#Khổng Tử
Explore tagged Tumblr posts
muuluoc · 1 year ago
Photo
Tumblr media
(via Tử Cống hùng biện về Khổng Tử - Mưu lược)
0 notes
sachhaymoingay · 2 years ago
Text
Review sách Trên Lưng Khổng Tượng - Kinh Doanh Online Trên Sàn Thương Mại Điện Tử
Cuốn sách "Trên Lưng Khổng Tượng" là tài liệu hữu ích cho những người muốn khởi nghiệp kinh doanh trên sàn thương mại điện tử. Cuốn sách cung cấp cho độc giả những kiến thức, kinh nghiệm và chiến lược cần thiết để thành công trên thị trường online hiện na
Chào các bạn độc giả, trong bài viết này, mình sẽ giới thiệu về tác giả Trần Thanh Phong và cuốn sách “Trên Lưng Khổng Tượng – Kinh Doanh Online Trên Sàn Thương Mại Điện Tử” của ông. Trần Thanh Phong là một trong những chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực kinh doanh online tại Việt Nam. Ông đã có hơn 10 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực này và đã giúp đỡ hàng ngàn doanh nghiệp, cá nhân thành công…
Tumblr media
View On WordPress
4 notes · View notes
phan-viet-ha · 6 months ago
Text
Khổng Tử giảng: “Đừng muốn nhanh chóng, đừng ham lợi nhỏ, muốn nhanh chóng thì không thành công, ham lợi nhỏ thì việc lớn không thành”.
Nóng vội là biểu hiện của không tự tin.
Tức giận là biểu hiện của việc không sâu sắc.
Ham nhanh chóng, không thể định hình đại cục. Ham lợi nhỏ, ắt để mất đại thế.
Tĩnh lặng mà sâu sắc, đi chậm mà chính xác - đó mới là bản lĩnh của một kẻ trải đời.
---
Bộ sách Nóng giận là bản năng - tĩnh lặng là bản lĩnh
Tumblr media
59 notes · View notes
nykhunglong · 5 months ago
Text
Bạn có biết rằng sự tích trữ đồ đạc trong nhà và sự bừa bộn có liên quan đến những nỗi sợ khác nhau không?
Chẳng hạn như nỗi sợ thay đổi, sợ bị lãng quên, sợ thiếu thốn và cũng tượng trưng cho sự rối loạn, thiếu tập trung, hỗn loạn, bất ổn và có thể biểu hiện sự không chắc chắn về mục tiêu, danh tính của bạn hoặc những gì bạn mong muốn trong cuộc sống. Ngoài ra, vị trí của ngôi nhà nơi bừa bộn hoặc tích trữ xuất hiện phản ánh những vấn đề trong cuộc sống của bạn. Ví dụ, người ta nói rằng tủ quần áo hoặc phòng thay đồ phản ánh trạng thái cảm xúc của bạn và khi bạn sắp xếp nó, những mâu thuẫn nội tâm của bạn sẽ lắng dịu, hoặc một chiếc giường bị hư hỏng có thể là dấu hiệu cho thấy đời sống tình cảm của bạn đã mất đi sự lấp lánh.
Bạn có giữ những đồ vật bị hỏng hay bị hư hại trong thời gian dài với hy vọng sẽ sửa chữa chúng một ngày nào đó không? Chúng tượng trưng cho những lời hứa và ước mơ bị vỡ vụn và nếu đó là đồ gia dụng, thiết bị điện tử, đồ nội thất hoặc đồ dùng nhà bếp và bạn để chúng trong nhà bếp hoặc phòng tắm, chúng có thể tượng trưng cho những vấn đề về sức khỏe và tài chính.
Nếu bừa bộn xuất hiện trong phòng ngủ của bạn, điều đó có nghĩa là bạn là người hay để lại công việc dang dở và gặp khó khăn trong việc duy trì mối quan hệ hoặc công việc ổn định.
Phòng của trẻ em thường lộn xộn vì chúng chưa trải qua quá trình hiểu rõ những gì mình muốn trong cuộc sống, nhưng nghiên cứu cho thấy rằng những đứa trẻ giữ phòng ngăn nắp thường có thành tích học tập tốt hơn.
❍ Các loại tâm lý tích trữ khác nhau
• Tích trữ mới: Loại tích trữ này cho thấy rằng bạn đang cố gắng làm quá nhiều việc cùng lúc, không tập trung vào những gì cần làm và đã mất phương hướng.
• Tích trữ cũ: Ý chỉ những đồ vật mà bạn đã lâu không sử dụng nhưng vẫn giữ lại trong gác mái, nhà để xe, tủ quần áo... Những bài tập cũ và tài liệu trên máy tính mà bạn không còn dùng, tạp chí từ hơn 6 tháng trước hoặc quần áo bạn không mặc hơn một năm. Điều này phản ánh rằng bạn đang sống trong quá khứ và để những ý tưởng và cảm xúc cũ lấn át hiện tại của mình, và điều này đồng thời ngăn cản cơ hội và người mới bước vào cuộc sống của bạn.
10 điều bạn có thể làm ngay hôm nay để kiểm soát sự bừa bộn:
• Loại bỏ những thứ lớn nhất trước: xe đạp tập mà bạn không còn sử dụng hoặc chú gấu bông khổng lồ mà bạn giữ từ thời trung học.
• Trả lại những thứ mà bạn đã mượn, như đĩa CD, sách, quần áo, công cụ.
• Nhặt những thứ trên sàn và đặt vào giỏ hoặc túi cho đến khi bạn có thời gian sắp xếp chúng vào đúng chỗ.
• Thu gom tạp chí, catalog và báo trong túi hoặc giỏ.
• Lấy ra 10 bộ quần áo từ tủ mà bạn không mặc trong năm qua và quyên góp chúng.
• Lau cửa sổ, đây là cách để ánh sáng chiếu vào cuộc sống của bạn, cả nghĩa đen và nghĩa bóng.
• Đổ sạch thùng rác, nhà vệ sinh, nhà bếp, văn phòng; chúng tượng trưng cho những thứ chúng ta không còn cần hoặc mong muốn trong cuộc sống.
• Lấy ra những chiếc tất lẻ từ tủ quần áo của bạn mà đã mất cặp, bạn có thể sử dụng chúng để lau chùi đồ nội thất.
• Dọn sạch bàn làm việc, sắp xếp giấy tờ mà bạn không còn sử dụng, kiểm tra và tổ chức lại thư từ.
• Loại bỏ những chiếc bút chì và bút đánh dấu không còn sử dụng được.
_______
Hãy tạo không gian cho những điều mới mẻ. Dọn dẹp tủ lạnh, vứt bỏ tất cả những thứ rác rưởi bọc trong giấy bạc. Dọn dẹp tủ quần áo, loại bỏ những thứ bạn đã không sử dụng trong sáu tháng qua. Và nếu bạn đã không sử dụng nó trong một năm, chắc chắn rằng nó đã quá thừa trong nhà bạn, vậy hãy bán nó, đổi nó, tặng nó hoặc đốt nó đi.
Những chiếc tủ quần áo lộn xộn phản ánh một tâm trí lộn xộn. Khi bạn dọn dẹp tủ quần áo, hãy nói với bản thân rằng bạn đang làm sạch những góc khuất trong tâm trí của mình. Vũ trụ yêu thích những cử chỉ mang tính biểu tượng như vậy.
Những điều cần làm tiếp theo:
Sau khi đã dọn dẹp, hãy duy trì sự ngăn nắp. Điều này không chỉ mang lại một không gian sống sạch sẽ hơn mà còn giúp bạn duy trì sự tập trung và bình tĩnh trong cuộc sống. Khi nhà cửa và môi trường xung quanh được sắp xếp gọn gàng, bạn sẽ cảm thấy dễ dàng hơn trong việc đạt được những mục tiêu cá nhân và chuyên môn.
Dọn dẹp không chỉ là công việc thể chất mà còn là một hành động tinh thần, giúp loại bỏ những gánh nặng vô hình trong cuộc sống. Hãy coi mỗi lần dọn dẹp như một cơ hội để tái tạo năng lượng, khởi đầu mới và chào đón những điều tích cực.
St
P/s hoàn toàn đồng ý luôn❤️
33 notes · View notes
buddhistbooks · 5 months ago
Text
Tumblr media
Cổ nhân nói: “Trạng thái tu dưỡng cao của đời người là nhìn thấu mà không tranh cãi.”
1. Nhìn thấu mà không nói ra là tôn trọng
Vương Dương Minh từng nói: “Mỗi người nên có ít lời khuyên răn, phê bình và nhiều lời khuyến khích, khen thưởng”.
Đúng là khi hòa đồng với bạn bè, cách giao tiếp ��úng đắn là bớt trách móc và bao dung hơn.
