#học tiếng việt
Explore tagged Tumblr posts
Text
sept 01, 2023
for some reason i am always way more productive in a café than at home
#also there is this one hot guy who seems to be a regular#so maybe one day i will have the confidence to talk to him JDBDJBCDJ#studygram#study aesthetic#studyblr#studyspo#study motivation#bookblr#bookstagram#duolingo#học tiếng việt#korean langblr#langblr#langvillage#polyglot#한국어 공부#한국어 공부하기#한국어#한국어 배우기#cursed bunny#bora chung#中文#汉语#学习汉语
35 notes
·
View notes
Text
học tiếng việt
3 notes
·
View notes
Text
"cô ơi, con không trả lời được không?"
chỉ muốn ghi lại những gì đẹp nhất trong ngày đầu tiên đi dạy tiếng Việt trên đất Úc để bản thân không bỏ cuộc trên hành trình này...
ngoài những phần chấm hỏi chấm hỏi chấm than (??!) của buổi học thì có một câu nói của một bé làm mình nhớ mãi.
hôm nay các bạn học về "gia đình". trong phần làm bài tập trả lời câu hỏi thì có câu "dáng người của mẹ em như thế nào?"
có một bé quay sang và hỏi cô ơi, câu này trả lời như thế nào. và theo thói quen suy nghĩ của người Việt mình, thì mình bảo bé mình có thể diễn tả dáng người của mẹ bằng những từ như thon, gầy, ốm, đầy đặn, cao cao hoặc hơi thấp.
bé nghe xong mặt nghiêm trọng quay sang mình bảo:
"cô ơi, con không trả lời được không? con không muốn trả lời!!"
mình bảo "thôi để đó đi, làm câu khác trước rồi lát cô lại hướng dẫn con sau."
sau khi mình đi một vòng lớp quay về với bé. những câu khác thì bé đã làm xong. còn mỗi câu tả dáng người của mẹ là vẫn nhất quyết không chịu trả lời.
mình hiểu ý bé, đến mình còn không muốn trả lời câu hỏi đó mà. nên mình cũng bảo
"thôi, không muốn trả lời thì không trả lời. cô tôn trọng quyết định của con. con không cần trả lời, cô không trừ điểm đâu."
bé mừng húm. xong bé quay sang xem bài bạn kế bên thì chợt tìm được một từ với bé là siêu thích hợp. quay sang hỏi mình dùng từ đó được không, mình bảo được.
thế là kết quả dưới câu hỏi "dáng người của mẹ em như thế nào?" có một câu trả lời "đáng người của mẹ em rất đệp".
mình cho 9.5 điểm, sai lỗi chính tả :))))).
cuộc sống hằng ngày của -mỹ âm- | buổi đứng lớp đầu tiên | 3.Feb.24
6 notes
·
View notes
Text
hôm nay em không có học chữ nào hết 👍
#well. em có học một chút chứ. nhưng mà em không có tập trung nhiều được :(#u là trời.#em hy vọng là ngày mai ngày mốt em thi đậu#spyld#tiếng việt#xuân says stuff
4 notes
·
View notes
Text
Học Tiếng Anh qua Ngày Tết
Chào mừng bạn đến với ngày Tết Nguyên Đán 2024! Ngày Tết không chỉ là dịp để sum vầy, ăn mừng năm mới với gia đình và bạn bè mà còn là cơ hội tuyệt vời để học và cải thiện kỹ năng Tiếng Anh của bạn. Với loạt slide “Học Tiếng Anh qua Ngày Tết” được Trung tâm chúng tôi biên soạn, bạn sẽ khám phá cách vừa thưởng thức không khí Tết truyền thống, vừa nâng cao trình độ Tiếng Anh một cách thú vị và hiệu…
View On WordPress
0 notes
Text
241107 ATVNCG Mùa hè 2024
(tại Úc) năm 30 tuổi, tôi đã không còn chạy trốn nhạc Việt nữa
U23 ở Thường Châu tuyết trắng năm đó, đội tuyển Nhật Bản mà tôi xem trong World Cup năm nào, hay các đội trong anime Haikyuu!! và 33 người trong ATVNCG năm nay - Tất cả họ có một điểm chung là khiến tôi cảm nhận được tình yêu thương, sự gắn kết tràn qua màn hình, dù tôi chỉ là một người qua đường nhìn vào.
Bao nhiêu năm nay vẫn chạy trốn nhạc Việt vì ngại nghe những điều sến súa trần trụi bằng tiếng mẹ đẻ, gu âm nhạc chạy đông chạy tây nghe từ Mỹ đến Âu quành về Nhật, Hàn, Trung, Đài và cả Thái lẻn, dễ dãi chấp nhận tất cả các nền văn minh nhưng tuyệt đối tránh nhạc Việt, chỉ thỉnh thoảng nghe một cách thụ động, chứ không bao giờ chịu chủ động theo dõi. Vậy mà nhờ con beat đàn bầu cực cháy của anh Soobin (dù là fan 9M nhưng Trống Cơm mãi là bạch nguyệt quang trong lòng toyy!) , hay sau đó là bé Kây tóc cam tai mèo (hồi đó còn không biết bạn là ai 🥲 chỉ biết nhìn qua là thấy bạn này rất tiềm năng rất sáng sân khấu) và clip 9M tự nấu xói nhau và người khác ?! mà tò mò lần đầu tiên muốn tìm xem. Cũng phải đợi đến qua concert, chiếu hết chung kết mới xem vì chs tính dở hơi hl sợ những gì quá hot 🥲, và bận học đến lúc stress nhất cần chạy deadline thì mở ra xem (ủa ?!), và vì cái tên chương trình hơi sến (thực ra đến giờ vẫn thấy vậy nên mình hay viết tắt 🙃).
