#Spectinomycin
Explore tagged Tumblr posts
Text
How Do Antibiotics Work?
Antibiotics are specialized medicines designed to combat infections caused by bacteria. The term “antibiotic” signifies “against life.” Antibiotic medications are commonly used for treating and preventing infections. Two classes of antibiotics are employed to halt bacterial growth: bacteriostatic and bactericidal. The primary distinction lies in the method of action. Bactericidal antibiotics cause direct bacterial death by preventing the production of bacterial cell walls, leading to an irreversible effect. Examples include beta-lactam antibiotics, cephalosporins, and vancomycin. On the other hand, bacteriostatic antibiotics prevent bacterial DNA replication and protein synthesis, with reversible effects. Examples include tetracyclines, spectinomycin, chloramphenicol, sulphonamides, trimethoprim, lacosamides, and macrolides. At high concentrations, bacteriostatic antibiotics may also exhibit bactericidal effects.
These drugs are available in various forms, such as tablets, capsules, liquids, creams, and ointments. While many antibiotics require a prescription, certain creams and ointments are available over the counter. Their primary function is to eliminate or hinder the growth of bacteria in the body. Antibiotics combat bacterial infections by attacking the bacterial wall, interfering with reproduction, or blocking protein production.
Bacterial cells typically consist of a cell wall, cell membrane, and nucleus. The cell wall, an outer layer made up of peptidoglycan with cross-linked polymers, is crucial for resistance mechanisms and virulence factors, shaping the bacteria. Multiple layers of peptidoglycan, composed of glycans and peptide chains, form the bacterial cell wall. N-acetyl glucosamine and n-acetyl muramic acid combine to form the cell wall glycans, facilitated by transglycosidases. In the presence of penicillin-binding proteins (PBPs), glycine residues cross-link the d-alanyl-d-alanine section of the peptide chain. The bacterial cell wall can be likened to a hard outer layer composed of linked protein and sugar blocks, essential for the bacteria’s shape, strength, and resistance to hazardous substances.
β-lactam antibiotics, including penicillins and cephalosporins, commonly function by preventing the formation of bacterial cell walls. The main focus of β-lactam agents is on penicillin-binding proteins (PBPs). The β-lactam ring in these antibiotics mimics the d-alanyl d-alanine segment, a typical binding site for PBPs. Interaction with the β-lactam ring prevents PBPs from participating in new peptidoglycan synthesis, ultimately causing the breakdown of the peptidoglycan layer and bacterial lysis.
Folic acid is essential for DNA and RNA synthesis, as well as for the processes of growth and multiplication. Humans obtain folic acid from the diet, while bacteria need to produce their own. Trimethoprim and sulphonamides inhibit different stages of folic acid production. Sulphonamide binds to the enzyme dihydropteroate synthase, preventing the conversion of para-aminobenzoic acid (PABA) into dihydrofolate (DHF). Trimethoprim inhibits the enzyme dihydrofolate reductase, necessary for producing tetrahydrofolate (THF). Together, trimethoprim and sulphonamide work synergistically to lower the rate of resistance mutation development.
Antibiotics that block protein synthesis typically target bacterial ribosomes, essential for protein synthesis. Bacterial ribosomes have two asymmetrical subunits, 30S and 50S. Aminoglycosides like gentamicin and streptomycin bind to the 30S subunit, preventing the formation of the initiation complex. This binding causes mRNA misreading and the addition of incorrect amino acids to the growing polypeptide chain, leading to bacterial cell death by releasing toxic or nonfunctional proteins. Understanding these mechanisms of action is crucial for selecting the right antibiotics for specific infections and avoiding resistance development.
Name: Vrushali Shantaram Dongare
Class: M. Pharm (Sem- III)
Department: Pharmacology
More details- https://aissmscop.com/how-do-antibiotics-work/
0 notes
Text
0 notes
Photo
Shutting Down Production
All cells, whether animal, plant, fungal or bacterial, are packed with proteins. There are proteins that build cellular structures, carry out the chemicals reactions that produce energy, or send and receive signals, as well as everything else required for life. But all these proteins have to be made in the first place. That’s the job of ribosomes – molecular ‘factories’ constructed from proteins and RNA [a chemical that’s very similar to DNA]. Researchers have been using detailed analytical techniques to investigate how ribosomes inside living bacteria change shape as they build proteins, and how an antibiotic called spectinomycin sticks to them and shuts down production. The grey blobs in this image show the structure of a bacterial ribosome, while the coloured circles and lines highlight the places that are affected by spectinomycin, shedding light on how bacteria can evolve antibiotic resistance by altering specific parts of their ribosomal proteins or RNA.
Written by Kat Arney
Image from work by Arnab Sengupta, Greggory M. Rice and Kevin M. Weeks
Department of Chemistry, University of North Carolina Chapel Hill, Chapel Hill, NC, USA
Image originally published under a Creative Commons Licence (BY 4.0)
Published in PLOS Biology, September 2019
You can also follow BPoD on Instagram, Twitter and Facebook
10 notes
·
View notes
Link
0 notes
Text
BỘ TANG GÀ ĐÁ
Đặc trị gà bị cựa sau khi đá Bộ tang gà đá gồm:1 lọ Bio-Linco-S…….………………….10 ml1 lọ Bio-Bromdexa .………………… .5 ml1 lọ Bio-Anazine …….……………… ..5 mlCông dụng:– Chống nhiễm trùng vết thương, hạ sốt, chống phù nề, tan máu bầm, nội thương, giúp mau lành vết thương trên gà bị dính cựa sau khi đá (tang gà đá).– Đặc trị nhiễm trùng hô hấp: Khò khè, sổ mũi, CRD, ORT, sưng phù đầu.Liều lượng và cách…
View On WordPress
#Analgin#Bệnh Hô Hấp Gà Đá#Bromhexine#Dexamethasone#gà chọi#Gà Đá Bị Cựa#gà đá#Kháng Sinh#Kháng Sinh Bio#Lincomycin#nhiễm khuẩn đường hô hấp#Spectinomycin#thú cưng#thú cưng bio
0 notes
Text
Lupine Publishers | Risk of Antimicrobial Resistance Development from Pet Animals to Humans: Case of Enterobacteriaceae Family
Lupine Publishers | LOJ Pharmacology & Clinical Research
Antimicrobials are vital instruments for the treatment of contagious bacteriological infections in pet animals, as well as in humans. The demise of the effectiveness of antimicrobial substances can honestly deal with pet animal health and human health. A necessity for the enhancement of innovative antimicrobials for the treatment of multiresistant infections, specifically those caused by Gram-negative bacteria, has been recognized in human medicine, and an imminent subsequent demand in veterinary medicine is required. A distinctive feature associated with antimicrobial resistance and the risk of resistance development in pet animals is their close interaction in conjunction with humans. This generates chances for interspecies transmission of resistant bacteria. This review aims to recapitulate the current information on the use and indications for the Enterobacteriaceae family in pet animals and the spread of antimicrobial resistance among pet animals and their owners. The critical antimicrobial resistance microbiological threats from pet animals that directly or indirectly may cause adverse health effects in humans are carbapenemase-producing Enterobacteriaceae bacteria such as Escherichia coli, Klebsiella spp., Enterobacter spp. and Salmonella spp.
Keywords: Antimicrobial resistance; Antibiotics; Public health; Microbiology
Introduction
Throughout the last half of the century, the quantity of pet animals in contemporary civilization has considerably augmented, and a modification in their public part has arisen [1]. Awareness of their welfare has grown because of the close interaction between pets and their owners [2]. Humans could develop antimicrobialresistant bacteria or the consequent resistance genes from food animals [3,4] and interaction with their pet animals [5,6]. Enterobacteriaceae and multidrug-resistant Gram-negative bacteria have become apparent in healthy and sick pets, suggesting a possible threat of the spread of these bacteria to humans from contaminated or inhabited pet animals [7]. Additionally, there is also the possibility to transfer resistance genes vice versa. To evaluate the hazards contained by the framework of treatments for new antimicrobials for pet animals, could arise a necessity for further data requirements concerning antimicrobial resistance [8]. Antimicrobials are used commonly in the routine procedure for medicinal and preventative reasons in pet animals [9]. Nevertheless, antimicrobial intake data for dogs and cats are repeatedly deficient and typically addressed to drug company trades [10]. Even if trade data provide a challenging assessment of antimicrobial consumption’s enormity, data on the utilization of antimicrobials in various species are deficient [11]. Pet animal sales of antimicrobials are a small percentage of the global sales example of animals’ antimicrobial agents.
Various antimicrobial products approved for human use are also used in pet animals in the treatment of the “cascade” [12]. Prevalent use of broad-spectrum antimicrobials has been described in pet animal practice in Europe (Figure 1). The most used antimicrobials for dogs and cats are β-lactams, for example, amoxicillin and amoxicillin combined with clavulanic acid [13]. Shortage of verified diagnosis might take the lead to the abuse of antimicrobials [14]. Antimicrobial management has occurred to treat disorders in which effectiveness has not been demonstrated, for instance diarrhea in dogs for which antimicrobial treatment is generally not proposed [15,16]. Multidrug resistance bacteria have been described in pet animals, every so often cruelly conceding the therapy result. Since restricted reconnaissance and understanding of the zoonotic transmission of antimicrobial resistance between humans and pet animals, the level of spread and significance for public health is inadequately appreciated [17]. Within the next, the critical drug-resistant bacteria are assessed and the indication for their transmission among humans and their pet animals.
Enterobacteriaceae as a Significant Public Health Concern in Human Medicine
Go to
Representatives of the Enterobacteriaceae family comprise numerous species, for instance, Escherichia coli, Enterobacter spp., Salmonella spp., and Klebsiella spp. [18]. Countless bacteria belonging to these species are symbiotic organisms of the digestive tract [19]. Increasing antimicrobial resistance among Enterobacteriaceae is evolving as an essential public health apprehension in human medicine. Enterobacteriaceae, which produce ESBLs, extended-spectrum cephalosporinases, and plasmid-mediated AmpC β-lactamases (ESBLs) are particularly important. Around are quite a few articles on ESBL-producing bacteria in pet animals [6]. Escherichia coli, Salmonella spp., Enterobacter spp., and Klebsiella spp. as Potential Hazards Over the years, E. coli was reported continuously from the first recorded case in Japan in pet animals, followed by the emergence in humans in following years, to the incidence in ESBL-producing uropathogenic E. coli from pet animals in Spain [20]. Since that time, the number of statements relating to E. coli ESBLs in pet animals has grown precipitously [21]. CTX-M enzymes have developed a swiftly expanding family of ESBLs in bacteria from human infections. In pet animals, equally clinical and commensal isolates of E. coli frequently generate CTX-M type β-lactamases [22]. E. coli has lately become known as a global pandemic replicate in humans [23]. Descriptions of clinical infections in animals caused by E. coli are merger, which may be since its detection requires genotypic techniques. Various clinical E. coli isolates from pet animals are like human clinical E. coli isolates founded on their virulence genotype, and resistance characteristics, etc. Many E. coli strains such as ST156, ST405, ST410, and ST648 could be found both in humans and their pets [24]. The detection of duplicates in humans and dogs and cats may suggest their transmission through direct contact. Such transmission could likewise be a related component to the prompt and effective spreading of E. coli, even though, between humans, the incredibly critical transmission path is almost certainly "hand to hand" [25]. Salmonella spp. have been correlated with epidemics of nosocomial intestinal infections in pet animals in veterinary clinics and an animal sanctuary-some of the outburst as well engaged veterinary organization and other people in connection with pets [26].
