Tumgik
#Văn mai hương
szaller · 6 months
Text
Văn Mai Hương
youtube
Ahogy ígértem, következzék Văn Mai Hương! Azon kevesek közé tartozik, akit a feleségem és én is egyformán kedvelünk (csak ő a szövegeket is érti). Az egyik legszimpatikusabb díva és szuper slágereket énekel.
youtube
Viszonyításképpen ideteszem ugyenezen szám tíz évvel ezelőtti, izgulós tinilányos eredetijét. Már ezt is nagyon bírtam, főleg az áramszünetes részt, amiben jobban érvényesül a hangja.
youtube
Legújabb slágere a Đại minh tinh (A nagy sztár). Ez feleségem aktuális kedvence, úgyhogy sokszor végtelenítve hallgatjuk.
youtube
A neve (Hương) azt jelenti, hogy parfüm. Van is egy ilyen dala, ami szintén toplistás a Szaller mikroblogon (a tavalyi azonos című albumáról). Ettől is libabőrös lettem.
youtube
Zárjuk a sort egy balladával, mert Văn Mai Hương ebben a stílusban is az élmezőnybe tartozik. Másrészt, mi is ugyanezen a csodálatos helyszínen (Ninh Bình) csináltuk az esküvői fotóinkat, hasonló hacukában.
youtube
Tumblr media
5 notes · View notes
taifang · 7 months
Text
MỘT SỐ CÂU VĂN HAY ĐẾN NAO LÒNG !
____________________________________________
1. Hãy sống một đời thật tốt và từ từ gặp nhau nhé.
2. Vạn vật đều có vết nứt, đó là nơi ánh sáng có thể chiếu vào.
3. Đối mặt với tình yêu nồng nàn, hãy trân trọng nó bằng cả trái tim.
4. Hành trình của một cô gái là vươn tới sao trời biển cả, không phải đến nơi khói bụi nhân gian.
5. Tà dương đắm mình trong mặt biển óng ánh cam, gió chiều lỡ sa vào tình yêu chân thành
6. Phân nửa pháo hoa thắp lên để mưu sinh, phân nửa ý thơ phổ cho tình yêu.
7. Đêm đen chắc chắn sẽ tối và lộng gió, nhưng sẽ có ánh sáng ban mai khi chúng ta tiến về phía trước.
8. Áng mây trôi tựa tuyết, hương vị của thế gian pha vào trà.
9. Khi một người kiễng chân hướng gần mặt trời, cả thế giới sẽ không che khuất được ánh nắng của người đó.
10. Sơn hải ắt hẳn có ngày trở về, gió mưa rồi sẽ tương ngộ.
11. Nguyện cho bạn vẫn như hoa hải đường kiêu hãnh trên ngàn ngọn núi phủ tuyết, không bị năm tháng quấy rầy cũng không thêm sầu muộn.
12. Hoa sơn trà sẽ chẳng thể thấu hiểu được hoa hồng trắng, cũng như gió từ núi phía bắc không thể thổi đến chân núi phía nam.
13. Trong chớp mắt, con người ta đã không còn ở tuổi thiếu niên, liệu một đời có được coi là mãi mãi.
14. Khi tôi cất bước đi, màu tóc đen bị gió chiều thổi bay, khi tôi ngoảnh đầu hồi tưởng lại tóc đã phủ đầy tuyết trắng.
@taifang dịch
Tumblr media
159 notes · View notes
bluepearlkg · 1 month
Text
Tumblr media
Nhắc đến những bài học triết lý về nhân sinh và tình ái, không thể không nhắc đến 25 câu nói kinh điển khiến người đọc phải suy ngẫm dưới đây.
1.”Những thứ ấy tốt lắm, đẹp lắm nhưng ta không thích thì sao?”
Câu nói này nằm ở cuối tác phẩm Bạch Mã Khiếu Tây Phong, là câu hỏi không có câu trả lời cho cuộc tình tay ba của nhân vật Lý Văn Tú khiến nhiều người suy ngẫm.
“Tình bất tri sở khởi, nhất vãng tình thâm, hận bất tri sở chung, nhất tiếu nhi mẫn” – Tiếu ngạo giang hồ
Tình không biết bắt nguồn nơi nào, trong khoảnh khắc đã thành đậm sâu, hận chẳng biết sẽ về nơi đâu, vừa cười đã tan đi mất…
A Tử từng hỏi Kiều Phong: “Tỷ ấy có gì tốt hơn ta? Tại sao ta không thể sánh được với tỷ ấy? Vì sao chàng luôn nghĩ về tỷ ấy, cũng không thể quên được tỷ ấy?”.
Kiều Phong đáp rằng: “Ngươi cái gì cũng tốt, hơn nàng ấy mọi thứ. Ngươi chỉ có một khuyết điểm duy nhất chính là ngươi không phải nàng ấy“ – Thiên Long Bát Bộ.
“Chỉ yếu hữu nhân đích địa phương tựu hữu ân oán, hữu ân oán tựu hội hữu giang hồ, nhân tựu thị giang hồ” – Tiếu ngạo giang hồ
Chỉ cần là nơi có người ắt có ân oán, có ân oán tất sẽ thành giang hồ. Con người chính là giang hồ
“Ngã bất khổ, nhĩ hữu khổ thuyết bất xuất, na tài thị chân đích khổ” – Thiên Long Bát Bộ
Đây là câu nói mà Diệp Nhị Nương nói với Huyền Từ phương trượng trước khi chết trong Thiên Long Bát Bộ: “Ta chẳng cho rằng như vậy là khổ, người có nỗi khổ mà không thể nói ra, đó mới thật sự là đau lòng”.
“Trên đời này không có gì là hoàn hảo. Một người vượt trăm ngàn đắng cay để tìm kiếm, đến khi nắm trong tay rồi cũng chỉ đến vậy, đôi khi vô tình lại đánh mất đi những thứ vốn nằm trong tay mình” – Tiếu ngạo giang hồ
“Nếu tơ tình chém một lần đã đứt, thì đó không phải tơ tình” – Tuyết sơn phi hồ.
“Nhĩ tiều giá ta bạch vân tụ liễu hựu tán, tán liễu hựu tụ, nhân sanh li hợp, diệc phục như tư. Nhĩ hựu hà tất phiền não” – Thần điêu đại hiệp
Ngươi hãy xem, mây trắng cứ tụ rồi lại tan, đời người cứ ly rồi lại hợp, hà cứ gì phải phiền não.
“Yếu đề phòng nữ nhân phiến nhĩ, việt thị hảo khán đích nữ nhân việt hội phiến nhân” – Ỷ Thiên Đồ Long Ký
Nhất định phải đề phòng nữ nhân. Nữ nhân càng xinh đẹp càng biết gạt người.
“Trên đời này, hợp tan biến ảo. Mọi sự đều có may rủi, sự khác biệt của người may mắn và người không may cuối cùng đều đến từ bản tính mỗi người.” – Thần điêu đại hiệp
“Tại giá thế thượng, hoan hỉ khoái hoạt nguyên, chỉ nhất hốt nhân thì quang, sầu khổ phiền não tài thị nhất bối tử đích sự” – Anh hùng xạ điêu.
Trên thế gian này, niềm vui và hạnh phúc chỉ là trong thoáng chốc, nhưng sầu khổ và phiền não lại là chuyện của cả một đời.
“Nam tử hán đại trượng phu, đệ nhất luận nhân phẩm tâm tràng, đệ nhị luận tài can sự nghiệp, đệ tam luận văn học võ công” – Thiên Long bát bộ.
Nam nhi đại trượng phu, thứ nhất luận nhân phẩm tấm lòng, thứ nhì luận tài năng sự nghiệp, thứ ba luận văn học võ công.
“Hễ ai không chung tình với quá khứ thì sẽ không chung tình với hiện tại và tương lai” – Tiếu Ngạo Giang Hồ
“Nhĩ hỉ hoan nhất cá nữ tử, na thị yếu nhượng tha tâm lí cao hưng, vi đích thị tha, bất thị vi nhĩ tự kỉ” – Lộc đỉnh ký
Nếu ngươi thích một nữ nhân, thì hãy làm cho nàng ấy hạnh phúc. Hãy nhớ làm cho nàng ấy, không phải cho chính ngươi.
“Sách đến khi dùng mới hận mình đọc ít, thịt đến khi miếng ngon mới hận mình đã ăn quá nhiều” – Lộc đỉnh ký
“Đan chỉ hồng nhan lão, sát na phương hoa thệ, dữ kỳ thiên nhai tư quân, luyến luyến bất xá, mạc nhược tương vong vu giang hồ” – Thiên long bát bộ.
Hồng nhan chớp mắt thành kẻ bạc đầu, hương thơm cỏ hoa chỉ còn lại khoảnh khắc. Ở nơi phương xa vẫn nhớ đến người, quyến luyến chẳng muốn rời xa, chi bằng cùng nhau lãng quên chốn giang hồ.
“Như quả nhĩ thâm thâm ái trứ đích nhân, tức thâm thâm đích ái thượng liễu biệt nhân, hữu thập yêu pháp tử” – Bạch mã khiếu tây phong.
Nếu ngươi yêu thương say đắm một người, nhưng người đó lại yêu một người khác, có thể làm được gì đây?
“Thế thượng tối bảo quý chi vật, nãi thị lưỡng tâm tương duyệt đích chân chánh tình ái, quyết phi giới trị liên thành đích bảo tàng” – Tuyết sơn phi hồ.
Điều quý giá nhất trên đời chính là tình yêu đích thực của hai trái tim, chứ chẳng phải bảo vật vô giá nào.
“Tuệ cực tất thương, tình thâm bất thọ, cường cực tắc nhục, khiêm khiêm quân tử, ôn nhuận như ngọc” – Thư kiếm ân cừu lục.
Thông minh quá ắt tổn thương, tình sâu quá ắt tổn thọ, mạnh mẽ quá ắt chịu nhục, vậy nên hãy là người quân tử khiêm nhường, ấm áp như ngọc.
“Loạn thế chi tế, nhân bất như cẩu” – Anh hùng xạ điêu.
Thời thế loạn lạc, người không khác gì chó.
“Dù có tốt hơn nữa? Dung Nhi của ta cũng hơn nàng ta cả trăm lần” – Thần điêu đại hiệp
“Nhân sanh tại thế, khứ nhược triêu lộ, hồn quy lai hề, ai ngã hà bi” – Thiên long bát bộ.
Người sống trên đời, khi chết đều như sương sớm tan nhanh, hồn quay trở về, bao nỗi buồn sầu.
“Trường danh lợi nổi phong ba bão táp, người thắng rồi đến cuối cũng lại thua” – Hiệp khách hành
“Giá ta tuyết hoa lạc hạ lai, đa yêu bạch, đa yêu hảo khán. Quá kỉ thiên thái dương xuất lai, mỗi nhất phiến tuyết hoa đô biến đắc vô ảnh vô tung, đáo đắc minh niên đông thiên, hựu hữu hứa hứa đa đa tuyết hoa, chỉ bất quá dĩ bất thị kim niên giá ta tuyết hoa bãi liễu” – Thần điêu đại hiệp.
Những bông tuyết rơi xuống, tinh khôi biết mấy. Nhưng khi mặt trời chiếu sáng, sẽ chẳng còn bông tuyết nào nữa. Tới mùa đông năm sau, sẽ lại có rất nhiều bông tuyết, nhưng không phải những bông tuyết của năm đó nữa rồi.
” Tòng kim dĩ hậu, khả biệt thái khinh dịch đáp ứng nhân gia, thế thượng hữu hứa đa sự tình, khẩu trung tuy nhiên đáp ứng liễu tức thị vô pháp bạn đáo đích ni” – Phi hồ ngoại truyện.
Từ nay về sau, đừng quá dễ dàng hứa hẹn với người đời. Vì có rất nhiều điều dù đã hứa nhưng vẫn không thể thực hiện được.
Dù đã rất nhiều năm qua đi, nhưng những câu nói kinh điển trong tiểu thuyết của Kim Dung vẫn giữ được những giá trị triết lý nhân văn và khiến người đọc phải lặng mình suy ngẫm.
(banmaihong)
5 notes · View notes
chilacaiten · 8 months
Text
Mấy chuyện nhảm, không nhân dịp gì hết.
Hôm qua mới thi học kì xong, vậy là coi như xong học kỳ I. Năm 1 là năm duy nhất không có đồ án xuyên Tết nên coi như tạm nghỉ dưỡng được mấy ngày. Thực ra thì học kì mới bên 1 trường khác cũng mới bắt đầu nên mình cũng không có nhiều ngày nghỉ lắm. Mà cứ tiếp thôi, nghe thì nặng chứ so với trước giờ mình vẫn làm thì cũng cỡ đó.
Sáng mai thi xong chắc là lấy cọ, lấy màu ra vẽ. Thèm vẽ lắm rồi. Nguyên học kì cũng vẽ mà toàn vẽ đồ án chứ không có vẽ gì thêm. Vài bạn cùng khoá, vừa thi xong là về nhà căng giấy ra vẽ rồi. Vào một môi trường cùng tần số làm cho mình có cảm giác được cộng hưởng, có nhiều năng lượng để làm nhiều thứ.
Không có nhiều thời gian quan tâm chuyện thế sự cũng tốt. Trong lúc đang ngồi vẽ, chạy deadline thì thiên hạ làm đủ trò, tới lúc rảnh tay thì chuyện cũng xong, cũng qua mấy ngày rồi. Đỡ phiền.
