#Sách nên đọc cho giới trẻ
Explore tagged Tumblr posts
baosam1399 · 3 months ago
Text
"Hồi còn nhỏ chị thích nhất là đọc ngôn tình, chị nghĩ Lư Tư Hạo nói đúng, sách - truyện và âm nhạc có thể giúp chúng ta ôm một mộng tưởng tốt đẹp về tương lại và cố gắng vì nó. Nhưng chị không thích đọc sách đâu, cái chị đọc chỉ là sách tiểu thuyết thôi.. từ hồi còn học cấp 3 tới bây giờ, chị thực sự không nhớ nổi mình đã bỏ ra bao nhiêu tiền để mua gần 6 chục cuốn ngôn tình rồi bày ở đầy phòng khách, thậm chí kế hoạch của vài tháng sau hoặc mấy năm sau nữa sẽ là mua đủ tất cả những quyển tiểu thuyết hồi còn nhỏ chị từng đọc được trên mạng và đã được xuất bản thành sách và tất cả những gì liên quan tới Conan. Chị luôn nghĩ rốt cuộc mình cứ phải như vậy làm gì, có thể có những quyển chị mua về chỉ để đó thôi, vì trước đó chị đã đọc xong trên điện thoại rồi, chị còn không dám sờ vào vì sợ nó sẽ rách chỉ vì chị mua là bản đặc biệt, sẽ được tặng kèm theo bookmak và những tấm poster rất đẹp.
Mấy tháng trước đợt vẫn còn đi làm chị đã mua một lèo 3 quyển sách của Lư Tư Hạo, nhưng thực ra tới hôm nay mới thực sự được coi là đọc xong 1 quyển hoàn chỉnh, một là do khoảng thời gian đó nói là mỗi ngày sẽ nghỉ giữa ca 4 tiếng nhưng thực chất chị chỉ nghỉ được 2 tiếng, mặc dù giờ nghỉ ca phải luôn đấu tranh vật lộn 30 phút xem nên đi ngủ hay là xuống Highlands ngồi chỉ vì phòng ngủ luôn lạnh như điểm cuối của Cực Bắc… Nhưng cuối cùng mặc dù lần nào cũng buồn ngủ tới díu cả mắt nhưng chị vẫn lựa chọn xuống Higlands ngồi 1 mình, khi giở sách ra mới đọc được vài trang có khi lại bị Liu Yang gọi lên giao nhiệm vụ. Vậy nên đợt đó chỉ đọc được vài trang là lại bỏ ngỏ, mãi sau phải hơn 1 tháng trời mới túc tắc đọc qua loa cho xong quyển "Dám Mơ Lớn, Đừng Hoài Phí Tuổi Trẻ." Nhưng chị luôn thấy tên tiếng trung của quyển sách này hay hơn nhiều.
Em cũng biết cảm giác khi đọc sách, mình sẽ gặp được những câu nói khiến mình đồng cảm hoặc thậm chí muốn khóc là thế nào phải không? Chẳng ai hiểu được đâu, thậm chí Tuấn Ngọc cũng không hiểu, Nga cũng không hiểu, Tiến cũng không hiểu, A heng cũng không hiểu, chẳng ai hiểu nổi những gì chị viết ra hay chia sẻ, nhưng chị nghĩ em hiểu. Vì em hiểu được chị mà...
Chị nghĩ tới năm 26 tuổi mới biết Lư Tư Hạo thực là một chuyện quá tiếc nuối. Vì anh từng viết rất nhiều câu nói khiến chị cảm thấy văn học là môn học đẹp đẽ nhất mà mình đã từng biết :
Anh nói : “Sở dĩ chúng ta cho rằng trưởng thành là một việc tồi tệ là bởi chúng ta đã trở thành người mà bản thân từng xem thường.”
Anh nói : “Với thần tượng, cách tốt nhất không phải là phát cuồng vì họ, mà là để người khác biết, người hâm mộ họ cũng là những người biết nỗ lực.”
Anh nói : “Không biết bản thân muốn gì cũng không sao, nhưng phải luôn nhớ kĩ bản thân không muốn những gì.”
Anh nói : “Bạn trèo lên nơi rất cao, đi tới nơi rất xa, không phải để cả thế giới nhìn thấy bạn mà là để bạn có thể nhìn thấy cả thế giới”
Anh nói : “…Có lẽ một khi trưởng thành, người ta sẽ để mất rất nhiều thứ, ví như những món đồ giản đơn nhưng lại từng khiến bạn vui vẻ cả ngày, ví như khả năng dễ khóc dễ cười, và cả những người đã từng thân thiết với bạn. Điều đáng sợ nhất không phải mất đi những điều ấy mà là việc bạn dần trở nên bình thản hơn. Bạn bắt đầu an ủi bản thân rằng thế mới là trưởng thành, đây chính là dáng vẻ mà chúng ta hằng mong muốn. Bạn chỉ đang tìm một cái cớ để tiếp tục sống như vậy và coi thường bản thân mình trước kia….”
Anh nói : “Cách đối xử tốt nhất với người mình từng yêu, không phải làm như đã quên, mà là giữ lại những điều mình thích và những giá trị đã học được, đối diện với cuộc sống một cách tốt hơn, nếu không cuộc hội ngộ đó sẽ ít nhiều mất đi những ý nghĩa tốt đẹp…”
Anh nói : “Vì sao con người phải tiến về phía trước. Bởi vì chưa tới phút cuối cùng, bạn sẽ không biết được số phận của mình ra sao, cũng không biết tương lai kết quả có tốt đẹp hay không. Rồi bạn sẽ có cơ hội đến nơi bạn muốn đến, bạn cũng biết nếu mình đứng yên tại chỗ thì sẽ chẳng đi được tới đâu cả…”
Lư Tư Hạo thực sự đã viết rất nhiều, chị nghĩ đôi khi chúng ta luôn cần một câu nói để làm động lực tiến bước em nhỉ, có thể câu nói ấy sẽ không khiến chúng ta ngay lập tức hành động hay hiểu ra điều gì, nhưng nó sẽ dần dần khiến ta tìm ra lẽ sống trong quãng đường mình đi.
Hôm nay chị dùng 1 buổi chiều để đọc nốt 1 trong 2 cuốn sách còn lại mua về nhưng để lâu tới nỗi bám đầy bụi lên đó chưa động tới, thực ra quyển này anh viết về cuộc sống và câu chuyện tình cảm xoay quanh anh và bạn bè anh nhiều hơn, thực ra chị cũng chẳng biết là đang nói cái gì với em đâu, chỉ là chị cảm thấy đột nhiên đọc xong 1 quyển sách, tự nhiên nhớ tới em, cứ có cảm giác như mấy câu chuyện này chẳng liên quan gì tới mình nhưng lại có mặt nào đó cũng giống như mình, thế là lại ngồi lõ cõ viết ra mấy dòng này… để có thể tìm được người tình nguyện ngồi đọc những câu mình viết, hiểu nhưng câu mình viết, đồng điệu với mình về tâm hồn thực sự rất khó, Lư Tư Hạo tìm được 5 người bạn tốt đã được thời gian giúp anh sàng lọc, may thay chị cũng tìm được người luôn đọc và hiểu những gì chị viết ra là em.
Chị đã liệt kê ra vô số những điều vài tháng sau phải làm, một trong số đó có viết là sẽ phải mua quà sinh nhật cho Tuấn Ngọc và khi nào vào tới SG sẽ bỏ thời gian đi thăm chị H, em có biết chị H không nhỉ, chị H hồi mới dạy tụi chị và Tiến, chị thực sự rất tốt, đãi đồ ăn ngon, mua quà sinh nhật cho từng người, dạy bọn chị làm việc, chị không biết phải kể thế nào, nếu tổng kết lại thì là chị H luôn "không bao giờ tiếc tiền cho 5 cái mồm hay ăn như tụi chị", còn tụi chị thì ngày đó chỉ có chúng duy nhất một suy nghĩ là "chị gái này nhiều tiền thật"....
.. Mấy năm nay chị không gặp chị H rồi... hình như câu chuyện về chị T và chị H chị đã kể em nghe nhiều lần, vậy nên thôi, chị sẽ không kể lại nữa, khi gặp lại chị T ở NH4 sau 1 thời gian rất lâu rất lâu rất lâu nhưng lại cảm thấy rốt cuộc cái gì đã khiến cho chị có cảm giác xa cách tới vậy.. chị không biết phải miêu tả cảm giác ấy thế nào, nếu có thể thì có lẽ sẽ giống như trong một câu chuyện ngôn tình nào đó chị từng đọc, hồi còn nhỏ mình rất thích ăn kem, là loại kem đá 500 đồng 1 cái, nhưng vì hồi đó dù là một hay hai nghìn đồng thì cũng được coi là tiền to nên mỗi lần ăn chỉ mua được 1 cái, còn là kiểu mỗi đứa bạn góp chung 500 đồng được bố mẹ cho vào để mua chung nữa, lúc đó thề hứa rằng lớn lên mình nhất định sẽ kiếm nhiều tiền để được ăn thỏa thích, tới khi lớn rồi, tiền kiếm ra được nhưng trường học đã được xây mới lại, to hơn xưa gấp 5 10 lần, tiệm tạp hóa nhỏ không bán nữa đã trở thành nhà hoang, không còn tìm được nơi bán kem đá có vị giống như năm ấy nữa, kem que cũng không còn giá 500 đồng, tiền giấy đã bị thay thế bằng polyme, mọi thứ trong kí ức.. tiếng ve, hoa phượng, những câu chuyện ma hồi cấp 1 đáng sợ, nhà vệ sinh từng in dấu bàn tay bị đồn có quỷ, giờ ra chơi với trò đuổi bắt, tiết tiếng anh chỉ học được một buổi, ra tòa nhà cũ trường bên đợi anh trai tan học mặc dù rất bị ghét bỏ bắt đầu mờ nhạt dần tới nỗi dù mỗi lần về quê, dù đứng trước cổng trường 30 phút nhưng vẫn không thể khiến cho những đoạn hồi ức kia có một đường dẫn trọn vẹn…. có lẽ là kiểu vậy....
Cuộc sống đẩy chúng ta tới nơi rất xa em nhỉ, dạo này em đã ổn định chưa? Chị nghĩ cuộc sống của em rồi sẽ ổn thôi, cuộc sống của chị rồi cũng sẽ như vậy. 过不去的事情还能怎样 也总会过去的, chị nhớ Lưu Diệc Phi từng nói vậy.
"Có thể chúng ta không được định sẵn sẽ trở thành một ngôi sao, nhưng chúng ta vẫn có thể trở thành đom đóm…" câu này hay đúng không!"
Hôm nay mình viết đoạn này gửi Lá nhỏ, Lá nhỏ hồi đáp bằng việc em ổn rồi lại không ổn.... thực ra đoạn văn bên trên mình đã sửa lại, xóa bớt một vài câu, thay đổi một số từ, trước nay khi viết viết mình cũng thích chăm chút câu từ để mỗi khi mình đọc lại mình cũng cảm thấy rằng haha hóa ra văn của mình cũng không tệ!
86 notes · View notes
i-ephong · 1 year ago
Text
Tumblr media
Trong những ngày tháng khó khăn đã qua, tôi đã từng tự hỏi, tuổi trẻ mình đã đi qua như thế nào, tại sao tôi còn sống và có thể đi qua một cách dễ dàng như vậy. Có phải khi đó tôi cũng đã như lúc này, nhưng vì đã đi qua nên mới nghĩ nó giản đơn như vậy.
Năm 18 tuổi, tôi nhớ mình đã chọn cắt đứt mọi liên lạc với bạn bè, bắt đầu những chuỗi ngày làm bạn với sách, quyển sách đầu tiên tôi đọc là Chicken Soup for the Soul, ở nơi đó chứa đựng những câu chuyện chữa lành tâm hồn thật sự, tôi đến nhà sách mỗi ngày và ngồi ì trong đó. Rồi lại trở về tìm nghe nhạc, tìm kiếm những con đường đầy lá phong đỏ, những con đường vắng có cây rợp bóng hai bên và những bông hoa tuyết lạnh lẽo như thế giới trong mắt mình vậy.
Tôi cứ như vậy mà đi qua tháng ngày nhạt nhẽo, vô tâm bỏ lại hình ảnh một vài người đã đi ngang đời mình ở phía sau. Tôi đã tập quen với những tủi hờn, cô đơn, vết thương, và nuôi nấng trái tim mình lớn lên như vậy.
Đến khi bước vào cột mốc chông chênh nhất của tuổi trẻ, tôi bắt đầu chữa lành cho chính mình bằng những hình xăm, điều mà đối với mọi người khi đó là ��xấu xa”. Tôi đã xăm một vài hình trên cơ thể mình, mỗi hình xăm đều có câu chuyện của riêng nó.
Những tiếng thở dài đã nhẹ bẫng đi sau khi tiếng kim kết thúc, có lẽ tôi đã chọn cơn đau này để quên đi nỗi đau tâm hồn. Tuy nhiên, tôi không ủng hộ người khác chọn cách này, vì nó sẽ làm ảnh hưởng đến tương lai của họ. Còn tương lai của mình, tôi không rõ tại sao lại xem nhẹ nó như vậy, có lẽ vì đối với tôi, tất cả là vô thường.
Đến bảy năm sau, dường như quá khứ đã lặp lại, tôi lại phải bước qua một bước ngoặc đáng sợ hơn, có cả nước mắt chứ không chỉ những tiếng thở dài. Sách có lẽ quá mòng manh, nên đã không thể che chở cho một tâm hồn đầy những mảnh vỡ đang va đập, tôi cũng đã không còn muốn tìm đến dấu kim đi để xoa dịu những vết thương nữa, tiếng kim không còn có thể át được tiếng gào thét, bất lực nơi tim. Tôi đã chọn cách khác, nhưng dù là cách gì, nó cũng chính là một câu chuyện, một vết thương, một dấu chấm nặng vô cùng mà mình đã bước qua.
Chợt thấy thương chính mình đến lạ.
Tôi thích sống ẩn dật, cây cối, cỏ lá, chữa lành tự nhiên, uống trà, và tôi cũng thích những thứ nổi loạn, dù đã đi qua một đoạn đầu số 3. Có một đứa trẻ luôn thèm khát tự do, bị số phận ép chín khi mới chỉ vừa thấy ánh mặt trời, và giờ khi tôi nghĩ mình không còn trẻ nữa thì nó vùng lên, muốn được nổi loạn trong sự lặng lẽ, nhẹ nhàng, và bình yên của chính nó.
Tôi nghĩ đã vừa đúng lúc để đứa trẻ đó được sống lại rồi.
Gần hai tháng trước tôi có nói chuyện với một người chị, chúng tôi biết nhau 17 năm rồi. Chị nói, chúng tôi vẫn như vậy, không thay đổi gì, nếu có, hẳn chỉ là trưởng thành hơn mà thôi.
Tôi vẫn vậy, dù bao nhiêu năm trôi qua đi nữa. Tôi vẫn vậy. Thế giới này trong mắt tôi luôn như vậy, đẹp đẽ nhưng lạnh lẽo vô cùng.
Tôi chợt nhớ lại mình của 15 năm về trước, cũng mang trong mình những vết thương, cũng đơn độc, cũng lặng lẽ như vậy, cô gái tôi quen năm đó đã nói đôi mắt tôi sâu thẳm. Giờ đây khi nhìn mình trong gương, đôi mắt đó vẫn sâu thẳm, đã học được cách dịu dàng hơn, không còn bất cần, không còn mang nhiều hằn hộc, nhưng nó cũng đã bắt đầu mênh mông đến lạ.
Thế giới này vốn đẹp đẽ, thật sự rất đẹp, chúng tôi còn chưa già, tại sao đôi mắt lại ngày càng mênh mông như vậy, như đã chứa đủ một đời người.
| IEphong |
173 notes · View notes
nhanam · 1 year ago
Text
Tumblr media
Chào các bạn, các bồ, các bro, các brồ mê sách vở văn chương và những thứ kỳ lạ khác và (không thể tin nổi) vẫn chưa bỏ follow Nhã Nam trên tumblr thân thương đang chìm sâu vào flop era trên nền nhạc lofi giữa vòng xoáy của mạng xã hội ngày càng hư vọng và cuồng điên này.
Vẫn là tôi đây, admin của nhiều ngày hôm qua với những cảm hứng bụi bặm nay không dưng được mang ra phủi trong cơn hưng cảm và tuổi già đã bào mòn cả thể chất lẫn tâm thần hồn (và cả đàn mèo của tôi nữa, nếu các ngài vẫn nhớ).
Tumblr media
Ngạc nhiên chưa, dường như bằng sức mạnh nội tại và hào quang chính mình không sở hữu, trải qua mấy bận bể dâu (đọc: covid và suy thoái kinh tế hay những thứ tương tự thế), tôi vẫn chưa chết và cũng chưa bị đuổi việc. Tắm mình trong ánh sáng chói lòa của cuộc giác ngộ, về một điều gì đó mà chính tôi cũng chưa hay, có thể là mình vẫn còn quá trẻ để chết? hoặc (!), đã đủ già để trúng quả bằng cách thôn tính luôn cái trang tumblr mà chính công ty chủ quản có lẽ cũng đã lãng quên này, để làm một cái gì đó, thật đen tối, thật hắc ám đầy khả ái và ngây ngất lòng người?
Nghĩ là nằm, tôi quyết định sẽ từ trong chăn ấm đệm êm mà hồi sinh trang tumblr này. Tranh thủ đổi pass để không ai ngoài tôi có thể vào đây, để sau này nhỡ có mệnh hệ gì sẽ lấy cái mạng xã hội không ai cần này làm điều mờ ám!
Tumblr media
(cận cảnh tôi thi triển phép hồi sinh)
Tumblr media
(rare footage của tôi cười gian ác trong ảo tưởng hắc ám của chính mình)
Quyết định trở lại tumblr lần này, tôi đã suy nghĩ rất lung, số thời gian tôi bỏ ra để trăn trở về số mệnh của mình và tumblr này ước tính phải bằng trung bình cộng của những thoáng tôi đã thiếu rực rỡ ở nhân gian suốt mấy năm qua và nhiều ngày bước quá chậm giữa thế gian vội vã cùng cả những lít nước mắt tôi khóc thương cho sự kém cỏi của chính mình. Tôi nghĩ, phải làm sao để lại không burn out, sớm post bài tối buồn, nay hăm hở log in mai đến click một cú chuột cũng thấy quá sức...
[tua nhanh qua đoạn sau đó tôi sa vào trăn trở làm sao học hết được nhân sinh??]
Thế rồi, tôi cho rằng mình cần vạch ra vài ranh giới, để nếu may mắn, tumblr này có thể tiệm cận với thứ tôi hình dung và muốn nó trở thành hơn, và cũng để bảo vệ sức khỏe tinh thần bản thân:
Tôi sẽ đăng bài với tư cách là một người đọc trước, một người làm sách và (cần phải) quảng bá bán sách sau. Tumblr từng là nơi giới thiệu tôi tới nhiều cuốn sách hay, tác giả thú vị và khích lệ tôi yêu đọc sách, cũng là nơi nối duyên tôi đến với Nhã Nam, nên tôi rất hy vọng có thể biến trang tumblr mình cai quản thành một nơi lan tỏa những điều dễ chịu như vậy. Dù sao, cũng đã có nhiều kênh để các b(r)ồ bị/được dẫn dụ vào những cái bẫy mua sắm êm ái rồi, và tôi cũng không nghĩ những lời mình uốn lưỡi cú diều ở một trang blog tại một mạng xã hội flop bậc nhất này có thể khiến doanh thu công ty tăng vượt bậc cá chép hóa thuồng luồng rồng bắn điện pika. Chúng ta ở đây thở và đọc sách (Nhã Nam!) vậy thôi.
Để cho xứng với cái danh flop, tôi sẽ ưu tiên những cuốn sách "flop" - sách ít được lên sóng ở các mạng xã hội khác của Nhã Nam, sách ế, sách "hình như" ít ai để ý, sách tôi thực sự đọc và muốn chia sẻ,... Ngoài ra tôi cũng muốn ba la bô lô về những cuốn sách chưa được Nhã Nam xuất bản, mong được Nhã Nam xuất bản,... Nếu bạn cũng có những cuốn sách như vậy, hãy đến đây với tôi! *vỗ ngực bộp bộp* Vì hai tiêu chí trên, có lẽ tôi cũng sẽ không thể đăng bài thường xuyên hay định kỳ được, mong các b(r)ồ thông cảm. Nhưng tôi nhất định sẽ dành thời gian suy ngẫm để tăng chất lượng bài đăng cũng như tổ chức thêm nhiều trò chơi độc lạ.
Một điều nữa, tôi xin phép sẽ không trả lời những câu hỏi về việc cộng tác với Nhã Nam (bao gồm việc gửi bản thảo về đâu, như nào hay nội dung bản thảo...) bởi: 1) Những câu hỏi đó đã được trả lời và gắn tag (hỏi đáp | liên hệ) để ngay trên phần info, mong các bạn chịu khó lội lại 2) Việc trả lời rốt ráo những vấn đề đó nằm ngoài quyền hạn của admin tôi, mà tôi thì thực sự không muốn dăm bữa nửa tháng lại nhai đi nhai lại những câu trả lời trớt quớt không giải quyết được vấn đề gì (và chúng quả thực là những vấn đề tôi không thể giải quyết?!) 3) Mọi thông tin về tuyển dụng CTV chắc chắn sẽ luôn được đăng tải minh bạch và rõ ràng trên các kênh truyền thông chính thức dễ tiếp cận dễ liên hệ hơn của Nhã Nam như fanpage Facebook hay Instagram. Các bạn theo dõi những kênh đó sát sao là được. Ngoài ra thì các b(r)ồ muốn tâm sự dày mỏng gì (ưu tiên về sách) admin tôi cũng sẵn lòng đón tiếp. Chat trực tiếp, hỏi ẩn danh, tag thẳng mặt... gì cũng được. Nếu khó quá tôi sẽ lờ đi.
Cuối cùng, xin cảm ơn bạn bè gần xa bà con follower lối xóm đã đến chung vui buổi hồi sinh này cùng gia đình chúng tôi. Cảm ơn các b(r)ồ đã đọc đến tận đây và vẫn nương tình mà không unfollow. Cảm ơn các bạn vẫn nhớ đến và nhắn hỏi, ở đây và nhiều nơi khác, khiến tôi cảm thấy lưới nhện liên kết mỏng manh và lỏng lẻo này vẫn đủ sức giữ chúng ta đâu đó trong nhau. Hẹn gặp lại ở những cuốn sách chúng ta sẽ cùng đọc và cùng say mê!
