#nghiện thật rồi huhu
Explore tagged Tumblr posts
Text
Baby I'm sun of flower, so many different kinds But only you are flower in my eyes.
Hướng Dương - Changg
#danganronpa#danganronpa trigger happy havoc#danganronpa kiyotaka#kiyotaka ishimaru#danganronpa mondo#mondo owada#ishimondo#another fav song of mine so i decided to draw them again#nghiện thật rồi huhu
149 notes
·
View notes
Text
Headcannon (2)
Headcannon (I’m sorry I’m thirsty af)
Điều gì khiến họ gọi ��iện cho m?
Mentioned: Denji (CSM), Aki (CSM), Power (CSM), Alhaitham (GI), Thoma (GI), Toji (JJK)
Denji (CSM)
– m sẽ không biết là hắn ngơ ngáo thật hay chỉ nói với m vậy thoi đâu lol
– thường là do hắn ngẩn ngơ chỗ danh bạ của m xong lỡ táy máy tay chân ấn nhầm vô nút gọi
– quạt cứng của việc gặp mặt trực tiếp hoặc ít nhất là gọi nhau vì có quá nhiều ý nghĩ chạy loăng quăng trong đầu và hắn không muốn bó buộc chúng nó trong mấy cái tin nhắn (m dạy hắn text suốt mà chả thấy hắn text thì cũng nên thông củm)
– nếu hắn gọi m lúc m đang bận thì hãy đợi đó vì khi m xong việc m sẽ thấy combo hủy diệt 1000 cuộc gọi bị nhỡ + 1000 cái tin nhắn sai chính tả
“denji (124): ALO
denji (124): DDDANG ĐAAU VVẬY
denji (124): TRẢLOIWF TUI COI”
– chắc chắn nên kiếm chỗ nào ít người vì hắn sẽ gào dô điện thoại ngay khi m gọi lại
– đừng trách thằng bé
– hãy mời thằng bé một bữa ăn ngon và viết thời gian biểu của m ra để thằng bé chắc rằng m sẽ ổn
– sweet note: ôm m khi xin lỗi vì đã lo lắng thái quá
– luôn sợ sẽ phiền m nhma cai nghiện hỏng có nổi
Aki (CSM)
– chắc chắn sẽ chỉ gọi trong những trường hợp quan trọng
– thường là v
– t sẽ k giải thích tại sao 12h đêm lúc m đang chill trên giường thì thấy cái điện thoại rung như vật lí trị liệu đâu
– danh bạ sẽ lưu tên m
– hắn thích nhìn tên m như vậy thoi
– chúng m sẽ nghe nhau thở cho đến khi cả hai ngủ thiếp đi
– tháng đầu tiền thuê bao khiến hắn hơi chầm kẽm
– làm ơn hãy nhớ lắp wifi hoặc mua gói cước
Power (CSM)
– con meowy nó ngồi đè lên điện thoại đó
– thi thoảng thì Power gọi đến thật chỉ để hỏi m là làm cách nào để vất hết đống rau củ đi mà Aki không thấy
– t biết m sẽ trả lời là hãy tọng hết dô miệng ròi đợi Aki đi khuất thì nhả ra
– vì Aki kêu m trả lời vậy
– cuối cùng cũng ăn thoi nhma m phải giữ máy nhé
– hỏi m làm sao để dội nước bồn cồu
– nếu nghe thấy tiếng nước như thể m đang chìm trong nước thì hahahaha
Alhaitham (GI)
– gọi hỏi coi khi nào m mới chịu trả cuốn sách m mượn từ 2 tiếng trước từ thư viện của hắn
– đừng dại nói m chưa đọc xong trời ơi trời ơi t thử ròi kết cục thảm khốc lắm
– “tận 2 tiếng rồi mà vẫn chưa đọc xong ư?”
– “huh”
– thôi đừng có khóc
– đôi khi hắn sẽ gọi vì tìm thấy rượu ngon và Kaveh thì đang không ở gần/hai tên mới cãi nhau xong
– :cough: second choice :cough:
– nếu m giận hờn gì thì cũng có khi hắn sẽ gọi đó
– có khi = hầu hết
– typical Asian parent type
– “Có đi uống không hay lại ru rú trong nhà?”
Thoma (GI)
– video call trong lúc làm việc nhà
– thích nhắn tin hơn là gọi nếu biết rằng m đang làm việc
– rất nhiều hình shibe
– ý t là có cả mặt hắn nữa huhu cái đồ đáng yêu này
– hắn không thích làm phiền m nhưng mà làm shao đây khi mà những thứ hắn biết chắc m sẽ iu vl iu lúc nhìn thấy cứ xuất hiện xung quanh hắn chứ haiya
Toji (JJK)
– hỏi coi m có đem tiền không cho mượn đi ăn
– mượn
– haha
– sẽ “đành” phải đi ăn với m nếu m chỉ đem thẻ thoi
– mặc dù hắn có tài khoản ngân hàng và m có thể chuyển tiền cho hắn ngay khi đang gọi
– đừng sợ nếu 3h sáng hắn có gọi và hỏi mấy câu kiểu đi ăn sáng ko vì giờ đó hắn mới xong việc
– huh
– đừng hỏi t là việc j chứ, đi hỏi hắn kìa bish
#aki x reader#denji x reader#power x reader#alhaitham x reader#thoma x reader#toji x reader#platonic relationships
17 notes
·
View notes
Text
BUỒI ĐEO DÂY CHUYỀN BẠC Vũ không biết tên hắn ta.
Vũ chỉ nhớ là nó và hắn đã đã địt nhau, đập đá chung nhiều lần, mê man, nhễ nhại, thề non hẹn biển - nhưng Vũ chẳng thể nhớ nổi tên hắn.
Có lẽ là do nó vội vã ngửa lồn, còn hắn chỉ vội vãng xuất tinh. Có lẽ đến với nhau bằng làn khói trắng, nên tình cảm nó cũng bạc như vôi, chẳng thể mong chờ gì nhiều hơn được. Nhiều lúc nó nghĩ rồi sau này, tới thời khắc cuối cùng của đời người - Ai sẽ là người còn nhớ tên nhau?. Dù đã từng đầu ấp tay gối với nhau dìu nhau đi qua cả 1 thời non dại. **** Vũ gọi gã ta là Buồi ��eo dây chuyền bạc, vì Vũ chẳng ấn tượng mặt gã, chẳng nhớ tên gã, chỉ nhớ lần ấy, buồi gã hít đá qua nhiều, không lên được, nó tháo sợi dây chuyền trói chặt buồi gã lại thay cockring để gã cứng lên thoả mãn cái lồn đã một đêm banh rộng vì khói đá. Nghĩ cũng thật buồn cười cái giống nghiện ngập! Tên tuổi, hình dánh đối phương ngủ dậy một giấc đã quên, nhưng buồi dái thì nhớ mãi! ***** Hấp tấp nhún lút cán trên con cặc dài thuột, sớm đã thâm đen vì bị trói bởi sợi dây chuyền đang căng cứng đét lên vì ứ máu của gã, Vũ nhẹ búng thêm một khói rồi nhả ra đầy thoả mãn. Mồ hô từ trán nó nhễu xuống hai đầu vú, chảy ròng ròng trên bụng và cuối cùng chảy xuống mép lồn sưng mọng đang nhún mạnh bạo trên con cặc tím tái kia , nhóp nhép, phành phạch!
Gã rên rĩ trong dục cảm nhìn nó như một con điếm nát đang tự do nhún nhảy trên buồi mình, lim dim, dã búng thêm 1 khói và kéo cái mông nhấp nhô kia về phía miệng gã. Lỗ lồn con điếm đang lấp đầy cặc, phút chốc bị kéo ra, chới với, nở ra như một đoá hoa hồng. - Puffffxxxx.... Gã bơm thẳng làn khói đá vào sâu trong lồn con bot, bịt chặt lại và nhanh trí ấn ngay đầu buồi gã vào lỗ lồn như ống khói ấy rồi rút ra. Một làn khói mỏng tang, từ trong lỗ lồn con đĩ bay ra như khói đoàn tàu hoả. - Á ấ á, thôi chế mẹ em rồi anh ơi, huhu...nứng lồn em phát điên rồi anh, em dính nhún buồi anh rồi em không dừng lại được...Hu hu, lồn em tê quá không còn thấy gì nữa... Vũ rên rỉ, nhắm tịt mắt trong khi gã vẫn cười và nâng mông nó lên rồi dập xuống buồi gã đều như máy khâu. _ Chơi phải dâm thế mới sướng em ơi... **** Vũ chẳng nhớ là đã bao nhiêu tư thế, đứng nhồi, quỳ, nằm, rồi buồi của gã thực sự như ma quỷ, lúc chọc vào họng nó còn chưa kịp cảm giác, đã thấy lỗ đít lại căng phồng lên, nóng giấy, bẹp bẹp. Gã thật cao quý và dũng mãnh với con cu thẳng tắp, đeo dây chuyền bạc lấp lánh! Như một vị vua! Còn con đĩ đang quỳ rạp dưới chân, hai tay tự banh mông, banh lồn, há miệng đồng thời ra đón trừng cú dập của gã. Họng và Lồn, nhiều khi phạm trù cũng chỉ là 1. Với những con điếm như con Vũ, Mồm là lồn, và lồn là mồm, chẳng mấy khác biệt! Hắn chỉ việc chơi thôi!. **** 7 tiếng đồng hồ trôi qua, Gã thấy nóng quá, cần xả ít nước lại cho đỡ bê quá. Thằng Vũ điễm thì bê quá rồi, nó đang nằm giường và sục cặ. Hắn đánh răng. Tắm gội. Thơm tho. Chợt hắn quên khăn tắm nên mở của nhà tắm, gọi Vũ lấy dùm cái khăn, nhưng Bông hắn thấy con đĩ kia đang cầm cái điều khiển tivi nhét vào lồn và đang thủ dâm bằng cái rì mote!!!! Ôi bố con đĩ dâm! Nứng lồn quá à! Hắn đi ra, cầm cái khăn lau mặt, thì chợt nhận ra mình đang cầm cả tuýp PS kem đánh răng. Hắn nhìn cái lồn đĩ của con đĩ kia đang há hoá, nuốt trọn nhịp nhàng cái remote là biết con kia nó phê tới nóc rồi. Chợt một ý nghĩ nhanh qua đầu hắn, tay hắn mở nắp tuýp kem đánh răng. **** Vũ chết rồi, sướng chết nó rồi! Hắn dùng kem đánh răng làm gel địt vào lồn nó, làm lồn nó tê và bê há ra, không còn nhíu được, hay khép vào được! Hay nó sướng quá, rơi mất lỗ đít nhie? Chắng r biết nữa! Tận hưởng đi đã. Tiếng rên và tiếng dập nhọp nhẹp đến cuối giò chiều. Thi thoảng có tiếng tru tréo. nghe rất giống chó kêu. **** Khi Vũ tỉnh lại thì trời đã tối đen. Lồn nó bỏng rát, sưng lên và be bét nước nhờn, gel, và bọt kem đánh răng. Môi nó khô qua, nó rên và kêu to quá, sớm đã tắt tiếng rồi. Run run với lấy chai nước ngọt, nó tu một ngụm và xác cái lồn đầy thương tích vào nhà tắm. Thì nó nhìn thấy trên bàn, hắn đã để lại sợi dây chuyên bạc gói trên tờ giấy nhỏ nhỏ " Anh có chút việc về trước, tiền phòng anh trả rồi nhé".
*** Nhìn sợi dây chuyên trên bàn, Vũ bất giác mỉm cười, - Ừ , một kỉ niệm đẹp! Hẹn gặp lại anh - Anh buồi đeo dây chuyền bạc! - END _ #nguoihattinhca94
33 notes
·
View notes
Text
[Fact về tôi.]
