#eva mang
Explore tagged Tumblr posts
Text
Church “St. Josef der Arbeiter” (1971) in Winzendorf, Austria, by Eva & Karl Mang. Photo by Lucca Chmel.
#1970s#church#brick#concrete#brutalism#brutalist#architecture#austria#architektur#karl mang#eva mang
34 notes
·
View notes
Text
It has come to my attention that I have yet to show off some of my fur babies, so here are the cats. Their names are Wall-e (sometimes spelled Wally), Eva, Lilly, and Tigger. I'll let you guess who is who.
#yes they are all rescues#Wall-e and Eva are brother and sister and are from a shelter#Lily was also from a shelter after they posted that they were running out of space and were going to have to euthanize some cat's#don't worry no animals were killed that day since so many people adopted that day#and Tigger was a stray who was quite literally in my dads car he had some how manged to get in the engine compartment#I had to lure him out with treats#luckily he wasn't hurt (his tail was just born like that)
0 notes
Text
@draculas-husband DU FÖRSTÅR MIG (förmodar du snackar svenska iaf? HAHAHA) jag råkar alltid kalla graha för gravlax
Övriga namn som tillkommit över tid:
Alphinaud & Alisaie? Alfred & Alicia
Beatin? Bengt
Urianger? Örjan-.... örjan-gay? Venne
The issue with ""svenskifying" ffxiv character names is that i just cannot stop myself from calling emet-selch "emil-sven" for the past 3 years now
#råkade också kalla venat för eva i chatt förut men den är bara vagt relaterad LMAO#måste försvara magnai/mange dock för han är min favorittönt#har video nånstans där han dansar till fest hos mange
23 notes
·
View notes
Text
Có một điều chắc chắn rằng, nếu ko có những người phụ nữ trên trái đất này chúng ta sẽ ko tồn tại, bởi chúng ta ai cũng sinh ra từ một người mẹ.
Người ta vẫn có thể nói nếu không có đàn ông thì làm sao đàn bà sinh nở được? Nhưng đã có những câu chuyện cổ tích nói rằng người đàn bà chỉ cần ướm chân mình vào dấu chân lạ về mang thai và vẫn sinh hạ được con ?. Thế mới biết có thể thiếu Adam nhưng ko thể thiếu Eva.
"Không có mặt trời thì hoa không nở.
Không có tình yêu thì không hạnh phúc.
Không có phụ nữ thì không có tình yêu.
Không có người mẹ thì cả nhà thơ và người anh hùng đều không có…
Mọi cái làm cho thế giới này tự hào đều do người mẹ làm ra cả”. - Maxim Gorky đã nói
Có câu nói: "Phụ nữ là một nửa thế giới", câu này sai bét, họ là cả Thế giới này.
Chúc cho toàn thể những chị em phụ nữ trong cuộc đời mà N quen biết, dù xa hay gần luôn thành công, trẻ đẹp và viên mãn 🌷
7 notes
·
View notes
Text
HINAGPIS NG ISANG TAONG NASAKTAN!
Hikbi, takot at taranta ang aking nadama------ ano kaya itong, aking ginawa!!! Andaming mata ang naka-amba, sa isang katulad kong nagkasala.
Dali dali akong umakyat sa aking kwarto. Pagkasara ng pinto’y unti- unting sumalampak ang aking basang basang katawan sa aking higaan. Gusto kong sumgiaw, subalit ayaw lumabas ng aking tinig na gustong-gusto isabog ang aking dibdib.
Unti- unti akong nawawalan nang lakas. Nanlalamot ang aking buong katawan, tama ba, ang aking desisyon?
“Hayop ka!”, ika ng kanyang sarili, pinilit niyang sinisigaw ng basag niyang boses. Paulit- ulit.
Sikat na ang araw nang magising ang kanyang ina, dahil sa pagkakagulo sa kanilang tahanan.
“May---- patay na bata sa ating kubeta”, naririnig niya ang sigawan ng kanyang mga anak.
“Ano ang nangyayari? Bakit kayo nagkakagulo?”, nagugulohang tanong ng kanyang ina.
“May tinapon na bata sa ating kubeta, inay”, ika ng kanyang lalaking anak.
Nagkumpulan na ang kanyang pamilya sa kanilang kubeta. Lahat ng kanyang mga pinsan at mga tito at tita ay nakikiusyoso at nagbubulungan na parang mga bubuyog sa lansangan. May mga nagtatawag na ng kapitbahay, at kabarangay. Sabi ni Carlo, siya daw ang nakakita ng nakakaawang bata. Ngunit sa kakapalan na ng tao sa kanilang tahanan at ito ay napako ang kanyang paningin sa isang papel na nasa tabi ni carlo.
Tinakbo agad ni carlo ang isang papel. Ngunit bago pa siya makarating ay hinawi agad siya ng isang Magandang babae, ang bisig ni carlo.
“Rosy, respetuhin naman natin ang bata, baka makonsensya pa ang ina nito at umamin pa sainyo”, salubong ni Remi sa kanya, isa sa kanyang kapatid.
“Ano ba kasing nangyari”, tanong na nagugulohan at nagtataka parin si aling Rosy.
“Kanina kasi, maliligo na sana ako, kaso Nakita ko nalang sa gilid ng inidoro ang isang batang patay na” akala ko ay, hindi ito bata. Ngunit noong tinangka ko nang hawakan at kunin ay, Nakita ko na bata pala talaga ito. Hindi ko alam kong pinalaglag o sadyang nalaglag.
Anim silang magkakapatid dalawang lalaki at apat na babae. Carlo, Geny, Carmin, Eva, Ivy, Gideon. Panganay si Carlo, pangalawa naman si Eva, pangtalo naman si Carmin, pangapat si Ivy, panglima si Gideon at bunso naman si Geny. Anak sila ni Aling Rosy at Mang Boni, nakatira sila sa isang bayan sa malayong probinsya. Masaya at tahimik ang kanilang bahay, ngunit isang araw ay ganito na ang nangyari sa kanila.
