay gắt.
Mình đi xuống nhà, anh có sự lạnh lùng nhẹ, mình cảm nhận đc điều đó. Nhưng mình cũng xem như không có chuyện gì, hỏi anh ăn mì không? Anh bảo anh k ăn, anh ăn hoa quả là đủ. Nên mìn cất rau vào tủ.
Lên nhà, mọi thứ vẫn diễn ra như bình thường. Và rồi chuẩn bị ngủ, anh bảo mình: "em có muốn xin lỗi anh không?" Mình ngơ ngác...
Anh bảo mình: em k quản lý cảm xúc đi, cứ đang giận dỗi ai thì sẽ cư xử như vậy à, đó là anh, chứ ng khác thì sao? Em làm vậy là giận cá chém thớt và anh sẽ bị buồn, bị tổn thương...
Mình oà lên khóc nức nở!
Mình nức nở vì mình thật sự k cố ý làm anh buồn. Mình nức nở vì tủi thân. Mình nức nở vì mình thương bố mẹ (cuộc cãi vã của mình và em gái có liên quan đến bố mẹ), mình nức nở vì bản thân mình cần giải phóng năng lượng xấu tích tụ bấy lâu nay trong con người mình. Như một chu kỳ, mình cảm thấy vậy.
Mình biết anh thương mình, anh thấy mình khóc vậy anh rất bối rối. Nhưng mình k kìm được tâm trạng ấy. Sau khi giải toả được một phần tâm lý, mình quay sang ôm anh. Mình biết không ai có thể hiểu và thương mình bằng anh.
Và mình chợt nhận ra, có thể mình quá chủ quan vì tình yêu của anh dành cho mình, nên đôi lúc mình buông cảm xúc với anh.
Có thể mình giận cá chém thớt, và cái thớt mìn chém là có lựa chọn. Phải chăng mình tự tin rằng anh sẽ vì yêu mà bỏ qua hết mọi lỗi lầm, nên vô tình mình làm tổn thương anh.
Anh tinh tế, anh cũng thẳng thắn để mình nhận ra vấn đề này sớm. Cảm ơn, xin lỗi và yêu anh.
6 notes
·
View notes
Text
Chị viết những dòng này dành cho e
E nên là cô gái tỉnh táo và sáng suốt hơn
E nhớ mùa hè năm ngoái, c đã gọi điện cho e nói rất tình cảm với e ra sao,c đăng lên cho e đọc chứ kp là c đăng vu vơ gì đâu
Để khi sự việc xảy ra,e nghĩ đó là gì :))
Đến tết năm nay c lại nhắn tin gọi điện, e lại nói với giọng thách thức c ư,Và bh sự việc xảy ra, người đàn ông đó đâu, chạy về bên e hay bên c
E hãy tỉnh táo mà sống, khi quen biết đàn ông nên tìm hiểu kỹ
Chị đã nói e rằng, đt của nó là e k cầm đc,lap của nó e k sờ được thì e lấy gì làm niềm tin để hết lòng thế
Yêu đương ntn hãy giữ lại cho mình, đừng có trao hết tất cả nt,cuối cùng người đau khổ lại là em
Bố mẹ e tần tảo nuôi e hàng ngày, rồi e lại buồn đau khổ, trầm cảm vì 1 thằng đàn ông trên răng dưới catut có đáng k e? nước mắt của e dành cho bme e chứ, e vất vả đi làm tại sao lại phải bỏ tiền mời nó đi ăn hay phải mua quà tặng nó
E có làm sao thì bme e mất 1 người con, còn nó thì vẫn vui vẻ nhởn nhơ bên ngoài,khéo chưa đến 1 ngày nó lại nói lời yêu con khác đấy ,và e lúc đó ntn, E có thấy phí cả cuộc đời k, sống có 1 lần tại sao k sống thật hạnh phúc và có ý nghĩa
Người yêu e thích e,ngta phải nhớ ngày sinh nhật chứ sao để nó nói rằng ngày sinh nhật e kb mà đến ngày sinh nhật nó, e phải dồn hết tâm trí đi mua đồ
Tiền kiếm ra vất vả hãy dùng để báo hiếu bme
Tuổi còn rất trẻ,cám dỗ bên ngoài rất nhiều, hãy dùng 1 cái đầu tỉnh táo để đánh giá vấn đề,hãy nên chia sẻ với đàn chị, với những người đi trước, hay là voiw bạn bè đồng trang lứa để ngta cho e những cái nhìn khách quan, và quan trongk hơn e nên biết sai mà sửa chứ kp câng câng đâu
Việc e làm c có thể làm nhiều hơn nữa, nếu e thành thật với chị, sự việc sẽ k ntn đâu, chị cũng là con gái, chị cũng có con gái và cái c cần kp là triệt đường sống của e,hay làm cho e sau này con đường đi lấy ck nó gian nan
Quá khứ của e bi thương rồi, hãy tỉnh táo hơn mà sống, nên biết đánh giá vấn đề chứ kp to mồm gào lên,làm như vậy người thiệt chỉ là e
Trong câu chuyện này chồng c cũng là kẻ k ra gì, c k viết lên là có ntn cũng là bố của con gái c,c phải dành đường cho con gái chị sau này còn lấy ck
E cũng nên sống để sau này e có đẻ con, con e nó tự hào về e chứ
Tuổi trẻ ai cũng có sai lầm, đánh kẻ chạy đi chứ k ai đánh kẻ chạy lại
22 tuổi hãy làm lại cuộc đời mình đi
1 note
·
View note
Text
Một buổi tối nọ trước khi đi ngủ… cô gái ấy không đợi chàng trai của mình về nữa, cô lẳng lặng để đt sang 1 bên và chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, cô lại chọn tiếp tục cuộc sống thường ngày, không nt không gọi đt không liên hệ với chàng trai…
Cô ấy đã nghĩ gì lúc ấy?
