#cách làm bánh sinh nhật
Explore tagged Tumblr posts
Text
Kỹ năng sinh tồn linh tinh mình gom lại được *Ghi chú được viết với ý kiến chủ quan cá nhân - Khi bị dơi, gấu trúc bắc mỹ, cáo hay chồn hôi cắn thì phải đi bệnh viện liền. Bệnh dại một khi đã phát tác thì vô phương cứu chữa.
- ĐỪNG CÓ CỐ GẮNG dập tắt Chảo mỡ đang bốc lửa bằng n��ớc, hãy phủ kín nó!
- Bị ngã hoặc bị đẩy kh���i sân ga xuống đường ray tàu điện ngầm. Hãy cố gắng lăn dưới cái nền đó. Nhiều nhà ga có một khoảng trống ở đó (giống như một phần nhô ra nho nhỏ) được dùng chính xác cho lí do trên.
- Triệu chứng đau tim ở phụ nữ thường khác với những triệu chứng thường được mô tả và phụ nữ thì cho rằng họ chỉ mệt mỏi hoặc là bị cúm thôi và họ chết vì không chữa trị. Vậy nên nếu có đau tức vùng ngực với một thời gian đau hơn 3 ngày hãy đi kiểm tra.
(Sự đè nén, áp lực, hoặc là những cơn đau ở phần trung tâm của ngực. Nó kéo dài hơn một phút, biến mất và quay trở lại. Bị đau hoặc khó chịu ở một hoặc cả hai cánh tay, lưng, cổ, quai hàm và dạ dày. Khó thở, có hoặc không có những cơn đau ngực. Một triệu chứng khác như là toát mồ hôi lạnh, buồn nôn hoặc chóng mặt)
- Lúc bị nghẹn thức ăn ở nơi công cộng, ĐỪNG đi vào nhà vệ sinh. Hãy cầu cứu những người xung quanh.
- Khi đang đi bộ và đi qua một con phố. Nếu nhìn thấy ánh nắng phản chiếu từ kính chắn gió của xe ô tô đang tiến tới thì rất có khả năng là tài xế không nhìn thấy bạn đâu.
- Khi bị ngã vào chỗ nước lạnh. Đừng bơi mà hãy cố gắng nổi cho đến khi sự sợ hãi giảm bớt. Khi kiểm soát được hơi thở thì có thể bắt đầu bơi tới nơi an toàn. Đừng thở gấp và bình tĩnh xử lý.
- Nếu phải đi qua một cánh cửa bị khóa. Đừng dùng vai của bồ.Thay vào đó hãy đá thẳng vào chỗ bên cạnh tay nắm/tay cầm ấy. Điều này mang đến cho bồ cơ hội tốt hơn nhiều để phá khóa đó.
- Khi đi vào một tòa nhà, hãy tìm kiếm một lối thoát khác không phải lối mà đã đi vào. Trong trường hợp khẩn cấp hầu hết mọi người đều đâm đầu chạy vào lối mà họ đã đi vào. Hãy chọn con đường khác chứ không phải theo đám đông trong trường hợp này.
- Khi mà xe đang ở dưới nước, nút " roll-down" ( hạ kính xe ) sẽ hoạt động bất kể là phải chịu áp lực nước ở bên ngoài xe. Nhưng bánh lái thì sẽ khó điều khiển hơn nhiều. Sẽ là tốt hơn nếu như bồ có một cái gì đó trong khoang chứa đồ để đập vỡ kính nha.
- Luôn luôn để lại kế hoạch về cuộc hành trình của mình cho một ai đó. Nếu như gặp người lạ, ect.. có thể là người xấu ở trên đường. Luôn luôn để cho mấy người đó biết rằng bạn đang liên lạc với bạn bè và gia đình và họ sẽ biết chính xác là bạn đang ở đâu. Bạn sẽ trở nên kém hấp dẫn hơn nhiều.
- Không bao giờ được sử dụng các sản phẩm tẩy rửa có chứa chất tẩy trắng và amoniac (NH3) cùng một lúc và trong cùng một căn phòng. Sự kết hợp hơi (dạng khí) của hai thứ này có thể tạo ra khí cloramin (NH2CL) và nó sẽ giết bồ nếu bồ hít phải. Kiểm tra các đồ dùng làm sạch để xem thành phần của chúng là gì (đặc biệt là chất tẩy rửa nhà vệ sinh và gạch).
- Khi uống aspirin để ngăn chặn cơn đau tim. Hãy nhai viên thuốc thay vì nuốt nó. Aspirin sẽ được hấp thụ nhanh hơn theo cách này. (thực tế trải nghiệm)
- Ung thư ruột được phát hiện sớm có thể được chữa khỏi hoàn toàn nhờ phẫu thuật.
- Khi gọi đến số báo khẩn cấp (Việt Nam: 113, 114, 115. Nhật Bản: 110. Trung Quốc: 110, 119, 120. Hàn Quốc: 112. Mỹ: 911) luôn luôn phải nói NƠI xảy ra vấn đề trước sau đó mới là vấn đề. Địa điểm, địa điểm, địa điểm.
- Nếu như đang gặp nguy hiểm và cần phải được giúp đỡ ở nơi công cộng. Hãy chỉ vào ai đó và bảo họ gọi đến số khẩn cấp.
- Với mấy đứa trẻ trong nhà hãy cho các con tham gia các lớp học kỹ năng sinh tồn cơ bản. Và nếu khi gặp phải nguy hiểm hãy đập vỡ cửa sổ tại nơi bất kỳ hoặc hãy tạo nên sự ồn ào vì nếu như có ai tấn công chúng hoặc những việc đại loại vậy. La hét sẽ không mang cảnh sát đến nhưng đập vỡ cửa sổ thì có.
- Đội mũ bảo hiểm, thắt dây an toàn.
- Khi phải ra khỏi một chiếc xe đang di chuyển, hãy đặt một chân xuống trước và bước một bước (đừng nhảy ra) - điều này sẽ làm giảm tốc độ của bạn (chắc chắn là sẽ ngã nhưng ở một tốc độ thấp hơn).
- Nếu như xe của bồ đột ngột tăng tốc vượt quá sự kiểm soát của bồ và phanh thì không phản ứng. Hãy trả xe về số M và chầm chậm phanh.
- Một cuộc chiến công bằng thì không tồn tại. Sẽ chẳng thể biết được người khác đang nghĩ gì đâu. Khi đang đánh nhau, đối phương có thể giết (vô tình hay cố ý) bạn đó. Hãy làm bất cứ thứ gì để có thể sống sót. Đá vào đầu gối, xé mắt, đá vào hạ bộ.
- Khi chạm vào đồ điện hãy sử dụng mu bàn tay. Sử dụng lòng bàn tay của bồ chạm vào dây điện có điện sẽ khiến tay của bồ gắn chặt vào đó và không rút ra được đâu.
- Chỗ nước mà bạn định lặn có thể sẽ sâu hơn là bạn nghĩ đó. Vài mét chẳng hạn.
- Luôn luôn đặt ra câu hỏi cho bản thân. Đặc biệt là dưới sự chi phối, tác động.
- Thủy triều đột ngột rút xuống mà không báo trước. Hãy chạy nhanh đến nơi đất cao hơn.
-Hãy tham gia lớp học về các bước sơ cứu cơ bản nếu có thể. rất quan trọng đó.
31 notes
·
View notes
Text
hôm qua mình bảo, gió như thế này mới giống mùa đông, mới có không khí giáng sinh cận kề.
đúng nha, nhà mình đã bắt đầu trang trí cây thông, làm hang đá và tập múa/hát cho giáng sinh. lúc nào cũng thấy nô nức trong lòng. vào khoảng trưa mình sẽ thấy anh G. cùng đồng bọn của ảnh chăm chút cho cây thông siêu to khổng lồ được đặt trên đồi (mình đoán vậy)
nhưng gió bắt đầu rét rồi. mình nghĩ, ước gì mình được kể cho anh nghe những chuyện này thêm vài lần nữa. kể chuyện gió lớn và rét mướt lòng mình như thế nào, dù chân mình đã mang tất và cổ mình quấn kín khăn, nhưng gió vẫn lùa vào lạnh từng cơn. và mình đã nghĩ đến cảnh anh nhắc mình giữ ấm, rồi mình lại cái kiểu gắt gỏng bảo anh cũng thế, lo cho thân anh trước đi.
sáng nay Bắc bảo mình rét lắm, còn có mười mấy độ thôi. mình cũng bảo với bạn Quy Nhơn gió lớn và rét lắm. bạn bảo có hai mươi tư độ mà rét cái gì? rét với mình, được chưa.
nhưng bạn hài cốt quá, nhiều lúc mình tự nghĩ bạn chứa cái gì trong đầu thế? chứ người bình thường không ai nghĩ tới cỡ đó cả.
và bạn vẫn nhất quyết gọi mình là măng già (dù minh đoán bạn còn già hơn cả mình)
à, chị Miên vẫn checking lịch trình ăn uống của mình.