Mình không lí tưởng hoá bất cứ điều gì, vì tới tầm này cuộc đời mà còn tin vào một cái lí tưởng nào đó, thì hoặc là lời dối trá, hoặc là còn non nớt với sự đời. Mình đơn giản là có vài mục tiêu phải làm, và những thứ mình đang làm đều sẽ có một chút cho mình, một chút cho mục tiêu đó. Ví dụ như hôm nay mình có nói với một bạn cùng lớp là mình học kiến trúc vì mình mỗi ngày chứng kiến những công trình lâu đời ở thành phố này bị tháo dỡ, nên mình cảm thấy có một trách nhiệm gì đó, không gọi nó bằng những từ ngữ lớn lao, chỉ là cảm giác cần tìm hiểu và lưu giữ lại dấu ấn của một thời. Có thể nói là sự gắn kết của mình với thành phố này, vừa cũng là quê hương của mình, là cảm hứng cho nhiều việc mình đang làm. Mình sưu tầm, lặn lội ở mấy tiệm sách cũ mỗi ngày cũng là để gìn giữ được ngôn ngữ của tiền nhân. Mình học tiếng Pháp cũng là vì để hiểu được văn hoá, để đọc các tài liệu mà không bị người dịch dắt đi bằng câu chữ của họ. Chỗ này giải thích thì dài dòng mà cũng không thể đủ ý, nhưng mà chắc là bạn bè biết mình lâu thì cũng hiểu.
Trước giờ mình thích cái gì, ghét cái gì thường có phần thể hiện ra mặt chứ khó giấu. Mình giả bộ dở lắm, nhìn sượng, nên có sao sống vậy cho dễ. Cách mình dùng câu từ có vài chỗ hơi lộn xộn hoặc từ ngữ lạ lạ một phần là vì có một số câu từ thuộc về những kí ức muốn quên nên mình hết sức né đi, tìm câu chữ tương đương, hoặc đơn giản là có nhiều câu chữ không có vấn đề gì nhưng trước giờ không bao giờ dùng thì cũng không dùng thật.
Tuổi tác, thật là một sự ám ảnh. Nó làm mình mắc kẹt giữa những thế hệ, những thế giới khác nhau. Cuối cùng có vẻ như mình cũng không thuộc được về bên nào. Nhiều buổi lạc lõng, đi dạo một vòng, không tha thiết ghé vào đâu, không biết có thể gặp/hẹn được ai nên thôi rồi lại về với cuộc sống của mình.
10 notes · View notes
krellatotti · 1 month
Text
𝗧𝗥𝗔́𝗜 𝗡𝗚𝗢̣𝗧 𝗩𝗔̀ 𝗟𝗢̣ 𝗬𝗘̂𝗨
“Bạn học Ngọc Mai, hôm nay cậu trực phòng tự học cùng anh Minh Quân nhé.”
Nghe đến tên anh, em liền tìm thấy tâm trí của chính mình. Nó chạy theo anh từ lúc nào mà em cũng chẳng rõ. 
“À được rồi, các cậu cứ về trước đi, đi đường cẩn thận nha.”
Hoàng Minh Quân, tên anh có ba từ, nhưng cho phép em được gọi anh hai tiếng “dấu yêu".
Mỗi lần nghe thấy ba từ vô cùng đặc biệt ấy, em lại bất giác nhìn về anh. 
Anh là dấu vết ái tình được viết lên tim em bằng xúc cảm đầu tiên của tình yêu tuổi học trò. Em chắt chiu từng cơ hội để được đến gần anh, cùng anh đi trên hành lang lớp học, nghe giọng anh nói trầm ấm dịu dàng. Thứ lỗi cho em nếu có đôi lần em tỏ ra ngờ nghệch trước những lời anh nói, vì em đương ngắm nhìn khuôn quan mỹ miều của người em thương. Em muốn nhìn thật kĩ để ghi nhớ tất cả những gì là của anh, anh à. 
Nếu em là một nhà văn, em sẽ chẳng ngần ngại mà tham lam miêu tả từ đôi mắt, sống mũi cho tới khuôn miệng. Tất thảy những nét đẹp ấy xứng đáng được ngợi ca bằng những câu từ hoa mỹ nhất. Em đã thương thầm nhớ trộm anh suốt ba năm trời. Thứ tình cảm này đã được em nuôi lớn đến nỗi chảy tràn ra khỏi tim em. Thật lòng em chỉ muốn nó chảy sang của anh mà đâm chồi nảy nở trong đó. 
“Anh dọn bàn học đi. Để em lau bảng cho.”
“Bảng cao thế kia em lau làm sao được. Con gái cứ làm việc nhẹ nhàng thôi. Việc khác cứ để anh nhé.” Anh đến gần rồi nói.
Mùi hương của anh làm em phát nghiện đến mức quyến luyến không thôi. 
“Ngọc Mai nhớ học hành cẩn thận đấy, sắp thi cuối kì rồi.”
“Vâng em nhớ rồi.”
Đưa ánh mắt lên lấm lét nhìn rồi lại vội vàng quay đi vờ như đang tập trung vào việc của mình. Em sợ bắt gặp cái nhìn của anh và trở nên bối rối trước mặt người mình thầm thương. 
“Em học ở trên trường có gì không hiểu có thể hỏi anh nhé, nếu anh giúp được sẽ giúp.”
“Dạ dạ.”
Khi ở gần anh thì em như hóa người câm. Em chỉ biết nhìn, mà không dám thốt lên một tiếng nào. Chắc đây là điều ám chỉ rằng tình cảm này chỉ nên được giấu nhẹm đi thôi. 
“Ngọc Mai thích học nhóm không? Nào rảnh thì qua học cùng anh với mọi người nhé. Bạn bè của anh cũng học giỏi lắm đấy, tốt hơn anh nhiều luôn.”
Anh Minh Quân vậy mà lại mời mình đi học nhóm? Thật đấy phải không?
“Để em xem hôm nào rảnh ạ, xong em sẽ nhắn tin cho anh.”
Ôi cha mẹ ơi, người con thích rủ con đi học nhóm!
Những thứ rung cảm ấy đến một cách tự nhiên nên tình cảm của em là thực sự trong sáng. Nó tìm tới em vào một ngày nắng hạ. 
Từ lúc em bắt gặp chàng trai tên Minh Quân, khi ấy đang chơi bóng rổ trong sân trường, em đã biết thế nào là tương tư một bóng hình. Hình ảnh chàng thiếu niên với nụ cười rạng rỡ, căng tràn sức sống tuổi trẻ khiến em nhung nhớ không thôi. 
“Này mày ơi, anh trông cao cao áo đen kia chơi bóng hay nhỉ? Mày biết đấy là ai không?” Em gọi hỏi đứa bạn thân đang ngồi bên cạnh.
“À, là anh Minh Quân lớp mười hai đấy. Nghe nói học giỏi lắm, đa tài, hát hay, biết chơi đàn nè, lại còn đẹp trai nữa. Thế nên anh ấy được nhiều người để ý lắm mày ạ.”
“Mày thích anh ấy à?” 
Bị nói trúng tim đen, em giật mình thảng thốt, nhưng cố gắng không để lộ cảm xúc của mình lên gương mặt. 
“Đâu nào, sao mày nói thế, tao chỉ hỏi để biết thôi. Tao bị… Ấn tượng ấy!” Em vội vã thanh minh, vì em đã thề với lòng mình rằng sẽ không ai biết đến sự tồn tại của một trái tim đang bắt đầu rung rinh thổn thức.
“À thế hả? Tưởng mày thích anh Quân thì tao cho phương thức liên lạc.”
Cái con nhỏ này thật khéo dụ dỗ người. Nhưng mà không sao cả, chưa ai biết ai hơn ai đâu.
“Mày cho tao xin đi, mày biết tao học không tốt môn Lí mà. Có người học giỏi thì phải nhờ vả một tí chứ. Mày cho tao rồi tao sẽ bao mày một chầu trà sữa, được không?”
“Nói thế còn nghe được.” Đứa bạn thân em bĩu môi.
Não con người là nơi nhặt nhạnh và lưu giữ những mảnh ký ức, nhưng đối với em và thứ tình cảm trẻ con trong sáng này, em nguyện chứa đựng bằng tim. 
Em biết bản thân có cơ hội, nhưng em không dám tận dụng. Em sợ đến gần anh, nhưng cũng vô cùng muốn điều ngược lại. Em sợ rằng đến tâm trí em đã bị lấy đi mất rồi, không biết bản thân liệu sẽ còn làm gì quá phận, vượt ra khỏi lằn ranh vô hình mà chính em đã vạch ra. 
Đôi mắt em ngước lên tìm người anh từng giây. Chỉ là bất giác làm vậy. Nhưng chỉ cần nhìn thấy anh, lập tức lòng em mừng rỡ. 
Thích nhiều đến nỗi em đã nhìn thấy anh ở mọi nơi.
Anh là ngọn gió mùa hè lướt nhanh trên mặt nước, mang những ước mơ bay cao bay xa tới những phương trời hoằng viễn. Em là bọt biển trắng trên những đợt sóng cuộn trào, dù sóng có đánh cao tới đâu cũng chẳng thể nào với tới được gió.  
Anh là nét thiên chương nơi bầu trời xa xăm, là những điều rực rỡ nhất trên trần thế này, sáng chói và vời vợi. 
Anh là điều mà em chỉ có thể ngước đôi mắt long lanh tràn đẩy vẻ ao ước lên nhìn, đưa cánh tay lên trên cao nhất có thể để đo khoảng cách giữa hai ta, tự hỏi làm gì để đưa em đến gần anh hơn. 
Anh là vầng trăng vàng ánh ngọc ngà, soi bóng vạn vật trên thế gian. Anh hút hồn em. Không phải nửa hồn, mà là cả hồn, một cách trọn vẹn. Nhưng cũng có thể nói, em nguyện trao hồn của mình cho anh. 
Đó là cách em kiếm tìm anh giữa dòng đời vô tận. Không biết anh có nhìn thấy chính bản thân mình trong đáy mắt em hay không? 
Thích nhiều mà đau cũng nhiều. 
Tình cảm được gói chặt trong tim bằng những lần em e sợ tìm cách trốn tránh. Mối tình này từ đầu chí cuối là một màn kịch câm hoàn hảo. Em biết đôi mình là nhân vật chính, em biết tất cả mọi thứ, từng tình tiết một và cũng hiểu thấu kết cục đau lòng không thể tránh khỏi. Nhưng thà rằng phải chịu một nỗi đau và khao khát dài đằng đẵng, còn hơn là nhận lấy một vết cứa lòng giết chết em ngay tức khắc. 
Em thích anh từ rất lâu rồi, và chỉ muốn hét thật lớn như vậy cho anh biết và cho cả thế giới biết tình cảm của mình. 
Càng giữ chặt thì càng đau. 
Tim đôi mình đập lệch nhịp. Tâm đôi ta hát không chung một bài ca. Em biết vậy nhưng mà em vẫn cố. Em phải cố để có thể gần anh, dù chỉ một chút, dù có tốn cả tầng sức lực và tâm can. 
Em loay hoay giữa những khuông nhạc dài vô tận dẫn sâu vào đáy lòng. Đôi tay cầm những nốt nhạc trầm bổng không chắc chắn. Ngước lên nhìn những giai điệu tràn đầy xúc cảm mà tươi sáng của anh, em lại vội vàng cúi xuống, e dè sửa lại bài hát của chính mình. Một chút giao thoa giữa hai ta, em sẵn sàng đánh đổi. 
Trái tim anh hướng đồ nam sáng rực với chí lớn vẫy gọi. Như một chú cá Côn hóa chim bằng một lần sải cánh liền bay chín vạn dặm, kiếm tìm những thử thách giữa thế gian. Em là chú cá nhỏ rụt rè trước bão giông, chỉ đành lòng đưa mắt nhìn anh rời xa mình mà không thể níu kéo. 
Hiện thực bao giờ cũng đau lòng, em chỉ biết đứng nhìn và chịu đựng. 
Em không từ bỏ, nhưng cũng không tiến xa hơn. Là vì em đang đứng giữa yếu đuối và bất lực. Em không đủ dũng cảm và mạnh mẽ để buông bỏ thứ tình cảm này, nhưng cũng đành bó tay trước thời cuộc, em không nỡ lòng nào chỉ vì một lần tỏ tình thất bại mà vô ý đẩy anh ra xa em. Tình yêu này từ đầu đã chẳng vẹn nguyên, em không muốn vì thế mà để nó vỡ tan thành nhiều mảnh hơn nữa. Mảnh vỡ càng nhỏ và càng nhiều, em càng khó nhặt, lại còn dễ dàng làm xước tim em thành nhiều vết thương. Làm sao em chữa lành cho hết?
Cứ để mọi chuyện bình lặng như thế thôi, không mong chờ sự đáp lại và sẽ không có sự đáp lại. Đâu phải tình yêu nào cũng cần hai nửa hồn. Em thương thay phần của anh, em ôm lấy mối tình nhỏ này, tự mình bao bọc và chở che lấy nó. Yêu thầm đẹp chính là ở chỗ đó. Dốc cạn tâm can của mình ra để yêu. 
Tình yêu thì có nhiều kiểu. Người này yêu một cách cuồng nhiệt, luôn có những cử chỉ đong đầy tình cảm. Người kia thì thầm lặng, không nói lời tình tứ, nhưng lại hành động gói trọn sự yêu thương. Yêu thầm lại đặc biệt hơn. Yêu thầm là chuyện của một người, không phải một đôi. Tình cảm này với người kia cũng khó mà nhận ra, nhưng điều ấy đâu có quan trọng bằng việc em thỏa mãn với những điều khiến em hạnh phúc. 
Có những mối quan hệ lúc tình cảm đậm sâu, lúc thì lại nhạt nhòa rồi bị phủi sạch; hay những cuộc tình chóng vánh khi con người ta chỉ đến với nhau để thỏa mãn một điều gì đó. 
