#Máy Chấm Công
Explore tagged Tumblr posts
cameranhatthuc · 4 months ago
Text
Giải pháp chấm công vân tay tối ưu cho doanh nghiệp Hải Phòng
Bạn đang tìm kiếm một giải pháp quản lý nhân sự hiệu quả và chính xác? Máy chấm công vân tay chính là câu trả lời hoàn hảo. Với công nghệ nhận diện vân tay tiên tiến, máy chấm công không chỉ giúp doanh nghiệp loại bỏ tình trạng gian lận giờ làm mà còn nâng cao hiệu quả quản lý nhân sự, tạo môi trường làm việc chuyên nghiệp. Mẫu máy chấm công vân tay thương hiệu Ronald Jack Tại sao nên chọn máy…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
haiminh495 · 2 years ago
Video
youtube
Hướng Dẫn Sử Dụng Máy Chấm Công Kiểm Soát Cửa Ronald Jack F18 Từ A Đến Z
0 notes
updatedsblog · 3 months ago
Text
Tumblr media
4 notes · View notes
maychamcongvantayvns · 3 months ago
Text
Tumblr media
Máy chấm công vân tay ZKTeco MA300
Máy chấm công ZKTeco MA300 đọc dấu vân tay hỗ trợ chấm công và kiểm soát truy cập. Sản phẩm lưu trữ tới 3000 mẫu vân tay, 10.000 thẻ cảm ứng, đạt chuẩn chống nước IP65 chống bụi, nước. Người dùng có thể lắp đặt thiết bị trong nhà và ngoài trời (có mái che).
Thiết bị sở hữu nhiều tính năng nổi bật bao gồm:
- Hỗ trợ nhận dạng vân tay, thẻ RFID.
- Xác minh vân tay <1 giây/lượt.
- Cài đặt độc lập hoặc kết hợp bảng hỗ trợ Wiegand 26bit.
- Giao tiếp đa dạng qua TCP/IP, RS485, USB.
- Vỏ kim loại chống nước, bụi, đạt chuẩn IP65
- Tích hợp được cùng khóa điện, cảm biến cửa, nút thoát, hệ thống báo động.
- Vận hành, tích hợp OLED đầu đọc thông minh hoặc các thiết bị ngoại vi.
- Kết hợp với tripod, barrier tạo hệ thống hoàn chỉnh Với nhiều tính năng nỏi bạt, sản phẩm được ứng dụng tại nhiều khu vực công cộng.
Để tìm hiểu chi tiết hơn về sản phẩm, quý khách có tham khảo thêm tại: https://vietnamsmart.com.vn/may-cham-cong-kiem-soat-cua-ma300.asp
0 notes
phanmemnhansuamishrm · 1 year ago
Text
4 bước lắp đặt máy chấm công đơn giản và chi tiết nhất
Link gốc: https://amis.misa.vn/95217/huong-dan-lap-dat-may-cham-cong/
Máy chấm công đã và đang trở thành một thiết bị không thể thiếu trong các cơ sở kinh doanh, văn phòng, hay doanh nghiệp. Thay vì phải nhờ đến các chuyên viên lắp đặt như trước đây, hiện nay, doanh nghiệp hoàn toàn có thể tự mình lắp đặt máy chấm công nhằm tối ưu thời gian và chi phí. Bài viết dưới đây sẽ chia sẻ từng bước chuẩn bị dụng cụ và lắp đặt máy chấm công một cách an toàn và tiết kiệm nhất!
Tumblr media
0 notes
secret-of-april · 3 months ago
Text
141024
Mình đã quán chán mọi thứ. Cảnh này, bàn này, giường này, máy tính này, những cái màn hình này, ngồi lướt mấy cái short vid này, chấm công giờ này, về giờ này
Có lẽ mọi thứ nó lặp lại đủ số vòng để trong 1 lúc vẩn vơ, mình đã thực sự nghĩ “đây là sự lớn lên, sự trưởng thành”. Nhưng không, chắc chắn đây chỉ là 1 giai đoạn trong cuộc đời này, kể cả đây có là trưởng thành đi nữa thì cũng chỉ là của 1 số ai đó, chắc chắn không phải của mình, mình không muốn nó, mình vẫn muốn dành thêm thời gian đi tìm cái trưởng thành nào nó vui vẻ, nó nhiều năng lượng hơn.
Dạo này mình rất hay nghĩ về chuyện cũ, chs mấy người đó cứ loanh quanh mãi, chắc do mình cũng thích ng ta nhiều quá. Dạo này biết nghe nhiều hơn, nói ít đi, cũng tốt.
Vẫn nhiều việc xung quanh khiến mình chạnh lòng và cũng như mọi lần, chuyện tệ nó đến luôn là tổng hợp của những thứ hãm l nhất. Fine thì vkl mà 🤡
Nhưng không sao, nếu muốn tao sẽ tự bỏ cuộc, còn tao không thua. Đen đủi đến cũng là lúc mọi thứ đều cảm thấy rất :) .
Nói chung thì, không phải làm nhân viên cũng là 1 thứ sư���ng nhất rồi, gần 2 năm cũng đủ. Hoá ra khi mình không chơi bời mỗi ngày thì hiệu suất làm việc nó sẽ thế này cơ à =))))
Mình không giỏi, nhưng chắc chắn không kém, khẳng định thế cho nét.
8 notes · View notes
chieclamauxanh · 6 months ago
Text
Chấm điểm những điều mình đã làm trong 1 tháng ở Đà Lạt:
1. Đi máy bay: 6/10
Đợt này ở ĐL 1 tháng nhưng vì bận đủ thứ nên mình về SG 3 lần (tổng cộng 7 lượt, tính luôn 1 chiều về hẳn). Thì có 2 lần mình mua vé máy bay về. Đi máy bay từ ĐL về SG nhanh, chưa kịp say đã tới nơi :))) Nhược điểm: vé đắt gấp 4-5 lần vé xe thường.
2. Đi xe solati limousine 9 chỗ: 7/10
Dành cho ai say xe siêu nặng như mình thì đi xe này đỡ hơn 1 chút. Có khi tài xế chạy êm thì mình chỉ nôn đúng 1 lần từ SG lên ĐL, nhưng mà nói chung là cơ địa nên lần nào đi cũng như chết đi sống lại. Tài xế 10₫ dễ thương, bác tài lớn tuổi thì chạy êm ru, anh tài xế trẻ thì tâm lí, thấy mình nôn còn mua bánh mì cho mình để dành ăn. Có điều vé đắt gấp đôi vé xe thường.
2. Dạy học: 8/10
Lên ĐL thì công việc chính của mình là dạy học, ngoại trừ việc chưa đủ target tuyển sinh thì còn lại đều khá ổn. Chương trình học khiến các bé thích mê, trộm vía các bé cũng ngoan ngoãn vâng lời. Dù kiếm tiền chỉ đủ trang trải 2 cái vé máy bay và 5 lần đi xe 😂 nhưng mình bằng lòng vì trải nghiệm đáng nhớ này.