Tumblr media
Sau đây tôi xin hát một bài để khép lại chương trình come back.
youtube
Hát xong tôi xin làm ending fairy.
Tumblr media
88 notes · View notes
decemberwind · 6 months ago
Text
Tumblr media
CÁCH HỦY HOẠI MỘT NGƯỜI NHANH NHẤT ĐÓ LÀ ĐỂ HỌ NHÀN RỖI
Có người nói, muốn biết một người có ưu tú không, cứ xem xem họ làm gì vào thời gian rảnh rỗi.
Giống như Romain Rolland, nhà văn, nhà viết kịch người Pháp đoạt giải Nobel Văn học năm 1915, nói: "Gánh nặng lớn nhất trong cuộc sống không phải là công việc, mà là nhàm chán".
🔸 RẢNH RỖI, NHÀM CHÁN, MỘT NGƯỜI CỨ NHƯ VẬY MÀ BỊ "PHẾ"
Kevin Tsai, một nhà văn, đạo diễn phim người Đài Loan, từng nói: "Khi bạn không có tinh thần cầu tiến là bạn đang bạn đang g.iết chính mình".
Một người bạn học của tôi sau khi tốt nghiệp với tấm bằng xuất sắc đã được tuyển vào một doanh nghiệp lớn, cho rằng cuộc đời như vậy là ổn định, sau khi làm xong công việc chỉ biết nghiền phim.
Những đồng nghiệp khác, sau khi tan làm, người thì đi học lấy bằng, người thì tham gia khóa đào tạo, lớp học chuyên môn, mình cô ấy nhàn rỗi, nghĩ rằng người khác trình độ không bằng mình, có nỗ lực ra sao cũng chẳng đuổi kịp mình.
Mặc dù mỗi ngày đều đúng giờ đi làm rồi tan làm, làm công việc giống như những đồng nghiệp khác, nhưng chỉ tới khi "cháy nhà rồi mới ra mặt chuột".
Không tới 5 năm, vì một vài điều kiện khách quan, công ty đối mặt với cải cách, cần giảm tải nhân viên, một người với tấm bằng xuất sắc như cô ấy cũng nằm trong danh sách.
Lúc này mới phát hiện ra, đối mặt với những người trẻ tuổi mới ra đời, cả thể lực và trí lực của mình đều không lại được, những kinh nghiệm và chuyên môn tích lũy được không thể chuyển hóa thành khả năng cạnh tranh.
Vậy là một lần nữa sau mấy năm tốt nghiệp, cô ấy quay lại tìm việc làm, chỉ có điều bản thân lại không có chút tiến bộ nào so với khi mới tốt nghiệp, phỏng vấn liên tục bị từ chối.
Có người từng nói:
"Sự an ổn đích thực là sự thản nhiên sau khi trải qua hết thảy nhân tình thế thái, bạn vẫn còn chưa nhìn thấy thế giới đã muốn mai danh ẩn tích, suy cho cùng cũng chỉ là ếch ngồi đáy giếng."
Đời người giống như con thuyền chèo ngược dòng nước, không tiến ắt lùi.
Trong một thế giới cạnh tranh, thắng làm vua thua làm giặc, bạn bắt buộc phải không ngừng nâng cao giá trị bản thân mình.
Độ ấm trong chăn không bằng sự ấm áp mà bạn thu hoạch trong tương lai, những câu chuyện trong sách, luôn chứa đựng những cuộc đời mà bạn có thể học hỏi, mong muốn hưởng thụ sự an nhàn chỉ càng khiến cuộc sống trở nên rỉ sét.
Rất nhiều người ca thán "nguy cơ tuổi trung niên" đến bất ngờ khiến họ không kịp trở tay, nhưng thực ra, trước khi nó đến, bạn có vô số cơ hội khiến nó chừa bạn ra, chỉ tiếc rằng bạn lại lựa chọn sự nhàn nhã, để nó có cơ hội manh nha, giáng một đòn mạnh mẽ vào bạn.
🔸 “CẢ ĐỜI TÔI SỢ NHẤT LÀ NHÀN RỖI, NHÀN RỖI KHIẾN Ý NGHĨA CUỘC SỐNG BIẾN MẤT HẾT"
Thẩm Tòng Văn, một trong những nhà văn vĩ đại nhất của Trung Quốc hiện đại từng nói: "Cả đời tôi sợ nhất là nhàn rỗi, nhàn rỗi khiến ý nghĩa cuộc sống biến mất hết".
Học trò của ông từng miêu tả ông như sau: "Mùa đông, trong phòng không có lò sưởi, thầy dùng chăn cuốn mình lại, vẫn không ngừng viết lách".
Khi người khác ăn chơi hưởng thụ, ông đang viết, khi người khác hoài nghi, công kích mình, ông vẫn viết.
Để bận rộn trở thành trạng thái bình thường của cuộc sống là con đường để hiện thực giá trị cuộc sống.
Đời người, rất nhiều điều tốt đẹp chính là kết quả của một quá trình kiên trì bền bỉ, và những người ưu tú, đều là những người vô cùng tự giác và kỉ luật trong cuộc sống.
"Không rảnh được" trước giờ chưa bao giờ là tật xấu hay điều gì đó không tốt, mà là phần thưởng mà ông trời ban tặng.
Đi liền một mạch 10 tầng lầu không cần nghỉ ngơi, đối với một người trẻ tuổi có lẽ còn khó, nhưng, cụ ông 91 tuổi ở Trung Quốc, Li Shaolu lại làm được điều này.
Bí quyết dưỡng sinh của cụ là: Không để bản thân nhàn rỗi.
Mỗi ngày thức dậy lúc 7h, thể dục 40 phút, 8h ăn sáng xong, ra ngoài đi dạo, 9h30 quay về nhà đọc sách xem báo, buổi chiều nghe nhạc, luyện thư pháp, lại tiếp tục thể dục 1 tiếng, ngoài ra còn giúp vợ dọn dẹp nhà cửa.
Có câu nói rằng: Người rảnh thì sầu nhiều, người lười thì b.ệnh không kể xiết, người bận rộn lại sống vui vẻ.
Đúng là như vậy! Khi một người quá rảnh rỗi, cả tâm hồn và cơ thể của họ thực ra đều đang âm thầm bị "t.r.a tấn". Bởi lẽ, rảnh rỗi sinh nông nổi, rảnh rỗi dễ nghĩ ngợi lung tung, dễ sản sinh tính ì, mà tính ì lại là một trong những tác nhân lớn nhất khiến chúng ta cách xa một cơ thể khỏe mạnh.
Ngược lại, bận rộn, là một loại thuốc quý trên thế gian, khi bận rộn, cuộc sống tự nhiên có lực đẩy.
Câu chuyện về một nhóm người cao tuổi ở Đài Loan có độ tuổi trung bình 81 du lịch vòng quanh Đài Loan bằng xe máy đã khiến nhiều cư dân mạng cảm thấy thán phục và cảm động.
Họ xuất phát, từ nam ra bắc, từ tối cho tới sáng, đi vòng quanh quốc đảo 13 ngày. Trong số họ có 2 người bị ung thư, 4 người phải đeo máy trợ thính, 8 người có bệnh tim, và ai cũng có vấn đề về thoái hóa khớp.
Yên tĩnh ở lại bệnh viện chữa bệnh là một phương pháp sống, dũng cảm đi ra ngoài cũng là một cách sống, tuổi tác ra sao không còn quan trọng nữa.
Sống một cuộc sống bận rộn và vất vả, tuy có khó khăn, nhưng nếu có kiếp sau, có lẽ vẫn có rất nhiều người lựa chọn cuộc sống lăn lộn này, bởi có như vậy mới hiện thực hoá được giá trị cuộc sống.
🔸 CUỘC SỐNG QUÁ NHÀN RỖI, THỰC RA LÀ MỘT THẢM HỌA
Stefan Zweig, nhà văn, nhà báo, nhà viết kịch nổi tiếng người Áo từng nói: "Mỗi một món quà mà vận mệnh ban tặng, thực ra đều đã âm thầm được định giá".
Nước Anh có một người từ một nhân viên quét rác trở thành phú ông chỉ sau một đêm nhờ trúng giải độc đắc.
Anh ta sau đó ngay lập tức đã xin nghỉ việc, tiêu xài hoang phí vào những chiếc xe hơi sang trọng, m.a túy, và cờ bạc.
Chỉ trong 7 năm, anh ta tiêu hết 9,7 triệu bảng Anh, hết tiền, anh ta lại quay trở lại làm một người nghèo, tới cả vợ và con gái cũng bỏ anh ta mà đi.
Vật chất có thể thỏa mãn hạnh phúc nhất thời của một người, nhưng khi cuộc đời chỉ còn lại sự hưởng thụ và buông thả thì rất khó có thể có được sự vui vẻ và cảm giác thành tựu tới từ tận sâu nội tâm bên trong.
Tỉ phú Lý Gia Thành, dù nắm trong tay khối tài sản khổng lồ, nhưng ông vẫn kiên trì làm việc tới tận 90 tuổi mới nghỉ hưu.
Trước khi nghỉ hưu, bất luận mấy giờ đi ngủ thì sáng hôm sau luôn đúng 5h59 phút tỉnh dậy, sau đó đọc sách, xem tin tức, chơi golf một tiếng rưỡi, rồi đến văn phòng và bắt đầu công việc, cứ như vậy trong nhiều thập kỷ.
Nhàn rỗi, có thể khiến bạn hạnh phúc một lúc, nhưng sự lặp đi lặp lại và nhàm chán, một ngày nào đó sẽ khiến bạn trở nên mệt mỏi.
Bận rộn có thể sẽ mệt mỏi, bạn có thể cần chia thời gian của mình thành nhiều phần, hoặc thậm chí vắt kiệt thời gian của bạn như một miếng bọt biển, nhưng nó có thể khiến chúng ta thu hoạch được rất nhiều, chẳng hạn như sự giàu có, hạnh phúc và sự thỏa mãn từ sâu bên trong.
Đời người có mấy chục năm, tại sao không để lại một chút dấu ấn gì đó trên thế gian này?
Đừng bao giờ xem "nhàn rỗi" là ân huệ mà ông trời ban cho, những thứ khiến bạn vui vẻ nhất thời, một ngày nào đó sẽ hủy hoại bạn.
🔸 KẾT LUẬN
Quá nhàn rỗi hay quá bận rộn đều không tốt, trong bận có nhàn, trong nhàn có bận, có việc để làm, có người để yêu, có thứ để mong chờ, đó mới là trạng thái viên mãn của cuộc sống.
Khi bạn biết cách trân trọng thời gian, tận dụng tốt thời gian, sắp xếp cuộc sống của mình một cách hợp lý là khi bạn đang kéo dài độ dài cuộc sống, mở rộng bề dày cuộc đời, nâng cao cao độ đời người.
---
Nguồn: Trí Thức Trẻ
11 notes · View notes
marjnehz · 1 year ago
Text
Tumblr media
CÓ MỘT KIỂU NGƯỜI SẼ KHÔNG BAO GIỜ GIÀ ĐI
Có một kiểu người cả đời chẳng hề già đi, năm tháng dường như đã lãng quên họ. Cái già đi chỉ là tuổi tác, còn khí chất và thần thái là không hề thay đổi. Tất cả là bởi họ mang trên mình những điều rất đặc biệt này.
1. Một tâm hồn chất phác ngây thơ
Thật khó khi kinh qua trường đời mà vẫn giữ được một tâm hồn chất phác ngây thơ. Đó không phải là kiểu “hồn nhiên như cô tiên” mà là sau những cay đắng của cuộc đời vẫn tin tưởng vào điều tốt đẹp. Đó là một tâm hồn trong sáng, không đánh mất sự hồn nhiên hiếu kỳ đối với vạn vật. Người như vậy thường hạnh phúc và tươi trẻ.
2. Coi trọng dáng vẻ hàng ngày
Ăn mặc tươm tất, chú trọng vẻ ngoài cũng là một điều quan trọng. Người già chúng ta không nên “tuổi chưa cao mà hồn đã lão”, tâm trí lúc nào cũng đặt trong cảnh tương lai mờ mịt, quá khứ u buồn, cảm thấy chăm chút bản thân là việc của giới trẻ.
Người trẻ tuổi có sự hấp dẫn tự nhiên nên không cần phải để tâm vào việc ăn mặc. Còn người có tuổi, bất luận ở nhà hay ra ngoài đều nên tùy thời phục sức, tao nhã đúng mức, mang lại niềm vui cho bản thân và mọi người. Khi bạn ăn mặc trang nhã, hiển lộ tinh thần sung mãn, thì tự nhiên cũng tự tin hơn, nhìn vào thấy trẻ ra cả chục tuổi.
3. Kiên trì đọc sách học tập, du lịch
Những người nhìn vào trẻ trung phần lớn đều kiên trì với phương châm “không ngừng tinh tiến, không ngừng học hỏi”. Trong bụng đã có một bồ sách, một kho thi thư thì ắt tâm hồn phong phú, dung mạo phong lưu.
Đọc sách giúp mở rộng nhân sinh quan, thế giới quan, du lịch giúp mở mang tầm mắt. Người ham thích đọc sách và du lịch, đối với bất cứ sự việc gì đều tự có kiến giải, không phải kiểu người bảo sao hay vậy, tự nhiên thần thái ung dung, tràn đầy sức sống của tuổi thanh xuân.
4. Tấm lòng lương thiện
Những người nhìn vào trẻ trung, thường là thuần phác, thiện lương. Quá trình tu tâm dưỡng tính của họ thăng hoa thể hiện thành thần thái, tướng mạo bên ngoài. Cũng bởi tướng tùy tâm sinh, nên người có tâm từ bi, có lòng nhân ái, luôn luôn phát ra một loại hào quang. Với người khoan dung, hơn nửa gương mặt là có phúc tướng. Với người mà tính tình dịu dàng thì tướng mặt đã toát lên sự thân thiện.
5. Có mục tiêu theo đuổi
Người mà nhìn vào trẻ trung sẽ luôn trong trạng thái tinh thần phấn chấn và tràn trề sức sống. Dù là đã nghỉ hưu rồi, trong cuộc sống nên đặt những mục tiêu mới. Trong phạm vi mà khả năng cho phép, hãy tích cực tham gia các loại hoạt động như ca hát, chụp ảnh, khiêu vũ… Như vậy, cuộc sống bày ra trước mắt bạn sẽ có sức sống hơn, cũng sẽ khiến bạn không bao giờ thấy mình già đi vậy.
6. Biết cảm mến cuộc đời
Đam mê cuộc sống vẫn chưa đủ, nếu như có thể có chút lòng cảm mến với nó thì sẽ hoàn mỹ hơn. Không hưởng thụ những ưu việt mà đồng tiền mang lại, nguyện ý bỏ tâm tư trồng mấy chậu cây cảnh hay bắt tay chế tác mấy món đồ chơi, có những đam mê sở thích khác. Người như vậy, thời gian làm sao nhẫn tâm để bạn già đi đây?
7. Kiên trì vận động
Thân thể khỏe mạnh mới là nền tảng duy trì sự trẻ trung. Người mà trông không có vẻ già đi nhất định đều kiên trì vận động, khiến bản thân từ trong đến ngoài đều tỏa ra sức sống.
8. Tâm thái trẻ trung
Người có tâm thái trẻ trung sẽ tích cực trải nghiệm những điều mới mẻ, luôn hiếu kỳ khám phá những điều mới lạ. Trên người họ, bạn có lẽ cũng có thể nhìn thấy nếp nhăn nơi khóe mắt chân mày. Nhưng điều khiến bạn nhìn không chớp mắt là gương mặt với thần thái ung dung và tâm trạng yêu đời của họ.
Nhà văn Murakami Haruki đã từng nói: “Con người ta không phải là dần dần trở nên già đi, mà là trở nên già đi chỉ trong nháy mắt“. Con người trở nên già đi, không phải bắt đầu từ nếp nhăn đầu tiên, hay cọng tóc bạc đầu tiên, mà là bắt đầu từ ngay cái thời khắc buông bỏ chính mình. Chỉ có những ai không từ bỏ chính mình, mới có thể sống thành người không sợ già, và cũng sẽ không thấy mình già đi.
Theo Secret
44 notes · View notes
thaithanhnguyen · 7 months ago
Text
CHÁNH NIỆM VỀ TRI THIÊN MỆNH Thái Thanh Nguyên Cổ nhân thường nói “ngũ thập tri thiên mệnh”. Trong chuỗi lịch sử phát triển nhân văn lại có đức ông Khổng Tử nước Lỗ thời Xuân Thu đã kết tập nên sách Luận Ngữ, trong đó cũng có nêu vấn đề “ngũ thập nhi tri thiên mệnh”. Thiên mệnh là gì? Thiên mệnh có quyết định gì cho một con người và thật sự ảnh hưởng đến toàn cục xã hội hay không? Mỗi chúng ta hãy tự hệ thống những tư liệu đã từng đọc qua xem sao nhé.
Tuy Khổng Tử chỉ là một triết gia, nhưng vào thời thế giới chưa có nhiều triết gia thì triết luận của Ông đã kịp ảnh hưởng một phần địa cầu. Rất nhiều người từ thời đó cho đến bây giờ đã xem Ông như một giáo chủ lừng lẫy không kém đức Thích Ca hay đức Jésus Christ. Như vậy, ta cũng nên mượn bố cục bảy mươi năm đời người của Khổng Tử kết hợp với lẽ nhân sinh tứ khổ của đức Thích Ca để làm cơ sở cho việc phân tích được xuyên suốt.
Con người lúc trong bào thai cho đến khi sinh ra vốn là một hành trình khó khăn chứ không phải đơn giản như nhiều loài sinh vật khác. Tuy nhiên, chưa chắc các loài sinh vật khác sinh sản dễ dàng như ta tưởng, bởi lớn có cái khó của lớn, nhỏ có cái khó của nhỏ. Hơn nữa, cái khó đó, không chỉ ở bản thân chính người ra đời mà là cái khó cộng chung của rất nhiều nhân tố khác như mẹ, cha, bà đỡ, anh chị, ông bà, họ hàng… Tương tự, ai cũng phải trải qua một thời kỳ khó khăn của chính bản thân cùng với một số người khác. Lại thêm hoàn cảnh ra đời của đứa trẻ nữa! Sinh vào nhà giàu hay nghèo? Có truyền thống hiếu học hay thất học? Sinh quán là trung tâm thị thành hay một miền sơn dã quạnh hiu? Qua đó, bước đầu ta đã thấy chỉ là chuyện từ sinh đến trưởng của một con người thôi mà đã khéo sắp đặt thành một nhóm nhân vật liên quan, âu không phải do hên xui hay ngẫu nhiên mà có chứ?
Tiếp đến là quãng đời thập hữu ngũ nhi chí vu học. Thời xưa, Khổng Tử quan sát rằng trẻ em dưới mười tuổi cần được ép hay khuyến khích đi học, học được vài năm sau thì may ra mới tự ham học tiếp. Nếu chuyên học, mười lăm tuổi khả dĩ đã thông suốt chữ nghĩa của dân tộc mình, hiểu đủ nghĩa vụ cơ bản với gia đình, biết cư xử giao tiếp trong xã hội theo giáo trình hiện hành và thông thạo các thao tác hoạt động cần có của một con người. Tuy nhiên, nếu sự học và nhận thức của ai ai cũng tiến triển đồng đều y như một thì ta công nhận Vũ Trụ sinh diệt hoàn toàn do bởi công thức định luật của Tạo Hóa. Sự thật là mỗi con người tiến triển hoàn toàn khác biệt, không hề có ai giống hệt nhau kể cả sinh đôi. Như vậy, ta thấy ra thêm một vấn đề là Vũ Trụ tuy vận động bởi Tạo Hóa nhưng vẫn còn sự tham gia xoay chuyển của một thế lực khác.
Quãng đời tiếp nối là tam thập nhi lập mỗi người cũng mỗi khác. Có người không chỉ học bấy nhiêu mà còn tìm tòi nghiên cứu thêm bao nhiêu sự cao rộng nữa. Có người học một hiểu mười, có kẻ học lại hoài vẫn không thấu một. Có người nhờ vào trình độ học vấn ít nhiều mà tạo dựng được cơ ngơi gia thất tương ứng với sở học của mình. Lại có người vô học nhưng giàu có, cũng có người bác học mà luôn thất bại. Như vậy, do Tạo Hóa chăng hay do may rủi chăng?
Thế rồi, đến tứ thập nhi bất hoặc thì thật sự có bất hoặc chăng? Nếu ai có học thức khá đủ, dù là học trường lớp hay học trường đời mà đều được thông suốt, không bị trắng đen điên đảo, không bị thị phi mê hoặc… thì quả là hoàn toàn do công thức của Tạo Hóa rồi. Rõ ràng, rất nhiều người đã học hết đại học, làm việc hơn mười năm từ vị trí này đến số má nọ mà vẫn bị dắt mũi trong ăn uống thuốc men trang phục, thậm chí đến cả tầm nhìn và tư tưởng. Đa số, bị rơi vào tình trạng không chủ kiến mà chỉ nghe người khác du thuyết, khích tướng rồi chấp nhận nối đuôi. Họ tự an ủi hay ảo tưởng đó là chính kiến. Trong thẳm sâu, họ vẫn biết đó không phải là chính kiến, cũng không khái niệm được thế nào là chính kiến rồi cứ sống khuất lấp tạm thời, mãi rồi hình thành tập tính cố hữu.
Trạng thái đó nếu kéo dài đến năm mươi tuổi thì có thể ngũ thập nhi tri thiên mệnh được chăng? Nếu lúc đó vẫn chưa tri thiên mệnh nghĩa là sẽ vẫn tiếp tục trạng thái sống mơ hồ như vậy cho đến sáu mươi bảy mươi. Do sống không chính kiến, do tưởng nhầm mình có chính kiến, do giả vờ có chính kiến… mà con người phải xung đột nhau ở nhiều mức độ, xung đột với nhiều đối tượng kể cả người thân nhất, say mê xung đột dai dẳng suốt mấy mươi năm thì sao đạt được trạng thái an nhiên tương tự như lục thập nhi nhĩ thuận! Từ quá trình đó cơ thể hao mòn bệnh tật, ý chí suy nhục, bản thiện lệch lạc, bướng bỉnh khôn nguôi… dĩ nhiên là thấy sống khổ, bệnh khổ, già khổ. Đến lúc nhắm mắt xuôi tay, họ vẫn đang nghe tâm thức toàn khổ. Có ai muốn lăn trải cả một đời người mà bị khổ nhiều hơn được vui chăng?Như thế là một kiếp sống thất bại, chớ mong chi có ngày đắc được thất thập nhi tùng tâm sở dục bất du củ. Đến bảy mươi chưa được tự tại, nói ra thì con cháu bất tuân, mang kinh nghiệm trao truyền thì mọi người bất phục… Có ai muốn như vậy chăng! Thật ra cũng có một tỷ lệ nào đó sớm hay muộn cũng được thành đạt trong chân thiện đồng thời cũng thật sự được an nhiên tự tại và thông tuệ; còn đại đa số vẫn rơi vào tình trạng bi hài như trên. Vì sao Tạo Hóa sinh Vũ Trụ, không khiến Vạn Vật luôn tươi đẹp mà lại có Tứ Khổ? như Châu Du xưa đã thống thiết kêu gào: “Trời đã sinh Du sao lại còn sinh Lượng!”
