#Bộ Lao động
Explore tagged Tumblr posts
Text
Thị trường tài chính toàn cầu chao đảo
Chứng khoán, tiền số đồng loạt lao dốc trong phiên đầu tuần trước lo ngại về khủng hoảng kinh tế Mỹ và rủi ro địa chính trị leo thang. Hôm nay đi vào lịch sử chứng khoán Nhật Bản như một ngày đen tối chưa từng có. Mở cửa phiên giao dịch chiều nay, Nikkei 225 giảm 13%, vượt mức kỷ lục “Thứ Hai đen tối” hồi năm 1987. Tại thị trường Hàn Quốc, các chỉ số chính như Kosdaq hay Kospi mất gần 11%. Những…
0 notes
Text
Bộ trưởng Bộ Lao động, Thương binh và Xã hội Đào Ngọc Dung cho biết, trong sửa Luật bảo hiểm xã hội tới đây sẽ trình Quốc hội áp dụng chế tài mạnh hơn với hành vi chậm đóng, trốn đóng bảo hiểm xã hội như ngừng hóa đơn, cấm xuất cảnh bởi các biện pháp như hiện nay không có hiệu quả.
0 notes
Text
0511
Mình biết là, lát nữa mình phải đi làm, mình đang bệnh, và cơ thể mình rất kiệt sức vì di chuyển liên tục cũng như, hôm nay đã là ngày thứ 40+, mình khóc liên tục, giống như người ta đang tìm cách giữ chuỗi trên tiktok, nhưng mình thì không muốn tiếp tục chuỗi chìm đắm trong cái hố sâu đau khổ này.
Mình coi hometown cha cha cha, mình có cảm giác muốn coi nó, nên mình đã không xem review nhanh, và đợi ngần ấy năm để bây giờ có thể sẵn sàng xem tỉ mỉ từng chút một.
Một bộ phim - 16 tập -gần 20 tiếng, mình vẫn chưa xem xong đến tập cuối. Nhưng lạ lẫm rằng, những thước phim vốn là để chữa lành ấy, lại bên cạnh mình suốt thời gian mình đau khổ vì nhiều thứ như vậy.
Mình đang khóc liên tục, khóc như thể có ai đó đang bóc trần mình khi xem đến đoạn thằng bé I Jun trốn ra ngoài để khóc khi thấy ba mẹ hoà hợp lại sau 15 năm li hôn, thằng nhóc bảo nó hạnh phúc tới mức nước mắt cứ trào ra nhưng lại không dám khóc vì sợ ba mẹ đau lòng. Cha mẹ đứa trẻ đã ôm lấy đứa con và bảo rằng:
"
- Chang I Jun, con mới có chín tuổi đầu thôi, con phải nghĩ cho mình trước chứ. Sao cứ nghĩ cho bố mẹ trước thế?
- Phải đấy I Jun à, con đừng như người lớn nghĩ ngợi xa xôi làm gì, con chỉ cần nghĩ ngợi những thứ ngay trước mắt và biết những gì ngay trước mắt là được.
"
Mình đã không thể ngừng khóc, vì mình ước gì có ai đó đã có thể nói với mình như vậy, là ba, là mẹ với mình của hồi mình còn nhỏ.
Mình vừa về nhà, ba cứ thấy mình có thời gian lại bảo mình ngồi đến nói chuyện. Ba xin lỗi vì đã để cái khổ đời của ba lên cuộc đời mình. Để giờ mình sống nặng vào cái hiếu, mà chưa một lần sống cho bản thân. Để rồi mình cứ ép cuộc đời mình cầu toàn quá, vì mình sợ làm ba mẹ buồn. Ba mình bây giờ chỉ ước mình có thể hồn nhiên một lần sống đúng số tuổi, có thể vui vẻ và khoẻ mạnh là được.
Nhưng nó có lẽ là thứ khó nhất cuộc đời mình có thể làm, là vượt qua rào cản tâm lý của những tháng ngày đúng nghĩa phải nhìn mặt mọi người xung quanh để sống, rằng hôm đó ba mẹ có cãi nhau, phải theo ai để không phải làm ai buồn, lựa lời làm sao để họ hàng không oán trách, suốt từ khi mình có ý thức đến tận bây giờ, mình không thể dứt được việc phải để tâm ý tất cả mọi người để cố làm hài lòng họ, để rồi chỉ vì gặp được một vài hành động cơ bản của xã hội ngoài kia, mình lại đánh mất đi sự đề phòng của chính mình và làm tổn thương bản thân hết lần này đến lần khác.
Mình nghe từng câu từng chữ ba nói mà trong lòng đau đớn không tả được, mình chẳng có gì trong kí ức ngoài một ngàn lần sống cố gắng hiểu chuyện, mình bị thương mọi người quá mức, mà không biết thương mình lấy một lần.
Người yêu cũ của mình, mình cứ nhớ như in rằng giây phút họ ngỏ ý muốn quay lại, mình đã không mảy may một lần rung động đến khi đọc đường dòng tin nhắn rằng: "anh thật sự muốn chăm sóc cho em lắm rồi". Lúc đó mình đã mặc kệ biết bao thứ mà lao vào với mộng tưởng bản thân đã có thể mở lòng lại một lần nữa thôi, mình đã nghĩ ông Trời dường như đã ban phép màu cho mình để có thể tìm được một người thương mình đủ để mình có sức mạnh thương cả thế giới như mình vẫn làm.
Nhưng mà, dần dần thời gian và cuộc sống xoay chuyển, mình vẫn bị thương người ta nhiều quá, cái hiểu chuyện và cố gắng thay đổi bản thân để chiều theo trạng thái của đối phương khiến mình lún sâu trong sự cô đơn và dằn vặt. Mình biết họ không sai, mình chưa bao giờ trách họ hay muốn đổ lỗi bất kì điều gì, vì đối phương vẫn là người tốt, họ vẫn tử tế nhưng có lẽ đã không dành cho mình.
Mình đã tự lên bàn mổ và tiểu phẩu áp xe ba lần, đi khám viêm tai và chịu đựng mọi cơn đau hành sốt đến tê dại mà không một lần có người ấy bên cạnh. Mình không biết mình đã mạnh mẽ đến thế nào, hay vì mình thật sự không biết mình có còn cảm giác đau đớn nữa hay không. Mình hiểu rằng vì mình luôn gạt họ ra và nói không sao em ổn. Nhưng thật sự những lúc đó mình đã đau đớn lắm, nhìn những vết sẹo minh chứng để lại cho một đoạn thời gian gồng lên vượt qua đớn đau thể xác đó, mình đã không còn sức lực để tiếp tục cho đoạn hành trình dài tình yêu gắn danh cố gắng vì tương lai được nữa.
Mình hiểu, mình nghe và mình biết rằng họ cũng bận với cuộc đời, hành trình chạy đua hết sức để mong cầu thành công và có thể lo lắng cho cả hai sau này. Nhưng thật sự giây phút thấy nụ cười vô tư đó, tâm trí mình đã không còn đủ vững chãi để chấp nhận thêm một lần nào nữa, hoặc có thể, sức lực của mình đã cạn, và mình đã một lần nữa cô đơn và tủi thân cùng cực rồi.
Hình ảnh mình hồi đó nằm trùm chăn lén nấc lên từng cơn, hay khi phải chui vào tủ khóc cho đã đời, và giây phút phải kiềm cảm giác đơn độc ấy lại, chúng đã không có lấy một điểm khác biệt nào.
Giá như mà, có ai đó dạy mình cách thương chính mình, hoặc khoảng thời gian đó những vết thương tâm lý đã không chọn mình làm nơi trú ngụ. Thì chắc mình đã không rệu rã và lầm lối như bây giờ.
Mình cũng muốn thoải mái mở lời rằng mình mệt, mình đau và mình thật sự không ổn. Nhưng mọi thứ cứ nghẹn ứ trong lòng, và mình nghĩ mình đã vô cùng mệt mỏi vì điều đó. Cái căn bệnh tâm lý chết tiệt này vì sao lại chọn mình, tại sao mình cứ luôn không thể ngừng nghĩ suy về những điều đó, tại sao thay vì nhìn người khác mình lại không thể nhìn lấy trái tim và đọc rõ được cảm xúc mình muốn gì chứ.
Thay vì bảo rằng, chuyện gì rồi cũng qua, cái gì qua rồi thì nên để nó qua đi. Ba mình đã nói là, Mỹ đã tàn phá và tạo ra chiến tranh khốc liệt ở Việt Nam như thế, mà sau hàng chục năm, mình với người ta vẫn kết nối, giao lưu và hợp tác được. Cái gì nên cho qua được thì hãy để nó thôi đi, đã chọn dừng lại rồi thì không nên nhớ đến nữa.
Nhưng mà ba à, nói thì dễ, làm lại khó. Nếu được chọn, con thật sự không muốn chọn trở thành con gái đầu, làm chị hai, làm người hiểu chuyện và gồng lên trong trái tim nhỏ bé này.
Con thật sự rất mệt rồi, con cũng tủi thân và thật sự cô độc lắm. Thật đó, giá như có ai đó cứu lấy con lúc này. Vì sao kẻ chọn rời đi và rút lui là con, nhưng cái khổ vẫn cứ bám lấy chẳng buông tha một ngày.
Vì sao!
20 notes
·
View notes
Text
Thực ra, “mặc cảm” là viết tắt của “mặc vào cảm thấy tự hào”.
