#chụp cận cảnh
Explore tagged Tumblr posts
Video
_29A7831-38.0721.Sapa.Lào Cai. by LONG NGUYEN
#vietnam#asia#asian#north vietnam#northern vietnam#nature#flower#close-up#canon#thiên nhiên#hoa#cận cảnh#chụp cận cảnh#hoa hồng#roses#one#one flower#một bông hoa#HOANGLONGPHOTO#1 flower#drops#canon EOS 5DS R#EF180mm f/3.5L Macro USM#flower buds#nụ hoa#petal#leaves#lá#sapa#hoa sapa
1 note
·
View note
Text
Một buổi sáng thật thoải mái và yên bình,và có hơi mệt của Eunwoo.Anh luôn thức dậy sớm,hôm nay cũng không ngoại lệ
Miyeon vẫn đang say giấc nồng.Nàng lúc nào cũng thật đẹp,dù có make up hay để mặt mộc.Anh lặng lẽ ngắm nhìn nàng,lòng vẫn thắc mắc chuyện tối hôm qua có phải là mơ không.Mà thôi nghĩ lại,là nàng tiếp cận anh trước,là nàng muốn anh,có lẽ vì nàng đã cô đơn trong một thời gian dài rồi.
Anh thấy mình thật may mắn,vì nàng để anh làm người đàn ông của riêng nàng...
-Uhm...chào buổi sáng...oppa...
-Sao em không ngủ thêm tí nữa đi?
-Hôm nay có lịch trình sớm mà anh...
-Vẫn chưa đến giờ...anh sẽ làm em thêm...
Bàn tay anh nhẹ nhàng mò mẫm vùng ngực nàng rồi khắp cơ thể nàng,những ngón tay mơn trớn trên những đường cong của nàng thật điêu luyện,mà nếu kích thước ngực nàng chia bớt cho chiều cao của nàng thì hay nhỉ.Đùa thôi,Miyeon cũng đâu đến mức là quá lùn,chỉ là nàng lùn hơn anh cả cái đầu.
-Em có phải là hồ ly không vậy,Miyeon?Vì anh mê em quá đi mất...
-Có mà anh đam mê thân thể em thôi...Nàng bĩu môi tỏ vẻ giận dỗi.
-Anh yêu tất cả mọi thứ của em...Mà không phải em cũng rất thích thú với việc anh đang làm cho em đó sao?
Một tay anh vuốt ve mơn trớn một bên ngực,miệng anh nhẹ nhàng hôn trên đầu ti bầu ngực còn lại của nàng rồi liếm mút.
Tay còn lại anh nhẹ nhàng để xuống dưới mông nàng mà bóp chặt.Miyeon chỉ biết nằm đó mà hưởng thụ,thỉnh thoảng nàng lại rên lên vài tiếng,thật sự khiến cảm xúc trong anh càng dâng trào hơn.Giờ thì...có lẽ anh không cần liếm mút ngực nàng nữa,anh nên hôn liếm môi dọc của nàng thôi,nó đang phập phồng mời gọi thế mà.
Nàng bất chợt chụp lấy hai bên gò má anh,rồi khóa môi anh với môi nàng.Miyeon ngốc này,cả hai còn chưa đánh răng súc miệng gì mà,nhưng vì nụ hôn này thật tuyệt
và môi nàng thật quá đỗi ngọt ngào,chuyện
đó chẳng còn quan trọng nữa rồi.
Trong lúc đắm chìm với đôi môi của Miyeon,con cu đang cứng của Eunwoo đã sát rạt với âm hộ nàng,thôi thì tiện thể anh chịch nàng luôn vậy,bú liếm gì để sau đi.
Thật kỳ lạ rằng mỗi lần đút cu vào sâu trong cái lồn hư hỏng của nàng,ngoài việc thấy rất đã,rất sướng ra,Eunwoo vẫn luôn thấy nó thật mới mẻ,thật chặt,dù từ hôm qua đến giờ anh đã cho vào nắc nàng vô số lần.Cái cách anh đút vào sâu trong tận cửa tử cung,nhấp từ từ chút một rồi dần mạnh bạo hơn,làm Miyeon cảm thấy thú vị và thích vô cùng.
Chục phút rồi gần nửa tiếng trôi qua,tay anh vòng qua ôm chặt bên eo và bên vai nàng,phía dưới anh nắc càng lúc nhanh và mạnh hơn,khiến nàng rên lên những tiếng ứ á và"sướng quá"to đến muốn bể nhà.Thêm lần nữa,anh xuất hết tinh vào trong khi nàng lên đỉnh.Có vẻ Eunwoo còn không bận tâm đến việc nàng có thể sẽ mang thai.Trong lúc cả hai vẫn ôm hôn nhau mùi mẫn,tiếng chuông từ điện thoại của Miyeon vang lên,nàng đành tiếc nuối hôn lên môi anh cái nhẹ rồi với tay cầm lấy điện thoại và bắt máy...
-Sao thế em?
-Không hiểu có chuyện gì mà bên công ty vội dời lịch trình rồi...hôm nay em được nghỉ...
-Tuyệt quá,vậy ở nhà với anh đi,hôm nay anh sẽ chịch em cả ngày luôn hehe...
-Đi tắm rồi xuống ăn sáng đi anh,đừng có bỏ bữa...
Và Eunwoo liền vội bế nàng vào phòng tắm.
Giờ thì cả hai đang ngăm mình trong bồn,Miyeon đang ngồi trong lòng anh, Eunwoo cảm giác khung cảnh này thật lãng mạn,liền buột miệng cảm thán:
-Thiên đường chắc là đây rồi...
-Anh thích nó đến thế sao?
-Em là nhất quả đất!
-Chỉ giỏi nịnh!
Nàng hôn lên má anh một cái.Eunwoo cười nhẹ,hai tay lại bắt đầu nghịch ngợm ngực của nàng,sao nó to quá vậy trời.Cho Miyeon cái đồ vú to tồi tệ🤣
-A,cái thứ đó của anh lại cứng nữa rồi...
-Từ từ,để anh sờ mó em thêm tí đi...
Một tay anh bóp nắn ngực nàng liền lần mò xuống dưới vùng kín,hai ngón tay thọc vào móc liên hồi,ngón tay anh di chuyển thật nhanh,nàng đã ra một ít nước rồi.
-Em thật gợi cảm quá Miyeon à...
-Đừng có trêu chọc em nữa...
Rồi nàng vươn tay tới chống lên thành bồn tắm,mông chổng lên trước mặt anh để anh có thể dễ đút cu vào âm hộ nàng.Nấc một lúc,sợ nàng mỏi nên anh lại ôm nàng sát vào trong người rồi thúc từ dưới lên.Một lúc sau nàng rung bần bật cả người,bên trong lại co thắt dữ dội,nước nhờn bắn tung tóe,giọng nàng rên la vang khắp phòng.Mà nghe tiếng nàng rên rỉ như vậy càng làm anh hứng tình hơn nữa.
-Á...sướng quá đi...em ra...em ra mất...
12 giờ trưa.Miyeon lúc này trong phòng của nàng,đang mặc bộ váy ren và khoác chiếc áo trắng dài mỏng,đứng xoay người qua lại ngắm bản thân trong gương,thấy rất hài lòng.Nàng trang điểm nhẹ nhàng thêm chút,xỏ vào đôi cao gót đen 16cm rồi đi xuống dưới phòng khách.
Nhìn thấy Eunwoo khỏa thân gác tay ngồi trên ghế sofa,tay kia thỉnh thoảng vuốt trụ vài cái,cơn hứng tình của nàng lại đến nữa rồi.Mà công nhận,anh không chỉ siêu cấp đẹp trai,đến cả body cũng ngon lành,và cu thì dài lại còn to,thật làm nàng muốn nhảy vào bú liếm,vắt cho hết.Đẹp như anh thật xứng với nàng.
Tiếng gót giày thu hút sự chú ý của Eunwoo
Nàng ăn vận đơn giản mà lại sexy khó cưỡng,con cu của anh có cảm giác như sắp nổ tung tới nơi.
-Nhìn em có ngon không oppa?Có phải anh đang rất muốn sẽ tàn bạo,đạo tàn bụ em không nà?
-Chắc chắn rồi,mà sao lại mang luôn cao gót trong nhà vậy bé?
-Nó làm em nhìn sexy hơn,anh có nghĩ vậy không?
-Ừ công nhận,lại đây nào,cưỡi anh đi em!Hôm nay mình bỏ bữa trưa luôn cũng được
Eunwoo nằm xuống hàng ghế,Miyeon vội leo lên người anh,đưa mông về phía mặt anh để làm trò 69.Cuối cùng cũng được nếm cái lồn ngọt ngào ấy,anh vội vã úp mặt vào mà bú liếm dữ dội.Nàng cũng vội mà cho cả con cu kia vào sâu trong họng,đầu cổ nàng cố hoạt động hết mức để mỗi lần bú mút đều lút cán.
Một lúc sau,anh để nàng ngồi trên đùi,một tay bóp nắn ngực,một tay móc lồn nắn hột le,anh rất thích nghe nàng rên rỉ,tiếng rên của nàng cùng với thân hình và nhan sắc cực phẩm ấy luôn làm anh hứng cực độ.
Một lúc sau nữa,anh để nàng cưỡi trên con cu đã hóa đá vì bị kích thích hết mức kia.
Những lần cặp mông nàng di chuyển lên xuống,cái cách nàng đứng trên đôi cao gót dâm thủy chảy không ngừng từ âm hộ nàng
xuống vùng bẹn của anh,và tiếng rên rỉ nỉ non phát ra từ đôi môi xinh xắn kia,thật là một cảnh tuyệt mỹ.Điều anh tiếc duy nhất là không nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của nàng,chắc nàng đang có biểu cảm dâm đãng lắm đây.
Sau đó anh lột hết váy áo nàng,rồi để nàng dựa lưng lên ghế,nhanh chóng kéo chân nàng lên để nàng chổng mông lên trời để anh đút cu vào dập xuống.Anh có lo rằng nàng sẽ bị mỏi cổ,nhưng Miyeon bảo rằng nàng thích nhìn mông anh khi hành động,và nàng cũng tò mò muốn thử những tư thế sex mới lạ.
Đến chiều,cả hai ngồi bệt ra sàn nhà,Eunwoo tháo đôi cao gót ra để nàng dùng chân vuốt trụ.Dù đã nắc rất lâu và lấp đầy âm hộ nàng với tinh dịch,anh vẫn không thấy quá mệt mỏi,vẫn thấy còn đủ sức để chơi nàng đến tận hôm sau.
Con cu của anh lại tiếp tục cứng,anh lại đút tiếp vào cái âm hộ bầy nhầy kia mà nắc liên hồi.Miyeon dù đang đau rát cổ họng nhưng nàng vẫn không ngừng rên được.Eunwoo bắt đầu để ý nàng trở nên kh��n tiếng,liền vội rút ra đi lấy nước cho nàng,nếu vì anh mà hôm sau nàng không hát được thì tội lắm.Dù vậy thì anh cũng không thể để bàn tay nghỉ ngơi được,tay anh không ngừng sò mó khắp thân thể nàng,xoa bao nhiêu cũng không chán.
Sau đó anh nắc nàng từ phòng khách đến nhà bếp,trên bàn ăn xuống ghế,lên bồn rửa tay,vào nhà vệ sinh rồi lên nhà tắm trong phòng ngủ,cuối cùng là trên giường.Anh vừa nắc vào âm hộ nàng,lại rút ra dập trong miệng nàng luân phiên như thế.Âm thanh phạch phạch phạch vang khắp nhà,hòa quyện với tiếng rên rỉ la ó.Tinh dịch,dâm thủy vương vãi khắp nơi.Tinh dịch của Eunwoo dính khắp nơi trên người Miyeon,miệng và âm hộ nàng cũng tràn đầy tinh dịch của anh.
-Á...aa...ư...aa...haah...hah...em sướng quá...đã quá...đụ em mạnh nữa đi...đụ em nhanh nữa...sướng quá anh ơi...đúng rồi sờ chỗ đó...cặc của anh dài quá...đụ em nữa đi...đụ cho em tét lồn luôn đi anh...á..á...á...
của anh vô sâu quá...sâu quá...a..sướng...
-Hah...khỉ thật,Cho Miyeon sao bây giờ em trở nên dâm quá trời vậy...mẹ nó...lồn của em chặt quá...chơi sướng thật...sao lồn của em chặt quá vậy,khít quá đi...anh sắp ra hết vào trong lồn của em mất rồi...
Thật may là hàng xóm không nghe thấy tiếng rên la của cả hai,không thì người ta đánh giá mất.
Sáng hôm sau đó,Eunwoo thức dậy với cái lưng dưới như muốn gãy đôi.Anh khổ sở lắm,nhưng khi nhìn qua đại mỹ nhân đang nằm bên cạnh,anh thấy cơn đau này hoàn toàn xứng đáng.
Ngày hôm qua đúng là tuyệt nhất trần đời.Anh yêu em quá đi Miyeon à...
-Em cũng yêu anh,Cha Eunwoo
-Sao em không ngủ thêm lúc nữa đi?
-Chân em tê quá,cô bé cũng đau nữa...em không ngủ lâu được...
-Anh xin lỗi...
-Không sao đâu anh,hôm qua thật sự rất tuyệt...
-Anh yêu em lắm Miyeon à,lúc nào anh cũng chỉ nghĩ chỉ đến em thôi...
-Ôm em đi oppa,em lạnh quá🥺
-Ừ,mà mình ngủ thêm chút nữa đi em nhé...
-Yêu anh...
Eunwoo vươn tay tới kéo Miyeon ôm chặt vào lòng,rồi trao nàng một nụ hôn nồng thắm.Môi lưỡi của hai người hòa quyện vào nhau,âu yếm lẫn nhau,chẳng còn màng đến những thứ khác nữa...
6 notes
·
View notes
Text
"Nếu không là hoa đẹp, hãy là một đóa hoa thơm”
Tôi từng nghe được câu nói này khi đang sải bước trên những trang sách của chị Mèo Xù. Có lẽ, trong mỗi chúng ta, ai ai cũng từng trải qua cảm giác tự ti về bản thân ít nhất một lần trong đời. Ngay cả khi chúng ta trở nên xuất chúng nhất thì cảm giác ấy đôi khi vẫn len lỏi vào sâu tâm hồn. Bằng cách vô hình nào đó, chúng như một con virus cứ giằng xé ta từng ngày, từng giây hay thậm chí những nơi ta đến. Lâu dần,con virus ấy trở thành vết thương hằn sâu trong tim, để rồi vết thương biến thành con dao sắt lịm xâu xé ta. Nhưng cũng nhờ vậy ta mới có động lực để bản thân trở nên hoàn hảo hơn, tuyệt vời hơn bao giờ hết.