3. Dành 1 ngày cuối tuần để đi chơi: 100/10
Dù lên ở 1 tháng nhưng tâm trạng vẫn là khách du lịch nên mình và Thúy An pick 1 ngày thứ 7 không có lịch dạy để đi chơi. Tụi mình uống cà phê ở khu Hoà Bình sáng sớm, ăn bánh căn, đi Cây cam ngọt rồi ghé qua Chùa Tàu xin quẻ, trưa thì ăn gà nướng, buổi chiều ghé Đơn cà phê chơi với mèo rồi qua chợ Đà Lạt dạo dạo, kết thúc bằng đêm mưa tại cà phê hoa hồng. Trừ việc mắc mưa thì đó là một ngày siêu vuii
4. Mua quà tặng: 100/10
Đợt này đi mình mua nhiều quà, cho nhiều người mình yêu thương, mua mấy chiếc ví, chiếc túi cho mẹ và các dì, một giỏ hoa bất tử cho ngoại, mấy cây thước khắc tên cho các em, dâu sấy khoái khẩu cho chị đồng nghiệp,... Mình nhận ra mình hạnh phúc nhất khi được cho đi, chỉ cần nghĩ đến việc người ta hào hứng nhận quà của mình là mình vui quá chừng.
5. Ngắm Đà Lạt đêm và đốt lửa trại: 9/10
Tối đó mình, An và Khang dự là sẽ đi cà phê, một quán được review trên tiktok, nhưng lơ ngơ kiểu gì lại đi lạc không đến được quán đó, vậy là tụi mình rẽ đại vào một quán vắng khách, chỉ có mỗi bọn mình. Chị chủ quán đã đốt lửa trại miễn phí cho cả đám. Tụi mình gặm khoai nướng và deeptalk. Nói bon mồm quá nhưng tới giờ giớii nghiêm phải về nên -1 điểm hehe
6. Mua nhẫn: 1001/10
Mình xưa giờ không đeo trang sức, cho tới sinh nhật năm 19 tuổi, một cô bạn thân tặng mình chiếc vòng bạc, sinh nhật năm 20 lại được một người bạn thân khác tặng chiếc vòng handmade, vậy là hai tay mình đeo hai vòng. Đợt này lên Đà Lạt muốn mua thêm gì đó tặng bản thân, và cuối cùng cũng lựa được một chiếc nhẫn vừa xinh đeo ngón trỏ. Ưng xỉu áaa
7. Làm trứng cuộn: 7/10
Mình không giỏi bếp núc, nhưng khi lên Đà Lạt ở thì mình đã tập tành và cũng cố gắng thử. Món đầu tiên mình làm là trứng chiên thịt bằm, tất nhiên bị nát do không biết cuộn, lần 2 khi cô chú cho thử lại thì đã cuộn đẹp hơn, mỗi tội hơi nhạt. Thôi kệ, ai cũng bắt đầu từ đâu đó mà ha.
8. Chạy deadline điên đầu: -1000000/10
Dù lên Đà Lạt nhưng công việc ở SG của mình vẫn tiếp diễn, mình chuyển hình thức làm sang remote chứ không phải off hẳn nên mấy ngày này áp lực x2 x3. Đôi khi nó làm mình quạu kinh khủng, nhưng vì thời tiết ở Đà Lạt mát mẻ nên cũng dễ nguôi ngoai. Chứ mà 40 độ như SG thì chắc mình điên mất rồi.
Thoai tạm thế nha, vì lên đi làm chứ hong có đi chơi nhiều nên chỉ chấm được nhiêu đó 😂
Còn hơn 1 tuần nếu có trải nghiệm gì vui hơn sẽ update sauuu
Tumblr media
16 notes · View notes
muathang6 · 4 months ago
Text
Tumblr media
HÀNH GIẢ VĨ ĐẠI NHẤT CỦA TÂY TẠNG
CÓ THỂ DẠY TA ĐIỀU GÌ VỀ CUỘC ĐỜI
Nguyên tác: “What Tibet’s Greatest Ever Yogi Can Teach Us About Living Life”
Bản dịch Việt ngữ của Thanh Liên
Milarepa nổi danh là một thi sĩ vĩ đại. Ngài thường lang thang quanh những miền quê, hát những bài ca và viết những bài thơ cho người dân địa phương. Tôi muốn chia sẻ với quý vị một vài bài thơ, giáo lý và trích dẫn nổi tiếng nhất của Milarepa với hy vọng rằng điều đó có thể mang lại lợi lạc cho một người nào đó.
1. Hãy khiêm tốn
“Hãy ngồi ở chỗ thấp nhất, và các con sẽ đạt được vị trí cao nhất.” –– Milarepa
Milarepa nổi danh là rất khiêm tốn. Ngài không mặc gì ngoài một vài quần áo rách dơ bẩn và không bao giờ ngồi trên một Pháp tòa hay ghế cao. Ngài không có tu viện lộng lẫy, thay vào đó ngài chọn cách sống trong những hang động và núi non.
Nhiều bài ca của ngài nói về sự khiêm tốn. Milarepa thường nói về đức tính khiêm tốn giúp ta phát triển lòng bi mẫn và lòng yêu thương, trong khi sự kiêu ngạo khiến chúng ta cảm thấy mình tốt hơn và quan trọng hơn tất cả những người khác. Ngài thường quở trách những người dân địa phương kiêu ngạo, nói rằng sự cao ngạo là nguyên nhân của đau khổ bởi nó quá sức quy-ngã. Và khi quý vị kiêu ngạo và tự cao, các sự việc không theo ý muốn của quý vị, quý vị sẽ đau khổ.
2. Tỉnh giác về cái chết
“Cuộc đời thật ngắn ngủi, và thời gian của cái chết thì bất định; vì thế hãy chuyên tâm thiền định. Hãy tránh những hành vi sai trái và tích tập công đức trong khả năng tốt nhất của các con, dù phải trả giá bằng cuộc đời mình. Tóm lại, hãy hành động để các con không có lý do gì phải xấu hổ về bản thân mình; và hãy tuân thủ chặt chẽ quy tắc này.” – Milarepa
Một trong những chủ đề chính yếu trong các bài thơ và bài hát của Milarepa là cái chết. Dường như việc ngài là một kẻ sát nhân trong quá khứ đã lưu lại dấu vết trong tâm thức ngài và ngài luôn luôn tỉnh giác về việc cái chết có thể đến bất kỳ lúc nào. Nhưng Milarepa đã sử dụng sự hiểu biết đó như một nguồn cảm hứng chứ không phải một lý do để tuyệt vọng. Thay vì lo lắng về cái chết, ngài đối mặt với những sợ hãi của ngài và sử dụng cái chết của ngài như động lực chính yếu để tu hành miên mật.