Những bộ đồ lao động, đẹp lắm ❤️
22 notes
·
View notes
Text
Mình thấy mọi thứ lạ lắm, ngày xưa mình luôn nói với mọi người mình không có bạn bè, nhưng khi nhìn lại, thực ra vẫn là có vài ba người, nếu nói chơi với nhau như tri kỉ thì không phải đâu, chúng mình chưa tới mức như vậy, nhưng nếu đã là người mình quan tâm và nhận là bạn, mình nhất định sẽ dốc lòng và yêu thương họ lắm, mình sẽ nhớ tất cả những lời họ nói với mình, nhớ việc mình nói với họ, nhớ những việc mình đã làm, nhớ ngày sinh nhật họ, nhớ chúc mừng họ, mình nói ra những điều này không phải để chứng minh mình tốt ra sao, mà là để chứng minh mình trân trọng MQH giữa mình và những người mình yêu thương như thế nào.
Đột nhiên có một ngày mình nhận ra có một điểm chung giữa những con người mà mình yêu thương rằng, họ đều khiếm khuyết tình thương lắm, mình đột nhiên suy nghĩ có lẽ vì ông trời muốn mình và họ có thể chữa lành cho tâm hồn của nhau nên chúng mình mới quen nhau như vậy. Những người sống tình cảm hoặc dùng mặt xấu nào đó để che đậy đi vết khoét trong tim ấy khiến mình trân trọng lắm. Mình cũng trân trọng bản thân mình lắm, mình nghĩ nếu buổi tối của 2 năm trước mình cũng lựa chọn cách cắt tay tự tử, mình chẳng biết cuộc sống của mình ở bên đó sẽ thế nào nữa, mình nghĩ chắc sẽ cô đơn, vì không có bố mẹ, không có T, không có Happiness, không có 阿鹅, không có 🍂, mình có lẽ sẽ phải sống một mình rất lâu rất lâu mới đợi được mọi người tới bầu bạn cùng, vậy quãng thời gian ấy phải đáng sợ như thế nào?
Giống như, 🍂 và mình hay chia sẻ với nhau qua câu chữ, những chuyện dù nhỏ nhặt tới đâu cũng sẽ được tích cóp lại để em và mình hiểu được những điều vụn vặt trong cuộc sống của nhau, những tin nhắn đó bắt buộc phải có hồi âm ư? Không đâu, chúng mình chỉ cần biết đối phương vẫn đang sống tốt, thế là đủ. Em có thể không trả lời, mình có thể không trả lời, nhưng em và mình hiểu rõ việc như vậy đâu có sao, mình và em vẫn là 2 người hiểu rõ về nhau nhất dẫu cho trong cuộc sống của em mình không phải là người quan trọng nhất, mà cuộc sống của mình cũng vậy.
Mình nhớ tới tình tiết trong một quyển tiểu thuyết mình từng đọc trong quyển 《Đừng Nói Với Anh Ấy Tôi Vẫn Còn Yêu》, Trần Tử Hàn đã từng tự thuật với chính mình rằng, anh có thể sẽ yêu một ai khác không phải Vương Y Bối, cô ấy có thể xinh hơn, đẹp hơn, cao hơn, gầy hơn Vương Y Bối, anh sẽ ở bên cạnh một cô gái nào đó, giống như mọi đôi tình nhân khác hẹn hò, qua lại, khi tiến triển đến mức thích hợp anh sẽ cầu hôn, sẽ làm lễ cưới, rồi sống bên nhau tới lúc chết đi. Giản đơn đến mức không thể giản đơn hơn được nữa. Đương nhiên, tất cả kết quả này chỉ là do cái tiền đề phía trước tạo ra. Anh có thể yên ổn sống đến cuối đời với một người phụ nữ khác, có thể tâm sự nỗi lòng với nhau qua điện thoại, nếu cô gái ấy buổi tối gặp chuyện mà anh không ở bên cạnh, thì ngày hôm sau anh sẽ tới gặp cô ấy. Thế nhưng, nếu cô gái ấy là Vương Y Bối, anh biết chắc, anh nhất định sẽ lao ra khỏi nhà dù bến xe đã ngừng hoạt động, anh sẽ lập tức bắt taxi tới bên cạnh cô…
Thực ra, cô không phải là một bộ phận quan trọng không thể tách rời trong sinh mệnh của anh, cô chỉ là người khiến anh “hành động tức khắc” mà thôi. Thế nhưng, trên đời này, chỉ có một người như vậy, duy nhất một người, như vậy cũng đã là quá đủ.
Hôm nay sau khi mình đọc được tin nhắn của T, mình đã phải tức tốc bắt xe lên HN vì mình chỉ sợ đây sẽ là lần cuối mình nhìn thấy Tiến, lên tới phòng thấy Tiến vẫn đang ngủ, mình thực sự thở được một hơi nhẹ nhõm, mình ôm T, nói với T rằng T đừng bỏ mình; giống như buổi tối của 2 năm trước mình cũng khóc lóc bảo T đừng bỏ mình, T cũng khóc theo rồi nói tao không bỏ mày đâu. Mình nói, nếu như mày sang bên đó, không có tao, không có ai, mày sẽ cô đơn lắm. Thế nên, có thể đợi vài chục năm sau đến lúc tao cũng sẽ phải đi, tao với mày sẽ đi cùng nhau, ít ra mình còn có thể bầu bạn.
Mình biết, nói ra câu an ủi nào cũng sẽ chỉ là thừa thãi, giống như việc, bạn khuyên một người đang hít thở khó khăn bằng câu nói : "Hít thở đi, đừng như vậy." Thế nên nếu như T không muốn nói, mình chắc chắn sẽ không hỏi.
Có người từng nói với mình rằng, quá khứ và sai lầm chỉ là thứ để ta hồi niệm lại, nhưng không phải là thứ dùng để công kích ta. Chúng ở đó để nhắc nhở ta rằng ta đã có lúc sai, nhưng không sao cả vì ta có quyền sửa chữa, vì ta còn trẻ nên ta không có lựa chọn, chỉ có thể không ngừng thử thách rồi lại sửa sai.
2 năm qua, mình đã học được cách khiến "nó" tồn tại song song với cơ thể mình như một nhân cách thứ 2, mình không biết T có thể làm được như vậy không, nhưng mình nghĩ.. nếu mất T, có lẽ mình sẽ phải học cách yêu lại cuộc sống từ đầu. Mình sẽ để dòng trạng thái này ở đây để một ngày nào đó của nhiều năm về sau nếu như đọc lại, mình sẽ viết tiếp câu chuyện dang dở của cuộc đời mình.....
58 notes
·
View notes
Text
Khi người ta già đi, cách sống tốt nhất chỉ có một từ: Thuận!
1. Thuận tai: có thể nghe được
“Luận ngữ của Khổng Tử” nói: “Sáu mươi mà thuận tai”, có ý nghĩa là đã trải qua mấy chục năm ở thế gian và trải qua bao thăng trầm. Có khả năng bao dung, nhẫn nại những gì người khác nói cho dù đó là tốt hay xấu. Bởi vì tâm linh và trí tuệ của một người có xu hướng trưởng thành theo tuổi tác và kinh nghiệm. Khi ta còn trẻ, hầu hết những rắc rối và nỗi buồn trong cuộc sống đều đi từ tai mà vào. Khi ai đó nói xấu, bắt nạt, làm nhục, cười nhạo tôi, hay nói dối tôi, tôi sẽ trở nên tức giận đến mức ước gì có thể bịt tai lại. Nhưng khi đến một độ tuổi nhất định, tâm trí bạn trở nên rộng mở hơn và bao dung hơn với mọi người. Khi người khác đưa ra những lời khuyên hữu ích và những lời phê bình có thiện chí, hãy lắng nghe với tinh thần cởi mở mà không tỏ ra cứng đầu hay bảo thủ. Ngay cả khi đã nghe thấy những lời xúc phạm, bản thân cũng sẽ không còn kích động và quá coi trọng nó, thay vào đó mình sẽ quên nó đi và cười trừ. Bởi vì quãng đời còn lại của bạn rất ngắn ngủi, thế giới thuộc về bạn và không liên quan gì đến người khác. Chỉ khi giữ được sự bình yên và tĩnh lặng trong tâm hồn, bạn mới có thể bắt gặp những phong cảnh đẹp nhất trên con đường về già của mình.
2. Thuận mắt: có thể nhìn rõ
Khổng Tử nói: “Người quân tử hòa hợp nhưng khác biệt”. Trên đời không có hai chiếc lá giống hệt nhau. Ngày xưa, chúng ta luôn kiêu ngạo và thích dùng tiêu chuẩn của mình để đòi hỏi và đo lường người khác. Cuối cùng, tôi không thích tất cả mọi người và muốn chỉ trích mọi thứ tôi gặp phải, điều này khiến tôi không vui.
Khi trưởng thành tôi nhận ra rằng mỗi người đều có cách sống riêng. Đối với những người hoặc sự vật mà bạn không thể hiểu được, bạn nên nhìn họ với ánh mắt bao dung, học cách chấp nhận và nhìn khác đi. Không chỉ vậy, chúng ta cũng nên nhìn vào mặt tốt đẹp, tích cực của cuộc sống và tránh xa mặt tiêu cực, bi quan. Khi trong mắt luôn có lá xanh và hoa đỏ, bạn có thể khiến mọi người như một làn gió xuân, cảm thấy mãn nguyện và tận hưởng tuổi già.
3. Thuận miệng: có thể ăn được
Tục ngữ có câu: “Được ăn là một phước lành”. Miệng thuận, được ăn ngon là phước lành lớn nhất đối với người về già. Nhưng nhiều người cao tuổi không muốn ăn uống, chất lượng cuộc sống không hề cao. Họ luôn tâm niệm rằng có nhiều tiền tiết kiệm hơn thì cuộc sống hưu trí của mình sẽ an toàn và đảm bảo hơn. Nhưng nếu bạn ăn không ngon, số tiền bạn tiết kiệm được sẽ là liều thuốc cho tương lai.