(Vui lòng nghe tiếp)
5 notes · View notes
healthy1912 · 29 days ago
Text
tiếp tục phần trước
Và để phục vụ cho mục đích sống của mình, học cần có thời gian và tiền bạc, tuy rằng mức lương của họ có thể đã đủ cho tiêu chuẩn về tiền bạc nhưng họ lại thiếu mất thời gian, và để giải quyết vấn đề này thì họ sẽ nghĩ đến những nguồn thu nhập thụ động, thay vì họ phải vất vả để làm ra tiền thì họ sẽ để tiền đẻ ra tiền bằng cách đầu tư vào các mảng khác, lúc này thì công việc hiện tại của họ sẽ trở thành một công cụ cung cấp vốn cho họ để họ đầu tư. Đến một lúc nhất định nào đó khi hệ thống tiền đẻ ra tiền của họ thì họ sẽ rời bỏ công việc hiện tại của mình và mỗi tháng thu nhập thụ động sẽ đáp ứng nhu cầu về tiền của họ, họ chỉ cần tốn ít thời gian cho việc quản lí cũng như chỉnh sửa doanh nghiệp của mình, và thời gian còn lại họ sẽ theo đuổi mục đích sống của mình. và nói đến đây thì chắc hẳn mọi người cũng hiểu được mình đang nói gì rồi phải không, mục tiêu của mình đặt ra là giống như những người kể trên, mình sẽ hoàn thành đại học và ra tìm một công việc nào đó để tích lũy kinh nghiệm cũng như tích lũy vốn cho bản thân càng nhanh càng tốt, sau đó mình sẽ đầu tư phát triển nguồn thu nhập thụ động của bản thân đến khi ổn định mới tìm đến mục đích sống hehe (mơ có cao quá k má, nhưng mà ước mơ là miễn phí nên mình cứ mơ và nỗ lực từng ngày nè!) vậy để phục vụ mục tiêu này thì mọi người nghĩ học đại học có quan trọng không, câu trả lời là đại học là một đường đi an toàn nếu sợ bị lạc lối cũng như không tự tin về bản thân. Bởi vì trong thời gian 3 năm đại học, thay vì học đại học thì bạn có thể đọc những quyển sách đã nói trước đó để tự ngộ ra những kiến thức nền tảng cho ngành, điều này vừa giúp bạn khắc sâu và vững vàng những kiến thức đó hơn, vừa nâng cao khả năng tư duy một cách vượt trội. Nhưng khi mình học đại học mình vẫn không cảm thấy hối hận vì mình không tự tin vào khả năng tư duy của mình cũng như mình cảm thấy nếu học như vậy thì mình sẽ rất thiếu những kĩ năng mềm và mình không tự tin có khả năng tự bổ sung những khả năng đó. Gom nhặt tất cả những điều mình nói trước đó thì, nếu bạn không có khả năng chi trả cho đại học thì cũng không thành vẫn đề bởi vì sách là nguồn cung cấp tri thức cho bạn lượng kiến thức khổng lồ với một cái giá trẻ mạt. Còn đồi với những người đang học đại học thì đơn giản chỉ cần học theo chương trình đại học, bổ sung ngoại ngữ, và lựa chọn các đầu sách theo ước mơ của bạn, như mình thì mình cảm thấy kiến thức trên trường có thể đủ cho mình trong giai đoạn ra tìm việc (tự tin đi he, tao nói mốt ra k có việc thì m đọc lại tới khúc này m mắc cỡ cho coi), nên mình sẽ chọn những đầu sách giúp nâng cấp thể giới quan, nâng cao tư duy, bản chất thế giới, về dòng tiền, về kinh doanh,... để chuẩn bị cho cuộc hành trình dài và khó khăn tiến tới tự chủ về kinh tế sau khi có công việc ổn định.
p/s: mình tư duy theo sơ đồ tư duy, nên khi viết ra văn thì nó khá khó nói, coherence and cohesion nó cũng không tốt, nên hơi khó hiểu, mong các bạn đọc hay bản thân khi đọc những dòng này hãy ráng đọc thật chậm và hệ thống hóa lại để có thể hiểu một cách trọn vẹn nhất mình muốn truyền đạt gì qua những dòng này!
2 notes · View notes
hntbum · 2 months ago
Text
Tumblr media
Triết Lý Cuộc Sống
BA TRĂM CÂU DANH NGÔN
Tumblr media
001. 水深波浪靜,學廣語聲低。
Nước sâu sóng lặng; người học rộng nói nhẹ nhàng
002. 暴力是無能者的最後手段。
Bạo lực là thủ đoạn sau cùng của kẻ không có năng lực.
003. 多數人的失敗不是因為他們無能,而是因為心志不專一。
Phần lớn người ta thất bại không phải do họ không có khả năng, mà là vì ý chí không kiên định
004. 不要期望所有人都喜歡你,那是不可能的,讓大多數人喜歡就算成功了。
Đừng kỳ vọng tất cả mọi người đều thích bạn, đó là điều không thể, chỉ cần số đông người thích là thành công rồi.
005. 恨,就是把別人的錯誤拿來苦苦折磨自己,最後毀了自己。(證嚴法師)
Hận, là lấy sai lầm của người khác để dày vò bản thân, sau cùng hủy diệt chính mình.
006. 小時候用拳頭解決事情的小孩,長大就可能去當流氓。
Những đứa trẻ khi còn bé dùng đấm đá để giải quyết sự việc, khi lớn lên có thể sẽ thành lưu manh.
007. 年輕時要做你該做的,年老時才能做你想做的。
Khi còn trẻ phải làm những việc bạn nên làm, thì khi về già mới có thể làm những việc bạn muốn làm
008. 快馬不需馬鞭,勤人不用督促。(英諺)
Ngựa nhanh không cần phải roi, người chăm không cần phải đốc thúc (ngạn ngữ Anh)
009. 有成就的人幾乎都是有紀律的人。
Người thành đạt đa phần là người có kỷ luật.
010. 人們喜歡熱忱的人,熱忱的人到哪裡都受��迎。
Người ta thích những người nhiệt tình sốt sắng, những người nhiệt tình sốt sắng đi đâu cũng được yêu thích.
011. 有些事做起來不見得有趣,但卻非做不可。贏家做的是他們必須要做的事,雖然他們不見得喜歡,但他們知道是必要的。
Có một số việc lúc làm sẽ không thấy có hứng, nhưng không làm không được, người thành công làm những việc người ta cần làm, mặc dù họ không thấy thích, nhưng họ biết đó là cần thiết.
012. 不要在必輸的情況下逞英雄,也不要在無理的情況下講理。
Đừng đợi đến lúc thất bại mới trổ tài anh hùng, cũng đừng nói đạo lý khi sự việc vô lý.
013. 當你表現得像隻劍拔弩張的刺蝟時,別人也會毫不留情地以牙還牙。
Khi bạn có biểu hiện như một con nhím xù lông nhọn sẵn sàng gươm súng, thì người khác cũng sẽ không chút nể nang ăn miếng trả miếng với bạn.
014. 如果你希望深受歡迎,就必須學習對人寬容大度。
Nếu bạn hy vọng được nhiệt liệt hoan nghênh, bạn phải học cách khoan dung độ lượng với người khác.
015. 重要的事先做。
Việc quan trọng làm trước.
016. 得意時應善待他人,因為你失意時會需要他們。
Lúc đắc ý phải đối tốt với người khác, bởi vì khi bạn ngã lòng bạn sẽ cần đến họ.
017. 一個人若不懂得在團隊中主動貢獻,讓團隊總是為了他必須費心協調,就算他能力再好,也會變成團隊進步的阻力。
Nếu một người sống trong một tập thể không biết chủ động cống hiến, chỉ làm cho tập thể đó tốn sức vì mình, thì người đó dù có năng lực tốt thế nào chăng nữa cũng chỉ là trở lực làm chậm tiến bộ của tập thế đó mà thôi.
018. 說「對不起」時,必須看著對方的眼睛。
Khi bạn nói “Xin lỗi”, cần phải nhìn vào mắt của đối phương.
019. 發現自己做錯了,就要竭盡所能去彌補,動作要快。
Phát hiện ra bản thân sai rồi, phải dốc hết sức để bù lại, động tác phải nhanh chóng.
020. 打電話拿起話筒的時候請微笑,因為對方能感覺到。
Khi gọi điện, nhấc ống điện thoại lên hãy mỉm cười, bởi vì người nghe sẽ cảm nhận được.
021. 沒有眼光對視,就沒有所謂的溝通。
Không có con mắt nhìn sự việc, thì không có cái gọi là khai thông.
022. 什麼才叫成功?我覺得只要達到以下三點就是成功:我是好人、我是有用的人、我是快樂的人(吳淡如)
Cái gì mới gọi là thành công? Tôi cảm thấy chỉ cần đạt được 3 điều sau là thành công: Tôi là người tốt, tôi là người có ích, tôi là người vui vẻ. (Ngô Đạm Như)
023. 你可以失敗,但不要忘記從失敗中獲取教訓。
Bạn có thể thất bại, nhưng đừng quên hãy từ thất bại mà rút ra bài học.
024. 如果現在的挫折,能帶給你未來幸福,請忍受它;
Nếu sự trắc trở lúc này có thể đem lại cho bạn hạnh phúc về sau, thì hãy chịu đựng nó.
025. 如果現在的快樂,會帶給你未來不幸,請拋棄它。
Nếu niềm vui lúc này, có thể đem lại sự bất hạnh cho bạn về sau, thì hãy vứt bỏ nó.
026. 在這不公平的世界,我們要做的不是追求公平,而是要在不公平的狀況下贏得勝利。
Trong cái thế giới không công bằng này, cái chúng ta cần làm không phải là truy cầu sự công bằng, mà là trong sự không công bằng đó giành được thắng lợi.
027. 成功是優點的發揮,失敗是缺點的累積。
Thành công là phát huy của ưu điểm, thất bại là tích lũy của khuyết điểm.
028. 自古成功靠勉強,所以我每天都要勉強自己用功讀書,努力工作,傾聽別人說話。
Từ xưa thành công phải dựa vào miễn cưỡng, vì thế hàng ngày chúng ta đều phải miễn cưỡng bản thân bỏ công đọc sách, nỗ lực làm việc, lắng nghe lời người khác.
029. 當你說:「我做不到啦!」你將永遠不能成功;
Khi bạn nói”Tôi không làm được nữa rồi” thì bạn mãi không bao giờ thành công.
030. 當你說:「我再試試看!」則往往創造奇蹟。
Khi bạn nói “Để tôi thử lại xem sao” thì sẽ luôn tạo ra kỳ tích.
031. 在學習與閱讀習慣培養好之前,最好完全不要看電視。(耶魯大學‧電視與兒童專家辛格)
Trước khi tạo cho mình thói quen tốt về học và đọc , tốt nhất hoàn toàn không xem ti vi.(Đại học Yelu, truyền hình và nhi đồng)
032. 閱讀可以開啟智慧的門窗,吸納古今中外聖哲思想的精華,就像站在偉人的肩膀上,看得更高更遠,想得更多更深。
Đọc sách có thể mở ra những cánh cửa trí thức, thu được những tinh hoa về tư tưởng triết lý cổ kim đông tây, giống như đứng trên vai một vĩ nhân, có thể nhìn càng rộng càng xa, nghĩ được càng nhiều càng sâu,
033. 你常吵架嗎?教你一招,首先盡量壓低聲音,再放慢說話速度,而且不說最後一句話,試試看,這樣是很難吵得起來的。
Bạn thường cãi nhau phải không? Dạy bạn một chiêu, đầu tiên hãy cố gắng hạ thấp giọng, tiếp theo hãy giảm tốc độ nói, mà cũng phải không nói câu sau cùng. Hãy thử xem sao, đây là cách rất khó xảy ra cãi nhau.
034. 有沒有錢,是能力問題;亂不亂花錢,卻是個性問題。
Có tiền hay không là do năng lực, phung phí hay không là do tính cách.
035. 如果你想要擁有完美無瑕的友誼,可能一輩子都找不到朋友。
Nếu bạn muốn có những tình bạn hoàn mỹ như những viên ngọc không vết xước, thì suốt đời bạn sẽ không tìm thẩy nổi một người bạn.
036. 如果人不會犯錯的話,鉛筆上面也不會有那塊橡皮擦了。
Nếu có thể không phạm sai lầm, thì một đầu cây bút chì chẳng gắn thêm cục tẩy làm gì.
037. 朋友可以再找,家人可是一輩子的牽掛,當然更應該小心經營彼此的關係。
Bạn bè có thể lại có, người nhà có thể là mối vướng víu cả đời, đương nhiên càng phải thận trọng các mối quan hệ kinh doanh hai bên.
038. 老是說謊的人不會快樂,因為他常常會陷入謊言即將被拆穿的恐慌處境。
Những người hay nói dối sẽ không vui vẻ, bởi vì anh ta luôn bị vùi vào trong những lời nói dối và luôn lo sợ bị vạch trần.
039. EQ比IQ重要,職場上並不歡迎單打獨鬥的英雄,而是能與人團隊合作的人才。
EQ quan trọng hơn IQ, chốn quan trường không hoan nghênh những anh hùng đơn thân độc đấu, mà cần những nhân tài biết phối hợp với tập thể.
040. 我永遠不知道明天還在不在,但只要今天還活著,就要好好呼吸。(杏林子)
Tôi vĩnh viễn không biết ngày mai có tồn tại hay không tồn tại, nhưng chỉ cần hôm nay còn sống, thì phải hít thở cho tốt. (Hạnh Lâm Tử)
041. 不能下定決心今天就開始的事,常常沒有開始的一天。
Những việc không thể hạ quyết tâm bắt đầu từ hôm nay, thì thường không có ngày bắt đầu.
042. 一個人無論多麼能幹、聰明、努力, 只要他不能與團體一起合作,日後絕不會有什麼大成就。
Một người cho dù có tài cán, thông minh, nỗ lực thế nào, chỉ cần không biết phối hợp với tập thể, thì về sau sẽ không có một thành tựu nào cả.
043. 將「請」、「謝謝」隨時掛在嘴邊,不需花費什麼成本,卻對人際關係大大有益。
Hãy để những từ “Xin mời”, “Cám ơn” luôn bên cạnh miệng, thì không cần phải tốn đồng tiền nào cũng sẽ đem về cho bạn lợi ích lớn trong những mối quan hệ con người.
044. 能解決的事,不必去擔心;
Những việc có thể giải quyết, không cần phải lo lắng.
045. 不能解決的事,擔心也沒用。(達賴喇嘛)
Những việc không thể giải quyết được, lo lắng cũng bằng thừa.
046. 做事認真,做人寬容。
Làm việc chăm chỉ, làm người khoan dung.
047. 千金難買早知道,後悔沒有特效藥。
Ngàn vàng khó mua điều biết trước, hối hận không có thuốc đặc hiệu.
048. 做一件事難不難並不重要,重要的是值不值得去做。
Làm một việc khó hay không khó không quan trọng, quan trọng là nó có đáng làm hay không.
049. 替別人做他們自己能夠而且應當做的事,有害而無益。
Làm hộ người khác việc người ta có thể làm mà lại nên làm thì chỉ có hại mà không có lợi.
050. 追求優異,既可喜又健康;追求十全十美,會使你沮喪、發神經,而且非常浪費時間。
Truy cầu nổi trội, vừa đáng mừng lại khỏe mạnh, truy cầu hoàn mỹ sẽ khiến bạn chán nản, phát điên mà lại lãng phí thời gian.
051. 判斷一個人,最好看他如何對待對自己沒有一點好處的人,和如何對待無力反抗他的人。
Phán đóan một người, tốt nhất hãy xem anh ta đối xử thế nào với người không có có lợi ích gì với mình và đối xử thế nào với người không có khả năng chống lại anh ta.
052. 道歉是人生的強力膠,幾乎什麼都能修補。
Nhận lỗi là loại keo gắn của đời người, hầu như cái gì nó cũng có thể hàn gắn được.
053. 事前多操一分心,事後少擔十分憂。
Trước sự việc lo nghĩ một phần, việc xong giảm đi được mười phần lo lắng.
054. 聰明人裝傻很容易,傻人裝聰明卻很容易被人看穿。
Người thông minh giả ngu rất dễ, người ngu giả thông minh rất dễ bị người khác phát hiện.
055. 愚蠢不會令你喪生,卻會令你吃苦。
Ngu xuẩn không làm bạn mất mạng, nhưng có thể khiến bạn chịu khổ.
056. 事事退讓的人終必成為毫無原則的人。
Người mà việc gì cũng nhượng bộ người khác thì sẽ thành người không có nguyên tắc.
057. 財富破產可以重建,人格破產難以再生。
Tiền tài phái sản có thể gây dựng lại, nhân cách phá sản khó có thể có lại.
058. 事能知足心常愜,人到無求品自高。
Phàm việc gì biết đủ thì thường thỏa mãn, người đến mức vô cầu phẩm hạnh tự sẽ cao.
059. 一針縫得及時,勝過九針。(英諺)
Một mũi khâu kịp thời còn hơn chín mũi khâu. (Ngạn ngữ Anh)
060. 碰到事情,要先處理心情,再處理事情。
Khi gặp sự việc, trước hết phải giải quyết vấn đề tâm lý, sau đó mới giải quyết sự việc.
061. 欣然接受別人的禮物,就是最好的���禮。
Vui vẻ tiếp nhận lễ vật của người khác, chính là cách đáp lễ tốt nhất.
062. 如果你的主要競爭者是你自己,你和別人相處也會順利得多。
Nếu đối thủ cạnh tranh chính của bạn là chính bạn, thi khi bạn chung sống với người khác sẽ có nhiều thuận lợi.
063. 說「不」的要領:語氣委婉,語意堅定。
Cách nói từ “Không” là: ngữ khí dịu dàng, ngữ âm kiên định.
064. 對別人凡事說好,反而是一種不負責任的態度。
Phàm việc gì của người khác cũng nói hay, trái lại đây là một kiểu thái độ vô trách nhiệm.
065. 不要聽信搬弄是非者的話,因為他不會是出自善意,他既會揭發別人的隱私,當然也會同樣待你。(蘇格拉底)
Đừng nghe và tin những lời của những kẻ đặt điều, bởi vì anh ta sẽ không có ý tốt, khi anh ta đi vạch trần chuyện riêng của người khác, thì cũng tức là sẽ làm việc đó với bạn.
066. 你要把別人壓下去,就得消耗掉自己一部分的力量,這樣一來你就無法扶搖直上了。
Bạn muốn đè người khác xuống, chính là làm mất đi một phần lực lượng của bạn, như thế sẽ không thể lên như diều gặp gió.
067. 「感謝」是人們永遠不會嫌給得太多的東西。
“Cám tạ” là thứ mà người ta vĩnh viễn không nghi ngờ quá nhiều.
068. 宜未雨綢繆,毋臨渴掘井。
Hãy sửa nhà trước khi có trời mưa, đừng để khát mới đào giếng.
069. 魔鬼為了達到目的,連聖經都可以背誦。(壞人是善於偽裝的,不可輕信)(英.莎士比亞)
Ma quỷ để đạt được mục đích, đến Thánh Kinh cũng có thể thuộc lòng. (Kẻ xấu rất giỏi ngụy trang, không thể nhẹ dạ tin tưởng.)
070. 喜歡跟貓玩的人,就要有被貓咬的心理準備。(跟惡人做朋友,遲早會遭殃)
Những người thích đùa với mèo, thì phải chuẩn bị tâm lý bị mèo cắn. (Chơi với kẻ ác thì sơm muộn cũng gặp tai ương)
071. 禮貌是人際交往的一把金鑰匙。
Lễ độ là chiếc chìa khóa vàng trong giao tiếp.
072. 當手中只有一顆酸檸檬時,你也要設法將它做成一杯可口的檸檬汁。(堅強的人可以扭轉逆境)
Khi trong tay chỉ có một quả tranh chua, bạn cũng phải nghĩ cách làm nó thành một ly nước tranh.
073. 只要你是天鵝蛋,即使是在鴨欄裡孵出來的也沒有關係。(英雄不怕出身低)(安徒生)
Chỉ cần bạn là trứng của thiên nga, thì cho dù có được ấp trong ổ con vịt mà ra cũng không vấn đề gì. (Anh hùng không sợ xuất thân hèn kém.)
074. 肯吃苦,苦一陣子;不吃苦,苦一輩子。
Giám chịu khổ, khổ một hồi, không chịu khổ, khổ cả đời.
075. 「還有明天」這句話,是使人怠惰的開始。
“Vẫn còn có ngày mai” chỉ là câu khiến người ta bắt đầu lười biếng.
076. 要別人尊重,先要自己夠強。
Muốn người khác tôn trọng, trước hết mình phải đủ mạnh.
077. 在山腳下徘徊的人,永遠到不了山頭。
Những người đứng dưới chân núi do dự, thì mãi mãi không lên được đỉnh núi.
078. 靜海造就不出優秀的水手。(逆境的磨鍊使人更堅強)
Biển lặng sóng không tạo ra những thủy thủ ưu tú. (Nghịch cảnh tôi luyện cho người ta càng kiên cường.)
079. 種植荊棘的人,永遠得不到玫瑰。
Người trồng bụi cây gai, sẽ không có được hoa hồng.
080. 靠山山倒,靠人人老,靠自己最好。
Dựa vào núi thì núi đổ, dựa vào người thì người già, dựa vào bản thân là tốt nhất.
081. 你若不想做,會找到一個藉口;
Nếu bạn không muốn làm, sẽ tìm được một cái cớ.
082. 你若想做,會找到一個方法。
Nếu bạn muốn làm, sẽ tìm được một phương pháp.
083. 努力未必會成功,努力得法才會成功。
Nỗ lực chưa chắc sẽ thành công, nỗ lực đúng cách mới thành công.
