maps2607
Maps
12 posts
Don't wanna be here? Send us removal request.
maps2607 · 9 years ago
Text
Em sẽ nhớ Anh, ở tuổi 21 của em
Sự im lặng của Anh. Em hiểu.
Anh không muốn em bận lòng nữa, hãy cố gắng đi con đường mình chọn.
Việc gì cần khi gặp nhau anh cũng nói cả rồi. Quyền lựa chọn, quyền hạnh phúc, quyền chấp nhận với những gì mình theo tất cả nằm ở em, ko ai thay được, kể cả Anh.
Nhưng dù sao, nếu cứ cho em là cô gái yếu đuối mà ko bỏ rơi em theo kiểu im lặng, em sẽ thấy ấm hơn. Em vẫn là đứa trẻ thôi. Anh à!
0 notes
maps2607 · 11 years ago
Text
Bắt đầu hạnh phúc được chưa?
0 notes
maps2607 · 11 years ago
Photo
Tumblr media
Đã có một quãng dài luôn tỉnh dậy trong mệt mỏi, cố gắng thức khuya, gò mình vào một nhịp độ rất "nhiệt". Vậy mà có hiểu cho tôi không? Hay không cần gì cả.
0 notes
maps2607 · 11 years ago
Text
Zumba
Càng ngày mình càng thích những thứ giàu màu sắc, sôi động và cá tính.
Muốn học nhảy để giải phóng hoàn toàn năng lượng, cơ thể, cảm xúc.
Buổi sáng đầu óc vẫn còn thảnh thơi và free không tập trung được gì.
Ngồi đọc lại ib của chị B, vì em đang phân vân trong việc định vị cá tính của 1 con người.
Cuối cùng thì mỉm cười.
Vẫn là 2 tiêu chí để được đánh giá cao.
Em "hơi" hiểu anh rồi.
https://www.youtube.com/watch?v=0aMZZxzfHfo
0 notes
maps2607 · 11 years ago
Text
Nặng
Hè oi bức, ngột ngạt
Bài dịch quá ư mệt mỏi
Tin nhận được cũng ngột ngại chẳng kém
Nhưng mình nghĩ mình là kẻ lạc quan
Còn cả vụ của Lún, bị nói là "bọn em", thẹn quá :">
Thật ngại, anh ơi T.T
0 notes
maps2607 · 11 years ago
Link
http://www.giadinhvn.vn/vn/Tintuc/CHANDUNGTINHYEU/11444-Qua-khu-xau-xi.aspx
Đúng rồi, là quá khứ,
Giờ lại có ích một chút cho đứa bạn thân <3
Không phải cắt đi 1 từ nào =))
0 notes
maps2607 · 11 years ago
Text
Vân
Lời hứa vốn nhẹ tựa mây
Mong manh
Cách tốt nhất là trau dồi bản thân để có thể tự tin ứng phó với mọi xoay vần của cuộc sống bất ngờ.
Tin mình là niềm tin vững chải hơn bao giờ hết?
Đúng không mầy người >:)
----
Tạm thời, không hề có cảm giác với một chàng trai nào cả.
Được quan tâm, được để ý cũng "rợn da gà" phết chứ :)
Hãy để cho tôi phiêu du và chỉ gây ấn tượng thôi ;)
----
Cảm ơn vì bản thân đã tìm được giới hạn
Để dừng lại
Tạm thời mình không còn chút cảm xúc gì cả với những điều ngày xưa làm mình dành tâm huyết tất thảy. Không phải mình thay đổi mà có lẽ ngày xưa mình quá đà vào tình cảm nên không còn rõ ràng.
--- 
Chỉ khi không người,
câu chữ của người ta mới được chân thật, tự nhiên nhất
- Để em rời xa và nỗi lo lắng về cuộc gặp đầu tiên khi mùa hè đến vào thời điểm tương tự của năm ngoái.
Dừng.
0 notes
maps2607 · 11 years ago
Text
Multimedia
Lâu lắm mới ra ngoài, đi thử váy với chick, đi ăn kem phủ socola giản dị, đi ăn sữa chua Mít vì chè Tư Đỉnh đóng cửa.
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Chua-Bao-Gio-Thu-Phuong/ZWZBEWFU.html
Muốn học dựng thành thạo ngay lập tức
http://www.facebook.com/l.php?u=http%3A%2F%2Fdantri.com.vn%2Fvideo-17589%2Fsao-24h-tuan-hung-trach-dong-nghiep-vach-ao-cho-nguoi-xem-lung.htm%23video-header&h=tAQFcg4h7
Muốn có giọng phát thanh truyền cảm như Greeny
Muốn được yêu thương, được quan tâm
Và vẫn chờ mail
http://www.nguoiduatin.vn/thieu-nu-lam-duyen-tren-con-duong-la-vang-trai-tham-a132187.html
0 notes
maps2607 · 11 years ago
Link
Nếu có, anh sẽ bị thuyết phục bởi con người và sự chân thành, chứ không phải sự tự tin của em :)
0 notes
maps2607 · 11 years ago
Photo
Tumblr media
8:25
3/5/2014
Cuối cùng chèn được Yêu em và Em hát vào tumblr.
Nhớ ngày xưa chăm chút, xây cho cái nhà bé bé ở wordpress. Từ header rồi background, rồi theme cực kool, rồi nhạc nền, rồi media file, cả chữ động nữa... xinh yêu vô cùng.