sáng nay mình bảo với Bắc là mình sẽ ăn cháo, nhưng đến cuối mình lại ăn bánh mì cô Hạnh. vừa gần vừa dễ mua, ăn nhanh còn ôn bài chiều thi (nhưng cuối cùng mình cũng chả ôn tập gì nhiều)
trưa mình ăn gà nướng mật ong và canh bầu, tối lại có thịt kho trứng, chả cá chiên và canh bí đỏ. mình mê bí đỏ lắm và mình phát hiện ra chị Truyền cũng có sở thích với bí đỏ như mình.
hôm nay ăn cơm có Huyền nữa. con nhỏ này có tiến bộ, ngày trước ăn cơm cùng mình nó sẽ gục cái mặt xuống bàn vừa nhai vừa bấm điện thoại. hôm nay không có như thế nữa, tập trung ăn cơm, không vừa ăn vừa xem điện thoại một cách tiêu cực như thế nữa. có một dạo mình với Huyền căng thẳng với nhau cũng vì chuyện ăn uống như này.
ban nãy Huyền lại mua cả mớ đồ ăn v���t sang, mình đang nghĩ coi con nhỏ này định nuôi mình thành heo hay bò. mình cũng đang nghĩ coi sinh nhật Huyền thì làm gì cho nó. Huyền chưa bao giờ yêu thích sự hiện diện của nó trên cõi đời này, và nó cũng chẳng tha thiết gì vào ngày hôm ấy. nhưng đã đi chơi và làm bạn với mình thì phải bắt buộc thích. không cãi, chắc hôm đấy đưa con nhỏ đi ăn đi uống rồi về thôi. cuối năm chơi ít thôi, còn thi cử nữa.
mình hôm nay ổn định lắm, tinh thần không tụt dốc. ăn ngon ngủ khỏe, nhưng ban chiều đi thi mình không làm được section cuối cùng, nghe như điếc vậy.
và tối nay mình sẽ xem lại một tập Sherlock cùng Huyền. mình mê quá nên coi trước không đợi nó, giờ xem cùng bạn lại tập phim ấy. đột nhiên lòng mình lại trỗi lên câu hỏi
tại sao lại là Sherlock? lâu lắm rồi mày có tha thiết gì dành thời gian cho phim ảnh và game gủng đâu?
mình sợ quá, sợ khi phải nói lỡ như những gì mình làm là tuyệt vọng tìm kiếm một điểm chung nào đó để gặp lại Đ thì sao? không. nhất định không được như thế.
mình phải ngăn cái suy nghĩ đó lại. mình tha thiết lại chuyện phim ảnh, game gủng, tiểu thuyết, ... mình không muốn tiêu tốn thời gian vô nghĩa mãi trên phở bò. nói bản thân bao biện cũng được, ít ra Đ đã khơi lại cái đốm lửa đã tàn trong lòng mình. coi như anh có công một ít, đã được khơi thì sống tiếp với sở thích này cũng không tệ, nhỉ?
cứ thế đi, tối nay lại được ngắm cái sự đẹp trai rong giao diện thời Victoria của Sherlock do Benedict Cumberbatch. trời ơi mình mê cái vai này điên lên được, đúng gout mình kinh khủng.
à kể chuyện chị Miên cái coi. bà ý chắc cạn phước lắm mới dính vào F4 tới cỡ đó. ba bữa nửa tháng quậy tưng bừng khói lửa, anh này tị nạnh anh kia. bọn đàn ông lạnh quá nên khùng hết rồi à? không phải của mình nhưng cứ tranh về mình mãi thế nhỉ?
Miên hỏi mình còn nhớ Đ à? mình nghĩ sẽ mất rất lâu để mình loại bỏ hoàn toàn hình bóng ấy trong trái tim mình. chắc lâu, quá lâu. hoặc có khi không phải thế, mai mình lại nổi cơn tam bành mắng chửi anh ta cũng nên. mình dở dở ương ương lắm. nhưng hy vọng là mình không sống như thế này lâu, nhanh nhanh có ai đó đến và ở lại trong lòng mình thêm đi. mình cũng muốn ở gọn trong lòng người khác, là được người ta đặt để chứ không phải thích thì chiếu bóng không thích thì bỏ qua như nhiều lần cũ.
dear Bắc, từ ngày chơi với bạn mình thấy mình không ổn xíu nào. bạn khùng ít thôi, mình đã tẻn tẻn mát mát còn gặp phải bạn nữa chắc viện tâm thần triệu tập mình sớm.
5 notes
·
View notes
Text
2023 của mình là một năm với nhiều điều không ngờ đến
Mãi tới thời điểm ngồi với T và chị H ở 3T, nhìn dòng người tấp nập ngược xuôi, mình chợt nghĩ về một năm trước, cũng những con người đó nhưng ở một khung cảnh khác. Cũng ngày này vào năm trước, có lẽ mình không thể ngờ 2023 lại có quá nhiều thay đổi, nhiều nỗi buồn đến như vậy.
Vậy 2023 của mình có gì?
Ông mình qua đời đột ngột
Mắc Covid lần 2 vào đúng ngày sinh nhật, hủy vé về quê
Đổi công việc, thu nhập không được như trước
Phát hiện bị bệnh, cần theo dõi thời gian dài, mém chút nữa mình đã phẫu thuật
Bị lừa một khoản tiền lớn
....
2023 đến và đi với nhiều u sầu và những "cú lừa" thật ngoạn mục mà cuộc đời mình chẳng bao giờ có thể ngờ đến. Đã có những lúc mình tự hỏi, nếu mình lựa chọn khác đi thì mọi thứ có khởi sắc hơn hay không, tại sao lúc nào mình cũng là người lựa chọn sai? Tại sao dù mình đã cố gắng bao nhiêu thì cuộc đời mình cứ như một trò đùa?
Nhưng rồi những ngày cuối năm lại đến và đi, trong những ngày khi thế giới đang rộn rã chuẩn bị cho thời khắc mới, đột nhiên trong mình nảy ra một câu hỏi, liệu có phải những điều mình đang trải qua là tệ nhất hay không?
Ở một góc nào đó trên thế giới này, có thể đang có nhiều người phải đối mặt với những điều tệ hơn mình, thậm chí những điều mình đang có cũng là điều nhiều người mong muốn. Mình tin là có.
Đương nhiên cũng chẳng phải mình muốn dựa vào sự không may của người khác để thêm tự tin cho bản thân. Chỉ là đột nhiên mình nghĩ, những điều đó hoàn toàn có thể tệ hơn, mình hoàn toàn có thể bị bệnh nặng hơn, hoặc thất nghiệp, hoặc bị lừa với số tiền lớn hơn ngoài khả năng của bản thân. Có thể chứ. Nhưng bằng một cách nào đó những điều ít-tệ-hơn đã xảy đến, trong một mức độ mình có thể học được cách chấp nhận, sống chung với nó và vượt qua nó.
Mình coi đây cũng là một phước lành.
Và ở một khía cạnh nào đó, mình cảm thấy bản thân đã thật mạnh mẽ vượt qua những trắc trở lần đầu gặp trong đời.
Khi ông mất, mình rất bình tĩnh, đặt vé về quê, phụ gia đình, an ủi mẹ, không rơi một giọt nước mắt.
Khi mắc covid, mình tự cách li trong phòng, uống thuốc đẩy đủ, mua bánh sinh nhật, tự thổi nến một mình.
Ngày nghỉ việc, mình đã có thêm nhiều option mới, môi trường thoải mái hơn phù hợp với sức khỏe
Bị bệnh, mình đi khám theo định kì, biết kết quả vẫn ổn (trộm vía) và hiện tại chưa cần phẫu thuật.
Cú sốc lớn nhất là bị lừa. Lúc biết chuyện, sau những phút hoảng hốt ban đầu, mình đến ngân hàng, hỏi cặn kẽ mọi hồ sơ, cung cấp những gì cần thiết. Cuối cùng đến lúc mình gần về, chị GDV bảo mình "Em là khách hàng bình tĩnh nhất mà chị từng thấy."
Lúc đó mình cảm thấy bất ngờ về bản thân, mình không khóc, không tuyệt vọng, mình chỉ nghĩ làm cách nào để trả được khoản tiền đó, và nên làm những gì tiếp theo. Đôi khi, mình cũng không ngờ bản thân có thể tỉnh táo đến như vậy, lí trí như vậy, khi mình chắc chắn không phải người biết suy nghĩ lí trí mà thường phụ thuộc vào cảm xúc nhiều hơn.
Cũng ở một khía cạnh nào đó, năm 2023 mang đến cho mình nhiều biến cố và nhiều nỗi đau, nhưng mình vui vì bản thân đã mạnh mẽ và điềm tĩnh hơn bản thân trong quá khứ, vượt lên cả những gì mình nghĩ được.
Và rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Những ngày này mình hay dặn lòng như vậy. Rồi mọi chuyện sẽ ổn, có tể mình phải làm quen với một cuộc sống mới, cách sống và suy nghĩ mới, có thể mình mất đi nhiều điều nhưng lại có thêm những điều mới.
Trước đây mình không hiểu tại sao con người phải biết ơn những gì đang có, không phải những điều này đến vì mình cố gắng có được hay sao, mình xứng đáng với điều đó, tại sao phải biết ơn? Nhưng giờ mình hiểu đọc mọi thứ trên cuộc đời đều có quy luật của nó. Mọi thứ sẽ đến và đi. Bản thân con người chẳng có điều gì ở lại mãi mãi.