Tôi thường cố khuyến khích các độc giả của tôi thực hành tương tự. Chúng ta không biết khi nào chúng ta chết nhưng ta biết rằng cái chết là một điều chắc chắn. Vì thế ta nên sử dụng cơ hội quý báu này để thành tựu các mục tiêu của ta và làm một vài điều tốt đẹp nào đó. Đó là những gì Milarepa đã làm. Ngài đã sử dụng phần lớn thời gian của ngài bằng cách liên tục tỉnh giác rằng thời gian có thể cạn kiệt.
3. Tỉnh giác về sự vô thường
“Mọi theo đuổi thế gian chỉ có một kết thúc chắc chắn phải xảy ra và không thể tránh khỏi, đó là sự đau khổ. Mọi thâu đạt kết thúc trong tan tác; mọi tạo lập kết thúc trong hủy diệt; mọi gặp gỡ kết thúc trong chia ly; mọi sự sinh ra kết thúc trong cái chết.” – Milarepa
Một điều mà tôi mong ước cha mẹ tôi sử dụng thêm thời gian để dạy dỗ tôi là chân lý của sự vô thường. Hiểu rõ lẽ vô thường là một điều vô cùng hữu ích nhưng đáng buồn thay, đó lại là một điều mà hầu hết mọi người không bao giờ thực sự thấu hiểu.
Milarepa thường nói với mọi người rằng đừng quá dính mắc vào các sự việc bởi chúng sẽ không tồn tại lâu dài. Những mối quan hệ, của cải, công việc, nhà cửa, xứ sở v.v.., tất cả sẽ biến mất như một cầu vồng. Sẽ chẳng có gì tồn tại mãi mãi. Và nhờ thấu hiểu và tôn trọng chân lý này ta sẽ có thể vui hưởng cuộc đời nhiều hơn nữa. Những mối quan hệ của ta với thế giới trở nên hiện thực và lành mạnh hơn. Ta sẽ không mê mải bám chấp vào các sự việc khi ngăn cản chúng đừng chấm dứt. Khi thấu hiểu lẽ vô thường ta có thể nhận thức sâu sắc hơn về các sự việc khi chúng hiện hữu ở đây.
4. Đừng bị lừa gạt bởi những phóng dật thế gian.
“Những công việc của thế gian sẽ tiếp diễn không bao giờ ngừng nghỉ. Đừng trì hoãn thực hành thiền định” – Milarepa
Tôi thích trích dẫn này. Trong thực tế, tôi dùng câu trích dẫn này làm nền màn hình máy tính của tôi. Tôi đọc nó khi cần nhắc nhở mình rằng có những điều khác đáng làm hơn là chỉ ăn, ngủ và làm việc.
Tất cả chúng ta đều có thể đồng cảm với châm ngôn này, cho dù chúng ta không là những hành giả. Những công việc của thế gian sẽ tiếp diễn không bao giờ ngừng dứt. Sẽ luôn luôn có một người nào đó hay điều nào đó ngăn trở những hy vọng hay giấc mơ của quý vị. Có thể đó là công việc, tiền bạc hay một vài chướng ngại khác nhưng ngay khi quý vị vượt qua nó, một chướng ngại mới sẽ xuất hiện.
Milarepa bảo chúng ta đừng lãng phí thời gian mà phải thuận thảo với nó. Sẽ luôn luôn có những phóng dật và vấn đề, nhưng dù thế nào đi nữa thì chúng ta cần phải tiến tới. Điều này vô cùng quan trọng.
Sống và chết không hối tiếc.
“Tôn giáo của tôi không phải là đạo Phật. Tôn giáo của tôi là sống và chết không hối tiếc.” – Milarepa.
Đây luôn luôn là trích dẫn mà tôi yêu thích. Không chỉ riêng của Milarepa mà của mọi người, ở mọi nơi. Tôi đọc nó và cảm thấy hứng khởi trong việc làm một người tốt hơn và làm mọi sự tôi có thể khiến cho đời tôi ích lợi hơn và xứng đáng hơn. Tôi yêu quý trích dẫn đó bởi nó đánh mạnh vào cốt lõi của vấn đề và cho ta thấy việc đứng ở ngưỡng cửa của cái chết và hối tiếc về những điều mà ta từng làm (hay không làm!) trong tuổi thanh xuân thì khủng khiếp biết bao.
Những Bài Ca của Milarepa
Nếu quý vị thích thú trong việc nghiên cứu thêm nữa về đại hành giả này thì tôi hết sức khuyến khích quý vị đọc quyển sách nổi tiếng tên là Một Trăm ngàn Bài Ca của Milarepa. Đây luôn luôn là quyển sách tôi thích đọc nhất. Đó là một tuyển tập tuyệt vời gồm tất cả những bài thơ, bài hát và giáo lý của Milarepa.
Đó là một tác phẩm vô cùng súc tích. Đôi khi ngài hát về những điều như thể diễn ra sống động trong một hang động và quý vị cảm thấy như thể thực sự ở đó, ngay bên cạnh ngài. Những lúc khác ngài hát về lòng bi mẫn bùng cháy trong lòng ngài giống như một ngọn lửa và quý vị cảm nhận về điều gì đó như thể kinh nghiệm về lòng thương yêu đích thực.
Nói chung đó là một quyển sách thật đáng đọc. Quyển sách này từng hiện diện trong mọi gia đình ở Tây Tạng trong hàng trăm năm. Nó được đọc cho trẻ em khi chúng còn thơ ấu và sau đó được các tu sĩ nghiên cứu trong các tu viện.
Quý vị khó tìm được một người Tây Tạng nào không thể đọc thuộc lòng ít nhất một bài thơ của Milarepa.
Kết luận
Bài viết này sẽ không thể lưu hành mãi mãi. Tiểu sử của Milarepa có thể dạy chúng ta rất nhiều về việc chúng ta là ai và chúng ta có thể trở thành cái gì. Tuy nhiên, điều quan trọng nhất là nó cho chúng ta thấy rằng tất cả chúng ta đều có năng lực để chuyển hóa cuộc đời và hoàn cảnh của riêng mình. Chúng ta là chủ nhân số phận của chính mình.
