#con lăn
Explore tagged Tumblr posts
Text
0 notes
Text
Băng Tải Xoắn Ốc
Băng tải xoắn ốc (spiral conveyor) là một hệ thống vận chuyển vật liệu được thiết kế để di chuyển hàng hóa theo chiều dọc hoặc chiều nghiêng trong không gian hẹp.
0 notes
Video
Kệ Pallet Flow Rack bởi Xuong HoaPhat Qua Flickr: Kệ Pallet Flow Rack hay còn được gọi là kệ Pallet con lăn, là một hệ thống kệ pallet được thiết kế để tối ưu hóa quá trình xuất hàng và lưu trữ hàng hóa trong một kho hàng hoặc nhà xưởng xuonghoaphat.com/product/ke-pallet-flow-rack/
0 notes
Video
youtube
Kệ pallet con lăn Eurorack chuẩn Châu Âu - Pallet flow rack | Kệ con lăn...
#youtube#kệ pallet con lăn#kệ con lăn#pallet flow rack#kệ kho hàng#kệ chứa hàng#giá kệ kho hàng#giá kệ chứa hàng
1 note
·
View note
Text
Kìm ép cos thủy lực dùng pin ek-400a khuôn ép 16-400mm2, lực ép 12 tấn ________________________________________
⚙ Địa chỉ liên hệ Công Ty Thiết Bị Công Nghiệp Trường An 🌎 Website: https://truongan-vn.com/ 🔎 Facebook: Thiết Bị Công Nghiệp Trường An ☎ Cellfone: 0909 503 653 - 09 4369 4379 Zalo 🏠 590/2/10 Phan Văn Trị, P7, Q. Gò Vấp
#kìm ép cos thủy lực#kìm ép pin thủy lực#Kìm bấm cos thủy lực#bấm cos thủy lực#kìm cắt cáp thủy lực#dụng cụ đột lỗ thủy lực#đột lỗ thủy lực#máy gia công thanh cái#bộ tiếp địa trung thế#đầu uốn thanh đồng#dụng cụ uốn ống thủy lực#con đội thủy lực#kìm cắt sắt#kéo cắt cáp thủy lực#tiếp địa trung thế#con xoay cáp#con lăn cáp góc#mâm xoay cáp#dụng cụ thi công cáp ngầm#máy tời cáp#máy bay rải dây.
0 notes
Text
Băng tải con lăn xếp linh hoạt
Băng tải con lăn xếp hay còn gọi là băng tải con lăn mở rộng, băng tải linh hoạt, đây là loại băng tải công nghiệp hữu ích với khả năng di chuyển, cơ động và linh hoạt cao khi vận chuyển hàng hóa. Băng tải có thể kéo dài hay co ngắn lại và dễ dàng định vị thành các đường thẳng hoặc cong xung quanh các khúc cua để vận chuyển hàng hóa chính xác đến nơi cần đến.
#bangtai#băngchuyền#băngtảicôngnghiệp#băngtải#bangtaicongnghiep#bangchuyen#băngchuyềncôngnghiệp#giábăngtải#băng tải con lăn#bangtaiconlan
0 notes
Text
Trong đời người, điều khó buông bỏ nhất thật ra chỉ có hai chữ: “tiền “ và “tình”
Vì tiền mà con người thức khuya dậy sớm, lăn xả, bất chấp. Vì tình mà con người dốc hết tâm can, mỏi mắt trông chờ. Đến cuối cùng thì, tiền không thể mang đi, tình cũng không thể giữ lại. Vì vậy, tiền đủ xài là được, tình thật lòng là đủ.
Nguồn: Sưu tầm
243 notes
·
View notes
Text
Lại là câu chuyện ỉ ê. Mà ai lỡ đọc tiếp rồi thì đừng có trách. Tại bát canh cải chua nấu thịt bò hôm bữa. Chi mà mặn. Chi mà chua. Nghen!
Tối mùng bốn tết.
Tôi và Duy đèo nhau đi uống rượu. Chúng tôi ghé vào một quán gần bờ sông. Lành lạnh thế này mà uống rượu thì hết sẩy.
Tôi kể cho Duy nghe những việc dở hơi mà mình đã làm. Sau đó tự chốt lại một câu: “Có lẽ tao không hợp với yêu đương.”
Duy cười ha hả “Cứ yêu nhiều người vào, thế nào cũng có lúc hợp. Tình yêu có rất nhiều dạng, tìm được người thích hợp với mình nhất là thoải mái nhất”
- Tao là người thế nào?
Câu hỏi của tôi khiến Duy do dự một khoảnh kh��c.
- Mày có những lựa chọn của mày. Đôi khi nó hơi khác mọi người. Nhưng… ờm… rất dũng cảm.
- Ví dụ?
- Uhm. Ví dụ như việc có thể tự cắt phăng mái tóc dài bao năm chẳng hạn, mặc kệ việc lúc ấy lúc ấy trông mày chả khác gì một đứa con gái bị ngược đãi.
- Ờ. Hèn gì chẳng có ai yêu tao.
- Sao lại không???
- Trông kinh thế cơ mà?
- Chỉ là tóc thôi. Còn mày lúc nào cũng là mày chứ!
Tôi khẽ cúi đầu, thì thào: “Nhớ người yêu ghê.” Duy “Ờ”. Tôi lại hỏi: “Đàn ông chia tay rồi có nhớ người yêu cũ không?” Duy bảo: “Còn phải xem là người nào.” - “Thế thì tao sẽ là người nào của anh ý nhờ.” - “Muốn biết thì hỏi. Mà thôi không cần phải hỏi. Vì có trả lời rồi mày cũng sẽ chẳng tin đâu mà. Cái đầu bướng bỉnh của mày luôn biết cách nhào nặn tình huống một cách kỳ quặc.”
