#Đồ chơi trẻ em
Explore tagged Tumblr posts
Text
Đồ chơi Nhật Minh - Nhà cung cấp đồ chơi ngoài trời chất lượng cao, giá cả hợp lý
Với hơn 20 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực cung cấp đồ chơi mầm non và thiết bị mầm non, Đồ chơi Nhật Minh tự hào là đối tác tin cậy của nhiều khách hàng trên toàn quốc. Chúng tôi cam kết mang đến những sản phẩm chất lượng tốt nhất, giá cả cạnh tranh nhất cùng dịch vụ chuyên nghiệp và uy tín.
Đồ chơi Nhật Minh chuyên sản xuất, thi công và lắp đặt các sản phẩm đồ chơi ngoài trời như thú nhún lò xo, cầu trượt, bập bênh và nhiều sản phẩm khác. Chúng tôi đã thực hiện nhiều dự án cho trường mầm non, khu vui chơi trẻ em tại công viên, sân chơi khu chung cư và khu đô thị trên khắp cả nước.
Được khách hàng tin tưởng và đánh giá cao về chất lượng, Đồ chơi Nhật Minh luôn nỗ lực không ngừng để đáp ứng mọi yêu cầu và mong đợi của quý khách.
Tại sao nên chọn đồ chơi ngoài trời của Nhật Minh?
Kinh nghiệm 20 năm trong ngành đồ chơi trẻ em
Đa dạng sản phẩm với mẫu mã đẹp, chất lượng cao và giá cả cạnh tranh
Trực tiếp sản xuất và nhập khẩu, đảm bảo chất lượng và tùy chỉnh theo yêu cầu
Đội ngũ nhân viên chuyên nghiệp, tay nghề cao và tâm huyết
Cam kết uy tín và chất lượng dịch vụ hàng đầu
Hãy khám phá danh mục sản phẩm đồ chơi ngoài trời đa dạng của chúng tôi.
Thông tin liên hệ
Địa chỉ VPGD: Số 543B E2 P. Tân Mai, Q. Hoàng Mai, Hà Nội
Điện thoại: 0977811980
Webiste: dochoinhatminh.com
Email: [email protected]
Xưởng sản xuất
Địa chỉ: Thôn Nhị Khê, Xã Nhị Khê, Thường Tín, Hà Nội
Điện thoại: 0919541111
2 notes
·
View notes
Text
Những món đồ chơi cho bé 5 tuổi kích thích trí thông minh
Khi trẻ bước vào tuổi 5, não bộ và cơ thể của bé đang trong giai đoạn phát triển mạnh mẽ, tạo điều kiện cho khả năng tiếp thu kiến thức diễn ra nhanh chóng. Chính vì vậy, việc rèn luyện trí não và khuyến khích sự khám phá là rất quan trọng mà các bậc phụ huynh cần chú ý.
Ngoài việc sử dụng các phương pháp giáo dục tiên tiến, cha mẹ cũng cần tìm hiểu về những loại đồ chơi thông minh phù hợp cho trẻ 5 tuổi. Những món đồ chơi này không chỉ mang lại niềm vui, mà còn kích thích tư duy và phát huy khả năng sáng tạo của trẻ. Hãy cùng khám phá top 6 món đồ chơi tuyệt vời nhất giúp phát triển trí thông minh cho bé nhé!
0 notes
Photo
Đồ chơi giúp kích thích đa giác quan từ sớm
Ngay từ độ tuổi sơ sinh, bố mẹ đã cần chú ý đến cách phát triển đa giác quan cho trẻ bởi đây là yếu tố có khả năng ảnh hưởng đến cả thể chất lẫn trí tuệ trong tương lai của trẻ. Vào những năm đầu đời, lựa chọn đồ chơi phù hợp sẽ là trợ thủ đắc lực cho bố mẹ trong việc phát triển giác quan hiệu quả. Dưới đây là một số món đồ chơi mà bố mẹ có thể tìm mua:
Thú nhồi bông: Với sự mềm mịn, đây sẽ là đồ chơi góp phần kích thích xúc giác hiệu quả. Bé có thể cảm nhận về đồ chơi bằng cách sờ mắt, tai, mũi, tay chân và cả những bộ quần áo gắn trên thân của con thú.
Trò chơi xúc xắc: Đây là đồ chơi đa màu sắc giúp cho xúc giác và thính giác tinh nhạy. Với trẻ sơ sinh, bố mẹ có thể đeo chiếc xúc xắc nhỏ vào chân, tay của trẻ hoặc mẹ cầm xúc xắc trước mặt bé và lắc để trẻ quan sát và di chuyển cơ thể của mình theo tiếng xúc xắc. Với trẻ lớn hơn trên 1 tuổi, bé sẽ tự cầm nắm xúc xắc và có thể chuyển từ tay này sang tay kia.
Chơi với bóng: Đồ chơi này giúp bé rèn luyện thị giác và kỹ năng vận động. Với trẻ sơ sinh, mẹ nên cho trẻ chơi với những quả bóng nhỏ, chất liệu mềm mại để tập cho bé sờ nắn và nhìn. Với trẻ lớn hơn, bạn có thể thả cho bóng lăn để bé học cách phán đoán hướng bóng lăn, bắt bóng và ném bóng.
Móc đồ chơi: Bố mẹ có thể treo các món đồ chơi với nhiều màu sắc khác nhau lên nôi hay giường của bé để chúng có thể phát ra âm thanh vui nhộn. Từ đó bé sẽ tập trung quan sát, biết cách lắng nghe cũng như bé sẽ rèn luyện đôi mắt và tư duy trí não. Thông qua món đồ chơi phát ra, bé sẽ có thể nhận biết về giai điệu, rèn luyện về thính giác, âm thanh của tiếng động.
https://alokiddy.com.vn/me-va-be-n/kham-pha-4-cach-phat-trien-da-giac-quan-cho-tre-hieu-qua-ctid1983
1 note
·
View note
Text
Một cụ già đã nghỉ hưu ở thành phố Thái Nguyên đã gọt giũa câu chữ thành những câu thành ngữ thời hiện đại có ý nghĩa giáo dục rất sâu sắc, khiến người đọc cảm thấy đau lòng, xót dạ!
