#mì căn
Explore tagged Tumblr posts
yeuamthuc · 1 year ago
Text
7 thực phẩm giàu protein, tốt cho sức khỏe - Bạn đã biết chưa?
Thực phẩm chứa nhiều protein hay thực phẩm giàu protein, ít calo luôn là chủ đề được quan tâm, nhất là những người muốn giảm cân, giảm béo, người đang tập gym muốn tăng cơ giảm mỡ hoặc những người muốn xây dựng chế độ ăn lành mạnh. Các thực phẩm chứa nhiều protein còn là nhóm thực phẩm không thể thiếu trong mỗi bữa ăn dinh dưỡng, tốt cho sức khỏe. Vậy nên chọn những loại thực phẩm nào thì để yeuamthuc.org chia sẻ cho bạn nhé! #yeuamthuc_org #Ẩm_thực #các_loại_hạt #Đậu_lăngh #mì_căn #tempeh #thực_phẩm_giàu_protein https://yeuamthuc.org/thuc-pham-giau-protein/
Thực phẩm chứa nhiều protein hay thực phẩm giàu protein, ít calo luôn là chủ đề được quan tâm, nhất là những người muốn giảm cân, giảm béo, người đang tập gym muốn tăng cơ giảm mỡ hoặc những người muốn xây dựng chế độ ăn lành mạnh. Các thực phẩm chứa nhiều protein còn là nhóm thực phẩm không thể thiếu trong mỗi bữa ăn dinh dưỡng, tốt cho sức khỏe. Vậy nên chọn những loại thực phẩm nào thì để…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
tieutruong · 9 months ago
Text
Tumblr media
Có lúc tôi như muốn chạy trốn tất cả, ẩn mình ở một nơi xa lạ. Ngồi trong một căn phòng chật chội, có thể bày những chậu cây nhỏ xíu từ giường ra tới trước cửa. Ngắm hoàng hôn và ăn một cốc mì, cứ thế nhấm nháp những cuốn sách còn dở dang. Tôi cũng không check hộp thư mọi lúc nữa, không trả lời bất cứ ai cả.
Tieutruong
88 notes · View notes
chieclamauxanh · 7 months ago
Text
Chấm điểm những điều mình đã làm trong 1 tháng ở Đà Lạt:
1. Đi máy bay: 6/10
Đợt này ở ĐL 1 tháng nhưng vì bận đủ thứ nên mình về SG 3 lần (tổng cộng 7 lượt, tính luôn 1 chiều về hẳn). Thì có 2 lần mình mua vé máy bay về. Đi máy bay từ ĐL về SG nhanh, chưa kịp say đã tới nơi :))) Nhược điểm: vé đắt gấp 4-5 lần vé xe thường.
2. Đi xe solati limousine 9 chỗ: 7/10
Dành cho ai say xe siêu nặng như mình thì đi xe này đỡ hơn 1 chút. Có khi tài xế chạy êm thì mình chỉ nôn đúng 1 lần từ SG lên ĐL, nhưng mà nói chung là cơ địa nên lần nào đi cũng như chết đi sống lại. Tài xế 10₫ dễ thương, bác tài lớn tuổi thì chạy êm ru, anh tài xế trẻ thì tâm lí, thấy mình nôn còn mua bánh mì cho mình để dành ăn. Có điều vé đắt gấp đôi vé xe thường.
2. Dạy học: 8/10
Lên ĐL thì công việc chính của mình là dạy học, ngoại trừ việc chưa đủ target tuyển sinh thì còn lại đều khá ổn. Chương trình học khiến các bé thích mê, trộm vía các bé cũng ngoan ngoãn vâng lời. Dù kiếm tiền chỉ đủ trang trải 2 cái vé máy bay và 5 lần đi xe 😂 nhưng mình bằng lòng vì trải nghiệm đáng nhớ này.
3. Dành 1 ngày cuối tuần để đi chơi: 100/10
Dù lên ở 1 tháng nhưng tâm trạng vẫn là khách du lịch nên mình và Thúy An pick 1 ngày thứ 7 không có lịch dạy để đi chơi. Tụi mình uống cà phê ở khu Hoà Bình sáng sớm, ăn bánh căn, đi Cây cam ngọt rồi ghé qua Chùa Tàu xin quẻ, trưa thì ăn gà nướng, buổi chiều ghé Đơn cà phê chơi với mèo rồi qua chợ Đà Lạt dạo dạo, kết thúc bằng đêm mưa tại cà phê hoa hồng. Trừ việc mắc mưa thì đó là một ngày siêu vuii
4. Mua quà tặng: 100/10
Đợt này đi mình mua nhiều quà, cho nhiều người mình yêu thương, mua mấy chiếc ví, chiếc túi cho mẹ và các dì, một giỏ hoa bất tử cho ngoại, mấy cây thước khắc tên cho các em, dâu sấy khoái khẩu cho chị đồng nghiệp,... Mình nhận ra mình hạnh phúc nhất khi được cho đi, chỉ cần nghĩ đến việc người ta hào hứng nhận quà của mình là mình vui quá chừng.
5. Ngắm Đà Lạt đêm và đốt lửa trại: 9/10
Tối đó mình, An và Khang dự là sẽ đi cà phê, một quán được review trên tiktok, nhưng lơ ngơ kiểu gì lại đi lạc không đến được quán đó, vậy là tụi mình rẽ đại vào một quán vắng khách, chỉ có mỗi bọn mình. Chị chủ quán đã đốt lửa trại miễn phí cho cả đám. Tụi mình gặm khoai nướng và deeptalk. Nói bon mồm quá nhưng tới giờ giớii nghiêm phải về nên -1 điểm hehe
6. Mua nhẫn: 1001/10
Mình xưa giờ không đeo trang sức, cho tới sinh nhật năm 19 tuổi, một cô bạn thân tặng mình chiếc vòng bạc, sinh nhật năm 20 lại được một người bạn thân khác tặng chiếc vòng handmade, vậy là hai tay mình đeo hai vòng. Đợt này lên Đà Lạt muốn mua thêm gì đó tặng bản thân, và cuối cùng cũng lựa được một chiếc nhẫn vừa xinh đeo ngón trỏ. Ưng xỉu áaa
7. Làm trứng cuộn: 7/10
Mình không giỏi bếp núc, nhưng khi lên Đà Lạt ở thì mình đã tập tành và cũng cố gắng thử. Món đầu tiên mình làm là trứng chiên thịt bằm, tất nhiên bị nát do không biết cuộn, lần 2 khi cô chú cho thử lại thì đã cuộn đẹp hơn, mỗi tội hơi nhạt. Thôi kệ, ai cũng bắt đầu từ đâu đó mà ha.
8. Chạy deadline điên đầu: -1000000/10
Dù lên Đà Lạt nhưng công việc ở SG của mình vẫn tiếp diễn, mình chuyển hình thức làm sang remote chứ không phải off hẳn nên mấy ngày này áp lực x2 x3. Đôi khi nó làm mình quạu kinh khủng, nhưng vì thời tiết ở Đà Lạt mát mẻ nên cũng dễ nguôi ngoai. Ch��� mà 40 độ như SG thì chắc mình điên mất rồi.
Thoai tạm thế nha, vì lên đi làm chứ hong có đi chơi nhiều nên chỉ chấm được nhiêu đó 😂
Còn hơn 1 tuần nếu có trải nghiệm gì vui hơn sẽ update sauuu
Tumblr media
16 notes · View notes
25thang7 · 6 months ago
Text
Tumblr media
Sau một ngày, làm việc mệt mỏi. Khi tôi ở trong căn bếp của mình là lúc mà tôi được thư giãn nhất. Tôi làm những món ăn mình thích, tìm hiểu nhiều công thức làm bánh, làm món ăn mới.
Mỗi khi tôi nấu được một món ngon, học được một công thức mới tôi vô cùng phấn khích, cảm giác như vừa đạt được thành tựu lớn vậy.
Hôm nay được làm về sớm nên tôi đã làm bánh mì việt quất và kem phô mai.
4 notes · View notes
tramyyy · 1 year ago
Text
Là do dạo này tớ nhạy cảm hay là bấy lâu nay tớ không sống thật với cảm xúc của mình..?