In cases like this, pet animal sanctuaries could work as foci of transmission for Salmonella spp. among humans and animals if acceptable control measures are not provided [27]. Information on antibiotic resistance phenotypes and genotypes of Salmonella spp. in animals and humans in different countries and geographic regions is necessary to combat the spread of resistance [28]. This will improve the understanding of antibiotic resistance epidemiology, tracing new emerging pathogens, assisting in disease treatment, and enhancing the prudent use of antibiotics. However, the extent of antibiotic resistance in foodborne pathogens and humans in many developing countries remains unknown [29]. Among 25526 recorded isolates of salmonellae, 5086 isolated from humans, and 20440 from animals in 1994 and 1997 in France, the antibiotic resistance phenotype was determined for all human and 5336 animal isolates. In Salmonella enterica serovar typhimurium, one of the two most frequently isolated serovars from humans as well as animals, resistance to ampicillin was observed in 61% of both human and animal isolates in 1994 and in 73% of human and 53% of animal isolates in 1997.
During these periods, resistance to co-amoxiclav was between 45% and 66% for both types of the isolate. Resistance to ampicillin was associated with resistance to streptomycin, spectinomycin, sulphonamide, tetracycline and chloramphenicol in over 70% of isolates [30]. Resistance to ampicillin as well as co-amoxiclav never exceeded 7% in Salmonella enteritidis. While Salmonella hadar was practically absent among the human isolates in 1994, this serovar was the third most frequent in 1997, and at that time, 92% were resistant to nalidixic acid. Among the animal S. hadar isolates, the prevalence of resistance to nalidixic acid increased from 3% in 1994 to 72% in 1997. None of these isolates manifested high-level resistance to ofloxacin. The levels of resistance to aminoglycosides (<3%) and trimethoprim-suphamethoxazole (<14%) remained practically unchanged in all three serovars. The resistance markers of 463 ampicillin-resistant S. typhimurium isolated in 1997 were determined. Among the 24 phenotypes observed, six multiresistant phenotypes, representing 82% of these isolates (as compared with 80% in 1994), were associated with the PSE-1 gene typically found in the lysotype DT104 of this serovar [30]. Being as by E. coli, extended-spectrum cephalosporinases and plasmid-mediated AmpC β-lactamases producing strains of Salmonella spp. are of disquiet [24]. Antibiotic of the cephalosporin type licensed for use in veterinary medicine resistance was detected in more than 10% of cats and 21% of dog Salmonella spp. isolates with detected β-lactamases, respectively [31]. The main issue and problem are that there is limited knowledge of ESBLs in other Enterobacteriaceae of pet animals. Klebsiella spp. from the human epidemic clone was isolated from dogs and cats in Spain [32]. It was found to be highly resistant to aminoglycosides due to the ArmA methyltransferase. The emergence and clonal spread of Klebsiella spp. in dogs were first reported in Germany [33]. While in Singapore, an analysis of 186 diagnostic reports collected from a veterinary clinic between 2014 to 2016 showed that sick companion animals could carry bacteria of significance to human health [34]. Among the 186 specimens submitted, 82 showed polymicrobial growth (45%, 82/186), and in total, 359 bacteria were isolated. Of the 359 bacteria reported, 45% (162/359) were multi-drug resistant, and 18% (66/359) were extended-spectrum-β-lactamase species. Resistance to broad-spectrum antibiotics was also observed among individual species. Namely, methicillin-resistance among Staphylococcus pseudintermedius (63%, 32/51) and Staphylococcus aureus (50%, 4/8); fluoroquinolone-resistance among Escherichia coli (40%,17/42) and carbapenem-resistance among Klebsiella pneumoniae (7%, 2/30) were noted [34].
This analysis suggests that sick pets may contribute to the pool of clinically relevant antibiotic-resistant bacteria and play a role in the spread of antibiotic resistance. Antibiotic-resistant bacteria such as Klebsiella pneumoniae are common in the digestive tract and upper respiratory tract of animals and humans [35]. Several studies have shown that this bacterium is found in humans and in animals, one of which is pigs that are known to be a reservoir for the spread of this bacteria [36]. Not only in pigs, but this antibiotic-resistant bacterium is also known to be found in other food-producing animals, as well as in pet animals. Many cases of Klebsiella pneumoniae in humans have been reported, but Klebsiella pneumoniae in humans related to animals or strains related to animals and humans were also reported [37]. Control and prevention are needed to prevent the spread of antibiotic-resistant bacteria from animal to animal, animal to human and vice versa, and the surrounding environment.
Conclusion
In humans, the control of resistance is based on hygienic measures: prevention of cross-contamination and decreased antibiotic usage. In animals kept together, sanitary measures, such as prevention of oral-fecal contact, are hardly achievable. Consequently, lessening the need for antibiotics is the only possible way of managing resistance in pet animals. This can be achieved by improving pet animal welfare systems and eradicating or vaccinating against infectious diseases. Furthermore, eliminating antibiotics as preventive measures in pet animals would decrease antibiotic use and minimize transmission from animal to human resistance. This would not only diminish the public health risk of dissemination of resistant bacteria or resistant genes from pets to humans but would also be of significant importance in maintaining the efficacy of antibiotics in human medicine and veterinary medicine as well. A more extensive study to better understand the extent of distribution and the factors affecting antibiotic-resistant bacteria’s transmission to and from pets is more than necessary.
Acknowledgment
This research was supported by COST Action “European Network for Optimization of Veterinary Antimicrobial Treatment”, grant number CA18217.
https://lupinepublishers.com/pharmacology-clinical-research-journal/fulltext/risk-of-antimicrobial-resistance-development-from-pet-animals-to-humans-case-of-enterobacteriaceae-family.ID.000138.php
https://lupinepublishers.com/pharmacology-clinical-research-journal/pdf/LOJPCR.MS.ID.000138.pdf
For more Lupine Publishers Open Access Journals Please visit our website: https://lupinepublishersgroup.com/ For more Pharmacology & Clinical Research Please Click Here: https://lupinepublishers.com/pharmacology-clinical-research-journal/ To Know more Open Access Publishers Click on Lupine Publishers
Follow on Linkedin : https://www.linkedin.com/company/lupinepublishers Follow on Twitter : https://twitter.com/lupine_online
0 notes
Text
Phác đồ điều trị viêm âm đạo mới nhất 2020
Viêm âm đạo là bệnh phụ khoa xảy ra rất phổ biến ở nhiều chị em. Loại bệnh này khiến nhiều phụ nữ khá khổ sở khi bệnh cứ dai dẳng và tái lại nhiều lần. Muốn chấm dứt tình trạng này, cần có phác đồ điều trị phù hợp. Vậy phác đồ điều trị viêm âm đạo như thế nào?
Viêm âm đạo xảy ra phổ biến ở nhiều chị em Viêm âm đạo xảy ra phổ biến ở nhiều chị em Phác đồ điều trị viêm âm đạo Phác đồ điều trị viêm âm đạo bằng kháng sinh là liệu pháp đầu tay của nhiều bác sĩ. Người bệnh sẽ được sử dụng các dạng thuốc khác nhau để tiêu diệt vi khuẩn, nấm men và phục hồi thương tổn. Tùy vào tình trạng viêm nhiễm và các tác nhân gây bệnh mà phác đồ điều trị của từng người là khác nhau.
Phác đồ điều trị viêm âm đạo do vi khuẩn Vi khuẩn là nguyên nhân gây nên tình trạng viêm âm đạo hàng đầu hiện nay. Chính vì lẽ đó việc xác định mầm bệnh là rất cần thiết để chữa trị triệt để và hiệu quả.
Mầm bệnh: Do vi khuẩn kỵ khí như Gardnerella Vaginalis, Peptostreptococcus, Mobiluncus,… phát triển quá mức làm mất cân bằng hệ sinh thái âm đạo. Điều này khiến vi khuẩn có lợi giảm sút, tạo điều kiện cho vi khuẩn gây hại phát triển và tấn công.
Xem thêm: Nổi mẩn ngứa ở chân, tay là triệu chứng bệnh gì? Điều trị ra sao?
Dấu hiệu: Khí hư ra nhiều hơn bình thường, có màu đục, trắng xám, có mủ hoặc lẫn ít máu. Xuất hiện mùi hôi đặc biệt sau khi quan hệ tình dục. Ngoài ra người bệnh còn cảm thấy khó chịu, ngứa râm ran, nóng rát ở âm đạo, đau rát khi giao hợp.
Xác định bệnh: Kết quả xét nghiệm tại âm đạo cho thấy Sniff dương tính + KOH 10%, độ PH âm đạo > 4,5, xuất hiện tế bào Clue khi nhuộm Gram.
Phác đồ điều trị viêm âm đạo do vi khuẩn
Người bệnh có thể được bác sĩ chỉ định áp dụng phương pháp uống thuốc hoặc đặt âm đạo như sau:
Cách 1: Điều trị bằng kháng sinh đường uống. Người bệnh lựa chọn một trong các loại thuốc dưới đây để sử dụng trong điều trị viêm âm đạo: Uống Metronidazole 500mg trong bữa ăn 2 lần/ 1 ngày trong 7 ngày, Bơm Metronidazole gel 0.75 (5g) vào âm đạo trong 5 ngày. Ngoài ra có thể uống Clindamycin 300mg 2 lần mỗi ngày trong 7 ngày hoặc đặt âm đạo bằng Clindamycin 100mg 1 lần 1 ngày trong 3 ngày. Cách 2: Điều trị bằng đường đặt âm đạo: Sử dụng gel hoặc kem Metronidazole (MetroGel) hoặc kem Clindamycin (Cleocin) bôi vào âm đạo. Lưu ý:
Tuyệt đối không quan hệ tình dục trong khi dùng thuốc điều trị viêm âm đạo. Nếu đang có thai không nên sử dụng các loại kháng sinh ảnh hưởng đến em bé. Vệ sinh đúng cách, không thụt rửa âm đạo, không lau chùi từ sau ra trước, dùng thêm dung dịch vệ sinh để vùng kín luôn khô thoáng. Sử dụng quần lót làm từ cotton, giặt ngay sau khi sử dụng phơi ở nơi có ánh sáng mặt trời. Vi khuẩn phát triển làm mất cân bằng hệ sinh thái âm đạo Vi khuẩn phát triển làm mất cân bằng hệ sinh thái âm đạo Điều trị viêm âm đạo do Trichomonas Trùng roi âm đạo Trichomoniasis là loại vi khuẩn gây bệnh lây qua đường tình dục khá phổ biến hiện nay. Xác định dấu hiệu của loại trùng này là rất cần thiết.