Trong 33 người chắc những người tôi biết chỉ gần được một nửa (nhưng mà buồn cười tôi còn biết Nguyễn Trần Duy Nhất là ai nhưng hồi mới xem tôi không biết first pick Rhymastic hay bias Tăng Phúc của tôi là ai lol). Có những người tôi tưởng chỉ ở đó để tăng độ hot (xin lỗi thái tử em biết lỗi rồi 🥲🥹) hay chỉ để cho đủ đội hình/ tiêu chí đa ngành nghề của chương trình (xin lỗi chú Soobin Hồng Sơn và anh Cường Nhất 🥲), nhưng mà rất lạ kì là 33 tiết mục solo hay các tiết mục nhóm đều hay. Có những bài gợi lại kí ức xưa thật là xưa như là hồi không có internet chỉ có cái TV to đùng nặng chịch như Sóng Tình, hay khi anh Đăng Khôi (ông cố nội visual là có thật!), anh Phan Đinh Tùng cất giọng, hay cả Chiếc khăn gió ấm, Đôi mắt (& anh Thiên Minh chính là cái anh đẹp trai trên bìa HHT ngày xưa vẫn toy vẫn đạp xe đi mua ở ngã sáu thứ 2 hàng tuần á á). Cũng có những bài chưa nghe bao giờ mà cứ bị cuốn vào như Giá như của Soobin và Lặng của anh Thiện âm thanh. Tôi đã xem một chương trình hơn 2 tiếng không tua lúc nào không hay 🥲 - điều chắc tôi từng làm cỡ hơn 10 năm trước khi xem Family Outing, Running man hay 5 năm trước xem Run BTS hồi mới làm fan.
Tôi không nghĩ theo dõi mấy người đàn ông tuổi từ 30 trở lên cùng lập nhóm lập nhà, tập luyện, biểu diễn rồi lại giỡn chơi rồi lại tách nhóm và khóc hết nước mắt khi anh em mình ra về lại cuốn và cho tôi đủ cảm xúc hỷ nộ ái ố đến vậy. Sự sáng tạo nghệ thuật không ngừng, sự nhiệt huyết từ rất cả các anh, ekip, các bên hỗ trợ, các bạn khán giả trường quay (dù nhiều lúc nhìn kq các bạn vote tôi muốn hỏi wtf why? - như kết quả bầu cử tổng thống Mỹ năm nay vậy 🫠🙂🙃) và trên hết là sự đoàn kết thương yêu nhau dù là qua lời nói nhẹ nhàng điềm tĩnh của anh Đạt, lời 'quát mắng' của chú Tự Long, lời TTB cùng drama tự tạo của 9M cùng bé Thu, dì Lệ hay sự cho phép người khác bắt nạt mình của bạn Nui tôi 🫠🫠. Đàn ông quả là những đứa trẻ không bao giờ lớn và chương trình này đã khẳng định cho tôi điều đó, ngay từ tập 1 cho đến những tập cuối (ủa anh Ram em đã tưởng anh là người đàn ông trưởng thành của gia đình cho đến khi anh nhảy lên hơn thua với bạn Nui 😲😳 dù trăm hạt mưa không hạt nào rơi nhầm chỗ là có thật, tôi đồng ý bạn Nam ạ :)). Tôi cũng không nghĩ là những người đàn ông trưởng thành mạnh mẽ tiến lên họ vẫn chơi trò gia đình như con gái chúng tôi, đến mức tôi thực sự tin chị Vân Hạnh phake đã mang nặng đẻ đau ra bé Cây và Đa Đa là ba bé Nui thặc. Hay tôi không nghĩ đàn ông thẳng (hoặc không :-)) họ lại thích tự ship nhau và tự gắn mô tơ cho couple như này, tôi tưởng việc đó là việc của fan chúng tôi :-?! (Vâng bạn đấy chủ tiệm Nui ạ 🫵🫵, tôi đã suýt đổ :)) Hay idul còn lên thờ rét và chỉ fan cách tham khảo viết fic, ôi quả thật đúng là cùng trang lứa, lứa 9x đời dầu, tôi thấy thật gần gũi :)). Có những thứ khi đu idol quốc tế chúng tôi phải đổi bằng tiền nếu không thì là rất nhiều tiền cũng chưa chắc có được như là màn hát live đỉnh cao, như là fan service nhiệt tình (dù tôi không ở đó 🥲), hay nhắn, live mxh thường xuyên (và tôi không phải dùng google dịch!) quả thật không quen, nhưng mà cũng rất thích 🥲.
Trước khi xem chương trình, hoặc tôi không có hảo cảm với mấy ai trong dàn cast mà tôi biết (lại một lần nữa quỳ dập xin lỗi OTL) hoặc tôi mù luôn không biết ai với ai. Đến bây giờ sau khi đã xem hết và vẫn sụt sịt chảy nước mắt khi nghe lại những bài trong tập cuối, chương trình này đã giúp tôi hiểu thêm rất nhiều về những con người đó, nền âm nhạc này, những con người, những ekip tôi từng có định kiến, thấy trân trọng văn hóa dân tộc hơn, trân trọng và yêu thích nhạc Việt hơn, thấy nhạc Việt và các nghệ sĩ Việt đã 'chín muồi' hơn, và cảm thấy mình cũng có thể sĩ chút là Việt Nam mình cũng rất phát triển trong mọi khâu tổ chức rồi. Ủa hóa ra nhạc Việt cũng có rất nhiều người giỏi mà trước giờ họ cứ trốn đi đâu mà tôi không biết. Có mấy tuần xem thôi mà mở mang ra thật nhiều, cũng được vỗ về an ủi tâm hồn bằng những điều tích cực rất nhiều, và cũng làm tôi tiếc thật nhiều vì giờ này không ở VN để đu idol quốc nội cùng các chị em 🥲 hay tiếc vcc vì tháng 12 về đúng sau cc ở HN 1 tuần, nhà ở OP2 ngay mé mương không lo đi quẩy về muộn mà không còn có cả t�� cách để thứ 3 tuần sau tranh vé 🙂.
Quả là một 'trại hè âm nhạc' trong mơ của các anh, mong là bước đệm lịch sử này có thể mang tôi đến gần hơn với nhạc Việt, để thật sự là một người chủ động nghe thường xuyên chứ không phải là một người qua đường nghe thụ động nữa. Mong sau chương trình các anh sẽ có một chỗ đứng dài lâu trong lòng người hâm mộ, xin đừng chỉ là một hiện tượng thoáng quá. Đừng như tuyết trắng Thường Châu năm đó, dù rất đẹp nhưng qua mùa lại tan và sau mấy năm thì chẳng còn dấu vết.