Nói trước là nó cũng khá nhiều đấy =))) 1. Tôi không rõ về bản thân mình. Nếu cậu đột ngột hỏi tôi sẽ đơ ra và không biết trả lời như nào. 2. Tôi không quan tâm quá nhiều về những thứ xung quanh. Nhưng không có nghĩa là tôi vô tâm nhé T_T. 3. Không ngại nói chuyện, bắt chuyện lắm nhưng nếu cậu hững hờ đáp lại thì tôi cũng chẳng biết tiếp lời như nào. 4. Tôi không thích nước, cả đi tắm tôi cũng thấy không thích nhưng tôi không thể ở dơ quá lâu nên vào mùa đông cách 1 ngày tôi tắm 1 lần. 5. Tôi không thích đi bơi dù là hồ hay biển. 6. Tôi sợ lạnh và chịu lạnh rất kém. 7. Mỗi lần bị cảm tôi sẽ buồn ngủ như thức trắng 3 4 hôm liền. Ngủ dậy là hết cảm. 8. Da tôi là da khô. Mặc dù cấp ẩm đầy đủ nó vẫn khô. 9. Tôi bị dị ứng thời tiết. 10. Tôi bị viêm xoang mãn tính. Mỗi khi trở trời tôi rất dễ phát bệnh. Mà mỗi lần bệnh thì tôi phải nốc 2 viên giảm đau. 11. Tôi luôn sợ nếu một ngày tôi nhờn thuốc giảm đau thì tôi sẽ chết vì cơn đau đầu do viêm xoang gây ra. 12. Tôi ghét uống thuốc nhất là mấy viên con nhộng, viên dầu cá. Dù biết là phí nhưng lúc nào tôi cũng lén lén vứt bớt thuốc. 13. Tôi rất hay quên. Nhưng chẳng bao giờ tôi chịu note lại cho đàng hoàng. 14. Lười. Giờ thì đỡ rồi nhưng trước thì lười khủng khiếp. Nếu không phải cơ thể có mode tự thở thì tôi cũng chết lâu rồi. 15. Sợ sứa. 16. SỢ NHỆN. (Do sợ ói luôn nên in hoa.) 17. Sợ những thứ tôi không thể thấy rõ, thấy bao quát. Chẳng hạn như: bóng tối,... 18. Thích tâm linh, huyền học. 19. Thích trinh thám, bí ẩn và những thứ về tội phạm và sự biến thái. 20. Sợ ma. Thật sự sợ ma vcl. Tôi thường tự tưởng tượng ra con ma rồi sợ đến thức tới sáng. 21. Tôi bị ám ảnh bởi con Momo(?), tôi nhớ là nó gọi như thế, không biết có phải hay không, tôi cũng không dám tra lại vì tôi cần ngủ cho ngày mai tươi sáng. Và con Jack the Ripper hay gì đó mà cái mặt trắng bóc, tựa tựa như con Momo nhưng mập hơn. 22. Sợ GIÁN. Tôi từng ra phòng khách ngủ vì mơ thấy ả gián bò vào phòng. 23. Tôi thích vẽ. Nhưng tôi chỉ vẽ được đầu, thân dưới không biết vẽ. 24. Tôi ổn với mối quan hệ không tên. Chỉ cần cậu cho tôi đủ sự an toàn và làm tôi cảm thấy đáng để tiếp tục. 25. Tôi luôn tìm cách né tránh sự toxic và tiêu cực, chúng làm tôi khó chịu. 26. Tôi không biết mình cách gì để vượt qua những thứ bla bla lùm xùm lùm xùm. Không có biện pháp cụ thể, mọi thứ cứ thế tác động và tôi tự tỉnh ngộ dần. 27. Tôi luôn cầu sự cân bằng trong một mối quan hệ. 28. Tôi hay bị quên ngang mình định làm gì, như lúc này nè. T_T 29. Tôi luôn có những đoạn kí ức không rõ là thực hay mơ. 30. Tôi là một Nhân Mã. 31. Tôi thích sự ổn định và lâu dài, bao gồm tình yêu và công việc. Nếu đột ngột thay đổi, tôi sẽ "hụt" trước khi ổn định lại lần nữa. 32. Tôi hợp với nhưng người lớn tuổi, hoặc những người có kinh nghiệm hơn. 33. Tôi rất nhạy cảm với cách cư xử của người xung quanh. 34. Tôi rất hay né tránh những thứ phiền phức và những thứ có thể dẫn đến phiền phức. Nhưng nếu cần thiết thì tôi không ngại phiền phức mà tiếp cậu. 35. Tôi luôn muốn có một nhóm bạn chơi thân, nhưng chưa bao giờ có nổi. Tìm bạn thật khó. 36. Tôi yêu thích những thứ thanh lịch, trầm lắng và tinh tế. 37. Tôi thích bánh ngọt và socola. 38. Tôi thích background OC bình thường hoặc ngọt ngào một chút. 39. Tôi là một sinh vật bám người yêu hoặc partner. 40. Tôi bị nghiện ôm và hôn. Những nụ hôn sâu, dù chỉ một chút, có thể kích thích tôi gần như là ngay lập tức. 41. Hay bị typo (type lỗi). 40. Tôi khá thân thiện, dễ gần, dễ bắt chuyện, nhưng không dễ thân. 41. Tôi sẽ bực nếu tôi nói cái gì cũng bị bác bỏ. 42. Tôi là người ăn mềm không ăn cứng. Nếu tôi đang cọc và lỡ "chém thớt" thì xin hãy để tôi bình tĩnh và tôi sẽ tự đi xin lỗi. 43. Tôi thích xưng em - chú, vì tôi thích cảm giác được che chở. 44. Tôi là kiểu người có thể đi bar uống rượu, cũng có thể ngồi xuống thưởng trà đạo. 45. Tôi rất chiều người mà tôi thích. 46. Tôi có thể thể hiện những mặt không ai biết với cậu, nhưng xin đừng đem nó đi khoe khoang, rất vô duyên. 47. Tôi là Heterosexual. 48. Bộ phim duy nhất làm tôi khóc là
"Last Christmas". 49. Tôi có thể học hỏi khá nhanh. Chỉ cần cậu chỉ dẫn dễ hiểu một tí, và thực hành luôn làm tôi tiếp thu nhanh hơn. 50. Tôi thích nghe nhạc Nhật, Pháp, US-UK. 51. Từng có người cưng tôi như sinh mệnh. Đến giờ tôi vẫn biết ơn người ấy vì cho tôi biết rằng thật ra trong tình yêu tôi lại có thể được trân trọng đến thế. 52. Tôi là một tâm hồn hoài cổ. Tôi thích những bài nhạc từ 70s, 80s, 90s, Blues, Jazz. 53. Tôi không đặc biệt thích màu nào. Nếu có, đó có thể là màu xanh lá hoặc vàng. 54. Tôi thường rep tin nhắn khá nhanh, trừ khi tôi lười. 55. Tôi đã tự cắt tóc mình trong thời gian nghỉ dịch và mẹ tôi chê tôi quá trời T_T. Tôi thấy nó ngầu mà huhu. 56. Tôi không thích nước ngọt. 57. Đôi lúc tôi vẫn tìm mấy thứ mình không thích để ăn, uống chỉ để xác nhận là mình vẫn không thích nó nổi. 58. Đến giờ tôi vẫn nhớ những thứ bày bán trong kho(?) thực phẩm và hàng hóa chà bá lửa mà tôi mơ thấy. Khó hiểu?? 59. Có một kiểu giấc mơ lâu lâu sẽ xuất hiện, mỗi lần đều làm tôi khóc vì sợ. 60. Tôi luôn không hiểu tại sao lúc xưa tôi có thể kể về quá khứ của mình dài dòng như thế. Bây giờ kể lại chỉ gói gọn trong 2 từ. 61. Đừng hỏi tôi thông tin cá nhân, trừ khi cậu đủ thân thiết. 62. Tôi từng có tới 62 bài thơ, văn ở trong Draft. Nhưng dở quá nên không đăng và xóa đi. 63. Tôi không thường lụy. Tôi chỉ buồn tình tầm 1 - 2 tuần và lụy nhất cũng chỉ kéo dài 2 tháng và không ai biết tôi lụy kể cả người đó. 64. Tôi rất dễ bị ảnh hưởng cách nói chuyện của một ai đó nếu tôi thấy nó hay ho. Điển hình là cái sự viết hoa đầu dòng và đống dấu câu này =)). Tôi học theo chứ trước đây tôi chả thèm để ý. 65. Khi call với tôi, cậu sẽ chỉ nghe giọng Bắc là nhiều (cái này cũng là tôi học theo). 66. Nếu ăn quá nhiều đường tôi sẽ bị tăng động trong ít nhất 1 tiếng. 67. Huyết áp thấp, đã thế còn tụt lên tụt xuống T_T 68. Tới hôm qua tôi mới biết Thụy Điển và Thụy Sĩ là hai nước khác nhau. =)) 69. Tôi không thích hoa tươi. Nếu tặng, hãy tặng tôi hoa khô hoặc được ép lại. 70. Nếu đây là một vũ trụ dom/sub, 90% tôi là sub. 71. Tôi là bot, và chưa từng có ước nguyện lên top. 72. Thứ duy nhất có cồn tôi uống được khi không lạnh là rượu vang, còn bia thì không lạnh là tôi không uống nổi tới 2 lon. 73. Tôi chưa bao giờ say đến mất ý thức =)) Tôi luôn biết dừng đúng lúc. 74. Lúc có cồn tôi sẽ trở thành tâm điểm vì phá vl =)))))) 75. Nếu thiếu món tráng miệng tôi sẽ buồn mồm và khó chịu. 76. Khi nghiêm túc tôi sẽ kiệm lời. 77. Tôi sẽ bực bội nếu bị làm phiền lúc đang làm việc, bất kể việc gì. 78. Tôi có khiếu về ngoại ngữ. 79. Vì tôi chơi game như con gà nên tôi không chơi cái gì cho lâu nổi =)) 80. Tôi muốn được nhiều người biết đến, nhưng nếu vậy thì tôi không dám đăng mấy thứ nhảm nhí như này nữa =)) 81. Đôi lúc đầu tôi nó lại choáng, bay lắc, lâng lâng. Trước đây thì bị mất, lệch trọng tâm, giờ thì nó upgrade lên luôn rồi. 82. Tôi từng viết H và đa số là NP =))) 83. Tôi rất nhạy cảm với mùi hương nên hầu như trên người tôi sẽ không có mùi gì ngoài mùi sữa tắm. 84. Tôi thích đốt tinh dầu, nến thơm, nhang thơm. Tôi thích mùi hoa nhài, sả, bạch đàn, chanh, bạc hà. Chỉ cần nhẹ nhàng là được. 85. Với một số người tôi không quá quen, tôi sẽ ngại nếu cmt của tôi không được rep =)) 86. Tôi không thích tên thật của mình. 87. Tính viết cái gì quên rồi... À, nóng tính. Không quá dễ cáu nhưng đừng nhây nếu tôi đã nhắc. 88. Thật ra hồi bé tôi không cận, nhưng do thấy đeo kính ngầu ngầu.. và các bạn biết điều gì diễn ra rồi đấy =)))) 89. Tôi thích mối quan hệ toxic một tíiiii, chỉ một tí thôi nhé, nhiều tí là tôi khóc đấy. 90. Có nhiều người ghét tôi vì tôi ghét họ nên tôi khịa họ =)) giờ thì đỡ rồi. 100. Tùy môi trường mà tôi có trở nên hòa đồng hay không. Và lúc nào tôi cũng thử hòa vào một chút trước khi quyết định.