Nếu vì một việc nhỏ mà mất đi một điều lớn lao thì chắc chắn bạn sẽ hối hận. Một số người già trải qua những ngày trầm cảm, lo lắng cho con cái, chán nản về tuổi già khiến tâm trạng không vui và không thể ăn ngon. Ăn uống không điều độ sẽ không tốt cho dạ dày và ruột, tổn hại đến cảm xúc và cuối cùng hành hạ cơ thể.
Đừng coi thường mọi bữa ăn, đừng đối xử tệ bạc với cơ thể, hãy ăn uống điều độ, nuôi dưỡng bản thân, có nguồn vật chất dồi dào, tinh thần bình yên và sống trong hiện tại, đó là cách sống tốt nhất trong những năm cuối đời.
4. Thuận thân: có khả năng di chuyển
Cuộc sống chỉ có vận động mới có thể chống lại lão hóa và sống khỏe mạnh. Một số người, ngay cả những người kiên quyết tập thể dục, ngay cả ở độ tuổi bảy mươi hay tám mươi, họ vẫn có thể chạy bộ hay đi dạo trong công viên khi họ thức dậy vào sáng sớm. Và một số người ít vận động và mắc bệnh, họ chỉ có thể ở trong bệnh viện và nhìn thế giới bên ngoài qua cửa sổ. Tập thể dục và không tập thể dục dẫn đến cuộc sống hoàn toàn khác nhau. Ở tuổi già, thân thể là vốn liếng lớn nhất; sức khỏe là của cải đắt giá nhất. Thay vì ghen tị với thân hình đẹp của người khác, tốt hơn hết bạn nên bắt đầu tập thể dục ngay bây giờ. Có thể không có tác dụng rõ ràng một hoặc hai lần, nhưng hãy kiên trì và biến việc tập thể dục thành thói quen.
Mỗi giọt mồ hôi bạn đổ ra chính là liều thuốc chống lão hóa tốt nhất và mang đến cho bạn những điều bất ngờ.
5. Thuận tâm: Có thể hiểu được
Bạn phải biết rằng trên thế giới này, không có trở ngại nào không thể vượt qua và không có nút thắt nào không thể tháo gỡ được. Mọi rắc rối dù vui hay buồn, cay đắng hay ngọt ngào rồi cũng sẽ qua. Những chuyện lớn khiến bạn mệt mỏi, những điều khó khăn khiến bạn cau mày sẽ trở thành những chuyện tầm thường, không còn gì đáng nhắc đến một khi bạn đã vượt qua được. Hãy dành thời gian thư giãn đầu óc, xem nhẹ mọi việc, sống vui vẻ là những thái độ tốt nhất cho quãng đời còn lại của bạn.
Thời gian không thể đuổi theo, năm tháng không thể giữ lại. Thời gian trôi qua, khi một người già đi, người đáng trách nhất chính là chính mình. Trong suốt quãng đời còn lại, bạn phải sống thật suôn sẻ và chăm sóc thật tốt cho cơ thể cũng như tâm trạng của mình, điều này quan trọng hơn bất cứ điều gì khác.
Cổ nhân nói: “Sống chết có số, phú quý do trời”, bởi vậy hết thảy sự tình trong cuộc sống thuận theo tự nhiên là lựa chọn tốt nhất. Con người sở dĩ phiền não phần lớn đều là vì lo được lo mất, hoặc là canh cánh trong lòng một số sự tình nào đó.
Người ta thông thường đều là ở trong cường điệu bản thân quá mức hoặc truy cầu quá nhiều rồi không đạt được mà đánh mất đi sự khoái hoạt, tường hòa vốn có, mà rơi vào đau khổ.
6 notes
·
View notes
Text
Trí tuệ cổ nhân: Thực hành 8 câu nói này sẽ giúp bạn không tức giận và có cuộc sống hạnh phúc!
Người xưa có câu: “Đời người, trong mười việc thì thường có đến tám chín việc là không như ý, tìm được người để nói cùng thì chẳng có đến hai ba người”. Học cách bình tĩnh và không tức giận khi gặp vấn đề là trạng thái cao của cuộc sống.
Đối mặt với nhiều trở ngại khác nhau trong cuộc sống, điều quan trọng nhất là kiềm chế tính khí nóng nảy của mình, không nóng giận, điều chỉnh tâm lý và đối mặt với mọi việc một cách lạc quan thì mới có thể sống một cuộc sống hạnh phúc.
Một người thực sự có giáo dưỡng sẽ luôn biết kiềm chế cảm xúc của mình và không bao giờ nổi giận.
Khi nảy sinh mâu thuẫn với người khác, họ sẽ không đấu tranh quyết liệt hay mất bình tĩnh mà luôn hào phóng nhượng bộ, khiến việc lớn trở thành chuyện nhỏ và mọi việc sẽ trở nên đơn giản hơn.
Dưới đây là 8 câu nói khiến bạn không còn tức giận và có một cuộc sống thoải mái hơn.
1. Giảm bớt kỳ vọng
Trong cuộc sống, chúng ta chắc chắn sẽ gặp phải một số điều không như ý, dù chúng ta mỉm cười bình tĩnh hay tức giận thì cũng không tránh khỏi sự việc.
Như Franklin đã nói: “Đừng buồn bã và bi quan về những vấn đề tầm thường khó chịu”.
Nếu bạn thư giãn đầu óc và giảm bớt kỳ vọng, bạn có thể giảm bớt rất nhiều lo lắng và sống một cuộc sống sảng khoái, thoải mái.
2. Kiềm chế cảm xúc của bản thân
Nếu một người luôn tức giận và giận dữ vì những chuyện nhỏ nhặt thì hậu quả sẽ rất tai hại.
Tôi bị ai đó giẫm phải trên tàu điện ngầm, sau đó bắt đầu tranh cãi, đánh nhau với người khác khiến cả hai bên đều thiệt hại.
Nhìn thấy một biểu hiện không tốt từ người bạn đời của mình, bạn bắt đầu vượt qua những điểm cũ và lao vào một cuộc cãi vã lớn, cuối cùng kết thúc bằng việc ly hôn.
Hãy bình tĩnh và suy nghĩ xem, thực ra có nhiều chuyện không đáng phải tranh đấu. Nếu nói những lời làm đau lòng, tổn thương thân thể thì tốt hơn hết hãy biết kiềm chế cảm xúc và sống một cuộc đời tốt hơn.
3. Ít quan tâm hơn
Mark Twain từng nói: “Cuộc đời rất ngắn ngủi, chúng ta không có thời gian để tranh cãi, xin lỗi, buồn bã hay quan tâm đến mọi thứ. Chúng ta chỉ có thời gian để yêu thương”.
Cuộc đời chỉ kéo dài hơn 30.000 ngày, nếu không bao giờ nhượng bộ, bạn sẽ có cuộc sống bất hạnh.
Ít chú ý đến mọi thứ không phải là dấu hiệu của sự hèn nhát và thỏa hiệp mà là sự mở rộng tâm trí của bạn, và con đường dẫn đến cuộc sống sẽ ngày càng rộng mở hơn.
4. Đừng lo lắng
Theo thống kê, 40% nỗi lo lắng của con người thuộc về quá khứ, 50% thuộc về tương lai và chỉ 10% thuộc về hiện tại.
Nhiều điều gây rắc rối cho chúng ta có thể không nhất thiết phải xảy ra. Ngay cả khi nó xảy ra, bạn có thể giải quyết nó một cách dễ dàng.
Vì vậy, đừng lo lắng về sự mất mát của ngày hôm qua và cũng đừng lo lắng về những rắc rối của ngày mai. Thay vào đó, hãy chào đón ngày hôm nay với sự nhiệt tình và sống trong từng khoảnh khắc quý giá.
5. Đừng phàn nàn
Có câu nói rằng: “Phàn nàn là đẩy lùi những gì bạn muốn”.
Trong cuộc sống, mọi chuyện không thể diễn ra theo ý muốn của mình được, sẽ luôn có những thăng trầm, thất vọng và buồn bã.
Trí tuệ đích thực là bình tĩnh chấp nhận sự an bài của số phận, nhìn nhận những khó khăn của cuộc sống một cách đúng đắn và dùng những hành động để làm dịu đi những lo lắng, bất an.
6. Không bất mãn
Nếu bạn luôn tập trung vào sự bất mãn mà quên đi niềm hạnh phúc đang có, bạn sẽ trở nên tiêu cực và bi quan.
Ngược lại, nếu bạn có thể thay đổi cách nhìn và nhìn vào những gì mình đang có, bạn sẽ tìm thấy niềm hạnh phúc và sự lãng mạn trong những ngày bình thường.
Người ta thường nói: “Không có người bất hạnh, chỉ có trái tim bất mãn”.
Chúng ta có một cơ thể khỏe mạnh, một gia đình đầm ấm, một công việc tốt và một thái độ tích cực. Đó là những kho báu vô giá và đáng để chúng ta biết ơn.
7. Mọi chuyện rồi sẽ qua
Đêm có dài bao nhiêu cũng không ngăn được ánh sáng. Không có khó khăn nào có thể tiêu diệt được một tâm hồn dũng cảm.
Cuộc sống có những thiếu thốn và cũng những món quà của nó. Chỉ cần bạn còn hy vọng và dũng cảm tiến về phía trước thì cuối cùng bạn sẽ có được những khoảnh khắc tuyệt vời của riêng mình.
8. Hãy buông bỏ quá khứ
Nhiều khi nguyên nhân khiến con người đau khổ là do nỗi ám ảnh của họ quá sâu sắc.