Thật tồi tệ em đã nghĩ như vậy. Tình cảm của em thì khác, em cho đi nhưng không đòi hỏi bất cứ điều gì. Đôi khi yêu là một niềm hạnh phúc, và nhìn thấy người mình thích hạnh phúc sẽ vui vẻ trong lòng cả ngày. Nó đẹp như cơn mưa rào bất chợt tới của mùa hạ, khiến cho em phải chịu một trận ốm nhớ đời, nhớ tới mức không thể nào quên. Nhưng sau khi tất cả mọi thứ qua đi, lắng đọng lại sẽ là cầu vồng rực sáng cả một khoảng trời. Là khoảng trời thanh xuân. Bầu trời ấy trong vắt, không một gợn mây, trong ánh mắt của kẻ biết yêu thì đó là tình yêu. Nhìn gì cũng thấy yêu. 
Những dòng em viết ra không phải là nặng tình. Đấy chính là tình yêu của em. Màu mực tuổi học trò đâu chỉ là những câu kiến thức khô khan, mà còn là đôi ba dòng “tỏ tình ngầm” lãng mạn nữa. 
Chùm phượng đỏ cũng nhìn thấy những điều giấu kín trong lòng em rồi. Nó rung rinh theo nhịp đập trái tim của em đó. 
Rung cảm của thầm thương nó kỳ lạ nhưng cũng cuốn hút, nó thôi thúc người ta làm những trò kì quặc và ngớ ngẩn. 
Tối đến, điện thoại cầm trên tay mà không biết có nên nhấn cái nút “Thêm bạn” hay là không. 
“Hay là mình cứ gửi đi.” 
Chưa đầy một phút, đã có phản hồi. Trong lòng em khi ấy vui sướng không thể tả. Chuyện gì đang diễn ra vậy? Anh Minh Quân đồng ý lời mời kết bạn của mình rồi! Không ngờ có một ngày lại có thể có cơ hội nói chuyện gần gũi thế này.
Với người khác thì cái chuyện này là điều bình thường, không có gì đáng mừng lắm. Nhưng với anh, mọi chuyện là một mặt khác hoàn toàn.
Em chào anh, em là Ngọc Mai, rất vui được làm quen với anh.
“Nhắn người ta thế này có ổn không nhỉ? Không được rồi, anh ấy sẽ nghĩ mình khó gần mất.”
Em chào anh Minh Quân ạ, em là Ngọc Mai lớp 10A1, em rất vui được làm quen với anh. Nghe nói anh học rất giỏi môn Lí nên em nhắn để xin kinh nghiệm học tập ạ.
“Thêm cái icon mặt này nữa nhỉ, cả nhãn dán nữa.”
Phải mất một hồi lâu mới sửa xong dòng tin nhắn chào hỏi, giờ lại mất thêm thời gian để quyết định xem có nên gửi hay không.
“Không biết anh ấy có trả lời mình không nhỉ, anh ấy đang online mà, nhỡ không thì phải làm sao.”
Rồi cuối cùng em vẫn gửi, chỉ là dòng tin nhắn thôi mà, đâu có gì to tát đâu miệng em nói vậy để tự trấn an bản thân, chứ bên trong từ sớm đã không còn bình tĩnh được nữa. 
Một phút, hai phút, rồi mười phút đồng hồ trôi qua, vẫn không có hồi âm. Em khẽ thở dài thất vọng, vứt điện thoại qua một bên rồi tính đi ngủ. Việc gì mà mình cứ phải đợi người ta hoài như thế, thật là mất giá!
Đôi mắt lim dim nặng trĩu vì cả ngày cắm mặt vào sách vở đột nhiên mở to. Một tiếng “ting" phát ra từ điện thoại. Anh ấy trả lời rồi!
Từ lúc thầm thương trộm nhớ, cảm xúc trong em lên lên xuống xuống một cách bất thường. Lúc vui vẻ, lúc lại buồn chán chẳng muốn làm gì. Nhận thông báo tin nhắn tới, em suýt chút nữa đã không nhịn được mà hét lên một tiếng. Vừa trùm chăn kín mít vừa nhắn tin cho người mình thích, cảm giác lạ lẫm này lần đầu tiên em trải qua. Vừa có chút hạnh phúc, thêm một xíu phấn khích và háo hức trong lòng.
Chào em, anh là Minh Quân.
Thời gian anh có hạn nên có thể sẽ không giúp em được nhiều. Em thông cảm giùm anh nhé.
Rồi bằng một cách thần kì nào đó, em và anh trò chuyện tới quá nửa đêm. Từng dòng chữ anh gửi cho em, em đều nhớ rõ mồn một. 
Ngọc Mai ngủ ngon nhé em.
Nhớ chú ý sức khỏe, thức đêm nhiều không tốt đâu em.
Cố gắng lên, sau này sẽ phải cảm ơn bản thân đấy.
Nếu em có gì khó khăn thì cứ bảo anh nhé, anh sẽ giúp đỡ nếu trong khả năng.
Vốn chỉ là những những câu quan tâm xã giao đơn giản thôi, vì cớ gì mà lại khiến em phải đọc đi đọc lại đến hàng trăm lần rồi tự cười một mình, khiến em thao thức mãi không chịu chìm vào giấc ngủ như thế?
Những buổi chiều được cho tan học sớm, em không về thẳng nhà mà lại đợi anh đi qua con ngõ sau trường, lấm lét nhìn anh từ phía đằng xa, trong lòng thấy rối bời vì chẳng biết có nên chào anh một tiếng hay không. Hai bàn tay nắm chặt gấu áo, lén lút trốn sau cột điện, trống ngực đập thình thịch, thi thoảng lại ló đầu ra nhìn. 
Nếu không quyết định nhanh thì anh ấy sẽ đi về mất.
“Em chào anh Minh Quân". Vừa nói em vừa cảm thấy mặt mình nóng ran, không biết là do cái nắng của hạ về hay do cái tình nồng cháy. 
“Ngọc Mai đó hả, đang về nhà hả em.” Anh nhìn sang em vẫn đang đứng bên kia đường.
“Dạ, hôm nay em được cho tan sớm. Anh cũng thế ạ?” Em vừa nói vừa vội bước tới chỗ anh.
“Đúng rồi, ai xong việc trước thì cứ về trước thôi. Nhà em cũng gần đây à, hay sao lại đi cung đường này vậy?”
Em bỗng chột dạ. Nhà mình đâu ở hướng này, nó ở hướng ngược lại.
“À cũng gần đây thôi anh ạ. Anh có thích ăn gì đó không? Nay vô tình thấy anh nên em mời nhé?” Em luống cuống tìm cách dời sự chú ý của anh sang việc khác. 
“Cũng được đấy, đang mùa hè nên ăn kem là tuyệt nhất.”
“Em biết chỗ này bán ngon lắm, mua rồi ra ngoài công viên bên sông chơi nhé anh.”
Lại một buổi chiều tràn ngập nắng vàng. Không gian xung quanh khiến người ta chỉ muốn dừng lại chìm vào một giấc ngủ thật sâu. Cảm giác nơi đây yên bình đến lạ. Những tán lá cây dập dìu theo từng đợt gió thoảng. Làn nước lóng lánh hững hờ trôi, soi muôn vật trên thế gian trên mặt gương tuyệt diệu của nó. Suốt một ngày bận rộn với hàng tá công việc dồn lên đôi vai nhỏ, chỉ cần một khoảng lặng yên bình thế này thực sự rất thoải mái. Ngồi trên chiếc ghế gỗ, nhắm mắt lại và khẽ ngả đầu ra đằng sau mà cảm nhận cái ấm áp của nắng hắt lên mặt, thật không gì tuyệt vời bằng. 
Còn có anh Minh Quân ở bên cạnh nữa. 
“Ngọc Mai thích nắng hả? Trông em thư giãn chưa kìa.”
“Dạ, học nhiều quá chỉ cần như này là hết mệt rồi.” 
“Anh Minh Quân sau này có ước mơ gì không? Đi du học chẳng hạn?”
“Có chứ, anh có dự định đi du học, học y ấy em. Anh vẫn đang cố gắng kiện toàn hồ sơ xin học bổng. Nhiều việc lắm! Nhưng lúc nào cũng tự nhắc nhở bản thân phải cố gắng vì tương lai của bản thân. Hiện tại hi sinh nhiều điều, sau này sẽ nhận được thứ mình mong muốn!”
“Anh mong cô gái Ngọc Mai hãy tự đặt ra mục tiêu nhé. Hết mình vì nó, em sẽ cảm thấy hạnh phúc vì bản thân đã cố gắng. Tuổi trẻ của chúng ta chỉ một thôi, đừng bỏ lỡ điều gì. Hãy cứ thử đi, nếu không sau này sẽ hối hận đấy. Không ai có khả năng quay ngược thời gian sửa chữa những điều nuối tiếc đâu.”
“Ở trường lớp, em vẫn luôn cố gắng mà. Từng chút một thôi ạ. Em biết mình không giỏi nên vẫn cần mẫn từng ngày học hỏi từ những người giỏi giang hơn. Như anh Minh Quân chẳng hạn.” Em khéo trêu. 
Anh cười. Một nụ cười khiến em lạc lối, lạc bước, lạc cả tâm trí mình.
“Cảm ơn em. Anh cũng là người bình thường mà. Nhiều cái em giỏi mà anh không biết ấy chứ.”
Ngày nào cũng êm đềm trôi qua như thế này thì vui biết mấy. 
Yêu thầm là những bước đi chậm rãi và dè dặt, ngày ngày đến gần nhưng không có sự gắn kết hoàn toàn và chặt chẽ. Chúng ta không giống như một đôi tình nhân đã xác nhận một mối quan hệ. Nhưng như vậy em cũng bằng lòng. 
Thoắt cái đã đến buổi học nhóm, em đứng trước gương hàng giờ đồng hồ để ngắm nhìn và tự hỏi bản thân xem mình mặc bộ váy hôm nay đã xinh hay chưa, lớp trang điểm em lóng ngóng vẽ lên mặt hôm nay liệu có đủ gây ấn tượng với anh. “Ngọc Mai hôm nay đi đâu mà ăn diện thế cháu? Trông xinh gái lắm cơ.” Bà bán nước ở đầu ngõ gọi lại hỏi.
Được khen như vậy, em củng cố lại sự tự tin trong lòng. Như vậy anh Minh Quân nhất định sẽ thích diện mạo ngày hôm nay của mình. 
“Cháu chào bà. Nay cháu có hẹn với nhóm bạn nên sửa soạn một tí ạ.”
Sáng hôm ấy là một ngày đẹp trời, chim hót líu lo trên những cành cây cao. Nắng vàng hắt lên những bức tường sơn vàng phủ đầy rêu xanh khiến người ta mơ về những thời xưa cũ. Xung quanh vắng vẻ ít người qua lại, dường như chỉ có mình em rảo bước trên con đường,
tiện ghé qua cửa hàng mua chút đồ ăn nhẹ cho đỡ đói.
Rất nhanh đã tới nhà anh rồi. 
“Ngọc Mai tới rồi đó hả, vào nhà đi em.”
Chưa kịp chào, anh đã nói tiếp.
“Xin lỗi em nhé, hôm nay mấy đứa bạn anh bận hết nên không có qua được, chỉ có tụi mình thôi.”
Nghe đến mấy chữ “chỉ có tụi mình thôi" làm em hoảng hốt. Cặp má và hai vành tai ngay lập tức đỏ ửng cả lên. Hai chân như mềm cả ra, không bước tiếp nổi. Trong đầu hoang mang quay cuồng, đây có tính là hẹn hò không nhỉ?
“Em cứ tự nhiên như ở nhà nhé, không phải ngại đâu.”
“Ngồi xuống đây, anh pha trà cho em rồi.”
“Dạ em cảm ơn.”
Em một lần nữa gần như không thốt ra được lời nào. Cứ đến gần anh thì miệng lưỡi cứ líu cả lên, cứ như một lời nguyền vậy.
Cả buổi cả hai ngồi với nhau suốt ba tiếng đồng hồ. Anh chăm chú giảng bài, thi thoảng lại mở lời khen ngợi. 
“Ngọc Mai hiểu bài nhanh nhỉ. Giỏi lắm. Sau này cố gắng đi du học rồi vào học chung trường đại học với anh nhé.” 
Em gật đầu rồi khẽ nói “Em không chắc đầu, nhưng em sẽ cố gắng".
Làm sao mà mình đủ khả năng lấy học bổng đi ra nước ngoài được chứ? Biết bao nhiêu tài năng ở ngoài đó cạnh tranh như vậy. Anh ấy là thủ khoa, lần nào khảo sát cũng đứng đầu danh sách, căn bản là mình không có cơ hội. 
“Hôm nay cô bé Ngọc Mai xinh lắm, xinh hơn mọi ngày nhiều.” Từ lúc vào nhà đến giờ, em vốn đã bối rối, nay lại càng rối hơn khi nhận được lời khen như vậy. Ánh mắt cúi xuống né tránh, đôi tay đẫm mồ hôi nắm chặt vào nhau. Cả người mơ màng nóng ran, cứng đờ cả ra, khó khăn lắm mới lắp bắp được mấy từ:
“À à… Dạ… dạ! Anh đói không? Em có mua bánh này.” Em cuống quýt tìm cách xua đi cái cảm xúc ngượng ngùng xấu hổ này, hai tay vội vã đưa lấy cái bánh tiramisu được đóng gói một cách xinh xắn đưa cho anh.
Tất cả những gì em nhìn thấy và cảm nhận em đều trân quý vô cùng. Em biết những thứ này chỉ đến một lần, và sau này dù em có trải qua nhiều mối tình khác, nó cũng sẽ không thể lặp lại được nữa. Nó là “tình đầu" mà tình đầu thì là chỉ có một. 