1. Dạy con trẻ vạn lời hay, không bằng nửa ngày làm gương, làm mẫu.
2. Cha mẹ chỉ biết cho, chẳng biết đòi. Con cái thích vòi mà không biết trả.
3. Dâu, rể tốt cha mẹ được đề cao. Con cái hỗn hào đứt mười khúc ruột.
4. Cha mẹ dạy điều hay, kêu lắm lời. Bước chân vào đời ngớ nga ngớ ngẩn.
5. Cha nỡ coi khinh, mẹ dám coi thường, bước chân ra đường không trộm thì cướp.
6. Cha mẹ ngồi đấy không hỏi, không han, bước vào cơ quan cúi chào thủ trưởng.
7. Con trai chào trăm câu không bằng nàng dâu một lời thăm hỏi.
8. Khôn đừng cãi người già, chớ có dại mà chửi nhau với trẻ.
9. Gọi cha: ông khốt, gọi mẹ: bà bô. Ăn nói xô bồ thành người vô đạo.
10. Mỗi cây mỗi hoa, đừng trách mẹ cha nghèo tiền nghèo của.
11. Cái gi cũng cho con tất cả, coi chừng ra mả mà cười.
12. Đồng tiền trên nghĩa ,trên tình, mái ấm gia đình trở thành mái lạnh.
13. Gian nhà, hòn đất, mất cả anh em. Mái ấm bỗng nhiên trở thành mái nóng.
14. Bố mẹ không có của ăn của để, con rể khinh luôn.
15. Coi khinh bên ngoại, chớ mong có rể hiền.
16. Ăn ở mất cả họ hàng, chớ mơ có nàng dâu thảo.
17. Rể quý bố vợ vì có nhà mặt phố. Con trai thương bố vì chức vì quyền.
18. Đi với Bụt mặc áo cà sa, quen sống bê tha, thân tàn ma dại.
19. Ngồi bên bia rượu hàng giờ, dễ hơn đợi chờ nửa giây đèn đỏ.
20. Củi mục khó đun, chồng cùn sống bậy, con cái mất dạy, phí cả một đời.
21. Hay thì ở, dở ra tòa, chia của chia nhà, con vào xóm “bụi”.
22. Ngồi cùng thiên hạ, trăm việc khoe hay. Mẹ ốm bảy ngày không lời thăm hỏi.
23. Đi có bạn đường chân không biết mỏi, còn có mẹ cha sao không hỏi khi cần.
24. Nói gần nói xa, đừng biến mẹ già thành bà đi ở.
25. Bài hát Tây Tàu hát hay mọi nhẽ. Lời ru của mẹ chẳng thuộc câu nào.
26. Con trai, con rể bí tỷ say mềm. Nàng dâu ngồi chơi, mẹ già rửa bát.
27. Khỏe mạnh mẹ ở với con, đau ốm gầy còm tùy nghi di tản.
28. Thắt lưng buộc bụng, nhịn đói nuôi con, dâu rể vuông tròn, cuối đời chết rét.
29. Mẹ chết mồ mả chưa yên, anh em xô nhau chia tiền phúng viếng.
30. Khấn Phật, cầu Trời, lễ bái khắp nơi, nhưng quên ngày giổ Tổ.
31. Vào quán thịt cầy ,trăm ngàn coi nhẹ, góp giỗ cha mẹ suy tị từng đồng.
32. Giỗ cha coi nhẹ, nuôi mẹ thì không. Cả vợ lẫn chồng đi làm từ thiện.
33. Một miếng ngọt bùi khi còn cha mẹ, một miếng bánh đa hơn mười ba mâm báo hiếu.
34. Cha mẹ còn thơm thảo bát canh rau. Đừng để mai sau xây mồ to, mả đẹp.
35. Ở đời bất thiện, là tại nhàn cư. Con cháu mới hư đừng cho là hỏng.
36. Bạn bè tri kỷ, nói thẳng nói ngay. Con cháu chưa hay đừng chê đồ bỏ.
37. Bảy mươi còn phải học bảy mốt. Mới nhảy vài bước chớ vội khoe tài.
38. Phong bì trao trước, bia bọt uống sau, dâu rể ngồi đâu đố ai mà biết.
39. Tiếp thị vào nhà bẻm mép, cẩn thận cảnh giác, đôi dép không còn.
40. Cầu thủ thế giới tên gọi chi chi, thoáng nhìn tivi đọc như cháo chảy, ông nội ngồi đấy thử hỏi tên gì?
Nguồn: Người Sài Gòn
16 notes
·
View notes
Text
Nếu được sống lại một lần. Đời tôi sẽ khác hơn không???
Năm 18 tuổi, chân ướt chân ráo lên SG. Lần đầu tiên đi làm cho công ty sản xuất thuốc thủy hải sản, anh Đ - giám đốc công ty L.G để cho tôi, cô bé mới tốt nghiệp lớp 12 ra trường làm việc part time ở đó. 18 tuổi với một sức sống tràn đầy và nhiệt huyết, tôi dành cả thời gian của tôi cho trường học và công việc. Trụ sở công ty chính tại Sài Gòn, anh mướn một cái nhà - kim cái kho để tiện viện phân phối sản phẩm. Tôi - cô con gái học mới xong cấp 3, có cái bằng vi tính cơ bản, tối nào cũng ngồi nhồi nhét con số, anh chỉ dẫn tận tình cách làm số liệu, tôi kiêm luôn kế toán, thu ngân, thủ kho và đòi nợ. Bất cứ thời gian rãnh nào ngoài việc học là tôi dành hết cho công việc đó. Lương l��c đó ở tuổi 18 rất nhiều, anh trả lương hậu hỉnh cho tôi lắm, làm được hơn một năm tôi nghỉ để đi du lịch, số tiền dành dụm được cộng tiền cầm sợi dây chuyền tôi có cũng đủ để đi bụi đời hai tháng ở đất Việt từ Nam chí Bắc!
Ở tuổi mười tám tôi cũng có ước mơ cháy bỏng về nghề nghiệp, có những ước mơ không với được trong tay, tuổi trẻ bồng bột không chia sẻ với cha mẹ, nên tôi bạo ngược tự xây dựng ước mơ một mình - TÔI THẤT BẠI VỀ ƯỚC MƠ, NHƯNG VỮNG CHÃI VỀ KINH NGHIỆM - Ừ TÔI THUỘC TUÝP NGƯỜI MÊ LÀM VIỆC, MÊ CHƠI, VÀ ĐẶC BIỆT TÔI CỰC THÍCH XÀI TIỀN!
Phóng khoáng và nỗ lực, tôi trải qua cuộc sống ở Sài Gòn hoa lệ - hoa khi có lương, lệ khi hết tiền đóng trọ, nhưng tôi vẫn anh hùng bảo bọc được vài người quan trọng trong cuộc đời tôi! Có lẽ sẽ nếu tính tôi thông minh chút, sống nghiêng về lý trí chút và… ít mê trai chút thì chắc tôi sẽ thành công hơn bây giờ!