Và cũng vào khoảnh khắc cuối năm nay, mình tìm được niềm vui vào cuộc sống và tình yêu. Với mình, tình yêu nghe thật xa lạ và đầy rủi ro. Những cuộc hôn nhân chẳng mấy êm đẹp của mẹ đã vẽ ra trong đầu mình những viễn cảnh u ám, nhuốm màu bi quan về sự chung thủy và niềm tin. Nhưng hóa ra vẫn có những người có thể ở bên cạnh nhau lâu đến như vậy. Dù mình vẫn chưa tìm được người như vậy, nhưng 2024 lại biết đâu, nhỉ?
Dẫu sau, 2023 cũng đã qua rồi, lại một năm 2024 đến, hy vọng bản thân bước qua tuổi 25 thật mạnh mẽ, học được cách yêu đời, yêu mình và dịu dàng hơn với thế giới này. Sẽ có những điều may mắn hoặc không, nhưng hãy đối mặt với mọi thứ thật điềm tĩnh, ung dung và thấu hiểu.
Thân Thương.
17 notes
·
View notes
Text
HIRANO TO KAGIURA LIGHT NOVEL
Chương 3: Món quà (Tháng 8)
PHẦN 2
Sau khi xỏ dép và bước ra tiền sảnh, Kagiura và Hirano len lỏi vòng ra khoảng sân ngoài hiên. Bọn trẻ đang mở mấy túi pháo hoa, ngực phồng lên trong sự mong chờ háo hức.
Nhìn bọn trẻ xé toạc từng túi pháo, bóc từng đoạn băng keo, Kagiura cảm nhận sâu sắc rằng mùa hè thật sự đã bắt đầu.
Năm ngoái, những người lớn sẽ giúp thắp nến và cố định chúng xung quanh sân bằng một ít sáp.
Năm nay, nhiệm vụ đó thuộc về Kagiura.
Công việc mà cậu từng đảm nhận trước đây - mang nước đổ đầy xô - được giao lại cho bọn trẻ con tiểu học. Vậy mà lúc đó, Kagiura nhớ đã có người vỗ vai mình bảo rằng ‘đó là công việc quan trọng nhất khi b���n pháo hoa’, người đó là… khoan đã, là ai ấy nhỉ…?
Cậu xếp ba cây nhang chống muỗi lên hiên nhà và đốt lửa.
Một người em họ học cấp hai của Kagiura vừa đến đây vào sáng nay, cẩn thận mặc cả áo quần dài để tránh bị muỗi đốt, nhìn thằng bé như đang đi cắm trại vậy.
Anh họ lớn hơn của Kagiura thì đang ngồi thư giãn ở trên hiên, vừa uống bia vừa vui vẻ quan sát.
Thật tuyệt khi có Hirano ở đây, hơi lạ một chút, nhưng Kagiura rất hạnh phúc. Đôi khuyên mà cậu vừa tặng đêm hôm trước đang được anh đeo trên tai và tỏa ra ánh xanh rực rỡ.
Cậu cũng nói với mọi người khi đang dùng bữa sáng rằng hôm nay là sinh nhật của Hirano, họ hát tặng anh bài hát mừng sinh nhật.
Dì của cậu còn mang về một chiếc bánh khiến Hirano vừa bất ngờ vừa xấu hổ, nhưng anh nhìn có vẻ rất vui.
Không khí dày đặc khói trắng cùng với mùi thuốc súng đang bốc lên. Thỉnh thoảng vài con muỗi lại vo ve bay đến nhưng mọi người cũng chẳng quan tâm đến chúng nữa, tất cả đều say sưa chiêm ngưỡng màu sắc rực rỡ của pháo hoa.
Khi một cái lụi dần, một cái nữa được thắp sáng.
Bọn trẻ hiếu động cứ chen lấn để đến lượt mình bắn pháo, nhưng bằng cách nào đó, chúng vẫn giữ trật tự không xô đẩy hay va chạm khiến đứa nào bị thương.
Khi hết pháo hoa, họ chia nhau hai loại pháo sáng và thi xem ai giữ được ngọn lửa tròn nhỏ lâu nhất.
“Đẹp quá!”
Ai đó thốt lên cảm thán.
Khi tia lửa cuối cùng rơi xuống đất, thế giới trở lại trong bóng tối.
Họ gom xác pháo vào xô, dọn rác và thổi tắt nến.
“Giờ cũng muộn rồi, ngày mai chúng ta dọn sau đi.”
Những lời đó phát ra từ Kagiura, nhưng giọng nói của cậu khác thường đến nỗi dường như chúng được phát ra từ một người xa lạ. Bóng lưng của cậu dường như hòa cùng ánh sáng của pháo hoa và tan vào màn đêm. Nhưng những dư âm vẫn còn. Cậu muốn ở mãi trong khoảnh khắc này, đắm chìm trong hơi ấm nhè nhẹ lan tỏa đến từng đầu ngón tay.
"Bọn mình đốt pháo còn chưa đã thì phải” Khi nghe Hirano lẩm bẩm như vậy, Kagiura tràn lên cảm giác rằng nếu cậu để ngày hôm nay kết thúc như vậy, cậu chắc chắn sẽ thấy hối tiếc.
“Hay chúng ta đi mua thêm vài cái nữa?”
Sau khi nhét ví vào túi, thông báo với dì nơi mà họ sắp đến, Hirano và Kagiura đứng ở cửa xịt thuốc chống muỗi cho nhau.
“Akira-kuuun, trời tối thế này không an toàn đâu, nhớ mang điện thoại theo nhé!"
Giọng nói từ phía sau rõ ràng, nhưng Kagiura cố tình lờ.
Khi cậu ở cùng với gia đình, cậu thường không hay dùng đến điện thoại, dù nó đã được sạc đầy và đang ở ngay trên tầng.
Vừa xỏ chân vào giày, cậu vừa liếc nhìn Hirano bên cạnh, người cũng đang nhướn vai giả vờ không nghe thấy gì. Anh cũng không mang theo điện thoại.
Bằng cách này, họ có thể biện minh nếu cần.
Bước chân của Kagiura nhẹ nhõm thoải mái hơn hẳn, như thể đang thoát khỏi giờ giới nghiêm nghiêm ngặt ở ký túc xá.
Những cột đèn đường thưa thớt phát sáng mờ nhạt, ranh giới giữa những con kênh nhỏ và đường đi trở nên nguy hiểm khó phân biệt.
Tiếng vo ve yếu ớt của côn trùng mà buổi sáng thường không thể nghe thấy ríu rít bên tai họ. Dù thời tiết không báo hiệu gì, nhưng không khí làm họ có cảm giác như mùa hè sắp kết thúc.
Nhưng hôm nay vẫn là ngày 1 tháng 8, là sinh nhật của Hirano.
Mùa hè vẫn chưa kết thúc!
"Kagi-kun, chúng ta đi đâu vậy? Cửa hàng tiện lợi à?"
Đi dạo trong khí trời ấm áp vào ban đêm thế này gợi lên ảo tưởng rằng họ đang cùng nhau trải qua mùa hè giống như khi còn nhỏ.
Kagiura đang đi trước dẫn đường, chậm rãi gật đầu.
“Ừ, em định vậy.”
Dù cậu có thử tìm ở mấy con phố khác bao nhiêu lần thì siêu thị 24/24 gần nhà cậu vẫn là lựa chọn tốt với sản phẩm phong phú.. Đường đến đó không khó đi lắm, nhưng phải mất 20 phút đi bộ. Nếu đi chậm, họ có thể dành thêm chút thời gian ở bên nhau.
"Nhỡ đâu họ hết pháo hoa thì sao?"
Vào thời điểm này trong năm thì điều đó là không thể, nhưng lời nói vẫn bật ra từ miệng Kagiura.
“Vậy thì mua ít kem là được rồi.”
Với Kagiura, việc mua đồ ăn vặt trên đường về là chuyện thường ngày, nhưng đây là lần đầu anh nghe Hirano đề xuất như vậy.
"Nó sẽ tan trước khi chúng ta về nhà mất!"
“Chúng ta sẽ ăn trên đường về, chỉ cần mua đủ cho cả 2 thôi.”
“…Ồ.”
“Sao vậy? Em định mua cho bọn trẻ nữa hả?”
"Thật ra thì, hồi nhỏ mấy anh chị họ cũng thường mua đồ về cho em, nên em cũng nghĩ ý anh là vậy."
Từ khi về nhà cậu thường không ăn vặt nhiều, nên cậu vẫn còn dư một ít tiền sinh hoạt. Hơn nữa cô bác trong họ cũng cho cậu một ít để tiêu vặt— Kagiura định nói như vậy, nhưng cậu cảm thấy không cần thiết. Vì cho dù họ không rủng rỉnh thì Hirano cũng chẳng bận tâm để ý.
“Ồ, thật à? Nghe có vẻ được đó.”
“Vâng!”
