quynhngankhongnguduoc
🪐
31 posts
Don't wanna be here? Send us removal request.
quynhngankhongnguduoc · 2 years ago
Text
Người Đặc Biệt ở một nơi đặc biệt
Lúc viết bài này, em định để tên tiêu đề là Anh [tên anh] và Em. Rồi em lại bật cười vì mình cứ đắn đo mãi chẳng biết nên để tên anh là gì, thế nên em lại đổi thành Người Đặc Biệt - vì anh là đặc biệt nhất ở một nơi cũng đặc biệt không kém. 
Lần đầu tiên em gặp anh, em chả nhớ nỗi mặt anh, hay giọng anh, hay em cũng chẳng quan tâm rằng anh cao ra sao. Em chỉ biết khi em xuất hiện, anh lập tức lánh đi, như dracula gặp nắng, và điều đó làm em khó hiểu. Mãi sau này thì em hiểu anh không thích người lại, cứ mỗi lần anh lánh đi chỗ khác, chị Nhàn sẽ lại nói, “đó, thấy chưa, cứ có người lạ là chạy liền z trời.”. Anh và em vẫn cứ xa cách với nhau như thế, nhưng có lẽ mình gặp nhau đủ nhiều để anh dần dần nhận ra được em giữa rất nhiều những người lạ ghé thăm ngôi nhà của tụi mình. 
Lần đầu tiên em để ý thấy anh nhận ra em là lúc anh rủ chị Nhàn order nước, khi đó em vẫn đang mãi mê với mấy bông cúc nhỏ xíu (mà sau đó bị em đạp thảm thương). Em nhớ đó là lần đầu tiên mình thật sự nhìn thẳng vào mắt nhau, hay thật sự thấy nhau gì đó =)) Và em cũng là người duy nhất anh hỏi xem em muốn dùng gì (dĩ nhiên là thông qua chị N). Lần đầu mình nói chuyện cũng là hôm đó, vỏn vẹn hai câu, và rồi im luôn từ đó. Đến tận lúc đó em vẫn không có ấn tượng gì với anh, mãi đến cho đến khi mình thật sự ở cùng một chỗ, làm cùng một việc. Em nghĩ đó cũng là một loại cơ duyên ?
Anh bắt đầu mọi thứ và còn gọi em là chị nữa =))) kiểu ủa anh, anh hông thấy mình lớn vl (cả nghĩa đen và bóng) hả ? Rồi mình nói với nhau nhiều hơn một chút, chỉ là một chút xíu nhau, và rồi lại im lặng. Nhưng có lẽ đối với cả anh và em - những người cực kì không thích sự xa lạ thì đó đã là một cố gắng rất lớn rồi đúng không ? 
 Những chuỗi ngày sau đó của mình cũng bình yên và chậm rãi, thỉnh thoảng chỉ là một vài câu chào, gật đầu và im lặng. Nhưng sự xuất hiện của anh làm em cảm thấy căn nhà của tụi mình gần gũi hơn, có sự sống hơn và vẫn giữ được sự yên ắng em mong muốn. Em cũng nhận thấy, anh dần thoải mái hơn với sự có mặt của em hơn như cách anh thoải mái với những người nhà thật thụ của mình, và điều đó cũng làm em cảm thấy vui vẻ. 
Câu chuyện viết menu là một thứ vừa làm em buồn, vừa làm em cảm thấy ấm áp khi nhớ lại. Theo như plan từ đầu đến cuối thì em sẽ là người viết bảng menu cho quán, và em cảm thấy vui vì điều đó cực, ít nhất thì cũng cảm thấy mình có dụng theo một kiểu nào đó. Và đó cũng là lần đầu anh công khai đứng về phía em (giỡn hay thật thì em vẫn vui) khi anh đứng ra chống lưng trả tiền mua giấy nếu lỡ em có viết sai (2o cá một tờ giấy nhỏ xíu đó tr có điên ko z). Buồn thì là em chưa kịp đặt bút viết thì đã có người thế chỗ của em - ngay phút chót và em không thể từ chối vì đó là offer của khách :( em thật sự đã rất muốn khoe với anh nếu đó là bản em viết. 