Mầm bệnh: Do nhiễm trùng vi sinh Trichomonas
Dấu hiệu: Dịch âm đạo tiết ra nhiều, khí hư có màu xanh, mùi hôi, loãng và có bọt khí. Người bệnh sẽ cảm thấy ngứa ngáy khó chịu, đau rát khi quan hệ, âm đạo dễ chảy máu.
Xác định bệnh: Bác sĩ sẽ đặt mỏ vịt vào âm đạo, mắt thường thấy thành âm đạo có nhiều nốt tròn hoặc bầu dục, soi tươi có xuất hiện trùng roi. Độ PH từ 4.9 đến 7.5.
Phác đồ điều trị viêm âm đạo do Trichomonas: Để điều trị dứt điểm cần áp dụng cho cả vợ và chồng.
Cả hai đồng thời sử dụng Metronidazol 1g mỗi ngày trong 7 ngày liên tục. Ngoài ra người vợ sẽ dùng thêm thuốc đặt âm đạo Metronidazol trong 10 ngày để cân bằng lại môi trường PH ở đây, giúp tái tạo niêm mạc, làm lành các vết thương.
Lưu ý:
Chị em cần kiêng rượu và đồ uống có cồn tuyệt đối trong quá trình điều trị. Kiêng quan hệ tình dục hoặc phải dùng bao cao su cho đến khi bệnh được điều trị dứt điểm. Cần xét nghiệm tìm những bệnh lý qua đường tình dục khác như HIV. Phải điều trị đồng thời cả bạn tình để hạn chế khả năng lây truyền và tái nhiễm. Do khả năng tái phát cao nên người bệnh cần kiểm tra trong vòng 3 tháng khi có hoạt động tình dục kể cả bạn có điều trị bệnh hay không. Phác đồ điều trị viêm âm đạo do nấm Hầu hết phụ nữ đều có ít nhất một lần trong đời có biểu hiện viêm âm đạo do nấm Candida.
Mầm bệnh: Nấm Candida là loại nấm men, thường gây bệnh ở niêm mạc sinh dục và đường tiêu hóa ở nữ giới.
Dấu hiệu: Người bệnh có thể cảm thấy thường xuyên ngứa âm hộ, có vết lằn đỏ ở bên ngoài bộ phận sinh dục. Đôi khi loại nấm này ký sinh ở âm đạo mà không có biểu hiện lâm sàng nào.
Xác định bệnh: Xét nghiệm thấy có sợi nấm, test tanh cá (-).
Phác đồ điều trị viêm âm đạo do nấm men:
Cách 1: Sử dụng thuốc đặt Nystatin 100.000 đơn vị, đặt 1 viên 1 ngày, duy trì liên tục trong 14 ngày. Cách 2: Sử dụng viên đặt Miconazol hay thuốc Clotrimazol 100mg đặt 1 viên/1 ngày, đặt trong 7 ngày. Cách 3: Sử dụng viên đạn Clotrimazol 500m, đặt 1 viên duy nhất. Cách 4: Hoặc viên đạn Econazol 150mg, đặt 1 viên/ngày trong 2 ngày. Cách 5: Hoặc thuốc uống Fluconazol 150mg uống 1 liều duy nhất. Chú ý:
Người bệnh nên mặc đồ lót thoáng mát bằng vải sợi. Nếu là phụ nữ đang trong 3 tháng đầu của thai kỳ không dùng Clotrimazol. Phụ nữ có thai chỉ nên dùng thuốc bôi, đặt tại chỗ. Thai nghén khiến bệnh chuyển biến nặng lên và khó chữa. Có thể lây bệnh cho con khiến trẻ tưa miệng, khó bú. Vì vậy cần điều trị tốt cho mẹ và khám cho con để sớm có phương pháp giải quyết. XEM THÊM: 6 Cách Chữa Dị Ứng Da Mặt Bằng Mật Ong Hiệu Quả Nhất
11 cách trị viêm âm đạo tại nhà siêu hiệu quả Nấm Candida gây bệnh ở niêm mạc dinh dục, đường tiêu hóa Nấm Candida gây bệnh ở niêm mạc dinh dục, đường tiêu hóa Phác đồ điều trị viêm âm đạo do bệnh lậu Bệnh lậu thường gặp do lây truyền qua đường tình dục. Tìm hiểu kỹ nguyên nhân gây bệnh sẽ giúp bạn có phác đồ điều trị và cách phòng tránh hiệu quả.
Mầm bệnh: Viêm âm đạo có thể do lậu cầu khuẩn Neisseria Gonorrhoeae gây ra.
Dấu hiệu: Người bệnh sẽ thấy khí hư có mủ xanh, vàng, thời gian ủ bệnh từ 2-6 ngày, chồng có tiền sử khó tiểu như đái dắt, đái buốt, đái ra máu… Có thể sinh ra các biến chứng như viêm tiểu khung, vô sinh, có thai ngoài tử cung, dễ sảy thai, đẻ non, lậu mắt trẻ sơ sinh…
Phác đồ điều trị viêm âm đạo do bệnh lậu:
Cách 1: Sử dụng uống 1 liều duy nhất Cefixime 400 mg. Cách 2: Tiêm bắp 1 liều duy nhất với Ceftriaxone 250 mg hoặc Spectinomycin 2g. Phác đồ điều trị viêm âm đạo do giang mai Bệnh giang mai là loại bệnh chủ yếu bị lây truyền qua việc quan hệ tình dục không lành mạnh. Loại bệnh này sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe của bạn và cả bạn tình. Bạn có thể nhận biết bệnh giang mai qua những dấu hiệu sau.
Mầm bệnh: Viêm âm đạo do xoắn khuẩn giang mai Treponema Pallidum. Sau khi người mẹ bị nhiễm có thể trở nặng thành bệnh toàn thân và lây sang con qua rau thai.
Dấu hiệu: Viêm âm đạo do giang mai thể hiện qua 3 giai đoạn:
Giai đoạn 1: Sau khi quan hệ tình dục khoảng 3 tuần, âm hộ tổn thương, vết loét tròn, bờ cứng hơi nổi cao trên bề mặt da, không đau ngứa. Bệnh có thể tự khỏi sau 2-6 tuần dù không điều trị. Giai đoạn 2: Giai đoạn này diễn ra sau 6-9 tuần từ khi nhiễm bệnh. Vi khuẩn đã xâm nhập vào máu. Xuất hiện tổn thương ban đỏ và chồi sùi dính lại thành từng đám, bờ cứng, xuất tiết và có thể hoại tử ở khắp nơi trên cơ thể như da tay, chân, niêm mạc miệng, hạch bẹn. Giai đoạn 3: Tổn thương là gôm giang mai, vết loét gây đau đớn, phù nề do bội nhiễm, có hạch viên đi kèm. Xác định bệnh: Bác sĩ sẽ dùng các phản ứng huyết thanh VDRL và RPR, phát hiện có xoắn khuẩn trong bệnh phẩm lấy từ xăng hoặc hạch bẹn. Phác đồ điều trị viêm âm đạo do giang mai:
Sử dụng Benzathine Penicillin 2.4 triệu/tuần trong 3 tuần. Quá trình điều trị cho cả vợ và chồng với liều lượng tương tự nhau. Phác đồ điều trị viêm âm đạo do thiếu Estrogen Viêm âm đạo do thiếu nội tiết tố hiện nay khá phổ biến ở nhiều chị em và có chiều hướng gia tăng mạnh. Bạn cần tìm hiểu phương pháp điều trị để khắc phục tình trạng ngay lập tức.
Mầm bệnh: Do cơ thể phụ nữ thiếu Estrogen khiến biểu mô âm đạo bị teo, tế bào giảm Glycogen. Các tuyến tại âm đạo ngừng tiết dịch khiến môi trường tự nhiên ở đây bị rối loạn, không được màng dịch bảo vệ sinh ra tổn thương, viêm nhiễm.
Dấu hiệu: Hiện tượng này xảy ra do phụ nữ đã mãn kinh hoặc đã cắt bỏ cả 2 buồng trứng. Người bệnh sẽ cảm thấy âm hộ mình khô, teo, đau rát. Khi đặt mỏ vịt thì đau, thành âm đạo mỏng, dễ chảy máu, cổ tử cung nhỏ.
Phác đồ điều trị viêm âm đạo do thiếu Estrogen: Khi gặp tình huống này chủ yếu phương pháp sẽ là điều trị tại chỗ, dùng kem thoa vào thành âm đạo hoặc viên đặt trong âm đạo, thời gian kéo dài từ 15- 20 ngày. Thường sử dụng các loại thuốc sau:
Kem thoa Cream Estrogen, Cream Promestriene dùng 1 ngày 1 lần. Viên đặt như Estriol 0,5mg, Promestriene 10mg dùng 1 viên 1 ngày trước khi đi ngủ. Có những trường hợp xuất hiện bội nhiễm kèm theo đó là nhiễm trùng đường tiểu. Lúc này người bệnh cần kết hợp thêm thuốc kháng sinh toàn thân. Có thể kể đến như Cephalexin, Ofloxacin, Doxycycilin và thuốc chống co thắt như Spasmaverin, NO-SPA, Spasless.
Thiếu hụt Estrogen khiến phụ nữ dễ mắc bệnh viêm âm đạo Thiếu hụt Estrogen khiến phụ nữ dễ mắc bệnh viêm âm đạo Phác đồ điều trị sùi mào gà (Condyloma) Nếu những nốt mụn cóc không gây khó chịu thì có thể không cần điều trị có thể tự khỏi được. Tuy nhiên nếu xuất hiện thêm các triệu chứng bao gồm: Ngứa, rát, đau hoặc xuất hiện mụn ở những nơi gây mất mỹ quan, xấu hổ thì bác sĩ có thể loại bỏ bằng thuốc hoặc phẫu thuật. Tuy nhiên có thể gây biến chứng sau khi điều trị. Bạn có thể được điều trị sùi mào gà qua các cách sau:
Chữa sùi mào gà bằng thuốc Kem bôi Imiquimod giúp tăng khả năng miễn dịch chống lại mụn cóc sinh dục. Tuy nhiên, người bệnh cần tránh quan hệ tình dục khi kem ở trên da do thuốc này có thể làm rách bao cao su, rách màng ngăn âm đạo và gây kích ứng cho da của bạn tình.