Câu chuyện kéo dài một cách tự nhiên, họ giữ giọng vừa phải để âm thanh không bị vang vọng trên con đường đêm vắng vẻ, dường như cơ thể của hai người cũng hoà vào bóng tối. Khi lắng nghe giọng nói của người bên cạnh, Kagiura có ý nghĩ muốn đi đến nơi nào đó xa hơn cả cửa hàng tiện lợi. Cậu khẽ nuốt khan.
“À… Kagi-kun, em và người thân giống nhau nhỉ. Dù cho anh chỉ mới gặp họ, anh cũng không cảm thấy xa lạ chút nào. Nói thật thì, trước khi đến đây, anh cứ sợ rằng mình sẽ không hoà nhập được, và như vậy thì khó xử lắm. Nhưng đúng như em nói, anh rất vui vì đã đến.”
“Anh hoà nhập rất tốt, Hirano-san. Anh cũng rất giỏi chơi với bọn trẻ nữa.”
“Ừ, anh sống cùng một người nhỏ tuổi hơn hàng ngày mà.”
“Hửm? Nhưng mà anh không có anh chị em nào mà, đúng không?”
“Đang nói em đấy, ngốc thế.”
“…Trông em giống một đứa trẻ lắm hả? Em gây nhiều phiền phức lắm hả?”
“Không thể tự dậy vào buổi sáng, thường xuyên ngủ gật trên lớp, và mặc dù học hành chẳng giỏi em cũng không chịu ôn bài nếu anh không bảo em làm.”
Kagiura lặng người, đôi mắt cậu lạc đi.
Hirano đã đánh trúng tim đen của cậu, đến nỗi cậu chẳng thể phản bác.
Đôi mắt Hirano ánh lên vẻ dịu dàng khi nhìn phản ứng của Kagiura.
“Em đúng là rất phiền. Nhưng anh cũng biết em là một người tốt bụng và luôn nỗ lực hết mình. Anh cá rằng từ khi đến trường đây là lần đầu tiên em nghỉ ngơi không tập luyện, vòng bóng rổ trong sân thể dục hẳn cũng mòn đi nhiều suốt một học kỳ qua. Khi anh nghe mọi người kể rằng em thậm chí không ngừng luyện tập khi về nhà vào kỳ nghỉ, anh đã nghĩ ‘Chà, Kagi-kun thực sự nghiêm túc với bóng rổ’, và anh lại càng ấn tượng hơn bởi điều đó. Dù chỉ xét đến lượng công việc ở câu lạc bộ và trường học, nếu em tập luyện chăm chỉ như thế, đương nhiên là em không thể không ngủ gật trên lớp.”
Nhiệt độ cơ thể của Kagiura ấm lên từng chút với mỗi từ phát ra bằng giọng nói dịu dàng của Hirano. Dù không khí bắt đầu lạnh đi khi đêm ngày một dày, cậu vẫn cảm thấy máu nóng đang rạo rực lan đến từng đầu ngón tay.
Cậu đã phải chịu đựng những ngày đau khổ và mệt mỏi đến mức muốn hét lên, dù nói rằng cố gắng hết sức là điều cậu phải làm, là để tốt cho bản thân cậu.
Trong một thế giới mà kết quả là tất cả, cậu không làm điều này chỉ để được khen ngợi, mà bởi cậu còn muốn bù đắp cho những thứ cậu chưa giỏi bằng những thứ cậu giỏi.
Nhưng bằng cách nào? Kagiura tự hỏi, bằng cách nào mà Hirano có thể hiểu được sự khổ sở đằng sau nỗ lực không ngừng nghỉ của cậu, thậm chí có thể trân trọng và công nhận chúng như thế này?
Trước giờ cậu luôn cố gắng giả vờ trưởng thành trước mặt anh ấy kia mà?
Nhưng một ký ức bất ngờ lóe lên trong tâm trí cậu.
Vào đầu tháng Năm, khi cậu mới bắt đầu đi học, cậu đã kể lể về cảm giác ghen tị đáng xấu hổ của mình với một đồng đội cho Hirano, anh đã an ủi cậu.
Rõ ràng anh ấy cũng đã nhìn thấy và hiểu được mặt yếu đuối của cậu, hiểu được sự ích kỷ và bất an vô cớ của cậu trước đồng đội được đánh giá ngang hàng kia.
“Cám ơn, Hirano-san.”
Họ đứng chờ một lúc tại đèn giao thông, giờ đã chuyển sang chế độ ban đêm, và băng qua vạch đi bộ, nơi các làn xe mở rộng và vỉa hè cũng trở nên rộng rãi hơn. Dọc theo con phố lớn là hàng loạt cửa hàng thuộc các chuỗi thương hiệu nổi tiếng.
Họ đến gần một cửa hàng cho thuê video, đèn ở đây được bật quá sáng làm Hirano lóa hết cả mắt, anh vừa cười vừa đùa nói “Đến đó em phải dẫn đường cho anh đấy nhé.”
Vẫn còn vài chiếc xe chạy trên đường.
Khi họ đi cạnh nhau, các mạch máu nơi đầu ngón tay của Kagiura thi nhau đập rộn ràng, chúng hơi cọ vào bàn tay của Hirano.
Hít sâu một hơi, cậu len lén liếc nhìn sang bên cạnh, nơi đôi khuyên đang lấp lánh trên tai của Hirano. Ánh sáng xanh mờ nhạt, hài hòa với sắc dịu dàng trong đôi mắt của anh, khiến con phố đêm trở nên rực rỡ.
“Hirano-san, đôi khuyên tai đó cực kỳ hợp với anh.”
Là người đã chọn chúng, Kagiura càng cảm thấy tự hào hơn, và một nụ cười rạng rỡ nở trên môi cậu.
“Vì Kagi-kun là người đã chọn chúng mà.”
Đúng vậy.
Người được ở bên cạnh Hirano nhiều nhất - không hẳn là 24/7, nhưng kể từ khi họ trở về ký túc xá đến lúc phải rời đi vào sáng hôm sau - không ai khác ngoài Kagiura.
Đương nhiên cậu là người hoàn hảo nhất để chọn ra một thứ phù hợp cho anh ấy.
2 notes
·
View notes
Text
Sinh nhật crush nên tặng gì? Khi món quà nói thay lời yêu thương! 🎉🎁
Bạn đã từng đứng trước câu hỏi "Sinh nhật crush nên tặng gì?" và cảm thấy lo lắng vì không biết món quà nào đủ ý nghĩa để bày tỏ tình cảm? Đừng lo, Falasy Jewelry sẽ giúp bạn! ✨
Một món trang sức tinh tế không chỉ đơn thuần là quà tặng mà còn là cách tuyệt vời để bạn gửi gắm thông điệp yêu thương một cách đầy khéo léo. Hãy thử nghĩ xem, một chiếc vòng cổ thanh lịch hay chiếc lắc tay nhỏ xinh, như thay bạn thì thầm: "Tớ luôn muốn bên cạnh cậu." 💖
Vì sao nên chọn trang sức?
Tính bền vững: Không giống như hoa hay bánh kem, trang sức là món quà lưu giữ mãi mãi.
Ý nghĩa sâu sắc: Mỗi món trang sức đều mang thông điệp riêng, phù hợp để bày tỏ sự trân trọng với người bạn thương.
Dễ dàng cá nhân hóa: Khắc tên, ngày kỷ niệm hay những lời nhắn gửi đặc biệt để khiến món quà trở nên độc đáo.
💡 Tips nhỏ:
Hãy chọn những thiết kế tối giản, phù hợp với phong cách của crush để đảm bảo món quà dễ dàng được sử dụng hằng ngày.
Đừng quên chuẩn bị một tấm thiệp nhỏ với vài lời nhắn ngọt ngào, điều đó sẽ khiến món quà của bạn càng thêm ý nghĩa!
Vậy là bạn đã có một gợi ý hoàn hảo để làm trái tim crush rung động vào ngày sinh nhật rồi. Còn chờ gì mà không ghé qua Falasy Jewelry để chọn món quà ý nghĩa ngay nào? 🌟
#falasyjewelry #sinhnhatcrushnentanggi #trangsuc #quatangynghia #quasinhnhat
2 notes
·
View notes
Text
Mình luôn mặc cảm và cho rằng không được ai yêu thương cho tới những ngày gần sinh nhật. Mình chợt ra, vẫn có nhiều người để ý tới mình lắm.
Hôm qua, mình đi chơi với L, với chị CA và Hh. Vừa tới đón L, L đã chìa hộp quà ra cho mình và bảo "không mua được thiệp nên kh��ng có thiệp, hy vọng bạn thích". Ỏ, L luôn cư xử như vậy, rất để ý, biết trước biết sau, đó là lý do mà L luôn được mọi người yêu quý và duy trì được rất nhiều mối quan hệ.
Sau rồi, mình và L đi ăn với Hh và chị CA. Ngồi xuống bàn ăn được một lúc, Hh hỏi mình "Dạo này em có gì mới không", mình đã kiểu "Em á? Em không, cuộc sống em ổn định một cách nhàm chán", "À nhưng chắc em sắp đi học vẽ, vẽ ký hoạ".
Cho tới khi chị CA tới và cầm theo một chiếc bánh cho mình. Ỏoo, that's so sweet, I have melted. Lúc đó Hh mới nói "mày lowkey đến mức chị đã phải lên facebook mày, xem lại bài đăng 6 năm trước để xác nhận 29/10 là sinh nhật mày. Vừa nãy, chị đã hỏi mày có gì mới không mà mày vẫn không hé răng một lời".