…
Tôi tự hỏi bản thân rằng: liệu Anh ấy có thực sự quan trọng trong cuộc đời tôi không? Hay tất cả là do tôi tưởng tượng? Do tôi xây đắp lên 1 ão ảnh tình yêu?
Nếu… tôi suy nghĩ là nếu… bây giờ tôi và Anh cắt đứt liên hệ… chúng ta sẽ như thế nào? Có ai vì ai mà nhớ da diết? Nhớ đến trầy da tróc vảy không? Có ai vì ai mà ngày không thở được… còn đêm thì dường như dài vô tận?
Đứa trẻ trong tôi nó muốn dừng lại, muốn nếm trải vị chua xót của chia ly, ấm êm quá nó không thích nó muốn lồng ngực vỡ tung, trái tim ngừng đập! Nhưng con người lớn lại không cản trở, lại để mặc nó tự tung tự tác.
Vì thế đôi khi tôi ghét mình, cảm thấy bản thân vô trách nhiệm, lúc vẽ đường cho yêu chạy thì miệng mồm nghiêm túc ghê lắm, tới khi có vấn đề thì bản thân lại chả đối mặt.
…
Thời điểm này, tôi chỉ muốn có 1 tình yêu bt, cả 2 làm vp, thu nhập đủ ổn để duy trì và tiết kiệm, đi làm xong cả 2 cùng đi tập gym, đi ăn rồi về ôm nhau ngủ, tháng ngày nhẹ trôi… ko sóng gió, ko cầu kì. Đôi khi cuộc sống chán thì đi du lịch, hay kiếm chuyện gì ấy hờn dỗi để dỗ nhau, Anh dỗ em rồi em dỗ Anh.
Cuộc sống mang Anh đến cho tôi, nhưng lại không cho chúng tôi sự ổn định, như thể: đúng người sai thời điểm vậy, nhìn Anh đang đ��i mặt với cuộc sống, kiếm và tiết kiệm từng đồng làm tôi vừa ngưỡng mộ nhưng cũng đem đến phiền não. Khởi nghiệp nó cướp đi time rỗi của Anh, cướp đi sự quan tâm, cướp đi niềm vui của tôi.
Anh chọn khởi nghiệp đúng lúc tình yêu bọn tôi chớm nở, chắc tại vì lời ước hẹn sẽ cưới nhau trong vòng 2 năm quen nhau. Nên tôi chẳng thể trách Anh, cũng ko làm gì được hơn nữa.
0 notes
Note
Mạch ơi. Mình đã kết hôn 4 tháng nhưng tụi mình k đăng ký kết hôn. Khi bước vào hôn nhân thì mình không cảm thấy người bên cạnh mình không ổn. Như là anh ấy nt với em gái ruột và có bàn về chuyện nếu mình lấy tiền đi chợ thì anh có thể trừ tiền thừa và tính nhẩm ra được số tiền hôm đó mình mua là bao nhiêu. Rồi nhà mình quan tâm gọi đt cho mình thì anh bảo là nhà mình nhiều chuyện, anh ghét những người nhiều chuyện. Rồi mỗi lần mình làm sai là anh giận, mỗi lần giận là bỏ mặc cho mình khóc cả đêm k quan tâm. Nhiều lần như vậy rồi có lần, mình ấm ức quá nên bỏ về nhà mẹ, anh thì ghét nhà mình vì nhà mình lúc trước nhà mình gọi điện nhiều, nhiều chuyện nên anh k ra nhà thăm mình luôn. Xong cả nhà mình thấy anh như vậy nên khuyên mình bỏ đi. Sau này càng lâu càng khổ. Nên mình nói mình muốn dừng lại, anh không hề níu kéo.
Tụi mình đã kết thúc được 3 tháng rồi, mình về nhà mẹ, thấy cuộc sống nhẹ nhàng hơn, mình cũng đã tìm được công việc tốt hơn. Nhưng vấn đề là, ở chỗ làm mọi người hay thắc mắc là mình có bạn trai chưa. Mình có vài lần nói là mình đã có chồng rồi nhưng mình chả buồn giải thích thêm là tụi mình đã dừng lại và cũng k đăng ký kết hôn bla bla. Vậy cho mình hỏi, nếu lần sau có người hỏi mình có bạn trai chưa thì mình nên trả lời thế nào mới đúng ạ. Mình cảm ơn.
Kết hôn mà không đăng ký thì có gọi là kết hôn không? Theo mình là không, như thế chỉ gọi là sống chung thôi vì cả hai chẳng có tí ràng buộc pháp lý nào cả.
Hơn nữa, mối quan hệ này cũng kết thúc cũng được 3 tháng rồi thì bây giờ cậu độc thân mà. Thế nên, ai hỏi cứ trả lời thoải mái "Mình độc thân" hoặc "Mình mới chia tay" là được.
Hm, nên nói thế nào nhỉ? Qua lời cậu kể về người cũ thì mình nghĩ không đăng ký lại là chuyện hay. Hôn nhân gì kỳ vậy? Tính toán quá mức, bỏ mặc không quan tâm thậm chí còn chẳng thèm níu kéo?