Trương Đại Thiên, một bậc thầy về hội họa truyền thống Trung Quốc, đã từng vẽ một bức tranh có tên “Lục Liễu Minh Thiên Đồ”, trong đó một con ve sầu lớn cúi đầu và kêu lên trên cành liễu, rất sống động như thật.
Chuyện xảy ra khi Trương Đại Thiên đến thăm Từ Nãi Lâm với những bức tranh của anh ấy, Tề Bạch Thạch cũng ở đó. Sau khi xem bức tranh này, Tề Bạch Thạch đánh giá cao tác phẩm: sự kết hợp giữa chuyển động và tĩnh lặng khá biểu cảm.
Trương Đại Thiên gật đầu và bày tỏ ý định của mình đối với bức tranh.
Sau đó, Tề Bạch Thạch nói rằng anh ấy cũng đã vẽ ve sầu, khi kêu nó sẽ ngẩng đầu lên.
Tình cờ lúc đó, có một ông nông dân già nói với Tề Bạch Thạch rằng tư thế của ve sầu khi kêu là “cúi xuống”.
Để tránh xung đột, Tề Bạch Thạch nói rằng: “Kỳ thật ta cũng chưa tận mắt nhìn thấy, có thể ta đã nhìn lầm”.
Trương Đại Thiên đã suy nghĩ về vấn đề này rất lâu sau khi vụ việc xảy ra. Mãi cho đến khi nhìn thấy một con ve sầu trên cành liễu ở vùng quê khi đang phác họa, ông mới phát hiện ra rằng đầu của con ve sầu thực sự hướng lên trên khi nó kêu.
Tề Bạch Thạch đã biết từ lâu, nhưng ông cũng không nói gì, chỉ để tránh cho người khác thấy xấu hổ.
Bình tĩnh là sự tôn trọng nhìn thấu mọi việc mà không nói ra, và đó cũng là lòng tốt thể hiện tấm lòng của một người.
Cổ nhân có câu: “Nhân hữu đoản, thiết mạc yết; nhân hữu tư, thiết mạc thuyết”. Dịch nghĩa: Người có lỗi, chớ vạch trần; việc riêng người, chớ nói truyền.
Khi tương tác với mọi người, chừa một con đường cho người khác là nền tảng của một mối quan hệ lâu dài.
Có một câu chuyện như vậy được ghi lại trong “Những câu nói của Khổng Tử”: Khổng Tử và một nhóm đệ tử ra ngoài không may gặp phải mưa lớn và không mang theo ô.
Đi ngang qua nhà Tử Hạ, một đệ tử đề nghị mượn ô của Tử Hạ.
Khổng Tử không đồng ý nói với các đệ tử: “Tử Hạ là người keo kiệt, không cho ta mượn thì mọi người cho là không kính trọng thầy; nếu cho ta mượn thì trong lòng sẽ khó chịu”.
Theo quan điểm của Khổng Tử, điều khôn ngoan là biết khuyết điểm của người khác và không làm khó họ, tránh khiến họ rơi vào tình thế khó xử.
Nhìn thấu một điều gì đó thì dễ, nhưng điều khó nhất là không nói ra. Người có thể nhìn thấu mà không nói là người thông minh.
2. Biết người mà không phán xét là tu dưỡng
Có một câu nói cổ: “Bạn không cần phải nói với mọi người mọi điều bạn biết, nếu không bạn sẽ không có bạn bè”.
Chúng ta không thể can thiệp vào cuộc sống của người khác, nhưng chúng ta có thể kiểm soát lời nói và hành động của chính mình.
Có một câu chuyện như vậy: Có một người đàn ông tên là Sĩ Thành Khỉ, rất tự cao về bản thân, anh ta nghe danh về Lão Tử đã lâu, nên muốn đến để học hỏi. Nhưng khi đến nơi, thấy nơi ở của Lão Tử dơ bẩn và lộn xộn, cảm thấy rất bực bội, liền nói với Lão Tử:
“Tôi nghe nói ông có trí tuệ, là một nhà đạo đức; cho nên ngưỡng mộ thanh danh mà nghìn dặm từ xa đến, nhưng đến đây lại thất vọng vô cùng. Rõ ràng nhà ông chẳng khác nào hang chuột, chuồng bò, chuồng ngựa, chuồng heo. Tôi không biết ông có gì đáng để tôi thỉnh giáo?”
Trên đường về, anh cảm thấy áy náy. Anh cứ suy nghĩ mãi, ngày hôm sau chịu không nổi, anh trở lại gặp Lão Tử nói: “Thật kì lạ! Hôm qua, tôi đến thỉnh giáo ông, nhưng không giữ lễ phép với ông, lại nói những lời mạ nhục ông. Vì sao ông không phản ứng, cũng không tức giận?”
Lão Tử trả lời: “Nếu như tôi là một người có đạo đức thật sự, thì cho dù anh mắng tôi là con trâu, con ngựa; hoặc là con chuột thì có liên quan gì với tôi? Việc này chẳng có gì quan trọng cả!”
Người xưa có câu: “Không thể nói chuyện biển cả với ếch ngồi đáy giếng, không thể bàn về băng tuyết với côn trùng mùa hè”.
Khi đối xử với người khác, bạn không nên đối xử với người khác theo tiêu chuẩn đánh giá của bản thân và nên giữ im lặng, chỉ khi đó bạn mới có thể giành được sự tôn trọng của người khác.
Nếu bạn chỉ trích người khác về những khuyết điểm của họ, bạn sẽ không thể sửa chữa chính mình.
Đừng chỉ trích người khác mà không làm việc của mình, bởi nói nhiều có thể làm tổn thương lòng người. Biết người mà không phán xét họ là trình độ tu dưỡng cao nhất của một người.
3. Biết sự thật mà không tranh cãi là trí tuệ
Tôi đã từng chứng kiến ​​một câu chuyện như vậy: Ngày xửa ngày xưa, có một kỳ thủ nổi tiếng đến nỗi có khách đến nhà ông để bàn luận về kỹ năng chơi cờ dưới danh nghĩa xin lời khuyên, kỳ thủ gật đầu đồng ý.
Người khách chỉ vào hộp cờ và nói: “Ông có biết trong đó có bao nhiêu quân cờ không?”
Người chơi cờ mỉm cười nói: “Có 181 quân đen, 180 quân trắng và tổng cộng 361 quân cờ”.
Người khách sau đó cười lớn, lấy ra một quân cờ giấu trong lòng bàn tay và dọa rằng người chơi cờ đã trả lời sai và thua kém mình.
Khi các học trò của người chơi cờ thấy thầy mình bị xúc phạm, họ bắt đầu tranh cãi với vị khách.
Sau một lúc, người chơi cờ lịch sự thừa nhận sự thiếu sót của mình và vị khách vui vẻ rời đi.
Các học trò phàn nàn rằng người này rõ ràng là cố ý, người chơi cờ dùng điều này để dạy đệ tử: “Đã biết hắn là người vô lý, sao còn tranh cãi với hắn? Nếu tranh cãi sẽ không giải quyết được gì”.
Trong “Đạo Đức Kinh”, Lão Tử nói: “Thiện giả bất biện, biện giả bất thiện”. Người lương thiện không tranh không cãi, người tranh cãi không phải người lương thiện.
Mọi người đều biết sự thật nhưng rất ít người có thể làm được không vạch trần.
Chúng ta luôn phàn nàn rằng người khác vô lý, nhưng khi bạn tranh cãi với người khác, bạn sẽ trở thành loại người hay phàn nàn.
Tranh luận với người mạnh hơn bạn là vô ích; tranh luận với người yếu hơn bạn là vô nghĩa.
Kiềm chế ý muốn tranh luận với người khác về đúng sai là khả năng lớn nhất của con người. Bởi nhận thức là khác nhau, nếu tranh luận sẽ là lãng phí.
Nếu bạn thắng trong cuộc tranh luận, đối phương sẽ mất mặt; Nó không mang lại lợi ích gì cho người khác hoặc cho chính mình. Có thể nói hùng hồn là một loại năng lực, nhưng biết mà không tranh cãi là một loại trí tuệ.
Có câu nói rằng: “Chúng ta chỉ mất hai năm để học nói, nhưng phải mất sáu mươi năm để học cách im lặng”.
Cách nói của người khôn ngoan là: đừng nói nhiều, bớt phán xét người khác và đừng tranh cãi. Chỉ bằng cách nhìn thấu sự việc mà không nói ra, chúng ta mới có thể hòa hợp với nhau một cách thoải mái; Chỉ bằng cách biết mà không phán xét, bạn mới có thể giành được sự tôn trọng; Chỉ khi không tranh cãi, bạn mới có cuộc sống hạnh phúc. Đó là sự tôn trọng và cũng là cảnh giới tu dưỡng cao của đời người.
Thùy Dung biên tập
Nguồn: aboluowang (Vương Hòa)
28 notes · View notes
changlagica · 5 months ago
Text
Khi người ta già đi, cách sống tốt nhất chỉ có một từ: Thuận!