Ngoài ra có thể xuất hiện các tác dụng phụ là đỏ da, mụn nước, đau nhức cơ thể, ho, phát bạn, mệt mỏi… Bôi thuốc Podophyllin trên bề mặt khối u giúp phá hủy mô mụn cóc sinh dục. Áp dụng phương thuốc này cho cả vợ và chồng.
Phẫu thuật Để loại bỏ mụn cóc lớn, mụn cóc không đáp ứng được thuốc hoặc khi phụ nữ đang mang thai. Bạn có thể lựa chọn phẫu thuật với các cách như: Đốt lạnh bằng nitơ lỏng, đốt điện bằng sóng điện cao tần hoặc dùng tia laser CO2, đốt nhiệt, phẫu thuật cắt bỏ, dùng tia laser.
Gặp bác sĩ để được tư vấn các phương pháp phẫu thuật phù hợp Gặp bác sĩ để được tư vấn các phương pháp phẫu thuật phù hợp Lưu ý để tránh viêm nhiễm âm đạo tái phát Bệnh viêm âm đạo có thể tấn công bất cứ ai nếu biết chăm sóc cho bộ phận sinh dục này. Vì vậy để phòng tránh và ngăn ngừa bệnh tái phát, chị em cần lưu ý những điều sau:
Vệ sinh cơ quan sinh dục hàng ngày đặc biệt trong kỳ kinh nguyệt, trước và sau khi quan hệ tình dục. Khi đến kỳ kinh nguyệt nên thay băng vệ sinh thường xuyên 4 tiếng 1 lần. Giữ vùng kín luôn khô thoáng, sạch sẽ, sử dụng quần lót làm từ chất liệu Cotton. Không dùng những loại dung dịch vệ sinh vùng kín có chất tẩy rửa mạnh. Nên dùng những loại có tính duy trì, cân bằng môi trường âm đạo. Không thụt rửa sâu âm đạo, vệ sinh nhẹ nhàng. Rửa vùng kín từ trước ra sau để tránh vi khuẩn tấn công ngược lên. Quần lót phải được thay hàng ngày và giặt sạch ngay khi thay ra. Phơi phóng ở những nơi có ánh sáng trực tiếp mặt trời. Tránh sử dụng quần lót đang ẩm ướt, bí bách.
Xem thêm: [SỰ THẬT] Nước Anolyte chữa viêm da cơ địa có được không? Cần lưu ý gì Không tắm rửa, ngâm mình ở nơi nguồn nước không đảm bảo. Ăn uống khoa học, chế độ sinh hoạt lành mạnh, hạn chế đồ ăn cay nóng, chất kích thích. Định kỳ khám phụ khoa. Khi có bất kỳ dấu hiệu bất thường nào ở vùng kín thì phải thăm khám ngay. Bài viết trên đây đã giúp bạn nắm được những phác đồ điều trị viêm âm đạo từ nhiều nguyên nhân khác nhau. Hãy đọc kỹ và ghi nhớ để có một cuộc sống khỏe mạnh.
0 notes
Text
How do you know if you have urethritis and how do you treat it?
Urethritis is an inflammation of the urethra, i.e. a channel through which the urine is washed out of the kidneys and the body. In a healthy body, urine is sterile but in inflammation bacteria, viruses, or fungi can be found in it.
When can you suspect that you have urethritis?
The symptoms of urethritis are quite similar to those of cystitis that is an inflammation of the bladder. But the thing is that urethritis symptoms are usually more pronounced in men than in women while women commonly have these symptoms in cystitis. However, it doesn’t matter who has the symptoms, a man or a woman, they should not try to treat the disease on their own and go to a urologist instead to get all necessary tests done and receive comprehensive treatment.
Symptoms of urethritis
- Burning, pain, and itching when urinating;
- Excreta from the urethra of different color and consistency;
- Puffiness and redness of the outer part of urethra and genitalia;
- Sensitivity and painfulness of the genitalia;
- Pain or unpleasant sensations during intercourse;
- Frequent and intense urges to urinate even if a few drops can be released;
- Weak flow of urine;
- Fever.
What are causes of urethritis and risk factors?
- Sexually-transmitted infections;
- Unprotected sex with different partners;
- Poor hygiene or use of other people’s hygienic products (for instance, towels);
- Overcooling;
- Kidney stones;
- Medical procedures or surgeries with unsterile tools;
- Urethra injuries;
- Lowered immunity;
- Diet rich in salty, spicy, smoked, and pickled products;
- Daily alcohol consumption;
- Bacterial or other infections of the urinary and reproductive systems.
Why is it important to go to a doctor rather than treat the disease on your own?
Although you can buy antibiotics without prescriptions at online drugstores, it is still highly advisable to go to a doctor and do several tests because of several reasons.
First of all, urethritis can be caused by different bacteria that require of different drugs. The disease is mainly divided into gonococcal and non-gonococcal and they are treated differently.
Secondly, urethritis can be primary or secondary, i.e. it can occur on its own or result from the spread of infection from a different organ or body system. It is important to detect the nature of the disease, which can be done only by a doctor, because if there is another focus of infection, it should be treated too and in this case the choice of antibiotic or the dosages can be different.
Thirdly, if the disease is treated improperly or incompletely, it can cause various severe complications without you even knowing. For instance, urethritis is one of the major causes for male infertility.
How is urethritis diagnosed and treated?
The disease is diagnosed based on a patient’s survey, physical examination, urine test, and, if needed, a test of the discharges from urethra mad with a swab.
The treatment of the disease depends on the pathogen that caused it and the fact whether the disease is complicated or not (for instance, if kidneys are also affected), if the disease is primary or infection has spread from another organ.
For gonococcal urethritis, Ceftriaxone or Spectinomycin and Doxycycline are used.
Non-gonococcal urethritis is treated with Doxycycline, Azithromycin, or Metronidazole in case of trichomonas.
It is also important to remember that even if only one partner has the symptoms of urethritis and confirmed diagnosis, another sexual partner(s) should also undergo the same treatment simultaneously to avoid repeated transmission of the infection.
0 notes
Text
Lupine Publishers|Antibiotic Resistance Pattern of Nesseria Gonorrhoea at the Genitourinary Medicine Clinic, Hospital Kuala Lumpur, Malaysia
Abstract
Background: In the era of super bugs, there is a need to monitor antibiotic resistance patterns. Due to the emergence of antimicrobial resistance worldwide, local antibiotic resistance patterns should be monitored periodically to alert early intervention. This audit was conducted to analyse the antibiotic resistance patterns among the gonococcal urethritis cases that presented to the Genitourinary Medicine (GUM) Clinic, Hospital Kuala Lumpur (HKL), Malaysia.
Methodology: This is a retrospective study on the antibiotic resistance patterns based on 370 culture positive gonorrhoea obtained from urethral swab samples sent between 2011 and 2015. Antimicrobial susceptibility testing by standard disc diffusion method was performed to detect sensitivity to penicillin, tetracycline, ciprofloxacin, cefuroxime, azithromycin and ceftriaxone. All data was obtained from microbiology report and patient records.
Results: A total of 370 positive culture isolates of N.gonorrhoeae (new and recurrent cases) from 2011 to 2015 were reviewed. Highest level of resistance detected was to azithromycin (100%, 64/64) followed by tetracycline (82.8%, 293/354). Resistance to penicillin was noted in 60.9% (224/368) of all isolates. Both penicillin and tetracycline showed a decreasing resistance trend from 2011-2015. The fourth commonest antibiotic resistance was to ciprofloxacin at 46.5% (158/340). Cephalosporins tested were cefuroxime and ceftriaxone, which showed resistance rates of 2.7% (6/219) and 0.8% (3/364), respectively.
Conclusion: The complete resistance to azithromycin is alarming since it is a common antibiotic used to treat urethral discharge using the syndromic approach. Penicillin and tetracycline resistance remain high in Malaysia and other Western Pacific countries. The current first line antibiotic for treating gonorrhoea in GUM Clinic, HKL is ceftriaxone. Clinicians should be aware of the newly discovered increase in resistance observed to ceftriaxone.
Keywords: Neisseria gonorrhoeae; Gonorrhoea; Antibiotic Resistance
Introduction
The last decade has seen Neisseria gonorrhoeae emerging as a true superbug, bringing.com closer to a time of untreatable gonorrhoea. This diplococcal microbe is able to recombine its genes and invade the immune system through antigenic variation. It is also naturally competent to acquire new deoxyribonucleic acid (DNA), enabling N. gonorrhoeae to spread new genes, disguise itself with different surface proteins, and prevent the development of immunological memory an ability that has led to antibiotic resistance and has made vaccine development difficult. Gonorrhea is a debilitating disease, which was responsible for an estimated 445,000 years lived with disability in 2015, according to a systemic analysis for the Global Burden of Disease Study [1]. Patients infected with N.gonorrhoeae are known to present with urethral discharge, malaise and symptoms that may suggest a urinary tract infection. Nevertheless, urogenital gonorrhea may be asymptomatic in 40% of men and often manifests as urethritis [2,3].
Unfortunately, it is also asymptomatic in more than half of women [4]. In men, untreated urethral infection can lead to epididymitis, reduced fertility, and cause urethral strictures. In women, if present, symptoms are non specific and include abnormal vaginal discharge, dysuria, lower abdominal discomfort, and dyspareunia. The lack of discernible symptoms results in unrecognized and untreated infections, which can lead to serious complications [5]. Overall, 10%-20% of female patients develop pelvic inflammatory disease (PID) and, consequently, are at risk for infertility [6]. Pregnancy complications associated with gonorrhea include chorioamnionitis, premature rupture of membranes, preterm birth, ectopic pregnancies, and spontaneous abortions [5,7,8]. Infants of mothers with gonococcal infection can be infected at delivery, resulting in neonatal conjunctivitis (ophthalmia neonatorum). Such untreated conjunctivitis may lead to scarring and blindness.