13 notes
·
View notes
Text
23:45 pm
Thiệt tình...sao chưa làm đc cái ji mà đã hết ngày rồi thế nhỉ.
Hnay (hihi) chính thức đc khai máy làm món mì pasta tươi đầu tay. Cũng là lần đầu tiên được ăn em phô mai burrata béo ngậy, núng nính và tròn ủng. Trc h nhìn burrata mình toàn tưởng là poached egg hok đó :))) Nhưng hok, ẻm là kiểu phô mai tươi của Ý đc bọc bởi một lớp màng ngoài dai dai như mozarella. Trộn lên cùng pasta và sốt nấm...awwww, mlem mlem.
Chết dở thật, mình bị nghiện máy móc bếp núc thật rồi. Bảo sao chứ nghèo mãi...hiu hiu...Dù dịch hok đc đi du lịch, hok đc đi ăn hàng quán, hok vi vu bạn bè bú khú. Vậy mà số dư tk feeling like cứ giậm chân tại chỗ thì là vì đây chứ vì đâu. À, haha, hôm qua 2 đứa đang nói chuyện xong bạn ngy phát biểu câu “con đỗ nghèo khỉ” xong mình cười phá lên rằng ôi giồi ôi, ngy tôi cũng nói cái từ này cơ đấy. 3 giây sau mình quay ra hỏi: “Ơ nhg mà chs sao lại gọi là con đỗ nghèo khỉ nhỉ? Nó liên quan ji nhau? Đỗ-nghèo-khỉ?”
Xong đến lượt ngy mình quay ra cười rồi hỏi: Ơ thế hok biết thật à? Đọc ngược lại đi. Con đỗ nghèo khỉ - con đĩ nghèo khổ 😂😂😂
Ơ ơ ơ, công nhận mình quê mùa :)) Trc h vẫn hiểu là nghèo, nhg chẳng bao h nghĩ ra là đọc ngược lại mà toàn nghĩ theo hướng tách từ, rồi kiểu như là từ Hán Việt chẳng hạn. Lol, quê xệ!
Bảo là hnay chưa làm đc cái việc ji là vì chỉ có ngập mặt trong ăn uống ớ. Sáng dậy ăn sáng, làm cốc cafe bánh ngọt. Rồi quay qua nhuộm cho mẹ cái đầu. Trưa đến làm mì ăn (btw mì dai giòn lắm nha, nhg mình vẫn cảm thấy thiếu thiếu ji đó mà chưa nghĩ ra). Chiều muộn thì chuẩn bị đồ nướng thịt, rồi chuẩn bị táo và kiwi để sấy khô. Rồi lọ mọ tới h này.
Chưa kịp nghe tiếp cái video về ăn thô của chị Trong Khu Vườn mà dạo này mình rất thik nghe. Kiểu nghe xong bị shock thông tin á :)) Rồi nghĩ bụng, uầy, sao mình hok biết đến những điều này sớm hơn, huhu. Mình hay dành thời gian buổi sáng 12 min lái xe đến chỗ làm để nghe, hoặc tranh thủ khi rửa bát mình cũng nghe. Nghe xong mình lại kể lại cho ngy mình: Uầy, anh ơi, dnay em đang nghe về cái này hay lắm. Anh có biết không? Loài ng là động vật ăn hoa quả chứ hok phải động vật ăn thịt như mình (or maybe only me) nghĩ đâuuuuu.
Rồi blah bleh bloh 😂 Anh có biết cội nguồn của mọi căn bệnh nhất là inflamation đều xuất phát từ việc cơ thể chúng ta bị mất cân bằng giữa axit và kiềm không? Lí do của việc còn trẻ mà đã rụng nhiều tóc, trầm cảm, dịch cơ thể tăng, móng tay có sọc blah blah blah, tất cả đều là vì mình ăn nhiều thực phẩm chứa protein quá, mà khi nhóm thực phẩm này phân huỷ thì còn lại tro axit, thứ rất có hại cho cơ thể con ng á...blah blah blah.
Ồi, nói chung video nào cũng tầm 30 min nhg Hà nghe say mê lắm. Dnay còn đọc sách về dinh dưỡng :)) Dấu hiệu của tuổi già đó các bác. Và dấu hiệu của việc muốn trở thành một ng phụ nữ của gia đình đó các bác :)) Ý tôi là chăm lo đến sức khoẻ của mọi ng trong gia đình và tạo ra những bữa ăn có giá trị dinh dưỡng, tạo ra nề nếp sinh hoạt lành mạnh á. Chứ ý tôi hok phải là sớm tối chỉ đi dạo trong bếp đâu...hihi
Hiu, đã 00:10 roài. Thôi cố nghe nốt một tí kiến thức bổ ích nữa rồi đi ngủ nào, hok thì tôi lại cảm thấy tôi vô dụng quá :(( Tôi chỉ có 2 ngày cuối tuần thôi chứ hok có đc nghỉ bù 1-5 như các bác ở Vn đâu. Vẫn chưa biết lấy đâu thời gian để xem series mediation và sleep của netflix nữa cơ. Đặt thông báo xong rồi chưa thèm ngó qua luôn 😂
1 note
·
View note
Text
Dạo này mình đang thấy băn khoăn lắm. Buồn thì nhiều mà vui thì ít. Đầu tiên phải nói đến con quỷ Tiktok đã cho mình xem Hot Sauce NCT nhiều quá giờ nghiện mẽ. Thích Renjun dễ sợ má ơi😱, xog thích ngồi coi ship Renjun zới mấy anh khác haha. Vì tuần này buồn nhiều nên coi NCT vào mỗi đêm khiến mình chút zui. Nhưng mà mình vẫn buồn lắm, Gfriend tan rã rồi, nhóm nhạc cả tuổi thơ của tui huhu. Mặc dù không phải là một fan stan nhưng cũng support nhóm từ khi mới debut cơ, mặc dù lúc đầu có hơi chút ghét nhóm :)) haha nghiệp quật. IZ*ONE tan rã rồi giờ đến Gfriend huhu😭. Nhìn Gfriend thế rồi mình nghĩ đến TWICE, cũng sắp đến lúc TWICE sắp hết hợp đồng rồi, không biết nhóm có gia hạn tiếp không. Mình sợ năm nay sẽ là lúc TWICE comeback cuối nên đang băn khoăn không biết nên mua album TASTE OF LOVE của nhóm không? 😢
Sắp thi đại học mà mình không học gì hết trợ chòi oi!! Đã thế còn xem NCT, có khùng không :)). Dạo này mình cũng hay nghĩ đến chuyện sau này. Lớn lên có nên lấy zợ có con báo hiếu bame hay chỉ nên sống cuộc sống của bản thân, sống đúng hạnh phúc với cuộc đời mình. Chắc điều đó bản thân mình ở tương lai sẽ trả lời.😣
Coi mấy anh NCT nhiều quá nên mình muốn đi Hàn vcl. Muốn sau này học tiếng Hàn thật giỏi để qua Hàn học thạc sĩ là phụ, gặp mấy anh chị idol là chính hehe😜 Không biết đi được hay không cứ cho là được đi :)) thì không biết lúc đó đã hết dịch chưa? Còn nhóm nào mình stan mà còn hoạt động không? Huhu 😔
Bữa xem youtube thấy cảnh Chaewon khóc nhìn Hyewon. Vừa khóc vừa hát bài With*One thấy thương dễ sợ. Từ lúc đó mình cũng nghiện bài này luôn. Bài hát nghe đúng lúc chuẩn bị rời cấp 3 nên thấy hay với đồng cảm xúc dễ sợ
Concert cuối nên ai cũng buồn cũng khóc huhu xem mà thương dễ sợ 😢
00:56 Thứ 6 21/5/2021
0 notes
Text
Ngày cuối ở Hà Nội
Thiệt kì lạ là hai ngày cuối ở Hà Nội lại là hai ngày "duyên" nhất. Ngày hôm nay bắt đầu từ lúc 00:00 (vì có ngủ đâu lol), mình quẹt Tinder trong lúc chờ 1 người. Đọc tiếp đi vì sẽ thú vị lắm á =)))
Chuyện là Trúc Cheese đi ngang qua một cái quán bán đồ ăn thức uống tên Lifted ở Hàng Gà, thật ra cũng như bao quán thôi nhưng cái gây chú ý lại là cái bảng hiệu be bé phía dưới: #bestplaceforyourTinderdates (dịch nôm na: chỗ tuyệt nhất cho mấy buổi hẹn Tinder của bồ á). Thật sự phải nói là siêu ấn tượng vì cái câu này, rất là catchy. Với một đứa mê quán xá và thích những thứ lạ lạ bé nhỏ như mình thì thấy nó quá là thú vị =))))
Tấm hình khơi nguồn mọi chuyện :)))
Sẵn đang rảnh vì chờ người ta + tấm hình của quán insprires mình mở Tinder ra quẹt và người đầu tiên hiện ra là anh Tùng Sơn, anh 23 tuổi, bio của anh là “Nghiện thể thao, phê phim và đọc sách” ở dưới có dòng gì đó nữa và "thích nói chuyện với người lạ" (sorry anh Sơn nếu em nhớ nhầm hehe) Mình thấy bio có vẻ thú vị vì giống mình phết :)))) mình cũng thích kết bạn, thích phim, đọc sách, cũng có gọi là thích vận động. Thế là mình quẹt phải :))) Và match ngay từ người đầu tiên, xong mình không quẹt nữa. Mình mới hỏi với Ánh là tao có nên chơi lớn nhắn tin một lần không (vì mình quẹt Tinder mà kbh nhắn tin trước cho ai hết, kiểu đó giờ quẹt cho vui vì có một thời gian muốn quên người iu cũ, cũng muốn nói chuyện chứ không có ý yêu đương gì :)) còn lần này mình muốn thử đi ăn với một người quen trên Tinder ở cái quán đó xem nó như thế nào á) xong Ánh kêu: "okok nhắn đi", vậy là cỡ 1 tiếng sau mình nhắn luôn (mà mình nghĩ nếu mình không nhắn trước thì anh Sơn cũng không nhắn đâu) Nội dung câu đầu tiên như sau:
Sau đó có nói chuyện xàm xàm thêm, rồi mình cũng kể với ảnh là mình đã lên đây vì tấm hình mà bạn mình gửi như thế nào bla bla. Nói được một chặp thì mình quay đùng ra ngủ mất :)))
Mình với Ánh ngủ lăn quay cho tới 11g kém, lúc này thì Minh Nhựt cũng từ nhà bạn ở Bắc Ninh về. Ba đứa thu dọn đồ đạc rồi đi ăn. Mà phải kể về anh chủ nhà đáng yêu, anh nhiệt tình với tụi mình lắm, cứ nói tụi em để đồ ở đây rồi đi ăn quay lại lấy cho tiện, xong hỏi thăm hoài là 3 đứa đã đặt được xe chưa, rồi bưng đồ giúp tụi mình nữa. Lần sau có dịp ra Hà Nội em nhất định lại ghé nhà nhé ^^
Trưa đó cũng có nhắn tin lại với anh Sơn. Ảnh cũng kêu là tiếc ghê nếu mà biết mình sớm thì đi chỗ đó hoặc đi chơi đâu nhiều thêm rồi. Xong mình cũng chơi lớn, đánh liều hỏi anh là đi chơi không luôn (trước đó lúc trưa ảnh có kêu là ảnh đi chơi bóng rổ trên trường, nếu mình còn ở HN thì ảnh mời đi trà chanh gần đó). Mình bắn địa chỉ quán lúc chiều tính đi, rồi note thêm là 16:30 mình rời đi, nếu rảnh thì anh qua join cùng, vậy là ảnh nhắn vỏn vẹn: "Ừ ok :)) anh sẽ qua".