Hindi mawari ni Ating Rosy kung ano ang kanyang mararamdaman, sobra siyang pinagpapawisan. Dumadagondong ang kanyang kaba na tila’y di’ na uubra ang salitang kalma.
“Diyos ko, huwag naman po sanang isa sa mga anak ko!”, ang kanyang binubulong sa kanyang sarili habang naglalakad papuntang sala.
“Sana’y mali ang kutob ko, Diyos ko!”
Naalala niya ang sinabi ng kanyang anak, noong isang araw. Narinig niya ang pagtatalo ng nobyo at kanyang anak sa sala. Na tila’y may malalang problema na kailangan kung malaman agad. Ngunit naisalawang bahala ko ito, inisip ko kasing Malaki na sila. Kaya na nila ang kanilang sarili, kaya hindi nako gumawa ng aksyon.
Agad niyang, pinasok ang kwarto ng kanyang anak.
“Geny!”, pagalit nitong pasigaw. Sabay tapik sa mainit na katawan ng kanyang anak.
“Anong nangyayari? Bakit ganyan ka kainit?
Hindi, umiimik si Geny. Ngunit rinig mo ang pintig ng kanyang pusong mabilis ang pagtibok. At unti- unti’y pinakakawalan ang isang hikbi. Mahina, malakas. Lumalakas ng lumalakas.
“Nay!”, basag ang kanyang tinig nito.
Sa Nakita at narinig ni Aling Rosy sa kanyang anak ay, gusto na niyang gumuho. Mukang tama ang kanyang hinala sa kanyang anak, nawawalan na ng lakas ang mga tuhod ni Aling Rosy. Marahil nga’y sumuko ang kanyang anak sa pagpasan ng isang problemang mabigat niyang dinadala.
“Nay, patawarin muko. hindi ko alam ang gagawin ko! Mabigat na kasi Nay!!!!!!!
“Nay!”, pasigaw na sabi ni Geny sa kanyang ina.
Hindi umiimik si Aling Rosy, hindi alam ang kanyang sasabihin sa kanyang anak.
“Ginawa mo iyon?”, ika ng kanyang ina.
Hindi alam ni Geny ang sasabihin, kaya umiyak nalang siya.
Magbaliktanaw---- noong narinig ni Aling Rosy ang magnobyo na, nagsusumbatan sa kanilang sala. Nagtanong siya sa dalawa.
“Anong pinagaawayan niyong dalawa?”, ika ni Aling Rosy.
Hindi makaamin si Geny at ang kanyang nobyo, badyang natatakot umano ang dalawa na malaman ng magulang ni Geny na, buntis si Geny at tatlong buwan na ito.
“Ano nga?”, saad ulit ng kanyang ina.
“Inay, huwag po kayong magagalit. Sapagkat kami po ay nagkamali.
“Ano?”, ika ng kanyang ina.
“Tita-----nabuntis ko po si Geny”, ika ng kanyang nobyo.
Napailing nalang ang ina ni Geny, hindi alam ang sasabihin. Ilang minute nalamang ay nakaimik si Aling Rosy at saad niya.
“Hindi pwede, ipalaglag niyo ang bata. Masyado pa kayong bata para magkapamilya. Kaya kung maari, hindi dapat mabuhay ang bata. Tandan mo Geny, isang kain, isang tuka lang tayo. Kaya hindi ka pwede mabuntis!”, saad ng kanyang ina na nanginginig sa sobrang galit sa kanyang bunsong anak.
Iyak ng iyak ang dalawang magkasintahan, dahil gusto nang dalawa na buhayin ang kanilang sanggol.
Knock, knock, knock……
“Nay! papasok nako” Saan na yung baon ko?’, saad ng pangalawa niyang anak.
Nagising si Aling Rosy na tila’y basang basa sa pawis. Napanaginipan niya ang kanyang bunsong anak na si Geny.
“Anak, kelan muko papatahimikin?”, ika ni Aling Rosy.
“Sanay, patawarin muko sa aking nagawa, nagawa ko lang iyon dahil sa galit”, saad ulit niya.
Habang papasok si Geny sa kanyang kwarto, ay agad ding pumasok si Aling Rosy at habang nakahiga ang kanyang anak sa kanyang higaan, agad nitong kinuha ang kutsilyo at sinaksak umano ang kanyang anak.
Lungkot at hikbi ang bumalot sa gabing iyon, nadala si aling Rosy sa kanyang galit kaya niya nagawa iyon.
“Bakit ang anak ko pa, ang naging kabit ng aking asawa”, saad niyang pasigaw
Paulit- ulit niyang sinasabi na….
“Bakit ang anak kopa?”
“Hayop ka! Boni”,” bakit ang anak pa natin”, saad niya.
Noong nagsisigawan sila sa sala ng kanyang nobyo, narinig ni Aling Rosy na ang kanyang anak at ang kanyang ama ay may relasyon at hindi ang nobyo niya ang nakabuntis sa kanya. Ngunit gustong akinin ng kanyang nobyo ang dinadala niyang sanggol para hindi siya mapalayas sa kanilang bahay. Sa sobrang pagmamahal ng nobyo ni Geny sa kaniya ay handa siyang magtrabaho kahit hindi niya ito anak. Pinatay si Geny ng kanyang ina, dala ng matinding galit, sinabi niya sa kaniyang anak na ipalaglag ang bata. Kaya sinunod ni Geny ang sinabi ng kaniyang ina, para hindi siya mapalayas sa tahanan nila. Ngunit sa kasamaang palad ay pati siya ay pinatay.