Extragenital infections are common in both sexes and frequently occur in the absence of urogenital infection [9,10]. Rectal infections are usually asymptomatic but can manifest as rectal and anal pain or discharge. Pharyngeal infections are mostly asymptomatic, but mild sore throat and pharyngitis may occur. Although bacterial concentrations are generally lower than in other infection sites, the pharynx is thought to be a favourable site for resistance emergence due to acquisition of resistance traits from commensal Neisseria spp [11]. Disseminated gonococcal infections with gonococcal arthritis also occur. Because they are frequently asymptomatic, extragenital infections often remain untreated, despite their key role in disease transmission. Co-infection with other major Sexually Transmitted Infections (STIs) HIV, Herpes simplex virus, Chlamydia trachomatis, Mycoplasma genitalium, and Treponema pallidum are common and may result in synergistic effects on transmission and disease severity. Attempts to treat and control gonorrhoea are compromised by the emergence and spread of antibiotic resistant N.gonorrhoeae. Antibiotic resistance pattern vary between different geographical areas. It is therefore important to know the local antibiotic resistance pattern, so that appropriate treatment can be instituted. In Malaysia, Kanamycin was used as the first line antibiotic to treat gonorrhoea during the early 1970’s and 80’s, which was subsequently changed to Spectinomycin, followed by Ceftriaxone since the early 1990’s [12] There are many surveillance programmes on antibiotic resistance patterns of N.gonorrhoeae such as GRASP (Gonococcal Resistance to Antimicrobial Surveilance Programme), that is based in London, UK, and WHO (World Health Organization) Antimicrobial Surveilance Programme [13,14].
Materials and Methods
All patients with positive culture for gonorrhoea, who attended the GUM clinic in HKL between 2011-2015, were included in this study. Antimicrobial susceptibility testing by standard disc diffusion method was performed to detect sensitivity to Penicillin, Tetracycline, Ciprofloxacin, Cefuroxime, Azithromycin and Ceftriaxone. Data was obtained from patient records and formal microbiology laboratory results.
Results
370 positive culture isolates of N.gonorrhoeae from patients seen in 2011-2015 were included in this study. Most of the data were obtained from the microbiology laboratory results. Demographic data was available for 98 patients only. More than half of the patients (58.2%) were between 21-30 years old. Most patients were Malay (83.7%), followed by Indian (9.2%). Overall, the heterosexually orientated patients represented about 73% of gonococcal urethritis cases. Majority of cases (92%) tested negative for HIV (Tables 1 & 2). The highest level of resistance detected was to azithromycin (100%, 64/64), followed by tetracycline (82.8%, 293/354). Resistance to penicillin was noted in 60.9% (224/368) of all isolates. Both penicillin and tetracycline showed a decreasing resistance trend from 2011-2014, but increased in 2015. The fourth commonest antibiotic resistance was to ciprofloxacin at 46.5% (158/340), followed by cefuroxime 2.7% (6/219). Resistance to ceftriaxone was 0.8% (3/364), although reviews previously in 2001-2005 showed no resistance [12]. The results were compared to data obtained from the Gonococcal Resistance to Antimicrobials Surveillance Programme (GRASP) and WHO (World Health Organization) Antimicrobial Surveillance Programme [13,14].
Table 1: Demographic characteristics of patients with gonorrhoea.
Table 2: Summary of antibiotic resistance pattern of N.gonorrhoeae (2011-2015) in HKL.
Discussion
Azithromycin
The rate of resistance to Azithromycin in this study was higher than expected. All 64 samples tested for sensitivity to Azithromycin showed resistance. In Singapore, no resistance to Azithromycin has been documented [14]. Similarly in England & Wales and Australia, the rate of resistance is significantly lower, at 1% or less [13,14] (Table 3). Studies have indicated concerns for increasing resistance to Azithromycin, likely due to delay in diagnosis of gonorrhoea and suboptimal dose of Azithromycin used [15].
Table 3: Comparison of N.gonorrhoeae antibiotic resistance pattern in HKL with other countries.
Tetracycline
The rate of resistance to Tetracycline is high. In our study, 82.8% of N.gonorrhoea isolates were resistant to Tetracycline. This is slightly lower, compared to an earlier analysis done in HKL from 2001-2005, where 86.8% of isolates were resistant [12]. The resistance rates in England & Wales was similar to ours [13] (Table 3). Looking at the trend, there was a reduction in resistance rates from 87.1% in 2011 to 63.2% in 2014. However, the rate increased to 91.1% in 2015 (Table 2). In HKL, Doxycycline is sometimes used to treat non-gonoccocal urethritis but never as primary treatment for gonorrhoea. Tetracycline has never been used for treating gonorrhoea in HKL as the resistance is very high. Nevertheless, the resistance pattern is continuously monitored for epidemiological purposes.
Penicillin
Since the 1940’s, Penicillin was successfully used to treat gonorrhoea, but quickly developed decreased sensitivity and deemed not a suitable treatment after 1970. This can be due to Penicillinase Producing N.gonorrhoeae (PPNG) or Chromosomal Mediated Resistance N.gonorrhoeae (CMRNG) [16]. Our study shows that the rate of N.gonorrhoeae resistance to Penicillin has reduced, from 82.2% in 2011 to 53.6% in 2015 (Table 2). Compared to an earlier study done in HKL in 2001-2005, there was a slight drop in resistance to penicillin in HKL from 64.4% to 60.9% in 2011-2015. However, our resistance rates were much higher compared to the resistance rate reported in England & Wales of 22.6% (Table 3) [13].
Ciprofloxacin
In the early 1990’s, Ciprofloxacin was widely used especially by general practitioners to treat gonorrhoea although studies had already began demonstrating the beginning of reduced sensitivity to quinolones. The resistance to Ciprofloxacin in HKL showed a steady increase from 10.0% in 2011 to 62.7% in 2015 (Table 2). When compared to an earlier review in HKL from the period 2001- 2005, we can see marked increase in resistance to Ciprofloxacin from 10.4% to 46.5% in 2011-2015 (Table 3). The resistance rate reported in HKL from 2011-2015 was similar to England & Wales and Australia, which reported resistance of 37.3% and 34.7% respectively (Table 3) [13,14]. Among the Asian countries, Singapore reported the lowest resistance to Ciprofloxacin (10.0%) [14]. Other Asian countries, like the Phillipines, Thailand and China reported an alarmingly high resistance to Ciprofloxacin, which is between 74.4%-100% (Table 3) [14].
Cephalosporin–Cefuroxime and Ceftriaxone
Although Cefuroxime is not a recommended treatment for gonorrhoea, its resistance pattern is monitored for epidemiological purposes. Our study showed a resistance rate of 2.7% to Cefuroxime in 2011-2015, whereas an earlier study in 2001-2005 showed no resistance to Cefuroxime (Table 3). Susceptibility testing for Ceftriaxone use in the treatment of gonorrhoea in HKL between 2001-2005 indicated no resistance, however, recent data from 2011-2015 showed a resistance rate of 0.8% (Table 3). Ceftriaxone is the first line treatment of gonorrhoea in HKL and clinicians should be aware that we are seeing a small percentage of resistance in some cases. No resistance was noted in Singapore and the Phillipines (Table 3) [14]. Resistance rates to Ceftriaxone in Thailand and China are significantly higher, at 19.9% and 36.9% respectively (Table 3) [14].
Conclusion
Attempts to treat and control gonorrhoea are compromised by the emergence and spread of antibiotic-resistant N.gonorrhoeae. WHO expert committee has recommended that treatment regimen be altered once resistance to a particular antibiotic reaches 5%. High rates of resistance to Penicillin and Tetracycline have been documented in HKL and in the Western Pacific region. Within 15 years, a marked increase in Ciprofloxacin resistance (10% to 46.5%) is evident. Resistance to Cefuroxime and Ceftriaxone was discovered, which was not found in the previous study. Ceftriaxone remains the first line antibiotic in treating gonorrhoea in HKL, and clinicians need to be aware of the small percentage of resistance detected to Ceftriaxone.
Acknowledgement
We would like to thank the Director General, Ministry of Health, Malaysia for permission to publish this study, and the staff from Genitourinary Medicine Clinic, HKL for data collection.
For more Lupine Publishers Open Access Journals Please visit our website: http://lupinepublishers.us/ For more Research and Reviews on Healthcare articles Please Click Here: https://lupinepublishers.com/research-and-reviews-journal/ To Know More About Open Access Publishers Please Click on Lupine Publishers
Follow on Linkedin : https://www.linkedin.com/company/lupinepublishers
Follow on Twitter : https://twitter.com/lupine_online
1 note
·
View note
Text
Top 5 cách chữa bệnh lậu tại nhà
Bệnh lậu là một bệnh nhiễm khuẩn sinh dục - tiết niệu, hậu môn, họng do lậu cầu gây ra. Chỉ có vật chủ là người. Vậy chữa bệnh lậu bằng cách nào hiệu quả nhất? Đó cũng là vấn đề mà gần như người đang mắc bệnh để ý. Để giải đáp câu hỏi này hãy cùng chúng tôi Phân tích về bệnh lậu và những cách chữa bệnh lậu đơn giản tại nhà mà hiệu quả qua bài viết dưới đây.
Bạn có thể tham khảo: "Phòng khám đa khoa Hoàn Cầu: địa chỉ chữa bệnh tại TP.HCM" Báo Thanh Niên.
1. Bệnh lậu là gì?
Bệnh lậu là bệnh lây truyền qua đường tình dục do vi khuẩn gram âm Neisseria gonorrhoeae gây ra. Bệnh có thể lan truyền từ người này qua người khác ưng chuẩn đường miệng, bộ phận sinh dục hoặc hậu môn. Nam giới có 20% khả năng mắc bệnh trong 1 lần giao cấu với phụ nữ mắc bệnh. Nữ giới có khoảng 60–80% khả năng mắc bệnh trong 1 lần giao hợp với nam giới mắc bệnh. Người mẹ mắc bệnh trong khi mang thai có thể truyền nhiễm qua con. Bệnh không truyền nhiễm giả dụ chỉ áp dụng chung phòng tắm hoặc phòng vệ sinh và không xúc tiếp với bệnh phẩm.
2. Một số dấu hiệu điển hình của bệnh lậu như:
Đi tiểu nhiều lần, tiểu buốt, tiểu rắt
Lỗ niệu đạo chảy mủ
Ở nam giới nhiễm lậu, dương vật bị sưng tấy, tinh hoàn và bìu bị đau, có mủ tựa như mủ chuối chảy ra trong khoảng niệu đạo dương vật buổi sáng sớm
Ở phụ nữ mắc lậu, vùng âm hộ bị sưng, có mụn mủ, khí hư ra nhiều có màu vàng xanh, mùi hôi khó chịu
Đau rát lúc quan hệ
3. Bệnh lậu có thể chữa khỏi không?
Điều quan trọng nhất là phải sử dụng thuốc đúng theo chỉ định của bác sỹ. Nhưng, thuốc chỉ có tác dụng điều trị bệnh tại thời điểm bị bệnh, không phục hồi được bất kỳ thương tổn vĩnh viễn nào do bệnh gây ra.