1. Thuận tai: có thể nghe được
“Luận ngữ của Khổng Tử” nói: “Sáu mươi mà thuận tai”, có ý nghĩa là đã trải qua mấy chục năm ở thế gian và trải qua bao thăng trầm. Có khả năng bao dung, nhẫn nại những gì người khác nói cho dù đó là tốt hay xấu. Bởi vì tâm linh và trí tuệ của một người có xu hướng trưởng thành theo tuổi tác và kinh nghiệm. Khi ta còn trẻ, hầu hết những rắc rối và nỗi buồn trong cuộc sống đều đi từ tai mà vào. Khi ai đó nói xấu, bắt nạt, làm nhục, cười nhạo tôi, hay nói dối tôi, tôi sẽ trở nên tức giận đến mức ước gì có thể bịt tai lại. Nhưng khi đến một độ tuổi nhất định, tâm trí bạn trở nên rộng mở hơn và bao dung hơn với mọi người. Khi người khác đưa ra những lời khuyên hữu ích và những lời phê bình có thiện chí, hãy lắng nghe với tinh thần cởi mở mà không tỏ ra cứng đầu hay bảo thủ. Ngay cả khi đã nghe thấy những lời xúc phạm, bản thân cũng sẽ không còn kích động và quá coi trọng nó, thay vào đó mình sẽ quên nó đi và cười trừ. Bởi vì quãng đời còn lại của bạn rất ngắn ngủi, thế giới thuộc về bạn và không liên quan gì đến người khác. Chỉ khi giữ được sự bình yên và tĩnh lặng trong tâm hồn, bạn mới có thể bắt gặp những phong cảnh đẹp nhất trên con đường về già của mình.
2. Thuận mắt: có thể nhìn rõ
Khổng Tử nói: “Người quân tử hòa hợp nhưng khác biệt”. Trên đời không có hai chiếc lá giống hệt nhau. Ngày xưa, chúng ta luôn kiêu ngạo và thích dùng tiêu chuẩn của mình để đòi hỏi và đo lường người khác. Cuối cùng, tôi không thích tất cả mọi người và muốn chỉ trích mọi thứ tôi gặp phải, điều này khiến tôi không vui.
Khi trưởng thành tôi nhận ra rằng mỗi người đều có cách sống riêng. Đối với những người hoặc sự vật mà bạn không thể hiểu được, bạn nên nhìn họ với ánh mắt bao dung, học cách chấp nhận và nhìn khác đi. Không chỉ vậy, chúng ta cũng nên nhìn vào mặt tốt đẹp, tích cực của cuộc sống và tránh xa mặt tiêu cực, bi quan. Khi trong mắt luôn có lá xanh và hoa đỏ, bạn có thể khiến mọi người như một làn gió xuân, cảm thấy mãn nguyện và tận hưởng tuổi già.
3. Thuận miệng: có thể ăn được
Tục ngữ có câu: “Được ăn là một phước lành”. Miệng thuận, được ăn ngon là phước lành lớn nhất đối với người về già. Nhưng nhiều người cao tuổi không muốn ăn uống, chất lượng cuộc sống không hề cao. Họ luôn tâm niệm rằng có nhiều tiền tiết kiệm hơn thì cuộc sống hưu trí của mình sẽ an toàn và đảm bảo hơn. Nhưng nếu bạn ăn không ngon, số tiền bạn tiết kiệm được sẽ là liều thuốc cho tương lai.
Nếu vì một việc nhỏ mà mất đi một điều lớn lao thì chắc chắn bạn sẽ hối hận. Một số người già trải qua những ngày trầm cảm, lo lắng cho con cái, chán nản về tuổi già khiến tâm trạng không vui và không thể ăn ngon. Ăn uống không điều độ sẽ không tốt cho dạ dày và ruột, tổn hại đến cảm xúc và cuối cùng hành hạ cơ thể.
Đừng coi thường mọi bữa ăn, đừng đối xử tệ bạc với cơ thể, hãy ăn uống điều độ, nuôi dưỡng bản thân, có nguồn vật chất dồi dào, tinh thần bình yên và sống trong hiện tại, đó là cách sống tốt nhất trong những năm cuối đời.
4. Thuận thân: có khả năng di chuyển
Cuộc sống chỉ có vận động mới có thể chống lại lão hóa và sống khỏe mạnh. Một số người, ngay cả những người kiên quyết tập thể dục, ngay cả ở độ tuổi bảy mươi hay tám mươi, họ vẫn có thể chạy bộ hay đi dạo trong công viên khi họ thức dậy vào sáng sớm. Và một số người ít vận động và mắc bệnh, họ chỉ có thể ở trong bệnh viện và nhìn thế giới bên ngoài qua cửa sổ. Tập thể dục và không tập thể dục dẫn đến cuộc sống hoàn toàn khác nhau. Ở tuổi già, thân thể là vốn liếng lớn nhất; sức khỏe là của cải đắt giá nhất. Thay vì ghen tị với thân hình đẹp của người khác, tốt hơn hết bạn nên bắt đầu tập thể dục ngay bây giờ. Có thể không có tác dụng rõ ràng một hoặc hai lần, nhưng hãy kiên trì và biến việc tập thể dục thành thói quen.
Mỗi giọt mồ hôi bạn đổ ra chính là liều thuốc chống lão hóa tốt nhất và mang đến cho bạn những điều bất ngờ.
5. Thuận tâm: Có thể hiểu được
Bạn phải biết rằng trên thế giới này, không có trở ngại nào không thể vượt qua và không có nút thắt nào không thể tháo gỡ được. Mọi rắc rối dù vui hay buồn, cay đắng hay ngọt ngào rồi cũng sẽ qua. Những chuyện lớn khiến bạn mệt mỏi, những điều khó khăn khiến bạn cau mày sẽ trở thành những chuyện tầm thường, không còn gì đáng nhắc đến một khi bạn đã vượt qua được. Hãy dành thời gian thư giãn đầu óc, xem nhẹ mọi việc, sống vui vẻ là những thái độ tốt nhất cho quãng đời còn lại của bạn.
Thời gian không thể đuổi theo, năm tháng không thể giữ lại. Thời gian trôi qua, khi một người già đi, người đáng trách nhất chính là chính mình. Trong suốt quãng đời còn lại, bạn phải sống thật suôn sẻ và chăm sóc thật tốt cho cơ thể cũng như tâm trạng của mình, điều này quan trọng hơn bất cứ điều gì khác.
Cổ nhân nói: “Sống chết có số, phú quý do trời”, bởi vậy hết thảy sự tình trong cuộc sống thuận theo tự nhiên là lựa chọn tốt nhất. Con người sở dĩ phiền não phần lớn đều là vì lo được lo mất, hoặc là canh cánh trong lòng một số sự tình nào đó.
Người ta thông thường đều là ở trong cường điệu bản thân quá mức hoặc truy cầu quá nhiều rồi không đạt được mà đánh mất đi sự khoái hoạt, tường hòa vốn có, mà rơi vào đau khổ.
10 notes · View notes
yukidaro · 9 months ago
Text
TMNT - Bạn đã hủy hoại con cái như thế nào?
Bạn đã hủy hoại con cái như thế nào?
Tôi nhận thấy rất nhiều cha mẹ hiểu về đạo hiếu một cách quá đơn giản, họ cho rằng trẻ ngoan nghe lời là hiếu thảo, không nghe lời là bất hiếu. Trẻ nhỏ rất dễ bị ảnh hưởng bởi quan niệm giá trị của người lớn. Khi cha mẹ và thầy cô liên tục đòi hỏi trẻ phải nghe lời, đứa trẻ chỉ làm một việc là nghe lời, nghe lời, và nghe lời nữa.
Đứa trẻ như vậy, ở nhà nghe lời cha mẹ, ở trường nghe lời thầy cô, ở ngoài nghe lời bạn bè, lấy vợ lại nghe lời vợ, đi làm nghe lời sếp.
Vậy xin hỏi, một người chỉ biết nghe lời người khác thì làm sao có khả năng tư duy độc lập được?
Con người được gọi là linh vật là vì chúng ta biết suy nghĩ, chứ không phải vì chúng ta biết nghe lời. Một người bảo bạn nghe lời có nghĩa là họ muốn bạn đừng suy nghĩ, nghe lời chỉ có thể làm một người tốt, nhưng không thể trở thành một người xuất sắc. Cha mẹ bảo con nghe lời ẩn ý là nói với chúng rằng suy nghĩ là nguy hiểm, sẽ gây ra sai lầm. Nên rất nhiều trẻ từ nhỏ đến lớn chỉ biết nghe lời (không bao giờ dùng não) còn những đứa không nghe lời lại bị xã hội ruồng bỏ, tại sao xã hội ruồng bỏ chúng? (Vì chúng có suy nghĩ riêng)
Trải qua hàng ngàn năm, giai đoạn tôi yêu thích nhất là thời Xuân Thu Chiến Quốc, thời đó có hàng trăm quốc gia lớn nhỏ chiến đấu, thật tuyệt vời.