Ngồi máy bay hơn 10 tiếng bay trưa không ngủ được, máy tính không có một bộ phim cuốn fic nào ngoài learning materials chả có gì ngoài 48 bài journals (mới thao khảo làm luận xong chả lẽ mang ra đọc :-?) Thì làm gì? Thì là như vậy đó, viết cảm nghĩ về một chương trình Việt Nam đầu tiên tôi chủ động xem và yêu thích và đến giờ vẫn lâng lâng chưa dứt ra được ㅠㅠ
Ảnh nhặt được của bé Hải Ly và một bạn trên tumblr chứ có được ở VN đâu mà tự chụp miếng nào :"(
11 notes
·
View notes
Text
Để kể về ní này thì, ní có thể đạp xe 30p để từ công ty về trường dẫn mình đi leo núi, xong hôm sau dẫn mình đi sở thú chỉ vì mình đòi đi =)))))
Ní này cũng có thể đi tàu 4 tiếng để lên dẫn mình đi leo núi ở Osaka xong phải đi tàu 2 tiếng đến ở ké nhà bạn của ní vì mải chơi trễ chuyến tàu cuối về nhà, chỉ vì mình kêu hong biết đường đi :)))
Cũng ní này vào 1 lần khác đi tàu 4 tiếng lên dẫn mình đi Nara xem hươu rồi lại ngồi tàu 4 tiếng về trong đêm vì mình lỡ kêu hong có ai đi cùng mình hết :)))))
Cũng chính ní này lọ mọ làm quà sinh nhật cho mình vì mình vô tình hỏi “quà của t đâu?” trong một cuộc nói chuyện bình thường :))))
Tả một hồi nhận ra ní Indo này soft khủng khiếp luôn á🥺🥺 đúng kiểu sẽ là một người bạn trai tuyệt vời luôn nha, nhưng hong chúng tôi là bạn, và ní có người yêu rồi =))))))) trái tim ở cuối tin nhắn là mình dạy ní thêm dô cho câu văn cảm động cái ní áp dụng ngay với mình luôn :)))))) ní gọi mình ơi là vì tên mình phát âm hơi hơi giống và ní đòi học cách gọi thân mật trong tiếng Việt :)))))
chời ơi viết nhiều quá càng viết càng buồn cười :)))
14 notes
·
View notes
Text
Thế là mình đã thi xong. Tạm dẹp bớt gánh nặng tâm lý, tạm kết thúc chuỗi ngày 2-4-6 hay 3-5-7 đều có lớp học, đều è cổ ra làm bài tập, cứ như vậy, ban ngày đi làm, ban tối đi học tới 11-12h đêm mới được nghỉ.
Ban đầu mình chỉ nghĩ cùng lắm sẽ vất vả 1 tháng ôn thi, sau đó chị trợ lý nghỉ phép nửa tháng, mình và bé cùng team chia thêm việc của chị, mình nghĩ thôi cố gắng 2 tuần thôi, vừa làm vừa học vừa ôn thi vất vả xíu nhưng vui.
Rồi bả nghỉ phép xong thì các sếp của mình sang Việt Nam và ở 1 tuần đi tour khách hàng. Mình lại nghĩ thôi cố gắng thêm 1 tuần nè, vất vả xíu, nhưng vẫn vui. Thế là 1 tuần cứ sáng sớm tinh mơ dậy lên xe đi mần cả ngày, chiều về xử lý công việc, tối lại lên lớp, mình tưởng mình đến rồ người, đau đầu, mắt sụp, mình bỏ cả lịch tập vì quá mệt =)) Nhưng mà cũng phần nào được các sếp công nhận, đó giờ làm, lơ ngơ bị chê nhiều, lần đầu được công nhận, cũng vui lắm.
Đoàn các sếp về thì tới lễ 2/9, mình nghỉ ngơi hoàn toàn để chuẩn bị 1 tâm hồn đẹp cho kỳ thi ngày 8/9.
Và, ừ thì, bão, tan tành, tâm trạng và mọi thứ chán không thể tả, hoãn thi, và việc chất đống, lại sợ hãi, lo lắng. Tiếp đến là lũ, hoãn thi lần 2. Tới lúc này mình chỉ hy vọng được thi là mừng rồi, chẳng còn dám kỳ vọng nhiều.
Và thế là hôm nay được thi thật, sau rất nhiều bão táp, con đường sang điểm thi cũng vất vả, tìm mãi mới tới được đúng chỗ, lại lơ ngơ và là đứa “già đầu nhất” trong phòng thi. Các cháu kiểu “Sao giờ cô mới thi á? Sao cô không đợi thi trình độ cao hơn?”. 🥲 Mình chỉ cười thôi, đi qua bao sóng gió thì được thi là tốt rồi, cô cần thi!
Mình làm bài ở mức tạm ổn. Đi ra đợi grab về, trời trong xanh bỗng hoá đen xì =)))) Mình trải qua đủ rồi, nên luôn sẵn sàng áo mưa, nhưng khổ là mưa kèm gió giật quá mạnh, mình và anh grab vất vả lên cầu, rồi phải tìm chỗ nấp, mưa gió cố đi thì bay người =)))
2 tiếng sau khi thi mới lết về tới nhà, ướt sũng, vẫn cố kiếm túi zip cho anh grab đựng tạm điện thoại vô, và gửi thêm cho anh ấy bữa tối.
Vất vả thật sự, nhưng tạm xong rồi. Dù mình còn đống việc nữa, lại sắp phải đi chuyến đi xa 1 mình đầu tiên trong đời. Nhưng không sao, Khánh Linh vất vả rồi, tạm nghỉ đã.
Rồi lại cố lên, Linh đã làm rất tốt, cố lênnnn
9 notes
·
View notes
Text
aug 23, 2023
artist: yu xiaodong
#realised my blog was not old enough yet to show up in tags oops#vietnamese langblr#langblr#studyspo#korean langblr#langvillage#한국어 배우기#한국어 공부#日本語#にほんご#汉语#学习汉语#tiếng việt#học tiếng việt#studyblr#studygram#study aesthetic#study motivation#polyglot#duolingo#bookblr#bookstagram#bookish#dark academia
39 notes
·
View notes
Text
Nếu được sống lại một lần. Đời tôi sẽ khác hơn không???