- Tao?
- Ừ. Như tất cả bọn con gái rắc rối khác.
- Tao không thế. Tao chỉ muốn yêu anh ấy thôi.
- Vậy mày nghĩ là anh ta có muốn tình yêu đó hay không?
Tôi không biết. Tôi đã quên mất mình nên tự hỏi bản thân câu này. Ngay từ lúc bắt đầu cũng chưa bao giờ thắc mắc liệu anh có cần tình yêu của mình hay không. Cứ cắm cúi xông đến, cứ cắm cúi lao mình rồi đau rồi ngã mà vẫn chưa một lần biết. Liệu anh có cần tình yêu của mình hay không. Tôi không biết.
…
Tháng hai. Đã là giữa xuân. Thời điểm này có lẽ là lúc thời tiết dễ chịu nhất của miền nam. Gió dịu dàng thổi khiến mặt sông lăn tăn gợn sóng. Tôi uống thêm 1 ly rượu mơ- nồng nồng, thơm thơm. Cảm giác thật mãn nguyện. Bất giác quên mình đã có lần tự hỏi. Cuộc đời thứ hai rồi sẽ thế nào. Bất giác quên mình đã từng là một cô gái hết mực bình thường, ôm ấp tình yêu có đôi phần huyễn hoặc mà quên mất bản thân. Vào thời khắc ấy, bất cứ người đàn ông nào bước ngang qua đời, cũng chỉ mong anh ta hãy như tất thảy mọi dòng sông khác. Đừng ngừng lại. Cứ bình thản mà đổ ra biển lớn.
…
Chúng tôi im lặng một lúc. Duy lại hỏi
- Sao lại định khởi nghiệp thế?
- Tao vẫn là muốn có cái gì đó của riêng mình
- Thế mà tao luôn tưởng mày rất thích công việc hiện tại cơ.
- Đúng là có thích. Có thể tâm tính thay đổi rồi. Ngày càng thấy bản thân rất nhỏ bé. Rất không quan trọng. Tao đứng ở đó, người khác có thể nhìn thấy tao, nhưng tao lại thấy bọn họ chẳng ai nhìn thấy tao cả.
- ???
- Mày biết không? Ở ngay quầy lễ tân công ty tao có 1 cái đồng hồ rất lớn. Mỗi lần nhìn nó tao lại thấy mình rất giống cái dây cót trên kim đồng hồ. Cứ không ngừng tiến về phía trước, cứ thế cứ thế đi, nhưng lại không biết mình phải đi đâu nữa. Cứ xoay vòng tại chỗ. Tao cảm thấy càng lúc càng không nhìn rõ nổi bản thân mình. Cảm giác vô cùng nhạt nhẽo. Cái vị trí đó bây giờ tao làm, hay đổi một người khác làm, đối với công ty chẳng có gì khác biệt. Vậy mới nói, lúc trước chỉ có khi ở trước mặt P, tao mới cảm thấy mình ở cái thành phố lớn đó còn khá quan trọng. Còn thấy mình được ai đó trân trọng. Sau khi P đi rồi, tao cảm thấy trái tim mình trống rỗng hẳn, kiểu như chân mình không còn chạm đất. Tao ko biết con đường sau này nên đi thế nào, cũng không biết mình ở đâu. Mỗi ngày chẳng muốn làm gì hết, cũng chẳng còn hứng thú với chuyện gì. P từng bảo tao là: anh ấy muốn tao làm việc mà bản thân mong muốn. Nhưng mà tao lại không biết việc bản thân mình muốn làm là gì nữa.
- Người bình thường điều không biết đâu
- Mày cũng không biết sao?
- Uhm. Tao cũng không rõ. Cơ mà tao thấy bây giờ cũng khá ổn.
- Như vậy là tốt rồi.
- Thật ra tao chưa nghĩ về vấn đề đó bao giờ. Mày nói xem, tốt và không tốt ai định nghĩa được đây? Ai đảm bảo được con đường mình đi thì là tốt chứ? Vậy nên cứ sống thôi. Làm việc chăm chỉ, kết hôn, sinh con. Người khác mua nhà, tao cũng mua nhà. Người khác mua xe, tao cũng mua xe. Rồi theo dòng chảy, mãi mãi đứng cùng phía với số đông. Tay cầm một tấm thẻ an toàn.
- Nghe có vẻ vừa phàm tục lại vừa siêu thoát nhờ.
- Mấy cái trò lăn tăn, nghĩ nhiều như mày ấy. Là hao tổn tinh lực. Tao không thích. Haha
- Đúng. Người thích hao tổn tinh lực là tao.
- Cho nên… muốn làm gì thì làm. Đừng sống trong quá khứ, đừng gửi gắm tương lai. Sống vui vẻ ở hiện tại trước đã.
- Ờ. Tao nói cho mày nghe về suy nghĩ của tao về khu trên đó, tao đã lên đó 2 lần trước khi dẫn mày lên rồi. Người thành phố bây giờ, đặc biệt là những người sinh ra ở thành phố điều thích những nơi gần với thiên nhiên. Thật ra chỗ đó cũng không quá nguyên thuỷ, giao thông cũng khá thuận tiện. Kiểu người áp lực lớn như tao sau khi đến đó chỉ muốn ngắm trời ngắm mây, cả ngày nghĩ xem ba bữa ăn gì. Cảm thấy bản thân thư thái từ trong ra ngoài. Kiểu như xây cho bản thân một vạch giảm tốc giữa cuộc sống hiện thực vội vã vậy.
