nncod
nncod
270 posts
of nothing
Don't wanna be here? Send us removal request.
nncod · 3 years ago
Text
2021.10.09p
Tumblr media
giọt rượu nghìn thu 
ai người nhắm
đường rộng khó quen
lại về thôn
hỡi cô tiên nữ 
trước sân
dây bầu căng mọng trái
sao nỡ phơi trời
qua hái cho
bắc thang buộc thắt vòng lưng kiến
chặt giữ eo bầu không nới ra
phải công xin để vài ba chén
trong nước lại thêm buổi đậm đà
nghe nói làng bên ủ nếp
chưng cất trong nồi tụ hương
tám mơi đời trước chừ y cách
đợi nhé qua về chum mới tươi
chớ thẹn
qua biết em thường e ấp
đâu ép em nhiều đôi chén vơi
rượu ni xưa cũng là nhân nghĩa
nhận với nhau rồi y đúng lời
thể như cau kết trầu vôi trắng
đẹp mắt thắm môi đượm ý mời
có đi trăm hướng tìm sinh kế
về lại hương xưa đậm suốt đời
quen trong màu câu nói
có đồng ruộng kênh mương
nuôi quê hương
thành trai gái
kẻ hào hiệp
người dễ thương
trong ngã lòng hương sắc
mến sao nghĩa kim bằng 
biển trời đông én sáo
thương tròn nghĩa phu thê
qua những mùa giông lặng
yêu biết mấy câu thề
đường xưa lối cũ
nhớ về cùng nhau
nncod | sg. 09 th10 2021
0 notes
nncod · 3 years ago
Text
2021.10.09w
Tumblr media
thi thoảng thì ngồi nhìn lại dòng thời gian mình đã đi qua. nhìn lại giá trị và thành quả mình có được hay không có được. những giấc mơ còn dang dở. đôi lúc vậy thấy mình cảm giác chút khó chịu
việc thành thật ra như vầy có phần xót đau của sự phơi bày góc khuất
câu hỏi: đâu là một cuộc đời đư���c xem như đáng giá
(đương nhiên đây là một câu hỏi tự vấn và bản thân câu hỏi không phải để mong nhận được câu trả lời từ ai cả. nó là câu hỏi của riêng mỗi người)
những đỉnh điểm luôn là hiếm hoi hay thực ra là không có xét trên bình diện tổng thể của tính liên tục và đa diện. đỉnh điểm cũng chính là một thiếu sót hay tổng quan cũng chỉ là một yếu tố trội để cân bằng với những điểm khuyết
theo sự phân chia của tự nhiên thì ở mọi góc độ ở mọi tầng bậc sự sống vẫn cứ diễn ra đầy sai khác. không có dấu hỏi cho sự sai khác ấy ở các loài và trong các môi trường sống khác nhau. chỉ ở con người với khả năng tư duy mới đặt ra câu hỏi tại sao và nảy sinh cảm giác tự ti mặc cảm. mặc cảm hơn nhau và mặc cảm kém nhau
-khi tôi nhìn những người mà tôi đánh giá họ là tầm thường thì cùng lúc ấy là toàn bộ những ánh mắt của những kẻ hơn tôi ở những mặt nào đó cũng sẽ đánh giá tôi là kẻ tầm thường. điều này chỉ hiện diện và trở nên có đối trọng khi tôi nảy sinh cảm giác mặc cảm. giả tôi không cảm giác mặc cảm vậy tôi không đánh giá ai thấp hơn mình và cũng không thấy buồn khổ khi nghĩ rằng hoặc biết rằng ai đó xem thường mình-
sự khác biệt là tất cả. chúng ta đơn giản là có những khác biệt và việc cần làm là thấy ra như thế tự khắc bình an hài lòng với như thế. mỗi người có biên độ của riêng mình tùy theo sự cấu thành của yếu tố lý tính hay tùy theo sự hài lòng theo yếu tố cảm tính
một người ăn xin hài lòng và một vị vua hài lòng ở hai mức độ khác nhau và cả hai đều thỏa mãn khi đạt tới cảm giác hài lòng hay cảm giác hạnh phúc
vậy làm việc với nội tâm của mình là điều tối quan trọng để một người điềm tĩnh trước va chạm thường nhật với những khác biệt hơn hoặc kém để không nảy sinh mặc cảm hơn hoặc kém
quay lại câu hỏi: đâu là một cuộc đời đáng sống
nên hỏi rằng đâu là dấu hiệu cho thấy mình đã sống cuộc đời của mình một cách xứng đáng
nếu như hạnh phúc cho mình phải đợi người khác định nghĩa vậy trái tim mình để chi
nếu vẻ đẹp cho mình phải đợi người khác chỉ ra vậy đôi mắt mình để chi
nếu như âm thanh hay cho mình phải đợi người khác phân tách vậy đôi tai mình để chi
...