Tôi là một người bình thường, hết sức bình thường. Ngày ngày tôi cũng đi ăn, đi chơi, đi học như bao người khác. Tôi không xinh, nhưng cũng chẳng dễ nhìn. Mọi người xung quanh hay nhận xét tôi là một con ngơ ngơ ngáo ngáo, cũng vì tôi bị cận thị từ nhỏ và mắt tôi trông hơi đơ. Họ đặt cho tôi đủ thứ biệt danh trên đời nào là “nồi cháo heo”, “nữ hoàng vô tri”, “con dị tật”. Vì vẻ ngoài xấu xí ấy, chẳng ai muốn chơi cùng tôi cả. Tôi luôn cảm thấy cô đơn trong mọi tình huống. Ở trường, tôi sợ nhất là tiết thể dục, vì giây phút đó, sự cô đơn của tôi dậy sóng một cách mạnh mẽ nhất. Bởi hầu hết giáo viên cho cả lớp tự tập theo team. Khi đó, tôi chỉ biết lủi thủi một mình trong góc. Cố tỏ ra thật ổn nhưng trong lòng bất an đủ điều. Tôi sợ mọi người, sợ thế giới này. Ngày ngày, tôi luôn cố sống thu mình lại hay mọi người có thể gọi vui là “lối sống trong bao”. Tôi cảm thấy thật an toàn trong chính “cái bao” của mình. Nơi đó tôi lại được sống một lần nữa theo cách tôi mong muốn. Ngày qua ngày, cứ mu muội đắm chìm trong không gian ấy. Để rồi một hôm tôi giật mình bừng tỉnh thì xung quanh chẳng còn ai, chỉ còn tôi và “chiếc bao” vô tri vô giác. Nhưng nếu không thu mình, tôi cũng thật khó để hòa nhập với thực tại. Tôi chẳng thể nào hạnh phúc khi người ta cứ đâm chọc bằng những lời nói vô hình. Họ dùng mọi lời hiểm ác nhất, cay độc nhất để bới móc miệt thị nhan sắc của tôi. Họ xem đấy là thú vui, nhưng họ đâu biết, đằng sau những lời nói tưởng chừng như bông đùa ấy, là cả một tuổi thơ đổ vỡ.
Khi trưởng thành, tôi thấy sự tổn thương trong lòng người lớn không đáng sợ bằng tổn thương trong lòng một đứa trẻ. Đừng nói trẻ con thì mau quên, trẻ con một khi bị tổn thương, sẽ bị ám ảnh rất lâu, có khi là suốt đời.
Tuổi thơ tôi, gắn liền với mảng màu xám xịt. Tôi ít cười, cũng chẳng có nhiều bạn bè. Mặc dù còn bé nhưng lúc nào tôi cũng sống trong nỗi tự ti vì mặc cảm xấu xí.
Vài hôm trước, tôi rủ đám bạn đi chụp hình concept, thay vì từ chối, bọn họ đã buông lời mắng chửi tôi, cho rằng xấu như tôi thì có cà nát con chuột cũng không khá lên nổi.
Những lúc như thế, tôi vừa thương hại vừa căm ghét bản thân. Tôi trách, sao bản thân xấu đến thế, sao mẹ lại sinh tôi ra trong bộ dạng thảm hại này, sao tôi lại có mặt trên đời. Hàng vạn câu hỏi vì sao cứ nhảy vọt trong đầu như những vận động viên high jump.
Đến một ngày tôi nhận ra, khóc lóc không giải quyết được vấn đề gì cả, chúng chỉ khiến bản thân trở nên thấp kém hơn mà thôi. Thay vì cứ ngồi đấy khóc cho hả hê, sao ta không tìm cách vực dậy. Dù có khóc nữa, cũng chẳng ai quan tâm đâu, tự mình cứu lấy mình thôi. Cuộc đời vốn là vậy, đắng cay vốn là hương vị của cuộc sống. Sinh ra đã chẳng dễ dàng gì thì sống cũng vậy. Nếu không có những khó khan, thì sao ta trưởng thành.
Gửi những ai đang cùng hoàn cảnh với tôi. Dù bạn là ai, ở đâu, làm gì. Hãy tự tin lên nhé. Ở đâu đó trên thế giới này, bạn sẽ sớm tìm thấy giá trị của bản thân ngay thôi. Đừng tự trách, cứ sống tốt, tr���i xanh tự khắc an bày.
8 notes
·
View notes
Text
Một câu chuyện nhỏ mừng sinh nhật cục phó :3
Chuyện về cậu cún và anh quạ đen
Ở phố Edo, trên những con đường lớn chằng chịt dây điện, người ta thường thấy những đàn quạ đen chen kín khắp bầu trời, ban đầu, việc đó làm những người ở đây lo sợ về việc cái đầu đẹp đẽ của mình sẽ trở thành nhà vệ sinh lí tưởng cho lũ cánh đen ấy. Nhưng sau một thời gian dài, bọn họ thấy chúng lượn qua lượn lại mà không “giải quyết nỗi buồn” trên bất cứ cá nhân nào (hay ít ra chưa có ai đệ đơn phàn nàn lên tổ trưởng khu phố), thì người ta mặc kệ luôn cái lũ rỗi đời ấy mà chẳng thèm liếc chúng thêm lần nào nữa. Thế nhưng, thực ra lũ quạ không rảnh rang như con người nghĩ, chúng nó cũng có nhiệm vụ ấy chứ. Kìa, tiếng kêu quang quác của cậu quạ Yamazaki đang tường thuật lại sự kiện hôm nay cho cấp trên của mình.
- Báo cáo cục phó! Hôm nay cục trưởng Kondo lại bị cô tiếp viên quán “Bạc hà mèo” cào một nhát vào cổ khi cố tiếp cận cô ấy ở đường 2. Đội tuần tra ở đường số 4 vừa phát hiện được tên bồ câu Katsura nhưng hắn đã nhanh chóng lẩn trốn, hiện đang có đội tuần tra đường 7 và đường 8 đuổi theo rồi ạ!
Hijikata thở dài, anh quạ chụp cái cánh đen tuyền của mình lên mặt vì mệt mỏi. Hôm nào cũng chí choé những chuyện như vậy, và bọn họ, đàn quạ giữ an ninh động vật khu Edo (có lẽ con người gọi là cảnh sát đấy) buộc phải xử lí những mâu thuẫn phát sinh giữa mấy con vật khắp khu phố. Công việc tưởng chừng như nhàn nhã này ở mấy khu phố khác - nơi người ta cho động vật đi dạo dưới sự giám sát của chủ nhân hoặc giữ chúng an toàn trong nhà - thì người dân khu Edo lại thích cái trò thả rông lũ thú nuôi ấy ngoài đường, khiến những cuộc cãi vã đánh nhau giữa những con thú ở đây nhiều vô kể. À, còn có cả bọn muốn làm cách mạng muôn thú dẹp đổ loại người chết dẫm của con bồ câu sunsilk đó nữa, ngày nào cũng khiến đàn quạ của họ chạy đôn chạy đáo cả. Hijikata tặc lưỡi khi thấy biểu hiện ngập ngừng của cậu quạ cấp dưới, dường như bản báo cáo hôm nay vẫn còn chưa hết. Và, quá mệt mỏi để mở mỏ ra hỏi, anh liếc mắt ra hiệu cho Yamazaki. Ngay lập tức, cậu chàng như bật công tắc phun hết phân nửa còn lại của bản báo cáo.
- Ở đường số 5 có sự xuất hiện của một con cún vàng mới, có vẻ là thú cưng của ngôi nhà vừa chuyển đến. Đội 5 đã cố bắt chuyện và hướng dẫn cậu ta một cách thân thiện về đội ngũ của chúng ta nhưng lại bị lờ đi. Vì hoà bình của khu phố, chúng ta nên nói chuyện với cậu ta trước khi Katsura biết tin. Có thêm một kẻ gia nhập tổ chức khủng bố nữa thì Edo khó mà trụ vững! Báo cáo xin hết!
- Được rồi, lui xuống đi, tôi sẽ đi qua đường số 5 một chuyến xem sao.
Hijikata lại tiếp tục thở dài, anh lê đôi cánh đã mỏi vì bay suốt từ sáng sớm lên mái nhà, vừa đập cánh lấy đà vừa cầu mong nhân vật mình sắp gặp có thể là một con cún bình thường một tí.
—————————————————————
- …Có lẽ là ở đây rồi. - Hijikata dừng lại khi nhìn thấy một bảng tên lạ treo trên cánh cổng màu xanh dương. Hijikata, để phục vụ cho công việc của mình, đã học thuộc một ít ngôn ngữ loài người để có thể sử dụng lúc nguy cấp. Dĩ nhiên, một con quạ học lỏm tiếng Nhật thì dù có chăm cách mấy cũng chỉ nhớ được một vài chữ căn bản thôi. Hijikata nhìn chăm chăm vào cái bảng tên, dò theo từng chữ để chắc chắn mình không nhầm tên chủ nhân cậu cún mới.-…O…ki… gì nhỉ…Okida…
- Là Okita, đồ đần.
Một giọng nói lạ bất chợt xuất hiện khi Hijikata còn đang bặm mỏ cố gắng đọc cái bảng tên. À, ra là Okita à. Cơ mà ai vừa bảo anh đần đấy nhỉ?
- Chậc, vừa chuyển đến đây đã gặp phải một kẻ đần độn, làm sao tôi giữ được sự tri thức của mình nếu phải sống chung với một lũ đần như vậy nhỉ. - Cái giọng ban nãy lại tiếp tục móc mỉa anh bằng một thái độ không thể tệ hơn. Mặc dù rất cáu nhưng Hijikata quay đầu mãi mà chẳng thấy tên đó trốn đâu nữa. Dường như chủ nhân cái giọng mất nết đó thấy thương hại cho cái đầu quạ lắc qua lắc lại của Hijikata nên mở mồm nhắc nhở một câu.- Ôi, không chỉ đần mà còn mù nữa, dưới này này.
Dưới sự hướng dẫn thiếu đánh của cái giọng kia, Hijikata cuối cùng cũng nhìn xuống dưới sân ngôi nhà biển Okita ban nãy. Trên sân là cái chuồng cún bằng gỗ khắc chữ ‘S-O-U-G-O’ và trước cái chuồng nọ có vẻ là chủ nhân của giọng nói ban nãy. Chà, dù không muốn nhưng Hijikata phải công nhận cậu cún này rất đẹp. Lông vàng nâu mềm mượt, đôi mắt xanh hút hồn, một vẻ đẹp mà con người chắc chắc sẽ nhảy cẫng lên và bổ nhào vào ôm. Có thể nói cậu chàng có vẻ đẹp của một siêu mẫu trong giới cún. Có điều cách ăn nói thì đáng ghét kinh khủng. Cậu chàng lười biếng nằm trên lớp cỏ, vừa lim dim vừa giả vờ ngạc nhiên:
- Ôi, xin lỗi nhé, tôi cứ tưởng mình gặp một con quạ mù thật chứ. Thế thì tội nghiệp làm sao, thiếu trí óc mà còn mù nữa thì đau đớn lắm.
- …Cảm ơn vì đã lo lắng nhé, nhưng cậu nên chăm sóc bản thân trước đi. Anh nghĩ cậu còn thiếu một mũi tiêm phòng dại đấy.
- Không mù mà lại bất lịch sự. Chậc, một con quạ như thế đáng lẽ phải bị túm vào nồi lâu rồi mới phải. Khá đáng tiếc là con người chuộng thịt gà hơn thịt quạ.
- Anh mày nghe thấy đấy nhé. Ai lại chào hỏi hàng xóm mới bằng thái độ như thế hả? - Hijikata thở dài. Mặc dù anh rất muốn mổ cho con cún này một trận nên thân, nhưng thân là người giữ gìn trật tự của Edo, anh phải đảm bảo cậu cún này không vui vẻ nhập bọn với một băng nhóm tội phạm nào đó. - Tạm gác qua chuyện này đi, cậu là So..u..go phải không?
- Hả, gì cơ?
- Cậu tên Sougo phải không?
- À, tôi cứ tưởng tôi nghe nhầm chứ, lần đầu nghe có kẻ đọc tên tôi mà kinh tởm như thế nên không phản ứng kịp, xin lỗi nhé.
- …Cậu đúng là một tên khốn nạn nhỉ. - Hijikata trừng mắt nhìn con cún lông vàng dưới đất, cậu chàng có vẻ còn đang ngái ngủ dù trời đã sáng bảnh rồi, nhắm cả mắt lại trông có vẻ chả tôn trọng anh gì cả. - Thôi, để không mất thì giờ thì anh nói luôn vào trọng tâm vậy. Chào mừng cậu đến với Edo, anh thuộc đội quạ bảo vệ trật tự Shinsengumi, đến để phổ biến một số nội quy được ước định giữa động vật quanh khu này...Ê này, cậu có nghe không hả!
- Phiền quá, nội quy gì chứ. Đến giờ ngủ của tôi rồi, tạm biệt nhé.
- Chờ đã, cái cậu này! Nghe tí có sao đâu hả!
Chỉ tiếc là giữa lời càm ràm của mình, Hijikata nhận ra cậu cún kia đã ngáy khò khò rồi. “Đành vậy, mình sẽ đến vào hôm sau.” Hijikata tự nhủ, sải cánh bay đi và cất tiếng thở dài lần thứ mười trong một buổi sáng.
Chỉ tiếc là kế hoạch lí tưởng của Hijikata dường như không dễ thực hiện lắm. Cả hai tuần nay, anh đã cố tìm thời điểm nói chuyện với cậu cún kia, nhưng bao giờ cũng có việc gì đó chen ngang ngay lúc anh vừa mở mỏ. Có hôm là lũ Nhương di chí sĩ (trời đánh con bồ câu Katsura!) bay khắp nơi thuyết phục đám mèo hoang gia nhập với chúng, có hôm anh Kondo lại trong tình trạng thoi thóp vì quấy- à không, làm phiền cô mèo Shimura quá đà. Có hôm không có việc gì, anh đã chắc mẩm sẽ giải quyết cho xong vụ này thì…
- Chờ đã, đứng lại xem nào!
… cậu cún nhà Okita có vẻ không có tâm trạng nghe đống nội quy đó cho lắm.
- Thời gian của tôi rất quý báu, tôi không thể lãng phí chúng được, Hijikata-san.
- Cậu nói dối! Cậu toàn ngủ thôi thì thời gian quý báu nỗi gì hả! Đúng lại mau! - Hijikata sải đôi cánh quạ của mình, vừa nguyền rủa con cún phiền phức vừa bặm mỏ đuổi theo cậu chàng nhà Okita. Nhưng lại một lần nữa, khi Hijikata vừa bay qua một cái cây lớn khuất tầm nhìn, cậu chàng đã lủi đi đâu mất dạng. Vừa mệt vừa tức, Hijikata đành đậu lại trên một cái cột điện gần đó để đôi cánh đáng thương của anh hồi phục.