Khi ngôi nhà của tụi mình thật sự mở cửa và chào đón những vị khách đầu tiên cũng là lúc chúng mình gần với nhau nhiều hơn nữa. Sự đông đúc và một vài trục trặc kỹ thuật nho nhỏ làm em cảm thấy mệt kinh khủng vì phải handle tất cả,và rất biết ơn vì anh đã có mặt lúc đó. Em vẫn nhớ câu đầu tiên của anh là “z bây giờ em sai gì thì anh làm cái đó nhé.”, lúc đó em thầm nghĩ, theo một cách gián tiếp nào đó thì anh cũng là ông chủ của em đấy, lại còn lớn hơn em nữa, mà lại đi bảo em sai anh đi, là có chắc chắn chưa =))) Ấy vậy mà em sai gì thì anh làm thế thật, và tất nhiên anh chỉ giao tiếp, làm việc với một mình em. Điều làm em vừa bất ngờ, vừa vui đó là anh thật sự rất rất chú tâm làm dhỉ là một người support, và anh không bao giờ để em phải làm điều gì một mình. 
Góc ngoài cùng của quầy bar là nơi em thích nhất, từ trước khi có anh và kể cả sau khi có anh. Trước khi có anh, đó là góc em cảm thấy đẹp nhất, trong trẻo nhất và nó làm em nghĩ đến căn bếp tương lai của em - gọn và trắng tinh như vậy. Sau khi có anh, nó không chỉ đẹp mà còn làm em cảm thấy ấm áp cực kì, cảm giác em không phải làm tất cả một mình. Trong cái quầy bar nhỏ xíu đó luôn có bóng của hai người - một người M5 và một người M9 đứng cạnh nhau. Một người rửa ly, một người lau ly và ngược lại. Em chẳng nỡ để anh phải xắn tay rửa ly, vì anh cứ mặc sơ mi mãi thôi ý, còn anh thì cứ giành của em vì xót em đứt tay mà lại còn nhúng nước. Và cứ như vậy, tụi mình vừa làm việc, thỉnh thoảng trò chuyện đôi chút. Cách nói chuyện của anh ngắn gọn, xúc tích, đi thẳng vào vấn đề, rất đúng với vibe một người học tài chính, và điều làm em thấy ấm áp đó là anh thường chủ động nói cho em hiểu về cảm giác của anh, vấn đề của anh, suy nghĩ của anh. Em hiểu anh hơn, em hiểu anh mệt mỏi vì anh vẫn không thể quen được giờ giấc ở Việt Nam, em hiểu cảm giác anh không thể quen nỗi vị đậm đà của những món cơm điển hình, và em cũng hiểu anh không khó gần hay xa cách đến thế, vì nếu thế thì đã chẳng có em và anh rồi nhỉ ? 
Một điều khác làm em thấy vui và ấm áp (tr ơi sao mà cứ lặp lại z) là cách anh làm em cảm thấy mình tồn tại, được yêu thương và quan tâm. Anh thường quan tâm đến bữa ăn, giờ làm của em, rồi liệu là em vào ca lúc 3h thì đồ ăn anh mua từ 12h nguội đi sẽ dở thì phải làm thế nào. Anh luôn thông báo cho em đầu tiên khi anh mua đồ ăn về, rằng là anh sẽ để ở đây, ở kia nhé, ăn đi nhé. Em cũng để ý anh luôn chú ý đến việc em đang, hay định sẽ làm gì để support em khi cần. Kể cả khi anh đang bận tiếp bạn, anh vẫn luôn thỉnh thoảng ngóng ra xem em đang làm gì rồi, đã ăn đồ ăn tối anh mua chưa, hay lúc em đi ngang sẽ nhắc em vẫn còn nước ngọt hay đồ ăn vặt đó. Và điều làm em thấy vui nhất là kể cả khi anh đang chăm chú làm một thứ gì đó, anh vẫn lắng tai nghe em, để khi em nói câu chào với chị chủ và mọi người thì anh cũng vừa hay quay đầu lại để cười và vẫy tay với em một cái. À có một lúc anh mua riêng nước cho em nữa, nhưng em từ chối anh vì ở quán có nhiều người đến thế, một mình em uống nước của anh thì lại kì, có khi lại làm anh trở nên khó xử với mọi người. Khi nghĩ lại, em có chút hối hận, em thắc mắc anh có buồn không khi em từ chối lòng tốt của anh ? 
Từ đầu, em đã phát hiện ra em và anh khác và cách biệt nhau nhiều đến thế nào, và có lẽ em cũng đã chấp nhận được nó. Vậy nên, một lúc nào đó, sớm thôi, anh sẽ rời đi, đến nơi mà anh thật sự thuộc về, thì có lẽ em cũng sẽ không buồn nhiều đến vậy. Thì như em đã nói, anh là người đặc biệt nhất, ở một nơi đặc biệt, và kể cả khi anh không còn có mặt ở đó nữa, thì nó vẫn luôn là như thế. Em mong là anh cũng đã có một khoảng thời gian vui vẻ, cùng em và mọi người ở ngôi nhà của tụi mình.
11 notes · View notes
quynhngankhongnguduoc · 3 years ago
Text
Tạm biệt những người "bạn" của tớ.