Thời đó, bạn sẽ thấy tầm 1-2 giờ khuya có cô gái chạy xe đạp màu xám đạp về từ Thái Văn Lung, ghé trái cây Nguyễn Trãi ngồi ăn mình ên. Ừ - nó thích cảm giác mình ên cực kì vì nguyên ngày nó đã phải cười nói từ chổ làm - nó làm dịch vụ từ bán quần áo xuất khẩu ở chợ Tân Bình, tới làm lễ tân của số 3A Lê Hồng Phong, thu ngân ở siêu thị co.op mart đến hotesse của highland, kế toán quầy của chuỗi nhà hàng khách sạn Quê Hương rồi Le Bouchon de Saigon...
Có thể thấy rằng tuổi thanh xuân của tôi rực rỡ, đầy kỉ niệm và tôi cũng có một tình yêu rất đẹp. Có thể đây là một câu chuyện tôi sẽ kể cho con tôi nghe (nếu như kết hôn và sinh con) với ý niệm muốn truyền đạt - CỐNG HIẾN, NỖ LỰC VÀ YÊU THƯƠNG LÀ MỘT TRONG NHỮNG GIÁ TRỊ SỐNG CỦA CUỘC SỐNG NÀY CẦN CÓ VÀ LUÔN PHẢI NÂNG CAO!
Tôi thích kiếm tiền đến nỗi ai cũng hỏi sao tôi có thể có thời gian làm được 2 jobs và còn đi học, tôi cười: Học thì hay cúp cua, mượn bài các bạn, mấy môn ko thích thì tịch luôn, rồi thức xuyên đêm để tự học ở nhà. Nhưng mà đi làm thì ko ai thay thế được. Không đi làm thì làm gì có tiền, ai sẽ là người cung phụng cho cái nước thích xài tiền của tôi!
Đó là Thanh Xuân, thanh xuân rong chơi đầy biến cố và trải nghiệm, những kí ức tuyệt vời mà nếu có quay lại, tôi vẫn chắc sẽ rực rỡ như thế. Còn bây giờ?
Những ngày tháng giữa năm của năm hai ngàn không trăm hai mươi bốn
Tôi. 30 tuổi. Làm sai 2 lần và mất đi 2 người đàn ông tôi yêu.
Tôi. Ở tuổi 30. Một mình nơi đất khách quê người. Với niềm hy vọng có hạnh phúc và bình an. Tôi có một công việc khá tốt. Job phụ cũng quá tuyệt vời. Tôi có chỗ ở tốt, cũng có thể tự mua những món đồ mình thích, ăn những món ngon mà không cần lăn tăn quá nhiều và đi du lịch bất kỳ lúc nào tôi muốn.
Thành phố này không phụ tất cả những phấn đấu tuổi trẻ của tôi.
Tôi có hạnh phúc không? Tôi không biết.
Trước kia tôi dành hết thời gian để vừa làm vừa học nên hầu như chưa bao giờ ngủ đủ 6 tiếng. Bây giờ, tôi có thời gian nhiều hơn nhưng lại không thể nào ngủ được. Một ngày. Nhiều nhất tôi chỉ có thể ngủ 3 tiếng nếu cộng hết giấc ngủ vụn vặt lại.
Tôi có bình an không? Tôi cũng không biết. Tôi sống cùng 1 em mèo. Chúng tôi nương tựa vào nhau ở nơi này. Có lúc tôi thấy đủ. Có lúc lại thấy thiếu.
Tôi bất ngờ với bản thân mình hiện tại. Bất ngờ đến độ ngay cả tôi cũng không thể tin được. Một người phong bạc như tôi lại có thể lành đến thế. 2 người bạn thân nhất của tôi nói: Ở bên cạnh tôi bình an như một cái hồ... không bao la, không sóng lớn, không gì khác ngoài tĩnh lặng, và an toàn…
Nhưng mà. Chỉ một mình tôi biết. Lòng tôi như biển lúc nửa đêm. Toàn sóng lớn. Tối tăm và nghẹt thở.
9 notes
·
View notes
Text
MỘT ĐOẠN CHUYỆN PHIẾM
Dạo này chán đời thành thử hay đi lang thang chỗ này chỗ nọ một mình, tối kiếm được cái hốc ngồi chơi Liên Quân và nghe gió thổi trên mấy giò phong lan treo trước hiên quán, bỗng có em gái mặc đồ tomboy, tóc húi cao, môi đính khuyên đi cùng với cặp mắt tựa Scarlett Johansson lại xin ngồi chơi cùng. Tất nhiên mình chả kibo tới mức khước từ một cô gái trẻ mà làm gì bởi lẽ với một buổi tối trở mùa đẹp thế này thì con người ta có bạn thì vẫn hơn.
Sau đôi ba màn game giao lưu thì em rút thuốc ra mời mình, Esse vị cafe điếu slim và có mùi của một vài nỗi buồn rất xa ở trong thì quá khứ. Dù khá thèm nhưng mình mỉm cười từ chối, với mình việc hút thuốc trước mặt phụ nữ là khiếm nhã dù họ có cho mình là phụ nữ hay không đi chăng nữa. Sau một hồi tám dóc vài chuyện bâng quơ thì em hỏi:
- Anh hay đi một mình thế này à?
- Cũng thi thoảng. Mình đáp
- Em thì hay đi một mình, chỗ này em ngồi cũng 2-3 năm rồi.
- Cô không có bạn à?
- Khiếp anh đừng gọi em là cô. Ả liếc ánh mắt sắc lẹm trách hờn khiến gã đàn ông chưa vợ nào như mình dù có phân biệt được giới tính của họ hay không thì cũng đều chột dạ đôi ba phần lo lắng.
- Ơ… hay… cậu… Mình ngập ngừng sửa lại
Ả cười rũ rượi một hồi sau đó rồi mới tiếp lại:
- Anh đừng lịch sự quá thế, em có thể là cả hai cũng được, nhưng cô thì nghe gi�� quá.
Mình cũng cười trừ:
- Thế em không có bạn à?
- Không hẳn, nhưng em vẫn thích ngồi một mình. Mùi thuốc lá thơm lừng từ miệng ả thoát ra theo câu trả lời khiến mình suýt không làm chủ được cơn thèm muốn nicotine…
- Dở hơi chửa? Chả phải con người ta ở cõi đời này có bạn vẫn hơn sao?
- Cũng đúng nhưng không hẳn là phải với em
Thấy mình nhíu mày khó hiểu ả tiếp:
- Em thấy người khác không suy nghĩ giống mình, kiểu em cứ ở riêng một tầng nào đó, em cứ suy nghĩ những thứ chả ai nghĩ tới, kiểu chả ai thế ấy.
- À… khó nhỉ? Ê thế em có thử tìm cầu thang để leo lên hay leo xuống tầng của người khác chưa. Họ không tới được thì ta đến. Mình gợi ý.