Năm 18 tuổi, chân ướt chân ráo lên SG. Lần đầu tiên đi làm cho công ty sản xuất thuốc thủy hải sản, anh Đ - giám đốc công ty L.G để cho tôi, cô bé mới tốt nghiệp lớp 12 ra trường làm việc part time ở đó. 18 tuổi với một sức sống tràn đầy và nhiệt huyết, tôi dành cả thời gian của tôi cho trường học và công việc. Trụ sở công ty chính tại Sài Gòn, anh mướn một cái nhà - kim cái kho để tiện viện phân phối sản phẩm. Tôi - cô con gái học mới xong cấp 3, có cái bằng vi tính cơ bản, tối nào cũng ngồi nhồi nhét con số, anh chỉ dẫn tận tình cách làm số liệu, tôi kiêm luôn kế toán, thu ngân, thủ kho và đòi nợ. Bất cứ thời gian rãnh nào ngoài việc học là tôi dành hết cho công việc đó. Lương lúc đó ở tuổi 18 rất nhiều, anh trả lương hậu hỉnh cho tôi lắm, làm được hơn một năm tôi nghỉ để đi du lịch, số tiền dành dụm được cộng tiền cầm sợi dây chuyền tôi có cũng đủ để đi bụi đời hai tháng ở đất Việt từ Nam chí Bắc!
Ở tuổi mười tám tôi cũng có ước mơ cháy bỏng về nghề nghiệp, có những ước mơ không với được trong tay, tuổi trẻ bồng bột không chia sẻ với cha mẹ, nên tôi bạo ngược tự xây dựng ước mơ một mình - TÔI THẤT BẠI VỀ ƯỚC MƠ, NHƯNG VỮNG CHÃI VỀ KINH NGHIỆM - Ừ TÔI THUỘC TUÝP NGƯỜI MÊ LÀM VIỆC, MÊ CHƠI, VÀ ĐẶC BIỆT TÔI CỰC THÍCH XÀI TIỀN!
Phóng khoáng và nỗ lực, tôi trải qua cuộc sống ở Sài Gòn hoa lệ - hoa khi có lương, lệ khi hết tiền đóng trọ, nhưng tôi vẫn anh hùng bảo bọc được vài người quan trọng trong cuộc đời tôi! Có lẽ sẽ nếu tính tôi thông minh chút, sống nghiêng về lý trí chút và… ít mê trai chút thì chắc tôi sẽ thành công hơn bây giờ!
Thời đó, bạn sẽ thấy tầm 1-2 giờ khuya có cô gái chạy xe đạp màu xám đạp về từ Thái Văn Lung, ghé trái cây Nguyễn Trãi ngồi ăn mình ên. Ừ - nó thích cảm giác mình ên cực kì vì nguyên ngày nó đã phải cười nói từ chổ làm - nó làm dịch vụ từ bán quần áo xuất khẩu ở chợ Tân Bình, tới làm lễ tân của số 3A Lê Hồng Phong, thu ngân ở siêu thị co.op mart đến hotesse của highland, kế toán quầy của chuỗi nhà hàng khách sạn Quê Hương rồi Le Bouchon de Saigon...
Có thể thấy rằng tuổi thanh xuân của tôi rực rỡ, đầy kỉ niệm và tôi cũng có một tình yêu rất đẹp. Có thể đây là một câu chuyện tôi sẽ kể cho con tôi nghe (nếu như kết hôn và sinh con) với ý niệm muốn truyền đạt - CỐNG HIẾN, NỖ LỰC VÀ YÊU THƯƠNG LÀ MỘT TRONG NHỮNG GIÁ TRỊ SỐNG CỦA CUỘC SỐNG NÀY CẦN CÓ VÀ LUÔN PHẢI NÂNG CAO!
Tôi thích kiếm tiền đến nỗi ai cũng hỏi sao tôi có thể có thời gian làm được 2 jobs và còn đi học, tôi cười: Học thì hay cúp cua, mượn bài các bạn, mấy môn ko thích thì tịch luôn, rồi thức xuyên đêm để tự học ở nhà. Nhưng mà đi làm thì ko ai thay thế được. Không đi làm thì làm gì có tiền, ai sẽ là người cung phụng cho cái nước thích xài tiền của tôi!
Đó là Thanh Xuân, thanh xuân rong chơi đầy biến cố và trải nghiệm, những kí ức tuyệt vời mà nếu có quay lại, tôi vẫn chắc sẽ rực rỡ như thế. Còn bây giờ?
Những ngày tháng giữa năm của năm hai ngàn không trăm hai mươi bốn
Tôi. 30 tuổi. Làm sai 2 lần và mất đi 2 người đàn ông tôi yêu.
Tôi. Ở tuổi 30. Một mình nơi đất khách quê người. Với niềm hy vọng có hạnh phúc và bình an. Tôi có một công việc khá tốt. Job phụ cũng quá tuyệt vời. Tôi có chỗ ở tốt, cũng có thể tự mua những món đồ mình thích, ăn những món ngon mà không cần lăn tăn quá nhiều và đi du lịch bất kỳ lúc nào tôi muốn.
Thành phố này không phụ tất cả những phấn đấu tuổi trẻ của tôi.
Tôi có hạnh phúc không? Tôi không biết.
Trước kia tôi dành hết thời gian để vừa làm vừa học nên hầu như chưa bao giờ ngủ đủ 6 tiếng. Bây giờ, tôi có thời gian nhiều hơn nhưng lại không thể nào ngủ được. Một ngày. Nhiều nhất tôi chỉ có thể ngủ 3 tiếng nếu cộng hết giấc ngủ vụn vặt lại.
Tôi có bình an không? Tôi cũng không biết. Tôi sống cùng 1 em mèo. Chúng tôi nương tựa vào nhau ở nơi này. Có lúc tôi thấy đủ. Có lúc lại thấy thiếu.
Tôi bất ngờ với bản thân mình hiện tại. Bất ngờ đến độ ngay cả tôi cũng không thể tin được. Một người phong bạc như tôi lại có thể lành đến thế. 2 người bạn thân nhất của tôi nói: Ở bên cạnh tôi bình an như một cái hồ... không bao la, không sóng lớn, không gì khác ngoài tĩnh lặng, và an toàn…
Nhưng mà. Chỉ một mình tôi biết. Lòng tôi như biển lúc nửa đêm. Toàn sóng lớn. Tối tăm và nghẹt thở.
