#ngủ ngon hẹn mai nhé
Explore tagged Tumblr posts
Text
Bao nhiêu dung lượng ổ nhớ cho một đời người?
1, "Ngủ ngon hẹn mai nhé." Một cuốn tiểu thuyết của Nhật Bản tôi đọc khá lâu rồi. Chỉ nhớ hườm hườm nội dung. Nam chính là một người đàn ông bị căn bệnh khá tương tự alzheimer - chứng hay quên, và quên câu chuyện ngày hôm qua. Anh có một cuốn sổ tay, ghi lại mọi điều vào ngày hôm nay, check list, note, ... Và khi có việc gì, phải làm gì, có ai nhắc nhở, thì anh sẽ lật cuốn sổ này ra để kiểm tra lại. Xong một công việc nào đó, thì anh sẽ gạch công việc đó đi. Người yêu anh, nhân vật nam chính thứ hai, cũng trải qua thời gian tiếp cận, quan tâm và sự chấp nhận của đôi bên mới đến được với nhau. Truyện là một câu chuyện chữa lành của đôi bên. Đề cử cho các bạn đang tìm đọc một truyện ngắn dễ thương, đọc xong để yêu đời và cảm thông hơn.
2, Dự một đám tang của một người lớn tuổi. Đôi khi chỉ là một công việc xã giao với người ngoài, nhưng đối với những người trong gia đình, người thân quen, lúc đó là thời gian để hồi tưởng lại giai đoạn cuối cùng của người đó, trước khi tiễn người đó đi chính thức trên cõi đời này. Đến một đám tang của người lớn, thấy hụt hẫng, nhưng có l�� cũng có phần nhẹ lòng hơn một chút nếu người nằm kia lại là người trẻ tuổi. Bởi vì chúng ta đều thấy người đó vẫn còn dang dở trong cuộc đời này.
Nhưng mất mát là như nhau.
3, Cuốn nhật ký của Đặng Thùy Trâm 272 trang, viết trong khoảng 3 năm, "Mãi mãi tuổi hai mươi". Nội dung xin phép không bàn tới, nhưng chỉ đủ kể về 3 năm tại chiến trường, và hy sinh ở tuổi hai mươi. Thế giới của chị trong thời gian đó được thể hiện bằng những dòng nhật ký trên cuốn sổ tay, vậy nếu chị không chết vào năm 1970, cuốn nhật ký sẽ dài khoảng bao nhiêu trang?
4, Ổ cứng của tôi sau khi "banh" thì tôi mất đâu đó 300G hình ảnh, cùng mớ tài liệu giữ từ hồi đại học. Sau đó thì tôi chuyển sang đám mây của onedrive (microsoft) tốn phí, nhưng được cái là không lo mất dữ liệu. Và tôi tính hườm hườm nếu mình còn sống thêm được 27 năm nữa (cho đủ 60 năm cuộc đời), thì mỗi năm tôi phải trả cho onedrive là tầm hai mươi triệu năm trăm năm mươi lăm nghìn. Một số tiền theo công thức tính lãi kép đầu tư (của bộ môn quản trị tài chính) vào cuối năm thứ 27. Chứ nếu lấy giá trị thực thanh toán hàng năm thì khoảng 300.000x27=8.100.000 VNĐ
Trên đây là giá khi tôi chia cùng với bạn bè, chứ nếu không chia thì giá khá cao đó.
Mỗi năm, đống tài liệu của tôi tăng khoảng từ 15-30G, nếu siêng tải phim, video, và siêng chụp ảnh. Trung bình 20G, vậy sau 27 năm tôi có khoảng 540G. Ấy là trung bình, vì người lớn chúng ta những con số này tăng dần đều. Nhưng tôi cũng không hiểu sao mà số dung lượng trong ổ 1drive của tôi lại lên đến gần 500G rồi.
Tiếp nào.
5, Bạn số 1: nhiếp ảnh gia: 2 ổ di động 2T. Cũng sắp đầy. Chưa tính đến ổ nhớ máy tính, và bạn dùng google drive. Ấy là bạn chưa kể đến những lần tạo file để gửi cho khách, không biết nén đến tầm nào.
Bạn số 2: Chuyên về review phim, kịch, giải trí. 2 ổ di động, tổng 3T, google drive 1T.
Bạn số 3: Làm kế toán: google gói free, và không có dự định trả thêm tiền cho các gói tiện ích đám mây, kể cả capcut, cái bạn hay xài nhất.
Mẹ tôi: Bà chỉ dùng điện thoại, và google gói free. Những gì còn lại của bà là sách về Phật giáo, những tấm hình được chụp lại bởi con gái bà, và những tấm ảnh cũ. Có điều, giờ không còn gì có thể cập nhật cho bà nữa.
Vậy chúng ta phải cần bao nhiêu dung lượng cho cuộc đời này nhỉ?
3 notes
·
View notes
Text
Xin chào
Thật sự là lâu lắm rồi, mình không nhớ rõ đã bao nhiêu ngày không viết tâm tình tại đây. Chắc tại một tay nên cũng hơi nhọc xíu.
Hôm nay mình cảm thấy thật sự hạnh phúc. Đơn giản vì đã có một giấc ngủ thật ngon, tự thức dậy mà chẳng cần hẹn giờ. Niềm vui nho nhỏ ấy khiến tâm trạng mình tốt hơn hẳn. Mấy ngày vừa rồi, nghe có nhiều căng thẳng. Thời gian vừa qua, nghe có chút áp lực.
Đến một giai đoạn, mình đang và sẽ trải qua với những điều phù hợp. Ngày mai, ngày mốt, ngày kia. Tất cả đều quan trọng. Ở giai đoạn này, mong là mình sẽ thật là an nhiên để đối diện nhé. Tốt rồi, vậy là đủ cho một hành trình thật đẹp.
Hẹn Hà Nội ngày nắng mới. Hẹn Đà Nẵng ngày trong xanh. Chúc Chuột và chiếc tay gãyy sẽ bình an nhée. Hôm nay tranh thủ hoàn thành mọi việc, để kịp cho những ngày sắp đến hii. Iu thương thật nhìu. Chúc mừng embe
2 notes
·
View notes
Text
Thứ 3, 15/04/2024
Tệ thật dù biết mối quan hệ này đã kết thúc rồi, cơ mà trong tâm trí của tôi hằng đêm vẫn là hình bóng ấy, mỗi sáng mai thức dậy cũng vậy. Tôi nhớ em :(. Dù trên thực tế cô ấy đã huỷ kết bạn, unfollow tôi ở mọi nền tảng có thể nhưng tôi vẫn âm thầm theo dõi em. Tôi tạo cho mình một vài tài khoản clone từ fb, insta, tiktok để được ngắm nhìn em mỗi ngày, để biết em đang làm gì, học có mệt không, hôm nay có buồn hay vui không. Và rồi hôm nay, từ ly cafe đó tôi tìm tới quán mà em ngồi, thì ra vẫn vậy thói quen ngồi tiệm cafe gần trường để làm việc. Chỉ khác mọi lần tôi sẽ không ngần ngại mà tiến đến bên cạnh với chiếc ipad này mà làm việc cạnh em, nhưng lần này thì khác tôi không làm thế mà chọn một góc khác ngồi để thi thoảng có thể ngắm em qua vách tường đó. Hôm nay em thật xinh trong outfit công sở có phần trưởng thành đó, flannel, quần jean, áo phông trắng và nụ cười tươi đó vẫn vậy. Tôi thấy hối hận quá, tôi tự trách mình tại sao lại có thể bỏ lỡ em, người mà tôi luôn muốn cùng đồng hành trên quãng đời này. Nghe thì có vẻ xàm xí đú hay là viển vông, biết sao được mai sau như nào. Cơ mà em là hình mẫu về người yêu, người vợ mà tôi mong ước. Một người hiểu chuyện, luôn động viên cũng như rất tham vọng về một cuộc sống tốt đẹp. Có lẽ cuộc đời cho tôi gặp em để biết trân quý mối quan hệ sau, với một ai đó chẳng hạn. “Chẳng ai vì thiếu ai mà chết cả”. Anh và em vẫn vậy chỉ là không còn của nhau nữa rồi. Thật vui khi thấy em vẫn giữ trên môi nụ cười đó. Thật lòng mong em hạnh phúc. Cũng thật long mong em tha thứ cho mọi lỗi lầm mà anh gây ra, mọi câu nói không hay mà anh từng giành cho em. Lời xin lỗi anh nói ra rồi, gửi rồi và có lẽ em đã đọc, dù không thấy hồi âm. Cám ơn em vì những ngày tháng bên nhau, anh sẽ không bao giờ quên được nó.
Tối qua vô tình lướt Threads có một em gái 2k2 có đang thất tình. Tình trạng của em ấy thật sự rất tệ, em ấy đăng cả tin mọi người ơi cứu tớ. Mình cũng có comment là rep insta tớ nhé (Threads bạn ý có để tk insta). Em kể rằng em và anh ấy rất yêu nhau vậy mà sắp tới anh đó có đi du học và muốn chấm dứt hoàn toàn mối quan hệ này với em. Dù từng thề non hẹn biển rằng có thể đi du học rồi vài tháng về thăm hay đón em qua thăm anh ta. Cậu bạn này bằng tuổi mình, đã tốt nghiệp nhưng vì gia đình bao bọc phần lớn mọi thứ, cậu ta không có hướng đi cho cuộc sống của mình, ra trường nhưng không biết sẽ làm gì với tấm bằng Bách Khoa HN. Nghe đến đây mình kiểu ủa bạn mình ở BKHN cũng nhiều và thấy ai cũng thành công một mức độ nào đó, đứa thì du học rồi về làm cty nước ngoài, đứa thì kinh doanh, cũng có đứa startup. Vậy mà ông bạn ny của cô bé đó không biết sẽ làm gì để nuôi bản thân mình, mặc dù gia đình cô bé có giới thiệu việc cho bạn này nhưng lại chê ạ, ủa alo đã không có định hướng rồi còn không muốn làm trái ngành học. Rồi chuyện gì cũng tới, gia đình bạn có ông anh rể bên Mỹ có công ty riêng và bố mẹ muốn cậu ta qua đó học rồi làm cho anh rể, cậu ta đồng ý vì đơn giản chằng biết tương lai ra sao hay cũng không có dự định gì cả. Mọi chuyện bắt đầu từ đó, gia đình cũng tác động và cậu ta nhanh chóng muốn kết thúc mối quan hệ với ny mình. Rồi hứa sẽ làm bạn vẫn sẽ nhăn tin hằng ngày và chúc ngủ ngon. Để rồi như cách người ta làm bánh tráng, được một ngày em kia nhắn không rep để rồi sau đó rep là anh không trả lời vì nghĩ sẽ tốt cho em. Ủa alo, rồi là hứa dữ chưa. Cô gái đó cứ sống với cái suy nghĩ, với những lời hứa đó của cậu ta để rồi mất ngủ, không ăn uống đến trào ngược dạ dày, tim đập nhanh vì căng thẳng hồi hộp, tụt huyết áp,… thật sự tình trạng em ý rất tệ. Và rồi người suy đi động viên người suy ạ, sau khi trao đổi thì em cũng hiểu ra nhiều điều và hẹn cậu ta nói chuyện và còn ngỏ ý rủ tôi đi cùng và cho lời khuyên. Tất nhiên tôi không đi rồi, cuộc sống của em ấy nên là em ấy quyết định. Tôi chỉ tâm sự, phân tích rồi động viên em sớm thoát khỏi mqh này. Thật lòng người suy dễ đồng cảm với nhau hoặc như em nói em tâm sự với nhiều người nhưng chưa có ai như tôi. “Trời ơi anh như kiểu trải qua đời em rồi á, mỗi anh hiểu được cảm giác của em”. Hy vọng em thoát ra được mối quan hệ đó, hy vọng sắp tới nhiều may mắn đến với em.
Cũng dài rồi, không biết cái serries nhật ký xàm xí của sad boy này kéo dài bao lâu, cơ mà mình sẽ cố gắng viết hằng ngày hoặc hằng tuần những điều mình gặp phải và mình muốn chia sẻ.