Bản dịch Việt ngữ của Thanh Liên
4 notes · View notes
vinhnguyet · 25 days ago
Text
viết nhanh mấy dòng hôm nay rồi lại lao vào công việc tiếp, hihi
ngày 7 tháng 12 năm 2024
ui, ngày dài nha. đầu tiên là kể chuyện cơm nước cho chị Miên vào check var chứ chị ta bảo mình chả nhắc chị í trên Tumblr tí nào. ghét không cơ chứ, ngày nào cũng nhắc chuyện ăn uống thế mà lại.
sáng mình không ăn gì, chẳng làm gì nhiều nên không thấy đói. mình không có kể cho bạn biết, bạn cũng không hỏi bữa sáng. trưa và tối mình lại ăn bún thịt nướng. mình có cái tật đó là chỗ nào mà ăn ngon miệng, hợp khẩu vị và hợp túi tiền mình sẽ dí chỗ đó liên tục. và bún thịt nướng chỗ này ngon thật nha, không có giả đâu. ăn nhiều nữa, to oạch và no bể bụng luôn. sức ăn mình ổn lắm, no bể bụng là hiểu rồi. nhìn này.
Tumblr media
sáng nay mình lại có tiết Navee. hôm thứ ba và thứ năm lịch học bị cancel vì mình có việc và cấn lịch học với lịch lên lớp. thế là đổi lại lịch học thành thứ ba và thứ bảy lúc 9h. mình nhận ra là mình rất khó enjoy khi làm việc với người học lớn tuổi ấy. kiểu với trẻ con thì rất dễ và vui vẻ với các bé nhưng mà với người học lớn tuổi (cỡ 15+) là mình đã thấy rất vất vả và thái độ của mình với không khí lớp học thật sự rất e dè. mình rất sợ sai và có một tật xấu đó là không bao giờ nhìn nhận lỗi sai của mình trước mặt người khác. mình có thể nhận thức rằng mình sai, mình vấp phạm nghiêm trọng cỡ nào nhưng mà bắt mình nhìn nhận lỗi sai trước mặt người khác mình không làm được. dạy tiếng Anh cho người học lớn tuổi rất áp lực vì mình sợ sai. thế thôi. và không khí lớp học cũng rất gượng gạo. mình là kiểu giáo viên thích sự sôi nổi và năng động, nhưng học viên từ độ tuổi 15+ rất khó để có được sự chú ý và thu hút cũng như gợi lên được niềm vui khi vừa chơi vừa học như trẻ con. thế là công cuộc giảng dạy với học viên 15+ của mình đã khó, với học viên khiêm thị và ở độ tuổi 20+ lại càng khó hơn.
vì sao à? vì một tiết học cần rất nhiều hình ảnh (teaching aids: pictures, slide show, ...) và hoạt động luyện tập để tạo sự hứng thú và thu hút tâm trí và kiến thức của học sinh. nhưng vừa dạy online-bị hạn hẹp về khả năng tổ chức hoạt động và học sinh khiếm thị-không thể tổ chức hoạt động như các lớp học thông thường làm mình nản chí kinh khủng. nhưng không sao, mình chắc sẽ áp dụng hơi máy móc một chút những phương pháp Text-based learning và Task-based learning. chỉ hơi kì lạ là thay vì handout bài tập bằng giấy mực thì giọng nói của mình là nguồn tài nguyên chính (và chắc cũng là duy nhất).
Tumblr media
nói chung mình vẫn chưa creative lắm cho các hoạt động giảng dạy của Navee. nhưng causual thì mình đang làm khá ok.
chuyện gì nữa không nhỉ? à công việc.
từ tháng này mình được tăng phần trăm lương, nghe cũng hay phết. nhưng công việc không phải là quá áp lực nhưng mình thấy nó hơi nhàm chán rồi. mình đang chấm QC cho các tiết học của giáo viên khác. mình học được nhiều cách giảng dạy hay lắm, làm sao cho lớp học không bị chán này kia, tổ chức hoạt động sao cho thú vị. nhưng việc đứng ra và chấm điểm cho một người (giỏi hơn) thì hơi oằn với mình.
mình bảo mình có tính hơn thua, hoặc hơn hẳn nhưng không có nghĩa là mình không biết trời cao đất dày là gì. như ban nãy đi, chị giáo viên đó dạy thật sự hay và có connection với học sinh cực kì tốt luôn nhưng cách chị follow steps và thực hiện theo rubric không hề đạt chuẩn. mình phân vân mãi chẳng biết làm sao, nếu chấm chặt tay thì nó thật sự rất kì cục vì họ làm cực kì tốt luôn, nhưng l���ng tay thì sai steps và mình có thể bị khiếu nại+mất công việc này. rất khó luôn í, thế là mình để tất cả ở ngưỡng 6-7 điểm cho mỗi tiêu chí (ngưỡng good, max là 10) nhưng vẫn rất lấn cấn. những mục cần cải thiện mình note rất rõ ràng và những mục điểm mạnh mình khen chị quá trời (khen đúng). mình chả biết sao nữa, hy vọng là không có gì xảy ra sau đợt QC này. mình vẫn đang chấm QC, nhưng ngưng tí để viết lại hôm nay nè. mình có sáu tasks, đang viết tới task thứ ba.
Tumblr media
mình bắt đầu viết được và nhớ cũng kha khá khi dùng bảng chữ cái nổi cho người khiếm thị rồi. mình chưa mua được cái ô viết chữ nên mình tập bằng cách đánh dấu chấm, mình tập viết làm gì à? mình nghĩ mình cần tìm thêm cách để những học viên Navee của mình học từ vựng hiệu quả hơn. với mình cũng muốn học tiếp về giáo dục đặc biệt nên mình học, vậy thôi.
Tumblr media
có một câu mình đọc được trên Tumblr này và mình thấy nó hay thật sự nên ngày nào mình cũng reup lên stories hay posts facebook của mình. bạn mình còn dùng câu ấy để luyện chữ nữa
Tôi nhớ anh nhớ anh bằng cả luân xa trái tim này
Hôm nay Bắc vẫn giận mình. chuyện là hôm qua bạn hỏi mình ăn tối chưa, mình bảo mình ăn tối hồi 9h hơn và ăn bún thịt nướng. nhưng mình quên không bảo bạn, cũng không chụp ảnh mời bạn xơi cùng thế là bạn dỗi. dỗi tới hôm nay luôn ạ.
coi cách bạn nói chiện nè
Tumblr media Tumblr media
thế là mình bảo kệ bạn, mình chả thèm nói gì luôn nhưng coi cái cách bạn dễ thương trong mối quan hệ nè
Tumblr media
lúc trưa mình lại order bún thịt nướng và bảo là giờ mình mời bù. bạn vẫn không hết dỗi nhưng trước khi đi chơi bạn vẫn nhắc mình.
gửi bạn Bắc khùng điên: mình đi làm ai rảnh đâu ở nhà
Tumblr media
à, hôm trước lại có đứa vớ vẩn nào đấy bảo mình đong bạn. khùng điên. mình với bạn chỉ là bạn bè qua internet, hết rồi, mình còn nghĩ tới việc lỡ chơi lâu quá mình có nảy sinh ý định tán tỉnh bạn thì Huyền phải cản mình lại. mình chính là kiểu dễ rung động nhưng tới lúc người ta có ý với mình là mình chạy. vậy đó. nhưng khi mình nghĩ sẽ nghiêm túc theo đuổi ai đó thì còn khuya mình mới chạy, và mình cũng thuộc kiểu chủ động tìm hiểu và nghiêm túc tán tỉnh để yêu đương đó.
rồi tới đây thôi, mình gặp lại anh mình trên internet. hình như ảnh lại rơi vào stress rồi, nói chuyện như kêu cứu ấy nhưng mình hỏi thì ảnh lại không nói. tính anh ta thế, nhưng vẫn rất quan tâm mình (em gái ảnh)
coi cái cách ảnh dịu dàng nhắc nhở tôi này. mình nghĩ, sao phải hạ tiêu chuẩn xuống khi xung quanh mình còn quá nhiều người tốt với mình như thế này nhỉ?