084. 失敗不是成功之母,失敗後能改進才是成功之母。
Thất bại không phải là mẹ thành công, mà thất bại xong biết cải tiến mới là mẹ thành công.
085. 我發現,我愈努力運氣就愈好。
Tôi phát hiện, tôi càng nỗ lực vận khí càng tốt.
086. 等候時的空檔仍然拼命工作的人,做什麼事都能成功。(善用零碎時間,累積久了會有大功效)
Người ra sức làm việc ngay cả những lúc chờ đợi, thì làm việc gì cũng thành công.
087. 從來沒有一個愛找藉口的人能夠成功。
Trước nay chưa có người nào thích tìm cớ mà có thể thành công.
088. 要為成功找方法,不要為失敗找理由。
Phải tìm cách để thành công, chứ không phải tìm lý do cho thất bại.
089. 不會從失敗中記取教訓的人,他的成功之路是遙遠的。
Người không rút ra được bài học từ thất bại, thì con đường thành công của anh ta rất xa .
090. 不想往上爬的人容易往下降。(缺乏上進心者易於沉倫)
Không muốn trèo lên cao thì dễ bị tụt xuống thấp. (Người thiếu ý chí tiến thủ sẽ bị tụt hậu)
091. 不重視現在的人,就不會有可以期待的未來。
Không xem trọng người hiện tại, sẽ không thể kỳ vọng vào tương lai.
092. 患難困苦,是磨鍊人格的最高學府。(蘇格拉底)
Cực khổ trong hoạn nạn, là trường học cao nhất rèn luyện nhân cách.
093. 不敲開硬殼,怎吃得到美味的核果?(克服逆境就能享受成功的快樂)
Không bóc đi lớp vỏ cứng sao ăn được mùi vị thơm ngon của quả bên trong. (Khắc phục được nghịch cảnh sẽ hưởng được niềm vui của thành công)
094. 挫折是智慧的褓母。
Khó khăn là mẹ của trí tuệ.
095. 先讀最好的書,否則你會發現時間不夠。
Phải đọc cuốn sách tốt nhất trước, nếu không bạn sẽ không có thời gian.
096. 「記憶」並不等於「智慧」,但沒有「記憶」就不會有「智慧」。
“Trí nhớ” không bằng “Trí tuệ”. Nhưng không có “Trí nhớ” sẽ không có “Trí tuệ”.
097. 學得晚總比永遠不學好。
Học muộn còn hơn là không học.
098. 意志不純正,則學識足以危害。(柏拉圖)
Ý chí không đúng đắn, thì học chỉ có nguy hại.
099. 愚昧是災禍的根源。(柏拉圖)
Ngu dốt là căn nguyên của tai họa.
100. 燕雀無法用一隻羽翼高飛,人也無法憑一種語言臻於佳境。
Chim yến tước không thể dùng một chiếc cánh mà bay cao, người cũng không thể dựa vào một loại ngôn ngữ mà đến được nơi cảnh đẹp.
101. 「學問」,就是要學也要問,肯學又敢問,就會很有學問。
“Học vấn”, chính là phải học, phải hỏi. Muốn học và dám hỏi tức là rất có học vấn.
102. 讀書是為了明理,明理是為了做人。
Đọc sách là để hiểu rõ đạo lý, hiểu rõ đạo lý là để làm người.
103. 多讀一本沒有價值的書,就喪失了可讀一本好書的時間和精力。
Đọc thêm một cuốn sách không có giá trị, thì tức là phí thời gian và tinh lực để đọc một cuốn sách tốt
104. 最有力的說服條件,就是說話人的品德。
Điều kiện có sức thuyết phục nhất, đó là phẩm đức của người nói.
105. 不要將別人輕輕講的一句話,重重放在心上。
Một câu nói nhẹ của người khác, đừng nặng nề đặt lên trái tim mình.
106. 在兩種情況之下,我們特別應該閉口不言:毫無所知和盛怒之時。
Trong hai tình huống sau, chúng ta đặc biệt không nên nói điều gì: không biết gì hết và đang quá giận giữ.
107. 心懷感激而不說出口,猶如包好禮物卻沒有送出去。
Trong lòng cảm kích mà không nói ra, cũng như ôm lễ vật mà không tặng đi.
108. 吱吱響的輪子才有人去上油,但首先被換掉的就是這種輪子。(在團體中不應有太多個人意見)
Chiếc bánh xe kêu lạo xạo rồi mới có người đi tra dầu, nhưng cái bị thay thế trước nhất lại là cái bánh xe đó. (Trong một tập thể đừng nên quá quá nhiều ý kiến cá nhân.)
109. 最破的車輪,發出最大的響聲。(聒噪者往往是缺乏內涵的)
Cái bánh xe hỏng nặng nhất phát ra tiếng kêu to nhất. (Những kẻ om sòm bên trong thường rỗng tuếch.)
110. 永遠不要在眾人面前給人勸告。(即使是好意,也應為人保留顏面)
Đừng bao giờ khuyên dạy người khác trước đám đông. (Cứ cho là ý tốt, cũng nên giữ thể diện cho người khác.)
111. 勸告別人時,不顧及別人的自尊心,再好的意見都是枉然。
Khi khuyên răn người khác mà không chú ý đến lòng tự tôn của người khác, thì lời khuyên có tốt mấy cũng đều uổng phí.
112. 你最不喜歡聽的話,往往就是你最應該聽的。
Những lời bạn không thích nghe nhất lại chính là những lời bạn nên nghe nhất.
113. 讚美是所有聲音中最甜蜜的一種。
Khen ngợi là một loại âm thanh ngọt ngào nhất trong các loại âm thanh.
114. 良言一句三冬暖,惡語傷人六月寒。
Một câu nói tốt ấm ba mùa đông, một lời cay độc hại người lạnh sáu tháng.
115. 言語切勿刺人骨髓,戲謔切勿中人心病。
Lời nói không nên châm chọc vào xương tủy người, pha trò (nói đùa) không nên trúng vào nỗi đau của người.
116. 多言取厭,輕言取辱。
Nói nhiều bị ghét, nói nhẹ bị nhục.
117. 懂得什麼時候不要說話,是一種智慧。
Hiểu được lúc nào không cần nói, đó là trí tuệ.
118. 管不住自己的舌頭,就容易挨他人的拳頭。
Quản không được cái lưỡi của mình, thì dễ lĩnh quả đấm (đòn) của người khác.
119. 當你用一個指頭指向別人的時候,該記得其他四個指頭都指向自己。
Khi bạn trỏ một ngón tay của mình vào người khác, thì hãy nhớ rằng bốn ngón tay còn lại đang trỏ về phía bạn.
120. 向天空丟一把斧頭,最後一定會落向地面,毀謗他人,也會傷到自己。
Bạn ném một cái rìu lên trời, cuối cùng nó sẽ rơi xuống mặt đất, phỉ báng người khác, sẽ làm tổn thương chính mình.
121. 臨事須替別人想,論人先將自己想。
Gặp việc phải nghĩ cho người khác, nói người phải nghĩ đến mình trước tiên.
122. 智慧是由聽而得,悔恨是由說而生。
Trí tuệ là do nghe mà có, hối hận là do nói mà sinh ra.
123. 最能使談話水準降低的,莫過於提高嗓音。
Hãy cố gắng đưa chuẩn mực của lời nói xuống thấp, đừng lên giọng cao quá.
124. 綽號有多傳神,當事人就有多憤怒。
Càng có nhiều bí danh, càng có nhiêu căm phẫn.
125. 愈少思想的人,話就愈多。
Người càng nghĩ ít, nói càng nhiều.
126. 我常因說話而後悔,卻從未因沉默而後悔。
Tôi thường vì lời nói của mình mà hối hận, chưa từng im lặng mà hối hận.
127. 話說三遍狗也嫌。
Qua ba lần nói thì chó cũng nghi ngờ.
128. 誠心對人說話,耐心聽人講話。
Thành tâm nói với người khác, nhẫn nại nghe người khác nói.
129. 脫貧,要先脫愚。
Thoát nghèo, trước tiên phải thoát đần.
130. 別買你「想要」的東西,要買你「需要」的東西,不需要的東西,就算只花一個銅板也嫌太貴。
Đừng mua cái “bạn muốn”, phải mua cái “bạn cần”. Những thứ không cần thiết, cứ cho là tốn một xu cũng e là quá đắt.
131. 金錢是魔鬼的釣餌。(金錢誘人犯罪。)
Kim tiền là mồi nhử của ma quỷ. (Kim Tiền dụ người ta phạm tội.)
132. 急於致富的人,會死得很快。
Người gấp gáp làm giầu, sẽ chết rất nhanh.
133. 如果你老是買一些不需要的東西,很快就會連需要的東西都買不起。
Nếu bạn thường xuyên mua những đồ không cần thiết, thì rất mau đến những cái cần mua cũng không mua nổi.
134. 一個人的成功,百分之八十五取決於性格與態度,能力只佔百分之十五。
Thành công của một người, có đến 85% được quyết định bởi tính cánh và thái độ, năng lực chỉ chiếm 15%.
135. 在沒有人看見的時候也善良,才是真正的好人。
Lương thiện ngay cả những lúc không có ai trông thấy, đó mới là người tốt thực sự.
136. 要改變命運,先改變性格。
Muốn thay đổi vận mệnh, trước tiên phải thay đổi tính cách.
137. 如果沒有人愛你,那當然是你自己的過失。
Nếu không có ai yêu bạn, thì đương nhiên đó là sai lầm của chính bạn.
138. 發脾氣只會令問題更加惡化。
Tức giận chỉ làm cho vấn đề càng xấu đi.
139. 憤恨是慢性自殺。
Căm hận chính là sự tự sát mạn tính.
140. 當你對的時候,用不著發脾氣
Khi bạn đúng, không cần phải nổi cáu.
141. 當你錯的時候,不配發脾氣。
Khi bạn sai, không xứng đáng để nổi cáu.
142. 沒有一個發怒的人是好看的。
Không có người nào khi nổi giận mà đẹp cả.
143. 溫和友善比暴力憤怒更有力量。
Ôn hòa, thân thiện có sức mạnh hơn bạo lực và phẫn nộ.
144. 理直氣和,義正辭婉。
Có lý ôn tồn, nghĩa đúng dịu dàng.
145. 一個人的教養如何,可以在吵嘴中看得出來。
Một người được nuôi dạy như thế nào, có thể nhận ra khi họ tranh cãi (cãi cọ.)
146. 有耐性的人,能得到他所想要的一切.(富蘭克林)
Người biết nhẫn nại, có thể có được tất cả những cái họ muốn.
147. 忍無可忍,就等於沒有忍。
Không thể nhẫn nhịn nổi, cũng bằng như là không nhẫn nhịn.
148. 能忍人之所不能忍,方能為人所不能為。
Có thể nhịn cái người ta không thể nhịn, có thể làm cái người khác không thể làm.
149. 憤怒會使別人看到一個醜陋的你。
Phẫn nộ sẽ làm cho người khác nhìn thấy một người xấu xí ở bạn.
150. 做好人,行好事,說好話,讀好書。
Làm người tốt, làm việc thiện, nói lời đúng, đọc sách hay.
151. 地上種了菜,就不易長草;
Mặt đất mà trồng rau, không dễ cho cỏ mọc.
152. 心中有了善,就不易生惡。
Trong lòng có thiện ý, thì không dễ sinh ác ý.
153. 要平安,先要心安。
Muốn bình an, trước hết phải tâm an.
154. 脾氣不好,嘴巴不好,即使心地再好,也不算是個好人。
Tính khí không tốt, mồm miệng không tốt, thì tâm địa có tốt, cũng không coi là người tốt.
155. 愛挑剔的人永遠沒有朋友。
Người thích kén chọn mãi mãi sẽ chẳng có bạn bè.
156. 用���物購買朋友,當你的給予停止時,友誼便告消失。
Dùng lễ vật để mua bạn bè, thì khi bạn dừng đưa lễ vật, tình bạn cũng cáo biệt luôn.
157. 被敵人打敗的人很少,被朋友毀滅的人很多。(不要誤信損友。)
Người bị kẻ địch đánh bại rất ít, mà bị bạn bè tiêu diệt thì rất nhiều.(Đừng tin lầm mà hại bạn)
158. 當鴿子和烏鴉結成夥伴時,雖然牠的翅膀還是白色的,但心卻漸漸變為黑色了。(損友之害)
Khi bồ câu kết bạn với quạ, mặc dù cánh của nó vẫn còn màu trắng, nhưng trái tim thì dần dần chuyển sang màu đen.
159. 告訴我你的朋友是誰,我就可以告訴你,你是一個什麼樣的人。(物以類聚。)
Nói với tôi bạn của bạn là ai, tôi có thể nói cho bạn biết, bạn là người thế nào.
160. 君子絕交,不出惡聲。(《戰國策》)
Quân tử tuyệt giao, tiếng xấu không ra ngoài.(Chiến quốc sách.)
161. 交不良的朋友,足以貶低自己的身價.(莎士比亞)
Kết giao với bạn xấu, đủ để hạ thấp giá trị bản thân.
162. 愈豐滿的稻穗,頭愈是低垂。(有內涵者往往謙虛)
Bông lúa càng nhiều hạt, đầu nó càng rủ xuống. (Người giỏi thường hay khiêm tốn)
163. 不要在你的智慧中夾雜傲慢。
Đừng để cho ngạo mạn chen lẫn vào trong trí tuệ của bạn.
164. 聰明人不會把所有的蛋都���在同一個籃子裡。
Người thông minh sẽ không đem tất cả trứng đặt vào một cái giỏ.
165. 第一顆鈕扣扣錯了,最後一顆便難以處理。(慎始)
Cái khuy áo đầu tiên sai, cái sau cùng khó mà chữa được.
166. 一個小漏洞,足以使巨輪沉沒。
Một cái lỗ thủng nhỏ, đủ làm cả thuyền lớn chìm nghỉm.
167. 在你發怒的時候,要緊閉你的嘴。
Khi bạn nổi giận, hãy bịt kín miệng mình lại.
168. 如果跑錯了方向,跑得快又有何用?
Nếu chạy sai hướng, thì chạy nhanh có ích gì?
169. 沉溺於享樂的人註定貧窮。
Người chìm đắm vào hưởng lạc chắc chăn nghèo túng.
170. 飢餓之神不會光顧勤勉之家。
Thần đói sẽ không gõ cửa nhà người siêng năng.
171. 怠惰是貧困的製造所。
Lười nhác là nơi tạo ra nghèo khó.
172. 「明天再說吧!」是懶人們最喜歡說的一句話。
“Để ngày mai hãy nói” là câu mà người lười nhác thích nói nhất.
173. 不勞而可獲者,唯貧窮而已。(莎士比亞)
Kẻ không làm mà hưởng, thì chỉ có bần cùng mà thôi.
174. 對快樂的人,我總是多一些敬意,因為這種人生活智慧較高,不會鑽牛角尖。
Đối với người vui vẻ, tôi luôn thêm phần kính nể, bởi vì loại người này trí tuệ sống khá cao, không để tâm vào mấy chuyện vụn vặt.
175. 夜即使再深沉,黎明總有來到的一刻。(沒有永遠的逆境。)
Đêm dù có càng sâu,thì vẫn có lúc bình minh sẽ tới. (Không có nghịch cảnh nào vĩnh viễn.)
176. 冬天來了,春天還會遠嗎?
Mùa đông đến rồi, mùa xuân liệu có còn xa không?
177. 樂觀的人看見玫瑰的美,悲觀的人只在意它有刺。
Người lạc quan nhìn thấy vẻ đẹp của hoa hồng, người bi quan chỉ để ý đến gai nhọn của nó.
178. 喜樂的心乃是良藥,憂傷的靈使骨枯乾。(《聖經》)
Tinh thần vui vẻ vẫn là một liều thuốc tốt, tinh thần đau buồn sẽ làm cho xương khô.(Kinh Thánh)
179. 笑是最便宜的化妝品,運動是最便宜的醫藥,打招呼是最便宜的公關支出。
Cười là loại mỹ phẩm rẻ nhất, vận động là loại y dược rẻ nhất, chào hỏi là loại chi phí quan hệ giao tiếp rẻ nhất.
180. 當你哭泣自己沒鞋穿的時候,看看那些沒腳的人吧!
Khi bạn khóc vì không có giày để đi, hãy nhìn xem những người không có chân.
181. 與其詛咒黑暗,不如點亮燭光。
Chửi rủa hắc ám, chi bằng hãy đốt nến lên.
182. 準時是最基本的禮貌,讓別人等候,就是在浪費別人的生命。
Đúng giờ là phép lịch sự cơ bản nhất, khi bạn để người khác chờ đợi, chính là đang lãng phí cuộc sống của họ.
183. 我不會把一個無故踩死小蟲的人列入朋友的名單裡。
Tôi sẽ không đưa một người vô cớ giẫm chết một con côn trùng nhỏ vào danh sách bạn bè.
184. 那些不肯濟弱扶傾的人,當他跌倒時,也將無人伸出援手。
Những người không muốn ra tay giúp đỡ kẻ yếu, thì khi anh ta ngã, cũng sẽ không có người giơ tay cứu giúp.
185. 愛的反面不是恨,而是冷漠。(徳雷莎修女)
Mặt trái của yêu không phải là hận, mà là lạnh nhạt. (Mother Teresa)
186. 行善就像用自己的蠟燭點燃他人的蠟燭,毫無損失。
Làm việc thiện cũng giống như lấy cây nến cháy của mình đốt cháy những cây nến của người khác, không thiệt hại gì hết.
187. 施善的最高原則,是保持受施者的尊嚴。
Nguyên tắc cao nhất của làm việc thiên là phải giữ được sự tôn nghiêm.
188. 有錯快承認,莫待人誇大。
Có lỗi thì mau nhận, đừng đợi người khác thêu dệt thêm.
189. 發覺犯錯就要馬上補救,越早認錯越容易開口。
Phát giác thấy phạm sai lầm thì phải ngay lập tức cứu chữa, càng sớm nhận sai càng dễ mở miệng ăn nói.
190. 永遠不要因為承認錯誤而感到羞恥,因為承認錯誤也可以解釋為你今天更聰明。
Đừng bao giờ cảm thấy nhục nhã vì thừa nhận sai lầm, bởi vì thừa nhận sai lầm cũng có thể giải thích rằng bạn hôm nay càng thông minh.
191. 只有蠢人和死人從不改變意見。(做人不能太頑固。)
Chỉ có người ngu và người chết mới không thay đổi ý kiến. (Làm người đừng quá ngoan cố.)
192. 只顧說話,便無暇深思。
Chỉ chú ý nói, thì sẽ không rảnh để suy nghĩ sâu.
193. 不要怕無聊,因為無聊時才有時間思考。
Đừng sợ buồn chán, bởi vì lúc buồn chán mới có thời gian suy nghĩ.
194. 嫉妒別人,不會給自己增加任何的好處,也不可能減損他人的成就。
Đố kỵ người khác, sẽ không đem lại cho mình lợi ích gì cả,mà cũng chẳng thể làm tổn hại đến thành tựu của người khác.
195. 自己做個誠實的人,就可確知世界上少了一個壞蛋。
Tự mình làm một người thành thực, thì có thể biết chắc rằng trên thế giới sẽ ít đi một thằng khốn nạn.
196. 扯謊的人,一定會被迫再編二十篇圓謊的話。(蘇格拉底)
Người dối trá, nhất định sẽ bị bức phải bịa ra 20 bài để lấp liếm sự dối trá.
197. 你可能欺瞞所有人於一時,或永遠欺騙某些人,但無法永久欺騙所有的人。
Anh có thể bịp bợm tất cả mọi người trong một lúc, hoặc có thể vĩnh viễn lừa được một số người, nhưng không thể lâu dài lừa dối được tất cả mọi người.
198. 容貌平凡有什麼關係?討人喜歡就好。
Dung mạo bình thường thì quan hệ gì, người khác thích là được.
199. 找一份你喜歡的工作,這輩子就一天都不用熬了。
Tìm một công mà việc bạn yêu thích, thì đời này sẽ không phải chịu đựng thêm một ngày nào nữa.
200. 我沒有看過爛的電視節目,因為上天賦予我智慧,也賦予我可以關掉按鈕的手。
Tôi chưa xem một chương trình truyền hình dở nào, bởi vì ông trời ban cho tôi trí tuệ và cũng ban cho tôi cái tay để tắt cái nút (tắt tivi) đi.
201. 大自然是最棒的心理醫生。
Đại tự nhiên là bác sỹ tâm lý cừ nhất.
202. 吞下去的眼淚是毒汁,流出來的眼淚是珍珠。(有痛苦時勿過度壓抑。)
Nước mắt nuốt vào trong là thuốc độc, chảy ra ngoài là những viên ngọc. (Có đau khổ đừng quá kìm nén.)
203. 期望別人為自己保守秘密,還不如自己先守住秘密。
Kỳ vọng người khác giữ bí mật cho mình, không bằng tự mình giữ bí mật trước.
204. 討厭的工作,今天就要做好,不要留到明天,這樣你就可以少擔心一天,還會有個快樂的明天。
Công việc mình ghét, hôm nay phải làm cho xong, đừng để đến ngày mai, như thế tức là bạn đã bớt lo lắng một ngày và sẽ có thêm một ngày mai vui vẻ.
205. 應付苦事的唯一方法便是盡快做完它。
Cách tốt nhất để đối phó với việc khó khăn là hãy nhanh chóng hoàn thành nó.
206. 別人可能懷疑你說的話,但他們會相信你的行動。
Người khác có thể hoài nghi điều bạn nói, nhưng họ sẽ tin tưởng vào hành động của bạn.
207. 錯誤的謬論,即使五千萬人都衕樣這麼說,仍是謬論。
Luận điệu của sai lầm, cho dù có đến 5 triệu người cùng nói như vậy, thì cũng vẫn là luận điệu.
208. 你的腰不彎,別人就不能騎在你背上。(美國黑人民權運動領袖馬丁‧路德‧金恩牧師)
Lưng bạn không cong, người khác sẽ không thể cưỡi trên lưng bạn.
209. 你們希望別人怎樣待你們,你們也要怎樣待人。(馬太福音)
Các người muốn người khác đối đãi với mình ra sao, các người cũng phải đối đãi với người như vậy. (Phúc Âm Ma-thi-ơ)
210. 對任何人、任何事都感到厭煩的人,最惹人厭煩。
Người mà đối với bất kỳ ai, bấy kỳ việc gì cũng thấy phiền chán, thì làm cho người ta phiền chán mình nhất.
211. 做對的事情,把事情做對。
Làm đúng việc, làm việc đúng.
212. 過於執著小���者,往往無法成就大事。
Người quá câu nệ vào việc nhỏ, thường không thể có thành tựu trong việc lớn.