"Sinh nhật cũng được coi là một thứ mới ạ?", mình ngơ ngác hỏi Hh.
Đó là khoảnh khắc rõ ràng nhất mà mình nhận ra có người vẫn để tâm tới minh như thế nào. Dù mình, L, Hh hay chị CA đều đang quá stress với cuộc đời thì bọn mình vẫn đặt những thứ ngổn ngang đó sang một bên.
Bọn mình chọn làm những điều dịu dàng cho nhau.
Mình tin điều tốt là những thứ dễ lan toả. Tình iu tiếp nối tình iu, sẻ chia tiếp nối sẻ chia. Và bọn mình sẽ sống trong một thế giới dù đáng chán nhưng vẫn còn những thứ đáng iu.
2 notes
·
View notes
Text
Đồ Ăn Vặt Hottrend 2024 Tại Làng Đại Học: Cơn Lốc Mới Cho Giới Sành Ăn - Ăn Vặt UIT
Làng Đại Học, nơi sôi động với nhịp sống hối hả của các bạn sinh viên, không chỉ là thiên đường tri thức mà còn là thiên đường ẩm thực làng đại học với vô vàn món ngon. Nếu bạn đang tìm kiếm những đồ ăn vặt hottrend 2024 tại Làng Đại Học, hãy cùng Ăn Vặt UIT khám phá danh sách dưới đây:
1. Nạp Xưởng Nướng Đá - Bùng Nổ Vị Giác
Nạp Xưởng Nướng Đá - cái tên mới nổi nay đã có mặt tại Làng Đại Học, nó đang khuấy đảo giới sành ăn bởi phong cách nướng đá độc đáo. Thay vì nướng trên bếp than thông thường, các nguyên liệu được nướng trực tiếp trên phiến đá nóng hổi, giữ trọn vẹn hương vị tươi ngon.
Thực đơn Nạp Xưởng Nướng Đá đa dạng với các loại thịt, hải sản, rau củ được tẩm ướp gia vị đậm đà, mang đến cho bạn trải nghiệm ẩm thực mới mẻ và đầy thú vị.
2. Bánh Đồng Xu Phô Mai - Vị Ngon Tan Chảy
Bánh Đồng Xu Phô Mai - món ăn vặt "làm mưa làm gió" trên mạng xã hội nay đã có mặt tại Làng Đại Học. Những chiếc bánh nhỏ xinh với lớp vỏ giòn rụm, kẹp bên trong là nhân phô mai béo ngậy, thơm lừng, hứa hẹn mang đến cho bạn cảm giác bùng nổ vị giác.
Bánh Đồng Xu Phô Mai là món ăn vặt lý tưởng cho những buổi tụ tập bạn bè hay những lúc giải trí sau giờ học.
3. Cafe Muối - Vị Đắng Thơm Ấn Tượng
Cafe Muối - công thức độc dược đang tạo nên cơn sốt ở giới trẻ Sài Gòn nay đã có mặt tại Làng Đại Học. Vị đắng của cà phê hòa quyện cùng vị mặn tinh tế của muối, tạo nên hương vị độcg, ấn tượng, khiến bạn nhớ tháng năm.
Cafe Muối không chỉ là thức uống giải khát mà còn là món ăn vặt mới lạ, giúp bạn tỉnh táo và tập trung hơn.
4. Trà Chanh Dã Tay - Vị Thanh Mát Sảng Khoái
Trà Chanh Dã Tay - thức uống thanh mát, giải nhiệt quen thuộc nay được biến tấu với nhiều hương vị mới lạ tại Làng Đại Học. Vị chua thanh của chanh kết hợp cùng các loại trái cây tươi như dâu tây, cam, tắc, chanh dây,... mang đến cho bạn cảm giác sảng khoái, đánh tan mọi cơn nóng bức.
Trà Chanh Dã Tay là thức uống lý tưởng cho những ngày hè nóng nực hoặc sau những giờ học tập căng thẳng.
Làng Đại Học luôn cập nhật những xu hướng ẩm thực mới nhất để mang đến cho các bạn sinh viên những trải nghiệm ăn uống tuyệt vời. Và tất nhiên rùi, Ăn Vặt UIT – chúng mình luôn update tất cả các trend một cách nhanh nhất để thực khách của chúng mình luôn được trải ngiệm các trend sớm nhất nha. Hãy đến với Làng Đại Học, đến với Ăn Vặt UIT và khám phá thế giới đồ ăn vặt hottrend 2024 ngay nhé!
Hãy liên hệ với chúng tôi để cùng nhau chia sẻ trải nghiệm nhé!
Website: https://anvatuit.net/
Facebook: Ăn Vặt UIT
Bài viết liên quan:
Ăn vặt làng đại học - câu chuyện khởi nghiệp của sinh viên UIT
Đồ Ăn Vặt Thủ Đức: Trải Nghiệm Đặc Sắc của Đồ Ăn Vặt tại Làng Đại Học - Thủ Đức cùng “Ăn Vặt UIT”
Top 5 “đồ ăn vặt giá rẻ làng đại học” bán chạy tại “Ăn vặt UIT”
Cơn Sốt Đồ Ăn Vặt Nội Địa Trung Tại Làng Đại Học: Khám Phá hương vị “Ngoại nhập” cùng Ăn Vặt UIT
MUA ĐỒ ĂN VẶT ONLINE TẠI LÀNG ĐẠI HỌC - CÙNG ĂN VẶT UIT
THIÊN ĐƯỜNG ĐỒ ĂN VẶT – LÀNG ĐẠI HỌC THỦ ĐỨC
Combo đồ ăn vặt & khuyến mãi đồ ăn vặt tại làng đại học – Thủ đức: Tất cả chỉ có tại Ăn Vặt UIT
#anvatuit#anvatlangdaihocthuduc#anvatlangdaihoc#doanvatthuduc#doanvatngonbore#doanvatngonborelangdaihoc#anvatsinhvienlangdaihoc#doanvathottrend2024langdaihoc#doanvathottrend2024anvatuit#doanvatonlinesinhvienuit
4 notes
·
View notes
Text
Cách móc len bánh sinh nhật dễ hiểu nhất
Giới thiệu
Móc len bánh sinh nhật là một trong những món đồ handmade được nhiều người yêu thích. Với cách làm đơn giản, bạn có thể tự tay móc một chiếc bánh sinh nhật xinh xắn để tặng người thân, bạn bè hoặc trang trí nhà cửa.
Trong bài viết này, chúng tôi sẽ hướng dẫn bạn cách móc len bánh sinh nhật chi tiết và dễ hiểu nhất.
Nguyên liệu và dụng cụ
Len: Bạn có thể chọn len cotton hoặc len acrylic tùy theo sở thích. Len cotton có độ mềm mại, thoáng mát, còn len acrylic có độ bền cao, ít bị xù lông.
Kim móc: Bạn nên chọn kim móc có kích cỡ phù hợp với loại len mà bạn sử dụng.
Kéo: Dùng để cắt len.
Kim khâu: Dùng để khâu các chi tiết của bánh lại với nhau.
Mũi khâu: Bạn có thể sử dụng các mũi khâu cơ bản như mũi đơn, mũi kép, mũi ba...
Xem thêm: Cách móc gấu bông bằng len nhung dễ hiểu nhất
Cách móc bánh sinh nhật
Phần đế bánh
Để móc phần đế bánh, bạn thực hiện theo các bước sau:
Móc một vòng tròn chẵn với 6 mũi đơn.
Tiếp tục móc vòng tròn, mỗi vòng tăng thêm 2 mũi đơn.
Móc đến khi vòng tròn có độ cao khoảng 2 cm.
Kết thúc vòng tròn bằng một mũi bính.
Phần thân bánh
Để móc phần thân bánh, bạn thực hiện theo các bước sau:
Móc nối 6 mũi đơn vào vòng tròn ở phần đế bánh.
Tiếp tục móc vòng tròn, mỗi vòng tăng thêm 1 mũi đơn.
Móc đến khi vòng tròn có độ cao khoảng 5 cm.
Kết thúc vòng tròn bằng một mũi bính.
Xem thêm: Những sản phẩm handmade từ len có thể bạn chưa biết
Phần kem trang trí
Để móc phần kem trang trí, bạn thực hiện theo các bước sau:
Móc một vòng tròn chẵn với 12 mũi đơn.
Tiếp tục móc vòng tròn, mỗi vòng tăng thêm 2 mũi đơn.
Móc đến khi vòng tròn có độ cao khoảng 1 cm.
Kết thúc vòng tròn bằng một mũi bính.
Móc tiếp một vòng tròn chẵn với 12 mũi đơn.
Tiếp tục móc vòng tròn, mỗi vòng giảm đi 1 mũi đơn.
Móc đến khi vòng tròn có độ cao bằng 1/2 độ cao của vòng tròn đầu tiên.
Kết thúc vòng tròn bằng một mũi bính.
Phần nến và phụ kiện
Bạn có thể móc các hình dạng nến, hoa, trái cây,... để trang trí cho bánh sinh nhật. Cách móc các hình dạng này tương tự như cách móc phần kem trang trí.