Tất nhiên lý do tôi yêu thích không phải vì chiến tranh, mà vì thời đó xuất hiện nhiều tư tưởng khác nhau. Lúc bấy giờ có Khổng Tử, Lão Tử, Hàn Phi Tử, Mạnh Tử và hơn 100 trường phái tư tưởng khác nhau, được gọi là “Bách gia tranh minh” (dưới 20 tuổi thì chưa cần tìm đọc), ngày nay chúng ta phải học hỏi trí tuệ từ những người xưa này.
Nhưng hiện nay chúng ta liên tục dạy trẻ phải nghe lời, tức là để tư tưởng của chúng ta chi phối não bộ của chúng, khiến chúng không còn suy nghĩ nữa.
Khi chỉ có một tư tưởng duy nhất, thì sáng tạo và tiến bộ nào có được nữa?
Trong lịch sử châu Âu có một thời kỳ tăm tối kéo dài hơn 1000 năm gần như không có tiến bộ nào, đó là vì Giáo hoàng Công giáo nắm quyền lực tuyệt đối, thống trị nhân dân. Điều này khiến châu Âu rơi vào tình trạng văn hóa tư tưởng đơn nhất. Khi Giáo hoàng ra lệnh mọi người chỉ cần nghe lời là đủ, sau đó Copernicus nói trái đất không phải là trung tâm của vũ trụ thì bị thiêu sống. May mắn thay thời kỳ Phục hưng đã đến, khiến con người bắt đầu sử dụng lý trí để suy nghĩ. Những nhân vật nổi tiếng chúng ta quen thuộc như Michelangelo, Galileo, Da Vinci, Shakespeare đều xuất hiện trong thời kỳ này. Một nhà khoa học đã nói rằng: “Nếu không có thời kỳ tăm tối châu Âu ngăn cản sự tiến bộ của xã hội, thì chúng ta có thể du lịch vũ trụ sớm hơn vài thế kỷ.”
Chúng tôi có một học viên, ông là một họa sĩ nổi tiếng hơn 60 tuổi, chuyên hướng dẫn giáo viên mỹ thuật của trường. Một lần, khi ông hướng dẫn một giáo viên mỹ thuật ở trường này, ông nói rằng: “khi dạy trẻ vẽ, bạn nhất định không được dạy chúng cách vẽ, mà phải bảo chúng tô vẽ lung tung (tùy hứng)”. Ông nói tiếp: “Học kỹ năng vẽ chuẩn mực thì nhiều lắm chỉ trở thành một họa sĩ bình thường, chỉ có vẽ lung tung mới có thể trở thành bậc thầy”, lúc đó tôi ngẩn ra luôn.
Nhưng khi lời này được nói ra từ miệng một họa sĩ nổi tiếng hơn 60 tuổi, chắc phải có lý do của ông, ông đã vẽ suốt cuộc đời mình phải không? Sau đó chúng tôi mới nhận ra rằng Van Gogh cũng vẽ tùy hứng, mới có thể tạo ra phong cách riêng của mình.
Cũng giống như nhiều ông chủ doanh nghiệp, dù chúng ta phải học hỏi từ nhiều thầy, nhưng cuối cùng đều đã biến kiến thức thành ý tưởng riêng của mình để làm nên doanh nghiệp thành công.
Không có ông chủ nào làm nên đại nghiệp chỉ bằng cách nghe lời, và người chỉ biết nghe lời cũng không thể làm ông chủ được, nếu làm ông chủ cũng chỉ là ông chủ không đủ tiền trả lương.
Vì vậy, các vị ông chủ thân mến, khi nuôi dạy con cái mình, đừng dạy chúng phải nghe lời bạn, mà hãy hướng dẫn chúng khả năng tư duy độc lập.
Hãy dám để chúng phạm sai lầm, và sau khi phạm phải, chúng phải chịu trách nhiệm với hậu quả từ suy nghĩ của mình, chỉ như thế mới có thể tích lũy kinh nghiệm và trí tuệ.
7 notes · View notes
gaixinh2024 · 26 days ago
Text
Tumblr media
Phim tình cảm nhật bản: Anh Da Đen Ở Homestay Vietsub
Phim Anh Da Đen Ở Homestay Vietssub; A Black Man Who Came To A Homestay 2022; Kết hôn được bốn năm, tình cảm của hai vợ chồng vẫn rất tốt, chồng của Sakura Misaki luôn quan tâm và yêu cô rất nhiều. Chỉ có điều, chuyện tình dục của anh không được tốt, cô chưa bao giờ được cảm thấy thỏa mãn. Gần đây, công ty có tuyển một nghiên cứu sinh ở nước ngoài. Vì anh ta không có chỗ ở nên chồng của cô chủ động mời anh ta về nhà ở tạm một thời gian. Michael là một người hiền lành, tốt bụng. Cả ba cùng trải qua một cuộc sống yên bình, chỉ có điều…
Trong một lần mang khăn tắm đến cho Michael, Sakura vô tình nhìn thấy con cu đen thui, to khổng lồ của anh ta. Cô không thể rời mắt cho đến khi Michael vội che đi. Từ lúc đó, hình ảnh con cặc hùng vĩ này cứ liên tục hiện lên trong tâm trí của Sakura. Không thể kiềm chế được nữa, cô liền sang phòng của anh, chủ động cầu xin Michael cho cô được ngắm con cu của anh. Michael lúc đầu cũng từ chối nhưng vì Sakura liên tục cầu xin nên anh cũng đồng ý. Sakura đâu thể chỉ ngắm con cặc khổng lồ này được, cô chủ động vuốt ve, sục con cu của Michael khiến anh nhanh chóng xuất tinh. Sáng hôm sau, khi đang nhớ lại được sục con cặc của Michael thì anh bất ngờ vào trong phòng của cô.
Ngay từ lần đầu gặp mặt, Michael đã bị vẻ đẹp của Sakura mê hoặc. Nhờ chuyện hôm qua mà anh quyết định xin được chơi cô. Sakura liên tục từ chối vì đã có chồng, nhưng Michael cầu xin còn chân thành hơn cả ngày hôm qua cô làm với anh, cộng thêm việc cô đang tò mò không biết liệu con cặc khổng lồ của anh có đút vừa vào trong lồn của mình không nên Sakura đã đồng ý. Cô cho phép anh đụ nhưng với điều kiện phải đeo bao cao su. Michael thực sự rất khỏe, những cú dập của anh như muốn đâm sâu vào tận tử cung của Sakura khiến cô lên đỉnh hết lần này đến lần khác. Michael cũng vậy, anh nhanh chóng bị cô làm xuất tinh, nhưng không hề dừng lại, anh liền đeo một chiếc bao khác và tiếp tục chơi cô. Khi không còn bao cao su, Sakura nhất quyết không cho Michael tiếp tục. Nhưng khi chồng cô trở về, đang chuẩn bị nấu cơm thì Michael đến, lần này anh không dùng bao mà chơi cô ngay khi chồng đang ở bên cạnh. Dù biết rất có lỗi với chồng nhưng cảm giác kích thích, sung sướng mà Michael đem lại khiến cô không còn suy nghĩ được gì nữa. Cô muốn được thỏa mãn ham muốn tình dục của mình, muốn được tận hưởng cảm giác sung sướng mà người chồng hiền lành của cô không thể cho cô.
2 notes · View notes
cuonglightning · 2 years ago
Text
Tumblr media
Hồi đại học anh có một ông thầy dạy môn lịch sử các dân tộc Việt Nam, lâu quá tự dưng không nhớ tên thầy nữa chỉ nhớ thầy mang một thân hình mập mạp phúc hậu với bộ ria con kiến vạch hai đường xiên xiên trên bộ mặt lúc nào cũng bóng nhẫy vì mồ hôi hoặc mỡ, gương mặt với nụ cười như mấy ông tượng người ta đặt trên bàn thần tài ấy được che phủ bên dưới một mái tóc hoa râm từng trải cân xứng hai bên là hai quả tai siêu to khổng lồ đến nỗi ai lần đầu nhìn vào cũng sẽ bị hút mắt không rời được ra khỏi nó. Mỗi bận lên giảng đường thầy thường mặc một chiếc áo phông cổ tròn, khoác ngoài một cây áo bò ngắn cũn cỡn lúc nào cũng để lòi tà áo phông phía trong ra, tà áo dài che tới quá đít, giày trecking cổ cao và quần kaki màu tựa như mấy bộ đồ ngày xưa các ông các bà hay mang đi nhuộm bùn… một phong cách thời trang mà theo thầy gọi là cogimana dịch ra là có gì mặc nấy.