"I know you'll get over it. You'll find another life to live."
0 notes
quynhngankhongnguduoc · 3 years ago
Text
Gần đây, mình thích ở 1 mình hơn là với bất kì một ai khác. Không gia đình, không bạn bè, không gì hết. Mình chỉ muốn yên bình thôi.
Tumblr media
0 notes
quynhngankhongnguduoc · 3 years ago
Text
Gần đây có nhiều thứ trigger mình về các mối quan hệ xung quanh, và tụi nó đã thành công. Mình khủng hoảng thật sự, và những suy nghĩ đó, lại làm mình buồn. Mình mong là mình sẽ sớm khoẻ lại, cả bên trong lẫn bên ngoài. Mình không muốn thế này đâu
0 notes
quynhngankhongnguduoc · 3 years ago
Text
Cả cậu nữa, cậu cũng biến mất, như thể cậu chưa từng xuất hiện trong đời tớ. Thật tốt nếu cậu vẫn sống tốt kể cả khi không có tớ (thật ra tớ không trông đợi gì về việc sự xuất hiện chóng vánh của tớ sẽ là "một cái gì đó" trong đời cậu đâu) nhưng tớ vẫn hay tự nhủ mình như thế. Hôm nay tớ vào check sound cloud và thấy bài mới. Tớ cũng nghe vài lần, nhưng đầu tớ ngổn ngang quá, chẳng nghĩ được gì. Thế thôi, ngủ ngon, và mong là cậu ổn, dù cậu làm gì, hay ở đâu, vẫn luôn ủng hộ cậu.
0 notes
quynhngankhongnguduoc · 3 years ago
Text
Nên dừng lại những mối quan hệ mà khi bạn không lên tiếng, thì nó cũng im luôn ?
Đúng nhỉ ?
0 notes
quynhngankhongnguduoc · 3 years ago
Text
Có gì dzui ở SG ? Từ lúc xuống đây thì mình hangout với ông anh @_.je.suis.khenq_ nhìu nhất =)) yasss, the coolest cousin =)) và dzui là xuống đây ở chung nhà nên còn thân hơn nữa. Nhờ anh ta mà toi đã được trải nghiệm cảm giác đau lưng của dân Kiến khi ngồi phụ viền bài đến sáng vì anh ta lầy bài ( và ngủ mê mệt ngày tiếp theo vì quá vã ) =)) lúc toi mới xuống đây và anh ta kiểu, "xuống đây anh cũm k biết đi đâu đâu". Nhưng ngay ngày đầu tiên tôi có mặt ở SG đã rủ toi đi Đá Bào Concept chung =)) và kéo theo một chuỗi ăn chơi không nghỉ, lượn bên này bên kia, ăn uống đủ thứ linh tinh, mua linh tinh, và những cái kèo nhảm nhí kiểu "ê pà lượn ra Thủ Đức khum" lúc 10h đêm =))) và +9đ cho việc hay đi đón tui và tập cho tui chạy xe dưới SG =)) tin tưởng giao mạng sống và chiếc xe mới tinh của pà zô tay tui. Và điểm cộng vô cực cho gu nhạc rất tuyệt zời. Hay xưng pà tui cho dzui dzẻ zị chứ tụi ui thẳng băng nha trời =))) Nói chung chắc chưa nghỉ chơi được, còn chơi lâu á nên từ từ nói típ.
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Quák nhìu hìnk nên up sương sương thôi, up quá nó ô dề á
1 note · View note
quynhngankhongnguduoc · 3 years ago
Text
=))) không học Kiến nhưng vẫn chạy đồ án
Deadline dí sát nhưng chúng tôi vẫn dành nguyên chiều đi ăn cơm tấm và lượn lờ đến tối
0 notes
quynhngankhongnguduoc · 3 years ago
Text
9:19
Đọc lại mấy cái hôm qua viết, có vài chỗ thấy hơi "vật chất". Nhưng đúng mà, nhỉ ?
0 notes
quynhngankhongnguduoc · 3 years ago
Text
I'm living for the thrill, formula
Tumblr media Tumblr media
Đã tạo 1 chiếc list nhạc dạo này hay nghe rồi
Đã là 1/3 rồi sao ?
Thật sự có nhiều điểm khác biệt quá, sẽ có lúc nó trở thành vấn đề của cả hai
Nhớ Đà Lạt
" dạo này m như kiểu on drugs 24/7 "
Rõ là, tớ không phải một đứa con gái phù hợp để cậu có thể đèo mình trên Ducati hay ăn tối cùng ở LM81 rồi. Tớ cũng không học trường R hay sống ở TĐ. Thật ra cậu rất tốt, nhất định sẽ tìm được người xứng đáng..