1 note
·
View note
Text
Ngọc Vừng (0105-0305)
Nhân dịp nghỉ lễ thay vì về nhà 5 ngày thì mình chọn về nhà 2 ngày và đi đảo 3 ngày còn lại. Về kế hoạch đi thì mình quyết định khá nhanh ( dù chưa chốt số lượng người đi, đi đến đảo ăn gì, chơi gì ...)
Để đi đến đảo Ngọc Vừng, trước tiên cần di chuyển quãng đường khoảng 170km từ Hà Nội đến Bến tàu Vũng Đục ( đường chạy xe máy quốc lộ khá là dễ đi). Khoảng 13h chiều, tàu có chuyến đi vào đảo mất khoảng 1h30 phút trên tàu, trên tàu mọi người có thể thấy những Vịnh giống ở Vịnh Hạ Long, những con tàu khủng ( chở than, hàng nặng... vì nước ở đây sâu). Khi tàu cập bến, đoàn mình tiếp tục di chuyển bằng xe khách vào điểm bãi tắm ( nơi mà team mình thuê lều camping hướng ra phía biển).
Mọi người tranh thủ nghỉ ngơi rồi tầm 5h bắt đầu đi tắm biển, đến đấy thì có note lại cho anh em là tắm biển sóng lớn thì không đeo kính rất dễ bị rơi mà rơi thì chỉ có mất luôn, anh em có thể buộc dây vào kính để an toàn hơn nhé .
Tối đến team mình ăn hải sản trên tròi nhìn ra biển đã luôn, trong khi ở hanoi nóng đổ lửa thì ở đảo không cần quạt, ăn no nê xong anh em đi dạo bờ biển rồi chuẩn bị về ngủ cho sáng hôm sau team đi trekking sớm. Mình ngủ trễ hơn một chút để ngắm biển về đêm được nhiều hơn.
Sáng hôm sau như đã hẹn, team dậy sớm đi để tránh nắng, hành trang chuẩn bị mượn thêm tiệm một vỉ nướng, một chiếc nồi, mỗi anh em 1 lít nước là sẵn sàng đi. Trên đường đi, team nhặt được đầy một nồi ốc cộng thêm cá chỉ vàng mang đi, bia Hạ Long, Mì Tôm, củi từ thiên nhiên, vậy là anh em có bữa ngon lành cả luộc, cả nướng.
Trưa về ngủ nắng lên đỉnh đầu, hơi nóng thôi chứ kh đến mức nóng vch, mình vào lều ngủ, hai ảnh ngủ võng, hai bạn ngủ lều, trưa hôm đó thời gian dường như dài hơn bình thường( mn đều bảo vậy) cứ ngủ rồi lại tỉnh mà mãi chưa đến chiều. Nhưng rồi gì cũng đến, đến chiều team đi bộ ra thị trấn thuê xe máy đi thăm quan và mua hải sản ( xe máy ở đây khá tệ mà giá thuê hơi chát nhưng kh còn lựa chọn nào khác). Anh em đi hướng ra bến tàu để mua hải sản nhà cô chú Tím Đỏ ( tên hai cô chú hợp nhau ghê) team mua với giá cả sinh viên ăn bể bụng luôn, hai cô chú đáng iu lắm, hơn nữa cá nhân mình thấy người vùng biển phóng khoáng cực.
Mua đồ về, may sao ở trong team có một bạn ở vùng biển trong đoàn thoáng chốc là xử lý xong liền, anh em đi tắm biển chạy bổ rồi về đánh chén. Ăn xong anh em uống cafe Đăk Lak mang đi từ đất liền của một ảnh, đây là cafe phin mà không có phin thì làm ntn ạ, chúng ta sẽ lấy hai cốc, một cốc đục các lỗ, một cốc để hứng vậy là anh ��ã có những cốc caffe sữa tự pha ở trên đảo.
Đêm đó mưa nên anh em phải bốc lều vào trong chỗ có mái che, đem đó mưa kinh, kèm theo sấm chớp, giữa đêm có sấm đánh như kiểu rách trời vậy...
Sáng hôm sau, 5h xuất phát để ra bến tàu về lại đất liền, mình với một ảnh nữa dậy sớm hơn để đi săn kho báu( tabaco) nhưng hôm nay không có, kết quả anh em nhặt được một túi Ốc
Trên đường về ae ăn bún hải sản, highlands ở Hạ Long ....
Mọi người biết đến Cô Tô, Quan Lạn nhiều hơn nhưng Ngọc Vừng là một nơi anh em có thể đến thử để trải nghiệm ạ.
P/s: ae đi để hiểu mình hơn, biết thêm những người có niềm tin suy nghĩ giống mình là có <3
0 notes
Text
sự nghiệp của một idol đâu phải là kéo dài mãi đâu, may mắn thì có thể lên đến chục năm, còn không thì chỉ có vài năm rồi thôi. thế mà idol mình thích, 6 năm trong nghề, chỉ được một hai năm đầu còn đâu về sau mỗi đợt comeback phải chờ đến một năm, mà đã thế còn có một đợt bạn bị thương không thể quảng bá được.
nhưng mà bạn ấy chỉ có âm nhạc là mục tiêu, mọi thứ đều vì ước mơ của bạn ấy. trong sợi chỉ mối quan hệ mỏng manh giữa idol và fan có thể bị cắt đứt bởi sự gián đoạn ngày càng dài, bạn ấy mỗi ngày đều cố gắng giữ mối quan hệ đó, đều đặn chúc ngủ ngon, an ủi, động viên fan - trong khi người cần được an ủi và động viên nhiều nhất mới là bạn ấy.
bởi vì không thể biết đâu là lần cuối, nên idol mình thích luôn cố gắng hoàn chỉnh nhất có thể như đấy là sân khấu cuối cùng mà bạn được biểu diễn. bạn nhìn fan bằng ánh mắt biết ơn; bạn giấu nhẹm sự áp lực sâu thẳm trong lòng; bạn nhảy, bạn hát bằng tất cả chân thành.
người ta bảo nghệ sĩ khi đứng trên sân khấu luôn cô độc, họ chỉ có thể bày tỏ cảm xúc của mình thông qua sản phẩm nghệ thuật. bạn mình thích cũng không giỏi thể hiện những điều chất chứa trong lòng, ngay cả giai đoạn khó khăn chẳng dễ dàng gì bày tỏ bạn cũng gói ghém gửi vào âm nhạc, rồi lại dịu dàng bảo mong 'đêm đầy sao' ít nhiều gì có thể an ủi được mọi người thì tốt quá. mình biết điều đó đấy chứ, nên từ những ngày đầu mình cứ hay bảo hãy để mình hiểu bạn hơn thông qua những ca từ bạn viết nhé, mình rất trân trọng âm nhạc của bạn đấy seoyeon à.
bạn ít nói lời yêu nhưng luôn bảo sẽ chăm chỉ làm nhạc hay cho fan của bạn nghe. bạn cứ đi đi về về ở studio, vui vẻ khoe rằng hôm nay bạn đã sáng tác nhạc rất chăm đấy. người như bạn chẳng hay nói yêu nhóm nhưng khi được phỏng vấn về các bài hát muốn cover, lại khéo léo chuyển sang khen nhóm em có các thành viên rất giỏi, màu giọng cũng đa dạng nữa, em muốn mọi người thấy nhóm em thật sự rất tài năng. lần khác bạn gửi lời nhắn với giám đốc, hy vọng title cho đợt comeback sau hãy để tụi em tự sáng tác nhé.
đáng lẽ ra tụi mình đã có thể tận hưởng nhiều sân khấu hơn, để bạn được tự do hơn để thể hiện âm nhạc của mình nhiều hơn. nhưng ngoài việc tức giận, chửi rủa, cầu xin, trend hashtag, chịu đựng, xin lỗi, thì mình phải làm gì nữa đây lee seoyeon?
một người đã bắt đầu tình yêu với bạn bằng sự rung động qua âm nhạc mà bạn viết, nên không còn gì buồn hơn chuyện tháng ngày dài đằng đẵng mong mỏi được thấy bạn trên sân khấu lại cả.
mình buồn thế thôi chứ mình vẫn ở đây với bạn, thu sang đông không gặp, xuân sắp qua vẫn chưa thấy đâu thì hẹn bạn mùa hè ha.
1 note
·
View note
Text
Ở bảo tàng gốm Bát Tràng, có một góc riêng trưng bày các mẫu vật gốm “không tròn”. Có vài cái chén “không thích” đứng thẳng, vài cái ấm “không thích” có vòi hay nắp. Nhưng chúng vẫn ở đấy để nói rằng “Khái niệm tròn vẹn trong mỗi người là khác nhau”
Năm 22 tui thích ăn ngon mặc đẹp, chụp ảnh xinh cho ngày 20.10 nhưng năm 26 tui chỉ cần được ngủ một giấc yên ổn sau quãng đường mưa gió dài 2 tiếng, khi tỉnh dậy được người nấu cho một bữa cơm, cơm rau luộc thịt kho cũng là tuyệt vời.
Tui biết có nhiều người như tui, có một ngày mưa dài, một cái deadline cần chạy, một thế giới nhỏ cần lo. Mong phụ nữ trên thế giới này có ngày 20.10 “tròn vẹn”, dù chỉ là một giấc ngủ, một bữa cơm. Mong ai cũng có bình yên của riêng mình.
---
Mỗi năm kỉ niệm này nhắc lại trong đầu mình chả có suy nghĩ gì ngoài việc nếu gặp lại mình sẽ xé da vài người ra chấm muối.
Hổng cay cú gì hết, chỉ mong các bạn tương lai luôn sống giật mình, ngực không bao giờ to lên được :)))
---
Tiểu nhị cho order thêm 1 ngày chủ nhật nữa
Oke quý khách, giá bill của quý khách là 6 ngày đi làm nhó.
Quý khách có thế chọn gói đặc biệt là có thêm 1 ông chồng biết seeding sẽ biến mọi ngày của quý khách thành chủ nhật. Và bill chỉ là iu chươn iu chươn.
---
Gặp nhau năm 16 tuổi, đã chạm đến mốc 26 tuổi nhưng tôi nghĩ tuổi tác chỉ quan trọng nếu bạn là một viên phô mai hoặc một chai rượu thôi. Với chúng tôi thì tuổi tác chả quan trọng gì cả.
Mãi keoooo.
---
Tui nhận ra outfit tóc tai gì cũng được, mình tự tin là ô kê hết mấy bà ơi! Dù bao nhiêu tuổi cũng vậy, bạn không tự tin thì mặc gì, cắt tóc thế nào cũng không thấy đẹp. Mà cuộc đời dài thế, không lẽ bạn định để một kiểu tóc, mặc một style quần áo, ăn một món ăn cả đời sao?
Cứ thử thay đổi style theo sở thích của mình đê, tự tin là đk. Đẹp thì mình trưng, không đẹp thì mình xài filter rồi trưng.
Ai mún thấy tui sống thật thì hẹn cà phê ngoài đời. Chứ trên mạng tui sống ảo nhé :)))
- Thùy Dương
0 notes
Text
Em hẹn báo thức 5h sáng
Mà 5h kém 10p e đã tự dậy rồi nè
Ngủ mà cứ mong mai dậy để nấu món ngon mang cho anh của em.
Cứ sợ ngủ quên rồi rốt cuộc lại tự giậy mới giỏi chứ 😝
Chuyện là hôm qua em làm về sớm, tính về thể dục bữa mà lại muốn chạy đi chợ tìm gì ngon để mai nấu mang cho ny. Hihi. Em mới mua được hộp đựng cơm rồi nè.