Xem thêm: Cách giặt gấu bông len móc tại nhà
Lưu ý khi móc len bánh sinh nhật
Khi móc len bánh sinh nhật, bạn cần lưu ý chọn loại len và kim móc phù hợp. Len cotton có độ mềm mại, thoáng mát, còn len acrylic có độ bền cao, ít bị xù lông. Kim móc có kích cỡ phù hợp với loại len mà bạn sử dụng sẽ giúp cho sản phẩm được móc đều và đẹp.
Bạn nên bắt đầu móc từ phần đế bánh trước, sau đó móc phần thân bánh và cuối cùng là phần kem trang trí.
Khi móc phần kem trang trí, bạn có thể móc nhiều vòng tròn với kích cỡ khác nhau để tạo độ cao và độ phồng cho bánh.
Bạn có thể sử dụng các loại len có màu sắc khác nhau để tạo ra những chiếc bánh sinh nhật xinh xắn và độc đáo.
Xem thêm: Các loại len móc thú được ưa chuộng nhất hiện nay
Kết luận
Trên đây là cách móc len bánh sinh nhật chi tiết và dễ hiểu nhất. Hy vọng với những hướng dẫn này, bạn có thể tự tay móc một chiếc bánh sinh nhật xinh xắn để tặng người thân, bạn bè hoặc trang trí nhà cửa.
Xem thêm: Hướng dẫn móc thú bông cho bé đơn giản, dễ thực hiện
- - - - - - - - -
Website: Seven Handmade
Facebook: Seven Handmade
Email: [email protected]
Follow chúng tôi để biết thêm nhiều bài viết nhé! Cảm ơn bạn nhiều!
4 notes
·
View notes
Text
Mấy ngày trước, điện thoại tự nhiên hư, đem đi sửa thì ngòai ý muốn phải gửi lại. Về phòng tìm cục gạch mà gắn sim xài thì tìm không thấy, ngồi huhu một hồi luôn trong phòng. Hôm qa pack đồ chuyến 7 ngày, tìm cục bấm báo động không thấy, bất lực r��m rớm đỏ mắt. 5 năm có lẻ rồi mới lại thấy cảm giác tệ đó, negative hẳn con người. Trước đó là hè 2009; sao vẫn nhớ mãi những chuyện không vui. Lần 5 năm trước thật sự là kỷ niệm buồn, không hiểu sao bản thân lại sơ ý và vô tri tới cỡ đó, hôm sau lại 111 Quán Thánh vừa uống vừa khóc vừa kể hai chị nghe, bây giờ vẫn nhớ bánh chuối và scone của hai chị làm, bánh chuối thì đã có Breadventure an ủi rồi. Tối qa tìm ra được chỗ cất cả điện thoại và cục bấm, còn nguyên hết, vẫn rất bất lực với bản thân.
Hôm qa xem xong The long season 2023 có Lý Canh Hy. Phim đẹp và đời chứ không hay lắm đối với mình. Có chi tiết về bữa cơm gia đình, mình thấy gia đình nhân vật đó ăn cơm có bộ chén bát gọn gàng đồng bộ, tự thấy gia đình mình hồi gần nhất có đủ chén bát đồng bộ chắc là mười mấy 20 năm trước. Fb của Chà có kể chuyện về bà họ hàng check chuyện tình cảm của con bả bằng cách nhìn vào bếp và toilet của cặp đôi ấy. Nhà mình có cỡ 15 bộ nồi và nắp, cái tủ lạnh đủ cho 8 người. Mấy tháng nay mình lại mua nhiều đồ nhà bếp nhưng chỉ thay mới đồ đang dùng có một ít à. Lần kia mua một bộ ly đẹp, để mấy tuần rồi đem đi tặng bạn vì không muốn bày ra xài. Mỗi lần nấu gì, bản thân đều thấy phiền và không muốn sử dụng cái bếp không phải của riêng mình. Chuyện cái bếp nhà này nó rối rắm y như chuyện cái nhà này vậy, bây giờ cái bếp chuyển vô một cái kho có sàn rửa ngồi bệt như xứ sông nước xách muôi từ lu ra, bên cạnh là tủ lạnh gần 400L và máy giặt cửa bên đời 2020. Khi chủ nhà chuyển đổi khoảnh sân đầy nắng thành cái kho bít bùng chứa đồ nhưng vẫn tranh thủ nắng hắt mà phơi chén, lúc nào nhìn vào mình cũng thấy sự bất lực cùng cực của bản thân. Bây giờ điều đó lớn tới nỗi mình thấy thất vọng về bản thân nhiều lắm.
Baguete của breadventure còn có một kiểu ăn với chè đá viên. Tối chủ nhật đi ăn với ông anh, ổng xé miếng bánh bỏ vô chén chè ngập nước đường rồi múc bánh đó ăn, thử làm theo thấy ăn được nhe. Sao có thể nghĩ ra hay zị! Đúng là lâu lâu phải gặp những vị "người thân do mình chọn" này để não được giải trí và thư giãn.
Sinh nhật lần này trôi qa vẫn bình thường, thái tuế trôi qa vẫn gian nan như từng năm trước đó. Mình vẫn chưa đủ khỏe mạnh để ra đi như mình muốn. Tự suy nghĩ thông suốt về bạn nhỏ, đặt ra mốc một năm cho bản thân rồi.
Hôm nay ghé thăm xe cà phê kia vì thấy chạy ad đúng gu. Em chủ cứ 10p lại thở ra "lâu lắm em mới gặp khách như chị". Chị cũng zui lắm, uống hết 2 ly rồi, tối nay làm sao ngủ huhu. Em thuộc giới barista, em nói giá cà còn tăng tới cỡ cuối 2025, mấy anh trồng cà trên fb mình thì than giá 2024 này cao qá. Em nó khoe là pour over không bán mà lâu lâu đãi khách. Trước đây đã có hai qán nói như vậy và mình uống được 3 bình miễn phí rồi.
Hôm nay là ngày ăn chay thứ 4, mình định ăn 10 ngày thôi. Cơ thể vẫn bình thường mà không ổn định như mình muốn. Thỉnh thoảng mình nghĩ về căn nhà khi sống một mình hoặc với chồng, bàn ăn bàn bếp bàn máy tính và giường ngủ, cái nào tích hợp được với cái nào cũng sơ sơ trong đầu rồi. 10 năm xài nệm ngủ thay giường này, mình có tư tưởng sống không cố định nên rất nhiều thứ trong đầu cũng mất ổn định theo, tệ nhất là bây giờ thành một ám ảnh. Một chỗ ngủ sứt sẹo vẫn có thể làm bạn ngon giấc nhưng hình ảnh mỗi ngày đập vào mắt như vậy trong khi mục tiêu phấn đấu không có thì đòi hỏi chất lượng cuộc sống làm sao mà cao được! Đầu tháng 10, mẹ nói muốn mua cái giường ngủ cho mình để trong phòng, mình rất quyết tâm từ chối; vì sao á, vì cái phòng ấy không xứng đáng có cái giường chứ không phải mình không xứng đáng có cái giường ngon lành. Thật lòng không hiểu nổi vì sao sàn toilet nhà tắm lại cao hơn sàn phòng ngủ.
Một năm đi làm, hình như khóc được 2 lần, vì thấy con đường thăng tiến mịt mù chứ không phải vì làm cực khổ hay bị ai ăn hiếp. Về nhà, khóc mỗi tuần cũng bằng 2 lần đó, đều đều suốt mấy tháng nay, vì bất lực với hoàn cảnh và thất vọng về bản thân. Yếu đuối đi qá nhiều à! Ngày xưa chưa từng nghĩ mình sẽ hợp với nghề trợ lý, bây giờ lại muốn làm nghề này. Ngày xưa từng muốn làm nhân sự và headhunter, bây giờ thấy mừng vì chưa từng bước vô nghề. Mình chưa nấu được tới bữa cơm thứ 5 trong đời nhưng mình biết nếu sau này sống với chồng, mỗi ngày mình sẽ ăn cơm nhà tự nấu, không ngon như Bảo La nhưng rẻ hơn là cái chắc!
2 notes
·
View notes
Text
Sinh nhật
Mình lách cách những dòng này vào lúc mà chỉ còn vài phút nữa là tròn 24 năm mình ngắm nhìn cuộc sống này.
Mình cài riêng tư ngày sinh, không phải để xem có ai nhớ không đâu. Bởi chính mình còn chả nhớ nữa kìa, nếu Zalo không nhắc là quên luôn. Sinh nhật là dịp người ta chúc mừng sự xuất hiện của một người, một sự xuất hiện quan trọng và có ý nghĩa với ai đó. Nhưng một thời gian dài mìn thấy mình ăn hại quá, cuộc sông này sao khổ cực quá, thà mình đừng xuất hiện còn hơn. Chính mình còn thấy thế thì ăn mừng làm cái gì.