Thế nên bỏ đi cậu ơi, người như thế không thích hợp để yêu luôn chứ đừng nói là lấy làm chồng. Với lại cậu cũng phải nghĩ thoáng lên, cũ không đi thì mới sao tới được. Bây giờ cậu độc thân, vậy nha!
9 notes
·
View notes
Text
Sáng nay cô gái ấy bằng cách thần kì nào đó… tìm được tiktok mình, thế là cổ cmt chúc mình và anh ấy hạnh phúc và nt cho mình, tuy nhiên do giới hạn tiktok chỉ cho 3 tin nhắn đối với ng lạ, nên mình cũng ko biết được nội dung cô ấy định nói là gì. Anyway, mình lướt tiktok của cô ấy, trong đó có 1 video cô ấy sốt, dán miếng hạ hốt và trách móc có người yêu hờ hững cũng như không!
Hôm nay mình sốt, mình cũng báo Anh mình sốt rồi, mình phải cancel buổi tập, nhưng Anh lại từ GV chạy qua mua thuốc, mua cháo, mua nước cam, ngồi chăm mình xong mới chịu về. Anh ngồi kể chiện vui cho mình, rủ mình đi đám cưới, đo ni tay mình ?!?
Chợt mình thương con bé ấy quá, 2k2 đáng tuổi em mình, nhưng lại đâm đầu vào 1 cái redflag to đùng, mình rất muốn nt cho nó bảo là: mày còn trẻ lắm, ngoài kia ng thương m còn nhiều, hãy tìm 1 ng tốt, đẹp trai, có điều kiện, ng nào mà hy sinh vì mày, nghe mày bệnh là chạy qua bất chấp chứ ko phải 1 ng đàn ông như N. Tao ko nói những câu này để giành N của mày, N chạy theo tao là sự lựa chọn của ổng, từ đầu tao chưa từng muốn có 1 mối quan hệ tình cảm vs N. Nhưng chắc chắn tao sẽ không thẳng thắng kêu N dừng lại, đừng theo đuổi tao nữa vì đây là quyền cá nhân người ta.
Hãy tỉnh táo lên, em gái!
Rồi ngày nào đó mày sẽ biết ơn tao vì đã giúp mày tránh lãng phí thanh xuân. Chứ ng đàn ông tuần 7 ngày bất kễ lễ tết mỗi tối đều dành 3-4 tiếng bên cạnh tao, chăm tao… thì mày kì vọng điều gì hã bé.
0 notes
Text
12.08.2023
Thứ 7, cuối tuần bình yên. Và rảnh rỗi để viết vài dòng, viết để lưu lại. Sau này, đọc lại để nhớ rằng mình đã có những tháng ngày như thế, để hiểu và thương mình hơn. Như, đã từng lưu cảm xúc về anh L trong những cuốn sổ. Lưu cảm xúc về anh H trên tumblr này, còn anh T thì hầu như ko lưu, chỉ rải rác vài dòng trên fb. Và trong ký ức của mình....haiza, những người đàn ông đã qua đời mình. Làm cho cs của mình nhiều màu sắc, trải nghiệm, có lúc đau điếng vì tình, hụt hẫng và mất niềm tin vì đàn ông, vì tình yêu...tất cả họ, đã góp phần làm nên mình ngày hôm nay. Thấu hiểu đàn ông, mất niềm tin vào đàn ông, chơi đùa với đàn ông, ko lụy tình vì đàn ông, ko chung tình với ai... Mình, phiên bản bây giờ như thế đó. Có lẽ mình sẽ sống độc thân, và có lẽ mình chỉ còn tầm 8-10 năm nửa để chơ đùa với đàn ông. Chứ qua 50 rồi, thì lui về ở ẩn thôi. Cs ko còn sắc màu tình cảm gái trai nửa rồi. Lúc đó tiền mãn kinnn rồi, nên ko nhiều ham muốn nửa. Lúc đó, đích thị là 1 bà cô già chính hiệu rồi.
Thời điểm này, có lẽ là giai đoạn chín mùi nhất trong đời phụ nữ của mình. Có lẽ là giai đoạn đẹp nhất ha. Vẫn còn thu hut đàn ông và bị đàn ông thu hút.
À, nhiều thứ quá, trong những ngày đã qua. Đầu tiên là chuyến ct QN- NT vừa qua, có lẽ là chuyến đi xa nhất của mình trong 8 năm trở lại đây. Mình tranh thủ ghé Hội An. Rồi có hơn 1 ngày ở Nha Trang...chuyến đi giải quyết nhu cầu xê dịch của mình, ít ra cũng được đi đâu đó, được ngắm nhìn. À, còn mở mang thêm các mối quan hệ trong cv. Vậy cũng tốt, đi 1 ngày đàng học 1 sàng khôn...mà. À, chuyến đi đó, tranh thủ gặp bạn học cũ thời ĐH, cũng thân. Sao nhỉ, về cv bạn thê thảm hơn mình. Cơ quan mình đã tệ, bạn còn tệ hơn. Còn tình trạng của bạn, bầu 5 tháng, chưa cưới, đối tác ko ok lắm...những ngày sao mệt nhoài. Phụ nữ 40 là vậy đấy. Mệt ha, nghĩ về bạn, về mình, về những lựa chọn. Mình có lẽ độc thân, bạn đơn thân, và hầu hết là mẹ bỉm sữa. Ai cũng có lựa chọn và hoàn cảnh riêng. Chấp nhận, thích nghi và sống tốt hoàn cảnh của mình thôi. Cs và lựa chọn nào cũng có niềm vui và nỗi buồn. Sống tốt ở hiện tại thôi...
