#học tiếng việt
Explore tagged Tumblr posts
Text
sept 01, 2023
for some reason i am always way more productive in a café than at home
#also there is this one hot guy who seems to be a regular#so maybe one day i will have the confidence to talk to him JDBDJBCDJ#studygram#study aesthetic#studyblr#studyspo#study motivation#bookblr#bookstagram#duolingo#học tiếng việt#korean langblr#langblr#langvillage#polyglot#한국어 공부#한국어 공부하기#한국어#한국어 배우기#cursed bunny#bora chung#中文#汉语#学习汉语
35 notes
·
View notes
Text
"cô ơi, con không trả lời được không?"
chỉ muốn ghi lại những gì đẹp nhất trong ngày đầu tiên đi dạy tiếng Việt trên đất Úc để bản thân không bỏ cuộc trên hành trình này...
ngoài những phần chấm hỏi chấm hỏi chấm than (??!) của buổi học thì có một câu nói của một bé làm mình nhớ mãi.
hôm nay các bạn học về "gia đình". trong phần làm bài tập trả lời câu hỏi thì có câu "dáng người của mẹ em như thế nào?"
có một bé quay sang và hỏi cô ơi, câu này trả lời như thế nào. và theo thói quen suy nghĩ của người Việt mình, thì mình bảo bé mình có thể diễn tả dáng người của mẹ bằng những từ như thon, gầy, ốm, đầy đ��n, cao cao hoặc hơi thấp.
bé nghe xong mặt nghiêm trọng quay sang mình bảo:
"cô ơi, con không trả lời được không? con không muốn trả lời!!"
mình bảo "thôi để đó đi, làm câu khác trước rồi lát cô lại hướng dẫn con sau."
sau khi mình đi một vòng lớp quay về với bé. những câu khác thì bé đã làm xong. còn mỗi câu tả dáng người của mẹ là vẫn nhất quyết không chịu trả lời.
mình hiểu ý bé, đến mình còn không muốn trả lời câu hỏi đó mà. nên mình cũng bảo
"thôi, không muốn trả lời thì không trả lời. cô tôn trọng quyết định của con. con không cần trả lời, cô không trừ điểm đâu."
bé mừng húm. xong bé quay sang xem bài bạn kế bên thì chợt tìm được một từ với bé là siêu thích hợp. quay sang hỏi mình dùng từ đó được không, mình bảo được.
thế là kết quả dưới câu hỏi "dáng người của mẹ em như thế nào?" có một câu trả lời "đáng người của mẹ em rất đệp".
mình cho 9.5 điểm, sai lỗi chính tả :))))).
cuộc sống hằng ngày của -mỹ âm- | buổi đứng lớp đầu tiên | 3.Feb.24
6 notes
·
View notes
Text
hôm nay em không có học chữ nào hết 👍
#well. em có học một chút chứ. nhưng mà em không có tập trung nhiều được :(#u là trời.#em hy vọng là ngày mai ngày mốt em thi đậu#spyld#tiếng việt#xuân says stuff
4 notes
·
View notes
Text
Học Tiếng Anh qua Ngày Tết
Chào mừng bạn đến với ngày Tết Nguyên Đán 2024! Ngày Tết không chỉ là dịp để sum vầy, ăn mừng năm mới với gia đình và bạn bè mà còn là cơ hội tuyệt vời để học và cải thiện kỹ năng Tiếng Anh của bạn. Với loạt slide “Học Tiếng Anh qua Ngày Tết” được Trung tâm chúng tôi biên soạn, bạn sẽ khám phá cách vừa thưởng thức không khí Tết truyền thống, vừa nâng cao trình độ Tiếng Anh một cách thú vị và hiệu…
View On WordPress
0 notes
Text
Khi bắt đầu cái chi mới mang tính tự do mọc mầm nén rễ từ sự khuôn khổ, lồng xương của lý thuyết, tôi hào hứng tột độ. Cái ngọn lửa nóng rực kinh khủng khiếp.
1 note
·
View note
Text
Thế là mình đã thi xong. Tạm dẹp bớt gánh nặng tâm lý, tạm kết thúc chuỗi ngày 2-4-6 hay 3-5-7 đều có lớp học, đều è cổ ra làm bài tập, cứ như vậy, ban ngày đi làm, ban tối đi học tới 11-12h đêm mới được nghỉ.
Ban đầu mình chỉ nghĩ cùng lắm sẽ vất vả 1 tháng ôn thi, sau đó chị trợ lý nghỉ phép nửa tháng, mình và bé cùng team chia thêm việc của chị, mình nghĩ thôi cố gắng 2 tuần thôi, vừa làm vừa học vừa ôn thi vất vả xíu nhưng vui.
Rồi bả nghỉ phép xong thì các sếp của mình sang Việt Nam và ở 1 tuần đi tour khách hàng. Mình lại nghĩ thôi cố gắng thêm 1 tuần nè, vất vả xíu, nhưng vẫn vui. Thế là 1 tuần cứ sáng sớm tinh mơ dậy lên xe đi mần cả ngày, chiều về xử lý công việc, tối lại lên lớp, mình tưởng mình đến rồ người, đau đầu, mắt sụp, mình bỏ cả lịch tập vì quá mệt =)) Nhưng mà cũng phần nào được các sếp công nhận, đó giờ làm, lơ ngơ bị chê nhiều, lần đầu được công nhận, cũng vui lắm.
Đoàn các sếp về thì tới lễ 2/9, mình nghỉ ngơi hoàn toàn để chuẩn bị 1 tâm hồn đẹp cho kỳ thi ngày 8/9.
Và, ừ thì, bão, tan tành, tâm trạng và mọi thứ chán không thể tả, hoãn thi, và việc chất đống, lại sợ hãi, lo lắng. Tiếp đến là lũ, hoãn thi lần 2. Tới lúc này mình chỉ hy vọng được thi là mừng rồi, chẳng còn dám kỳ vọng nhiều.
Và thế là hôm nay được thi thật, sau rất nhiều bão táp, con đường sang điểm thi cũng vất vả, tìm mãi mới tới được đúng chỗ, lại lơ ngơ và là đứa “già đầu nhất” trong phòng thi. Các cháu kiểu “Sao giờ cô mới thi á? Sao cô không đợi thi trình độ cao hơn?”. 🥲 Mình chỉ cười thôi, đi qua bao sóng gió thì được thi là tốt rồi, cô cần thi!