Tớ sống một mình cũng được hơn một tuần rồi, tớ hay khóc hơn, nhìn đâu cũng thấy tủi, tớ nhổ “răng khôn mọc dại” nên đau lắm, bác sĩ bảo ca này khó của khó rồi. Thế mà còn đòi nhổ hai cái một lúc.
Vừa nhổ răng được hai ngày thì tớ ra HN và bắt đầu đi xem nhà rồi chuyển nhà. Ở nhà còn được chăm sóc quan tâm chứ ra Hà Nội rồi thì tớ chỉ có tớ. Hai ngày liền tớ chỉ đi xem nhà cùng với cơn đau răng, đau đầu và gương mặt sưng vù. Tìm được nhà nhưng cơn khủng hoảng tâm lí lại trỗi dậy cùng bao nhiêu nỗi lo, tớ không ngủ được không ăn được gì, cũng không có ai chăm sóc hỏi thăm dù chỉ là một câu.
Và rồi mọi thứ cũng phải ổn chứ nhỉ? Ừm, bạn bè giúp tớ cảm thấy đỡ bất an hơn về căn nhà, tớ quyết định chuyển đến và sống, những ngày này tớ chỉ ăn mì vì trong nhà chưa có tủ lạnh, thỉnh thoảng bạn tớ sẽ bảo sang nhà tao ăn chực này. Đến giờ chỗ ăn ở của tớ có vẻ ổn, nhưng sao tớ cô đơn đến lạ, tớ cứ tìm niềm vui để cười nhưng khi đang cười tớ lại bật khóc rất to. Tiền nhà tiền điện nước tiền sắm đồ tớ cũng phải tự lo một phần, nó là một phần của sự trưởng thành của tớ mà t�� phải trải qua.
Bấy lâu nay tớ không có không gian riêng như vậy nên tớ đã kìm nén trước tất cả mọi người. Luôn cười nói, hát hò, pha trò đủ thứ. Thực ra vốn dĩ tớ là đứa hay khóc mà, từ bé đã có biệt danh là “Mu Khóc”. Chẳng qua là bây giờ giỏi nhịn thôi à.
Thế là tớ đang sống thật à, hay đang overthinking…
4 notes · View notes
kimoanh1995 · 1 year ago
Text
Tumblr media
Tôi là một bà mẹ đơn thân .
Tôi không hư hỏng , không quậy phá cũng không phải một đứa con gái lẳng lơ . Mà là tôi goá chồng . Ở cái độ tuổi đẹp nhất 20 , mọi ước mơ của một cô gái mới lớn thì tôi lại đi lấy chồng . Ngày ấy tôi chưa ý thức được việc lấy chồng nó lại nghiêm trọng đối với cuộc đời tôi như vậy . Chồng tôi anh ấy hơn tôi 3 tuổi , cách nhà tôi cũng không quá xa , do anh ấy đi làm cùng chú út của tôi và là bạn của anh trai tôi , nên sau một vài lần gặp tôi ở nhà ông bà nội , anh ấy đã yêu tôi , tôi thì không có cảm xúc mãnh liệt trong chuyện yêu đương , mới lớn mà , đâu có biết như thế nào là yêu đâu cơ chứ . Vậy mà tôi bị anh tán đổ chỉ bởi sự chân thành nhẹ nhàng và nụ cười toả nắng.
Quê tôi chủ yếu là làm nông nghiệp - Làm vườn , nên sau khi lấy chồng tôi chỉ ở nhà phụ bố mẹ chồng làm vườn , cơm nước chứ cũng không phải vất vả đi làm thuê , công nhân xa xôi . Sau khi lấy anh được 3 tháng , sau sự xót ruột và mong chờ thì cuối cùng tôi cũng có thai trong sự vui mừng của tất cả mọi người , anh ấy yêu tôi lắm , khi nghén ngẩm , nửa đêm tôi thèm ăn bánh mì anh cũng ra phố kiếm mua bằng được cho tôi, không để tôi làm bất cứ thứ gì nặng nhọc cả . Khi sinh con , anh cũng chăm bẵm con thay tôi rất nhiều, và giường như tôi là một người mẹ đẻ thuê bởi con trai tôi giống anh y đúc .
Cuộc sống cứ êm đềm như vậy trôi qua cho tới khi con tôi được 2 tuổi 5 tháng thì tôi lại phát hiện mình có bầu , bởi tôi muốn kế hoạch nhưng bị vỡ nên thôi , hai vợ chồng bàn bạc với nhau là đẻ một thể . Nhưng khi tôi mang bầu con trai thứ hai mới được hai tháng , thì anh đột ngột mắc một căn bệnh quái ác , phối khiến anh bị gầy và khó thở , đi khám thì bác sĩ nói bị tụ máu phổi và bị hỏng hết gan phổi thận không rõ lý do . - Trước đó gia đình nhà chồng tôi đã mất liên tục nhiều người mà người ta gọi là trùng tang , nhưng bố mẹ chồng tôi lại không tin nên vợ chồng tôi cũng quên bẫng ... Trùng tang , có lẽ là vì như vậy mà anh ra nông nỗi này , sau 37 ngày nằm viện bạch mai và 108 hà nội , bệnh viện trả về , anh thở ô xy liên tục trong vòng 17 ngày , lúc nào cũng nắm tay tôi không cho tôi rời nửa bước . Con trai lớn của tôi gửi cho mẹ tôi trông để tôi an tâm chăm sóc anh hơn . Tôi cứ nghĩ có phép màu tới với gia đình của tôi nhưng mà không ngờ anh không qua khỏi ... Ngày 25-2-2017 âm lịch , 8h tối anh đã không qua được , nói đúng hơn là anh thấy tôi 1 mình chăm anh ngần ấy thời gian - Gia đình chồng không ai thay cho tôi khi tôi ở bệnh viện hơn 1 tháng , khi ấy bụng mới bầu , nghén , và tôi chăm anh ... Anh cũng thấy giận người nhà và nói xin lỗi , thương tôi nhiều lắm ....
Những ngày cận kề với sinh tử , tôi với anh tâm sự rất nhiều , anh nói nếu con trong bụng là con gái hãy đặt tên con là Gia hân , con trai đặt là Gia Bình . Tôi chỉ nhớ khi anh mất đi , tôi k còn nhìn thấy mọi thứ xung quanh nữa , mắt tôi tối sầm lại , mọi người đã đưa tôi về phòng lúc nào không hay , khi tỉnh lại thì anh đã nằm đó .... Không thể nhìn thấy khuôn mặt anh nữa rồi ... Tôi không thể nhớ rằng khi ấy tôi đã đứng dậy như thế nào , ngất lịm bao nhiêu lần nữa .... Sau ngày anh mất được 3 hôm , tôi bị đau bụng , chỉ biết rất đau ... Nhà chồng tôi có một chú rể là bác sĩ , chú nói phải đưa tôi đi viện gấp . Tôi chỉ biết tôi đã bị ngất và tỉnh lại đã nằm trong khoa sản của bệnh viện . Bên cạnh có mẹ của tôi , và chị gái chồng. Mọi người nói tôi đang có nguy cơ doạ sảy thai , chị của anh nói với tôi rằng :" Em còn trẻ quá , con cũng chỉ có 2 tháng , nếu em yếu quá ... Hay là ... Vì sau này em còn phải có tương lai nữa ". 😔 Nói tới đây tôi hiểu ngay chị ấy đang muốn nói gì , tôi chỉ khóc và nói với mọi người : " Con phải giữ bằng được con , vì bây giờ anh ấy mất rồi , thứ quý giá nhất anh để lại cho là hai đứa con, con có chết thì con cũng phải giữ lại đứa bé "
Và cứ thế , ngày tôi dọn dẹp nhà cửa cơm nước , tối tôi ôm con trai lớn ngủ và khóc đến khi mệt lả , ngất lịm rồi ôm con ngủ ... Tôi không nhớ tôi đã phải nằm viện để dưỡng thai bao nhiêu lần nữa, nhưng để mà nói con trai thứ hai của tôi rất kiên cường . Mạnh mẽ giống như tôi vậy, cùng tôi chiến đấu suốt 38 tháng trời để sinh ra mạnh khoẻ . Ngày tôi đi sinh , gia đình chồng chỉ có chị gái chồng ra ngày hôm sau , còn lại có gia đình bên ngoại của tôi chăm bẵm mẹ con tôi từ đầu tới cuối. Và khi con tròn 1 tháng ,3 mẹ con tôi ôm nhau về nhà ngoại sống tới bây giờ. Không phải vì nhà chồng tôi không tốt , mà vì họ quá vô tâm với tôi nên tôi không thể tiếp tục ở đó được nữa.