2 notes
·
View notes
Text
Melbourne, Phillip Island, Wilsons Prom og Melbourne igen
Efter turen på GOR tog Brita, Chiara og jeg nu til Melbourne. Australiens svar på en europæisk hovedstad. Jeg havde glædet mig meget til at opleve byen, da hverken Brisbane eller Sydney som by havde sagt mig helt vildt meget. Områderne omkring de to byen er virkelig fede, men selve byerne og bylivet var ikke helt min smag. Heldigvis viste Melbourne sig at være mere mig!
Byen er propfyldt med graffiti og kunst i de små gyder omrking de store gader. Det er så fedt at gå rundt i bylivet og opdage de mange farver og former. Derudover er Melbourne og selvdøbt kaffehovedstad, og har måske den bedste kaffe i hele verden. Dette skulle da komme an på en prøve, og jeg blev virkelig godt overrasket. Kaffen smager helt fantastisk. Jeg tager hatten af.
Her i byen fik vi spist en masse forskelligt mad også, og det har alt sammen smagt helt vildt godt. Vi fik også danset lidt og drukket billige øl på Workers Club som havde et mandags tilbud, hvor man kunne få en fadøl til 4 dollar. Det er altså meget billigere end de vanlige 10-18 dollar vi må give for fadøl her Down Under. Rigtig dejlig tip fra Eva :)))
Brita skulle desværre rejse hjem om morgenen d 20. december, så efter tre dagen i Australiens største by (den har lige overgået Sydney), måtte Chiara og jeg tage afsked med hende. Det var en hård morgen, da Brita jo var hende jeg delte værelse med i Brisbane, og derfor har været en stor del af mit udvekslingsophold. Jeg var meget glad for, at jeg fik lov til at dele oplevelsen af GOR og Melbourne med hende <3
Chiara og jeg tjekkede også ud af vores hostel i Melbourne d 20. december og kørte ud af byen. Vi ville nemlig gerne bruge noget mere tid i den flotte natur, der også omringer Melbourne. Og heldigvis havde vi vejret med os denne gang!
Vi fik kørt til Phillip Island der ligger ca 2 timer øst fra Melbourne. Det var egentlig en meget spontan beslutning at tage dertil, da vi bare så et vejskilt med Phillip Island på, hvorefter Chiara sagde hun vidst nok havde læst om den ø et sted. Det viste sig så, at Chiara havde læst at man kunne se pingviner på denne ø. Vi kørte dertil uden de store forventinger, og med håbet om måske at spotte en pingvin eller to. Jeg kan bare love jer for, at vi fik en på opleveren. Dette er måske en af de mest fantastiske (små)øer jeg nogensinde har besøgt. Vi fik både set helt vildt flot natur og så mange forskellige dyr! Der var grå gæs med gulgrønne næb, sorte pletter på ryggen, røde ben og sorte fødder. Der var mørkebrune wallabies med hvide striber i hovedet og en hvidplettet hale. Også var der de blå pingviner. De mindste pingviner i hele verdenen. Og ej hvor var de bare søde! Det var de samme pingviner som jeg så på Tasmanien, men denne gang fik jeg set dem i dagslys og meget tættere på. Det var så fedt! Chiara og jeg var begge helt oppe og køre over øen. Fordi den gjorde så stort indtryk på mig, fik jeg også lige lavet en lille video af den, som jeg lagde på instagram.
Efter to dage på Phillip Island kørte vi videre øst på til Wilsons Promontory eller bare Wilsons Prom. Dette var også en virkelig flot nationalpark med bjerge lige ud til kysten. Her fik vi gået en masse ture, og fik set en helt masse wallabies. De var virkelig overalt. Vi sov på en campingplads lige udenfor nationalparken, da den inde i parken var fuldt booket, hvilket viste sig at være en "blessing in disguise". På denne campingplads fik vi nemlig anbefalet at se solnedgangen nede ved stranden. Da vi sad og så på solnedgang kunne jeg pludselig se nogle underlige finne lignende ting ploppe op og ned i vandet. Altid i par. Jeg måtte ud og se, hvad det var, da jeg havde en ide om, at det måske kunne være rokker. Og det viste sig sørme at være rigtigt! I det lave vand lige op af kysten svømmede der så mange rokker. Og de var så tæt på kysten at man kunne gå ud og se dem. Der stod Chiara og jeg altså, og så på solnedgangen over vandet 1 meter fra en kæmpe rokke, der svømmede lige så stille rundt. Vi var så tæt på, at vi kunne se dens øjne og dens mønster på ryggen. Det var helt vildt magisk. Og for det ikke er løgn, svømmede der selvfølgelig også lige to pelikaner rundt i baggrunden af denne helt utrolige "scene". Det var nok den smukkeste solnedgang jeg har set i mit liv.
D 23. december kørte vi tilbage til Wilsons prom og gik lidt flere ture. Derefter kørte vi igen mod Melbourne, da Chiaras lillesøster landede i Melbourne lufthavn d 24. kl 10. Vi fandt en resteplads at sove på, og kørte afsted om morgenen d 24. for at hente Chiaras lillesøster.
Efter nogle store kram og lidt tåre, kørte vi med Chiaras lillesøster tilbage til det hostel, vi også boede på sidste gang vi var i Melbourne. Her læssede vi alle vores ting af, også fik vi gået lidt rundt i byen. Da det var ved at blive aften, tog vi lidt fint tøj på, for at gp ud og spise en lækker "jule"middag. Vi fik mexicansk mad til juleaften, og det var vildt godt! Efter aftensmad tog vi tilbage på vores hostel, hvor Chiaras søster gik i seng, efter en laaang rejsedag. Chiara og jeg tog ned til hostellets bar, hvor vi fik lidt øl og sang karaoke. Virkelig sjovt! Her fik vi en gratis entree til en klub, der holdte juleaften fest, hvor vi tog hen med en franskmand vi havde mødt i baren. Vi var på klubben i lang tid og festede og dansede og hyggede os rigtig meget. Det var en lidt vild juleaften, og også lidt underlig, men det var sku også virkelig sjovt. Jeg hyggede mig virkelig meget med Chiara og vi grinte og dansede helt vildt meget.