-Nhưng mà em lười.. À không phải, em không biết làm như thế nào nên em lười. Ả cười cười
- Như nào á? Như cách cô bắt chuyện với anh này, đấy cô đi vào tầng của anh rồi đấy. À! Em… mà thôi hay cô em đi. Biết mình lại quen mồm nên mình vội sửa..
Ả lại cười lớn một hồi rồi hỏi:
- Thế sao anh ngồi chơi game một mình ở chỗ này
Mình chăm chú nhìn con mối đang leo dần lại cái đèn chùm treo trên tường xong cũng buột miệng đáp:
- À là vì anh cũng lười :)))
- Thế anh khác đếch gì em? Ả bảo
- Khác chứ, em là lười vì ko biết làm thế nào, còn anh là biết làm thế nào nhưng anh vẫn chọn lười :))
- Sao lại thế?
- Là vì anh lười chân chính, lười fulltime chứ không phải dạng thời vụ như tụi trẻ bọn em.
Nói xong mình cười, ả cũng cười. Ả lại gạ mình hút thuốc vì ả biết mình thẻm, mình giả vờ quay mặt nuốt nước bọt nhưng vẫn khước từ, rồi nói vài thứ vô bổ không mang nhiều giá trị trong cuộc đời và lại cười… cứ thế đến lúc cả hai anh em về, Ả hẹn mình nếu có duyên thì sẽ gặp lại trên này mình gậy đầu nhưng mình biết mình sẽ chẳng bao giờ quay lại một cái quán bất chợt vào như thế này lần hai bao giờ
Vì sao à? Vì mình lười 😃
15 notes
·
View notes
Text
Trong thế giới hiện đại,đồ chơi khoa học đang trở thành xu hướng trong việc giáo dục trẻ em hiện nay, vì việc giúp trẻ phát triển tư duy và khơi dậy niềm đam mê học hỏi từ sớm là điều vô cùng quan trọng. Đây không chỉ là những món đồ chơi thông thường mà chúng còn là công cụ giáo dục tuyệt vời, mang đến cho trẻ cơ hội khám phá và trải nghiệm các nguyên lý khoa học một cách thú vị và sáng tạo.
Hãy cùng Lilbitoys khám phá cách mà những món đồ chơi khoa học có thể biến bé yêu của bạn thành những nhà khoa học nhí, khơi dậy niềm đam mê và trí tò mò bất tận mỗi ngày!
1 note
·
View note
Text
HIRANO TO KAGIURA LIGHT NOVEL
Chương 2: Nghỉ hè (Tháng 7)
PHẦN 3
“Hirano-san! Em về rồi!”
Sau khi kết thúc buổi tập câu lạc bộ và trở về ký túc xá, chỉ còn khoảng nửa tiếng nữa là đến giờ ăn tối.
Thường thì vừa về đến nơi là cậu đã liên tục xoa cái bụng vì đói, nhưng hôm nay có gì đó khác lạ.
Hirano nghĩ có thể Kagiura đã mua gì đó để ăn trên đường về, nhưng tiếng bụng kêu liền thay cậu phản bác.
Kagiura hưng phấn đến mức bắt đầu nói liến thoắng ngay khi đặt túi xuống.
“Lớp của Hirano-san đã quyết định làm gì trong lễ hội văn hoá chưa? Lớp em định sẽ mở một quầy yakitori, nhưng vì em là người đề xuất ý tưởng đó nên phải tham gia vào Ban điều hành.”
Sau buổi tập, Kagiura tỏa ra mùi thơm của xịt khử mùi.
Cậu ấy hay lo lắng về chuyện này, nhưng cậu không hề có mùi mồ hôi.
“Lễ hội văn hoá à? Lớp anh đang lên kế hoạch làm một ngôi nhà ma. Mấy thằng trong lớp đang cố làm cho nó hoành tráng, nên ngân sách sẽ khá là căng.”
Khi tiếp tục nói thêm về việc “các trang phục và công cụ có vẻ cũng khá cầu kỳ”, Kagiura nghiêng đầu nhìn với vẻ tò mò.
Dù cậu còn cao hơn cả những thành viên khác trong câu lạc bộ bóng rổ, thỉnh thoảng cậu vẫn có những hành động như trẻ con vậy.
Kể cả đối với Hirano, người vốn không dễ tiếp cận nhất, thái độ của cậu vẫn luôn chân thành ngay từ đầu.
“Ngôi nhà ma ám… là kiểu trò chơi dành cho mấy cặp đôi ấy hả?”
“Ồ, vậy ra em ấy cũng nghĩ như thế.”
Hirano nghĩ vậy và nhận ra rằng đó là điều bình thường với ai đó đang trong độ tuổi dậy thì. Anh chưa từng nghe Kagiura nhắc gì đến mấy chuyện đại loại như ‘Em muốn có bạn gái’ hay ‘Em đang thích một người’ trước đây.
Tương tự, Kagiura cũng chưa bao giờ hỏi về tình trạng quan hệ của Hirano. Nếu bạn sống cùng ai đó và ở bên nhau hàng ngày, bạn sẽ biết rõ là họ có đang hẹn hò với ai hay không.
“Đi với bạn cũng được mà. Năm ngoái anh cũng đã đến một nơi kiểu vậy cùng với—”
“Ai?... Với ai?”
“Hả?”
“Lễ hội văn hoá năm ngoái, anh đi cùng với ai?”
Trong một lúc, Hirano cảm thấy bị áp lực bởi cái nhìn chằm chằm của Kagiura đến mức anh không biết phải trả lời như thế nào.
Cho đến năm ngoái, anh cũng không có bạn gái và còn bận trông quầy hàng nên hầu hết thời gian anh không ở cùng ai cả.
Mọi thứ khá là lộn xộn, mọi người chỉ nổi hứng hẹn nhau đi chơi khi trùng hợp có thời gian rảnh, thậm chí có lúc còn phải nhờ người đi mua đồ ăn cho cả đám.
“Anh nghĩ là đi cùng Sasaki và vài đứa trong lớp, nhưng mà cũng không rõ lắm.”
“Năm nay anh có hẹn đi với ai không?”
“Nah. Ý là, anh cũng chả có bạn gái. Rảnh thì đi với mấy đứa bạn nên đâu cần hẹn trước làm gì.”
“...Em muốn tham gia lễ hội cùng anh.”
Vòng vo nãy giờ thì ra là muốn nói chuyện này, Hirano nghĩ, nhướng mày trước sự đáng yêu của Kagiura.
Dù sao thì chắc chắn anh cũng không nghĩ đến việc đi cùng với một học sinh khoá dưới nếu như không có hẹn trước.