Ngày ôm các con về , tôi biết tôi đã nợ bố mẹ t rất nhiều ...hơn 23 tuổi , 2 con , goá chồng .... mọi chuyện cũng khiến tôi bị trầm cảm , stresss , và chỉ còn có 43kg , trong khi tôi cao 1m6 .
Bây giờ tôi đã 30 tuổi , Suốt 7 năm tôi tự nuôi con nhà chồng không hề chu cấp cho một khoản nào . Vì vậy tôi đã chuyển hộ khẩu các con về nhà mẹ đẻ tôi để tiện đi học cũng như k còn lý do gì để dính dáng với họ nữa. Suốt 7 năm qua tôi cũng có thử tìm hiểu 1 vài mối quan hệ khác giới. Nhưng khi họ biết tôi là mẹ đơn thân thì nhìn ý đồ của họ đến với tôi chỉ là lợi dụng nên tôi đã chủ động cắt liên lạc . Tới bây giờ tôi vẫn đang cố gắng mỗi ngày để kiếm tiền lo cho hai con trai. Trộm vía hai con tôi cực kì thông minh , ngoan ngoãn và nghe lời ông bà và mẹ.
Điều tôi muốn nói ở đây rằng - Liệu có phải mẹ đơn thân nào cũng gắn cái mác hư hỏng như người ngoài đánh giá ? Tôi rất tự hào vì tôi là mẹ đơn thân ! .....
4 notes · View notes
lixianvnfc · 11 days ago
Text
❗ [V CHINA] SỐ THÁNG 5/2024
Tumblr media Tumblr media
Cùng với sự lên sóng của “Trời Sao Lấp Lánh” và “Sắc Xuân Gửi Người Tình”, Lý Hiện một lần nữa hóa thành “bạn trai quốc dân” trong mắt khán giả, gặp gỡ họ qua từng vai diễn. Và thế là, trong một mùa đáng ra dành để gieo trồng, anh đã thu hoạch những thành tựu của riêng mình. Ở cuối mùa xuân này, Lý Hiện cũng đã bắt đầu tấu lên khúc dạo đầu của mùa hè.
Như thể đang lật xem một cuốn album, mỗi bức ảnh đều có thể đánh thức những ký ức thuần túy nhất trong một khoảnh khắc nhất định. Cảm giác đó, phải miêu tả thế nào đây…? Tựa như để lại chút dấu vết trước bụi mờ của thời đại. Anh biết rằng, ngày mai vẫn sẽ tiếp nối sự bận rộn của ngày hôm qua, nhưng cuộc sống thì chưa bao giờ ngừng chuyển động.
01. Khoảnh khắc lựa chọn của nhân loại
Mở đầu “Trời Sao Lấp Lánh”, Lý Hiện xuất hiện cùng một vali hành lý và một cuốn sách, bước lên một chuyến tàu hỏa. Dọc đường, đoàn tàu băng qua vô số ngã rẽ để hướng đến mục tiêu cuối cùng, gợi lên hình ảnh những ngã rẽ trong hành trình cuộc đời. Trước khi lên tàu, anh là Hoa Chấn, con trai thứ hai của Thứ trưởng Bộ Quân chính, một học viên xuất sắc của hải quân, chuẩn bị ra nước ngoài học tập trong một tháng tới. Sau khi xuống tàu, anh đổi tên thành Hướng Viễn Sinh, bước chân vào một đồn cảnh sát cũ kỹ và bắt đầu một câu chuyện hoàn toàn mới.
Tumblr media
Đây là một bộ phim lấy bối cảnh thời đại, nhưng lại sử dụng lối kể chuyện hoàn toàn khác biệt. Mở đầu phim giống như một bộ trinh thám, với vụ án mạng của một gia đình, một kẻ sát nhân đội lốt cảnh sát, làm cho câu chuyện trở nên đầy lôi cuốn và đậm chất hồi hộp. Theo mạch truyện chậm rãi được triển khai, sự thay đổi trong danh tính của Hoa Chấn hé lộ hàng loạt điểm nhấn thú vị “mở khóa” cho nhân vật, đồng thời cũng đặt nền móng cho những hiểm họa tiềm ẩn. Lần đầu đọc kịch bản, Lý Hiện đã bị thu hút bởi phần mở đầu độc đáo này.
Tumblr media
Lý Hiện chia sẻ: “Thời kỳ còn là Hoa Chấn, anh ấy sống trong một môi trường lý tưởng. Anh có một gia đình giàu có, một người anh cả hết mực yêu thương; được đào tạo nhiều năm trong trường hải quân, con đường sự nghiệp vô cùng sáng lạn, và mọi thứ đều nằm trong kế hoạch. Anh tin tưởng rằng mình có thể cứu nước bằng con đường chính đạo. Nhưng khi trở thành Hướng Viễn Sinh, anh ấy có thêm những người anh em chí cốt, chiến hữu và cả người yêu. Trong màn đêm mù mịt, anh tìm thấy niềm tin mà mình sẵn sàng chiến đấu vì nó suốt đời.”
Tumblr media
Sự “tương phản” trước và sau của nhân vật chính là một trong những điểm sáng lớn nhất. Lúc mới xuất hiện, Hoa Chấn mặc âu phục chỉnh tề, quần trắng áo trắng, không chút vết bẩn. Khi đến Thượng Hải, anh sống trong một căn hộ nhỏ ở khu thuê mướn, ngày ngày dùng dao nĩa để ăn bánh mì và bít tết. Sau đó, anh gia nhập “đồn cảnh sát số 4”, được đặt trong một sân nhỏ cũ kỹ, nơi mà trưởng đồn không màng chức tước, suốt ngày bận rộn rửa rau, nấu cơm cho cảnh sát viên và trêu đùa con vẹt. Khi câu chuyện tiến triển, Hướng Viễn Sinh đến nhà của nữ cảnh sát Lạc Mẫn Mẫn — một căn nhà cũ kỹ giữa con hẻm nhỏ, nơi hai chị em thường xuyên cãi cọ nhưng luôn đong đầy hơi ấm gia đình.
Tumblr media Tumblr media
“Sự thay đổi và trưởng thành của những cảnh sát cấp thấp ở đồn số 4, cùng với không khí ấm áp, vui vẻ của gia đình Lạc Mẫn Mẫn, đã giúp Hướng Viễn Sinh nhìn thấy một diện mạo khác của cuộc sống – một diện mạo chân thực hơn.” Đó là những khoảnh khắc đời thường đáng trân trọng, là khói lửa nhân gian quý giá, và cũng là mục tiêu mà những người cách mạng sẵn sàng hy sinh xương máu để bảo vệ. Trong quá trình quay phim, đội ngũ thiết kế mỹ thuật đã tái hiện lại một cách tỉ mỉ và chân thực khung cảnh của thời đại: những con phố thương mại và con hẻm nhỏ nơi Hướng Viễn Sinh xuất hiện có tiệm chụp ảnh, quán ăn, tiệm may, quán trà, cửa hàng gạo; có những người hàng xóm tham lam trước một rổ trứng gà; hay những người đẩy xe bán mì, làm bánh bao để mưu sinh. “Trời Sao Lấp Lánh” sở hữu những cảnh quay đậm chất thời đại, với không gian thật sự, nơi mà các diễn viên có thể đặt chân vào, hoàn toàn khác với việc quay phim trước phông nền giả.