Mà kể cũng lạ, cậu cún nhà Okita đó, mặc dù hằng ngày rất lười biếng, chỉ toàn ngủ với ngủ nhưng lại chạy rất khỏe. Theo như thông tin tình báo của anh, có vẻ cô chủ Mitsuba của cậu ta khá ốm yếu, khi đưa cậu ta đi công viên khu phố thường chỉ vừa ngồi nghỉ vừa canh chừng cậu ta. Có vài lần bay lướt qua nơi đó, anh thấy cậu chàng nằm ngủ vùi trên băng ghế hoặc đi bộ vòng vòng quanh Mitsuba, anh cứ nghĩ cậu chàng không giỏi vận động lắm, hoá ra tên này chỉ giả vờ ngoan ngoãn ngây thơ khi ở cạnh chủ thôi. Okita Sougo là một con cún vừa nhanh nhạy lại rất mạnh nữa.
Mới hôm qua thôi, anh bắt gặp cậu chàng bị một kẻ lạ mặt đuổi theo. Với bản năng của một cảnh sát (từ giờ ta sẽ gọi vậy cho ngắn), Hijikata đã toan nhảy vào giúp đỡ cậu ta, thế nhưng chưa kịp lao xuống, anh đã nghe một tiếng hét thất thanh:
- Aaaaaaaaa đau quá, huhu mẹ ơi!!!!!!
Tên suýt trộm chó ấy bị ngoạm một phát vào tay, răng ghim qua da làm máu văng tung toé. Thế rồi trong sự hãi hùng của Hijikata, tên trộm xấu số ba chân bốn cẳng chạy tót vào bệnh viện, còn cậu chàng Okita thì thong dong đi đến bồn nước công cộng rửa sạch đống máu, sau đó quay về nhà và giả vờ làm nũng dụi đầu vào chân cô chủ khi cô nàng lo lắng cho bộ lông ướt nhẹp của cậu cún thân yêu.
Sau khi chứng kiến việc đó, Hijikata quả quyết liệt cậu chàng vào danh sách những kẻ tốt nhất không nên trở thành kẻ thù và thay đổi kế hoạch thuyết phục cậu chàng.
Hijikata định sẽ từ từ tiếp cận và làm thân với cậu chàng xem sao.
Thế là hai tuần sau đó, thay vì mở đầu bằng “Về nội quy của khu phố…” thì Hijikata đổi thành “Hôm nay cậu làm gì vậy?” nhưng có vẻ việc đó làm cậu cún Okita nổi hết da gà.
- Hijikata-san, bữa giờ anh đập đầu vào đâu hả, sao anh nói chuyện nghe kinh thế? Anh nên giữ cái não mình cẩn thận, đó giờ tôi chưa gặp bác sĩ thú y nào chữa được bệnh tâm thần cho quạ đâu.
- Cậu không nói chuyện đàng hoàng được hả! Anh chỉ mới hỏi một câu thôi mà, có cần phải nói móc như vậy không!?
- Tại anh tự dưng nói mấy câu buồn nôn đó chứ, tôi không muốn bị nhiễm bệnh như anh đâu.
- Ý cậu là gì hả, tên cún khốn khiếp này!
Và cuộc trò chuyện suốt khoảng thời gian đó của bọn họ là chuỗi cãi nhau chí choé như vậy.
Không có chút tiến triển nào cả. Hijikata bực bội cả lên, anh đã cố làm thân với cậu chàng, nhưng cách ăn nói của cậu ta làm anh điên tiết quá. Có điều không thể phủ nhận, anh muốn sức mạnh của cậu chàng, nếu cậu ta đồng ý trở thành một thành viên của Shinsengumi thì tốt biết mấy, nhất là khi có một nhiệm vụ đau đầu như này sắp diễn ra.
—————————————————————
- Báo cáo cục phó, đội hình đã chuẩn bị sẵn sàng, đang chờ lệnh tấn công ạ!
- Được rồi, khi mặt trời lặn hẳn, ta sẽ khởi hành.
- Vâng, thưa cục phó!
Tiếc thay, đến giờ phút cuối, Hijikata vẫn chưa nói chuyện được với cậu chàng được bao nhiêu cả, đương nhiên không thể thuyết phục cậu chàng vào Shinsengumi chiến đấu. Nhiệm vụ lần này thực sự rất nguy hiểm, bọn họ phải bắt giữ một đám cáo không biết bằng cách nào đã lọt vào Edo và tấn công các loài động vật trong khu phố. Nhiều động vật nhỏ, đặc biệt là thú hoang đã mất mạng khi đối mặt với chúng, vậy nên Shinsengumi, tổ chức bảo vệ khu phố, không thể làm ngơ được nữa. Có điều, một đàn quạ đấu với cáo, tuy có lợi thế về số lượng nhưng sức mạnh lại quá kém cỏi khi so với một kẻ thù to lớn như vậy. Dẫu bọn chúng chỉ có khoảng 3 tên, Hijikata cũng không chắc Shinsengumi có thể chiến thắng. “Nếu có Sougo, thì biết đâu…” Hijikata lắc đầu để dẹp bỏ suy nghĩ đó, bây giờ, anh phải tập trung vào nhiệm vụ trước mắt thôi.
—————————————————————
Đúng như những gì Hijikata lo sợ, trận chiến không dễ dàng chút nào. Lũ cáo này khôn ngoan hơn dự liệu, chúng chỉ đi nửa đàn mỗi lần săn thú, vậy nên dù đã tích cực điều tra, Shinsengumi không phát hiện được chúng có tận 6 con. Anh Kondo, cục trưởng mạnh nhất của họ, đã nhận nhiệm vụ từ một thành phố khác cùng một số đội viên không về kịp, vậy nên chỉ còn Hijikata ở lại chỉ huy, sức mạnh của Shinsengumi thiếu đi một lãnh đạo nào trở nên kém hơn hẳn. Tuy được mọi người gọi là cục phó ác quỷ của Shinsengumi, Hijikata cũng chỉ là một con quạ, anh không có sức mạnh thay đổi trời đất. Vậy nên, Hijikata cùng với những người đồng đội, chỉ có thể liều mạng chiến đấu với chúng.
- Tiến lên nào, mọi người! Bảo vệ khu phố bằng cả mạng sống của mình! Cho chúng thấy tinh thần của Shinsengumi đi!
- Vâng, thưa cục phó!
Họ lao vào chiến đấu, vì những loài động vật trong khu phố bằng cả mạng sống, dẫu nhiều kẻ vẫn cho rằng bọn họ là lũ rảnh đời chơi trò cảnh sát, Shinsengumi, dù dưới bất kì hình dạng nào, cũng được sinh ra với mục tiêu duy nhất - bảo vệ quê hương yêu quý của họ.
—————————————————————
Trời hửng sáng, trận chiến cũng kết thúc, 6 con cáo đã không thắng nổi đoàn quạ nhỏ bé. Thế nhưng Shinsengumi lại mất mát quá lớn.
- Báo cáo cục phó, có 17 đội viên bị thương nặng, 24 bị thương nhẹ và… - Yamazaki ngập ngừng -… có 12 đội viên đã không thể vượt qua, cao hơn 3 lần so với dự kiến ban đầu…
- Chuyện không thể tránh được… Được rồi, làm tốt lắm, nhờ anh viết báo cáo gửi về cho cấp trên nhé.
- Vâng, cục phó! Nhưng anh có sao không, lông anh bê bết máu cả rồi. Anh nên kiểm tra vết thương.
- Là máu của lũ cáo kia thôi, tôi ra công viên tắm một chút nhé.
- Vâng…
Dĩ nhiên, sau một trận chiến nặng nề như vậy, Hijikata chẳng còn tâm trạng để tắm gội nữa. Có đến 12 thành viên của họ sẽ mãi mãi không thể quay về nữa, quá nhiều để anh nhận ra Shinsengumi cần một sức mạnh to lớn hơn thế nào. Vậy nên, Hijikata cố sải cánh bay về phía ngôi nhà cổng xanh đó, dù hình như, chỗ máu đó không phải là của bọn cáo như anh tưởng.
- Sougo - Anh gọi, khi đã đáp xuống trên bờ tường - Dậy đi, anh có chuyện cần nói với cậu.
- Oáp…Anh làm gì giờ này vậy Hijikata-san, tôi đang ngủ… Chờ đã, sao anh dính nhiều máu thế, hay anh lục đống sốt cà chua ở cái thùng rác nào đó hả?
- Chuyện đó tính sau đi, bây giờ anh cần nói…cho cậu chuyện này. Shinsengumi đáng buồn thay…không có đủ sức mạnh…trước những kẻ thù lớn. Vì vậy… chúng tôi…cần…cậu…giúp đ…
- Hijikata-san, này. Hijikata-san!
—————————————————————
Mitsuba thức dậy trong tiếng sủa inh ỏi. Bình thường cậu cún nhà Okita rất ngoan, mặc dù đôi khi hay đánh nhau với bọn mèo nhà hàng xóm, nhưng suốt thời gian bên cạnh Mitsuba, cô chưa từng nghe cậu chàng sủa lớn như vậy vào sáng sớm. Sợ có chuyện không hay, Mitsuba vội chạy ra:
- Có chuyện gì vậy, Sou-chan, em khó chịu ở đâu à?
Và Mitsuba thấy Hijikata đầy máu nằm trên lưng cậu cún lông vàng.
Rất may, Mitsuba là một bác sĩ thú y học cả về loài chim nữa. Sau những đường may khéo léo của cô nàng, vết thương của Hijikata đã được khâu kín.
- Chị khâu miệng vết thương rồi, bạn em sẽ không sao đâu Sou-chan, chị cũng đã cho bạn em chút thức ăn và lau sạch cơ thể. Giờ bạn quạ cần thời gian nghỉ ngơi. Trong lúc đó, em hay đi tắm nhé? Lông em dính đầy máu cả rồi.
Cậu cún sủa một tiếng không đồng tình, nhưng dưới ánh nhìn dịu hiền của cô chủ, Okita đành theo chân Mitsuba vào nhà tắm, mắt vẫn hướng về phía phòng Hijikata đang nằm nghỉ. Tắm sạch, sấy khô, Okita liền chạy như bay đến phòng nghỉ của Hijikata trong tiếng gọi của cô chủ.
- Kìa, Sou-chan, bạn quạ cần thời gian nghỉ ngơi, em không nên làm phiền bạn ấy.
Okita vẫn đập đập chân vào cửa, như bảo Mitsuba mở nó ra.
- Thôi được rồi, nhưng cẩn thận nhé, vết thương sẽ bị hở nếu em không cẩn thận đấy.
Được Mitsuba cho phép, Okita nhảy tót vào trong phòng. Mitsuba, có lẽ do không thường có bệnh nhân thuộc loài chim, đã đặt tạm Hijikata tại một trong những cái “giường” của cậu (một cái ổ lót đệm cho cún). Bình thường thì Okita với tính độc chiếm lãnh thổ rất nặng, có lẽ đã bực bội sủa nhặng cả lên, thế nhưng không hiểu sao nhìn Hijikata nằm lọt thỏm bên trong, cậu chàng lại không có tâm trạng đó. “Có lẽ do anh ta trông đáng thương hại quá chăng? Một con cún tốt không thể móc mỉa quạ què.” Okita tự biện minh như vậy, trong khi nhẹ nhàng tiến lại gần và cẩn thận nằm xuống bên cạnh Hijikata. Okita chăm chú nhìn phần thân Hijikata lên xuống phập phồng - minh chứng cho việc anh ấy vẫn còn thở khỏe mạnh - một lúc lâu, trước khi thì thầm:
- Được thôi, tôi sẽ vào cái Shin…xen…gì đó, nhưng điều kiện là anh sẽ xuống làm cấp dưới của tôi. Còn nữa, anh sẽ làm trò tiêu khiển để giải trí cho tôi, khi chán thì tôi sẽ giết quách anh luôn. Vậy nên… đừng để bọn khác giết anh, đồ chơi của tôi phải do tôi tự giết. Hứa nhé, Hijikata-san…
Lần này, đến lượt Hijikata lại không nghe thấy Okita nói gì. Thế nhưng trong giấc ngủ của mình, anh cảm nhận được xung quanh mình hôm nay ấm áp hơn mọi ngày một chút.
End.
3 notes
·
View notes
Text
Chào cậu nha nếu cậu đã ghé vào tận đây chắc cậu là một người quan tâm đến tớ ( theo hướng tích cực hay tiêu cực cũng được :v )
Đây là chỗ tớ bày tỏ nỗi lòng của mình thôi. Thử đọc xem, biết đâu cậu lại xuất hiện trong câu chuyện của tớ thì sao ^^
Đôi chút về tớ nhé 😎
🥰 Điều tớ thích:
Tớ thích nhất là nấu ăn, cái này chắc ảnh hưởng nhiều từ mẹ. Mẹ tớ không phải đầu bếp chuyên nghiệp ở mấy nhà hàng gì đó đâu, nhưng với tớ mẹ còn đỉnh hơn đầu bếp. Mẹ nấu ăn rất ngon, tớ nghĩ 1 đứa có gầy gò đến mấy vào tay mẹ tớ cũng phồng ra thôi. Ko hiểu sao lọt thỏm được thằng con út kén ăn, thổi mãi mà như bong bóng xịt 😂 Tớ nấu ăn chỉ bằng 4/10 của mẹ thôi mà bạn tớ đều thấy ngon (không biết nó có nịnh thối cho mình nấu nhiều không nữa 🧐). Kể ra tớ mà nấu đc bằng 6/10 mẹ là tự mở nhà hàng được rồi. Nếu mở nhà hàng tớ sẽ mở tiệm bánh... kaka chả liên quan mấy, tớ làm bánh cũng ổn mỗi tội ko khéo, toàn nát. Nhưng tớ làm pizza ngon lắm đoá, tự làm được cả đế, nếu có cơ hội sẽ làm mời cậu ăn :v
Thứ 2 là tớ có niềm đam mê với chụp ảnh, quay video linh tinh. Kiểu tớ thấy mọi khoảnh khắc, mọi điều tươi đẹp này chỉ lưu bằng đôi mắt cận 3 độ và chiếc trí nhớ ngắn hạn của tớ thôi là chưa đủ. Tớ muốn lưu giữ mọi thứ xung quanh mình. Ngay cả những bữa cơm gia đình lặp đi lặp lại hàng ngày, con đường tớ đi hàng tỉ lần, 1 nơi nào đó đến đôi 3 lần, 1 cảnh mẹ táng thằng em do lười học thấy không dưới chục lần tớ cũng thích quay,.... nói chung là có những khoảnh khắc, ngay thời điểm đó có thể thấy nó bình thường, nhưng sau nhắc lại mình thấy nó rất ý nghĩa và vô giá. Tớ thích nhìn cuộc sống với ánh mắt tò mò và màu sắc nên tớ thấy mỗi ngày cảnh vật lại có sự thay đổi, do lòng tớ thay đổi, suy nghĩ tớ thay đổi, kĩ năng quay chụp của tớ cũng thay đổi lun. Quay hoài 1 cảnh nhưng đố quay lại được góc quay và thời gian, chuyển động cảnh vật, thời tiết y hệt lần trc đã quay đó. Nói chung tớ thấy chụp ảnh là một nghệ thuật, người chụp ảnh là một nghệ sĩ 😌
Thứ 3 tớ thích viết lách, mặc dù tớ lười. Khi tớ viết tớ thấy mình là chính mình, tớ được làm bạn với con chữ. Tớ viết không hay đâu, văn cỏ ấy mà. Mấy đứa chơi cùng hay bảo tớ là Văn Chi, vì tớ xạo choá ấy mà. Nhưng xạo choá cũng là 1 kỹ năng phải không. Xia xìa. 🤪 Tớ viết theo cảm hứng, đôi lúc tớ ép mình viết nhưng tớ thấy bị gượng gạo. Lúc tớ viết ổn nhất là lúc tớ đang có vấn đề muốn chia sẻ, có lẽ tớ nên học biến văn nói sang văn viết. Tớ nhìn mọi thứ đều ra chuyện, có lẽ vì thế mà tớ lắm mồm, tớ ngồi 1 lúc mà không nói chuyện thì không chịu nổi. Tớ thích văn phong mộc mạc như c Chi Nguyễn, a Tun, anh Chà, c Làn, mấy nguoi nữa cơ, ... nói chung là nhiều lắm, chả biết sao mà văn họ như nói chuyện thủ thỉ với mình chứ ko phải là viết bài đâu. Có lẽ mình đã bị thôi miên rồi ấy.