“Ừm. Vậy khi nào em rảnh thì mình đi dạo chút.”
“Thật hả?”
“Anh không có nhiều cơ hội được đi chơi với ai khác ngoài mấy đứa trong Ban kỷ luật và bạn cùng lớp, ý anh là không tính lúc ở ký túc xá. Coi như là thay đổi không khí cũng hay.”
“Vậy, mình cùng thử yakitori của lớp em đi, Hirano-san!”
“Ồ? Nghe được đó, anh thích yakitori."
Hirano lẩm bẩm “Năm ngoái chả thấy ai bán cả”, còn Kagiura thì mỉm cười tự hào.
Và thế là quyết định như vậy.
“Nhưng mà Kagi-kun, nhận làm ban điều hành khi em còn bận hoạt động câu lạc bộ liệu có ổn không? Chiến tranh giành vỉa hè năm nào cũng khốc liệt ghê lắm, học sinh năm nhất thường gặp bất lợi. Có một cách lách luật là đăng ký quầy cà phê và đồ uống để có thể làm trong phòng học, rồi bán mấy món ăn vặt linh tinh cũng được.”
Nếu thực đơn gồm các món có thể chế biến bằng bếp điện mà không gây nhiều khói thì có thể làm trong lớp học.
Mặc dù có hạn chế về tải điện, nhưng so với cạnh tranh ngoài trời thì ít khốc liệt hơn nhiều.
“.....Nhưng, em muốn làm yakitori.”
“Ok, vậy thì chúc may mắn. Vòng đầu tiên là nộp đơn đăng ký. Em nên tranh thủ hỏi giáo viên càng sớm càng tốt.”
“Em sẽ cố sắp xếp ngay ngày mai. Cũng gần đến hạn chót rồi.”
“Háo hức nhỉ.”
Để kế hoạch được thông qua không chỉ cần sự đoàn kết của cả lớp mà còn cần sự khéo léo của ban điều hành khi lên thuyết trình đề xuất của mình. Vì lễ hội chỉ diễn ra khi kỳ thi cuối năm đã kết thúc nên sẽ không gây ảnh hưởng gì đến việc học.
Đây là cơ hội hiếm hoi giúp học sinh tự lên kế hoạch cho nguồn ngân sách và cách chi tiêu như thế nào để tạo ra lợi nhuận, dù chỉ ở quy mô nhỏ.
Nếu đàn em của anh đã cố gắng muốn làm một thứ gì đó như vậy, anh cũng muốn cho cậu ít lời khuyên, dù nghe có vẻ hơi nhiều chuyện.
“À này, Hirano-san, anh cải trang thành ai trong ngôi nhà ma ám?”
“Chưa quyết định.”
Hirano nói dối ngay lập tức, trên thực tế việc này đã được thống nhất xong trong hôm nay.
Vì mọi người thay phiên nhau đóng giả làm ma, nên sẽ có từng nhóm phải mặc trang phục giống nhau, và Hirano đã được xếp vào nhóm đóng giả Oiwa-san.
“Đỡ hơn là Hanako-san”, anh tự an ủi.
Với nhiệm vụ này, hầu hết thành viên trong lớp của Hirano phải giả gái. Lý do lớn nhất đó chính là phần lớn những chuyện ma nổi tiếng của Nhật Bản đều kể về ma nữ. Còn một lý do nữa là vì vài thành viên muốn thử sức với tài năng trang điểm và hóa trang của mình. Năm ngoái họ còn đề xuất diễn một vở kịch kinh dị nhưng mà không qua được vòng bỏ phiếu.
Nói cách khác, khả năng anh phải mặc đồ nữ ngày hôm đó là rất lớn.
“Em cá chắc nếu anh mà đóng vai Yuki Onna hay thứ gì đại loại thế thì đẹp lắm luôn.”
“Hôm nay em không có bài tập à? Làm đi còn đi ăn tối.” Hirano đẩy Kagiura đang cười toe toét ra và đứng dậy khỏi ghế.
“Okaaaay.”
“Khoan, đi thay quần áo trước đã.”
“Á, em quên mất.”
Rõ ràng là Hirano đang cố tình bắt bẻ cậu, nhưng Kagiura chẳng có vẻ gì là để bụng cả. Điều này khiến anh cảm thấy công sức mình bỏ ra chăm sóc cậu đúng là không uổng phí.
2 notes
·
View notes
Text
tình hình là mình vừa đọc được một cái topic trên phở bò rằng: cách trừng trị/trả đũa trẻ con nào khiến bạn hả dạ nhất?
mình đọc thấy hai chữ hả dạ là thấy ba chấm lắm rồi.
đại loại kể chuyện em A bị đánh nên người bố dẫn cháu mình là em B sang đánh lại đứa kia vì bảo rằng chuyện này người lớn giải quyết không được. kiểu đánh giỡn nhau của trẻ con ấy, mình nghĩ vậy.
rồi bên dưới bình luận cũng kiểu kể chuyện trả đũa lũ trẻ như nào. có đứa bé làm rách cái card bo góc của bạn đó, thế là bạn í vứt đồ chơi của em vào chuồng chó. mình không phán xét chuyện trẻ con làm nhé nhưng mình nghĩ, wtf, thế trong trường hợp đứa trẻ này nó không sợ và nó lao vào chuồng chó để nhặt lại món đồ chơi đó thì sao?
hay có đứa nhỏ kia bị cô lập, thế là người lớn cho kẹo những đứa còn lại để chúng nó cô lập ngược lại đứa nhỏ đầu sỏ. wtf? tại sao không phải là cho kẹo và giải thích với con trẻ rằng việc cô lập là hành vi xấu, tại sao không dạy dỗ chúng, giáo dục chúng mà dùng chính những hành vi trẻ con để trả đũa lại trẻ con?
chắc bình thường nhất là chị gái kia, con chị í bị bắt nạt thế là chị xúc luôn đứa bắt nạt con chị.
mình ủng hộ việc đánh và mắng con trẻ nhưng trong phạm vi giáo dục và có sự kiểm soát. có thể nghe rất hà khắc còn hơn là việc dùng những hành vi như trên để trả đũa trẻ con.
con trẻ cần được giáo dục, không phải bị trả đũa là chúng lớn và trưởng thành hay học được bài học đâu. chỉ có giáo dục mới dạy dỗ được bài học cuộc sống thôi. và dĩ nhiên, có nhiều cách giáo dục khác nhau và trả đũa không phải là một phương pháp giáo dục trẻ nhỏ.
3 notes
·
View notes
Text
Mỗi một năm Tết đến, chúng ta lại không còn chờ mong nó nữa nhỉ?