Tumblr media
Mỗi ngày trên phim trường, Lý Hiện đều cảm nhận rõ rằng: “Tất cả các thành viên trong đoàn, đều đang nỗ lực vì sự nghiệp mà họ yêu thích, như những vì sao lấp lánh trên bầu trời đêm của riêng họ.” Điều này gắn liền với tựa đề của bộ phim, vốn được lấy cảm hứng từ cuốn sách "Những Vì Sao Tỏa Sáng" của nhà văn Stefan Zweig (cũng được dịch là "Những Lựa Chọn Của Nhân Loại"). Khi Hướng Viễn Sinh nộp lại đơn từ chức, rời khỏi căn hộ và chuyển đến sống cùng đội trưởng Trần Hạo ở một con ngõ đầy bùn đất và tiếng rao bán hàng, anh cũng đã đưa ra sự lựa chọn của riêng mình.
Tumblr media Tumblr media
“Con đường của Hướng Viễn Sinh, cũng giống như hành trình ‘không ngừng tìm kiếm’ của chúng ta trong cuộc sống. Mang theo những lý tưởng ban đầu để bước vào thế giới, trải qua bao sóng gió, gặp gỡ bao người, cuối cùng mới thật sự tìm thấy thứ mình muốn và điều đáng để mình đấu tranh.” Như trong cuốn sách viết: “Điều may mắn nhất trong đời một con người là tìm thấy sứ mệnh của mình khi tuổi trẻ tràn đầy nhiệt huyết.” Chính sự chắc chắn về tương lai ấy đã truyền cảm hứng cho Lý Hiện, mang đến cho anh sức mạnh để tiếp tục tiến bước.
Tumblr media
02. Làm gì có sắc xuân nào không lay động lòng người
Không giống với nhiều bộ phim trước đây, “Trời Sao Lấp Lánh” chứa đựng rất nhiều cảnh hành động. Lý Hiện vốn duy trì thói quen tập thể dục nhiều năm và từng tiếp xúc với boxing, nên việc quay các cảnh hành động không mấy khó khăn. Tuy nhiên, vẫn có những kỹ thuật cần học hỏi thêm. Anh chia sẻ: “Chẳng hạn như xử lý lực ra đòn và độ mượt mà trong các động tác, hay cách biểu đạt cảm xúc qua ánh mắt. Sau khi nắm được kỹ thuật cơ bản, tôi còn phải suy nghĩ làm sao để diễn tả cảm xúc phù hợp với từng hoàn cảnh trong các cảnh đánh nhau. Đó là điều mà tôi thấy khó nhất. Phong cách của mỗi chỉ đạo võ thuật cũng khác nhau, khiến tôi luôn có cảm giác như ‘thư viện kiến thức về cảnh đánh nhau của mình lại vừa được cập nhật.”
Tumblr media
Trong “Sắc Xuân Gửi Người Tình” phát sóng trên CCTV-8, Lý Hiện cũng học thêm một kỹ năng mới trong quá trình quay phim. Nhân vật Trần Mạch Đông mà anh đảm nhận là một chuyên gia trang điểm thi thể. Ngay khi nhận được dự án, anh đã rất coi trọng vai diễn này, thảo luận với biên kịch từ những ý tưởng trừu tượng đến thực tế, đồng thời tìm hiểu kiến thức từ các nhân viên tang lễ ở nhiều thành phố và độ tuổi khác nhau. Anh đã học toàn bộ quy trình, từ gội đầu, mát-xa, đến mặc quần áo và chỉnh trang, bởi anh cho rằng: “Đó là sự tôn trọng cuối cùng dành cho người đã khuất.”
Tumblr media
Ở giai đoạn đầu, Trần Mạch Đông có phần giống một người sống vì công việc. Theo lời Lý Hiện, nhân vật này mang nét “tính cách kiểu sự nghiệp” – tập trung tối đa vào công việc, đến mức thay đổi cả thói quen sinh hoạt. “Anh ấy không kết bạn trên WeChat vì thân nhân người mất thường không muốn gặp lại; anh không chủ động bắt tay với người khác vì sợ ánh mắt kỳ thị; và anh không uống rượu, bởi anh luôn phải trong tình trạng sẵn sàng làm việc.” Dù thờ ơ với nhiều thứ, nhưng anh vẫn giữ được sự mềm mỏng trong tâm hồn, chẳng hạn như chờ đợi cùng gia quyến trong thời điểm họ tin rằng linh hồn người thân sẽ quay về.
Tumblr media
Ngoài những khía cạnh nghề nghiệp, Lý Hiện cũng không ngừng nghiên cứu tâm lý nhân vật. Trần Mạch Đông lớn lên trong hoàn cảnh bố mẹ đã ly hôn, họ chỉ xuất hiện qua các cuộc gọi điện thoại, còn người bà nội là người thân duy nhất bên cạnh anh. “Cấu trúc gia đình như vậy không xa lạ với tôi, vì mối quan hệ giữa các nhân vật có nét tương đồng với vai diễn Tạ Chi Dao mà tôi từng đảm nhận – đều là những đứa trẻ ít được liên lạc với bố mẹ, sống với bà từ nhỏ.” Tuy nhiên, điểm khác biệt là Trần Mạch Đông có một góc nhìn sâu sắc hơn về sinh tử.
Tumblr media
Những cảnh quay giữa Trần Mạch Đông và người thầy của mình đã làm phong phú thêm nhân vật, giúp giải thích tại sao anh từ một thiếu niên đầy oán hận lại trở thành một chuyên gia trang điểm thi thể. Người thầy từng nói với anh: “Là con người, chỉ có thể tiếc thương mà thôi.” Câu nói ấy khiến anh trở nên lý trí hơn so với người khác, và vì thế, anh có thể nói ra những lời như: “Cuộc đời vô thường, chẳng ai nên hy sinh vì ai cả; có những người và những việc không thể cưỡng cầu, thứ phải rời đi rồi cũng sẽ rời đi.”
Tumblr media
Một nhân vật lạnh lùng như Trần Mạch Đông, khi gặp được một người nồng nhiệt như Trang Khiết, thì sự băng giá trong anh dần bị tan chảy. “Anh ấy học cách yêu, cũng biết cách thể hiện tình yêu, trở thành một người ấm áp hơn, mang nhiều sắc thái hơn.” Lý Hiện bày tỏ, dù nhìn từ góc độ khán giả hay diễn viên, mọi người đều có thể cảm nhận được sự ấm áp từ bộ phim. “Có lẽ sẽ có những người đang sống một cuộc đời đi làm từ sáng đến tối, ngày qua ngày tẻ nhạt, chưa từng gặp được tình yêu. Tôi mong rằng tác phẩm đầy tình cảm này có thể an ủi trái tim họ.”
Tumblr media
Trong phim, anh thường xuyên lái một chiếc xe máy – một đạo cụ quan trọng giúp kết nối cốt truyện và tình yêu. Ngoài đời, Lý Hiện cũng rất thích đi xe máy hoặc xe điện. “Chúng tiện lợi, không lo tắc đường, lại có thể cảm nhận làn gió thổi qua, rất thoải mái.” “Bây giờ lại đúng mùa xuân, thời tiết đẹp, chỉ cần có cơ hội, tôi luôn muốn lái xe đi dạo, vừa như một cách vận động, vừa để ra ngoại ô hít thở không khí trong lành, tìm sự thư giãn giữa thiên nhiên.”
Tumblr media
03. Bình minh có hy vọng, hoàng hôn có hoài niệm
Lần gần đây nhất Lý Hiện đến rạp chiếu phim là để xem “Dune: Hành tinh cát 2”, bộ phim của vị đạo diễn mà anh đặc biệt yêu thích – Denis Villeneuve. Anh đã chọn một suất chiếu IMAX để tận hưởng trọn vẹn ba giờ đồng hồ đắm chìm trong trải nghiệm điện ảnh. Đối với Lý Hiện, xem phim không chỉ là cách thư giãn chính của anh mà còn là một phương pháp học hỏi và mở rộng kiến thức nghề nghiệp. Năm ngoái, anh đã xem các tác phẩm mới của Cate Blanchett (“TÁR”) và Guy Ritchie (“The Covenant"”. “Tôi thường chú ý đến các bộ phim được đề cử giải thưởng lớn, hoặc những tác phẩm được khán giả đánh giá cao, để tìm hiểu xu hướng thẩm mỹ mới nhất.”