Okay, giờ qua kể chuyện mình cùng Ánh và Nhựt lên Couchsurfing cafe như thế nào. Tụi mình book xe với giá siêu hời qua được quán (31k vì có voucher), lúc đi tới nơi vì quán phải lên cầu thang mà tụi mình thì khoảng 55kg hành lý lận nên không biết phải làm sao, ai dè có một bạn nữ là khách siêu dễ thương thấy tụi mình loay hoay nên đã phụ đưa đồ lên trên gác. Vào tới nơi trong quán ai cũng đáng yêu, anh chị nhân viên nói tụi mình để đồ rồi lựa chỗ các kiểu này kia.
Cre: Minh Nhựt chụp tui trên bức tường đầy note của quán.
Khi lên trên lầu, tụi mình gặp hai anh chị đã ngồi từ trước, sau khi nghe tụi mình nói chuyện đôi ba câu thì chị nữ lên tiếng hỏi: "Em là người Sài Gòn hả?" bằng một chất giọng hơi lơ lớ, làm mình đoán là người Việt Kiều. Sau đó tụi mình lại tiếp tục giải thích về gốc gác và lí do tụi mình ở đây, kể về câu chuyện "thực tập" 2 tuần cho anh chị nghe, anh chị lắng nghe và còn hỏi rất nhiều nữa. Anh chị khen là mấy đứa sinh viên dễ thương rồi năng động này kia. Nghe giọng và nói chuyện một lúc mình đoán anh là người Hà Nội gốc còn chị thì là người ở đâu đó tới (sau thì chị hỏi mình có phải người miền Trung không vì giọng giống giống người Quảng, hóa ra chị là người gốc Đà Nẵng hehe). Hai anh chị cùng tụi mình bàn về chuyện quán xá ở Hà Nội, Sài Gòn, các quán cafe cổ kính và đẹp, về những chuyến đi ở các tỉnh Tây Bắc, vui lắm.
Ba đứa hôm nay rất vui
Thấy ba đứa loay hoay chụp hình nên chị chủ động hỏi chụp cho ba đứa. Chụp xong chị còn kêu để chị lấy máy chụp ba đứa nữa, "đáng yêu quá". Xong rồi mình mới bắt đầu hỏi tên anh chị (huhu xin lỗi vì không hỏi sớm hơn ạ). Chị tên là Hạnh, anh tên là Bình, rồi mình giới thiệu bản thân, Ánh, Nhựt, cũng không quên kể thêm sự tích cái tên "Milu" và chị Hạnh nói là tên mình lạ với dễ thương :))) xong chị còn kêu Milu vô để chị chụp cho em tấm hình, vì lỡ nói với chị là viết blog nên chị sốt sắng vụ hình ảnh dễ sợ ( vì chị nói viết blog phải có nhiều hình haha, còn hỏi xem blog của mình tên gì để lên đọc nữa cơ awww). Có đồ trên bàn bị dính vô hình nên chị kêu anh Bình là: "anh lấy đồ ra để em chụp Milu, Milu đang cute" :))) trời ơi coi có tan chảy không kìa.
Ảnh chị Hạnh chụp Milu, tấm này không đeo kiếng, xong chị hỏi sao em không đeo kiếng vào, nhìn đeo kiếng vô "cute" lắm.
Chụp hình mình xong mình lại xin hai anh chị một tấm vì cũng muốn lưu giữ lại hai con người đáng yêu này. Mình tò mò về công việc của anh chị nên hỏi, ai dè chị Hạnh làm một công việc rất ngầu là wildlife photography (chụp ảnh động vật hoang dã omg), mình có xin Facebook của chị để theo dõi, thấy chị ngầu quá trời ngầu, chị thích xê dịch và con chữ, chị cho mình coi hình chị chụp rồi diễn giải: tấm hình này ở Châu Phi, tấm hình kia ở Bắc Cực...Thú vị lắm kìa.
Chị Hạnh và Anh Bình, chị có đọc được blog này thì em muốn nói rằng chị rất là xinh ạ hihi
Lúc này Ánh và Minh Nhựt cũng đang bắt đầu chuẩn bị vẽ, chủ đề hôm nay là tranh mùa đông, người hướng dẫn là anh Cường. Để nói về lí do biết quán này thì là nhờ chị Thảo, một đàn chị của mình trong CLB, giờ thì chị Thảo đã ra trường và làm ở Hà Nội, trước khi ra HN cũng có nhắn chị Thảo chỉ chỗ chơi và chị Thảo đã recommend chỗ này cho mình. Thật may mắn là quán dễ tìm, đường rộng và cả hai đứa bạn của mình đều thích chỗ này lắm.
Cho hai bé yêu lên sóng :))) rất vui vì hai đứa thích chỗ nàyyyy
Cả mình, anh Bình, chị Hạnh đều ngắm nghía Nhựt và Ánh vẽ, với 5 người tụi mình thì đây đều là những trải nghiệm mới lạ. Được một lúc thì anh chị về, lúc này anh Sơn cũng vừa tới luôn vậy là lại ngồi xem hai đứa kia vẽ vời một lúc rồi tụi mình quay ra ngồi nói chuyện riêng. Hai anh em bàn từ chuyện phim, chuyện sách, chuyện nhạc và công nhận là hợp thiệt, có sự tương đồng gì đó á. Mình nhất định sẽ đọc thử cuốn “Hai vạn dặm dưới đáy biển” mà anh nhắc tới :))) Cuộc vui nào cũng tới lúc tàn, hai đứa Ánh và Nhựt đã vẽ xong tranh, cũng vừa lúc tụi mình tới giờ ra sân bay. Nhờ Minh Nhựt chụp hộ hai anh em một tấm, rồi xuống dưới nhờ anh nhân viên quán chụp cho cả 4 một tấm làm kỉ niệm cho một ngày thật vui ở Hà Nội.
Thế là có thêm một người bạn ở Hà Nội, rất hợp gu nói chuyện, đã hứa khi nào rảnh lại đàm đạo chuyện phim nhạc sách nha anh :)))
Lại là chuyên mục xách đống đồ xuống cầu thang :)) nhờ có sự support của anh Sơn nên cũng không có gì khó khăn lắm (nói chứ nhiều lúc mình thấy như có quý nhân phù trợ nên toàn gặp chuyện hên). Anh Sơn cũng chờ trong lúc tụi mình gọi taxi nữa, bai bai anh ở đoạn này teehee. À mà có chuyện siêu mắc cười là lúc 4 người đang bịn rịn chào tạm biệt nhau thì anh taxi hỏi tụi em đi du học à (chắc thấy tạm biệt dữ quá, mà đồ lại còn nhiều) =))) xong rồi Minh Nhựt rep: “Dạ tụi em đi du học Sài Gòn á anh” :))) lol
Tụi mình leo lên chiếc taxi của hãng 123, ở Sài Gòn không có hãng này, và mình biết tới hãng này là nhờ Dương, vì nhà nó gần Nội Bài nên thường hay đi kiểu này khá là rẻ (26km đầu với giá 150k, từ km thứ 27 sẽ có giá 9k/km, quá hời, trong khi search giá giờ cao điểm lúc đó phải tầm 235-285k luôn ấy. Lại thêm một cái may mắn nữa, cảm ơn Dương hihi). Đường vào quán cafe thì rộng và siêu dễ tìm nếu có maps, tuy nhiên mô tả qua điện thoại thì hơi khó vì địa chỉ hơi cồng kềnh, thế nhưng anh tài xế siêu kiên nhẫn với tụi mình luôn. Lúc anh tới thì mình hơi bất ngờ vì anh khá là trẻ, tiếp theo đó là sự sắp xếp tài tình của anh với đống vali mà tụi mình ngồi rất chi là thoải mái. Vừa lên xe tụi mình nói chuyện rôm rả với anh ngay, mình mở đầu câu chuyện bằng cách khen là trước giờ đi xe chưa gặp tài xế nào trẻ như anh, xong anh mới hỏi thế tụi em bao nhiêu tuổi, Nhựt đáp tụi em sinh 2001 cái anh mới nói là: "Bằng tuổi vợ anh" làm tụi mình muốn ngã ngửa :)))) vì nhìn anh trẻ vl và anh sinh năm 1997 nha, nhưng chập sau anh lại confirm là vợ anh sinh năm 2002 :)))) cười ghê. Tụi mình lại ngồi nói chuyện về chuyến đi 2 tuần miền Bắc vừa qua, mình hỏi về công việc của anh xong anh nói là hồi nãy nếu mãi không tìm ra được địa chỉ thì chắc là anh đi về rồi vì hết ca á :)) có duyên thật. Anh kêu là nghe trên điện thoại cứ tưởng là người nước ngoài nói chuyện vì cứ cảm ơn anh liên tục, mình hỏi đùa là vậy người Hà Nội không cảm ơn hay sao hả anh, xong anh kêu đúng rồi :))) ở Hà Nội ai làm cái gì cho mình thì họ mới cảm ơn, chứ nói đôi ba câu chưa giúp gì mà cảm ơn là không có đâu. Mình nghĩ chắc chỉ đúng một phần thôi
Anh taxi sinh năm 97, thích Ladykillah và đống vali cồng kềnh bên cạnh
Xong anh hỏi về người nổi tiếng ở SG, hình như anh idol ông Đạt G và Khói thì phải :))) Đường còn dài mà không biết nói gì nên quay ra rủ hai đứa kia hát tặng anh :))) hát xong anh khen tụi tui hát hay (tội anh ghê :)))) không biết có hay thật không nhưng anh im lặng nghe rồi khen làm cảm dộng), cao hứng hát liền tù tì mấy bài xong ảnh hỏi có học qua trường lớp gì không nữa chứ =)))) lol. Tới nơi tụi mình lại cảm ơn và chào tạm biệt anh, trên máy bay thì cũng hông có gì đặc biệt ngoài việc Bamboo quá dễ thương và dễ tính trong chuyện hành lý ohoho.
Xuống máy bay mình lại nhận được tin nhắn của Thanh (bạn nữ quen ở FTU) á, bạn đó nhắn với mình và cả Ánh nữa, cảm thấy được yêu thương rất nhiều.
Còn may mắn hơn là lúc đang hoang mang chuyện thuê xe về KTX vì giá bình thường khá đắt (Grab, Be giờ khuya là 380k lận, còn taxi hãng là 340k), mình bỗng chợt nhớ ra FUTA, ai dè giá về tới nơi, qua cả cổng thu phí chỉ có tầm 250k, ôi thật là iu bản thân vì đã nhớ ra đúng lúc. Về tới nơi cũng đã 11:30, thay đồ, unpacking rồi báo cáo tình hình, nhắn tin với người ta xong viết blog tù tì tới tận bây giờ. Nói chung là sự hạnh phúc kéo dài kèm với sự háo hức vì sắp được gặp người mình muốn gặp, sắp được về nhà nên mình không ngủ được luôn áaaa.
01:20 AM 20/12/2020
Viết cho một ngày 19/12/2020 bất ngờ và đáng nhớ.
0 notes
Text
Haha, hnay dạo quanh 1 vòng facebook vô tình đọc đc mấy câu như này:
“Ví dụ nếu cô ấy sợ rắn, anh sẽ không cố gắng nói với cô ấy rằng những con rắn không đáng sợ, nó cũng chẳng cắn em. Anh sẽ giữ cô ấy trong phạm vi mười mét không có rắn đến gần.
Nếu cô ấy thích ăn gà rán, anh sẽ không khuyên cô ấy bảo ăn rau quả sẽ khỏe mạnh hơn. Bây giờ anh mua gà rán cho em, anh cũng sẽ mua một phần salad cho em, ăn xong gà lại ăn thêm một phần rau được không ?”