10 notes
·
View notes
Text
VPS GPU là gì? Nên thuê VPS có GPU ở đâu uy tín? | ThueGPU.vn
Bạn đang gặp khó khăn trong việc xử lý các tác vụ nặng về đồ họa, render video chậm chạp, hay muốn trải nghiệm game mượt mà nhưng cấu hình máy tính lại không đủ mạnh? Đừng lo lắng, VPS GPU chính là giải pháp tối ưu dành cho bạn. Vậy VPS GPU là gì? Có những lợi ích vượt trội nào? Hãy cùng ThueGPU.vn khám phá "tất tần tật" về VPS có GPU và tìm hiểu xem đây có phải là "chân ái" cho nhu cầu của bạn không nhé! Bài viết này sẽ cung cấp đầy đủ thông tin, phân tích chuyên sâu và so sánh khách quan, giúp bạn đưa ra quyết định đúng đắn nhất.
VPS GPU là gì?
VPS GPU viết tắt của Virtual Private Server with Graphics Processing Unit dịch sang tiếng việt là máy chủ ảo có card đồ họa. Đây là một dạng máy chủ ảo được trang bị thêm một hoặc nhiều card đồ họa (GPU) chuyên dụng, mang đến sức mạnh xử lý đồ họa vượt trội so với các loại VPS thông thường. Nếu như VPS thông thường chỉ dựa vào sức mạnh của CPU (bộ vi xử lý trung tâm) để xử lý mọi tác vụ, thì VPS GPU tận dụng sức mạnh của cả CPU và GPU, đặc biệt là khả năng tính toán song song mạnh mẽ của GPU, để xử lý các tác vụ nặng về đồ họa, tính toán khoa học, machine learning, deep learning, render video, hay thậm chí là chơi game.
Về cơ bản, VPS GPU hoạt động giống như một máy tính vật lý mạnh mẽ mà bạn có thể truy cập và sử dụng từ xa thông qua kết nối internet. Bạn có toàn quyền kiểm soát, cài đặt phần mềm, tùy chỉnh cấu hình và sử dụng tài nguyên (CPU, RAM, lưu trữ, và đặc biệt là GPU) theo nhu cầu của mình. Việc tích hợp card đồ họa chuyên dụng giúp VPS GPU trở thành lựa chọn lý tưởng cho những công việc đòi hỏi khả năng xử lý đồ họa cao, vượt xa khả năng của VPS thông thường.
Thuê VPS GPU là gì?
Thuê VPS GPU là dịch vụ cho phép bạn thuê một phần tài nguyên của một máy chủ vật lý có card đồ họa (GPU) chuyên dụng từ một nhà cung cấp dịch vụ. Thay vì phải đầu tư một khoản tiền lớn để mua sắm và bảo trì phần cứng, bạn chỉ cần trả một khoản phí định kỳ (thường là theo tháng) để sử dụng tài nguyên máy chủ ảo có GPU theo nhu cầu.
Khi bạn thuê VPS GPU, bạn sẽ được cấp quyền truy cập từ xa vào máy chủ này thông qua internet. Bạn có thể cài đặt hệ điều hành, phần mềm, ứng dụng cần thiết và toàn quyền sử dụng tài nguyên phần cứng được cung cấp, bao gồm CPU, RAM, ổ cứng và đặc biệt là GPU. Nhà cung cấp dịch vụ sẽ chịu trách nhiệm quản lý, bảo trì phần cứng và đảm bảo máy chủ hoạt động ổn định.
Thuê VPS GPU là giải pháp tối ưu cho các cá nhân, doanh nghiệp cần sử dụng sức mạnh tính toán đồ họa của GPU nhưng không muốn hoặc không thể đầu tư mua sắm máy chủ vật lý riêng.
Lợi ích của việc thuê VPS GPU
Việc thuê VPS GPU mang lại rất nhiều lợi ích vượt trội, đặc biệt là đối với những người dùng cần sức mạnh xử lý đồ họa, tính toán cao. Dưới đây là một số lợi ích chính:
Hiệu suất vượt trội: Đây là ưu điểm nổi bật nhất của VPS GPU. Nhờ được trang bị card đồ họa chuyên dụng, VPS GPU cung cấp khả năng xử lý đồ họa và tính toán song song mạnh mẽ hơn nhiều so với VPS thông thường, giúp tăng tốc đáng kể các tác vụ nặng như render video, thiết kế 3D, đào tạo mô hình AI, machine learning. Bạn sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian và công sức, nâng cao hiệu quả công việc. Hiệu suất vượt trội của GPU mang lại lợi thế cạnh tranh đáng kể, đặc biệt là trong các lĩnh vực đòi hỏi tốc độ xử lý nhanh chóng và chính xác.
Tiết kiệm chi phí: Thay vì phải đầu tư một khoản tiền lớn để mua sắm và duy trì máy chủ vật lý, thuê VPS GPU giúp bạn tiết kiệm chi phí đáng kể. Bạn chỉ cần trả phí thuê bao định kỳ theo nhu cầu sử dụng, không phải lo lắng về chi phí bảo trì, nâng cấp phần cứng, tiền điện, không gian đặt máy chủ. Hơn nữa, việc thuê VPS GPU còn mang lại khả năng linh hoạt trong việc nâng cấp hoặc hạ cấp cấu hình theo nhu cầu, giúp bạn tối ưu hóa chi phí sử dụng.
Linh hoạt và dễ dàng mở rộng: Khi nhu cầu của bạn thay đổi, bạn có thể dễ dàng nâng cấp cấu hình VPS GPU (thêm RAM, CPU, dung lượng lưu trữ, thay đổi loại GPU) chỉ với vài thao tác đơn giản. Điều này giúp bạn luôn có đủ tài nguyên cần thiết để đáp ứng khối lượng công việc, mà không cần phải đầu tư lại từ đầu.
Truy cập từ xa: Bạn có thể truy cập và sử dụng VPS GPU từ bất kỳ đâu, bất kỳ lúc nào chỉ cần có kết nối internet. Điều này mang lại sự linh hoạt tối đa trong công việc, cho phép bạn làm việc từ xa, làm việc nhóm hiệu quả, và quản lý tài nguyên một cách thuận tiện.
Bảo mật cao: Các nhà cung cấp VPS GPU uy tín thường áp dụng các biện pháp bảo mật nghiêm ngặt để bảo vệ dữ liệu của bạn, bao gồm tường lửa, mã hóa dữ liệu, sao lưu định kỳ. Bạn có thể yên tâm về an toàn dữ liệu khi sử dụng dịch vụ VPS GPU.