Tumblr media
Điện ảnh giống như một chiếc hộp lưu giữ ký ức của anh. Thời tiểu học và trung học cơ sở, Lý Hiện từng xem rất nhiều phim chiếu ngoài trời. Lúc đó, các khu dân cư thường tổ chức chiếu phim, và mỗi khi đến ngày chiếu, anh đều làm bài tập xong sớm, mang theo một chiếc ghế xếp để ra xem. Trong khoảng thời gian ấy, anh đã được thưởng thức nhiều bộ phim đen trắng cổ điển, để lại ấn tượng sâu sắc đến tận bây giờ. “Tôi từng nghĩ đến việc thực hiện một dự án chiếu phim ngoài trời như một hoạt động thiện nguyện, nhưng vì vấn đề bản quyền nên cuối cùng không thể thực hiện được.”
Tumblr media
Khi thi đỗ vào Học viện Điện ảnh, khẩu hiệu của trường đã được đổi từ “Nơi giấc mơ bắt đầu” thành “Cái nôi của những người làm điện ảnh.” Lý Hiện cảm thấy sự thay đổi này rất hợp lý, bởi nó khuyến khích mọi người không chỉ mơ mộng trở thành ngôi sao mà thay vào đó, hãy tập trung vào làm tốt công việc của mình, nuôi dưỡng niềm đam mê và đầu tư nghiêm túc vào nghề. Tác phẩm đầu tiên mà Lý Hiện tham gia chính là bộ phim nghệ thuật “Vạn Tiễn Xuyên Tâm”, nơi anh có cơ hội diễn xuất cùng các diễn viên kỳ cựu như Giao Cương và Nhan Bính Yến. “Lúc đó, tôi chỉ mới bắt đầu, từ từ tham gia và cảm nhận. Sau này, tôi có cơ hội tiếp xúc với nhiều dự án phim hơn. Điện ảnh chính là khởi đầu cho sự nghiệp diễn xuất và giấc mơ của tôi, và nó sẽ luôn đồng hành cùng tôi trên chặng đường phía trước.”
Tumblr media
_________
Trans: H Thanks for reading! Brought to you by #LixianVN
Cre: https://mp.weixin.qq.com/s/lXdkvr_JgDBNAnlf_jhMew
0 notes
bearstorevn · 29 days ago
Text
Khám Phá Máy Nướng Bánh Mì Bear - Sự Lựa Chọn Hoàn Hảo Cho Mọi Gia Đình
Bạn đang tìm kiếm một chiếc máy nướng bánh mì vừa hiện đại, tiện dụng lại dễ dàng sử dụng? Máy nướng bánh mì Bear chính là câu trả lời cho bạn!
Điểm nổi bật của máy nướng bánh mì Bear
Thiết kế sang trọng, nhỏ gọn: Với thiết kế hiện đại và kích thước nhỏ nhắn, máy nướng bánh mì Bear phù hợp với mọi không gian bếp. Những gam màu thanh lịch như trắng, hồng pastel và xanh mint giúp chiếc máy trở thành điểm nhấn tinh tế cho căn bếp của bạn.
Đa chức năng thông minh:
Nướng bánh nhanh chóng: Tạo ra những lát bánh mì vàng giòn chỉ trong vài phút.
Hâm nóng, rã đông: Đáp ứng nhu cầu chế biến thực phẩm đa dạng.
Tự động ngắt: Đảm bảo an toàn khi sử dụng.
Chất lượng vượt trội: Máy được sản xuất từ các vật liệu cao cấp, chống gỉ sét, chịu nhiệt tốt và an toàn cho sức khỏe. Các bộ phận dễ tháo rời giúp việc vệ sinh máy trở nên đơn giản và thuận tiện hơn.
Tiết kiệm thời gian: Chỉ cần vài thao tác, bạn đã có ngay bữa sáng ngon lành với những lát bánh mì nướng giòn tan hoặc sandwich đầy đủ dinh dưỡng.
Lợi ích khi mua tại Bear Store Vietnam
Sản phẩm chính hãng với mức giá tốt nhất.
Giao hàng miễn phí toàn quốc, tiết kiệm chi phí.
Chính sách bảo hành uy tín, đổi trả linh hoạt.
Hỗ trợ tư vấn nhiệt tình, đảm bảo bạn hài lòng 100%.
Tại sao cần máy nướng bánh mì trong căn bếp của bạn?
Máy nướng bánh mì Bear không chỉ giúp bạn tiết kiệm thời gian mà còn mang đến trải nghiệm nấu ăn tiện lợi. Với tính năng đa dạng, sản phẩm này sẽ trở thành trợ thủ đắc lực, biến những bữa sáng bận rộn thành những phút giây tận hưởng tuyệt vời.
👉 Khám phá ngay sản phẩm tại: https://bearstore.vn/may-nuong-banh-mi/
Đầu tư cho sức khỏe và tiện nghi của gia đình bạn với máy nướng bánh mì Bear ngay hôm nay!
Tumblr media
0 notes
amazingo-vn · 1 month ago
Text
Chi phí du lịch Phan Thiết - Mũi Né 3 ngày 2 đêm: Tính toán ngân sách hợp lý cho chuyến đi hoàn hảo
Du lịch Phan Thiết - Mũi Né luôn thu hút du khách với biển xanh, cát trắng, và vô số địa điểm checkin Phan Thiết - Mũi Né đẹp mê hồn. Để chuyến đi 3 ngày 2 đêm trọn vẹn, việc dự trù chi phí là điều cần thiết. Dưới đây là bảng chi phí chi tiết giúp bạn tối ưu ngân sách hiệu quả nhất.
Tumblr media
1. Chi phí di chuyển
Từ TP.HCM đến Phan Thiết:
Xe kh��ch giường nằm: 250.000 – 300.000 VNĐ/chiều/người.
Tàu hỏa (SE hoặc SPT): Khoảng 200.000 – 350.000 VNĐ/chiều/người.
Tự lái xe: Khoảng 600.000 – 800.000 VNĐ cho cả xăng và phí cầu đường, phù hợp nếu đi theo nhóm.
Di chuyển tại Phan Thiết - Mũi Né:
Thuê xe máy: 100.000 – 150.000 VNĐ/ngày (xăng khoảng 50.000 VNĐ/ngày).
Taxi: 10.000 – 15.000 VNĐ/km (phù hợp nhóm đông người).
👉 Tổng chi phí di chuyển: Khoảng 500.000 – 1.000.000 VNĐ/người.
2. Chi phí lưu trú
Homestay: 300.000 – 500.000 VNĐ/đêm/phòng đôi.
Khách sạn 3 sao: 700.000 – 1.200.000 VNĐ/đêm/phòng đôi.
Resort cao cấp ven biển: 1.500.000 – 3.000.000 VNĐ/đêm.
👉 Tổng chi phí lưu trú (2 đêm):
Homestay: Khoảng 300.000 – 500.000 VNĐ/người.
Khách sạn: Khoảng 700.000 – 1.200.000 VNĐ/người.
Resort: Khoảng 1.500.000 – 3.000.000 VNĐ/người.
3. Chi phí ăn uống
Bữa sáng: 30.000 – 50.000 VNĐ/bữa (các món đặc sản như bánh căn, bánh mì xíu mại).
Bữa trưa/tối: 150.000 – 250.000 VNĐ/bữa (thưởng thức hải sản tươi ngon như lẩu thả, tôm hùm nướng).
Ăn vặt: 50.000 – 100.000 VNĐ/ngày (chè, bánh rế, dừa ba nhát).
👉 Tổng chi phí ăn uống: 500.000 – 800.000 VNĐ/người.
4. Chi phí tham quan
Tháp Po Sah Inư: 15.000 – 20.000 VNĐ/người.
Đồi Cát Bay: Miễn phí (thuê ván trượt: 20.000 – 50.000 VNĐ).
Suối Tiên: 15.000 – 20.000 VNĐ/người.
Bàu Trắng: 15.000 – 25.000 VNĐ/người (thêm phí thuê xe Jeep: 300.000 – 500.000 VNĐ/xe).
👉 Tổng chi phí tham quan: Khoảng 100.000 – 300.000 VNĐ/người.