Hà nhẹ nhàng bấm like dù biết nếu ai đó thấy thế nào cũng bảo: Ôi giời em lại like ngôn tình đấy à :)))
Nhưng nâu nâu, tại tự dưng tôi thấy rất giống ai đó nên tôi like thôi à.
Ai đó lần đầu tiên đi chơi cùng tôi nói rằng “Anh biết” khi tôi kể “Êu ơi, em bị sợ chó ý, huhu”. “Thấy em đi né né là anh đoán đc rồi.”
Sau đó có lần đi dạo cùng nhau, có ng bỗng nhiên siết chặt tay tôi rồi vỗ vỗ lên tay tôi nói rằng “Không sợ. Không sợ. Có anh đây rồi, hok con nào dám lại gần đâu” khi 2 đứa chuẩn bị tới gần một con choá 🤣 Tôi nói “Em có sợ đ��u?”. “Có đấy, tự nhiên em giảm tốc, đi chậm lại đấy!”
Oh, ok bạn 🤣🤣🤣
——————
Còn câu chuyện rau thì là ai đó kể ngày còn nhỏ rất “đành hanh” món ji hok thik ăn là sẽ hok đụng đũa tới hoặc thậm chí là hất đi. Sau đó bị bố nghiêm khắc rèn nên sau này hok bao h lãng phí đồ ăn nữa và cũng rất thik ăn rau. Hà quay ra hỏi: Hiu hiu, bạn ơi, vậy bạn rèn cho mình thik ăn rau đc hok?
Ai đó nói: Wow bạn ơi, h bạn lớn rồi hok rèn đc nữa đâu. Mà bạn nói bạn lười ăn rau làm mình thấy thương cái dạ dày của bạn quá. 😅
Hà: Mình hok có ghét ăn rau bạn êi! Mình lười ăn rau thôi. Chứ trong bữa ăn có rau mình vẫn ăn. Chỉ là nếu để mình nấu ăn cho chính mình thì mình có thể skip rau luôn. Chỉ cần có thịt là vui rồi :))
Ai đó: Vậy bạn yên tâm đi. Vì ăn cùng mình, mình sẽ nấu thật nhiều rau cho bạn ăn, nhé!
——————
Lại có lần chả hiểu sao tự nhiên Hà kể thik ăn mochi ice. Thế là ai đó cười hahaha 🙄 Hà hỏi: Sao cười? Cười là sao? Cười vì cũng nghiện mochi ice như tui hay dư lào?
- Không, anh cười vì ai cũng hok thoát đc khỏi trend mochi ice...trừ anh :)))
- Ờ, tại em thik mochi, thik cả kem :))) Lúc nào buồn em hay ăn kem. Thế anh nghe slogan của Häagen Dazs chưa?
- Như nào em?
- If you love her, take her to Häagen Dazs!
- Haha, ok! Thế em thik vị ji? Anh mua sẵn cất tủ cho em. Lúc nào em muốn ăn cũng có luôn.
Vậy là lần nào Hà qua nhà ai đó cũng hỏi Hà “Ăn mochi ice hok? Anh lấy cho em ăn nhé?”
- Khôngggg, hnay em hok buồn.
- Ơ thế buồn thì mới ăn à?
- Uh, hihi.
1 note
·
View note
Text
Lunch:
1 đĩa rau rưỡi =)))) omg rau ngon thật sự huhu nghiện 😭🥺
2 cơm bé (1/2 bát cơm có nắp)
1 nhúm thịt gà và 1 miếng cá bé ăn cùng cơm
1 cái bánh mochi thịt nướng + 3 cookies + 1 lát sourdough với butter.
Đây là mình ăn hơi quá về tinh bột rồi, nhưng mình không bị no. Vừa phải và energized ấy. Vì mình muốn ăn ngon miệng một chút.
Tối nay sẽ ăn muộn, nhưng mình sẽ ăn ít thôi.
1 cơm bé, lấy vừa đủ thức ăn cùng cơm.
Ăn thêm rau.
0 notes
Text
- Hỏi thật Facebook mình có bạn nữ nào trên 20 tuổi nhưng chưa chỉnh sửa tiêm chích bơm vá gì với cơ thể mình không?
Đùa chán :(
- Tình yêu cuộc sống đã đủ dối trái lọc lừa rùi, làm một người đàn ông chân chính tớ thật sự hoang mang. Người người làm đẹp, nhà nhà làm đẹp, 1 mét vuông 5 trung tâm thẩm mĩ abc. Đàn bà con gái lẫn lộn, giả hành tôn mà tôn hành sả. Người thì mắt giả mi giả, người thì mặt giả, người thì cằm giả má giả, người thì vú giả, lại có người đít giả cá biệt..có người lol cũng giả nốt..Huhu thế giới đáng sợ thế chứ. Đéo biết bao giờ các cô các bà mới hiện nguyên hình.
- Các ông thử tưởng tượng khi đang yêu thì ny các ông căng trắng múp, nước lẩu húp 3 ngày không hết cưới nhau về 5 7 tháng tã như cái giẻ lau hiện nguyên hình là mụ phù thủy teo tóp má hóp đít fake các ông sống thế nào? :( Cuộc đời của những người đàn ông sẽ đi về đâu ạ? Ai mới là người bị lừa dối đây hỡi thiên lí :( Lạy chúa con còn lứa tuổi học sinh.
- Hồi trước lên fb ngắm gái, mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười, giờ ngắm gái trông bạn nào cũng giống nhau. Người mới dùng fb sẽ phải há hốc mà nghĩ : ''Đéo mẹ nhà này đẻ đái gì lắm thế, đéo gì lắm chị em họ hàng thế này.'' Bởi mặt bạn nào cũng dài như vạn lí trường thành, cằm nhọn hoắt. Nghĩ sao chứ tham gia giao thông va vào người đi đường có khi xiên con mẹ lủng ruột con nhà người ta.
- Cá biệt một số bạn nghiện bơm nghiện đẩy mồm má sưng húp như vừa chọc phải tổ ong về. :( K biết các bạn và tiêu chí của xã hội thế nào nhưng mình thấy dị và nó đéo đẹp. Cũng có nhiều chị em bạn bè fb vào khen dạo này trẻ ra, xinh ra vân vân ra, các bạn biết không, bọn nó khen đểu đấy.
- Cái gì vừa vừa còn ch���p nhận được, lạm dụng cho lắm lại hamelone. Lạm dụng filler botox vừa thui, nhìn một phát biết ngay tiêm đéo biết sau này thế nào. Nhiều người đã mất cả tuổi trẻ dung nhan và cuộc đời rồi.Hix Thời đại đéo gì lắm cơ sở tiêm chích spa thẩm mĩ gì mọc như nấm, chắc vài năm nữa mỗi người một cái spa mất.
- Mình không phán xét chê trách gì chuyện này, vì quyền làm đẹp và chọn chỗ làm đẹp là của mỗi người. Nhưng mình chỉ khuyên các bạn nữ rằng, mỗi con người chỉ có một cơ thể và một gương mặt duy nhất. Nếu muốn làm bất cứ điều gì trên đó, hãy suy nghĩ thật kỹ, có tiền điều kiện thì hãy làm. Nó là cả một quá trình lâu dài cần sự thận trọng và đầu tư. K có chuyện cắm phầm phập vài mũi kim lim dim ngủ dậy là thành hot girl, công chúa hay người đẹp gì đâu ảo ma lắm, cùng lắm được thêm mấy cái like trên facebuk thôi.
- Rồi lại chả để làm cái đéo gì. : ((
(Nguồn FB)
3 notes
·
View notes
Text
HÀNH TRÌNH HẬU TUỔI THƠ #1: “CON CÓ CHUYỆN MUỐN NÓI”
[ 28.3.2020 ]
(Hôm nay mình muốn chia sẻ đôi chút về buổi trò chuyện này, vì nó đem lại cho mình nhiều cảm xúc quá. Thực sự mình muốn gửi lời cảm ơn chân thành nhất tới những chia sẻ của tác giả, người dẫn truyện cùng các bạn, các cô, các bác…ngày hôm nay).
Như các bạn đã biết, “Hành trình hậu tuổi thơ” là một seris trò chuyện được phát triển bởi tác giả Đặng Hoàng Giang và đạo diễn Nguyễn Hoàng Điệp với mong muốn nâng cao nhận thức của mọi người về những vấn đề xoay quanh tâm lý, sức khỏe tinh thần. Trước đó, mình có biết tới tác giả qua một số cuốn sách của ông, cũng như khi biết tới sự kiện này cùng buổi nói chuyện số đầu tiên với chủ đề “Con có chuyện muốn nói” thì mình cảm thấy rất hứng thú. Bởi đâu đó với chính mình, chủ đề nó vang trong suy nghĩ giống như một lời nhờ vả ấy, rằng “Xin hãy lắng nghe con nói”, vì thế mình đã nhanh tay đăng ký để tham dự. Vì lý do dịch nCovid đang ảnh hưởng nên số đầu tiên được diễn ra trên hệ thống trực tuyến Zoom, một trải nghiệm khá là thú vị, các bạn nhỉ.
Trong mỗi chúng ta, ai cũng đều có những câu chuyện của riêng mình, mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh. Qua buổi nói chuyện này, mình được biết thêm về những số phận khác nhau, về những tuổi thơ không trọn vẹn với chính ba, mẹ của mình. Có những vấn đề mà bản thân mình luôn nghĩ là to tát, cho tới khi biết tới câu chuyện của họ, không phải trên phim ảnh mà hoàn toàn đã diễn ra ngoài đời thực. Chất chứa trong đó là mâu thuẫn về quan điểm, góc nhìn, suy nghĩ giữa ba, mẹ - con cái, và hơn hết, vấn đề ở đây là muốn giải quyết được những mẫu thuẫn ấy thì cần phải có SỰ LẮNG NGHE nhưng họ đã bỏ quên nó chăng? Ngày nay, xã hội ngày càng hiện đại và phát triển, việc lắng nghe dường như bị mai một dần đi, thiếu sự tương tác giữa con người với con người. Bạn có cho rằng mình là người biết lắng nghe không? Lắng nghe không chỉ là việc nghe, biết về câu chuyện, nội dung mà đối phương truyền tải mà còn cần phải có sự tương tác, đưa ra những ý kiến, hay lời khuyên về sự việc đó. Người dẫn chuyện, cô Nguyễn Hoàng Điệp đã đặt ra câu hỏi rẳng “Tại sao câu chuyện chỉ có như vậy mà các bạn trẻ đã gục ngã, tại sao họ dễ dàng ghét cha, ghét mẹ hay dễ dàng để nói chuyện với 1 người lạ hoắc trên FB…?”
“ĐỪNG NÊN PHÁN XÉT VỀ NỖI BUỒN CỦA NGƯỜI KHÁC” – tác giả Đặng Hoàng Giang cho hay.