- Vạch giảm tốc?
- Uhm
- Sau đó thì sao?
- Tao muốn tạo ra một nơi giao thoa giữa cuộc sống trong mơ và hiện thực. Nghe có vẻ mơ hồ nhờ? Kiểu kiểu bây giờ tụi nó hay gọi là chữa lành ấy.
- Uhm
- Cái Yến nói muốn làm một doanh nhân thì phải biết kể chuyện. Tao cảm thấy trải nghiệm của bản thân mình rất đặc sắc, là một câu chuyện rất hay. 😎
- Cạn lời.
- Nhưng mà tao vẫn chưa sắp xếp xong. Mặc dù rất thích chỗ đó, nhưng công việc ở SG vẫn phải trụ lại. Dù gì nó cũng là một tấm thẻ an toàn ở giai đoạn này. Cuộc sống hiện thực vật chất và thư thái tinh thần. Tao muốn cả hai cơ
- Mày được. Mày ngầu. Xem như đã lấy lại khí thế rồi. Tao ủng hộ mày.
- Mày xem. Kiểu của tao định làm rủi ro cũng khá cao. Tao cũng chẳng có nhiều tiền. Ba mẹ tao thế nào cũng nghĩ tao sắp cạp đất ăn rồi. Mày nói xem. Bây giờ tao lại đang thất tình, lần này khởi nghiệp nhỡ đâu hỏng bét. Hic phải làm sao nhờ?
- Sống cho hiện tại thôi. Quan trọng vẫn là sức khoẻ mày nữa.
- Uhm sống cho hiện tại.
- Mày còn có vũ khí mà người khác không có đấy.
- Vũ khí???
- Tao đây. Cái Yến nữa. Có bạn giàu sướng thế đây.
- Haha. Thế thì không phải lo cạp đất rồi.
Trời muộn. Hai đứa đèo nhau về. Những cơn gió cuối mùa thổi trên con phố dài co ro quạnh quẽ. Hai đứa lạnh đến xuýt xoa.
Duy hỏi “Mai mày đi lúc nào? Đã đặt xe chưa?” Tôi đáp “Rồi, 11h đêm. Mai người người đổ về SG. Thế nào cũng tắc đường khiếp thôi”
Duy bảo “Thế thôi bỏ vé đi. 3 - 4h sáng tao đưa lên. Tầm đó chắc cũng vắng xe hơn rồi. Sức khoẻ mày không tốt, chen trên xe khách tao cũng không yên tâm.”
Tôi lắc đầu. Nói không cần. Mùa này chạy lên chạy xuống tắc đường vất vả lắm.
Duy nạt: “Những lúc thế này mày chỉ cần nhận lời và nói cảm ơn là được rồi. Cứng đầu”
“Ờ. Nhận. Mày có uống rượu đó, tập trung mà chạy xe. CSGT nó gõ cho thì mai ở nhà cả đám”
Thế là hai đứa lại cười ha hả cả đoạn đường về nhà!
…
10 notes
·
View notes
Text
Băng Tải Con Lăn Cong
Băng tải con lăn cong là một loại băng tải được thiết kế để chuyển hướng hàng hóa trên dây chuyền sản xuất hoặc vận chuyển.
0 notes
Text
Phải đến lớp 11 mặt tôi mới có mụn. Từ đó trở về trước, mặt tôi láng o o; vậy nên đầu năm 11 vào lớp, đứa nào nhìn thấy tôi cũng hoảng hồn. Tụi trong lớp gọi tôi là đội trưởng đội pháo binh. Hồi đó cũng hơi tủi thân, nhưng lớp 12 tôi vẫn có bạn gái. Có điều bạn gái khá xinh (trong mắt tôi) nên đi với bạn, tôi cứ ngại ngại là. Mấy cái mụn theo tôi dai dẳng đến khi thi Đại học; rồi mấy năm Đại học, thi thoảng tụi nó lại ghé thăm. Thậm chí, ra trường đi làm, những lúc stress quá, tôi lại có mụn. Có giai đoạn tôi làm lễ tân của cái khách sạn cũng to to ở Đà Lạt nên grooming ghê lắm, mà cái mặt tiền lỗ chỗ như chiến trường bốn vùng chiến thuật lúc đó, nó khiến tôi quê hết sức; đến nỗi tôi nghĩ chắc phải nghỉ việc thôi, mặt tiền khách sạn mà vậy thì tiêu rồi! Nói chung, bị mụn có lúc là mặc cảm của tôi. Hồi nhỏ, ba mẹ bảo tôi không việc gì phải buồn, qua dậy thì thì tự khắc hết mụn; đi làm, ông bà bảo đừng nghĩ vẩn vơ, không stress thì sẽ không có mụn. Ông bà thấy nó rất đơn giản, nhưng người trong cuộc mới hiểu thế trong kẹt. Vậy nên khẩu trang dần thành vật bất ly thân của tôi. Tôi đeo khẩu trang riết thành quen, nhiều lúc ngồi làm việc cũng đeo, dù COVID đã qua lâu rồi. Nhờ vậy nhìn tôi cũng đẹp trai hơn. Có lợi dễ sợ!