5. Chi phí mua sắm và quà tặng
Quà lưu niệm: 200.000 – 500.000 VNĐ (nước mắm Phan Thiết, bánh cốm sữa, hải sản khô).
Chi phí phát sinh: Khoảng 300.000 – 500.000 VNĐ/người.
Tổng chi phí chuyến đi 3 ngày 2 đêm tại Phan Thiết - Mũi Né
Tiết kiệm: 1.500.000 – 2.500.000 VNĐ/người.
Trung bình: 2.500.000 – 4.000.000 VNĐ/người.
Thoải mái: 4.000.000 – 6.000.000 VNĐ/người.
Lời khuyên để tối ưu chi phí
Đặt vé sớm: Vé xe và tàu thường rẻ hơn nếu đặt trước từ 1-2 tuần.
Tận dụng ưu đãi: Nhiều khách sạn và resort có chương trình khuyến mãi hấp dẫn vào mùa thấp điểm.
Đi nhóm: Chia sẻ chi phí di chuyển và lưu trú giúp tiết kiệm đáng kể.
Tham quan tự túc: Thuê xe máy để khám phá các địa điểm checkin Phan Thiết - Mũi Né sẽ linh hoạt và kinh tế hơn.
Phan Thiết - Mũi Né không chỉ hấp dẫn bởi thiên nhiên mà còn bởi mức chi phí hợp lý. Hy vọng bài viết này sẽ giúp bạn lên kế hoạch cho chuyến đi thật trọn vẹn!
0 notes
gagodiemhang · 2 months ago
Text
Tumblr media
youtube
Có một ngày khi tôi sắp bước sang tuổi 31, tôi chợt nhận ra mình đã xa lạ với Hanoi lúc nào không hay. Tôi không còn biết tìm chỗ nào để uống 1 cốc trà ngon, tìm chỗ nào để có 1 bữa brunch date tử tế, tôi không còn nhớ khi đến đoạn phố cũ đó mình nên đỗ xe ở đâu cho tiện, hay cách mua vé xem phim và bỏng nước như thế nào.
Nhưng nếu ai đó hỏi tôi ở Hongkong uống trà sữa đâu ngon, ăn đồ Thái, đồ Nhật, đồ Hàn quán nào đặc sắc thì tôi có thể đọc vanh vách. Tôi có hàng bún yêu thích của mình, hàng trà chanh yêu thích, có một nơi để tôi tìm những món đồ xinh xắn giá phải chăng và hợp gu, một nơi tôi sẽ đến khi buồn bã, khi vui vẻ, khi rảnh rỗi,…
Trước đây tôi có từng đọc một quyển sách của Đoàn Minh Phượng - một nhà văn Việt Nam lang thang xa xứ, trong đấy có một câu đến giờ tôi vẫn nhớ như thế này: Nếu tôi có một địa chỉ để ở, một tiệm bánh mì để mua bánh buổi sáng, một con đường mà tôi biết từng khung cửa sổ của mỗi căn nhà, thì rồi tôi cũng sẽ có người quen, có kỉ niệm, có một nơi chốn thuộc về mình. Quê hương là gì nếu không là sự lặp lại?.
Tôi nhớ mình đã đọc quyển sách này lần đầu tiên vào những năm 22 tuổi, khi đứng trước quyết định sẽ chia tay nơi mình từng du học 4 năm liền. Lúc đó, tôi có lẽ chỉ đơn thuần là thấy buồn bã khi phải chia tay một nơi mình từng gắn bó. Nhưng giờ khi đã sắp bước sang tuổi 31 và một lần nữa lại sống ở một nơi không phải nơi mình sinh ra và lớn lên, tôi mới thực sự thấm thía cảm giác của những người xa xứ.
Chúng ta sống trên đời mỗi người đều mang những khát vọng khác nhau. Người thì cả đời gắn bó với nơi mình đã sinh ra, người vì mưu sinh buộc phải rời xa quê hương, người lại tìm thấy niềm vui khi sống ở những vùng đất mới,… Cuộc đời và lựa chọn nào cũng đáng yêu và đáng được trân trọng. Lựa chọn nào rồi cũng sẽ tìm được người đồng hành phù hợp.
Thời gian là thứ tuyệt hảo nhất giúp chúng ta nhận ra mọi thứ trên đời đều có thể thay đổi, và thay thế. Thời gian giúp ta nhận ra ta có thể yêu một nơi, rồi lại yêu một nơi khác, rồi thân thuộc với một nơi, xa lạ với một nơi khác,… Đối với nơi chốn là thế, đối với con người cũng là thế. Rồi ta sẽ lại yêu, mới mẻ và hạnh phúc theo những cách khác nhau, nhưng chắc chắn ta sẽ lại yêu và lại được yêu, được nâng niu, được cảm xúc nhiều lần nữa trong đời mình.
Trưởng thành là thế đó.
0 notes
daupiecc · 2 months ago
Text
The Only Exception
Chưa tới mười phút là bốn giờ sáng, có một khối chăn bị đạp tung ra, lọ mò ngồi dậy tìm công tắc đèn. Mấy hôm này mình rất hay ngủ quên và tỉnh vào rạng sáng. Dạo trước còn hay có mấy vết bầm tím trên người không rõ từ đâu mà có. Nếu Chuồn còn ở đây, mình thật muốn hỏi Chuồn có phải mình đang bị vong theo không?
Dạo gần đây mình ăn uống rất thất thường, mình ghét bản thân vì điều này. Đỉnh điểm là sự thèm ngọt dâng cao đến mức mình đã ăn hai cái bánh crepes matcha trong vòng ba ngày cũng như trữ một hộp kem socola trong tủ đông. Mình bỏ tiết, bỏ skincare buổi tối, bỏ những buổi đánh cầu lông thường xuyên hơn, giờ đây là cả những khung giờ buổi tối chuẩn bị đồ ăn cho ngày hôm sau. Tò mò không biết bao giờ đến lúc mình từ chối việc thức dậy để ngủ thật yên như một khúc thịt vô dụng. Mọi thứ bỗng chốc chỉ gói gọn trong căn nhà bốn người và chiếc giường đơn thơm mùi hương của chính mình. XH gửi bộ phim mới trên Netflix để coi, thế là càng có thứ để bỏ mặc thực tại và thả mình nghĩ ngợi lung tung.
Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Mỗi ngày đứng lên cân để ngắm nghía sự xấu xí bẩm sinh này cũng như mỗi lần thấy sàn nhà bắt đầu chi chít những sợi tóc, mình lại tự vò nát niềm vui của bản thân thêm vài phần. Đêm, trời chạm mốc hai độ. Chẳng cần phải đốt điếu thuốc nào hơi thở cũng được in thành làn khói trong không trung. Chủ đề đẩy lùi việc làm bài giữa mình và Pương nhảy từ đề tài cho bài theory của mình cho đến câu hỏi 'Nếu bây giờ chết thì sẽ mời ai tới đám tang'.
"Em sẽ mời chị này..."
Tất nhiên rồi, em đã thổ lộ với mình ngần này thứ chạy sâu trong người cơ mà, thật đáng tiếc nếu mình không có mặt ở đó và nhìn mọi người khóc trước di ảnh của em. Mình chẳng dám nói Pương em sẽ không thấy chị lần cuối đâu. Không phải vì em không được mời mà bởi sẽ chẳng có đám tang nào cho mình cả. Chết là hết. Dựng một lễ tiễn đưa để người này người kia tới nhìn mình với ánh mắt tiếc nuối làm gì trong khi lúc còn thở bản thân còn chẳng tiếc cơ thể này tới mức ấy. Thầm mong em Pương sẽ sống thật lâu, ít ra lâu hơn mình để đám tang của em có sự góp mặt của thật nhiều người thương em xuyên suốt cuộc đời của em.
Mấy hôm nay mình đòi XH mua jelly cat. Tất nhiên không phải tự dưng mà có, mình vẫn hay bảo XH mau mau lấy cassette từ tay Chuồn về rồi bán hộ đi. Chưa biết có bán được hay không nhưng mình cứ liên mồm đòi "Được bao nhiêu cứ lấy tiền đó đổi sang một con jelly cat rồi đưa đây". Chắc cảm thấy bỗng dưng một đứa bạn ở tít tắp tận đâu bày vẽ thêm việc cho làm, XH trao đổi bằng cách nằng nặc muốn biết cụ thể khi nào mình về.