Dịch vụ VPS GPU tại ThueGPU.vn
ThueGPU.vn tự hào là nhà cung cấp dịch vụ VPS GPU uy tín hàng đầu tại Việt Nam với nhiều năm kinh nghiệm. Chúng tôi cung cấp đa dạng các gói VPS GPU với cấu hình mạnh mẽ, sử dụng card đồ họa NVIDIA hiệu năng cao, đáp ứng mọi nhu cầu của bạn từ đồ họa, render video, AI, machine learning đến gaming.
Đến với ThueGPU.vn, bạn sẽ nhận được:
Máy chủ GPU hiệu suất cao: Sử dụng card đồ họa NVIDIA đời mới, đảm bảo hiệu năng vượt trội.
Giá cả cạnh tranh: Nhiều gói dịch vụ linh hoạt, phù hợp với mọi ngân sách.
Hỗ trợ kỹ thuật 24/7: Đội ngũ kỹ thuật viên chuyên nghiệp, nhiệt tình, sẵn sàng hỗ trợ bạn mọi lúc mọi nơi.
Uptime 99,9%: Cam kết máy chủ hoạt động ổn định, hạn chế tối đa thời gian gián đoạn.
Dễ dàng nâng cấp: Nâng cấp cấu hình linh hoạt theo nhu cầu sử dụng.
Bảo mật an toàn: Hệ thống bảo mật nhiều lớp, đảm bảo an toàn dữ liệu cho khách hàng.
Dùng thử miễn phí: Trải nghiệm dịch vụ trước khi quyết định đăng ký chính thức.
2 notes
·
View notes
Text
em phải học bài hôm nay nhưng mà em mệt quá….
#tối hôm qua em thức khuya tại vì em muốn đọc bsd#vậy em chưa có học bài nhiều nhưng mà em phải thi ngày mai#waugh.#spyld#syld#xuân says stuff#tiếng việt
3 notes
·
View notes
Text
Đào mộ một " entry " từ Yahoo blog cũ. May mắn vẫn còn lưu
Bài viết copy của anh Saint và chị Mina trên TTNVOL
Phần 2/2
Anh,
Phải chi em đến được cùng anh Chỉ một ngày thôi kể ngọn ngành…
Thế là lần đầu tiên em ăn tết xa nhà, xa Hà Nội, và lần đầu tiên em ăn tết không anh. Em cứ tưởng tượng ra cái cảnh anh của em, béo là như thế mà phải bê cái mâm cúng lên tận tầng 5 chót vót mà phát phì cười. Thôi, anh cứ chịu khó thêm ít năm nữa, sẽ có em giúp một tay trong những ngày lễ quan trọng như thế.
Còn bây giời hẳn là anh rất tò mò không hiểu em đón năm mới không anh như thế nào phải không? Buồn cười lắm anh à, cả cái khoa của em hùng mạnh vào bậc nhất của London mà chỉ có duy nhất em là Việt, thế là trước mấy ngày tết, em cứ ríu rít với bọn sinh viên Trung Quốc, ngày nào gặp nhau trên giảng đường chúng nó cũng 'Chinese New Year is coming', em không ưng, em bảo 'No, Vietnamese New Year is coming'. Cả bọn phá lên cười, chúng nó quý em vì cái kiểu bon chen hồn nhiên như thế. Rồi bọn em lên kế hoạch ăn chơi rất chi là hoành tráng. Và thế là em cứ đinh ninh là tối thứ 7 là giao thừa. Làm sao mà em biết được năm nay nước mình đón Tết sớm hơn 1 ngày so với Trung Quốc. Mà anh cũng tệ, chẳng nói năng gì cho em, ngày nào cũng gặp nhau trên mạng, mà toàn nói chuyện lung tung. Cái điều thú vị thế anh cũng không nhắc em. Trời cũng thương em là tự nhiên hôm thứ 6 em lại online sớm, thấy đứa nào cũng bảo 'Ôi nhanh quá, thế là chỉ còn vài tiếng nữa là đến giao thừa.' Đến lúc đó em mới hiểu hết sự thể, cuống cuồng ra shop Việt mua thẻ điện thoại để gọi điện về Việt Nam chúc tết, để gọi về cho anh. Một ngày cuối năm tất bật. Cũng may mà còn kịp.
Tết đầu tiên xa nhà, em cũng chuẩn bị đầy đủ nào là bánh trưng, giò lụa, mứt tết, hạt dưa, rượu bia, và khủng khiếp hơn là em còn kho một nồi thịt đông to đùng. Em cố gắng để làm mình thấy thật ấm cúng. Nhưng rồi khi khoảnh khắc giao thừa đến và em ngồi một mình giữa những thứ được coi là hồn của Tết Việt, em vẫn thấy se lòng, tự nhiên nước mắt lại chảy ra. Hình như là nhớ nhà, và hình như là nhớ ai đó anh ạ.
Sáng mồng một, em ra China Town với các bạn Tàu theo kế hoạch. Em lại ríu rít 'Happy Vietnamese New Year'. China Town được trang trí khá lộng lẫy, đèn lồng đỏ treo khắp nơi. Trên phố người ta bày bán la liệt đồ tết, nhiều nhất vẫn là những cô ỉn/ chú ỉn đầy màu sắc. Bọn em mua mấy hộp pháo, cái loại mà giẫm chân lên là nổ cái …đùng đấy anh. Vui phết! Lang thang mãi rồi cũng đến 12h, bọn em tranh chỗ đứng xem bắn pháo hoa. Khung cảnh thật lộng lẫy, những màn pháo hoa hoành tráng nhất đều được mọi người vỗ tay nhiệt liệt. Rồi bọn em ôm nhau, chúc nhau những điều tốt đẹp. Và em lại nghĩ đến anh, một ly sâm-panh cùng anh vào giờ khắc này chắc chắn sẽ là tuyệt nhất. Rồi thế nào em cũng sẽ chút chít chụt chịt anh vài cái, nhưng như thế cũng không đủ để hết nhớ anh nhỉ.
Mồng hai và mồng ba thì không có gì đặc biệt anh ạ, em chỉ đi chúc tết vài người quen trong London. Suốt ngày chỉ ăn uống, mọi người nghĩ em là sinh viên đói hay sao đấy, nấu nhiều ơi là nhiều và toàn những món ngon ơi là ngon chiêu đãi em. Chết, em lại sắp tăng cân rồi. Và cũng giống như anh, ai cũng chúc em 'lấy chồng', em chỉ tủm tỉm cười bảo 'các cô/ chú cứ chuẩn bị tiền mừng đi, cuối năm là cháu cưới'. Em chạnh lòng nghĩ đến anh béo của em, tệ thật, năm nào cũng hứa hẹn em là cuối năm, mà chả biết cuối năm nào.