À, rồi tiếp là anh L. Sau tin nhắn, mình nói mình đi ct, là sự im lặng. Sau đó, là những cuộc gọi, nấu cháo quan video call hơn 1 tiếng đồng hồ. Mình ko nghĩ mình và anh L lại nói chuyện nhiều như thế, sao những cuộc gọi ko biết nói gì với nhau. Xoay quanh vẫn là chuyện 🐷 thôi, hihi...mình kể cho anh nghe trải nghiệm video call 🐷 mà mình chứng kiến khi đi xe từ Hội An về Nha Trang, câu chuyện đó khơi mào cho cuộc nói chuyện giữa mình và anh. Cơ bản, mình cũng muốn nói chuyện với anh. Để phần nào xao lãng T, mình ko muốn mãi suy nghĩ, vật vã về T, sau lần gặp kia. Mình muốn xao lãng. Nếu có duyên thì gặp lại, rồi thôi. Mình dùng anh L, để xao lãng T. Và, hình như đã làm được. Cuộc nói chuyện vui ghê, anh L vẫn như vậy, ko nghĩ lầy và 🐐 như vầy, bộ mặt thứ 3 của anh đó, bộ mặt bản năng, hoang dại của anh. Sau bộ mặt chỉnh chu ngoài xh, và nghiêm túc với gd, thì đây chắc là bộ mặt thứ 3 của anh. Ko ít người biết. Mình cũng vậy. 1 trải nghiệm mới chăng. Chẳng biết sẽ ra sao. Nhưng dù sao, mình vẫn còn cảm xúc với anh, vẫn còn cảm xúc cho những lần gặp. Và nhất là, xao lãng anh T. Có lẽ vậy...mấy ngày nay, mãi nghĩ về cú đt của anh L. Haiza...có lẽ là xao lãng rồi. Còn về anh L, cũng ko biết sao, cũng muốn gặp, nhưng thôi, cứ từ từ, để mình làm eo 1 thời gian nửa đã, ko vội vàng...còn anh T, ai ở đâu, ở yên đấy ha.
Phiên bản mình ở hiện tại là như thế này đây. Phụ nữ 40 độc thân, phức tạp về chuyện tình cảm...
À, còn với nhóm Chuyện nhiều gì á, chắc mình sẽ ko nói nhiều về mình nửa. Im lặng và cười trừ. Mệt, đúng là chuyện nhiều....có ai sống cho ai đâu, mà xăm xoi vào đời nhau...
0 notes
Text
youtube
Có người hôm nay ghen vớ vẩn :v
Giật mình, nhận ra hình như có gì đó đi sai đường...
Phải thú nhận, có người đang sợ mất thứ mình đang có.
Nhưng mà, như vậy khiến mình đánh mất bản thân mình?
À mà không hẳn, biết sợ là tốt, biết sợ là biết việc thứ mình đang có là quý giá, biết sợ nghĩa là tình cảm của mình là thật. Những thứ này thật sự đang tồn tại, và chân thành.
Vậy, thứ sai ở đây là gì mà khiến mình lấn cấn?
Có lẽ, là sau rất nhiều lần yêu đương mà bị đá, sự tự tin về tình cảm của người kia với mình không có nhiều. Mình vẫn không dám tin có ai đó thật sự yêu mình, trái tim mình vẫn run rẩy dù nó vẫn chấp nhận mở toang cửa để yêu người nó thấy rung cảm. Tội nghiệp con bé, tại sao lại phải lo nè. Tao vẫn luôn ở đây và yêu mày. Dù có ai đó đối tốt hay xấu với mày thì cũng ko sao, dù mày có vấp ngã thêm nhiều lần nữa thì cứ yên tâm, có tao ở đây với mày, yêu mày vô điều kiện.
Đừng sợ gì cả, nếu chấp nhận được mày, toàn diện; thì người ấy mới xứng đáng có được tình cảm trọn vẹn của mày. Còn không, do những người ấy thôi.
Mày có biết không, dạo này tao tự hào về mày nhiều lắm, khi mày gặp vấn đề, dù lúc mày nt cầu sự giúp đỡ mà không có ai kịp ở cạnh thì mày vẫn có thể tự vượt qua được, mày vẫn ổn-một cách đúng đắn, khóc có sao đâu chứ, sụp đổ có sao đâu chứ, sau đó mày vẫn đứng lên được và suy nghĩ đa chiều về vấn đề rồi đưa ra được một kết luận tích cực nhất, trưởng thành nhất. Cố bé, e tự run the world được rồi. Vậy thì, vấn đề còn là gì nữa đâu chứ?! Có thể những người xung quanh xinh hơn, chất hơn nhưng mà mày là mày duy nhất, là một cái ổ khóa đơn giản, chân thành, mộc mạc và luôn cố gắng trở thành bản thân mình tốt nhất trong cuộc đời chỉ được sống 1 lần.
Đừng chỉ mãi nghĩ về thứ mình ko bằng người, hãy nghĩ về những thứ mình đang có. Không xuất sắc nhất, nhưng tốt mà, mày không nhận ra dạo này mày đang dần trở thành bản thân mình một cách thật là mày nhất ư? Không còn lo sợ, không còn làm gì vì ai khác, câu trả lời luôn là "Em làm vì em", năng lượng luôn tràn đầy trong từng việc mày làm. Mày hứng thú đọc sách, đàn, nghe podcast chia sẻ, vẽ, cố gắng kết nối với mọi người.