Anh xem em tung chảo nha. Siêu chưa. Hi. Tí e bỏ hộp, trưa gần ăn sẽ lên căng tin hâm nóng rồi mang cho anh nhé. Em vui lắm. Khi làm được gì đó nhỏ nhỏ cho anh iu của em. Yêu anh 🩷
1 note
·
View note
Text
G9 là gì? Viết tắt của những từ nào và ý nghĩa của nó
G9 là một từ lóng khá quen thuộc và được các bạn trẻ sử dụng rất nhiều trong các cuộc nhắn tin trò chuyện. Thế nhưng, hẳn vẫn có rất nhiều người chưa hiểu ký hiệu G9 là gì và nên sử dụng chúng trong trường hợp nào. Hãy tìm kiếm đáp án trong bài viết này của muahangdambao.com nhé!
G9 có nghĩa là gì? G9 là viết tắt của từ gì?
G9 là gì vậy? Theo tìm hiểu, G9 là một cụm từ viết tắt trong tiếng Anh, trong đó:
G9 là từ viết tắt được sử dụng rộng rãi trong cộng đồng gen Z G: Là chữ cái đầu của từ “Good”. Số 9: Có cách đọc tiếng Anh là “nine” nhưng phát âm lại giống với cách đọc từ “night” có nghĩa là ban đêm. Như vậy, khi ghép lại hai từ trên với nhau, chúng ta được “Good night” dịch tiếng Việt là “chúc ngủ ngon”. Hiểu nôm na thì cụm từ “chúc ngủ ngon” này đã được ngôn ngữ mạng chuуển thành ký hiệu tắt “G9” thay vì “good night” như thông thường. Ví dụ: - Sắp 12 giờ đêm rồi, anh ngủ đi nhé! - Ok, G9 em yêu. Mai gặp lại!
Ý nghĩa của G9 là gì?
Ý nghĩa G9 là gì? Nếu bạn nhận được dòng tin chỉ có vỏn vẹn ký hiệu G9 như thế này thì cũng đừng vội vàng hoang mang không biết người ta có đang nói xấu mình không hay họ chê mình gì đó không nhé.
G9 thường dùng khi muốn bày tỏ tình cảm với ai đó Hãy vui vẻ lên vì đó là một câu chúc ngủ ngon rất lịch sự và thân thương mà đối phương muốn dành riêng cho bạn đấy. Và cũng tùy vào từng mối quan hệ cụ thể mà G9 có ý nghĩa riêng. Nếu là mối quan hệ hẹn hò gần gũi hơn thì bạn có thể hiểu G9 tức là là anh/em ngủ thật ngon nhé hoặc cục cưng ngủ ngon nhé…
G9 được bắt nguồn từ đâu? Tại sao lại phổ biến?
Không có thông tin nào chắc chắn G9 được hình thành từ bao giờ và có từ đâu, nhưng có thể ước chừng G9 đã xuất hiện từ khoảng năm 2010 và được du nhập vào Việt Nam thông qua các du học sinh Việt đang sinh sống tại nước ngoài. Ban đầu, G9 khiến giới trẻ chú ý vì cách viết hơi “dị” khi so với văn hóa Việt Nam. Một ѕố người thậm chí còn thắc mắc vì ѕao không nhắn rõ ràng và đàng hoàng bằng tiếng Anh là “Good night” mà lại thay thế bằng ký hiệu “G9” cụt ngủn như vậy. Trên thực tế, G9 là một phép ẩn dụ trá hình chứ không phải là cách viết ngắn để tiết kiệm thời gian.
G9 đã xuất hiện tại Việt Nam từ khá lâu trước đây Và dần dần, bởi sự thuận tiện dùng khi nhắn tin hoặc trong giao tiếp chung và bản thân G9 cũng là một cách chúc vô cùng đặc biệt và ấn tượng nên đã được giới trẻ Việt sử dụng phổ biến giống như “tiếng lóng” dùng để chúc ngủ ngon vào mỗi tối cho những người mà họ yêu quý. Có thể thấy rằng, G9 là từ viết tắt rất thông dụng và phù hợp với nhịp sống hiện đại, bởi người dùng sẽ không phải tốn quá nhiều thời gian nhưng vẫn thể hiện được sự quan tâm của mình đối với người khác.
Nên sử dụng G9 trong những trường hợp nào?
Thời điểm ban đầu, G9 chỉ xuất hiện trong những dòng tin nhắn của một vài người dùng để nói chuyện với nhau. Dần dần, G9 đã được lan truyền rộng rãi và trở thành một từ ngữ mới được ưa chuộng trong cộng đồng người dùng mạng.
Chỉ nên sử dụng G9 với những người có mối quan hệ thân thiết với bạn Thông thường, người ta dùng G9 khi muốn kết thúc một cuộc chuyện trò vào ban đêm hoặc khi đối phương chuẩn bị đi ngủ vào buổi tối. Tuy nhiên bạn cũng cần lưu ý rằng, từ G9 này chỉ nên dành cho các mối quan hệ thân thiết và không sử dụng nó với những người mới quen biết, đặc biệt là các mối quan hệ công việc phân chia cấp bậc. Bên cạnh đó, chỉ nên sử dụng G9 để giao tiếp đối với những người ở cùng lứa tuổi với mình như bạn bè, đồng nghiệp thân thiết. Không nên dùng từ này khi giao tiếp với những người nhiều tuổi hơn bạn, mới gặp lần đầu vì nhiều khi họ sẽ cảm thấy khó hiểu và có thể cho rằng bạn không tôn trọng họ. Một gợi ý nhỏ là nếu bạn cảm thấy ký hiệu G9 này quá ngắn gọn và đơn điệu thì bạn có thể chèn thêm những icon (biểu tượng cảm xúc) đáng yêu như hình trái tim hoặc nhãn dán để thể hiện tình cảm với người nhận nhé.
Gợi ý những cách chúc ngủ ngon bằng tiếng Anh khác
Have a nice/ Have a sound sleep. (Tạm dịch: Chúc em yêu có một giấc ngủ ngon.).
Trong tiếng Anh có rất nhiều câu chúc ngủ ngon Good night and sweet dreams! (Tạm dịch: Chúc anh ngủ ngon và mơ những giấc mơ thật đẹp nhé.). Good night baby, sweet heart! (Tạm dịch: Chúc cục cưng của anh ngủ thật ngon nhé!). Goodnight, the little sun of my life. (Tạm dịch: Ngủ ngon nhé, mặt trời bé nhỏ của mẹ.). SUL, ILU, G9 = See U late, I loᴠe U, good night”. (Tạm dịch: Hẹn gặp lại em nhé, anh уêu em và chúc em ngủ ngon.).
E9 là gì?
Một số người thường nhầm lẫn E9 với G9 nhưng thực tế E9 có ý nghĩa hoàn toàn khác với G9. Theo đó, E9 là tên của một loại visa phổ biến trong hình thức lao động tại Hàn Quốc. Diện visa này dành cho những người lao động phổ thông tại Hàn. Hiện nay có khá nhiều công dân Việt Nam đang làm việc và sinh sống tại Hàn dưới diện visa E9.
E9 thực tế là tên của một loại visa Hàn Quốc Có thể bạn quan tâm: Mi nơ là gì? Gái mi nơ là gì? Tìm nguồn gốc cách gọi này Đi cảnh là gì? Đọc xong ý nghĩa nhiều người rất “bất ngờ” Như vậy, bài viết trên đây của chúng tôi đã giúp bạn hiểu thêm G9 là gì cũng như cách sử dụng sao cho hợp lý nhất. Truy cập muahangdambao.com để cập nhật thêm nhiều thông tin hữu ích khác. Read the full article
0 notes
Text
Nỗi buồn thương mến của tôi
Gửi nỗi buồn,
Chúng mình đã biết nhau khá lâu rồi, nhưng dường như đây là bức thư đầu tiên mình gửi cậu.
Số lần mình thẳng thắn nhìn nhận sự tổn tại của cậu có lẽ chỉ mới đếm được trên đầu ngón tay, mà có lẽ còn chẳng đầy nổi một bàn tay nữa. Vô số lần khác khi cậu hiện diện, lựa chọn của mình hoặc là lờ cậu đi, hoặc là xua đuổi cậu thật nhanh, tránh cậu như tránh tà.
Mặc dù mình đã cư xử tồi như thế, cậu vẫn luôn ở đây vì mình. Khi mình vui, cậu nhắc mình biết niềm vui ấy đáng trân quý như thế nào. Khi mình không vui lắm, cậu xuất hiện vỗ về mình, cho mình hiểu rằng chuyện không vui này cũng đâu có gì mới, mình có thể đương đầu với nó một lần thì cũng có thể đương đầu với nó n lần nữa.
Gần đây mình mới học cách đối xử tốt hơn với cậu, thẳng thắn và chân thành. Mình nghĩ là, mối quan hệ lành mạnh thì cần xây dựng dựa trên sự giao tiếp, chia sẻ và nỗ lực. Trước đây mình nghĩ là cậu hiện diện để làm khổ mình, để bồi cho mình một nhát vào vết thương vẫn đang rỉ máu. Bây giờ mình mới hiểu, hóa ra ngôn ngữ của cậu đã bị mình hiểu sai mất rồi. Điều cậu muốn mang lại cho mình là cảm giác khó chịu trở thành những bài học để lần sau mình không vấp ngã ở cùng một chỗ cũ nữa, là những vết chằng chịt để đan thành tấm khiên vững chắc bảo vệ mình khỏi những tổn thương ở tương lai. Mình cũng nhận thấy, mỗi lần cậu tới là một lần mình trưởng thành hơn. Mình của ngày hôm nay, hình như có một phần đóng góp khá lớn là từ cậu đó. Cảm ơn cậu nhé!
Mình bật mí với cậu một bí mật được không? Mình thường lấy cậu làm cái cớ để dành cho mình những khoảng lặng, từ đó hiểu bản thân mình hơn. Mình còn thường dùng cậu như một động lực để nỗ lực tiến lên, bởi vì mình nghĩ khi mà chúng mình đoàn tụ thì dường như chúng mình chẳng thế nào đi xuống được nữa, down lắm rồi, chẳng còn đường nào nữa ngoài đường đi lên cả =))
Kể ra những sự hiểu lầm cần hóa giải ấy, là mình muốn cải thiện giao tiếp giữa chúng mình. Chúng mình là những sự tồn tại không thể thiếu của nhau, mang lại nhiều điều bất ngờ thú vị vượt ngoài mong đợi cho nhau. Để mình dang tay ôm cậu vào lòng nhé? Từ nay mình sẽ dịu dàng và yêu thương cậu hơn!
Thư mình viết đến đây cũng khá dài, mà bây giờ cũng đã khá muộn, chúng mình đều cần một giấc ngủ ngon để ngày mai còn kịp dậy sớm đón bình minh.
Mình dừng thư ở đây, chúng mình cùng ngủ ngon nhé.
Hẹn gặp lại cậu ở bức thư sau.
Người bạn thân thiết của cậu,
0 notes
Photo
Tiểu Thuyết BL Ăn Khách Mikansei "Rục Rịch" Xuất Hiện Tại Việt Nam
Vừa qua, trang fanpage của Uranix (Trang Nhất Toàn Là Hắn, Phong Thần Reload, Yển Sư, Vạn Dặm Tìm Chồng) đã công bố một tin tức "nóng". Theo đó, tựa tiểu thuyết boy-love Mikansei (Nagira Yuu) đã chính thức được đơn vị này mua bản quyền chuyển ngữ tiếng Việt. Thông tin chi tiết về lịch phát hành sẽ được tiết lộ công bố trong thời gian tới.
Link: https://otb.news/special/light-novel/tieu-thuyet-bl-khach-mikansei-ruc-rich-xuat-hien-tai-viet-nam.html
2 notes
·
View notes
Text
Vượt lười mà viết lại đi mà
Mình từng rất yêu việc viết lách. Mình từng cố gắng vực dậy bản thân về việc chăm chỉ ghi lại cuộc sống thường nhật. Được một vài bài rõ là dài và (mình tự thấy) hay, mình lại chán. Vì mình lười đó. Cuộc sống mình thỉnh thoảng sẽ có một sự việc nào đó đáng để viết lại. Mình nghĩ ra rất nhiều câu từ (hay) mỗi lúc chạy xe đi làm, mỗi lần đi tắm, trước khi chìm vào giấc ngủ. Mình tự nhủ đến văn phòng mình sẽ viết, tắm xong lên bật máy viết liền, sáng mai dậy mình phải viết luôn. Thế rồi trăm cái hẹn nghìn cái hứa, mình lại chẳng viết gì.