Mà sự thật là thời của mình chẳng mấy đứa được tổ chức sinh nhật đâu, nó là điều bình thường rồi. Lễ sinh nhật duy nhất mình tới là của cô bạn cùng lớp, tới 2 lần, một lần thì tặng quả cầu đá, một lần thì tặng con mèo sứ mua ở một tiệm đã dẹp từ lâu. Xong chả hiểu ngáo ngơ kiểu gì khoe với các bạn là sắp tới sinh nhật mình rồi, bảo các bạn tới nhà. Kể với mẹ, mẹ nhìn quanh mâm cơm, nói: Sinh nhật bằng cái gì bây giờ? Mình vẫn nhớ hôm đó ăn khoai tây. Rồi mình lục khắp nhà thấy có gói kẹo, viện kẹo bọc trong giấy bóng xoắn 2 đầu, viên hương táo xanh thì mùi như bọ xít. Và hôm đó trời mưa to, mình thở phào.
Lớp 12, lúc mới dùng FB nên chả hiểu gì, nó thông báo cho bạn bè và hôm sau tới lớp thì thấy cô bạn thân cmsn bằng phong kẹo Apelibe (chả biết viết có đúng không, mình lười tra huhu).
Giờ thì cuộc sống mình đang dần tốt lên, 2 năm qua mình thay đổi về nhận thức nhiều. Mình trân quý cuộc sống này nên đã đến lúc mừng sinh nhật rồi đấy. Mình định làm gì đó mà chưa làm được, nên chắc để năm sau hoặc vài tháng nữa vậy.
Trong trí tưởng tượng của mình thì mình sẽ mua cẩm tú cầu xanh (không phải hoa mình thích, nhưng một người khiến mình thấy cuộc sống này có ý nghĩa thích nó), có bánh nhưng không phải bánh kem, có thể là bánh chuối, và mua thật nhiều sách.
🥰
8 notes
·
View notes
Text
Chuyện là: hôm qua là một ngày đắt show của vedette Phương Linh khi cô có tận 2 shoot chụp ảnh cho 2 brand nổi tiếng: brand Nhân học và brand LLDH. Dưới đây là video một ngày trải nghiệm làm vedette của cô:
"Chào mng, đây là vlog của mình, một ngày trải nghiệm làm vedette. Bây giờ mình đang có mặt tại công ty 506-HL, mình chuẩn bị có một shoot chụp vs các bạn lớp Nhân học và celeb Duy Bính"
(Chụp choẹt tách tách đồ đó)
"Ờm, mình và ekip vừa kết thúc shoot chụp. Bây giờ mình đi ăn trưa và chuẩn bị cho shoot chụp buổi chiều. Mình sẽ đi ăn ở nhà hàng Nhật nổi tiếng trên đường Xuân Thủy. Ờm, mình đã đến nơi rồi nha. Nhà hàng được đặt tại vị trí vô cùng hợp lý, nằm giữa ngã ba 11-10 , nhà D và nhà C nha. Bước vào quán không khí rất gần gũi về dễ chịu, mình order cơm rang thập cẩm nha, đang đợi lên món. Món ngon đến rồi đây. Ù, nhiều cơm ghê. Cơm cũng vừa lắm nha. Đầy đủ topping … Uầy mình ăn ko hết. Giờ mà đứng lên có bị đánh giá ko các bạn nhỉ, nhưng mà mình ăn ko nổi, vậy là mình quyết định đeo khẩu trang và đứng dậy đi luôn, chắc ko ai để ý mình để thừa lại một ít cơm đâu."
(Timelapse đồ đó, ra nhà C)
"Bây giờ thì mình đang có mặt tại công ty C-ĐHSPHN, công ty đã mở cửa và hiện mới có một vài nhân viên đến làm thui. Giờ mình cùng vào để chờ thợ đến make up cho mình nha"
(Chờ chờ chờ)
"Mình đang ngồi dự buổi dạy của một giáo sư vô cùng nổi tiếng, mình được mời đến với tư cách khách mời bí mật của buổi party chúc mừng sinh nhật sớm của giáo sư Nam Phương. Giáo sư vẫn đang giảng rất hăng say và chưa biết sự chuẩn bị của ekip phía sau.
Các bạn sinh viên đã đứng lên hết rồi. Mình cũng trà trộn đứng lên cùng các bạn. Happy birthday to you. Happy birthday to you. Happy birthday. Happy birthday. Happy birthday to you. Huuuuuuu
Giáo sư đang nhận hoa, nhận bánh và phát biểu. Một lúc nữa, giáo sư sẽ đến chỗ mình và thực hiện shoot ảnh nha"
(Lại chụp choẹt chụp choẹt)
"Buổi chụp hình kết thúc tốt đẹp. Giờ cùng mình về lại chung cư để nghỉ ngơi nha. Hiện giờ còn sớm nên chung cư ko c�� mấy người. Đến giờ nghỉ ngơi rồi, chúc các bạn có một ngày vui vẻ nha. Tạm biệt các follower dễ thương của kemmm"
Radio kể chuyện tối thứ 6 xin được khép lại tại đây. Nếu thính giả có yêu cầu nghe lại, bấm phím 1, có yêu cầu nghe chuyện khác, đừng bấm gì cả. Đi ngủ sớm đi. Chúc các bạn có một giấc ngủ ngon, xin cảm ơnnn.
1 note
·
View note
Link
0 notes
Link
0 notes
Text
0 notes
Text
qua tang sinh nhat cho dong nghiep nu
viec tang qua sinh nhat cho dong nghiep nu la mot cach tuyet voi de the hien tinh cam va su quan tam cua ban danh cho ho
Những món quà ý nghĩa không chỉ mang lại niềm vui cho người nhận mà còn góp phần xây dựng mối quan hệ tốt đẹp giữa các thành viên trong công ty.
Bài viết này sẽ cùng bạn khám phá 25 gợi ý quà tặng sinh nhật cho đồng nghiệp nữ độc đáo và ý nghĩa, giúp bạn chọn được món quà phù hợp nhất cho người bạn đồng hành trong công việc.
Tham khảo từ: https://hungvietmy.vn/qua-sinh-nhat-cho-dong-nghiep-nu
Chọn quà sinh nhật cho đồng nghiệp nữ luôn là một việc làm khó khăn. Bạn muốn món quà thể hiện sự quan tâm, đồng thời cũng phù hợp với sở thích của người nhận. Dưới đây là 25 gợi ý quà sinh nhật cho đồng nghiệp nữ ý nghĩa và thiết thực:
Hoa tươi luôn là sự lựa chọn hàng đầu cho quà sinh nhật. Mỗi loài hoa mang một vẻ đẹp và thông điệp riêng, hãy chọn loại hoa mà đồng nghiệp của bạn yêu thích để món quà thêm ý nghĩa.
Trang sức bạc như vòng tay, khuyên tai, nhẫn,... là món quà sang trọng và tinh tế. Những món đồ này phù hợp với nhiều phong cách thời trang, từ công sở đến dạo phố.
Nước hoa là món quà thể hiện sự quan tâm và tinh tế. Hãy chọn một mùi hương phù hợp với sở thích của đồng nghiệp để món quà thêm đặc biệt.
Bánh kem là món quà không thể thiếu trong ngày sinh nhật. Với nhiều mẫu mã và hương vị, bánh kem giúp gắn kết tình cảm giữa các đồng nghiệp.
Nến thơm là món quà giá rẻ nhưng ý nghĩa. Nến thơm giúp đồng nghiệp thư giãn, giảm stress và tạo không gian ấm áp.
Quà tặng handmade thể hiện sự chân thành và tình cảm. Bạn có thể tự tay làm những món quà như tranh vẽ, khăn len, túi đan,... để khiến đồng nghiệp cảm thấy đặc biệt.
0 notes
Text
【16 IDOL ALBUM】 NIKAIDO YAMATO - Part 3: Nở nụ cười tan chảy như vậy một lần nữa
Yamato: Sau đấy tôi ăn cái bánh sinh nhật đầy dưa đó, rồi mở một núi quà tặng. Kể từ khi nhớ được thì sinh nhật tôi luôn như vậy.
Yamato: Nói vậy chứ thực ra tôi không nhớ mấy đâu... Chỉ đến lúc gặp lại mấy người nổi tiếng đó ở hậu trường, họ kể cho nghe thì tôi mới nhớ lại đôi chút.
Yamato: Rồi đến khi gần tới tuổi vị thành niên thì tôi biết được nhiều thứ. Lúc đó tôi đã quyết định hủy hết mấy cái tiệc sinh nhật mới chả lễ kỷ niệm rồi... Cái quái gì chứ!?
---Ký túc xá của IDOLiSH7---
Yamato: Tại sao mấy cái video này lại ở đây?!
Tamaki: Yukirin chuyển phát đến đây đấy.
Mitsuki: Hình như ảnh nghe nói anh muốn kể chuyện này hôm nay, nên ảnh nghĩ là nếu có giáo cụ trực quan sẽ sống động hơn nhiều.
Yamato: A… Cái tên đó, toàn lên kế hoạch mấy thứ vô dụng…
Yamato: Nào! Xem thế đủ rồi đấy!
Riku: A… nhưng bé Yamato đang vẫy tay với em nè…
Yamato: Nếu chỉ thế thôi thì anh đây sẵn sàng vẫy tay với chú bao lâu cũng được. Nhìn bên này này! Helloo, Riku~!!