Ngày nay, việc điều trị bệnh lậu đang càng ngày càng cạnh tranh do những biến thể kháng thuốc vi khuẩn gây bệnh ngày một đa dạng. Ví như những dấu hiệu kéo dài nhiều hơn một đôi ngày sau lúc được điều trị, người bệnh nên gặp bác sỹ để tư vấn.
4. Các cách chữa bệnh lậu hiệu quả hiện nay
hiện nay, có nhiều phương pháp để chữa bệnh lậu như: điều trị bệnh bằng thuốc tây y hoặc thuốc Đông y, điều trị bệnh bằng phương pháp Đông – Tây y kết hợp vật lý trị liệu. Phụ thuộc vào mức độ bệnh lý và tình trạng sức khỏe của bệnh nhân mà bác sĩ sẽ đưa ra cách chữa bệnh lậu thuần tuý nhất mà phù hợp với tình trạng bệnh.
4.1. Điều trị bệnh lậu hiệu quả bằng thuốc kháng sinh
những thuốc kháng sinh được diễn ra Y tế thế giới (WHO) chọn lọc trong phác đồ điều trị bệnh lậu bao gồm:
Ceftriaxone 250mg tiêm bắp liều duy nhất.
Spectinomycin 2g tiêm bắp liều độc nhất vô nhị.
Cefotaxime 1g tiêm bắp liều duy nhất.
Ciprofloxacin 500mg uống liều duy nhất.
Cefixim 400mg uống liều độc nhất vô nhị.
Doxycyclin 100mg uống 2viên/ ngày x 7 ngày.
Tetracyclin 500mg uống 4 viên/ ngày x 7 ngày.
Erythromycin 500mg, uống 4 viên/ ngày x 7 ngày.
Azithromycin 500mg, uống 2 viên liều duy nhất.
Những thuốc như ciprofloxacin, doxycycline, tetracycline không được dùng cho các chị em có thai hoặc cho con bú vì gây ra nhiều tác dụng phụ tác động đến thai phụ và thai nhi.
Những lưu ý lúc sử dụng thuốc kháng sinh
Điều trị bệnh lậu bằng thuốc kháng sinh thuần tuý có thể điều trị tại nhà. Tuy nhiên người bệnh phải tuân thủ tuyệt đối chỉ định của bác sĩ. Mua thuốc đúng theo đơn thuốc được kê, uống thuốc đúng liều lượng, không được tự ý mua thuốc uống.
4.2. Chữa bệnh lậu tại nhà với mật ong
Không chỉ có công dụng làm da trắng mịn, trị mụn, mật ong còn là phương pháp chữa bệnh lậu tại nhà vô cùng hiệu quả. Nếu như uống thuốc kháng sinh nhiều sẽ làm giảm sức đề kháng của thân thể, làm người bệnh mệt mỏi, khó chịu thì dùng mật ong sẽ là một lựa chọn phải chăng vì hầu như chơi gây ra bất kỳ tác dụng phụ nào.
Cách làm: Pha mật ong với nước ấm uống vào mỗi buổi sáng hoặc người bệnh có thể áp dụng phối hợp mật ong với những chiếc kháng sinh để tăng hiệu quả điều trị.
4.3. Chữa bệnh lậu tại nhà với tỏi
Tỏi là một loại vật liệu nấu bếp có mặt ở mọi gia đình và có nhiều tác dụng chữa bệnh. Tỏi có tác dụng kháng sinh, ngăn chặn và xoá sổ vi khuẩn rất tốt đề cập cả HPV ở nam giới.
Cách làm: Người mắc bệnh lậu nên ăn nhiều tỏi sống hoặc chế biến tỏi trong các món ăn để nâng cao hệ miễn dich, giúp thân thể tự sản sinh ra kháng khuẩn chống lại bệnh lậu. Bên cạnh đó có thể giã tỏi và đắp vào vùng bệnh để kháng khuẩn trực tiếp lên vùng bệnh. Lưu ý không nên dùng quá nhiều tỏi, có thể gây nóng thân thể và nhiều tác hại khác.
4.4. Cách chữa trị bệnh lậu với tinh dầu trà
Đây là phương pháp điều trị bệnh lậu tương đối tốt cho cả nam và các chị em, đặc biệt là phụ nữ.
Cách làm: Trộn đều tinh dầu trà với dầu dừa, sau ấy cho vào một miếng băng sạch cuốn vào vị trí bệnh trên da. Sử dụng hằng ngày sẽ thấy các đổi thay rõ rệt tại vùng da bị bệnh. Phương pháp chữa bệnh lậu tại nhà này còn ngăn chặn sự lây nhiễm của vi khuẩn gây bệnh rất khả quan.
4.5. Điều trị bệnh lậu bằng nha đam
Nha đam hay có tên gọi khác là lô hội. Đây là một thảo dược được nhiều các chị em biết đến với tác dụng làm đẹp. Phần chất nhầy của nha đam có tính sát khuẩn rất khả quan.
Dùng nha đam chữa bệnh lậu bạn có thể tham khảo những cách sau:
Dùng để bôi: lấy phần thịt nha đam rửa sạch, xay nhuyễn, dùng nó đắp lên vùng vết thương sau đó băng lại bằng gạc sạch. Để qua đêm, rửa lại bằng nước sạch.
sử dụng để uống: lọc phần thịt nha đam, xay cùng với một tí mật ong, uống hàng ngày.
Xem nhiều hơn tại: Đa khoa Hoàn Cầu - Bệnh xã hội - Bệnh lậu
Hiện tại, Phòng Khám Đa Khoa Hoàn Cầu của chúng tôi đã và đang áp dụng thành công liệu pháp DHA điều trị bệnh lậu an toàn và hiệu quả. Liệu pháp DHA là kỹ thuật bức xạ nhiệt, giúp kháng lại vi khuẩn. Hơn nữa, liệu pháp này phá vỡ những hạn chế của các phương pháp truyền thống như: Điều trị bằng tia laser, áp lạnh, bôi thuốc, uống thuốc,…
PHÒNG KHÁM ĐA KHOA HOÀN CẦU
Thời gian hoạt động: 8:00 – 20:00
Địa chỉ phòng khám: 80-82 Châu Văn Liêm, P.11, Q.5, TP.HCM
Hotline tư vấn: (028) 3923 9999
Website: dakhoahoancautphcm.vn
0 notes
Text
Linco-Septryl - Viêm Hô Hấp, Viêm Ruột Chó Mèo
Linco-Septryl – Viêm Hô Hấp, Viêm Ruột Chó Mèo
Trị viêm đường hô hấp, đường tiêu hóa, ói mửa trên chó mèo Hãy liên hệ ngay với chúng tôi [email protected] 0385538868 0983423986 02436291350 02436290427 02436290416 02438691165 Nhà phân phối khuyên dùng Thành Phần: Lincomycine 8gSpectinomycin 2.5gDung môi vừa đủ 100ml Công Dụng:Trị viêm đường hô hấp, tiêu hóa, niệu sinh dục, ho khan, ho kéo dài, ói mửa, tiêu chảy, sốt bỏ ăn…
View On WordPress
#bò#chó#gia cầm#gia súc#heo#lợn#Lincomycin#mèo#sốt bỏ ăn#sốt bỏ ăn không rõ nguyên nhân#Spectinomycin#thú cưng#trâu
0 notes
Text
Bệnh lậu ở nữ giới: Cách điều trị dứt điểm và phòng lây từ mẹ sang con
Bệnh lậu ở nữ giới: Cách điều trị dứt điểm và phòng lây từ mẹ sang con VIETSKIN
Bệnh lậu là một trong những bệnh xã hội nguy hiểm lây chủ yếu qua quan hệ tình dục cho cả nam và nữ. Đặc biệt, bệnh lậu ở nữ giới thường có những triệu chứng khó nhận biết, khiến phụ nữ không biết và điều trị kịp thời, chủ động điều trị, ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe.
Bệnh lậu là gì
Bệnh lậu có nguồn gốc từ vi khuẩn có tên là Neisseria gonorrhoeae. Bệnh lậu được liệt vào danh sách các bệnh truyền nhiễm xã hội nguy hiểm. Bệnh có sức lây lan nhanh chóng do chủ yếu qua quan hệ tình dục thiếu an toàn. Bệnh gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe thể chất cũng như tinh thần của người bệnh.
Vi khuẩn lậu có cấu trúc hình song cầu, hình dạng giống hạt đậu hay hạt cà phê. Vi khuẩn lậu cư trú chủ yếu trong những khu vực da ẩm ướt trên cơ thể như: bộ phận sinh dục, hậu môn, mắt, miệng và gây nên nhưng tổn thương khó chịu cho người bệnh.
Bệnh lậu ở nữ giới có nguy hiểm không?
Ở nữ giới, thời gian ủ bệnh của vi khuẩn lậu còn tùy thuộc vào cơ địa của mỗi người. Với người có sức đề kháng yếu, bệnh nhanh chóng bùng phát chỉ sau 2-3 ngày. Còn với những người có sức đề khánh tốt, khuẩn lậu có thể ủ bệnh đến 10 ngày, hoặc 1 tháng mới xuất hiện triệu chứng, nhưng đến lúc đó, bệnh đã chuyển giai đoạn, trở thành cấp tính nguy hiểm đến sức khỏe.
Chính vì thời gian ủ bệnh lậu ở nữ giới kéo dài, nên phụ nữ khó nhận biết. Nhiều người chủ quan và nhầm lẫn với các bệnh phụ khoa khác nên đã tự ý mua thuốc về điều trị. Việc này khiến bệnh tăng nặng, gây khó khăn trong quá trình điều trị sau này vì lậu gây ra những hệ quả nghiêm trọng ảnh hưởng đến sức khỏe và khả năng sinh sản như sau:
Viêm vùng chậu: bệnh lậu ở nữ giới ban đầu gây viêm niệu đạo, viêm âm đạo. Nhưng nếu bệnh nhân không phát hiện kịp thời sẽ nhanh chóng dẫn đến viêm cổ tử cung, viêm ống dẫn trứng, viêm vòi trứng…viêm vùng chậu.
Viêm ống dẫn trứng: bệnh lậu ở nữ giới khi phát triển sẽ nhanh chóng xâm nhập gây ra các mô sẹo làm tắc nghẽn và viêm nhiễm ống dẫn trứng.
Viêm tắc ống dẫn trứng: lậu khuẩn làm tắc ống dẫn trứng khiến tinh trùng không thể gặp trứng, dẫn đến khó thụ tinh, gây vô sinh hiếm muộn. Nhiều trường hợp chửa ngoài dạ con, ảnh hưởng đến thai nhi và nguy hiểm cả đến sức khỏe của mẹ.