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, những ngày cuối cùng của năm học đã đuổi kịp bước chạy của các sĩ tử. Dường như ai cũng đầu tắt mặt tối lao đầu vào học. Vì thế mà em không còn thường xuyên gặp mặt và nói chuyện với anh nữa. Tin nhắn đến cũng thưa thớt dần đi, cũng không còn nhìn thấy anh ở ngã ba đường nữa. Cảm giác nhớ nhung khó diễn tả. Hàng vạn câu hỏi bủa vây tâm trí em.
Không biết bây giờ người ta đang làm gì nhỉ?
Anh Minh Quân học nhiều vậy có đổ bệnh không?
Khi nào thì anh ấy trả lời tin nhắn của mình?
Càng cố gắng xua tan những thứ ấy ra khỏi đầu, em càng bứt rứt khó chịu. Tay cứ cầm điện thoại chờ tin nhắn rồi lại đặt xuống, tự nhủ rằng chờ đợi cũng là một loại hạnh phúc. Ngày qua ngày, nỗi nhớ vẫn thường trực ở đấy. Chỉ là người mãi vẫn không thấy đâu. 
Hiếm hoi lắm mới có cơ hội gặp mặt anh, là đêm dạ hội mà toàn bộ học sinh đều mong đợi. Lần này nhà trường quyết định tổ chức thật hoành tráng, dựng sân khấu ngay trên bãi biển, để ăn mừng cho một năm học thành công trọn vẹn và một lứa học sinh đem về nhiều thành tích. Anh là người đứng lên phát biểu đại diện cho ban học sinh năm nay. Dưới ánh sáng sân khấu, trông anh vẫn đẹp và hoàn hảo như vậy, khiến nhiều nữ sinh phải xuýt xoa tán thưởng. Em chỉ có thể đứng từ xa, cố gắng kiễng chân lên để ngắm anh cho rõ. Nhỏ người phiền phức thật đấy! Làm sao mà nhìn người mình thương tỏa sáng trên sân khấu trong khi ngay trước tầm mắt mình là mấy trăm cái đầu đứng chắn ngang được. Được khoảng một tiếng thì tiệc tàn, mọi người tản ra đi chơi với bạn bè hết. 
“Hôm nay là đêm hội trải nghiệm, đối với khối mười hai thì đây là lần cuối cùng. Cứ thoải mái mà vui chơi hết mình các em nhé.”
Cả buổi đứng xem biểu diễn nên em cũng chẳng còn hơi sức đâu mà chơi bời nhảy nhót nữa. Đang tính quay về nhà chung để nghỉ ngơi thì nghe tiếng gọi quen thuộc từ đằng xa. 
“Ngọc Mai ơi.”
Quay đầu lại nhìn thì một bóng hình thân thương hiện lên trước mắt. Anh chạy tới chỗ em đứng, thở hồng hộc, mồ hôi nhễ nhại. 
“Sao em lại đi về, em mệt hả?”
“Anh xin lỗi, vừa rồi anh bận lo việc tổ chức sự kiện, không qua chỗ em được.”
“Ôi dào. Có gì đâu mà anh phải xin lỗi, tối nay anh nói hay lắm đó, rất truyền cảm luôn nhé. Không hổ danh là chủ tịch hội học sinh của trường.” Em mở lời khen ngợi, vì thực sự lời chia tay nghe rất xúc động. 
“Anh cảm ơn nhé. Tối nay em mệt à, hay sao mà về sớm thế. Ngọc Mai có sao không?”
“Em không sao thật mà. Anh đừng lo lắng quá.”
“Không mệt thì đi chơi với anh đi. Đêm nay là để chơi thật vui mà.”
Nói rồi anh bất ngờ cầm tay em kéo đi, hướng về phía bãi biển, nơi mà từng cơn sóng dập dìu đập nhẹ lên bãi cát. 
“Ngọc Mai thích pháo bông que không, anh đốt cho em nhé.”
Không đợi trả lời, anh đã nhanh tay lấy một que rồi đốt đưa cho em.
“Em cảm ơn.”
“Thi Trung học Phổ thông Quốc gia xong là anh đi rồi. Ngọc Mai ở lại phải cố gắng đấy nhé.”
“Dạ.”
Nhất thời em chẳng biết nói gì, phần vì ngại ngùng và cũng một phần vì luyến tiếc. Anh ra nước ngoài, lên đại học rồi thì sẽ có nhiều mối quan hệ mới, và cũng sẽ có bạn gái nhỉ. Ai mà chẳng muốn yêu và được yêu cơ chứ. Em nhìn đốm lửa sáng bật tí tách trên đầu que mà lòng nhói đau từng cơn. Mối tình của em sẽ kết thúc như cây pháo bông này. Suốt những giây phút nó cháy sáng, nó đẹp rực rỡ giữa màn đêm đen. Dẫu vậy, nếu nó tắt ngúm rồi thì chỉ còn là tàn dư nhuộm màu hồng của một thời niên thiếu nông nổi nhưng lại thành thật với trái tim mình. 
“Anh Minh Quân đã từng thích ai chưa ạ?”
“Hả, à. Đã từng.”
Hình như anh hơi giật mình vì em chuyển chủ đề quá vội, lại còn vào vấn đề này nữa. 
“Anh có tỏ tình với người ta không?”
“Anh không. Anh giữ kín trong lòng mình thôi.” 
Em thấy anh cười trừ, đôi mắt nhìn ra hướng biển đen đằng xa. Anh đang nghĩ gì nhỉ? Hay là anh còn nhớ nhung người cũ.
Dường như đọc được ý trong mắt em, anh tiếp lời:
“Nhưng chuyện qua lâu rồi, anh không còn nặng lòng nữa.”
“Nếu được quay lại khoảng thời gian lúc ấy, anh có tỏ tình với người ta không?”
Anh cười một tiếng rồi hỏi ngược lại em:
“Nếu em là anh thì em có làm vậy không?”
Em im lặng. Em không biết câu trả lời. Em cũng không biết liệu người ta có đồng ý không. Nếu đồng ý thì chính là hạnh phúc vô bờ, còn từ chối thì tổn thương không thể nào chữa lành. 
“Nếu em có thích ai thì cứ tỏ tình đi. Không thì sau này sẽ hối hận đấy. Ta nên học cách vượt qua mặc cảm của mình. Vấn đề không phải là đối phương đồng ý hay không, mà là em đã dũng cảm thổ lộ tình yêu của mình.”
“Yêu thầm rất đẹp em à. Nếu còn hái được trái ngọt nữa, em sẽ cảm nhận được hương vị tuyệt vời của nó đấy. Sẽ không bao giờ quên được đâu.” Giọng anh Quân vang lên trầm ấm. Giữa biển người đang vui chơi nô đùa ầm ĩ bên ngoài kia, em cũng chỉ nghe thấy âm thanh của anh. 
Anh nói còn em thì vẫn im lặng. Em ghét sự hèn nhát của bản thân, em không hiểu chính bản thân mình. Có khi nào vì tình em quá nặng nên nó đè nén, tự dưng cái câu “Em thích anh” tưởng chừng như nhẹ tênh lại hóa một hòn đá lớn giữa đường quang, khiến em mãi mãi không thể vượt qua không? 
“Em tỏ tình với người ta anh nhé?” Em đột nhiên cất tiếng.
“Haha, em không phải hỏi ý kiến anh đâu. Em phải tự hỏi bản thân mình chứ. Nếu em cảm thấy thực sự sẵn sàng, hãy đối diện với người ta và nói ra đi. Sau này sẽ còn nhiều điều đang chờ đón và luôn tìm cách khiến em chùn bước. Em phải học cách vượt qua từ bây giờ, từ những điều nhỏ nhất.”
“Đừng sợ hãi hay lo lắng nữa. Đừng quan tâm tới việc họ đồng ý hay từ chối em. Em tỏ tình thành công. Chỉ có một kết quả như vậy thôi, nhớ nhé.”
Lần đầu thương thầm người khác, ai mà chẳng có những lúc tiêu cực, tự làm khó bản thân mình. Hoang mang không biết âm thầm hay cứ tự do để cho tình cảm bột phát. 
“Anh Minh Quân, em thích anh.” Em nhìn thẳng vào mắt chàng trai đang ngồi bên cạnh. Chưa bao giờ em dám nhìn về phía anh như vậy, bằng ánh mắt kiên định này. Được ở gần anh, được nắm lấy đôi bàn tay, được cảm nhận hơi thở ấm nóng của anh phả vào tai, là giấc mộng hằng đêm của em. Giờ đây nó đã thành sự thật. 
Đôi ta như được kéo vào một chiều không gian khác, chỉ có hai người ở đây thôi. Tiếng nô đùa ồn ào trên bãi cát trắng bị một câu nói tiễn vào hư vô. 
“Anh đợi câu này của em lâu lắm rồi Ngọc Mai à.” 
Gương mặt của anh càng ngày càng tiến sát lại với em. Đôi môi khẽ hôn nhẹ lên gò má ửng đỏ của người con gái đương tuổi xuân thì mới tập yêu. Thời không như dừng lại, và em muốn nó dừng lại mãi mãi. Tình yêu của em được vun vén và chăm sóc giờ đã hái được trái ngọt rồi. 
Hai bàn tay anh khẽ đưa lên khéo vuốt ve làn tóc mai bóng mượt của em, tưởng chừng như có một dòng điện chạy vụt qua lên đến đỉnh đầu em, chắc là tình yêu sét đánh chăng? Anh làm vậy không khác nào dụ dỗ một đứa trẻ ngây thơ bằng một cây kẹo mút ngọt ngào. Anh biết làm như vậy nó sẽ chạy theo anh ngay tức khắc, làm theo tất cả những gì anh bảo. Em biết mình dễ yếu lòng, và em nguyện thế. 
Anh nhìn em, một cái nhìn dịu dàng và đặc biệt mà em từ bao lâu nay đã khao khát. Em biết rằng anh chưa dành ánh mắt này cho bất kì người con gái nào cả. Đây là món quà mà em luôn viết vào lá thư gửi ông già Noel mỗi dịp giáng sinh, là điều ước mà vừa nắm hai tay lại vừa nghĩ tới trong đầu trước khi thổi nến trong ngày sinh nhật. “Hoàng”, “Minh”, “Quân” sẽ mãi là ba từ em gọi tên khi ngả đầu lên gối, ngả đầu vào ánh trăng thanh mơ màng và lắng đọng tình thơ. 
Từng giọt hồn của em được nhỏ đầy vào chiếc lọ trong suốt mang tên tình yêu. Giờ nó đầy rồi, có thể hài lòng mà đậy nắp lại.
HẾT
Tumblr media
2 notes · View notes
halyyhpa · 2 months
Text
Tuy chưa có một mảnh tình vắt vai nhưng tui đã hiểu thế nào là cảm giác lưu luyến tình cũ.🥹
Tui thích sách từ năm lên cấp 2. Nhưng khi ấy còn nhỏ, không thể tự mua sách được nên phải đợi anh chị tặng cho, hay mấy dịp đặc biệt, bố mẹ dẫn đi hiệu sách nhưng mỗi lần chỉ dám lấy một hai quyển. Lúc ấy cũng không tìm hiểu nhiều về sách nên cái thích cũng chỉ dừng ở việc hơi có cảm tình thui.
Ấy vậy mà một bước ngoặt đã đến vào 3 tháng đầu tiên năm 2023. Đầu xuân tui đi phố sách và mua được 3 quyển sách, trong đó có một quyển của Nhã Nam. Vài ngày sau, tui đến hiệu sách Nhã Nam và mua được một tiểu thuyết kinh điển. Và mối lương duyên của tui với công ty sách này cũng bắt đầu từ đó.
Nhân dịp sinh nhật tròn 13 tuổi của tui, chị dâu tặng tui 4 quyển sách do chính tui đã chọn. 4 quyển sách này tui chọn một cách ngẫu nhiên. Khoảng thời gian ấy sách của Nhã Nam xuất hiện khá nhiều trong cuộc sống của tui nên như có sức hút, tui vào trang chủ của công ty để tìm. Ngẫu nhiên ở đây là về nội dung sách, tui chọn mà không biết một tí gì về cốt truyện cả, nhưng ngẫu nhiên của tui không nằm ở việc chọn bìa sách, tất cả quyển tui gửi cho chị đều có màu xanh nước biển, màu tui thích:) (Tui cũng theo chủ nghĩa “bìa đẹp tên hay là chọn” cũng được một thời gian thì bỏ, vì có vài quyển hình thức đẹp nhưng nội dung lại không hợp với tui, sau vài lần như thế nên chừa rồi). Thế mà trong 4 quyển ngẫu nhiên ấy lại có một quyển trở thành “one of the most my favorite book” đấy, chính là Namiya của bác Keigo nha (chội ôi siu mê, không không phải là “best” chứ không phải là “one of the most”, bữa nào tui nói về quyển này nha). Trộm vía có 3/4 quyển tui đọc cảm thấy hợp, quyển còn thì í ẹ như chính tên của nó☺️. May sao đọc quyển đó đọc đầu tiên, 3 quyển còn lại tui dồn để hè sau.
Đến thời điểm vào hè, anh trai lại gửi tui một vài quyển sách, lần này hầu hết là do anh chọn, tui chọn có 1 quyển. Nhưng những quyển để lại cho tui ấn tượng nhất lại là những quyển của Nhã Nam. Hè năm ấy, số sách tui đọc chiếm phần lớn là sách Nhã Nam, tui và công ty cũng bước đến gia đoạn “tìm hiểu nhau” từ đó.