Ban nãy mình lại hạ quyết tâm phơi quần áo xong mình sẽ vào viết. Và những cái dòng này viết ra để lát nữa mình ngủ cho ngon. Không mình lại áy náy vì một ngày nữa lại trôi qua, và mình lại chẳng viết được chữ gì.
Hôm nay trời mưa rả rích. Mưa từ đêm qua. Trời mùa thu mà mưa, nó âm u, trông đã chẳng có tí sinh khí gì, lại tắc đường, nước bắn hết lên quần áo giày dép, lại cái áo mưa hôi rình, tóc bết dính. Nhưng mà tiếng mưa nghe thì dễ chịu. Mình nhớ những cơn mưa khi mình còn ở nhà. Tuần trước về nhà nghỉ lễ, sáng đó trời mưa. Chỗ mình nằm ngủ cạnh vườn. Cửa sổ thì mở, cây na xanh lè, nước mưa rơi tí tách qua kẽ lá, mùi đất vườn ùa vào. Chà! Sao lại không mê, mình thích quá thích. Mình nằm một lúc thẫn thờ hít hà mùi mưa như vậy. Mình lại nhớ câu thơ "mẹ nuôi con đọc sách hết đời" của chị Ngân. Vậy mà có lúc mình ghét cái cửa sổ này, ghét mảnh vườn, ghét cây na, ghét nhà. Có lúc mình ghét mưa. Mình là đồ ẩm ương.
Định kỳ hai tuần đầu tháng, công việc của mình rất bận. Vì deadline các báo cáo dày đặc. Và cái báo cáo mình mới được giao rất khó. À không khó. Nó phức tạp và cần logic cao. Mình thì siêu dở vụ logic. Làm 4 tháng rồi mà mình chưa hài lòng với cách làm của mình. Rồi mình không kêu ai, một mình mình cứ như con lắc quay mòng mòng. Dở thật chứ.
Mình mới có một cách rất hay giảm stress cho hai tuần bận rộn trong tháng. Mọi suy nghĩ liên quan tới công việc bắt buộc phải dừng sau khi tắt máy ở cơ quan. Nếu nó chợt đến trong tâm trí lúc ngoài giờ làm việc, mình gạt phăng luôn. Mai rồi làm. Giờ có nghĩ thì sao? Mai cũng mới giải quyết được. Thế là mình ăn ngon, tắm gội thư giãn, nằm xem youtube cười phớ lớ, hít một hơi sâu ngủ khò đến sáng. Hay mình là đứa vô trách nhiệm với công việc nhỉ. Kệ đi. Có chết ai đâu.
Khởi đầu viết lại suôn sẻ quá nhỉ. Phát huy nhé. Mai viết về cái gì nhỉ. Mai mình viết về các blog mình thích đọc lúc 7h45 sáng. Ôi nghĩ sẵn chủ đề như này hay quá. Mai cứ thế mà viết.
Thơ chị Ngân nãy mình nhắc tới:
“Có những ngày chỉ muốn trở về quê Nằm nghe gió rít qua hàng song cửa Nói với mẹ con không đi làm nữa Mẹ nuôi con đọc sách hết đời nghen.”
Nguyễn Thiên Ngân
Xin chào, hẹn gặp lại ngày mai.
6 notes
·
View notes
Text
Tối qua tầm ni là đang đi bộ nàyy. Từ lúc đi Bạch mã về mình thích vận động hơn xíuu. Tại thấy khỏe người, muốn có sức để tung tăng típ. Dừ có xíu thời gian đi chữa rách cũm hayy. Toii mún tập trung dưỡng da lại, làm mi xinh iuu nữa
Điện thoại hết pin gòi. Tối qua vừa chơi vừa ngủ quên nên khum sạc ci cả. Đều thấy cũm bình tĩnh lắm, tại nghe cũm lười dùng nhởi quá đi. Chờ xíu viết xong bài gòi TN sạc nàyy. Toii dậy từ sớm, trở giấc xong ngủ lại chục giấc. Nghe người metmoi quá, tưởng hết đau lưng gòi mà ngủ dậy là lại lâng lâng đây. Chắc phải làm bạn với Salonpas típ, thuốc giảm đau cũm còn nhìu nhìuu. Hôm ni làm nặng, sợ nhọc quá trời lun ạ. Khumsao, chịu khó nha. Mai là ổn mà, Chuột vừa dọn vừa khóc típ cũm đượcc
Mình mơ lung tung cả lên. Đi nhiều nha, chắc tại trong mơ mệt nên dậy cũm mệt. Không nên gặp cũng gặp, đều thấy vẫn hứng thú lắm. Nỏ hỉuu kỉu gì. Báo cho một chuyện đi xa sắp đến của elmm. Vali đi Quảng Bình về chưa thiệt sự dọn lun á, thấy tội lỗi quá đii. Hôm qua toii cũm chơi máy ảnh hết pin, quên đem pin dự phongg lunn. Quá đã chưa nả. Nhìu việc li ti này, em dậy ăn xíu gòi làm. Sáng chiều gì cũm được, chắc vẫn kịp chơ dừ nghe nhọc quá nỏ ưng làm ci cả
Cuối tuần lạ lắm. Khum đi dạy nhưng nhìu việc cực lun. Cảm ơn vì hôm qua đã đua xe đi dự Hội thảo. Quá hay, quá xứng đáng cho những tri thức và cuộc gặp gỡ nhẹ nhàngg. Chúc TN mau khỏe nghenn
..
Không phải lười douu. Đây là quyết định khôn ngoan á, tầm ni TN lao ra đường chỉ có xỉu trở lên. Khum kịp làm hôm ni thì để mai làm cũng được, ngày ni tập trung cho xong mấy việc onl kẻ mai Deadline gòi, với dọn dẹp phòng nữa là toii gục ngã lắmm. Bận bịu quá chời
Xong lượn một vòng, thấy mặc bộ đồ ngủ ngoan xinh iu nên cũng ngựa ngựa hơn xíu. Hôm qua mệt quá nỏ chụp ảnh được, hôm khác rảnh rỗi hơn đi. Toii phải làm thêm chục bộ như này, nhìn cưng quá ạ. Ôm gấu ngủ cũm thích đó, đều nhìu gấu quá nên bị đẩy rớt đất mất tiu. Sáng dậy lăn chục vòng khum thấy là bít ở đâu gòii. Màu xanhh iuu ơi là iu
TN chậm chút, vừa làm vừa nghỉ. Tự nhiên ngủ dậy mất sức ngang, nhớ có ăn khuya đàng hoàng gòi chứ nhỉ. Lạ lùngg ạ. Chúc elm ngày mới siuu khoẻ, chơ nghe hơi nóng nóng gòi đó. Đêm qua quên khum bật quạt sẵn, nửa đêm máy lạnh tắt xong nóng xỉu lun chènn. Có khi mồ hôi thấm ngược vô người, hicc
..
TN tắm gội xong gòi
Về nghe hơi mệt, nằm một lúc mới làm được. Buổi chiều năng suất quá đi, chờ anh shipper hơn chờ người iuu lun. May mà đồ về kịp, cũng vừa đẹp trang trí và dọn dẹp cho xongg. Từ 3h đã loay hoay, đến 7h mới xong. Người mình bẩn không còn ci để nóii. Áo đen mà tưởng nhuộm màu trắng, màu bụi gòi khum á. Một chắc TN làm chắc qua ngày mai mới xongg. Chốt đơn 3 bủi nhé, tạm thời zayy đã ạ
Vẫn có chấp niệm đi uốn mi lắm, chắc tại mua đủ thứ đồ mà đang còn lười gắn thêm vào ấy mà. Sắp đến có hẹn, lại đi ngựa ngựa típ thoii nào. Nhiều việc quá, hôm nay thấy bận bịu đó, làm sớm nghỉ sớm. Mai dậy sớm make up xinh đẹp nghen emm. Mùa yêu đầu tiên. Mình yêu ai cũng có ngày đầu, ngẫu hứng thế thoii, biết đâu ta yêu nhau lâu dài. Cứ trải nghiệm nốt đã, cũng đáng để dành thời gian mà
Chắc tại phần thấy lạ miệng, hôm nay ăn cơm ngon lành lun. TN ăn được thêm chè nữa, mấy hôm ni ăn lung tung nàyy. Đều trộm vía vẫn ukila ạ. Một ngày trôi nhanh cái vèoo vậy là xong gòi, đến giờ em ngủ gòi nhỉ
Mình nhớ mấy bé nhỏ ở viện quá, từ đợt mổ tay đến giờ không lên được mấy lần. Chắc sắp đến ổn ổn thì đi một xíu nghen
0 notes
Text
ĐIỀU SẼ LÀM KHI ĐẾN NHẬT NGÀY THẾ GIỚI BÌNH THƯỜNG
Cơ đã đi Nhật 6 lần rồi và có vô số trải nghiệm từ ẩm thực, văn hoá đến thiên nhiên, khám phá. Cơ lập nên danh sách này để chúng ta lưu lại hẹn ngày thế giới bình thường sẽ quay lại đây tận hưởng nước Nhật nhé!