Và em cứ nghĩ thế là hết Tết rồi, vèo một cái mấy ngày đã trôi qua. Sáng nay, sáng mồng bốn, em dậy đi học như thường lệ. Trời hơi lạnh nhưng em vẫn quyết định diện váy caro sọc đỏ mà anh thích. Em vừa băng qua đường thì có bác (khoảng gần 70 tuổi) đứng chặn ngay đầu bên kia hỏi:
Cháu ơi cháu, cháu có phải người Việt Nam không?
Dạ phải
Cháu có biết hội người Việt Nam ở Deptford tổ chức liên hoan tết chỗ nào không cháu?
Dạ, cháu mới sang, cháu không biết đâu ạ Bác nhìn em từ đầu đến chân rồi hỏi:
Thế cháu sang đây chui à? Cháu có muốn ở lại đây không? Em phì cười:
Dạ không, cháu sang đây du học bác ạ. Mắt bác ấy sáng lên:
Thế thì tốt rồi, thế thì lấy chồng rồi ở lại đây được rồi. Cháu lấy con trai bác đi. Thế cháu tên là gì? Em chưa hiểu sự tình thế nào nhưng vẫn trả lời như phản xạ:
Cháu tên Mina. Nhưng mà cháu có bạn trai ở Việt Nam rồi.
Ui giời, về Việt Nam làm gì. Cháu thấy ở đây có sướng hơn không. Thôi, lấy con trai bác đi. Bác làm mối. Đến lúc này thì em thật sự bối rối, em bảo:
Dạ bác cứ đùa, thôi cháu đi học đây.
Mồng bốn tết, bác nói chuyện nghiêm túc đấy. Bác thấy mày trẻ và xinh quá, bác muốn gả con trai bác cho. Thôi cho bác số điện thoại, bác điện lại sau. Nhưng mà đừng lừa bác đấy nhé. Năm mới đừng có lừa bác đấy nhé. Em thấy bác ấy hiền và thật thà, em cũng lằng ngoằng đưa bác số điện thoại nhà, thầm nghĩ chắc bác ấy cũng đùa vui đầu xuân. Em chào bác rồi chạy ra bến xe buýt, vẫn chưa hết bàng hoàng về cuộc trò chuyện vùa diễn ra.
Đầu xuân mà đã bén duyên anh nhỉ? Gái Việt ở London dạo này có vẻ cao giá quá, đi đường cũng có người hỏi làm con dâu. Bố mẹ anh thì chẳng nói gì. Mà anh có nhớ em, có nhớ London không?
2 notes
·
View notes
Text
Ở Hàn Quốc hiện tại, trên 40% hộ gia đình là hộ gia đình 1 người. Mình không biết số liệu ở Việt Nam là bao nhiêu, nhưng chắc hẳn là cũng đang tăng dần. Bạn bè mình, dù đồng trang lứa hay nhỏ hơn nữa đang lần lượt chủ động move out. Mọi người không còn đợi đến lúc kết hôn mới sống tách khỏi bố mẹ nữa, trừ các bạn từ tỉnh thành khác đến vốn đã chơi game này từ chục năm trước rồi. Mình thấy thế hệ chúng ta đang thay đổi thật nhiều, theo hướng tốt.
“Hộ gia đình 1 người” chỉ là một từ chuyên môn về mặt thống kê, nhưng nó khiến mình cũng nghĩ đó là một gì đó hay ho.
Vào một ngày chẳng cần đẹp trời hay gì cả, mình chợt nghĩ và quyết định thay vì “sống một mình” như mấy năm nay, mình từ giờ sẽ sống với tư cách “hộ gia đình 1 người”. Mình không cần đợi đến lúc có 1 con mèo hay chung sống với người khác để chăm sóc và xây dựng tổ ấm của mình. (Thật ra mình cũng chẳng thích nuôi mèo đến vậy).
Mình có một gia đình 1 người. Và mình cũng cần phải chăm nom nó thật tốt và chu đáo chứ.
Mình tận hưởng cảm giác hạnh phúc khi nấu cơm một bữa đủ 3 món, có đủ rau đủ thịt. Cà chua cần phải bỏ hạt hoàn toàn, không thể qua loa ném thẳng vào nồi (mình từ bé bị ám ảnh bởi 1 thông tin không rõ đúng sai là ăn hạt cà chua sẽ bị đau lưng). Nơi mình lẽ ra có thể thiết kế làm phòng khách của mình còn thiếu ghế ngồi, vậy mình cần phải mua một cái ghế thật êm. Nhà cửa cần giữ gọn gàng sạch sẽ và luôn sáng. Mua xô thơm để thanh tẩy không khí. Mua đèn chiếu loạn xạ bầu trời sao ô tô tuần lộc chiếu vào tường. Mình cuối cùng cũng học cách bấm máy giặt (mình không biết bấm máy giặt ngay cả khi bảng điều khiển là tiếng Việt, mẹ mình luôn về nhà để giặt đồ cho mình rồi đi, tất nhiên đó là chuyện chẳng tự hào gì). Cũng học cách lắp cái máy ép chậm để trong góc tường hàng năm trời rồi.
Mình là chủ hộ gia đình 1 người của mình và mình phải có trách nhiệm với nó chứ.
Mình cảm thấy mình không việc gì phải đợi phải chờ để làm bất cứ điều gì hay sống một cách tử tế, chỉn chu hơn. Giống như là bạn không cần đợi đến lúc giảm cân người đẹp hơn rồi mới mặc cái váy lung linh đó đâu, cũng không cần phải đợi đến lúc làm vợ/chồng hay cha/mẹ của ai đó mới sống trách nhiệm, càng không cần phải đợi đến lúc bạn giỏi hơn/đẹp hơn rồi mới yêu thương và công nhận chính mình.
Ngày mai nào có bao giờ đến đâu. Lúc nào cũng là ngày hôm nay mà.
3 notes
·
View notes
Text
Không biết mọi người sẽ tự chữa lành bản thân bằng cách nào
Với mình chỉ cần cuốn sổ và cây viết là được rồi.
Vì mình thích deeptalk lắm
Mình có 2 tên , tiếng việt và English.