Thực ra khi qáy ấy, tui vẫn chưa rõ lắm tình cảm mình dành cho Nhã. Nhưng đến khi vào năm học, tui được xếp chỗ ngồi sau bạn lớp trưởng, thật trùng hợp thế nào, bạn ấy chính là một fan chân chính của nhà Nhã. Hầu hết ngày nào bạn cũng cầm trên tay một cuốn sách của Nhã, bạn thường săn sale sách Nhã trên sàn S, biết tui hay đọc sách nên bạn cũng hay nói chuyện về chủ đề này. Vậy là tui dần thích Nhã hơn, cũng bắt chước bạn tập tành săn sách trên S. Dân gian có câu “Học thầy không tày học bạn” quả chẳng sai, nhờ việc ngày nào cũng tiếp xúc với bạn ấy mà tui không chỉ biết được Nhã Nam có rất nhiều đầu sách hay mà còn biết cách săn sách rẻ trên livestream nữa (Đâu có dừng lại ở vấn đề về sách, bạn ấy còn giúp tui trong học tập nữa. Bên lề một xíu là bạn ấy có học lực đứng đầu lớp thì tui đứng thứ hai. Có một điều thú vị nữa là tui và bạn đều có cùng sinh nhật với nhau). Bạn ấy chính là cầu nối giúp tui và Nhã gần nhau hơn.
Cuối tháng 9, Nhã Nam tổ chức hội sách Chào Thu 2023, phải nói rằng tui rất háo hức, mong chờ đến ngày ấy. Tui vẫn hôm ấy là một ngày thứ bảy. Vào buổi chiều, tui có một bài kiểm tra đánh giá năng lực để được chọn vào lớp đào tạo học sinh giỏi, thi cấp quận, thành phố môn Văn. Làm bài xong, bố đến đón tui nhưng không về nhà ngay mà đi thắng đến Học viện Thanh thiếu niên, nơi có hội sách. Buổi chiều hôm ấy là một buổi chiều rất đẹp, đặc biệt là lúc hoàng hôn buông xuống, khi không khí thì trong lành, những tia nắng ấm áp đang dần tụ lại phía chân trời, mang theo một buổi chiều tháng 9, còn cái gió thì hiu hiu, se lạnh, là đặc trưng của những ngày thu. Trong cái thời tiết dễ chịu, mơn mởn như vậy, lại được đứng trong không gian ngập tràn sách, khi thu quyện vào mùi sách tạo nên một mùi hương thật xao xuyến, khó tả. Đén bây giờ khi ngồi viết những dòng này, trong lòng tui dội lên bao cảm xúc bồi hồi, nhớ nhung. "Cuộc tình" giữa tui và Nhã cũng bắt đầu từ ngày hôm ấy.
Đến gần Tết cổ truyền 2024, tui đi hội sách Xả kho đón Tết của Nhã Nam. Lần này tui không đi một mình mà đi cùng với nhóm bạn thân của tui (Lần trước không hẳn là một mình vì còn có cô bạn lớp trưởng cũng tới nữa nhưng chỉ vô tình gặp mặt ở đó chứ không pahỉ cùng đi, cùng về). Ngày hôm ấy, mưa xuân lớt phớt, bố tui đưa cả nhóm tui đến hội sách. Phải nói là đi đâu cùng nhóm này cũng rất vui nên lần này cũng không phải ngoại lệ. Khi này tui dành tình cảm Nhã Nam một cách rất nồng nhiệt nên vung tay mua gấp đôi lần trước, 8 quyển, các bạn còn lại tuỳ vào sở thích và tiền mang theo mà có những lựa chọn riêng. Hôm ấy tui còn được bao một cốc trà sữa, chụp ảnh cho. Hẳn là một kỉ niệm đẹp nhỉ? Nhớ lắm...
Tui gắn bó sâu sắc với Nhã Nam từ tháng 10, 2023 đến tháng 3, 2024. Khoảng thời gian ấy, tuy là thời điểm ôn thi cấp 3, nhưng ngày nào đến trường tui cũng phải mang theo một quyển sách để đọc, thà bớt sách giáo khoa chứ không có chuyện bớt sách Nhã Nam (từ từ, ngày mang có quyển thôi chứ không mang nhiều hơn nha, không có đọc kiểu song song được). Từ ngày biết vụ sale sách trên livestream nên trưa nào cũng vừa ăn cơm vừa chăm chú vào điện thoại nghe giới thiệu sách, thấy giá hời là "chốt đơn". Có những đêm, thời kì chưa ôm thi căng thẳng, tui nămg trên giường, lén trùm chăn lên rồi đọc sách (phải có đèn rồi chứ). Rồi khi ăn cơm xong, không đi ngủ ngay luôn mà phải nằm dọc sách cái đã. Lén lén lút lút những cảm giác rất thú vị. Khi ấy tui sống cùng sách Nhã Nam, yêu cùng yêu, ghét cùng ghét, vui cùng vui, buồn cùng buồn. Thời gian ấy những sách tui đọc tất cả đều là sách Nhã và hầu hết là những sách rất hay, rất được ưa chuộng. Trên kệ sách, tui dành cho Nhã vị trí dễ nhìn nhất, sắp xếp, bày biện cũng ưng mắt nhất, khoa học nhất. Có lúc thấy áy náy với những ngăn sách khác, với sách của nhà khác vì xếp đặt không đẹp bằng hay là ít ưu ái, chú ý đến. Nhưng mà nỗi ăn năn sớm qua đi bởi vì chỉ cần nhìn vào ngăn sách Nhã Nam, dù có áp lực vì học tập đến mấy, tui cảm thấy ngập tràn sự phấn khích, sự tự hào và hạnh phúc vô cùng. Sao lại có thể yêu đến thế? Khi thời điểm dần phải chia xa những cuốn sách để tập trung 100% vào ôn thi chuyển cấp, tui cũng hơi luyến tiếc nhưng săn được sách có giá phù hợp thì vẫn mua rồi thầm nhủ rằng: "Thôi để hè rồi đọc, có khi lúc ấy vui quá mình lại mua thêm chục quyển nữa, khéo có khi phải thành 2 ngăn Nhã Nam, hí hí, phải cố gắng nào".
Ấy vậy mà niềm vui ấy chưa kịp đến thì biến cố lại tới...
Nếu như những dòng chữ trên kia tui viết ra với vẻ hoài niệm bao thì đến đây tui lại chẳng muốn viết bấy nhiêu.
Giữa tháng 4, 2023, tác giả G, một tác giả gắn bó rất lâu với Nhã Nam, lên bài thông báo dừng hợp tác với công ty. Tin đồn cho rằng CEO, ông A, của công ty qrtd một nhân viên nữ, nhưng thái độ của những nhân viên khác là chọn cách bao che. Có lẽ vì lí do đó mà những bài viết gần đây của tác giả G thường về qrtd ở nơi công sở, rồi đi đến quyết định dừng hợp tác. Trả lời cho những tin đồn này, Nhã Nam lại có cách sử lí rất bất lịch sự, coi thường thậm chí thách thức độc giả của mình. Mấy ngày hôm sau, vào lúc đêm khuya, ông A lên page chính thức của Nhã Nam đăng bài xin lỗi nhưng mà là nhận lỗi cho có chứ sự hối lỗi thì không thể cảm nhận được.
Tui cảm thấy rất buồn và bạn lớp trưởng cũng vậy. Vốn ở môi trường tri thức, lại là người làm về sách mà lại có những hành động, lời nói không thể nào chấp nhận được như vậy.
Nhanh chóng cùng ngày hôm đó, Nhã nam đã lên bài xoa dịu dư luận. Thông báo cách chức của ông A, dừng hợp tác với tác giả G xin lỗi nạn nhân, điều đáng chú ý nhất là sẽ điều tra làm rõ hành động qrtd của ông A.
Tui và bạn lớp trường như cảm thấy an lòng hơn, thêm hi vọng, niềm tin vào công tin Nhã Nam.
Nhưng đợi mãi, ngày đến tuần, tuần đến tháng mà vẫn không thấy một thông báo nào nữa đến từ công ty Nhã Nam.
Tui vẫn cố chấp, mòn mỏi chờ đợi, vẫn nuôi hi vọng, vẫn tự an ủi, rồi sẽ có một ngày...Bởi tui còn yêu lắm, còn nặng lòng lắm, giữa Nhã Nam và tui có rất nhiều kỉ niệm, khoảng khắc đẹp đã đi vào tiềm thức của tui kia mà? Buổi trưa tui vẫn xem livestream, nhưng thưa hơn, vẫn cố đặt một quyển sách với mong muốn Nhã Nam sẽ hiểu rằng, có độc giả đang đợi. Người ta dần "chia tay" còn tui vẫn lưu luyến, cố níu giữ
Thời gian thấm thoát thoi đưa, một tháng rồi hai tháng, vẫn không có phản hồi gì cả, tui lại thời gian ôn thi căng thẳng nên chẳng quan tâm nữa, chẳng nuối hi vọng nữa. Tui unfollow page Nhã Nam. Nói vậy chứ khi page Nhã Nam xuất hiện với nhiều "phẫn nộ" được thả tui vẫn cảm thấy chua xót hay khi thấy bài đăng về sách Nhã Nam trên tiktik thì tui vẫn tim.
Niềm tin chỉ tụt hẳn khi công ty Nhã Nam kiện lại chính người nói lên sự việc, tác giả G. Thật nực cười làm sao. Lần này thì tui quyết định "bỏ hẳn "chia tay" hẳn, không dùng dằng nữa.
Nhưng nói gì thì nói, khoảng thời gắn bó sâu sắc nhất với Nhã Nam luôn là một khoảng thời gian đẹp trong thời niên thiếu của tui. Tui vẫn trân trọng, vẫn cảm thấy hạnh phúc, bồi hồi khi nhớ về những kỉ niệm ấy.
Người ta nói rằng "Sách không có tội". Đúng, thứ tui "chia tay" là công ty phát hành, có bản quyền sách nhưng còn sách thì tui vẫn quý, vẫn yêu, vẫn thương. Chỉ là khi nhìn logo, lòng tui không còn tràn ngập vui vẻ như trước nữa.
P/s: Bây giờ chỉ có thể lại mua, mượn lại sách cũ của Nhã Nam để đọc thôi. Tui thì vẫn ưu tiên mua cũ hơn là mượn nhưng quá trình ấy hơi khó khăn mà tui lại muốn đọc nhiều quyển nữa.
Tumblr media Tumblr media
2 notes · View notes
thptngothinham · 2 months
Text
Có ý kiến cho rằng những bài ca dao than thân mở đầu bằng cụm từ thân em và bài Bánh Trôi Nước cũng có những nét tương đồng, em hãy làm sáng tỏ thông qua Những câu hát than thân đã được học Đề bài: Từ những câu hát than thân, em hãy liên hệ đến bài thơ Bánh trôi nước của Hồ Xuân Hương để thấy cảnh ngộ và thân phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến xưa -/- Bài số 1 Văn học dân gian là nguồn thi liệu sinh động, phong phú của thơ ca bác học. Các nhà thơ, các học giả đương thời đã tìm thấy trong kho tàng ca dao những “hạt vàng mười” của ngôn từ, của cách diễn đạt, biểu hiện tư tưởng, tình cảm. Không chỉ vậy, giữa ca dao và thơ ca bác học cũng có những giây phút gặp gỡ nhau về quan niệm, về cách nhìn những vấn đề trong đời sống. Thật vậy, ta có thể cảm nhận điều đó qua sự tương đồng về cảm xúc giữa những câu hát than thân trong chương trình Ngữ văn 7 và bài thơ Bánh trôi nước của Hồ Xuân Hương. “Bánh trôi nước” của Hồ Xuân Hương mượn hình ảnh viên bánh trôi để nói về thân phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Số phận người phụ nữ trong xã hội đương thời cũng là một đề tài quan trọng của ca dao tục ngữ. Và “Bà Chúa thơ Nôm” đã học ở dân gian cách biểu đạt tư tưởng khá độc đáo. Điều đầu tiên dễ nhận thấy là nét tương đồng trong việc sử dụng cách mở đầu tác phẩm bằng cụm từ “Thân em…”. Ca dao có nhiều câu: – Thân em như dải lụa đào Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai. – Thân em như hạt mưa sa Hạt vào đài các, hạt ra ruộng cày. – Thân em như trái bần trôi Gió dập sóng dồi biết tấp vào đâu. – Thân em như giếng giữa đàng Người khôn rửa mặt, người phàm rửa chân. Và “Bánh trôi nước” cũng vậy: “Thân em vừa trắng lại vừa tròn”. Sử dụng từ “Thân em…” để mượn lời người phụ nữ tự nói về thân phận mình tác giả dân gian và nữ sĩ Xuân Hương đều muốn nói lên cái bé nhỏ, bẽ bàng, cô độc của người phụ nữ trong xã hội xưa. Hai từ “Thân em…” mang ý nghĩa “thân phận của em” và cũng có thể là “tấm thân của em”, hai từ ấy vang lên đầy hờn tủi, đầy xót xa. Không chỉ vậy, cùng hướng ngòi bút về người phụ nữ, dân gian và Hồ Xuân Hương đều thấy được vẻ đẹp sáng ngời trong dáng dấp bên ngoài và những đức tính tốt đẹp bên trong của người phụ nữ. Ca dao ngợi ca họ là những “dải lụa đào” mềm mại, thanh nhã; là giếng khơi mát lành, trong trẻo; là “hạt mưa” rào giữa cơn khát của nhân gian… Còn “Bánh trôi nước” thì vô cùng trân trọng cái vẻ đẹp “vừa trắng lại vừa tròn” rất mực xinh xẻo, đáng yêu của họ. Không chỉ vậy, họ còn là người có công lao sánh ngang tầm non nước “Bảy nổi ba chìm với nước non”. Đặc biệt, dầu cuộc đời khó khăn, nhọc nhằn họ vẫn mang “tấm lòng son” chung thủy. Người phụ nữ trong xã hội xưa quả thực rất vẹn toàn về dung nhan và phẩm hạnh. Tuy nhiên, nhắc đến người phụ nữ, sau những hình ảnh rất đẹp để ngợi ca họ, ca dao lại ngậm ngùi nhắc đến thân phận bọt bèo, bé nhỏ của họ giữa cuộc đời. Họ chỉ là “hạt mưa sa”, là “giếng giữa đàng”, là dải lụa đào giữa chợ… Không chỉ bé mọn mà họ còn không được tự chủ số phận của mình. Cuộc sống của họ là phần dành cho người khác: “Cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy”, “Tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử”. Ta cũng gặp tiếng thở dài ấy trong bài thơ của Hồ Xuân Hương: “Bảy nổi ba chìm với nước non Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn”. Đời người phụ nữ vốn đã nhọc nhằn với bao việc bếp núc, chợ búa, con cái,… để mưu sinh, để tồn tại. Thành ngữ “bảy nổi ba chìm” dùng để diễn tả sự long đong, lận đận ấy. Nhưng xót thương nhất là họ không có quyền quyết định số phận mình. May hay rủi, hạnh phúc hay bất hạnh đều là do người khác: “Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn”. Vậy là, dù thuộc hai dòng văn học khác nhau, chọn những hình thức thể hiện khác nhau song giữa những bài ca dao và bài thơ “Bánh trôi nước” của Hồ Xuân Hương đều có sự tương đồng về cảm xúc khi cảm nhận về thân phận người phụ nữ trong xã hội cũ: đó là những người đẹp người đẹp nết nhưng số phận lại vô cùng mong manh, bé nhỏ. Hình ảnh người phụ nữ hiện lên qua chùm ca dao “Thân em…” và bài thơ “Bánh trôi nước” của Hồ Xuân Hương là một biểu hiện quan trọng của tinh thần nhân đạo trong văn học Việt Nam.