1. Ngắm hoa anh đào nở rộ khắp Nhật Bản vào dịp đầu tháng 4
=> YASSSSSSSSSSSSS, ôi trời ơi
2. Một lần thử lên tháp Tokyo ngắm nhìn toàn cảnh thành phố
=> lởn vởn quanh cái Tokyo/sky tower ko biết bao lần và ko biết bao h mò lên
3. Nếu không thích thì lên một cafe cao tầng ở khu Ginza cũng ngắm được thành phố tuyệt đẹp
=> Ginza During Sunset - DONE
4. Ngắm dòng người qua lại ở Shibuya Crossing => DONE
5. Một lần đến “Hẻm Nước Tiểu” ở quận Shinjuku, Tokyo để quay lại Tokyo của thế kỷ trước
=>Shinjuku nhiều cái hay ho lắm =)), not this
6. Cầm JR Pass, lên đại 1 chuyến tàu Shinkansen và dừng bất cứ khi nào bạn muốn => Với điều kiện có tiền nha =))))
7. Học vài câu chào hỏi thân thiện và sử dụng với người địa phương
=> Đổi Target là actually fluent at N3 level :D
8. Chèo thuyền ở công viên Chidoriga-fuchi mùa xuân về
=> Agree
9. Ngắm đồng hồ Hayao Miyazaki, co-founder của Studio Ghibli ở Tokyo
=> not a fan
10. Thử mua đồ uống, snacks, ramen từ máy bán hàng tự động
=))))))))), để khi nào thử quả ramen =))
11. Cầm dù trong suốt dạo phố một ngày mưa rơi
Must be in Nagoya or Nikko cho buồn thối ruột nữa nhé
12. Ngắm lá vàng lá đỏ mùa thu Nhật Bản
13. Nhìn thấy núi Phú Sĩ (cái này hên xui thời tiết lắm luôn)
=> ĐI hụt hai lần rồi :(
14. Một lần tắm onsen hoặc nhiều lần càng tốt
15. Ngủ tại một Ryokan truyền thống
=> đây là mục tiêu hồi đầu tiên đến nhật, mà thế vẹo nào còn chưa biết mặt mũi một Ryokan ra sao
16. Thử trà đạo tại một trà viên
=> xong số 15 thì sẽ tự ra số 16 =))
17. Hoá thân ninja và học cách ném phi tiêu, thuật ẩn thân
18. Trải nghiệm làm bánh wagashi
19. Thỉnh bùa may mắn ở một ngôi đền (có bùa cầu duyên, có bùa sức khoẻ, có bùa gia đạo quá trời luôn)
=> hồi trước mới dám bốc quẻ, may mà ngon =))). cơ mà đền ở Nhật phải thực sự thành tâm không cảm giác ám ảnh kinh luôn
20. Dạo rừng trúc Arashiyama = DONE
21. Đến thăm đền Fushimi Inari Taisha - DONE
22. Thăm chùa vàng Kinkaku-ji = DONE
23. Thăm đền Thanh Thuỷ (Kiyomizu-dera)
24. Chơi cùng những chú nai ở công viên nai Nara
25. Đến thăm Osaka Castle - DONE
26. Ngắm hoa lavender vào tháng 7-8 tại Furano, Hokkaido
27. Ăn cua hoàng đế ở Hokkaido
=> nói thiệt là đi Hokkaido là cả ty tỷ thứ nữa: Cheese, melon, lavender icecream, all other types of seafood as well la
28. Đi chợ hải sản buổi sáng ở Hakodate
29. Tham gia lễ hội lồng đèn Nihommatsu
30. Đến làng cổ Shirakawago vào mùa đông
31. Tham gia lễ hội Yakosoi tại Koichi
gạch vì thích awao odori hơn
32. Trượt tuyết ở Niseko, Hokkaido
33. Hái trái cây ở Yamanashi và ăn ngay tại chỗ
=> Thực thì chỗ nào cũng đc á
34. Thăm đền Senso-ji ở Tokyo - DONE
35. Ăn bò Kobe hảo hạng ở Kobe hoặc bò Hida ở Takayama
36. Đi chơi tại Universal Studios Japan tại Osaka - DONE
37. Đến thuỷ cung Okinawa
38. Leo núi lửa Usu ở Hokkaido
39. Mua đồ điện tử ở Akihabara
=> don’t try until you get to a certain level of Japanese =))). Vẫn tham vọng bò ra đây mua được cái máy dưỡng da và má ảnh phim
40. Đến hồ Shikotsu và hồ Toya cực lớn tại Hokkaido
41. Thăm lâu đài Công Chúa Himeji
42. Đến bảo tàng Manga ở Kyoto
=>Sorry but not a fan
43. Trải nghiệm teamLab Borderless tại Odaiba, Tokyo
=> YASSSSSSSS, bữa đi 1 cái teamLab, còn 1 cái nữa phải đi nốt
44. Đến Aomori ăn táo
=> và mua dấm táo giảm cân =))
45. Xem trình diễn nghệ thuật truyền thống Nhật Bản tại Gion, Kyoto
46. Tham quan và ăn sập chợ Nishiki, Kyoto
47. Dạo dọc bờ sông Kamogawa lãng mạn cùng người yêu
=> not really
48. Uống bia Sapporo ngay tại thành phố Sapporo
49. Thăm vườn thú ở Asahikawa, Hokkaido nơi có gấu bắc cực, chim cánh cụt
=> not a fan vì sẽ bò đi nơi orginal của những bạn này
50. Dạo thuyền trên hồ Ashi
51. Shopping tại Harajuku
=> đến đây mua lush xong rồi về
52. Lạc lối trong hệ thống tàu ở Tokyo
=> lạc vài lần ở Shinjuku rồi =))), never want to experience that AGAIN
53. Lên thung lũng Địa Ngục Owakudani tại Hakone vào mùa thu
54. Leo núi Phú Sĩ ngắm mặt trời mọc
55. Trải nghiệm rùng rợn đi vào “khu rừng tự sát” dưới chân núi Phú Sĩ
56. Lặn biển tại Okinawa ngắm san hô
57. Ngắm pháo hoa mùa hè ở Kobe/Yokohama
=> Thiệt tình cái firework hanabi ở đâu xem cũng đẹp á, mình sẽ đổi thành follow schedule bắn pháo hoa trên cả nước rồi đi theo. Giống kiểu xem lịch nở hoa anh đào ấy =))
58. Ăn sập Osaka – nhà bếp của Nhật Bản - DONE
59. Thử kem soft serve ở bất cứ đâu bạn đến, vì mỗi nơi lại có 1 vị đặc trưng riêng (vị than, vị wasabi, vị hạt dẻ, vị bạch tuộc, rất nhiều)
60. Tắm suối nước nóng cùng khỉ ở Nagano
61. Thăm đảo mèo Aoshima
=> not a fan
62. Đến Zao chơi với làng cáo => nốt a fan
63. Ăn ramen tại tất cả các thành phố bạn đến, chắc ngon nhất vẫn là vùng Hokkaido & Fukushima hehe.
64. Đến làng cổ Oshino Hakkai
65. Dạo quanh công viên Hitachi Seaside tại tỉnh Irabaki vào mùa thu đỏ rực
66. Hoặc tháng 6 với hoa baby blue eye xanh thơ mộng
67. Đạp xe đạo quanh Kyoto cổ kính
=> huhu, phải ở Kyoto vào mùa thu hoặc mùa đông chứ quả hè như đợt rồi nóng ko dám làm gì
68. Chạy xe Mario Kart giữa thành phố Tokyo -em vẫn muốn bình yên =))
69. Thưởng thức bữa ăn tại nhà hàng robot tại Tokyo
=> cả sushi băng chuyền nữa =))
70. Đi LOVE Hotel hehe, nhớ mang người yêu đi cùng =))
71. Thăm Pokemon Mega Center tại Osaka hoặc Toky
=> not a ffan though
72. Thăm bảo tàng Ghibli
=> định thử mấy lần mà lười lắm, khi nào có con thì a mút
73. Tham quan bảo tàng nghệ thuật MORI Art Museum
=> Not a fan
74. Thưởng thức 1 trận đấu sumo
=> YASSSSSSSSSSSSS
75. Đến một hội chợ địa phương và ăn sập mọi món bán ở đây
76. Mặc yukata/kimono dạo quanh phố cổ Kyoto => YES YES YES
77. Vào ngồi xuyên đêm tại một quán cafe manga
=> thực ra nếu xuyên đêm thì thử khách sạn con nhộng hay ho hơn
78. Mặc trang phục samurai dạo quanh thành Kasumigajo
=>(e là nữ ạ=))
79. Nhậu kiểu Nhật: uống sake, ăn oden và cơm nắm vào một ngày trời gió lạnh
=> all time wishes
80. Vào cửa hàng tiện lợi và ăn các món tại đó, rất ngon lành và tiết kiệm
=> well life of a business trip
81. Chụp ảnh với những nắp cống tuyệt đẹp trên đường phố
=> not a fan
82. Đến quán cafe trong phim Your Name ở quận Shinjuku
=> mục tiêu là mỗi lần đến Shinjuku sẽ khám phá được 1 góc, và không lạc
83. Ở dorm khi đến Nhật
=> Nope, già rồi
84. Chơi cả ngày ở Tokyo Disneyland & Disney Sea
85. Ăn món soba đặc biệt ở vùng Fukushima
86. Thăm bảo tàng Fujiko F. Fujio, cha đẻ của Doraemon tại Kawasaki
87. Đi Ferris wheel Don Quixote tại Dotonburi
=>NOPE, photo is enoguh
88. Ngủ tại một ngôi đền ở núi Koya-san
89. Ghé thăm hòn đảo nghệ thuật Naoshima
=> tự nhận là mình không có art lắm, thực sự rảnh thì might come back
90. Thử ghé qua một khu vườn kiểu Nhật nằm giữa lòng thành phố nhộn nhịp
=> đi cái công viên cạnh palace =))
91. Vào chơi game tại một tiệm Pachinko
92. Trải nghiệm quẩy không ngủ ở Roppongi, Tokyo
=> nghe bao lần rồi mà chưa thử, thực ra là chỉ có nhậu với đi KTV thôi =))
93. Vào một cửa hàng Kinokuya để trải nghiệm mua sách tại Nhật
=> well luyện level tiếng Nhật đủ, vào khu bán sách cũ ở Tokyo (or any other cities), buy an actual Japanese book
94. Tới Uniqlo mà mua đồ ngay chứ còn đợi gì nữa DONE
95. Đến khu Namba, Osaka để ăn uống và mua sắm - DONE
96. Ghé những quán cafe thú cưng
=> để coi xem có quán nào có Sheba và corgi ko
97. Lạc lối ở những con đường nhỏ tại các thành phố lớn
=> YES YES YES, hồi đó tính lang thang ở khu little Paris giữa Tokyo mà ko kịp
98. Ghé các cửa hàng đồng giá như Daiso để mua sắm đồ chỉ từ 100 yên
99. Thử một lần đi lộn tàu
=> ĐỪng, tốn tiền vãi nhái
100. Đi cùng người yêu đến Nhật Bản
Sưu tầm: Lý Thành Cơ Facebook
List của anh này dễ thương ghê, thực ra với kinh nghiệm vài lần đi công tác ở Nhật cho hay thì cố gắng đừng bị lạc ở Nhật vì người Nhật không nói tiếng anh đâu =)))
Để xem giờ nghĩ ra thêm cái gì cho list của mình (chỉ mong lần tới tới Nhật không phải là đi công tác :D
1. Food Court ở các trung tâm shopping lớn nếu không dám vào nhà hàng ăn và sẽ được thử rất rất rất nhiều món (takashimaya, SOSO, .......)
2. Bento ở Tokyo Station, cơm lươn ở khu Edo cổ Tokyo
3. Đến Nhật là phải vác đồ gốm sứ về
4. Uống trà nóng ở máy bán hàng tự động,uống calpis, all kind of barley, wheat, ...... tea
5. Vào Matsumoto Kiyoshi và BigCam mua sập hầ đồ skincare và công nghệ =))
6. Đến tất cả các Starbuck cổ trong thành phố, this’s a MUSTTTTTT
7. Mua blazer ở Nhật =))). nghe thì hơi nhảm nhưng sau bao lần làm với các đối tác Nhật, chúng nó nghiệm mặc blazer vì ở đây may blazer nhẹ và ấm sức sắc
8. Phải trải nghiệm một lần ăn sushi omakase nhé. Dù biết phải book lịch nhưng still a dream. Thực ra mà vào nhà hàng nào có đầu bếp diễn trước mặt thì đều nên thử cả (bữa là thử tempura rồi), cả yakitori nữa.
Must thử 1-2 nhà hàng michellin star ở Nhật. Không phải tự dưng Nhật là đất nước có nhiều nhà hàng michellin star nhất thế giới.
9. Không phải fan đồ ngọt nhưng strawberry shortcake and CHEESE CAKE in japan vô cung vô cùng thần thánh.
10. Một lần đi trượt tuyết ở Nhật, đâu cũng được, miễn là lạnh, Sau đó lên ăn các loại Nabe,
Tạm thời nghĩ ra thế đã, dù suốt than vãn cái sự Nhật nhưng mà nói thật là đam mê vẫn còn lớn lắm
7 notes
·
View notes
Text
Có hay không những câu nói khiến cậu cảm thấy cực kì tủi thân?
____________________
1. Cũng chẳng biết là anh có thích em hay không, nhưng anh thật sự đã làm rất nhiều chuyện khiến em cảm thấy anh thích em, cũng làm rất nhiều chuyện khiến em cảm thấy anh không thích em. Thôi thì thế nào cũng được, em chỉ muốn đi ngủ thôi.
2. Em không có ý trách cứ anh, em chỉ cảm thấy vô cùng nhàm chán, bao gồm cả khoảnh khắc em cố gắng đối xử tốt với anh, đều cực kì nhàm chán.
3. Mình là phi hành gia số 0624, phụ trách tìm kiếm tiểu hành tinh số 0528, kể từ ngày 01.05.2020 bắt đầu nhận việc, đến 25.12.2020 đã bị mất dấu tiểu hành tinh, tổng cộng theo đuổi 238 ngày, đến ngày 25.12 nhiệm vụ thất bại. Tiểu hành tinh số 0528 sẽ được phi hành gia khác tiếp nhận. Hi vọng nó sẽ hạnh phúc.
4. "Anh biết rằng em vẫn đợi anh. Anh biết rằng em vẫn thích anh. Anh cũng biết rằng em không có cách nào buông bỏ được anh. Tất cả anh đều hiểu hết. Chỉ là anh không cần em nữa."
5. Tôi vào một ngày bình thường, buông bỏ một người vô cùng quan trọng. Mặc dù có chút miễn cưỡng, nhưng mà niềm vui của tôi đã đến lúc phải kết thúc rồi.