Dagen efter ville Chiara rigtig gerne vise sin søster den fedeste ø i verden aka Phillip Island, så vi kørte dertil for en dagstur. Denne tur var ikke helt lige så fed som vores, da det regnede hele dagen, og altså ikke var så sjovt at være ude og gå tur. Vi fik dog set de seje dyr, og fik endda også set et par pingviner.
D 26. december gik vi rundt i Melbourne og fik set lidt mere af byen. Vi tog også sporvognen til St Kilda havn, hvor vi så indgangen til Luna Park, der er omringet af det mest skræmmende hovede. Men fedt at se. Derefter tog vi hjem igen, hvor jeg brugte resten af dagen på hostel, på at slappe af og se lidt netflix. Jeg er meget bombet på oplevelser lige nu, og har brug for lidt ro i min hjerne, inden jeg skal bruge en måned med oplevelser i New Zealand. Om aftenen spiste vi allesammen aftensmad sammen på vores hostel.
Her d 27. om morgenen tog Chiara og Leo afsted fra Melbourne, da de nu begynder deres roadtrip tilbage til Brisbane. Dette var altså mit farvel til Chiara. Endnu en virkelig hård farvel, da Chiara også har betydet virkelig meget for min udvekslings. Heldigvis bor hun i Østrig, så jeg skal da nok få set hende igen om ikke alt for længe <33
De næste tre dage, fra d 27. til d 29., er jeg i Melbourne alene. Disse dage vil jeg bruge på at slappe af og pakke alle mine ting ordentligt sammen, inden jeg flyver til New Zealand for at mødes med Mikkel. Det glæder jeg mig bare så meget til!!
God jul og godt nytår til alle derhjemme og alle rundt omkring <333
2 notes
·
View notes
Text
8 février
j’ai commencé à lire eva baltasar, je m’étais commandé ses deux livres pour noël et ils surpassent toutes mes espérances. eva baltasar écrit tout ce que j’aimerais écrire, comme j’aimerais l’écrire. je sais pas à quel point c’est autobiographique mais on s’en fout, la sensibilité et l’honnêteté de l’autobio y sont. la mort omniprésente et l’humour désopilant qui l’accompagne parfois, les métaphores avec la nature (ses livres s’appellent permafrost et boulder), la métaphore du rocher, du rocher! eva! c’était la mienne!! et puis sa façon de parler de sa dévotion pour les femmes et les tonnes de sexe. j’ai l’impression qu’elle parle de moi dans une autre vie, une vie où j’aurais des tonnes de sexe et d’autres traumas. sa façon de parler des femmes dont elle tombe amoureuse me rend folle. j’ai l’impression de m’y reconnaître. j’adore parler des femmes dont je tombe amoureuse, même de loin, à distance et à sens unique. j’ose même pas imaginer ce que ce serait si j’osais m’en approcher. si je m’en donnais le droit. si je les voyais pas comme des êtres inatteignables tels un sommet de montagne ou la californie. à commencer par j. l’inatteignable originelle, la non intéressée ultime qui a posé le premier jalon de ma longue liste d’amours malheureuses.
9 février
toujours pas allée à sète j’ai la flemme de faire des choses toute seule. je marche jusqu’au cap d’agde en passant par la plage, pas plus loin, parce que ça requiert aucune organisation ni d’horaires. peut être que le temps arrête vraiment d’exister sur la plage. j’ai accompagné maman et c. à béziers à la place. pendant qu’elles étaient chez castorama dans la zone industrielle j’ai retrouvé sur mon téléphone l’extrait d’un livre sur les artistes et l’argent avec le témoignage d’une poétesse qui voulait pas travailler. jusqu’à maintenant elle vivait d’une bourse régionale de 1500 euros et maintenant elle espère pouvoir les gagner avec ses lectures, ateliers d’écriture, etc. elle disait qu’elle avait pas besoin de grand chose et y avait des photos de ses tickets de caisse du magasin bio où elle achète que des légumes et des fruits et elle mange rien d’autre. elle a gagné un prix, elle a publié des livres et elle espère donner des cours d’écriture créative, peut être à l’université. j’ai envie de lire tout le livre pour avoir d’autres exemples. c’est tellement mystérieux comme sujet, comment les artistes arrivent à vivre.
c’était un peu nul béziers, j’ai vu la mairie où j’ai été enregistrée à ma naissance, le palais de justice tout en haut à côté de l’église st. nazaire où mon père est allé demander l’autorité parentale parce qu’ils étaient pas mariés, et j’ai peut être vu la maternité où je suis née mais maman était plus sûre si c’était ça. dans la voiture elles parlaient de leurs souvenirs de 1978 en disant ça fait 48 ans et depuis le siège arrière j’ai dit non 1978 ça fait 44 ans parce que c’est l’année où est née ma sainte trinité de lesbiennes multidisciplinaires: rebeka warrior, céline sciamma et eva baltasar, la petite nouvelle, et je sais exactement l’âge qu’elles ont. j’ai fini boulder ce matin, je l’ai serré contre mon coeur, précieux précieux trésor, même s’il y est beaucoup question de bébé et de maternité ou le sujet le moins intéressant du monde.
j’ai déménagé sur la plage, y avait les assainisseurs de canalisations chez nous dont un qui reniflait sans arrêt tout en chantonnant baila baila conmiga et c’était au dessus de mes forces. ce matin j’ai marché jusqu’au cap de nouveau, je me suis promenée dans l’avant-port j’ai traversé un pont vers l’île des cauchemars j’ai traversé un autre pont un petit parc et une petite colline d'herbe constellée de fleurs blanches au bord de l’eau derrière aqualand et je me sentais vide, mais j’étais pas sûre si c’était vraiment du vide. je me suis demandé si j’avais besoin d’intensité dans ma vie pour me sentir remplie.