Viêm nội mạc cổ tử cung: bệnh lậu ở nữ giới còn gây nên các bệnh phụ khoa huyết trắng nhiều, đau bụng theo cơn đau quặn thắt, quan hệ ra máu nhiều..
Trong thời kì mang thai, bệnh lậu ở nữ giới còn gây ra một số triệu chứng nguy hiểm cho thai nhi như: vỡ màng ối, sinh non, quái thai, thai lưu, nhiễm trùng thai nhi gây tử vong cho cả mẹ và bé.
Cơ chế lây truyền bệnh lậu ở nữ giới
►Lây qua đường quan hệ tình dục:
Quan hệ tình dục không an toàn là con đường nhanh nhất lây nhiễm bệnh lậu. Những đối tượng quan hệ với nhiều bạn tình nhưng không sử dụng biện pháp bảo vệ trở thành nhóm đối tượng có nguy cơ cao nhất lây lan bệnh lậu ở nữ giới và cả nam giới. Trong trường hợp quan hệ với tần suất lớn, quan hệ thô bạo dẫn đến các tổn thương bề mặt da ở bộ phận sinh dục sẽ có nguy cơ cao lây nhiễm khuẩn lậu
►Lây bệnh lậu qua đường truyền máu:
Ngoài trú ngụ ở môi trường ẩm ướt bên trong cơ thể, lậu khuẩn còn nhanh chóng đi vào máu khi bệnh trở nặng. Chính vì thế, trường hợp tiếp xúc với vết thương hở của người bệnh lậu, dùng chung bơm kim tiêm dính máu cũng sẽ là con đường lây bệnh lậu ở nữ giới.
►Lây truyền từ mẹ sang con:
Trong quá trình mang thai, người phụ nữ nhiễm bệnh lậu sẽ lây nhiễm cho con trong quá trình sinh tự nhiên. Trẻ bị nhiễm lậu bẩm sinh sẽ gây ảnh hưởng đến hệ hô hấp và mắt cũng như hậu quả khi trẻ phát triển sau này.
►Lây khuẩn lậu qua đường sử dụng chung vật dụng cá nhân:
Khi ra khỏi ngoài môi trường cơ thể, khuẩn lậu có thể tồn tại một thời gian dài trong các đồ vật cá nhân như: khăn tắm, dao cạo, bồn tắm, bồn cầu, quần áo…Chính vì thế, khuẩn lậu vẫn có thể lây lan sang người khác khi dùng chung đồ đạc, tấn công vào niêm mạc mắt, hậu môn…để gây bệnh.
Bệnh lậu ở nữ giới sẽ có nguy cơ mắc cao với các nhóm đối tượng:
– Phụ nữ quan hệ tình dục không sử dụng biện pháp bảo v��
-Phụ nữ có nhiều bạn tình, quan hệ thô bạo
-Phụ nữ đang nhiễm sẵn một bệnh tình dục trong người
-Phụ nữ quan hệ tình dục trong tình trạng say ma túy hoặc bị ảnh hưởng của rượu.
Bệnh lậu ở nữ giới lây truyền từ mẹ sang con như thế nào?
Theo nghiên cứu, bệnh lậu ở nữ giới có hệ quả nguy hiểm cao hơn so với bệnh lậu ở nam giới do thời gian ủ bệnh lâu và bệnh khó phát hiện triệu chứng. Khi bệnh lậu ở nữ giới được phát hiện thì đã chuyển sang giai đoạn cấp tính.
Phụ nữ khi mắc bệnh lậu trong thời kì mang thai nếu không điều trị sớm sẽ tăng nguy cơ lây truyền từ mẹ sang con rất cao trong quá trình sinh nở tự nhiên vì thai nhi sẽ phải xuống cổ tử cung và đi qua âm đạo, dẫn đến nhiễm lậu cho trẻ.
Khi người mẹ bị nhiễm lậu tiếp xúc gần với con như : ôm, hôn cũng sẽ tăng nguy cơ làm con nhiễm lậu
Nhiều trường hợp trẻ khi còn trong bào thai đã nhiễm lậu do sự di chuyển ngược dòng của vi khuẩn lậu từ âm đạo đến tử cung hoặc tình trạng vỡ ối sớm hơn thời gian sinh nở dự kiến
Ảnh hưởng nghiêm trọn của bệnh lậu khi truyền từ mẹ sang con
Trẻ bị nhiễm khuẩn lậu sẽ dễ bị sinh non, nhẹ cân, suy dinh dưỡng trong quá trình phát triển, ảnh hưởng đến trí tuệ và thể chất sau này. Ngoài ra, một số bệnh nguy hiểm trẻ dễ mắc như: nhiễm trùng máu, nhiễm trùng khớp, viêm màng não.
Trong quá trình sinh tự nhiên, khuẩn lậu dễ nhiễm vào mắt của trẻ gây viêm kết mạc, giác mạc, nguy cơ cao gây mù lòa, thậm chí ảnh hưởng đến tính mạng của trẻ.
Triệu chứng bệnh lậu ở nữ giới
Như đã nói trên, bệnh lậu ở nữ giới khó phát hiện triệu chứng do thời gian ủ bệnh kéo dài nên dễ bị nhầm lẫn là nhiễm trùng âm đạo hoặc bàng quang. Vì thế, nếu cảm thấy có dấu hiệu bất thường về bệnh phụ khoa, phụ nữ nên đi khám để chẩn đoán sàng lọc các bệnh nguy hiểm.
Với những trường hợp bệnh lậu ở nữ giới xuất hiện những triệu chứng cấp tính sau, bệnh nhân cần hết sức lưu ý:
Tiết dịch không bình thường (chất lỏng màu hơi trắng hay vàng nhạt) từ âm đạo, thậm chí có mủ đặc và hôi
Tiểu buốt hoặc đau trong lúc quan hệ tình dục.
Đau bụng dưới hoặc đau lưng.
Chảy máu dù không phải trong kỳ kinh nguyệt.
Ngứa, đau nhức vùng sinh dục.
Bệnh lậu ở nữ giới khi đi khám sẽ soi thấy có dấu hiệu cổ tử cung bị đỏ, phù nề, chảy máu. Niệu đạo có màu đỏ, có mủ hoặc có dịch đục.
Bệnh lậu ở nữ giới có chữa được không
Theo các bác sĩ, bệnh lậu có thể điều trị khỏi. Tuy nhiên, khi bệnh lậu nữ giới đã chuyển sang giai đoạn mạn tính là đã xuất hiện những biến chứng nghiêm trọng nên tốn kém chi phí và cần phải kiên nhẫn trong việc điều trị. Một số yếu tố cần phải lưu ý khi điều trị bệnh lậu ở nữ giới như sau:
– Bệnh nhân nên tìm các cơ sở điều trị uy tín
Khi bị phụ nữ mắc bệnh lậu cần phải cẩn trọng trong việc tìm các cơ sở khám chữa bệnh uy tín để điều trị. Bệnh càng phát hiện, sàng lọc sớm thì càng đỡ tốn kém trong điều trị. Với các cơ sở không đủ cơ sở vật chất sẽ khiến điều trị lậu mất thời gian.
– Tham khảo phương pháp điều trị từ bác sĩ
Đúng thầy, đúng thuốc, đúng phương pháp, bệnh lậu có thể chữa khỏi. Chính vì thế, tham khảo phương pháp điều trị phù hợp từ bác sĩ có chuyên môn cao là rất cần thiết.
– Sử dụng bài thuốc dân gian để hỗ trợ điều trị liệu có hiệu quả?
Bài thuốc dân gian có ưu điểm là nguyên liệu dễ kiếm, lành tính và rẻ tiền nhưng không phải trường hợp nào cũng áp dụng được. Tuy nhiên, các bài thuốc dân gian chỉ chữa được triệu chứng bệnh lậu ở nữ giới, và không thể điều trị được dứt điểm bệnh. Nhiều trường hợp sẽ làm bệnh nghiêm trọng hơn.
– Phải tuân thủ phác đồ điều trị của bác sĩ
Bệnh lậu ở nữ giới thường nặng hơn nam giới nên bệnh nhân không được xem nhẹ dặn dò của bác sĩ. Việc quan hệ tình dục trong thời gian bị lậu sẽ gây lây nhiễm cho người khác, uống thuốc sai thời gian, không đúng liều lượng khiến quá trình điều trị khó hiệu quả.
– Lây nhiễm lại từ bạn tình
Bệnh nhân sau khi điều trị lậu khỏi, muốn quan hệ tình dục lại phải chắc chắn rằng bạn tình của mình cũng đã khỏi dứt điểm bệnh lậu để tránh lây nhiễm trở lại.
– Có thái độ lạc quan khi điều trị
Bệnh lậu ở nữ giới có thể chữa khỏi nên bệnh nhân cần phải lạc quan trong thời gian điều trị, tránh hoang mang, ảnh hưởng đến quá trình điều trị. Chế độ nghỉ ngơi hợp lý, điều độ, ăn uống đủ chất dinh dưỡng để tăng cường hệ miễn dịch tự nhiên.
Bệnh lậu ở nữ giới chữa như thế nào
Chữa bệnh lậu ở nữ giới hiện tại có 2 phương pháp và sử dụng kháng sinh và liệu pháp DHA, tùy vào đối tượng bệnh, bác sĩ sẽ có sự cân nhắc trong phác đồ điều trị.
Đối với phụ nữ không mang thai
Trong trường hợp này, bác sĩ sẽ kê đơn thuốc là kháng sinh dạng uống hoặc tiêm để làm chậm hoặc ức chế sự phát triển của lậu cầu.
Một số kháng sinh được sử dụng phổ biến hiện nay là: kháng sinh Spectinomycin, dùng tiêm bắp một liều duy nhất hoặc 2 mũi trong 2 ngày với trường hợp lậu mãn tính; kháng sinh Ceftriaxone (rocephin), ceftriaxone (Rocephin),…
Ngoài ra, người bệnh có thể sử dụng kháng sinh đường uống như Doxycyclin, Tetracyclin, Erythromycin,…
Đối với phụ nữ mang thai
Bệnh lậu ở phụ nữ mang thai sẽ phải có phác đồ điều trị riêng vì còn liên quan đến sự phát triển ổn định của thai nhi. Nhóm đối tượng này được chỉ định sử dụng kháng sinh nhóm cephalosporin như ceftriaxon, cefixim,…
Các loại thuốc nhóm tetracyclin, aminosid, quinolon có tác động xấu đến thai nhi nên không được sử dụng cho phụ nữ có thai.