Mình làm bài ở mức tạm ổn. Đi ra đợi grab về, trời trong xanh bỗng hoá đen xì =)))) Mình trải qua đủ rồi, nên luôn sẵn sàng áo mưa, nhưng khổ là mưa kèm gió giật quá mạnh, mình và anh grab vất vả lên cầu, rồi phải tìm chỗ nấp, mưa gió cố đi thì bay người =)))
2 tiếng sau khi thi mới lết về tới nhà, ướt sũng, vẫn cố kiếm túi zip cho anh grab đựng tạm điện thoại vô, và gửi thêm cho anh ấy bữa tối.
Vất vả thật sự, nhưng tạm xong rồi. Dù mình còn đống việc nữa, lại sắp phải đi chuyến đi xa 1 mình đầu tiên trong đời. Nhưng không sao, Khánh Linh vất vả rồi, tạm nghỉ đã.
Rồi lại cố lên, Linh đã làm rất tốt, cố lênnnn
9 notes
·
View notes
Text
aug 23, 2023
artist: yu xiaodong
#realised my blog was not old enough yet to show up in tags oops#vietnamese langblr#langblr#studyspo#korean langblr#langvillage#한국어 배우기#한국어 공부#日本語#にほんご#汉语#学习汉语#tiếng việt#học tiếng việt#studyblr#studygram#study aesthetic#study motivation#polyglot#duolingo#bookblr#bookstagram#bookish#dark academia
39 notes
·
View notes
Text
Nếu được sống lại một lần. Đời tôi sẽ khác hơn không???
Năm 18 tuổi, chân ướt chân ráo lên SG. Lần đầu tiên đi làm cho công ty sản xuất thuốc thủy hải sản, anh Đ - giám đốc công ty L.G để cho tôi, cô bé mới tốt nghiệp lớp 12 ra trường làm việc part time ở đó. 18 tuổi với một sức sống tràn đầy và nhiệt huyết, tôi dành cả thời gian của tôi cho trường học và công việc. Trụ sở công ty chính tại Sài Gòn, anh mướn một cái nhà - kim cái kho để tiện viện phân phối sản phẩm. Tôi - cô con gái học mới xong cấp 3, có cái bằng vi tính cơ bản, tối nào cũng ngồi nhồi nhét con số, anh chỉ dẫn tận tình cách làm số liệu, tôi kiêm luôn kế toán, thu ngân, thủ kho và đòi nợ. Bất cứ thời gian rãnh nào ngoài việc học là tôi dành hết cho công việc đó. Lương lúc đó ở tuổi 18 rất nhiều, anh trả lương hậu hỉnh cho tôi lắm, làm được hơn một năm tôi nghỉ để đi du lịch, số tiền dành dụm được cộng tiền cầm sợi dây chuyền tôi có cũng đủ để đi bụi đời hai tháng ở đất Việt từ Nam chí Bắc!
Ở tuổi mười tám tôi cũng có ước mơ cháy bỏng về nghề nghiệp, có những ước mơ không với được trong tay, tuổi trẻ bồng bột không chia sẻ với cha mẹ, nên tôi bạo ngược tự xây dựng ước mơ một mình - TÔI THẤT BẠI VỀ ƯỚC MƠ, NHƯNG VỮNG CHÃI VỀ KINH NGHIỆM - Ừ TÔI THUỘC TUÝP NGƯỜI MÊ LÀM VIỆC, MÊ CHƠI, VÀ ĐẶC BIỆT TÔI CỰC THÍCH XÀI TIỀN!
Phóng khoáng và nỗ lực, tôi trải qua cuộc sống ở Sài Gòn hoa lệ - hoa khi có lương, lệ khi hết tiền đóng trọ, nhưng tôi vẫn anh hùng bảo bọc được vài người quan trọng trong cuộc đời tôi! Có lẽ sẽ nếu tính tôi thông minh chút, sống nghiêng về lý trí chút và… ít mê trai chút thì chắc tôi sẽ thành công hơn bây giờ!
Thời đó, bạn sẽ thấy tầm 1-2 giờ khuya có cô gái chạy xe đạp màu xám đạp về từ Thái Văn Lung, ghé trái cây Nguyễn Trãi ngồi ăn mình ên. Ừ - nó thích cảm giác mình ên cực kì vì nguyên ngày nó đã phải cười nói từ chổ làm - nó làm dịch vụ từ bán quần áo xuất khẩu ở chợ Tân Bình, tới làm lễ tân của số 3A Lê Hồng Phong, thu ngân ở siêu thị co.op mart đến hotesse của highland, kế toán quầy của chuỗi nhà hàng khách sạn Quê Hương rồi Le Bouchon de Saigon...
Có thể thấy rằng tuổi thanh xuân của tôi rực rỡ, đầy kỉ niệm và tôi cũng có một tình yêu rất đẹp. Có thể đây là một câu chuyện tôi sẽ kể cho con tôi nghe (nếu như kết hôn và sinh con) với ý niệm muốn truyền đạt - CỐNG HIẾN, NỖ LỰC VÀ YÊU THƯƠNG LÀ MỘT TRONG NHỮNG GIÁ TRỊ SỐNG CỦA CUỘC SỐNG NÀY CẦN CÓ VÀ LUÔN PHẢI NÂNG CAO!
Tôi thích kiếm tiền đến nỗi ai cũng hỏi sao tôi có thể có thời gian làm được 2 jobs và còn đi học, tôi cười: Học thì hay cúp cua, mượn bài các bạn, mấy môn ko thích thì tịch luôn, rồi thức xuyên đêm để tự học ở nhà. Nhưng mà đi làm thì ko ai thay thế được. Không đi làm thì làm gì có tiền, ai sẽ là người cung phụng cho cái nước thích xài tiền của tôi!
Đó là Thanh Xuân, thanh xuân rong chơi đầy biến cố và trải nghiệm, những kí ức tuyệt vời mà nếu có quay lại, tôi vẫn chắc sẽ rực rỡ như thế. Còn bây giờ?
Những ngày tháng giữa năm của năm hai ngàn không trăm hai mươi bốn
Tôi. 30 tuổi. Làm sai 2 lần và mất đi 2 người đàn ông tôi yêu.
Tôi. Ở tuổi 30. Một mình nơi đất khách quê người. Với niềm hy vọng có hạnh phúc và bình an. Tôi có một công việc khá tốt. Job phụ cũng quá tuyệt vời. Tôi có chỗ ở tốt, cũng có thể tự mua những món đồ mình thích, ăn những món ngon mà không cần lăn tăn quá nhiều và đi du lịch bất kỳ lúc nào tôi muốn.
Thành phố này không phụ tất cả những phấn đấu tuổi trẻ của tôi.
Tôi có hạnh phúc không? Tôi không biết.