Nhà tôi gen tóc dài. Chỉ trừ thằng em. Nói cho đúng ra, hồi nhỏ tóc nó cũng dài, hơi mỏng và mượt. Tóc nó giống tóc mẹ. Tóc tôi rễ tre, nên tôi từng ước tóc mềm giống nó, để chải chuốt cho dễ. Hồi đó, nó có một lọn tóc dài tầm một ngón tay sau gáy, xứ tôi gọi là đuôi chuột. Cái “đuôi chuột” xoăn tít, mềm như nhung, lúc nào cũng lơ thơ trong gió. Mẹ tôi hay lấy chỉ buộc lại. Nhìn nó chạy, cái đuôi chuột lắc lư, dễ thương lạ. Đâu có ai nghĩ thằng em có mái tóc mềm và mượt, với cái đuôi chuột lúc nào cũng phất phơ đó, mười mấy năm sau lại hói không còn sợi nào. Nó đi học 4 năm ở Hà Nội, tóc rụng dần dần. Ngày đưa nó nhập học, tôi chụp hình nó mặc đồ chiến sĩ mới: tóc chàng hãy còn xanh. Ngày nó tốt nghiệp, nó gửi hình mặc quân phục về khoe với ba mẹ: nhìn nó như cựu CTN gần đây của nước nhà, tóc nó lơ thơ như cái đuôi chuột ngày trước… Nó đi khám nhiều nơi, uống nhiều thuốc, dùng nhiều dầu gội, loại nào nghe bảo có lợi cho tóc, nó đều lao vào với tinh thần quyết chiến. Vậy mà vẫn làm bạn với cái mũ hoài! Tôi an ủi nó đàn ông chỉ sợ thất nghiệp, không kiếm ra tiền, còn lại chả có gỉ phải lăn tăn. Mà càng ít tóc càng giống lãnh đạo, thực tế cứ nhìn mấy bác trên TV là biết. Nhưng nó chẳng tươi tỉnh hơn tí ti nào. Chắc tôi không phải người trong cuộc nên không hiểu thế trong kẹt. Vậy nên mũ lưỡi trai giờ thành vật bất ly thân của nó. Nó đội riết thành quen, lâu lâu tôi đi công tác xa xa, cũng mua mũ nón làm quà cho nó. Vừa thực tế, vừa kinh tế, lại tinh tế. Có lợi dễ sợ!
Tóc tôi dài, một tháng hớt hai lần. Chắc tôi mang gen trội của ba. Tôi giống ba nhiều điều: tóc nhanh dài, lông mày rậm, môi dày và cả một vài nét tính cách… Vậy nên ông và tôi dường như không hợp nhau, cũng như hai thỏi nam châm, khi cùng dấu thì thường đẩy nhau ra xa. Tôi mới xem lại hình trên Facebook, tháng 9 năm ngoái là sinh nhật ông, lúc đó tóc ông nhiều nhiều là, mắt ông sáng và nụ cười tươi. Vậy đó, ai mà ngờ chưa đầy một năm, tóc và lông mày ông rụng hết, nụ cười kém tươi và tính tình trở nên nhiều phần gắt gỏng. Ung thư và nhiều lần hoá trị thay đổi con người ông! Bây giờ ông không giống tôi nhiều nữa, ông giống thằng em hơn. Mũ cũng thành vật bất ly thân của ông. Ông đội mũ trong nhà, khi ra sân, lúc ra ngoài có việc, lúc có khách và cả thỉnh thoảng những khi ông ngồi trầm ngâm một mình. Hôm trước có mấy cô chú ngày xưa công tác cùng ba đến chơi, ông hào hứng bảo tôi dọn chỗ này chỗ kia, nấu nước pha trà cẩn thận. Ông không thể hiện ra, nhưng nhìn ông vui vui là. Vui là đúng rồi, bạn bè mấy chục năm mới gặp lại mà! Nhưng mọi người ở huyện lên chơi được một lúc, rồi đi nơi khác, thăm thú Đà Lạt. Ba lại ngồi một mình, cái mũ len cũng nằm ở góc bàn, trầm tư và kiên nhẫn nhìn ông. Có lẽ nó cũng buồn, buồn như ba. Hôm qua đang ở cơ quan, ba bảo tôi về chở ông đi xét nghiệm (mỗi lần chuẩn bị cho một đợt hoá trị mới, ông đều phải xét nghiệm xem các chỉ số sinh hoá có đáp ứng được không). Trên đường chở ông về, tôi nói mãi ba mới chịu ghé ăn sáng. Tất nhiên vào quán ăn, ông đội luôn mũ bảo hiểm, tôi cũng vậy.
Tôi đội mũ bảo hiểm vào quán cùng ba. Cả quán ăn chỉ có hai cha con đội mũ bảo hiểm suốt cả buổi. Có lẽ vì tôi từng là người trong cuộc, tôi hiểu thế trong kẹt; hoặc có lẽ đôi khi, những thỏi nam châm cùng chiều vẫn muốn thấu hiểu nhau.
13 notes
·
View notes
Text
Kỹ năng sinh tồn linh tinh mình gom lại được *Ghi chú được viết với ý kiến chủ quan cá nhân - Khi bị dơi, gấu trúc bắc mỹ, cáo hay chồn hôi cắn thì phải đi bệnh viện liền. Bệnh dại một khi đã phát tác thì vô phương cứu chữa.
- ĐỪNG CÓ CỐ GẮNG dập tắt Chảo mỡ đang bốc lửa bằng nước, hãy phủ kín nó!
- Bị ngã hoặc bị đẩy khỏi sân ga xuống đường ray tàu điện ngầm. Hãy cố gắng lăn dưới cái nền đó. Nhiều nhà ga có một khoảng trống ở đó (giống như một phần nhô ra nho nhỏ) được dùng chính xác cho lí do trên.