↪ Xem thêm bài văn mẫu: Phân tích tác phẩm Bánh trôi nước ↪ Xem thêm:  Soạn bài Bánh trôi nước Bài số 2 Bài thơ Bánh trôi nước của tác giả Hồ Xuân Hương viết về thân phận và cuộc sống của những người phụ nữ phong kiến trong xã hội xưa. Bài thơ thể hiện sự cảm thông, đồng cảm sâu sắc với thân phận của những người phụ nữ. Trong ca dao xưa cũng đã có rất nhiều bài nói về những người phụ nữ có vẻ đẹp về ngoại hình cũng như phẩm chất nhưng số phận long đong, nổi trôi đầy bất hạnh. Hồ Xuân Hương là nhà thơ nữ viết về phụ nữ nên ngòi bút của bà hướng đến sự trân trọng, đồng cảm với số phận của những người phụ nữ có vẻ đẹp toàn diện nhưng số phận lại phải phụ thuộc vào người khác. Mở đầu bài thơ, tác giả đã ca ngợi vẻ đẹp của những người phụ nữ thông qua hình ảnh của chiếc bánh trôi nước: “Thân em vừa trắng lại vừa tròn Bảy nổi ba chìm với nước non Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn Mà em vẫn giữ tấm lòng son” Ở trong bài thơ này, tác giả Hồ Xuân Hương đã mượn hình ảnh của những chiếc bánh trôi để nói về thân phận của những người phụ nữ, đây là một sự liên tưởng đầy độc đáo, sáng tạo, thể hiện được tài năng cũng như cá tính sáng tạo của nhà thơ. Về ý nghĩa tả thực, ta có thể thấy được hình dáng của những chiếc bánh trôi, đó là những chiếc bánh được làm từ bột gạo nếp, có hình tròn, màu trắng và bên trong có nhân, khi mang luộc bánh sẽ chìm còn khi chín nó sẽ nổi lên mặt nước. Từ hình dáng và cách thức chế biến của bánh trôi, tác giả hồ Xuân Hương đã gợi ra hình ảnh của những người phụ nữ xưa, đó là những người phụ nữ có vẻ đẹp về nhan sắc, ngoại hình “thân em vừa trắng lại vừa tròn”, cái vẻ tròn trịa của chiếc bánh trôi lại gợi ra vẻ đẹp đầy phúc hậu ở người con gái. Tác giả đã thể hiện sự trân trọng, lời ngợi ca đầy chân thành đối với vẻ đẹp của những người con gái xưa. Tuy đẹp nhưng những người phụ nữ này lại có số phận chìm nổi, một cuộc sống không tự định đoạt mà lại bị chi phối bởi người khác “Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn”. Tuy có cuộc sống long đong, chịu nhiều bất hạnh nhưng trong hoàn cảnh nào thì những người phụ nữ cũng giữ được vẻ đẹp về phẩm tiết, đức hạnh”…mà em vẫn giữ tấm lòng son” Trong ca dao xưa cũng có rất nhiều bài ca dao nói về thân phận người phụ nữ, mà điển hình nhất là những bài ca dao được bắt đầu bằng cụm từ “Thân em” “Thân em như tấm lụa đào Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai” Bài ca dao này cũng hướng đến ca ngợi vẻ đẹp của người phụ nữ, so sánh vẻ đẹp ấy với tấm lụa đào, một vẻ đẹp đầy duyên dáng, rạng ngời. Nhưng người phụ nữ này lại có số phận hẩm hiu, tựa như một món hàng được bày bán ở ngoài chợ. Không biết người mua là ai cũng đồng nghĩa với việc không biết người chồng tương ai của mình như thế nào,. Nếu may mắn gặp được người tốt thì sẽ hạnh phúc, ngược lại nếu gặp phải những kẻ vũ phu, độc ác thì sẽ chịu cuộc sống bất hạnh, đau khổ. “Thân em như củ ấu gai Ruột trong thì trắng vỏ ngoài thì đen Ai ơi nếm thử mà xem Nếm rồi mới biết rằng em ngọt bùi” Nếu ở câu ca dao trên nói về vẻ đẹp ngoại hình thì ở câu ca dao này lại nói về vẻ đẹp tâm hồn, vẻ đẹp bên trong phẩm chất của người con gái. Câu ca dao cũng là lời yêu cầu chân thành, tha thiết đối với những người chồng tương lai của mình, rằng hãy biết trân trọng những vẻ đẹp ấy. Như vậy cả Hồ Xuân Hương và các tác giả dân gian đều hướng sự quan tâm của mình đến số phận cũng như cuộc sống của những người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Tuy cách biểu hiện có sự khác nhau nhưng đều thể hiện được tinh thần nhân văn sâu sắc của các tác giả. Trên đây là một số bài văn mẫu về những nét tương đồng của những bài ca dao than thân và bài Bánh Trôi Nước mà THPT Ngô Thì Nhậm muốn gửi tới các em tham khảo, đừng quên xem thêm một số bài văn mẫu 7 chọn lọc liên quan tới đề tài này nữa em nhé: Phát biểu cảm nghĩ về Những câu hát than thânPhân tích các bài ca dao than thân Thân em
2 notes · View notes
nhungcuonsachhay · 11 months
Text
Tumblr media
VÌ SAO.
Bữa trước giêng hai dưới nắng đào, Nhìn tôi cô muốn hỏi “vì sao?” Khi tôi đến kiếm trên môi đẹp Một thoáng cười yêu thoả khát khao.
Vì sao giáp mặt buổi đầu tiên, Tôi đã đày thân giữa xứ phiền, Không thể vô tình qua trước cửa, Biết rằng gặp gỡ đã vô duyên? -
Ai đem phân chất một mùi hương Hay bản cầm ca! Tôi chỉ thương, Chỉ lặng chuồi theo giòng xảm xúc Như thuyền ngư phủ lạc trong sương
Làm sao cắt nghĩa được tình yêu! Có nghĩa gì đâu, một buổi chiều Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt, Bằng mây nhè nhẹ, gió hiu hiu…
Cô hãy là nơi mấy khóm dừa Dầm chân trong nước, đứng say sưa, Để tôi là kẻ qua sa mạc Tạm lánh hè gay; - thế cũng vừa.
Rồi một ngày mai tôi sẽ đi. Vì sao, ai nỡ bỏ làm chi! Tôi khờ khạo lắm, ngu ngơ quá Chỉ biết yêu thôi, chẳng hiểu gì.
Nhà thơ Xuân Diệu Nguồn: Tuyển tập Tự lực văn đoàn (tập III), NXB Hội nhà văn, 2004
7 notes · View notes
langmodaninhbinhdep · 4 months
Text
Xây miếu thờ thần linh thổ địa thổ thần đẹp
Miếu thờ thần linh là một trong những di tích văn hóa tín ngưỡng của người dân Việt Nam đã có từ rất lâu đời. Miếu thờ có mặt ở khắp mọi nơi trên đất nước Việt Nam, là một phần không thể thiếu trong văn hóa tín ngưỡng của người dân địa phương và được người dân gọi dưới nhiều cái tên khác nhau như: Miếu thờ quan thần linh, miếu thờ đá, miếu thờ ngoài trời, miếu thờ thần linh ngoài trời đẹp, miếu thờ quan thần linh bằng đá, Mẫu miếu thờ thần linh đẹp, miếu thờ sơn thần, Miếu sơn thần, Miếu thổ thần, miếu thờ ông địa đẹp, Miếu ông địa, miếu thờ thổ địa.
Bài viết này sẽ tìm hiểu về các khái niệm, đặc điểm liên quan đến miếu thờ thần linh và tổng hợp 32 mẫu miếu thổ địa, thổ thần, thần linh đẹp bằng đá.Những điều cần biết về miếu thờ thần linh thổ địa thổ thần 
Đối với người dân Việt Nam, miếu mạo là di tích không thể thiếu ở tất cả các địa phương, là di tích mang tính lịch sử, văn hóa đặc trưng của từng vùng, miền. Tuy nhiên, không phải ai cũng hiểu về khái niệm miếu thờ là gì? Và thờ những vị thần linh nào, được xây ở đâu?Miếu thờ thần linh là gì? 
Tumblr media
Bên cạnh đó, miếu còn biết đến là một vật phẩm tâm linh, một di tích văn hóa trong tín ngưỡng dân gian, quen thuộc trong đời sống của người dân Việt Nam. Miếu thờ thần đã có từ rất lâu đời, mỗi miếu sẽ thờ những vị thần linh, thổ địa, quan thần linh, thổ thần khác nhau.
Mỗi ngôi miếu được xây dựng rất trang nghiêm và được chăm sóc chu đáo và trùng tu hàng năm. Đặc biệt, vào những ngày cúng vía được tổ chức đúng hạn, người dân khắp nơi sẽ đến miếu để hành hương, chiêm ngưỡng rất đông đảo và tấp nập.Miếu thần linh thờ ai? 
Như đã nói đến ở trên, mỗi miếu sẽ thờ một vị thần linh, thổ địa, quan thần linh và thổ thần nhất định. Cụ thể, một số vị thần được thờ sở trong miếu thờ thần linh như:
Miếu thờ thần núi sẽ được gọi là miếu Sơn Thần.
Miếu thờ thần nước sẽ được gọi là Miếu Thủy Thần hoặc Miếu Hà Bá.
Miếu thờ thần đất sẽ được gọi là Miếu Thổ Thần hoặc Miếu Hậu Thổ.
Các miếu khác như miếu Quan Thần Linh, Miếu Cậu, Miếu Cô.
Trong phong tục văn hóa dân gian Việt Nam, khi định cư nơi nào sẽ lập miếu thờ Thổ Thần tại nơi đó. Cụ thể thổ công là vị thần chịu trách nhiệm trông coi không gian bao quanh nhà; thổ địa là thần long mạch, mạch đất của gia đình và thổ kỳ là thần trông coi việc trồng trọt, chăn nuôi, chợ búa.
Miếu Thờ Thiên: có ý nghĩa rất đặc biệt trong quan niệm tâm linh của người Việt Nam. Thờ thiên được xem là sự kết nối giữa trời và đất, là sự kết nối giữa âm và dương. Ngoài ra, hạng mục miếu này còn được xem là tượng trưng cho ước mong mưa thuận gió hòa, đất đai màu mỡ, may mắn bình an.
Miếu Thờ Mẫu hay thờ Thánh Mẫu, thờ Mẫu Tam phủ, Tứ phủ là miếu thờ thần xuất hiện khá phổ biến tại nhiều địa phương với nguồn gốc lịch sử và xã hội lâu đời. Mẫu cửu trùng thiên được biết đến là người sinh ra vạn vật muôn loài.
Miếu thờ Thành Hoàng – Thành Hoàng là thần được thờ với mong muốn được che chở và phù hộ. Tín ngưỡng thờ thần Thành Hoàng là tín ngưỡng phổ biến tại các làng xã của Việt Nam. 
Miếu thờ thần linh xây ở đâu?
Miếu thường được xây dựng ở những vùng đất hoặc gò cao, khu vực sườn núi, tại bờ sông hoặc vị trí đầu làng hoặc cuối làng. Miếu thường tọa lạc ở những nơi xa làng, yên tĩnh và thiêng liêng. Khu vực miếu là nơi yên nghỉ của các vị thần và không bị ảnh hưởng bởi sự ồn ào của đời sống dân sinh.
Tumblr media
Miếu có thể được xây dựng bằng nhiều chất liệu, vật liệu khác nhau, có thể kể đến như xi măng, gạch hay đá nguyên khối. Tuy nhiên, miếu thờ thần linh  thường được xây bằng đá, tại sao lại như vậy? 
Sở dĩ miếu là công trình kiến trúc ngoài trời, do đó khi xây dựng cần lựa chọn nguyên liệu phải đảm bảo được độ bền cao, tốt và đảm bảo được tính thẩm mỹ của miếu. Do đó, lựa chọn tối ưu nhất cho việc xây dựng miếu tại khu nghĩa trang chính là đá bởi các lý do sau:
Độ bền cao: với nguyên vật liệu là đá từ những khối đá xanh tự nhiên nên độ cứng rất cao. Đây là vật liệu có thể chống chịu được tại môi trường thời tiết xấu và chịu đựng tốt trong môi trường khắc nghiệt. Do đó, khi sử dụng đá để xây miếu sẽ hạn chế được tình trạng hỏng hóc, xuống cấp, dẫn đến việc phải  thay miếu, sửa miếu.