les livres d’eva baltasar m’ont donné une envie urgente de partir loin et de faire un truc radical. dans permafrost c’est moyennement radical, elle quitte barcelone pour aller s’installer à bruxelles parce qu’elle a besoin de changer d’air et elle donne des cours particuliers d’espagnol à une directrice de chez c&a dont elle tombe amoureuse et qui lui demande de l’épouser. dans boulder elle est cuisinière et elle vit sur des cargos et des bateaux de pêche à voyager de port en port. sur la côte chilienne elle rencontre une islandaise qui mange un gâteau au citron dans un café et elle part vivre avec elle à reykjavik. bon après ça se gâte et elle repart travailler sur un bateau de croisière qui va au groenland. elle dit que pour rien au monde elle aimerait être à la place des passagers de la croisière, des touristes qui la dégoûtent parce qu’elle a l’impression qu’ils font que consommer la vie. je crois que je la comprends. je crois aussi que j’ai besoin de partir loin et de faire un truc radical pour me sortir de mon sommeil de zombie, de la routine du confort et du luxembourg, de ma codépendance avec maman, etc.
en marchant sur la plage aussi je pensais à cybille et à un moment je savais tellement plus quoi faire de mon désir que je me suis tournée vers la mer pour l’éponger, enfin pour le noyer plutôt, pour le calmer en le confrontant à quelque chose d’encore plus grand, d’encore plus fort, d’encore moins maîtrisable.
5 notes
·
View notes
Text
word ON THE STREET that Hobi has a version of dino Mang
IM TELLING YOU RIGHT NOW IF THIS IS TRUE, ME AND MANG FINNA BE TIGHTER THAN EVA
WHEN WE LOCKED IN, AINT NO SWITCHIN UP😌
yall finna be sick of me😭
Me and Mang:
My followers/moots:
2 notes
·
View notes
Text
🌺 VỀ SỰ THẤT BẠI TRONG CÔNG VIỆC
Để tồn tại trong guồng quay đầy áp lực của xã hội hiện đại, chúng ta buộc phải trở nên rất giỏi trong việc tự phê bình. Chúng ta phải đảm bảo rằng không kẻ thù nào có thể nói với ta điều gì mà chính bản thân ta chưa từng nghiền ngẫm hay thấu triệt: ta phải trở thành bậc thầy của sự tự ghét bỏ chính mình. Ta phải đối diện với sự tầm thường của bản thân một cách không chút cảm xúc hay thiên vị; ta phải để sự hoài nghi lấn át mọi sự dễ dãi và tự mãn.
Tuy nhiên, khi trở nên quá thành thạo trong những cuộc đối thoại nội tâm này, chiến thắng của ta có nguy cơ bị đảo ngược. Trước những thất bại trong công việc, ta có thể tự khinh ghét chính mình đến mức khó lòng ra khỏi giường mỗi sáng. Lâu dần, ta thậm chí có thể nghĩ rằng cách tốt nhất là kết thúc tất cả.
Để giảm bớt nguy cơ này, đôi lúc ta cần dũng cảm khám phá một trạng thái cảm xúc mà những người đầy tham vọng thường sợ hãi: lòng trắc ẩn đối với chính mình. Sự tử tế dành cho bản thân đôi khi có vẻ như là một lời mời gọi sự buông thả, dẫn đến thất bại. Nhưng vì cái giá của việc gục ngã là quá lớn, ta cần thừa nhận giá trị của những khoảnh khắc chăm sóc bản thân một cách có chủ đích.
Trong một khoảng thời gian nhất định, cho đến khi mạnh mẽ hơn, ta nên đủ can đảm để nhìn nhận bản thân bằng một lăng kính nhân từ hơn. Có thể ta đã thất bại, nhưng điều đó không có nghĩa ta đã đánh mất hoàn toàn quyền được đồng cảm hay yêu thương. Ta thất bại không chỉ vì ta kém cỏi, mà còn vì:
🌺 1. Nhiệm vụ quá khó khăn
Chúng ta đã say mê thành công đến mức không nhận ra mức độ khó khăn mà ta tự đặt ra cho chính mình. Thực tế, không có gì là “bình thường” trong những điều ta đã cố gắng đạt được.
🌺 2. Ta là những con người đầy khiếm khuyết
Không mang ý nghĩa tiêu cực, nhưng thực tế là ai cũng vậy – ta đều có những lúc thiếu lý trí, nhìn nhận mọi việc qua lăng kính méo mó của tuổi thơ nhiều tổn thương, thường không hiểu rõ chính mình hay người khác, và dễ mất đi sự kiên nhẫn, cân bằng mong manh mà ta cố gắng gìn giữ.
Khái niệm tội tổ tông trong Thiên Chúa giáo nhấn mạnh rằng mọi điều thuộc về con người đều mang tính không hoàn hảo, không thể tránh khỏi. Sai lầm đầu tiên của Adam và Eva đã để lại bóng đen vĩnh viễn lên toàn bộ lịch sử nhân loại. Ngay cả khi không tin vào ý niệm này, ta vẫn có thể rút ra một sự an ủi: cuộc đời ta không đi chệch hướng chỉ vì một vài sai lầm nhỏ nhặt, mà bởi một khuyết điểm lớn lao hơn, một “vết nhơ” cố hữu của nhân loại – điều không thể sửa chữa.
🌺 3. Thất bại luôn là kết cục có khả năng xảy ra cao hơn
Chúng ta nghe quá nhiều về những câu chuyện thành công, đến mức mặc định rằng chúng là chuẩn mực, mà quên rằng thực tế, chúng chỉ là những trường hợp hiếm hoi, những sự bất thường đầy may mắn.