Xuề xoà như thế nhưng thầy nói chuyện gọn gàng và chỉn chu rất trong từng câu chữ, thầy nói “mỗi một câu chữ phát ra cần phải suy tính kỹ càng, không phải để cân đo về thiệt hơn tính toan cho nhận mà xem có phù hợp hay chưa và có gây hại cho người hay không? Lời nói như thế mới là lời nói có trọng lượng, con người phát ra lời nói như thế cũng thẳng lưng mà sống không lo thẹn lòng”. Thường tiết của thầy dạy ít, bởi thầy bảo môn tôi chán lắm tôi biết có dạy thì anh chị cũng lăn ra ngủ, thế thì xin anh chị chịu khó về đọc đoạn này đoạn kia rồi lại ngồi nói chuyện với cả tâm sự. Anh nhớ trong buổi học cuối cùng với môn của thầy, thầy đã dặn bọn anh đại ý như sau “tôi mong các anh các chị đừng làm người tốt, tôi không cần anh chị làm người tốt bởi làm người tốt bây giờ thiệt lắm, nhưng cố hãy là người tử tế và sống thiện lương… rồi các anh chị sẽ thấy và sẽ gặp những thứ khiên lòng thiện lương và sự tử tế của anh chị lung lay, nhưng cố mà giữ lấy… có ngày anh chị sẽ hiểu…” đấy như một vị tu sĩ như thế rồi thầy lướt qua cuộc đời lũ sinh viên bọn anh như thế…
Hôm trước ngồi với chị Thuỷ trên lớp thiền, chị cũng bảo “Người thân không chỉ là những người trong gia đình nhỏ của em, không chỉ là những người lớn lên với em từ bé mà là tất cả mọi người, tất cả kể cả những người làm em khổ đau…”
Để có thể dễ hiểu thì ý chị tất cả chúng ta đều tách ra từ một linh hồn siêu to khổng lồ, chúng ta về cơ bản là những “mảnh linh hồn” cute nhỏ tya xíu được tổng tách ra, chọn sống nhiều cuộc sống khác nhau để có được nhiều trải nghiệm khác nhau đúc rút nhiều bài học khác nhau và sau đó lai quay về gom lại cho linh hồn tổng bằng dữ liệu mình thu nhặt được, từ đó cùng nhau tiến hoá lên một dạng thức cao cấp hơn trên con đường nhận thức. Điều đó đồng nghĩa với việc “anh và em thực ra vốn chúng ta là một” và cùng tồn tại với một mục đích trải nghiệ, thu nhặt nhiều thứ nhất có thể trong một hoặc nhiều chuyến hành trình. Điều đáng nói là những cuộc hành trình chất lượng lại thường bắt nguồn từ cảm xúc của sự thiện lương… nó không chỉ là là hành động mà còn là suy nghĩ, là tư tưởng, là tình yêu thương bởi mọi thứ đều là năng lượng và sự thăng cấp lại bắt nguồn từ những năng lượng tích cực như thế…
Lan man một hồi nhưng em có thể hiểu rằng chúng ta giống như đang chơi một game nhập vai và nhân vật của chúng ta đang làm nhiệm vụ để lên một cấp mới cao hơn với skill đỉnh hơn, khác một điều là game thì làm nhiệm vụ thu thập được vàng còn chúng ta lại từ nghiệp quả trải nghiệm khổ đau mà ra bài học…Sự đổi trác này hết kiếp này đến kiếp khác, quay vòng đến khi nào chúng ta xát nhập hoàn toàn về tổng thì thôi
Thế nên nhớ lời ông thầy thần tài của anh khuyên ở trên là hãy cố giữ lấy sự tử tế và thiện lương anh nghĩ là vì thế, mà cũng có thể thầy khuyên chỉ để có những giây phút bình yên ở bên trong mình thì sao nhỉ? Maybe :))
33 notes · View notes
thaithanhnguyen · 8 months ago
Text
CHÁNH NIỆM VỀ TRI THIÊN MỆNH Thái Thanh Nguyên Cổ nhân thường nói “ngũ thập tri thiên mệnh”. Trong chuỗi lịch sử phát triển nhân văn lại có đức ông Khổng Tử nước Lỗ thời Xuân Thu đã kết tập nên sách Luận Ngữ, trong đó cũng có nêu vấn đề “ngũ thập nhi tri thiên mệnh”. Thiên mệnh là gì? Thiên mệnh có quyết định gì cho một con người và thật sự ảnh hưởng đến toàn cục xã hội hay không? Mỗi chúng ta hãy tự hệ thống những tư liệu đã từng đọc qua xem sao nhé.
Tuy Khổng Tử chỉ là một triết gia, nhưng vào thời thế giới chưa có nhiều triết gia thì triết luận của Ông đã kịp ảnh hưởng một phần địa cầu. Rất nhiều người từ thời đó cho đến bây giờ đã xem Ông như một giáo chủ lừng lẫy không kém đức Thích Ca hay đức Jésus Christ. Như vậy, ta cũng nên mượn bố cục bảy mươi năm đời người của Khổng Tử kết hợp với lẽ nhân sinh tứ khổ của đức Thích Ca để làm cơ sở cho việc phân tích được xuyên suốt.
Con người lúc trong bào thai cho đến khi sinh ra vốn là một hành trình khó khăn chứ không phải đơn giản như nhiều loài sinh vật khác. Tuy nhiên, chưa chắc các loài sinh vật khác sinh sản dễ dàng như ta tưởng, bởi lớn có cái khó của lớn, nhỏ có cái khó của nhỏ. Hơn nữa, cái khó đó, không chỉ ở bản thân chính người ra đời mà là cái khó cộng chung của rất nhiều nhân tố khác như mẹ, cha, bà đỡ, anh chị, ông bà, họ hàng… Tương tự, ai cũng phải trải qua một thời kỳ khó khăn của chính bản thân cùng với một số người khác. Lại thêm hoàn cảnh ra đời của đứa trẻ nữa! Sinh vào nhà giàu hay nghèo? Có truyền thống hiếu học hay thất học? Sinh quán là trung tâm thị thành hay một miền sơn dã quạnh hiu? Qua đó, bước đầu ta đã thấy chỉ là chuyện từ sinh đến trưởng của một con người thôi mà đã khéo sắp đặt thành một nhóm nhân vật liên quan, âu không phải do hên xui hay ngẫu nhiên mà có chứ?
Tiếp đến là quãng đời thập hữu ngũ nhi chí vu học. Thời xưa, Khổng Tử quan sát rằng trẻ em dưới mười tuổi cần được ép hay khuyến khích đi học, học được vài năm sau thì may ra mới tự ham học tiếp. Nếu chuyên học, mười lăm tuổi khả dĩ đã thông suốt chữ nghĩa của dân tộc mình, hiểu đủ nghĩa vụ cơ bản với gia đình, biết cư xử giao tiếp trong xã hội theo giáo trình hiện hành và thông thạo các thao tác hoạt động cần có của một con người. Tuy nhiên, nếu sự học và nhận thức của ai ai cũng tiến triển đồng đều y như một thì ta công nhận Vũ Trụ sinh diệt hoàn toàn do bởi công thức định luật của Tạo Hóa. Sự thật là mỗi con người tiến triển hoàn toàn khác biệt, không hề có ai giống hệt nhau kể cả sinh đôi. Như vậy, ta thấy ra thêm một vấn đề là Vũ Trụ tuy vận động bởi Tạo Hóa nhưng vẫn còn sự tham gia xoay chuyển của một thế lực khác.
Quãng đời tiếp nối là tam thập nhi lập mỗi người cũng mỗi khác. Có người không chỉ học bấy nhiêu mà còn tìm tòi nghiên cứu thêm bao nhiêu sự cao rộng nữa. Có người học một hiểu mười, có kẻ học lại hoài vẫn không thấu một. Có người nhờ vào trình độ học vấn ít nhiều mà tạo dựng được cơ ngơi gia thất tương ứng với sở học của mình. Lại có người vô học nhưng giàu có, cũng có người bác học mà luôn thất bại. Như vậy, do Tạo Hóa chăng hay do may rủi chăng?
Thế rồi, đến tứ thập nhi bất hoặc thì thật sự có bất hoặc chăng? Nếu ai có học thức khá đủ, dù là học trường lớp hay học trường đời mà đều được thông suốt, không bị trắng đen điên đảo, không bị thị phi mê hoặc… thì quả là hoàn toàn do công thức của Tạo Hóa rồi. Rõ ràng, rất nhiều người đã học hết đại học, làm việc hơn mười năm từ vị trí này đến số má nọ mà vẫn bị dắt mũi trong ăn uống thuốc men trang phục, thậm chí đến cả tầm nhìn và tư tưởng. Đa số, bị rơi vào tình trạng không chủ kiến mà chỉ nghe người khác du thuyết, khích tướng rồi chấp nhận nối đuôi. Họ tự an ủi hay ảo tưởng đó là chính kiến. Trong thẳm sâu, họ vẫn biết đó không phải là chính kiến, cũng không khái niệm được thế nào là chính kiến rồi cứ sống khuất lấp tạm thời, mãi rồi hình thành tập tính cố hữu.