Tumblr media
à còn một chuyện nữa. mình sẽ vẽ thiệp Giáng Sinh bằng tay. chắc sẽ có 6 cái, chị Miên, Huyền, Siên, các chị Carmel, Bắc, các anh mình. đang phân vân coi có nên vẽ cho anh Đ một cái luôn không. mình định sẽ làm theo form này nè, chia ô ra thiệt nhiều rồi thêm họa tiết Giáng Sinh vào
Tumblr media
dù mình không có khiếu hội họa lắm nhưng mình biết vẽ mấy cái linh tinh và có bộ sưu tập bút màu. tất nhiên là không được như này đâu, nhưng ít nhất nó sẽ là cái form này.
mấy hôm nay Quy Nhơn mưa nhiều, gió cũng lạnh nữa. mình nhác sống nghiêm túc trong cái thời tiết này ghê. à, mình lại nhắn nhủ với thế giới đây.
giữ gìn sức khỏe, công việc ổn định, ăn uống đủ bữa, ngủ đủ tám tiếng (như những gì anh Huân nhắc mình). luôn vui.
Chỉ cần em không khóc tôi sẽ bình an trôi đi
câu hát này ám ảnh mình lắm. mình tự hỏi là có ai đang buồn vì mình không? nếu có thì làm ơn đừng, mình xin đấy. đừng đau đáu về mình nữa, mình khó chấp nhận được rằng mình đang có tác động không tốt lên tâm trạng và tinh thần của bất cứ ai trên đời này. nên là mình luôn cố để lại những gì tốt đẹp và tử tế nhất với từng người mình gặp.
vậy thôi chứ mình viết từ hồi 11r giờ là 12r rồi đó.
4 notes · View notes
roeroserose · 6 months ago
Text
Sức mạnh của đầu thai trong câu chuyện Hoa Hồng
Bài viết có tiết lộ nội dung phim. Nếu bạn không muốn cảm thấy khó chịu vì spoil khi chưa xem thì đừng đọc nhé. Mình thích có người đọc nhưng không muốn kiếm like bằng mọi giá.
Trong phim câu chuyện Hoa Hồng, mình nhận thấy rất rõ sự ảnh hưởng của nguồn gốc gia đình đến số phận của nhân vật. Nó chia ra làm 2 tuyến rất khác nhau của những người xuất phát điểm nghèo khó, bố mẹ ít học phải vật vã vươn lên và những người có gia đình giàu, tri thức với hàng trăm cơ hội.
Tuyến nhà nghèo tiêu biểu có Phương Hiệp Văn, Tô Canh Sinh, Chu Sỹ Huy. Tuyến nhà nhà giàu có Hoa Hồng (Hoàng Diệc Mai), anh trai hoa hồng (Hoàng Chấn Hoa) và Trang Quốc Đống.
Vì nghèo nên Phương Hiệp Văn luôn tự ti trước một tuyệt sắc giai nhân như Hoàng Diệc Mai. Và anh đã luôn ở thế yếu trong cuộc tình ấy. Khi muốn nuôi con mèo để lấy lòng Hoa Hồng, anh đã phải bán hết đồ đạc, bán cả cái xe đạp vốn đi lại hàng ngày để thuê phòng riêng, để trang trải cho khoản “dại gái" là trả một phần tiền căn phòng để mồi Hoa hồng vào ở.
Hiệp Văn chấp nhận làm mọi việc nhà để chăm sóc Hoa Hồng, chiều hư cô để cô phải phụ thuộc vào anh, sẵn sàng đánh đổi công việc giám đốc dự án ở Thượng Hải để đến Bắc Kinh làm nhân viên. Vì sợ mất người yêu, anh đã phải làm đủ “mưu h��n kế bẩn" như cài định vị vào điện thoại, lén xin cho vợ nghỉ việc, kiểm soát cô trong nhà.
Quay lại quá khứ, anh sinh ra là một người Triều Tiên thiểu số trên đất nước Trung Quốc. Anh có người mẹ nghèo, làm sòng bài ở quê. Anh chọn ngành khoa học máy tính ở đại học Phúc Đán vì ngành đó có thể kiếm ra tiền và có học bổng.
Trong sự nghiệp, Phương Hiệp Văn cũng sẵn sàng nhận chỉ trích, sẵn sàng sa thải ⅓ nhân viên để bán công ty được giá hơn. Vì trong lòng anh không bao giờ thoải mái. Anh luôn mang nỗi mặc cảm bị coi thường. Với một người gốc nghèo như anh, có thật nhiều tiền là cách duy nhất để anh khẳng định giá trị bản thân. Nhưng khi đã là ông chủ công ty phần mềm, có biệt thự ở Bắc Kinh thì anh vẫn không có được người con gái mình yêu tha thiết.
Xuất phát điểm đau khổ nhất có lẽ là Tô Canh Sinh (Tô Tô). Không những nghèo, Tô Tô còn nhận đủ combo cha mất sớm, bị cha dượng cư.ỡ.g .hi.ế.p, có một người mẹ ngày đêm vòi tiền, một thằng em vô dụng.
Tô Tô đã phải đánh đổi quá nhiều thứ để vươn lên. Ngoài việc học ngày học đêm, cô còn phải cưới người bạn để lấy hộ khẩu Bắc Kinh, phải dùng tiền mồ hôi nước mắt để nuôi gã cha dượng đồi bại hết lần này đến lần khác. Cô bị người mẹ khốn nạn coi như cái cây ATM di động. Cô phải bỏ tiền mua lại căn nhà nhưng không được sở hữu. Cô đối mặt với việc mất đi Hoàng Chấn Hoa vì giấu chuyện từng lấy chồng. Đến khi Cô đi lấy chồng thật thì cũng bị mẹ đến tận nơi đòi tiền sính lễ.
Như một con thạch sùng phải cắt đuôi của mình để tồn tại, Tô Tô tự biến mình thành một người có vẻ ngoài lạnh lùng nhưng bên trong đầy những tổn thương. Bằng một sự cố gắng phi thường cùng một chút may mắn, cuối cùng cô cũng có được hạnh phúc bên người đàn ông giỏi giang, có bố mẹ chồng tuyệt vời và cô em chồng … hết nước chấm. Nhưng những thứ cô đã phải trả giá thì thực sự quá nhiều.