Điều ta cần – nhưng hiếm khi có được – là một góc nhìn thống kê đáng tin cậy hơn về cuộc sống của đại đa số mọi người. Nếu nhìn thấy bức tranh toàn diện hơn, ta sẽ nhận ra mô típ quen thuộc: những con người mắc sai lầm, chọn nhầm lối, rời xa cơ hội tốt nhất, nhiệt tình theo đuổi những điều sai lầm, bị hầu hết mọi người phớt lờ, bị một số ít ghét bỏ, không tìm thấy tình yêu đích thực, mang đầy hối tiếc về gia đình, và qua đời với nỗi cay đắng cùng đau đớn.
Cảnh ngộ chung của con người vốn dĩ là một bi kịch, vậy mà ta vẫn cứ khăng khăng xấu hổ, coi đó là một thất bại cá nhân thay vì chấp nhận đây là sự thật phổ quát về kiếp nhân sinh: rằng ta đều thất bại.
Suốt bao lâu, xã hội đã tàn nhẫn và ảo tưởng khi cứ khẳng định điều ngược lại: rằng ta ai cũng có thể và sẽ chiến thắng. Người ta ca ngợi sự kiên cường, tinh thần không bỏ cuộc, và việc cố gắng thêm một lần nữa. Nhưng không phải thời đại hay nền văn hóa nào cũng nhẫn tâm như thế.
🌺 4. Vì ta ghen tị với sai người
Ta thường ghen tị với những người tưởng chừng rất giống mình, chỉ bởi ta mong mỏi mãnh liệt được như họ. Sự bình đẳng bề ngoài ấy khơi lên trong ta những nỗi đau đớn cạnh tranh. Nhưng nếu nhìn kỹ, ta sẽ thấy họ có những tố chất mà ta không có: có thể họ sở hữu trí óc phi thường, khả năng làm việc không ngơi nghỉ 18 giờ mỗi ngày, hoặc sự lạnh lùng quyết đoán mà ta không bao giờ có, cũng không muốn có.
Câu hỏi ám ảnh ta bấy lâu: “Tại sao họ, mà không phải mình?” – không nên chỉ dẫn đến sự dằn vặt bản thân hay lo lắng cạnh tranh, mà còn có thể mở ra một cảm giác lạ lẫm hơn: sự ngưỡng mộ.
Khi nhìn nhận một cách vô tư, ta sẽ thấy có những thành tựu thực sự vượt xa khả năng của mình. Thay vì là những đối thủ thất vọng, ta nên học cách trở thành khán giả tôn trọng những con người phi thường hiếm hoi ấy.
🌺 5. Vì ta đã tự đánh giá bản thân qua những gì ta làm, chứ không phải qua con người thật của mình
Những bài học từ giáo dục và công việc thường dạy ta ngược lại, nhưng cuối cùng, giá trị của ta không chỉ gói gọn trong những thành tựu. Địa vị và thành công vật chất chỉ là một phần của con người ta – nhưng còn nhiều khía cạnh khác nữa. Những người yêu thương ta khi còn nhỏ đã hiểu điều này, và trong những khoảnh khắc đẹp nhất, họ giúp ta cảm nhận được điều đó.
Ta cần học cách yêu thương bản thân theo cách của một người cha, người mẹ; lắng nghe và nâng niu những tiếng nói nội tâm mà những người đã từng chăm sóc, nuôi dưỡng ta không đòi hỏi điều kiện gì. Sự an ủi đích thực không nằm ở việc khẳng định rằng mọi kế hoạch của ta sẽ thành công, mà là lời nhắc nhở rằng giá trị con người ta không bị đánh giá qua sự thành bại của những kế hoạch đó.
🌺 6. Vì ta chưa bao giờ có cơ hội để thật sự biết mình muốn trở thành ai
Chúng ta bị thúc ép, bị cuốn vào ý tưởng lãng mạn rằng ta sẽ tìm ra một “thiên hướng” tự nhiên, một con đường hoàn hảo dành riêng cho mình – nơi công việc lý tưởng sẽ đến và mang lại hạnh phúc trọn vẹn. Nhưng vấn đề là, ta chẳng bao giờ có thời gian và cơ hội để tìm thấy điều đó.
Đáng ra ta cần dành vài tuần xa rời mọi thứ, tách mình khỏi sự kỳ vọng và áp lực của người khác, để ngồi l��i một mình, suy nghĩ trong tĩnh lặng. Việc tìm ra con đường của mình không khó vì ta kém cỏi hay thiếu ý chí, mà vì những quyết định ấy phải dựa trên những mảnh ghép rời rạc và chưa hoàn chỉnh.
Những dấu hiệu về bản thân ta nằm rải rác trong các trải nghiệm: những phút giây chán nản, những khoảnh khắc hứng thú, những việc ta làm tốt, những điều từng khiến ta tò mò nhưng lại bị bỏ quên. Tất cả cần được thu thập, giải mã và ghép nối lại. Để trả lời chính xác, ta cần xây dựng một mức độ hiểu biết sâu sắc về bản thân mà thực tế ta hiếm khi đạt được.
Trong một xã hội lý tưởng, sẽ có những tiểu thuyết mô tả hành trình của những con người đi tìm con đường sự nghiệp, nơi nhân vật chính trải qua một hành trình gian nan để rồi nhận ra rằng họ phù hợp với việc tổ chức sự kiện, làm công chức nhà nước, hay trở thành bác sĩ nhãn khoa. Nhưng thay vào đó, những quyết định quan trọng về sự nghiệp thường xảy ra trong những điều kiện bất lợi, khi ta buộc phải đưa ra lựa chọn cho một phiên bản của chính mình mà ta không thể thực sự hiểu hết – bản thân ta trong một tương lai không thể hình dung.