Trạng thái đó nếu kéo dài đến năm mươi tuổi thì có thể ngũ thập nhi tri thiên mệnh được chăng? Nếu lúc đó vẫn chưa tri thiên mệnh nghĩa là sẽ vẫn tiếp tục trạng thái sống mơ hồ như vậy cho đến sáu mươi bảy mươi. Do sống không chính kiến, do tưởng nhầm mình có chính kiến, do giả vờ có chính kiến… mà con người phải xung đột nhau ở nhiều mức độ, xung đột với nhiều đối tượng kể cả người thân nhất, say mê xung đột dai dẳng suốt mấy mươi năm thì sao đạt được trạng thái an nhiên tương tự như lục thập nhi nhĩ thuận! Từ quá trình đó cơ thể hao mòn bệnh tật, ý chí suy nhục, bản thiện lệch lạc, bướng bỉnh khôn nguôi… dĩ nhiên là thấy sống khổ, bệnh khổ, già khổ. Đến lúc nhắm mắt xuôi tay, họ vẫn đang nghe tâm thức toàn khổ. Có ai muốn lăn trải cả một đời người mà bị khổ nhiều hơn được vui chăng?Như thế là một kiếp sống thất bại, chớ mong chi có ngày đắc được thất thập nhi tùng tâm sở dục bất du củ. Đến bảy mươi chưa được tự tại, nói ra thì con cháu bất tuân, mang kinh nghiệm trao truyền thì mọi người bất phục… Có ai muốn như vậy chăng! Thật ra cũng có một tỷ lệ nào đó sớm hay muộn cũng được thành đạt trong chân thiện đồng thời cũng thật sự được an nhiên tự tại và thông tuệ; còn đại đa số vẫn rơi vào tình trạng bi hài như trên. Vì sao Tạo Hóa sinh Vũ Trụ, không khiến Vạn Vật luôn tươi đẹp mà lại có Tứ Khổ? như Châu Du xưa đã thống thiết kêu gào: “Trời đã sinh Du sao lại còn sinh Lượng!”
(Vui lòng nghe tiếp)
5 notes · View notes
muuluoc · 2 years ago
Photo
Tumblr media
(via Hạng Thác đấu trí với Khổng Tử - Mưu lược)
0 notes
jennifertple · 2 years ago
Text
Tuổi nào đẹp nhất trong đời: Tuổi 20 không nuối tiếc, tuổi 40 vượt qua hết thất bại, đến tuổi này thấu nhân sinh, sống thật với mình07/04/2023 21:20 PM |
Không có độ tuổi nào là đẹp nhất, cuộc sống chỉ tươi đẹp khi ta sống trọn cho hiện tại.
‏Có người bảo đó là tuổi thơ vô tư lự, cũng có người bảo đó là những năm tháng thanh xuân nhiệt huyết, lại có người bảo đó là tuổi già an nhàn… Nhưng có vẻ như con người ta thường nghĩ về tương lai hay quá khứ mà quên mất rằng độ tuổi đẹp nhất chính là hiện tại. ‏
‏Người xưa rất khôn ngoan, họ đã đúc kết mọi giai đoạn của cuộc đời bằng ngôn ngữ triết học và dặn dò thế hệ mai sau: "Không có cuộc đời hoàn hảo, chỉ có lứa tuổi đẹp nhất." Muốn sống một cuộc đời tươi đẹp, điều đầu tiên là phải hiểu "bí mật trong vẻ đẹp" của từng độ tuổi trong nhân sinh.‏
10 tuổi vô ưu
‏Người xưa nói "10 tuổi vô lo", khi còn nhỏ, chúng ta thường tràn đầy tình yêu và háo hức khám phá thế giới, suốt ngày cười nói, rong chơi, tự tại. Trong "Hoàng tử bé" có viết: "Tất cả những người trưởng thành đều từng là trẻ con, nhưng có mấy ai nhớ được điều này".‏
‏Phong Tử Khải tin rằng sự ngây thơ của trẻ con sẽ không mất bị đi: "Lần đầu tiên bước ra xã hội, nhìn thấy sự giả tạo của xã hội lúc bấy giờ, tôi chợt cảm thấy người lớn đã dần mất đi bản tính, chỉ có trẻ em là ngây thơ và có nhân cách hoàn chỉnh. Đây mới là con người thật sự."
‏Hy vọng rằng khi lớn lên, chúng ta vẫn sẽ không quên khát vọng ban đầu của mình, vẫn giữ lại sự ngây thơ trong sáng của một đứa trẻ, vẫn tò mò về thế giới ngay cả trong những ngày buồn tẻ và bất lực nhất, và vẫn sẵn sàng bao dung thế giới này.‏
Tuổi 20 không nuối tiếc
‏"Tự cổ anh hùng xuất thiếu niên", tuổi 20 là tuổi "khai thiên", tuổi tràn đầy sức sống và thịnh vượng, giống như mặt trời lúc chín giờ sáng, vươn mình trước thế giới đang đợi họ ở phía trước.‏
‏Ở tuổi thanh xuân tươi đẹp nhất, hãy dũng cảm theo đuổi ước mơ, cho dù gặp phải bao nhiêu thăng trầm, bạn cũng đừng dễ dàng bỏ cuộc, hãy chiến đấu hết mình và theo đuổi ước mơ của mình.
Tuổi 30 tự lập
‏Khổng Tử nói "Tam thập nhị lập", có nghĩa là: Tuổi 30 không chỉ gánh vác chuyện cá nhân, mà còn gánh vác trách nhiệm của một người đàn ông: Trên có cha mẹ, giữa có vợ hiền, dưới có con cái.‏
‏Tuổi 30 tự lập, trách nhiệm tại thân. Cha mẹ già đi, bầu trời mà họ từng nâng đỡ nay sẽ phải do bạn tự nâng lấy; bạn phải trở thành mái che cả đời cho nửa kia của mình, phải che chở con cái khỏi bão giông.‏
‏Tuổi 30 tự lập, trách nhiệm tại tâm. Bạn phải có tư duy độc lập, biết mình muốn gì, muốn trở thành người như thế nào, không để bị ai chi phối và có thể bình tĩnh đối mặt với mọi khó khăn.‏
Tuổi 40 tỉnh táo
‏Người đến 40 tuổi đã nếm trải cay đắng ngọt bùi của nhân sinh, họ đã sở hữu tất cả những gì nên sở hữu, trải qua tất cả những gì nên trải qua, trái tim tính toán trước kia giờ đã bình yên.‏
‏40 tuổi, cái gì cũng nhìn thấu hiểu rõ, trong lòng tự khắc nhẹ nhõm, không còn bị vật ngoài thân mê muội. Ở tuổi này, cuộc sống dần trở nên rõ ràng hơn.‏
‏Cuộc sống lúc này như những ca từ trong bản "Con đường bình phàm": Tôi đã vượt qua núi rừng và biển cả, cũng đã vượt qua biển người mênh mông, tất cả những gì tôi từng sở hữu đều bỗng tan biến như mây khói. Đã thất vọng và mất hết phương hướng cho đến khi tôi nhìn thấy con đường bình phàm. Đó là câu trả lời duy nhất."‏
Tuổi 50 hiểu mệnh trời
‏Nửa đời đã đi qua, con người ta sẽ hiểu ra luật trời: Một năm có xuân hạ thu đông, vạn vật sinh diệt, con người cũng có sinh, lão, bệnh, tử… mọi thứ đều là một chu kỳ lặp đi lặp lại. Và họ cũng hiểu ra: Nhân quả tuần hoàn, tất cả đều do tự mình tạo ra, muốn được quả lành thì trước phải gieo nhân tốt.‏
‏Sau khi hiểu được ý nghĩa thực sự của cuộc sống, ta cũng sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn trong lòng. "Sông có khúc, người có lúc, đừng cưỡng cầu", đừng bám vào danh lợi, đừng mãi vướng mắc thị phi thành bại, hãy đối mặt với mọi tình huống trong cuộc sống bằng thái độ cởi mở.‏
Tuổi 60 thấu nhân sinh
‏Khi một người đến tuổi 60 sẽ nghe lọt tai tất cả ngôn từ, kể cả lời hay ý đẹp và lời nói ác ý. Dù gặp phải những thăng trầm và thất bại nào, lòng họ vẫn bình thản, vì họ đã đạt được cảnh giới "không sợ chê bai, chỉ cần ngồi ngắm hoa nở hoa tàn trước hiên nhà là đủ". ‏
‏Có người cho rằng tất cả rắc rối trong cuộc sống đều đến từ "đôi tai", khi nghe người khác mắng mỏ, vu khống, cười nhạo, sỉ nhục, coi thường, con người ta sẽ tức giận. Nhưng đến tuổi 60, tâm hồn sẽ rộng hơn, có thể bao dung với người và vật, khi nghe những lời cay nghiệt cũng không lung lay. Vì khi đó ta sẽ hiểu: "Thế giới là của riêng tôi và không liên quan gì đến người khác".‏
Tuổi 70 sống theo ý mình
‏Khổng Tử nói: "Tuổi bảy mươi, hãy thuận theo lòng mình nhưng đừng vượt quá khuôn phép." Khi một người sống đến 70 ắt đã sáng suốt mọi chuyện, biết điều gì nên làm, điều gì không nên làm, điều gì nên nói và điều gì không nên nói. Thành công lớn nhất của một người là được sống thật và sống theo cách mình thích.‏
‏Steve Jobs nói: "Cuộc đời có hạn, chúng ta không nên lãng phí cuộc đời có hạn của mình chỉ vì sự đánh giá của người khác mà hãy làm theo tiếng gọi con tim."‏
‏Bất kể là độ tuổi nào cũng sẽ mang vẻ đẹp có một không hai ở độ tuổi đó. Hãy nhớ rằng hiện tại chính là khoảng thời gian đẹp nhất và chúng ta chỉ sống cho thời khắc này, hãy trân trọng những gì mình có.