Trước kia tôi dành hết thời gian để vừa làm vừa học nên hầu như chưa bao giờ ngủ đủ 6 tiếng. Bây giờ, tôi có thời gian nhiều hơn nhưng lại không thể nào ngủ được. Một ngày. Nhiều nhất tôi chỉ có thể ngủ 3 tiếng nếu cộng hết giấc ngủ vụn vặt lại.
Tôi có bình an không? Tôi cũng không biết. Tôi sống cùng 1 em mèo. Chúng tôi nương tựa vào nhau ở nơi này. Có lúc tôi thấy đủ. Có lúc lại thấy thiếu.
Tôi bất ngờ với bản thân mình hiện tại. Bất ngờ đến độ ngay cả tôi cũng không thể tin được. Một người phong bạc như tôi lại có thể lành đến thế. 2 người bạn thân nhất của tôi nói: Ở bên cạnh tôi bình an như một cái hồ... không bao la, không sóng lớn, không gì khác ngoài tĩnh lặng, và an toàn…
Nhưng mà. Chỉ một mình tôi biết. Lòng tôi như biển lúc nửa đêm. Toàn sóng lớn. Tối tăm và nghẹt thở.
9 notes
·
View notes
Text
241107 ATVNCG Mùa hè 2024
(tại Úc) năm 30 tuổi, tôi đã không còn chạy trốn nhạc Việt nữa
U23 ở Thường Châu tuyết trắng năm đó, đội tuyển Nhật Bản mà tôi xem trong World Cup năm nào, hay các đội trong anime Haikyuu!! và 33 người trong ATVNCG năm nay - Tất cả họ có một điểm chung là khiến tôi cảm nhận được tình yêu thương, sự gắn kết tràn qua màn hình, dù tôi chỉ là một người qua đường nhìn vào.
Bao nhiêu năm nay vẫn chạy trốn nhạc Việt vì ngại nghe những điều sến súa trần trụi bằng tiếng mẹ đẻ, gu âm nhạc chạy đông chạy tây nghe từ Mỹ đến Âu quành về Nhật, Hàn, Trung, Đài và cả Thái lẻn, dễ dãi chấp nhận tất cả các nền văn minh nhưng tuyệt đối tránh nhạc Việt, chỉ thỉnh thoảng nghe một cách thụ động, chứ không bao giờ chịu chủ động theo dõi. Vậy mà nhờ con beat đàn bầu cực cháy của anh Soobin (dù là fan 9M nhưng Trống Cơm mãi là bạch nguyệt quang trong lòng toyy!) , hay sau đó là bé Kây tóc cam tai mèo (hồi đó còn không biết bạn là ai 🥲 chỉ biết nhìn qua là thấy bạn này rất tiềm năng rất sáng sân khấu) và clip 9M tự nấu xói nhau và người khác ?! mà tò mò lần đầu tiên muốn tìm xem. Cũng phải đợi đến qua concert, chiếu hết chung kết mới xem vì chs tính dở hơi hl sợ những gì quá hot 🥲, và bận học đến lúc stress nhất cần chạy deadline thì mở ra xem (ủa ?!), và vì cái tên chương trình hơi sến (thực ra đến giờ vẫn thấy vậy nên mình hay viết tắt 🙃).
Trong 33 người chắc những người tôi biết chỉ gần được một nửa (nhưng mà buồn cười tôi còn biết Nguyễn Trần Duy Nhất là ai nhưng hồi mới xem tôi không biết first pick Rhymastic hay bias Tăng Phúc của tôi là ai lol). Có những người tôi tưởng chỉ ở đó để tăng độ hot (xin lỗi thái tử em biết lỗi rồi 🥲🥹) hay chỉ để cho đủ đội hình/ tiêu chí ��a ngành nghề của chương trình (xin lỗi chú Soobin Hồng Sơn và anh Cường Nhất 🥲), nhưng mà rất lạ kì là 33 tiết mục solo hay các tiết mục nhóm đều hay. Có những bài gợi lại kí ức xưa thật là xưa như là hồi không có internet chỉ có cái TV to đùng nặng chịch như Sóng Tình, hay khi anh Đăng Khôi (ông cố nội visual là có thật!), anh Phan Đinh Tùng cất giọng, hay cả Chiếc khăn gió ấm, Đôi mắt (& anh Thiên Minh chính là cái anh đẹp trai trên bìa HHT ngày xưa vẫn toy vẫn đạp xe đi mua ở ngã sáu thứ 2 hàng tuần á á). Cũng có những bài chưa nghe bao giờ mà cứ bị cuốn vào như Giá như của Soobin và Lặng của anh Thiện âm thanh. Tôi đã xem một chương trình hơn 2 tiếng không tua lúc nào không hay 🥲 - điều chắc tôi từng làm cỡ hơn 10 năm trước khi xem Family Outing, Running man hay 5 năm trước xem Run BTS hồi mới làm fan.
Tôi không nghĩ theo dõi mấy người đàn ông tuổi từ 30 trở lên cùng lập nhóm lập nhà, tập luyện, biểu diễn rồi lại giỡn chơi rồi lại tách nhóm và khóc hết nước mắt khi anh em mình ra về lại cuốn và cho tôi đủ cảm xúc hỷ nộ ái ố đến vậy. Sự sáng tạo nghệ thuật không ngừng, sự nhiệt huyết từ rất cả các anh, ekip, các bên hỗ trợ, các bạn khán giả trường quay (dù nhiều lúc nhìn kq các bạn vote tôi muốn hỏi wtf why? - như kết quả bầu cử tổng thống Mỹ năm nay vậy 🫠🙂🙃) và trên hết là sự đoàn kết thương yêu nhau dù là qua lời nói nhẹ nhàng điềm tĩnh của anh Đạt, lời 'quát mắng' của chú Tự Long, lời TTB cùng drama tự tạo của 9M cùng bé Thu, dì Lệ hay sự cho phép người khác bắt nạt mình của bạn Nui tôi 🫠🫠. Đàn ông quả là những đứa trẻ không bao giờ lớn và chương trình này đã khẳng định cho tôi điều đó, ngay từ tập 1 cho đến những tập cuối (ủa anh Ram em đã tưởng anh là người đàn ông trưởng thành của gia đình cho đến khi anh nhảy lên hơn thua với bạn Nui 😲😳 dù trăm hạt mưa không hạt nào rơi nhầm chỗ là có thật, tôi đồng ý bạn Nam ạ :)). Tôi cũng không nghĩ là những người đàn ông trưởng thành mạnh mẽ tiến lên họ vẫn chơi trò gia đình như con gái chúng tôi, đến mức tôi thực sự tin chị Vân Hạnh phake đã mang nặng đẻ đau ra bé Cây và Đa Đa là ba bé Nui thặc. Hay tôi không nghĩ đàn ông thẳng (hoặc không :-)) họ lại thích tự ship nhau và tự gắn mô tơ cho couple như này, tôi tưởng việc đó là việc của fan chúng tôi :-?! (Vâng bạn đấy chủ tiệm Nui ạ 🫵🫵, tôi đã suýt đổ :)) Hay idul còn lên thờ rét và chỉ fan cách tham khảo viết fic, ôi quả thật đúng là c��ng trang lứa, lứa 9x đời dầu, tôi thấy thật gần gũi :)). Có những thứ khi đu idol quốc tế chúng tôi phải đổi bằng tiền nếu không thì là rất nhiều tiền cũng chưa chắc có được như là màn hát live đỉnh cao, như là fan service nhiệt tình (dù tôi không ở đó 🥲), hay nhắn, live mxh thường xuyên (và tôi không phải dùng google dịch!) quả thật không quen, nhưng mà cũng rất thích 🥲.