Tớ thích nghe về tâm linh, những thứ liên quan đến khoa học siêu nhiên, nói chung là thứ gì càng kì bí tò mò thì càng thích. Kiểu gan bé nhưng nghĩ to ấy. Tớ sợ ma cực, ko biết nên viết cái này vào thích hay ghét nữa :3 Kiểu tớ thích tò mò mấy chuyện ma nhưng mà tớ lại sợ ma....
Tớ thích khám phá những đỉnh núi, hang động, những dòng sông, nhưng tớ lại hơi sợ độ cao, hơi sợ không gian tối hẹp, hơi sợ sự sâu thẳm của dòng nước..... Nói chung tớ luôn có 1 nỗi sợ vô hình với những thứ tớ thích. Nhưng nhất định tớ sẽ vượt qua nó thôi, vì mình thích mà không làm thì đúng là hối tiếc cả thanh xuân.
Tớ thích màu hồng, không biết mọi người sao chứ tớ thấy màu hồng rất đẹp, màu hồng trái ngược với tính cách mọi người thường thấy của tớ. Mạnh mẽ rắn rỏi các thứ mà mặc pink trông hơi sến hen :v
😛 Sự thật về tớ
Tớ không phải là một người mạnh mẽ đâu, thật đó, có đứa đọc nó lại bảo tớ za zẻ cho xem. Nhưng sâu trong nội tâm tớ, tớ cảm giác đứa trẻ của mình rất cô đơn. Tớ sợ người ta làm tổn hại đến mình cực, vì thế tớ hay gồng lên. Tớ cũng không biết sao nữa, chỉ là tớ luôn sợ người khác bị phật lòng. Sợ họ bỏ đi. Tớ nghĩ rất nhiều, nếu có ai đó đang nói chuyện mà họ thay đổi thái độ là tớ cảm nhận được ngay. Đôi lúc có thể là vô tình thôi nhưng lại làm tớ suy nghĩ mãi.
Cậu không tin được đâu, tớ đã trải qua 1 quá khứ ám ảnh. Tớ đã từng bị cô lập đó, không biết sao nữa. Hồi đi học cấp 2 tớ bị 1 nhóm bạn cô lập, nhóm đó cứ gọi tớ là Chi Chây, gọi theo bộ phim xin hãy yêu em them lần nữa hot hot hồi đó. Chúng noá gọi vậy chứ ko phải vậy đâu. Nói chung là cái bọn đó trêu rất ác luôn. Có 1 hồi tớ bị cô lập, thế là tớ quay sang trút giận sang Hân và còn tự tách mình ra khỏi nó, tớ tự viết thư cắt đứt tình bạn với nó luôn mới ngầu chứ =)))) thế là từ đó đi học tớ cứ lủi thủi 1 mình, đến thì bị các bạn trêu, phải ngồi với thằng mình ghét nhất lớp vì Hân đã chuyển chỗ rồi. Đi học thể dục tớ còn bị ném bóng vào đầu và không dám chơi cùng ai. Chúng nó còn đem chuyện tớ bị tới kì ra làm chủ đề trêu chọc, tớ mỗi lần đến tháng là kinh khủng lắm. Lần đó học 4 tiết nên bị tràn, tớ đã cố tình ngồi lâu hơn 1 chút rồi mới về để lau đi nhưng tụi nó vẫn cố tình ở lại để trêu chọc. Nói chung hôm đó tớ vừa xấu hổ vừa tủi thân, tớ đã khóc rất nhiều luôn. Tớ nhớ ngày nào đi học tớ cũng gục xuống bàn khóc. Đến 1 hồi tớ không chịu đc nữa tớ đã nói với cô giáo, từ đấy cũng không ai trêu nữa, nhưng kí ức về việc bị cô lập vẫn khiến tớ rất sợ hãi nếu mình làm phật ý người khác thì sao, liệu mình có tiếp tục bị cô lập không.....
Lên cấp 3, tớ chơi với 1 nhóm bạn. Sang lớp 11 thì nhóm bạn đã tách dần do 2 người chuyển lớp. Nhóm còn lại thì cũng chủ yếu là 4 đứa con gái chơi với nhau. Tớ ngồi cùng T, nó cứ hiền hiền, đôi lúc hơi khó hiểu. Nói chung tớ nói gì thì nó cũng gật thôi. Có 1 hồi tớ bị khủng hoảng học tập, tớ thấy mình học kém hơn hẳn so với 3 bạn của mình nên tự tách nhóm, tớ cứ dần từ chối những lần tụ tập, đi vệ sinh hay nói chuyện, tớ xa rời dần với những chủ đề chung... Tớ lại 1 lần nữa tự thu mình. Tớ không nhớ rõ lúc đó có ai quan tâm mình tồn tại không nữa, chỉ là tớ thấy lạc lõng, tủi thân và trống rỗng thôi. Tớ dần thấy mình mất vị trí trong lòng các bạn mình. Tớ cố để bình thường nhưng hình như nó thật sự khó. Có lẽ tớ bị vấn đề tâm lý ..... Mọi chuyện cứ như vậy cho đến 1 hôm, tớ mượn máy của bạn và vô tình biết được chuyện 2 người bạn trong nhóm ngoài mặt thì cười đùa với mình, đằng sau thì nhắn tin kiểu khiêu khích, đùn đẩy kiểu bạn thân mày kìa, đi với bạn đi.... mình cũng chẳng biết mình đã làm gì để đến mức đó nữa. Sau lúc đó thì mình hoàn toàn sụp đổ thật. Mình nhớ hôm đó mình đã khóc rất nhiều, mình khóc kiểu tổn thương thực sự luôn đó.... Mình đã từng rất thân với bọn nó luôn, có gì ăn hay đi đâu mình cũng muốn rủ chúng nó, kiểu mình cảm giác như bị mất đi thứ gì đó vậy, hụt hẫng, trống trải..... Còn cả chuyện mình đi Chùa Hương và mua quà cho H nữa. Mình mua cho nó với tâm trạng rất vui vẻ mong đợi nó sẽ thích, vậy mà nó sẵn sàng vứt vào thùng rác để dùng 1 cái mới ngay mấy hôm sau.... haiz. Cảm giác như niềm tin của mình bị vứt đi vậy. Chuyện này phải trải qua 4 năm rồi nhưng hình như nó đã thành vết xước trong tim mình vậy. Bây giờ mình đã không còn ghét bọn nó nữa, nhưng khi nhắc lại mình lại vẫn thấy hụt hẫng và nhói như ngày nào. Mình đã từng mơ cả ác mộng và khủng hoảng cả thời gian dài, mình đã huỷ kết bạn và gần như bước khỏi cuộc sống của những người cùng mình đi hết những ngày tháng cấp 3.
Haiz nói chung là zậy đó. Trong những câu chuyện đó mình không phải là người đúng 100%, không có lửa làm sao có khói nhở. Nhưng mà mấy người làm zậy có ác quá không. Làm con bé ám ảnh đến giờ -.- Nên bây giờ mình cẩn trọng lắm, ấm ức gì thì nhin thôi, sợ người khác rời đi, sợ người khác phật ý rồi bỏ rơi mình :((( Chính vì thế mỗi 1 người đến trong cuộc sống của mình, mình đều muốn đem đến cho họ những cái nhìn vui vẻ, tích cực về mình. Nếu có thể giúp chắc chắn mình sẽ giúp, nếu điều mình làm khiến họ vui vẻ thì mình sẽ làm. Khi một ai đó rời đi, kể cả người đã làm điều không tốt với mình, mình đều thấy thiếu sót hết.
😡 Điều tớ ghéc
Lười quá đi ngủ mai đi làm
3 notes
·
View notes
Text
Top 5 Cách Chữa Mèo Bị Trầm Cảm Tốt Nhất
16Th10
Top 5 Cách Chữa Mèo Bị Trầm Cảm Tốt Nhất
Cách Chữa Mèo Bị Stress
Bạn cần thực hiện sớm các biện pháp sau, để tìm ra cách chữa mèo bị trầm cảm tốt nhất nhanh chóng phục hồi tinh thần và giảm stress sớm nhất, hãy cùng Tiệm Khoai Ngố tìm hiểu ngay những cách chữa mèo bị trầm cảm tốt nhất:
1. Đưa mèo bị trầm cảm đến bác sĩ thú y
Cách Chữa Mèo Bị Trầm Cảm Tốt Nhất – Đưa mèo bị trầm cảm đến bác sĩ thú y
Nếu nhận thấy hành vi của mèo bị trầm cảm thay đổi, bạn nên liên hệ với bác sĩ thú y nhằm đảm bảo rằng mèo không gặp phải vấn đề bệnh tật gây nên chứng trầm cảm cần phải điều trị đặc biệt.
Trao đổi với bác sĩ thú y về những thay đổi mà bạn phát hiện được ở mèo, như các thay đổi trong thói quen ăn uống, ngủ nghỉ và tính nết.
Bác sĩ thú y sẽ tiến hành kiểm tra thể chất đều đặn, nghe nhịp tim, kiểm tra mắt và tai, cũng như đo nhiệt độ cơ thể.
Dựa trên những thay đổi hành vi mà bạn cung cấp, nếu bác sĩ thấy cần thiết sẽ tiến hành xét nghiệm máu, chụp x-quang hoặc một số xét nghiệm khác.
Lưu ý: Một số kết quả xét nghiệm sẽ có ngay lập tức nhưng số khác cần vài ngày mới có kết quả.
2. Quan tâm mèo đúng mực
Bệnh trầm cảm nảy sinh ở mèo bị trầm cảm có thể là do chúng không được chăm sóc đầy đủ. Bạn cần phải đáp ứng nhu cầu được yêu thương của mèo để chúng luôn vui vẻ cũng như cảm thấy an tâm.
Mèo là loài động vật hòa đồng, nhưng lại có tính độc lập cao. Chúng thường sẽ ra hiệu khi nào thì cần được chú ý, và bạn nên cho phép chúng tiến lại gần.
Nếu mèo tiếp cận bạn và thể hiện hành vi chào đón, như là cọ người vào chân hoặc đánh hơi cơ thể bạn, thì nghĩa là chúng đang khao khát sự quan tâm từ bạn.
Bạn không thể lúc nào cũng đáp ứng được nhu cầu của mèo bị trầm cảm, nhưng ít ra cũng nên vỗ về âu yếm để chúng biết được bạn yêu quý chúng thế nào.
3. Tìm cách cho mèo chơi nhiều hơn
Nếu công việc của bạn dạo gần đây khá bận rộn và mèo bị trầm cảm do điều này, bạn nên chuẩn bị trò tiêu khiển cho chúng khi bạn không ở nhà.
Có rất nhiều cách để mang lại niềm vui cho mèo khi bạn đi ra ngoài.
Mở rèm cửa sổ trong ngày, đặc biệt nếu bạn sống ở khu vực ngoại ô. Bạn nên đặt bàn, tủ, hoặc cây sào để mèo có thể trèo lên cửa sổ.
Chúng thích quan sát khung cảnh ngoài trời, và được tiếp xúc với ánh sáng cũng như chơi đùa trong khi bạn vắng nhà.
4. Hạn chế dùng hình phạt cho Mèo
La mắng hay đánh đập với hành vi sai trái của chúng ư? cách trừng phạt như thế chỉ làm cho mèo bị trầm cảm cảm thấy áp lực và sợ hãi.
Khuyến khích mèo thực hiện một số hoạt động đốt cháy năng lượng: giúp tan biến tâm trạng mèo bị căng thẳng và giảm nội tiết tố gây áp lực, thay vì để Mèo liếm lông quá nhiều.
Dành ra ít nhất ba buổi với mỗi buổi kéo dài 10 phút để chơi đùa với mèo.
5. Ngăn cản động vật lạ lại gần mèo
Tóm lại bạn cần thực hiện những biện pháp sau để giảm bớt stress cho mèo:
Giảm bớt sự căng thẳng ở mèo bằng cách tìm ổ trú ẩn an toàn cho mèo
Làm giảm sự nhạy cảm của mèo cưng với người lạ hoặc đồ vật mới
Không dùng hình phạt, trách mắng với mèo bị trầm cảm
Thường xuyên dọn dẹp chỗ ở, chỗ vệ sinh của mèo: dùng loại cát khử mùi hôi tốt và dọn dẹp phân thải của mèo thường xuyên Cho mèo chơi những đồ chơi thân thuộc, thích thú
Tìm đến bác sĩ thú y: sẽ được tư vấn giải pháp tức thời, nhanh chóng
Lưu ý: Nếu bạn phải đi xa, hãy cân nhắc việc nhờ bạn bè, người thân trong gia đình hoặc người chăm sóc thú cưng đến nhà chăm sóc cho mèo bị trầm cảm của bạn, đó có thể là cách tốt nhất.
Kết Luận
Như vậy là Tiệm Khoai Ngố vừa chia sẻ đến bạn về các cách để giảm việc bị trầm trảm ở mèo. Hy vọng bằng những kinh nghiệm phía trên, sẽ giúp mèo bị trầm cảm nhà bạn giảm bớt được stress, khiến boss nhà bạn luôn vui vẻ và đầy sức sống. Qua bài viết Tiệm Khoai Ngố mong bạn sẽ biết quan tâm và chăm sóc các bé mèo của nhà mình hơn nhé.
Bạn có thể mua các sản phẩm chăm sóc cho chó mèo: tại đây
Bạn có thể tham khảo thêm thông tin về các dấu hiệu mèo bị trầm cảm: tại đây
0 notes
Text
Khám phá Vạn Lý Trường Thành: Kỳ quan hùng vĩ Trung Quốc
Vạn Lý Trường Thành, một trong những kỳ quan vĩ đại nhất thế giới, là điểm đến không thể bỏ qua khi du lịch Trung Quốc. Hãy cùng May Travel khám phá Vạn Lý Trường Thành và vẻ đẹp lịch sử, văn hóa của công trình này qua bài viết dưới đây.