Đang làm đúng nè, cứ keep going thui. Hăm sao đâu, người đó sẽ tới, người thật sự trân quý mày. Còn người đó là ai thì còn tùy duyên của họ. Mày chỉ đi con đường mày muốn, phần còn lại hãy để mọi thứ tự nhiên. Sợ, vừa tốt nhưng cũng không tốt. Phải nhận ra bản thân mình đang ổn như thế nào, cô gái ạ. Bao nhiều người nể phục m, quý mến m, m có nhớ không?! Tự tin lên nèo :3
Tao yêu mày.
1.12.2022
0 notes
Link
Lần đầu nhắn tin thì nt với gái như thế nào cho hấp dẫn?
0 notes
Note
K ơi, em nên làm gì với một người đàn ông như này nhỉ?
Anh quen em khá lâu, ib nói chuyện hơn 3 tháng mới gặp nhau đến nay cũng gần 1 năm rồi. Nhưng tuyệt nhiên không một câu nói xác định mối quan hệ này. Mỗi ngày chỉ 1-2 dòng tin tối muộn lúc e ngủ say. Cuối tuần thì gặp nhau, cùng nấu đi chợ, nấu cơm, cùng ăn và ... cùng ngủ.
Em đã từng giả vờ say nt hỏi anh " Chúng ta là gì ?" nhưng vì không đủ can đảm nhận câu trả lời nên tạm khóa zalo. Kết quả Anh cũng xem như em say mà bỏ qua việc trả lời, xem như chưa từng hỏi.
Em có đang sai khi cứ giữ mqh này để mong một cái kết đẹp không?
Nếu K có thời gian, cho em xin lời khuyên nhé. Cảm ơn K rất nhiều.
M
Chào cậu nhé! Cậu hiện tại thế nào rồi?
Mình không rõ những điều cả hai trải qua dài thế nào, nhưng một mối quan hệ có thể biến mất bất kì lúc nào thì với một cô gái thì không dễ dàng chút nào. Mình cũng không biết điều gì khiến cậu ở lại ngần ấy thời gian, điều gì khiến cậu có thể bất chấp sự bất an đó mà yêu. Cũng có thể đơn thuần là vì tình yêu thôi, mà tình yêu lại có lúc hi sinh, có lúc phải bỏ đi một chút tự tôn để yêu, cũng hèn mọn mà không cần một danh phận. Nếu chúng ta đều ổn với nó, thì không gì là không thể, còn lại đã không thấy hạnh phúc thì cố chấp chỉ khiến cả hai tổn thương. Sự sợ hãi, trốn tránh lúc này chẳng giúp được cậu bao lâu nữa, sẽ có ngày không màng điều gì mà cậu sẽ hỏi thêm một lần nữa thôi. Hi vọng, hi vọng cậu có thể hạnh phúc, can đảm cho những lúc cần.
Blaze
7 notes
·
View notes
Text
Chúc mọi người một kỳ nghỉ lễ vui vẻ!
Gần đây mình khá nhiều việc, hôm nay lễ ở nhà, đáng nhẽ sẽ ngủ đến 9h nhưng quán cafe mở nhạc từ 5h30 sáng 😔
Không ngủ được nên mình lại kể chuyện vậy.
Chuyện là mình có quen 1 bạn gái nhỏ hơn mình 1 tuổi, bạn ấy thì có yêu và quen một anh lớn hơn 4 tuổi. Lúc mới quen thì vui lắm, nhưng sau 6 tháng quen nhau, qua cái giai đoạn lý trí lu mờ, bạn ấy nhận ra là người yêu là kiểu người cam chịu đã làm ở công ty được 8 năm nhưng mức lương chỉ là 12 triệu trong khi mức lương lúc mới vào công ty đã là 8 triệu. Theo bạn ý nói thì anh này tuy làm được việc nhưng lại không dám nói lên chính kiến bản thân nên không được trọng dụng, bạn ý có khuyên và bảo anh tìm môi trường khác, nhưng anh ấy chị ậm ừ cho qua rồi để đó. Kể từ lúc đó bạn ấy biết là 2 người sẽ chẳng đi đến đâu, nên quen được khoảng 10 tháng thì mặc dù đã về thăm gia đình 2 bên nhưng bạn ý vẫn quyết định nói lời chia tay theo lộ trình. Chia tay theo lộ trình là 2 bạn ấy không chia tay ngay mà sẽ giãn dần tần suất liên hệ, gặp mặt để đỡ buồn. Sau 1 năm kể từ ngày quen nhau và vẫn đang trong lộ trình tiến tới chia tay, thì đúng dịp tết về quê, bạn gái thì ở lại Sg không về, còn bạn trai thì về. Trong suốt 9 ngày trời ở quê bạn trai không một lời nt hay hỏi thăm, bạn gái có nt chúc năm mới nhưng bạn trai không trả lời. Đó là thời điểm bạn gái quyết tâm chấm dứt mối quan hệ này. Nhưng sau tết bạn nam lại đòi tìm gặp bạn nữ, bạn nữ từ chối, và nói rõ mqh đã chấm dứt. Bạn nam nhiều lần đến nhà nhưng không được bạn nữ cho vào. Sau đó bạn nữ đã có khoảng 4 tháng vật vả đau lòng, giờ thì mọi chuyện đã qua, bạn nữ cũng đã vui vẻ với cuộc sống hiện tại. Cách đây khoảng 2 tháng, bạn nữ kể với mình bạn nam cũng đã có ngy, mà vấn đề là ngy của bạn nam chính là bạn đồng nghiệp nữ mà khi 2 người còn quen nhau, bạn nam rất ghét ngày nào cũng kể không tốt về bạn nữ đó. Bạn nữ bảo mình là bạn nam có ngy thì mừng nhưng sao lại chọn một người như thế, giống như chỉ quen cho có, bạn nữ rất thất vọng về bạn nam.