Trước khi xem chương trình, hoặc tôi không có hảo cảm với mấy ai trong dàn cast mà tôi biết (lại một lần nữa quỳ dập xin lỗi OTL) hoặc tôi mù luôn không biết ai với ai. Đến bây giờ sau khi đã xem hết và vẫn sụt sịt chảy nước mắt khi nghe lại những bài trong tập cuối, chương trình này đã giúp tôi hiểu thêm rất nhiều về những con người đó, nền âm nhạc này, những con người, những ekip tôi từng có định kiến, thấy trân trọng văn hóa dân tộc hơn, trân trọng và yêu thích nhạc Việt hơn, thấy nhạc Việt và các nghệ sĩ Việt đã 'chín muồi' hơn, và cảm thấy mình cũng có thể sĩ chút là Việt Nam mình cũng rất phát triển trong mọi khâu tổ chức rồi. Ủa hóa ra nhạc Việt cũng có rất nhiều người giỏi mà trước giờ họ cứ trốn đi đâu mà tôi không biết. Có mấy tuần xem thôi mà mở mang ra thật nhiều, cũng được vỗ về an ủi tâm hồn bằng những điều tích cực rất nhiều, và cũng làm tôi tiếc thật nhiều vì giờ này không ở VN để đu idol quốc nội cùng các chị em 🥲 hay tiếc vcc vì tháng 12 về đúng sau cc ở HN 1 tuần, nhà ở OP2 ngay mé mương không lo đi quẩy về muộn mà không còn có cả tư cách để thứ 3 tuần sau tranh vé 🙂.
Quả là một 'trại hè âm nhạc' trong mơ của các anh, mong là bước đệm lịch sử này có thể mang tôi đến gần hơn với nhạc Việt, để thật sự là một người chủ động nghe thường xuyên chứ không phải là một người qua đường nghe thụ động nữa. Mong sau chương trình các anh sẽ có một chỗ đứng dài lâu trong lòng người hâm mộ, xin đừng chỉ là một hiện tượng thoáng quá. Đừng như tuyết trắng Thường Châu năm đó, dù rất đẹp nhưng qua mùa lại tan và sau mấy năm thì chẳng còn dấu vết.
Ngồi máy bay hơn 10 tiếng bay trưa không ngủ được, máy tính không có một bộ phim cuốn fic nào ngoài learning materials chả có gì ngoài 48 bài journals (mới thao khảo làm luận xong chả lẽ mang ra đọc :-?) Thì làm gì? Thì là như vậy đó, viết cảm nghĩ về một chương trình Việt Nam đầu tiên tôi chủ động xem và yêu thích và đến giờ vẫn lâng lâng chưa dứt ra được ㅠㅠ
Ảnh nhặt được của bé Hải Ly và một bạn trên tumblr chứ có được ở VN đâu mà tự chụp miếng nào :"(
3 notes
·
View notes
Text
em phải học bài hôm nay nhưng mà em mệt quá….
#tối hôm qua em thức khuya tại vì em muốn đọc bsd#vậy em chưa có học bài nhiều nhưng mà em phải thi ngày mai#waugh.#spyld#syld#xuân says stuff#tiếng việt
3 notes
·
View notes
Text
Lâu rồi không viết Tiếng việt. Mình không nhớ mình đã chơi Tumblr bao lâu rồi, có lẽ là từ năm lớp 10 đúng không? Nếu thế thì cũng đã 3 - 4 năm mình ở đây. Từ hồi mình còn hay than phiền rằng mình muốn nhanh thoát khỏi trường học, giáo điều và cuộc sống hằng ngày chỉ xoay quanh lớp học nhỏ. Mà bây giờ mình đã trở thành sinh viên năm nhất rồi, tất cả những thứ mình sợ hãi, mong muốn được giải thoát cuối cùng cũng đã rời xa mình. Nhưng nếu mình nói mình đang rất hạnh phúc thì nó không phải là sự thật. Ở đây mình đã viết rất nhiều về cuộc sống xung quanh, những mối tình không đáng có và cả những sự mất mát nữa. Có lẽ đối với mình đây là một khoảng thời gian khá ngắn nhưng nhìn một cách khách quan hơn đã có nhiều thứ xảy ra mà mình không thể lường trước được. Và rồi mình vẫn cô đơn. Đôi lúc mình rất mệt khi nói chuyện với người khác nhưng đôi lúc mình chỉ muốn ai đó mới mẻ và thú vị chịu nói với mình một lúc thì hay. Nhưng mình không giỏi làm điều đó, mình gặp một số người thích ổn định nhưng mình không cảm thấy bản thân ổn định để có thể ở bên, mình gặp một số người thích ngao du trải nghiệm thì họ cũng đi mất. Cuối cùng thì mình tự hỏi mình là cái gì đây. Giai đoạn lưng chừng giữa trẻ con và người lớn khó khăn như vậy hả. Đôi lúc mình chỉ muốn ngồi im và mơ mộng nhưng điều này đã giết chết mình khi những người bạn thân nhiều năm đã rời đi đến một thành phố khác. Thì ra bị bỏ lại đáng sợ đến vậy. Mình không muốn bản thân cứ mãi mặc kệ tương lai như 3-4 năm trước nữa. Mình phải cố gắng để đến nơi khác mà đúng không, mặc dù mình yêu đất nước này lắm nhưng mình quá trẻ để ở lại, và sự rời đi đó là một nỗi đau quá lớn với mình.