Câu nói khiến mình cảm thấy được đồng cảm…
Mình nghe tới câu chuyện của Phương Anh (trích trong “Tìm mình trong thế giới hậu tuổi thơ”), cảm nhận được sự đồng cảm của tác giả với những người không có ai để sẻ chia, không ai lắng nghe mình nói. Bản thân mình đã có những khoảng thời gian như thế, khi mà sự kém cỏi của bản thân cùng những kỳ vọng của gia đình khiến mình cảm thấy cô độc và lạc lõng. Những kỳ vọng dần trở thành 1 phần trong con người của mình, nghĩ rằng phải cố gắng trở thành người như thế, rồi tự đặt mục tiêu, áp lực cho bản thân. Những cái thứ bản thân đặt ra khiến mình trở nên nghiêm khắc và cứng rắn, rồi chả biết từ bao giờ dần khép kín và tự trói mình trong cái vỏ bọc an toàn, dù rất muốn tìm người chia sẻ nhưng có ích kỷ quá không, sự sợ hãi, rồi như kẻ độc hành cứ chạy, chạy hoài, chạy mãi. Chỉ là chạy thôi, đừng dừng lại, dừng lại tức là mình đã ngã, đã buông xuôi, đã thất bại. Rồi cứ thế, mình tự hứa với bản thân nhất định phải mạnh mẽ, nhất định phải cứng rắn, không chia sẻ, không muốn bản thân bị thương hại bởi bất cứ một ai. Trong hành trình của mình, tất nhiên có lẽ mình suy nghĩ tích cực hơn đôi chút nên cũng không trách cứ ai cả mà biết rằng đấy là điều tốt cho bản thân, chỉ là mình “thèm” được sẻ chia và có người lắng nghe mình nói. Phải, ở đâu đó trong những câu chuyện được kể trong buổi nói chuyện kia khiến mình bắt gặp hình ảnh của bản thân những ngày trước. Cứ thế 1 năm, 2 năm, …mọi thứ vẫn suôn sẻ, vẫn đúng như những gì mình đã đặt mục tiêu, mọi người nhìn vào bảo “à, nó là con nhà người ta đấy” nhưng sao mình vẫn cảm thấy thật trống trải và cô độc tới nhường nào. Lúc ấy, mình muốn có ai đó “húc” một phát thật mạnh để mình có thể vượt ra cái vỏ bọc kia, mình muốn được lắng nghe, được yêu thương và chia sẻ, nhưng tất cả mọi thứ xung quanh trước mắt của 1 đứa trẻ đang tập lớn thì nó quá đỗi khó khăn. Cái nỗi buồn ấy, như tác giả nói “nó như một thứ axit” gặm nhấm, ăn mòn bản thân mình từng ngày. Với đứa trẻ, sự phán xét của người ngoài khiến nó phải suy nghĩ quá nhiều, hút cạn thời gian và những giọt nước mắt…Đưa tới sự bế tắc của kẻ độc hành trong hành trình tìm con người đích thực của mình, theo đó là không ít lần nghĩ tới tự tử. Thật tồi tệ phải không?
Rồi mình được nghe những câu chuyện của chị Phương (27 tuổi) về sự kì vọng thái quá của mẹ cùng những ám ảnh cho suốt nhiều năm sau kể từ ngày mẹ mất; chuyện của chị Linh với câu nói của người bố nghiện rượu khiến mình cảm thấy nghẹn ứ ở cổ “Con thì có gì mà khổ”, Hay như tâm sự của một người mẹ về đứa con gái của mình khi không biết làm thế nào để gần gũi và chia sẻ với con...
“Khi một người đã trải qua những đau khổ lớn, nhìn về nỗi buồn của người khác cho rằng nỗi buồn đó KHÔNG đủ, rằng KHÔNG xứng đáng nhận được cảm thông từ người khác. Khi mà người ta chịu những tổn thương nhất định, khi vết thương của mình còn chưa lành, người ta không sẵn sàng để lắng nghe hay chấp nhận nỗi buồn của người khác. Chỉ khi ta mở lòng ra, khi tâm tư thông, hiểu được cách hành xử của người khác thì tức là lúc đấy vết thương đã được băng bó và dần chữa lành.”
Còn rất nhiều câu chuyện khác nhau, những giọt nước mắt của người lớn khi kể về trải nghiệm tuổi thơ cùng những ám ảnh mãi sau này. Nhưng điểm tương đồng ở đây là họ chia sẻ với hi vọng nhận lại những lời khuyên. Làm thế nào để phụ huynh chịu ngồi xuống nghe con nói? Làm thế nào để xoa dịu những ám ảnh tâm lý hậu tuổi thơ của mình và những người xung quanh? Làm thế nào để cha mẹ, con cái gần gũi và lắng nghe nhau nói nhiều hơn. Đó mới chính là cái điều mà chúng ta mong muốn tìm kiếm. Người lớn thường hay biện mình rằng họ yêu con nên họ hành xử thế, vì thương con, muốn tốt cho con, hay mong muốn con sẽ thực hiện được những việc cha mẹ chưa làm được, họ đặt lên vai con cái những kỳ vọng…Nhưng, liệu họ có YÊU CON ĐÚNG CÁCH ? Trong quá trình phát triển, tác động của cha mẹ tới con cái là vô cùng lớn. Con cái bị ảnh hưởng đôi phần bởi những quan điểm, áp đặt của cha mẹ, có thể họ bấu víu vào đó để sống, chỉ khi có những tác động khác: giáo dục, môi trường, bạn bè, sách vở …thì những đứa con mới có sự thay đổi.
Về bản thân mình, có một thứ sức mạnh khiến mình cứ “ghì” mãi và không gục ngã cái thời điểm ấy chính là sổ, bút. Mình viết tất cả mọi thứ vào sổ, chuyện vui, chuyện buồn, những mục tiêu và thành tích, những việc mình cần làm để thay đổi bản thân tích cực hơn. Phải, đó là liều thuốc hữu hiệu nhất, nơi mình được bày tỏ, được viết ra câu chuyện của chính mình, trở nên mạnh mẽ và không ai thương hại mình, không ai phán xét mình tốt hay xấu, mạnh mẽ hay yếu đuối…Dành thời gian nhiều hơn cho bản thân và suy nghĩ về những điều tích cực, dường như vết thương được xoa dịu phần nào. Và rồi khi lên cấp 3, mình gặp họ, những người bạn tuyệt vời, họ đem lại cảm giác an toàn và tích cực. Chính là cảm giác đó, là khi mà bụng bạn đói meo đột nhiên có người véo cho bạn 1 nửa chiếc bánh mà họ có. Những cảm xúc sợ hãi, tiêu cực, áp lực từ nhà tới trường, không muốn chia sẻ cho ai thì bỗng một ngày có đứa sẵn sàng đưa tay ra cho mình nắm, ngồi hàng giờ nghe mình nói về những khó khăn mình gặp phải. Một bước ngoặt lớn trong hành trình của bản thân. Mình bắt đầu mở lòng với mọi người, suy nghĩ tới những điều tích cực nhiều hơn, thông suốt về mọi thứ. Mình nhận ra, những gì đã qua hãy để nó qua, hãy tập cách nói “Không”, giống như Mị cởi trói giải cứu A Phủ cũng là giải cứu cho chính bản thân mình, học tha thứ để bản thân trở nên nhẹ nhõm hơn. Có lẽ mọi thứ đang dần đi vào quỹ đạo của nó, được là mình, làm điều mình thích, tự do, tự tại và sống cuộc đời của chính mình.
Hành trình đi tìm chính mình ở thế giới hậu tuổi thơ có thể khó khăn và kéo dài…Nhưng bạn ơi, mọi chuyện sẽ ổn thôi mà, đúng không. Hãy cùng ngồi xuống để sẻ chia, để lắng nghe nhau nói, hóa giải những nỗi buồn, học cách yêu bản thân nhiều hơn, tha thứ cho những đau khổ chính là cho bản thân 1 con đường giải thoát. Mong thời gian có thể xoa dịu được phần nào. Nhất định sẽ ổn thôi nên hãy mạnh mẽ lên nhé những chiến binh của mình.
Qua buổi trò chuyện mình hi vọng có thể lan tỏa những điều tốt đẹp nhất tới mọi người, chúc cho hành trình tìm mình trong thế giới hậu tuổi thơ của nhiều người sẽ nhẹ nhàng hơn, những vết thương mau được chữa lành và hướng tới tương lai hạnh phúc, vui vẻ hơn. Chúc những chương trình tiếp theo của tác giả đạt nhiều thành công và giúp đỡ được các cá nhân, cộng đồng về vấn đề tâm lý.
Cảm ơn các bạn đã đọc tới đây huhu dài quá, hi vọng những điều hạnh phúc sẽ tới với chúng ta, yêu thương lắm nè.
Ảnh: Thạch Long
#5
0 notes
Text
30/7/2019
Sáng nay khò khò đến tận 9h30 dậy. Tối qua 1 người thì uống cà phê nên nằm đọc ebook tới 1-2h sáng. Còn đứa kia thì 12h30 ngoan ngoãn ôm Gấu Gấu ngủ khò. Dậy thì nấu mì Hoàng Gia có 56g bò thật vs thêm 1 trứng. Sau đó thì con bé đặt súp cua trứng cút lòng đào siu siu ngon về cho bữa trưa. Sau đó là con bé chạy xuống ôm chồng 11 quyển sách học tiếng Nhật với sự thích mê. Anh thì nằm đọc sách, lướt FB vs bóp bóp cái bong bóng bọc sách. Nó là thứ gây nghiện mà. Chiều anh có ra ngoài tí rồi về 2 đứa kéo nhau đi ăn lẩu bò, hơn 1,5 tháng rồi từ hồi anh nhổ răng khôn rồi về quê 3 tuần đến giờ mới ăn lại lẩu bò (tính ra hôm đó lên bất ngờ em mừng ko biết nói gì chỉ biết chạy lại ôm anh, huhu biết người ta nhớ lắm ko mà lên ko báo gì hết trơn). Ngon tuyệt vời. Về nhà anh bị cảm sổ mũi ròng ròng luôn :(. Giờ thì lăn ra ngủ rồi, mồ hôi đổ đầy người, con bé nằm kế lâu lâu ngó qua rồi lấy khăn lau mồ hôi cho anh.
Mong anh mau khỏe để mai đưa con bé về dinh :((((( Mai con bé đi học lại rồi huhu. Con bé còn muốn ở chơi với anh cơ 😭
Anh nhớ khám tai với thay đèn xe nhé. 2 thứ đó quan trọng lắm ấy, đừng để lâu.
Thương anh nhiều hơn hôm qua. ❤
0 notes
Text
20170810
Chán làm việc quá. Đi làm lại bị đặt vào tình huống đau khổ là phải viết báo tư vấn pháp luật bằng tiếng anh. Thật ra cuối tuần trước vừa viết 1 cái Memo bằng tiếng anh 10 trang lận đã thấy mình siêu như gì rồi. Báo thì ngày xưa cũng viết hồi đi thực tập rồi. Nhưng bao lần vẫn vậy đều thấy bối rối quá vì trình độ tiếng anh không đủ để viết văn hoa mỹ miều.
Hơi pùn một tị là trình độ tiếng Anh vẫn là rào cản rất lớn trong công việc. Mình có tư duy có suy nghĩ nhưng không truyền tải được đúng sang tiếng Anh cho các bạn thật là buồn chả lẽ giờ lại đi học thêm tiếng anh? Nghiêm túc?