Tớ không thấy tự ti, hay không hài lòng với chính mình. Tớ thấy biết ơn với những gì mình đang có. Chỉ là tớ, hay bất kì một cô gái nào đó khác ( tớ đoán thế ), không muốn cứ dựa dẫm vào người partner của mình hoài. Tớ sẽ cố gắng.
Cậu làm tớ nhớ đến cái sound đi cùng với Jealousy, Jealousy ấy. Đổi lại là cậu, sẽ thành
"cuz ur the king of the school. ur handsome, ur smart, ur popular, ur talented. all ur friend r so cool, u go out every night, in ur daddy's nice car ye ur livin ur life.
Hết rồi, mấy qua k viết gì hết vì k có hứng, gộp hết vào bài này.
Tháng 3 vui vẻ, yêu Quỳnh Ngân.
0 notes
quynhngankhongnguduoc · 3 years ago
Text
24/2
Hôm nay lại tiếp tục gặp Hạ và anh K
Mình cảm thấy có phần "an tâm" hơn và tin tưởng hơn ở anh K, chúc hạnh phúc, mình rất vui cho Hạ.
Ở đây lạc lõng kinh khủng, có lẽ vì mình không thật sự "chào đón" cuộc sống ở SG lắm.
Mình vẫn chưa làm playlist nhạc, thật sự là không có mood làm....
Tumblr media
0 notes
quynhngankhongnguduoc · 3 years ago
Text
23/2/22
Cuối cùng cũng gặp nhau, và là ở SG
Nhìn Hạ và anh Kevin, mình nghĩ đến những đôi mới yêu nhau ấy, và đúng thật là thế.
Tình yêu, bằng cách này hay cách khác, thay đổi con người một cách chóng mặt.
Rồi mình nghĩ, sẽ sớm thôi, mình cũng sẽ yêu một ai đó. Rồi mình cũng sẽ thay đổi nhỉ ?
[ hôm kia viết xong nhưng chẳng up ]
Tumblr media
0 notes
quynhngankhongnguduoc · 3 years ago
Text
Vẫn là một ngày đi học bình thường, mình học Mar full tiếng anh nên cũng có vài chỗ lấn cấn. Mình vẫn chưa làm playlist. Nhớ Đà Lạt. Có cái vid trên tiktok dễ thương quá
0 notes
quynhngankhongnguduoc · 3 years ago
Text
21/2/22
2:33 am
Mình không ngủ được. Đã xong tuần thứ nhất của kỳ 2 rồi nhưng giờ giấc của mình cũng chẳng đâu ra đâu cả. Không phải chỉ mỗi giờ giấc không thôi, mà là tất cả :") huhu mình thật sự cần làm một cái gì đó, truớc khi mình sa vào mớ hỗn độn của sự trì hoãn.
Đang nghe lại nhạc của anh iu trong ảnh =) thỉnh thoảng mình nghĩ cũng muốn quay lại cái phase này của mình lắm. Nhưng dù sao thì iu anh, và iu nhạc của anh, một trong những thứ cứu sống mình hồi đó <3
23:45 pm
Mai lại đến lớp, không hứng thú mấy, nhất định tối nay sẽ ngồi làm playlist ( được thôi thúc vl dù k hiểu vì sao )
Tumblr media
0 notes
quynhngankhongnguduoc · 3 years ago
Text
20/02/2022
Nay mình cũng không làm gì nhiều, tâm trạng cũng bình bình. Mình nhớ Đà Lạt.
Gần đây mình cứ nghĩ về việc về Đà Lạt, nhưng chắc cuối tháng 4 cơ, buồn ghê.
Trong hình là hai cái camera chạy bằng xúc xích đầu xóm =)) ai đi ngang là tụi nó ngó ra sủa quá trời =))) trông buồn cười vl
Tumblr media
0 notes
quynhngankhongnguduoc · 3 years ago
Text
The love of mah life <3
Tumblr media
77K notes · View notes
quynhngankhongnguduoc · 3 years ago
Text
19/2
Lại tiệc tùng - giờ mới xong
Đúng là không sống về đêm không phải Sài Gòn
Hôm nay mình có tiết ở trường, học Vĩ mô. Lúc đăng kí môn mình quên mất, thế là phải học với lớp khác, không quen ai hết, hơi buồn.
Mình cũng dần nhớ được một ít đường xá ở đây, một ít thôi, nhưng với mình thì đã là một nỗ lực lớn rồi
Mệt ơi là mệt, chắc là sẽ đi ngủ, vì uống quá trời là uống, hoặc sẽ nằm làm playlist nếu không ngủ được
0 notes