10 notes
·
View notes
Text
2023 - Có tất cả nhưng cũng mất tất cả
04:16 1/1/2024 Arcueil
Có quá nhiều sự kiện trọng đại đã xảy ra trong 2023 vừa qua, đúng ra phải ngồi với Tun với Nhi vào tết âm rồi tổng hợp lại một cách súc tích hơn, nhưng tiện đây có vài điều nhiễu nhương vừa trải qua nên lục lại album và điểm lại những gì đã biến động trong 2023 này
Bắt đầu năm 2023 tất nhiên phải là chuyện buồn, mình chuyển nhà và tập sống một mình. Mình có đưa ra những quả quyết định rất ngu si và có vài người bị liên luỵ và phải chịu đả kích rất mạnh. Mình biến thành 1 con quỷ và ăn hết hạnh phúc của những người xung quanh. Cũng đã ước rằng nếu cứ tiếp tục ngấu nghiến thì đời mình sẽ hạnh phúc nhưng mà không phải, mình càng tệ và quái quỷ hơn.
Sau những ngày đầu tiên của tháng 1, quá yếu đuối và vô vọng nên đành nhờ ông Phật, bạn thân cũ của mình nâng chút hi vọng sống, không thì lại làm chư hầu cho ác quỷ. Suối Tuệ là nơi mình tìm đến, lần đầu có thể thiền hành, lần đầu cảm thấy thiên nhiên không còn là kẻ thù của trái tim nữa, những cơn đau cũng dần phai theo tiếng chuông gió lảnh lót dưới chiền đồi, tâm lại vững cho dù tiếng lửa bập bùng bên nồi bánh chưng như chậm chừng phá tan đi cố gắng sống của loài người. Thật tốt biết bao. Và mình lại tò mò về chữ Duyên trong đời này trong sự ngây ngô một cách có chủ ý.
Trong tháng 3, mình bắt đầu mở một quán mỳ ở Việt Nam, có nhiều lý do cho việc này, vì trải nghiệm kinh doanh, vì tình cảm anh em, vì để tôn vinh một điều quan trọng trong đời. Quán vẫn mở, tự sống được.
Mình tiếp tục miên man theo dòng thời gian, mình đi teambuilding với công ty ở Barbizon và có những cuộc nói chuyện cá nhân với sếp - bà mẹ thứ 2 của đời mình, mình đã chắc chắn với con đường mình chọn hơn nữa, dù cho kế hoạch hạnh phúc cá nhân đã đổ bể từ lâu, vậy là tốt nhỉ ?
Mình cũng tham gia Thicka với các anh, mình nghĩ rằng nếu có thời gian thì mình muốn cống hiến thêm cho âm nhạc. Mình cũng bắt đầu nuôi những chú chuột đầu tiên trong lab và tất nhiên cũng “cống hiến” cuộc sống của vài chú cho khoa học. Thú thật thì cũng phải mất mấy tuần mình mới định thần được và nhẫn tâm hơn ?
Trong tháng 4, cả nhóm 4 đứa đi chơi với nhau ở Marseille, lần đầu tiên sau 3 năm chơi thân với nhau nhưng lại là để chia tay Thế Anh. Với mấy đứa con gái thì mình không biết nhưng với một thằng con trai thì thật ra là mình thấy là mình chỉ cần đi ngủ. Hồi đấy Nhi cứ bảo mình tránh cảm xúc mạnh nhưng mà thật ra là mình tránh thật. Mình nghĩ là buồn với khóc chả giải quyết được vấn đề gì cả, vì rồi ai cũng đưa ra cho mình những sự chọn lựa. Là một người anh, mình nên vui khi Thế Anh chọn con đường hạnh phúc cho bản thân mới đúng. Vậy là ổn, trong suốt những ngày tháng lưỡng lự trước chuyện đi hay ở thì anh em xung quanh đã cố gắng can thiệp rất nhiều nhưng rồi mình tự nghĩ rằng nên để cho Thế Anh về Việt Nam, tốt cho nó và những người yêu thương nó ở Việt Nam. Đây là lần đầu tiên mình chọn lùi lại với ý kiến cá nhân. Chứ bình thường, gặp thằng Toàn vào những năm 2021, 2022 thì có lẽ mình đã chửi loạn và làm ầm lên và chấp nhận tất cả những hậu quả có thể xảy ra.
Vào tháng 5, trước hôm Thế Anh về, sau gần nửa năm kìm hãm bản thân khỏi gục ngã trước quá khứ thì cuối cùng mình cũng khóc được. Khóc vì thương thằng em mình, Đức với Tun cũng ở cạnh và thấy mình khóc. Vẫn còn nhớ lúc mình nghẹn quá rồi phải phát ra vài âm thanh rít rít như một con đàn bà bị cướp chồng nói về việc mình đã thấy Thế Anh trưởng thành như nào trong vài năm qua, y như một người mẹ gả vợ cho trai. Nhưng rồi chuyến bay cất cánh, đáp tới Việt Nam một cách nhẹ nhàng, và chào tạm biệt chúng ta, những đứa trẻ sốc nổi và đau đớn suốt cả quãng đường trưởng thành. Từ nay mình phải lớn một mình.
Cũng cùng trong thời điểm đấy, ngay sau chuyến du lịch Marseille, mình có hẹn với bác sĩ da liễu về vấn đề da của mình. Tóm tắt lại thì mình bị bệnh về da và ai chơi lâu năm cũng biết, nó ám ảnh đến cả giấc ngủ với những hành vi vô thức và ngu xuẩn. Anh em vẫn bảo là mình trả nghiệp. Cũng đã lâu mình chưa ngủ một giấc vẹn tròn. Nhưng không, ác mộng ùa đến và mình bắt đầu theo chỉ định của bác sĩ và hoá trị trong vòng 2 tháng. Trong vòng 2 tháng hoá trị, mình đã hiểu phần nào cảm nhận của bệnh nhân ung thư. Mình được chỉ định liều hoá trị bằng 1 nửa bệnh nhân ung thư, thậm chí với sức của 1 thằng đàn ông 25 tuổi đầu, cao to xấu trai, không béo không gầy, mình thật sự mệt mỏi. Lúc nào cũng chỉ chờ chực kiệt quệ và nôn hết cái đống con nhộng màu trắng sữa ra ngoài để khỏi phải chịu đựng gì thêm nữa. Sau 2 tháng hoá trị, cơ thể mình biến đổi nhiều, tụt vài cân và kết luận là thuốc không hiệu quả và có vấn đề về thận cần phải dừng thuốc khẩn cấp. Giờ thì thận ổn rồi, nhưng nghĩ lại cũng là một trải nghiệm y học đáng nhớ, đụng đến những gì mình nghiên cứu và trải nghiệm nó thật sự không dễ dàng.