Sáng mở mắt, trời đẹp quá. Đọc nhắn nhủ của anh Trường thấy éo le vô cùng.
Anh.
0 notes
maps2607 · 11 years ago
Photo
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Gỡ bở một phần dấu vết - một phần tuổi trẻ. Có những thứ mà có lẽ 5, 10 hay 20 năm sau nhìn lại, kí ức vẫn còn. Nhưng dừng lại thì tốt hơn, nhỉ.
0 notes
maps2607 · 11 years ago
Text
Hello - Goodbye
Anh.
Cách đây 1 năm 3 tháng, tôi quyết định quên N (N cũng chỉ là phiếm chỉ nửa kín nửa hở chẳng liên quan lắm, tôi thích, nên lấy - cũng như ở truyện của Phan Ý Yên - luôn có một nam chính chỉ xuất hiện với 1 chữ K. Không có thật, cũng chẳng sao. Chỉ cần biết, đó là một người khiến tôi ngừng chú ý tất cả các chàng trai xung quanh).
Nhưng. Kì thực. Phải cách đây 2 tháng. Và chính xác là 1 năm 1 tháng sau cuộc gặp ở Argento, tôi mới nhẹ nhàng, thoải mái và tự do. Tự do với cuộc sống chính mình. Khi tình cảm được giải thoát. Tự nhiên. Bạn biết không, suốt hơn 3 năm qua, thứ tôi tìm - chạy trốn giữa Hà Nội chỉ là cảm giác. Duy chỉ có vậy.
Tôi vốn chênh vênh. Luôn thấy mình đáng thương khi dốc quá nhiều tình cảm vào một thứ, một người.
Tôi cũng từng bó mình trong những khuôn khổ mà một kẻ chưa trải nghiệm nhiều cứ mặc định. 
Giờ thì khác. Tôi nghĩ khác.
Sau rất nhiều nỗ lực thay đổi.
Có một cuộc hẹn lạ, khiến tôi hứng khởi vô cùng. Với một người thú vị, nhưng mãi chưa tới. Đúng rồi, chúng tôi đều là những kẻ thừa tinh tế, lãng mạn và chuộng nghệ thuật sắp đặt (nhưng là tạo cho nó vẻ tự nhiên nhất - kiểu nature ấy) \m/
M. Anh giống tôi quá, và lại giống N nữa. Tôi không biết. Liệu mình có đang (lại) hát Some one like you không. Nhưng có một điều chắc chắn. Tôi trải qua một ngày khác đi. Thói quen và cảm giác. Mất đi. Thói quen và cảm giác. Hình thành.
Tôi nghĩ mình xứng đáng được thay đổi cảm giác, vì sự cố gắng, vì sự nhanh nhạy và cầu thị. Anh cũng quan tâm tôi và dù mối quan hệ này đến đâu thì tôi cũng nghĩ về nó với những điều đẹp đẽ, lạ lùng và rộn ràng. 
Dạo này tôi được một vài chàng trai thích và tỏ ý quan tâm đặc biệt. Họ đều tài giỏi, tâm lí, tốt bụng. Thế nên tôi cũng có chút cảm giác.
Đầu tiên là vui, dù rằng diễn biến tâm lí hơi buồn cười của bản thân làm tôi nhận ra, mình nhanh chán hơn tưởng tượng và thích được chinh phục người khác. Xong rồi... để đấy hơn. Vì kì thực, trước đó, tôi đã chủ ý gây ấn tượng với những người này.
À, M (cái anh chàng mới mẻ trong cuộc sống của tôi ở thời điểm hiện tại) là người tạo nên cuộc gặp - trong thành phố của tôi với N. Một cách rất tự nhiên.
Mọi thứ diễn ra như một giấc mơ. Tôi không cảm xúc. Đi lạc đường trong ngày mưa phùn lất phất. Lao về nhà. Bất chợt nhận ra, mình đã ảo tưởng suốt 2 năm trời. Dừng lại thôi. Đủ rồi.
Tôi dự định tặng M một câu chuyện, hệt như mối quan hệ này trong cuộc gặp chẳng biết khi nào sẽ diễn ra (sắp tới).
[Một mối quan hệ đặc biệt
Ngày... tháng... năm]
Tumblr media
Say hello, say goodbye.
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Hello-goodbye-You-Who-Came-From-The-Stars-OST-Nhieu-ca-si/IWAU00IA.html
Sẽ có những lúc bạn tự tay lật lại những kỉ niệm, với cùng một hoàn cảnh, một lí do tương tự. 
http://www.songtre.tv/news/gioi-tre/global-volunteering-day-2012-hanh-trinh-kham-pha-41-3327.html
2 năm sau
http://dantri.com.vn/nhip-song-tre/sac-mau-van-hoa-20-quoc-gia-ngay-tinh-nguyen-vien-toan-cau-868246.htm
Vẫn Lệ Thu.
Còn cảm giác đã khác đi.
Mỗi ngày đều ý nghĩa, thú vị, không nhàm chán và luôn bất ngờ, luôn có những thứ hay ho để tôi xốc tinh thần lên và lao theo nó.
Tháng 5.
Hello Tumblr, goodbye Wordpress.
1 note · View note