- Triệu chứng đau tim ở phụ nữ thường khác với những triệu chứng thường được mô tả và phụ nữ thì cho rằng họ chỉ mệt mỏi hoặc là bị cúm thôi và họ chết vì không chữa trị. Vậy nên nếu có đau tức vùng ngực với một thời gian đau hơn 3 ngày hãy đi kiểm tra.
(Sự đè nén, áp lực, hoặc là những cơn đau ở phần trung tâm của ngực. Nó kéo dài hơn một phút, biến mất và quay trở lại. Bị đau hoặc khó chịu ở một hoặc cả hai cánh tay, lưng, cổ, quai hàm và dạ dày. Khó thở, có hoặc không có những cơn đau ngực. Một triệu chứng khác như là toát mồ hôi lạnh, buồn nôn hoặc chóng mặt)
- Lúc bị nghẹn thức ăn ở nơi công cộng, ĐỪNG đi vào nhà vệ sinh. Hãy cầu cứu những người xung quanh.
- Khi đang đi bộ và đi qua một con phố. Nếu nhìn thấy ánh nắng phản chiếu từ kính chắn gió của xe ô tô đang tiến tới thì rất có khả năng là tài xế không nhìn thấy bạn đâu.
- Khi bị ngã vào chỗ nước lạnh. Đừng bơi mà hãy cố gắng nổi cho đến khi sự sợ hãi giảm bớt. Khi kiểm soát được hơi thở thì có thể bắt đầu bơi tới nơi an toàn. Đừng thở gấp và bình tĩnh xử lý.
- Nếu phải đi qua một cánh cửa bị khóa. Đừng dùng vai của bồ.Thay vào đó hãy đá thẳng vào chỗ bên cạnh tay nắm/tay cầm ấy. Điều này mang đến cho bồ cơ hội tốt hơn nhiều để phá khóa đó.
- Khi đi vào một tòa nhà, hãy tìm kiếm một lối thoát khác không phải lối mà đã đi vào. Trong trường hợp khẩn cấp hầu hết mọi người đều đâm đầu chạy vào lối mà họ đã đi vào. Hãy chọn con đường khác chứ không phải theo đám đông trong trường hợp này.
- Khi mà xe đang ở dưới nước, nút " roll-down" ( hạ kính xe ) sẽ hoạt động bất kể là phải chịu áp lực nước ở bên ngoài xe. Nhưng bánh lái thì sẽ khó điều khiển hơn nhiều. Sẽ là tốt hơn nếu như bồ có một cái gì đó trong khoang chứa đồ để đập vỡ kính nha.
- Luôn luôn để lại kế hoạch về cuộc hành trình của mình cho một ai đó. Nếu như gặp người lạ, ect.. có thể là người xấu ở trên đường. Luôn luôn để cho mấy người đó biết rằng bạn đang liên lạc với bạn bè và gia đình và họ sẽ biết chính xác là bạn đang ở đâu. Bạn sẽ trở nên kém hấp dẫn hơn nhiều.
- Không bao giờ được sử dụng các sản phẩm tẩy rửa có chứa chất tẩy trắng và amoniac (NH3) cùng một lúc và trong cùng một căn phòng. Sự kết hợp hơi (dạng khí) của hai thứ này có thể tạo ra khí cloramin (NH2CL) và nó sẽ giết bồ nếu bồ hít phải. Kiểm tra các đồ dùng làm sạch để xem thành phần của chúng là gì (đặc biệt là chất tẩy rửa nhà vệ sinh và gạch).
- Khi uống aspirin để ngăn chặn cơn đau tim. Hãy nhai viên thuốc thay vì nuốt nó. Aspirin sẽ được hấp thụ nhanh hơn theo cách này. (thực tế trải nghiệm)
- Ung thư ruột được phát hiện sớm có thể được chữa khỏi hoàn toàn nhờ phẫu thuật.
- Khi gọi đến số báo khẩn cấp (Việt Nam: 113, 114, 115. Nhật Bản: 110. Trung Quốc: 110, 119, 120. Hàn Quốc: 112. Mỹ: 911) luôn luôn phải nói NƠI xảy ra vấn đề trước sau đó mới là vấn đề. Địa điểm, địa điểm, địa điểm.
- Nếu như đang gặp nguy hiểm và cần phải được giúp đỡ ở nơi công cộng. Hãy chỉ vào ai đó và bảo họ gọi đến số khẩn cấp.
- Với mấy đứa trẻ trong nhà hãy cho các con tham gia các lớp học kỹ năng sinh tồn cơ bản. Và nếu khi gặp phải nguy hiểm hãy đập vỡ cửa sổ tại nơi bất kỳ hoặc hãy tạo nên sự ồn ào vì nếu như có ai tấn công chúng hoặc những việc đại loại vậy. La hét sẽ không mang cảnh sát đến nhưng đập vỡ cửa sổ thì có.
- Đội mũ bảo hiểm, thắt dây an toàn.
- Khi phải ra khỏi một chiếc xe đang di chuyển, hãy đặt một chân xuống trước và bước một bước (đừng nhảy ra) - điều này sẽ làm giảm tốc độ của bạn (chắc chắn là sẽ ngã nhưng ở một tốc độ thấp hơn).
- Nếu như xe của bồ đột ngột tăng tốc vượt quá sự kiểm soát của bồ và phanh thì không phản ứng. Hãy trả xe về số M và chầm chậm phanh.