Điều trị bệnh lậu ở nữ giới bằng liệu pháp ngoại khoa DHA
Liệu pháp ngoại khoa DHA là phương pháp chữa lậu hiện đại nhất và mang lại hiệu quả cao, thời gian điều trị ngắn, chữa được lậu ở cả giai đoạn cấp và mạn tính. Tuy nhiên, chi phí DHA rất cao. Phương pháp này có một số ưu điểm đáng chú ý như sau:
Loại bỏ vi khuẩn lậu nhanh chóng
Phương pháp DHA có sử dụng trường điện từ để sinh ra những sóng siêu ngắn cùng kĩ thuật bức xạ nhiệt điều trị trực tiếp tại vị trí bệnh. Liệu pháp này giúp người bệnh giảm được phù nề và các chứng viêm nhiễm mà không gây đau đớn.
Yên tâm vì an toàn, ít biến chứng
Sử dụng thuốc điều trị có thể gây tác dụng phụ, thế nhưng, sử dụng phương pháp DHA thì bạn sẽ yên tâm vì ko xuất hiện tác dụng phụ. Bởi, các bước sóng chỉ điều trị đúng tại vị trí bệnh và không xâm lấn xung quanh nên sẽ đảm bảo an toàn. Tình trạng viêm nhiễm sẽ được phục hồi nhanh chóng.
Thời gian chữa bệnh ngắn không ảnh hưởng đến sinh hoạt
Mỗi một liệu trình điều trị chỉ kéo dài 10-15 phút nên sẽ không ảnh hưởng đến công việc, học tập và sinh hoạt của người bệnh.
Hiện tại, phương pháp DHA được xem là điểm sáng trong điều trị bệnh lậu. Việc điều trị cần được kiểm tra sức khỏe nghiêm ngặt trước khi bắt đầu phác đồ điều trị. Vì thế, chị em cần được kiểm tra trước khi xác định nên điều trị tại các cơ sở y tế khám chữa bệnh uy tín, thiết bị hiện đại.
https://ift.tt/2T3gFVO
Nguồn bài viết: Bệnh lậu ở nữ giới: Cách điều trị dứt điểm và phòng lây từ mẹ sang con
source https://www.vietskin.vn/benh-lau-o-nu-gioi/
0 notes
Text
Structural recognition of spectinomycin by resistance enzyme ANT(9) from Enterococcus faecalis
bioRxiv: http://dlvr.it/RSQPXm
0 notes
Link
Global Spectinomycin (CAS 1695-77-8) Market research report is an important study published by orbispharmareports to enhance business productivity. The report focuses on industry top players, competition, types, applications, regions, recent developments and future market predictions.
0 notes
Text
सभी एंटीबायोटिक के हिन्दी नाम All Antibiotics Hindi Name
एंटीबायोटिक दवाईयां वायरल, बैक्टीरिया, इन्फेक्शन की बीमारियों में दी जाती हैं। आप आसानी से डाॅक्टर द्धारा दी गई दवाईयां (टेबलेट, कैप्सूल, सिरप, इंजेक्शन, ड्राॅप इत्यादि) पर जेनेरिक नाम पढ़कर एंटीबायोटिक दवा का पता लगा सकते हैं। एंटीबायोटिक साल्ट जेनेरिक नाम हिन्दी अंग्रेजी में विस्तार से निम्न प्रकार से हैं। सभी एंटीबायोटिक जेनेरिक हिन्दी नाम / All Antibiotics Name List एमिकासिन = Amikacin जेंटामीसिन = Gentamicin कनमैसिन = Kanamycin नियोमायसिन = Neomycin नेटिलमइसीन = Netilmycin टोबरामाय्सिन = Tobramycin स्ट्रेप्टोमाइसिन = Streptomycin स्पेक्टिनोमाइसिन = Spectinomycin रिफाक्सीमिन = Rifaximin लोरकरबेफ़ = Loracarbef ऐरटापेनम = Ertapenem डॉरीपेनेम = Doripenem इमीपेनेम = Imipenem मेरोपेनम = Meropenem सेफाड्रोक्सिल = Cefadroxil सेफाज़ोलिन = Cefazolin सेफ्रडिने = Cephradine सेफपीरिन = Cephapirin सेफ्लोथीन = Cephalothin सेफालेक्सीन = Cefalexin सिफैक्लॉर = Cefaclor सेफ़ोक्शितीं = Cefoxitin सिफोटिटेन डिसोडियम = Cefotetan Disodium सेफमांडोले = Cefamandole सेफाज़ोलिन = Cefazolin मोनोसिड = Monocid लोरकरबेफ़ = Loracarbef सेफप्रॉज़िल = Cefprozil सेफुरॉक्सिम = Cefuroxime सेफीक्सीम = Cefixime सेफडीनिर = Cefdinir सेफ्डिटोरेन = Cefditoren सेफोपेराजोन = Cefoperazone सेफोटैक्सिम = Cefotaxime जेलडनामाइसिन = Geldanamycin हरबिमाइसिन = Herbimycin सेफपोडोक्सिम = Cefpodoxime सेफ्टाज़ीडीम = Ceftazidime सेफ्टीब्यूटेन = Ceftibuten सेफ्टीजॉक्सीम = Ceftizoxime मोक्शालकतम डिसोडिूम = Moxalactam Disodium सेफ्ट्रियक्सोने = Ceftriaxone सेफेपिम = Cefepime सेफ्टरॉलिने फ़ॉसमिल = Ceftaroline Fosamil सेफ्टोबीपरोले = Ceftobiprole टेंकोप्लानिन = Teicoplanin वनकयसन = Vancomycin तेलवनसिन हाइडरोक्लॉराइड = Telavancin Hydrochloride डालबावेनसिन हाइड्रोक्लोराइड = Dalbavancin Hydrochloride ओरितवानसिन = Oritavancin क्लींडामाइसिन = Clindamycin लिंकमैकिन = Lincomycin डैप्टोमायसिन = Daptomycin एज़िथ्रोमायसिन = Azithromycin क्लैरीथ्रोमायसिन = Clarithromycin इरिथ्रोमाइसिन = Erythromycin रोक्सीट्रोमैसाइन = Roxithromycin टेलीत्रोमयसीं = Telithromycin स्पिरंय्सिन = Spiramycin फिदक्शोमिसिन = Fidaxomicin अज़ट्रेनाम = Aztreonam फ़ुराज़ोलिडन = Furazolidone नाइट्रोफुरानटॉइन = Nitrofurantoin लिनज़ोलिड = Linezolid पोज़िओलिड = Posizolid एमोक्सीसिलिन = Amoxycillin एम्पिसिलिन = Ampicillin अजालेसिलिन सोडियम = Azlocillin Sodium डिक्लोस्किलीन = Dicloxacillin फ्लूक्लोकशसिल्लिं = Flucloxacillin फार्मास्युटिकल = Mezlocillin मिथिसिलिन = Methicillin नफसिल्लिं = Nafcillin ओसैसिल्लिन = Oxacillin पेनिसिलिन = Penicillin पिपरकिल्लिन = Piperacillin तेमोसिल्लिं = Temocillin टिकार्सिलीन = Ticarcillin एमोक्सीसिलिन क्लेव्यूलेनेट = Amoxycillin Clavulanate आंपिसिलिन सुल्बक्तम = Ampicillin Sulbactam पीपेरसिल्लिं ताज़ोबक्तम = Piperacillin Tazobactam टिकार्सिलीन क्लेव्यूलेनेट = Ticarcillin Clavulanate बेकिट्रासिन = Bacitracin कोलिस्टीन = Colistin पोलीमैक्सिन बी = Polymyxin B सिप्रोफ्लोक्सासिन = Ciprofloxacin एनोक्शसिन = Enoxacin गैटीफ्लौक्सासिन = Gatifloxacin गेमिफ्लोक्ससिन = Gemifloxacin लिवोफ़्लॉक्सासिन = Levofloxacin लोमफ्लोक्सासिन = Lomefloxacin मॉक्सिफ्लौक्सासिन = Moxifloxacin नोडिफ्लोक्ससिन = Nadifloxacin नालिडिक्सिक एसिड = Nalidixic Acid नॉरफ्लोक्सासिन = Norfloxacin ओफ्लोक्सासिन = Ofloxacin त्रोवाफलोक्शसिन मेसयलटे = Trovafloxacin Mesylate जेमिकेयर = Gemicare स्पारफ्लॉक्सासिन = Sparfloxacin टेमाफलोक्सिन = Temafloxacin मफेनिडे आसेटेट = Mafenide Acetate सुल्फकेटमीड = Sulfacetamide सुल्फडिआजिन = Sulfadiazine सिल्वर सल्फाडाइजीन = Silver Sulfadiazine सुलफडिमेथ्रोक्शिने = Sulfadimethoxine सल्फामेथिज़ोल = Sulfamethizole सल्फामेथोक्साज़ोल = Sulfamethoxazole सुल्फ़ानिलमिदे = Sulfanilamide सुल्फासालाजीन = Sulfasalazine सुल्फिसोकषज़ोले = Sulfisoxazole त्रिमेटहोपरिम = Trimethoprim डेमेक्लोसाइक्लिन = Demeclocycline डॉक्सीसाइक्लिन = Doxycycline मिनोसाय्कलिन = Minocycline ऑक्सीटेट्रासाइक्लीन = Oxytetracycline टेट्रासाइक्लिन = Tetracycline क्लोफेजिमीन = Clofazimine डैपसोन = Dapsone काप्रेओमाइसिन = Capreomycin साइक्लोसेरिने = Cycloserine एथाम्बुटोल = Ethambutol ऐथिओनामीड = Ethionamide इसोनियाज़िद = Isoniazid पाइराजीनामिड = Pyrazinamide रिफाम्पिसिन = Rifampicin रइफबोटिन = Rifabutin Rifapentine = रिफ़पेंटीने स्ट्रेप्टोमाइसिन = Streptomycin अर्सफेनामिन = Arsphenamine क्लोरैम्फेनिकोल = Chloramphenicol फोस्फोमाइसिन = Fosfomycin फ्यूसिडिक एसिड = Fusidic acid मैट्रोनिडाज़ोल = Metronidazole मुपिरोसिन = Mupirocin Morepenam = मोरेपेनम डालफ़ोप्रिस्टीन क़ुंनप्रिस्टीन = Dalfopristin Quinupristin थियामफेनिकॉल = Thiamphenicol टिगेसिक्लिन = Tigecycline टिनिडाज़ोल = Tinidazole त्रिमेटहोपरिम = Trimethoprim
from Blogger http://www.margdarsan.com/2020/02/all-antibiotics-hindi-name.html
0 notes