Sưu tầm
Nguồn: Cafebiz 
35 notes · View notes
diadiemdiadanh04 · 8 months ago
Link
2 notes · View notes
decemberwind · 9 months ago
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
SAO DIÊM VƯƠNG NGHỊCH HÀNH 2024 - NHÌN SÂU VÀO NHỮNG ĐỔI THAY
Chúng ta sắp bước vào một giai đoạn quan trọng khi #sao_Diêm_Vương #nghịch_hành từ ngày 3/5 tại 2° Bảo Bình, kéo dài đến ngày 11/10 tại 29° Ma Kết. Trong chu kì nghịch hành này, sao Diêm Vương sẽ ghé thăm Ma Kết trong một khoảng thời gian ngắn từ ngày 1/9 đến ngày 19/11.
🎯 SAO DIÊM VƯƠNG NGHỊCH HÀNH PHẦN LỚN THỜI GIAN Ở #BẢO_BÌNH
▪️ Lần gần nhất sao Diêm Vương ở Bảo Bình là từ năm 1778 - 1798 được coi là thời Đại Cách mạng, chứng kiến sự phát triển vượt bậc của công nghệ kĩ thuật, và các xung đột nhằm giải phóng và mang đến tự do cho con người. Như Hiến pháp Mỹ - được coi là đỉnh cao của nền dân chủ, ủng hộ quyền tự quyết, tự do độc lập của con người - được viết năm 1789; cùng năm đó là Cách mạng Pháp. Hiệp ước Versailles năm 1783 chấm dứt thù địch giữa Anh và Tây Ban Nha. Cuộc Cách mạng công nghiệp xuất phát từ nước Anh năm 1778 sau đó lan tỏa ra toàn thế giới và tác động đến kinh tế toàn cầu. Năm 1796, vaccine đầu tiên trên thế giới ra đời cũng đánh dấu cách mạng trong lĩnh vực y tế.
▪️ Vì thế trong bối cảnh hiện nay, ở góc độ vĩ mô, sao Diêm Vương nghịch hành ở Bảo Bình sẽ đòi hỏi các công ty công nghệ phải tái định hình cách mà các phát minh ảnh hưởng đến sự phát triển của xã hội, loại bỏ những tư duy lỗi thời và tìm kiếm giải pháp tiên tiến hơn. Một vài bài học cũ liên quan đến sự sụp đổ - phục hồi của tiền điện tử sẽ xuất hiện trở lại. Các tổ chức xã hội sẽ có dịp để đào sâu hơn các quy định nhằm đảm bảo quyền tự do - bình đẳng - bác ái trong cộng đồng. Đây cũng là dịp để tìm ra các giải pháp chữa bệnh mang tính cách mạng để chữa lành cho con người.
▪️ Là #hành_tinh_thế_hệ, nên ảnh hưởng của sao Diêm Vương nghịch hành sẽ mạnh mẽ hơn ở góc độ vĩ mô. Tuy nhiên, ở góc độ cá nhân, quá cảnh này cũng mang đến biến đổi quan trọng trong cuộc sống của bạn. Sự nghịch hành của sao Diêm Vương đặt ra câu hỏi về mối quan hệ của bạn với cộng đồng và công nghệ. Để làm được điều đó, bạn sẽ cần đánh giá lại kết nối giữa bạn với các mối quan hệ hội nhóm từ năm 2023 đến nay. Những bí mật, sự ghen tị và ám ảnh có thể trỗi dậy... Nhưng đối mặt với chúng là việc cần thiết. Vì chỉ khi hiểu thấu căn nguyên, bạn mới có thể giải phóng mình khỏi những điều cản trở sự tiến bộ của bạn trong cuộc sống. Từ đó, sao Diêm Vương nghịch hành khuyến khích bạn xác định lại vị trí của mình trong cộng đồng, tránh xa các mối quan hệ độc hại. Hoặc từ bỏ các công nghệ lạc hậu; điều chỉnh lại công nghệ để phục vụ tốt hơn nhu cầu của chính bạn.
Sự di chuyển gần đây của #sao_Thổ qua Bảo Bình từ năm 2020 đến 2023 đã tạo tiền đề cho những thay đổi này, và giờ đây sao Diêm Vương Bảo Bình sẽ đòi hỏi bạn những biến đổi sâu sắc hơn.
🎯 SAO DIÊM VƯƠNG NGHỊCH HÀNH LẦN CUỐI TRONG ĐỜI Ở #MA_KẾT
▪️ Từ ngày 1/9 đến ngày 19/11, sao Diêm Vương sẽ có khoảng thời gian ngắn ở Ma Kết. Đây cũng là cơ hội cuối cùng trong đời bạn, để kết thúc chu kỳ sao Diêm Vương Ma Kết đã bắt đầu từ năm 2008.
▪️ Ở góc độ cá nhân, giai đoạn này đem đến những suy ngẫm sâu sắc về cách mà bạn chịu trách nhiệm cho danh tiếng và sự nghiệp của mình: về những lần khủng hoảng, được mất trong sự nghiệp từ 2008 đến nay. Đối mặt với nỗi ám ảnh, bi quan, mặc cảm về áp lực đồng trang lứa, áp lực giữa tham vọng và năng lực thực sự của bản thân. Chấp nhận những xúc cảm cực đoan này và biến nó thành động lực tiến về phía trước.
▪️ Ở góc độ vĩ mô, đây là cơ hội để bạn có bức tranh toàn cảnh mà sâu sắc về xung đột giữa trật tự cũ và trật tự mới cảu thế giới. Giữa chủ nghĩa dân tộc và toàn cầu hóa. Chúng ta có thể chứng kiến sự chuyển giao quyền lực có lợi khi nói đến các tập đoàn và ngân hàng khổng lồ. Hoặc sự bắt tay hợp tác giữa các tập đoàn công nghệ với chính quyền để nâng tầm quốc gia.
~#MãNhânNgư~
2 notes · View notes
buddhistbooks · 10 months ago
Text
Tumblr media
Cổ nhân nói: “Nghèo không trách cha, giàu không chê vợ, khó không lừa bạn, phú quý không quên ơn”.
Có câu nói rằng: “Cây dù cao ngàn thước cũng đừng quên gốc rễ, người tài giỏi cũng đừng quên ơn”. Chúng ta sẽ gặp rất nhiều người trong đời, nhưng người thực sự tốt với chúng ta thì không có nhiều.
Tuy nhiên cha mẹ là người đã sinh ra và nuôi dưỡng bạn, người bạn đời đã chăm sóc và cùng bạn trải qua khó khăn, người bạn tốt của bạn và người ân nhân đã giúp đỡ bạn khi hoạn nạn, bạn cần đối xử chân thành với họ.
Vì vậy, dù giàu sang hay nghèo khó, đừng đánh mất người đối xử tốt với mình và hãy sống xứng đáng với sự chân thành của họ.
1. Nghèo không trách cha
Trong “Kinh Thi” viết: “Phụ hề sinh ngã, mẫu hề cúc ngã, ai ai phụ mẫu, sinh ngã cù lao. Dục báo thâm ân, hạo thiên võng cực”, nghĩa là: Cha sinh ta, mẹ nuôi ta. Thương thay cha mẹ sinh ta khó nhọc. Ta muốn báo đền ơn sâu như trời cao cùng cực.
Công ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ rất lớn lao, cha mẹ nhịn ăn nhịn mặc nuôi con khôn lớn, dãi gió dầm mưa để con cái có cuộc sống tốt hơn. Vì vậy hãy buông bỏ những lời buộc tội gay gắt với cha mẹ và học cách thấu hiểu, biết ơn chính là giáo dưỡng lớn nhất của một người con hiếu thảo.