- Một cuộc chiến công bằng thì không tồn tại. Sẽ chẳng thể biết được người khác đang nghĩ gì đâu. Khi đang đánh nhau, đối phương có thể giết (vô tình hay cố ý) bạn đó. Hãy làm bất cứ thứ gì để có thể sống sót. Đá vào đầu gối, xé mắt, đá vào hạ bộ.
- Khi chạm vào đồ điện hãy sử dụng mu bàn tay. Sử dụng lòng bàn tay của bồ chạm vào dây điện có điện sẽ khiến tay của bồ gắn chặt vào đó và không rút ra được đâu.
- Chỗ nước mà bạn định lặn có thể sẽ sâu hơn là bạn nghĩ đó. Vài mét chẳng hạn.
- Luôn luôn đặt ra câu hỏi cho bản thân. Đặc biệt là dưới sự chi phối, tác động.
- Thủy triều đột ngột rút xuống mà không báo trước. Hãy chạy nhanh đến nơi đất cao hơn.
-Hãy tham gia lớp học về các bước sơ cứu cơ bản nếu có thể. rất quan trọng đó.
31 notes
·
View notes
Text
Kìm ép cos thủy lực dùng pin OPT MEP-185 là mã kìm ép cos chạy pin hay còn gọi là Kìm bấm cos Pin chuyên dùng ép các đầu cos size nhỏ từ 10-185mm2 sử dụng Pin, Kìm có thiết kế gọn nhẹ, thân máy thon dài giúp người sử dụng cầm nắm thao tác vận hạnh được dễ dàng, Sản phẩm có chất lượng đảm bảo, rất hữu ích trong môi trường thi công khó khăn, thiếu nguồn điện.
#kìm ép cos thủy lực#kìm ép pin thủy lực#Kìm bấm cos thủy lực#bấm cos thủy lực#kìm cắt cáp thủy lực#dụng cụ đột lỗ thủy lực#đột lỗ thủy lực#máy gia công thanh cái#bộ tiếp địa trung thế#đầu uốn thanh đồng#dụng cụ uốn ống thủy lực#con đội thủy lực#kìm cắt sắt#kéo cắt cáp thủy lực#tiếp địa trung thế#con xoay cáp#con lăn cáp góc#mâm xoay cáp#dụng cụ thi công cáp ngầm#máy tời cáp#máy bay rải dây
0 notes
Note
vậy cô nghĩ sao về hybrid!gojo x reader x hybrid!geto daotanbu?
du ná thở luôn...
CÁI DÒNG THỨ DĂM DÊ, SAO CÔ DÁM?!?! Anyways, tôi thích nó.
𝐰: hybrid!gojo x human!reader x hybrid!geto, smut, nsfw, size-gap, threesomes, somno, non/con, mdni, sneak-peek nhỏ cho chapter sắp tới.
Hãy thử tưởng tượng chúng ta sống trong một thế giới mà nhân loại tự coi mình là thượng đẳng, con người ngang nhiên trao cho bản thân quyền được chà đạp, được giày xéo lên giống loài mà họ cho là yếu kém, hèn hạ hơn.
gojo với geto thuộc chủng loài con lai - hybrid, cả hai từng bị bắt về một đấu trường ngầm do con người thuần chủng xây dựng với mục đích là cá cược, kiếm tiền, thu lợi bất chính, mua vui từ nỗi đau của loài khác. mỗi ngày phải nhuốm đẫm tay mình trong máu của đồng loại, nếu thắng sẽ được thức ăn, còn thua thì sẽ bị đối thủ hoặc chủ sở hữu giết, hoặc bị bỏ đói đến chết.
vốn dĩ, gojo và geto là bất khả chiến bại vì lai với loài báo - kẻ săn mồi trong tự nhiên. gojo là báo tuyết, geto là báo đen. cả hai thuộc quyền sở hữu của một gã thợ săn lành nghề.
từ trước tới nay, gojo với geto cùng nhau song kiếm hợp bích để tàn sát biết bao đối thủ trên võ đài, nhưng rồi một hôm, do lão thợ săn nhận được số tiền thách rất lớn từ một kẻ sừng sỏ khác, nên đã đem cả hai ra và cược với nhau xem gojo hay geto thắng. đó là một quyết định tệ hại. nhưng nếu không hạ sát lẫn nhau, thì cả hai chắc chắn sẽ chết. cuối cùng, không một ai chiến thắng, cả hai cùng gục trên võ đài, thậm chí cùng một lúc.
lão thợ săn điên tiết nên lôi gojo và geto ra đánh đập, vì kết quả trận đấu như thế nên lão đã mất một khoản tiền khổng lồ. lão nhốt cả hai vào chiếc lồng sắt cũ nát và quẳng qua một xó, rồi bực dọc bỏ đi.
mấy ngày trời không ăn không uống, có lẽ thần chết chuẩn bị điểm tên. nhưng không, định mệnh lại đưa gojo và geto đến với em tựa một sự cứu rỗi cuối cùng.
y/n đưa hai cậu trai về nhà, mặc kệ giống loài của em được coi là thiên địch của hybrid. cưu mang suốt mấy năm trời đến khi gojo và geto trưởng thành, khi hai cậu trai còn bé, y/n cứ tưởng em đã cứu hai chú mèo con, giờ mới biết là mình đã nuôi hai chú báo con suốt mấy năm ròng rã.
nhưng, chuyện gì tồi tệ có thể xảy ra nhỉ? hai bé mèo lớn này rất thương em, lúc nào cũng quấn lấy em như hình với bóng.
chuyện gì có thể xảy ra được chứ?