213. 凡事盡心盡力,結果交給上帝。
Phàm việc gì cũng tận tâm tận lực, thì kết quả sẽ đưa đến Thượng đế.
214. 一個人偉大或卑微,端視其志向而定。
Một người vĩ đại hay bé nhỏ,cứ nhìn kỹ chí hướng của anh ta mà đoán định.
215. 被同一塊石頭絆倒兩次,是一種恥辱。
Bị cùng một hòn đá làm vấp ngã hai lần,thì đó là điều sỉ nhục.
216. 名譽是你最有效的自薦信,你一生的前途都得依賴它。
Danh dự là sự tiến cử hiệu quả nhất của bạn, tiền đồ của cả đời bạn đều phải dựa vào nó.
217. 為了使別人也享有自由,你必須限制自己的自由。
Để người khác cũng được hưởng tự do, bạn cần thiết phải hạn chế sự tự do của bản thân.
218. 心慌吃不得熱粥。(=欲速則不達)
Hoảng hốt sẽ không ăn nổi cháo nóng. (= Dục tốc bất đạt.)
219. 如果你同時追兩隻野兔,最後將一隻也追不到。
Nếu cùng một lúc bạn đuổi bắt hai con thỏ hoang, thì cuối cùng đến một con cũng không bắt được.
220. 心中裝滿自己的想法,就聽不到他人的心聲了。
Trong lòng đầy ắp những cách nghĩ của chính mình thì sẽ không nghe được tiếng lòng của người khác.
221. 不肯原諒別人,就是不給自己留餘地,因為每個人都有犯錯而需要別人原諒的時候。
Không muốn tha thứ cho người khác, tức là không để lại cho mình một chỗ đất dư (để đứng), bởi vì mỗi người ai cũng có lúc phạm sai lầm và cần người khác tha thứ.
222. 與自己競爭,與別人合作。
Cạnh tranh với chính mình, hợp tác với người khác.
223. 當你發現美好事物時,要把它分享給別人,這樣美好的事物才能在這世界上散播開來。
Khi bạn phát hiện một thấy sự vật đẹp đẽ, hãy chia sẻ cho người khác, như thế sự vật đẹp đẽ đó mới có thể truyền bá đi khắp nơi trên thế giới này.
224. 如果事情值得做,就該盡力做好。
Nếu sự việc đáng phải làm, thì hãy tận lực làm cho tốt.
225. 待別人好,不是因為這樣別人也會對你好,而是因為你可以心安理得。
Đối đãi với người khác tốt, không phải là vì như thế người khác sẽ đối tốt lại với bạn, mà là vì như thế bạn sẽ có thể yên tâm thoải mái.
226. 一件壞事的影響,可能是你用十件好事都無法彌補的。
Ảnh hưởng của một việc xấu, có thể bạn phải dùng đến mười việc tốt cũng không bù đắp lại được.
227. 我們拿花送給別人時,首先聞到花香的是自己;
Khi chúng ta đem hoa tặng cho người khác, thì người ngửi được mùi hương đầu tiên là chính chúng ta.
228. 我們抓起泥巴拋向別人時,首先弄髒的也是自己的手。
Khi chúng ta nắm bùn ném vào người khác, thì người bị làm bẩn đầu tiên là bàn tay chúng ta.
229. 上級主管不會喜歡總要他把話說兩遍的人。
Chủ quản cấp trên sẽ không thích người muốn họ phải nói hai lần.
230. 你發現過嗎?幾乎所有白色的花都很香,顏色豔麗的花常是不香的,人也是一樣,愈樸素單純的人,愈有內在的芳香。
Bạn có từng phát hiện thấy, hầu như những loại hoa có màu trắng đều rất thơm, hoa có màu sắc đẹp đẽ thường không thơm, người cũng vậy, càng mộc mạc giản dị, càng tỏa hương thơm từ bên trong.
231. 慈濟七戒:不殺生、不偷盜、不邪淫、不妄語、不飲酒、不棄養父母、不參與政治。
Từ tế thất giới là: Không sát sinh, không trộm cắp, không tà dâm, không vọng ngữ, không uống rượu, không bỏ việc phụng dưỡng cha mẹ, không tham dự chính trị.
232. 與其責怪老天爺為什麼下雨,還不如盡快設法找到避雨的地方。
Trách cứ ông Trời tại sao lại mưa, chi bằng cố gắng tìm chỗ để tránh mưa.
233. 一張笑臉可以引起無數張笑臉,一張哭喪的臉卻永遠孤獨。(康德)
Một khuôn mặt cười có thể làm vô số khuôn mặt cùng cười theo. Một khuôn mặt tang thương thì vĩnh viễn sẽ cô độc.
234. 當你快樂時,你要想,這快樂不是永恆的;
Khi bạn vui vẻ, bạn phải nghĩ, vui vẻ này không phải là vĩnh hằng;
235. 當你痛苦時,你要想,這痛苦也不是永恆的。
Khi bạn đau khổ, bạn phải nghỉ, đau khổ này cũng không phải là vĩnh hằng.
236. 愈多壞心眼佔據我們的心,我們就會有愈多的苦難。
Càng có nhiều ý xấu ngự trị trong trái tim chúng ta, chúng ta càng có nhiều gian khổ.
237. 傳家有道唯存厚,處世無奇但率真。
Chuyên gia hữu đạo duy tồn hậu, xử thế vô ký đãn suất chân.
238. 不正面面對恐懼,就得一生一世躲著它。(北美印地安人諺語)
Không trực diện đối mặt với nỗi sợ hãi, thì phải suốt đời né tránh nó.
239. 獲致幸福的不二法門是珍視你所擁有的,遺忘你所沒有的。
Phương pháp nhất quán để giành được hạnh phúc là trân trọng những gì bạn đang có.
240. 你渴求別人了解你,就要先學習了解別人。你得先顧及別人的感受,你的感受才會被關照。
Bạn khát cầu người khác hiểu bạn, thì trước hết phải học để hiểu người khác. Bạn phải quan tâm trước hết đến cảm nhận của người khác, thì sự cảm nhận của bạn mới được quan tâm.
241. 突然而來的、不當且過大的利益,都隱含著危機。
Đột nhiên mà đến, mà lại là lợi ích quá lớn không thỏa đáng,thì đều ẩn chứa những nguy cơ.
242. 我才不會沮喪,因為每一次錯誤的嘗試都會把我往前更推進一步。(愛迪生)
Tôi sẽ không ủ rũ, bởi vì mỗi lần sai lầm đều là những thử nghiệm giúp tôi tiến bộ thêm một bậc.
243. 不要害怕去做超過自己能力範圍的事,那正可以激發出你的潛能。
Đừng sợ phải làm những việc vượt quá phạm vi khả năng của mình, chính nó có thể kích phát khả năng tiềm tàng của bạn.
244. 把「苦幹」和「巧幹」結合起來,就能脫穎而出。將斧頭保持在鋒利狀態,就能用較少的力氣,砍下較多的樹。
Hãy kết hợp “làm khổ” và “làm khéo” với nhau, thì có thể bộc lộ được hết tài năng. Giữ lưỡi rìu sắc bén, thì chỉ cần dùng ít lực mà có thể đốn được nhiều cây.
245. 你現在面對失敗的態度,就是未來成功與否的關鍵。
Thái độ đối với sự thất bại bây giờ của bạn, chính là mấu chốt của sự thành công hay không trong tương lai.
246. 找到一群可以幫助你成長的好朋友和聰明的競爭者,你就贏了別人好幾步。
Tìm được một nhóm bạn bè tốt giúp bạn phát triển và những kẻ cạnh tranh thông minh, bạn sẽ thắng người khác được nhiều bước.
247. 週一到週五工作,只能讓我和對手保持平手,週末也工作,則讓我超越對手。(美國某知名企業家)
Làm việc từ thứ hai đến thứ sáu, chỉ có thể khiến tôi và đối thủ giữ được ngang cơ nhau, cuối tuần cũng làm việc, sẽ khiến tôi vượt qua đối thủ.
248. 用錯誤的方法灌溉,不可能豐收。
Tưới tiêu không đúng phương pháp, sẽ không thể được mùa.
249. 我把每個難題視為運用聰明才智的機會。(世界銷售冠軍大師湯姆.霍金斯)
Tôi coi mỗi một vấn đề khó khăn là một cơ hội để vận dụng sự thông minh tài trí.
250. 看書是增加智慧最簡便的方式,當孩子打開一本書的時候,他就打開了一個世界。
Đọc sách là phương pháp gia tăng trí tuệ giản tiện nhất, khi đứa trẻ mở một cuốn sách ra, tức l�� nó đang mở ra một thế giới.
251. 「閱讀」是各種學習的基石。
“Đọc” là nền tảng của các loại học tập.
252. 知識是創造力的基礎。
Tri thức là cơ bản của sức sáng tạo.
253. 沒有愛心的誠實,是會刺傷人的。
Không có sự thành thực của trái tim yêu, sẽ là cái làm đau thương người khác.
254. 愛生氣的人是沒有福氣的人。
Người thích nổi nóng sẽ là người không có phúc (may mắn.)
255. 如果你常跟狗磨蹭在一起,身上就會有跳蚤。(近墨者黑。)
Nếu bạn thường vuốt ve với chó, thì trên người bạn sẽ có bọ chó.
256. 生命也有保存期限,想做的事就應該趁早去做。
Sinh mạng cũng có giới hạn, việc muốn làm thì nên làm sớm đi.
257. 「表情」是無聲的武器,故意臭著臉來表示不滿,當心變成「表情暴力」。
“Biểu tình” là vũ khí vô thanh, cố tình ủ dột bộ mặt để thể hiện sự bất mãn, đương nhiên biến thành “biểu tình bạo lực”.
258. 遊手好閒會使人心智生鏽。
Chơi bời lêu lổng sẽ khiến tâm trí gỉ sét.
259. 不要一直責罵大人,不要一直覺得大人總是不好的,因為總有一天你們也會成為大人。
Đừng cứ trách mắng người lớn, đừng cứ học những thói xấu của người lớn, bởi vì sẽ có một ngày bạn cũng sẽ trở thành người lớn.
260. 常以為別人在注意自己,或希望別人注意自己的人,會活得比較煩惱。
Người thường cho rằng người khác chú ý mình, hoặc hy vọng người khác chú ý mình sẽ có cuộc sống tương đối phiền não.
261. 一個平庸卻熱忱的人,往往會超越傑出卻無熱忱的人。(威廉森)
Một người tầm thường mà hăng hái, sẽ luôn luôn vượt qua người kiệt xuất mà không hăng hái.
262. 懶惰的人啊!你去觀察螞蟻的動作,便可以得到智慧。(舊約聖經)
Người lười biếng ấy à! Người hãy đi quan sát động tác của những con kiến, bạn sẽ có được trí tuệ. (Kinh Thánh Cựu Ước.)
263. 不要去刺探別人的秘密,要不然你就得常常忍受明明知道卻又不能說的痛苦。
Đừng có đi xoi mói bí mật của người khác, nếu không bạn sẽ phải thường xuyên chịu đựng nỗi khổ của việc rõ ràng biết mà không thể nói.
264. 梅菲定律:每項工作所花的時間都會比你想像中的長。(人往往會低估工作所需時間,因此做事情應及早開始。)
Định luật Mai-Phi: Thời gian chi cho mỗi một công việc đều dài hơn so với trong tưởng tưởng của bạn. (Người ta thường dự tính thời gian cần thiết cho công việc, vì thế khi làm việc hãy nên bắt đầu sớm.)
265. 把事情「做好」和「做得完美」的區別是:前者只佔後者百分之十或百分之二十的時間。
Sự khác biệt của “Làm tốt” và “Làm hoàn mỹ” là: người trước chỉ cần bỏ ra 10% hoặc 20% thời gia của người sau.
266. 二十一世紀會失敗的人就是「不學習的人」,以及「永遠不求改變突破而只用舊方法的人」。
Người sẽ thất bại của thế kỷ 21 là: “người không học”, và “người mãi không thay đổi sự đột phá và chỉ dùng phương pháp cũ”.
267. 此刻盡力而為,下一刻便可佔盡優勢。
Lúc này tận lực làm việc, lúc sau sẽ có thể chiếm mọi ưu thế.
268. 福由心造,禍在己為。
Phúc do tâm mình tạo ra, họa do mình gây ra.
269. 如果連小地方都不注意,給人的印象是對大事情一定很粗心。
N���u chỗ nhỏ bé mà cũng không để ý, thì ấn tượng cho người khác sẽ là: việc lớn nhất định sẽ cẩu thả.
270. 沒用的話不要講,有用的事要去做。
Lời nói vô ích đừng nói, việc có ích phải làm.
271. 刀要石磨,人要事磨。
Dao dùng đá mài, người dùng việc luyện.
272. 過去的痛苦就是快樂。(無論多麼艱難一定要咬牙衝過去,將來回憶起來一定甜蜜無比。)
Đau khổ của quá khứ chính là niềm vui. (Cho dù có bao nhiêu gian khổ cũng phải cắn răng vượt qua, sau này khi nhớ lại nhất định sẽ thấy ngọt ngào không gì sánh nổi.)
273. 有生命就有希望。(留得青山在,不怕沒柴燒。)
Có sự sống tức là có hy vọng. (Giữ được rừng xanh, sẽ không lo không có củi đốt.)
274. 腦中有知識,勝過手中有金錢。(從小灌輸給孩子的堅定信念。)
Trong đầu có trí thức còn hơn trong tay có kim tiền. (Từ nhỏ phải rót vào đầu bọn trẻ quan niệm như vậy.)
275. 風暴使樹木深深扎根。(感激敵人,感激挫折!)
Phong ba giúp cho cây bám rễ sâu chắc. (Cảm kích kẻ thù, cảm kích khó khăn.)
276. 心之所願,無所不成。(堅持一個簡單的信念就一定會成功。)
Trong lòng có sẵn ý nguyện thì không việc gì không thành. (Kiên chì một niềm tin đơn giản sẽ nhất định thành công.)
277. 最簡單的回答就是做。(想說流利的英語嗎?那麼現在就開口!心動不如嘴動。)
Cách trả lời đơn giản nhất là “làm”. (Bạn muốn nói tiếng Anh thật lưu loát phải không? Vậy thì hãy mở miệng nói đi! Lòng nghĩ không bằng mở miệng nói.)
278. 凡事必先難後易。(放棄投機取巧的幻想。)
Phàm việc gì cũng trước khó sau dễ. (Hãy bỏ mộng tưởng đầu cơ trục lợi.)
279. 偉大的理想造就偉大的人。
Lý tưởng lớn sẽ tạo lên vĩ nhân.
280. 天助自助者。
Trời sẽ giúp những người biết tự giúp mình.
281. 實踐長才幹。
Học từ trong thực tiễn lao động.
282. 東好西好,還是家裡最好。
Đông tốt, tây tốt, vẫn không tốt bằng nhà mình.
283. 三個臭皮匠,頂個諸葛亮。
Hai cái đầu bao giờ cũng hơn một cái đầu.
284. 行路有良伴就是捷徑。
Đi đường mà có bạn tốt thì như đi đường tắt.
285. 滴水穿石。
Nước chảy đá mòn.
286. 不經災禍不知福。
Chưa từng bị họa chưa biết thế nào là phúc.
287. 遲做總比不做好;晚來總比不來好。
Muộn còn hơn không.
288. 無熱情成就不了偉業。
Không có sự nhiệt tình không làm lên sự nghiệp lớn.
289. 行動比語言更響亮。
Hành động có tiếng vang hơn mọi lời nói.
290. 只有死人才不犯錯誤。
Chỉ có người chết mới không phạm lỗi lầm.
291. 偉大始於渺小。
Cái vĩ đại bắt đầu từ những cái bé nhỏ.
292. 事實從來不怕調查。
Sự thực trước giờ không biết sợ điều tra.
293. 舌無骨卻能折斷骨。
Lưỡi không xương nhưng có thể bẻ gãy xương.
294. 勇敢的嘗試是成功的一半。
Thử nghiệm của dũng cảm là một nửa thành công.
295. 困難坎坷是人們的生活教科書。
Sự khó khăn lận đận là cuốn sách giáo khoa của cuộc sống.
296. 人就是人,是自己命運的主人。
Người tức là chủ nhân của vận mệnh bản thân.
297. 人必須相信自己,這是成功的秘訣。(卓別林)
Phải tin vào chính mình,đó là bí quyết của thành công. (Charles Chaplin)
298. 實力永遠意味著責任和危險。
Thực lực mãi mãi có nghĩa là trách nhiệm và nguy hiểm.
299. 合理安排時間就是節約時間 。
Sắp xếp thời gian hợp lý là tiết kiệm thời gian.
300. 要選擇行動的一生,而不是炫耀的一生。
Phải lựa chọn một đời hành động, chứ không phải một đời khoe khoang.
2 notes · View notes
blogsaigon · 9 months ago
Text
Tumblr media
Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp.
Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu. Những thứ tôi thấy rất hay thì cô ấy lại không hứng thú, những thứ cô ấy thích thì tôi lại cảm thấy rất ngớ ngẩn. Ví dụ, tôi thích xem quần vợt và các giải thi đấu. Cô ấy thích xem phim truyền hình, đặc biệt là xem phim truyền hình HQ, mỗi lần xem đều cười khúc khích.
Tôi đi làm về thường đọc sách và rất lười. Cô ấy thì siêng năng, mỗi ngày đều giặt quần áo, làm việc nhà, mua trái cây, mua đồ ăn nhẹ, cắt trái cây, nấu ăn và dọn dẹp ở nhà. Tôi không thích ăn bên ngoài, cô ấy sẽ chuẩn bị bữa trưa và đồ ăn nhẹ + trái cây cho tôi vào mỗi buổi sáng.
Cô ấy cảm thấy tôi làm việc bên ngoài quá vất vả, nhưng thật ra cũng không vất vả lắm, vì cô ấy cảm thấy vậy nên tôi cũng giả vờ là bản thân rất vất vả. Sáng thứ bảy tôi không phải đi làm nên thức dậy muộn, cô ấy sẽ rón rén dậy đi ra ngoài, đến dép cũng không mang.
Quan niệm về tiêu dùng cũng khác, tôi nghĩ bản thân kiếm tiền cũng ổn. Tôi thường đưa cô ấy đến các cửa hàng để mua quần áo, mỗi lần như vậy cô ấy đều chê đắt. Vợ tôi cảm thấy trong nhà có mỗi mình tôi đi làm, cô ấy cũng không kiếm ra tiền, dưới có con nhỏ, trên có ba mẹ già. Cô ấy thích mua hàng trên Pinduoduo, Taobao để được giảm giá và miễn phí vận chuyển. Có lần, tôi mua cho cô ấy một chiếc váy moda, cô ấy nói nó rất dễ nhăn và mặc rất bất tiện. Thế là từ đấy tôi không mua quần áo cho cô ấy nữa, để cô ấy tự xem rồi mua.
Lúc còn học nghiên cứu sinh, tôi thường thích sưu tầm giày, nhưng vợ tôi lại thấy nó rất vô nghĩa. Thế là tôi từ từ cũng bị cô ấy thay đổi một cách vô tri vô giác, tôi bắt đầu cảm thấy nó thật sự rất vô nghĩa, vậy nên cũng bỏ luôn.
Tôi muốn đi Tây Tạng, tôi muốn đi du lịch nước ngoài, cũng muốn đưa cô ấy đi mọi nơi. Cô ấy nghĩ Tây Tạng nguy hiểm quá, cứ đi Tây An chơi là được, không cần phải đi xa như vậy.
Tôi thích đi xa, ngắm nhìn thế giới bên ngoài. Nhưng cô ấy dọn dẹp nhà cửa quá thoải mái rồi, và từ từ tôi cũng trở thành 1 người chỉ thích ở nhà, ăn rồi nằm chờ ch.ết, không còn tinh thần chiến đấu như xưa.
Sở thích của chúng tôi hoàn toàn khác nhau. Tôi thích Vương Phi, cô ấy lại thích các tiểu thịt tươi. Tôi nghĩ rằng khi rảnh cô ấy có thể nghe nhạc và đọc sách, nhưng cô ấy không, cô ấy thích xem TV mỗi khi rảnh.
Về việc dạy dỗ con cái thì rất tốt, cô ấy sẽ nghe lời tôi về mọi thứ, cũng rất nguyện ý trao đổi ý kiến với người khác.
Cả hai chúng tôi đều không có tài nghệ gì. Mỗi ngày, vợ tôi rất sẵn sàng đưa bọn trẻ đến các lớp học theo sở thích của chúng. Tuy nhiên, cô ấy vẫn thường nói với các con rằng, “Sau này phải học nhiều hơn, giống như ba của con vậy.” Tuy nhiên nghe nhiều thì thấy rất áp lực.
Nếu tôi đang đọc sách thì cô ấy sẽ không làm phiền tôi.
Nhiều khi tâm trạng khó chịu, về nhà cũng cảm thấy rất phiền. Không muốn quan tâm đến cô ấy, cũng không muốn để ý tới tụi nhỏ, tôi thường trốn vào phòng đọc sách chơi vi tính, cô ấy sẽ nghĩ là tôi đang giải quyết công việc và không để bọn trẻ vào quấy rầy tôi.
Cô ấy học không cao, từng làm kế toán cho một công ty màng chống thấm, sau khi kết hôn thì tập trung ở nhà chăm con.
Gia đình vợ tôi cũng bình thường. Lúc chúng tôi mới yêu mẹ tôi cũng có ý kiến, thái độ đối với cô ấy cũng không tốt. Vậy nên sau khi tụi tôi kết hôn, tôi là người phản đối kịch liệt nhất về việc sống chung giữa mẹ chồng nàng dâu. Mẹ tôi có tính cách rất mạnh mẽ, dẫn đến tôi thì thích nổi loạn. Chỉ cần là việc mẹ tôi phản đối thì tôi càng phải làm cho bằng được.
Tất nhiên là tôi rất thích kiểu người dịu dàng như vợ tôi vậy.
Ở nhà bố mẹ vợ, tôi cũng rất được cưng. Nếu vợ tôi kêu tôi đi tưới cây cho bố vợ thì chắc chắn mẹ vợ sẽ mắng cô ấy, tại sao lại bắt tôi làm cái này cái kia… mặc dù việc tưới cây rất là đơn giản. Bố vợ xách đồ ăn từ trên gác mái xuống đất, vợ tôi sẽ mắng tôi là đồ không có mắt, không biết chạy ra giúp bố à. Thật ra là do tôi không để ý, nhưng chỉ cần thấy được là tôi sẽ nhanh chóng chạy ra đỡ ngay.