Đây là cảm nhận trực quan nhất của mình những ngày cận Tết, năm nay ở lại làm việc tới 30 mới được về, những ngày cận Tết mình như một con quay, quay mòng mòng tại nhà hàng, có những ngày phải mài mặt ở nơi làm việc 14-15 tiếng, cảm thấy cơ thể rệu rã nhưng tinh thần thì lại tỉnh táo hơn bao giờ hết, khi về tới nhà thì mệt nhoài, ngồi thở hồng hộc. Khi mình chạy thì không có cảm giác gì, nhưng khi ngồi yên thì mới dần dần cảm nhận được cái thấm mệt nó xâm lấn đến từng tế bào. Lại lặp lại những công việc như tẩy trang, giặt quần áo, skincare, đọc một vài trang truyện, sáng sớm hôm sau lại phải tỉnh dậy tiếp tục chiến đấu với công việc.
Mình chẳng mong chờ Tết nữa, giống như những người bạn tại nhà hàng ngồi trò chuyện với nhau những ngày Tết đến rồi than thở rằng về quê phải mua nhiều đồ thế nào, phải đổi tiền lẻ để mừng tuổi ra sao, tiền tết nhằng cái đã hết rồi, còn phải đóng tiền này tiền kia nữa kìa..., nhưng thái độ của mọi người giống nhau ở chỗ, ai ai cũng là những người con xa nhà, sau một năm bận bịu quay gồng với nhịp sống hối hả, họ mong chờ ngày được về nhà đoàn viên hơn bao giờ hết, mình cũng ngồi ngẩn ngơ nhẩm nghĩ; haiz... cuộc sống quả nhiên là càng lớn, điều phải bận tâm lại càng nhiều!
Giống như mình từng đọc trong một quyển truyện rằng, Tết là thời điểm chúng ta nhận rõ sự lão hóa của mình, là thời điểm khiến chúng ta biết từng ngày trôi qua, từng năm trôi qua nhanh như thế nào, cả nỗi vui buồn hợp tan khi xum vầy hay chia xa.
Về tới nhà mình rất ít khi tỉnh táo, người lúc nào cũng trong trạng thái lơ ngơ buồn ngủ, bố mẹ từng mắng mình nếu về nhà chỉ để ngủ thì thôi đừng về nữa, mắng mình phải ra ngoài nhiều hơn, chơi với bạn bè nhiều hơn.. Mình cười cười cũng chẳng hiểu tại sao lại vậy, nhưng đầu óc thì cứ chập mạch ngẩn ngơ, cứ nằm xuống giường là lại ngủ như chết. Mặc dù bố mẹ ngoài miệng thì mắng đấy nhưng cứ thấy mình ngủ ngon là cũng mặc kệ mình ngủ tới mấy giờ thì dậy...
Mỗi lần về nhà mình thường chỉ ở nhà, đúng thế, ý mình là mình không ra ngoài, thi thoảng sẽ lục lại vài quyển truyện cũ rồi ngồi ngẩn ngơ ngoài sân ngồi phơi nắng để đọc. Mà thực ra thời gian được về nhà cũng ít ỏi. Mỗi lần về chỉ khoảng 1 ngày. Có dạo sáng mình về, tối lại vội vội vàng vàng đi, mình biết bố mẹ lúc nào cũng mong ngóng mình về, lúc nào cũng than rất nhớ con gái. Đột nhiên nghĩ tới việc sau này khi tiến tới hôn nhân, mình không thể tùy tiện đến đến đi đi nữa, rồi sẽ thế nào?
Thực ra trong trí nhớ của mình, trong mắt con trẻ thì ai ai cũng thích Tết, xúng xính áo quần đẹp đẽ, mình thích nhất việc đi về làng để chúc tết ông bà bác trong làng. Mình sẽ được đi từng nhà từng nhà, gặp gỡ rất nhiều anh chị em trong nhà, thích việc mọi người đều đang dành lời khen cho mình, thích ngắm lại ngôi nhà cũ của ông bà nội. Hồi còn nhỏ, tất cả cô chú bác trong nhà đều chỉ sinh con trai, chỉ có bố mẹ mình là sinh một trai-một gái, nên từ hồi còn bé cô dì chú bác đều rất thương yêu mình, họ hay ôm mình vào lòng hoặc cho mình rất nhiều thứ. Sau này khi trưởng thành, gia đình gặp một biến cố lớn, tự mình đã mặc định rằng thái độ của họ với mình hay với mọi người trong nhà đều đã thay đổi. Hoặc giả như, nó chỉ là suy nghĩ áp đặt của mình, vì vốn dĩ mình đã lớm, cũng không phải là cô bé cần mọi người bao bọc nữa, phần tình cảm ấy, họ đã giành lại cho những người cháu/người em kế tiếp kế tiếp của thệ hệ các anh/chị/em/con cháu khác rồi.
Dần dần phải học cách chấp nhận mọi việc. Hơi nhọc lòng thật!
Thời khắc sắp bước sang năm mới có ước nguyện gì không nhỉ? Có chứ, rất nhiều rất nhiều rất nhiều, nhưng những ước nguyện ấy cần mình quyết tâm thực hiện chứ không thể chỉ mù quáng ước ao, nhưng cái mình cần nhất vẫn chỉ cầu : cầu cho năm tháng yên bình, dịu dàng đối em...
54 notes
·
View notes
Text
Chị HA luôn mặc định trong đầu mình mới học xong cấp 3, gặp mấy món đồ cute hay lấy cho mình.
Chiều nay đi làm vừa gặp chị HA đã bảo “chị có món quà này cho em, chị nghĩ chắc chắn em sẽ thích nó”. Rồi chị HA lấy từ túi ra hai cái này.
“Không biết em có chơi được không nhưng thấy mấy cái này chị nghĩ đến em luôn nên mang cho em đấy! Vì em là trẻ con mà”
5 notes
·
View notes
Text
Nắm bắt xu hướng tiên tiến tại trường mầm non song ngữ quận 7
Nổi tiếng với cộng đồng cư dân năng động và hiện đ��i, khu vực quận 7 luôn đặt giáo dục lên hàng đầu, nỗ lực mang đến cho thế hệ trẻ những điều tốt đẹp nhất. Hiểu được điều này, các trường mầm non song ngữ quận 7 không ngừng đổi mới, cập nhật xu hướng giáo dục tiên tiến nhất trên thế giới để mang đến cho trẻ môi trường học tập và phát triển toàn diện nhất.
Giáo dục quốc tế tại trường mầm non song ngữ quận 7: Xu hướng tất yếu trong tương lai
Xu hướng lựa chọn các trường Quốc tế phản ánh mong muốn của phụ huynh trong việc cho con tiếp cận chương trình giáo dục tiên tiến, môi trường học tập hiện đại và phương pháp giảng dạy sáng tạo, giúp trẻ phát triển toàn diện về thể chất, trí tuệ và nhân cách.