🌺 7. Vì ta quá mệt mỏi
Những lúc hoảng loạn và tuyệt vọng, ta thường nghĩ rằng chúng xuất phát từ những lý do rõ ràng và hợp lý. Nhưng đôi khi, nguyên nhân lại giản dị và dễ giải quyết hơn ta tưởng: ta kiệt sức.
Một bậc phụ huynh thấu hiểu khi nhìn thấy đứa trẻ đang cáu giận hay đau khổ sẽ không cố lý luận hay giải thích. Họ chỉ đơn giản dẫn đứa trẻ vào giường và cầu mong một đêm dài yên bình. Ta cũng cần đối xử với bản thân theo cách ấy, trở thành người bảo vệ dịu dàng cho đứa trẻ bên trong ta – đang bị tổn thương, giận dữ và kiệt quệ.
Lòng trắc ẩn với chính mình không có nghĩa là ta vô tội. Nó có nghĩa là cố gắng hiểu một cách toàn diện lý do vì sao ta thất bại. Dù có thể ta đã ngốc nghếch, đã sai lầm, nhưng ta vẫn xứng đáng được tồn tại, được lắng nghe và được tha thứ bằng tất cả sự cảm thông.
Nguồn: ON PROFESSIONAL FAILURE – The School Of Life
0 notes
Text
Bạn đã bao giờ tự hỏi tại sao lại có những quy định nghiêm ngặt về các vật dụng mang lên máy bay? Liệu một chiếc bật lửa nhỏ bé có thể gây ra những rủi ro gì trong suốt hành trình bay?
0 notes
Text
Erlöserkirche (1983) in Vienna, Austria, by Karl & Eva Mang
116 notes
·
View notes
Text
Với sự phát triển nhanh chóng của ngành hàng không. Việc du lịch bằng máy bay ngày càng trở nên phổ biến. Đặc biệt là du lịch cả gia đình, vậy trẻ em đi máy bay EVA Air cần mang theo nhưng loại giấy tờ gì?. Đại lý EVA Air sẽ chia sẻ đến bạn qua bài viết sau:
0 notes
Text
Thông tin về các hạng ghế EVA Air đang khai thác thác
Hạng EVA Air được phân loại như thế nào? Đây là câu hỏi được nhiều bạn thắc mắc khi đặt vé máy bay của EVA Air. Biết được các thông tin về hạng bạn sẽ có thêm thông tin hữu ích khi mua vé máy bay của hãng hàng không. Bạn đang thắc mắc nên trong bài viết này aivivu Sẽ cung cấp các thông tin về hạng của hãng. Với nhiều hạng ghế khác chắc chắn EVA Air sẽ mang đến cho bạn những trải nghiệm thú…
View On WordPress
0 notes
Text
Tự tin sải bước với những mẫu dép nam hot trend 2024
Top các loại dép nam phổ biến hottrend nhất 2024 được Coolstyle tổng hợp dưới bài viết:
Các kiểu dép nam đa dạng này không chỉ đáp ứng nhu cầu thẩm mỹ mà còn tối ưu sự tiện lợi và thoải mái, giúp người dùng dễ dàng kết hợp với nhiều phong cách trang phục khác nhau. Các xu hướng năm nay mang đến sự kết hợp hài hòa giữa thời trang và tính tiện dụng, với thiết kế chú trọng vào sự thoải mái, độ bền, và khả năng phối hợp linh hoạt với nhiều trang phục. Những mẫu dép nổi bật cho năm 2024 đáp ứng tốt cả phong cách năng động, trẻ trung lẫn sang trọng, lịch lãm.
Dép nam Jordan:
Dép thể thao Jordan có thiết kế mạnh mẽ, với độ bám và độ êm cao, phù hợp cho các hoạt động năng động. Đối với người thích thể thao, hãy tìm mẫu dép có đế mềm nhưng đủ cứng để bảo vệ bàn chân tốt nhất
Dép làm hoàn toàn từ nhựa lite, với thiết kế những lỗ thoáng khí trên bề mặt giúp đôi chân luôn thoáng mát, không tạo mùi hôi ở chân.
Dép cao su mềm dẻo, êm chân và lại cực bền
Với đôi dép cả nhà đi mưa lội nước thoải mái mà không lo hỏng dép nhé.
Đặc biệt với dòng dép này càng đi sẽ càng mềm và êm chân.
Dép nam New Balenciaga:
Dép New Balenciaga mang phong cách thể thao. Nên chọn những mẫu thiết kế năng động, màu sắc trung tính để dễ phối đồ và chất liệu đế chống trượt để đảm bảo an toàn khi di chuyển.
Đế: EVA cao cấp, bảo vệ môi trường, êm ái và đàn hồi tốt.
Không biến dạng: Độ bền cao, chống nắng và nước, sử dụng suốt năm.
Quai: Simili bền, Chống nước, chịu thời tiết tốt, lót mút êm ái.
Keo: Keo dán chắc chắn, kết dính tốt.
Cảm giác mang: Dép nhẹ, ôm chân, đế mềm mại và chống trượt.
Dép nam da bò:
Sản phẩm: dép nam da bò
Dép da là lựa chọn hàng đầu cho phong cách sang trọng. Chọn dép từ da thật để có độ bền cao và vẻ ngoài thanh lịch, kèm đế chắc chắn, thoải mái khi phải đứng hoặc đi lại lâu.
Chất liệu da bò đế khâu đi nước thoải mái không sợ bung.
Dép nam thể thao của Nike:
Phù hợp cho các hoạt động ngoài trời, mẫu dép này cần đế cao su bám tốt, chống trơn trượt và có khả năng thoát nước. Nên ưu tiên những thiết kế có độ dày đế vừa phải và ôm chân để hỗ trợ tốt nhất có thể.
Chất liệu: Dép Nike Nk camo rằn ri quai ngang nam quai được làm từ chất liệu da tổng hợp (Synthetic leather) có đệm lớp lót vải không dệt mềm mại. Đế foam kết hợp lót được làm từ 1 loại polymer có tên EVA (Ethylene Vinyl Acetate Copolymer) không gây hại cho da, nhẹ, chịu ma sát tốt.