Tháng 6 và tháng 7, mình về Việt Nam gấp, ông ngoại bị u não và liệt nửa người. Ngày mình hạ cánh, ông ôm trầm lấy mình và khóc, mình cũng vậy. Mọi thứ không hề dễ dàng trong hơn 1 tháng tiếp theo, mình đã được trải nghiệm thế nào là chữ “Lão” “Bệnh”. Ông vẫn minh mẫn, vẫn muốn sống. Bầu trời vẫn bao la cho những ai muốn sống, sân nhà trống không, không còn tiếng chặt thân chuối hay tiếng chó mèo gì nữa. Căn nhà ở quê và những năm tháng tuổi thơ tắm sông thả diều vào những mùa hè nắng cháy nhoà dần. Bên cạnh đấy, gia đình vẫn tụ họp đủ, chăm sóc cho ông. Giờ mới hiểu “đoàn kết” nghĩa là gì, ông nhỉ. Ông đau. Tiếng rên liên tục trong 1 tháng trời vẫn ám ảnh đâu đấy mỗi khi nhớ về. Ông không ăn được phải ăn bằng ống đi vào dạ dày, ông cũng không nói được vì đã liệt hết cả người, chỉ rên. Tình trạng của ông tệ đi từng ngày, thật sự là chỉ cần mở mắt ra là thấy ông đã yếu đi quá nhiều rồi. Ai cũng nghĩ ông sẽ mất vào đêm mưa bão.
Thầy tu phán số, người phán trời, bác sĩ phán bệnh, ai cũng căng mắt mà thức chờ ông đi. Nhưng rồi ông đâu đi đâu, trời mưa gầm gào rồi cũng lắng, bình minh vẫn gõ cửa chào loài người ngu dốt. Ông vẫn khoẻ. Mình chợt chột dạ, và tin rằng sinh mạng con người không hề mỏng manh, nó phải là kết tinh của sự bền bỉ, mong muốn sống còn và tình cảm gia đình. Ông là một chiến sĩ.
10 loại thuốc khác nhau được nạp vào cơ thể ông mỗi ngày để giữ cho ông sống, thuốc giảm đau cũng bắt đầu được lạm dụng để giữ ông ngủ được 1, 2 tiếng ngắn ngủi, bên ngoài, tiếng kinh cầu vẫn vang vọng cả cái thôn nhỏ. Các thầy tu bắt đầu đến và tụng niệm cho ông. Ai cũng làm hết những gì mình có thể làm. Sau hơn 2 tuần cố thủ, mọi người cũng phải quay lại với công việc, căn nhà 20 con người giờ còn 4,5 đôi khi là 6,7. Mọi người cố gắng san sẻ công việc và chia ca để túc trực và chăm sóc ông.
Ngày hôm đấy, thứ năm, ông lên cơn đau, mình nghĩ là phải đổi thuốc giảm đau mạnh hơn và nhờ y tá đổi thuốc vì thấy ông đau đớn quá. Cũng là ngày đầu tiên mình đồng ý thay ca với mẹ để ra Hà Nội với anh em bạn bè trong mấy ngày cuối tuần. Dự định là ra Hà Nội cùng mẹ ăn cơm trưa rồi đầu giờ chiều mẹ sẽ về với ông vì ở nhà vẫn còn bác cả chăm ông.
Sáng hôm đấy vẫn đẹp như mọi cái bình minh yên lành nơi thôn quê vắng vẻ. Bà mở toang cánh cửa sổ để ông đón ánh nắng. Quạt vẫn chạy vù vù, tiếng mấy con ruồi cũng ù ù nhức óc. Sau khi cho ông ăn và dọn đồ, mình định ra chào tạm biệt ông để ra Hà Nội và sẽ báo với ông là chủ nhật sẽ quay lại. Nhưng lại thôi vì lúc ngó đầu vào, ông đã lại ngủ ngon lành.
Vậy là không chào được ông lần cuối, giá như lúc đấy mình vẫn cố chạy vào chào một câu thì tốt biết mấy.
Ngay khi bước vào nhà ở Hà Nội, mình nhận được tin ông mất rồi. Mẹ chạy hớt hải từ chợ về, không còn kiểm soát được hành động nữa. Thế là một đám tang được tổ chức trong 1 ngày chóng vánh. Có rất nhiều khoảnh khắc khiến tâm trí mình thay đổi, có nhiều cảm xúc lần đầu được trải nghiệm. Chữ “Tử” cũng hiện lên một cách thô thiển và trực diện. Các bác trong làng nói là ông thương mình nên chỉ chờ mình đi khỏi thì ông mới giã từ cuộc chiến này, rồi thì số mình vất vả và nhiều điều trùng hợp ngẫu nhiên trong ngày hôm đó. Nhưng có một mình mình không kêu được là mình đã mất ông. Mấy người con, người nào người đấy mang thể hình của một người trưởng thành, đã có hết tóc bạc, có chút tiền, có con cái, có học thức; nhưng lại oà khóc như những đứa trẻ con bị bố mẹ đánh đòn. Nhưng chả cần một nỗi đau thể xác nào được vung ra, bố im lặng. Im lặng cho ngàn cái thiên thu còn tiếp tục với những con người trên trần thế. Im lặng cho đánh tan, cho bão hoà hết những năm tháng tuổi trẻ cố gắng vì con vì cháu. Và vẫn sẽ mãi im lặng hoài.
Mình cũng cố im lặng
Mình có hình xăm đầu tiên, xăm với con Mai, thằng Thịnh, có 4 cánh diều đi về phía mặt trời, ông dẫn theo 3 đứa cháu.
Ngày ông mất, cũng là ngày em đính hôn.
Về lại Pháp, chẳng có gì tuyệt vời hơn là lại đắm mình vào công việc, cố gắng gượng từng ngày để sống sao cho thoải mái cho dù đến giữa năm thì hình như những chuyện không vui trong 2023 đã là đủ rồi chứ nhỉ.
Vào tháng 10, mình được nhận chỉ định điều trị mới, vào sinh nhật, và việc điều trị tốt đến mức khó tưởng, bệnh về da thuyên giảm, mọi thứ mình ước ao đã thành sự thật. Cuối tháng 10, mình có sang Berlin, mình sẽ không nói về dịp này vì đã có 1 cái stt dài ngoẵng bên facebook kể chi tiết rồi. Chỉ biết là sau khi từ Berlin về, thì mình đã học được vài bài học về việc chữa lành, và mình đã đưa ra những sự lựa chọn đúng đắn. Cho dù là không hợp lý với trái tim mình nhưng thôi, lại chui vào một góc cho nhân sinh được bình an.