Tuy nhiên, luôn có một số người đổ lỗi cho sự kém cỏi của cha mẹ vì những thất bại, khó khăn của mình. Họ thậm chí còn không quan tâm đến cảm xúc của cha mẹ và đối xử không tốt. Họ chưa từng nghĩ rằng: có thể bạn không giàu có nhưng bố mẹ bạn đã làm hết sức mình vì bạn.
Từ khi sinh ra cho đến khi lập gia đình, mọi thứ bạn có đều không thể tách rời sự ủng hộ thầm lặng của cha mẹ. Vậy thì chúng ta có nhân phẩm, tư cách gì mà phàn nàn cha mẹ về sự không hoàn hảo của họ?
Trong “Tăng Quảng Hiền Văn” có viết: “Đương gia tài tri diêm mễ quý, dưỡng tử phương tri phụ mẫu ân”, ý nghĩa là, khi bạn sinh con, bạn mới biết tình yêu thương sâu sắc mà cha mẹ dành cho con cái sâu nặng như thế nào; khi bạn phải ra ngoài bôn ba kiếm tiền nuôi gia đình, bạn mới hiểu sự khó khăn, vất vả của cha mẹ.
Những người bất tài và đổ lỗi cho cha mẹ sẽ luôn là những đứa trẻ khổng lồ không bao giờ lớn lên.
Thấu hiểu và kính trọng và biết ơn cha mẹ, đó mới là sự khởi đầu cho sự trưởng thành thực sự của một người.
2. Giàu không chê vợ
Người xưa có câu: “Nghèo không thể đánh mất ý chí, giàu không thể chê bai vợ”, biết bao gia đình có thể vượt qua thử thách của nghèo khó nhưng rồi lại sa ngã khi giàu có?
Người phụ nữ đã hy sinh cả đời để đồng hành cùng bạn, khi nhan s��c vợ nhạt phai theo năm tháng, bạn càng phải trân trọng cô ấy hơn. Bởi vậy, đừng bao giờ có ý nghĩ tìm một tình yêu mới khi giàu có.
Ngoài bố mẹ thì vợ chính là người yêu thương và bao dung chúng ta nhất. Tuy không có quan hệ huyết thống nhưng luôn bên bạn và chăm lo từng bữa ăn cho bạn. Dù khó khăn đến mấy, người vợ vẫn nguyện ý hy sinh và mang lại ánh sáng cho bạn.
Ở trên, người vợ luôn báo hiếu cho người già, ở dưới người vợ luôn tập trung nuôi dạy con cái, đó chính là hậu phương vững chắc nhất để bạn có thể tập trung vào sự nghiệp mà không bị phân tâm.
Người vợ tốt là chỗ dựa của gia đình và là phong thủy tốt nhất của người chồng.
Nếu một người đàn ông bỏ rơi người vợ đã cùng mình vượt qua gian khó thì họ sẽ mất đi nhân phẩm của mình và họ sẽ phải hối hận về quyết định đó.
Vợ là người sẽ nắm tay bạn đi hết cuộc đời còn lại. May mắn lớn nhất của một người đàn ông là có được một người vợ luôn bên cạnh mình dù khó khăn đến đâu. Và thành công lớn nhất của một người đàn ông là khi họ giàu có, phát đạt sẽ không bao giờ bỏ người vợ tào khang của mình.
Đã kết duyên thành vợ chồng, đừng hoài nghi về tình yêu dành cho nhau. Dù sự nghiệp có thịnh vượng, thuận lợi đến đâu cũng phải yêu thương, chăm sóc vợ từ tận đáy lòng thì cuộc sống mới được trọn vẹn, êm đềm.
3. Khó không lừa bạn
Âu Dương Tu từng nói: “Tiểu nhân dĩ lợi vi bằng hữu, quân tử dĩ nghĩa vi bằng”, ý muốn nói, kẻ tiểu nhân kết bạn vì lợi, người quân tử kết bạn trọng chữ nghĩa.
Trong cuộc sống, tri kỷ và bạn tốt không nhiều, vì vậy tình bạn sâu nặng cũng hiếm có. Nếu chỉ vì mục đích cá nhân mà tính toán, hãm hại bạn bè thì bạn sẽ mất nhiều hơn được.
Nó không chỉ làm tình bạn tan vỡ mà còn hủy hoại tính cách của chính bạn. Bởi vì giữa con người luôn có quan hệ tương hỗ với nhau, bạn chân thành thì tôi sẽ đối xử với bạn chân thành, còn nếu bạn giả dối thì tôi cũng sẽ đối xử như vậy.
Bạn vì chút ít lợi nhuận nhỏ mà dùng thủ đoạn thì bạn bè sẽ xa lánh bạn, cuối cùng bạn sẽ bị cô lập.
Người xưa có một câu nói rất hay: “Ở nhà dựa vào cha mẹ, ra ngoài dựa vào bạn bè“, bạn bè là người có thể giúp đỡ ta trong lúc khó khăn.
Một người dù nghèo khó đến đâu cũng không thể lừa dối bạn bè, nếu không sẽ tự cắt đứt tương lai của chính mình.
Tình bạn chân chính bắt đầu từ mục tiêu chung, phù hợp về tam quan, ở bên nhau bằng sự chân thành và gắn bó bằng nhân phẩm.
Chỉ bằng cách giữ vững nhân phẩm, tuân thủ các nguyên tắc sống, thành tâm kết giao bằng sự chân thành thì mới có nhiều tình bạn chân chính.
4. Phú quý không quên ơn
Người quân tử sẽ không dễ dàng nhận ân huệ từ người khác.
Khi bạn nghèo túng, cơ cực, đừng quên những người đã giúp đỡ bạn lúc khó khăn; Khi bạn nản lòng, buồn bã, đừng quên những người động viên, đồng hành với bạn; Khi sự nghiệp của bạn ngày một suôn sẻ, đừng quên những người đã giúp đỡ bạn trên suốt chặng đường.
Chúng ta nên luôn ghi nhớ lòng tốt của người khác, và nếu có khả năng, chúng ta nên thành tâm báo đáp. Bởi vì nếu ngay cả tấm lòng biết ơn cũng không có thì sẽ bị người khác coi thường.
Suy cho cùng, trên đời này không ai phải có trách nhiệm đối xử tốt với bạn. Dù giàu có hay quyền lực, bạn cũng đừng bao giờ quên những người đã giúp đỡ bạn trong suốt cuộc đời.
Như câu nói: “Cây cao ngàn thước không quên rễ, người nếu huy hoàng chớ quên ơn”.
Cảm động chỉ là nhất thời, nhưng cảm ân là mãi mãi, dù giàu có hay cao quý đến đâu cũng không bao giờ được quên lòng tốt và không được làm tổn thương người khác.
Những người đã giúp đỡ chúng ta vượt qua khó khăn chính là quý nhân trong cuộc đời, chúng ta phải biết ơn và báo đáp họ.
Khi bước trên đường đời, nếu luôn ghi nhớ câu “uống nước nhớ nguồn” và có lòng biết ơn thì bạn sẽ được nhiều phúc lành và có thể tiến xa hơn.
Nhà văn Trương Gia Giai từng nói: “Người thực sự tốt với bạn không nhiều, đừng để mất bất kỳ ai trong số họ”.
Nghèo không trách cha, giàu không bỏ vợ, khó không lừa bạn, giàu có không quên ơn, đó chính là sự tỉnh táo lớn nhất và phúc lành sâu sắc nhất của đời người.
(Nguồn: aboluowang)
7 notes · View notes
itsnothingbutluck · 1 year ago
Text
Hai ngàn năm trước đây, Khổng Tử đã từng nói rằng: “Ở đời thường có ba người bạn giúp ích cho mình, ba người bạn mang đến những điều mất mát. Bạn bè, nên đơn giản, thân thiện, giúp đỡ nhau. Bạn bè dễ dàng để mở lời, kết thân và đối xử nhẹ nhàng, nhưng bạn bè cũng rất dễ dàng để mất”. Xã hội ngày nay cũng cho rằng có ba kiểu bạn hữu ích và ba kiểu bạn bè có hại. Việc kết bạn với những người ngay thẳng, thành thật và giỏi giang là một điều tốt nhưng kết bạn với ba người xu nịnh, nói xấu bạn bè, lẻo mép thường có hại nhiều hơn.
Tình bạn mà không sâu sắc, chỉ có sự hiểu biết về nhau, được gọi là tình bạn xã giao. Tình bạn chân thành, có thể nói về bất cứ điều gì, được gọi là bạn tâm giao. Tâm đầu ý hợp, tình bạn gắn bó keo sơn, người bạn được coi là bạn chí cốt. Tình bạn anh em kết nghĩa, sống chết vì nhau, hi sinh vì nhau được gọi là bạn bè vào sinh ra tử.
Về bản chất của sự tương tác, bạn bè có thể được chia thành năm loại:
5 notes · View notes