Lịch Sử Vạn Lý Trường Thành - Trung Quốc
Vạn Lý Trường Thành được xây dựng từ thế kỷ 7 TCN với mục đích bảo vệ người Trung Hoa khỏi các bộ tộc du mục. Công trình trở thành biểu tượng của sự kiên cường và sức mạnh dân tộc.
Kiến Trúc Và Cấu Trúc
Vạn Lý Trường Thành dài hơn 21.000 km, bao gồm những tháp canh và pháo đài. Các đoạn Bát Đạt Lĩnh, Mộ Điền Cốc và Kim Sơn Lĩnh có nét kiến trúc đặc trưng riêng.
Các Địa Điểm Check-in Tại Vạn Lý Trường Thành
-Bát Đạt Lĩnh: Nổi tiếng, dễ tiếp cận từ Bắc Kinh.
-Mộ Điền Cốc: Hoang sơ, gần gũi thiên nhiên.
-Kim Sơn Lĩnh: Đường dốc, thích hợp cho phiêu lưu.
Các Hoạt Động Thú Vị Khi Du Lịch Vạn Lý Trường Thành
Các hoạt động như đi bộ, tham quan tháp canh, chinh phục đoạn dốc và chụp ảnh với cảnh quan.
Những Lưu Ý Khi Du Lịch Vạn Lý Trường Thành
Thời điểm lý tưởng: Tháng 4-5, đầu hè hoặc mùa thu.
Tuân thủ quy định: Không xả rác, không khắc vẽ, không mang vật nuôi.
Phương Tiện Di Chuyển
Sử dụng xe buýt, tàu hỏa, hoặc thuê xe ô tô để di chuyển từ Bắc Kinh đến các đoạn Vạn Lý Trường Thành.
Giá Vé
Giá vé dao động tùy theo dịch vụ, ví dụ vé tham quan người lớn là 150.000 VND, vé cáp treo khứ hồi 465.000 VND.
Kinh Nghiệm Du Lịch Vạn Lý Trường Thành
Lên kế hoạch trước, chọn đoạn phù hợp với thể lực, kiểm tra thời tiết, chuẩn bị sức khỏe, trang phục, và nước uống.
Tham khảo thêm: https://maytravel.vn/kham-pha-van-ly-truong-thanh/
0 notes
Text
hoancanhsangtac
HOÀN CẢNH RA ĐỜI TÁC PHẨM "CHIẾC THUYỀN NGOÀI XA"
Tác phẩm "Chiếc thuyền ngoài xa" là một trong những truyện ngắn nổi bật của nhà văn Nguyễn Minh Châu, ra đời vào năm 1983 và được xuất bản vào năm 1987. Tác phẩm không chỉ đánh dấu sự chuyển mình trong phong cách sáng tác của Nguyễn Minh Châu mà còn phản ánh rõ nét những vấn đề xã hội của Việt Nam thời kỳ hậu chiến. chiếc thuyền ngoài xa hoàn cảnh ra đời trong một giai đoạn đặc biệt, khi xã hội và văn học Việt Nam đang bước vào thời kỳ đổi mới, với những thay đổi sâu sắc về tư tưởng và lối sống.
Nguyễn Minh Châu được coi là một trong những nhà văn tiêu biểu của văn học Việt Nam hiện đại. Ông nổi tiếng với những tác phẩm viết về chiến tranh và người lính, nhưng sau khi đất nước thống nhất, ông đã có sự chuyển hướng rõ rệt trong tư duy sáng tác, đi sâu vào những vấn đề về nhân sinh và xã hội. "Chiếc thuyền ngoài xa" là một trong những tác phẩm tiêu biểu cho giai đoạn sáng tác này, thể hiện cái nhìn sâu sắc của Nguyễn Minh Châu về cuộc sống và con người.
Bối cảnh xã hội khi tác phẩm ra đời
Chiếc thuyền ngoài xa hoàn cảnh ra đời trong một thời kỳ đầy biến động của xã hội Việt Nam. Sau khi chiến tranh kết thúc vào năm 1975, đất nước bước vào giai đoạn tái thiết và phát triển. Tuy nhiên, những khó khăn về kinh tế, chính trị và xã hội đã tạo ra không ít thử thách cho chính phủ và người dân. Những năm đầu thập niên 1980, Việt Nam đang chịu ảnh hưởng của cuộc chiến tranh biên giới và sự bao vây kinh tế từ bên ngoài, dẫn đến sự thiếu thốn về lương thực và vật phẩm thiết yếu. Cuộc sống của người dân gặp rất nhiều khó khăn, với những vấn đề như nghèo đói, bất công và bạo lực gia đình xuất hiện ngày càng nhiều.
Tác phẩm ra đời vào thời kỳ mà văn học Việt Nam đang có sự chuyển đổi mạnh mẽ từ những tác phẩm mang tính chất tuyên truyền về chiến tranh và lòng yêu nước sang những tác phẩm mang tính nhân văn sâu sắc hơn, phản ánh hiện thực đời sống sau chiến tranh. Nguyễn Minh Châu là một trong những nhà văn tiên phong trong sự chuyển đổi này, với cái nhìn hiện thực hơn về cuộc sống và con người. Chiếc thuyền ngoài xa hoàn cảnh ra đời phản ánh một xã hội với nhiều mâu thuẫn và khó khăn, nơi con người không chỉ phải đấu tranh với hoàn cảnh mà còn phải đối diện với những xung đột nội tại của chính mình
>>>Xem thêm: hoàn cảnh sáng tác của chiếc thuyền ngoài xa
Sự chuyển hướng trong phong cách sáng tác của Nguyễn Minh Châu
Trước khi viết "Chiếc thuyền ngoài xa", Nguyễn Minh Châu đã là một nhà văn nổi tiếng với những tác phẩm viết về đề tài chiến tranh, như "Dấu chân người lính" và "Mảnh trăng cuối rừng". Tuy nhiên, sau khi đất nước thống nhất, ông bắt đầu cảm thấy cần phải thay đổi cách tiếp cận trong sáng tác của mình. Thay vì tập trung vào những chiến công hay những câu chuyện về người lính, ông bắt đầu quan tâm nhiều hơn đến cuộc sống đời thường, đến những thân phận con người và những mâu thuẫn trong xã hội.
"Chiếc thuyền ngoài xa" chính là một trong những tác phẩm tiêu biểu cho sự chuyển hướng này. Tác phẩm không còn ca ngợi những lý tưởng lớn lao mà đi sâu vào phản ánh hiện thực đời sống, với những đau khổ và mâu thuẫn mà con người phải đối mặt hàng ngày. Chiếc thuyền ngoài xa hoàn cảnh ra đời gắn liền với sự thay đổi trong tư duy nghệ thuật của Nguyễn Minh Châu, khi ông bắt đầu khám phá những khía cạnh tối tăm của cuộc sống và con người.
Nội dung và ý nghĩa của "Chiếc thuyền ngoài xa"
Tác phẩm "Chiếc thuyền ngoài xa" kể về câu chuyện của một nghệ sĩ nhiếp ảnh tên Phùng, được cử đi chụp ảnh để làm lịch tết. Trong chuyến đi thực hiện nhiệm vụ, anh đã nhìn thấy một cảnh tượng tuyệt đẹp: một chiếc thuyền chài ngoài khơi, hiện lên mờ ảo trong làn sương sớm, tạo nên một bức tranh thiên nhiên đẹp như mơ. Tuy nhiên, khi chiếc thuyền tiến lại gần bờ, Phùng chứng kiến cảnh tượng bạo lực gia đình giữa người chồng và người vợ trên chiếc thuyền đó. Người vợ cam chịu sự bạo hành, trong khi người chồng thể hiện sự hung bạo một cách vô lý.
Qua câu chuyện này, Nguyễn Minh Châu đã thể hiện một thông điệp sâu sắc về sự đối lập giữa cái đẹp nghệ thuật và thực tế cuộc sống. Từ xa, chiếc thuyền chài ngoài khơi trông đẹp đẽ và thanh bình, nhưng khi tiến gần, hiện thực phũ phàng và đau đớn của cuộc sống hiện lên rõ ràng. Điều này gợi cho người đọc về sự phức tạp của cuộc sống, về mối quan hệ giữa cái đẹp và sự thật, giữa bề ngoài và bản chất bên trong.
Chiếc thuyền ngoài xa hoàn cảnh ra đời trong bối cảnh xã hội Việt Nam đầy khó khăn và mâu thuẫn, nơi con người phải đối diện với những bi kịch của chính mình. Tác phẩm không chỉ là một câu chuyện về bạo lực gia đình mà còn là một bài học về nhận thức, về cách mà con người nhìn nhận và phản ánh hiện thực.
>>>Xem thêm: Chiếc thuyền ngoài xa hoàn cảnh ra đời và ảnh hưởng đến nội dung
Tầm ảnh hưởng và giá trị của tác phẩm đối với nền văn học Việt Nam
"Chiếc thuyền ngoài xa" không chỉ là một tác phẩm mang giá trị nghệ thuật cao mà còn là một tác phẩm mang tính xã hội sâu sắc. Qua câu chuyện của Phùng, Nguyễn Minh Châu đã khéo léo lồng ghép những thông điệp về cuộc sống, về nghệ thuật và về con người. Tác phẩm đã mở ra một hướng đi mới cho văn học Việt Nam sau chiến tranh, khi các nhà văn bắt đầu đi sâu vào khám phá những khía cạnh tối tăm và phức tạp của đời sống, thay vì chỉ tập trung vào việc ca ngợi những lý tưởng cao cả.
Chiếc thuyền ngoài xa hoàn cảnh ra đời cũng đánh dấu sự trưởng thành trong tư duy nghệ thuật của Nguyễn Minh Châu, khi ông không chỉ phản ánh những vấn đề xã hội mà còn đặt ra những câu hỏi triết lý về vai trò của nghệ thuật trong cuộc sống. Tác phẩm cho thấy rằng nghệ thuật không chỉ là việc tìm kiếm cái đẹp mà còn là việc khám phá và phơi bày những góc khuất của hiện thực. Điều này đã tạo nên giá trị bền vững cho "Chiếc thuyền ngoài xa" trong lòng độc giả và trong nền văn học Việt Nam.
Kết luận
Chiếc thuyền ngoài xa hoàn cảnh ra đời trong một thời kỳ đầy biến động của xã hội Việt Nam, khi đất nước đang chuyển mình sau chiến tranh và đối diện với nhiều thử thách mới. Tác phẩm của Nguyễn Minh Châu không chỉ là một câu chuyện về cuộc sống mà còn là một thông điệp sâu sắc về nghệ thuật và con người. Với "Chiếc thuyền ngoài xa", Nguyễn Minh Châu đã để lại một dấu ấn quan trọng trong nền văn học Việt Nam, đồng thời truyền tải những giá trị nhân văn và triết lý sống vượt thời gian.
#soanvan12, #soan_van12, #soanvan12_vntre,#datnuoc
1 note
·
View note
Link
0 notes
Text
vẽ sơ đồ tư duy chiếc thuyền ngoài xa
Hướng Dẫn Vẽ Sơ Đồ Tư Duy Cho Tác Phẩm "Chiếc Thuyền Ngoài Xa"
"Chiếc thuyền ngoài xa" của Nguyễn Minh Châu là một tác phẩm văn học nổi bật với nhiều chủ đề sâu sắc và hình ảnh biểu tượng mạnh mẽ. Để hiểu và phân tích tác phẩm này một cách hiệu quả, việc vẽ sơ đồ tư duy chiếc thuyền ngoài xa là một công cụ tuyệt vời. Bài viết dưới đây sẽ hướng dẫn bạn cách tạo sơ đồ tư duy cho tác phẩm này, giúp bạn nắm bắt các yếu tố quan trọng một cách rõ ràng và dễ hiểu.
Tại Sao Nên Sử Dụng Sơ Đồ Tư Duy?
Việc vẽ sơ đồ tư duy chiếc thuyền ngoài xa mang lại nhiều lợi ích:
Tổ chức thông tin một cách hệ thống: Sơ đồ tư duy giúp bạn phân loại và sắp xếp thông tin theo cách trực quan, dễ hiểu.
Khuyến khích tư duy phân tích: Sơ đồ tư duy giúp bạn liên kết và phân tích các yếu tố khác nhau của tác phẩm, làm rõ mối liên hệ giữa chúng.
Cải thiện khả năng ghi nhớ: Sử dụng hình ảnh và màu sắc trong sơ đồ tư duy giúp bạn nhớ thông tin tốt hơn và dễ dàng ôn tập lại.
Các Phần Chính Của Sơ Đồ Tư Duy
Để vẽ sơ đồ tư duy chiếc thuyền ngoài xa, bạn nên chú ý đến các phần chính sau:
Cốt Truyện
Cốt truyện của tác phẩm là nền tảng quan trọng. Câu chuyện xoay quanh nhân vật Phùng, một nhiếp ảnh gia được giao nhiệm vụ chụp ảnh cho bộ lịch năm mới. Trong chuyến đi, Phùng chứng kiến một cảnh tượng tuyệt đẹp của chiếc thuyền trong sương sớm, nhưng khi tiếp cận gần, anh phát hiện ra sự thật đau đớn về bạo lực gia đình. Để thể hiện cốt truyện trong sơ đồ tư duy, bạn có thể tạo một nhánh chính với các yếu tố như: Nhân vật Phùng, chuyến đi, phát hiện sự thật.
>>>Xem thêm: sơ đồ tư duy bài chiếc thuyền ngoài xa
Nhân Vật
Nhân vật là yếu tố quan trọng trong "Chiếc thuyền ngoài xa". Bạn nên phân tích từng nhân vật qua các nhánh phụ:
Phùng: Nhân vật chính, một nhiếp ảnh gia với đam mê tìm kiếm cái đẹp lý tưởng. Mâu thuẫn của Phùng với hiện thực khi phát hiện bạo lực gia đình thể hiện sự đối lập giữa lý tưởng nghệ thuật và thực tế.
Người phụ nữ: Đại diện cho sự chịu đựng và hy sinh. Bà là nạn nhân của bạo lực gia đình, nhưng vẫn sống cùng chồng vì trách nhiệm và tình yêu.
Người chồng: Biểu tượng của bạo lực và thô lỗ. Hành động của ông phản ánh những khó khăn và áp lực trong cuộc sống của ông.
Mâu Thuẫn Nghệ Thuật Và Hiện Thực
Mâu thuẫn giữa nghệ thuật và hiện thực là một chủ đề chính trong "Chiếc thuyền ngoài xa". Phùng, với vai trò là nghệ sĩ, chỉ thấy vẻ đẹp lý tưởng của chiếc thuyền từ xa. Tuy nhiên, khi đến gần, anh đối diện với thực tế đau đớn của bạo lực gia đình. Để thể hiện mâu thuẫn này, bạn có thể tạo một nhánh lớn trong sơ đồ với các yếu tố như: Nghệ thuật và hiện thực, vẻ đẹp và đau khổ.