Nhìn chằm chằm vào một vinh dự, cố gắng hết sức để tìm cách có được nó, để lại bản thân trằn trọc và quay cuồng. Hay ôm lấy lỗi lầm và đấu tranh với chính mình, bạn sẽ mất ăn mất ngủ và sức khỏe suy sụp.
Cuối cùng, tôi nhận ra rằng những năm tháng lãng phí đó thực sự là điều đáng tiếc, và tôi than thở tại sao ngay từ đầu mình lại bướng bỉnh như vậy.
Franklin đã từng nói: “Buông bỏ là một sự lựa chọn phải đối mặt trong cuộc sống. Chỉ khi học cách buông bỏ, bạn mới có thể trút bỏ được gánh nặng của cuộc sống”. Khi đó, chúng ta mới có thể tìm thấy nguyện vọng ban đầu và sự thanh tịnh của mình.
Thùy Dung biên dịch
Nguồn: sohu
9 notes
·
View notes
Text
Điều trị bệnh lao phổi ở đâu?
Bệnh lao phổi là bệnh truyền nhiễm nguy hiểm, nó có thể gây tử vong cho người bệnh nếu không được điều trị và chăm sóc đúng cách. Phòng khám Sinh Đường là cơ sở y tế chuyên về khám và điều trị các bệnh lao và các bệnh phổi. Nếu quan tâm đến nơi điều trị bệnh lao phổi ở đâu, vui lòng xem tiếp bài viết này.
Bệnh lao là gì?
Bệnh lao là bệnh truyền nhiễm do vi trùng lao gây nên. Bệnh có thể diễn biến ở tất cả các bộ phận của cơ thể như: lao phổi, lao màng phổi, lao màng não, lao xương khớp, lao màng bụng, lao hạch bạch huyết, lao ruột��� Tuy nhiên lao phổi là phổ biến nhất và là nguồn lây chính cho người xung quanh.
Dấu hiệu và triệu chứng của bệnh lao phổi
Lao phổi thường có những dấu hiệu và các triệu chứng đặc thù:
Chán ăn (không cảm thấy thèm ăn) & sút cân
Phát sốt, sốt nhẹ về chiều, đổ mồ hôi trộm về đêm
Cơ thể mệt mỏi
Ho kéo dài hơn 3 tuần (ho khan, ho có đờm, ho ra máu)
Đau ngực, nặng ngực, thỉnh thoảng khó thở
Khạc ra đờm
Nếu bạn đang có các dấu hiệu và triệu chứng kể trên, cần đi khám tại các cơ sở y tế để được chẩn đoán và điều trị kịp thời. Bạn cũng có thể đến phòng khám Sinh Đường, chúng tôi sẽ thăm khám và ra hướng điều trị phù hợp.
Bệnh lao phổi lây nhiễm như thế nào?
Bệnh lao phổi lây nhiễm qua đường hô hấp.
Bệnh lao phổi chủ yếu gây ra viêm phổi do trực khuẩn lao. Người mắc bệnh lao phổi nặng sẽ phát tán trực khuẩn lao khi ho, hắt hơi…
Những người xung quanh bị lây nhiễm do hít vào trực tiếp trực khuẩn lao.
Tuy nhiên, dù bị lây nhiễm nhưng không có nghĩa bị phát bệnh. Thông thường, hệ miễn dịch sẽ ngăn chặn sự sinh sôi của trực khuẩn lao. Nếu hệ miễn dịch suy yếu và không thể ngăn chặn được sự sinh sôi của trực khuẩn lao, thì sẽ phát bệnh lao.
Thời gian phát bệnh lao phổi có thể lên tới 2 năm kể từ khi bị lây nhiễm. Khả năng phát bệnh tùy thuộc vào sức khỏe và khả năng chống đỡ của hệ miễn dịch.
Điều đáng sợ nhất của bệnh lao phổi là vô tình làm lây nhiễm vi khuẩn lao sang những người xung quanh.
Đối tượng có nguy cơ mắc bệnh lao
Bệnh lao dễ phát bệnh khi hệ miễn dịch suy yếu. Đặc biệt cần chú ý đến các nhóm đối tượng sau:
Người đang mắc các bệnh mãn tính
Người có thể lực suy yếu
Người đã trải qua phẫu thuật lớn
Người đang dùng thuốc Steroid và thuốc điều trị chống ung thư
Người có tình trạng dinh dưỡng kém
Người nhiễm HIV…
Người tiếp xúc thường xuyên với người bệnh lao mà không có dụng cụ bảo hộ
Các xét nghiệm y khoa liên quan đến bệnh lao
Nếu nghi ngờ lây nhiễm lao hoặc sống chung phòng với người đang bị lao. Bạn có thể đến các cơ sở y tế chuyên khoa để làm các xét nghiệm dưới đây:
Xét nghiệm phản ứng Tuberculin (tiêm dưới da để tìm bệnh lao – hay được gọi là xét nghiệm phản ứng Mantoux). Các nhân viên y tế sẽ tiêm một lượng nhỏ Tuberculin dưới da (bên trong cánh tay). Người đã bị lây nhiễm trực khuẩn lao và người đang tiêm BCG thì da sẽ có phản ứng màu đỏ.
Xét nghiệm máu. Các nhân viên y tế sẽ lấy một lượng máu và đem đi xét nghiệm để kiểm tra sự lây nhiễm của bệnh lao. Phương pháp này rất hưu hiệu vì nó không bị ảnh hưởng bởi người đã tiêm phòng BCG.
Xét nghiệm QuantiFERON-TB. Tìm vi trùng lao tiềm ẩn. Hãy cân nhắc làm xét nghiệm này nếu đang sống gần gũi với người đang mắc bệnh lao. Đây là xét nghiệm có vai trò hỗ trợ trong việc xác định lao hoạt động. Chẩn đoán phân biệt giữa nhiễm lao và tiêm chủng BCG. Tuy nhiên, nó rất đắt, bạn có thể tìm hiểu thêm về xét nghiệm QuantiFERON-TB tại đây. Xét nghiệm IGRA.
Xét nghiệm X-Quang vùng ngực (hay còn gọi là chụp X-quang tim phổi; chụp X-quang ngực thẳng). Phát hiện sự thay đổi bệnh lý bên trong của phổi. Phương pháp này chỉ hữu hiệu nếu bạn có các dấu hiệu hoặc triệu chứng nghi ngờ mắc lao.
Theo thống kê của WHO, trong đa số các trường hợp bệnh lao, trên 80% là lao phổi.
Điều trị bệnh lao ở đâu?
Khi bác sĩ chẩn đoán là bạn mắc bệnh lao, đừng vội lo lắng. Bạn nên biết rằng: Nếu được điều trị thích hợp ngay từ giai đoạn đầu, bệnh sẽ được chữa khỏi hoàn toàn.
Bạn có thể điều trị bệnh lao phổi ở đâu?
Để điều trị lao phổi, bệnh nhân có hai hướng điều trị: điều trị dịch vụ (tự túc về chi phí) hoặc đăng ký điều trị theo chương trình Chống Lao Quốc Gia (được hỗ trợ về chi phí).
Người nghi ngờ mắc bệnh lao cần đến trạm y tế xã, phường để được giới thiệu đến trung tâm y tế quận, huyện khám phát hiện bệnh lao. Bệnh nhân khám theo đúng tuyến điều trị được hỗ trợ thuốc theo chương trình Chống lao quốc gia. TS.BS Vũ Xuân Phú – Phó GĐ Bệnh viện Phổi T.W
Lưu ý: Điều trị lao theo chương trình Chống lao quốc gia cần có thẻ BHYT và điều trị đúng tuyến mới được hỗ trợ về kinh phí.
Thông tin về Chương trình Chống lao Quốc gia: xem ngay
Bạn cũng có thể đăng ký với chúng tôi để được thăm khám, chẩn đoán, điều trị với đội ngũ bác sĩ tuyến TW. Các chuyên gia đầu ngành trong lĩnh vực khám và điều trị các bệnh về lao và phổi.
Nơi chữa bệnh lao phổi tốt nh��t
Mặc dù bạn có thể được hỗ trợ và điều trị lao theo chương trình chống lao Quốc gia. Nhưng nếu không rảnh về thời gian và có tài chính vững vàng. Bạn có thể chuyển hướng điều trị theo hướng dịch vụ cũng là một giải pháp.
Phòng khám Sinh Đường 110 Đốc Ngữ là cơ sở y tế chuyên khám và điều trị các bệnh lao và các bệnh phổi. Chúng tôi có trên 16 năm kinh nghiệm khám và điều trị, hãy để chúng tôi bảo vệ sức khỏe của bạn.
Lợi ích về việc khám chữa bệnh lao dịch vụ:
Khám chủ động về thời gian, không phải xếp hàng chờ đợi.
Dùng thuốc điều trị theo yêu cầu.
Tiếp cận được các loại thuốc điều trị lao tốt nhất. Giảm thiểu các tác dụng phụ của thuốc điều trị lao gây ra.
Được khám, chẩn đoán và điều trị bởi các bác sĩ đầu ngành về Lao & các bệnh Phổi ở Việt Nam.
Phác đồ điều trị chuẩn theo hướng dẫn của Bộ Y Tế, WHO.
Phòng khám Sinh Đường cung cấp dịch vụ khám và điều trị lao trực tiếp với đội ngũ bác sĩ đến từ bệnh viện tuyến TW. Chỉ cần đăng ký khám, chúng tôi sẽ sắp lịch để bạn được khám với những bác sĩ chữa bệnh lao tốt nhất.