Nagi: Hm….chả giống Yamato đáng yêu hồi bé gì cả.
Iori: Anh Nikaido, anh vứt sự đáng yêu ngày xưa đi đâu rồi?
Yamato: Sao chú có thể nói thế với một idol nhỉ?! Anh vẫn vẫy tay bất cứ lúc nào cần thiết mà?
Sogo: Anh Yamato lớn vẫn tuyệt lắm mà, nhưng sức hút của anh bây giờ với hồi bé khác nhau á. Ngày xưa anh đáng yêu nhũn hết cả tim luôn ấy. Ngắm anh ngày bé đến em cũng thấy bản năng làm cha trỗi dậy...
Riku: Đúng đúng! Anh làm gì cũng đáng yêu hết nấc ấy, không nỡ rời mắt luôn!
Riku: Anh Yamato từ lúc đó đã là một idol rồi nhỉ!
Yamato: Uhm…đừng có trưng đôi mắt lấp lánh ra rồi nói vậy chứ…
Mitsuki: Okay, video thứ 2! Ảnh mặc cái hoodie gắn tai thỏ và hát!
Nagi: Oh! Giống Pytagoras Fighters này!
Tamaki: Aaa. Anh Yama chibi đang hát kìa~
Yamato: Này này! Sao mấy đứa bây cứ tự tiện xem đi xem lại đám video đó thế!?
Iori: Chà, theo ghi chú trên các băng video thì anh Nikaido có rất nhiều màn trình diễn đơn ca. Trong bài hát thứ 2, anh ấy mặc hoodie tai thỏ, bài hát thứ 3 mặc như một hoàng tử, bài hát thứ 4 thì là Momotaro,...
Sogo: Fufu. Tưởng tượng thôi cũng thấy dễ thương rồi. Sao anh không chọn một trong số này để giới thiệu ở Căn Phòng Tuổi Thơ nhỉ?
Yamato: Chú biết đấy, anh phải giữ nốt tí danh dự còn sót lại của mình chứ. Ngoài ra, mấy đứa có ngưng phát cái đám video này không thì bảo?
Mitsuki: Tamaki, chụp lấy điều khiển này!
Yamato: Ê ê này…
Tamaki: Đã chụp được! Tiếc quá anh Yama. Em cao hơn anh~
Yamato: Gừ... thế thì giờ thấp xuống ngay đê!
Nagi: Ai đã quay mấy video này vậy?
Yamato: Hửm? Oh, anh nghĩ họ đã nhờ mấy trợ lý tập sự quay, kiểu như thuê nhân công part-time ấy.
Sogo: Anh Yuki nói ảnh cũng làm part-time cho ông Chiba nhỉ.
Yamato: Nghĩ lại thì không biết sao ông già anh cứ thích tổ chức mấy cái tiệc sinh nhật như thế nhỉ?
Yamato: Trả tiền cho mấy trợ lý tập sự, thậm chí còn bảo họ đến giúp việc vặt vào ngày nghỉ? Khi nghĩ về giới giải trí trong quá khứ, cảm xúc của anh khá phức tạp đó.
Mitsuki: Anh Yamato…
Tamaki: Thế nên anh nghĩ rằng họ miễn cưỡng quay video chỉ để kiếm tiền thôi hả?
Riku: Oh, thật á…? Nhưng nếu là em thì em sẽ rất vui khi giúp mấy việc như thế này…
Yamato: Hửm?
Riku: Em nghĩ những trợ lý đó cũng đã rất vui khi làm việc này. Tham gia tiệc sinh nhật của ai đó đã là niềm vui lớn rồi, đây còn là sinh nhật con trai của người mà họ mang ơn nữa. Em nghĩ là họ đã rất vui.
Nagi: Em đồng ý với Riku. Với cả anh thử xem kỹ mấy video này đi.
Iori: Họ đã bắt trọn những khoảnh khắc rất chân thực của anh mà, anh Nikaido.
Mitsuki: Nếu họ bị bắt quay một cách miễn cưỡng thì không thể nào có những thước phim như vậy được.
Yamato: Thế nên? Họ chỉ là không thể biểu hiện ra cái miễn cưỡng đó vì họ sợ làm phật ý ổng thôi.
Tamaki: Anh Yama chibi đang vẫy tay với camera kìa. Trẻ con sẽ không làm thế với ai đó trông đang tức giận đâu.
Riku: Với cả, nhìn gương mặt cười cute kia đi, người quay phim không thể không nhoẻn cười khi thấy gương mặt như vậy được! Giống tụi em bây giờ nè!
Yamato:…………
Nagi: Ôi trời coi nè! Cái bánh sinh nhật khổng lồ hình máy bay!
Tamaki: Anh Yama chibi trông sướng chưa kìa! Ahaha, nhảy nhao nhảy xỡn hoài luôn!
Nagi: Oh! Đây là lúc ông Shizuo đang diễn trong một drama mà vào vai phi công chiến đấu với các gián điệp đúng không?
Yamato: A-à…chắc vậy.
Riku: Ahaha! Anh cũng đội mũ phi công kìa! Nhưng hình như hơi to quá so với đầu anh hay sao ấy? Ahaha
Yamato: Nếu anh nhớ không nhầm thì hình như đó là cái mũ bố anh đội cho vai diễn đó luôn đấy. Ổng nói ổng được tặng nó làm quà kỷ niệm.
Iori: Miệng anh ngập bánh kem kìa anh Nikaido. Trông anh như chú sóc con vậy.
Iori: Khóe miệng cũng dính đầy kem kìa…
Mitsuki: Ahaha, dễ thương thật đấy! Để em lau miệng cho nào!
Tamaki: Anh Yama là cậu nhóc nhõng nhẽo vì hồi đó xung quanh có rất nhiều người yêu quý anh.
Yamato: Hể? Anh, nhõng nhẽo á…
Tamaki: A…Không phải ý xấu đâu. Em chỉ nghĩ là như vậy thật tuyệt…
Sogo: Em thấy đó là sức hút lớn nhất của anh đấy anh Yamato. Anh luôn cư xử như một người anh cả của bọn em, nhưng thi thoảng anh cũng có một vài sơ hở nhỏ khiến mọi người muốn bảo vệ nữa...
Yamato: Gì cơ? Sơ hở…
Iori: Chà, đúng ha. Dù anh thường cư xử như anh cả nhưng cũng có vài chỗ ích kỷ ra phết.
Yamato: I-Ichi…!
Mitsuki: Ahaha! Hôm nay anh có hơi nhiều bất ngờ ha anh già!
Nagi: Xem video làm em hiểu Yamato hồi đó hơn nhiều.
Riku: Hôm nay hãy để tụi em cưng chiều người lớn Yamato nhiều chút nhé!
Iori: Ý anh là hôm nay “cũng” ấy hả anh Nanase?
Mitsuki: Phải! Dù gì chúng ta cũng là một gia đình mà! Tụi em sẽ cưng chiều anh không thua gì ông Shizuo đâu!
Yamato: A-à….ừm thì…
Tamaki: Trông thành thật thế này cơ mà anh Yama! Thừa nhận đi, anh vui lắm đúng không?
Sogo: Tụi em muốn anh cười vui như bé Yamato trong video thôi. Cho phép tụi em được làm thế nhé.
Riku: Thế này không phải giống gia đình lắm sao?
Yamato: A…
Yamato: Thế thì anh không khách sáo đâu nhé…!
Mitsuki: A, vừa nãy ổng còn nằm cuộn tròn trên sofa mà giờ đã nằm ngửa duỗi chân thẳng cẳng rồi kìa!
Yamato: Nên? Không phải anh thế này trông cũng đáng yêu lắm sao~?
Iori: Há? Anh mới nói gì đó?
Yamato: Úi chà, Ichi đáng sợ thế.
Tamaki: Nhưng mà nhé, bình thường em đều bóp vai cho anh Yama mà, thế không phải nuông chiều à? Em nên làm gì mới được?
Yamato: Chú gọi đấy là nuông chiều chứ không phải thể hiện lòng biết ơn à…
Riku: Thế đầu tiên em mang sake đến cho anh nhé?
Yamato: À không không, cái đó anh tự làm được!
Nagi: Thế làm cho anh một chiếc bánh kem khổng lồ hình máy bay thì sao? Như cái bánh sinh nhật hồi xưa của anh đó! Tái hiện lại các món ăn trong một tác phẩm nào đó là việc khá phổ biến mà!
Mitsuki: Được! Nếu làm thế biết đâu ảnh sẽ cho tụi mình thấy cái biểu cảm tan chảy như hồi đó thì sao?
Yamato: A-hả…mấy đứa bây thật sự muốn xem cái mặt đó thế à?
Sogo, Riku, Nagi, Iori, Mitsuki, Tamaki: Tất nhiên!
Nagi: Okay, làm thôi! Iori, Mitsuki, nhờ 2 người hướng dẫn nha!
Sogo, Riku, Iori, Mitsuki, Tamaki: Chiến nào!
Yamato: Ahaha…gì chứ mấy cái đứa này…
Mitsuki:…? Sao thế anh già?
Yamato: Không có gì, chỉ là…
Yamato:….cảm ơn mấy đứa nhiều...
0 notes