Mỗi mối quan hệ đều có những vấn đề của nó, đôi khi không phải chuyện ai đúng ai sai, có hợp nhau hay không mà chính là chúng ta phải xem rằng: cái mà chúng ta có thể chấp nhận và không thể chấp nhận. Mình nghĩ ngoại hình khá quan trọng nhất là trong giai đoạn đầu,nhưng sau đó thì phải xem 2 người có chấp nhận được những góc khuất của nhau hay không. Chúng ta không cần rầm rộ cho thế giới biết về tình yêu của chúng ta, mà chúng ta nên quan tâm chúng ta đã hiểu biết về thế giới tình yêu của nhau chưa.
Rảnh rỗi quá viết linh tinh. Cảm ơn mọi người đã đọc. Chúc mọi người có kỳ nghĩ lễ vui 😘
15 notes
·
View notes
Text
Mùng 1 Tết Giáp Thìn…
Em để lại đây 1 tin nhắn, Anh đừng đọc vội, đọc mấy nỗi buồn vào ngày Mùng 1 mọi người đều nói là không mai, Anh hãy đọc khi nào mà Anh cảm thấy nổi buồn không còn là vận xui nữa í, vì em sẽ chỉ nhắn câu này nữa thôi, ko nhắn thêm nên không gấp gáp.
.
.
.
.
.
.
.
Thật ra em tự hỏi là đến bao lâu, em phải im lặng hay thể hiện như thế nào để Anh có thể cảm giác được nổi buồn phía em.
Vừa bước sang năm mới, em đã khóc, chúng mình xa nhau, em nhiều lần nhắc Anh video call em khi Anh thấy nhớ em, vì em muốn nhìn thấy Anh, muốn nói vài câu quan tâm, chúng mình xa nhau không thể cùng xem pháo bông, em đã vô cùng mong đợi Anh sẽ gọi em, cùng xem qua điện thoại, cùng đón giây phút đầu tiên của năm mới với nhau, em nhìn màn hình đt và khóc, thậm chí đã lần nữa nt hỏi Anh có video call em không? Em vẫn không nhận được hồi âm. Em không biết thật ra việc video call có gì khó khăn đến thế, em đứng trên sân thượng, vừa khóc vừa xem pháo bông. Em thật sự rất tủi thân, thay vì đi xem pháo bông vs bạn bè, em chọn ở nhà xem cùng Anh... nhưng cuối cùng Anh nhìn xem em và 1 người độc thân có khác gì nhau trong giây phút ấy không? Em không thể bắt Anh quan tâm em nhiều hơn vì thật tế sự quan tâm của Anh dành cho em chỉ đến mức độ này, muốn hơn chính là miễn cưỡng.
Em biết Anh và em khác nhau, Anh mạnh mẽ và tự chủ, còn em thì mềm yếu, khi yêu Anh em đã chọn yêu hết lòng, em biết không công bằng nhưng em đã hy vọng và mong muốn nhiều hơn ở mối quan hệ này. Em mong khi em đau lòng, em khóc người ta sẽ nhận ra và vỗ về, em mong em là sự ưu tiên, làm gì người ta cũng nghĩ cho cảm nhận của em trước, em mong cả 2 yêu nhau bằng cả tấm lòng, không khoảng cách, không dè chừng, em mong mối quan hệ của cả 2 sẽ là kiểu mqh mà không có nhau thì cuộc đời vẫn tiếp diễn nhưng không còn gì vui vẻ nữa.
Hôm nay là 34 ngày chúng ta quen nhau, số ngày này so với các mqh bt thì quá ít, quá ít để cả 2 có thể thấu hiểu hay thay đổi vì nhau. Nhưng có những việc ban đầu không có, thì khả năng cao về sau cũng thế, em không chịu được cảnh 1 mình buồn, 1 mình trãi qua, 1 mình tủi thân, 1 mình khóc. Em không chịu được đối phương vẫn bình thản, đối phương không đặt tâm vào mình, đối phương cho rằng bạn gái mình 1 mình vẫn ổn, bạn gái mình nữa ngày/ 1-2 ngày không nt vẫn bình thường, bạn gái mình đang nc vui vẻ thì tìm cách dừng lại cuộc trò chuyện là bình thường.
Anh Nghĩa, em đã mong sau khi ngủ dậy, sau khi ngồi coi 20 tập phim em có thể calm down và xem như chẳng có vấn đề gì cả.
Em cũng không muốn viết những đoạn tin dài ntn, người viết mệt, người đọc em nghĩ cũng sẽ mệt… mỏi.
Em không thể tiếp tục dạy Anh cách yêu em, em không muốn tự lừa dối bản thân rằng chỉ là Anh chưa hiểu em chứ Anh thật lòng yêu em. Em cũng không muốn làm Anh hay em thêm buồn, chúng ta chỉ là không hợp nhau. Hiện tại thấy Anh vui vẻ, tâm an em cũng hài lòng rồi. Em không muốn Anh giống em lao vào 1 mối tình rồi tự buồn, tự vui, tự an ủi, tự trấn an mình.