Đăng ký khám tại đây: https://phongkhamsinhduong.com/lien-he/
7 notes
·
View notes
Text
Thú thật, trong một thời gian khá dài, tôi đã đứng từ xa ngắm nhìn cái poster Schindler’s list trôi bồng bềnh trên bảng danh sách phim Netflix của mình, và chưa bao giờ cho phép mình dừng lại ngắm nhìn quá ba giây bởi nó thuộc thể loại phim đen trắng.
Bộ phim khơi gợi trong tôi câu hỏi về nguồn gốc chiến tranh và ý nghĩa của sự tồn tại. Ban đầu, có lẽ cuộc chiến chỉ nằm trong đầu Adolf Hitler - một ý tưởng vừa tượng hình trong não bộ như một cơn gió thu nhẹ chỉ đủ sức làm lay động những chiếc lá vàng sắp lìa cành. Sau đó vào một ngày tháng 9 năm 1939, chẳng biết một con bướm nào đã vỗ đôi cánh để rồi tiếp sức cho cơn gió bé nhỏ kia trở thành một cơn cuồng phong quét sạch mọi nẻo đường nó đi qua. Khi đó, sinh mạng của con người Do Thái chỉ nằm vỏn vẹn một dòng duy nhất trên những danh sách mà đội quân SS thống kê để cai trị và chà đạp.
Mở màng với gam màu nắng chiều vàng ấm cúng nhưng vô cùng buồn bã trong một căn phòng nhỏ, nơi các sắc màu vẫn còn hiện diện đầy đủ trên gương mặt các thành viên của một gia đình Do Thái tiêu biểu ở Ba Lan. Có lẽ đấy là buổi chiều cuối cùng trước khi người Đức tuyên bố chiến thắng và họ biết buổi lễ Sabbath này không thể kéo dài mãi. Hai ngọn nến lập loè trên bàn là linh hồn của buổi lễ. Các cảnh sau đó vẫn còn màu sắc nâu vàng nhưng không còn sự hiện diện của đại gia đình Do Thái nọ. Kết thúc khi nến đã tan chảy chỉ còn lại hai ngọn tim đèn yếu ớt mở ra trường đoạn trắng đen của bộ phim, báo động một thời kỳ đen tối chính thức bắt đầu. Màu sắc lúc này như một tấm ảnh đã bị một đàn muỗi vằn khát máu bu kín, hút sạch chỉ để lại một màu đen trắng của tan tác và mùi tanh của sợ hãi.
Nội dung phim kể về Oskar Schindler, một doanh nhân máu mặt thuộc đảng Đức Quốc xã, đã khéo léo nhận ra chiến tranh mang lại cơ hội sản xuất thương mại với chi phí nhân công vô cùng rẻ mạt. Với lợi thế sở hữu các mối quan hệ thân tín với giới chính trị, quân đội Đức, Oskar đã mua lại một xưởng sản xuất địa phương tại Krakow rồi tái thiết lại thành một đế chế sản xuất nồi và chảo phục cho quân đội. Khi vợ ông đến thăm, ông hồ hởi chia sẻ việc kinh doanh trong quá khứ là vô nghĩa khi so sánh với hiện tại. “Mỗi thương vụ anh đã từng thử giờ anh đã thấy rồi, không phải do anh thất bại”. “Nó luôn thiếu hụt một thứ gì đó”. “Dù anh biết nó là gì, anh cũng không thể tạo ra nó. Nó tạo ra sự khác biệt giữa thành công và thất bại”. Cô vợ ngây thơ thắc mắc: Là may mắn sao anh? Câu trả lời cáo già của Schindler khiến tôi sởn da gà: CHIẾN TRANH.
Sáu triệu người dân Do Thái đã chết không kể đàn ông, đàn bà, người già, trẻ nhỏ hay em bé sơ sinh… Một số đã bị bắn khi đang đi trên đường, hoặc đang đẩy xe lao động cật lực, hay vừa ngồi xuống cột cọng dây giày. Một số bị tống vào lò hơi ngạt tập thể. Một số nấp dưới tủ chén. Một số dán mình dính vào gầm giường. Một số nín thở dưới hầm xí. Một số tháo chạy vào đường cống. Một số chỉ run cầm cập. Một số chỉ đứng nhìn vô định. Một số chỉ có tội già nua. Một số cứ nối tiếp nhau bước vào một cánh cửa mà không biết sẽ bị giết bằng thú vui tiêu khiển nào… Đau đớn nhất là lúc tôi tưởng tượng cảnh các cháu tôi bị bọn Pháp xít thảm sát, nước mắt tôi rớt lúc nào không hay.
Quan chỉ huy SS - Amon Goth - đại diện cho tất cả sự ác độc của Đức Quốc Xã. Người hầu gái Goth đã tiết lộ cho khán giả thấy được sự tuyệt vọng của mình khi sống chung với một con quái vật đội lốt người. Cô đã chứng kiến nhiều vụ việc khi nòng súng của Goth nã vô tội vạ vào người dân Do Thái. Bất lực vì đã cố tìm hiểu lý do, nhưng cô không thể nào hiểu được. Những người bị bắn, “họ không ốm cũng không gầy”, “không làm chậm mà cũng không làm nhanh hơn bất kỳ ai”. “Càng chứng kiến Ngài Chỉ huy, tôi càng hiểu chẳng có nguyên tắc nào để có thể sống sót”. Cô đã chấp nhận việc Goth sẽ bắn cô vào một ngày nào đó. Việc sống mà nơm nớp có người giết mình bất kỳ lúc nào thì chỉ là sự tồn tại của một bóng ma.
Phẫn nộ, uất hận, bàng hoàng, thẫn thờ là một mớ cảm xúc tôi trải qua khi bộ phim kết thúc. Nếu được định nghĩa lại từ “chiến tranh” trong từ điển, thì nó phải là địa ngục. Triết gia Jean Paul Sartre nổi tiếng của Pháp ở Thế kỷ XX đã từng suy nghĩ như vậy: Con người là địa ngục của nhau. Bạn ngẩm thử xem…
Trong cái địa ngục đó, Oskar Schindler đã cầm ngọn đuốc rọi sáng màn đêm. Để giải cứu gần 1,200 ng��ời Do Thái, ông chiêu mộ họ dưới vỏ bọc thợ lành nghề cho xưởng sản xuất của mình. Với mỗi người được giải cứu, ông đã tiêu tốn một phần tài sản cá nhân. Và đến một lúc khi con số lên đến 1,200 người thì đó là tất cả tài sản mà ông có được; đến nỗi có một lần kế toán công ty, Itzhak Stern, phải vội vã đến hỏi Oskar xem ông ta có giấu mình bất kỳ một khoản tiền nào không vì với "độ hào phóng" như hiện tại thì có lẽ không bao lâu sẽ chẳng còn một xu trong tài khoản.
Điều làm nên vẻ đẹp của bộ phim chính là xuất thân của Oskar - một tên Phát xít, nhưng người xem có thể nói ngay trái tim ông không thuộc về một đảng cầm quyền nào cả. Ông đã trao cho những người nô lệ Do Thái niềm tin vào nhân loại giữa lúc hỗn mang nhất. Phân cảnh Schindler hôn một phụ nữ Do Thái khi cô ta cầm trên tay cái bánh kem đến chúc mừng sinh nhật ông thật đẹp. Một nụ hôn như bản tuyên ngôn về tình yêu và bình đẳng. Nụ hôn cũng là lời chế nhạo đối với những kẻ nhân danh đủ thứ trên đời để có thể trưng trổ thứ quyền lực thô thiển. Nếu có một tôn giáo mà tôi theo đuổi, thì đó chính là thứ tôn giáo cho phép con người ta trao nhau những nụ hôn như thế.
Thật may mắn khi cuộc thanh trừng người Do Thái của Hitler đã chấm dứt, nhưng dường như cánh cửa địa ngục trần gian mà ông ta đã mở ra sẽ không bao giờ thực sự khép lại. Những sang chấn tâm thần, nỗi sợ hãi, sự ô nhục vẫn còn vương lại đâu đó sẽ được truyền lại bằng cách này hay cách khác cho các thế hệ tiếp theo như một màng sương không màu chứa đựng bên trong những bóng ma chực chờ đội mồ sống dậy. Một cách tự nhiên, nó sẽ được điều chỉnh vào gene của con cái của những con bướm sống sót sau cuộc di cư vạn dặm, như Ocean Vuong đã viết trong cuốn tiểu thuyết của mình.
Định kiến là một bức tường dày. Cuộc chiến tranh nào cũng bắt đầu từ một ý nghĩ lệch lạc của một ai đó. Từ đó, máu và nước mắt sẽ tụ thành hồ và được chứa bên trong những bờ kênh tường dày kiên cố.
Giữa muôn vàng cơ hội được sống như một ông hoàng, Oskar Schindler đã chọn cho mình một thế khó. Ông đã cầm đầu những công nhân Do Thái thoát ra cánh cổng địa ngục ở các trại tập trung.
Ai dám đứng lên cầm trên tay cây búa để đập nát định kiến của chính mình sẽ tạo nên phép màu nhân gian. Schindler đã làm được điều đó. Ông tự mua cho mình một tấm vé đến thiên đàng. Nhưng trước hết ông phải tự mình bước ra khỏi cái bậc cửa nơi ông đã đi vào (hay vô tình mở ra). Tự dưng tôi có cảm giác có lẽ ông đã nhận ra bên trên cánh cổng địa ngục đó ở phía bên này lại có một cái tên khác là “thiên đàng”.
Long hải, 08/05/2024
Nhân Trần
P.S.