Mẫu mã đẹp: Miếu thờ thần linh được làm từ đá sẽ được chạm khắc rất kỳ công, tỉ mỉ với các họa tiết hoa văn mang nhiều ý nghĩa cùng với số lượng mẫu mã vô cùng đa dạng.
Dễ dàng vệ sinh: Miếu làm từ đá với mặt đá bóng không chỉ có khả năng chịu mài mòn cao mà còn dễ dàng vệ sinh bằng việc lau chùi, rửa. Chỉ cần sau một trận mưa rào thì mọi bụi bẩn bám trên miếu sẽ được trôi rửa một cách rất nhẹ nhàng.
Giá thành hợp lý: Sử dụng vật liệu đá trong xây dựng miếu có chi phí không hề cao mà còn đảm bảo chất lượng và sự bền đẹp mà vật liệu đá mang lại.
Tổng hợp 32 Mẫu miếu thờ thần linh đẹp
Tumblr media
3 notes · View notes
vancordecor · 8 months
Text
Decor phòng khách đẹp ngày Tết
Trong những ngày cuối năm, không khí Tết đã bắt đầu tràn ngập khắp nơi, tạo nên một bức tranh đầy màu sắc và hương thơm của những kí ức truyền thống. Trong không gian gia đình, phòng khách đóng vai trò quan trọng trong việc tạo nên không khí ấm cúng, vui tươi cho mọi người trong gia đình cùng những người thân yêu. Việc trang trí phòng khách một cách đẹp mắt, sang trọng không chỉ làm tăng thêm sự phấn khích cho mùa Tết mà còn là cách thể hiện sự tôn trọng và lòng biết ơn đối với nền văn hóa truyền thống.
Một trong những ý tưởng trang trí phòng khách phổ biến nhất trong dịp Tết là sử dụng màu sắc chủ đạo là đỏ và vàng. Đỏ biểu tượng cho may mắn, sức khỏe và niềm vui, trong khi vàng thường được liên kết với sự giàu có và thịnh vượng. Bạn có thể sử dụng những chiếc đèn trang trí đỏ và vàng để tạo điểm nhấn, hoặc thậm chí là lựa chọn rèm cửa, bàn trang điểm, hoặc bàn sofa với gam màu này. Những chiếc gối đỏ và vàng cũng là một cách tuyệt vời để làm mới không gian và thêm vào đó làm cho phòng khách trở nên ấm cúng hơn.
Ngoài ra, việc sử dụng cây cỏ may mắn như cây lưỡi hổ hay cây cỏ dại cũng là một ý tưởng tuyệt vời để tăng thêm sự tươi mới cho phòng khách. Bạn có thể đặt chúng trong các lọ hoa trang trí và đặt ở những góc nhỏ, trên bàn trang điểm hoặc trên kệ sách. Cây cỏ may mắn không chỉ mang lại sự tinh tế mà còn được coi là biểu tượng của sự phồn thịnh và may mắn theo quan điểm dân gian.
Không thể nào quên những chiếc đèn lồng truyền thống, những đồ trang trí như hình ảnh con gà và chữ cái "Phúc" được làm từ đèn Led. Những vật trang trí nhỏ này không chỉ làm cho phòng khách trở nên độc đáo mà còn mang lại không khí Tết truyền thống. Bạn có thể treo đèn lồng trên trần nhà hoặc dùng chúng làm đèn trang trí bàn ăn. Đồ trang trí như hình con gà và chữ "Phúc" có thể đặt ở những nơi nhất định để tạo điểm nhấn cho không gian.
Việc chọn lựa các loại hoa tươi sáng tạo cũng là một cách tuyệt vời để trang trí phòng khách trong dịp Tết. Hoa đào, hoa mai, hoa lì xì, hoa cúc trắng là những loại hoa truyền thống được ưa chuộng và có ý nghĩa lớn trong văn hóa Việt Nam. Bạn có thể bày các bình hoa trên bàn trang điểm, kệ sách, hoặc thậm chí là treo chúng trên tường để tạo nên không khí tươi mới và trang nhã.
Cuối cùng, không gian Tết không chỉ được tạo nên từ các đồ trang trí, mà còn từ âm nhạc và mùi hương. Bạn có thể bật những bản nhạc Tết truyền thống như "Chúc Mừng Năm Mới" để làm cho không khí trở nên sôi động và phấn khích. Mùi hương của nến hoa quả, nến nhang cũng làm cho phòng khách thêm phần ấm áp và tràn đầy năng lượng tích cực.
Tóm lại, việc trang trí phòng khách đẹp trong ngày Tết không chỉ là để tạo nên không gian đẹp mắt mà còn là để tạo ra một không khí ấm áp, đầy đủ năng lượng tích cực cho mọi người trong gia đình. Bằng cách kết hợp giữa màu sắc, vật trang trí và các yếu tố âm nhạc, bạn có thể tạo ra một không gian Tết truyền thống và độc đáo cho ngôi nhà của mình.
Liên hệ ngay với Vancor Decor để có căn phòng đẹp đón Tết nhé bạn!!!
2 notes · View notes
szaller · 7 months
Text
Hồ Ngọc Hà
Leginkább azért esett rá a választásom, mert ő a legjobb csaj mind közül. Negyedrészt francia vér csorog az ereiben, emiatt egzotikusabb az átlagnál, meg jóval magasabb is. Fiatalabb korában fotómodellkedett és milliomospalántákat hajkurászott. Évekig mindent vele akartak eladni Vietnámban, úgyhogy sikeres modellkarrierről váltott az énekesire.
Hét tévéshowban is feltűnt műsorvezetőként, úgymint The Voice, X Factor, Got to Dance, Remix, Vietnam Super Model...
Ezek közül csak egyet, a The Face Vietnamot néztem, amiben három szupermodell (Hồ Ngọc Hà, Lan Khuê, Phạm Hương) egy-egy amatőr lánycsapatot készített fel különféle divatfotós megmérettetésekre. Kicsit mindegyik műsorvezető a ráosztott szerepet játszotta, de néha megcsillant az igazi énjük. Nekem ő volt a legszimpatikusabb, és a modellkedést tényleg profi szinten műveli! Jól elkalandoztam, de Vietnámban tényleg rengeteg zenés-sztáros tévéműsor van, úgyhogy előbb-utóbb mindenki feltűnik valamelyikben.
youtube
A V-Pop csajok közös vonása egyébként, hogy kipróbálják magukat ezerféle stílusban, az elegáns gálaműsortól kezdve a rappen-treppen-soulon át a diszkós hakniig.
Ha jól látom, 2014-ben jelent meg az utolsó albuma (rajta a fenti számmal), de mégis folyamatosan a reflektorfényben maradt, kislemezekkel, kollaborációkkal, koncertekkel, jótékonysági rendezvényekkel.
Ez itt a tavalyi megaslágere, a Cô Đơn Trên Sofa (A kanapén alszom), amit utcazenészektől tévés vetélkedőig mindenhol hallani:
youtube
Itt pedig két másik díva adja elő a dalt élőben. Legközelebb éppen Văn Mai Hươngról terveztem írni, de amikor felcsendült Bùi Lan Hương hangja, abba rendesen beleborzongtam!
youtube
Hồ Ngọc Hàról még annyit, hogy tavaly egy puccos koncertet is adott a szerelmesek városában, Đà Lạtban (fun fact: feleségemmel ott találkoztunk egy kávézóban).
youtube
Szintén friss hír, hogy Hồ Ngọc Hà feldolgozta Trúc Mai 1972-es dalát, az Ó, te gyönyörű Szajgont (Sài Gòn Đẹp Lắm), korhű biodíszletekkel (-ként).
youtube
3 notes · View notes
masterkhang · 1 year
Text
Màu tím hoa sim
Tumblr media
Hữu Loan
Nàng có ba người anh đi bộ đội
Những em nàng
Có em chưa biết nói
Khi tóc nàng xanh xanh
Tôi người Vệ quốc quân
xa gia đình
Yêu nàng như tình yêu em gái
Ngày hợp hôn
nàng không đòi may áo mới
Tôi mặc đồ quân nhân
đôi giày đinh
bết bùn đất hành quân
Nàng cười xinh xinh
bên anh chồng độc đáo
Tôi ở đơn vị về
Cưới nhau xong là đi
Từ chiến khu xa
Nhớ về ái ngại
Lấy chồng thời chiến binh
Mấy người đi trở lại
Nhỡ khi mình không về
thì thương
người vợ chờ
bé bỏng chiều quê...
Nhưng không chết
người trai khói lửa
Mà chết
người gái nhỏ hậu phương
Tôi về
không gặp nàng
Má tôi ngồi bên mộ con đầy bóng tối
Chiếc bình hoa ngày cưới
thành bình hương
tàn lạnh vây quanh
Tóc nàng xanh xanh
ngắn chưa đầy búi
Em ơi giây phút cuối
không được nghe nhau nói
không được trông nhau một lần
Ngày xưa nàng yêu hoa sim tím
áo nàng màu tím hoa sim
Ngày xưa
một mình đèn khuya
bóng nhỏ
Nàng vá cho chồng tấm áo
ngày xưa...
Một chiều rừng mưa
Ba người anh trên chiến trường Đông Bắc
Được tin em gái mất
trước tin em lấy chồng
Gió sớm thu về rờn rợn nước sông
Đứa em nhỏ lớn lên
Ngỡ ngàng nhìn ảnh chị
Khi gió sớm thu về
cỏ vàng chân mộ chí
Chiều hành quân
Qua những đồi hoa sim
Những đồi hoa sim
những đồi hoa sim dài trong chiều không hết
Màu tím hoa sim
tím chiều hoang biền biệt
Có ai ví như từ chiều ca dao nào xưa xa
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh chưa có mẹ già chưa khâu
Ai hỏi vô tình hay ác ý với nhau
Chiều hoang tím có chiều hoang biết
Chiều hoang tím tím thêm màu da diết
Nhìn áo rách vai
Tôi hát trong màu hoa
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh mất sớm, mẹ già chưa khâu...
Màu tím hoa sim, tím tình trang lệ rớm
Tím tình ơi lệ ứa
Ráng vàng ma và sừng rúc điệu quân hành
Vang vọng chập chờn theo bóng những binh đoàn
Biền biệt hành binh vào thăm thẳm chiều hoang màu tím
Tôi ví vọng về đâu
Tôi với vọng về đâu
Áo anh nát chỉ dù lâu...
1949
Bài thơ này có nhiều dị bản truyền tụng khác nhau, đây đã được xác nhận là bản gốc. Bài thơ này đã được nhiều nhạc sĩ phổ nhạc như Dzũng Chinh, Phạm Duy, Anh Bằng, Duy Khánh, Nguyễn Đặng Mừng, Thu Hồ, Hồng Vân...
Vợ tác giả tên thật là Lê Đỗ Thị Ninh, là con gái cụ Lê Đỗ Kỳ. Lê Đỗ Kỳ cùng công tác tại Uỷ ban tỉnh Thanh Hoá sau Cách mạng tháng Tám với Hữu Loan. Cụ Kỳ nguyên là Chánh Thanh tra Lâm nghiệp toàn Đông Dương. Cụ Kỳ có nhiều con trai là sỹ quan quân đội Nhân dân VN nổi tiếng: Con trai cả là Lê Đỗ Khôi, hy sinh tại Điện Biên Phủ 5 tiếng đồng hồ trước khi quân ta cắm cờ trên sở chỉ huy của Pháp. Tiếp đó là Lê Đỗ Nguyên, tức Trung tướng Hồng Cư. Em ông Cư là Lê Đỗ An, tức Nguyễn Tiên Phong, sau là Bí thư Trung ương Đoàn TNCS HCM. Em ông Nguyên là Đại tá Lê Đỗ Thái. Hai ông Hồng Cư và Lê Đỗ Thái hiện sống ở Hà Nội và đều lấy con gái GS. Đặng Thai Mai.
Nguồn: Hữu Loan, Màu tím hoa sim, NXB Văn học, 1990
9 notes · View notes
the-angelic-court · 7 months
Note
Im asking another >:3c
🍷 - does your music taste differ from alter to alter? how?
+ any music recs that you might have (@ current fronter)?
luckily i’m on here 24/7 so i can answer ANOTHER (this made me very happy to see thank youuuu)
yeaaaa it does differ HUGELY (not sure if that’s a word but yes.) We just all have vastly different music tastes and it can be difficult to overlap. Gabriel likes TV Girl, Daughter, and Lorde and Makena’s really into classical music.
And I!! (Sam) am very interested in Vietnamese pop and rap, and Måneskin (I’ve had HONEY (ARE U COMING?) on repeat in my head for the entire day.) And other songs I’ve listened to recently are ‘CHẠY NGAY ĐI by Sơn Tùng M-TP’ and ‘Hương (HAOZI x RINV Remix) by Văn Mai Hương, Haozi and RINV’
1 note · View note
timnhanh · 1 year
Text
Du lịch Hà Nội 1 ngày nên đi đâu chơi?