Hãy để bọn mình chỉ nhớ về nhau đến giây phút trước giao thừa, mọi thứ vẫn đang êm đềm và nhẹ nhàng. Hãy chỉ ghi nhớ hình bóng 1 cô gái nhỏ cặm cụi viết thư, 1 cô gái luôn mỉm cười khi nhìn thấy Anh và cười khi nghĩ đến Anh. Hãy để mọi thứ dừng lại ở năm cũ.
Em nhận ra em chỉ là 1 em bé nhỏ, cần chở che và bao bọc, người yêu em chắc sẽ phải mệt lắm khi yêu thương em.
Em không cố chấp nữa, em trả lại Anh cuộc sống ban đầu, trả lại Anh sự tự do, độc lập Anh vốn có. Hãy thông cảm cho em vì em không có đủ sức chịu đựng và vì em cũng luôn luôn luôn tin rằng chúng ta, Anh - em hay bất kì ai ngoài kia… xứng đáng có được hạnh phúc, không giả vờ, không tạm bợ, không hời hợt.
From deep down my heart,
Before 2024: Em yêu Anh.
After 2024: Em vẫn ổn và thật lòng mong Anh hạnh phúc.
0 notes
Note
E với a quen nhau qua lời giới thiệu của một người chú là họ hàng bên anh. Sau đó quyết định tiến đến đám cưới vì anh đã quá tuổi kết hôn nhưng em thì mới 22 tuổi. Nhà e cũng đủ sống chứ không dư dả nên chú của anh có ngỏ lời sẽ phụ đám cưới một chút ít. Vì nhà e từ xa chuyển về đây sinh sống nên lúc mới tính chuyện đám cưới thì mẹ mới nói chắc được 3 bàn nhưng lúc viết cụ thể ra thì được 13 bàn ạ. Gần ngày cưới 3 tuần thì e mới thấy có những chuyện kì lạ lắm. Anh tính toán với nhà e từng đồng chị ạ. Anh rất thân với e gái của anh, làm chuyện gì cũng nt hay bàn với e gái ảnh. E vô tình đọc đc mấy dòng tin nhắn anh ấy nhắn với e gái là "T cưới nó về xong là hết, t k có nghĩa vụ gì lo cho bên nhà nó hết, t cưới nó chứ k cưới mẹ nó hay gia đình nó". Và thêm phần có lần anh ấy nói với a họ là nhà e đã lên tới 13 bàn, vậy là a họ lại buông câu " Mời mấy người không thân ngta k đi thì ăn cho hết ". Mấy ngày nay e cứ bị những suy nghĩ đó ám ảnh. Giờ chỉ còn 2 tuần nữa là tụi e cưới. E thật sự không muốn đám cưới nữa chị ơi nhưng đã chuẩn bị gần xong hết rồi ạ. Chị làm ơn cho e lời khuyên với ạ. E cảm ơn chị, chúc chị một ngày tốt lành.
Xin lỗi vì e đã hỏi ý kiến ở 2 nơi ạ vì e thật sự rất gấp và lạc lối k biết phải làm thế nào. E chỉ muốn có đc lời khuyên sớm nhất có thể thôi ạ. E cảm ơn.
Cảm giác là em với chồng sắp cưới tìm hiểu chưa lâu nhỉ? Dường như em không có tình cảm sâu đậm với người này và cũng không hiểu mấy về tính cách hay gia đình của anh ta. Nếu chuyện đúng như những gì chị nghĩ thì lời khuyên của chị là không có cưới xin gì nữa nha, có chuẩn bị gần xong thì cũng mặc kệ.
Với lại bây giờ nó đã tính toán từng đồng từng hào với em rồi, sau này cơm áo gạo tiền - con cái thì sao? Đã vậy em còn nhỏ nên phải phụ thuộc kinh tế vào nó, thảm họa thật sự luôn đấy. Hôn nhân không phải là trả bài, phải tìm hiểu thật kỹ, không tạm bợ vội vã được.
Nghĩ đơn giản thôi, không muốn thì không cưới. Đừng sợ bị nói ra nói vào, mấy thành phần bà tám ấy, họ có lấy chồng hộ em không? Sau này cơm chẳng lành canh chẳng ngọt thì ai khổ, em khổ chứ họ chả ảnh hưởng gì.
19 notes
·
View notes
Text
Bài viết này sẽ đc ẩn vào ngày mai…
Tôi luôn hối hận giá như bản thân có thể tốt hơn, có thể tài giỏi hơn, có thể thông minh hơn,.. để tôi không trở thành cái gai, thành đứa con làm cho mẹ cảm thấy mất mặc, nhục nhã và thấy quê như bây giờ. Mất mặc vì tôi không tài giỏi đc như con người ta, nhục nhã vì con của dì nhỏ tuổi hơn tôi mà đã học tới thạc sĩ còn tôi vẫn đang ngụp lặn với cái ielts 6.0, con người A,B,C,D…., quê với tất cả mọi người vì tôi là một đứa quá đổi tầm thường so với những kỳ vọng lớn lao mà mẹ đã mong đợi.
-Đối với mẹ, có một công việc ỗn định, lấy được một người chồng tốt, gặp được gia đình chồng yêu thương và quan tâm tôi như con gái, mỗi ngày tôi đều cười nói vui vẻ hạnh phúc. Những thứ đó mẹ đều không cần.