geto với gojo cao lớn vượt trội em, thậm chí thể chất ưu việt hơn hẳn loài người thuần chủng. sai lầm của y/n đó là luôn coi hai cậu trai như hai chú mèo con, mà quên mất rằng, geto và gojo dù sở hữu vẻ ngoài của con người (trừ đôi tai và chiếc đuôi đặc trưng của loài báo), nhưng lại có một thứ mà con người không có... đó là kì phát tình.
kể từ đêm hôm ấy, cái hôm mà hai cậu trai đáng ra phải cuộn mình bên em và đánh một giấc ngon lành như mọi ngày khi trăng buông nơi trần thế, thì gojo lại ghim em xuống đệm, bàn tay thiện chiến nhào nặn một bên nhũ hoa mềm mại của em, trong khi geto nhâm nhi bên còn lại.
rồi, chuyện gì xảy ra sau đó... em cũng không nhớ được tường tận nữa...
chỉ biết là hai bóng hình cao lớn ấy độc chiếm cơ thể em, hết chơi đùa, mơn trớn, rồi là đánh chén em từ trong ra ngoài. em nhớ gì... chẳng nhớ gì cả... cùng lắm là nhớ cảm giác có thứ gì đó đồng thời đâm vào trong em. lấp đầy em.
đau.
hình như y/n đã khóc lúc ấy.
hình như ai đó... đã ôm lấy em, đã gọi tên em, đã hôn lên môi em.
em nhớ man mác cảm giác của những giọt nước mắt mặn chát lăn dài trên gò má, và ai đó đã hứng hết tất thảy trên đầu lưỡi nóng bừng.
ít lâu sau, mọi thứ nhoà đi.
sau đó... lúc bé con tỉnh dậy đã là gần trưa, em chưa bao giờ dậy muộn như vậy, cũng chẳng còn nhớ bất cứ điều gì nữa. chỉ thấy cả thân thể đau nhức, nhất là bên dưới ấy.
chuyện gì đã xảy ra vậy...
câu hỏi nho nhỏ thoáng lướt trong tâm trí, em bèn liếc hai cậu trai thân quen đang ngủ khì khì ngon lành bên cạnh mình. gojo vẫn bên phải, geto vẫn bên trái... chẳng có gì khác thường cả.
mà, thôi kệ đi.
khẽ xoa đầu hai bé mèo kế bên, cơn buồn ngủ đã thắng được tâm trí em.
chuyện gì đã xảy ra? để sau nghĩ cũng chưa muộn. và rồi bé con trầm mình trong giấc mộng, chẳng hề nhận ra những vết cắn kì lạ trên cổ, trên xương quai xanh, và đôi vai trần ửng hồng rũ quyến.
ánh nhật quang ngoài kia xuyên vào gian phòng, len lỏi qua tấm rèm voan mong mỏng. đôi mắt đem màu ngát xanh của trời xa và đôi đồng tử nâu trầm xuyết từng vạt nắng ngả m��u hổ phách, lặng lẽ nhìn em, rồi gặp nhau như ám hiệu điều gì đó mà có lẽ là, chỉ có người trong cuộc mới hiểu thấu.
𝐝: 24/05/2024
22 notes
·
View notes
Text
Anh chuyển về Hà Nội đã được gần 01 tháng. Mọi thứ đang đi vào nếp dần dần, mặc dù vẫn còn rất nhiều thứ phải làm để có thể cảm thấy hài lòng. Từ việc sửa chữa lại căn phòng cũ, dọn dẹp, sắp xếp đồ đạc, đi lại dây điện, dây internet, lắp tv, mua bàn ghế mới. Anh cũng đã dành đến 3 tuần để lựa chọn mình nên mua loại kệ sách nào và chuẩn bị ngân sách để đặt 1 bên xưởng mộc thi công. Hi vọng trong tuần này kệ sách sẽ đến và 200kg sách của anh sẽ được đưa ra khỏi thùng các-tông và phòng anh sẽ nhìn giống như phác thảo 3D anh đã làm hồi 4 tuần trước. It's getting there.
Cô của anh xin được 1 cái kệ sách cũ từ nhà hàng xóm là 1 công ty đang dọn đồ đi, có vẻ họ cũng không làm ăn được trong bối cảnh kinh tế hiện nay và phải thanh lý bớt đồ đạc để trả lại ngôi biệt thự cho chủ nhà. Tủ sách này là gỗ ép, cũng rất nặng, màu thì đẹp nhưng đã bị mối mọt ăn ở chân tủ rồi. Anh sẽ cần phải xử lý chỗ này trước khi nhờ bạn bè sang giúp bê lên phòng anh vào cuối tuần. 2 tuần trước cả nhà vừa phát hiện ra 1 tổ mối siêu to khủng khiếp ở nhà kho tầng 2 và mất 2 ngày để xử lý chúng, đốt hết những đồ đạc đã bị ăn và mua thuốc hạng nặng về để diệt trừ tận gốc. Mấy hôm nữa còn phải lắp lại 1 cái kệ bằng sắt để bố có thể sắp xếp lại đồ đạc trong kho đó.
Công việc ở văn phòng mới rất tốt, mọi người thật tuyệt, anh cảm thấy an tâm hơn rất nhiều dù khối lượng công việc chuyên môn anh cần xử lý nhiều hơn anh tưởng rất nhiều. Nhưng cứ cho đấy là 1 thử thách đi, càng khó thì mình càng trưởng thành, đấy là triết lý anh đã tin tưởng nhiều năm qua. Như con sâu cần phải tự mình chui ra khỏi vỏ kén vậy.