Hình Ảnh Biểu Tượng
Chiếc thuyền ngoài xa là hình ảnh biểu tượng quan trọng trong tác phẩm. Từ xa, chiếc thuyền hiện lên như một bức tranh hoàn mỹ, nhưng khi tiếp cận gần hơn, sự thật đằng sau vẻ đẹp đó là bạo lực và đau khổ. Để thể hiện hình ảnh biểu tượng trong sơ đồ tư duy, bạn có thể tạo một nhánh phụ với các yếu tố như: Hình ảnh chiếc thuyền, vẻ đẹp lý tưởng, sự thật đau đớn.
Thông Điệp Nhân Văn
Thông điệp nhân văn của "Chiếc thuyền ngoài xa" là một phần quan trọng trong sơ đồ tư duy. Tác phẩm không chỉ thể hiện cái đẹp mà còn phản ánh thực tế và nỗi đau của con người. Thông điệp này kêu gọi lòng nhân ái, sự đồng cảm và trách nhiệm đối với những hoàn cảnh khó khăn. Để thể hiện thông điệp nhân văn trong sơ đồ tư duy, bạn có thể tạo một nhánh lớn với các yếu tố như: Nghệ thuật và thực tế, lòng nhân ái, sự đồng cảm.
>>>Xem thêm:Lập sơ đồ tư duy cho tác phẩm chiếc thuyền ngoài xa
Cách Vẽ Sơ Đồ Tư Duy
Để vẽ sơ đồ tư duy chiếc thuyền ngoài xa, bạn có thể làm theo các bước sau:
Bước 1: Xác định chủ đề chính: Đặt chủ đề “Chiếc thuyền ngoài xa” ở trung tâm của sơ đồ tư duy.
Bước 2: Tạo các nhánh chính: Từ chủ đề trung tâm, phân chia thành các nhánh lớn như: Cốt truyện, Nhân vật, Mâu thuẫn, Hình ảnh biểu tượng, và Thông điệp.
Bước 3: Phát triển các nhánh phụ: Mỗi nhánh chính nên được chia nhỏ thành các ý phụ để phân tích chi tiết. Ví dụ:
Nhánh Cốt truyện: Phùng, chuyến đi, phát hiện sự thật.
Nhánh Nhân vật: Phùng, người phụ nữ, người chồng.
Nhánh Mâu thuẫn: Nghệ thuật và hiện thực, vẻ đẹp và đau khổ.
Bước 4: Sử dụng màu sắc và hình ảnh: Để sơ đồ tư duy thêm sinh động và dễ nhớ, sử dụng màu sắc khác nhau cho từng nhánh và thêm hình ảnh minh họa nếu có thể.
Kết Luận
Vẽ sơ đồ tư duy chiếc thuyền ngoài xa là một phương pháp hiệu quả để phân tích và hiểu sâu hơn về tác phẩm của Nguyễn Minh Châu. Sơ đồ tư duy giúp tổ chức thông tin một cách rõ ràng và hệ thống, từ đó nâng cao khả năng phân tích và ghi nhớ. Bằng cách sử dụng sơ đồ tư duy, bạn sẽ có cái nhìn toàn diện và sâu sắc hơn về các yếu tố và ý nghĩa trong tác phẩm.
#soanvan12, #soan_van12, #soanvan12_vntre,#datnuoc
1 note
·
View note
Text
Phát hiện sớm bệnh Alzheimer ở người cao tuổi để điều trị hiệu quả
Bệnh Alzheimer (AD), một căn bệnh thoái hóa thần kinh tiến triển, đang trở thành mối lo ngại về sức khỏe cộng đồng ngày càng tăng khi dân số già đi trên toàn cầu. Là nguyên nhân hàng đầu gây sa sút trí tuệ, AD ảnh hưởng nghiêm trọng đến trí nhớ, khả năng suy nghĩ và hành vi, cuối cùng cướp đi khả năng sống độc lập của một người. Mặc dù hiện nay chưa có cách chữa khỏi bệnh Alzheimer, nhưng việc phát hiện sớm đóng một vai trò quan trọng trong việc quản lý hiệu quả bệnh tật, làm chậm sự tiến triển của các triệu chứng và cải thiện chất lượng cuộc sống cho cả bệnh nhân và người chăm sóc.
Tầm quan trọng của việc phát hiện sớm
Phát hiện sớm AD mang lại một số lợi ích thiết yếu:
Cơ hội điều trị kịp thời: Mặc dù chưa có cách chữa khỏi hoàn toàn, nhưng một số loại thuốc có sẵn có thể giúp kiểm soát các triệu chứng và làm chậm quá trình mất trí nhớ ở giai đoạn đầu của bệnh.
Lập kế hoạch cho tương lai: Chẩn đoán sớm cho phép cá nhân và gia đình của họ có thời gian để lập kế hoạch cho các quyết định tài chính và pháp lý trong tương lai, chẳng hạn như uỷ quyền và sắp xếp sinh hoạt.
Tham gia vào các thử nghiệm lâm sàng: Chẩn đoán sớm có thể giúp bệnh nhân đủ điều kiện tham gia vào các thử nghiệm lâm sàng, mang đến cơ hội tiếp cận các phương pháp điều trị mới và tiên tiến.
Cải thiện chất lượng cuộc sống: Can thiệp sớm, bao gồm hỗ trợ tâm lý xã hội, có thể giúp bệnh nhân duy trì chức năng nhận thức và sự độc lập trong thời gian dài hơn, cải thiện chất lượng cuộc sống chung của họ.
Các dấu hiệu cảnh báo sớm của bệnh Alzheimer
Nhận biết các dấu hiệu và triệu chứng sớm của AD có thể khó khăn vì chúng thường tinh vi và phát triển dần dần theo thời gian. Điều quan trọng cần nhớ là chứng hay quên thông thường liên quan đến tuổi tác khác với chứng mất trí nhớ do AD gây ra.
Các dấu hiệu cảnh báo sớm cần chú ý bao gồm:
Mất trí nhớ ảnh hưởng đến các hoạt động hàng ngày: Quên các cuộc hẹn, cuộc trò chuyện gần đây hoặc thông tin quan trọng.
Khó khăn với việc lập kế hoạch hoặc giải quyết vấn đề: Gặp khó khăn với các nhiệm vụ quen thuộc như làm theo công thức nấu ăn hoặc quản lý tài chính.
Nhầm lẫn về thời gian hoặc địa điểm: Mất dấu ngày tháng hoặc lạc đường ở những nơi quen thuộc.
Khó khăn trong việc nói hoặc viết: Khó khăn trong việc tìm kiếm từ ngữ hoặc theo dõi các cuộc trò chuyện.
Rút lui khỏi các hoạt động xã hội: Mất hứng thú với các sở thích, hoạt động xã hội hoặc dành thời gian với người khác.
Thay đổi về tính cách hoặc tâm trạng: Trở nên cáu kỉnh, lo lắng, trầm cảm hoặc nghi ngờ.
Các bước để chẩn đoán sớm
Nếu bạn nhận thấy bất kỳ dấu hiệu cảnh báo nào của AD, điều quan trọng là phải tham khảo ý kiến bác sĩ hoặc chuyên gia chăm sóc sức khỏe để được đánh giá thêm. Quá trình chẩn đoán có thể liên quan đến:
Khám sức khỏe: Đánh giá tiền sử bệnh, thuốc men và lối sống chung.
Kiểm tra trạng thái tinh thần: Đánh giá trí nhớ, khả năng ngôn ngữ và kỹ năng giải quyết vấn đề.
Kiểm tra thể chất và thần kinh: Kiểm tra sức khỏe thể chất và chức năng thần kinh tổng thể.
Xét nghiệm hình ảnh não: Chụp CT hoặc MRI để loại trừ các tình trạng khác và đánh giá cấu trúc não.
Xét nghiệm máu: Để loại trừ các nguyên nhân khác gây ra các triệu chứng mất trí nhớ, chẳng hạn như thiếu hụt vitamin.
Kết luận
Phát hiện sớm bệnh Alzheimer đóng vai trò then chốt trong việc kiểm soát hiệu quả bệnh tật và tối ưu hóa chất lượng cuộc sống của các cá nhân bị ảnh hưởng. Bằng cách nhận biết các dấu hiệu và triệu chứng sớm, tìm kiếm sự chăm sóc y tế kịp thời và áp dụng các phương pháp tiếp cận toàn diện để quản lý, chúng ta có thể trao quyền cho bệnh nhân và gia đình của họ đối mặt với những thách thức của AD và cải thiện kết quả tổng thể.
Xem thêm: https://www.acare.abbott.vn/phat-hien-som-benh-alzheimer-o-nguoi-cao-tuoi/
0 notes
Text
[Vie]Rafayel - Addictive pain [next]
03- A new player
Ở mật thất tầng 2 quán The Nest, Rafayel nằm ườn trên chiếc sofa, vu vơ nghịch đồng xu trong tay. "Không dễ gì mới được gặp họa sĩ nổi tiếng, đầy triển vọng như anh" người ngồi đối diện đưa ra nhận xét, cách chào hỏi ngập tràn ẩn ý.
Rafayel chẳng đoái hoài đến người kia mà đặt đồng xu lên bàn. "Miễn cậu còn cung cấp thông tin cần thiết cho tôi, thì lúc nào ta cũng có thể gặp mà.
"Bài diễn thuyết ở Đại học Linkon nổi tiếng rồi đấy. Chắc cậu nhận được email của tôi rồi." Người đàn ông vừa nói vừa lấy ra xấp tài liệu. Hắn mở rồi lấy ra từ trong những tấm ảnh, đặt chúng lên bàn. "Những thứ cậu cần đều nằm đây. Có kha khá người đang để mắt đến cô ấy đó. Theo góc nhìn của tôi, có kẻ đã lên kế hoạch từ lâu. Giờ họ bắt đầu hành động rồi.
"Vòng quay số mệnh đã cuốn lấy cô ấy, cậu lâm trận khá trễ nhỉ... Nhưng nếu ta hành động ngay vẫn có thể chiếm thế thượng phong bằng cách khiến những kẻ kia mất cảnh giác."
Rafayel miễn cưỡng lắng nghe, ngắm nhìn những tấm ảnh. Nếu giờ nhúng tay vào... quả thật là có muộn màng, nhưng vẫn chưa cần thiết.
Anh đã nhập cuộc từ đầu rồi.
"Thông tin về những tên khác thì sao?"
Người đàn ông nhún vai "Chẳng có thu nhập gì mới, với danh tiếng hiện giờ thì cậu chắc phải có nhiều kênh thông tin hơn tôi chứ." Hắn lấy thêm một bức hình rồi đặt bên phải xấp kia. "Coi như là tặng kèm cho cậu." Cô gái ấy xuất hiện trong bức hình, được chụp ở khoảng cách khá xa. Biểu cảm của Rafayel trở nên lạnh nhạt "Đã bảo là không được tiếp cận cô ấy rồi mà"
"Cô ấy chẳng để ý đâu, dù gì cũng chỉ là sinh viên, buổi sáng đến giảng đường, thời gian còn lại dành cho bạn bè thôi. Đôi lúc cổ sẽ tham gia hoạt động ngoại khóa. Chắc chắn không nhận thấy sự hiện diện của chúng ta mà. Nhân tiện thì... cổ là gu của cậu hả?"
"Đừng hỏi mấy thứ vô nghĩa đó." Rafayel bật cười khúc khích, nhận lấy tấm hình và đứng dậy. "Cũng đừng làm mấy chuyện vô công rồi nghề." Ngọn lửa chợt bùng lên thiêu đốt xấp tài liệu trong tay người đàn ông và mấy tấm hình còn lại. Nó dữ dội, choáng ngợp. "Không thì cậu sẽ chẳng làm việc được với bất kỳ ai khác."
04- Bait
Khuôn viên trường Linkon luôn mở cửa với tất cả mọi người. Rafayel tản bộ dưới bóng cây, bao quanh là cả trăm người. Từ cái hôm anh thuyết giảng, anh đã trở nên yêu thích cái không khí nơi trường học. Tán cây xanh và ngói đỏ. Khu vực luôn vang lên âm thanh nói cười rôm rả. Thậm chí cả mùi hoa cỏ cuối hè phảng phất trong không trung mang lại cảm giác thật thanh mát.
Thật tự do, biển thì nông... Dưới ánh mặt trời, nước trong đến mức có thể nhìn thấy đáy. Con người như hóa thành đàn cá lượn lờ nơi biển rộng, kể cả Rafayel.
Nhưng cổ ấy chỉ như miếng mồi, ngụy trang thành chú cá đỏ nhỏ nhắn. Có thể lúc này đây, cô ấy đang ở giữa đám đông. Giữa một phút lơ là, có lẽ cô đã vụt qua anh từ lúc nào.
Bất kể nơi đâu, hào quang nơi cô vẫn dễ dàng thu hút những kẻ săn mồi không thuộc vùng nước này. Rafayel biết nếu anh cắn câu và xuất hiện bên cạnh cô mà không lên kế hoạch kỹ càng, anh sẽ biến thành con mồi. Và sẽ có ai đó ẩn mình trong bóng tối, lợi dụng cô ấy để tóm gọn anh.
Rafayel biết mình đã đi đến nước này, không việc gì phải vội vàng. Anh phải bảo đảm sự an toàn của bản thân trước khi làm gì hấp tấp. Hơn nữa, anh sẵn lòng dành trọn phần đời còn lại của mình bên cô ấy. Anh muốn trả thù, chậm rãi, từng chút một. Ẩn trong suy nghĩ, một cảm giác đau đớn nhói lên trong tim anh, nó dần lắng xuống rồi lan tỏa khắp cơ thể. Quá trình này đau đớn khôn cùng, lại khiến người ta ham thích đến khó bỏ. Một chiếc lá rơi, đáp lên vai Rafayel. Anh dừng chân, phủi nó rơi xuống, đưa mắt về hướng bảng niêm yết gần đó. Bằng sự trớ trêu của định mệnh, bức ảnh chứa đựng gương mặt quen thuộc đang nằm trên đó.
Rafayel nhận ra ngay tức khắc dẫu đã nhiều năm trôi. Tấm hình này còn rõ ràng hơn tất thảy những tấm hình anh từng thấy. Anh nhận ra từng đường nét, dù cho có đôi chút thay đổi so với những gì anh nhớ. Cô ấy không còn trẻ như xưa, nhưng vẫn sáng lên nét vui vẻ hôm nào. Một giọng nói vang vọng từ sâu thẳm trong trái tim anh. "Lâu rồi không gặp."
"Anh chẳng phải là tay họa sĩ nổi tiếng đó sao? Raf--" Các sinh viên gần đó dồn sự chú ý sang anh và vỡ òa trong phấn khích. Rafayel quay người, ra hiệu im lặng. Người kia không giấu nổi vui sướng. Rafayel chỉ tay vào tấm hình và hỏi "Cậu có biết sinh viên khoa này thường lên lớp ở chỗ nào không?" Ai lại có thể từ chối giúp đỡ người nổi tiếng lại lịch sự cơ chứ. "Không có địa điểm cố định cho các lớp học, nhưng mọi người thường học các môn tự chọn ở tầng năm." Cậu sinh viên chỉ tay về tòa nhà sau lưng mình. "Ở tòa nhà đằng kia."