Vợ tôi tuy có trình độ học vấn thấp nhưng bố mẹ cô ấy rất hòa thuận, cô ấy từ nhỏ đã siêng năng, nề nếp. Nói thật là cuộc sống tinh thần của cô ấy tốt hơn tôi rất nhiều.
Ngày xưa lúc tôi còn đi học, nhân duyên không tốt, tính tình lại rất tr.ầm. Cuộc sống cũng bị kìêm chế rất nhiều, mặc dù gia cảnh khá giả nhưng bố mẹ tôi lại quan niệm con trai thì nên cho nó sống cuộc sống nghèo khó. Kết quả là khi học cấp 3 và đại học, vì vấn đề tiền bạc mà tôi đã sống khá là t.ự t.i.
Vì chênh lệch về trình độ nên gia đình chúng tôi có truyền thống là đàn ông thì lo chuyện bên ngoài, còn phụ nữ thì phụ trách trong nhà. Thỉnh thoảng tôi giúp lau nhà, rửa bát, phơi quần áo, vợ tôi đều sẽ đến và đòi làm. Tôi hỏi cô ấy, “Em tính làm bảo mẫu của anh hả? Sao cái gì cũng tự mình làm hết vậy?”
Cô ấy sẽ cười tôi, “Bảo mẫu làm việc cho anh có chu đáo như em không? Không nói nhiều, việc nhà cứ để em làm thì hơn.”
Ngoài việc cô ấy phụ thuộc tài chính vào tôi, còn lại thì đều là tôi phụ thuộc cô ấy, bao gồm cả thể xác và tinh thần. Có thể là do tôi từ nhỏ đã thiếu tình thương của bố mẹ, cô ấy lại rất có bản năng của người mẹ, vậy nên vợ tôi cũng không thấy phiền mỗi khi tôi dính lấy cô ấy.
Đôi khi tôi kể cho cô ấy nghe về công việc ở đơn vị, thí nghiệm không suôn sẻ, ngân sách không được duyệt hết lần này tới lần khác, nhà trường chèn ép giáo viên mới và gây nhiều áp lực cho nghiên cứu khoa học, không cần biết là chuyên ngành gì mà cứ áp đặt tất cả. Cô ấy sẽ nghe không hiểu mà chỉ ngồi đó bĩu môi.
Có lúc tôi đang làm việc, cô ấy sẽ hỏi tôi, “Anh đang làm gì vậy? Thí nghiệm diễn ra tốt đẹp chứ?” Mặc dù biết là nói với cô ấy rồi cô ấy cũng sẽ không hiểu, nhưng tôi vẫn cứ thích nói cho cô ấy nghe.
Bởi vì luận văn cần làm mô phỏng, nên tôi gọi cho cô ấy và nói rằng tôi định sử dụng phần mềm nào, tôi bla bla nói liền tù tì 10 phút không ngừng nghỉ. Nói xong tôi đùa, “Em xem, nói với em cũng chả có ích gì, nói xong em cũng không hiểu.”
Vợ tôi ở đầu dây bên kia sẽ cười khúc khích. Tôi đoán nếu tôi là cô ấy, tôi sẽ cảm thấy rằng tôi cứ nói những thứ cô ấy không hiểu như vậy chính là gh.ét bỏ cô ấy. Nhưng cô ấy lại cảm thấy rằng tôi đang chia sẻ cuộc sống của mình.
Vậy nên có rất nhiều chuyện làm tôi phát hiện, tâm lý của tôi không tốt bằng một phần mười của cô ấy.
Có lần tôi quên mang chìa khóa, gọi điện cho cô ấy cũng không nghe máy, thang máy không có thẻ thì không lên được, lại đang có việc rất gấp. Cuối cùng, đến được nhà tôi rất tức giận nên đã bảo cô ấy điện thoại mà không dùng thì vứt luôn đi. Rồi chiều đi làm về, thấy vợ tôi dọn dẹp trong nhà sạch sẽ, làm 1 bàn toàn mấy món ăn ngon.
Thật sự tôi cũng áy náy lắm. Tôi có nói với cô ấy, “Đừng nói tới vợ chồng cãi nhau, những cặp đôi rất ân ái thì cũng có lúc sẽ bất hòa. Em không cần phải dè dặt như vậy, anh vẫn còn đang nghĩ chiều về sẽ dỗ em như thế nào đây.”
Tôi từng nghĩ sau khi kết hôn hai người có thể không có tiếng nói chung, sau này mới biết không chỉ là phạm vi cuộc sống khác nhau. Trình độ học vấn cao hay thấp không thể hiện được sự thú vị của 1 người. Cô ấy sẽ kể cho tôi nghe một số chi tiết nhỏ trong cuộc sống, chẳng hạn như vợ tôi đã đến công viên nhỏ nào, hoa rất đẹp, cô ấy đã gặp những điều vui gì, đã nấu món gì ngon, bé con của 2 chúng tôi có chuyện gì vui, mua quần áo mới cho con, làm sao để phối đồ, rồi nào là ngày mai sẽ dắt con đi đâu chơi, lập kế hoạch thời gian dành cho cha mẹ – con cái vào cuối tuần. Dù sao, cô ấy rất sẵn sàng chia sẻ với tôi.
Tôi nghĩ công việc của tôi rất nhàm chán đối với cô ấy.
Có lần tôi nói với cô ấy là có thể sau này tiền lương của tôi vẫn sẽ ít như vậy thôi. Cô ấy có vẻ không hiểu, cô ấy cảm thấy tiền tôi kiếm được rất nhiều rồi, cuộc sống bây giờ trôi qua rất tốt. Phô trương quá thì không tốt, mỗi người có 1 cách sống riêng.
Một lần khác, tôi muốn nuôi một con chó. Cuối cùng cô ấy đã từ chối tôi, lý do từ chối không phải vì gì to tát cả, không phải vì cô ấy dọn dẹp phiền phức hay chó khó nuôi. Lý do từ chối là cô ấy sợ cô ấy tốn nhiều tâm tư chăm sóc cho chó và vợ tôi lo lắng rằng con chó sẽ chia bớt tình yêu của cô ấy dành cho tôi. Tôi không có cách nào để phản đối lại lý do này, vì vậy tôi đã hỏi là ai đã dạy cô ấy những lời này.
Nói chung là mỗi người có cách sống riêng, bố mẹ tôi tuy có trình độ học vấn như nhau nhưng đã sống mà đề phòng nhau cả đời. Hiện tại, cả 2 ông bà cũng không biết tiền tiết kiệm của nhau là bao nhiêu, mẹ tôi thì cá tính mạnh, bà luôn nghi ngờ bố tôi ngoại tình bên ngoài. Bố tôi cảm thấy rằng trong nhiều năm nay mẹ tôi không quan tâm tới nhà cửa, suốt ngày chỉ đầy cảnh giác và ác ý với ông. Tôi luôn không thích cuộc hôn nhân của hai người họ, và họ đã ảnh hưởng rất xấu đến tính cách của tôi.
Vợ tôi từng kể: Tuổi thơ của cô ấy trôi qua rất hạnh phúc. Điều tôi ấn tượng nhất là bên ngoài trời đang mưa, bố và mẹ đang làm bánh bao, cô và em trai đang chơi bên cạnh. Cô ấy cũng kể với tôi về những lần bị bố trêu lúc còn nhỏ. Ngoài ra, vợ tôi và em trai của cô ấy đã cùng nhau nuôi những chú nhím nhỏ và những chú gà con, còn rất nhiều điều thú vị mà tôi chưa từng trải qua.
Nếu cha mẹ là những người giáo viên, thì cô ấy đã được giáo dục tốt hơn tôi rất nhiều, tôi như 1 người mù chữ trước mặt cô ấy vậy.
Tôi cảm thấy bất kể là kết hôn với ai, cô ấy chắc chắn đều sẽ trôi qua 1 cuộc sống rất hạnh phúc. Nhưng nếu tôi kết hôn với người khác, chắc là đã sớm ly hôn rồi.
Nguồn FB: Nỗi nhớ đầy vơi.
6 notes · View notes
theaocha · 5 months ago
Text
Tumblr media
warning:
• lowercase, no beta read (vì 5h sáng bạn tớ ngủ hết chơn =)))
• underage relationship, xeno has anxiety disorder, crying xeno
context:
• stan (22) - đại uý không quân hoa kỳ
• xeno (16) - sinh viên ngành khoa học vệ tinh và vũ trụ
sum:
• xeno không tư duy được vì stress thi tốt nghiệp.
• stan đến thăm xeno trong lúc em ôn thi, và anh thấy xeno ngồi khóc trên bậc cửa sổ.
người yêu của stan có một đam mê mãnh liệt với thiên văn, điều ấy đã được em nuôi dưỡng từ bé, hồi mà em còn chưa biết con chữ là gì. và stan yêu điều ấy, yêu ánh mắt chăm chú của em khi đọc tài liệu, yêu giọng nói vui vẻ của em khi giải thích các hiện tượng, nhiều lắm.
chính vì đam mê quá mãnh liệt, nên xeno luôn nỗ lực hết mình để chạm đến ước mơ của mình. xeno chăm chỉ đến mức em được đặt cách thi tốt nghiệp đại học ở độ tuổi rất trẻ.
thế nhưng, từ ngày ôn thi, trong tâm trí xeno luôn căng thẳng lo lắng, như là:
- lỡ mình không đỗ thì sao?
xeno không thể ngừng đau đáu về kì thi này, vì nó quyết định tương lai của em đấy! đây là ước mơ một đời của em cơ mà, em không thể trượt kì thi này được, em không thể để nó dập đi ước mơ của em được!
.
.
.
ba giờ chiều, ánh nắng chiếu vào cửa sổ nơi xeno ngồi học. ngoài kia trông thật yên bình làm sao, nhưng xeno lại thấp thỏm không yên. em vừa tự trấn an bản thân, vừa hoảng loạn vì những suy nghĩ của mình. trước đây, em luôn giải được bài, dù nó có khó đến mức nào. nhưng hiện tại, em lại nhìn đăm chiêu vào một đề bài trông dễ ợt, đáng lẽ em phải giải xong từ lâu rồi, nhưng em chẳng nghĩ được gì cả. chỗ này là sao, tại sao đề bài lại cho như thế, dạng này phải làm thế nào? hồi xưa em giải bài này ngon ơ, nhưng giờ em chẳng hiểu gì cả.
chẳng lẽ mình cứ thế trượt đại học à? rồi ước mơ khoa học của mình sẽ đi về đâu?
xeno nheo mày lại, mắt cứ mờ đi, cổ họng cứ thắt lại. em cố để mình không khóc, vì nếu em khóc bởi một bài toán cỏn con thế này, em sẽ nhục nhã chết mất. việc em không giải được nó đã đủ điên rồi, nếu em yếu lòng đến mức khóc vì không giải được bài, liệu em có đủ tư cách đứng trong hàng ngũ nasa không?
nghĩ đến đây, em gục đầu xuống, làm cho nước mắt lã chã rơi. em chẳng biết tương lai của mình sẽ đi về đâu nữa rồi, em cảm thấy mình là người ngu nhất trần đời, chẳng lẽ em phải khóc vì một câu dễ như thế này à? em còn không biết phải bắt đầu từ đâu, đề bài gì mà khó hiểu thế? dòng suy nghĩ mê man ấy lại chiếm lấy tâm trí em, làm em tức điên lên.
thế là em gạt hết sách vở xuống đất, rồi ngồi lên bậc cửa sổ bên cạnh bàn học. em ôm lấy đầu gối mình, rồi cúi xuống mà khóc nức nở. cứ nghĩ đến việc em sẽ không vượt qua kì thi, em lại nấc lên. em vừa lo sợ, vừa bất lực. em không bất lực với bài toán kia, mà em bất lực với chính bản thân mình.
“cốc cốc” - tiếng gõ bước vang lên.
- xeno, anh đến thăm em này.
là giọng của stan, nhưng sao stan lại đến vào lúc này cơ chứ. xeno vội lau nước mắt, nhưng em cứ lau là chúng lại tuôn ra như mưa. em không ngừng khóc được. nếu stan thấy em trong tình trạng này, anh sẽ lo lắm đấy,thế nên xeno không được để stan nhìn thấy em khóc. nhưng em chẳng hiểu sao nước mắt cứ chảy ra.
- xeno, anh thấy đèn bật mà, bé đuổi anh à? - stan nói với chất giọng đùa nghịch vô cùng.
- e…em đây ạ, anh đ…đợi em một chút…- giọng xeno run rẩy, xen một chút buồn bã, nhưng em cố tỏ ra bình thường nhất có thể.
- có chuyện gì vậy? anh vào được không? - nghe thấy giọng em có chút khác thường, stan lo lắng hỏi.
xeno định cất tiếng trả lời, bảo stan đừng vào vội, nhưng chưa kịp cất lời, em đã nấc lên một tiếng vì cơn buồn bã không chịu dừng lại. nghe thấy tiếng trong phòng, tưởng em đồng ý, stan mở cửa đi vào.
nhìn thấy hình bóng nhỏ bé mình luôn nhung nhớ, ngồi trên bậc cửa sổ ôm mặt, cơ thể run lẩy bẩy cố nén đi tiếng khóc, stan không khỏi ngỡ ngàng.
- xeno!
stan chạy đến quỳ dưới bậc cửa sổ, cố nhìn vào khuôn mặt xeno. em che mặt mình đề anh không nhìn thấy, xeno xấu hổ khi bị bắt gặp như thế này lắm. thường em là người lạc quan nhất thế giới, vì không có chuyện gì làm khó em được. nhưng giờ em lại vì một chuyện cỏn con mà khóc như một đứa trẻ con.
stan hoảng lắm, người anh yêu nhất sao lại khóc thế này? dù rất lo lắng, nhưng anh vẫn dịu dàng cầm lấy đôi tay đang che mặt của xeno, mặc cho em hất tay anh ra. stan dùng tông giọng trầm ấm, như muốn trấn an em:
- xeno, anh đây, có chuyện gì vậy?
nghe được giọng anh dịu dàng da diết, xeno càng khóc to hơn. em không nói gì, nhưng giờ em không che mặt nữa. xeno ôm chầm lấy stan, tựa đầu lên vai anh mà nức lên. stan bao bọc người trong lòng, cùng lúc đó, mắt anh đảo một lượt quanh căn phòng. sách vở và giấy tờ lộn xộn ở dưới đất, căn phòng không có dấu hiệu của người khác ra vào, nên cảm thấy vô cùng ngột ngạt. chẳng lẽ một mình xeno đã ngồi đây học cả ngày? sao em chịu được sự bức bối ấy vậy?
thấy em mãi không ngừng khóc, anh đẩy nhẹ vai em, để mình đối mặt với em, rồi hỏi:
- xeno, em mệt lắm rồi phải không?
- em…không ạ, e…em cũng chẳng biết mình bị…làm sao nữa…- xeno vừa nói vừa nức nở.
thương em, anh nhẹ nhàng kéo tay áo của mình xuống. stan nâng mặt xeno lên, dùng tay áo lau đi những giọt sương sa đang lăn trên gò mà phớt hồng.
được người mình yêu quan tâm, trong lòng xeno xúc động khôn nguôi. xeno thích được stan lau nước mắt cho lắm. em muốn được ở bên stan, được stan an ủi, được stan âu yếm, được stan chở che, em muốn stan yêu em như thế này mãi thôi. xeno muốn nói với stan tất thảy những điều này, nhưng có lẽ em không cần mở lời, vì stan luôn hiểu em mà.
- anh đừng làm thế…ướt hết tay áo bây giờ.
nghe em nói, stan liền bỏ tay ra, điều ấy làm xeno khó chịu. sao stan lại bỏ ra? xeno vẫn muốn được stan lau nước mắt cho cơ mà. đừng bỏ xeno ở lại đây, xeno muốn được anh an ủi tiếp cơ. xeno mệt lắm, em không biết phải làm gì nữa rồi.
tâm trí em chìm trong sự tủi thân, em mới bảo stan dừng là stan đã dừng ngay, chẳng lẽ anh không muốn an ủi xeno sao?
“chụt.”
dòng suy nghĩ kia chợt dừng lại, gương mặt xeno ngẩn ra, thẫn thờ, mặc cho nước mắt vẫn đang rơi. stan đang hôn lên khoé mắt em, ngăn giọi nước mắt chực trào, rồi hôn lên mí mắt, và những nụ hôn ấy được anh trải lên cùng khắp, nào là má, nào là môi, nào là mũi. rồi stan dừng lại trên trán em.
- như này thì không bị ướt tay áo nữa, đúng chưa?
gương mặt xeno vẫn ngơ ngác, em bị bất ngờ trước hành động của anh. đôi mắt em mở to, ngước lên để nhìn stan. ngay lúc đó, xeno bắt được một màu xanh, màu xanh của đại dương sâu thẳm, đang bao lấy em, như thể muốn đem mọi sự yêu chiều trên thế gian này mang đến cho em, để em biết rằng, trên đời có một người yêu em rất nhiều. stan cứ nhìn em bằng ánh mắt ấy, và anh sẽ luôn như vậy. đến muôn đời.
đầu xeno trống rỗng, stan vừa làm gì vậy? anh ấy hôn em, nhưng tại sao? sao anh lại hôn em? sao anh lại bảo không bị ướt tay áo? sao anh lại nhìn em như thế? sao anh không nói gì nữa? sao anh lại-
bộ não thiên tài ấy bị nhấn chìm trong băn khoăn của em. mải mê suy nghĩ, em chẳng để ý rằng nước mắt đã ngừng tuôn.
em cũng không để ý rằng, stan vừa vòng một tay qua đầu em, xoa xuýt đầy miên man. bàn tay đầy chai nhám người quân nhân ấy lại thật mềm mại làm sao. tay còn lại, anh vòng ra sau lưng em, vỗ về đầy dịu dàng. xeno được stan kéo vào trong lòng, má em áp lên ngực anh, đến khi hoàn hồn, xeno nhận ra rằng, em đang nghe thấy tiếng tim đập của stan, ngửi thấy mùi hương của stan, và cảm nhận sự yêu thương của stan, hơn nữa, những điều chỉ dành cho một mình em.
tâm trí em đã dừng hỗn loạn, giờ đây, dù chỉ trong khoảnh khắc này thôi, xeno muốn được chìm vào trong vòng tay stan.
xeno nhắm mắt lại, cảm nhận hơi ấm của stan bao lấy mình. khi anh ôm em, thời gian không ngừng trôi, thế giới không dừng lại, và những đau đớn của em cũng thế. nhưng có lẽ xeno chẳng quan tâm đâu, vì giờ đây, em đang ngồi trong lòng người em yêu nhất. chắc chắn, em sẽ vượt qua được, vì:
- em có anh ở đây rồi.
stan nói, rồi đặt một nụ hôn lên trán xeno, đưa thiên tài ấy vào giấc nồng, tránh xa mọi phiền muộn trên đời.
-end-
2 notes · View notes
levantu · 11 months ago
Text
ĐỌC SÁCH KINH ĐIỂN CỦA  TS LÊ VĂN TƯ: HOÀNG TỬ BÉ
  Antoine de Saint-Exupéry (entol de Xen Exiupơri) từng nói:
Nếu bạn muốn đóng một con tàu, đừng ra lệnh mọi người  đi lấy gỗ, cũng đừng giao nhiệm vụ và công việc cho họ; mà hãy dạy họ  khát khao  đại dương  mênh mông  và vô tận biết dường nào.
Và  Antoine de Saint-Exupery (entol de Xen Exiupơri) cũng là tác giả sách  “Hoàng tử bé” nổi tiếng.
Sách được ra mắt vào đầu năm 1943. Sách này hướng đến  trẻ nhỏ, thế nhưng đồng thời sách cũng rất thu hút với phụ huynh. Nội dung tác phẩm đơn giản, dễ tiếp cận, nói về chàng hoàng tử nhỏ ở trên một hòn thiên thạch tí hon, thế nhưng lại vô cùng sâu sắc, khiến người đọc phải chiêm nghiệm những ý nghĩa trong cuốn sách.
BẢN THÂN
 Antoine de Saint-Exupéry hay gọi tắt là Saint-Ex (sinh ngày 29/6/1900- mất tích ngày 31/7/1944) là một nhà văn, phi công người Pháp nổi tiếng. Saint-Exupéry được biết tới nhiều nhất với tác phẩm xuất sắc Hoàng Tử Bé (Le Petit Prince).
Thời thơ ấu
Ông sinh ra tại Lyon  trong một gia đình quý tộc địa phương, ông là con thứ ba trong số năm người con của Bá tước Jean de Saint-Exupéry, một nhà buôn cổ phiếu, và bà Marie Boyer de Fonscolombe. Năm người con của ông bà là Marie-Madeleine, Simone, Antoine, François và Gabrielle. Ông Jean mất khi Antoine mới lên ba tuổi, bà Marie phải một mình nuôi dưỡng cả năm đứa trẻ, tuy vậy bà vẫn tạo cho những đứa con của mình một nền kiến thức và nhân cách rất tốt. Saint-Exupéry trải qua thời thơ ấu hạnh phúcvới gia đình. Tuy vậy năm1917, bi kịch đầu tiên xảy ra với nhà văn tương lai, đó là cái chết vì viêm khớp của người em út François, mười năm sau đó, căn bệnh lao phổi cũng cướp đi tính mạng của người chị Marie-Madeleine của Saint-Exupéry.
Antoine vào học kiến trúc, Trường Mỹ thuật. Năm 1921, ông đi lính và được điều đến Strasbourg để học  phi công. Tốt nghiệp một năm sau đó, Saint-Exupéry được đề nghị gia nhập không quân nhưng do gia đình vợ chưa cưới phản đối, ông phải quay trở về Paris để nhận một công việc bàn giấy. Tuy vậy, cuối cùng việc kết hôn của Antoine không thành và sau vài lần không thành công trong những công việc khác nhau, ông quyết định quay lại nghề phi công năm 1926.
BỐI CẢNH RA ĐỜI CỦA QUYỂN SÁCH
Vào ngày 30/12/1935, lúc 14:45 sau một chuyến bay dài 19 tiếng và 38 phút, Saint-Exupéry, cùng với người bạn hoa tiêu, André Prévot, đã bị rơi máy bay tại SA MẠC SAHARA ở Libya trên lộ trình tới Sài gòn. Họ đã cố gắng bay từ Paris tới Sài Gòn nhanh hơn những người đã từng bay trước đó để giành giải thưởng 20.000 Fr.