Vào tháng 11, mình sang Coimbra tham dự hội thảo quốc tế với các giáo sư đầu ngành, mình được offer làm post-doc ở Singapore, mình cũng thắng giải Best Presentation của hội thảo. Lần này quay lại Portugal, ngoài những việc tốt đẹp về mặt công việc ra, mình còn đi một mình nữa, mình có thời gian quay lại Lisboa và nhìn cuộc sống ở đây đổi khác, như con người vậy, mình cũng đã dần chấp nhận rằng mình không còn là bản thân của 2 năm trước nữa, không còn khốn khó, không còn hết mình và không còn tự tin về những gì mình có nữa rồi. Giờ đây chỉ còn là mình, một con người bé nhỏ không đầu hàng với số phận thôi. Chưa bao giờ mình nhận ra bản thân nhỏ bé đến vậy. Cách đây vài năm, mình đã từng rất khác.
Tháng 12, công việc lại bế tắc, kể ra cũng bình thường, chẳng ai lại cho may mắn suốt cả 3 tháng cả đúng không.
Mình lại tìm về Suối Tuệ một lần nữa. Với 1 tâm thế khác, tâm thế của sự thấu hiểu mất mát và cố gắng buông bỏ. Chờ xem thời gian tới ra sao, Suối Tuệ luôn là nguồn chữa lành tốt nhất cho mình.
Từ đó, mình tự vấn lại bản thân xem bản thân trước 2023 là một người như thế nào, mình cũng đã nhớ rằng mình đã từng rất vui vẻ, cáu kỉnh, lắm mồm. Mình tự nhiên thèm được một lần nữa ngu si.
Thế là mình bật công tắc extrovert và đi tìm thú vui bên ngoài từ khoảng bắt đầu Noel đến giờ. Thật ra là không vui như mình nghĩ vì hình như mình đã quá già rồi thì phải.
Nhưng cũng không phủ nhận rằng, bên cạnh đấy mình tìm được một điều kỳ diệu nhỏ chốc lát trong biển người chuyển động. Nhưng chắc vì mình đã quen với những việc không như ý rồi, nên đã được một chốc lát cũng đã đủ để cảm thấy năm 2023 thật đẹp. Mình lại buông bỏ tiếp. Dần dà, cái việc buông bỏ cứ như một thói quen vậy, nếu cảm thấy bản thân không cần thiết phải gồng lên, vậy thì thở nhẹ, nhìn vào trái tim và hoá tan biến vào không trung. Phải đấu tranh đến cùng để nhân sinh được vui vầy chứ nhỉ.
Đến đây cũng dài rồi, nếu để tóm tắt lại những gì ở phía trên thì năm 2023 đã cực kì đối xử tốt với mình nhưng không phải những vận may nhỏ nhoi hay từ trên trời rơi xuống.
Công việc có những tiến triển tốt sau những tháng ngày cày bừa trong lab đến 9-10h đêm, sức khoẻ cũng đã cải thiện cho dù phải chịu biết bao là mệt nhọc, nhưng lại giúp mình hiểu được ý nghĩa về hai chữ “ khoa học”
Quan trọng nhất, mình thấy mình đã và đang cố gắng đến kiệt sức để thấu được hai chữ “Buông Bỏ” nhờ Suối Tuệ, Thicka và Berlin, cũng như những con người xứng đáng được hạnh phúc khác. Mình (đang cố) không còn cảm thấy thế gian này còn gì khiến mình dao động mạnh nữa rồi. Rất bất ngờ với những quyết định của bản thân trong giai đoạn cuối năm. Có vẻ mình nghiện buông bỏ rồi.
Năm 2024 và cuộc đời à, ai cũng mong muốn sự may mắn, nhưng tớ nghĩ rằng cuối cùng tớ chỉ cần được yêu thôi, một tình yêu thuần khiết của nhân thế. Nếu cuộc đời yêu tớ, tớ sẽ được trải qua những chuyện buồn vui và sẽ lại đứng dậy rồi yêu cuộc đời hơn nữa. Yêu cho roi cho vọt cũng được, kể ra cũng ngộ nghĩnh ghê. Chỉ mong bình an cho những người xung quanh và những trái tim cần được thấu hiểu.
9 notes
·
View notes
Text
Tôi học tiếng Trung để nói là:
黄沙长沙属于越南 !
Huáng Shā Zhǎng Shā shǔyú Yuènán!
Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam!
4 notes
·
View notes
Text
MY WRITINGS & WORK (update)
Mình update trên trang này: https://bio.site/luu.bichngoc
Từ thời Spiderum ...
14 bài của mình trên Spiderum từ giai đoạn đoạn mới chuyển lên Berlin đến thời kỳ COVID (2018-2020, hai năm):
https://spiderum.com/nguoi-dung/ngocluubich97
Sau một thời gian dài không cập nhật, mình vẫn thấy có like mới, thật vui vì chúng vẫn có ích với ai đó ^^
. Identity - Bản sắc : một số câu chuyện nhỏ . “Lịch sử của tính hiện đại” (Jacques Attali, sách hay) - chỉ có thể dự đoán Tương lai khi hiểu được Quá khứ . Một số ghi chú về Rối loạn Lưỡng cực (Bipolar Disorders) . "The Age of Insight" - Eric Kandel : Hội họa, Khoa học não bộ và Phân tâm học liên quan đến nhau như thế nào . “QualityLand”- nền độc tài của Trí tuệ nhân tạo, Kỹ thuật số và một số nhận định về Tương lai . Martin Heidegger - chúng mình chỉ thực sống khi biết nghĩ về cái sự “SỐNG” của chúng mình! . 4 phút đọc "99 Ways to Leave Leviathan"- 99 cách để sống tự do khỏi Nhà Nước . [DỊCH] Cái chết kỳ lạ của châu Âu - Douglas Murray . Praha (Séc) : Lịch sử là một Trò đùa hay Đời nhẹ khôn kham . Về THÓI QUEN . [DỊCH] Các Hình thức cơ bản của đời sống Tôn giáo - Emile Durkheim . Barbar & Blah Blah : Văn minh & sự Mọi rợ từ góc nhìn văn hóa và chính trị . [DỊCH TÓM LƯỢC, phần I] GIẢI TRÍ ĐẾN CH���T : Amusing Ourselves to Death, Neil Postman . THIÊN ĐƯỜNG Đà MẤT - Sự đánh mất của ý nghĩa, tính toàn vẹn và cộng hưởng trong xã hội phương Tây hiện đại phi thần thoại
Instagram: @ioeartart và @ioechipchip
Chia sẻ cá nhân về văn hóa-nghệ thuật, chính trị-xã hội vv..