Trường mầm non song ngữ quận 7 VAS luôn tiên phong trong việc dẫn đầu xu hướng giáo dục mới
Với những lợi ích vượt trội, giáo dục quốc tế đang trở thành xu hướng tất yếu cho tương lai con trẻ. Lựa chọn cho con theo học tại trường quốc tế là một khoản đầu tư thông minh, góp phần mang đến cho các em nền tảng vững chắc để chinh phục ước mơ và thành công trong cuộc sống.
Vừa học vừa chơi: Tiếp cận xu hướng giáo dục trải nghiệm tại trường mầm non Quốc tế mới nhất
Các trường mầm non quốc tế đang áp dụng phương pháp tiếp cận sáng tạo "học mà chơi", biến lớp học thành những trung tâm học tập trải nghiệm sôi động. Hãy cùng khám phá những xu hướng mới trong ngành giáo dục mầm non nhé!
Lấy trẻ làm trung tâm là một trong những xu hướng giáo dục tại trường mầm non song ngữ quận 7
Tại các trường mầm non quốc tế hiện đại, phương pháp giáo dục lấy trẻ làm trung tâm đang được ứng dụng hiệu quả, tạo cơ hội cho trẻ học tập và phát triển toàn diện một cách tự nhiên. Không chỉ tập trung vào kiến thức, phương pháp này còn chú trọng đến sự phát triển tâm lý, thể chất và kỹ năng xã hội của trẻ, giúp con em bạn trở thành những cá nhân hoàn thiện và t��� tin.
Với sứ mệnh đặt trẻ lên hàng đầu, VAS tự tin là ngôi trường lý tưởng cho các em học sinh
Lứa tuổi mầm non vốn tò mò và ham học hỏi, thích được tự do khám phá thế giới xung quanh. Phương pháp giáo dục lấy trẻ làm trung tâm khuyến khích trẻ chủ động tham gia vào các hoạt động học tập, giúp con thỏa mãn đam mê khám phá, phát triển tư duy sáng tạo và kỹ năng giải quyết vấn đề.
Ứng dụng công nghệ hiện đại trong giáo dục trẻ nhỏ
Nhờ sự phát triển mạnh mẽ của công nghệ, việc ứng dụng công nghệ hiện đại vào giáo dục trẻ nhỏ mang lại nhiều lợi ích. Giáo viên có thể sử dụng máy chiếu để trình chiếu hình ảnh, video, bản đồ, sơ đồ,... giúp cho bài giảng trở nên sinh động và thu hút hơn. Ví dụ, trong môn học Khoa học, giáo viên có thể sử dụng video để cho học sinh xem về cấu tạo của cơ thể người, hay trong môn học Lịch sử, giáo viên có thể sử dụng hình ảnh để minh họa cho các sự kiện lịch sử.
Phòng học âm nhạc hiện đại tại trường mầm non song ngữ Việt Úc
Thêm vào đó, bảng tương tác cho phép học sinh tương tác trực tiếp với bài giảng bằng cách viết, vẽ, di chuyển các đối tượng trên màn hình. Điều này giúp học sinh tiếp thu bài học một cách tích cực và hiệu quả hơn.
Hội nhập quốc tế trong môi trường trường học Quốc tế
Trường quốc tế là môi trường đa văn hóa, nơi hội tụ học sinh và giáo viên từ nhiều quốc gia khác nhau. Nhờ vậy, học sinh có cơ hội giao lưu thường xuyên, trau dồi kiến thức và học hỏi những điều mới mẻ từ bạn bè quốc tế.
Học sinh còn có cơ hội kết bạn mới, cùng nhau chia sẻ và khám phá nét đẹp văn hóa từ khắp nơi trên thế giới. Các hoạt động văn hóa như lễ hội, hội thảo, câu lạc bộ,... được tổ chức thường xuyên giúp học sinh hiểu biết sâu sắc hơn về văn hóa của các quốc gia khác nhau.
>>>Xem thêm: Khám phá 7 trường song ngữ xuất sắc tại quận 7
Lời kết
Nắm bắt xu hướng tiên tiến trong giáo dục mầm non song ngữ là chìa khóa giúp nâng cao chất lượng giáo dục, đáp ứng nhu cầu ngày càng cao của phụ huynh và giúp trẻ em phát triển toàn diện. Việc các trường mầm non song ngữ quận 7 áp dụng các phương pháp giáo dục tiên tiến sẽ giúp trẻ em có được nền tảng cần thiết để thành công trong tương lai.
#trường mầm non song ngữ quận 7#trường mầm non song ngữ#trường mầm non quốc tế#học phí trường quốc tế
2 notes
·
View notes
Text
30.08.2023
Cứ hay nghĩ “ba mẹ chẳng hiểu mình”, vậy có bao giờ tự hỏi “mình có hiểu ba mẹ không?”
Những ngày xa gia đình là những ngày tôi hiểu người nhà mình nhất. Sống cùng một người bạn thân, tôi thấy ông bà, ba mẹ, em trai thấp thoáng trong chính bản thân mình.
Những ngày bạn tôi ra đường khuya, tôi ở nhà lo lắng đủ kiểu. Sự lo lắng này làm tôi nhớ đến bà nội và mẹ, những người nhà thân thương luôn dặn tôi về sớm và đừng đi quá khuya. Hồi còn trẻ chỉ biết chơi vui cùng bạn bè, đâu có hiểu nỗi lo của người lớn. Bây giờ có người ở cùng, đột nhiên lại sắm vai người nhà, những âu lo trồi lên đến tủi thân, rưng rức khóc vì những nỗi sợ rất con người.
Những ngày đầu mới sống cùng bạn, tôi vô tình sắm vai ba mẹ. Đồ trong nhà sắp hết là tự động đi mua, để lỡ có hết thì còn có cái thay vào mà dùng. Như ba mẹ mỗi tháng đi siêu thị, chuẩn bị sẵn những vật dụng thường ngày trong nhà. Hết thì chỉ việc thay, không phải cất công đi mua gấp. Có lúc đồ hết vào giữa đêm, thành phố đã ngủ, cửa tiệm đã đóng cửa, muốn mua cũng không có.