Hôm nay kể mấy chuyện vui tại vì hôm qua và hôm kia hơi pùn:
- Đi taxi về sảnh vp em bé bảo vệ nhắc anh lái xe phải đỗ lại gần sảnh. Mình thì trước đó vừa bảo anh lái xe đỗ xa sảnh một tị không vướng các xe khác dừng đỗ tại phải cà thẻ hơi lâu. Ra khỏi xe mình hỏi em bé bảo vệ Em ui sao phải đỗ xe gần vầy? Ẻm bảo Đỗ gần để em mở cửa cho chị cho dễ chị đỡ phải đi xa. Uiii đáng iu
- Hôm nay 3 tiếng đợi ở cqnn ức chế cực lại không mang sách. Đấy là lí do vì sao mình sống toan tính lắm, tại vì hễ mà cứ không tính toán là y rằng sẽ có ngày quên sách xong bị bực vì ngồi 3 tiếng rảnh rang không làm được gì có ích cả trong khi bình thường thì không có thời gian đọc sách. À đấy tưởng kể chuyện vui nhưng có mỗi 1 chuyện vui thôi chuyện trên lại bùn rồi kể tiếp chuyện gì nhỉ. À tiếp chuyện vui là đi nộp hồ sơ ức chế xong khát nước chứ lại là do lỗi lầm sống không tính toán lên kế hoạch (cũng khó ai biết được phải đợi lâu như thế ghét ghét), thế là trên đường quay lại vp mình đã tự thưởng 1 cốc Naturaw Kombucha táo với cam hay gì đó loại chua nhất. Mà chua thật. Ngon dã man mình thật mê Naturaw quán đồ uống yêu nhất. Mỗi tội đắt. Đắt lè lưỡi 1 cốc bé tí chắc được 200ml giá 80k hiu hiu. Mà đấy là cái vị chua nó thường là quả rẻ tiền chứ mấy cái khác toàn trên 100k. Nhưng thui, tiết kiệm bo bo mãi nên khi uống lại thấy vui. Kiểu tự thưởng bản thân mà thưởng cái cũng có lý mà. Giờ mình sắp xếp lại trật tự đời mình là đồ ăn uống là first priority đắt cũng chi còn mấy thứ khác giảm đi tí chắt bóp cũng không sao.
- Mình vị nghiện uống chua. Ngày nào cũng hoặc 2 quả cam hoặc 2 quả chanh dây hoặc 2 quả chanh tươi hoặc cóc ép hoặc là nhiều hơn 2 món cùng lúc. Không một ngày nào thiếu. Trưa đã uống cốc nước 80k đắt lòi rồi, một lần nữa lại vì sự không toan tính mà không mang cam chanh đi uống hiu hiu chả lẽ đi bộ ra mua 2 quả chanh trời thì nóng. Cuối cùng khổ thân cực, xin được chị Thoa 1 QUẢ CHANH HÉO. Héo quắt lại rồi chị ý để ở vp từ tuần trước... huhu uống cho đỡ vật đồ chua. Sợ chưa.. Xong rồi mỗi khi ăn túi berries khô Hương mua mà bứt trúng quả cranberries chua là hạnh phúc vô cùng =))
- Lý do không toan tính ngày hôm nay là vì hôm qua mình mệt quá. Hôm kia cũng thế tuần này mình mệt khủng khiếp không biết bị làm sao. Ngày nào về cũng chỉ vật ra ngủ thôi, không thiết tha ăn uống gì hết, tắm rửa vệ sinh cá nhân như một cái máy là đi ngủ. Còn toàn giục anh Huy đi ngủ. Nên không toan tính được gì cho ngày mới. Sáng thì cứ đều đều 7h tỉnh nhưng phải lăn 8 tỉ 9 vòng 7h15 mới nhấc người dậy được. Đấy cũng là một chuyện vui. Ngủ sớm dậy sớm sống một đời sống lành mạnh. Đặc biệt là tối không có kéo kéo màn hình điện thoại chơi nữa.
- Nghĩ lại thì anh Huy chính là nguồn cơn của những cái buồn phiền gần đây của mình xung quanh việc xung đột văn hóa gia tộc =)) Nhưng nghĩ thêm 1 phát nữa thì quả thật anh Huy đáng yêu lắm. Bù trừ cho cái tội ngốk ngếk ngơ ngáo mỗi lần làm gì khiến mình không vui thì sẽ là một tràng dài bất tận không ngừng luôn luôn Anh yêu em. Nhiều khi phát bực nghĩ yêu không thôi thì có đủ đâu bằng chứng là đây, vì cái sự không khéo léo của ảnh mà gây cho mình bao phiền phức đau đầu. Nhưng chắc là điều sắp nói đây là đúng các mẹ ạ, ít nhất là tới bây giờ, mình thừa nhận rằng Có tình yêu thì có sức mạnh để vượt qua mọi chuyện. Còn vượt qua thế nào nhẹ nhàng hay đau đớn thì đợi mấy năm nữa mình báo cáo lại.
Thôi bây giờ hỏi nè có ai nhận viết bài thuê không tôi thật sự không muốn viết báo đâu huhuhu
2 notes
·
View notes
Photo
Chun à! trời đang mưa lớn và tự dưng tao nhớ mày quá. Tao không có 1 bức ảnh nào của mày cả nên tao đành lấy tạm ảnh 1 chú chó khác trên mạng (vì lông mày màu trắng nâu cơ, cũng dài dài). Thật ra cho đến tận bây giờ tao vẫn chưa biết được mày thuộc giống chò gì, cái hồi bố mang mày về chỉ nói là dòng chó Nhật thôi. hihi
Chun, tao vẫn nhớ như in cái ngày đầu tiên tao gặp mày. Ngày ấy tao vẫn là đứa trẻ 5 tuổi phải học mẫu giáo, thường thì buổi trưa tao sẽ không về nhà mà ăn cơm ở lớp, nhưng hôm đấy mẹ lại đến đón tao về và nói rằng bố có món quà sinh nhật bất ngờ cho tao. Lúc đấy tao thấy háo hức lắm :)). Tao còn nhớ hiên nhà mình cao hơn so với mặt đường rất nhiều, cao gần bằng chiều cao của tao lúc bấy giờ, chắc vậy. Tao đứng dưới hiên nhà và trông thấy mày từ xa, mày chạy đến bên tao vẫy đuôi mừng. Lúc đấy tao cảm thấy rất sung sướng và gọi luôn mày là “Chun”, tao cũng không hiểu gặp con chó nào tao cũng gọi là Chun. Kể từ đó/ mày trở thành người bạn thân của tao trong tất cả những ngày thơ ấu. Lúc bố mang mày về, mày còn bé, vừa mới tách khỏi chó mẹ nên t hay bế mày, dẫn mày đi chơi hàng xóm, chở mày trên con xe cút kít của tao,... Lớn dần khi không bế mày được nữa, tao lại nghĩ ra đủ trò để vui đùa với mày. Tao biết mày thích ăn socola nên toàn nhử mày xong bắt mày đuổi theo còn tao thì chạy trốn, bắt mày nhảy khiêu vũ cùng, lừa mày bắt chuột và mày là con chó bắt chuột cừ khôi nhất đó... Sau này, đọc một bài báo tao mới biết rằng không nên cho chó ăn socola vì sẽ bị rối loạn tiêu hóa, hôn mê,... nghĩ lại có 1 đợt t thấy mày cứ lim dim ngủ suốt. Tao hối hận lắm. Tao nhớ mày quá Chun ơi.
Mày đến nhà khi tao 5 tuổi và mất vào 9 năm sau đó. Tao còn nhớ như in về tình trạng bệnh của mày. Mày bắt đầu có biểu hiện chán ăn, bỏ bữa. Cái ngày chị cả tao cưới, 3 ngày cỗ bàn linh đình mà không thấy mày đâu. Mải vui chơi, đến ngày thứ 3 tao mới sực nhận ra sự khác lạ đó, tao đi tìm mày, một hồi lâu và tao phát hiện mày nằm tít sau nhà nơi không ai qua lại. Mày nằm đấy, nhìn tao, vẫy đuôi. Tao vẫn nhớ ánh mắt của mày: mệt mỏi và bi thương. Tao đã vào nhà lấy thức ăn cho mày nhưng mày lại không ăn. Tao cũng không còn cách nào. Với một thị trấn nhỏ thì việc chữa trị thú y vẫn chưa phát triển. Sau này càng ngày mày càng già đi và trở nên xấu xí, một bên mắt bắt đầu có dấu hiệu bị mù. Vào một buổi chiều mùa hạ, tao tình cờ phát hiện ra bệnh tình của mày, tao rất shock. Bố bảo bệnh của mày không chữa được, mày bị thối rữa hết phần nội tạng bên trong rồi. Bắt đầu từ đó mày đã không thể đi đâu được nữa và chỉ nằm im 1 chỗ, bố không cho mày vào nhà mà xích mày ở gốc cây lộc vừng, vì chất dịch hôi thối từ ruột mày chả ra hậu môn sẽ dính vào nhà mất. Tao đã phải dùng khăn đắp vào người mày để tránh cho bọn ruồi nhặng không đậu vào, nhưng vẫn không hiệu quả. Mày không ăn không uống vài ngày, những ngày đó tao vẫn hay ngồi bên cạnh và động viên mày nhưng vì quá mệt mỏi nên mày chỉ nằm im thôi. Vào một buổi sáng, khi tao dắt xe đạp đi học, đến cửa gặp mày nằm đó, nhìn thấy tao mày vẫn vẫy đuôi mặc dù tao biết mày không còn sức lực nào nữa rồi, ruồi nhặng thì bao quanh mày. Cả đời này tao sẽ không bao giờ quên được ánh mắt ấy của mày, ánh mắt giống y như cái hôm tao tìm thấy mày nằm cô đơn 1 góc nhà trong ngày cưới chị tao, mày vừa nhìn tao như vậy và vừa cố gắng vẫy đuôi. Lúc đó tao đau lòng lắm và tao vẫn nghĩ mày có thể hồi phục. Đến trưa về nhà, tao chạy vào xem mày đã đỡ chưa thì bố nói với tao rằng mày đã đi rồi, bố bảo bố nói với mày “Thôi mày sống cũng khổ, đau, vậy thì mày đi đi cho thanh thản, không phải chịu đau nữa”, 1 lúc quay lại, bố thấy mày đã ra đi, dưới gốc cây lộc vừng.
Cả ngày hôm ấy tao buồn và khóc rất nhiều, tao nhớ mày lắm Chun ạ. Tao từng nghe người ta bảo: “Con chó khi biết mình sắp chết, sẽ dùng đôi mắt nói lời từ biệt với chủ nhân. Sau đó kiếm một nơi bí mật nhất, một mình đợi chờ cái chết”. Tao biết lúc đó mày không còn sức để làm chuyện đó nữa rồi. Cái vẫy đuôi ấy, ánh mắt ấy có phải cái chào tạm biệt tao không hả Chun? mày muốn nói “Tôi mệt quá rồi chô chủ ạ, tôi nên đi đây”.
9 năm sống bên mày, tao đã làm nhiều việc có lỗi, tao đã đánh mắng mày nhưng Chun à tao rất rất thương yêu mày. Mày là con chó có râu dài, bị chai ở 2 bên mông đít, thích ăn socola, ăn kẹo, bim bim, mực nướng,...nói chung là tao thấy tao thích ăn gì là mày thích ăn cái đó hết í, mỗi cái là mày không thích ăn rau củ quả thôi. Mày còn hay nằm mơ khi ngủ nữa, trông buồn cười kinh khủng. Mày rất hư nhé, toàn đợi cho mọi người trong nhà đi làm đi học hết là bắt đầu lên salon, giường đệm nằm, hôi chết đi được. 9 năm chưa tắm lần nào hic vì mỗi lần tắm cho mày chỉ có 1 mình tao, mà mày như người nghiện sợ nước, tao không thể giữ được, huhu.
Bây giờ là năm 2017, là 8 năm rồi sau ngày mày mất. Tao viết những dòng này và vẫn nhớ về mày như thế, lần nào nghĩ đến mày tao cũng khóc, nhiều hôm trằn trọc ngủ không được, nhớ mày tao lại khóc và ướt đầm gối. Vài lần nằm mơ thấy mày, mày vẫn là chú chó trung thành bên cạnh tao. Kiếp sau mày hãy làm người và trở thành bạn thân của tao nhé.
Trời đã tạnh mưa rồi. Mãi yêu và nhớ mày
Linh.