Rafayel trầm ngâm nhìn tòa nhà một lúc, ánh mắt chuyển lên từng tầng. Một, hai, ba, bốn... anh đếm. Anh đếm được năm mươi bước chân. Anh sẽ gần cô thêm được nhường ấy bước. "Cảm ơn, đừng nói với bất kỳ ai việc này nhé."
"Không có chi! Nhưng mà người quen của anh...?"
"Ừm." Rafayel nói và quay mặt khỏi bảng niêm yết. "Nhưng nếu nói thêm nữa thì chẳng còn gì bất ngờ." Càng biết thêm nhiều, anh càng ít thấy vội vã. Với mỗi bước họ đi, chỉ còn một khoảng ngắn để họ đoàn tụ. Dẫu gì anh cũng thả mình để đớp lấy miếng mồi như cô đã từng để đưa anh vào bẫy một lần rồi.
0 notes
Text
Lý giải lý do vì sao chèo thuyền sup Đà Nẵng được sắn đón và trở thành trend
I. Chèo thuyền Sup là gì?
Chèo thuyền Sup (hay Stand-Up Paddleboarding) là một bộ môn thể thao nước trong đó người chơi đứng trên một tấm ván lớn và dùng một cây chèo để điều khiển ván di chuyển. Xuất phát từ Hawaii, chèo thuyền Sup đã trở nên phổ biến trên toàn thế giới trong những thập kỷ gần đây, nhờ vào sự dễ dàng trong việc học và sự hấp dẫn của nó.
II. Lý do tại sao chèo thuyền Sup Đà Nẵng được giới trẻ săn đón
1. Chèo thuyền Sup là bộ môn dễ học và dễ thực hành
Chèo thuyền Sup không yêu cầu kỹ năng đặc biệt và có thể học được trong một vài giờ. Việc đứng trên một tấm ván lớn và sử dụng một cây chèo đơn giản tạo ra một trải nghiệm thú vị và dễ tiếp cận cho mọi người, từ người mới bắt đầu đến những người đã có kinh nghiệm.
2. Chèo thuyền Sup môn thể thao thân thiện với mọi độ tuổi
Bộ môn này thích hợp cho tất cả các lứa tuổi và trình độ thể chất. Dù bạn là người mới bắt đầu, người già hay người trẻ, chèo thuyền Sup vẫn là một hoạt động vui vẻ và phù hợp, không yêu cầu nhiều kinh nghiệm so với các môn thể thao biển khác như bơi lội hay lướt sóng.
3. Chèo thuyền Sup Đà Nẵng giúp rèn luyện sức khỏe, giải trí và thư giãn
Đây là một bài tập toàn thân hiệu quả, giúp giảm căng thẳng và thư giãn sau những giờ làm việc căng thẳng. Hoạt động này mang lại cơ hội tận hưởng cảnh quan thiên nhiên tuyệt đẹp, với khả năng thực hiện trên biển, sông hoặc hồ, mang đến nhiều lựa chọn về địa điểm khám phá.
4. Chèo thuyền Sup Đà Nẵng loại hình thể thao và giải trí đa dạng
Ngoài việc chèo ván, bạn còn có thể thử sức với các hoạt động khác như yoga trên ván Sup, đua ván (SUP racing), hoặc câu cá từ trên ván. Điều này tạo ra nhiều sự lựa chọn giải trí và thể thao cho người chơi.
5. Chèo thuyền Sup Đà Nẵng mang đến góc nhìn mới về Đà Thành
Thường diễn ra vào những thời điểm đẹp trong ngày như sáng sớm hoặc chiều tà, chèo thuyền Sup mang lại cơ hội chiêm ngưỡng bình minh hoặc hoàng hôn, tạo ra những khoảnh khắc thư giãn và hòa mình vào thiên nhiên.
6. Chèo thuyền Sup Đà Nẵng là nơi lý tưởng để check-in sống ảo
Chèo thuyền Sup không chỉ là hoạt động thể thao mà còn là cơ hội để chụp hình và lưu giữ những khoảnh khắc đẹp cùng gia đình, bạn bè. Những bức ảnh và video từ hoạt động này sẽ là kỷ niệm đáng nhớ khi bạn trải nghiệm tại Đà Nẵng
7. Chèo thuyền Sup Đà Nẵng nơi gắn kết tình thân, tình cảm bè bạn
Với sự dễ dàng trong việc học và chơi, chèo thuyền Sup là hoạt động lý tưởng để các thành viên trong gia đình hoặc bạn bè cùng tham gia, tập thể dục, trò chuyện và tận hưởng không khí trong lành cùng nhau.
>>> Xem thêm về Kinh nghiệm du lịch Đà Nẵng tại đây nhé:
Website: https://nhahangcham.com/trend-cheo-thuyen-sup-da-nang-hot/
Blogger: https://nha-hang-cham-da-nang.blogspot.com/2024/08/cheo-thuyen-sup-nang-mot-hoat-ong-ly.html
Pinterest: https://www.pinterest.com/pin/1078823285731807214/
Twitter: https://x.com/NhahangCham/status/1823908853186224274
0 notes
Text
"Nếu không là hoa đẹp, hãy là một đóa hoa thơm”
Tôi từng nghe được câu nói này khi đang sải bước trên những trang sách của chị Mèo Xù. Có lẽ, trong mỗi chúng ta, ai ai cũng từng trải qua cảm giác tự ti về bản thân ít nhất một lần trong đời. Ngay cả khi chúng ta trở nên xuất chúng nhất thì cảm giác ấy đôi khi vẫn len lỏi vào sâu tâm hồn. Bằng cách vô hình nào đó, chúng như một con virus cứ giằng xé ta từng ngày, từng giây hay thậm chí những nơi ta đến. Lâu dần,con virus ấy trở thành vết thương hằn sâu trong tim, để rồi vết thương biến thành con dao sắt lịm xâu xé ta. Nhưng cũng nhờ vậy ta mới có động lực để bản thân trở nên hoàn hảo hơn, tuyệt vời hơn bao giờ hết.
Tôi là một người bình thường, hết sức bình thường. Ngày ngày tôi cũng đi ăn, đi chơi, đi học như bao người khác. Tôi không xinh, nhưng cũng chẳng dễ nhìn. Mọi người xung quanh hay nhận xét tôi là một con ngơ ngơ ngáo ngáo, cũng vì tôi bị cận thị từ nhỏ và mắt tôi trông hơi đơ. Họ đặt cho tôi đủ thứ biệt danh trên đời nào là “nồi cháo heo”, “nữ hoàng vô tri”, “con dị tật”. Vì vẻ ngoài xấu xí ấy, chẳng ai muốn chơi cùng tôi cả. Tôi luôn cảm thấy cô đơn trong mọi tình huống. Ở trường, tôi sợ nhất là tiết thể dục, vì giây phút đó, sự cô đơn của tôi dậy sóng một cách mạnh mẽ nhất. Bởi hầu hết giáo viên cho cả lớp tự tập theo team. Khi đó, tôi chỉ biết lủi thủi một mình trong góc. Cố tỏ ra thật ổn nhưng trong lòng bất an đủ điều. Tôi sợ mọi người, sợ thế giới này. Ngày ngày, tôi luôn cố sống thu mình lại hay mọi người có thể gọi vui là “lối sống trong bao”. Tôi cảm thấy thật an toàn trong chính “cái bao” của mình. Nơi đó tôi lại được sống một lần nữa theo cách tôi mong muốn. Ngày qua ngày, cứ mu muội đắm chìm trong không gian ấy. Để rồi một hôm tôi giật mình bừng tỉnh thì xung quanh chẳng còn ai, chỉ còn tôi và “chiếc bao” vô tri vô giác. Nhưng nếu không thu mình, tôi cũng thật khó để hòa nhập với thực tại. Tôi chẳng thể nào hạnh phúc khi người ta cứ đâm chọc bằng những lời nói vô hình. Họ dùng mọi lời hiểm ác nhất, cay độc nhất để bới móc miệt thị nhan sắc của tôi. Họ xem đấy là thú vui, nhưng họ đâu biết, đằng sau những lời nói tưởng chừng như bông đùa ấy, là cả một tuổi thơ đổ vỡ.
Khi trưởng thành, tôi thấy sự tổn thương trong lòng người lớn không đáng sợ bằng tổn thương trong lòng một đứa trẻ. Đừng nói trẻ con thì mau quên, trẻ con một khi bị tổn thương, sẽ bị ám ảnh rất lâu, có khi là suốt đời.
Tuổi thơ tôi, gắn liền với mảng màu xám xịt. Tôi ít cười, cũng chẳng có nhiều bạn bè. Mặc dù còn bé nhưng lúc nào tôi cũng sống trong nỗi tự ti vì mặc cảm xấu xí.
Vài hôm trước, tôi rủ đám bạn đi chụp hình concept, thay vì từ chối, bọn họ đã buông lời mắng chửi tôi, cho rằng xấu như tôi thì có cà nát con chuột cũng không khá lên nổi.
Những lúc như thế, tôi vừa thương hại vừa căm ghét bản thân. Tôi trách, sao bản thân xấu đến thế, sao mẹ lại sinh tôi ra trong bộ dạng thảm hại này, sao tôi lại có mặt trên đời. Hàng vạn câu hỏi vì sao cứ nhảy vọt trong đầu như những vận động viên high jump.
Đến một ngày tôi nhận ra, khóc lóc không giải quyết được vấn đề gì cả, chúng chỉ khiến bản thân trở nên thấp kém hơn mà thôi. Thay vì cứ ngồi đấy khóc cho hả hê, sao ta không tìm cách vực dậy. Dù có khóc nữa, cũng chẳng ai quan tâm đâu, tự mình cứu lấy mình thôi. Cuộc đời vốn là vậy, đắng cay vốn là hương vị của cuộc sống. Sinh ra đã chẳng dễ dàng gì thì sống cũng vậy. Nếu không có những khó khan, thì sao ta trưởng thành.
Gửi những ai đang cùng hoàn cảnh với tôi. Dù bạn là ai, ở đâu, làm gì. Hãy tự tin lên nhé. Ở đâu đó trên thế giới này, bạn sẽ sớm tìm thấy giá trị của bản thân ngay thôi. Đừng tự trách, cứ sống tốt, trời xanh tự khắc an bày.
5 notes
·
View notes
Text
Di Lặc (Châu Hồng Hà)-Thành phố của hoa và nước
Di Lặc là điểm tham quan thu hút phần lớn lượng khách tới Châu Hồng Hà.
Di Lặc là nơi có nguồn khoáng nóng tự nhiên nổi tiếng, nơi có nhiều cảnh quan đẹp như Đông Phong Vận, Công viên Thái Bình Hồ, tượng phật Di Lặc khổng lồ, núi Cẩm Bình...Du lịch đến thành phố Di Lặc, du khách sẽ có rất nhiều ảnh đẹp , vì mỗi góc đều có thể cầm máy lên và check-in.
Du lịch Di Lặc (Châu Hồng Hà) bạn cần chuẩn bị những gì?
Hãy cùng Thái An Travel tìm hiểu những thủ tục cần thiết khi tham quan Di Lặc.
GIới thiệu về thành phỗ Di Lặc:
Di Lặc ( chữ Hán: 弥勒市, âm Hán Việt: Di Lặc thị) là một thành phố cấp Huyện thuộc châu tự trị dân tộc Cáp Nê, Di Hồng Hà (châu Hồng Hà), tỉnh Vân Nam, Trung Quốc. Di Lặc nằm ở phía Đông Nam tỉnh Vân Nam. Là một trung tâm quan trọng của tình Vân Nam, là nơi kết nối với các vùng lân cận như Quảng Đông, Quảng Tây.
Di Lặc (Châu Hồng Hà) là vùng đất giàu tài nguyên du lịch, nơi đây đã trở thành một điểm tham quan lý tưởng cho khách du lịch trong và ngoài nước.
Các điểm tham quan đặc sắc tại Di Lặc (Châu Hồng Hà)
Đông Phong Vận - du lịch Di Lặc (Châu Hồng Hà)
Đông Phong Vận được mệnh danh là “thị trấn nghệ thuật”. Là một thị trấn tích hợp du lịch, giải trí, nghỉ dưỡng cao cấp với trải nghiệm văn hóa dân gian và tham quan sinh thái. Đông Phong Vận nằm gần ga tàu cao tốc Maitreya, cách Côn Minh khoảng 2 giờ đồng hồ lái xe.
Đông Phong Vận có tổng diện tích khoảng 3,69km2. Nhà điêu khắc và nghệ sĩ nổi tiếng Luo Xu là người thiết kế lên tác phẩm này. Ông lấy cảm hứng từ những bức vẽ graffiti trên giấy của lũ trẻ nhà mình để tạo ra các tòa nhà này.
Đông Phong Vận là một kiến trúc được xây bằng gạch đỏ nung, không một thanh thép hay chiếc đinh nào được sử dụng. Nhìn tổng thể, công trình nhìn như những chai rượu, ngọn lửa có hình thù khác nhau tập hợp chung mỗi chỗ. Phần nội thấy lại mang đầy yếu tố trừu tượng xen lẫn hiện đại, mái vòm phương Tây với lò gạch Trung Quốc.
Các điểm tham quan trong Đông Phong Vận
Bảo Tàng Kính Vạn Hoa
Trang viên hoa Oải Hương
Half Clound
Trang viên rượu vang,....
2. Công viên Thái Bình Hồ- du lịch Di Lặc (Châu Hồng Hà)
Công viên Thái Bình Hồ nằm ở phía Đông thành phố Di Lặc. Khuôn viên lên đến 42km2, được trải dài với nhiều hồ nước trong xanh, các cảnh quan đầy màu sắc được tạo nên từ rất nhiều loài cây, loài hoa khách nhau. Như một bức tranh rực rỡ, hấp dẫn du khách.
Công viên Thái Bình Hồ không chỉ là một điểm tham quan mà còn cung cấp nhiều hoạt động và trải nghiệm thú vị. Trong công viên, còn có sân golf, sân tennis, hồ bơi, các khu vui chơi. Du khách còn có thể tham gia vào các hoạt động như trồng cây, hái rau, thu hoạch trái cây,..
3. Tượng phật Di Lặc – núi Cẩm Bình- du lịch Di Lặc (Châu Hồng Hà)
Tượng phật Di Lặc tọa lạc trên đỉnh núi Cẩm Bình, thuộc khu danh thắng Cẩm Bình. Ngọn núi cách thành phố Di Lặc khoảng 10km về phía Bắc. Tượng phật Di Lặc được làm bằng xi-măng và các thanh thép, bên ngoài được mạ vàng 24K. Cả bức tượng như tỏa sáng dưới ánh nắng mặt trời. Hình ảnh tượng phật Di Lặc ngồi khoanh chân, khoan thai, miệng cười hiền hòa, tự tại nhìn xuống vùng đất Di Lặc, như cầu chúc cho nơi đây sự ấm no, hạnh phúc.