Cách thức chọn size dép nam Coolstyle:
Bảng size dép nam thường được thiết kế để phù hợp với các kích thước chân khác nhau và có thể thay đổi theo từng thương hiệu. Dưới đây là một bảng size tham khảo phổ biến:
Cách sử dụng bảng size:
Đo chiều dài bàn chân: Sử dụng một thước đo và đo chiều dài chân như đã hướng dẫn ở trên.
Chọn size theo kích thước bàn chân: So sánh chiều dài bàn chân với bảng size để tìm size tương ứng.
Lưu ý:
Kích thước có thể thay đổi tùy theo từng thương hiệu, vì vậy luôn kiểm tra bảng size cụ thể của hãng dép mà bạn mua.
Nếu chân bạn nằm giữa hai size, hãy chọn size lớn hơn để đảm bảo sự thoải mái, đặc biệt khi mua dép mùa hè hoặc dép có quai.
COOLSTYLE “CHỌN PHONG CÁCH CHẠM CẢM XÚC”
* Đổi trả hàng trong vòng 30 ngày.
Fanpage: https://www.facebook.com/coolstyle24
Trang mạng: https://www.thoitrangcoolstyle.com
0 notes
Text
Có Giày Chưa - Khẳng Định Phong Cách Qua Từng Bước Đi
Giày không chỉ là trang phục, mà còn là biểu tượng phong cách. “Có Giày Chưa?” mang đến những đôi giày thời trang thể thao vừa tinh tế vừa bền vững, giúp bạn tự tin trong từng bước. Bộ sưu tập mới nhất của chúng tôi phù hợp với nhiều phong cách, từ năng động đến tối giản, đáp ứng cả nhu cầu thời trang lẫn thoải mái.
Thiết Kế Thời Thượng, Công Nghệ Hiện Đại
Mỗi đôi giày từ “Có Giày Chưa?” đều được nghiên cứu kỹ lưỡng, tích hợp công nghệ đệm EVA êm ái, đế chống trượt an toàn và chất liệu thoáng khí, đảm bảo sự thoải mái và hỗ trợ tối đa. Từ những gam màu trung tính đến sắc màu nổi bật, bạn sẽ dễ dàng tìm thấy đôi giày phù hợp với cá tính của mình.
Tại Sao Chọn “Có Giày Chưa?”
Với thiết kế phong cách, chất lượng bền bỉ và công nghệ tiên tiến, giày của chúng tôi không chỉ giúp bảo vệ đôi chân mà còn là người bạn đồng hành đáng tin cậy.
Hãy đến với “Có Giày Chưa?” để bước đi tự tin, phong cách và khẳng định cá tính riêng!
0 notes
Text
DÉP GUCCI SQUISHY NỮ SIÊU NHẸ 1:1 AUTHENTIC NHẬP KHẨU CHẤT LƯỢNG CAO 2022 3 MÀU SẮC LỰA CHỌN
Dép Gucci squishy là một trong những sản phẩm nổi bật của thương hiệu này, mang đến sự kết hợp hoàn hảo giữa phong cách và sự thoải mái. Gucci hàng hiệu siêu cấp Được thiết kế với chất liệu bọt cao su siêu nhẹ, dép không chỉ giúp người mang cảm thấy dễ chịu mà còn giảm thiểu tình trạng mỏi chân khi di chuyển trong thời gian dài. Chiều cao của dép đạt 5cm, Hàng siêu cấp��tạo nên nét thời trang nhưng vẫn dễ dàng kết hợp với nhiều trang phục khác nhau.
Với sự sáng tạo trong thiết kế, Gucci dép Gucci squishy không chỉ đẹp mắt mà còn đáp ứng tiêu chí thoải mái tối đa. Chất liệu xốp và mềm mại giúp dép linh hoạt trong từng bước đi, mang lại cảm giác như đang đi trên những đám mây. Đây thực sự là lựa chọn lý tưởng cho những ai yêu thích sự thoải mái mà không muốn đánh đổi phong cách thời trang.
https://www.duybrand.com/goods-99428.html DÉP GUCCI SQUISHY NỮ SIÊU NHẸ 1:1 AUTHENTIC NHẬP KHẨU CHẤT LƯỢNG CAO 2022 3 MÀU SẮC LỰA CHỌN
dép Gucci squishy cực kỳ thoải mái Nếu bạn nghĩ giày thể thao của G là sự kết hợp của các chất liệu Eva thì bạn đã nhầm! Loại này được làm bằng bọt cao su và siêu nhẹ, vượt xa tầm với của thị trường.
Nó rất thoải mái và không bị mỏi khi mang, và những người đã đi giày này chắc chắn sẽ hiểu rằng nó không phải là cứng nhắc, mà là một chất liệu xốp, mềm mại và linh hoạt và nhẹ không thể tưởng tượng! cao 5cm
▼thông tin chia sẻ thêm▼
chào mừng đến với www.duybrand.com。 ▲Thành viên mới đăng ký có thể được hưởng các dịch vụ ưu đãi khác nhau。 ▲Chúng tôi sẽ luôn gửi email cảm ơn đơn hàng và email xác nhận đơn hàng cho khách hàng kể từ ngày đặt hàng đến ngày làm việc tiếp theo。 ▲Một số khách hàng không nhận được địa chỉ email của chúng tôi là do đã bị máy chủ đưa vào thư mục thư rác。 ▲Nếu không nhận được Email,các chi tiết xin vui lòng liên hệ [email protected],hoặc Kết Bạn qua Zalo để tư vấn sản phẩm một cách nhanh chóng nhất。 https://www.tumblr.com/duybrandalso https://kidyinghear5.blogspot.com/ https://duybrandalmost2.blogspot.com/
0 notes