Địa điểm rơi máy bay được cho là Wadi Natrum. Cả hai người đều sống sót qua vụ tai nạn và phải đối mặt với sự sợ hãi về việc mất nước nhanh chóng ở Sahara. Bản đồ họ có thì đã quá cũ và rất mờ mịt, do đó không có ích gì. Họ không có cách gì để giải quyết tình trạng này. Thức ăn đã giúp họ trụ vững được một ngày, nhưng sau đó không còn gì nữa. Cả hai người bắt đầu bị ảo giác. Giữa ngày thứ hai và ngày thứ ba, cơ thể họ đã bị mất nước trầm trọng và không đổ mồ hôi nữa. Cuối cùng, vào ngày thứ tư, một người Ả Rập  du cư cưỡi lạc đà  đã phát hiện ra họ và tìm các biện pháp chống lại sự mất nước nên đã cứu sống được hai người. Trong truyện Hoàng Tử Bé, khi Saint-Exupéry viết về việc bị bỏ lại trên sa mạc trong một cái máy bay bị hỏng, ông đã liên hệ thực tế chi tiết này với kinh nghiệm trong cuộc đời mình. Saint-Exupéry cũng nhắc đến chi tiết này trong quyển Cõi người ta (Terre des Hommes). Ông đã gặp một con cáo (vulpes zerda, cáo sa mạc) ở đó, có thể điều này cũng làm ông viết về con cáo trong tác phẩm.
“HOÀNG TỬ BÉ” VÀ SỰ NGHIỆP
Qua nhiều cống hiến cho nền văn học thế giới, Antoine de Saint-Exupéry đã đạt nhiều giải thưởng danh giá như Giải thưởng lớn cho Tiểu thuyết của Viện Hàn Lâm Pháp, Giải thưởng Sách quốc gia Mỹ cho thể loại Phi hư cấu,…
Sách được dịch gần 300 ngôn ngữ và phát hành hơn 200 triệu bản trên khắp thế giới.
Hoàng tử bé được danh họa Joann Sfar chuyển thể thành bản sách tranh (graphic novel) khổ lớn 110 trang với minh họa độc đáo, giàu cảm xúc.
Ngày 14/12/2011, tượng sáp hoàng tử bé đã được đặt tạI Bảo tàng Grévin, Paris. 
Hoàng Tử Bé còn được dựng thành phim hoạt hình 
MỘT SỐ BẢN DỊCH TIẾNG VIỆT
-Cậu hoàng con, Trần Thiện Đạo dịch, nxb  Khai Trí, 1966.
-Hoàng tử bé, Bùi Giáng dịch, NXB An Tiêm, Sài Gòn 1973, tái bản 2005.
-Hoàng tử bé, Vĩnh Lạc dịch, Nhà xuất bản Đồng Nai, 1994; tái bản: Công ty CP Văn hóa Đông A và Nhà xuất bản Văn học, 2008; Đông A và Nhà xuất bản Dân Trí, 2011.
-Em bé con nhà trời, Nguyễn Thành Long dịch, in lần đầu trong cuốn Quê xứ con người, Nxb Tác phẩm mới; in riêng, Chú bé Hoàng tử, Nhà xuất bản Ngoại văn 1987; Hoàng tử bé,NXB Kim Đồng, 2000); Nhà xuất bản Đà Nẵng, năm 2012.
-Hoàng tử bé, Trịnh Nhất Định dịch,NXB Trẻ, TP. HCM, 2000.
-Hoàng tử bé, Nguyễn Tấn Đại dịch,NXB Hội Nhà Văn và Công ty CP Văn hóa Đông A, 2005; tái bản có sửa chữa, Nhà xuất bản Phụ nữ, 2021.
-Hoàng tử bé, Thuận Thiên dịch (in chung với truyện Nàng công chúa nhỏ), NXB Văn hoá Thông tin, 2005).
-Hoàng tử bé, Châu Diên dịch, Nhà xuất bản Lao động và Trung tâm VH&NN Đông Tây, 2007.
-Hoàng tử bé, Nguyễn Trường Tân dịch , Nxb Văn hoá Thông tin, 2008.
-Hoàng tử bé, Trác Phong dịch,Nhã Nam và Nhà xuất bản Hội nhà văn, 2013, xuất bản nhân dịp kỷ niệm 70 năm Hoàng tử bé ra đời.
NỘI DUNG QUYỂN SÁCH
Câu chuyện bắt đầu khi một chàng phi công gặp nạn ở sa mạc Sahara vì động cơ máy bay bị hỏng và vô tình gặp gỡ một người trẻ kì lạ với mái tóc vàng mà anh gọi đó là hoàng tử bé. Hoàng tử bé đến từ tiểu hành tinh B612 xa xôi, nơi có hai núi lửa đang hoạt động và một núi lửa đã tắt. Và tại đây, cậu sống một mình cùng với một nàng hồng đỏm dáng. Vì quá đau khổ bởi nàng, cậu đã lợi dụng cuộc di cư của những chú chim hoang dã để trốn thoát. Trước khi đến với Trái Đất, cậu đã phiêu lưu qua 6 hành tinh với bao câu chuyện kỳ lạ.
Cuốn sách thể hiện tình thân một cách đẹp đẽ qua mối quan hệ giữa Hoàng Tử Bé và người hoàng đế nhỏ bé của mình. Hoàng Tử Bé yêu quý hoàng đế nhưng cũng cảm thấy bất mãn vì sự tự ái và tham vọng của hoàng đế. Sự xung đột này cho thấy sự phức tạp của tình thân và tình bạn, khi đôi khi chúng ta phải đối mặt với sự khác biệt và những thách thức trong mối quan hệ của mình.
Hoàng tử bé kể lại câu chuyện về cuộc hành trình, khi  đến Trái Đất,
qua những nhân vật cậu gặp trên đường đi.
 Cậu  nhìn thấy một vườn hoa hồng và nhận ra rằng ở hành tinh của mình, cậu chỉ có “một bông hoa tầm thường”. Điều đó khiến cậu cảm thấy buồn bã nên nằm dài trên cỏ và khóc lóc.
Đúng lúc đó thì một con cáo xuất hiện. Cáo đã trò chuyện với hoàng tử bé về Trái Đất và thế nào là cảm hóa. Nó yêu cầu cậu bé hãy cảm hóa mình.
Chương về con cáo nhấn mạnh tầm quan trọng của việc dành thời gian để tìm hiểu ai đó. Con cáo sử dụng ngôn ngữ "thuần hóa", nhấn mạnh bản chất dần dần của việc xây dựng lòng tin. Con cáo cũng giúp hoàng tử bé nhận ra rằng chính khoảng thời gian dành cho bông hồng của anh đã khiến bông hồng của anh trở nên độc đáo so với tất cả những bông hồng khác mà anh gặp trên Trái đất — ngay cả khi tất cả những bông hồng nhìn từ bên ngoài đều giống nhau.
Thông qua cuộc hành trình của Hoàng Tử Bé,  tác giả đưa ra những triết lý quan trọng về cuộc sống. Hoàng Tử Bé tự học hỏi và đặt câu hỏi khó khăn về thế giới xung quanh mình. Câu chuyện này nhấn mạnh rằng việc hiểu biết và tìm hiểu là cách để chúng ta thấu hiểu cuộc sống và tìm kiếm ý nghĩa thực sự của nó.
Câu chuyện  đòi hỏi người đọc phải quyết định đâu là sự thật. Con rắn gợi ý rằng nó có thể giúp hoàng tử bé quay trở lại hành tinh của mình, ám chỉ đến cái chết, nhưng sau đó, khi người kể chuyện quay lại để lấy xác hoàng tử bé ở cuối câu chuyện, thi thể đã biến mất, cho thấy rằng hoàng tử thực sự đã làm vậy. Bắt tay vào một cuộc hành trình nào đó, có thể là quay trở lại hành tinh của mình.
Các nhân vật chính câu chuyện cũng có những phút giây hẹp hòi. Hoàng tử bé nhầm tiếng vang của giọng nói của chính mình với giọng nói của con người và buộc tội con người là quá lặp đi lặp lại. Câu chuyện lập luận rằng những đánh giá nhanh chóng như vậy sẽ dẫn đến sự phát triển của những định kiến và định kiến nguy hiểm. Chúng cũng ngăn chặn việc liên tục đặt câu hỏi và tư duy cởi mở, những điều quan trọng để có một cuộc sống hạnh phúc và điều chỉnh tốt.
Hoàng tử ghé thăm sáu hành tinh, mỗi hành tinh có một người lớn trú ngụ. Họ là những kẻ phi lý trí và có đầu óc hẹp hòi, mỗi người đại diện cho một thành phần trong xã hội, bao gồm:
-Một vị vua không có thần dân, ông chỉ ban hành những mệnh lệnh hiển nhiên, như là ra lệnh cho mặt trời lặn vào lúc hoàng hôn.
-Một kẻ khoác lác, chỉ muốn nhận lời khen ngợi và muốn trở thành người đáng ngưỡng mộ nhất trên hành tinh không có ai khác ngoài anh ta.
-Một tên bợm nhậu, uống để quên đi nỗi xấu hổ về việc suốt ngày say xỉn.
-Một doanh nhân mù quáng trước vẻ đẹp của những ngôi sao, không ngừng đếm và lập danh mục chúng để làm của riêng .
-Một người thắp đèn trên một hành tinh nhỏ đến nỗi một ngày chỉ dài bằng một phút. Ông lãng phí cuộc đời mình để thắp và tắt đèn sau mỗi 30 giây tương ứng với ngày và đêm trên hành tinh này.
-Một nhà địa lý lớn tuổi nhưng chưa bao giờ đi bất cứ đâu, cũng chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy được những điều được ông ghi chép lại.Chính nhà địa lý đã nói với hoàng tử rằng bông hồng của cậu chỉ là một thứ phù du nên không được ghi lại, và khuyên cậu nên ghé thăm Trái Đất.
***
Hoàng tử bé tượng trưng cho sự cởi mở của trẻ em. Cậu ta là một kẻ lang thang không ngừng đặt câu hỏi và sẵn sàng dấn thân vào những bí ẩn bí mật, vô hình của vũ trụ. Cuốn tiểu thuyết gợi ý rằng sự tò mò như vậy là chìa khóa dẫn đến sự hiểu biết và hạnh phúc.
Trẻ em thích Hoàng tử bé vì cuốn sách ngắn, câu chữ đơn giản, lại có nhiều hình vẽ minh họa đẹp mê ly. Người lớn thích Hoàng tử bé vì cuốn sách khiến họ nhận ra nhiều bài học vốn đơn giản nhưng hay bị lãng quên. Đó là hãy luôn nhìn thế giới bằng trái tim biết yêu thương, luôn gắng sức, kiên nhẫn với tất cả công việc của mình, sống có trách nhiệm với các mối quan hệ đời và tận hưởng trải nghiệm của chính mình trên hành trình khám phá thế giới.
Khi đọc Hoàng Tử Bé bạn sẽ có được những phút giây thư giãn nhẹ nhàng. Sách được viết theo cốt truyện đơn giản, đáng yêu. Nhưng qua đó bạn cũng sẽ có những phút giây suy gẫm những thông điệp nhân văn mà tác giả muốn gửi gắm.
Hoàng Tử Bé là một tác phẩm cảm động và chiều sâu về tình thân, tình bạn và sự hiểu biết về cuộc sống. Cuốn sách đã chạm vào hàng triệu con tim qua bao thế hệ, và thông qua những hình ảnh đẹp và những thông điệp nhân văn sâu đậm, nó đã trở thành một trong những quyển sách  vĩ đại nhất   thế giới.
Hy vọng quyển sách này sẽ giúp độc giả có những phút giây thư giản, hiểu được tâm lý trẻ em và đăc biệt có trí tưởng tượng phong phú. Quyển sách không chỉ dành cho thiếu nhi mà người lớn vẫn có giá trị và bạn nên có 01 quyển “Hoàng Tử Bé” trong tủ sách của bạn.
(Tổng hợp)
ĐỌC SÁCH KINH ĐIỂN CỦA  TS LÊ VĂN TƯ: HOÀNG TỬ BÉ
Tác giả  Antoine de Saint-Exupéry
#ĐỌC_SÁCH_KINH_ĐIỂN#TS_LÊ_VĂN_TƯ#HOÀNG_TỬ_BÉ
#docsachkinhdien#tslevantu
#hoangtube#tacgiaAntoinedeSaintExupéry
Tumblr media
2 notes · View notes
selinethings · 1 year ago
Text
Chắc một trong những cảm giác đẹp nhất trong thế gian là cảm giác lần đầu tiên, bởi vì nó bao hàm sự tò mò, non trẻ, háo hức xen lẫn cả hy vọng vào đấy. Tui chợt nhớ đến một cảm giác đẹp và ấm áp khi nhìn thấy quyển truyện “Bí mật tình yêu phố Angel” trên giá sách. Nhân vật trong truyện là giả thôi nhưng tui vẫn bị hút hồn bởi cái bìa sách quá là đẹp, cô gái trong bữa tiệc đêm khuya ở một xứ sở xa lạ được một thiếu niên đeo mặt nạ mời khiêu vũ, giây phút ấy tui cứ tưởng người bị lạc vào xứ sở thần tiên thật sự là tui chứ không phải là nữ chính luôn ấy. Dưới ánh đèn vàng ấm áp trên ga tàu hôm đó khi lật giở những trang sách đầu tiên, từng tên nhân vật và tình tiết câu truyện cuốn tui vào trong như chính tui là người đồng hành bên họ, được thấy rõ từng xúc cảm len lỏi trong họ chỉ qua những câu miêu tả tự sự ngắn ngủi. Năm cấp 1, tui học thêm Tiếng Anh nhà một chị gái, mà chị dạy mãi mà vẫn không vô, xong về sau chị đưa cho tui một quyển truyện. Má ơi, là đồng tác giả với cuốn Angel yêu thích của tui. Vậy là cũng từ đó về sau, cũng dưới ánh đèn học màu vàng ấm áp đó, thay vì nỗ lực đưa cái chữ vào đầu, tui và chị ngồi bàn nhau và mơ mộng về những-chàng-hoàng-tử-không-có-thật đấy và nó khiến chúng tui hứng thú đến lạ. Trên tủ kính nhà chị ấy dán đầy những hình dán về nữ nhân vật chính xinh đẹp trong anime mà tui không biết tên, về sau chị ấy cho tui hình dán, tui tỉ mỉ chọn một cô gái mà tui thấy xinh đẹp nhất và còn cẩn thận vuốt không nỡ để nàng ấy bị xoăn góc lại cong queo, lúc ấy nàng là báu vật của tui đó.
Tui dễ dàng đắm chìm trong từng trang sách đến nỗi quên hết mọi thứ xung quanh và cảm thấy lâng lâng, cứ như kiểu khi tui vừa cầm sách lên thì cũng là lúc mấy anh đẹp trai trong sách sẽ đưa tay ra bảo là “ê này cô em” nói chung là đắm chìm đó hehe. Cũng là chị họ tôi, phòng chị ấy là bạt ngàn sao, là những mảnh sao nhựa và nó phát quang trong đêm ý. Có những đêm tui ngủ nhà chị và ngắm ngàn sao sẽ nghĩ về những trang sách mà lòng mang mác buồn và thêm chơi vơi. Xa xa, nhà hàng xóm mở những bài hát buồn vang lên dìu dặt ban đêm càng khiến nỗi buồn nhân lên thêm đôi. Tui buồn mà không biết vì sao tui buồn.
Tui dễ dàng bị ám ảnh bởi từng nhân vật trong sách. “Yêu anh hơn cả tử thần” là cuốn tiểu thuyết tình yêu đầu tiên tui đọc, ý là nó là cấp độ yêu sâu sắc hơn là tình yêu gà bông tui từng mê trong phố Angel. Lần đầu tiên nhìn bìa tưởng đâu truyện kinh dị tại gam màu xa lánh ởn ởn cộng thêm cái chữ Tử Thần bonus ổng tử thần có lưỡi hái thiệt thấy ghê. Cơ mà khi đọc thì nó lại là một câu chuyện tình yêu, ờm tình yêu giữa người và tiên, khoan đã đừng vội nghĩ nó nông cạn trẻ trâu như những cuốn teenfic tổng tài bá đạo bây giờ. Gu đọc sách của tui vẫn luôn khá ổn, vì cuốn sách đầu tiên tui đọc là siêu phẩm. Mạc Ngôn Hy với Mễ Bối xứng đáng phong thần trong lòng tui:
“Cả em và tử thần đều muốn có anh, có điều em có ưu thế hơn ông ta, bởi vì em yêu anh, yêu anh sâu sắc”
Cậu bé nghèo khổ cứu con chim gặp nạn. Không ngờ con chim đó lại là tiên nữ ham vui. Để báo ơn, nàng cho cậu đầu thai vào một gia đình giàu có đủ đầy nhưng không ngờ ở kiếp này, chàng trai lương thiện vì đi hiến máu không may mắc căn bệnh AIDS nên trở nên thu mình, tỏ ra gai góc. Tiên nữ xuống trần nhưng mất đi giọng nói. Lời văn của Tào Đình rất hay, lần đầu tiên tui đọc xong mà nước mắt thành dòng xen lẫn hoang mang trầm cảm ám ảnh abcxyz luôn. Tại vì sao, vì kết là sad ending mà tui không nghĩ là sad ending, trước đây trong thế giới của tui hoàng tử và công chúa luôn sống hạnh phúc mãi về sau cơ mà. Qua lần đó chắc tui phải trưởng thành hơn 10 tuổi, hì hì cô bé đã biết thế nào là khái niệm vì người mình iu mà hy sinh.
Khoảng thời gian ấy thật đẹp, không có thiết bị điện tử, chỉ đơn thuần vô tư đọc sách, địa điểm yêu thích hàng đầu là hiệu sách. Mây bay nước chảy nắng vàng chó chạy gì không quan tâm. Mỗi lần về Hà Nội bố mẹ có thể yên tâm thả tui cùng bạn hàng tiếng ở hiệu sách và đó là thiên đường của tụi tui. Cảm giác khi chọn một cuốn sách và đi giữa hiệu sách bạt ngàn sách với đọc một cuốn sách nó y hệt nhau đó, phê y hệt nhau hí hí. Đi học về là nằm dài trên giường đọc sách, mỗi khi đi mua sách thì trên đường về chắc chắn sẽ ngẩn ngơ, ám ảnh về nhân vật đến trong cả giấc mơ. Dịp nghỉ hè sẽ thuê thẻ đến thư viện tỉnh đọc sách cùng sự đồng hành của đứa bạn thân, một con người ham ngủ nướng như tui sẽ vì tiếng í ới của nó dưới nhà mà bật dậy như lò xo, hai khứa kéo nhau đi bộ dưới trời râm mát mẻ hoặc trưa hè nắng gắt. Tui vẫn còn nhớ khoảnh khắc đầu tiên đi đến thư viện tỉnh và cảm giác mát lạnh khi đi qua hành lang trưng bày sách, tui nghển cổ vào trong và tiếc nuối khi nhìn thấy đống sách mình thích nhưng mình chưa thể vào được vì hôm nay mới kịp làm thẻ. Cảm giác ấy không gì sánh lại được.
“Nàng công chúa ngủ trong tháp ngà, sực tỉnh khỏi cơn mơ đằng đẵng.
Bình tĩnh ngồi trên ngai vàng đã đóng băng nhiều năm.
Nàng hiểu rằng mình không cần một kỵ sĩ hay một chàng hoàng tử.
Mà cần một bộ áo giáp bằng sắt và ánh mắt kiên định.”
(Bí mật tình yêu phố Angel)
Không hẳn là giờ đọc lại những tác phẩm tui từng yêu tui vẫn thấy hay. Song tui vẫn luôn trân trọng nó cũng như trân trọng niềm yêu thích và sự ngây thơ của mình đã qua. Đến bây giờ thì tui vẫn thích đọc sách. Nhưng tui đau lòng nhận ra là mình không tìm lại được cái cảm giác ấy thêm một lần nào nữa mặc dù tui đã cố. Cảm giác đắm-chìm ấy đã đi theo thời niên thiếu của tui đi hết rồi. Tui hiếm khi lâng lâng vì một tình tiết và nhân vật, hay thì tui sẽ thấy hay nhưng tui không cảm thấy mình là một người bạn bên cạnh nhân vật chính nữa mà tui chỉ là độc giả mà thôi. Tui không cảm thấy gió mát khi nữ chính có gió vờn qua mái tóc nữa, không thấy nắng chiếu lung linh khi họ nói lời yêu, cũng không thấy thắt ruột thắt gan khi cậu ấy rơi nước mắt nữa. Tui biết cảm giác ấy có thể sẽ không bao giờ quay trở lại nữa, nhưng vẫn hy vọng nó có thể xảy ra với tui một lần nữa trong đời, thật sự rất tuyệt luôn khi những ngày thơ bé ấy, dưới ánh đèn vàng thân thuộc, tui đã cùng những nhân vật mà tui yêu thích sở hữu được những cảm xúc vốn không thuộc về tui, cảm giác được sống cuộc đời của họ vậy, dù là hoa nở hay đông tàn, đều rất xứng đáng…🫧 ☽ -🖇🤍꙳✧˖°
Tumblr media
6 notes · View notes
huyenfurin · 1 year ago
Text
CÔNG THỨC : 4 GIÂY - 2 PHÚT - 72 GIỜ - 21 NGÀY
1. Luật 4 giây
Lời khuyên: Hãy hít thở thật sâu và chậm 4 giây trước khi bạn hành động hoặc đưa ra bất cứ quyết định quan trọng nào.
Trong cuộc sống, chúng ta thường có xu hướng trì hoãn việc đưa ra những quyết định quan trọng. Điều này có vẻ như một gánh nặng quá lớn, do vậy chúng ta muốn chờ thêm thời gian. Cho đến khi bắt buộc phải đưa ra quyết định, chúng ta sẽ quyết định nhất thời và thông thường sau đó sẽ là sự hối tiếc.
Nguyên tắc 4 giây sẽ giúp bạn đưa ra những quyết định tốt hơn. Peter Bregman, tác giả của cuốn sách “Luật 4 giây” cho rằng bạn nên hít thở thật đều và sâu trong vòng 4 giây; sau đó bạn có thể hành động.
Tại sao việc này quan trọng? Đó chính là nghệ thuật tự kiểm soát. Hít thở sâu sẽ tránh cho bạn khỏi việc đưa ra các quyết định vội vã và mang lại cho bạn thời gian để đánh giá kết quả của mỗi hành động.
2. Luật 2 phút
Lời khuyên: Nếu việc nào đó chỉ tốn chưa đến 2 phút để hoàn thành, bạn hãy thực hiện nó ngay lập tức.