Trang văn học online Zzz (Bên phía nhà Z):
Hứa hẹn hạnh phúc và sự bất mãn của Queer + Nữ quyền (2020): https://zzzreview.com/2020/11/18/hua-hen-hanh-phuc-va-su-bat-man-cua-queer-nu-quyen/
[DỊCH] Joseph Brodsky, “Quyền năng của các nguyên tố” (2021): https://blog.zzzreview.com/?p=4487
[DỊCH] Robert Walser, “Cô cú” (2022): https://zzzreview.com/2022/07/31/robert-walser-co-cu/
Tạp chí nghệ thuật Art Republik các số 4, 5, 6 (và trên website luxuo):
Các bài dịch
. “Hoàng hôn vàng trên Vịnh Hạ Long” của bậc thầy nghệ thuật sơn mài Phạm Hậu: https://luxuo.vn/culture/bac-thay-nghe-thuat-son-mai-pham-hau.html?fbclid=IwAR11QZKqFbVHCHBtCJfCF7I3EA2_M3XjydPPPDFafb81S63LkTHZTMDLkWc
. “Thiếu nữ chơi đàn nguyệt” của Mai Thứ và ngụ ý về phụ nữ Việt hiện đại: https://luxuo.vn/culture/thieu-nu-choi-dan-nguyet-cua-mai-thu-va-ngu-y-ve-phu-nu-viet-hien-dai.html
. Bài viết "NGHỆ SỸ VIỆT NAM TẠI DOCUMENTA FIFTEEN": https://drive.google.com/file/d/16fikwhAVBkq2QmtVb6k8Mijc29EZnLum/view . Bài viết "CẢNH QUAN VĂN HÓA – NGHỆ THUẬT ĐƯƠNG ĐẠI TẠI BERLIN": https://drive.google.com/file/d/1UsRMbuxQ6FLpDcUSung03C8B9c19oEQy/view
Một số bài dịch và viết cho các triển lãm:
Triển lãm của Tèo Phạm tại Mơ Art (Hà Nội, 2023): https://www.moart.vn/en/exhibitions/whats-left-behind-the-rectum-chapter-2-the-great-excretion
Viết cho ấn phẩm triển lãm "Re-Connect. Art and Conflict in Brotherland" của bảo tang MdbK Leipzig (Đức): https://www.hirmerverlag.de/de/titel-1-1/re_connect-2423/
Dịch tiếng Anh text triển lãm "Mảnh linh hồn" (TP. Hồ Chí Minh, 2023): https://vietcetera.com/en/fragments-of-soul-an-exploration-of-two-sidedness-and-dualities
Bài viết về cảnh quan văn hóa, nghệ thuật và hoạt động xã hội của người Việt hải ngoại tại Berlin trên tạp chí Kapitál (2023): https://drive.google.com/file/d/1T_1wcEQu7W3tIXk430mMfrpGoLP6SWkU/view
Bài viết về studio visit "Về điểm bắt đầu - tác phẩm sơn mài sông Hồng" với Veronika Radulovic trong khuôn khổ Berlin Asia Arts festival (2023): https://stadtsprachen.de/en/text/studio-visit-lackarbeit-zum-roten-fluss-with-veronika-radulovic/
. Một bài thơ của mình cũng trên trang Stadtsprachen: https://stadtsprachen.de/en/text/a-qu99r-w4y-of/
Một số bài dịch trên trang VCAD (Vietnam Contemporary Art Database)
Nghệ sĩ Nguyễn Minh Thành: https://vcad.org.vn/vi/artists/nguyen-minh-thanh/
Nghệ sĩ Vũ Dân Tân: https://vcad.org.vn/vi/artists/vu-dan-tan-vi/
Nghệ sĩ Nguyễn Trinh Thi: https://vcad.org.vn/vi/artists/nguyen-trinh-thi/
Các dự án về chủ đề di cư người Việt tại Đức:
Dịch tiếng Việt cho dự án triển lãm & lưu trữ online De-Zentralbild: https://dezentralbild.net/vi/
Workshop phim - thảo luận cộng đồng coconut jelly trong khuôn khổ Wandering Salon festival (Berlin, 2023): https://www.instagram.com/p/CuBoeiPsspK/?igshid=MzRlODBiNWFlZA==
Dịch tiếng Việt cuốn "Tưởng nhớ để thay đổi: Tưởngniệm Phan Văn Toàn“" (cùng nhóm dịch chẻo lẻo), dự án của nhóm sáng kiến Phan Văn Toàn và korientation: https://phanvantoan.de/
Dịch và nói tiếng Việt trên số radio "Công trình tưởng niệm cho ông Nguyễn Văn Tú – trễ nải và gây tranh cãi" (2024): https://www.radioconnection-berlin.de/das-denkzeichen-fuer-nguyen-van-tu-umstritten-aber-ueberfaellig/
Hiện tại mình đang thực hiện dự án translated beings cho người trẻ queer Việt tại Đức: https://www.instagram.com/translated_beings/
3 notes
·
View notes
Text
Bầm Ơi - Tố Hữu
BẦM ƠI.
Ai về thăm mẹ quê ta Chiều nay có đứa con xa nhớ thầm…
Bầm ơi có rét không bầm? Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùn Bầm ra ruộng cấy bầm run Chân lội dưới bùn, tay cấy mạ non Mạ non bầm cấy mấy đon Ruột gan bầm lại thương con mấy lần. Mưa phùn ướt áo tứ thân Mưa bao nhiêu hạt, thương bầm bấy nhiêu!
Bầm ơi, sớm sớm chiều chiều Thương con, bầm chớ lo nhiều bầm nghe! Con đi trăm núi ngàn khe Chưa bằng muôn nỗi tái tê lòng bầm Con đi đánh giặc mười năm Chưa bằng khó nhọc đời bầm sáu mươi.
Con ra tiền tuyến xa xôi Yêu bầm yêu nước, cả đôi mẹ hiền. Nhớ thương con, bầm yên tâm nhé Bầm của con, mẹ Vệ quốc quân. Con đi xa cũng như gần Anh em đồng chí quây quần là con Bầm yêu con, yêu luôn đồng chí Bầm quý con, bầm quý anh em.
Bầm ơi, liền khúc ruột mềm Có con có mẹ, còn thêm đồng bào Con đi mỗi bước gian lao Xa bầm nhưng lại có bao nhiêu bầm! Bao bà cụ từ tâm như mẹ Yêu quý con như đẻ con ra Cho con nào áo nào quà Cho củi con sưởi, cho nhà con ngơi.
Con đi, con lớn lên rồi Chỉ thương bầm ở nhà ngồi nhớ con! Nhớ con, bầm nhé đừng buồn Giặc tan, con lại sớm hôm cùng bầm.
Mẹ già tóc bạc hoa râm Chiều nay chắc cũng nghe thầm tiếng con…
1948
Nguồn: Tố Hữu, Việt Bắc, NXB Văn học, 1962
10 notes
·
View notes