Tumblr media
Có nhiều người nói rằng: “Thủ đô Hà Nội đất chật, người đông”. Trái ngược lại, với thế hệ sinh viên sẽ cảm nhận được rõ vẻ đẹp của Hà Nội nhất. Đặc biệt, bài viết này Halo xin dành tặng các bạn tân sinh viên, những người còn lạ lẫm về thủ đô. Hãy cùng Halo khám phá lịch trình đi chơi du lịch Hà Nội 1 ngày nhé!  1. Lịch trình đi chơi Hà Nội 1 ngày Chơi gì ở Hà Nội trong 1 ngày? Với quãng thời gian hạn hẹp, vì vậy trong chuyến du lịch Hà Nội 1 ngày, bạn nên thức dậy và xuất phát thật sớm để không bị gò bó thời gian nhé. Thủ đô cũng có nhiều nơi không bao giờ ngủ nên đi xuyên đêm cũng rất thú vị. Hơn nữa, để có thể nghỉ ngơi, thư giãn sau chuyến khám phá, các bạn nên chọn lựa ngày cuối tuần để ngao du nhé. Cùng Halo bắt đầu lịch trình phượt Hà Nội 1 ngày nào! 1.1 Buổi sáng: Ăn sáng – Thăm lăng Bác – hồ Gươm  5h30: Bắt đầu chuyến khám phá bằng việc thưởng thức bát phở bò gia truyền của Hà Nội. Vị phở đặc trưng, nổi tiếng khắp thế giới sẽ “quyến rũ” bạn ngay từ cái nhìn đầu tiên. Tham khảo một vài địa chỉ ăn phở bò Hà Nội nức danh dưới đây: Phở gia truyền – 49 Bát Đàn, quận Hoàn Kiếm Phở Thìn – 13 Lò Đúc, quận Hai Bà Trưng Phở Sướng – 36B Mai Hắc Đế, quận Hai Bà Trưng Ảnh: @thetranofthought 6h: Địa điểm check-in đầu tiên nhất định phải đến đó là lăng Chủ Tịch Hồ Chí Minh (Lăng Bác). Mỗi sớm hằng ngày, tại lăng Bác có lễ chào cờ (lễ thượng cờ) vào lúc 6h sáng. Ngắm nhìn khoảnh khắc tia nắng sớm mai chiếu rọi lá cờ đỏ sao vàng thật đẹp và tự hào. Ảnh: Kenh14.vn 7h: Sau khi dự lễ thượng cờ ở lăng Bác, hãy di chuyển tới hồ Gươm. Thăm thú ngay Tháp Rùa, đền Ngọc Sơn, cầu Thê Húc,… cả một “bộ nhận diện thương hiệu” của Hà Nội đấy. Vì thời gian vẫn còn sớm nên khung cảnh hồ Gươm chưa đông đúc. Đi dạo ven hồ là nhất luôn! Thêm một lựa chọn được rất nhiều du khách yêu thích để tham quan thủ đô đó là mua vé xe buýt 2 tầng Hà Nội để được nghe thuyết minh về từng địa điểm hay chụp hình sống ảo với những góc ảnh đẹp mê hồn trên xe bus nhé. Để mua vé bus 2 Tầng Hà Nội giá rẻ, các bạn truy cập TẠI ĐÂY! Ảnh: @mdguballa 9h – 10h: Đây sẽ là khoảng thời gian đường phố bắt đầu đông đúc hơn. Hãy ghé thăm Nhà Thờ Lớn Hà Nội, địa điểm sống ảo hot nhất Hà Nội. Đây là công trình kiến trúc của Pháp vào năm đầu thế kỷ 19, tọa lạc giữa 2 phố Nhà Thờ và Nhà Chung. Nếu bạn đi vào cuối tuần sẽ thấy Nhà Thờ mở cửa để những người theo đạo đến cầu nguyện. Nhớ thưởng thức combo trà chanh và hạt hướng dương nhé! Ảnh: @letoet94 1.2 Buổi trưa: Ăn bún chả 11h – 12h: Cái bụng bắt đầu “réo” rồi. Ngoài phở, bún chả Hà Nội cũng là một món ăn truyền thống lừng danh. Thịt nướng thơm cháy cạnh trên than hoa gây nghiện lắm. Quận Hoàn Kiếm chính là “trái tim ẩm thực” của thủ đô, làm một chuyến foodtour phố cổ ngay! Bún chả Đắc Kim – Số 1 Hàng Mành, quận Hoàn Kiếm Bún chả Tuyết – 34 Hàng Than, quận Hoàn Kiếm Bún chả Hương Liên – 24 Lê Văn Hưu, quận Hai Bà Trưng Bún chả Cửa Đông – 41 Cửa Đông, quận Hoàn Kiếm Ảnh: @vietnam_fumi 1.3 Buổi chiều: Cầu Long Biên – Hồ Tây –  Ăn tối  13h30: Hà Nội mang nhiều dấu ấn thời kháng chiến, điển hình là cây cầu Long Biên – chứng nhân lịch sử. Để thực hiện ý đồ khai thác thuộc địa, thực dân Pháp đã cho xây dựng cầu Long biên, bắc ngang qua con sông Hồng. Ngày nay, cây cầu này lại chính là địa điểm chụp ảnh đẹp nhất Hà Nội. - Serein Cafe & Lounge – 16 Trần Nhật Duật là một trong những quán cafe view đẹp nhất Hà Nội. Bạn có thể thưởng thức ly cafe thơm nồng với view hướng thẳng ra cầu Long Biên. Hãy dành vài phút nghỉ ngơi và ngắm cảnh ở đây nhé! Ảnh: @serein_cafe 15h – 16h: Lịch trình đi chơi Hà Nội 1 ngày lại tiếp tục với quận Tây Hồ. Nơi được mệnh danh lãng mạn nhất Hà Nội, đặc biệt là hồ Tây. Ảnh: @_.trongsky._ - Trước hết phải ghé thăm Phủ Tây Hồ – đền thờ Công chúa Liễu Hạnh. Nhớ dâng hương, công đức cầu một năm may mắn, thuận hòa - Hồ Tây là địa điểm hẹn hò thân thuộc của các bạn trẻ thủ đô. Bạn có thể mua vài thanh bò bía ngọt vỉa hè, dựng chân chống và thưởng thức gió hồ Tây. Có lẽ bạn sẽ phải say đắm khi trời ngả về chiều, hoàng hôn nơi đây đẹp đến không ngờ. Căng thẳng, mệt mỏi hãy cứ ngắm hoàng hôn nhẹ nhàng ở đây nhé. - Nếu vào ngày thời tiết nắng nóng, hãy chọn một quán cafe view thẳng ra hồ. Ven hồ có rất nhiều quán cafe đẹp cho bạn sống ảo đó. - Vào cuối tuần, các bạn trẻ Hà Nội thường tới đây chèo SUP hồ Tây, một môn thể thao yêu thích vào hè. Hoặc tới công viên nước hồ Tây Ảnh: @coral0.0 1.4 Buổi tối: Ăn tối – Ngắm phố cổ  Cả ngày vui chơi đến tối chắc mệt lắm rồi phải không? Nếu ai mệt quá hãy ăn tối và trở về nghỉ ngơi, hẹn Hà Nội vào một ngày khác. Nhưng, nếu ai còn dư sức hãy nạp năng lượng để “quẩy” tiếp. Lịch trình du lịch Hà Nội 1 ngày không thể thiếu các hoạt động buổi tối. 17h-18h: Hà Nội là “thủ phủ” của những món ăn vặt ngon-bổ-rẻ. Việc bạn cần làm là chuẩn bị cho mình một chiếc bụng thật rỗng và hầu bao đầy. Nếu bạn đi theo nhóm, hãy thưởng thức nầm bò nướng vỉa hè, vừa no bụng, lại rất ngon miệng. Đây cũng là một trong những món “tủ” của giới trẻ thủ đô. Giá cho một bữa nướng này sẽ dao động từ 150.000VND đến 200.000VND/người. Halo xin gợi ý một vài địa chỉ nầm bò nướng quanh khu Tây Hồ và Hoàn Kiếm nhé: Nầm bò nướng Gầm Cầu – phố Gầm Cầu, quận Hoàn Kiếm Nướng Xuân Xuân – 47 Mã Mây, quận Hoàn Kiếm Vân bò nướng – 200 Phó Đức Chính >>> Bạn đã biết: 6 quán nầm bò nướng ở Hà Nội Ảnh: @pan.anit 20h – 21h: Hà Nội đẹp nhất về đêm, khi những con phố lên đèn lung linh, đặc biệt là phố cổ. Nhanh đến khu phố Tạ Hiện để hòa cùng nhịp sống về đêm nào! Uống bia tươi, nhâm nhi nem chua rán nóng hổi và dăm ba câu chuyện phiếm thì quên đường về. Phố Nhà Thờ, hay phố bích họa Phùng Hưng cũng rất tuyệt. (Gợi ý:Các địa điểm vui chơi Hà Nội về đêm) 22h: Đi cả ngày rồi, nên về nghỉ ngơi thôi. Đây cũng chính là lúc kết thúc lịch trình du lịch Hà Nội 1 ngày. Sau khi có được gợi ý về lịch trình đi chơi Hà Nội 1 ngày, nếu là lần đầu tiên đến Hà Nội, bạn nên tham khảo những thông tin sau để có sự chuẩn bị tốt nhất cho chuyến đi. 2. Du lịch Hà Nội 1 ngày mùa nào đẹp nhất?  Nếu có ý định du lịch Hà Nội 1 ngày, trước hết hãy lựa chọn thời tiết đẹp để thưởng thức nhé. Khí hậu ở thủ đô được chia làm 4 mùa rõ rệt: Xuân, hạ, thu, đông. Mỗi mùa đều mang một nét đẹp thú vị riêng. Ảnh: @halo.vietnam Nhưng, Hà Nội gọi tên mùa thu là mùa đẹp nhất, khoảnh khắc giao mùa l��ng mạn và tuyệt vời nhất. Khi những cơn mưa rào cuối cùng của mùa hạ đi qua, khoảng thời gian từ tháng 8 đến tháng 11 chính là lúc thích hợp với việc khám phá Thủ đô trong chiếc áo mới. Sắc vàng đỏ của lá rụng, không khí trong lành, vô cùng dễ chịu. Ảnh: @xuantoan18 Hanh khô, lạnh buốt chính là lúc Hà Nội vào đông. Khoác áo ấm lên lịch trình đi chơi Hà Nội 1 ngày cùng bạn bè cũng “phê pha” chẳng kém đâu! Nhất định phải làm vài chuyến Foodtour cho no cái bụng nữa vì ẩm thực Hà Nội rất ngon. Cuối tháng 1 đến tháng 3 cũng là dịp Tết truyền thống, mùa du xuân của người Việt Nam. Ngoài trời sẽ lất phất mưa phùn, kèm theo chút se lạnh, nhưng lại ngọt ngào và dịu dàng. 3. Phương tiện di chuyển ở Hà Nội Lịch trình đi chơi Hà Nội 1 ngày nhất định phải có sự hỗ trợ đắc lực từ phương tiện di chuyển. Hầu hết sinh viên sẽ thích việc rong ruổi trên chiếc xe máy. Hay tiết kiệm hơn, bạn có thể khám phá Hà Nội bằng xe bus. Đi xe đạp cũng là một sự lựa chọn, nhưng nên để dành sức bạn nhé. Tham khảo: Lịch trình tuyến xe buýt ở Hà Nội Ảnh: @xebushanoionline Bạn đã có một chuyến du lịch trong ngày vui vẻ, và đầy ý nghĩa. “Hà Nội đất chật người đông” kia còn chứa đựng biết bao vẻ đẹp hào hùng, chẳng kém phần lãng mạn, cổ kính. Hẹn gặp lại bạn vào một ngày du lịch Hà Nội khác. Đừng quên tham khảo thêm nhiều địa điểm sống ảo ở Hà Nội từ Halo nhé! Tổng hợp từ: Halo Travel Read the full article
2 notes · View notes
iamduon · 1 year
Text
Đôi khi ban nghĩ mình muốn biến mất, nhưng cuối cùng điều bạn muốn là được tìm thấy...
6 notes · View notes
nhungcuonsachhay · 11 months
Text
Thành Phố Tình Yêu Và Nỗi Nhớ - Nguyễn Nhật Ánh
Bài thơ này được viết năm 1979 lúc xảy ra chiến tranh biên giới Tây Nam. Khi chiến tranh kết thúc, hàng vạn thanh niên thành phố trong màu áo xanh thanh niên xung phong như những cánh chim bay toả về những vùng đất còn đầy dẫy bom mìn, để khai hoang, làm thuỷ lợi xây dựng nên những vùng quê mới. Bài thơ in lần đầu trong tập Thành phố tình yêu và nỗi nhớ (tuyển tập thơ nhiều tác giả viết về Sài Gòn, NXB Văn nghệ TP Hồ Chí Minh, 1981), và sau đó là tập thơ riêng đầu tay Đầu xuân ra sông giặt áo (1986). Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phạm Minh Tuấn phổ nhạc thành bài hát cùng tên.
Tumblr media
Hàng me xanh ngắt Có tự bao giờ Mà nay đứng đó Cho em làm thơ.
Con đường ta qua Đến nay bao tuổi Em qua trăm buổi Em lại nghìn lần Mà sao bối rối Khi cầm tay anh.
Bầu trời hình vuông Nằm trên cao ốc Mặt trời đứng nấp Sau những mái nhà Để dành bóng mát Cho người đi xa.
Em ơi lắng tai Nghe thành phố thở Bằng tiếng sóng vỗ Dưới những thân tàu Bằng hương rừng già Trên vai bộ đội Bằng hương đồng nội Thanh niên xung phong Bằng mùi dầu xăng Bằng bao tiếng động Âm thanh cuộc sống Gõ đều ngày đêm.
Anh đi cùng em Qua trăm góc phố Lòng chẳng hề quên Từng viên đá nhỏ.
Mai chiến trường xa Dẫu nhiều gian khổ Trái tim thành phố Vẫn đập trong người Như là cuộc sống Như là tình yêu Như là nỗi nhớ Suốt đời mang theo…
Nguồn: Nguyễn Nhật Ánh, Đầu xuân ra sông giặt áo, NXB Văn nghệ TP Hồ Chí Minh, 1986
4 notes · View notes