Những ngày đi ra đường cùng bạn mà sự kiện bên ngoài khuấy động tâm sân, tôi lại vào vai ba mình, nói nhỏ nhẹ với bạn để bạn thấy những điều nho nhỏ mà sửa chữa. Rồi sau đó lại vào vai gia đình, kiên nhẫn đợi bạn rèn tâm, tin tưởng vào cái ngày bạn sửa mình tốt hơn một chút. Như những câu chuyện nho nhỏ trong đời ba hay nói với tôi, cứ tưởng để cho vui nhưng lớn lên lại nhớ sâu đến mức cảnh tỉnh mình. Luôn giúp người và cho đi không nghĩ ngợi, biết vậy nhưng đâu có dễ làm. Tôi và bạn thân cùng nhà cũng nhắc nhau, về sự cho đi vô điều kiện mỗi ngày. Thi thoảng hai đứa vẫn quên, nhưng quên xong thì lại nhớ, nhớ được bao nhiêu thì nhớ.
Những ngày đầu bắt buộc vào bếp mới biết nấu ăn hoá ra chẳng dễ tí nào. Bà nội và mẹ quá tuyệt vời, không chỉ nấu cho nhiều người mà lại còn phù hợp khẩu vị của cả gia đình nữa. Hay nhất là có thể vừa nấu mặn vừa nấu chay, mặn hay chay đều cầu kỳ mà có thể nấu như thế hàng ngày thì quả là một tình yêu thương to lớn. Tôi nấu ăn cho ba người thôi, mà hôm nào nấu nhiều quá hay tâm trạng không vui là chẳng muốn nấu gì nữa, thà cho mọi người nhịn đói.
Nhìn qua nhìn lại, nhìn ngược nhìn xuôi, thấy đời là đạo. Một chút một chúut mỗi ngày, cứ rèn tâm mình để mở rộng dung chứa trái tim, dẫu chỉ là 0,00000001%. Rồi khi nào có cái gì khiến mình khó chịu, lại học cách im lặng để nhìn, để chấp nhận, và để biết. Im lặng coi vậy mà khó nha, nhưng cứ phát tâm đi rồi thì mình sẽ có khả năng im lặng lâu hơn một chút mỗi ngày.
Tính ra gia đình mình tuyệt vời lắm luôn, một môi trường đủ an toàn, đủ yêu thương để mình được tu dưỡng tâm tính từ nhỏ. Thấy rồi thì biết ơn, rồi tiếp tục phát tâm để được học tiếp. Học để lớn mà cắm rễ vào đời, thích nghi và tạo điều kiện cho chính mình phát triển. Tới mùa xuân thì lan toả sức sống, mùa đông thì thu mình về ngủ đông, âm thầm lan toả những an vui cho đời, chỉ mong mình luôn đủ khả năng để góp vào đời những gì sống động nhất.
15 notes
·
View notes
Text
Quà tặng Tết Trung Thu ý nghĩa
Tết Trung Thu là một dịp lễ quan trọng trong văn hóa Việt Nam, là thời điểm để mọi người sum họp gia đình, quây quần bên nhau và thưởng thức những chiếc bánh trung thu thơm ngon. Lựa chọn quà tặng Tết Trung Thu ý nghĩa sẽ giúp bạn thể hiện tình cảm và sự quan tâm của mình đến người nhận.
Dưới đây là một số gợi ý quà tặng Tết Trung Thu cho bạn tham khảo:
1. Bánh trung thu:
Đây là món quà Tết Trung Thu truyền thống và phổ biến nhất. Bánh trung thu có nhiều loại khác nhau như bánh dẻo, bánh nướng, bánh nhân đậu xanh, bánh nhân thập cẩm,... Bạn có thể chọn mua bánh trung thu ở những thương hiệu uy tín hoặc tự làm bánh tại nhà.
2. Trà:
Trà là thức uống được nhiều người yêu thích trong dịp Tết Trung Thu. Bạn có thể chọn mua trà xanh, trà sen, trà long nhãn,... để làm quà tặng.
3. Hoa quả:
Hoa quả là món quà Tết Trung Thu tươi mát và bổ dưỡng. Bạn có thể chọn mua những loại hoa quả theo mùa như bưởi, hồng, nho, táo,...
4. Rượu vang:
Rượu vang là món quà Tết Trung Thu sang trọng và đẳng cấp. Bạn có thể chọn mua rượu vang đỏ, vang trắng hoặc vang sủi tăm.
5. Hộp quà Tết:
Các hộp quà Tết thường bao gồm nhiều loại bánh kẹo, trà, hoa quả,... được đóng gói đẹp mắt và sang trọng. Đây là món quà Tết Trung Thu tiện lợi và thiết thực.
6. Đồ chơi Trung Thu:
Đồ chơi Trung Thu là món quà Tết Trung Thu dành cho trẻ em. Bạn có thể chọn mua đèn lồng, mặt nạ, trống,... để làm quà tặng cho các bé.
7. Quà tặng handmade:
Nếu bạn có thời gian và khéo tay, bạn có thể tự làm quà tặng Tết Trung Thu handmade như lồng đèn, tranh vẽ,... Đây là món quà Tết Trung Thu độc đáo và ý nghĩa.
Lưu ý khi chọn mua quà tặng Tết Trung Thu:
Nên chọn mua quà tặng phù hợp với sở thích và nhu cầu của người nhận.
Chọn mua quà tặng có nguồn gốc xuất xứ rõ ràng, đảm bảo chất lượng.
Đóng gói quà tặng đẹp mắt và cẩn thận.
Chúc bạn chọn được những món quà tặng Tết Trung Thu ưng ý và ý nghĩa!
Ngoài ra, bạn có thể tham khảo thêm một số gợi ý quà tặng Tết Trung Thu khác như:
Thực phẩm chức năng: Thực phẩm chức năng là món quà Tết Trung Thu tốt cho sức khỏe. Bạn có thể chọn mua các loại thực phẩm chức năng có tác dụng tăng cường hệ miễn dịch, bồi bổ sức khỏe,...
Gốm sứ: Gốm sứ là món quà Tết Trung Thu sang trọng và tinh tế. Bạn có thể chọn mua bộ ấm trà, bộ chén đĩa,... làm quà tặng.
Trang sức: Trang sức là món quà Tết Trung Thu dành cho phái nữ. Bạn có thể chọn mua dây chuyền, vòng tay, khuyên tai,... làm quà tặng.
Cây cảnh: Cây cảnh là món quà Tết Trung Thu mang ý nghĩa may mắn, tài lộc. Bạn có thể chọn mua cây kim tiền, cây phát tài, cây lan hồ điệp,... làm quà tặng.
Hy vọng những gợi ý trên đây sẽ giúp bạn chọn được món quà Tết Trung Thu ưng ý và ý nghĩa cho người thân và bạn bè của mình.
Xem thêm: https://www.pinterest.com/pin/990017930577624474
#quatangtettrungthu#quatettrungthu#tangquatettrungthu#quatettrungthuchobe#qutangtrungthu#tangquatrungthu
2 notes
·
View notes