"Và để các em từ con sâu trở thành con bướm, các em phải biến thái trước" =)))) anh đã nói như vậy với các bạn trẻ anh gặp cách đây vài năm.
Do công việc trong ngày khá là nhiều nên thời gian đọc sách buổi trưa không còn nữa. Anh phải thay đổi thói quen 1 chút, đó là chuyển sang đọc sách buổi sáng ở văn phòng khi mọi người chưa đến. Anh sẽ đến sớm nửa tiếng (có hôm còn đến đầu tiên và chưa ai mở cửa văn phòng cả) để đọc sách ở ghế sofa trước khi bắt tay vào công việc buổi sáng. Hiện tại anh đang đọc cuốn Tính chuyên chế của chế độ nhân tài (Tyranny of Merits) của GS. Michael Sandel - người mà lẽ ra đã đến ĐH Fullbright ở Q7, TPHCM năm trước để có 1 bài giảng - nhưng đã bị canceled rất đáng tiếc.
Và việc anh đang viết ở đây sáng nay là để khởi động cho não bộ của mình 1 chút, coi như 1 động tác giúp mình suy nghĩ tốt hơn để hoàn thiện báo cáo 6 tháng đầu năm. Không có cách nào để mình dừng suy nghĩ về mọi thứ (loại trừ lăn ra ngất vì buồn ngủ hoặc vì bia rượu), ngoài việc bắt tay vào làm ngay 1 thứ trong những thứ mình cần làm. Nếu có thứ tự ưu tiên theo tầm quan trọng và tần suất càng t��t. Còn nếu các công việc đều như nhau, thì bắt tay vào làm cái nào trước cũng được, em tung cục xúc sắc hay bốc thăm cũng được. Miễn là CÓ LÀM. Anh biết em không thể ngừng lo lắng và nghĩ quá nhiều, ít nhất mình cũng kiếm được tiền trong thời gian lo lắng và suy nghĩ đấy rồi dùng tiền kiếm được để lau nước mắt khóc thương cho số phận bản thân sao phải đau khổ quá nhiều.
Chúc em một ngày tháng 7 tốt lành.
85 notes
·
View notes
Text
Băng Tải Con Lăn – Giải Pháp Tối Ưu Cho Quy Trình Sản Xuất
Băng tải con lăn là một trong những thiết bị vận chuyển vật liệu phổ biến và không thể thiếu trong các dây chuyền sản xuất hiện đại. Với thiết kế đơn giản nhưng hiệu quả, băng tải con lăn đã và đang đóng vai trò quan trọng trong việc nâng cao hiệu suất lao động và giảm thiểu chi phí vận hành.
1. Cấu Tạo Của Băng Tải Con Lăn
Băng tải con lăn bao gồm các con lăn được g��n trên một khung thép hoặc hợp kim chắc chắn. Các con lăn này có thể xoay tự do, giúp dễ dàng di chuyển các vật liệu từ vị trí này sang vị trí khác. Có hai loại chính:
Băng tải con lăn tự do: Phù hợp cho các ứng dụng không yêu cầu động cơ, sử dụng trọng lực hoặc lực đẩy bằng tay để di chuyển vật liệu.
Băng tải con lăn truyền động: Sử dụng động cơ để tạo chuyển động liên tục, giúp vận chuyển hàng hóa một cách tự động.
2. Ứng Dụng Của Băng Tải Con Lăn
Băng tải con lăn được ứng dụng rộng rãi trong nhiều ngành công nghiệp, bao gồm:
Logistics và kho bãi: Giúp vận chuyển và phân loại hàng hóa nhanh chóng.
Sản xuất thực phẩm: Dùng để di chuyển các sản phẩm nhẹ và sạch.
Ngành ô tô: Chuyển các bộ phận và linh kiện một cách an toàn.
Dây chuyền sản xuất: Tích hợp vào hệ thống để giảm thời gian và công sức lao động.
3. Lợi Ích Khi Sử Dụng Băng Tải Con Lăn
Tăng hiệu quả sản xuất: Giảm thời gian di chuyển và sắp xếp sản phẩm.
Độ bền cao: Các con lăn thường được làm từ vật liệu chịu lực tốt, có tuổi thọ dài.
Linh hoạt và dễ dàng bảo trì: Hệ thống có thể dễ dàng tháo lắp và sửa chữa khi cần.
Tiết kiệm chi phí: Giảm sự phụ thuộc vào nhân công và tiết kiệm năng lượng.
4. Lựa Chọn Đơn Vị Cung Cấp Uy Tín
Việc chọn một nhà cung cấp uy tín là yếu tố quyết định để đảm bảo chất lượng của băng tải con lăn. Bạn nên tìm hiểu về kinh nghiệm, danh tiếng và dịch vụ hậu mãi của nhà cung cấp trước khi quyết định đầu tư.
Kết luận, băng tải con lăn là một giải pháp linh hoạt và hiệu quả cho mọi doanh nghiệp muốn tối ưu hóa quy trình vận hành. Đây chính là một bước tiến quan trọng để nâng cao năng suất và giảm thiểu chi phí trong sản xuất.
0 notes
Text
Băng tải con lăn trong vận chuyển hàng hoá
Băng tải con lăn là một hệ thống băng tải phổ biến được sử dụng rộng rãi trong nhiều ngành công nghiệp để vận chuyển hàng hóa. Với cấu trúc đơn giản nhưng hiệu quả, băng tải con lăn giúp tăng năng suất và giảm chi phí vận hành.
0 notes