-Chị tôi lấy bằng tiến sĩ ở Úc năm 27 tuổi(khi đó tôi 18). Bây giờ tôi 26 tuổi, chỉ là một đứa bình thường đi làm cv bình thường. Bằng ĐH tôi còn lấy trầy trật nói gì đến thạc sĩ hay tiến sĩ, cũng không có bất cứ thành tựu hay hào quang nào mà mẹ mong chờ cả. Chỉ có đứa con gái 26 tuổi, nặng 46kg, mắc rất nhiều sai làm và thiếu sót ở quá khứ. Đã n lần muốn kết thúc cuộc đời mình vậy mà đến tận bây giờ, đứa con gái đó vẫn đang cố gắng mỗi ngày, tại s mẹ không thấy vậy mẹ ơi?
Con chưa hề ngừng nổ lực dù biết mình không bằng ai, nhưng ít nhất con chưa bao giờ có ý định từ bỏ. Chỉ mong có ngày mẹ lại muốn nếu có kiếp sau, con lại là con gái của mẹ, có ngày mà con không còn thấy sợ khi về gần đến nhà nữa, có ngày mà đi làm về ghé mẹ vui vẻ mà trong lòng không bộn bề như bây giờ. Nhưng mong mẹ hãy hiểu rằng, con vẫn luôn ngay đây, và con gái của mẹ dù có cố như thế nào thỳ một sải tay cũng không thể ôm hết bầu trời. Có rất nhìu thứ mẹ mong muốn con thật sự không có khả năng làm được. Mẹ hãy hiểu cho con, thứ con muốn bây giờ, chỉ đơn giản là bình yên và vui vẻ sẽ đến với từng thành viên trong gia đình mình.
-Em chưa bao giờ, chưa bao giờ ghét hay ganh tị với chị 2, mặc dù 1 2 năm chị mới về một lần nhưng 2 chị em rất hay nc nt. Nhưng lâu dần, mẹ làm e cảm thấy sợ, sợ khi đối diện với chị, sợ nc với chị vì khi đó e sẽ thấy rõ mình là đứa kém cỏi như thế nào. Dù học không giỏi như 2 nhưng cũng đâu có đến mức không ra gì để mẹ phải xấu hổ vì em đến như vậy. Xin lỗi chị vì đã không thể làm tròn phần của chị ngược lại còn để nghiêm trọng hơn. CHÚC CHỊ 2 CỦA EM SINH NHẬT VUI VẺ, luôn hạnh phúc và vui vẻ chị nha. Đừng gọi hay nt, em cũng không biết nói gì. Nha chị.
Ngày hôm nay như vỡ tung, chỉ ngày hôm nay thôi, mình ko là người mà mn biết đến nữa, phía sau những tấm hình post lên fb, khuôn mặt vui vẻ luôn năng lượng vì cv, đây là tất cả những gì mình trải qua mỗi ngày, chỉ hôm nay thôi, mình bỏ cuộc.
-Chị tôi lấy bằng tiến sĩ ở Úc năm 27 tuổi(khi đó tôi 18). Bây giờ tôi 26 tuổi, chỉ là một đứa bình thường đi làm cv bình thường. Bằng ĐH tôi còn lấy trầy trật nói gì đến thạc sĩ hay tiến sĩ, cũng không có bất cứ thành tựu hay hào quang nào mà mẹ mong chờ cả. Chỉ có đứa con gái 26 tuổi, nặng 46kg, mắc rất nhiều sai làm và thiếu sót ở quá khứ. Đã n lần muốn kết thúc cuộc đời mình vậy mà đến tận bây giờ, đứa con gái đó vẫn đang cố gắng mỗi ngày, tại s mẹ không thấy vậy mẹ ơi?
Con chưa hề ngừng nổ lực dù biết mình không bằng ai, nhưng ít nhất con chưa bao giờ có ý định từ bỏ. Chỉ mong có ngày mẹ lại muốn nếu có kiếp sau, con lại là con gái của mẹ, có ngày mà con không còn thấy sợ khi về gần đến nhà nữa, có ngày mà đi làm về ghé mẹ vui vẻ mà trong lòng không bộn bề như bây giờ. Nhưng mong mẹ hãy hiểu rằng, con vẫn luôn ngay đây, và con gái của mẹ dù có cố như thế nào thỳ một sải tay cũng không thể ôm hết bầu trời. Có rất nhìu thứ mẹ mong muốn con thật sự không có khả năng làm được. Mẹ hãy hiểu cho con, thứ con muốn bây giờ, chỉ đơn giản là bình yên và vui vẻ sẽ đến với từng thành viên trong gia đình mình.
-Em chưa bao giờ, chưa bao giờ ghét hay ganh tị với chị 2, mặc dù 1 2 năm chị mới về một lần nhưng 2 chị em rất hay nc nt. Nhưng lâu dần, mẹ làm e cảm thấy sợ, sợ khi đối diện với chị, sợ nc với chị vì khi đó e sẽ thấy rõ mình là đứa kém cỏi như thế nào. Dù học không giỏi như 2 nhưng cũng đâu có đến mức không ra gì để mẹ phải xấu hổ vì em đến như vậy. Xin lỗi chị vì đã không thể làm tròn phần của chị ngược lại còn để nghiêm trọng hơn. CHÚC CHỊ 2 CỦA EM SINH NHẬT VUI VẺ, luôn hạnh phúc và vui vẻ chị nha. Đừng gọi hay nt, em cũng không biết nói gì. Nha chị.
Ngày hôm nay như vỡ tung, chỉ ngày hôm nay thôi, mình ko là người mà mn biết đến nữa, phía sau những tấm hình post lên fb, khuôn mặt vui vẻ luôn năng lượng vì cv, đây là tất cả những gì mình trải qua mỗi ngày, chỉ hôm nay thôi, mình bỏ cuộc.
2 notes
·
View notes