6. Thiên văn học có một khái niệm, gọi là Giới hạn Roche. Hành tinh và vệ tinh sẽ vì lực hấp dẫn mà tiến lại gần nhau, nhưng giữa chúng sẽ luôn tồn tại một khoảng cách ngắn nhất để giữ an toàn. Một khi vượt quá Giới hạn Roche, lực thuỷ triều sẽ xé vệ tinh thành trăm mảnh. Sau đó những ngôi sao cũng sẽ vỡ tan và biến thành những vệt sáng mờ. Chúng dần dần tụ lại bên cạnh hành tinh, biến thành một vòng bao, bao quanh lấy hành tinh.
"Dùng một lần tan xương nát thịt, đổi lấy một chiếc ôm đến mãi về sau."
7. "Ngủ ngon nhé, bạn nhỏ"
Nhưng mà lần này lại không có "Hẹn gặp lại vào ngày mai."
8. Thế nào cũng tốt hết, chỉ là đừng để bọn mình phải gặp nhau thêm lần nữa.
9. Cậu có thể chê tôi phiền, nhưng cậu đã thấy tôi "phiền" như thế này với ai khác chưa.
10. Lần sau gặp lại chắc hẳn chúng mình đều sẽ là người lớn cả rồi. Không đúng, đợi chúng mình trở thành người lớn rồi, không chắc còn có thể gặp lại nhau nữa.
11. "Luôn có những người ngốc đến mức sau khi lau khô những giọt lệ, lại tiếp tục yêu cậu."
12. Em trước đây vào những ngày mưa đều được anh mang ô đến, có điều sau này anh lại mang chiếc ô và cả tình yêu ấy cho người khác rồi. Anh xem, chẳng phải em vẫn phải tắm mưa đó sao.
13. Bao nhiêu lời muốn nói. Bao nhiêu lời chưa nói. Bao nhiêu lời không thể nói.
14. Thật sự muốn hỏi anh, rốt cuộc cảm giác mơ hồ đem lại cho anh niềm vui gì vậy?
15. Tôi có thể tự mua kẹo, nhưng tôi muốn bạn mua tặng tôi. Cũng giống như rõ ràng tôi có thể sống một mình, nhưng tôi vẫn hi vọng sẽ có người yêu tôi.
16. Thật ra anh đã lưu những tấm ảnh của em, những bài hát em thích anh cũng nghe qua, người mà em đem lòng yêu anh cũng từng phỏng đoán, những thứ đem lại cho em cảm giác thú vị anh đều thử hết. Thật ra, anh thích em nhiều hơn cách anh biểu hiện bên ngoài, chỉ là anh chưa từng nói ra.
17. Haruki Murakami từng nói:" Khi tôi nghĩ đến việc rời xa bạn, không phải bởi vì bạn không tốt, cũng không phải bởi vì tôi không còn yêu nữa. Mà là vì thái độ của bạn đối với tôi, khiến tôi cảm thấy thế giới của bạn thiếu tôi cũng chẳng sao. Thật ra, tôi có thể mặt dầy chọc phá bạn, nhưng như thế cũng đâu còn ý nghĩa gì nữa."
18. Hãy nhớ rằng ban đầu cũng chỉ là do em tò mò tên của anh.
19. Cậu không thể đồng thời đem ô cho cả hai cô gái. Vì thế nên, tôi ướt đẫm rồi.
20. Thật ra người khác có thể sạch sẽ hơn em, tốt hơn em. Nhưng em sớm đã từng gặp qua người tốt hơn anh, yêu em hơn anh. Chẳng phải em vẫn muốn đến bên cạnh ôm lấy anh hay sao. Chỉ tiếc là anh không hiểu.
• Nguồn: Zhihu
• Dịch bởi: 𝙠𝙚𝙖𝙞𝙝𝙣𝙖𝙝𝙥
• Via: 9420
___________________
#of9420
#Yao
2 notes
·
View notes
Text
Thingssss
Vì ún rịu không có neoron ở tay để mà viết =))))
Hmmm. Tất cả những gì mình học được, thầy và thầy mình. Cách học một bài mới, cách cảm nhận âm nhạc ngay lập tức.
Nguồn năng lượng từ Tuấn. Cùng tập đàn, cùng suýt trả bài nhưng cuối cùng một mình mình trả thôi =)))
"Nó khó mà, vì nó là etude." Đấy chuẩn chưa. Gào rúuuu 🥺🥺🥺🥺🥺❤❤❤❤❤😊
Thầy thì chẳng làm cái gì cho mình đỡ đơn độc cả.
Eo ơi thề, từ lúc mình thành người lớn thế là mình thấy, một mình mình phải deal với cả thế giới này :((((((((( Thật đấy. Nhiều hôm thứ 7 đi dạy quần quật cả ngày về, Chủ nhật sáng ra lại xuất hiện lù lù ở chỗ thầy, gạt chân chống cởi mũ bảo hiểm xong phải hítttttt một hơi, mới bình tĩnh mở cửa đi vào được =))))))))) ơ nhưng mà thoải mái vô cùng và vui vô cùng luôn.
Qua 2 ngày lại thấy hơi hụt hẫng vì 2 ngày véo von líu lo trôi qua nhanh quá =))) 🥺😊❤
Ừ, nhưng vẫn cảm giác mình quá nhỏ bé giữa thế giới này. Cái gì cũng cần đến mình phải cố gắng, mà nhất định phải là mình cơ =))))
Vui mà. Mệt nhưng không bằng vui.
Học đàn cũng thế ý, một đống bài ra đấy, xong đi học thầy vứt cho một đống thứ để về nhà làm. Ơ trước đây mình có cảm thấy thế không nhỉ???? Thầy vẫn th�� từ trước mà. Ừ????? Nhưng sao mình lại cảm thấy lúc trước có gì đó dịu dàng và mình tìm thấy musical shelter ở đấy nhỉ????
Dm lại còn musical shelter mệt thế 🙄 Đúng là cái con người yếu đuối chỉ thích đi ăn vạ người khác là nhanh 😠 =))))))
Đấyyyy. Không mệt không khó không có gì để kêu ca cảaa, mọi thứ đều luôn đẹp và tốt, nhưng mình vẫn muốn nói là mình vẫn quá là muốn ăn vạ đi chẳng qua là phải lớn lên nên mới ngầu thế thôi =))))
Vẫn luôn giỏi, đi học xong không có gì nữa giải quyết xong luôn 🥺🤓 Eo ơi cái này khó, mà mình nhắm mắt nhắm mũi vượt qua rồi nên mới kể được thế thôi. Chứ cả thế giới này nên biết là !!!!!!! Nó rất, rất rất. Khó.
Không phải vì người ấy tuyệt vời đến thế nào, không chẳng có ai tuyệt vời đến thế trên đời này đâu, có tưởng tượng của mình tuyệt vời thôi.
Khó ở chỗ, con người mà, không phải sinh ra để tồn tại một mình.
Eo ơi nhớ mồm. Thôi tận hưởng nốt tự do không với cái thực tế này thì ai cũng có người yêu thôi huhu buồn hay vui thì không biết cả hai :(((((
Dũng. La bonte hôm nayyyy. Trước giờ hẹn mình kịp note hết về buổi học 🥺🥺🥺 Aaaa nhớ quáaa ngồi ngay cạnh khay dried tomato viết lấy viết để =)))))) chia vở làm 2 cột như đi dự giờ🥺 =)))))))
Sourdough toast và nước táo cần 🥺
Và những câu chuyện vui của Dũng 🥺
Và Dũng 🥺
Và chiếc áo ombre 🥺
Và 2 bạn ngồi bàn bên cạnh, bạn con trai đẹp trai 🥺😠🙄 =))))))) ơ 3 cái này đúng hành trình biểu cảm của mình luôn =))))))))
Và cô Việt Anh nhờ mình out of cả khoa piano 🥺
Thôi sáng mai nhắn cô luôn, nếu thầy mình có ý kiến gì thì nói lại cô sau, chứ đợi đến bao giờ !!!
Vàaaa. Hmmmm. Thời tiết và đoạn đường hôm nay. Lúc đi thì rất dễ, lăng bị cấm nên mình cứ đi theo mọi người, ra Ngọc Hà xong cái đường gì mà vườn bách thảo ý. À Huỳnh Thúc Kháng. Xong mình mở map đúng 1 lần, đi thẳng một mạch ra Hùng Vương rẽ trái là đến hồ 😳😳😳
Và pikachu dạy mình làaaa tránh mấy đường dễ công an ra, và vì cuộc đời phải cần đến tiền nhiều cả vào những thứ mình không muốn, nên phải chăm chỉ kiếm tiền và tiết kiệm, bù cho những lúc bất khả kháng như thế.
Nhớ tránh PĐP ra nhé, 2 phút phóng xe trên đường đẹp thì cũng không bằng 2 buổi sáng đẹp mình líu lo ở chỗ thầy 🥰 Không đáng để đổi đâu. Còn nếu lần này mà có phải đổi thì, là tiền để mình học bài học này. Cheers 🥂
Ngủ ikkk mai dậy véo von tiếp 🍎
Tối nay có miếng cá rán cũ ngonnn, và nhiều rịu ngon ơi là ngonnnnnn mình uống một mình =))))) 3 4 toast cùng cheese 🥺 và 2 viên bánh quy dừa, 5 cái cookies và hợ nửa hộp sữa chua ❤
2 notes
·
View notes
Text
Mình không trải qua, xin đừng khuyên người ta phải bỏ quá.
___________________
Anh ngủ rồi, điện thoại đặt trên đầu giường, nửa đêm màn hình bỗng sáng choang, thanh thông báo hiển thị vài tin nhắn vừa nhận trên Wechat, tôi thấy tò mò, mới cầm lên xem thử.
Là cô bạn đang học cùng lớp Thạc sĩ với anh, giọng điệu của cô ấy rất dễ thương, phấn khởi bảo với anh rằng thầy hướng dẫn đã nhường vị trí đầu tiên trong phần tác giả luận văn cho cô ấy rồi.
Lướt lên trên, tôi phát hiện trong cả một năm qua, ngày nào hai người họ cũng nói chuyện với nhau.
Cô ấy gửi những kaomoji đáng yêu (biểu tượng cảm xúc từ dấu câu, ký tự đặc biệt, ví dụ: (๑¯◡¯๑) Ծ‸Ծ ) khi giới thiệu cho anh vài bài hát, nói bài này hay lắm, nghe cảm xúc khiếp luôn. Anh gửi cho cô ấy hình chụp bữa trưa, bảo rằng đồ ăn quán này ngọt quá, không ngon đâu sau này đừng đặt làm gì; cũng từng nhắc đến tôi, cô gái ấy nói bạn gái cậu vừa đẹp vừa hiền, mình hâm mộ cậu ghê; anh trả lời, hì hì, anh đây cũng sẽ giúp cô tìm mối xịn.
Tuần nào cũng vậy, thầy hướng dẫn sẽ tổ chức một buổi họp nhóm, sau khi kết thúc, họ sẽ cùng nhau rảo bước sang quán ăn gần trường, chỉ hai người họ, không dắt theo bất kì một bạn cùng nhóm nào khác, gọi đồ nướng, gọi lẩu. Mỗi tuần một lần, dường như chưa từng thay đổi.
Đợt anh sang Anh, mua cho tôi cả một danh sách dài liệt kê từng món, anh phải mất rất nhiều công sức mới hiểu rõ những món trong đấy là gì; cô ấy cũng đưa anh một danh sách nho nhỏ, anh cũng bỏ công mua đủ hộ cô ấy. Nhưng tôi chuyển tiền trả anh, anh không nhận, cô ấy chuyển trả, anh nhận. Ngoài việc này ra, anh từ chối tất cả những yêu cầu nhờ xách tay khác.
Anh giúp cô ấy sửa máy tính, giữ chỗ ngồi, còn từng mua ghế theo chế độ nhóm trên Taobao cùng cô ấy. Cô ấy mang cơm mang đến lớp hộ anh, nhận giùm hàng đặt web, chỉnh sửa số liệu trong bài tiểu luận của anh.