Trái ngược với các bài bình luận cho rằng trước khi "thức tỉnh" thì Schindler ban đầu chỉ là một tên tài phiệt Phát xít máu lạnh và trơ trẻn tự gán cho mình cái quyền thượng đẳng, tôi nhìn thấy một Oskar từ đầu bộ phim đã bị nuốt chửng bởi nỗi cô đơn và sự kinh tởm khi cố che dấu tính người để có thể tồn tại với thời cuộc. Tấm hình bên trên là khi ông đang ngồi tiệc tùng giữa giới tinh hoa tại Krakow, bạn nói xem ánh mắt đó có phải thuộc về một người đang tận hưởng say đắm không?
7 notes
·
View notes
Text
Chớ đánh lái , bóp méo bản chất vụ án xử kẻ trốn thuế
Thời gian qua, việc một số trường hợp thành lập tổ chức khoa học công nghệ để nhận tài trợ từ nước ngoài nhưng trốn thuế, trốn tránh sự kiểm soát của các cơ quan chức năng, nên bị xử lý đang trở thành mục tiêu công kích, cho rằng Nhà nước trả thù nhà hoạt động xã hội, người bảo vệ môi trường,… Thậm chí, họ còn liên hệ đến cả một ý tưởng hoạt động sắp triển khai của Đặng Đình Bách là do đã nộp đơn…
#Bộ Luật lao động#chống phá Việt Nam#công đoàn#Hà Nội#Hiến pháp#Hiệp định Đối tác Toàn diện và Tiến bộ xuyên Thái Bình Dương#môi trường#người lao động#nhân quyền#tự do
0 notes
Note
Anh Bep ơi. Em trai em nó đã báo nợ 2 lần rồi số tiền cũng không nhiều nhưng dường như chưa có dấu hiệu dừng lại. Bố em mất sớm 3 mẹ con nương tựa vào nhau. Em định không trả thêm nợ nữa nhưng nếu vậy nó phải đi làm những công việc lao động tay chân nguy hiểm để gánh nợ, em không nỡ.
Cho em lời khuyên nhé
Anh nghĩ em nên trao đổi rõ cho em trai mình là sẽ giúp nó trả nợ lần này là lần cuối cùng. Sau đó, nếu nó còn dính mắc vào nợ nữa thì toàn bộ tai họa nó sẽ phải chịu. Tất nhiên, nói là một việc, còn theo kinh nghiệm của anh thì những đứa thế này chưa biết sợ chừng nào nó chưa chạm đáy, chưa ăn những trận đòn nó ko tưởng tượng nổi hoặc phải đi cọ rửa chất bẩn bị người ta vứt vào nhà đâu. Cờ bạc chính là con ma. Thư trước em gửi anh bảo em trai em khôn ngoan, cái gì cũng biết. Chính vì nghĩ mình khôn và cái gì cũng biết nên mới nợ đó em. Cho nó đi lao động chân tay là phương án tốt để nó hiểu cách kiếm 17k - 20k/ tiếng khác với một cú click chuột bay 17 - 20 triệu nhiều lắm. Anh đặc biệt ghét những đứa cờ bạc nợ nần đi vá víu linh tinh. Cuộc đời chỉ loanh quanh với mấy thằng bạn xấu, mấy thằng chủ nợ. Coi những lời người trong gia đình nói là rác rưởi và nghe những lời mấy thằng anh ngoài xã hội như sấm truyền. Đời này ko có cái chuyện kiếm tiền dễ dàng đâu. Những thứ miễn phí rơi từ trên trời xuống chỉ có nước mưa và cứt chim. Những công việc ngồi im cũng có tiền, gửi 1 được 10 chỉ là câu chuyện cổ tích vẽ ra để cho những người "biết nhiều" vào rọ thôi. Còn với trách nhiệm là anh trai, OK em sẽ ko bỏ nó được mà ko giúp. Nhưng có điểm dừng em ạ. A nghĩ chắc là hơi muộn rồi và theo những gì em nói thì em trai sẽ còn mang thêm nợ về tiếp thôi. Đây là bản tính phải sửa. Hy vọng em trai em nó có bản lĩnh. Anh mong em giữ vững tinh thần và sức khỏe. BeP
38 notes
·
View notes
Text
"Mùa hè đó, tôi đã dốc toàn bộ sức lực để học nấu ăn.
Tôi không sao quên nổi cái cảm giác ấy, cái cảm giác dường như các tế bào đang được nhân lên ở trong đầu.
Tôi mua về ba quyển sách, gồm phần cơ sở, phần lí thuyết và phần ứng dụng, rồi làm theo từng quyển một. Tôi đọc phần lí thuyết trong xe buýt hoặc trên chiếc giường sofa, thuộc lòng các chỉ số calo, nhiệt độ và nguyên liệu. Và rồi sau đó, chỉ cần có thời gian rảnh rỗi, tôi lại lao vào chế biến các món ăn ở trong bếp. Ba cuốn sách gần như rách tả tơi ấy, giờ đây tôi vẫn giữ gìn cẩn thận. Và lúc này, từng trang sách với những gam màu của các bức hình minh họa lại hiện lên trong trí óc tôi, giống như những cuốn sách tranh mà tôi vô cùng yêu quý thời thơ ấu.
"Mikage bị điên rồi mẹ ạ!" "Đúng thế thật!". Yuichi và cô Eriko đã bao lần trò chuyện với nhau như thế. Trên thực tế, suốt cả một mùa hè, tôi đã nấu ăn, nấu ăn và nấu ăn hăng hái như một người điên. Tôi đổ toàn bộ số tiền kiếm được từ việc làm thêm vào cái ham muốn ấy. Thất bại thì làm lại, cho tới khi nào thành công mới thôi. Khi thì nổi khùng, khi thì buồn bực, có lúc lại cảm thấy ấm áp. Cứ thế tôi nấu ăn trong muôn vàn tâm trạng.
Bây giờ ngẫm lại, có lẽ nhờ thế mà cả ba chúng tôi thường được ăn cơm cùng với nhau. Một mùa hè tuyệt diệu.
Tôi hay nhìn ra bên ngoài cửa sổ, chút tàn dư của bầu trời oi ả đang trải ra xanh nhạt trong cơn gió chiều tràn qua tấm cửa lưới, và ăn thịt lợn luộc, món nguội Trung Hoa cùng với món xa-lát dưa hấu. Tôi nấu tất cả những món ấy cho cô Eriko, người luôn hào hứng với mọi thứ mà tôi làm và cho Yuichi, người luôn im lặng và ăn rất nhiều.
Để làm được những món như trứng ốp-lết cuộn với nhiều thức khác ở bên trong, hay nhưng món ninh bắt mắt, hoặc món Tempura 8, tôi đã phải mất khá nhiều thời gian. Trở ngại lớn nhất chính là cái tính đại khái của tôi. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng nó lại tác động xấu đên món ăn đến thế. Tôi không thể chờ cho nhiệt độ lên đủ cao, hoặc là thường bắt tay luôn vào việc chế biến khi mà hơi nước chưa bốc đi hết. Những chi tiết tưởng chừng vặt vãnh ấy lại phản ánh rất rõ lên màu sắc cũng như hình dáng của kết quả, khiến tôi thực sự bất ngờ. Chính vì thế mà cho dù đã quen với những bữa cơm chiều của một bà nội trợ, tôi vẫn không thể có được cho mình những món ăn đẹp như in trong sách.
Tôi đành phải hết sức chú tâm để làm mọi thứ thật cẩn thận. Lau kĩ càng chiếc bát tô, đóng lại nắp của lọ gia vị mỗi lúc mở nó ra, bình tĩnh suy nghĩ về các bước chế biến, nghỉ tay và hít thở thật sâu khi nào cảm thấy sốt ruột và bắt đầu điên tiết. Ban đầu, tôi đã tuyệt vọng vì sự nóng vội của bản thân. Nhưng rồi khi tất cả bỗng nhiên có kết quả, tôi đã lạc quan tưởng rằng: Hình như ngay cả tính cách của mình cũng đã thay đổi! Chỉ là tôi khoác lác vậy thôi.
Để được làm phụ tá cho cô giáo dạy nấu ăn nơi tôi đang làm việc hiện nay, hình như là một việc khó khăn lắm thì phải. Cô không chỉ bận rộn ở trên lớp, mà còn là một người phụ nữ khá nổi tiếng với rất nhiều công việc được biết đến rộng rãi trên truyền hình và các tờ tạp chí, nên tôi phải tham dự một kì thi. Nghe đâu số thí sinh nhiều không thể tưởng tượng nổi. Những chuyện đó, về sau này, tôi được nghe người ta kể lại. Tôi cho rằng mình đã quá may mắn và cảm thấy đôi chút vui sướng, vì một kẻ mới tập tành vào nghề như tôi, chỉ học trong vỏn vẹn một mùa hè mà lại vào được một vị trí như thế. Nhưng khi quan sát những cô gái tới trường học nấu ăn, tôi đã hiểu vì sao. Cơ bản thì sự chuẩn bị về tinh thần của họ khác với tôi.
Những cô gái đó, họ sống trong hạnh phúc. Dù cho có học hành nhiều thế nào đi chăng nữa, họ vẫn được dạy dỗ để không bao giờ vượt ra khỏi cái biên giới của sự hạnh phúc ấy. Có lẽ, những bậc cha mẹ rất mực thương con đã làm như vậy. Và họ chẳng bao giờ được biết tới niềm vui thực sự. Đằng nào tốt hơn? Họ không thể lựa chọn. Con người ấy được sinh ra chỉ để sống một mình. Hạnh phúc, nghĩa là một cuộc đời để không bao giờ phải cảm thấy rằng, thực ra ta chỉ có một mình. Tôi cũng thấy như thế thật là tốt. Họ mang trên mình chiếc tạp dề, miệng cười tươi như hoa, họ học nấu ăn, đầy trăn trở, đầy băn khoăn, và rồi vào giữa lúc đó thì họ bắt đầu yêu và sẽ đi lấy chồng. Điều ấy sao mà tuyệt diệu. Đẹp đẽ và dịu ngọt. Còn tôi, vào những lúc vô cùng mệt mỏi, những lúc trên mặt mình mọc mụn hay vào những đêm cô độc, tôi cố gắng gọi điện thoại đến khắp mọi nơi cho bạn bè, nhưng rốt cuộc tất cả bọn họ đều đi vắng. Những khi như thế tôi luôn cảm thấy căm ghét cuộc đời mình, cả việc tôi được sinh ra, những sự nuôi nấng, dạy dỗ ấy, tất tần tật. Tôi luôn thấy hối hận vì tất cả.