Không được tô đậm như 2 nhân vật quan trọng bên trên, Chu Sĩ Huy xuất hiện khá ngắn nhưng rất ấn tượng. Anh xuất thân tỉnh lẻ, nơi mà có đập đi xây lại cả trấn cũng không bằng xây một trung tâm thương mại ở Bắc Kinh. Anh giỏi chuyên môn, là cánh tay phải của Hoàng Chấn Hoa, đã được Chấn Hoa giao cho nhiệm vụ hướng dẫn Hoa Hồng. Nhưng sự cố gắng của anh chỉ được đến thế. Dẫu rằng dành hết tấm chân tình, dẫu rằng hy sinh cả đám cưới để rồi bị đ..ập một trận te tua, anh vẫn không bao giờ có thể làm Hoàng Diệc Mai rung động.
Trong khi đó, nhìn sang tuyến nhân vật “nhà giàu", ta sẽ thấy một câu chuyện khác hẳn. Trang Quốc Đống chẳng cần làm gì ngoài là chính mình để có được Hoa Hồng. Cô gái vạn người mê Hoàng Diệc Mai chủ động tán anh, chủ động ngã vào vòng tay anh, chủ động lên giường với anh ngay lần đầu hò hẹn.
Anh sinh ra trong gia đình có cha là trí thức và mẹ là chủ doanh nghiệp. Anh đẹp trai, từng du học Pháp và mang những nét giỏi giang, tinh tế của một người tây học.
Anh cũng có nỗi đau khi phải lựa chọn giữa làm giám đốc chi nhánh nhỏ ở Bắc Kinh để có người mình yêu hay trở thành giám đốc lớn ở trụ sở chính và mất cô. Anh cũng đau đớn nhưng sự lựa chọn của anh là chọn ở đỉnh núi thấp hay đỉnh núi cao, ăn bào ngư hay ăn tôm hùm. Nó khác hoàn toàn với sự đánh đổi cả nhân phẩm để vượt lên vũng bùn mà nhân vật tuyến nhà nghèo phải trải qua.
Cái mất mát của người giàu là cái mất viên minh châu trên vương miện, thứ mà người nghèo không bao giờ được đội lên.
Còn nhân vật chính Hoa Hồng, Hoàng Diệc Mai do thần tiên Lưu Diệc Phi đóng thì sao? Cô đầu thai một cách xuất chúng khi có cha mẹ là giáo sư đại học Thanh Hoa, được thừa hưởng bộ gen xinh đẹp tuyệt trần và chỉ cần lướt vài đường patin là đã có hàng trăm cậu trai sẵn sàng trồng cây si trước cửa.
Hoa hồng học vẽ vì thích, đi làm vì muốn thoát khỏi vùng an toàn của bản thân, đi học thạc sĩ tâm lý vì muốn giúp đỡ trẻ em bị tự kỷ, lấy Phương Hiệp Văn vì muốn khép lại mối tình cũ, chia tay anh vì muốn có cuộc sống dễ thở hơn. Suốt hơn 30 tập phim, những quyết định lớn của cô chưa bao giờ bị áp lực bởi chữ tiền.
Kể cả khi Hoa Hồng thiếu tiền thì cô cũng có hàng loạt người sẵn sàng giúp đỡ. Cô chỉ cần d.o.ạ bố là có tiền mua điện thoại di động, vay anh trai để có tiền cho người yêu mở công ty, cô chưa cần than nghèo đã có chị Tô Tô sẵn sàng chuyển khoản.
Vì không bị thiếu tiền, Diệc Mai có thể làm những việc như “trong phim". Tôi trầm trồ về sự thông minh của cô khi lừa được nhân viên khách sạn để lọt vào bữa tiệc. Nhưng thử đặt câu hỏi nếu cô không có sẵn chiếc váy dạ hội màu vàng thì sao? Thì chắc hẳn biên tập của phim phải thêm vào cảnh cô bán xe đạp để … thuê váy.
Cô bay như chim từ Bắc Kinh sang Paris để gặp người yêu. Cô đưa đơn xin nghỉ việc để ép tổng giám đốc Tina cho cô nghỉ phép. Cô sẵn sàng kết thúc sớm chuyến đi để về Bắc Kinh khi thất vọng về Trang Quốc Đống. Nếu lật lại vấn đề, đặt tình huống là Hoa Hồng là con nhà nghèo thì tiền đâu để có bay sang châu Âu? Cô có dám nghỉ việc để chạy theo tình yêu hay không và có tiếc chuyến du lịch nước Pháp mà cả đời này chắc gì đã có tiền quay lại hay không?
Tương tự, Hoa Hồng sẵn sàng bay đánh vèo từ Thượng Hải về Bắc Kinh để giải quyết chuyện tình của anh trai bị trục trặc, sẵn sàng rời khỏi “chiếc lồng vàng" mà Phương Hiệp Văn đã tạo ra ở Thượng Hải mà tay trắng ôm con về Bắc Kinh. Hay đơn giản như việc cô có thể lái xe chở sếp khi mới tốt nghiệp đại học. Thử hỏi, những người đang đọc bài này, có mấy ai biết lái xe ô tô khi mới 22 và có mấy ai đủ tiền để bay từ Hà Nội vào Sài G��n hoặc ngược lại để giải quyết chuyện tình cảm cho người khác.
Tương tự như Hoàng Diệc Mai, anh trai cô là Hoàng Chấn Hoa cũng sống trong khu tập thể đại học Thanh Hoa. Từ nhỏ, anh có mục tiêu duy nhất là thi đỗ vào ngôi trường danh giá hàng đầu Trung Quốc. Nhờ quan hệ của bố mẹ, anh được giới thiệu với Bạch Hiểu Hà. Từ đó, anh lọt vào mắt xanh của bố cô và được tạo điều kiện thiết kế khách sạn, mở công ty.
Có một cảnh phim rất nhỏ nhưng đã nói lên sức mạnh của đầu thai với anh là khi Tô Tô lần đầu đến nhà Chấn Hoa. Cô đã hiểu tại sao hai anh em lại ấm áp đến thế. Và anh không quên tự hào với bạn gái rằng: Ngoài ấm áp thì anh còn xuất sắc nữa.
Và với mạch logic này, bạn hãy nghĩ về Phương Thái Sơ đi. Cô bé có phải là một phú nhị đại, một bạch phú mỹ khi có cha là giám đốc công ty phần mềm, mẹ là chủ phòng tranh và đẹp như tiên. Thái Sơ có bác trai là chủ công ty kiến trúc, bác gái là tổng giám đốc công ty nghệ thuật, ông bà ngoại là giáo sư đại học Thanh Hoa. Nếu phim có phần 2, bạn sẽ tưởng tượng ra tương lai của cô bé ấy chứ?