Mình dùng 2 tên này làm 2 nhân vật đấu tranh trong tâm trí và nội tâm , cũng là người bạn thân nhất .....
Và rồi hàng tá câu chiện chia sẻ với nhau nghe.
Vâng mình vẫn luôn tự deeptalk with myself để tự an ủi chính mình
Một mình không cô đơn, năng lượng tích cực là do chính mình tạo ra... Hãy ngưng kể cho ai đó ngoài kia nghe vì đời mà chỉ có thể tin được chính mình thôi....
Nhận thức nhỏ , bài học lớn, vậy nhaa, chúc mọi người ngủ ngon #💙💙💙
2 notes
·
View notes
Text
gần đây mình ngẫm ra một số điều sau khi học đại học được hơn 1 năm
Trước khi vào chủ đề chính của hôm nay thì mình xin tâm sự tí nhé!. hehe, chào mọi người, và chào cả tôi lúc đọc lại những dòng này nhé. mặc dù vào kì đầu của năm 2 đại học mình đã bị burn out nhưng đổi lại mình lại nhận ra thêm một số điều để góp phần mở rộng thêm ra cho thế giới quan của bản thân nè. Thế nên hôm nay mình quyết định tái bút viết những dòng này để đầu tiên là lưu trữ những kinh nghiệm này cũng như thứ 2 là để chia sẻ cho những người vô tình đọc những dòng này. Rồi, không dài dòng nữa, mình quyết định vào đề luôn tại mình còn 1 đống deadline chưa làm sau khi bị burn out haha. Nhưng mà nói trước là tại mấy cái này là mình ngộ ra rồi note lại, không có chuẩn bị trước hay năng khiếu về truyền đạt gì nên văn hơi lủng củng khó hiểu nhé!
Rồi đầu tiên vào đề, mình nhận ra rằng đa số slide của giảng viên đại học sẽ soạn dựa trên yêu cầu của bộ giáo dục về kiến thức cho bộ môn đó và họ sẽ tìm những cuốn sách có thể là tiếng việt hoặc tiếng nước ngoài(đa số là tiếng nước ngoài và nhiều nhất là tiếng anh) để soạn slide của mình. Vậy nên lúc này mình đặt ra câu hỏi là, ủa vậy tại sao mình phải học đại học trong khi mình có thể đọc sách mà??? liệu rằng ngoài việc học đại học để có bằng đại học ra thì còn có lợi ích gì nữa? mình nghĩ mình đâu phải người đầu tiên hay duy nhất nhận ra điều này đâu mà tại sao đa số mọi người lại chọn học đại học thay vì tự đọc sách?. Sau khi ngẫm nghĩ rất nhiều về điều này thì mình lại nhận ra rằng: không phải ai cũng nhận ra điều này, ở xã hội này thì đa số mọi người đều nghĩ rằng đại học là con đường duy nhất hoặc an toàn nhất để học vì họ đã chứng kiến những người thế hệ trước bỏ học và bây giờ phải lam lũ để lo cho cuộc sống nên họ nghĩ rằng đại học là con đường duy nhất để dẫn đến thành công. Nhưng mình không nghĩ như vậy, ngoài con đường học đại học thì chúng ta còn có thể tự học mà, thay vì 1 học kì trên đại học chúng ta chỉ học những kiến thức được soạn vỏn vẹn trong slide của giảng viên thì chúng ta có thể đọc quyển sách mà giảng viên ấy dựa vào để soạn ra bộ slide đó, tiết kiệm thời gian hơn rất nhiều. Nhưng điều này tớ nghĩ rất ít người có thể làm được, đầu tiên phải nói đến rào cản ngôn ngữ, trong những quyển sách chuyên ngành ấy chứa rất nhiều từ vựng chuyên ngành của nước ngoài nên chúng ta không thể hiểu một cách toàn vẹn được, phải có tư duy tốt và ngoại ngữ hoàn hảo hoặc là kiến thức nền siêu vững thì mới hiểu được, nhưng những giảng viên thì khác, họ có kiến thức nền và kiến thức ngoại ngữ tốt nên có thể hiểu và diễn giải lại nó bằng tiếng việt một cách dễ hiểu nhất có thể cho học viên, và dĩ nhiên điều này là không dễ nên để học được những kiến thức đã qua chọn lọc cũng như tiếp thu kiến thức qua ống kính của một giảng viên đầy kinh nghiệm trong lĩnh vực này thì chúng ta phải trả một cái giá gọi là học phí. Ngoài ra học phí đại học còn tính vào những mối quan hệ tiềm tàng, thứ nhất là với giảng viên vì sau này khi ra làm việc thì chúng ta có thể liên hệ với các giảng viên thân thiết của mình để nhờ giúp đỡ hoặc nhờ họ giới thiệu công việc bằng mạng lưới quan hệ của họ, thứ hai là những bạn đại học mà chúng ta gặp, trong quá trình học thì họ sẽ là một môi trường học tập lý tưởng cho chúng ta, sau khi ra trường thì họ sẽ là những người bạn cùng ngành có thể giúp đỡ lần nhau trong công việc. Ngoài ra trường đại học còn có thể giúp chúng ta phát triển những kĩ năng mềm rất cần thiết trong công việc như làm việc nhóm, giao tiếp,... Đọc đến đây thì tớ nghĩ các bạn sẽ thắc mắc về chủ đề của bài viết này là gì? là nên học đại học hay không sao lúc đầu mình nói là những người tư duy tốt có thể không học đại học nhưng lúc sau lại nói về lợi ích của việc học đại học?. Thì đây, mình đã ngẫm về mục tiêu của mình rất nhiều, mục tiêu của mọi người đa số là có một công việc ổn định, lương cao phải không. Nhưng mình thì khác, mình đã quan sát rất nhiều những người lương cao xung quanh mình, mình thấy sau một thời gian có công việc ổn định lương cao thì họ sẽ lấn sân đến những ngành khác như đầu tư kinh doanh, bất động sản, thành lập doanh nghiệp cho riêng mình, vậy, điểm chung của những người đó là gì? đầu tiên mình thấy được rằng, mức lương sẽ được trả tương ứng với năng lực của họ, năng lực này bao gồm cả tư duy và những giá trị quan, mình nghĩ rằng khi giá trị quan của họ đạt đến một mức nhất định họ sẽ thấy r��ng mục đích sống của mình.
2 notes
·
View notes