"Chủ tịch định đi đón đấy à?" "Nyc đón." "Rất là ngứa đòn?"
Cuộc trò chuyện cứ đẩy qua đẩy lại như thế cho đến lúc mình gửi thông tin về chuyến bay ngày hôm đó. Bạn bè chẳng ai biết được cụ thể hôm nào mình sẽ có mặt ở Hà Nội bởi mình vẫn luôn kín tiếng về chuyện này. Biết làm gì bởi đằng nào cũng chỉ có mình và hai cái vali lết nhau ra bến xe bus, đón xe 90 về đến bến cuối Giảng Võ rồi từ đó tính tiếp. Mẹ còn chẳng nhớ ngày nào mình hạ cánh, mình cũng chẳng biết mẹ có thuê xe lên sân bay đón không. Chẳng ai biết điều gì, tốt nhất cứ để mọi người sống cuộc đời của mọi người. Giây phút mình đặt chân xuống Nội Bài cũng bình thường như bao người khác đặt chân xuống mảnh đất quê hương trước Tết thôi.
Tumblr media Tumblr media
Ngày đầu tiên của kỳ kinh nguyệt, một shot jagermeiester, ba điếu esse, tô mì trương phềnh để từ sáng mà khách bỏ lại. Quân chỉ kịp hỏi “Cậu hút thuốc rồi à?”, mình gật gù không đáp. Chỉ hôm nay thôi em xin phép được ăn gian hình tượng mà hư hỏng thêm một tí, trong lúc đợi hồi âm của Quân.
0 notes
vincentliberosis · 3 months ago
Text
Không biết nên vui hay buồn, nhưng đã có lúc tôi ráng ngồi để nhớ xem trong ấn tượng của mình mẹ nấu món gì ngon nhất……..
Nào là canh bí xanh chua cay (do nêm với gói súp bột mì Hảo Hảo); hay cơm trứng thịt bằm; bún bò;…có lẽ nhớ nhất là món “cua sốt ya-ua” mà ngàn năm mới ăn được một lần.
Những món ăn của ba mẹ con tôi trong thời điểm 2013-2017 chỉ là đĩa cơm tấm đêm, miến vịt, bánh canh,….ăn hàng ăn quán. Người ta bảo một gia đình có hạnh phúc hay không, một là xem bếp, hai xem phòng thờ. Tôi với thằng Thịnh Lê không buồn gì mẹ, tôi biết mẹ tôi nấu rất giỏi, đồ ăn rất ngon - chỉ là hạnh phúc của bà đã rời xa căn bếp của chúng tôi rồi.
Lúc xem clip “Món ăn của mẹ” tôi tự nảy lên suy nghĩ “nếu sau này mẹ không còn, tôi cũng sẽ không mất món nào cả”. Nhưng…..nếu lỡ vậy, tôi biết phải đi đâu để tìm lại bóng dáng của mẹ đây ? Cái món tôi đem bỏ vào miệng ấy không chỉ là hương vị, mà là tôi đang bỏ vào lòng kỉ niệm của tôi với người tôi thương.
—————————
P/s: có lẽ càng lớn, tôi đang dần học được cách lật giở nỗi đau của mình như một cuốn sách. Thay vì cất giấu nó trong lòng thì tôi trưng lên một chiếc kệ ngay ngắn, lâu lâu lấy ra xem và hồi tưởng.
0 notes
taynguyenmedia · 3 months ago
Text
Loại gia vị nhà nào cũng có, nhiều người tưởng tốt: Thực chất có thể gây hại nếu dùng theo cách này
Nội dung chính Sai lầm khi dùng mì chính. Cách dùng mì chính đúng. Gia vị tạo nên hương vị và đem lại cảm giác ngon miệng cho món ăn. Tuy nhiên, sử dụng gia vị sai cách có thể tiềm ẩn mối nguy bệnh tật cho cả gia đình. Do đó, người dân cần sử dụng gia vị đúng cách để bảo vệ sức khỏe và phòng ngừa bệnh tật. Nguy cơ khi dùng mì chính quá nhiều Mì chính là loại gia vị gắn liền với căn bếp của…
0 notes
boketto-always · 5 months ago
Text
Chào cơn bão to đùng tối qua. Mẹ đi du lịch ngay trước bão, mẹ chẳng dặn gì ngoài nhớ mang quần áo lên giặt. Mẹ ghét quần áo có mùi và chất đầy trong nhà tắm.
Buổi trưa mẹ vắng nhà, bão chưa tới, chỉ có mưa nhỏ nhưng nhà mình mất điện (do chập điện chứ không phải do bão). Bố và mình ăn một bữa cơm không thể đơn sơ hơn với canh rau, cà muối và trứng rán.
Buổi chiều mẹ vắng nhà, bão bắt đầu tiến vào Hà Nội, mưa rầm rập, gió hun hút, cây cối ngoài đường nghiêng ngả. Nằm trong phòng mình vẫn cuộn tròn ngủ trưa một giấc đầy. Ngủ dậy, trời đã tối om, mưa vẫn không ngớt, nước mưa bắt đầu tràn vào nhà do không kịp thoát. Điện đã mất từ bao giờ. 4G và sóng điện thoại cũng chập chờn không load được gì cả. Bố và mình phải lấy giẻ lau chặn ở các mép cửa cho nước không tràn vào nhà. Chốc chốc lại vắt nước cho mấy cái giẻ thấm tiếp. Bố bảo mất điện rồi, ăn mì tôm nhé. Bữa tối có 2 gói mì tôm và 3 quả trứng luộc.
Ăn tối xong, mưa và gió vẫn không ngừng táp vào những căn nhà. Lúc đấy 4G và sóng điện thoại tịt hẳn. Lâu lắm rồi mới mất điện dài vậy trời tối cũng không đọc được sách, cùng đường phải mở cờ vua offline ở máy tính lên chơi. Vừa chơi vừa tự nhẩm lại luật, chơi không biết bao nhiêu ván nhưng chằng thắng nổi ván nào.
12h đêm, gió vẫn rít, mưa vẫn rơi, chả biết lúc này bão đang tới đâu rồi. Nhắm mắt, đi ngủ.
Tumblr media
Sáng dậy, trời còn mưa lất phất nhưng gió thì dịu hẳn. Lật đật chạy lên tầng 3 ngửi, đúng rồi, ngửi mùi sau cơn bão. Gb, người con quê hương miền Trung bảo mùi này tuyệt lắm, bão chỉ mong khoảnh khắc này. Thế nhưng, hơi buồn, mình không ngửi thấy mùi gì cả mà chỉ có cảm giác như là mùa Thu.
Phải đến hơn 8h sáng mới điện và sóng trở lại. Mở điện thoại lên thấy toàn bài chia sẻ cây đổ. Cây đổ vào cột điện, cây gãy đôi thân, cây bật gốc,... Cơ man là cây đổ. Sau bão, câu mình nghe nhiều người nói nhất là tiếc, tiếc cây.
Haruki Murakami viết trong Kakfa bên bờ biển thế này: "Và khi cơn bão qua đi, bạn sẽ không nhớ bạn đã vượt qua như thế nào, bạn xoay xở để tồn tại được ra sao. Bạn thậm chí sẽ không dám chắc, thật ra, liệu cơn bão có thật sự đi qua. Nhưng có một điều chắc chắn. Là khi bạn ra khỏi cơn bão, bạn sẽ không còn là cùng một người mà đã bước vào."
Cơn bão vừa rồi khiến mình nhận ra mình đã lớn lên và giống mẹ đến nhường nào. Không có mẹ, mình lặp lại nhưng công việc mẹ hay làm sau mỗi cơn bão một cách vô thức. Quét nhà, dọn lá cây, lau nhà, nấu cơm, canh rau ngót thịt, chiên gà,... chắc chưa bao giờ mình lại làm liền tù tì cả đống công việc như thế. Như mẹ, mỗi ngày. Mek đi có một ngày đã nhớ. Nhớ những việc mẹ làm nhiều đến nhường nào.