#cauchuyenhoahong #luudiecphi #trangquocdong #phuonghiepvan
2 notes · View notes
cameranhatthuc · 4 months ago
Text
Máy chấm công Hải Phòng: Giải pháp toàn diện cho quản lý nhân sự hiện đại
Trong thời đại công nghệ số 4.0, việc quản lý nhân sự ngày càng trở nên phức tạp và đòi hỏi sự chính xác cao. Máy chấm công đã trở thành một công cụ không thể thiếu trong các doanh nghiệp, đặc biệt là tại các thành phố lớn như Hải Phòng. Bài viết này sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về máy chấm công, các loại máy chấm công phổ biến, lợi ích khi sử dụng cũng như cách lựa chọn máy chấm công phù hợp cho doanh nghiệp của mình.
Tumblr media
Máy chấm công là gì và tại sao doanh nghiệp cần sử dụng?
Máy chấm công là thiết bị điện tử được sử dụng để ghi lại thời gian làm việc của nhân viên một cách chính xác và tự động. Thay vì phải ghi chép thủ công vào sổ chấm công, nhân viên chỉ cần chấm vào máy bằng vân tay, thẻ từ, khuôn mặt hoặc ứng dụng di động. Dữ liệu chấm công sau đó sẽ được lưu trữ và xử lý để tạo ra các báo cáo chi tiết, phục vụ cho việc tính lương, đánh giá hiệu quả làm việc và quản lý nhân sự.
Lợi ích khi sử dụng máy chấm công:
Nâng cao hiệu quả quản lý: Theo dõi chính xác giờ làm, tính lương, thưởng công bằng, phân tích hiệu suất làm việc.
Tăng tính minh bạch: Loại bỏ gian lận giờ làm, tạo môi trường làm việc công bằng, minh bạch.
Tiết kiệm chi phí: Giảm thiểu sai sót trong tính lương, tối ưu hóa nhân sự.
Tạo môi trường làm việc chuyên nghiệp: Thể hiện sự hiện đại, chuyên nghiệp của doanh nghiệp.
Tích hợp với các hệ thống khác: Kết nối với phần mềm quản lý nhân sự, kiểm soát ra vào, tạo hệ thống quản lý thống nhất.
Tumblr media
Các loại máy chấm công phổ biến
Máy chấm công vân tay: Sử dụng dấu vân tay để xác định danh tính, độ chính xác cao, khó làm giả.
Máy chấm công thẻ từ: Tiện lợi, dễ sử dụng nhưng có thể bị làm giả.
Máy chấm công khuôn mặt: Công nghệ nhận diện khuôn mặt hiện đại, chính xác cao, không cần tiếp xúc.
Máy chấm công bằng ứng dụng di động: Phù hợp với nhân viên làm việc linh hoạt.
Máy chấm công kết hợp: Kết hợp nhiều phương thức xác thực như vân tay, khuôn mặt, thẻ từ, mật khẩu.
Tiêu chí chọn máy chấm công phù hợp
Quy mô doanh nghiệp: Số lượng nhân viên, loại hình kinh doanh.
Tính năng: Kết nối phần mềm quản lý nhân sự, báo cáo chi tiết, kiểm soát ra vào,...
Ngân sách: Khả năng đầu tư của doanh nghiệp.
Nhà cung cấp: Chọn đơn vị uy tín, có dịch vụ bảo hành tốt.
Tumblr media
Lý do chọn Nhật Thực - Đơn vị cung cấp máy chấm công hàng đầu tại Hải Phòng
Đội ngũ kỹ thuật chuyên nghiệp: Tư vấn, lắp đặt, bảo trì máy chấm công chuyên nghiệp.
Sản phẩm chính hãng: Đa dạng mẫu mã, từ các thương hiệu nổi tiếng như ZKTeco, Ronald Jack,...
Giá cả cạnh tranh: Cung cấp giải pháp máy chấm công phù hợp với mọi quy mô doanh nghiệp.
Dịch vụ hậu mãi tốt: Bảo hành, sửa chữa nhanh chóng, tận nơi.
Quy trình lắp đặt máy chấm công tại Nhật Thực
Tư vấn: Đội ngũ kỹ thuật của Nhật Thực sẽ đến khảo sát và tư vấn cho khách hàng về loại máy chấm công phù hợp.
Lắp đặt: Ti���n hành lắp đặt máy chấm công tại vị trí đã thống nhất, kết nối với hệ thống mạng.
Cài đặt phần mềm: Cài đặt phần mềm quản lý máy chấm công, nhập liệu thông tin nhân viên.
Hướng dẫn sử dụng: Đào tạo cho nhân viên cách sử dụng máy chấm công.
Bảo hành: Cung cấp dịch vụ bảo hành, bảo trì định kỳ.
Các tính năng nâng cao của máy chấm công hiện đại
Tích hợp với hệ thống kiểm soát ra vào: Quản lý truy cập vào các khu vực hạn chế.
Báo cáo phân tích chi tiết: Phân tích hiệu suất làm việc, xu hướng đi muộn, về sớm.
Cảnh báo sự cố: Thông báo khi có sự cố xảy ra như mất điện, lỗi máy.
Quản lý thời gian làm thêm: Tính toán chính xác số giờ làm thêm.
Tích hợp với phần mềm quản lý nhân sự: Quản lý nghỉ phép, bệnh nghỉ, chấm công từ xa.
Thị trường máy chấm công tại Hải Phòng
Hải Phòng là một trong những trung tâm kinh tế lớn của miền Bắc, nhu cầu sử dụng máy chấm công ngày càng tăng. Nhật Thực tự hào là một trong những đơn vị cung cấp giải pháp máy chấm công hàng đầu tại Hải Phòng, với nhiều năm kinh nghiệm và đội ngũ kỹ thuật chuyên nghiệp.
Các thương hiệu máy chấm công phổ biến tại Hải Phòng: ZKTeco, Ronald Jack, Suprema, Hikvision, Fujitec,...
Vấn đề thường gặp và cách khắc phục
Máy không nhận vân tay: Kiểm tra đầu đọc, vệ sinh đầu đọc, cập nhật firmware.
Máy chạy chậm, bị treo: Kiểm tra kết nối mạng, tăng dung lượng RAM, cập nhật phần mềm.
Máy không kết nối được với máy tính: Kiểm tra cáp kết nối, cài đặt driver.
Tương lai của máy chấm công
Trong tương lai, máy chấm công sẽ ngày càng thông minh và tích hợp nhiều tính năng hơn. Các công nghệ mới như AI, IoT sẽ được ứng dụng vào máy chấm công, giúp nâng cao hiệu quả quản lý nhân sự.