Cả khi anh bận bịu tối tăm mặt mày, phải vùi đầu phân tích dữ liệu cùng thầy hướng dẫn suốt hai tuần liền, chúng tôi còn tạm thôi liên lạc những bốn năm ngày, vậy mà họ vẫn nhắn tin đề cử bài hát này nọ, vẫn chọc cười nhau mỗi ngày.
Chúng tôi yêu nhau từ năm lớp 11, đến nay đã bước sang năm thứ tám, tình cảm vẫn ổn định dù yêu xa suốt bốn năm Đại học, cha mẹ hai bên cũng đã gặp mặt chào hỏi, sau khi suy nghĩ rõ ràng cũng như cùng nhau bàn bạc, chúng tôi mới quyết định thành phố và nơi theo học để cả hai lấy bằng Thạc sỹ, chúng tôi chọn học ở hai thành phố kề sát nhau, lúc gần tốt nghiệp, tôi chuyển qua sống cùng anh.
Tôi vẫn cứ cho rằng, cả hai chúng tôi đều là kiểu người biết rõ giới hạn, hiểu mọi nguyên tắc, sẽ không bao giờ chơi cái trò bạn thân khác giới, bạn khác giới cũng được, nhưng phải rõ ràng, dừng ở mức độ bạn bè bình thường, có việc thì có thể nói chuyện, gọi điện, không gì thì hạn chế qua lại.
Tôi vẫn cứ tưởng chúng tôi đều là kiểu người vậy, tôi còn bảo với mẹ rằng tôi cảm thấy anh rất có trách nhiệm, biết chừng mực, xác suất ngoại tình gần như bằng 0.
Tôi nhắn, chúc mừng cậu. Cô ấy gửi một tấm ảnh thể hiện cảm xúc dễ thương lại ngay lập tức, còn bảo phải đi ăn mừng liền, ngày mai luôn nào, chỉ mời mỗi cậu thôi đó, vẫn chỗ cũ nhé, thích gì cứ gọi, chị đây đang vui.
Tôi đặt điện thoại lại đầu giường, thu dọn đồ của mình vào balo, anh ngủ mơ màng, không mở mắt, hỏi tôi đang làm gì vậy, tôi nói em xuống lầu mua mấy quả quýt, dưng lại buồn miệng quá, giọng bình tĩnh như thường.
Anh không tỉnh táo lắm, lầm bầm bảo tôi mua quýt ngay tiệm dưới lầu đấy, đừng đi xa.
Sau khi ra khỏi nhà, sự bình tĩnh của tôi bỗng sụp đổ, tôi ngồi khuỵu ngay bên ngoài cánh cửa, tôi muốn khóc quá, nhưng khóc không nổi, thấy buồn cười, lại chẳng thể nhếch khoé môi, tôi không biết mình nên đi hỏi thẳng anh hay là chia tay luôn cho xong, tôi cũng không rõ tại sao, tại sao người yêu tôi lại bắt đầu chia sẻ mọi khoảnh khắc cuộc sống với một người con gái khác, bắt đầu tiếp nhận mọi cảm xúc vui buồn của cô gái khác, bắt đầu trở thành bạn hợp rơ hợp cạ với người con gái khác?
Tầm lúc rạng sáng anh ấy mới nhận thấy điều gì, gọi cho tôi, thế mới biết tôi đã block mọi tài khoản mạng xã hội, số điện thoại của anh, có lẽ vào lúc anh ngơ ngẩn chẳng hiểu gì kia, anh nhấp vào tin nhắn chưa đọc mà cô gái ấy gửi, nhìn thấy dòng "chúc mừng cậu", anh mới biết chuyện gì đang xảy ra.
Anh lái xe đến nhà tôi ngay trong đêm, mới sáng tinh mơ, anh vừa khóc vừa nói lời xin lỗi với ba mẹ tôi, còn gọi mẹ anh sang nữa, mẹ tôi chẳng hay gì, gọi điện kêu tôi về, trước lúc tôi bước vào nhà, anh đã thành khẩn nộp điện thoại lên cho ba vị trưởng bối xem qua, nhận mọi lỗi lầm, còn thề với trời rằng hai người họ không có tay chân gì với nhau, sâu sắc nhận thấy mình không đúng mực, sau cùng xin tôi tha thứ.
Tuy ba mẹ tôi cũng tức giận, nhưng ba mẹ nghĩ đây chẳng phải chuyện to tát, họ thấy người đàn ông có sai thật, nhưng nội dung tin nhắn bình thường mà, không há mồm gọi vợ cưng, em yêu các thứ, cũng có hành vi ngoại tình gì đâu, thôi thì chuyện nhỏ, giận lát được rồi, nên chừa cho anh tí mặt mũi, mẹ người ta còn ngồi cạnh đấy thôi.
Rồi thành ra anh ngồi xin lỗi, ba người còn lại thì tỉ tê khuyên nhủ, tôi dựa vào sofa, lặng nhìn khung cảnh ấy, lòng chẳng mảy may chút gì.
Chia tay được 5 tháng rồi, ngày nào anh cũng cố níu kéo tôi quay lại, anh xin nghỉ dài hạn với thầy, cứ dăm ba bữa lại sang trường tôi, ăn cơm, ngồi nghe giảng cùng tôi. Tôi về kí túc xá, anh ngồi đợi tôi trên dãy sofa sảnh kí túc, một mình, trông tội nghiệp lắm. Khác với cha mẹ hai nhà, lòng anh rõ đây không phải chuyện nhỏ, với chúng tôi mà nói, ấy là một sự việc cực kỳ nghiêm trọng, anh hiểu hết, rằng gì là giới hạn rạch ròi giữa nam và nữ, rồi có nên vậy không, từ đầu đến cuối, cách nhìn của chúng tôi tuy hai mà một, giống hệt nhau, nhưng dù vậy, anh vẫn làm.
Anh hiểu lúc đó trong lòng anh nghĩ gì, anh có đang chìm đắm trong mối quan hệ mà anh tự cho bạn bè ấy không, anh hiểu, tôi cũng hiểu.
Cả hai chúng tôi đều rõ ràng, tình cảm chẳng về được nữa, tôi cũng chẳng về với anh được nữa, chúng tôi kết thúc rồi. Nhưng anh vẫn không dám nhìn thẳng vào hậu quả sau cùng, cái hậu quả mà anh rõ mình phải gánh vác ngay từ buổi đầu tiên, anh chối bỏ mọi sự thực.
Tôi đau lòng không? Tôi làm to chuyện ư?
Vào một tối tự học trên lớp năm lớp 11, chung quanh ồn ào nhốn nháo, sau khi nghe anh giảng lại đề Vật lý để tôi nắm rõ, tôi quay lại chỗ ngồi tiếp tục làm bài tập, anh chọc nhẹ vào lưng tôi, bỗng hỏi, hay là mình yêu nhau nhé?
Tôi ngơ ngẩn nhìn anh, anh nhỏ giọng, nói thật nhanh, tớ nghiêm túc đó, tớ muốn hẹn hò với cậu.
Đến tận giờ phút này đây, tôi vẫn không quên được vẻ mặt của anh lúc ấy, nghiêm túc, hồi hộp, lại cố chấp. Tôi cũng không quên được hôm có kết quả xét tuyển nguyện vọng, tôi không đủ điểm, phải đi học ở một thành phố cách anh cả ngàn dặm xa, tôi nằm khóc như mưa trên lưng anh, anh nói câu an ủi, nhưng mắt vẫn đỏ hoe, anh được học ngành, học trường mình mơ ước. Còn cả đêm Tất niên năm Tư, khi vừa mới bắt đầu học Thạc sỹ, tôi giấu anh, lặng lẽ ngồi máy bay đến chỗ anh, bạn cùng phòng của anh lừa anh ra ngoài, tôi bất ngờ chạy lại đúng lúc bắn pháo hoa, anh nhìn tôi thật lâu, trịnh trọng hỏi tôi, đợi tốt nghiệp Thạc sỹ mình kết hôn được không. Sau khi học lên Thạc sỹ, hai chúng tôi cùng nhau đi xem nhà, bên môi giới hỏi anh thích kiểu nhà thế nào, anh chỉ vào tôi, nói đừng hỏi tôi, bà xã tôi thích gì thì tôi thích ấy.
Anh vẫn luôn tốt với tôi, ngay cả khi anh liên lạc mỗi ngày với cô gái đó cả một năm ròng, anh vẫn đối xử rất tốt với tôi.
Mẹ tôi bảo, nó có ngoại tình đâu, yêu nhau nhiều năm thế rồi mà, hai con cũng chẳng mấy khi cãi vã, cuối cùng lại chia tay vì nói chuyện tám nhảm với đứa con gái khác, con nỡ sao?
Tôi chỉ là không hiểu, rõ ràng là chẳng có gì xảy ra, tình cảm của hai người vẫn chưa thay đổi, tất cả vẫn ổn định, hạnh phúc, hướng về tương lai, tương lai của chúng tôi dường như đang hiển hiện ngay trước mắt, chỉ cần đi về phía trước như thường là có thể nhận lấy một cái kết vui vầy, vậy tại sao đang đi được nửa đường anh lại dừng bước, muốn nắm tay người con gái khác?
Năm ấy anh chăm chú dõi theo tôi, giữa khung cảnh lớp học nhốn nháo, hai chúng tôi nhìn nhau mất một lúc, chẳng hiểu sao tôi lại gật đầu, anh cười tươi, tựa như trút được gánh nặng, vừa xoay bút vừa hếch cằm, giọng đầy vẻ đắc chí, anh bảo, lần sau không cần phải ngại hỏi bài, cậu cứ việc hỏi bạn trai thoải mái nhé.
Tôi muốn quay ngược về khoảnh khắc đó.
Update:
Cảm ơn lời an ủi của mọi người.
Tôi biết mọi người có ý tốt khi khuyên tôi làm lành với anh, nhưng không cần khuyên nữa đâu.
Tình cảm tám năm ròng, vỡ vụn trong một buổi tối ngắn ngủi. Hơn nửa năm rồi, giờ tôi vẫn thấy hoảng hốt, không chân thực, tôi thường tự hỏi chính mình, đã chia tay thật rồi chăng? Tất cả chẳng phải mơ sao?
Thật ra có rất nhiều chuyện giờ ngẫm nghĩ lại cũng sẽ thấy manh mối, ví dụ như đã một năm rồi anh không nhắc đến cô gái ấy trước mặt tôi nữa, ví dụ như vào ngày họp nhóm mỗi tuần, lúc nào anh cũng trả lời tin nhắn của tôi rất muộn, ví dụ như rất nhiều những chiếc meme dễ thương anh gửi cho tôi mà tôi chưa từng thấy trước đó. Tại tôi quá ngốc, quá tự tin với tám năm tình cảm ấy, nên tối đó mới bất ngờ khi nhận rõ sự thực.
Đợt anh đi Anh về, tôi hỏi chơi, kiểu có ai nhờ anh mua đồ xách tay không, anh bảo không, chỉ xách cho mỗi tôi thôi. Còn than lên than xuống, bảo mình dở, lúc ra cửa hàng mua đồ còn chẳng rõ đâu là toner, serum, essence, anh không rỗi hơi vác mệt vào người để giúp thêm một ai khác ngoài tôi đâu. Cô gái ấy nhắn tin Wechat hỏi anh, cậu hiểu mình muốn mua gì không đó? Anh trả lời, không hiểu cũng phải hiểu, sao có thể mua nhầm cho cậu được, chẳng lẽ mình không muốn sống nữa chắc.
Mùa thu năm ngoái, hôm sinh nhật tôi, hai đứa vào nhà hàng ăn tối, sau khi thắp nến, tôi nhắm mắt ước nửa phút rồi mới mở mắt, anh cúi đầu nhìn điện thoại, tôi hỏi sao thế, anh tắt màn hình nói không gì đâu, giảng viên vừa nhắn tin trong group, anh xem qua tí. Rồi anh cười bảo tôi thổi nến. Lúc tôi đọc lịch sử trò chuyện của anh, ngay tối đó, 30 giây khi tôi nhắm mắt, cô gái ấy vừa hay lại gửi tin nhắn cho anh, cô ấy bảo tự nhiên thư viện mất điện rồi, mình sợ quá, 0‸0.