Tumblr media
0 notes
plasticsaigons · 5 months ago
Text
Dụng cụ bếp bừa bộn làm bạn mất hứng khi nấu ăn?? Nhỏ Lan bạn cùng phòng trọ của tui rất thích nấu ăn, còn sinh viên mà lại thích nấu ăn đúng là một người chuẩn sinh viên năm tốt. Mà mỗi lần nấu là mỗi lần nó than vãn. Lan là một người gọn gàng, sạch sẽ, gu thẩm mỹ cũng cao, làm gì cũng phải đẹp kể cả có bữa hai đứa nghèo còn mỗi hai cây xúc xích ăn với mì tôm mà nó cũng ráng làm hình trái tim để ăn cho ngon, bởi vậy cái không gian bếp của nó cũng quan trọng không kém, nó than dụng cụ bếp không có chỗ để, trông không gọn, vấn đề là mấy cái kệ nó mua ngoài chợ giá thì rẻ nhưng lại không đẹp, cũng không tối ưu bằng kệ chén bát bằng nhựa ở Imart - nơi cung cấp đồ nhựa gia dụng uy tín giá rẻ tại TP HCM. Công ty TNHH Imart đơn vị chuyên cung cấp đồ nhựa gia dụng uy tín tại TP HCM, cung cấp các sản phẩm nhựa nhập khẩu với chất lượng cao, ngoài ra chúng tôi còn là nơi cung cấp nguồn hàng nhựa gia dụng giá rẻ trong nhiều năm trên thị trường đồ nhựa, luôn có những sản phẩm đa năng mà lại đẹp đúng như sản phẩm Lan đang tìm kiếm. ♻️MỘT SỐ THÔNG TIN KỸ THUẬT CỦA SẢN PHẨM KỆ CHÉN BÁT BẰNG NHỰA ✅Tên sản phẩm: Kệ chén bát bằng nhựa ✅Chất liệu: Nhựa cao cấp PP ✅Phong cách: Hiện đại, tối giản ✅Màu sắc: Trắng xanh (tùy chỉnh theo yêu cầu) ✅Kích thước: 51*37*39CM ✅Trọng lượng: 2.1Kg ✅Công dụng: Đựng chén bát, đồ gia dụng, có thể gập lại ♻️GIỚI THIỆU SẢN PHẨM KỆ CHÉN BÁT BẰNG NHỰA  ✅Sản phẩm kệ chén bát bằng nhựa móc treo quần áo bằng nhựa cao cấp được nhập khẩu tại công ty Nhựa Boli-là một trong những công ty lớn được thành lập năm 2006, nhập khẩu độc lập và xuất khẩu đồ nhựa sang các nước như Nam Mỹ, Hoa Kỳ, Châu Âu, Nhật Bản, Hàn Quốc và các nước khác, và cũng là đối tác bền bỉ với Imart - địa chỉ cung cấp sản phẩm nhựa gia dụng nhập khẩu cao cấp. ✅Sản phẩm kệ chén bát sản xuất bằng nhựa bằng nhựa cao cấp PP, thân thiện với môi trường, không ảnh hưởng đến sức khỏe người sử dụng, phù hợp cho học sinh sinh viên di chuyển nhà ở nhiều hoặc các hộ gia đình thích sự nhỏ gọn tiện lợi, vì chiếc kệ này có thể gập lại tháo lắp dễ dàng. ✅Sản phẩm kệ chén bát bằng nhựa tại Imart  địa chỉ bán đồ nhựa gia dụng uy tín tại TPHCM có màu chủ đạo trắng và phụ đạo là xanh lá, hai màu sáng kết hợp tạo nên không gian sáng cho căn bếp. Quý khách có thể liên hệ hỗ trợ qua 0909.653.337 để được tư vấn thêm nhiều màu theo yêu cầu. ✅Sản phẩm kệ chén bát bằng nhựa được thiết kế đa năng, sử dụng tối ưu từng chi tiết trên kệ nhằm tiết kiệm không gian bếp, trông gọn gàng và dễ lấy hơn. Chủ đạo hai ngăn mở chiều rộng là 51cm và chiều dài là 39cm, ngăn dưới bạn có thể để thức ăn, chén, ly, bát, hoặc nồi, chảo dụng cụ nấu ăn, phía trên còn có thiết kế khay đỡ riêng cho dĩa, tránh bị xa xước dĩa hoặc trường hợp bị khó lấy, bên cạnh bạn còn có thể để các hũ gia vị khác. Cạnh hông trái và phải của kệ, còn được trang bị móc treo vá, sạn và hộp khối vuông cao 10cm để đựng đũa, muỗng, dao… đúng là chỉ gói gọn căn bếp của bạn trên một chiếc kệ. ✅ Về giá cả, Imart chúng tôi đảm bảo luôn đưa ra giá cả hợp lý, chuẩn nhất trên thị trường so với các công ty khác với thâm niên hoạt động trên thị trường nhựa nhiều năm nay, chuyên bỏ sỉ nhựa gia dụng giá rẻ. ♻️ ĐỊA CHỈ CUNG CẤP NHỰA GIA DỤNG NHẬP KHẨU CHẤT LƯỢNG TỐT Ở ĐÂU? ✅Tại Imart các sản phẩm được nhập khẩu với chất lượng tốt nhất, công ty đã hoạt động được nhiều năm trên thị trường từ năm 2014 cung cấp đồ nhựa sỉ, chúng tôi luôn mang uy tín cao cho quý khách hàng và đã có nhiều đối tác lâu năm từ trước đến nay. ✅Gọi ngay 0909.653.337 để đặt hàng online hoặc giao dịch trên website chính thức của Imart. ✅Imart luôn đảm bảo giao hàng đúng số lượng - đúng ngày giao. ✅Imart có chính sách bảo hành dài hạn cho quý khách hàng. ✅Ngoài sản phẩm kệ chén bát bằng nhựa, tại Imart còn cung cấp rất nhiều sản phẩm gia dụng chất lượng khác. Nếu có bất kì thắc mắc nào bạn có thể liên hệ nhanh qua hotline: 0909.653.337 hoặc truy cập Website: https://www.imart.com.vn/ để tham khảo nhiều sản phẩm hơn nhé.
0 notes
coemthothan · 5 months ago
Text
Tôi đi khỏi nhà, một ngày nào đó sẽ chết trên đường, ở một nơi chốn không tên. Trong ba tháng tôi sẽ nhặt nhạnh lại mình. Cái chết là một dấu chấm hết. Dấu chấm hết nào cũng muốn mang ý nghĩa của cái câu đi trước nó. Tôi muốn biết mình là ai để ngày tôi chết tôi biết rằng ai đã chết.
Tôi sẽ sống trên những chuyến xe lửa. Ở đó, rôi sẽ gặp nhiều người, nhưng tôi sẽ không gặp bất cứ một người nào biết tôi là ai. Tôi muốn họ mãi mãi là những người lạ và mỗi khi tôi nói chuyện với ai đều không có lần thứ hai. Nếu tôi có một địa chỉ để ở, một tiệm bánh mì để mua mỗi sáng, một con đường mà tôi biết từng khung cửa sổ của những căn nhà, thì rồi tôi cũng sẽ có người quen, có kỷ niệm, có một nơi chốn thuộc về mình. Quê hương là gì nếu không phải là sự lặp lại. Tôi không muốn tất cả những thứ ấ. Tôi biết mặt đất là một thứ khó chia tay, nên tôi sẽ sống trên những chuyến tàu. Tôi cần ba tháng để cât những cái chăn chồng tôi đã đặ vào trong rương. Tôi cũng cần ba tháng để nhặt nhạnh, cất giữ nhừng gì tôi có vào một nơi nào đó. Lần này không phải là những cái rương. Những gì tôi có, nó vô hình. Tôi chưa biết cất chúng ở đâu, cũng như không ai biết gió thì cất ở đâu. Xong việc, tôi sẽ uống thuốc độc chết. Tôi không còn ngườ quen, không còn việc gì trên đời để làm, nơi chốn nào để đến. Ba tháng nữa, tôi sẽ mua chiếc vé cuối cùng và trên đó nơi đến sẽ không còn là một thành phố. Nó là một nơi khác.
0 notes