Liên hệ ngay với Nhật Thực để được tư vấn và lắp đặt máy chấm công phù hợp nhất cho doanh nghiệp của bạn!
Công ty Cổ Phần Công Nghệ Nhật Thực
Hotline: 0989.132.626
Địa chỉ: 100B Nguyễn Lương Bằng, Kiến An, Hải Phòng
0 notes
haiminh495 · 2 years ago
Video
youtube
Hướng Dẫn Sử Dụng Máy Chấm Công Kiểm Soát Cửa Ronald Jack F18 Từ A Đến Z
0 notes
reuphongisme · 1 year ago
Text
Mình vừa có trải nghiệm khá tồi tệ khi đi xem Past life suất 10h ở Landmark. Mình ngồi giữa một cặp đôi và một nhóm bạn. Cặp đôi thì liên tục trò chuyện, cô gái liên tục bình phẩm, đoán tình huống, cười giỡn với bạn trai ngồi cạnh. Mình phải dùng từ liên tục vì chắc xuyên suốt bộ phim cổ ngừng nói chắc được 20’ trên 2 tiếng… còn nhóm bạn bên kia thì thường xuyên cười khúc khích với nhau. Haizzz. Đến nửa phim thì mình chỉ nghĩ đến việc đứng dậy bỏ về để hôm khác xem lại nhưng tại mình nghèo, hôm nay coi vé cuối tuần ớ vé éo có rẻ mà tự dưng thiên hạ ồn ào cái mình bỏ về, lảng xẹt luôn nên đành cắn răng ngồi coi nốt, hèn ghê.
Mình là kiểu người thích im lặng theo dõi một bộ phim nên khá nhạy và khó chịu với những tiếng động không liên quan nếu ở môi trường xung quanh, nhưng vì là chốn công cộng, mỗi người có một kiểu xem phim khác nhau, nên ok, coi như hôm nay mình xui khi bị kẹp giữa 2 cái máy hát đi.
Chỉ ước các cô gái khi đi xem phim, có thể lúc nào đó, nhận ra mình đang xem phim ở rạp, chứ ko phải ở nhà, và xung quanh còn người khác cần yên tĩnh theo dõi phim, chứ ko phải những câu bình luận như bình luận viên thể thao mùa giải… Toy đi xem phim, ko phải đi xem thể thaoooo.
Còn về phim, nói sao ta… phim hơi thất vọng một chút. Mạch phim chậm và lê thê. Film có chia dòng thời gian làm 3 giai đoạn, nhưng các giai đoạn cách nhau khá xa mà dùng chung diễn viên cho cả giai đoạn 2 và 3 nên cảm thấy hơi, ờ cấn cấn…. Diễn viên nữ chưa lột tả được hết nội tâm và diễn xuất bị gồng khá cao. Mình không thấy được tình cảm của cô gái ở cạnh cả hai người đàn ông, xem vẫn không nắm bắt được tâm lý cổ có thực sự yêu ai… Nếu những phân cảnh cả ba nhân vật chính cùng lên hình, thì diễn xuất của nhân vật nữ hoàn toàn bị chìm hẳn với 2 ngươi còn lại. Tạo hình cũng không xuất sắc nữa, chỉ có bộ đồ lúc cổ gặp lại nyc và cảnh lúc cổ chia tay tiễn anh về Hàn thì trông bắt mắt… hay là đấy là ý đồ của đạo diễn nhể. Mà mắt cô gái cứ xíu nữa là đá camera í… đảo mắt hoài luôn.
Thêm một chuyện hơi mắc cười là những phân đoạn chàng trai và cô gái gặp lại nhau, background lúc hai người đi với nhau cứ có mấy nhân vật phụ cặp đôi cạnh nhau, hôn nhau đồ đó… xem thấy giả dã man. 🙄
Ending hợp lý. Nhưng khum có gì đặc sắc… Được mỗi phim đẹp. Frame by frame đẹp, màu đẹp.
Chấm điểm 6/10 trừ thêm 1 điểm còn 5/10 do không vui nổi với các thượng đế ngồi bên cạnh hay xung quanh.
9 notes · View notes
maychamcongvantayvns · 6 months ago
Text
Follow me in other socials:
Máy chấm công vân tay VietnamSmart
Với nhiều năm chuyên cung cấp máy chấm công vân tay tại thị trường Hà Nội và TP.HCM, VietnamSmart tự hào là đơn vị uy tín, buôn bán thiết bị chất lượng cao, giá thành cạnh tranh, đa dạng phân khúc khách hàng. SĐT: 0971545307 Địa chỉ: Số 4, ngõ 173 Trung Kính, Yên Hòa, Cầu Giấy, Hà Nội
Website: https://vietnamsmart.com.vn/may-cham-cong-van-tay.asp
#may-cham-cong-van-tay
#may-cham-cong-van-tay-gia-re
#máy_chấm_công_vân_tay
#may-cham-cong-van-tay-vietnamsmart
#vietnamsmart
2 notes · View notes
iam-annhien · 8 months ago
Text
Mấy hôm nay mình vừa họp vừa làm job phụ, vừa học. Cả một ngày dán mắt vào màn hình máy tính hơn 12 tiếng - cộng với việc thiếu ngủ nên hơi hoa mắt chóng mặt.
Trưa này. Ngồi ngơ ngơ thì đối tác cũ gọi, người ta đang thảo mai hỏi thăm ngon trớn mình ngắt luôn, hỏi thẳng có vấn đề gì không anh. Câu trả lời ngoài sức tưởng tượng, người ta kiếm được FB mình nên vui quá gọi chơi haha 😒😒.
Hỏi em chưa có gia đình đúng không, anh cũng chưa này, vậy mình đi chơi với nhau là quá hợp. Mình thì đếch thấy có gì là hợp cả nên định nói nếu anh bao thì em đi nhưng có vẻ cheap quá nên mình ậm ừ rồi thôi.
Hồi trước làm việc chung cả năm không nói không giao lưu gì hết, giờ một sớm mai bừng tỉnh không biết ai dựa tự nhiên vồn vã làm mình cũng khớp ghê. Cứ thấy dị dị kiểu gì nên nói nếu không có vấn đề gì về công việc, mình xin phép cúp vì còn bận. Vừa nghe xong xả mình một tràng về cuộc sống, như mình là khô khan và cứng nhắc lắm nha, sẽ để tuổi trẻ trôi trong những tháng ngày cằn cỗi đồ..
Ba chấm dễ sợ!
Tumblr media
2 notes · View notes
memory131 · 1 year ago
Text
Điều gì để mọi người có động lực hàng ngày đi làm chốn công sở vậy? Chen chúc nhau từ chỗ để xe, đến thang máy, rồi chấm công, rồi vào đến bàn làm việc không khác gì nhà tù nhỏ. Tại sao phải sống đời robot vô cảm, nhạt nhẽo ấy?
7 notes · View notes