vân vân và vân vân như thế khi mà mỗi người đều được cấp cho những cơ quan kiểm định chất lượng tốt nhất cho riêng họ
vậy thực ra việc cần là dành nhiều thời gian hơn nữa làm việc với chính mình. lắng nghe mọi giác quan và yếu tố cảm xúc trong sạch nơi mình. bên ngoài nhiều "tạp âm" và họ muốn mình là tín đồ theo "tạp âm" của họ
bước đi được rất thăng bằng giữa cuồn cuộn những con sóng gọi mời và những con sóng áp đặt là một trưởng thành về mặt tâm trí để từ đó tôn trọng và học hỏi giá trị từ những cá thể khác mà đồng thời không đánh mất sự yên bình nơi nội tâm mình. và chỉ khi ở trạng thái thăng bằng như vậy thì việc tôn trọng sự khác biệt mới thật là một tôn trọng tâm thành bằng không thì nó sẽ mang một màu sắc của sự khôn ngoan khi sự tôn trọng đó chỉ để đem lại lợi ích tạm thời cho bản thân trong giai đoạn nhằm xoa dịu sự mặc cảm - tự ti
có mùa xuân tuần hoàn nơi đất trời hoa lá và cũng có một mùa xuân rộ nở nơi tâm hồn chan chứa
nncod saigon. 09 th10 2021
0 notes
nncod · 3 years ago
Text
2021.10.06p
Tumblr media
tháng năm nao sẽ đưa mình đi trốn xa hẳn chân mây xa hẳn cung trời xa luôn cả tiếng nói tiếng cười xa cả luôn nhà cao phố trống giấc ngủ dài mi có phải ta chăng cho cái hẹn áo lịch thiệp đợi ngày mi đến tiếp giữa đôi mình ai mới thật chủ nhân đây
ai sẽ còn để nghe loài chim khẽ ríu rít reo ngây chú chim bé ai đã làm ra chú thế có mộng mị như ta có sống kiếp con người
ngại khi ngôn từ thân thuộc bết buộc vào nơi nghĩa tự đao to sao chẳng là chiếc lá một cành hoa sao cứ phải ôm đồm khiêng khuân vác nhả một khoanh tơ con nhộng đã bay rồi hay vốn chưa từng ăn dâu thế ai đã biết để ai còn trông bể cạn rút hơi sâu xa cách muôn hà __________________ hỡi người bạn ghé chơi chớ nên cố hiểu mà chi những điều thì hay viết giá có thảnh thơi cứ để lại ít dòng biết đâu rồi tri kỷ ai mà biết viết thì cứ viết. để làm chi thì không biết chắc tại duyên xưa như thế
sg. 06 th10 2021
0 notes
nncod · 3 years ago
Text
2021.10.05w
Tumblr media
thì ngồi nhìn con số của chiếc đồng hồ vẫn trôi đi nhịp nhàng như thế nhiều mùa đông rồi mùa thu cũng đều trôi qua nhịp nhàng như thế chỉ kẻ đứng trước thu không còn là người cũ
thời gian vẫn tuần hoàn như thế cái đẹp luôn chảy trôi không ngừng cũng là nỗi đau thổn thức lòng Xuân Diệu đến muốn "tắt nắng" muốn "buộc gió" hay chung lòng thi nhân "những người muôn năm cũ hồn ở đâu bây giờ"
giả như có một chốn tao phùng chốn ấy liệu có diệu kỳ hơn nơi đây nơi mà những nỗi đau đi cùng với địa đàng hư ảo là giấc mơ của tất cả hay chỉ giấc mơ của một người, nếu chỉ là giấc mơ của một người vậy thậm chí chẳng có giấc mơ nào cả vì ai là một người
giữa ký ức và bước đi của kẻ gửi tâm hồn ra ngoài thân xác luôn tồn tại một sợi cước trong và căng khi "người đi hành hương" lại "nhớ phố nhớ phường" khi "sống thành thị mà nết vùng sơn lâm"
thì nhớ lại quá khứ của mình. những lầm lỗi đã không còn như những lầm lỗi mà chính những lầm lỗi đã khắc đậm âm hình cho quá khứ. giả không có những trục trặc ấy có lẽ quá khứ sẽ tuột trôi và đời sống không gì hơn là quá khứ cũng sẽ tuột trôi. những điều trong ý muốn thì lại dường như quên mất nhường không gian cho những "lỗi lầm". những êm ả là bề mặt. những biến cố là vết hằn là rãnh sâu bởi vậy bao giờ nó cũng tồn tại lâu hơn ít nhất là khi còn não bộ và trong tình trạng bình thường
nỗi nhớ là dịu êm và cũng là độc dược kinh khủng hơn mọi loại hóa phẩm và vũ khí hủy diệt cộng lại. chẳng có ký ức thì ích gì mà cần phải hủy diệt.