Nhưng vào cái mùa hạ tột cùng hạnh phúc ấy, và ở trong căn bếp ấy, những vết bỏng, và những vết đứt tay đều không làm tôi nao núng. Cả việc phải thức trắng đêm, cũng không làm tôi thấy nhọc nhằn. Ngày nào cũng vậy, tôi luôn phấp phỏng chờ cho đến hôm sau, để lại có thể được đương đầu và thử sức. Trong món bánh cà rốt mà tôi đã làm nhiều tới mức thuộc làu công thức ấy, có trộn lẫn cả những mẩu linh hồn của tôi. Và những quả cà chua đỏ mọng tôi tìm thấy trong siêu thị, bao giờ cũng làm tôi say đắm đến quên đi cả sinh mệnh của mình.
Bằng cách đó, tôi đã biết thế nào là niềm vui, và tôi không thể nào quay đầu lại đuợc nữa.
Dẫu sao, tôi vẫn muốn tiếp tục cảm thấy rằng, rồi một mai mình sẽ chết. Không làm thế, tôi không nhận thấy được mình đang sống.
Và kết quả là tôi đã có một cuộc đời, giống một kẻ rón rén men đi trong bóng tối, bên mép vực dốc đứng, cuối cùng cũng tới được con đường lớn, và bật ra một tiếng thở phào nhẹ nhõm."
- Kitchen | Yoshimoto Banana
5 notes
·
View notes
Text
Tớ có một ngày mưa tồi tệ…
Tớ không phải là ghét ngày mưa, mà ngược lại, tớ có một niềm yêu thích nho nhỏ đối với ngày mưa. Nhưng ấy là khi tớ ở một chỗ khô ráo, thoải mái, ví như là khi nằm trên chiếc giường, cuộn tròn trong chăn và nghe âm thanh tí tách bên ngoài kia. Còn khi ở dưới trời mưa thì hoàn toàn khác, tớ cảm thấy thật sự rất bất tiện. Và sự bất tiện ấy đáng ghét hơn bao giờ hết vào hôm nay.
Cơn bão Yagi vừa đi qua đã để lại biết bao hậu quả về cả vật chất lẫn tinh thần cho đời sống sinh hoạt của miền Bắc, và giờ đây, nó để lại “dấu vết” của mình là những cơn mưa xối xả, kéo dài. Hôm nay tớ đã trải qua một cơn mưa như vậy khi vừa tan học.
Mưa to khiến nước dâng lên ngập đến mắt cá chân. Vừa bước ra khỏi cổng trường, từ đôi giày đến đôi tất của tớ đều ướt nhẹp. Tớ mất 10 phút để ra trạm xe bus.
Cùng thời điểm ấy lại đang có rất nhiều người đứng dưới mái che của trạm dừng, không còn chỗ cho tớ đứng nữa nên tớ chỉ có thể đứng ở cạch dìa để đợi xe. Ấy thế mà đợi mãi xe bus không thấy đâu trong khi cơn mưa lại càng thêm dữ dội. Mặc dù tớ có ô, tớ vẫn bị ướt, thậm chí là bị ướt đầu. Cơn mưa hắt vào tớ, nước thấm vào quần áo và rồi là cơ thể tớ, lại thêm chiếc giày đang ướt sũng. Tớ bắt đầu cảm thấy lạnh buốt. Tớ nhìn xung quanh và cảm thấy ai cũng có chung cảm giác như tớ.
Tớ đành nép vào phần mái che nhỏ của máy bán hàng tự động. Khi ấy tớ mở cặp ra kiểm tra. Một phần sách vở của tớ đã bị ướt. Nếu không có một người bạn cùng lớp đứng dưới mưa cùng, chắc tớ sẽ cảm thấy thảm hại mà khóc lên mất.
Phải hơn 30 phút sau, chiếc xe tớ đợi mới đến. Tớ vội vàng lao lên xe mà bỏ quên người bạn đã đứng cùng tớ. Chiếc xe khi ấy chật ních đến nỗi tớ chỉ có thể đứng ở dưới bậc thềm cửa ra vào. Mọi người ai cũng nhớp nháp mồ hôi lẫn nước mưa mà chen lấn, xô đẩy trên một chiếc xe.
Ngày trời mưa, di chuyển khó khăn, nhìn đâu cũng cảm thấy ngột ngạt, ngoài đường thù tắc nghẽn, trong xe thì chen chúc, hạt mưa thù nặng trĩu. Tớ cảm thấy rất mệt và lạnh. Tớ muốn về nhà càng nhanh càng tốt. Hôm nay thế này là quá đủ.
Mất một lúc láu tớ mới có thể đứng lên trên và mọi người không còn dính lấy nhau nữa mà đã dần nới ra. Nhưng tâm trạng tồi tệ, mệt mỏi của tớ vẫn không thể lỏng ra.
Cuối cùng tớ cũng đến được nơi mình cần xuống. Vớt vát được phần nào sự u uất của tớ chính là bố tớ đã đi bộ đến đón tớ. Bố tớ còn mang cho tớ một chiếc áo mưa.
Nhưng tâm trạng tồi tệ ban đầu sớm quay lại khi tớ phải lội nước hết con đường về nhà. Ôi đôi giày của tôi, tớ thầm nhủ, vâng và thêm chiếc quần nữa.
Sau gần 2 tiếng, tớ mới về đến nhà. Tớ cảm thấy quá mệt mỏi rồi…
3 notes
·
View notes
Text
Phần mềm quản lý bảo trì tài sản hiệu quả nhất 2024
Trong thế giới công nghệ phát triển không ngừng nghỉ, công việc quản lý tài sản và bảo trì trở thành một yếu tố quan trọng đối với sự bền vững và hiệu quả của doanh nghiệp. Năm 2024, một trong những phần mềm nổi bật nhất trong lĩnh vực này chính là SpeedMaint CMMS . Với những đặc tính vượt trội và khả năng tối ưu hóa quy trình bảo trì, SpeedMaint đang được xem là giải pháp lý tưởng cho các doanh nghiệp mong muốn nâng cao hiệu suất và giảm thiểu chi phí.
Tính năng nổi bật của SpeedMaint CMMS
1. Quản lý bảo trì chủ động:
SpeedMaint CMMS cho phép người dùng lên kế hoạch và thực hiện các hoạt động bảo trì định kỳ nhằm đảm bảo tất cả tài sản được duy trì ở trạng thái tốt nhất. Nhờ tính năng nhắc nhở tự động, doanh nghiệp có thể giảm thiểu tình trạng hỏng hóc đột ngột.
2. Quản lý tài sản hiệu quả:
Phần mềm cung cấp một hệ thống quản lý danh mục tài sản chi tiết, cho phép người dùng theo dõi tình trạng, lịch sử bảo trì và tuổi thọ của từng thiết bị. Điều này không chỉ giúp nâng cao hiệu quả bảo trì mà còn giúp doanh nghiệp đưa ra quyết định đầu tư tài sản một cách hợp lý.
3. Tích hợp công nghệ IoT:
SpeedMaint CMMS tích hợp các cảm biến IoT, giúp theo dõi trạng thái của thiết bị trong thời gian thực. Người dùng có thể nhận được thông báo ngay lập tức khi có vấn đề phát sinh, từ đó có thể phản ứng kịp thời, giảm thời gian ngừng việc và tăng tính linh hoạt trong quản lý.
4. Báo cáo và phân tích mạnh mẽ:
Phần mềm cung cấp các báo cáo chi tiết và phân tích sâu sắc về hiệu suất bảo trì, chi phí vận hành, và độ tin cậy của tài sản. Nhờ đó, doanh nghiệp có cái nhìn rõ ràng hơn về hoạt động bảo trì và có thể điều chỉnh chiến lược quản lý để tối ưu hóa hiệu suất.
5. Giao diện thân thiện và dễ sử dụng:
Giao diện người dùng của SpeedMaint CMMS được thiết kế trực quan, dễ sử dụng cho cả những người không chuyên về công nghệ. Điều này giúp giảm thời gian đào tạo và tăng cường sự tham gia của nhân viên trong quá trình bảo trì.
Lợi ích khi sử dụng SpeedMaint CMMS
1. Giảm chi phí bảo trì: Việc quản lý bảo trì tài sản một cách chủ động giúp doanh nghiệp giảm thiểu chi phí hỏng hóc không mong muốn. Bằng cách thực hiện bảo trì định kỳ, doanh nghiệp có thể kéo dài tuổi thọ của thiết bị và giảm thiểu chi phí thay thế.
2. Tăng cường hiệu quả làm việc: Phần mềm giúp tối ưu hóa quy trình bảo trì, giảm khối lượng công việc cho nhân viên và cho phép họ tập trung vào các nhiệm vụ quan trọng khác. Nhờ đó, hiệu quả làm việc của cả đội ngũ được cải thiện rõ rệt.