1 note
·
View note
Photo
- chàooo 💋💋 cậu sẽ là người mở đầu cho timelinee của tuii ❤️❤️ à đ phải pubertychallenge của tui mở đầu rồi =))) - Vì sao cấp 2 học cùng trường mà hình ảnh cậu lại mờ nhạt thế nhỉ =)) đến khi vào cấp 3 hỏi ra ms biết cậu cùng trường 🙄🙄. Vì sao hôm cô chuyển cậu xuống bàn tui cậu hiền lành , dịu dànggg mà bh cục súc zailon zậy 😒😒 “ cậu ơi cậu có biết lí không nhắc tớ nhé ❤️” ai đó đang ở trong cậu lúc đấy vậyyyy 😪😪 . Cuộc sống tui bắt đầu bế tắc khi mà cậu chép bài tui cả deskmate và cậu cao điểm hơn cả 2 :) 1/10 cậu ib , ib đấy không phải hỏi thăm nhau đâu mà là để khoe điểm địa cậu cao hơn tui đấy :) dm cậu lần 1 :) . Vì sao tui lại acc request của cậu nhỉ trong khi ban đầu tui k có ý định add đâu haha :) . Đấy xongg r bắt đầu ib nhiều hơn xàm nhiều hơn r trên lớp cũng thân hơn do là deskmate =))) r cậu kể cho tui cr hồi c2 của cậu =))) haha thanh niên làm bff đ thích quay ra tỏ tình xong đứt cmn tình bạn =)) xonggg rùi tui biết cr c3 của cậu haha bà màyy nắm thópp ròyy nhaaa =))) :) chào boy color lasting 08 :) dm loại chó chuyên gia ấn đầu bà mày xuống bàn :) đc vài ba hôm đầu mới quen xong m bộc lộ bản tính hoang dại của m :) m bắt nạt bà mày nhiều hơn khốn nạn :). Trên lớp thế thuiii tối zề có tí ib sụt sùi hỏi thăm nhau nhưng thực ra là tao tư vấn tình cảm :) dmm . Sau một tgian ngồi cạnh thì cũngg thân nhiều tí hơnn ❤️❤️ đầu năm chỗ mình ngồi vui thật đấyyy có tui có cậu có Hiền có Sơn có Thái 💋💋 best chỗ ngồi luônnn =)) . Xong đến lúc tui chuyển lên bàn đầu oigioioi con bàn 2 thằng bàn cuối ngồi ib vs nhau trong h than thở “ t muốn về chỗ / chỗ mới nl ” =))) xong tiết kp tiết boss thì tui trốn về xong cô đi qua cô thấy xong cô lườm =)))) Đấy xongg r thânnn hơn hơn hơn trc nhiều, cái gì cũng kể cái gì cũng tâm sự xong l10 chả có gì nổi bật hoặc có thì tui quên mnr và r hết mn l10 nhạt nhòaaaa vaizz =))) nếu tui nhớ k nhầm thì sn l10 của cậu thì tui vs cậu cãi nhauuu =))) kiểu hôm trc đấy viết kiểu tâm thư cmsn xong chiều về cãi nhau thế là thôi quên cmmd =))) aaàa l10 m chuyên gia bắt bố m nhảm cute trc khi đi ngủ xong cnn dài vaileu ra còn m thì rep như đấm vào mặt bố m :) xong cứ thấy comfor nhà bố m thơm xong hít như phê cần =))) dm chuyên gia kiểu dọa chuyển lên HN làm bố m ngày nào cũng điệp khúc “ don’t leave me alone / m nghiện mùi bố m r lên HN đ có cho m ngửi đâu …bla bla bla ” =)))) mệt mỏi vaizl =))). Có hay không mn đều quên tên disabled builder của cậu mnr =))) sao có biệt danh đấy nhờ tui quên cmnr .. Hmm cậu có lẽ dậy thì thành công đéy =)))) đầu 10 thì bé bé con con loắt choắt vcut xong h thì 😱😱🐽 gọi bằng cụ , hốc lắm vcl , tay thì to , ng thì nặng vcut ra xong suốt ngày đánh tui cả đè lên ng :) bố m là ghế nằm của m à? :) - Lớn hơn một tí chắc thế nên mình bất đồng quan điểm nhiều hơn , xong kiểu một con lì một thằng ngang nên chả thg nào nhường thằng nàoo 😡😡 tần suất cãi nhau ngày càng nh ấy nhưng toàn vì lí do đâu đâu 😔 xong r một vài lần cậu làm lành trc xong cũng một vài lần là tui nhưng bà m thề cái kiểu call làm lành của m làm bà rất ức chế nhé :) “ alo Mai à có phải Mai k / alo Linh à , kp Linh à cho gặp Linh với / alo bla bla bla..” lo lo tbm thằng điên :) đợt căngg nhất là 3 tháng đấy ditme m con cẩu tặc :) nhưng kb lần này là bao lâu cậu nhỉ :) cuối cấp r vậy mà tui vs cậu vẫn ntn đc haha :) cậuu nóngg tính cục súcccc cực cực cực ấyyy cbh trog lúc kiểu đang căng thẳng mà cậu chịu xuống nước nhường tui gì cả😔😔 toàn kiểu tức nướcc vỡ bờ xong bùm thế là tèo teo 😒😒 tủi thân cực đếyyyy😪😪 nhưngg đấy là lúc cãi nhauuu thoyyy còn lại là cậu là ng chiều tuii nhất , tui thíchh ăn gì cậu cũng muaa , đòi gì cũng làm =))) sn năm ngoái cậu mua bn là quà liềnnn son này, móc khóa hạt gạo này ( huhu srrrr tui k cố tình làm mất đâu thật đấy 😥😥) vẽ tranh chân dung tuii này, móc khóa con rùa này hihi=))) ❤️❤️❤️ sr cậu vì tuii mà hè cậu đi chơi k đc vui 😢 “ m đừng có buồn có khóc nữa k là t mai t về đấy ” ❤️ mặc dù c đang ở tận trong ĐN huhu soáii caaa chưaaaa 😘cậu mà ở gần đây chắc tui chạy đến ôm cậu mà khóc lụt nhà mất . Xonggg “ gọi sk nhanh bố m xem mắt m xem nào dmm” 😭😭 huhu . Trừ những lúc cậu thú tính ra thì cậu perfecttt r đéy ❤️ sr cậu vì nhiều lúc tui đến ngày xong tui lên cơn r cậu toàn là ng hứng mặc dù cậu đ làm gì =))) - Đúngg kiểu có bff là con trai thì lôi ra làm bia đỡ đạn là đ sai mà =))))) tdn bạn kia vẫn nghĩ tui vs cậu yêu nhau nhỉ =))) xong boss nữa oimeoi😪😪 “ cô hỏi thật nhé e vs Q.a có gì k ? ” 😒😒😒😒 kiểu gì cậu cũng sẽ tl là “ n đơn phương e lâu r cô ạ nhưng e k đồng ý n ” 😒😒dm cậu lần 2 :) - mỗi lần kiểu thấy trên fb có cfs kiểu “ đừng tin bố con thằng nào khi n bảo n có bạn thân là con gái ..”=))) tui cũng tag cậu zô thêm quả icon đáng yêu 🙂 =))) xong cậu toàn chửi tui dm cậu :) thi thoảng lên cơn tui lại hỏi “ ê mà giả sử sau này ny m nthe thì sao ? ” hay “ giả sử ny m bắt m chọn giữa t vs n thì m sẽ lgi 😥😥” =)))) thế r cậu buông một câu nhẹ nhàngggg làm ấm lòng tui vaizzz “ yên tâm đi con điênn , nếu ny t mà nthe t sẽ bỏ luôn ..” hahaaa gửi ngàn trái tiêm bé nhỏ cho cậu 💓💓 - cậu nè bỏ thói dọa đ cho nhau đi thang máy nữa nhé :) ditme ny kiểu cc gì thieeeee :) đúng kiểu ny fake nên dm cư xử vs nhau nhul thặc :) này cậu cậu cứ thái độ lồi lõm vs tui đi xong dọa “ chia tay ” đi :) tui đến ăn vạ mẹ cậu là cậu ăn ốc xong đ đổ vỏ cho hết mm đường lấy vợ đi haha =))))))))))) - Cậu nè giả sử lên đh r tui cứ sợ xa cậu một khoảng xa títtt tắppp thì phải lsao nhờ nhưng mà cậu an ủi tui là chị cậu cũngg có anh bạn thân học xa ơi là xa nhưngg vẫn thân 😍😍 làm tui cũng bớtt nghĩ hơn nhưng tình trạng ntn thì gần hay xa có ảnh hưởng gì nhỉ ?🙃 - Cậu nè còn 1 thángg nữa thoyy đấyyy , 1 tháng đủ để qđ tương lai cậu sau này lên tiên hay xuống chooó đấyy =)))) thế nên là cố gắnggg chăm chỉ học hànhhh đi cậu nhé 😡😡 chúc cậu đỗ NV1 ❤️❤️ cảm ơn cậu vì đã góp phần làm nên một tuổi thanh xuân tươi đẹp của tui 💓💓💓💓 cảm ơn và xin lỗi vì tất cả ❤️❤️ Love u boy ☺️ - cậu này nếu được tui chỉ xin cậu bỏ qua tất cả những điều không vui trong quá khứ đc không 😔 dĩ hòa vi quý mà cậuuu tui bỏ qua đc thì cậu cũng thế đi được không 😔😔
3 notes
·
View notes
Text
thỉnh thoảng 1-2 đứa vẫn còn nhớ về truyền thuyết “viết lyris nhạc không lời” của mình ...
thực ra thì
mình biết có những người có khả năng nghe tốt hơn người khác. biết một cách cá nhân cũng có luôn. khả năng thấu hiểu cao hơn, khả năng tập trung cao hơn, đi vào các vấn đề sâu hơn đồng thời cũng tỉnh táo nhận ra giới hạn của từng quan điểm, và khả năng chuyển đổi giữa các hoạt động của trí não cũng tốt hơn nữa (là lý do tại sao có thể go deep vào một vấn đề mà ko hề mất kết nối với thế giới thật và có thể nhanh chóng quay lại những công việc thường nhật). mà thực ra thì trong mỗi khả năng liệt kê ở trên này cái nào mình cũng kém hơn và ở mức cực kì sơ đẳng.
đến đây lại chả hiểu bản thân đang nói gì...
hi vọng sẽ sống sâu hơn nữa hơn nữa, cái đích đến cuối cùng của mọi người chắc cũng như nhau thôi, là được thanh thản.
nói là tập trung vào công việc hay sự nghiệp gì đó, nhưng mình thấy rất rõ những bước chuyển mà có lẽ mình sẽ làm trong đời. cuối cùng cũng chỉ muốn về vườn thôi mà T.T muốn ko còn một ước vọng to tát nào, chỉ còn rong chơi (một cách nghiêm túc :v) cho qua ngày đoạn tháng đặng đến lúc chết ~~~ chắc vẫn phải chăm tập đàn và tập bóng :-??? chắc nên kiếm ông thầy nào thật là hắc ám :-???
muốn sáng thong thả dậy tưới cây tỉa cành, còn rảnh nhặt được lá đem đi ép làm collection =)))) hình như bị nghiện collection =))) rồi trưa, rồi chiều, rồi tối. hi vọng lúc nào cũng đủ tập trung mà nghĩ được một câu, viết được một dòng, đọc được vài chữ, nhìn thấy một cái gì đẹp nhỏ nhoi.
*ngáp*
trời âm u ghê mà thèm thịt quá huhu =(((( hôm trước lên phố chơi mà ko thấy chú xăm trổ bán thịt nướng mình buồn lắm lắm =((( cũng thích trứng lắm mà dạo này toàn ăn trứng rồi tội quá T.T
2 notes
·
View notes