một cơn say tạm nhòa đi ký ức cũng đủ làm cho người ta thỏa mãn được bao nhiêu. vậy theo lẽ thì chẳng còn ký ức dường như đến thần tiên cũng phải ghen tỵ bởi ngay cả thần tiên cũng còn phải nhớ. tuy nhiên không. chớ nghĩ theo hướng một chiều vì không có cái này thì cũng không có cái đối lập của cái này. ai mà biết đến hạnh phúc là cái gì khi chưa một lần đau khổ. phải "có dầm dề mưa tuyết mới thương ngày nắng về". đối lập vốn là ở trong nhau. và cũng chớ nghĩ theo hướng khôn lanh rằng đi theo cái ngược lại để đạt tới điều mình mong muốn. khi ý thức bị nhộm màu gian manh thì khi nhận được cái mong muốn cũng bao gồm luôn cả cái gian manh được gài gắm trong đó. thành chẳng cái nào trọn vẹn cái nào. bởi thế "thánh nhân đãi khù khờ" thánh nhân chẳng đãi kẻ khôn lanh
khoảnh khắc được sắp đặt cũng chỉ là một khoảnh khắc đèm đẹp cho dù là cố trèo lên tới tận mây xanh. cái vỡ òa lúc ấy là cái vỡ òa nhiều khi thất vọng hơn tưởng tượng và thường thì kinh nghiệm ấy được tô vẽ thêm cho tăng phần hấp dẫn. những chinh phục sẽ lại nối tiếp những chinh phục. và nước trời thì chỉ mở ra cho kẻ có tâm hồn con trẻ.
nhớ thời trung học nơi tây nguyên với cái tết xe lạnh kèm nắng gió khô hanh. thì nhậu trưa với vài người bạn nơi căn nhà cách xa phố thị xung quanh là vườn. xỉn mệt và nằm nghỉ bên cửa sổ gió mát ngủ thiếp đi. bạn để yên mình ngủ. chiều chợt tỉnh và khoảnh khắc đầu tiên ùa vào mắt là nắng chiều vàng giòn nhộm cả khu vườn. xuyên rơi trên thảm lá điều khô phơi mình đất cát. long lanh trên những lá điều non bóng nhựa lay lay lành lạnh gió. xa xa là hàng muồng khô quả cọ cọ ra âm thanh reng reng mê mê. người ngà ngà không nghĩ gì chỉ thấy tràn mắt tràn tâm trí. rượu làm say cảnh làm say. khoảnh ấy in hằn lưu dấu. luôn gợi lên mọi chiều trên quê hương nơi ánh mắt thì bắt gặp
ơn đời như thế. ơn người như thế. cho mình nhớ cho mình quên. cho mình biết và cho mình ngốc ngu. khóc cười xem cũng đủ. mọi khoảnh khắc đều là giá trị cho thêm. xin vững tin vì Thượng Đế luôn an toàn cho tất cả con cái người. không ai phải chịu quá sức. người sẽ đánh thức khi giấc mơ đã tới biên bờ của thức tỉnh
hara hara niri hara nguyện an lành như thế
sg. 05 th10 2021
0 notes
nncod · 4 years ago
Text
2020.09.18w
Cái gì đem đến TỰ DO Cái ấy tước đoạt tự do Cái gì mang đến HẠNH PHÚC Cái ấy lấy đi hạnh phúc Tự do nếu thật ở bên ngoài Thì vô phương thoát vòng “nô lệ” Hạnh phúc nếu chẳng tự bên trong Thì bước đi là không hạnh phúc Như thầy Viên Minh từng nói: “Tự do là ung dung trong ràng buộc Hạnh phúc là tự tại giữa khổ đau” ...