3. Nâng cao sự an toàn:Bảo trì thường xuyên và hiệu quả giúp đảm bảo tài sản hoạt động an toàn, từ đó giảm nguy cơ tai nạn lao động và bảo vệ sức khỏe cho nhân viên.
4. Cải thiện chất lượng sản phẩm: Doanh nghiệp với thiết bị bảo trì tốt sẽ cung cấp sản phẩm và dịch vụ có chất lượng cao hơn, từ đó nâng cao sự hài lòng của khách hàng.
5. Quyết định chiến lược dựa trên dữ liệu:Với các báo cáo và phân tích chi tiết, doanh nghiệp có thể ra quyết định dựa trên dữ liệu, dẫn đến chiến lược phát triển bền vững và hiệu quả.
Kết luận
Trong bối cảnh cạnh tranh ngày càng gay gắt, việc đầu tư vào những phần mềm quản lý bảo trì tài sản như SpeedMaint CMMS là một quyết định khôn ngoan cho các doanh nghiệp. Với các tính năng vượt trội và lợi ích rõ rệt, SpeedMaint không chỉ giúp nâng cao hiệu suất bảo trì mà còn góp phần vào sự phát triển lâu dài của doanh nghiệp. Đầu tư vào SpeedMaint CMMS chính là đầu tư cho tương lai.
Thông tin liên hệ
Công ty TNHH MTV phần mềm SpeedMaint
Hotline: 0912 76 5656
Email: [email protected]
Website: https://speedmaint.com/
Fanpage: https://www.facebook.com/eKGIS
Youtube: https://www.youtube.com/@phanmemquanlybaotrispeedmaint
Văn phòng Hà Nội: Khu văn phòng tầng 3, toà nhà CT1, Khu nhà ở Bộ Công An, đường Phạm Văn Đồng, phường Cổ Nhuế 2, quận Bắc Từ Liêm, Hà Nội
Văn Phòng HCM: Tầng 6 Tòa nhà Parami, 140 Bạch Đằng, P.2, Q. Tân Bình, TP. HCM
2 notes
·
View notes
Text
Hạnh phúc là màn sống sót thần kì của bé điện thoại.
Chuyện là hôm qua mình hơi ngáo ngơ, để điện thoại trong túi áo mưa mà không nhớ, cứ thế vắt áo lên tay vịn cầu thang theo thói quen. Vừa quay lưng thì nghe tiếng ầm rõ to. Mình ngoái đầu nhìn, thấy áo mưa vẫn còn đó nên yên tâm đi vào phòng. Đến lúc tìm điện thoại mà không thấy đâu, mình mới biết âm thanh chấn động kia là gì. 😱
Trộm día là cả bé điện thoại lẫn cái ốp và popsocket vẫn bình an sau cú rơi kinh hoàng ấy.
Rồi xong, còn gì cái điện thoại nữa. Mình vừa xuống lầu vừa nghĩ như vậy. Đâu ngờ rằng, ẻm nằm yên vị trên bậc cầu thang đầu tiên, màn hình ngửa lên trời, chỉ rớt mỗi bông hoa gắn trên popsocket (mà cái này thì gắn lại được). Bé điện thoại từ tầng 2 lao xuống mà không hề hần gì. Đây mà không phải may mắn thì còn là gì nữa chứ? (˶ᵔ ᵕ ᵔ˶)
youtube
Chợt nhớ đến bài hát dịu ngọt và bộ phim đáng yêu này.
2 notes
·
View notes
Text
Giám đốc công ty "thổi giá" thiết bị y tế ở BV Bạch Mai sở hữu nhiều doanh nghiệp khác
Phạm Đức Tuấn, Chủ tịch HĐQT kiêm Giám đốc Công ty BMS, còn là người đại diện pháp luật của 3 công ty khác, tạo nên các liên danh để tham gia đấu thầu cung cấp thiết bị, vật tư y tế nhiều cơ sở y tế trong cả nước với tổng giá trị hàng trăm tỉ đồng.
Hiện nay, Cơ quan Cảnh sát điều tra (C03), Bộ Công an đang điều tra, mở rộng vụ án "thổi giá" thiết bị y tế để đưa vào hợp đồng liên doanh, liên kết tại Bệnh viện Bạch Mai.
Đáng chú, sau khi đối tượng Phạm Đức Tuấn (SN 1979, Chủ tịch Hội đồng quản trị, Giám đốc Công ty Cổ phần Công nghệ y tế BMS - Công ty BMS) bị khởi tố, bắt giam về tội Lừa đảo chiếm đoạt tài sản đã "hé lộ" nhiều thông tin cho thấy Tuấn còn sở hữu một số doanh nghiệp trong lĩnh vực thiết bị y tế khác.
Theo tìm hiểu của phóng viên, Công ty BMS được thành lập vào năm 2005. Trụ sở doanh nghiệp được đặt tại Khu Trung Hòa Nhân Chính, phường Nhân Chính, quận Thanh Xuân, Hà Nội. Phạm Đức Tuấn giữ chức vụ Chủ tịch hội đồng quản trị kiêm Giám đốc Công ty.
Tuy nhiên sau khi PHạm Đức Tuấn bị khởi tố, bắt giam, thay mặt đại hội đồng cổ đông của Công ty BMS, bà Cao Thị Chuyên đã bổ nhiệm bà Phạm Thị Thanh Thủy giữ chức vụ Giám đốc - người đại diện pháp luật cho công ty.
Ngoài Công ty BMS, Phạm Đức Tuấn còn là Giám đốc Công ty Cổ phần đầu tư Tuấn Ngọc, thành lập từ năm 2008. Có địa chỉ đóng tại đường Thụy Khuê, phường Thụy Khê, quận Tây Hồ, Hà Nội. Doanh nghiệp này có vốn điều lệ 50 tỉ đồng.
Ngành nghề đăng ký kinh doanh chính của Công ty Cổ phần đầu tư Tuấn Ngọc là: Buôn bán các trang thiết bị y tế; Bán buôn tân dược; Bán buôn dụng cụ y tế: bông, băng, gạc, dụng cụ cứu thương, kim tiêm…; Bán buôn máy, thiết bị y tế loại sử dụng trong gia đình như: máy đo huyết áp, máy trợ thính…
Đến 16-3-2020, Phạm Đức Tuấn tiếp tục thành lập Công Ty TNHH Energy and Life Value, với vốn điều lệ 20 tỉ đồng. Công ty này có địa chỉ đăng ký trùng với Công ty BMS nêu trên, do Tuấn làm giám đốc. Doanh nghiệp này đăng ký nhiều ngành nghề kinh doanh, nhưng ngành nghề chính là sản xuất thiết bị, dụng cụ y tế, nha khoa, chỉnh hình và phục hồi chức năng.
Mới đây nhất, vào ngày 15-7-2020, Công ty Cổ phần Khoa học Công nghệ mới BMS được thành lập, người đại diện pháp luật tiếp tục là Phạm Đức Tuấn. Với vốn điều lệ 80 tỉ đồng, công ty gồm 3 cổ đông sáng lập là bà Cao Thị Chuyên (nắm giữ 36,9%), ông Phạm Đức Tuấn (nắm giữ 62,5%) và ông Phạm Hồng Nghĩa (nắm giữ 0,6% VĐL). Doanh nghiệp này tiếp tục đăng ký kinh doanh với lĩnh vực khá rộng, trong đó có bán buôn máy móc, thiết bị y tế…
Các công ty nêu trên đã tham gia đấu thầu nhiều gói thầu cung cấp vật tư và trang thiết bị y tế hàng loạt gói thầu lớn tại các cơ sở y tế trong cả nước với tổng giá trị lên đến hàng trăm tỉ đồng., không chỉ riêng Bệnh viện Bạch Mai.
Đặc biệt, các công ty do Tuấn làm người đại diện pháp luật đã liên danh để tham gia đấu thầu, trúng hàng loạt gói thầu cung cấp thiết bị y tế có giá trị lớn. Trong đó có thể kể đến liên danh Công ty BMS - Công ty cổ phần Đầu tư Tuấn Ngọc trúng gói thầu Vật tư thay thế thuộc dự án Phê duyệt dự toán, kế hoạch lựa chọn nhà thầu mua vật tư y tế năm 2020 của Bệnh viện Thể thao Việt Nam với giá trúng thầu lên tới 68,4 tỉ đồng. Thực chất 2 công ty này đều do Tuấn làm giám đốc.
Công ty BMS liên tiếp trúng nhiều gói thầu cung cấp thiết bị y tế, vật tư tại các địa phương như Hải Phòng, Thái Bình, Nghệ An.
Trước đó, vào ngày 31-8, Báo Người Lao Động đã đưa tin, Cơ quan Cảnh sát điều tra (C03), Bộ Công an quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can, lệnh khám xét và bắt tạm giam Phạm Đức Tuấn (42 tuổi, chủ tịch HĐQT, giám đốc Công ty cổ phần Công nghệ y tế BMS) và Ngô Thị Thu Huyền (37 tuổi, Phó giám đốc BMS) để điều tra về tội Lừa đảo chiếm đoạt tài sản.
C03 cũng khởi tố và cấm đi khỏi nơi cư trú với Trần Lê Hoàng (42 tuổi, thẩm định viên Công ty cổ phần Thẩm định giá và dịch vụ tài chính Hà Nội (VFS) về cùng tội danh.
Trả lời báo chí tại cuộc họp báo Chính phủ mới đây, Thiếu tướng Tô Ân Xô, Chánh Văn phòng Bộ Công an, cho biết cơ quan cảnh sát điều tra đang tập trung lực lượng làm rõ các vi phạm của các bị can, đồng thời mở rộng điều tra, xác định sai phạm của các tổ chức, cá nhân liên quan, xử lý nghiêm theo quy định.
3 notes
·
View notes