Rất nhiều nhiệm vụ chúng ta trì hoãn thường không khó để hoàn thành. Chúng ta thường tránh làm chúng cho đến hạn chót, mặc dù nó không đòi hỏi kỹ năng hay kiến thức đặc biệt. Chẳng hạn, bạn cần phải gọi điện cho đối tác hoặc gửi một email. Việc này chỉ mất 1 đến 2 phút nhưng bạn lại trì hoãn cho đến phút cuối cùng. Nhiệm vụ đơn giản này làm bạn bị chùn bước và mất tập trung.
Nguyên tắc 2 phút này sẽ giúp bạn đạt được những mục tiêu lớn. Mỗi mục tiêu đi kèm với một danh sách các hành động nhỏ. Chẳng hạn, bạn phải đọc 1 cuốn sách khoảng 2.000 trang, việc này sẽ khiến bạn mất vài tháng. Nếu như bạn tiếp tục nhìn cuốn sách như một tổng thể, bạn sẽ thấy nó khó mà hoàn thành, do đó bạn dễ bỏ cuộc. Nhưng nếu như bạn chia nhỏ cuốn sách thành từng trang và đặt mục tiêu đọc từng trang một, bạn sẽ mất chưa đến 2 phút cho một trang sách.
3. Luật 72 giờ
Lời khuyên: Khi bạn đã có 1 ý tưởng, hãy thực hiện nó trong vòng 3 ngày (72 giờ).
Bodo Schaefer – tác giả sách, doanh nhân kiêm diễn giả nổi tiếng người Đức cho rằng nguyên tắc đơn giản này sẽ giúp bạn đẩy lùi trì hoãn: Đừng bao giờ đặt ra các nhiệm vụ kéo dài quá 72 giờ. Nếu bạn trì hoãn hành động này, ý tưởng của bạn sẽ mãi nằm trên giấy mà thôi.
4. Luật 21 ngày
Lời khuyên: Hãy cho bản thân 21 ngày để phát triển một thói quen
Khi bạn muốn đạt được một mục tiêu nào đó, bạn phải biến các hành động thành thói quen hàng ngày. Hãy lập lại danh sách mục tiêu một lần nữa, tập trung vào các mục tiêu đơn lẻ và biến nó thành hành động, sau đó thực hiện đều đặn mỗi ngày. Đó có thể là viết blog, ngồi thiền, chạy bộ hay học tiếng Anh… bất cứ việc gì.
Trong những ngày đầu tiên, bạn sẽ cần rất nhiều nỗ lực. Nhưng một khi đã quen dần với nó, bạn sẽ cảm thấy điều này như một phần cuộc sống.
5. Nguyên tắc 10.000 giờ
Lời khuyên: Khi bạn cố gắng để thành thạo trong lĩnh vực nào đó, bạn cần dành khoảng 10.000 giờ thực hành việc đó.
Trong cuốn sách Những kẻ xuất chúng, Malcolm Gladwell đã đề cập đến nguyên tắc 10.000 giờ thực hành đóng góp vào thành công của hầu hết các doanh nhân, triệu phú trên thế giới.
Để thực hiện quy tắc này, bạn hãy lựa chọn lĩnh vực mà mình yêu thích và lập kế hoạch để thực hành mỗi ngày. Hãy theo dõi thời gian mà bạn thực hành việc đó để đảm bảo bạn thực hiện đủ 10.000 giờ...
* Shared by: Awake Your Power
--------------------
NẾU BẠN CÓ ĐAM MÊ VỀ SÁCH HÃY INBOX CHO SHOP ĐỂ ĐƯỢC TƯ VẤN VÀ MUA ĐƯỢC NHỮNG CUỐN SÁCH HAY NHÉ❤️
🛒 Mua sách trực tiếp tại cửa hàng:
埼玉県坂戸市芦山町4番地14マンション稲穂1FテナントA号
(Saitamaken sakadoshi ashiyamacho 4-14-1F inaho manson A)
📬 Freeship từ ¥4000 toàn Nhật Bản
🚊 Cách ga Kita Sakado chưa đến 1 phút đi bộ
Tumblr media
#macawshop #sáchviệtnamtạinhật #macawbook #japan #sách #sáchhay #trẻ #giađình #kỹnăng #vănhọc #chứngkhoán #truyện #ngoạingữ #tôngiáo #sứckhỏe #review
4 notes · View notes
lachilalasblog · 1 year ago
Text
Tumblr media Tumblr media
Chờ ngày tuyết tan - nỗi buồn trong tuyết trắng
Dùng bạo lực để trả thù bạo lực chỉ khiến chúng ta trở thành những con quái vật mà thôi."
_Thầy Amin_
🍃 "Chờ ngày tuyết tan" được sáng tác bởi bộ đôi tác giả Shiro Kuro và Rensuke Oshikiri. Cuốn tiểu thuyết này đã khiến tôi ấn tượng ngay từ những dòng đầu tiên bởi không khí u ám và lạnh lẽo len lỏi qua từng con chữ. Viết về thị trấn Ootsuma, câu chuyện xoay quanh cuộc sống bị bạo lực học đường của cô bé Haruka - một học sinh mới chuyển đến. Bên cạnh đó, những khía cạnh về bạo lực gia đình hay khoảng cách xã hội cũng được hai tác giả khai thác khá sâu sắc. Và đúng như tôi kì vọng, cách khắc họa từ nhân vật đến các mâu thuẫn đều mang một chất riêng của văn học Nhật Bản.
🍃Có đôi điều khiến tôi suy nghĩ sau khi đọc xong cuốn sách này. Phải chăng Shiro Kuro và Rensuke Ohsikiri không chỉ đơn thuần phản ánh về vấn nạn bạo hành?
....mà bên cạnh đó, qua những trang viết tôi nhận ra vấn đề nhân tính phần đầy nhức nhối. Không có ai bản chất đã xấu xa hoàn toàn. Chúng ta sống giữa phần CON và phần NGƯỜI chênh vênh trong chính mình. Cho đến khi ta rơi vào bi kịch, bị áp bức đến kiệt cùng, khi thứ ta nhận được từ những người xung quanh không còn là tình thương mà là sự khinh miệt, ngược đãi thì phần CON sẽ không ngần ngại trỗi dậy. Mỗi nhân vật trong " Chờ ngày tuyết tan" đều là một nạn nhân của nỗi đau. Việc sống trong một không gian bí bách, nghèo nàn của thị trấn xa xôi Ootsuma cũng đã khiến tất thảy mọi người cảm thấy bất lực, chán chường. Đã vậy, không một ai trong thế giới ấy không chịu đựng bi kịch. Rumi, Minami, Haruka là nạn nhân của bạo lực học đường; Aiba, Tachibana Yoshie bị chính cha mẹ của mình ngược đãi. Và cuộc sống dai dẳng trong cảnh ngộ khốn nạn ấy đã khiến những đứa trẻ mất đi phần nào nhân tính trong chúng. Rồi như một lẽ đương nhiên, chúng dùng bạo lực lên đồng loại của mình để trả thù cuộc đời đen tối.
🍃Tôi đang nói về vấn đề thiếu thốn đi tình thương yêu. Không có tình thương, trái tim sẽ giá lạnh, đơn độc. Thiếu đi hơi ấm tình người, không gì ngăn cản được trái tim ta hóa thú.
🍃Sở dĩ vấn đề nhân tính ám ảnh trong tôi khi đọc cuốn sách này là bởi hai tác giả khắc họa quá đỗi chân thực, trần trụi về khía cạnh đen tối của con người. Vì những tổn thương tinh thần mà các nhân vật trong câu chuyện đều sẵn sàng cư xử theo cách bản năng nhất, nguyên thủy và tàn bạo nhất với ngay cả đồng loại của mình. Họ đánh đập, nguyền rủa, đâm chém nhau. Và điều quan trọng là không một ai mảy may ăn năn về lỗi lầm của mình. Nếu có, họ sẵn sàng bao biện bằng vô vàn nguyên cớ. Vậy đó có thể là gì nếu không phải sự vô tình đến vô nhân tính?
🍃Dẫu vậy, "Chờ ngày tuyết tan" cũng là cuốn tiểu thuyết khiến cho bạn đọc cảm thấy ấm áp. Đằng sau cái lạnh lẽo của tuyết và của lòng người, tôi vẫn thấy đâu đây chút ấm áp ít ỏi. Tình thương cháu của ông nội Michio, n��t ngây thơ sáng trong của bé Shouko, ánh mắt trìu mến của bố mẹ Haruka và cả Aiba nữa. Aiba đã từng là tia nắng ấm duy nhất cho Haruka trong những ngày tháng đen tối. Chỉ có điều vết thương bị bạo hành trong cậu cũng quá lớn, cậu không đủ sức để bảo vệ Haruka. Trái lại còn làm tổn thương cô ấy. Cho nên, tình cảm của Aiba dù ấm áp nhưng cũng không trọn vẹn là bao. Trong thế giới của tuyết trắng này, dường như tình người chưa bao giờ đủ ấm đề ôm ấp lấy những trái tim lạnh lẽo.
🍃Tôi không bất ngờ về cái kết của câu chuyện. Cái giá đắt nhất mỗi nhân vật phải trả là tính mạng của mình. Nhưng có lẽ đó là cái kết có hậu nhất với họ. Cái chết đến sẽ giống như sự giải thoát họ khỏi cuộc đời tù túng, đơn độc. Tuyết vẫn chưa tan ở thị trấn Ostsuma dù xuân đã tới, nhưng có chăng ở một thế giới khác, nắng sẽ chan hòa chiếu rọi, ôm lấy những phận đời bất hạnh kia và cho họ sinh khí để sống một cuộc đời mới.
📎 "Chờ ngày tuyết tan" không khiến tôi rơi nước mắt nhưng cuốn tiểu thuyết đã khiến tôi phải suy nghĩ về nhiều điều. Những đứa trẻ chịu bạo lực gia đình có thể sẽ chống đối lại xã hội, chúng cô đơn và dễ dàng trở thành thủ phạm của bạo lực. Và ta luôn cần sự cảm thông cùng tình yêu thương để bao dung và bảo vệ cho nhau. Đừng đẩy ai ra khỏi ngoài rìa của xã hội.
Rate: ⭐⭐⭐⭐
2 notes · View notes
lamvanbenho · 2 years ago
Text
Tumblr media
7 Cổ nhân giáo huấn trẻ: Tích tiền chi bằng tích đức, ngồi nhàn rỗi chi bằng đọc sách Thánh hiền
Bởi Lan Hòa -21/01/202302172
“Tăng Quảng Hiền Văn” còn được gọi là Tích Thời Hiền Văn, Cổ Kim Hiền Văn, là sách vỡ lòng giáo dục trẻ em được biên soạn vào thời nhà Minh (Trung Quốc). Bộ sách tập hợp những câu châm ngôn, ngạn ngữ cổ đại, với lối văn trôi chảy, đơn giản dễ hiểu, nêu ra nhiều đạo lý, triết lý nhân sinh sâu sắc, những giá trị đạo đức căn bản làm người.
Tích tiền chi bằng tích đức, ngồi nhàn rỗi chi bằng đọc sách
Nguyên văn: Tích tiền bất như tích đức, nhàn tọa bất như khán thư.
Tích góp tiền tài không bằng làm nhiều việc thiện, nhàn rỗi không có việc gì làm chi bằng ngồi xuống tĩnh tâm đọc những cuốn sách hay.
Có đức mới có tiền tài, phú quý, cao quan tấm lòng rộng rãi thì con cháu mới đầy đàn, gia tộc phồn thịnh và kéo dài. Khi nhàn rỗi, không có việc gì làm, hãy đọc sách nhiều hơn, vừa tốt cho bản thân bạn, và cũng có ích cho những đứa con của bạn sau này.
Quần sao sáng tỏ, không bằng một mảnh trăng soi
Nguyên văn: Chúng tinh lãng lãng bất như cô nguyệt độc minh.
Một bầu trời đầy sao, không bằng một vầng trăng sáng tỏ trên trời. Có rất nhiều lúc, nhiều người không bằng ít người, náo nhiệt không bằng một mình.
Náo nhiệt như rượu, sau cơn cuồng hoan chỉ là trống rỗng, hư không. Cô độc như trà, sau cơn trầm lặng là đủ đầy.
Người ta ngắm hoa đâu liên quan đến mắt bạn, người la tất bật đâu liên quan đến chân bạn
Nguyên văn: Tha nhân quan hoa, bất thiệp nễ mục; tha nhân lục lục, bất thiệp nễ túc.
Người ta ngắm hoa, không gây trở ngại đến mắt bạn, người ta bận rộn tất bật, cũng không ngăn cản con đường của bạn.
Mỗi người đều có phương thức sống riêng, tôn trọng, không tùy ý can thiệp, đó là tu dưỡng lớn nhất của con người.
Làm việc tốt, đừng hỏi tiền đồ phía trước
Nguyên văn: Đãn hành hảo sự, mạc vấn tiền trình.
Hành nhiều việc tốt, chỉ quản hiện tại, đừng lo lắng về sự phát triển tương lai sau này. Những người dụng tâm làm việc chăm chỉ, sẽ không hỏi vì sao mà mùa thu vẫn chưa tới?
Những người chuyên tâm hành thiện, sẽ không phải lúc nào cũng có khát vọng đòi hỏi sự hồi đáp. Trạng thái tốt nhất của kiếp nhân sinh chính là, không đòi hỏi sự báo đáp, không truy cầu Danh Lợi, hãy chuyên tâm vào hiện tại.
Tình cảm của con người như tờ giấy mỏng, thế sự đổi thay như ván cờ
Nguyên văn: Nhân tình tự chỉ trương trương bạc, thế sự như kỳ cục cục tân.
Thế sự thường thay đổi, lòng người cũng dễ đổi thay. Tình cảm giữa người với người cũng mỏng manh như tờ giấy trắng, mỏng manh và dễ bị xé nát. Những sự tình trên thế gian cũng giống như ván cờ, hết ván này lại đến ván mới, không ngừng biến hóa, thay đổi.
Bởi vậy, đừng dễ dàng mà dựa vào tình cảm con người, cũng đừng hy vọng có thể dựa vào người khác, đừng hy vọng vào một thế giới cứ mãi bất biến như vậy.
Thiện ác tùy người làm, phúc họa tự mình chiêu mời
Nguyên văn: Thiện ác tùy nhân tác, họa phúc tự kỷ chiêu.
Có rất nhiều lúc, vận mệnh tốt xấu, là do con người tự quyết định.
“Mọi thứ không mang theo được, chỉ có nghiệp theo người”. Những việc tốt và việc xấu mà một người làm trong cả cuộc đời, cuối cùng sẽ quay trở lại chính mình. Chỉ có người thiện lương, giữ được sự trong sáng trong tâm hồn thì cuộc đời sẽ tự nhiên rộng mở hơn.
Muỗi bị quạt đập, chỉ vì miệng cắn người
Nguyên văn: Văn trùng tao phiến đả, chỉ nhân chủy thương nhân.
Tục ngữ có câu: Bệnh từ miệng mà vào, họa từ miệng mà ra. Buông lời cay đắng để chế giễu người khác chỉ để làm thỏa mãn cái miệng nhất thời, mà không biết sẽ gây ra hậu quả khôn lường.
Bớt nói những lời không nên nói, không nói những lời không nên nói, mới có thể tránh được tai họa, giữ được phúc báo cho bản thân.
Thà thẳng thắn lấy còn hơn cong vẹo cầu
Nguyên văn: Ninh khả trực trung thủ, bất khả khúc trung cầu.
Cổ nhân nói: Trên đầu ba thước có Thần linh. Dùng phương pháp chính đáng để có được, chứ không dùng thủ đoạn bất chính để mưu cầu, kiếm tiền bằng sự trong sạch, công minh, đi theo con đường chính Đạo mới có thể lâu dài.
Trên không dối Trời, dưới không dối mình, tự giữ mình ngay cả lúc chỉ có một mình. Như thế thì nội tâm mới có thể thực sự có được bình yên.
Trong mệnh có thì cuối cùng sẽ có, trong mệnh không có thì chớ cưỡng cầu
Nguyên văn: Mệnh lý hữu thời chung tu hữu, mệnh lý vô thời mạc cưỡng cầu.
Những thứ nếu có sẵn trong mệnh thì cuối cùng bạn cũng sẽ có, những thứ không có trong mệnh thì có truy cầu, có tranh giành cũng không thể có được. Sức người có hạn, có lúc sẽ cạn kiệt, có rất nhiều lúc, chúng ta đã cố gắng hết sức nhưng cuối cùng lại không thay đổi được cục diện.
Trang Tử viết: “Biết nó không thể làm được nên vui vẻ tuân theo mệnh, thì đó là đỉnh cao của đức”. Thiên ý trước nay đều cao, khó lòng nào mà hỏi được.
Nếu đã chủ định, không thể nào có được cũng đừng nên gắng sức mà truy cầu. Buông bỏ xuống những lo toan muộn phiền, những truy cầu dục vọng, nhân sinh mới có thể tự tại, ung dung.
Lan Hòa biên tập
Nguồn: Secretchina
3 notes · View notes
amazingo-vn · 12 hours ago
Text
Review Garray Mù Cang Chải – Kinh Nghiệm Lựa Chọn Nơi Lưu Trú Lý Tưởng
Garray Mù Cang Chải là điểm đến không thể bỏ qua khi bạn muốn khám phá vẻ đẹp hoang sơ và hùng vĩ của núi rừng Tây Bắc. Nơi đây nổi tiếng với những thửa ruộng bậc thang tuyệt đẹp, đặc biệt vào mùa lúa chín. Tuy nhiên, để có chuyến đi trọn vẹn, việc chọn nơi lưu trú phù hợp là yếu tố quan trọng. Hãy cùng tìm hiểu cách chọn chỗ nghỉ ngơi và những gợi ý nổi bật khi du lịch Garray Mù Cang Chải!
Tumblr media
1. Garray Mù Cang Chải Có Gì Hấp Dẫn?
Ruộng bậc thang – Kỳ quan thiên nhiên thế giới
Những thửa ruộng bậc thang ở Garray Mù Cang Chải không chỉ là biểu tượng của văn hóa canh tác người dân tộc H'Mông, mà còn là một kỳ quan thiên nhiên hiếm có. Vào mùa lúa chín (tháng 9-10), nơi đây khoác lên mình tấm áo vàng rực rỡ, tạo nên một bức tranh phong cảnh sống động.
Con người và văn hóa bản địa
Ngoài cảnh đẹp, Garray Mù Cang Chải còn nổi tiếng với sự thân thiện, mộc mạc của người dân địa phương. Bạn có thể tham gia các lễ hội truyền thống hoặc thưởng thức những món ăn đặc sản như xôi ngũ sắc, thịt lợn cắp nách, cá suối nướng.
Hoạt động trải nghiệm thú vị
Trekking khám phá núi rừng.
Chụp ảnh tại các điểm check-in nổi tiếng.
Săn mây tại Đồi Mâm Xôi.
2. Kinh Nghiệm Chọn Nơi Lưu Trú Khi Đến Garray Mù Cang Chải
Việc chọn nơi lưu trú phụ thuộc vào ngân sách, sở thích và mục đích chuyến đi. Dưới đây là một số gợi ý:
Homestay – Trải Nghiệm Gần Gũi Với Thiên Nhiên
Ưu điểm: Giá cả phải chăng, không gian mộc mạc, gần gũi với đời sống người dân bản địa.
Gợi ý:
Hello Mu Cang Chai Homestay: View đẹp, gần ruộng bậc thang, giá từ 350.000 VNĐ/đêm.
Do Gu Homestay: Kiến trúc ấm cúng, giá từ 400.000 VNĐ/đêm.
Nhà Nghỉ – Lựa Chọn Tiện Lợi
Ưu điểm: Tiện nghi cơ bản, phù hợp cho du khách muốn tiết kiệm thời gian và chi phí.
Gợi ý:
Nhà nghỉ Sơn Ca: Giá từ 250.000 VNĐ/đêm, gần trung tâm.
Nhà nghỉ Anh Đức: Phòng sạch sẽ, giá từ 300.000 VNĐ/đêm.
Khách Sạn – Tiện Nghi và Đẳng Cấp
Ưu điểm: Phù hợp với du khách yêu cầu cao về dịch vụ.
Gợi ý:
Mu Cang Chai Eco Lodge: Thiết kế sang trọng, giá từ 700.000 VNĐ/đêm.
Khách sạn Suối Mơ: Tiện nghi đầy đủ, giá từ 650.000 VNĐ/đêm.
Lều Trại – Dành Cho Tín Đồ Phiêu Lưu
Ưu điểm: Hòa mình hoàn toàn vào thiên nhiên.
Gợi ý:
Giá thuê lều từ 50.000 - 100.000 VNĐ/ngày, lý tưởng cho nhóm bạn trẻ.
3. Bí Quyết Đặt Phòng Khi Du Lịch Garray Mù Cang Chải
Đặt phòng sớm: Nếu đi vào mùa cao điểm, hãy đặt trước ít nhất 2 tuần để tránh hết chỗ.
Xem đánh giá: Đọc review trên các nền tảng như Agoda, Booking, hoặc Traveloka.
Kiểm tra tiện nghi: Đặc biệt lưu ý điều kiện vệ sinh và dịch vụ ăn uống.
Chọn vị trí thuận tiện: Nếu muốn tiện đi lại, hãy chọn nơi gần trung tâm hoặc các điểm du lịch nổi tiếng.
4. Tổng Kết Chi Phí Lưu Trú Tại Garray Mù Cang Chải
Homestay: 150.000 - 400.000 VNĐ/đêm.
Nhà nghỉ: 200.000 - 600.000 VNĐ/đêm.
Khách sạn: 700.000 - 1.500.000 VNĐ/đêm.
Lều trại: 50.000 - 100.000 VNĐ/ngày.
5. Gợi Ý Hành Trình Cho Một Kỳ Nghỉ Trọn Vẹn
Ngày 1: Đến Mù Cang Chải, nhận phòng tại homestay. Tham quan ruộng bậc thang và Đồi Mâm Xôi.
Ngày 2: Săn mây tại các đỉnh núi, khám phá bản làng người H'Mông.
Ngày 3: Thưởng thức đặc sản địa phương, mua quà lưu niệm và trở về.
Kết luận: Garray Mù Cang Chải là điểm đến lý tưởng cho những ai yêu thích thiên nhiên và muốn tìm kiếm sự yên bình. Với đa dạng lựa chọn lưu trú từ homestay đến khách sạn cao cấp, bạn có thể dễ dàng tìm được nơi nghỉ ngơi phù hợp. Hãy lên kế hoạch ngay hôm nay để tận hưởng vẻ đẹp tuyệt vời của Mù Cang Chải nhé!
0 notes