Xét về mặt chiêu cảm năng lượng Khi một người bị nhận những từ ngữ chê bai miệt thị người ấy chiêu cảm một nguồn năng lượng rất tệ về mình đồng thời người buông lời chê bai cũng phát khởi một nguồn năng lượng tối tăm tương tự, tâm cả hai đều “đoạ lạc” trì trệ nặng nề Nói giảm nói tránh là văn hoá mà cũng là tâm linh Thay vì dùng những từ tiêu cực chẳng thà dùng những từ “phi tích cực” vậy ít ra cũng mang nửa phần tích cực, thay vì xấu xa thì chỉ còn không tốt vậy ít ra cũng có nửa phần hy vọng Bớt nửa phần đoạ lạc thì được nửa phần thăng thiên Tiếp nửa phần thăng thiên thì tròn đầy phần an lạc
0 notes
nncod · 4 years ago
Text
2020.08.06p
nước đun hời hợt sao sôi ba hồi tăm bọt ba hồi lạnh tanh thẳng tay mà chụm cho nhanh quyết lần sau cuối chẳng thành chẳng thôi phải nay biết rõ vậy rồi chớ thêm dung dưỡng lại ngồi lại khom mượn đôi chân bước giữa đời mắt môi siêng nguyện những lời thương chung
0 notes
nncod · 4 years ago
Text
2020.07.15p
gác lại lời xưa hỡi cố nhân trăng thu chưa đủ tỏ trăm lần khôn ngoan chẳng được cùng muôn cội tạ nỗi tương phùng vợi cố nhân ■ nncod | 2020.07.15
0 notes
nncod · 4 years ago
Photo
Tumblr media
2020.07.07p
để được hạt châu phải tội đe tội búa thật có phải nào ghé búa ghét đe
■p.o.n | 2020.07.07 p.t.internet
0 notes
nncod · 4 years ago
Text
2020.07.05w
thời gian không làm cho bất kì điều gì bất kì ai thay đổi. bởi bản chất của tiến trình là bất yên nguyên nghĩa là không có gì còn y như thế. hôm qua là như thế. hôm nay là như thế
trưởng thành của mỗi một người không phải ở sự dày lên về tuổi tác. không phải ở sự đầy lên về những kí ức những trải nghiệm. nhiều bài học rút ra. những điều ấy không hoang phí chỉ là chưa phải chưa tới ngày hôm nay tự trả lời cho ý nghĩa những gì xảy ra ngày hôm qua. song nếu vẫn cứ còn hoài những ngày hôm qua cần lời giải nghĩa là không bao giờ có đủ ngày hôm nay để trả lời  biết thôi thì chưa phải ■p.o.n | 2020.07.03
0 notes
nncod · 4 years ago
Text
2020.06.26p
những hè lặng lẽ trôi qua mộng mơ cũng lúc rồi xa cả hè suối sông mây núi rặng tre cổ cây thiền tự trầm nghe sự đời sanh lên chưa tận nguồn khơi bước đi chưa tận một hơi tạ từ
0 notes
nncod · 4 years ago
Text
2020.06.26p
vậy cũng tốt trả em về với nắng má hây hây trong gió tóc bồng bềnh
0 notes
nncod · 4 years ago
Text
2020.06.24p
đừng nói cho ai rằng em đang nơi ấy cất giữ những điều anh kiếm bấy lâu nay hơn như thế với nhiều hơn như thế giấu cả đắm say ta chưa có bao giờ
■nncod | 2020.06.24
0 notes
nncod · 4 years ago
Text
2020.06.24p
trả em về lại với gió mưa con đường xưa đó như chưa bước cùng dáng đi khẽ nhẹ ung dung ...
1 note · View note
nncod · 4 years ago
Text
2020.06.24p
hôm qua đã đến đã về chớ mang đến những nặng nề hôm nay
0 notes
nncod · 4 years ago
Text
2020.06.24p
cơn mưa cơn mưa nặng hạt để nhớ để buồn thiết tha
0 notes
nncod · 4 years ago
Text
2020.06.24p
tình yêu chẳng tốt tẹo nào thương thương tưởng tưởng ra vào ngây ngây
0 notes
nncod · 4 years ago
Text
2020.06.24p
làm sao để yêu em giữa muôn ngàn mưa gió
0 notes