Đêm 30, tôi nằm trong chăn gửi tin nhắn thoại với anh, lúc 0 giờ, pháo hoa nổ bùng cả một khoảng trời. Anh bỗng bảo tôi bước ra ngoài đi, anh đang đứng trước cửa. Tôi vội bật dậy, vùng ra khỏi tấm chăn ấm, vớ chiếc áo khoác lông vũ, hấp tấp kéo khóa rồi bước ra khỏi nhà, áo len cũng chẳng mặc, khoác mỗi cái áo lông vũ trống không, cứng cáp ấy rồi hớn hở chạy ra. Trong hai phút đồng hồ tôi kết thúc cuộc trò chuyện, vội mặc áo chạy ra gặp anh, cô gái ấy gửi tin nhắn cho anh, chúc cậu năm mới vui vẻ, ngủ sớm đi nha, anh trả lời, năm mới vui vẻ, ngủ ngon.
Buổi tối hôm xem lịch sử trò chuyện của anh, anh lái xe qua trường đón tôi sang chỗ anh ở dịp cuối tuần. Tôi vừa tan học, đang bước ra khỏi dãy phòng học với bạn cùng phòng, anh đứng đợi tôi ngay dưới gốc cây hoa mộc trước hành lang, mấy anh bạn học cùng lớp lần lượt ra khỏi cửa, thấy vậy mới chọc tôi, bạn cùng nhóm nghiên cứu của tôi còn chào hỏi anh. Anh mỉm cười, đứng nhìn tôi chăm chú, tôi bước lại gần, anh cầm cặp hộ tôi như một lẽ thường tình, cúi đầu nói chuyện với tôi. Mười phút trước khi tôi tan học, anh còn chủ động nhắn tin chia sẻ một bài hát cho cô gái đó, cô ấy hỏi anh đang làm gì, anh trả lời đang đợi bạn gái tan học, cô ấy nhắn lại "...", sau đó anh gửi một chiếc gif nhân vật hoạt hình ngồi ngoan ngoãn, má hồng hồng.
Lúc lật giở từng tin nhắn của anh, có nhiều cái tôi cũng chẳng nhớ rõ thời gian, nhưng tôi vậy mà lại có thể vô cùng tỉnh táo ngồi chắp vá lại bốn mốc thời gian này đây, nó xảy ra vào thời khắc ở bên nhau nào của chúng tôi, và rằng anh đã phân tâm ra sao khi trả lời tin nhắn.
Tôi ngồi bên mép giường đọc tin nhắn, anh nằm cạnh ngủ say sưa. Khi đó tôi vẫn có thể nhớ lại rõ ràng cảm xúc lúc nhắm mắt ước nguyện 30 giây ấy, tôi chân thành mong mỏi anh bình an, khoẻ mạnh, hai đứa có thể bên nhau đến già, tôi cũng nhớ kĩ giây phút háo hức bật dậy khỏi tấm chăn, vừa mặc áo lông, vừa trông ngoài cửa sổ, cùng với nụ cười mỉm, ánh mắt chăm chú đầy dịu dàng của anh khi tôi bước lại gần sau giờ tan học.
Tại sao lại chia tay? Chỉ bởi vì anh có một người bạn tri kỉ khác giới mà ngay cả tôi cũng không thể định nghĩa lời nói, hành vi của anh với cô gái ấy là ngoại tình sao?
Không, là bởi vì anh nhét quá nhiều hình ảnh của người khác vào trong từng kẽ hở tình cảm của chúng tôi. Trái tim anh đã chia mảnh rồi, tình cảm, thậm chí tình yêu của anh cũng đã chia cho người khác một nửa rồi, trong vô vàn khoảnh khắc, người đầu tiên mà anh muốn chia sẻ, muốn giãi bày chẳng phải tôi nữa.
Anh âm thầm xoá bỏ, thậm chí là bước vượt qua nguyên tắc tình cảm và ranh giới cuối cùng mà chúng tôi ngầm đặt ra bao nhiêu năm qua.
Tôi nghĩ nhiều lần lắm rồi, cuối cùng là nguyên nhân gì đây? Năm ngoái, tình cảm của chúng tôi đã xuất hiện vấn đề chăng? Điều làm tôi khó mà chấp nhận nhất chính là không có vấn đề, không có nguyên nhân gì cả. Nếu cố bới móc nguyên nhân thì có lẽ là bởi chúng tôi đã ở bên nhau quá lâu, tình cảm quá suôn sẻ, cũng quá bình tĩnh, không sóng gió gì, anh thấy hơi nhàm chán.
Sau khi chia tay, anh bám tôi lâu lắm, lâu đến nỗi thầy hướng dẫn của anh không chấp nhận được việc anh không ở trường, không chăm chú với bài chuyên ngành trong một khoảng thời gian dài, bắt anh phải về. Nhưng hôm sinh nhật tôi, vào thứ Hai, anh vẫn có mặt, ngồi trên lớp nghe giảng với tôi suốt cả một ngày.
Đã rất lâu rồi tôi không để ý đến anh, tối ấy tan học, tôi hỏi anh đi ăn cơm không? Anh giật phắt, ngẩng đầu nhìn tôi, tôi dẫn anh ra một tiệm sữa đậu nành gần đó.
Hơi nóng nghi ngút của ly sữa chia cách hai đứa, tôi hỏi anh, giờ này năm ngoái, sau khi em ước xong, anh nghĩ gì?
Anh không hiểu ý tôi.
Giọng tôi nghẹn ngào, tôi hỏi, anh lo lắng cô ấy sẽ sợ hãi vì thư viện mất điện, hay là mong mỏi mỗi một năm về sau có thể ở bên em ngày sinh nhật?
Thật ra tôi không muốn khóc, từ lúc chia tay đến giờ tôi vẫn khá lạnh nhạt, bình tĩnh, chưa rơi một giọt nước mắt nào trước mặt anh, cũng chẳng thể hiện bất kì một cảm xúc yếu đuối nào cả. Tôi vẫn luôn cho rằng khả năng kiểm soát cảm xúc và xử lý quá trình chia tay của mình rất tốt, rất lí trí, nhưng khi tôi khóc thành tiếng thì tôi mới hay mình để ý giờ phút này của năm ngoái, cái khoảnh khắc trái tim anh chia mảnh ấy nhiều như thế nào.
Tôi không có bạn cùng lớp? Tôi không có buổi họp nhóm mỗi tuần? Lớp tôi không có đi ăn sau mỗi lần họp? Chẳng lẽ tôi không liên lạc thường xuyên với bạn học vì những vấn đề học tập, làm bài nhóm sao?
Nhưng lần nào nhóm tôi cũng đi ăn ba người, một bạn nữ khác không đi thì tôi sẽ chẳng bao giờ đi ăn cơm cùng bạn nam còn lại. Chúng tôi cũng từng nhận đề tài nhóm, phải ở lại sau giờ học riêng với nhau để lên kế hoạch, cũng từng ở lại quá muộn nên cùng nhau xuống canteen, vừa ăn vừa bàn tiếp. Bàn xong rồi thì ai về nhà nấy, ăn xong cũng sẽ không bước chung đường về kí túc xá. Thảo luận trên Wechat xong rồi nhắn mỗi chữ OK, cuộc nói chuyện tạm dừng tại đây. Trời mưa, tôi không mang dù, phải ngồi lại thư viện, tôi chỉ nhắn tin nhờ mỗi bạn cùng phòng. Máy tính hỏng, mang ra hẻm gần trường, 20 tệ là xong thôi, sao tôi phải đi nhờ vả người đàn ông chẳng phải bạn trai tôi.
Tôi có thể, anh không thể sao? Anh không thể, thật sự là bởi vì giữ tình bạn bè tốt đẹp ư?
Chia tay lâu vậy rồi, cuối cùng tôi cũng khóc trước mặt anh. Sau cùng anh cũng hiểu tôi nói gì, giờ phút đó tôi cảm nhận được sự đau khổ cùng nỗi ân hận ngập tràn của anh. Tôi tin trong khoảng thời gian chia tay này, anh đã suy nghĩ vô số lần, có lẽ anh thấy khó hiểu, rằng tại sao tình bạn hơi quá đà của anh lại đẩy hai chúng tôi đi đến kết cục chia tay, phải chăng là tại tôi quá khắt khe, phải chăng tôi nên cho anh một cơ hội.
Nhưng tôi cũng tin vào giây phút này đây, anh đã thật sự tỉnh ngộ, rõ mình rốt cuộc đã làm gì suốt một năm qua.
Tôi đồng ý rằng lòng người yếu ớt, tình yêu không phải vĩnh hằng, tình cảm cũng không thể mãi giữ được sự trong trắng tinh khôi. Tôi có thể hiểu anh sẽ có một giây phút nào đó chia mảnh. Nhưng tôi không thể hiểu cho sự chấp thuận âm thầm cũng như để mặc thứ mà anh gọi là tình bạn ấy phát triển suốt một năm dài đằng đẵng sau giờ phút chia tách ấy, cả một năm ròng rã, anh coi tôi như một con ngốc, anh lừa gạt tình yêu và trái tim chân thành tựa buổi đầu này của tôi.
Đến tận bây giờ, tôi vẫn bằng lòng tin tưởng, rằng sau khi chúng tôi kết thúc, anh với bạn nữ cùng nhóm sẽ không còn chút liên hệ thừa thãi nào, cũng sẽ không bắt đầu một cuộc tình mới với cô ấy.
Chỉ là, tôi từng tin tưởng sự thuỷ chung và đúng mực của anh đến vậy kia mà, giờ tôi lại bắt đầu mơ màng, thấy nghi ngờ dĩ vãng, sự hiểu ngầm mà tôi vẫn luôn cho rằng nó tồn tại ấy, thực sự hiện hữu sao? Anh trong suy nghĩ của tôi chính là bản thân anh sao? Tôi không hiểu, cũng chẳng rõ ràng.
Chúng tôi cắt đứt liên lạc hoàn toàn từ sau hôm sinh nhật. Hai tháng nay, tôi đã nhờ bên môi giới rao bán căn chung cư ở thành phố của anh mà ba mẹ mua tặng tôi. Tôi không định dọn đến sống ở thành phố đó nữa rồi, thành phố nơi tôi theo học cũng rất tốt, nguồn nước sạch, kinh tế tốt, chi phí sinh hoạt cũng không quá cao. Tôi còn chưa trang trí nội thất cho căn chung cư ấy, anh vẫn luôn cản tôi, anh thấy bực vì anh cũng có nhà kia mà, hai đứa cũng sắp lấy nhau rồi, tôi còn trang trí nhà riêng làm gì nữa chứ. Thế cũng tốt, đỡ mất công.
Tôi chưa từng cho rằng hôn nhân sẽ là gông xiềng trói chặt lấy tôi. Tôi có ý định kết hôn là bởi tôi từng bằng lòng bên anh đến già, bằng lòng trở thành người bạn đời của anh. Nhưng giờ đã kết thúc rồi, với tôi, hôn nhân cũng chẳng phải một thứ gì đó mà ta bắt buộc phải có. Cho nên không tồn tại cái tình huống người đàn ông tiếp sau mà tôi gặp được rất có khả năng chẳng sánh bằng anh, tôi sẽ không lựa chọn tha thứ anh vì anh là đối tượng kết hôn tốt nhất, cũng sẽ không sống tạm bợ, tìm đại một người để kết hôn bởi tuổi tác cùng quan niệm truyền thống ngàn đời. Vậy nên, cảm ơn sự quan tâm của mọi người, nhưng không cần thay tôi lo lắng vấn đề ấy đâu.
________________________
Via: 狗比崽子
Nguồn: https://www.zhihu.com/question/309282780/answer/868991240
Dịch: Linh Lung Tháp
Ảnh: Hose Rui
22 notes
·
View notes