Các thủ tục và một số lưu ý khi bạn đi du lịch Di Lặc (Châu Hồng Hà)
Di Lặc (Châu Hồng Hà) , là huyện giáp với biên giới Việt – Trung. Được chính phủ hai nước Việt - Trung tạo điều kiện, do đó, khi tham quan Di Lặc, du khách chỉ cần chuẩn bị sổ thông hành là có thể nhập cảnh vào Trung Quốc
Sổ thông hành: Bao gồm:
Đối với người lớn: Du khách chỉ cần chụp ảnh căn cước công dân 2 mặt ( còn hàn) và ảnh chân dung 4x6. Lưu ý: Ảnh chân dung bắt buộc phải chụp bằng điện thoại, ảnh không qua chỉnh sửa, không xóa nền, không đeo kính, tóc vén sau tai.
Đối với trẻ em chưa có căn cước công dân:
2 Ảnh chụp chân dung nền trắng đã rửa (kích thước 4x6). Lưu ý ảnh rửa phải giống ảnh dính trong tờ khai. Ảnh chân dung chụp bằng điên thoại, không chỉnh sửa xoá phông.
Giấy khai sinh bản sao hoặc photo công chứng (không gửi bản gốc).
Tờ khai 08 hoặc M01 của con (có xác nhận của công an xã, dấu cần rõ chữ, phần dấu giáp lai vào ảnh nếu không rõ chữ thì cần Công an ký nháy trên ảnh).
Tờ khai 08 của bố hoặc mẹ (là người ký ở phần đề nghị trong TK 08 trẻ em và là người đi cùng bé)
Lưu ý hồ sơ của trẻ em sẽ gửi bản cứng để làm sổ thông hành. Hồ sơ sẽ được lưu lại hải quan và không trả lại.
Hiện tại, với du khách không có hộ khẩu tại Lào Cai vẫn chưa thể tự túc đi tham quan Di Lặc bằng sổ thông hành. Quý khách có thể tham khảo các tour du lịch Di Lặc của các công ty lữ hành, hoặc có thể thuê hướng dẫn viên dẫn đi tham quan.
Tiền tệ
Khi du lịch Trung Quốc nói chung và du lịch Di Lặc nói riêng, du khách có thể tại app thanh toán tiền tệ của Trung. Hoặc du khách có thể đổi tiền mặt để thanh toán dịch vụ bên Trung Quốc.
Quý khách có thể đổi tiền qua hướng dẫn viên, dịch vụ đổi tiền tại cửa khẩu, đổi tiền tại ngân hàng hoặc lên phố Hà Trung có các cửa hàng đổi tiền tệ. Tỷ giá hiện tại có thể giao động từ 1RMB ~ 3.500 – 3.650VND tùy từng thời điểm
Sim data Trung Quốc
Quý khách khi đi tham quan cần chuẩn bị cho mình những chiếc sim data Trung Quốc. Sim Trung Quốc có thể vào các nền tảng mạng xã hội như Facebook, Zalo, Google,.. Sim có nhiều loại dung lượng từ 3GB, 5GB, 7GB,... tùy nhu cầu sử dụng, quý khách có thể chọn lựa cho mình sim thích hợp.
Hành lý
Khi đi du lịch Di Lặc bạn nên mang vali kéo để thuận tiện di chuyển lên xuống.
Thời tiết mùa hè tại Di Lặc thi thoảng có những cơn mưa bất chợt, du khách nên mang theo ô nhỏ đề phòng trường hợp cần dùng.
Mang theo đồ dùng cá nhân cần thiết như thuốc men, máy cạo râu,...
Việc di chuyển đi bộ cũng khá nhiều, quý khách nên đi giày đế thấp, vừa chân, thoải mái để đi lại thuận tiện hơn.
Một số lưu ý khác
Lưu ý quan trọng khi làm thủ tục nhập cảnh Trung Quốc: Quý khách tuyệt đối không được sử dụng điện thoại trong thời gian xếp hàng làm thủ tục. Nếu vi phạm hải quan Trung Quốc sẽ thu sổ thông hành và cấm nhập cảnh.
Quý khách vui lòng không mang theo: Các loại đồ ăn, thực phẩm tươi sống, hoa quả, đồ uống có ga, chất nổ, chất dễ cháy, các loại hóa chất, tài liệu giấy tờ có liên quan đến an ninh quốc gia.
Số tiền mang theo người không được hơn 5000 USD. Nếu có nhu cầu mang hơn 5000 USD và trên 15.000.000 đồng Việt Nam quý khách phải khai báo Hải Quan.
Quý khách không nên mang theo kim cương hoặc đá quí có giá trị lớn khi đi du lịch. Nếu quý khách mang theo vàng trên 300gram hay đối với các đồ vật quí có giá trị trên 200 USD như: Máy quay phim, máy chụp ảnh loại lớn.v.v.. thì bắt buộc phải khai báo Hải quan.
Khi mua hàng hoá với số lượng lớn, hàng điện tử có giá trị trên 300 USD quí khách phải đóng thuế theo giá trị hiện thời của mặt hàng đó tại Việt Nam và tiền quá cước nếu có (Chú ý: Hải quan sẽ xác định giá trị món hàng theo trị giá của hàng hoá đó tại Việt Nam).
Đối với Việt kiều và người nước ngoài đi theo tour, khi quay về Việt Nam thì phải khai lại tờ khai xuất nhập cảnh. Trong trường hợp lấy visa nhập cảnh VN tại cửa khẩu, quý khách cần mang theo 1 ảnh (4*6).
Di Lặc (Châu Hồng Hà) vẫn đang là một điểm đến thú vị, thu hút lượng lớn khách du lịch Trung Quốc và cả khách du lịch Việt Nam. THÁI AN TRAVEL có cung cấp một số tour du lịch Di Lặc, tour Châu Hồng Hà uy tín, chất lượng, an toàn :
Tham khảo lịch khởi hành và giá tour đi Châu Hồng Hà mới nhất 2024 tại Thái An Travel
Hà Khẩu - Bình Biên - Kiến Thủy - Mông Tự 3N2D - giá từ 3.290k
Hà Khẩu - Bình Biên- Di Lặc - Kiến Thủy - Mông Tự 4N3D - giá từ 4.690k
Hà Khẩu - Bình Biên - Mông Tự 2N1D - giá từ 1.950k
Hy vọng quý khách hàng có được sự lựa chọn phù hợp với nhu cầu của quý vị. Hãy để lại thông tin nếu quý khách có nhu cầu tìm hiểu về các tour châu Hồng Hà. Chúng tôi luôn sẵn sàng phục vụ quý khách.
THÁI AN TRAVEL tự hào luôn cung cấp dịch vụ chất lượng, uy tín tới quý khách hàng. Với châm ngôn mang đến trải nghiệm du lịch tuyệt vời, THÁI AN TRAVEL đã nhận được rất nhiều sự yêu quý, tin tưởng và ủng hộ của khách hàng.
Tham khảo: Chùm tour Trung Quốc 2024 hot nhất đang khuyến mại
0 notes
Text
Khóa học chụp ảnh chân dung tại Vnskills Academy có gì hấp dẫn?
Bạn đam mê nhiếp ảnh và muốn trở thành nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp? Khóa học chụp ảnh chân dung tại VnSkills Academy chính là lựa chọn hoàn hảo để bạn biến ước mơ thành hiện thực. Hãy cùng khám phá những điểm nổi bật của khóa học này qua bài viết dưới đây.
II. Khóa học chụp ảnh chân dung tại VnSkills Academy có gì hấp dẫn
1. Nền tảng vững chắc từ khóa học chụp ảnh chân dung
Nhiếp ảnh chân dung là thể loại nhiếp ảnh tập trung vào việc chụp ảnh một người hoặc một nhóm người, với mục đích thể hiện vẻ đẹp ngoại hình, tính cách, cảm xúc và câu chuyện của họ. Một bức ảnh chân dung thành công không chỉ ghi lại hình ảnh mà còn truyền tải được những gì người đó đang nghĩ, cảm nhận và muốn nói.
Trong cuộc sống hiện đại, nhiếp ảnh chân dung không chỉ là nghệ thuật mà còn là công cụ mạnh mẽ để kết nối con người. Những bức ảnh chân dung giúp chúng ta hiểu rõ hơn về bản thân và những người xung quanh, và có thể lưu giữ những khoảnh khắc quý giá.
Xem thêm tại:
2. Nội dung chương trình khóa học chụp ảnh chân dung
Khóa học tại VnSkills Academy được xây dựng theo hệ thống module chuyên sâu, giúp học viên dễ dàng tiếp thu kiến thức và áp dụng vào thực tế.
Module 1: Nền tảng nhiếp ảnh
Giới thiệu về các loại máy ảnh và phụ kiện: DSLR, mirrorless.
Cấu tạo và nguyên lý hoạt động của máy ảnh.
Các khái niệm cơ bản về ánh sáng, khẩu độ, tốc độ màn trập, ISO và cân bằng trắng.
Bố cục và góc máy trong chụp ảnh chân dung.
Kỹ thuật lấy nét và đo sáng.
Module 2: Kỹ thuật chụp ảnh chân dung cơ bản
Tạo dáng và biểu cảm cho người mẫu.
Sử dụng ánh sáng tự nhiên và nhân tạo.
Kỹ thuật chụp ảnh chân dung ngoại cảnh: Lựa chọn địa điểm, sử dụng ánh sáng tự nhiên.
Kỹ thuật chụp ảnh chân dung studio: Sử dụng đèn flash, softbox, reflector,… để tạo hiệu ứng ánh sáng chuyên nghiệp.
Module 3: Kỹ thuật chụp ảnh chân dung nâng cao
Chụp ảnh chân dung thời trang: Kỹ thuật trang điểm, làm tóc, tạo dáng cho người mẫu.
Chụp ảnh chân dung trẻ em: Cách tiếp cận, giao tiếp và hướng dẫn trẻ em để có được những bức ảnh tự nhiên và đáng yêu.
Kỹ thuật chụp ảnh chân dung nhóm: Cách sắp xếp bố cục, tạo sự tương tác giữa các thành viên trong nhóm.
Kỹ thuật chụp ảnh chân dung sáng tạo: Sử dụng các phụ kiện, đạo cụ để tạo điểm nhấn và hiệu ứng độc đáo cho bức ảnh.
Module 4: Kỹ thuật chỉnh sửa ảnh
Giới thiệu về phần mềm Photoshop và Lightroom.
Các công cụ và kỹ thuật chỉnh sửa ảnh cơ bản: Cắt, crop, xoay, điều chỉnh độ sáng, độ tương phản, màu sắc.
Kỹ thuật chỉnh sửa ảnh chân dung nâng cao: Làm mịn da, xóa nếp nhăn, chỉnh sửa đường nét khuôn mặt, tạo hiệu ứng bokeh.
Sử dụng các plugin và preset chuyên dụng cho chụp ảnh chân dung.
Module 5: Hoạt động thực hành và định hướng nghề nghiệp
Tham gia các buổi thực hành chụp ảnh chân dung với nhiều người mẫu khác nhau.
Hướng dẫn xây dựng portfolio và tham gia các cuộc thi ảnh.
Định hướng nghề nghiệp trong lĩnh vực nhiếp ảnh chân dung.
Chia sẻ kinh nghiệm từ các nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp.
III. Đối tượng nên tham gia khóa học
Khóa học chụp ảnh chân dung tại VnSkills Academy phù hợp với tất cả những ai có sở thích và mong muốn học hỏi về nghệ thuật chụp ảnh. Bất kể bạn ở độ tuổi nào hay đang làm trong lĩnh vực gì, bạn đều có thể tham gia khóa học và theo đuổi đam mê của mình. Khóa học sẽ rất phù hợp với:
Người mới bắt đầu: Những người muốn bắt đầu sự nghiệp hoặc phát triển kỹ năng nhiếp ảnh của mình, đặc biệt là trong lĩnh vực chụp ảnh chân dung.
Nhiếp ảnh gia tự học: Các nhiếp ảnh gia tự học có thể muốn một hướng dẫn chuyên sâu hơn về cách chụp ảnh chân dung, bao gồm cách sử dụng ánh sáng, cách tạo cảm xúc và cách tương tác với người mẫu.
Người đam mê nghệ thuật: Người có niềm đam mê với nghệ thuật, thẩm mỹ và việc ghi lại những khoảnh khắc đẹp mong muốn học chụp ảnh chân dung.
Người muốn theo đuổi ngành nhiếp ảnh chân dung chuyên nghiệp: Nâng cao kỹ năng tay nghề để làm việc trong các studio chụp ảnh, đào tạo chụp ảnh, tự mở studio.
IV. Lợi ích khi tham gia khóa học chụp ảnh chân dung
Khi tham gia khóa học chụp ảnh chân dung tại VnSkills Academy, bạn sẽ nhận được nhiều lợi ích:
Nắm vững kiến thức nền tảng về nhiếp ảnh: Từ cách thức hoạt động của máy ảnh, các yếu tố phơi sáng, bố cục ảnh, đến những nguyên tắc căn bản trong chụp ảnh chân dung.
Khám phá nghệ thuật ánh sáng: Học cách sử dụng ánh sáng tự nhiên và nhân tạo để tạo nên những bức ảnh chân dung lung linh, đầy cảm xúc.
Rèn luyện kỹ năng chụp ảnh chân dung chuyên nghiệp: Học cách lựa chọn góc chụp, bố cục khung hình, hướng dẫn người mẫu biểu cảm tự nhiên, tự tin trước ống kính.
Tiếp cận các kỹ thuật chụp ảnh đa dạng: Chụp ảnh chân dung trong studio, ngoại cảnh, thời trang, và nhiều concept chụp khác.
Phát triển tư duy sáng tạo: Khám phá phong cách nhiếp ảnh riêng, truyền tải thông điệp và cảm xúc qua những bức ảnh chân dung ấn tượng.
V. VnSkills Academy - Nơi biến đam mê thành hiện thực
VnSkills Academy là một địa chỉ uy tín trong đào tạo nhiếp ảnh tại Việt Nam. Đến với VnSkills Academy, bạn sẽ được học từ các giảng viên chuyên nghiệp, có nhiều năm kinh nghiệm trong lĩnh vực nhiếp ảnh. Chương trình học bài bản, phù hợp với mọi đối tượng học viên. Ngoài ra, môi trường học tập năng động, sáng tạo sẽ giúp bạn phát triển tối đa khả năng của mình.
Đội ngũ giảng viên tại VnSkills Academy đều là những nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp với nhiều năm kinh nghiệm, am hiểu sâu sắc về kỹ thuật chụp ảnh và nghệ thuật ánh sáng. Chương trình học được thiết kế khoa học, phù hợp với mọi đối tượng học viên, từ người mới bắt đầu đến những người đã có kinh nghiệm chụp ảnh. Các giờ học diễn ra sôi nổi với sự tương tác tích cực giữa giảng viên và học viên. VnSkills Academy luôn khuyến khích tư duy sáng tạo, giúp học viên tự do khám phá phong cách nhiếp ảnh riêng.
Tham khảo thêm:
Khóa học chụp ảnh chân dung tại VnSkills Academy là lựa chọn không thể bỏ lỡ cho những ai đang tìm kiếm nguồn học uy tín và chuyên nghiệp. Hãy cùng VnSkills Academy chinh phục chặng đường trở thành một photographer thành công.
0 notes